1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Thỏ Thỏ Hông Nhan Nhiễu (126/134) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 78: (tiếp)
      Mộ Ly ôm Qúy Linh Linh ngủ say ngồi ghế sa lon, từ lúc ăn cơm xong, cảm thấy có cái gì đó đúng, chủ động đòi ăn cơm, sau đó lại náo loạn khóc lớn, cơm nước xong còn bấu lấy , để cho bất cứ nơi nào, sau cùng lại bắt cùng xem ti vi với .

      Loại cảm giác này mặc dù làm cho cảm thấy có chút xa lạ, nhưng lại mơ hồ khiến cảm thấy có chút ấm áp lên lời.

      "Qúy Linh Linh, em xem, em rốt cuộc là người như thế nào, sao lúc nào cũng thể hiểu hết được em ." nhàng lầm bầm lầu bầu.

      Đúng vậy a, mỗi lần đều là chủ động, mà Qúy Linh Linh dường như là dùng toàn bộ sức mạnh của mình để chống cự lại , nhưng bây giờ sao, đột nhiên an tĩnh, cứ như vậy lẳng lặng tựa vào trong ngực của . Hai người bọn họ cứ như vậy yên tĩnh ở cùng nhau.

      rất muốn đem giờ khắc này tồn tại lại mãi, biết sau khi tỉnh lại, có bộ dạng như thế nào.

      "Qúy Linh Linh, nếu như em cũng có thể , chỉ chút thôi cũng được, như vậy tốt biết bao." Mộ Ly nhè nhàng vuốt mái tóc dài của , khỏi cảm thán .

      Từ sau khi tự mình độc lập, Qúy Linh Linh là người đầu tiên khiến phải nếm cảm giác thất bại. cùng với những người phụ nữ khác hoàn toàn khác nhau, làm cho đoán ra, biết kế tiếp là bộ dáng như thế nào, điều có thể làm cũng chỉ là"Gặp chiêu phá chiêu" , theo con đường mà Qúy Linh Linh .

      "Mộ tiên sinh."

      "Xuỵt!"

      Lão Trung vừa gọi tiếng, Mộ Ly liền làm động tác chớ lên tiếng.

      "Dạ, Mộ tiên sinh, tổng bộ tư lệnh quân vừa có thông báo." thanh của Lão Trung ràng đè thấp xuống .

      Mộ Ly nhướng mày.

      "Là thông báo tham gia vũ hội." Lão Trung tiếp tục .

      "Vũ hội?" Mày Mộ Ly đột nhiên nhăn lại, tham gia vũ hội, đây mà cũng là tổng bộ gửi thông báo sao?

      "Là tổng bộ gửi thông báo cầu cá nhân, cho nên. . . . . ." Lão Trung dường như cũng nhìn thấy Mộ Ly nghi ngờ, liền giải thích.

      " cần , tại Quý tiểu thư buồn ngủ, cần ầm ĩ đến ấy." Mộ Ly che giấu vẻ mặt của mình, tổng bộ làm sao lại làm ra chuyện nhàm chán như vậy, gần đây chuyện của còn chưa đủ nhiều sao?

      "Dạ, Mộ tiên sinh."

      "Là vũ hội gì vậy?"

      Lão Trung vừa mới chuyển người muốn , Mộ Ly liền hỏi.

      "Là tiểu thư Tư Kỳ Na Mỹ tổ chức khiêu vũ chiêu đãi quan khách."

      Vừa nghe đến cái tên này, vẻ mặt Mộ Ly hoàn toàn thay đổi.

      " xuống ." Thâm trầm ra lệnh tiếng, lão Trung khom người, liền lui xuống.

      Tư Kỳ Na Mỹ lại mời ắn tham gia vũ hội ? Đại tiểu thư vênh váo này, chả nhẽ lần trước lại chịu thua thiệt với sao?

      Mộ Ly nhắm mắt lại, nghĩ tới những hoạt động gần đây của tập đoàn Tư Kỳ, cùng với tin tình báo mà Tần Mộc Vũ mang tới, Tư Kỳ Na Mỹ xuất ở quán bar, lại động thủ đánh Qúy Linh Linh, tại lại đến vũ hội, mỗi lần chính đều có xuất ? rất ràng rồi.

      Chẳng lẽ là kết thân? Mộ Ly nghĩ tới đây, trong lòng khỏi nổi giận, lúc nào đến phiên bọn họ làm chủ hôn của mình!

      đem mọi chuyện liên kết lại chặt chẽ, bởi vì trong ngực ôm Qúy Linh Linh, khiến cho cơn tức giận lúc này của cũng thể phát ra được.

      "Tập đoàn Tư Kỳ, các ngươi nghĩ có thể thông qua tôi để tiếp tục che dấu tội ác của mình ư, vậy cũng phải xem bản lãnh của các người lớn tới đâu! Bằng người phụ nữ, liền muốn giải quyết tôi, có phải là nghĩ quá đơn giản rồi hay ?" mặt Mộ Ly ngưng tụ nụ cười lạnh.

      "Hả?" Lúc này, Qúy Linh Linh ở trong ngực bỗng cử động, trong miệng ô ô a a biết câu gì.

      Mộ Ly nghĩ là tỉnh, chỉ là tiện tay vỗ vỗ , dự định để cho ngủ tiếp.

      "Ừ. . . . . . Tối rồi sao?" Qúy Linh Linh nằm ở trong ngực của , giọng nồng đậm vẻ ngái ngủ.

      Mộ Ly hướng về phía cười cười, "Chạng vạng tối."

      "Em ngủ lâu nha." Qúy Linh Linh nhắm mắt lại, muốn tỉnh ngủ để còn làm công tác chuẩn bị.

      "Em rất mệt mỏi, ngủ nhiều thêm chút cũng sao." Mộ Ly gắt gao ôm chặt , trong giọng tràn đầy mùi vị thân thiết.

      Qúy Linh Linh mím môi cười cười, nhưng là trời tối, còn có việc muốn làm, cũng phải dậy để chuẩn bị thôi.

      "Hô. . . . . . Ngủ ngon nha." Qúy Linh Linh ngồi thẳng dậy, duỗi cái lưng mỏi, quay đầu nhìn Mộ Ly, " như thế nào lại bất động ?"

      ". . . . . . Chờ chút."

      Nhìn thân thể có chút cứng ngắc, Qúy Linh Linh có chút nghi ngờ đưa tay đụng cái, "A. . . . . . Chờ chút, tê rần."

      Qúy Linh Linh nghe được lời , khỏi trợn to hai mắt, đè tê rần rồi!

      "Này, là tên ngốc sao? Tay cũng tê rần, mà cũng biết gọi em!" giọng Qúy Linh Linh tràn đầy vẻ oán trách , nhưng tay với tới cầm tay nhàng xoa bóp , "Thế nào? Như vậy có dễ chịu hơn chút ?"

      "Ừ." Mộ Ly gắt gao nhắm mắt lại, bị áp tê rần, sau đó lại bất động, vốn có cảm giác gì, nhưng nghĩ tới, vừa định cử động chút, cư nhiên lại có thể đau như vậy. Tê dại căn bản khiến còn chút hơi sức nào, loại cảm giác này, so đau đớn còn làm cho người ta khó chịu hơn.

      " nên cử động! Để em xoa bóp thêm lúc nữa xem sao." Nhìn đồng hồ treo tường, có tiềm lực làm heo, cư nhiên ngủ thẳng từ mười giờ sáng tới bảy giờ tối, Qúy Linh Linh, mày đây là muốn phản nghịch a! Mà trong đoạn thời gian dài vậy, ta đều duy trì động tác này, "Này, Mộ Ly, phải là rất biết cách ứng biến sao? Như thế nào lại sử dụng được, ôm thời gian dài như vậy, ngộ nhỡ cánh tay bị phế bỏ làm thế nào?" Chẳng biết tại sao, mặc dù trong lòng Qúy Linh Linh rất đau, nhưng là vẫn muốn mắng , có lẽ là vì như thế làm lòng bớt đau chút ít.

      " có gì, chỉ là tê dại chút mà thôi." Mộ Ly để tùy vuốt ve vai trái và cánh tay trái của mình, nâng tay phải lên sờ sờ gương mặt của , "Qúy Linh Linh, chúng ta như vậy, có phải rất giống như đôi vợ chồng kết hôn nhiều năm ?"

      "Ách. . . . . . loạn cái gì." Qúy Linh Linh xong liền nện đấm xuống bả vai , "Được rồi, em muốn tắm, tự xoa bóp ."

      Nghe những lời này, biết vì sao trong lòng mơ hồ lại dâng lên dự cảm xấu, thể như vậy được. Lúc đó ăn cơm, cũng bởi vì cảm xúc của , kém chút hỏng chuyện rồi. Qúy Linh Linh, mày phải khống chế được, nên mê muội ta nhất thời dịu dàng. người nhưng trái tim họ lại đặt người mình, kết quả rất thảm, trong cuộc sống có rất nhiều ví dụ rồi.

      Mặc dù tại Mộ Ly đem mình trở thành bảo bối, nhưng là có ai có thể bảo đảm rằng tuần, hai tuần, tháng, hai tháng về sau là cái dạng gì sao? Tình việc đầu tư rất nguy hiểm, mà tại chính mình cũng có nhiều tiền bạc, cần phải mạo hiểm hành động.

      Mộ Ly rất tuấn tú, rất dịu dàng, rất mê người, nhưng là tại ta có thể đối xử ôn nhu với mình, ta cũng có thể đối với bất cứ người nào như vậy. Qúy Linh Linh, mày tốt nhất đừng hi vọng, chờ thêm lúc nữa, hai người cũng có bất cứ quan hệ nào nữa.

      "Qúy Linh Linh, chúng ta cùng nhau tắm . Lúc trước ôm em ngủ, người ra rất nhiều mồ hôi." Mộ Ly bộ dáng nhàn nhã tựa vào ghế sa lon, đôi mắt quyến rũ, nhìn Qúy Linh Linh, dường như muốn đem toàn bộ sức quyễn rũ của mình phóng ra.

      Qúy Linh Linh đứng trước cửa phòng tắm, tay trái gảy nút áo sơ mi, thoáng chốc, hai cái, ba cái bị cởi ra, trước ngực lộ ra mảng lớn cảnh xuân. Chỉ thấy nâng lên khóe môi, tạo nên nụ cười đẹp mắt, sau đó cánh môi khẽ động, "Nghĩ khá lắm!"

      xong, lập tức xoay người vào phòng tắm, "Phanh" tiếng, cửa liền bị đóng lại.

      Nhìn loạt động tác liên tục của , làm Mộ Ly cảm thấy như vừa được dạo vòng mây, chậm rãi bay lên trời cao, đột nhiên bịch cái liền rơi xuống .

      Mộ Ly khỏi cười khổ, lòng của phụ nữ đúng như là kim dưới đáy biển, căn bản hiểu được suy nghĩ gì, hồi nhiệt tình, trong chốc lát lại lạnh như băng, để cho hiểu được Qúy Linh Linh, là có chút khó khăn. Dĩ nhiên càng làm cho khổ não hơn chính là thân thể của mình, suốt cả ngày, thân thể của cũng liền theo nhiệt tình cùng lạnh như băng của Qúy Linh Linh mà thay đổi, cứ tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện .

      Nghe tiếng nước chảy ào ào từ trong phòng tắm, thân thể Mộ Ly tựa vào sô pha, cố gắng thả lỏng thân thể.

      "Hô. . . . . ." Thở hơi dài, được, là nhịn được rồi.

      đột nhiên đứng lên, tới trước cửa phòng tắm .

      "Em , giúp em kì lưng nhé, em nhất định là với được tới sau lưng để tắm." Hèn hạ !

      có trả lời, chỉ có tiếng nước chảy ào ào.

      "Em , phòng tắm rất lớn nha, mình em nhất định lạnh, để vào giúp em sưởi ấm nhé." Ngu ngốc! Lời vô sỉ như thế cũng được, đây mà là Thượng tá Mộ có khí chất sao!

      Vẫn như trước có trả lời, chắc hẳn Qúy Linh Linh trong phòng tắm chế nhạo lời .

      "Em . . . . . . . . . . . . nhịn được rồi, em có thể hay . . . . . . ra giúp . . ." Biến thái! (em phục trình độ biến thái của Ly rùi ^-^)

      Ai cho nhịn được, đường đường là thượng tá, ngay cả chút tự chủ cũng có!

      "Ầm!" Liền nghe được tiếng vang lớn, hình như là từ bên trong đạp cước, Mộ Ly cả kinh, cái đó ở trong phòng tắm nổi bão rồi.

      "Được rồi, được rồi, tắm tắm." Nhịn xuống mồ hôi trán, ai, người phụ nữ này nhất định là bắt tù rồi, làm sao lúc đó tự dưng hôn , lại còn giạng chân ngồi đùi của thân thiết, tại suy nghĩ đến, cư nhiên lại dùng chân đá vào cửa cảnh cáo , quá đáng, quả là quá đáng!

      Qúy Linh Linh, người phụ nữ này, chờ em ra ngoài, nhất định làm cho em đẹp mắt!

      muốn ra, Qúy Linh Linh lại phen kéo cửa phòng tắm ra.
      Trâu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Vừa Nhìn thấy Qúy Linh Linh quấn khăn tắm ra, Mộ Ly đột nhiên cảm thấy chóp mũi nóng lên, ào ào. . . . . .

      Vẻ mặt Qúy Linh Linh ghét bỏ nhìn ta, lại cúi đầu nhìn qua mình chút, đúng là khăn tắm có chút ngắn, phải chỉ là bị hở nửa ngực, lộ nửa cái mông, ta có nhất thiết phải khích lệ như vậy? Còn chảy cả máu mũi?

      "Người bẩn, nhanh tắm, nếu cho phép vào phòng!" Qúy Linh Linh giống như là dạy bảo , chút cũng thèm nhìn , liền sải bước tiêu sái về phòng ngủ.

      Mà Mộ Ly lại ngây ngốc đứng tại chỗ, bi kịch, trời sinh bi kịch a!

      giơ tay lau mũi, thanh máu mũi! Tại sao lại như vậy chứ, thân thể của , cũng phải là chưa từng thấy qua, nhưng. . . . . .Bộ dạng vừa rồi của Qúy Linh Linh quá mê người rồi, da thịt mềm mại trắng nõn, khăn tắm nho chỉ có thể che đậy được nửa ngực, hơn nữa cánh tay của còn để ở trước ngực che chắn, là muốn miêu tả sinh động a.

      Xem ra, về sau phải đem toàn bộ khăn tắm trong nhà đổi thành khăn mặt thôi!

      Nghĩ đến lời mới vừa rồi Qúy Linh Linh, hấp tấp vọt vào phòng tắm.

      Còn tính muốn giáo huấn Qúy Linh Linh chút đâu rồi, ai có thể nghĩ tới Thượng tá Mộ như vậy có tức giận nữa, vừa nhìn thấy cảnh xuân của Qúy Linh Linh sau khi tắm, cư nhiên lại chảy máu mũi, rốt cuộc là có bao nhiêu khó chịu a!

      Qúy Linh Linh trở lại phòng ngủ, mở ngọn đèn ở đầu giường, như thế, trong phòng ánh sáng như như , đúng là rất mê hoặc a! lúc này đem cái hộp để trong tủ quần áo ra ngoài.

      "Mộ Ly cái tên này, mới vừa rồi cư nhiên lại chảy máu mũi, vậy cũng tốt, nếu bổn đại tiểu thư sức quyến rũ lớn như thế, vậy nhân cơ hội này phải ráng sức chỉnh phen xem sao!" Nghĩ tới đây, Qúy Linh Linh khỏi vui vẻ.

      Khi trong tay cầm mảnh đồ lót trong truyền thuyết mà trước đó chỉ gặp trong phim ảnh, mặt của khỏi lập tức chuyển thành đỏ.

      Qúy Linh Linh, mày phải nhớ, bỏ đứa bé bắt được sói, ách, bỏ được mình bẫy được đại sắc lang! Đúng, chính là câu này.

      Nghĩ tới đây Qúy Linh Linh nhất thời như tập trung hết dũng khí của mình, trực tiếp đem khăn tắm người vứt bỏ, trực tiếp đem mảnh nội y đó mặc lên người.

      Hô. . . . . . Làm ơn, Thẩm Hiểu Phỉ, em ngươi a, mua đồ nhìn số sao? Bộ áo lót này, ước chừng hơn số đo của chút. Trước ngực vốn là trống trơn , nhưng bây giờ hai dây thắt này thít rất khó chịu, còn quần lót ở phía dưới, cái mông của , cái mông đẹp của a, nhất định bị siết ra từng đạo vết máu .

      nhịn! nỗi hận này nhất định tính lên đầu Thẩm Hiểu Phỉ, ấy biết rất số đo của , nhưng cư nhiên lại chọn món đồ như vậy cho mình, nếu phải cố ý, ai tin chứ!

      Qúy Linh Linh cũng kịp suy nghĩ nhiều, sau khi thay xong bộ áo lót khêu gợi này, vì muốn để mình bị thít lợi hại hơn, liền đứng ở cửa, Mộ Ly, con hồ ly này, lần này coi như là tiện nghi ngươi!

      biết được lát nữa nhìn thấy mình có bộ dáng gì nữa.( chắc ý chỉ chảy máu mũi nữa thôi)

      " , tắm xong chưa?" Qúy Linh Linh đứng ở cửa lên tiếng hỏi.

      "Đến đây." Lúc này, Mộ Ly lập tức xuất ở cửa, khi vừa đẩy cửa ra.

      Hả! Trong phòng đây là người nào?

      Tóc dài xinh đẹp, da thịt trắng nõn chỉ được bao bọc bởi hai mảnh áo lót, này ngực, phình , chỉ che đậy được những chỗ quan trọng, hai bắp đùi trắng nõn, thẳng tắp, quần lót màu đen lại càng quyễn rũ, còn có thể nhìn thấy được thấp thoáng bên trong. . . . . .

      "Phun!"

      Qúy Linh Linh vốn là cười đến quyến rũ, nhưng. . . . . . Đáng chết, máu mũi ta lại chảy ra rồi! Vốn là nở nụ cười, lại trực tiếp biến thành cắn răng nghiến lợi, trong lòng sớm đem Mộ Ly mắng đến chết sống lại, rốt cuộc ta có phải là đàn ông hay ! Cố ý làm trễ nãi thời gian đúng ? ta đến cùng là có nhiều máu như vậy sao, cư nhiên lại chảy mãi dứt !

      Nhìn Qúy Linh Linh hai tay chống nạnh, bộ dáng kiêu ngạo, khuôn mặt mang theo giận giữ. . . . . . được, chịu nổi, máu mũi!

      Cứ như vậy Thượng tá Mộ có tài cán gì, lại xông về phía toilet, xử lý máu mũi của mình, mà Qúy Linh Linh ở lại dường như là dùng toàn bộ sức mạnh đạp cửa lập tức đóng lại.

      "Đồ vô dụng!" chửi câu, thuận tay kéo dây áo lót, là muốn đem siết chết rồi. Cái tên Mộ Ly này, vậy mà mấy lần khi dễ , đúng là có bản lĩnh, biết là bị cấm đoán bao lâu, cư nhiên lại tạo thành bộ dáng này, hơn nữa , đáng chết hơn là thỉnh thoảng liền cương, đừng tưởng rằng nhìn ra được!

      được, đợi thêm Mộ Ly giải quyết, trinh nữ thành đàn bà rồi.

      Qúy Linh Linh đem hộp lớn đặt lên giường, tự tìm dụng cụ lúc nữa cần dùng đến .

      Còng tay, roi da, giả dương x, dầu bôi trơn, giang châu, dĩ nhiên còn có mê dược, thiếu chút liền đem vật này quên mất.

      Đem mấy cái nghĩ là cần dùng đến ra xong, Qúy Linh Linh lại liếc mắt nhìn cái hộp, Thẩm Hiểu Phỉ thiệt là, mang cho nhiều đồ như vậy , thực dụng nhưng mà lại có mấy người, sức tưởng tượng quá lớn rồi, chẳng lẽ là cho những thư này để sưu tập sao ?

      Đem đồ vật lấy râ để ở chung chỗ, liền đem cái hộp bỏ sang bên, sau đó lại bận rộn lo lắng đem mê dược rót vào cái cốc, vì Mộ Ly chuẩn bị xong.

      "Em . . . . . ." Mộ Ly đẩy cửa ra, vừa hay nhìn thấy Qúy Linh Linh đưa lưng về phía .

      cái, chỉ cái liếc mắt, liền nhìn thấy cặp mông đầy đặn căng tròn của , cùng với quần lót hấp dẫn, lại càng khiến cho cặp mông của thêm quyến rũ. Mộ Ly cảm thấy trong miệng trận khô khan, cũng may, máu chung quy là chảy xong rồi, lần này, phải lúng túng như vậy nữa.

      đóng cửa lại, tựa mình vào cửa.

      "Hôn. . . . . . Em , em. . . . . . làm gì vậy?"

      Qúy Linh Linh xoay người, trong tay cầm cái cốc đựng mê dược, ngu ngốc, làm ràng như vậy rồi, chẳng lẽ còn hiểu muốn làm cái gì sao?

      Chỉ thấy cười hướng phía tới.

      Lần này, Mộ Ly rốt cuộc hiểu ý nghĩa chân chính của cái gì gọi là "Run rẩy" rồi, giống như bộ ngực đầy đặn của bây giờ cùng dạng, theo mỗi bước đều rung động, da thịt trắng nõn , thấy thế chỉ cảm thấy cả người đổ đầy mồ hôi.

      " . . . . . ." Qúy Linh Linh tới trước mặt , kéo lại khăn tắm vây quanh hông , cố ý kéo dài thanh, lạc lạc kêu lên.

      "Ừ. . . . . ." Mộ Ly trải qua hồi hỏng bét vừa rồi, toàn bộ bối rối bị Qúy Linh Linh nhìn thấy rồi, giữa bọn họ còn phải dùng đến xây dựng tình thú sao? Chỉ cần nguyện ý, có thể đem cả người mình giao cho !

      "Trông em bây giờ, đẹp ?" ngẩng đầu lên, hai con mắt giống như phóng điện, khiến cho Mộ Ly cảm thấy từng trận tê dại .

      "Được. . . . . . Rất đẹp. . . . . ." rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến khó có thể kiềm chế được.

      "Ghét!" Qúy Linh Linh tiện tay giật ra, khăn tắm người trực tiếp bị lột xuống.

      "Qúy Linh Linh!" Mộ Ly đột nhiên cảm thấy hồi lúng túng.

      !" Qúy Linh Linh lại lấn lên người " tới hơi trễ a, phạt uống nước." xong, cũng để Mộ Ly có cơ hội cự tuyệt, trực tiếp đem cốc nước tiến tới bên miệng của , hơi nghiêng miệng cốc để cho uống vào.

      Nhìn đem tất cả thuốc uống cạn, hai con mắt Qúy Linh Linh cũng cong lên vì cười, tốt , bắt đầu thực kế hoạch trừng phạt!
      Trâu thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 78.4: (tiếp)
      " , xem là em xinh đẹp hay Vu Uyển Tinh xinh đẹp?" Qúy Linh Linh dán chặt lên người , bên lộ ra gương mặt, lúcnày phải cùng chuyện nhiều, nhưthế mới có thể làm cho dược liệu phát huy tốt hơn.

      "Uyển Tinh xinh đẹp, cùng có bất cứquan hệ gì." Mộ Ly cũng có trả lời chính diện câu hỏi của .

      "Hả? Vậy ý của là, ấy so với em đẹp hơn? Bởi vì dáng dấp em xấu xí, nên chỉ có thể đề cao tinh thần bắc ái (lòng thương người),miễn cưỡng em sao?" Qúy Linh Linh dùng ngón tay đâm từng cái trước ngực .

      "Em, người phụ này, như thế nào lại thích nghĩ loạn như vậy? Dung mạo của ấy có xinh đẹp hơn nữa, cũng thích, nhưng là em, mặc kệ là bộ dáng gì, đều muốn, hơn nữa những người khác được phép muốn!" Mộ Ly bá đạo trả lời, ngẩng đầu lên, cắm vào tóc của , khống chế đầu của , giống như là ra lệnh bắt phải nhìn thẳng vào .

      "Nhớ kỹ, em chỉ có thể thuộc về , ai cũngkhông được phép nghĩ đến. cho phép em tối nay mặc như vậy , cũng cho phép em mỗi tốivề sau mặc như vậy, nhưng là nếu như có tên đàn ông nào dám nhìn em mặc như thế, đánh mù mắt của !" Trong con ngươi củaMộ Ly lóe ra tia bá đạo mãnh liệt.

      Qúy Linh Linh nhìn bộ dáng của , khôngkhỏi rụt cổ cái, đáng chết, khí thế còn mạnh mẽ như vậy, thực hơi dọa đến rồi.

      "Hả? Thượng tá Mộ, sao lại bá đạo như vậy? Ha ha, nhưng mà em lại giống vậy, bây giờ có thể ở trước mặt em trần trụi, em cũng cho phép ở trước mặt nhữngngười khác trước phơi bày." Qúy Linh Linh cúiđầu, lời này, là trong lòng cũng nuốt trôi giọng điệu này.

      Chợt, Mộ Ly nắm chặt cằm của , ép buộc nhìn .

      "Lời của em là có ý gì?" Mắt Mộ Ly nheo lại, lộ ra hơi thở nguy hiểm, có lẽ là thuốc bắt đầu có tác dụng, khiến cho hô hấp của có chútmạnh mẽ, "Qúy Linh Linh, em cho phép những người khác chiếm của tiện nghi , nhìn anhtrần truồng sao?"

      Chuyện cười, là chuyện cười, cứ nhưanh giống như mỹ nữ vậy, ruốt cuộc là ngườinào có hứng thú nhìn ! ràng là người phụ nữ này chiếm hết tiện nghi, còn đem thành dạng giống như tiểu hồng mao vây !

      Qúy Linh Linh nghiêng đầu, muốn nhìn thẳng vào mắt . Ánh mắt của quá bénnhọn, làm cho có chút chống đỡ được.

      "Qúy Linh Linh, em cứ mặc kệ như vậy, đểcho người phụ nữ khác đoạt lấy sao?" Mộ Ly cũng muốn buông tha tiếp tục hỏi.

      Mà Qúy Linh Linh vẫn như cũ duy trì trầm mặc, cho phép, bỏ được, điều nàyđều hữu dụng sao? Mộ Ly quá để mắt , mà côlại có sức quyến rũ lớn như vậy, có thể làm cho cả đời, cưng chiều cả đời.

      " chuyện!" Mộ Ly có chút khống chếđược lớn tiếng .

      " gào cái gì! Gọi lớn tiếng như vậy, muốn làm tôi sợ sao?" Qúy Linh Linh vốn là trongbụng khó chịu, nghe được thanh của anhđột nhiên tăng lên, nhịn được cũng to tiếng trả lời .

      " xin lỗi!" Mộ Ly ý thức được quá khích rồi , liền tay ôm lấy , "Em , xin lỗi, xin lỗi, phải cố ý, thathứ cho ,tha thứ cho nhé."

      Qúy Linh Linh chặt chẽ mím môi lại, mặt lộra chút quật cường. Mộ Ly, mặc dù tôi chỉlà người phụ nữ trong số đó, nhưng mà tôi nhất định phải là người đặc biệt nhất .

      " rất quá đáng, muốn quát tôi như thế nào liền quát, xem tôi là cái gì?" Qúy Linh Linh đưa tay đẩy ra.

      " xin lỗi, . . . . . . cho là em khôngquý trọng . . . . . ." Mộ Ly thành khẩn nhìncô xin lỗi.

      quý trọng ? cũng muốn quý trọng chứ, nhưng có tư cách sao?

      Qúy Linh Linh nghiêng đầu để ý tới .

      "Đối với. . . . . ." Vừa mới định mở miệng, MộLy liền lập tức bám vào cửa, hô hấp càng ngày càng nặng, nhăn lại mày, thân thể tại sao lại càng ngày càng khô, càng ngày càngnóng, càng ngày càng thể tự điều khiển được, hơn nữa phía dưới. . . . . . mặt cả kinh.

      Qúy Linh Linh cũng phát có cái gì đó đúng, dược liệu phát tác! Bây giờkhông phải là thời điểm nên tức giận với , bởi vì với thân thể giờ của , tức giận cũng vô ích, phải bắt đầu hành động, như vậy mới là tốt nhất!

      "Được rồi, , sao, em giải thích." Qúy Linh Linh ngay lập túc thay đổithành khuôn mặt nhắn dịu dàng, bàn tay bé kéo cánh tay của .

      đụng vào, giống như là có điện giật, cả người Mộ Ly ngẩn ra, cắn chặt hàm răng, để tùy Qúy Linh Linh dẫn dắt, tới bên giường.

      " , em là lần đầu tiên, rất sợ đau, cho nên để tối nay em hầu hạ , được ?"Qúy Linh Linh ngượng ngùng đứng trước mặtcủa .

      Mộ Ly ngẩng đầu, đem toàn bộ dáng vẻ ngượngngùng của thu vào trong mắt, bây giờvẫn còn được mấy phần lý trí, "Em. . . . . . Em cuối cùng cũng đồng ý rồi sao?" thanh Mộ Ly đè nén có chút khó chịu, nhưng có thể đợiđược Qúy Linh Linh chủ động như thế, trong lòng lại nóng lên, lại xúc động muốn khóc, làm được, rốt cuộc làm được!

      Qúy Linh Linh phen đẩy ngã , nằm rạp người tiến lên, "Em đem lột sạch, chẳnglẽ chỉ là muốn rình coi hay sao?" cười quyến rũ, khiến Mộ Ly cảm thấy vui vẻ, em trai cố nhịn thêm chút nữa, là lập tức có thể gặp đượcem rồi!

      "Ừ. . . . . . Được!" Cái thanh này được, trả lời là nặng, giống như lời thề vậy.

      Nhưng Qúy Linh Linh hiểu , nhưng là đâucòn là người tốt , vô cùng hiểu .

      "Này , em tới muộn, nên lộn xộn." xong, Qúy Linh Linh nửa nằm ở người , cái tay bắt đầu ở người tới tới lui lui vuốt ve.

      Động tác như vậy, khiến cho Mộ Ly khỏithở dốc vì kinh ngạc, vốn là có dược liệu , hơn nữa động tác của lại như có như sờ qua người , thủ đoạn này, khiến cho cả người cảm thấy bứt rứt khó chịu.

      " , cố gắng nhịn nha." Đương nhiên là phải nhịn rồi, kịch hay còn chưa có bắt đầu !

      "Ừ. . . . . ." Mộ Ly đáp lại tiếng.

      "Tới, trước nhắm mắt lại, trước tiên em làm choanh chút vận động cho nóng người nha."Bộdạng Qúy Linh Linh giống như dỗ đứabé ngủ, nhưng là nghĩ tới, khả năng kiềmchế của Mộ Ly cũng rất khá, cư nhiên mê dượcđã phát tác, mà còn có thể nhắm mắt dưỡng thần , đơn giản a !

      Qúy Linh Linh vừa thấy lời của mình có hiệu quả, khỏi nheo mắt lại, trong đầu lập tức nhảy ra ý đồ xấu. Thân ái Mộ đại nhân, hômnay chính là ngày tốt để dạy dỗ . Cái tên háo sắc, rất muốn sao!

      Ha ha ha ha, nếu như có thể mà , rấtmuốn giống như Đông Phương Bất Bại, cất tiếng cười to! đều rồi, chọc ai, chứ ngàn vạn lần được chọc vào phụ nữ, nếukhông thương tích khó mà dậy nổi!

      Qúy Linh Linh len lén lấy ra tay gấp khảo, thừadịp Mộ Ly sắp mê ly, đem hai tay của vòngqua đỉnh đầu rồi còng lại.

      Nhất thời, Mộ Ly mở mắt, cổ tay đột nhiên truyền đến cảm giác lạnh lẽo.

      " , nên cử động, đây chỉ là chút nhạc đêm. Nhắm mắt lại, buông lỏng, buông lỏng!" Qúy Linh Linh lập tức dụ dỗ .

      Mộ Ly đột nhiên cũng cười, nghĩ tớingười phụ nữ này lại có nhiều chiêu như vậy, lại còn chơi cái này, vốn là rất ghét mấy trò chơi thô tục thế này, thế nhưng lần là và Qúy Linh Linh làm, trong lòng cũng rất mongđợi a!

      Dĩ nhiên, nếu như Thượng tá Mộ mà biết sau đó sảy ra chuyện gì, nghĩ dù có bị đánh chết cũng để Qúy Linh Linh muốn làm gì làm.

      Qúy Linh Linh cầm dầu bôi trơn ở tay, dựatheo lời mà Thẩm Hiểu Phi qua điệnthoại, từng bước làm.

      "Qúy Linh Linh !" Mộ Ly chợt gọi tiếng,khi chạm vào nơi đó đột nhiên gọi .

      "Hả?"

      "Em xác định, em hối hận chứ?" Mộ Ly tại sắp khống chế nổi thân thể của mình, mà cứ tiếp tục như vậy nữa, rất có thể làm bị thương.

      Qúy Linh Linh lập tức cho nụ cườichâm biếm, "Em vĩnh viễn hối hận!"Tôn tử mới hối hận ! là hối hận có mang theo cái máy ảnh!

      Mộ Ly nghe được lời của , thân thể cũng theo đó mà buông lỏng, lần nữa nằm thẳng, thânthể kéo căng, mặc cho Qúy Linh Linh dính vào.

      Qúy Linh Linh thấy Mộ Ly buông lỏng cảnhgiác, đem giang châu chuẩn bị xong, giảdương x cũng lấy ra, Thượng tá Mộ, pháttình rồi !

      Còn nhớ trước có chuyện cười.

      người đàn ông về đến nhà hướng bà xã củamình khóc lóc kể lể, tên đàn ông cấp của ta mỗi ngày đều quấn hỏi lung tung này kia, hôm nay còn cùng ngâm suốinước nóng, trong bữa tiệc, tên đàn ông cấp trênđó còn sờ mó . Người đàn ông khi những lời này với bà xã, đều muốn khóc lên, ai biếtsau khi ta xong, bà xã của ta vẫncòn tỉnh táo nhìn , hỏi, " chỉ, chỉ thiếu chút là bị Bạo Cúc?" "Ừm!"

      "Vậy thế nào, để cho bạo được rồi, dùsao ta cũng cần!"

      Hả.

      Mộ Ly, hôm nay có người đàn ông khác,chỉ có thể để cho nó chiếm tiện nghi thôi!

      Qúy Linh Linh nhìn Mộ Ly, thành phần thuốcmê trong dược liệu bắt đầu công tác, nhìn bộ dáng hỗn loạn kia của , đại khái. . . . . . lúctrăng lên cao, chính là thời điểm tốt nhất để hành động!
      len lén lấy ra đồ chuẩn bị, phải nhanh!

      "Ô. . . . . ." Mộ Ly rên lên tiếng.

      Qúy Linh Linh vội vàng nhảy xuống giường.

      "A. . . . . ." Mộ Ly ở trong cơn đau đớn tỉnh lại,nhìn Qúy Linh Linh nhảy xuống giường, cười đến mức quá vui sướng rồi, hơn nữa cườiđến tầm thường!

      "Mộ Ly, lão hồ ly như cũng có hôm nay! tại thần trí vẫn còn mơ hồ , vậy để tôi ràng cho biết, bị bản tiểu thưBạo Cúc rồi ! Ha ha, lại dám dùng sắc đẹp tới hấp dẫn tôi... hôm nay tôi liền trả lại cho gấp bội. Còn nữa, tôi cho biết, về sau nếucòn dám lừa gạt phụ nữ, để tôi gặp mộtlần liền đánh lần !" Qúy Linh Linh sảng khoái xong, còn vui sướng huýt sáo, cầm roi da giường trực tiếp phất qua ngực , tức thời vết lằn liền nổi lên. hảgiận!

      "A. . . . . ."

      "Muốn cho tôi trở thành trong số những người phụ nữ của sao, nghĩ cũng quáđẹp rồi! tại thế nào, Thượng tá Mộ, nên hưởng thụ cho tốt , tôi đây, tạm biệt!"Qúy Linh Linh cầm lên khăn tắm mặt đất,mở cửa phòng liền rời .

      "Quý. . . . . . Linh. . . . . ." Mộ Ly cắn răng, bởivì tỉnh táo lại, trong cơ thể lửa dục lại càng tănglên, hơn nữa lúc này cũng hiểu, Qúy LinhLinh "Bạo Cúc" rốt cuộc là ý gì rồi, bởi vì cảm nhận được.

      huhu sao chương này nó dài quá vậy trời http://***************.com/images/smilies/icon_confused.gif
      Chương 78:-( tiếp)"Lão. . . . . . Trung. . . . . ." Bởi vì dược liệu pháttác, Mộ Ly cuộn tròn thân mình, chịu đựng khó chịu trong cơ thể, mồ hôi trán tao thànhtừng giọt to rơi xuống.

      Đáng chết, Qúy Linh Linh cái tên lường gạt này,tên lường gạt, ra là nghe theo làm nhiều điều như vậy đều là giả.

      "Qúy Linh Linh. . . . . . Người phụ nữ này. . . . . ." Mộ Ly cắn chặt môi, cho đến khi máu tươi chảy cả vào trong miệng.

      Ngày thứ hai

      "Ha ha. . . . . . Ha ha. . . . . ." Tần Mộc Vũ khôngcó hình tượng ngồi ở ghế sa lon cười to,nhìn hàng ngũ cảnh sát đứng chỉnh tề ở trướccửa biệt thự của Mộ Ly, lại lần nữakhông có lương tâm cười lớn.

      "Lão đại, cười cái gì vậy?" Quách HiểuLượng nhớ ngày hôm qua lão đại trở về đều làvẻ mặt phàn nàn, thế nào hôm nay vừa đến đâygặp Thượng tá Mộ vẻ mặt liền thay đổi làsao.

      "Ha ha, Hiểu Lượng, hiểu đâu."Mặt của Tần Mộc Vũ cười đến nỗi muốn cogiật, từ lúc nhận được điện thoại của lão Trungthì cũng cười mất lúc.

      “Tần tiên sinh, ngài mau chạy tới đây, Mộ tiên sinh bị tập kích rồi hả ?"

      “Tập kích? Bị người nào?" Tần Mộc Vũ lớntiếng hỏi.

      “Là Quý tiểu thư. . . . . ."

      “Qúy Linh Linh, chuyện gì xảy ra?"

      “Quý tiểu thư, đem Mộ tiên sinh . . . . . ."

      "Ha ha ha ha. . . . . ." Tần Mộc Vũ là người em tốt nhất thiên hạ, khi nghe lãoTrung , nơi đó của Mộ tiên sinh nhà bọn họ bị Qúy Linh Linh làm cho chảy máu, lúc đó liền cười lớn, cuối cùng vẫn là bị lão Trung cúpđiện thoại.

      Qúy Linh Linh a Qúy Linh Linh, trong đám phụnữ đóa hoa tuyệt thế a, lại dámdùng loại đồ vật này, đem hình tượng to lớn caongạo của Thượng tá Mộ, làm cho. . . . . . Ha ha. . . . . .

      "Tần tiên sinh, Mộ tiên sinh , hoặc là ngay bây giờ, hoặc là đừng cười nữa." Lão Trung từ trong nhà ra, rũ tay, .

      "Ha ha, tôi còn phải xem cậu ta chút , tôi tại rất sốt ruột, cũng rất đau lòng a!" xong, Tần Mộc Vũ liền đứng lên.

      "Tần tiên sinh. . . . . ."

      "Lão Trung, chú đối với lão đại của tôi khách khí chút!" Lúc này Quách Hiểu Lượng lúcnhắc nhở câu .

      Lão Trung ngẩng đầu liếc nhìn Quách Hiểu Lượng cái, vẻ lo lắng mặt đều khôngnói ra được. Mộ tiên sinh nhà mình vốn là hiệntại khí tức đầy ở ngực, mà Tần tiên sinh lại đivào như vậy. . . . . . Hậu quả cũng khônghay nha.

      "Này. . . . . . Bạn thân mến, cậu làm sao vậy !" Tần Mộc Vũ vừa vào cửa, liền cất cao giọng ,chỉ sợ Mộ Ly nghe được lời của ta.

      "Tần Mộc Vũ, nếu như ngươi muốn bịsúng máy quét ra ngoài, tốt nhất câm miệng cho ta!" Khuôn mặt Mộ Ly trắng bệch, nằm yên ở giường, đứng bên cạnh còn có bốn vị bácsĩ quân do tổng bộ phái tới.

      "Ha ha, ai nha, Thượng tá Mộ thế nào mà hỏakhí lại lớn như vây chứ, hình tượng, chú ý đếnhình tượng, thấy những các vị lão tiên sinh đều ở đây sao?" Tần Mộc Vũ hi hi ha ha đitới bên giường Mộ Ly.

      Mộ Ly lãnh liếc ta cái, mới vừa lớntiếng câu, lại đưa đến cảm giác đau.

      "Lão Trung."

      "Dạ, Mộ tiên sinh."

      "Đưa mấy vị bác sĩ ." Mộ Ly mặt đen thui .

      "Vâng"

      " Thượng tá Mộ, đừng quên bôi thuốc đúng giờ,nếu chỗ mông đít. . . . . ."

      Lông mày Mộ Ly rét lạnh, mới vừa rồi còn sốt sắng nhắc nhở mấy vị bác sĩ này, đượcphép đến chuyện này.

      "Bốn vị xin mời." Lão Trung thấy Mộ Ly tứcgiận, dám để cho mấy vị này lão tiên sinh tiếp tục ở lại, nếu mấy vị bác sĩ bị chửicòn chưa tính, chỉ sợ nếu để cho Mộ tiên sinh tức giận lại xảy ra cố nữa.

      Bốn vị bác sĩ nhìn nhau cái, cũng dám thêm cái gì nữa, liền vội vàng mang đồ rời .

      "Tớ này, cậu làm sao có thể như vậy chứ, tớkhông phải với cậu rồi sao? Nếu như cậu có sở thích kia, tớ liền có thể dâng hiến a, sao lạiđể cái khí cụ lạnh lẽo kia chiếm tiện nghi chứ!"Tần Mộc Vũ thấy những người khác , lại càng thêm vui sướng.

      "Tần Mộc Vũ!"

      "Được được được, tớ , tớ ,còn được sao." Bộ dáng Tần Mộc Vũ cười đến nỗi khóe mắt cũng cong lên, khiến Mộ Ly nhìn lại càng thêm tức.

      "Cậu có chuyện gì? có việc cútngay!" Mộ Ly tức giận muốn đuổi khách, vốn là giận đến muốn giết người, ai biết tên TầnMộc Vũ này lại tới, cố ý muốn để chết cóphải hay ?

      "Tớ đương nhiên có chuyện a, tớ là tới để bảo vệ cậu chứ sao. Lão Trung cậu bị tập kíchhả?" Tần Mộc Vũ bày ra bộ dáng của kẻ tiểu nhân, là muốn bị đánh đây mà.

      "Lão Trung?"

      "Đúng vậy, biệt thự của cậu cũng bị cảnh sát bao vây, khí phách a."

      "Cái gì?" Lão Trung bây giờ đúng là càng giàcàng còn dùng được, "Gọi lão Trung vàođi."

      "Lão Trung, nhanh lên chút, đừng để Mộtiên sinh thân ái phải đợi lâu!" Tần Mộc Vũ chuyển sang đứng ở cửa thêm mắm thêm muốinói qua.

      "Mộ tiên sinh!" Lão Trung giống như là chạychâm tới .

      "Ai cho phép đem cảnh lực điều tới? Cảnh sát có thể tùy tiện sử dụng sao? Lão Trung, nếu như sau này còn dám làm ra trường hợp như thế, ôngliền có thể được rồi!"

      "Phải . . . . . Dạ dạ, Mộ tiên sinh, tôi tại lập tức làm!" Lão Trung hiếm khi nghe được Mộ Ly giáo huấn người khác, thế nhưng vừa nghe lời của , liền biết mình làm sai rồi. Nhưng làlần trước, lúc Quý tiểu thư bị mang về, Mộtiên sinh ràng đều muốn đem máy bay triệuhồi tới a, như thế nào lần này, ông chỉ là điều động chút cảnh lực liền phát giận lớn như vậy đây? Quả nhiên, tâm tư của Mộ tiên sinh là thể suy đoán được a.

      "Được rồi, chớ nổi giận như vậy, nơi đó của cậuhiện tại mới vừa bị phá, phải bồi dưỡng cho tốt mới đúng chứ."

      "Tần Mộc Vũ, chú ý lời của cậu!" Mộ Ly tại chỉ còn kém nhảy dựng lên đem ta đánh trận nữa thôi.

      " phải sao? Đây chính là nơi cấm địa, cómấy đàn ông có thể bị rách chứ?" Tần Mộc Vũ trong lúc này rồi, cũng còn quên nhạobáng Mộ Ly.

      Thấy Tần Mộc Vũ miệng lưỡi bén nhọn, Mộ Ly cũng muốn cùng ta tranh đua, ngoảnhđầu sang bên, để ý đến nữa.

      "Uy uy uy, chớ đừng có để ý đến tớ mà!Tớ tại cho người lập tức bắt Qúy LinhLinh đó về, đem ta cho xxoo rồi, có đượchay ? Để cho cậu hả giận."

      "Cậu dám động đến ấy! Cậu mà dám độngvào ấy chút thôi, tôi tha cho cậu đâu." Mộ Ly vừa nghe Tần Mộc Vũ nhưvậy, lập tức nóng nảy.

      " phải chứ, ta cũng đều đem cậu hànhhạ cho thành ra như vậy rồi, cậu vẫn còn coi ta như nữ thần sao, có phải hay . . . . . ."Đầu óc cậu ta có vấn đề rồi sao.

      "Tớ cảnh cáo cậu được phép đụng vào Qúy Linh Linh!"

      "Được rồi." Tần Mộc Vũ làm bộ dáng đầu hàng, "Cậu bây giờ còn đem ấy che chở như vậy, có phải là cậu đem được người ta ăn rùi. . . . . ."

      Lau! đúng là tự vạch áo cho người xem lưng!
      Trâu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 78: (phần cuối)

      Mộ Ly cắn răng, thèm để ý tới cậu ta. Nếu như có, chắc chắn Tần Mộc Vũ nhất định cười nhạo , , đánh chết cũng .

      "Vậy cũng tốt, nếu cậu cũng chiếm được tiện nghi của ấy, vậy tớ cũng thể gì được rồi. Này, mà Qúy Linh Linh giờ ở đâu?" Tần Mộc Vũ ngồi ở tấm thảm mặt đất, vẻ mặt giống như kẻ trộm hỏi.

      Nhìn Mộ Ly coi Qúy Linh Linh như nữ thần để che chở, tựa như bảo vệ bảo bối trăm năm cũng bằng, hôm trước để quấn khăn tắm ra ngoài, ta đều để cho mình nhìn quá hai lần, thực hẹp hòi mà.

      "Cậu nhiều lời quá rồi đó." Mộ Ly nghiêng mặt sang bên, lại lần nữa thèm để ý đến cậu ta. biết Qúy Linh Linh giờ ở đâu, chỉ biết là tại…! Hơn nữa còn đáng chết bị cậu ta cho. . . . . .

      "A. . . . . ."

      "Lại đau?"

      "Nếu cậu tới thử chút!" Mộ Ly tức giận trả lời câu.

      "Ô ô, ra là bị người cường bạo sao, là tình huống như vậy a, chậc chậc, có thú vị, so với thời điểm phụ nữ bị phá, còn đáng thương hơn." Trong mắt Tần Mộc Vũ có chút đau thương, nhưng phần lớn lại là ý cười.

      Này, nhưng mà lời có chút thô tục rồi.

      "Cậu có phải rất rỗi rãnh hay ?"

      "Đúng rồi..., tớ có thể ở chỗ này cùng cậu khoảng tuần lễ nha."

      "Vậy cậu thầm bảo vệ Qúy Linh Linh , mặc dù Tư Kỳ Nại Mỹ có động tĩnh gì, nhưng có nghĩa là ta chết tâm."

      "Cái gì , tình thánh a , cậu và nữ thần của cậu tại là huề nhau, cậu phá ấy, ấy phá cậu...cậu cần gì phải phí công sức bảo vệ ấy nữa chứ!" Vừa thấy dáng vẻ đó của Mộ Ly, người luôn luôn tự khoe là tình thánh Tần Mộc Vũ cũng phải cúi đầu xưng thần a.

      "Qúy Linh Linh là người của tớ, ai cũng được phép gây tổn thương dến ấy!"

      "A, vậy là cậu định giữ ấy lại lần nữa, rồi cậu hành hạ ấy ?"

      Mộ Ly quay đầu, liếc ta cái, " thể nào!"

      "Hứ! Mộ Ly, tớ muốn với cậu câu, cậu chưa từng nhìn thấy phụ nữ nào khác sao? tại người giống Qúy Linh Linh đường đếm cũng hết, cậu cần gì phải trung tình với ấy như vậy."

      "Tình , được phép có người thứ ba. Tớ chỉ ấy, cũng chỉ muốn ấy. ấy có bình thường chăng nữa, cũng là người phụ nữ của tớ!"

      Dừng! Lần này đổi lại Tần Mộc Vũ mắt trắng dã, chỉ biết, mấy chuyện chung sống này, nam, nữ, cũng chỉ là nhất thời, cần thiết phải cùng người ta lên giường, liền suốt đời phải chung tình như thế.

      "Cậu là do tiếp xúc với phụ nữ quá ít, để buổi tối tớ đem vài em đến, để cậu chơi đùa, cậu còn nghĩ như vậy nữa. Cả đời chỉ cùng người phụ nữ ở chung chỗ, cuộc sống như vậy rất khô khan a." Tần Mộc Vũ lý giải được cách nghĩ của Mộ Ly .

      "Tần Mộc Vũ, cậu cần khiêu khích giới hạn cuối cùng của tớ, trừ Qúy Linh Linh ra, đối với bất kì người phụ nữ nào tớ đều có hứng thú. Còn nữa, tại tớ có thể khẳng định với cậu điều, đối với câu bây giờ của cậu, sớm muộn gì cậu cũng phải trả giá lớn." Mộ Ly cùng ta hoàn là người cùng thế giới. tại chỉ là nghĩ thử chút, nếu có người phụ nữ nào khác õng ẹo làm nũng với , chỉ muốn nôn mửa mà thôi.

      Qúy Linh Linh đối với , vừa mềm mại, vừa quyến rũ, cảm thấy rất đáng , rất bình thường, nhưng đổi lại là những người khác, liền khiến cảm thấy chán ghét.

      "Được rồi, cậu quá độc ác đó, cảm kích tớ thôi, còn nguyền rủa tớ. Có lẽ về sau tớ có bộ dáng đó, nhưng mà tại tớ lại sống rất vui vẻ a. Mỹ nữ như mây, đây mới là được gọi là cuộc sống hưởng thụ. Còn cậu chọn loại tình cảm như vậy, căn bản lưu hành. Tựa như những quan viên trong này, có kẻ nào lại đám Tiểu Tam Tiểu Tứ chứ, ngoài sáng là đại gia (vợ lớn), ngầm lại là tiểu gia (vợ bé) . Cậu chắc cũng biết ."

      "Vậy thế nào? Bọn họ là bọn họ, tớ là tớ, cậu được gộp vào làm , trong lòng tớ Qúy Linh Linh, là người phụ nữ duy nhất tớ muốn, là người duy nhất tớ muốn cả đời. Tớ cùng ấy ở chung chỗ, cho dù có người thứ ba, người thứ tư, vậy cũng chỉ có thể là con của chúng tớ." Mộ Ly đây là cùng Tần Mộc Vũ cuộc sống triết học sao?

      "Đó, được rồi. tại đến tình huống lần này , tại sao tớ cảm giác trước giờ Qúy Linh Linh đối với cậu thân mật đều là diễn trò, cậu cho rằng cậu có thể khống chế người phụ nữ đó? Hơn nữa trước kia mọi người đều đồn đại rằng ấy là người của Lãnh Dạ Hi. Mà Lãnh Dạ Hi là ai, chắc cũng cần tớ phải cho cậu biết ." Giọng điệu Tần Mộc Vũ nghiêm túc, thể để cho người em tốt của mình cứ như vậy bị người phụ nữ mê hoặc.

      Mộ Ly yên lặng.

      "Cậu đối với Qúy Linh Linh là toàn tâm toàn ý, nhưng cậu có biết trong lòng ấy nghĩ như thế nào ? Nếu như hai người là bên lạnh nhạt bên nóng, vậy cậu xem, cả đời như thế, có ý nghĩa sao." Tần Mộc Vũ nhịn được muốn đả kích ta.

      Lại lần nữa yên lặng, trải qua hành động đêm qua của Qúy Linh Linh, hiểu nổi . hẳn là đối với mình có nhiều hận, mới làm ra loại chuyện như vậy .

      "Nếu như có người phụ nữ với cậu “ muốn cho tôi trở thành trong số những người phụ nữ của sao, nghĩ cũng quá đẹp rồi! ’, điều này đại khái có ý tứ gì?" Mộ Ly đột nhiên nhớ đến Qúy Linh Linh có câu này với .

      "Đại khái là chửi người đàn ông kia, rất trăng hoa."

      "Qúy Linh Linh chính là mắng tớ cái này đấy!" Mộ Ly tinh thần lập tức tỉnh táo lại.

      "Cái gì?"

      " Chính là lúc gần Qúy Linh Linh như vậy , tớ lúc đó chưa kịp nghĩ đến, nhưng là bây giờ nghĩ lại tớ càng cảm thấy có vấn đề. tại tớ nghĩ, có phải có ai cái gì đó với ấy hay , mới làm ấy mắng tớ như vậy." Mộ Ly nhất thời tỉnh táo.

      "Cũng đúng a, Qúy Linh Linh cho dù muốn , lời kia phải với tớ mới đúng a."

      "Cậu cái gì?"

      "Ha ha, giỡn, giỡn, bình tĩnh !" Tần Mộc Vũ nhịn được xoa xoa mồ hôi lạnh trán, Mộ Ly cũng là bá đạo, chẳng qua chỉ là đầu lưỡi chiếm chút tiện nghi của Qúy Linh Linh thôi, cậu ta cũng đều nóng nảy, thiệt là, có tí tế bào hài hước nào!

      "Qúy Linh Linh nhất định cho là tớ trăng hoa, cho nên mới có bộ dáng như vậy. Hơn nữa tớ chắc chắn xác định, ấy là có tớ!" nét mặt rối rắm của Mộ Ly ruốt cuộc cũng nở nụ cười

      Thời điểm tối hôm qua bị vật kia hành hạ, nghĩ bị Qúy Linh Linh làm tổn thương đến chết rồi, người phụ nữ kia đối với chút quý trọng cũng có. Khi lão Trung đỡ tắm nước lạnh cho là Qúy Linh Linh đối với là vô tình, làm cho ngay cả vừa rồi chuyện cũng có tinh thần. Bởi vì bị thất tình, mối tình đầu thảm bại.

      Nhưng là bây giờ sao, cảm giác như được sống lại lần nữa! Tình lại trở về rồi ! Qúy Linh Linh, này, lần này nhất định bắt phải đền bù, nhất định thân sĩ như vậy nữa, trước hết phải hung hăng đoạt lấy , rồi bức hôn sau, sau nữa chậm rãi bồi dưỡng tình cảm. Nếu mà cứ để ở bên cạnh Lãnh Dạ Hi lâu, lại làm có cảm giác nguy cơ!

      "Cậu chắc chắn chứ? Mộ Ly, tớ biết , bị phụ nữ vứt bỏ cảm giác dễ chịu chút nào, nhưng là cậu cũng thể tự luyến như vậy nha, cậu dựa vào đâu mà là Qúy đại mỹ nữ cậu chứ!" Tần Mộc Vũ đặc biệt ghét cái dáng vẻ này của Mộ Ly, cuồng vọng kiêu ngạo đây chính là dành riêng cho . Nếu như Mộ Ly đột nhiên nổi lên, cùng tranh"kiêu ngạo", vậy nhất định là bại hoàn toàn.

      “Em muốn rời !" Hồi tưởng lại tình cảnh Qúy Linh Linh ôm mình khóc lớn , này, chắc chắn là có rất nhiều rối rắm.

      Mộ Ly nghiêm túc nhớ lại lúc ăn cơm hôm qua, tất cả hành động của Qúy Linh đều bình thường, ôm mình rất chặt, hôn mãnh liệt như vậy, vừa nghĩ đến khóc lớn như vậy lại làm thấy đau lòng. Nếu như đơn thuần chỉ là muốn trả thù , hoàn toàn có thể chỉ cần chửi mấy câu, rồi có thể đem giải quyết, căn bản cần phải động lòng hy sinh nụ hôn của mình.

      "Tớ đương nhiên xác định! Hơn nữa, tớ cũng chắc chắn, kia, sau khi rời , khẳng định lại khóc rất đau lòng!" Mộ Ly nhất thời tràn đầy tự tin .

      "Mộ Ly, cậu xác định là cậu bị đánh đến mức sinh ra có vấn đề chứ ?" Tần Mộc Vũ nhìn bộ dáng này của Mộ Ly khỏi muốn cười, người đàn ông này, dũng tuấn tú, cư nhiên cũng là" hùng khó qua ải mỹ nhân" , bị bé bỏng hành hạ đến hỉ nộ vô thường? Tình a, quả nhiên thể chạm vào.

      Mộ Ly thèm để ý tới lời của Tần Mộc Vũ nữa, hoàn toàn nghĩ thông suốt. Qúy Linh Linh, cái vật nhạy cảm này, rốt cuộc bắt phải biểu như thế nào, mới có thể hài lòng đây. chút mưu kế hình thành trong đầu của , lần này nếu như chủ động xuất kích, nàng này nhất định đau lòng chết mất thôi.

      Tần Mộc Vũ nhìn vẻ mặt có chút hả hê của Mộ Ly, với thông minh của , nghĩ ra, Mộ Ly tại đến cùng là suy nghĩ cái gì. Người phụ nữ kia sức quyến rũ cũng lớn a? Đem Thượng tá Mộ luôn luôn tỉnh táo giày vò thành ra như vậy?

      Ha, Tần Mộc Vũ, ngươi có trái tim bắc ái(giàu tình thương) sao có thể nghĩ thấu, kiểu như Thượng tá Mộ, chỉ có " chọi " trái tim tâm tư, hoàn toàn là ở hai tầng khác nhau chứ sao.

      Trải qua cái liếc mắt, Mộ Ly thông qua đủ loại phỏng đoán, cuối cùng kết luận. Đủ để chứng minh ít, nếu như ngươi muốn chỉnh người, vậy trước tiên ngươi phải cất giấu tâm tư, tình cảm cũng phải thu hết lại. Nếu nửa đường mà đem mình bại lộ, vậy còn ý nghĩa gì chứ?

      Qúy Linh Linh, dám đối với Thượng tá Mộ chơi thành bộ dạng này, như vậy. . . . . . Ngày bị chèn ép tự nhiên cũng sắp đến a. Ặc, mặc dù Thượng tá Mộ phải là loại người lòng dạ độc ác gì, nhưng luôn bị bức đến tinh thần cũng hỏng mất, người hiền lành đến đâu, cũng biến thành dị chủng đột biến a.

      Phải đâu xa, người này ngàn vạn lần thể làm quá tuyệt tình, thỏ nóng nảy còn cắn người đấy. Thượng tá Mộ mà nóng nảy, cũng kéo quân đội tập kích!

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 79:

      “Linh Linh, tối hôm trước con đâu vậy?"

      "Chị, mưa to như thế, chị lại cùng rể hẹn hò? Có phải như vậy rất lãng mạn ?"

      “Linh Linh, con là cùng . . . . . ."

      “Chị, việc này, lãnh tổng rất tốt, hai người trông cũng rất xứng đôi ."

      “Linh Linh, con phải suy nghĩ cho kỹ, dù sao cũng là việc trọng đại của con."

      “Chị, hãy suy nghĩ kỹ, dù sao người tốt cũng có nhiều đâu!"

      . . . !

      Qúy Linh Linh che đôi mắt sưng đỏ, len lén ra khỏi phòng, cư nhiên đụng phải mẹ cùng em trai liên hợp tra hỏi!

      “Làm mọi người phải thất vọng rồi, con cùng Lãnh Dạ Hi chút quan hệ cũng có!"

      Cuối cùng khi nhìn thấy thái độ kiên định của , mẹ cùng em trai khỏi giật mình, Qúy Linh Linh cũng an tâm làm .

      "Qúy Linh Linh!"

      Quả nhiên mới sáng sớm, Thẩm Hiểu Phi chờ ở cửa, chó săn này tinh thần quả cũng rất lớn.

      "Cậu cần phải đến sớm như vậy." Biểu tình Qúy Linh Linh có chút vô tội nhìn Thẩm Hiểu Phi, tại sao thấy trong mắt của Thẩm Hiểu Phi cũng có lấy chút thương cảm, mà hoàn toàn lại là vẻ mặt như xem trò vui !

      "Oa, Qúy Linh Linh cậu đau lòng rồi sao, mau nhìn mắt cậu , đây hẳn là phải khóc đến mấy cân nước mắt, cư nhiên đem mình biến thành hình dạng như vậy." Thẩm Hiểu Phi kéo tới khu vực nghỉ ngơi của nhân viên, thuận tay còn đưa cho hộp sữa tươi.

      "Mắt của tớ rất tốt. . . . . . a, cái này. . . . . . Chỉ là bị bệnh phù thũng chút mà thôi." Qúy Linh Linh mở nắp hộp sữa, hoàn toàn thèm để ý tới lời của Thẩm Hiểu Phi.

      "Bệnh phù thũng, đáng thương nha, có phải là cậu hối hận rồi? Làm sao mà chỉ trong chốc lát, cậu liền thay đổi suy nghĩ rồi. Thần linh a, cũng là do tớ giúp cậu chỉnh ta , mong gười hãy tha thứ cho con." Thẩm Hiểu Phỉ làm ra bộ dáng cầu nguyện .

      Qúy Linh Linh liếc Thẩm Hiểu Phi cái, cũng có trả lời. Dù sao kết quả ấy cũng biết, Thẩm Hiểu Phỉ nhiệt tình giúp mình như vậy, cũng là có nguyên nhân của ấy. Ví dụ như, Qúy Linh Linh làm ra chuyện này, người vui vẻ lại là ấy.

      " nên có dộ dạng như vậy, mau chuyện, cậu xem lại mình , mới có hai ngày, gầy nhiều như vậy. nhìn rất đáng thương." Thẩm Hiểu Phi vươn tay làm bộ dáng muốn sờ mặt của Qúy Linh Linh.

      Nhưng lại bị Qúy Linh Linh giơ hộp sữa trong tay chặn lại, "Tớ rồi, được đụng vào mặt của tớ."

      "Ơ, thế cậu xem, sao để Mộ Ly ít đụng vào cậu thôi." Thẩm Hiểu Phi hướng về phía nháy mắt ra hiệu , "Xem cậu ngày hôm qua mặc quần áo của ta, chẳng lẽ ngươi . . . . . ." Hắc hắc.

      "Yên tâm, tớ vẫn còn là xử nữ, nguyên vẹn sứt mẻ." Qúy Linh Linh thầm nghĩ nếu như ngày hôm qua phải ấy nhiệt tình giúp mình, tại sớm cho Thẩm Hiểu Phi ngồi há mồm ở bên cạnh môt đạp. Ở ide làm việc quá nhàm chán, nên cả ngày lấy việc chuyện phiếm làm thú vui, lòng bội phục vị đại tiểu thư này.

      " sao? Còn đầy đủ sứt mẻ? phải chứ, áo sơ mi của ta cậu cũng mặc vào rồi, còn có thể đầy đủ sứt mẻ, nhưng ngay cả áo ngực cậu cũng có mặc mà." Vẻ mặt Thẩm Hiểu Phỉ có chút nghi ngờ.

      "Làm sao cậu biết!" Qúy Linh Linh đột nhiên có cảm giác như bị người khác nhìn thấu suy nghĩ của mình.

      "Thế nào mà trí nhớ cậu lại kém như vậy rồi, đừng quên, nửa đêm là người chị em này cho cậu mượn quần áo đấy."

      Hả . . . . . . cư nhiên lại quên việc như vậy.

      "Còn nữa, tớ nghĩ việc này chắc Vu Uyển Tinh và Lục Vân Thiên cũng nhìn thấy đó, nếu bọn họ tức giận lớn như vậy đâu."

      "Cậu xem họ vừa mắt sao?" Qúy Linh Linh lập tức đánh hơi được mùi vị khác lạ.

      " nhảm. Loài người cùng động vật làm sao có thể chung sống vui vẻ được chứ ? Hơn nữa, còn là hai loại động vật cấp thấp, tớ mới có hứng thú đó." Khi Thẩm Hiểu Phi những điều này, giọng tràn đầy vẻ bất mãn. Nhìn bộ dạng này, nếu như để ấy gặp mặt Vu Uyển Tinh và Lục Vân Thiên lần nữa, rất có thể xông lên đánh nhau .

      "Tớ sao lại ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc như vậy chứ ? Chẳng lẽ cậu là vì tớ?" Qúy Linh Linh thể nín cười được, hổ là chị em tốt của mình, ghét cũng rất giống nhau.

      "Hứ, cậu nghĩ mặt mũi cậu lớn như vậy sao? Chỉ là khi gặp phải động vật cấp thấp, ai mà chả muốn giết. Huống hồ, nhìn bọn họ đều là loại có nhân phẩm lại càng có bản lĩnh, tớ hiểu, dựa vào trình độ đó của Lục Vân Thiên , cậu làm sao có thể bị đánh bại ." Thẩm Hiểu Phi nghĩ tới chuyện này của Qúy Linh Linh, liền thay cảm thấy thỏa đáng .

      "Chuyện qua rồi, cần nhắc lại chứ." Qúy Linh Linh cũng cảm thấy có chút lúng túng, nhưng lúc đó chuyện này cũng có biện pháp nào khác.

      " đề cập tới? đề cập tới cho cậu nhanh quên sao? Nghiêm Tử Tuấn cho dù ưu tú, tốt xấu gì cũng là người đàn ông, người đàn ông của cậu, lại bị loại cấp bậc thấp như Lục Vân Thiên đoạt ? Chẳng lẽ lúc ấy cậu cũng cảm thấy phải cho bọn chúng trả giá sao?" Thẩm Hiểu Phi quả nhiên tức giận.

      "Chuyện này. . . . . ." Có tiền cũng có thể mua được hùng thời Hán, hơn nữa lúc đó đối với Qúy Linh Linh mà , đối với Nghiêm Tử Tuấn coi như là có con mắt nhìn người, cũng có nổi bao nhiêu hứng thú, tuy rằng đúng là có mua say, nhưng từ ngày thứ hai trở , tất cả cũng đều khôi phục như bình thường, cuộc sống của vẫn rất tốt .

      "Cậu là. . . . . . Qúy Linh Linh, lúc ấy là do tớ có ở đây thôi, nếu như tớ mà ở đây, tớ nhất định cho Nghiêm Tử Tuấn cùng Lục Vân Thiên trận đẹp mặt, để cho tất cả mọi người đều coi thường bọn chúng, cư nhiên lại dám đụng chạm đến đầu của tớ !"

      Hộp sữa tươi trong tay Thẩm Hiểu Phi cũng sắp bị bóp nát rồi, Qúy Linh Linh nhìn thấy trong lòng khỏi run sợ, nếu lát nữa mà bắn vào người mình mất mặt cho coi.

      " nên gấp. Lúc ấy tớ cũng nghĩ như vậy, nghĩ nửa đêm bắt bọn họ lại, trực tiếp tóm vào bao tải đánh trận, rồi sau đó ném chúng xuống sông Trường Giang làm mồi cho cá." Khóe miệng Quý Linh Lin khẽ cong lên cười, chậm rãi .

      "Ách. . . . . ."

      "Sau lại cũng nghĩ tới, như vậy quá phiền toái. bằng trực tiếp đem theo con dao, tìm lúc đêm khuya vắng vẻ, đem hai người bọn họ đến cùng nơi, chém bọn chúng hai ba trăm nhát, hừ hừ, để cho bọn chúng ngay cả xác cũng thể nhận ra." Giọng Qúy Linh Linh bình tĩnh, cảm giác kia, giống như chuyện chút xíu cũng liên đến mình.

      "Linh Linh. . . . . ." Nét mặt Thẩm Hiểu Phỉ có chút cứng nhắc, nhịn được nuốt nước miếng cái.

      "Nhưng là, tớ nghĩ như vậy cả người tớ bị máu bắn vào rất bẩn, cho nên. . . . . ."

      "Cho nên cậu liền chấp nhận! Linh Linh, cậu làm rất đúng! Lúc trước cậu nghĩ như vậy là rất đúng, vì hai kẻ tiện nhân đó, cậu cần thiết phải làm vậy, đáng giá! ngờ cậu lại suy nghĩ tỉnh táo và cơ trí như vậy, so với tớ suy nghĩ mọi chuyện đều chu toàn hơn. Rất tốt, rất tốt a, tớ đặc biệt sùng cách làm của cậu lúc đó." Thẩm Hiểu Phỉ tay nắm chặt tay Qúy Linh Linh, vì lúc đó may mắn ấy có làm ra cái chuyện thảm hại tàn khốc như vậy mà cực kỳ kích động.

      Qúy Linh Linh nhìn , khẽ mỉm cười, " dám, dám. Vậy bây giờ tớ có thể lên lầu làm việc được chưa?"

      " ! Đây mới là chuyện quan trọng, mau !" Thẩm Hiểu Phỉ cũng dám cản Qúy Linh Linh nữa, trong nội tâm ấy phần tử bạo lực là quá nhiều rồi, để cho . . . . . . Cảm thấy bằng.

      "Được, buổi trưa cùng nhau ăn cơm." Qúy Linh Linh đem hộp sữa trong tay bỏ vào trong tay Thẩm Hiểu Phỉ , xoay người liền rời .

      Đối phó với loại người hay lắm lời như Thẩm Hiểu Phỉ này, hơn nữa lại còn hứng thú bạo lực với người khác, chỉ có thể "Lấy bạo chế bạo" , nhiều lời dã man chút, như vậy liền thành công, Qúy Linh Linh chính là đối phó với Thẩm Hiểu Phi như thế .
      Chương 79:-( tiếp)
      Mới vừa vào trong thang máy, Qúy Linh Linh muốn nhấn số tầng lầu , lúc này tự nhiên lại có bốn người đàn ông vào.

      Bọn họ là?

      Qúy Linh Linh khẽ giơ hai tay lên, "Vị tiên sinh này cẩn thận chút, chớ đem tôi đâm bị thương."

      "Tiểu thư, chỉ cần chịu phối hợp, tất cả đều dễ chuyện." Ba người đàn ông đứng ở phía trước Qúy Linh Linh, người đàn ông phía sau trong tay cầm con dao, dí sát vào hông của .

      "Tiên sinh, có muốn cướp trước hết cũng nên kiểm tra chút, tôi có tiền ." Qúy Linh Linh khỏi muốn phát điên, có phải hay , cư nhiên ở trong công ty lại bị chặn cướp, IDE là công ty lớn, chẳng lẽ lại bằng cửa hàng bán đồ vặt? Người nào cũng có thể vào sao?

      "Tiểu thư, xem chúng tôi giống như là muốn tiền của sao?"

      Đúng lúc ấy cửa thang máy mở ra, có mấy người nhân viên đứng ở bên ngoài, bọn họ nhìn thấy Qúy Linh Linh cũng hướng chào hỏi.

      Mà Qúy Linh Linh cũng miễn cưỡng nặn ra nụ cười trả lời.

      "Tiểu thư, chúng ta tốt nhất là nên rời , nếu tôi sợ may lỡ tay làm tổn thương đến .” Nguời đàn ông làm bộ tốt bụng nhắc nhở.

      "Này thôi."

      Qúy Linh Linh cứ như vậy trước cái nhìn soi mói của những người khác, theo bốn người đàn ông tuấn tú lạnh lùng rời .

      "Oa, sức quyến rũ của nhà thiết kế Qúy thể đỡ được a, lại có bốn trai đẹp!"

      "Này, đây là muốn cho chúng ta sống nữa ư, phải tất cả đàn ông toàn thế giới cũng lòng hướng về nhà thiết kế Qúy chứ!"

      "Liếc mắt thấy bốn người đàn ông này so với Lãnh tổng còn ưu tú hơn!"

      "Hâm mộ. . . . . ."

      . . . . . . !

      Nếu như bọn họ biết đực chân tướng việc, có lẽ vậy rồi. Qúy Linh Linh tại khỏi phiền não sao lại bị đe doạ chứ?

      Vừa ra khỏi công ty IDE, Qúy Linh Linh liền bị mang tới chiếc xe lớn cực kỳ xe sang trọng.

      Khóe miệng Qúy Linh Linh khỏi hạ xuống, xem ra là bọn họ muốn tiền của , bây giờ, có ai nghe qua kẻ cướp bóc lại có thể loại xe sang trọng này, hơn nữa lại muốn cướp cái loại nhân viên quèn như .


      Đến xe, người đàn ông liền đem dao thu về.

      Trong lòng Qúy Linh Linh khỏi hừ lạnh cái , bọn họ có phải là quá tự tin hay ?

      "Tiểu thư, chúng tôi biết thân thủ của tệ, nhưng vẫn là nên lộn xộn tốt hơn." Người đàn ông ngay tức khắc nhắc nhở Qúy Linh Linh câu.

      Mà chính lúc Qúy Linh Linh định phản bác, ba người đàn ông khác dường như cố ý vô tình đem súng lục bên hông lộ ra.

      A! phải chứ, biết tại sao, lại có thể chọc đến loại "Đại nhân vật" có súng như vậy chiếu cố mình!

      "Tôi có thể hỏi chút lý do ? Tôi nghĩ chúng ta có oán, cũng có thù, tôi hiểu nổi." Qúy Linh Linh ít nhất cũng được coi như người phụ nữ mạnh mẽ, lúc này vẫn còn duy trì được mức độ tỉnh táo.

      "Chúng tôi cùng thù oán, bất quá cấp của chúng tôi, cho nên xin giúp chúng tôi tay cùng chuyến." Người đàn ông cười, vẻ mặt ôn hoà. Làm ơn, người em, nên nhớ bây giờ là cướp bóc, có thể hay chuyên nghiệp chút, chớ đem Qúy Linh Linh thành bằng hữu có được hay ?

      Mẹ nó! Bộ dáng như vậy mà nhờ giúp tay sao?

      "Lời vừa , tôi lại càng hiểu." Mà lúc này, xe cũng bắt đầu chuyển động. Trong bụng Qúy Linh Linh khỏi có chút đấu tranh, nếu như lúc này trốn , rất có thể còn cơ hội cơ hội, nhưng là bọn có súng, hơn nữa nhìn dáng vẻ này dường như là sớm có chuẩn bị .

      " cần phải suy nghĩ nhiều , chỉ là mời tới làm khách mà thôi."

      "Có kiểu cầm dao mời người khác làm khách hay sao? Các người có vẻ rất đặc biệt a." Có trời mới biết, trong lòng Qúy Linh Linh vô cùng khó chịu, bây giờ chỉ muốn giơ chân đạp vào bụng tên ta phát. Uy hiếp, đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra đến bây giờ bị người khác uy hiếp, hơn nữa lại còn là cầm dao găm uy hiếp!

      "Bởi vì tiểu thư, rất đặc biệt." Người đàn ông còn cười hết sức hòa ái dễ gần, kẻ vừa mới nãy uy hiếp cùng người sao.

      "Đặc biệt? Tôi rất đặc biệt. Xin hỏi, nhìn các ngươi cũng thiếu tiền, người ra lệnh bắt tôi? Cấp của , là tiểu thư Tư Kỳ Na Mỹ sao?" Qúy Linh Linh thu lại nụ cười, tại thể tiếp tục dối trá mà cười được nữa.

      Người đàn ông nhất thời sững sờ, có lẽ là bị nhạy bén của Qúy Linh Linh hù sợ.

      Qúy Linh Linh quan sát vẻ mặt của ta, trong lòng cũng đoán đúng hơn phân nửa. Người có thể có thế lực lớn như vậy, hơn nữa còn có thù hằn với , đại khái cũng chỉ có đại tiểu thư Tư Kỳ Na Mỹ tiếng tăm lừng lẫy đó .

      "Tập đoàn Tư Kỳ, khống chế cả hắc đạo, hơn nữa Tư Kỳ Na Mỹ lại là “Nhân Trung Long Phượng” (đại khái là con của vua chúa nha), ta cứ như vậy kịp chờ đợi muốn mạng của tôi? Nhưng mà tôi lại có chút hiểu, nếu như ta muốn mạng của tôi, đại khái có thể tực tiếp giết chết tôi, cần gì phải bày đặt phô trương như vậy, quá lãng phí thời gian sao?" Từng từ của Qúy Linh Linh đều hết sức bén nhọn, làm cho nụ cười mặt người đàn ông cũng thể tiếp tục duy trì nổi nữa.

      "Với lại ở trong IDE, có rất nhiều nhân viên nhìn tôi cùng các rời . Hơn nữa trong công ty đều có đặt camera, bốn người các lại nổi bật như vậy, nếu như tôi có xảy ra chuyện gì, chỉ cần lấy camera kiểm tra chút, đại khái cũng biết được người đứng phía sau là ai. Chính xác mà , nếu khi to chuyện, chẳng lẽ tập đoàn Tư Kỳ bị ảnh hưởng sao?" Bây giờ Qúy Linh Linh đánh đòn tâm lý, tại cũng chỉ có thể như vậy, nếu như cứ như vậy mà theo, đến nơi của bọn chúng, chỉ có trời mới biết xảy ra chuyện gì.

      Mặc dù cuộc đời của tính là quá hoàn mỹ, nhưng chỉ mới hơn 20 tuổi, ngay cả tuổi 30 cũng chưa được cảm nhận, nếu như cứ như vậy mà , cũng có lỗi với bản thân mình.

      "Tiểu thư " ta dừng chút, vừa muốn lựa lời, " nghĩ nhiều rồi, lần này người mời phải là tiểu thư Tư Kỳ Na Mỹ ."

      Két? phải Tư Kỳ Na Mỹ, chẳng lẽ là cha của Tư Kỳ Na Mỹ sao? Ông ta cư nhiên lại muốn gặp ? Hả, trong lòng áp lực khỏi lớn thêm nha.

      "Tiểu thư, đến nơi, biết. Chẳng qua là chúng tôi chỉ mời giúp chuyến, nên hiểu lầm." ta kèm theo giải thích giải thích.

      Giúp tay? Để cho cách xa Lãnh Dạ Hi sao? Bây giờ a, bây giờ , tại liền cút!

      "Có việc gì phải vội chứ, bây giờ chúng ta từ từ chuyện được sao? Bằng , chúng ta có thể chọn nơi yên tĩnh, dừng xe lại, hảo hảo chuyện chút! Chúng ta thậm chí có thể chuyện chút về cuộc sống , tiên sinh cảm thấy như thế nào?" Trong lòng Qúy Linh Linh bây giờ rất nôn nóng, thích cuộc sống tại của mình, muốn cứ như vậy bị bọn chúng đùa bỡn mang cách minh bạch như thế.

      Sắc mặt người đàn ông có chút ngây ra, "Cuộc sống của chúng tôi có gì để ." Cùng sát thủ hắc đạo chuyện về cuộc sống, lý tưởng, có phải hay tưởng tượng quá nhiều?

      Oành ? Chủ đề về cuộc sống có hứng thú như vậy, cũng thèm để ý tới?

      Nghe Thượng Đế là vạn năng, tại van xin Thượng Đế đưa về, biết là có được hay ?

      "Tiên sinh, chúng ta đến."

      Đúng lúc ấy, cửa xe đột nhiên bị mở ra.

      Trong lòng Qúy Linh Linh cả kinh, các ngươi mở đây là máy bay sao? Cư nhiên nhanh như vậy đến! Làm cho ngay cả thời gian để nghĩ cách cũng có?
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :