1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thượng Tá Không Quân Xấu Xa - Thỏ Thỏ Hông Nhan Nhiễu (126/134) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 75: CÓ THỊT (Tiếp)
      Editor: Bỉ Ngạn Hoa

      mặt Quý Linh Linh lên nụ cười lạnh, đây chính là Mộ Ly sao? Bên cạnh ràng có người phụ nữ khác, còn muốn dây dưa khôngdứt với , có phải do Vu Uyển Tinh chủ động quá hay , cho nên hứng thú của ta mới ít ? Ha ha, đối với thủ đoạn của ta, như lòng bàn tay.

      "Phụ nữ của tới tìm kìa, còn khôngbuông tay ra?" Quý Linh Linh dù lời này là câu hỏi, nhưng ngay sau đó ta dùng sứchất mạnh cánh tay, cho là có thể tránh ra,nhưng. . . . . . Mộ Ly chợt lạnh mặt, nhìn .

      "Mộ Ly?" Lúc này, Vu Uyển Tinh cách bọn họba bước bỗng ngừng lại.

      Quý Linh Linh nhìn về phía Vu Uyển Tinh, cônhận ra được uất ức cùng với cam lòng mặt ta. Đúng vậy, ta cam, có chức vị cao cấp trong đội ngũ quân nhân như Vu Uyển Tinh, chắc hẳn tronglòng cũng có kiêu ngạo riêng của mình, nhìn người đàn ông mình thích dây dưa với ngườiphụ nữ khác, nếu đổi lại mình. . . . . . Chắc hẳn kết quả cũng giống như nhau .

      " đau nãy giờ mà về hả?"

      lúc ấy , Lãnh Dạ Hi đột nhiên xuất trước mặt chừng ấy người.

      Mộ Ly nâng đôi mắt lên, nhìn chằm chằm vàoLãnh Dạ Hi, thế nhưng ta lại rất uyển chuyển bỏ qua ánh mắt của cách lạnhnhạt.

      Lãnh Dạ Hi trực tiếp ôm lấy bả vai của Quý Linh Linh, "Bác với em trai em chờchúng ta đấy, thôi."

      Mộ Ly vừa nghe thấy lời ta, khỏi sững sờ, Quý Linh Linh lại có thể mang Lãnh Dạ Hi đến gặp người lớn trong nhà sao? Chỉ chừng ấy thời gian, mới đó còn ghét cay ghét đắng Lãnh Dạ Hi, lúc này . . . . . .

      "Thượng tá Mộ còn buông tay, tôi muốn được ?" Ngay sau đó Quý Linh Linhnhẹ nhàng nhìn khuôn mặt Lãnh Dạ Hi.

      Hai người ràng biểu cái cảnh"Chồng xướng vợ theo”, khiến Mộ LY lúng túng thôi.

      "Mộ Ly, mấy người khác đợi bọn mình, qua thôi" Lúc này, Vu Uyển Tinh cũng nhập cuộc.

      Quý Linh Linh nhíu mày nhìn về phía Mộ Ly, ý tứ rất ràng, có bạn trai, cho nên thể xảy ra bất cứ quan hệ nào khác.

      Mộ Ly mấp máy đôi môi, Quý Linh Linh có thểnhân ra bàn tay tăng thêm độ chặt, nhưngngay sau đó liên buông tay, hề báo trước, cánh tay Quý Linh Linh chợt rơi xuốngtrong trung.

      "Chúng ta ." Mộ Ly hạ rèm mi, xoay người,bỏ
      người đàn ông cao lớn, sau những tài năngđược che giấu ấy, vẫn chỉ là con người bình thường. Bước chân nặng nề, khiến cho mỗi bước của Mọ Ly càng trở nên khó khăn.

      Khi thấy Lãnh Dạ Hi xuất ở đây, thiếu chút nữa khống chế được ngọn lửa tứcgiận trong lồng ngực của mình.

      làm gì? Nực cười quá phải khong? Đối với tình cảm của mà Quý Linh Linh làmkhông có chút để ý, cho dù là như vậy, saonhanh như vậy bị Lãnh Dạ Hi thu phục.Nực cười, là nực cười, người con phải là người binh thường trong những kẻ bình thường.

      "Chúng ta thôi." Cánh tay ôm bả vai côcủa Lãnh Dạ Hi, thu lại.

      "Ừ." Quý Linh Linh có cự tuyệt khi ta ôm mình, cúi thấp đầu xuống. Mặc dù biết Mộ Ly là người như thế nào, vẫn nghĩ thông, nhưng tại sao vào giờ phút này, khi lại lần nữa nhìn thấy và người con khác thân mật, trong lòng vẫnxuất cái cảm giác đau buồn, khổ sở.

      Cái này nên có, tình cảm của vẫn tiến lên thêm bước, cần gì phải khiến cho mình đau?

      Sau khi quay về, Quý Linh Linh khoác lên mặtmình bộ mặt cười tươi như hoa, mà côcũng chuyện nhiều hơn với Lãnh Dạ Hi.

      Lần này, hai người bọn họ lúc chuyện, hay động tác đều được người nha nghiêm chứng tất cả, và tình cảm giữa họ cực kỳtốt.

      Lúc bọn họ vào bãi đậu xe, Quý Linh Linhmới phản ứng, hôm nya Lãnh Dạ Hi có “Âmmưu” từ trước. Nếu như có nhớ lầm, trước khi tới ta lái chiếc Audi R8, thế nhưng giờ lại đổi thành chiếc Land Rover, gianbên trong xe đột nhiên tăng lên.

      "Tôi đưa mọi người về nhà." Khi Lãnh Dạ Hi vậy, nghĩ ngay.

      Trong khi ba người kia phía trước Quý Linh Linh lập tức kéo ống tay áo của Lãnh DạHi lại.

      "Sao?"

      "Ông chủ lớn, có phải hôm nay nghe tôi chuyện điện thoại phải khôg?" Quý Linh Linh ngước đầu, nhưng trong giọng toát ra sựlạnh lùng.

      Lãnh Dạ Hi hơi liếc chỗ khác, hơi chần chừ"Nếu như tôi láo, có cười nhạo tôikhông?"

      " cứ " Còn dám thừa nước đục thảcâu.

      "Nghe được. . . . . . phần." Gương mặt tuấntú của Lãnh Dạ Hi chợt đỏ ửng.

      "Quả nhiên hiểm!" Quý Linh Linh suy nghĩmột chút, cuối cùng cho ta cái đánh giá!

      xong, liền trước, Lãnh Dạ Hi bước dài theo phía sau "Tôi nhìn qua là biết Quý Linh Linh là người rộng lượng rồi, chắckhông tức giận mấy cía chuyện này đâu. Hơn nữa tôi cam tâm làm tài xế, coi như huềnhau nhé?"

      Quý Linh Linh quay đầu, cũng đểý đến ta, dáng vẻ cực kỳ kiêu ngạo.

      "Nếu công bằng, bây giờ tôi gọi điệnthoại, tôi để cho em nghe lén, được ?"Giọng Lãnh Dạ Hi mang theo chút lấy lòng người đẹp.

      Quý Linh Linh nghe câu của ta, khôngthể nín cười, khiến ông chủ của mình làm đếntrình độ như vậy, suy nghĩ kỹ cũng khôngphải chuyện đơn giản. đột nhiên dừng lại, xoay người, Lãnh Dạ Hi theo sát sau lưng xém tý nữa đụng vào người .

      "Được rồi, xem như cũng chân thành với tôi, lần này tạm thời tha cho , nhưng đừng để có lần sau!" Quý Linh Linh dùng tay chỉ ta.

      Lãnh Dạ Hi tiện tay nắm ngón tay của vào lòng bàn tay, "Tuyệt đối có."

      Động tác của ta quá tự nhiên, khiến trái tim của Quý Linh Linh có cảm giác khác thường, nàng vội vã thu tay lại, "Vậy chúng tađi!" Dáng vẻ hốt hoảng của , Lãnh Dạ Hi thuvào trong đáy mắt.

      Nhìn bóng lưng xa, lần này, thể gây cho áp lực, từ từ , tất cả đều cóchuyển biến tốt!

      Sau khi chờ mấy người nhà Trang Mỹ Cầm về xong, chở Quý Linh về lại công ty.

      Khi nhân viên công tay thấy ông chủ mới đầu buổi chiều làm, mà lại cùng với Nhàthiết kế Quý Linh Linh, mọi người liền hiểu chuyện.

      Buổi trưa ông chủ cũng ra khỏi công ty vớiQuý Linh Linh, tại trở về cùng nhau, dễhiểu, hai người họ là hẹn hò rồi, nhưng vẫn quên trở lại làm việc, đúng là tấm gương tốt cho nhân viên!
      Trâu thích bài này.

    2. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chuơng 75: (Tiếp)
      Edior: Bỉ Ngạn Hoa


      Bận rộn ngày, buổi tối Quý Linh Linh tắm xong, cũng chuyện nhiều với mọi người trong nhà, về phòng ngủ của mình ngay, chuẩn bị ngủ giấc.

      "Xẹt…." đột nhiên có tia chớp xẹt ngang qua.

      "A!" Quý Linh Linh sợ hãi nhảy lên cái.

      "Chị à, bị sao vậy?"

      " có. . . . . . có việc gì, tự nhiên có chớp, nên giật mình thôi, em ngủ trước ."

      "Ừ."

      Quý Linh Linh xoay người đóng cửa sổ, ban ngày vẫn còn tốt mà, bây giờ mây đen giăng kín cả bầu trời, ngột ngạt mấy ngày, kiểu này chắc trời mưa đây.

      Quả nhiên, Quý Linh Linh mới nằm xuống giường, đột nhiên tiếng sấm vang lên, sauđó cơn mưa rơi xuống như trút nước.

      "Ôi. . . . . . Mưa mà cũng lớn tiếng nữa chứ, dọa chết người ta." Quý Linh Linh ôm chặt cáichăn, che lỗ tai của mình, trời sinhh sợ sétđánh, có cách nào.

      tính chui vào trong chăn, ngoan ngoãn ngủmột giấc, nhưng bất đắc dĩ tiếng sấm quá lớn,khiến cho trái tim như bị chấn động, ngủ được .

      còn cách nào, chỉ có thể nằm im trêngiường lắng nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ, cứ như vậy, biết được bao lâu, cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.

      "Reng reng. . . . . . Reng reng. . . . ." Điện thoạidi động ở bên người vang lên.

      Bởi vì tác động của sấm, Quý Linh Linh bị dọa đến mức tỉnh lại, vừa nhìn thấy điện thoại reo lên hàng lông mày trán chợt nhíu "Vào giờ này mà còn gọi . . . . ." mơ mơ màng màng lầm bầm câu, trực tiếp bắt điện thoại.

      "Alo, xin chào."

      Cuộc điện thoại được kết nối, nhưng lạikhông nghe thấy bất kỳ thanh nào.

      "Alo . . . . . Xin hỏi ai vậy ạ?" Quý Linh Linh nằm lỳ giường, híp mắt .

      Vẫn thanh, chán , nửa đêm rồi, cố gắng lắm mới ngủ được tí, còn có ngườitới quấy rầy, cúp thôi.

      "Rầm Rầm. . . . . ." Đột nhiên thanh sấm nổidậy truyền đén, Quý Linh Linh hốt hoảng, mìnhrõ ràng đóng cửa sổ, sao thanh lại lớn như vậy? liếc cửa sổ cái, đóng rồi, vậy. . .. .

      Lúc này, Quý Linh Linh tỉnh táo , mới nhớ tới cái tên trong màn hình điện thoại, Mộ Ly!

      Tiếng sấm này. . . . . .

      " điên rồi hả? Bên ngoài mưa to, đứngbên ngoài mà gọi điện thoại hả? Sấm chớp nhiềunhư vậy, hút nó đấy!" Quý Linh Linh lập tức ngồi dậy, mắng to vào loa nghe điệnthoại.

      Lúc này, đối phương cũng lên tiếng.

      "Nhìn đèn trong nhà em vẫn còn sáng, tưởngrằng em chưa ngủ, xin lỗi, quấy rầy giấc ngủ của em." Giọng đùa giỡn từng có của Mộ Ly vơi tương đối, giờ đây chỉ là thanhkhàn khàn già nua.

      "Vậy cúp !" Quý Linh Linh biết sựtức giận bắt nguồn từ đâu, trực tiếp cúp điệnthoại.

      có ngủ hay liên quan gì tới ta chứ? Ngủ? Đèn?

      Quý Linh Linh đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tứcvén lên chăn, mang dép, dù cũng cầm theo, vội vã chạy xuống lầu.

      Nhà của ấy đâu ở chỗ này, trừ khi ấyđang đứng dưới nhà mình, như thế ấy mớinhìn thấy đèn sáng trong nhà mình đúng ?

      Tên Mộ Ly khốn kiếp, rốt cuộc muốn làm gì đây? Đùa với như vậy còn chưa đủ sao? Bây giờ mưa to mà còn dám mạo hiểm, đứng ở dưới lầu nhà , phía bên dưới khu chung cư này chỉcó cây đại thụ lớn để tránh mưa, nghĩ đến việc ấy gọi điện thoại dưới trời mưa, chắcanh ấy chẳng biết đứng dưới cây giữa trời mưacó thể hấp thụ sấm sét!

      Quý Linh Linh lao ra khỏi nhà, rồi ngừng lại.

      Hoàn toàn nhìn thấy , đứng dưới bòngcây, nhưng bây giờ, dưới chân của cũng cómột vũng nước lớn dưới đó, có thể tưởng tượnganh ấy bị nước mưa dội thành cái dạng gì rồi.

      " là thằng ngu à? Trời mưa lớn như vậy còn đứng ở đây, định chứng minh ý chí của anhchắc?" Quý Linh Linh trong lòng tức giận vôcùng, chạy tới, bắt lấy cánh tay , lớn tiếng mắng."Mộ Ly, đến cùng vô sỉ cỡ nào hả, ràng chính là đa tình, đến với tôi, còn hành hạ tôi như vậy? Lòng của rốtcuộc sâu hiểm bao nhiêu hả? Tôi thừa nhận, tôichơi , nhưng tôi đấu lại , tôi nhậnthua, cầu xin bỏ qua cho tôi, xin đấy!"

      Bởi vì nước mưa hắt vào người, Quý Linh Linh xong mấy câu, rồi bỗng tắt tiếng.

      Nước mắt hòa với giọt mưa chảy xuống, khiếncho đôi mắt thể mở ra hoàn toàn.

      " có mấy kia, vậy còn tới tim tôi làmgì? phải muốn chinh phục tôi sao? Tôi hiểu , tôi hoàn toàn hiểu con người , nhưng ngày hôm đó sao giữ tôi lại, sau khi thỏa mãn rồi, phải hết hứng thú với tôi sao? Tại sao làm vậy, tại sao hả?" Giờ này như kẻ cuồng loạn trong cơn mưa.

      Tay của buông cánh tay Mộ Ly ra, tiện thể nâng cánh tay, cái tát năng nề rơi cái ‘Bốp’lên mặt Mộ Ly.

      "Rốt cuộ muốn tôi nên làm gì đây hả? Cáingười vĩ địa như , tại sao thể bỏ qua cho cái thân phận thấp hèn như tôi đây? Tại sao hủy hoại tôi ngay từ đầu, tại sao hả?"Quý Linh Linh khóc rống lên, nhìn dáng vẻkhông nhúc nhích của Mộ Ly, chẳng biết tại sao, trong lòng rất đau, cơn đau này vượt ngoài sức tưởng tượng của .

      vốn nên kích động thế này, nhưng khi thấy Mộ Ly đơn đứng dưới màn mưa , trêntay còn cầm điện thoại di động, biết tại sao, khống chế được cơn kích động của bản thân và bình tĩnh ban đầu đãtan biến đâu mất rồi.

      "Xin lỗi em. " Mộ Ly nhìn Quý Linh Linh gào khóc đến đáng thương, cuối cùng mở miệng, " Em."

      Bên môi vẫn còn vết máu khi Quý Linh Linhtát, nhưng ánh mắt của vẫn kiên định nhưcũ, nhìn người con muốn chế ngự.

      " tôi, căn bản yêutôi, chỉ là muốn đoạt lấy, hoàn toàn đoạt lấy tôi, khiến tôi cách nào phản khán mà đoạt lấy!" Quý Linh Linh dùng thanh khàn khàn phản bác .

      Giữa màn mưa, nam nữ cứ như vậy nhìn nhau.

      mặt vẫn còn mệt mỏi, khi thấy côkhông quản mưa to chạy đến đây, trong lòng mềm nhũn rồi, thiếu chút nữa chạy qua dó, ôm vào lồng ngực ấm áp, nhưnganh còn chưa làm Quý Linh Linh chạy vọt lên.

      Nghe buồn bực trong lời của , biếtcô hiểu lầm , và lại biết nguyên nhân, đoạn sau, có lẽ biết mình nên làm thế nào rồi.

      Bàn tay to của khẽ vuốt ve khuôn mặt :"Bây giờ chứng minh, emkhông." Dứt lời, tiện tay xe áo, hàng nút áo chợt bung ra, Quý Linh Linh vẫn chưabiết làm cái gì, cũng cởi áo sơ mi khoác lên đầu .

      ngẩng đầu lên, muốn xem làm gì, nhưngđôi môi nóng bỏng của MỘ LY trực tiếp đè lên môi .

      Bởi vì tránh né, Mộ Ly cắn lên môi , lần này, mặc kệ cái gì nữa, khôngbao giờ trốn tránh, muốn biết tình yêucủa dành cho , khiến biết rằng, cáihôn, cái , cái va chạm, đều là vì !

      Mà giờ phút này, Quý Linh Linh cũng khôngyếu thế, trực tiếp cắn ngược lại, nhưng lòng QuýLinh Linh lại độc ác hơn Mộ Ly rất nhiều, trực tiếp dùng sức cắn môi , máu tanh tràn ngập trong khoang miệng của hai người.
      TrâuHằng Lê thích bài này.

    3. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      thằng đàn ông như Nghiêm tử Tuấn ý mà, nên vứt vào bồn cầu mà giật nước cho trôi, lần 1 k trôi, giật vài lần. Đàn ông có thể nghèo nhưng hèn, nhục lắm. Đồ vô liêm sỉ. Linh Linh xử lý như thế là tốt. Cái đồ tiểu tam, đồ đàn ông thối nát, bỏ . Linh Linh là xinh đẹp, giỏi giang mà. Thoát được của nợ nghiêm Tuấn đối với Linh Linh là điều đáng mừng. Mình rất phản cảm với đồ tiểu tam trong truyện, muốn oánh cho trận. Thanks bạn nhiều. Hôm nay mới chính thức nhảy hố này, đọc đến đây trong lòng sôi sục vị tức đôi gian phu dâm phụ Vân Thiên và tư tuấn
      Trâu, 2709hangdachuotanmeo thích bài này.

    4. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 75 (Kết)
      Editor: Bỉ Ngạn Hoa


      Vị ngọt này đột nhiên mà đến, lập tức khiến Quý Linh Linh hoảng hốt, làm gì, muốn biết điều gì? Nhưng Mộ Ly cho thêm bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp thu cánh tay lại, trực tiếp dùng lưỡi bao bọc lấy khoang miệng của hai người.

      Đôi môi mỏng như có thính xâm lượt, đoạt lấytừng tấc đất miệng .

      Cắn, gặm, liếm, môi và lưỡi tương giao, nước miếng cùng với máu tươi hòa quyện trong miệnghọ.

      Cái cuồng nhiệt được Quý Linh Linh đè nén trông lòng cũng dần chạy thoát khỏi đó, nâng tay vòng lấy cái hông rắn chắc của , ôm chặt, đùa lưỡi truyền đến từng trận đau nhói, thể để cho dùng bàn tay nhắn bámchặt người , mà dùng móng tay nhọn hoắc cắm sâu vào lớp da săn chắc của , nhưngMộ Ly vẫn bị động tác này dừng lịa, nócàng khơi dậy bản chất nguyên thủy trong người nhiều hơn.

      hôm lên môi , như muốn đêm hết toàn bộda thịt đo hít vào bụng, động tác mạnh mẽ nhưng khiến hai người thiếu cảm giácquay cuồng. Cảm thấy bên hông đau đớn, MộLy thả tay xuống, ôm lấy hông , trực tiếp bếcô lên, hai chân Quý Linh Linh tự nhiên vònglấy hông Mộ Ly.

      Bởi vì người chỉ mặc bộ đồ ngủ, cảm nhậnđược động tác của Quý Linh Linh, Mộ Ly giốngnhư được khích lệ mà cuồng phong nỗi bão, cách lớp áo ngủ, điên cuồng vừa hôn vừa gặm cái cổ trắng nõn của . Động tác tới quáđột ngột, khiến Quý Linh Linh thể chịunổi, ôm lấy đầu , ngẩng đầu, nước mưatheo viền áo ngủ chảy hết vào bên trong, thấmvào da thịt .

      Nụ hốn nóng bóng của Mộ Ly vô cùng kịch liệt, muốn dừng lại, hơn nữa duy trì động tác cuồng dã thưởng thức cơ thể xinh đẹp của , bàn tay ở phía dưới cũng xoa nắn cái mông đẫy đà của , bởi vì váy ngủ đủ dài, động tác như thế, trực tiếp giúp chạm lên quần lót của , tuy cách nó nhưng vẫn cảm nhậnđược cái nơi ấm áp của .

      Bàn tay ma sát, mang cho Quý Linh Linh mộttrận khoái cảm, người là cơn lạnh của nướcmứa, nhưng bàn tay to lớn của khiến côcảm nhận được hơi ấm nồng nhiệt bao quanh cơ thể.

      "Ừ. . . . . . Ừ. . . . . ." Vì bị động để Mộ Ly làm gì làm, nên vào lúc này thấy mình trống rỗng.

      Nhưng bàn tay của lại thêm lần nứakích thích , để cho cả người run rẩy.

      Khi bàn tay chạm tới nơi ấm áp kia, cách mộtlớp vải mỏng manh, lại gần , " được. . . . . ."

      Mộ Ly ở nơi này còn có thể khống chế được ýthức của bản thân mình, giọng trầm bổng, "Hôn !" Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho phân tán chú ý, mới khiến khốngchế nỗi ham muốn với .

      Nghe giọng của , Quý Linh Linh ôm đầuanh, hôn lên đôi môi mỏng.

      Lại lần nữa, môi lươi hai người kết hợp.

      Giờ khắc này, trái tim bị thương của Mộ Ly lành, lấy được cái an ủi ngắn ngủi, mà Quý LinhLinh lại quên mất, có dã tâm, quên mấy ả phụ nữ bên cạnh trước đây. Bâygiờ chỉ biết rằng, ở bên cạnh , chỉ có mộtmình Quý Linh Linh đây, mà Mộ Ly điên cuồng cùng với !

      Sau mấy phút đồng hồ hôn hít, Quý Linh Linh chủ động buông lỏng đôi môi, khẽ nâng đầu lên, nhìn ở khoảng cách gần nhất, dù bị nước mưa thấm ướt cả người, nhưng vẫn làm lộ ra vẻ đẹp trai đến chói mắt. ngườiđàn ông ưu tú như vậy, nếu như có thể toàn tâm toàn ý tốt biets bao nhiêu?

      Nghĩ tới đây, nước mắt trong hốc mắt chợt tuôn ra.

      lại chủ động hôn lên đôi mắt của , tại ai cũng cần, trong mắt của , chỉ có mình em là được!

      tự ti, đau lòng, bị dáng vẻ đứng dưới mưa của Mộ Cách làm rung động.

      Tim của , giờ đây như hòa tan vào mưa, tớilúc này mới biết Quý Linh Linh cũng có thể nhiệt tình như thế, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của , hôm nay muốn đến nhưng lại đứng dưới cửa sổ chờ mong , mặc cho những suy nghĩ về , tuy nhiên chưa từng nghĩ, lại có thể chạy xuống dưới lầu tìm .

      Quý Linh Linh, cái người này, em cũng nhưanh phải ? Em cũng phải ? hy vọng em cũng giống như em vậy.. chỉ hy vọng trong lòng em, từ chối nữa.

      Mộ Ly nhắm mắt lại, mặc cho đôi môi nhắncủa ấy, hôn trán , lấy trấn an từ , trái tim dần hồi phục, nghĩ mình nên nhắc lại mọi thứ.

      Lần này, mặc kệ, dù trong lòng có ngườiđàn ông khác, đuổi tất cả , Quý Linh Linh, vĩnh viễn là người con của , vĩnhviễn, cho đến vĩnh viễn!

      Khi Quý Linh Linh dừng động tác, Mộ Ly chậm rãi mở miệng, "Cùng về nhà."

      Hai người bốn mắt nhìn nhau, bọn họ đều có kiên định trong người.

      Quý Linh Linh trả lời mà thay bằng cái ôm chặt, lọng Mộ Ly cảm thấy an tâm, côkhông từ chối ! từ chốianh, cảm tạ trời xanh ưu ái với , khiến người con trong lòng từ chối thêm lần nữa.

      Trong mưa, mọi nơi đều bao bọc bởi tiếng mưa rơi, ngay cả đèn đường cũng có vẻ yên tĩnh. Người đàn ông trần truồng thân , ôm thậtchặt người con thấy mặt, trongđôi mắt là kiên định, cứ như vậy họ bước tìm mục đích của mình.

      Có lẽ người khác khi thấy cảnh này, chí ít cũng thấy lãng mạng.

      Khi Mộ Ly đặt vào trong xe, ngủ say.

      Mộ Ly ở xe cầm khăn lau người cho , nhìn ngủ say, trong tim của của dâng lên thứ ngọt ngòa, "Cái người con này, nên làm gì với em bây giờ? Em khôngđể ý lòng khó chịu, nhưng khi em dùng lời lạnh lùng với chỉ muốnmạnh mẽ hôn lấy em, để cho em khiếnanh tổn thương, vậy mà trưa hôm nay, đãnghĩ muốn khiêng em khỏi đó, để choem gặp mấy tên đàn ông khác, cho em vào vòng cấm của riêng , cho dù em , nhưng cũng khiến em lại , song lại làm được như vậy, anhkhông thể làm chuyện tổn thương đến em. Quý Linh Linh, nên làm như thế nào đây?" Đôi môi Mộ Ly khô nứt, nhìn Quý Linh Linh, khuônmặt ngập tràn bi thương.

      "Em có thể , nhưng dùngcái giọng lạnh lùng đó chuyện với . Đaulòng, tiếp tục như vậy nữa, biết mình sẽsống nổi." Mộ Ly lau xong cho , để yên ổn ghế, lái xe, vội vã .

      Sau khi quay về biệt thự, Mộ Ly sợ nước mưa ngấm vào khiến Quý Linh Linh bị cảm, liềnvội vã ngâm nước nóng cho .

      "Linh Linh, Linh Linh?" Mộ Ly ngồi trong bồntắm, còn Quý Linh Linh ngồi lên người , cái đầu tựa vào vòm ngực "Tỉnhlại nào, tắm nước ấm xong rồi em ngủ lại nhé"

      Tay của hơi ôm chặt lấy vai , dám chút mạnh tay.

      Lúc này hai người cách nhau xa, mà người dính sát vào thân thể nóng bỏng của , sợ cử động khống chếkhông được.

      Yết hầu Mộ Ly giật giật, "Linh Linh, Linh Linh tỉnh lại nào."

      "Hả?" Cảm thấy cơ thể mình bị người khác ôm, Quý Linh Linh muốn tỉnh lại.

      " muốn giúp em tắm, tỉnh nào." Bởi vì đè nén dục vọng, khiến cho giọng của Mộ Ly khàn khàn.

      "Hả?" Lúc này Quý Linh Linh mở mắt, đầutiên là nhìn thấy lồng ngực phô bày củaanh, ngẩng đầu lên, khẽ cau mày, nhìn Mộ Ly, "Tôi ở đâu?"

      thanh của rất , rất .

      Mộ Ly trìu mến hôn lên cái trán của cái"Ở nhà . . . . . . trong bồn tắm."

      Quý Linh Linh lại chậm rãi cúi đầu, đột nhiên nhìn thấy cả người mình trần truồng ngồi trongngực , trong lòng hốt hoảng thôi,chuẩn bị giơ tay lên đánh, tuy nhiên bởi vì mới ngất xỉu cho nên còn chút sứclực nào cả.

      "Em làm sao vậy?" Mộ Ly tóm lấy cánh tay , hỏi han ân cần.


      . . . . . . Làm sao có thể. . . . . ."

      "Chúng mình đều mắc mưa, như vậy mới khôngngã bệnh." Mộ Ly cười nhưng xảo trá, điều này chỉ thể ngã bệnh, còn có thể thỏa mãn , việc nhưng hai cái lợi.

      "Nhưng bên dưới của , chạm vào tôi. . . . . thoải mái. . . . . ." Người xấu xa, ta lại dám để cho hai chân tự nhiên kẹp mộtthứ, hơn nữa hình như nó còn có thể động đậy,hữu ý vô ý trêu chọc chỗ đó của . xong, xấu hổ cúi thấp đầu xuống.

      "Cái này à, cũng còn cách nào, anhmuốn ôm em, nếu như đặt nó ở chỗ này, cũng thể thu nó về được đâu."Gương mặt Mộ ly đáng thương đến nhiệt tình, lo lắng chưa tỉnh lại ngấm phải nước mưa, cho nên cả đoạn đường đều ôm .

      cái tay của Quý Linh Linh đặt trước ngựccủa , chờ Mộ Ly phản ứng dùng miệng cắn lên ngực .

      "Á. . . . ." Răng cắn người rất đâu, môi giờ này cũng sưng lên rồi này.

      "Bây giờ đầu tôi rất choáng, . . . . . . được chạm vào tôi. . . . . ." Sau khi QuýLinh Linh cắn ai kia đó, trong lòng như có ngọnlửa tức giận, chưa hết câu chìm vào giấc ngủ.

      "Đầu choáng?" Lúc này, Mộ Ly bừng tỉnh , mớiphát người rất nóng.

      "Quý Linh Linh, Quý Linh Linh?" Đôi tay Mộ Ly đỡ lấy người , toàn thân đều đỏửng, nhiệt độ ấy truyền qua lòng bàn tay .

      nhích trán mình lại gần, khiến trán haingười kề sát vào nhau, nóng quá!

      Mộ Ly gấp gáp, suy nghĩ nhiều, trực tiếp ôm Quý Linh Linh ra khỏi buồng tắm, đáng chết, tại sao lại nóng như vậy?

      Đáng chết, mình đáng chết, lại có thể bỏ qua nhiệt độ của . Thân thể gán chặtvào người , nhiệt độ người , khiến anhkhông chịu nổi.

      "Tôi. . . . . . Tôi nóng quá. . . . . ." Quý Linh Linh phun ra mấy chữ. Đối với cái người nóngrực, khiến tự chủ ôm lất người MộLy, muốn mượn cơ thể của tiêu trừ nhiệt độ nóng nực này.

      Nhưng mà, dù Quý Linh Linh có bị phát sốtthì cũng thể đối xử với Thượng tá Mộ như vậy được, bàn tay chộp ngay cái gì gì đócủa người ta, muốn làm gì?

      Trời ạ!
      Trâu thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 76: Quý Linh Linh vồ đến vi thịt nướng (1)
      Editor: Bỉ Ngạn Hoa


      Mộ Ly đặt Quý Linh Linh lên giường, dùng chăn bao bọc lấy người , lấy điện thoại di động ra, gọi ới cho người bên Tổng bộ quân, nhưng kết quả là đây ~

      "Thượng tá Mộ, bây giờ mưa rất lớn, cách nào cử máy bay qua bên đó được ạ."

      Nghe đối phương xin lỗi, thiếu chút nữa Mộ Ly chửi thề, cuối cùng coi như ở trong vẫn còn lại chút xíu thiện lương, nên buông tha cho họ.

      "Sau khi mưa tạnh, nhanh chóng chạy tới đây cho tôi." Ra lệnh xong, Mộ Ly ném điện thoại di động xuống , vội vã chạy vào phòng tắm.

      Đầu tiên, dùng nước lạnh chườm mới được!

      Nhìn Quý Linh Linh nằm giường, vì bị sốt mà tứ chi huơ huơ lung tung, tên đàn ông ngăn lại nóng bỏng tỏng lòng, dùng khăn lạnh lau khắp nơi người . Bắt đầu từ cái trán, cho đến ngón chân, khắp nơi, đều bỏ qua, có thể thấy được trình độ nhận biết của như thế nào.

      Hoàn thành quá trình lau người cho , Mộ Ly sớm mồ hôi đầm đìa cả người, và sau khi người Quý Linh Linh được lau lết toàn bộ, khiến cho nhiệt độ người hạ xuống phần. Mộ Ly lo lắng cơn sốt của chị hạ xuống tạm thời mà thôi, cho nên đôit mậu chậu nước lạnh khác, tiếp tục lau cơ thể .

      Mặc dù bây giờ Quý Linh Linh sốt, mặc dù bây giờ cũng thể làm gì với được, nhưng dù sao, cũng chỉ là người đàn ông bình thường, nhìn người con , hơn nữa còn là người con , cứ như vậy lộ hết trước mặt , có thể động tâm sao, cái kia có thể động sao?

      Hoàn toàn có thể! Cho nên khi lau hết người Quý Linh Linh lần nữa, nhịn được chạy đến phòng tắm dội trận nước lạnh, nhìn như vậy thôi, chứ Quý Linh Linh là con tinh quỷ quái, sớm muộn muộn gì cũng khiến bị bệnh liên quan đến sinh lý mà thôi..

      Nhiệt độ người Quý Linh Linh hạ, giảm xuống còn 38 độ, so với vừa rồi giảm được ít, ra chườm khăn lạnh cũng có tác dụng quá đấy chứ.

      Cũng có lúc người như Mộ Ly cũng có thể lộ ra được vẻ mặt nhàng sau nhưng trân lo lắng vì . Lần sau có dùng khổ nhục kế, cũng thể lôi kéo làm như mình, dù kế sách có thành công cũng để bị bệnh, như vậy so giết còn khó chịu hơn rất nhiều.

      Quý Linh Linh nghiêng người nằm giường, so sánh với nhưng lúc bình thường của có vài phần an tĩnh hơn, nhưng lại thêm vài phần tiều tụy. Mộ Ly đưa tay sờ lồng ngực của mình, quá sâu rồi phải khồng , thấy như thế, nhận ra lòng mình rất đau.

      A. . . . . kiềm chế mình nên suy nghĩ quá nhiều, sờ người thấy nhiệt độ từ từ hạ xuống, dùng đá chườm có vẻ hiệu quả hơn chút.

      Nghĩ tới đây, Mộ Ly vào nhà bếp, lấy mấy viên đá trong tủ lạnh, đem khăn lông ngâm trong nước đá chút rồi đặt lêên trán nàng.

      "Quý Linh Linh, sớm tỉnh lại giùm nhé." bên tai , ngay sau đó nằm bên cạnh .

      "Nếu như lúc này có thuốc hạ sốt tốt biết bao nhiêu. . . . . ." Thuốc hạ sốt!

      Đáng chết! Mộ Ly lập tức ngồi dậy, làm nhiều chuyện như vậy, nếu như có thuốc hạ sốt chẳng phải tốt hơn sao, mà chỗ ở cũng có thể hạ sốt trong tủ mà. Toàn là mấy ông già cổ lỗ sĩ ở Tổng viện, chỉ kiếm thứ làm hạ cơn sốt, lại cho biết mình có thể dùng thuốc hạ sốt!

      Thượng tá Mộ à, người ta là ông già cổ lỗ sĩ làm sao bietea nhà có thứ này? Lần trước là chuyện tới tháng của phụ nữ, cũng kêu hết bọn họ qua đây. Người ta cho rằng, ở trong nhà đều có loại thuốc cấp cứu thông dụng này, sao cả đâu mà lo!

      Mộ Ly lấy viên thuốc con nhộng trong hộp, lại lấy ly nước ấm, cho Quý Linh Linh uống.

      Mệt . . . . .Tất cả đều làm xong cả rồi, này khiến yên lòng mà, qua hai tiếng nữa, se xem lại tình hình của như thế nào.

      Có lẽ bởi vì ngâm trong mưa, Mộ Ly cũng cảm thấy người mình hơi mệt mỏi, sau đó đến bên cạnh Quý Linh Linh, ôm tiến vào giấc ngủ.

      Sau khi tỉnh lại, hi vọng hiểu lầm giữa được xóa bỏ, còn có những chuyện khác.

      ===== Bỉ Ngạn Hoa phân cách ====
      " cả, điểm tâm làm xông!" Quách Hiểu Lượng ba bước chạy hai bước lên lầu, chân này rất tốt, với cái tốc độ lên đến nơi ngay tức .

      "A!" Bởi vì Quách Hiểu Lượng chưa mở cửa phòng Tần Mộc Vũ ra, thấy ngay mới tỉnh nằm giường, liếc thấy ấy cuống quyết cầm chăn che hết cả người lại.

      Mà Tần Mộc Vũ nằm bên cạnh ta, hình như hành động của giúp việc quen thuộc đối với rồi, chắc cũng rất nhiều lần, ho tới bây giờ vào phòng của gõ cửa, quan trọng hơn là, mỗi lần đều dùng cái lực mạnh nhất đẩy ra, có biết cửa phòng của sắp kiên trì nữa rồi hay .

      "Lão đại, phu nhân lão đại, điểm tâm em làm xong rồi ạ, hai người có thể rời giường ăn cơm." Quách Hiểu Lượng vẫn duy trì nụ cười sáng lạn, giống như chính là nữ siêu nhân siêu cấp vậy, mỗi ngày đều mang tinh thần cao ngất trời vào phòng .

      Khi đẹp kia vừa nghe Quách Hiểu Lượng gọi mình là "Phu nhân lão đại" trong lòng hồi hộp, "Vũ, người giúp việc nhà rất biết ăn nha." xong, ngón tay của đặt lên ngực Tần Mộc Vũ, vuốt ve tới lui, như nịnh hót.

      Người đẹp vui vẻ ra mặt, nhưng nét mặt tên đàn ông kia cực kỳ khó coi.

      "Quách Hiểu Lượng!" Giọng trầm thấp mang theo chút tưc giận.

      "Có! Lão đại có gì phân phó?" Quách Hiểu Lượng ý thực được rằng, đây là bình tĩnh trước cơn bão táp.

      “Vũ, đối xử dịu dàng với ấy chút chứ, cần dữ dội như vậy á." Người đẹp lúc này nghiễm nhiên trở thành người chủ trong cái nhà này.

      Tần Mộc Vũ lạnh mắt nhìn ả đàn bà bên cnahj, ngay sau đó với Quách Hiểu Lượng: "Dẫn ta , chờ ta sau khi tôi tắm xong, nơi này cho phép bất kỳ người nào vào." Trong giọng mang theo bất cứ tia cảm tình nào, Tần Mộc Vũ cầm chiếc khăn tăm quấn quanh hông, về phía nhà tắm.

      "Vũ. . . . . ." Nhất thời nét mặt người đẹp thay đổi như trời sắp sập đến nơi vậy, khuôn mặt vốn xinh đẹp lỗng lẫy, lúc này lại nhuộm đầy nước mắt vì đau buồn.


      Quách Hiểu Lượng hình như chấp nhận đối với cách làm của Tần Mộc Vũ, bĩu môi cái với ta, sau đó đáp: "Tuân lệnh, lão đại."

      Người đẹp nghe Quách Hiểu Lượng câu này, càng khóc như dứt ruột đứt gan.

      Quách Hiểu sLượng dâng lên lòng thương hại, nhưng bất đắc dĩ thôi, lão đại nhà là loại gì: diệt vô số phụ nữ, lạnh lùng vô tình, được xưng cỗ máy giết người trong tình trường, phụ nữ loại gì ấy cũng đụng qua, dĩ nhiên những lời này đều do đại ca Võ Nhân cho biết.

      Đối với người đàn ông như lão đại, loại nhìn thấy chạy trốn để khiến bản thân họ bị tổn thương, loại khác như con thiêu thân lao vào trong lửa, mặc dù biết chính mình bị thương, nhưng vẫn cứ làm việc chịu lùi bước.

      "Vị tiểu thư này, mới theo tôi. Nếu , tính khí của lão địa chắc cũng hiểu rồi chứu." Quách Hiểu Lượng cúi thấp đầu, .

      Khuôn mặt nhắn của người đẹp ngẩng lên, nước mắt lăn xuống, dáng vẻ điềm đạm đáng , khiến cho người ta thương tiếc.


      Khi rời , lại lưu luyến nhìn phái phòng tắm lần nữa.

      "Tần Mộc Vũ, em có thể ngủ cùng lần, đời này cũng còn gì để tiếc nuối nữa." Người đẹp lớn tiếng xong, rồi che cái miệng nhắn bỏ .

      Quách Hiểu Lượng nghe xong ngây ngốc, dạo này, còn có mấy em ngây thơ như vậy ư, quả thât đơn giản mà. cũng khỏi liếc mắt nhìn về phía phòng tắm, chậm rãi đưa ra ngón tay cái, thủ đoạn là cao!

      "Lão đại, đây là bữa ăn sáng, có sữa tươi, báo bao, đậu hũ hoa, bánh tiêu, hai quả táo, ly nước chanh, nãi chúi tiêu, gói hạnh nhân, chai nước tương hoa quả, . . . . . ."

      "Tôi có mắt !" Tần Mộc Vũ nhị được, phải thể tiếp nhận dáng vẻ nhiệt tình của Quách Hiểu Lượng, nhưng mỗi ngày tới lúc ăn cơm của , đều báo cáo tên món ăn, cái này ai mà chịu nổi, càng làm cho tức giận hơn là, sáng sớm đều chuẩn bị đống đồ như vậy cho , coi là heo để nuôi à?

      "A, lão đại còn có cái này." xong, Quách Hiểu Lượng lấy quyển tạp chí từ sau lưng mình ra.

      "Cái gì?" Tần Mộc Vũ chưa bao giờ có thói quen trước khi ăn sáng mà đọc tạp chí cả, nhiều lắm cũng lướt qua tờ báo.

      "Đây là đồ bạn của em ở bên Nhận Bận chuẩn bị cho , 188 cách kích tình!" Quách Hiểu Lượng tươi tỉnh lấy “báu vật” ra cho xem.

      "Khụ. . . . . ." ly sữa tươi, trong nháy mắt phun mất nửa ly!

      "Lão đại, em thấy xem cái này rất tốt, em nghĩ quyển tạp chí, sau khi xem xong, lúc làm cái chuyện kai kìa, nhất định là oai phong lẫm liệt đấy nhé!" Quách Hiểu Lượng có thể lựa lời mà được hay , cái gì mà bảo oai phong lẫm liệt chứ? Tần Mộc Vũ chơi nguyên đêm lên đến 3456p cũng có vấn đề, cần quái gì coi cái này để làm hả?

      Khóe miệng Tần MỘc Vũ co giật, nổi giận, hoàn toàn nổi giận, Quách Hiểu Lượng là đứa ngốc, mỗi lần mang phụ nữ về đều nghĩ tới chuyện xấu, cái thanh mở cửa lúc sáng sớm đều để lại di chứng đối với , những chuyện này cũng nhắc làm gì nưã, thế nhưng lần. . . . . . dám đem biến thành tên “ có năng lực”? Mẹ kiếp, đây quả thực là thể nhẫn nhịn!

      "Quách Hiểu Lượng, đầu bị khung cửa kẹp hả?" Tần Mộc Vũ, mày phải nhịn, mày là lão đại, mày phải lấy tư cách lão đại dạy dỗ ta mới đúng đạo.

      "Cửa kẹp?" Quách Hiểu Lượng nghe xong câu này, vội vàng để quyển tạp chí xuống, vuốt vuốt đầu tóc của mình, lát sau, rồi nghe : "Lão đại, đầu của em rất tròn, có bị móp!"
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :