1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thất Dạ Sủng Cơ - Vô Ý Bảo Bảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104.

      Edit: Vân Nhi

      beta : Quảng Hằng

      Con thuyền to như vậy tới gần cảng, lập tức làm người dân đảo chú ý, cùng nhau nhìn về phía thuyền này.

      , dẫn đường, cho bọn họ tin tưởng rằng ngươi là công chúa”

      Ảm Đạm hiển nhiên hiểu chuyện lợi dụng tài nguyên hợp lý, cho dù công chúa mọi cách muốn, nhưng nhìn đến Ảm Đạm mặt trầm như nước, chỉ có thể ngoan ngoãn biểu thị thân phận.

      Các cư dân đảo ồn ào hẳn lên, có hoài nghi, có vững chắc tin tưởng, còn có người bẩm báo quan viên lớn nhất đảo… Phủ đài đại nhân. Từng hòn đảo đều có quan viên phụ trách chuyên môn, chỉ có bọn họ đều tiến cung yết kiến, cách khác chỉ có họ mới có thể nhận ra công chúa.

      Phủ đài đại nhân vội vàng tới quả nhiên thấy công chúa đứng ở cảng, vội vàng thi hành lễ, các cư dân đảo mới biết nữ tử đáng là công chúa. Nhất thời thanh “ Công chúa thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế” vang vọng khắp cảng.

      “ Được rồi!” Thanh lạnh băng của Ảm Đạm truyền tới tai công chúa.

      Công chúa kéo ra khóe miệng, khóe mắt nghiêng nhìn thanh kiếm trong tay Ảm Đạm nuốt ngụm nước bọt, hướng người quỳ chờ mặt đất phất phất tay, thản nhiên : “ Hãy bình thân, bổn cung muốn nội đảo, chuẩn bị thuyền ”.

      Trời sinh hoàng thất khí thế oai hùng bức người làm cho người ta ghé mắt. Dứt lời, Mặt Phủ Đài đại nhân tái , nơi đó có điềm xấu, công chúa thân mình tôn quý vào trong đó, xảy ra điều gì ngoài ý muốn, bị Hoàng Thượng và Hoàng Hậu biết còn chém đầu của mình !

      Nghĩ đến chỗ này, Phủ Đài đại nhân theo bản năng đưa tay sờ cổ của mình, toàn thân kinh hoảng đổ mồ hôi lạnh, lên tiếng ngăn cản: “ Công chúa, trăm triệu lần thể được, nơi đó là nơi có điềm xấu!”

      Ngữ khí vội vàng cùng lo lắng. “ Bổn cung chính mình sao? Là bằng hữu của Bổn cung muốn , chuẩn bị nhanh !” Công chúa sắc mặt trầm xuống quát khẽ.

      Phủ Đài đại nhân giật mình, lập tức phân phó người chuẩn bị thuyền , tiếp theo tự mình dẫn đoàn người theo hướng nội đảo đến.

      Ảm Đạm cùng Vô Hồn thủy chung hai bên trái phải sát công chúa, mà Phủ Đài đại nhân trung thành chút cũng có phát công chúa tôn quý của bọn họ là bị cưỡng ép.

      vào phía bên ngoài đảo giao tiếp với hải vực. Mọi người từ xa nhìn lại, từ trong ra ngoài đảo giao tiếp hải vực vượt quá mười thước.

      Phủ Đài đại nhân vẫn có chút bận tâm, công chúa nổi danh điêu ngoa tùy hứng, nhưng được Hoàng thượng cùng Hoàng hậu vô cùng sủng ái.

      Sớm nghe công chúa là người tùy hứng, khó có thể nàng hồi có hay cũng theo vào nội đảo. Nếu thực như vậy bản thân nên làm sao cho phải?

      đúng là sợ điều gì gặp điều đó. Quả nhiên sau khi đưa thuyền tới, công chúa cũng muốn lên theo, nửa là tự mình muốn lên, nữa là đám người Ảm Đạm bức lên. Phủ Đài đại nhân khóc ra nước mắt, nhìn mọi người lên thuyền , chỉ có cầu nguyện ở trong lòng, cầu mong Hoàng Thượng biết điều này.

      Tám người chậm rãi đem thuyền hướng bờ bên kia. Lên bờ, Ảm Đạm nhìn tất cả trước mắt mờ mịt. đảo cây cối xum xuê, cỏ dại mọc thành bụi, ít kỳ hoa nở rộ.

      “ Làm sao vậy? Thổ tinh túy ở chỗ nào?” Hiên Viên Vân đến gần bên cạnh hỏi.

      biết” Ảm Đạm trả lời ràng: “ Dù sao cũng ở đây, các người thấy thổ nhưỡng đảo này thực phì nhiêu sao? Phải cùng Thổ tinh túy có quan hệ. Rốt cục, quá phì nhiêu nên mới có Thổ tinh túy hay là có Thổ tinh túy nên vùng đất này mới phì nhiêu cũng biết chừng!”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104.

      Edit: Vân Nhi

      beta : Quảng Hằng

      Hiên Viên Vân trầm tư chốc lát : “ Như vậy , chúng ta tới vùng đất nào phì nhiêu nhất tìm, hẳn là có manh mối.” Mọi người vừa nghe cũng hiểu được là có đạo lý, cùng nhau hướng về phía vùng đất phì nhiêu nhất tìm kiếm.

      Mấy nam nhân ở phía trước dùng kiếm chặt cỏ dại cao tới ngang người làm thành con đường, đường tìm kiếm, lại có thể từ từ đến trung tâm của đảo. Trung tâm đảo là vùng đất trống , có cỏ dại cũng có cây cối, là mảnh đất trơ trọi.

      “ Đây là cái gì?” Công chúa chỉ vào thứ nào đó kêu lên, mọi người cũng nhìn thấy vật gì đó. Là khối bia đá cao cỡ nửa người! Nơi này phải là nơi có người ở sao? Tại sao lại có vật như vậy?

      “ Phía dưới còn có con rùa!” Bạch Hạnh lại phát ra nơi kỳ quái này. Tấm bia đá kia dựng đứng ở lưng con rùa!

      Mọi người kinh ngạc, chậm rãi đến phía trước, đến khi đến gần mới phát con rùa kia ra cũnglàm từ đá. Bởi vì thủ pháp điêu khắc cực kỳ tinh tế, nhìn từ xa lại thấy như là vật sống!

      “ Kỳ quái, thứ này ở đâu ra đây?” Công chúa ngồi xổm người xuống, sờ sờ đầu rùa đá cùng móng vuốt.

      Nơi này vẫn có bóng người, là ai đem tấm bia đá này đặt ở đây? Đám người Nhược Khả Phi trong lòng hiểu, vây chung quanh tấm bia đá, cùng nhau tới đều là nơi có bất kỳ người nào ở, càng có dấu vết từng có người ở, tại sao ở chỗ đất trống này lại có tấm bia đá do con người tạo ra? Công chúa cũng an phận, vuốt ve rùa đá trông rất sống động, sờ soạng đầu rồi lại sờ lưng, chậm rãi mò đến đuôi rùa.

      “ A?” Công chúa nghi hoặc cuối đầu nhìn: “Cái đuôi này như thế nào có thể cử động?” Tảng đá làm cái đuôi rùa cử động?

      tốt, tránh mau!” Ảm Đạm hét lớn tiếng, chuẩn bị vận công bay lên, nhưng vẫn là chậm, công chúa nhất thời động vào cái đuôi rùa đá, chung quanh tảng đá lớn toàn bộ sụp đổ xuống dưới, mang theo thanh vang lên, tất cả mọi người đều rơi xuống.

      Hiên Viên Vân ở giữa trung ôm chầm lấy Nhược Khả Phi, gắt gao ôm nàng vào lòng. lát, mọi người cũng bình yên rơi xuống bùn đất mềm mại.

      Thái giám phát ra tiếng “ Ôi” ra dùng thân thể mình làm cái đệm, tiếp được công chúa rơi xuống. Mà Bạch Hạnh vốn có được cái may mắn của Nhược Khả Phi cùng Công chúa, cái mông ngã xuống đau.

      Chung quanh là mảng tối đen, chỉ ở phía có ánh sáng mỏng manh, bởi vậy nhìn ra chỗ mọi người ngã xuống cách mặt đất khá xa. Ảm Đạm lấy ra mồi lửa, thắp sáng cho mọi người nhìn được chung quanh.

      Chung quanh là vách tường bóng loáng ẩm ướt, rất nhiều chỗ còn mọc rêu xỉ, tưởng leo lên cao như vậy là đủ khả năng. Ảm Đạm đem mồi lửa đưa ra xa chút, mới phát phía trước có đường. Phía có khả năng leo lên, chỉ có đường trước mắt là có thể thử lần.

      Ngay khi mọi người vừa nhìn thấy đường liền ngây ngẩn cả người, phía trước có ngã ba, nên về phía nào đây?

      “ Ủa?” Ảm Đạm lại kinh ngạc phát vách tường còn có cây đuốc, cách khác nơi này từng có người đến?

      Ảm Đạm tháo cây đuốc xuống châm lửa, quay đầu: “ bên kia?”

      “ Trái!” “ Bên phải!” “ Ở giữa!”

      Vài thanh vang lên, tuy nhiên đáp án lại thống nhất. Ảm Đạm suy nghĩ, nhớ Nhị Đương gia qua, rất nhiều nơi cửa vẫn hướng phía bên phải, gặp được lối rẽ cũng là nên hướng phía bên phải mà .

      trước bên phải ” Ảm Đạm trầm tư ra lý do biến hóa của mình, mọi người gật đầu đồng ý xuống dưới, theo phía sau Ảm Đạm.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 104.
      Edit: Vân Nhi
      beta : Quảng Hằng

      khí ẩm ướt, con đường dưới chân cũng có chút trơn trượt, Hiên Viên Vân cẩn thận nắm tay Nhược Khả Phi, mà Nhược Khả Phi vươn tay còn lại dắt cánh tay Bạch Hạnh. Thái giám cẩn thận giúp đỡ công chúa ở chính giữa, Diêm Diễm cùng Vô Hồn ở cuối cùng.
      Quả nhiên, đoạn, lại xuất ngã ba đường. Ảm Đạm cũng như cũ giơ cây đuốc hướng phía bên phải , mọi người trầm mặc theo phía sau Ảm Đạm, ánh đuốc làm thân ảnh của đám đông chiếu lại lên tường, kéo ra dài vô cùng, có vẻ thập phần quỷ dị.
      Cũng biết bao lâu rồi, chỉ cần nhìn thấy lối rẽ liền quẹo phải, cuối cùng Ảm Đạm ngừng lại, phát ra tiếng sững sờ khó chịu. Mọi người lúc này mới ngẩng đầu nhìn ràng, lại nhớ tới chỗ ngay từ đầu bọn họ rớt xuống, như vậy đây là mê cung sao? Chổ có người như nơi này lại có mê cung dưới đất sao?
      “ Vậy với biện pháp, đem quần áo xé thành sợi, làm dấu hiệu, như vậy có thể biết qua nơi nào”
      Nhược Khả Phi thở dài, lời ngốc nhất cũng là biện pháp tốt nhất. Bất quá, y phục này lấy của ai? tại là đầu hạ, lại tới đảo quốc nóng bức, đều chỉ mặc mỗi bộ y phục này, thoát y phục của ai đây? Ở đây có 3 nữ nhân, quần áo của họ nhất định được.
      Mọi người nhất trí đưa ánh mắt quăng về phía Ảm Đạm giơ cây đuốc, đều cười ôn nhu.
      “ Nhìn cái gì vậy?” Ảm Đạm hổn hển nhìn ánh mắt có hảo ý của mọi người
      “ Nghĩ cũng đừng nghĩ đến lấy áo của ta!” Dứt lời, rất nhanh vươn tay bắt lấy thái giám đứng bên cạnh công chúa.
      “ Làm… làm gì?” Thái giám nhìn hàn quang trong mắt Ảm Đạm, run rẩy hỏi.
      thể” Công chúa ra tiếng muốn ngăn cản
      Ảm Đạm trừng mắt nhìn lạnh lùng “ Vậy ngươi nghĩ thay ?”
      xong, công chúa ngậm miệng lại chữ, cũng tự quay mặt , nhìn ánh mắt cầu cứu của thái giám.
      “ Ngươi chính là tự mình cởi ra hay là ta giúp ngươi?” Ảm Đạm cười,
      hàn quang trong mắt càng sâu.
      “ Ta tự mình cởi” Thái giám run run đem quần áo bên ngoài cởi ra, lộ ra thân mình gầy teo, đưa cho Ảm Đạm, trong lòng thầm mắng Ảm Đạm phải là người, quả thực chính là ác ma.
      Ảm Đạm đưa cho Hiên Viên Vân ý bảo xé quần áo, Hiên Viên Vân cầm kiếm cắt quần áo, xả ra thành sợi.
      “ Lần này bên kia?” Ảm Đạm nhìn ba đường giống nhau như đúc, hỏi đến ý kiến mọi người.
      “ Bên trái , lần này gặp lối rẽ liền quẹo trái, có lẽ người thiết kế mê cung này ý tưởng cùng người khác tương phản.”
      Hiên Viên Vân ra ý nghĩ của chính mình, có lẽ kiến tạo mê cung này là người tính tình cổ quái, luôn làm khác lẽ thường. Ảm Đạm gật gật đầu, cảm thấy có lý.
      Mọi người lại tiến vào đường bên trái tiếp tục , Hiên Viên Vân ở sau cùng rắc sợi vải. Nhược Khả Phi nắm tay Bạch Hạnh ở phía sau Ảm Đạm, vừa vừa rắc vải, cũng biết bao lâu rồi, chuyển qua tới lộ khẩu liền thấy được lộ tuyến, quay lại tìm đường mới tất cả đều là sợi vải, đây là có chuyện gì?
      “ Chúng ta đều là qua đây rồi?” Vô Hồn khó hiểu, hồ nghi nhìn vải rắc đường.
      có, con đường này hề qua” Nhược Khả Phi khẳng định trả lời. Nhưng là, qua con đường nay, đất lại có sợi vải đánh dấu là sao? Ảm Đạm ngồi chồm hổm xuống, cẩn thận nhìn vải, Hiên Viên Vân nhìn sợi vải như có suy nghĩ gì. “ Sợi vải rắc chỉ đường   bị người ta động qua!”
      Hiên Viên Vân cau chặt mày, ra đáp án làm người ta giật mình.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 105

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Nhã Thanh. Bcat

      Dây vải đánh dấu bị người ta động đậy rồi? Chắc chắn phải do bọn họ làm, vậy là ai làm? Trong mê cung này trừ tám người bọn họ ra còn có ai khác? Hơn nữa ràng là cố ý làm bọn họ lẫn lộn đường , cho mọi người thuận lợi rời khỏi mê cung.

      Mọi người quay mặt nhìn nhau, trong lòng đều nổi lên nghi ngờ, ở nơi như thế này lại cũng có người sao? Ảm Đạm lộ ra nụ cười kỳ quái, nhàng : “ Chúng ta nhìn xem ai cùng chúng ta đùa bỡn!”

      Mấy nam nhân gật gật đầu, Ảm Đạm bỗng nhiên thổi tắt cây đuốc, trong bóng đêm tất cả đều yên ắng, Ảm Đạm ngưng hô hấp nghe ngóng động tĩnh xung quanh.

      Trong bóng đêm, dường như có vật gì đó rất di động tới. Ảm Đạm lặng lẽ hướng về phía có tiếng vang bên kia ngang nhiên xông qua, Vô Hồn cùng Diêm Diễm cũng chậm rãi theo qua, Hiên Viên Vân tiếng động đứng yên tại chỗ.

      Trong bóng đêm, truyền đến thanh kịch liệt, dường như ba người đuổi theo cái gì. “ Hình như tốt !” Hiên Viên Vân ghé môi vào bên tai Nhược Khả Phi , nhàng thổi nhiệt khí, vào lúc đó còn quên đùa giỡn phen.

      Nhược Khả Phi bỗng nhiên vươn tay miết ở môi Hiên Viên Vân, dùng sức chà mạnh, Hiên Viên Vân đau thiếu chút nữa là chảy nước mắt.

      “ Làm gì nha, Phi nhi, đau quá !” Hiên Viên Vân ủy khuất kéo ra khóe miệng. Trước mặt Phi nhi, vĩnh viễn đều có thể nhu nhược làm nũng với nàng.

      bên công chúa nghe xong, toàn thân cả người đông cứng, người kia lãnh khốc lạnh lùng như vậy, đặt thanh kiếm cổ mình ánh mắt cũng chút thay đổi, vậy mà giờ phút này lại có thể làm nũng?

      “ Hừ!” Nhược Khả Phi gì hừ lạnh tiếng, thổi vào lỗ tai mình rất ngứa, đương nhiên là muốn động thủ . “ A? Giống như bắt được rồi!” Hiên Viên Vân ngẩng đầu nhìn về phía bóng đêm.

      “ Buông ra, bọn người các ngươi là người xấu! Tùy tiện xông vào nhà của người khác, thả ta ra!!!”

      thanh non nớt truyền đến trong lỗ tai của mọi người. Trong nhà của người khác? Nhược Khả Phi nhíu mày, đây là nhà của người khác? Lời này có ý gì?

      Cây đuốc được thắp sáng, làm chung quanh sáng dần lên, mọi người lúc này mới nhìn thấy trong tay Ảm Đạm dẫn đến bé trai, bất quá chừng bảy hay tám tuổi, gương mặt cũng gọi là xinh đẹp. Đôi mắt to, đen lúng liếng phẫn nộ nhìn mọi người, bị điểm huyệt thể nhúc nhích.

      Nhìn kỹ lại, lại thấy bên mắt phải của thằng bé có cái bớt màu đen, phá hủy gương mặt xinh đẹp kia, lại có vẻ dữ tợn khiến người ta sợ hãi. Mọi người nhìn thấy đều khỏi hít vào hơi lạnh, đáng tiếc cho cậu bé xinh đẹp này! Trong lòng Ảm Đạm cũng có chút giật mình, khi thời điểm đứa này bị bắt, dường như có thể nhìn thấy dễ dàng trong bóng đêm.

      “ Đây là nhà của ngươi?” Nhược Khả Phi lại cảm thấy cái bớt kia làm cho đứa bé này thoạt nhìn đáng y như gấu trúc.

      “ Hừ!” Cậu bé gấu mèo lên tiếng hừ lạnh muốn .

      “ Chúng ta phải cố ý xông vào nhà em, cho nên thực xin lỗi em!”

      Nhược Khả Phi nhìn đứa trẻ trước mắt, nhàng giải thích.

      “ Chúng ta là bị rơi xuống, cũng muốn rời khỏi nơi này, nhưng là bị ngươi làm rối loạn dấu hiệu, nên ra được!”

      Nhược Khả Phi thanh ôn nhu dường như cũng có sức thuyết phục. Cậu bé gấu mèo chớp chớp đôi mắt to nhìn Nhược Khả Phi nửa ngày do dự : “ Ngươi gạt ta?”

      Nhược Khả Phi ôn nhu mỉm cười lắc đầu. “ Có thể đưa bọn ta ra ngoài ?”

      “ Có thể” Cậu bé gấu mèo do dự đáp ứng, tiếp theo lại ra điều kiện. “ Nhưng mà ta nơi nào được các ngươi được vào!”

      “ Có thể!” Ảm Đạm đồng ý, giải huyệt cho cậu bé gấu mèo rồi để xuống.

      theo ta!”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 105

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Nhã Thanh. Bcat

      Cậu bé gấu mèo ở phía trước, quả nhiên y như suy nghĩ của Ảm Đạm, trong bóng đêm cần ánh sáng cũng có thể lại như bình thường, cậu bé gấu mèo linh hoạt ở phía trước, mọi người bước nhanh ở phía sau. Cũng biết là bao lâu, phía trước lại dần có ánh sáng.

      “ Theo hướng kia ra ngoài, đừng trở lại nữa!” cậu bé gấu mèo phất phất tay, giống như là đuổi ruồi, đuổi mọi người. Mọi người giương mắt nhìn thấy hình như là cửa động. “ Cám ơn ngươi!” Nhược Khả Phi hướng cậu bé gấu mèo mỉm cười gật gật đầu.

      thôi, cha ta thực chán ghét nhìn thấy người xa lạ, giết mọi người đem ném hết vào trong hồ!” Cậu bé gấu mèo mỉm cười.

      Nhược Khả Phi có chút đành lòng vội vàng . “ Tiểu hài tử, ta hỏi em chuyện này, em có từng thấy vật như vậy, màu đen, sáng sáng ?” Vừa ra hiệu, Ảm Đạm vừa lên tiếng hỏi.

      Cậu bé gấu mèo hiển nhiên đối với người vừa bắt mình lúc nãy có chút cảm tình gì, khinh thường : “ Nhà ta có rất nhiều, rồi sao? Muốn ư? Ta đưa nó cho ngươi!” Dứt lời, xoay người tiến vào huyệt động vừa ra.

      “ Đợi chút!” thèm quan tâm đến thanh sốt ruột của mọi người, cậu bé gấu mèo chạy mất còn bóng dáng. Chuyện này có thể như thế nào làm tốt đây? Xem ra theo như lời , trong nhà chắc chắn có Thổ tinh túy rồi, còn nhiều nữa là khác.

      cần nóng nảy!” Ảm Đạm cười đắc ý, kéo sợi dây trong tay mình, sợi dây hơi động, vẫn còn tiếp tục chạy . ra biết khi nào Ảm Đạm đem dây lặng lẽ thắt ở người cậu bé gấu mèo. tại theo sợi dây này là họ có thể tìm được cậu bé gấu mèo để lấy được Thổ tinh túy rồi.

      thôi!” Ảm Đạm nhíu mày, đầu dẫn mọi người vào. Mọi người sát phía sau, theo sợi dây kéo dài, mọi người cũng càng lúc càng vào sâu trong mê cung này.

      Vách tường hai bên bắt đầu khô ráo dần, đường ở dưới chân cũng bắt đầu rộng lớn hơn, sợi dây vẫn còn kéo dài… Phía trước dần dần có ánh sáng, dường như là lối ra.

      Sau khi mọi người ra ngoài, khắc sâu vào trong mắt là nơi vô cùng rộng lớn xinh đẹp, cỏ xanh mọc dài ở khắp nơi, làm cho người ta nhịn được muốn bước đó.

      Đưa mắt nhìn lại, thấy có gốc cây lớn, ở dưới tàng cây có hai gian nhà gỗ, khói bếp chậm rãi bay lên giữa trung. Ở nhà gỗ bên cạnh, bao bọc chung quanh là cái hàng rào , bên trong nuôi mấy con gà, mấy con vịt con. Nhà gỗ phía trước được quét sạch , mang bộ dáng ấm áp hài hòa. đất là sợi dây dẫn thẳng đến trước cửa nhà gỗ, nơi này chính là chỗ ở của cậu bé gấu mèo?

      Bỗng nhiên, cửa nhà gỗ bị mở ra, cậu bé gấu mèo bưng cái chậu gỗ ra, hướng về phía hàng rào nuôi nhốt gà cùng vịt con. Mọi người chuẩn bị tiến lên, cửa lại truyền đến tiếng hét to: “ Thính nhi, người con lại có sợi dây, tại sao lại thế này?”

      Tiếp theo, từ cửa thân ảnh mạnh mẽ bay nhanh tiêu sái đến bên người của cậu bé gấu mèo, nắm sợi dây ở phía sau người mạnh mẽ kéo, lại theo hướng sợi dây nhìn qua, thấy được đoàn người của Nhược Khả Phi.

      Cậu bé gấu mèo cũng nhìn thấy họ đứng đó, mặt là kinh hãi. “ Lại có thể dám theo dõi con ta tới đây, muốn chết sao?”

      Dứt lời, nam tử mạnh mẽ mang vẻ mặt hung hãn, mắt lộ ra hung quang trong nháy mắt phiêu nhiên bay đến trước mặt mọi người, làm cho mọi người kinh hãi.

      “ Phụ thân, đợi chút!” Cậu bé gấu mèo thất thanh kêu lên, chẳng biết tại sao cậu lại muốn phụ thân giết tỷ tỷ ôn nhu mỉm cười kia, cho dù nàng theo dõi mình đến tận đây.

      “ Chờ cái gì?” Nam tử kia mặt đen lại nhìn đám người trước mắt, tay muốn vận công. Mọi người kinh ngạc nhìn năng lực kinh người của nam nhân trước mặt, càng kinh ngạc hơn là dung mạo của , là nam nhân xuất chúng, tướng mạo bất phàm, khí thế giữa lông mày lại càng bất phàm.

      Công chúa xem ngây người, tại nơi hoang vắng sao lại có nam tử đẹp đến vậy. hề kém cỏi dung mạo của Hiên Viên Vân, mà so với Hiên Viên Vân còn có nhiều hơn phần cảm giác thành thục.

      “ Tới đây rồi cũng đừng nghĩ ra ngoài, chết !”

      Nam nhân kia ra tay bay nhanh tới đánh úp về phía người đứng trước nhất là Ảm Đạm. Ảm Đạm nghe được thanh sắc bén trong khí, cảnh giác trong lòng nổi lên, dám xem thường, ra tay đón đánh, mới vừa qua ba chiêu Ảm Đạm ràng rơi vào thế hạ phong.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :