1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Thỏ Thỏ Hông Nhan Nhiễu (126/134) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      121.5

      =cắt cắt cắt =
      "Mộ tiên sinh, Vú Lâm gọi điện thoại , Giang tiểu thư hẹn phu nhân ra ngoài."

      Lão Trung đứng ở bên người Mộ Ly, cúi đầu .

      Mộ Ly cầm bút máy, nhìn đồ bàn Tần Mộc Vũ đưa tới, mặt mày lạnh nhạt, biến sắc.

      "Phu nhân tại có thai, nếu Giang tiểu thư. . . . . ." Lão Trung thấy có động tĩnh gì, chuẩn bị tiếp.

      Mà ông vẫn chưa hết, Mộ Ly giơ tay lên cản lời của ông.

      " ấy bây giờ có việc gì, ông mau di tìm Vu Uyển Tình, tôi muốn gặp ta." Mộ Ly .

      Lão Trung sững sờ, biết vì sao Mộ tiên sinh làm sao có lòng tin như vậy, nhưng ông biết tính tình của , cho nên cũng nhiều lời, khom người cái, rời .

      Chờ sau khi lão Trung rời , Mộ Ly mới ngẩng đầu lên, nhìn cửa mới vừa bị đóng lại, mặt lộ ra trầm tư. Sau đó, lại nhìn mặt bàn điện thoại. . . . . .

      "Reng reng. . . . . ." nhướng mày, nhưng cuối cùng vẫn cầm điện thoại lên.

      "Này, ông xã, vẫn làm việc sao?" Bên đầu kia điện thoại truyền đến tiếng ngọt ngào mền nhũn của Quý Linh Linh.

      "Ừ."

      "Vú Lâm có làm cho em cháo táo đỏ, ăn rất ngon, em uống no, bảo bảo cũng vẫn rất an tĩnh, chúng ta đều rất tốt, phải lo lắng."

      Vẻ mặt căng thẳng, bởi vì câu kia, chúng ta đều rất tốt, phải lo lắng, lập tức dịu xuống. Tay Mộ Ly dần dần nắm chặt điện thoại di động, muốn cái gì, nhưng lại biết nên ra sao."Ông xã, còn nghe máy ? Buổi trưa, Vú Lâm có làm canh gà đen, cũng trở về , chúng ta uống chung." Quý Linh Linh vẫn như vậy dịu dàng cùng ngọt ngào,tiếng chậm rãi, để cho lòng của cũng dần dần bình tĩnh lại.

      "Ừ. chút
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      "Hừ, tôi còn tưởng rằng phải dám đến." Giang Tâm Giao bưng cà phê, mặt cười lạnh nhìn chằm chằm Quý Linh Linh.

      "Ha ha,chẳng lẽ tính phá hủy gương mặt tôi sao?" Quý Linh Linh cười cười mắng trả lại, thuận tiện ngồi xuống đối diện với Giang Tâm Giao.

      Giang Tâm Giao vừa nghe lời của ..., nụ cười mặt còn, ta để cà phê xuống, "Nếu biết rồi, bây giờ còn có gan tới gặp tôi. Quý Linh Linh, tôi đúng là bội phục a."

      "Quá khen. Mặc dù tôi biết là thế nào hủy dung Vu Uyển Tình, nhưng mà tôi lại biết là, , tại bệnh rất nặng!" Quý Linh Linh khóe miệng tươi cười, chậm rãi .

      " mới có bệnh! Quý Linh Linh, tôi tại muốn hỏi , bản thân mình từ khi biết quen biết Mộ Ly, làm được chuyện gì cho ấy?"Đôi tay của Giang Tâm Giao ấn chặt bàn cà phê, muốn đứng lên, hướng về phía Quý Linh Linh.

      Quý Linh Linh nghe vậy, chỉ nhìn ta, nhưng lên tiếng.

      "Ha ha, ra được, tôi bây giờ có thể cho biết, tôi vì Mộ Ly, làm biết bao nhiêu chuyện. Kể từ khi tôi biết được Ly phải sống trong đau khổ thù hận, tôi đến cả đại học cũng từ bỏ cần tốt nghiệp, đến T thị, làm tình nhân của tỉnh trưởng, thị trưởng, còn có số ủy viên đứng đầu."

      Cái gì? Quý Linh Linh sững sờ, Lãnh Dạ Hi từng qua bối cảnh phức tạp của ta, chẳng lẽ ta là vì. . . . . .

      "Tình nhân, biết tình nhân là có ý gì ? Những lão già kia, bọn họ muốn tôi làm cái gì, tôi liền phải chiều theo ý họ, mục đích rất đơn giản, vì muốn giúp Mộ Ly điều tra . cho rằng Mộ Ly muốn tra vụ án, rất đơn giản sao? Nếu như có tôi, ha ha, cho rằng Tần Mộc Vũ có thể tra được?" Giang Tâm Giao bĩu môi, nhìn Quý Linh Linh, trong mắt đều là thù hận.

      "Quý Linh Linh, , vì Mộ Ly làm gì, tại muốn yên tâm thoải mái ở bên cạnh ấy? Còn tôi sao, tôi vì ấy làm nhiều như vậy, lại có được chút quan tâm, cảm thấy như vậy công bằng sao?"

      ". . . . . ." Quý Linh Linh nghẹn lời, lo lắng nắm chặt tay, biết phải gì.

      " có biết vì sao tôi muốn hủy hoại Vu Uyển Tình ? chỉ là Vu Uyển Tình, ngay cả Lục Vân Thiên tôi cũng vậy bỏ qua, hừ, ta tại mang thai, cuối cùng toi cũng để ta sinh được!" Giang Tâm Giao lời này , trong giọng cắn răng nghiến lợi, tựa như Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên thiếu ta mạng ddlqđ.

      ". . . . . ." Quý Linh Linh vừa nghe đến ta đến Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy từng trận buồn nôn, "Hai người bọn họ thế nào chọc tới , lại có thể tàn nhẫn như vậy?"

      "A, độc ác sao? Có sao? Vu Uyển Tình ban đầu vì để cho lâm xx đến gần Mộ Ly, làm theo khống chế. Cùng với ta, tôi chỉ là thủ đoạn cao chút mà thôi. ấy là loại ngu ngốc, làm sao có thể cùng tôi so sánh." Giang Tâm Giao giọng mang theo khinh thường.(mình hiểu đc đoạn này, mong mấy bạn thông cảm)

      "Bởi vì Vu Uyển Tình cùng Lục Vân thiên đến gần Mộ Ly, cho nên . . . . . . muốn mạng của bọn họ?" Quý Linh Linh theo bản năng che bụng, nôn ọe cũng theo từng hồi .

      "Đúng! đoán đúng rồi! Phàm là đến gần Mộ Ly, đối với Mộ Ly gây rối, tôi đều muốn. . . . . . Muốn họ từng người đều chết! Ha ha. . . . . ." Giang Tâm Giao mặt lên độc ác, "Ban đầu ở trong trường học, có mấy nữ sinh biết điều quyến rũ Mộ Ly, biết tôi giải quyết họ như thế nào ?" ta hạ thấp giọng, lại gần Quý Linh Linh, "Tôi tìm những tên lưu manh, đem bọn họ cưỡng...bức, sau đó bán vào trong vũ trường, ha ha, chỉ bằng bọn họ, cảm thấy họ còn có thể xứng với Mộ Ly sao?"

      Nhìn Giang Tâm Giao cười gương mặt đày hài lòng, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy trán thấm mồ hôi lạnh, ". . . . . . Làm sao có thể. . . . . ."

      "Hừ, đây tính là gì, tôi làm cho bọn họ chết, là cho bọn họ thiên đại ân huệ rồi. Ai, còn may mà tôi lúc đầu khiến mấy tên lưu manh kia chơi chút, nếu bọn họ còn đồng ý chứ, ha ha. . . . . ."

      Kẻ điên, mười phần kẻ điên! Quý Linh Linh ta, trong bụng chỉ có thể dùng những từ này hình dung ta.

      "Biết tôi là vì cái gì đối Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên ác như vậy ? Bởi vì bọn họ, hai người đáng chết, lại dám bỏ thuốc cho Mộ Ly, " Giang Tâm Giao dừng chút, trừng mắt về phía Quý Linh Linh, "Nếu như phải là họ bỏ thuốc cho Mộ Ly, như thế nào lại để cho nhặt được đại tiện nghi!"

      "Câm mồm! Giang Tâm Giao, đối với Mộ Ly căn bản phải là thương, chỉ là muốn chiếm được ấy!"

      " cho tôi câm miệng!" Giang Tâm Giao hung hăng nhắc nhở, "Quý Linh Linh, cần hả hê quá sớm, Mộ Ly sớm muộn cũng là của tôi. Bởi vì tôi vì ấy, làm nhiều chuyện như vậy, ấy cũng lựa chọn cùng với tôi ."

      "Giang Tâm Giao, vì Mộ Ly chừa thủ đoạn nào, tiếc tổn thương những người khác, cho rằng Mộ Ly bởi vì như vậy sao?" Quý Linh Linh nhìn ta, khỏi cảm thấy đáng thương,tâm lý của Giang Tâm Giao có dường nào bệnh hoạn, người, tiếc đem lấy chính mình hy sinh hết.

      "Câm miệng! biết cái gì? Mộ Ly là tôi, ấy là tôi , nếu như phải là bởi vì các người đồ tiện nhân các xuất , tại hai người chúng ta sớm ở cùng chỗ. Tôi đem các người từng người đều tiêu diệt hết, như vậy chúng ta mới có thể an an tâm tâm ở chung chỗ!"

      "Mộ Ly có qua sao? vì giúp ấy, làm tình nhân của người khác, ấy biết sao? để cho người phụ nữ khác đến gần ấy, liền đem những người đó tổn thương, ấy cũng biết sao? Giang Tâm Giao, tôi phải , tôi có vì Mộ Ly làm gì, nhưng mà tôi lại biết, hai chúng tôi vì nhau, đó mới chính là hạnh phúc! Mà còn , trừ ghen tỵ, oán hận, tình biến thái, còn có cái gì?"

      "Đồ tiện nhân này! Quý Linh Linh, thủ đoạn cũng cao, lợi dụng Vu Uyển Tình cùng Lục Vân Thiên, hai người ngu xuẩn này bỏ thuốc Mộ Ly, còn mang thai đứa bé của ấy, tại tốt rồi, có thể cuốn lấy ấy, cho rằng mình đúng! người đàn ông, thích người đối với ta có bất kỳ lợi ích gì sao? Ha ha, đừng đùa!" Giang Tâm Giao nhìn Quý Linh Linh, xem như là vừa nghe câu truyện cười, nếu như trong bụng của ta phải có đứa bé của Mộ Ly, ta có thể hưởng thụ được đối xử tốt như vậy sao.

      Quý Linh Linh vẻ mặt trầm xuống nhìn Giang Tâm Giao, đột nhiên , "Giang Tâm Giao, biết cái gì là sao?"

      ? Cùng ? Mộ Ly ròng rã năm năm, vì ấy, cơ hồ làm mọi chuyện. Nhưng cho tới bây giờ, đều thể làm ấy quay đầu lại nhìn mình dù chỉ lần, , là khổ sở a.

      "Tôi Mộ Ly!"

      " chỉ chính ." Quý Linh Linh hờn giận , "Bản thân mình từ đầu đến cuối đều lấy Mộ Ly làm ngụy trang, cũng phải ấy, chính là vẻ ngoài tuấn, thực lực sau lưng của ấy. chiếm được, cũng để người khác lấy được. làm tình nhân của người ta, mà trong đó cũng chiếm được lợi ích rất lớn, thiết kế ở ide, chính là , làm tình nhân của bọn họ, là muốn cùng với Mộ Ly có cùng địa vih. Ha ha, Giang Tâm Giao, đây chính là tình của sao?"

      người , nếu như phải là dùng tim để , loại tình này, sớm cong thuần khiết.

      Giang Tâm Giao biến sắc, " bậy! xằng bậy!"

      Quý Linh Linh nở nụ cười khổ, " theo đuổi danh lợi, lại muốn đeo đầu cái lý do ‘ Mộ Ly ’. Giang Tâm Giao, cảm thấy mệt sao?"
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      123 thể nữa

      Uống ly cà phê, Giang Tâm Giao cho đầy tranh luận, Quý Linh Linh cuối cùng nghe vô lý luận nhảm nhí kia, thể rời . Nếu như tiếp tục ở lại nữa, nhất định bởi vì tình “Vĩ đại” của Giang Tâm Giao đối với Mộ Ly, mà cảm thấy tự ti.

      "reng reng. . . . . ."

      "Này, Tần Mộc Vũ?" Nhận được điện thoại của , Quý Linh Linh khỏi có chút cảm thấy kinh ngạc.

      "Tôi có chút chuyện muốn với . . . . . ."

      Nghe xong những lời kế tiết, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy choáng váng, dưới chân đứng vững, gần như muốn té xuống đất. nắm chặt áo của mình, đôi môi mền mại cảm thấy khô khốc.

      ". . . . . . thể nào, căn bản cũng phải là như vậy, tôi tin nữa!"Cuối cùng Quý Linh Linh vẫn nhịn được hướng về phía điện thoại di động lớn tiếng la, sau đó cúp điện thoại di động.

      Cặp mắt vô hồn nhìn phía trước, Tần Mộc Vũ lại chọc có phải hay , nhất định là như vậy, nếu , ấy làm sao loại chuyện buồn cười đó với .

      =Cha cùng cha của Mộ Ly vốn là bạn tốt.

      =cha bán đứng cha ấy.

      =cha vì giữ được mạng của mình, làm hại cha Mộ Ly mất mạng.

      =cha chỉ phản quốc, ông còn liên quan đến việc tham ô trong việc xây dựng công trình.

      =mẹ của cũng có liên quan.

      =còn có. . . . . . cần Mộ Ly nữa, tình của đới với Mộ Ly chỉ làm ấy cang thêm khốn khổ.

      "Ha ha. . . . . ." Quý Linh Linh ngồi ghế ở ven đường, thất thanh bật cười, muốn thừa nhận , chút cũng muốn thừa nhận, nhưng đáp án càng ngày càng được phơi bày, từng chút từng chút , " cần Mộ Ly. . . . . . Ha ha, cần nữa. . . . . ."

      phải làm như thế nào mới Mộ Ly đây, làm sao được, làm sao sao để cho thể rời bỏ ấy.

      muốn tiếp tục , nhưng ngay cả đám bắt đầu giúp , Tần Mộc Vũ lại muốn ngăn cản, muốn từ bỏ Mộ Ly, tại sao lại như vậy, thương phần, làm khốn khổ thêm phần sao?

      Ai có thể cho biết, chẳng lẽ đây chính là kết cục của bọn họ sao?

      Hai người nhau tại sao thể ở bên cạnh nhau.

      đúng! Mẹ của mình cũng có liên quan, những lời này là có ý gì?

      Quý Linh Linh nghĩ đến đây, nội tâm nhất thời hoảng loạn. hốt hoảng lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tần Mộc Vũ.

      "Này này, Tần Mộc Vũ, mẹ tôi cũng có liên quan, đây là ý gì?" Quý Linh Linh chặt đè nén tâm tình của mình.

      "Đúng, chờ mẹ cùng em trở về nước, nhất định phải kiểm tra."

      "Kiểm tra? Kiểm tra cái gì, kiểm tra người nào? ràng." Quý Linh Linh giờ khắc này cũng thể giữ vững bình tĩnh, dám tưởng tượng, nếu biết cha phạm phải tội lớn như vậy, mẹ phải làm như thế nào.

      "Mộ Ly thân phái người kiểm tra. . . . . ."

      "Vậy. . . . . . Vậy kết quả thế nào?" Quý Linh Linh cảm thấy đôi môi của mình cũng bắt đầu rung rẩy.

      " tù."

      "Cốp. . . . . ." Điện thoại di động tiếng động rớt xuống đất.

      Quý Linh Linh lập tức ngây ngẩn cả người, thời điểm chuẩn bị nhặt lại điện thoại di động, cả người liền hôn mê bất tỉnh ghế.








      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      =thố thố =
      " tại đến phiên làm hùng cứu mỹ nhân rồi, còn chủ động nhanh lên sao?" Vương Cẩm Hân đứng trước mặt Lãnh Dạ Hi, bên môi nở nụ cười .

      Lãnh Dạ Hi nhíu mày nhìn cái, gương mặt lạnh như băng, để ý đến .

      "Cái người này như vậy là có làm hay ? Tôi cho biết, bây giờ là cơ hội tốt ngàn năm có . Theo tình huống trước mắt, ấy là thể nào cùng Mộ Ly sống chung với nhau rồi, mà còn , Lãnh Thiếu, thanh xuân tới." xong, Vương Cẩm Hân còn hào sảng đưa tay vỗ vào đầu vai Lãnh Dạ Hi, bộ dáng huynh đệ ngươi mạnh khỏe .

      Lãnh Dạ Hi giơ tay lên đánh rơi tay của , "Vương Cẩm Hân, rất nhiều chuyện, có biết hay !" thanh khó chịu .

      "Biết!" Vương Cẩm Hân nhìn , cong lên môi, "Tôi chính là sợ quá đồ ngốc, biết nắm lấy cơ hội." Người đàn ông này cũng thiệt là, lúc ấy Quý Linh Linh theo Mộ Ly, cái kia vẻ mặt, giống như mất vợ. tại người phụ nữ đó ngủ mê man ở trước mặt của , cư nhiên biết nắm bắt.

      " biết cái gì." Lãnh Dạ Hi tức giận câu.

      "Đừng với tôi , phải thích ấy rồi. hoa tâm như vậy sao?" Vương Cẩm Hân chọc chỉ thích trêu ghẹo, tới lui chỉ là đùa giỡn Quý Linh Linh.

      ". . . . . ."

      "Như thế nào? Nếu như tôi là , liền trực tiếp thượng!" Vương Cẩm Hân lại gần, giọng .

      Đột nhiên, Lãnh Dạ Hi tay cầm lấy cằm của , "Vương Cẩm Hân, lời như vậy nữa, cũng đừng trách tôi khách khí!" Ác thanh ác khí , tràn đầy uy hiếp.

      "Ha ha, đến nỗi, đến nỗi. . . . . ." Vương Cẩm Hân vừa thấy khuôn mặt tốt thui của , lập tức cười lấy lòng, trời mới biết người đàn ông này, xuống tay rất nặng, hơn nữa tính khí quá xấu.

      Lãnh Dạ Hi hung hăng trợn mắt nhìn cái, tay chậm rãi buông ra, lúc Vương Cẩm Hân chuẩn bị chạy tay liền bắt được tay của , " đâu?"

      "Trở về Khoa Lý a."

      "Chhỗ nào cũng được , ở chỗ này cùng với. . . . . . ấy!" Lãnh Dạ Hi lời này , dừng lại nửa giây, lại vòng vo ánh mắt.

      Vương Cẩm Hân khẽ giương môi, "Lãnh Dạ Hi, là muốn cho tôi theo ấy, còn cùng ở đây?" xong, liền chậm rãi hướng gần tới , khẽ cúi người xuống, chút để ý, nơi cổ áo lộ ra cái gì.

      "Vương Cẩm Hân !" Lãnh Dạ Hi cất giọng.

      "Như thế nào?" Lại gọi nhốn nháo, như vậy là người đàn ông này kiềm chế nha, xong, Vương Cẩm Hân cư nhiên đỉnh đạc trực tiếp giạng chân ở đùi của .

      cái tay vòng quanh cổ của , cái tay khác nhàng vuốt ve cổ áo của , "Nếu như, cần ta, tôi. . . . . . Tôi bỏ qua ." kéo lại cà vạt của , muốn nhích lại gần mình.

      Lãnh Dạ Hi khẽ ngẩng đầu lên, " muốn tôi?" Môi lạnh khẽ nâng lên.

      "Nghĩ." Vương Cẩm Hân lại gần , khiến cho khoảng cách giữa môi hai người, đại khái cũng chỉ có ba cm.

      lúc Vương Cẩm Hân còn muốn tiếp cận, Lãnh Dạ Hi đẩy ra.

      "Tỉnh!"

      Vương Cẩm Hân nghe tiếng, quay đầu, thấy Quý Linh Linh mở mắt nằm giường.

      "Tôi. . . . . ." Làm sao vậy, ngồi dậy được, Quý Linh Linh chỉ có cảm giác cả người vô lực, lại nằm trở về.

      " nên cử động, thân thể của còn rất yếu ớt." Vương Cẩm Hân chờ Lãnh Dạ
      [​IMG]
      dunggg thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      124 Lão Nam Nhân

      "Uhm. . . . . . Thị trưởng cần nha, người ta thân thể được thoải mái." Trong phòng lớn cưa nhà hàng, nam nữ động tác cực kỳ thân mật. , tóc dài tán loạn, thân thể xương nhu nhược tuyết trắng, nằm ở thân người đàn ông.

      "Bảo bối, mấy ngày thấy, em càng ngày càng kích tình rồi." Lục Chính Hạo cái tay khẽ vuốt gương mặt của ta, trong mắt tràn đầy * tư vị.

      "Nào có a.” ta thẹn thùng cười tiếng.

      "? Em còn thẹn thùng như vậy, ha ha, bảo bối, rất thích cái bộ dáng này của em nha, ha ha."

      "Ai nha, xấu lắm, xấu lắm, người ta chỉ là muốn nha, gần đây biết bận rộn cái gì, cũng thấy được."

      "Ha ha, gần đây là có chút vội. Dao Dao, có muốn mang thai đứa bé của ?"

      "Thị trưởng ~" Giang Tâm Giao vừa nghe thấy lời ấy, nụ cười mặt, khỏi có chút cứng ngắc.

      "Hả? thể được sao?" Lục Chính Hạo bàn tay theo sống lưng chạy xuống phía dưới, " tại người đàn bà kia ở trong bệnh viện, cũng mau chết thôi, đứa con kia, cũng vậy trông cậy gì vào nó. Em phải vẫn muốn có cái danh phận sao?" Lục Chính Hạo bàn tay lập tức đưa đến trước mặt, tay nắm được cằm của ta, "Dao Dao, đây chính là cơ hội."

      Nhìn vào tròng mắt , Giang Tâm Giao trong lòng khỏi run lên, sanh cho đứa con? Quả chính là chuyện cười! tại ta có Mộ Ly, như thế nào lại để cái Lão Nam Nhân ở trong mắt đây?

      "Ai nha, thị trưởng, cần làm cái bộ dáng này nha, em sinh a, chủ yếu là. . . . . . Người ta sợ hư danh tiếng thị trưởng của . cũng biết, giống như em vậy . . . . . ." Giang Tâm Giao đến đây, cố ý tay bịt mũi đáng thương, rất ràng lộ ra ngoài, yếu đuối, như thế nào có thể chống lại lời đồn đãi phi?

      "Hả? ra là em là lo lắng cái này? Ha ha, Dao Dao, em hoàn toàn có thể yên tâm, nữ nhân của Lục Chính Hạo, phải ai cũng dám cho sắc mặt. Đến đây , bảo bối, tại rất nhớ thân thể của em." Lời của mới vừa xong, còn chưa chờ Giang Tâm Giao có phản ứng, Lục Chính Hạo tay liền đem ta đè ở người, sau đó dùng sức động, liền thấy Giang Tâm Giao nhíu mày.

      "Bảo bối, kêu lên , thích bộ dáng phóng đãng giường của em, ừ. . . . . ." Lục Chính Hạo nắm chặt eo của ta, trong thanh tràn đầy ái dục.

      Nằm phía bên dưới, có nhiều ngày có hưởng thụ được ngọt ngào này, lần này ta tìm đến mình, làm sao có thể bỏ qua chuyện tốt như vậy? Giang Tâm Giao, hiểu được suy nghĩ của đàn ông, lại hiểu được cách nhìn sắc mặt, qua nhiều năm như vậy, vẫn luôn giữ ta bên người, cũng là có nguyên nhân.

      "Ô. . . . . . Thị trưởng ngài đúng là. . . . . ." Càng già càng dẻo dai, cái từ này hình như thích hợp. Giang Tâm Giao nghiêng đầu, mặt lộ ra chán ghét nhưng dễ phát được, cùng cái Lão Nam Nhân này ở chung chỗ thời gian dài như vậy, là càng ngày càng ghét , người già, mềm mềm mại mại, lại có bộ dáng này, cũng biết từ đâu tới khí lực lớn như vậy.(thắc mắc “mềm mềm mại mại” đến cái gì vậy?)

      "Bảo bối, muốn em mang thai đứa của !"

      "Chuyện này. . . . . ." Tuyệt đối thể nào, chỉ là làm người tình của mà thôi, có bất cứ hứng thú gì về việc sanh con cho .

      ". . . . . ."

      Lời cự tuyệt thanh còn chưa kịp ra, Lục Chính Hạo tiếng gầm , mầm móng giọt còn sót lại đều được gieo vào trong người ta.

      Giang Tâm Giao cũng cảm thấy, lúc này trong lòng của ta ra được phản kháng, cái Lão Nam Nhân này, lại còn dám làm như vậy ! Nếu như sinh, ai có thể ép buộc được ?

      Đáng chết, đời này chỉ muốn vì Mộ Ly sanh con, nhưng tốt nhất chính là cần sinh, sinh đứa bé thân thể cũng biến dạng, đối với đàn ông lực hút liền thấp xuống, đối với việc này có bất kỳ hứng thú nào.

      Hô. . . . . . Bởi vì người mệt mỏi, Giang Tâm Giao trừ trong lòng thở dài, cũng có làm gì khác, bởi vì tại có làm gì nữa, cũng đều còn kịp rồi.

      Phiền toái, tên chết tiệt này còn muốn làm, tuổi cao, còn muốn đứa bé, cũng thể nghĩ tương lai mình có phúc khí hưởng thụ đứa bé hiếu thuận ! Giang Tâm Giao thầm nghĩ , lại cảm thấy ghê tởm.

      Nếu để vì Mộ Ly sanh con, khẳng định cần suy nghĩ, liền sảng khoái đồng ý, thế nhưng. . . . . . Hừ, cho dù Thị trưởng thành phố vậy như thế nào?

      Phát tiết xong sau Lục Chính Hạo lập tức nhào vào người Giang Tâm Giao, "Bảo bối, em. . . . . . Phía dưới càng ngày càng rồi. . . . . . Có phải hay có làm cái gì để co lại rồi hả ?"

      "Mới có. . . . . ." Giang Tâm Giao lầu bầu câu, nhưng trong bụng vẫn khỏi căng thẳng, loại chuyện như vậy đều biết
      .

      đến cái việc này, vì Mộ Ly mới làm, nữ nhân nơi đó từng trải qua, đối với nam nhân sức quyến rũ dĩ nhiên là giảm rồi, hơn nữa muón để cho Mộ Ly có được những cái tốt nhất, chỉ là có nghĩ đến, làm lâu như vậy, cuối cùng để cho lão gia hỏa này hưởng lợi.

      "Ha ha, nữ nhân nha, làm những thứ này còn tất cả đều là vì nam nhân sao, cần lo lắng, cho em danh phận."

      "Lúc nào ?" ta phải nóng lòng muốn biết, ta chỉ là muốn biết trước mà chuẩn bị. Dù sao, nếu như ta bắt được Mộ Ly, Lục Chính Hạo cái lão gia hỏa này, thể tùy tiện buông tay, nửa đời sau còn phải trông cậy vào .

      "Chờ nữ nhân kia chết rồi." Lục Chính Hạo cười đến gương mặt vô ngại, hình như trong miệng nữ nhân kia, là người xa lạ.

      "Hả? ta là vợ của , ta có thể dễ dàng chết như vậy sao?" Cái lão gia hỏa này, còn muốn cho mình ăn * thuốc sao? cũng phải là trẻ con, những quỷ này lời , lừa ?

      "Bảo bối, muốn khiến người chết, còn có thể sảng khoái còn sống." Lục Chính Hạo vọc mái tóc dài của ta.

      ra là, muốn làm như vậy.

      "Vậy con đồng ý?"

      "Nó chỉ là của , là cha nó, nó phải nghe . Nếu như nghe, cút ngay ra ngoài, ngăn lấy." Lục Chính Hạo tại trong mắt đều là hồ ly tinh Giang Tâm Giao, cái gì người nhà, cái gì vợ chồng, cái gì phụ nữ, đều là mây khói.

      "Khanh khách, nghe lời của kìa, rất ưa thích người ta chứ sao." Nghe Lục Chính Hạo, hiểu trong lòng Giang Tâm Giao cảm giác vô cùng tự hào. người đàn ông có thể vì vứt bỏ nhà cửa vợ con, cứ như vậy, suy nghĩ chút vẫn cảm thấy tốt.

      "Em là bảo bối của , đương nhiên thích em ròi." xong, Lục Chính Hạo lại nằm ở phía sau của , hôn phía sau lưng của , "Bảo bối, nơi này trơn."

      "Khanh khách. . . . . . Ghét, lại làm em nhột. . . . . ." Giang Tâm Giao lần này trong mắt có chán ghét, ngược lại còn lại là vô hạn thích, người đàn ông này, trừ lớn tuổi ít, gian trá ít, những thứ khác đều thích. Có quyền, có tiền, còn thích . Chuyện giường, mặc dù thân thể có chút thiếu sót, nhưng những thứ khác lại làm tệ, cuối cùng cũng có thể đền bù.

      "Bảo bối, muốn Mộ Ly đụng vào em sao?" Lục Chính Hạo hôn , giọng hỏi .

      " có, người nam nhân kia có nhãn quan." Giang Tâm Giao cắn răng mà ra.

      "Ha ha, cái tiểu tử thúi kia, từ có ánh mắt, còn có thể trông cậy vào trưởng thành, có thể có tiền đồ gì. Cuồng vọng tự đại, đúng là cho là mình là quân Thượng tá, có chút tiểu quyền, liền đem cái đuôi nhô lên cao, sớm muộn cũng bị người khác chơi." Lục Chính Hạo trong giọng hoàn toàn đều là bất mãn.

      "Ừ. . . . . ." Lục Chính Hạo * thủ đoạn cực cao, tại làm cho sớm Dục Hỏa Phần Thân rồi."Cái gì gọi là bị người khác làm?"

      "Ha ha, công cao, chắc chắn có người nhìn qua , quân Thượng tá, bên ngoài kiêm quốc phòng đặc phái viên, kia chỉ là kiểm soát viên mà thôi. Nhưng thế nhưng lại biết cố kỵ ai, ha ha, em , có người có thể nhìn thuận mắt hay ?" tới chỗ này,người đối với Mộ Ly hận thấu xương chính là , cái tiểu tử thúi này rất cao ngạo, ngay cả đường đường thị trưởng đều để ở trong mắt, thề phải để cho Mộ Ly mổ ngày nào đó có cuộc sống tốt.

      "Ừ. . . . . . chút. . . . . . Mộ Ly chính là tra chuyện tình cha mẹ của thôi. . . . . ."

      "Cha mẹ chết vài chục năm, tra cái gì, có cái gì tốt tra? coi chính mình tìm được kết quả gì. . . . . ." Đột nhiên dùng sức, Giang Tâm Giao rên rỉ, "Cái tiểu tử thúi kia, sớm muộn cũng chịu khổ đấy!"

      Mộ Ly chịu khổ sao?

      "Ha ha, bảo bối, em quả nhiên cho chạm qua, ha ha, cái tiểu tử thúi kia, còn dám giành nữ nhân với ta sao!"

      "Dĩ nhiên, em là của nha, tại sao có thể bị đụng. . . . . ." vui mừng nổi, nhưng là cũng phải vội, Mộ Ly sớm muộn gì đều là của .

      "Ha ha, nhớ, em là nữ nhân của ta. Nếu để cho biết đụng vào em, nhất định bỏ qua cho . quân Thượng tá như thế nào, còn phải muốn làm sống, năm đó cũng. . . . . ."

      "Hả? A!"

      Lục Chính Hạo dùng sức chút, khiến Giang Tâm Giao quên mất suy tư.

      Mộ Ly, nếu như nhìn thấy màn này, nhất định tin tưởng , ở trước mặt , tôi có bất kỳ sức quyến rũ nào, nhưng là bây giờ cái Lão Nam Nhân này, tôi muốn sống chết.

      Hừ, sớm muộn gì tôi cũng vậy cho biết, trừ Quý Linh Linh, tôi cũng làm cho tôi như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :