1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thương yêu Dương Oa Oa - Mi LuLu (HĐ, Sủng, H18+)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9:


      Khi tỉnh dậy, Dương Oa Oa cảm thấy toàn thân mình giống như bị người ta cán qua.

      mở ra cặp lông mi dài, phát mình nằm trong vòng tay người đàn ông. Cẩn thận nhìn lên, là người đàn ông rất đẹp trai ——

      Hàn Dục.

      có kinh ngạc, có thét chói tai, chỉ là yên lặng nhìn .

      Gương mặt đẹp trai này, nhìn bảy năm, nhưng cũng thấy chán.

      cho là mình trải qua ngày như thế này, cho là đời này của chỉ có thể làm "Người nhà" của thôi, nhưng bây giờ bọn họ lại xảy ra quan hệ thân mật vượt qua mối quan hệ người nhà.

      nghĩ như thế nào đây?

      Vẫn cho là cùng cũng giống như những người phụ nữ oanh oanh yến yến kia, chỉ vì bối cảnh gia thế của , lại muốn leo lên giường của , để tạm thời lấy được hư vinh?

      Dương Oa Oa lặng lẽ rời khỏi vòng tay của , mặt che giấu được vẻ đơn.

      nên trầm luân như vậy, để cho nghĩ người phụ nữ tham lam. . . . . .

      Khi sắp rời khỏi giường đôi tay có lực dùng sức kéo lại, làm mạnh mẽ ngã vào lòng .

      "Muốn chạy đâu?" Hàn Dục ôm chặt, muốn rời khỏi .

      Dương Oa Oa trả lời, chỉ bất đắc dĩ thở dài cái.

      Nghe thấy thở dài than thở, nhướn mày lên, muốn biết có chuyện gì xảy ra với .

      Hai người xảy ra quan hệ, nên có loại phản ứng này.

      phải cũng sao? Tại sao lại biểu ra vẻ bất đắc dĩ như vậy chứ?

      " cho biết, tại sao lại thở dài?" xoay người lại, nhìn khuôn mặt nhắn của buồn bực vui, dịu dàng hỏi.

      luôn luôn dịu dàng như vậy.

      Dịu dàng tan vào lạnh nhạt trong lòng , cũng làm cho hiểu, nhất định đời này cách nào thoát khỏi thế giới của . . . . .

      "Chúng ta. . . . . ." chỉ chỉ , lại chỉ chỉ mình. "Haiz, chúng ta lại đem mối quan hệ của mình làm cho phức tạp hơn rồi."

      "Có ý gì?" cau mày, thích giọng ảo não này của .

      " ràng. . . . . . Quan hệ của chúng ta giống như người nhà. . . . . ." khẽ cắn cánh môi, lông mày hơi nhướn lên.

      Người nhà? cau mày, rồi lại giống như thể phủ nhận lời của .

      "Là lỗi của ." cũng học , thở dài như đưa đám.

      . . . . . . Là vì sao mà xin lỗi? Bởi vì quan hệ với ?

      ngước mắt, nhưng lại vì những lời này của mà cảm thấy lòng có chút chua xót.

      " cần phải lời xin lỗi, em cũng cầu xin chịu trách nhiệm." lạnh lùng , náo loạn giống như con mèo . "Cứ xem như là . . . . . Tình đêm ."

      Mẹ nó, tức giận.

      ràng tự thuyết phục mình rằng rất lăng nhăng rồi, nhưng vẫn bị thái độ của làm cho tức giận.

      cũng muốn đối xử với vô tình như vậy, nhưng làm thế nào cũng thành lời được. . . . . . Đáng chết!

      Dương Oa Oa cắn môi, tự trách mình quá mâu thuẫn.

      Thấy tức giận muốn xuống giường, Hàn Dục lại đem kéo trở lại.

      "Tình đêm?" nheo nheo con mắt, đè dưới thân. "Lời như thế em cũng có thể ra khỏi miệng?"

      "Nếu muốn em phải như thế nào?" mím môi, tức giận nhìn chằm chằm . "Chẳng lẽ muốn em chấp nhận lời xin lỗi của , sau đó ký cho em tờ chi phiếu để an ủi em sao?"

      Nghe lời của ..., nhịn được khẽ cười tiếng.

      ra là hiểu lầm ý của .

      " cười cái rắm gì!" tức giận cắn lên cánh tay cái.

      " xin lỗi, để cho em hiểu lầm ý của ." ngại để cho cắn cánh tay của .

      Nghe lời , khẽ cau mày.

      "Đúng rồi! Chúng ta cùng nhau làm tình, là bởi vì nhất thời ý loạn tình mê á!" Phiền quá, vẫn lặp lại lời như vậy, là muốn để cho cảm thấy khó chịu sao?

      chính là hiểu lầm là bởi vì thích , mới có thể đụng . . . . . .

      ra khi tỉnh dậy, tàn nhẫn vẫn làm lòng đau nhói.

      thương bất kỳ người phụ nữ nào, chỉ mỗi tự do. . . . . .

      hiểu chứ! Cho nên vẫn cho biết thích , mặc cho tự do, dám giữ lại bên mình.

      Hàn Dục gãi gãi đầu, giờ mới hiểu được ra là nhận thức chênh lệch nhiều như vậy.

      "Oa Oa." Hai tay đặt lên khuôn mặt nhắn của . "Em từ trước giờ biết, lời của từ trước tới giờ đều quanh co, hơn nữa còn thành ."

      "Sau đó?" nhíu mày, khó chịu nhìn chằm chằm . "Em hiểu muốn gì."

      " sao?" rất là nghi ngờ.

      "Đúng." tức giận cắn môi. "Ý của chính là muốn em đừng suy nghĩ quá nhiều. Mặc dù chúng ta lên giường, nhưng chúng ta vẫn nên duy trì mối quan hệ giống như trước đây."

      Giải thích của khiến gương mặt đẹp trai của chìm xuống.

      "Chẳng lẽ em chưa từng muốn chúng ta có mối quan hệ khác sao?" cho chút nhắc nhở, hi vọng có thể phát ra cảm giác, ra cũng .

      trầm mặc lát, cuối cùng khuôn mặt nhắn cũng nổi giận đùng đùng, hung hăng nhìn chằm chằm.

      " đừng mơ tưởng!" rống to ra tiếng.

      Hàn Dục còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy từ giường nhảy lên, tránh thoát khỏi đụng chạm của .

      "Mặc dù em và có ước định, phải làm bạn của , nhưng em có đồng ý làm người tình thay làm ấm giường!" tức giận hô lên.

      "Người tình?" cau mày, lặp lại lời của .

      "Đúng!" lôi kéo chăn che kín thân thể trần truồng. "Mặc dù em thích , em cũng thể nào để bị coi thường như vậy, hãy tìm người tình khác xứng đáng hơn !" thở phì phò cẩn thận tiết lộ bí mật của mình.

      Hàn Dục nghe được bí mật của , tâm tình vui mừng kìm được.

      "Em thích ." xuống giường theo, muốn bắt trở về trong lồng ngực mình.

      ". . . . . ." vừa xấu hổ, vừa muốn tránh né.

      " nghe được em thích rồi." giống như là cố ý đùa giỡn , lặp lại lời của .

      " nghe nhầm rồi." chạy làm cho phải đuổi theo, muốn ở trước mặt của thừa nhận mình thích .

      ràng tự với mình là muốn giấu kỹ bí mật như vậy, tại sao quay đầu lại thiếu kiên nhẫn ra đây? buồn bực mắng thầm mình.

      " có nghe lầm." Động tác của nhanh nhẹn đem bắt trở lại. "Em thích ."

      cắn môi, gương mặt đỏ bừng lên.

      Nhưng mà. . . . . . cảm thấy có việc rất kỳ lạ. hoài nghi nhìn .

      "Sao thế?" còn chưa có phát mình có cái gì đúng.

      Dương Oa Oa nâng khuôn mặt nhắn xinh đẹp lên. Sau khi hít hơi sâu, chỉ vào chân ——

      " phải chân bị bó bột sao?"

      là thần kỳ, trong đêm lại có thể chạy nhảy tự nhiên như người bình thường.

      Khuôn mặt Hàn Dục liền biến sắc.

      Thảm!

      "Hả?!" Dương Oa Oa tắm xong, ngồi trền giường nhìn Hàn Dục lắp bắp.

      "Oa Oa. . . . . . " cười theo, muốn trấn an con mèo hoang này.

      " phải gặp tai nạn xe cộ, chân bị gãy xương sao?" nhìn chằm chằm chân Hàn Dục, phát phía chỉ có quấn băng, cũng có dấu hiệu gãy xương.

      "Ừ. . . . . . " than tiếng, biết giải thích với như thế nào.

      Được rồi, là lừa .

      Căng bản xảy ra tai nạn. Tất cả chỉ vì muốn bay đến Luân Đôn. . . . . .

      "Hàn Dục!" ngước đôi mắt xinh đẹp, trong đó chứa tức giận.

      thở dài cái, hiểu nếu bây giờ thành khai báo. Đến lúc bị phát ra , chỉ sợ có cách nào xử lý được.

      "Là dối em!" muốn ôm nhưng lại bị nhanh chóng tránh thoát, " chỉ hi vọng em có thể đến Luân Đôn với !"

      "Nếu như em tin em bị thiếu não rồi!" bĩu môi, nhìn ra chần chờ trong mắt .

      Haiz, cần khôn khéo như vậy có được hay ?

      Gương mặt đẹp trai của Hàn Dục nhăn nhó lại, ngờ chuyện gì cũng giấu được .

      " nhận được email, bên trong có đường link trang blog!" kể lại . "Đó là bé ngốc nghếch, trang blog đó viết đầy tâm của bản thân. . . . . . "

      Dương Oa Oa càng nghe càng nhíu chặt chân mày, cảm giác có gì đó đúng.

      Trang blog?

      Tâm ?

      Tim nhảy dựng lên, cảm thấy có chút sợ hãi. . . . . .

      "Có người thích , tận 7 năm liền!" Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của , cảm thấy đáng . "Nhưng ấy lại sợ mình trở thành gông xiền, cản trở tự do của đối phường. . . . . . "

      "Ngừng!" muốn nghe nữa. Bởi vì chủ nhân trang blog đó chính là !

      Rốt cuộc là người nào rảnh đến mức gửi link blog cho hả?

      "Oa oa, lúc em thích có bao giờ nghĩ đến chuyện cũng thích em như vậy ?" Hàn Dục chậm rãi tỏ tình, rốt cuộc cũng được những lời trong trái tim mình cho .

      Dương Oa Oa chớp mắt mấy cái, dám tin lời vừa .

      " vừa gì?" Môi run rẩy.

      " em!" kéo vào lòng, "Có lẽ, sau lần đầu tiên gặp em, bị em hấp dẫn mất rồi!"

      " dối!" Khuôn mặt nhắn đầy kinh hoàng, thể tin mà nhìn .

      "5 năm trước, du lịch nhận ra rằng lý do về nhà là bởi vì em!" tì cằm lên đỉnh đầu .

      Năm năm trước xảy ra cuộc tấn công kinh khủng kia khiến cho nhận ra ra phát ra khi ở những nơi khác nhau luôn nhớ đến khuôn mặt nhu nhược rồi quật cường của .

      , mới là lý do chân chính để trở về.

      giả bộ kiên cường, vẫn luôn mình chiến đầu hăng hái mà lại là trụ cột duy nhất của .

      Nếu như có thể, muốn vĩnh viễn đợi bên cạnh , rồi lại bởi vì cá tính loanh quanh của chính mình khiến cho dám cho biết, ra sớm có tình cảm với rồi.

      lâu, cho là chỉ chiều chuộng, thương chứ chưa từng !

      " . . . . . . em?" vẫn còn đắm chìm trong lời ngoài ý muốn này.

      "Nếu còn có thể ai nữa?" giọng đáp, " cho là cưng chiều, thương em chính là biểu của tình . Nhưng hình như em hiểu lầm tâm ý của rồi!"

      "Cho nên. . .chúng ta lãng phí thời gian 5 năm qua?" Ngoại trừ lúc nước ngoài. Năm năm này, ra vẫn luôn sao?

      gật đầu.

      " nghĩ chúng ta nên kéo dài nữa, mới quyết định dụ em tới Luân Đôn chuyến. . ." Chỉ là, anhv ạn lần ngờ là mình lại vội vàng như vậy. mới đến Luân Đôn bao lâu, ăn luôn.

      Như vậy cũng tốt, năm năm đơn rồi cứ để tìm kiếm an ủi và phóng túng người !

      "Em ! từ rất lâu rất lâu rồi!" ngẩng đầu, nhìn Hàn Dục đầy thâm tình, đôi tay ôm lấy cổ .

      " biết!" ngửi mùi thơm cổ , ôm lấy thân hình mềm mại đó.

      Trước đấy lâu, lâu rồi!

      Những lời này giống như mật đường hòa tan trong lòng .

      Nhưng mà. . .

      Đây phải là trọng điểm.

      "Rốt cuộc là gửi link blog của em cho ?" cau mày, ngờ có người lại thích làm chuyện bao đồng như vậy.

      ràng chưa từng công khai trang blog này mà?

      "Cái này. . ." cảm thấy nên khai ra ‘Ân nhân’.

      "!" chu miệng lên, cọ cọ vào người để ăn vạ.

      "Vấn đề này cứ tạm thời gác lại sau này chúng ta từ từ thảo luận sau!"

      đè xuống giường, hôn lên cái miệng lảm nhảm kia.

      Lúc này chỉ muốn hung hăng hôn .

      Chỉ cần có thể ôm lấy , được ở cùng , dù phiền toái đến đâu cũng là vấn đề .

      nay, chỉ muốn thương, cưng chiều thôi. . .

      Tên phản đồ chết tiệt kia!

      Dương Oa Oa nghĩ hồi rốt cuộc cũng nghĩ ra đáp án.

      Người gửi email này lại đúng là người quen biết ―― Hạ Hỏa Diễm.

      Con nhóc nghiện máy tính kia đúng là ăn no quá rảnh rỗi, coi là món đồ chơi sao? Hừ!

      Kể từ khi Hàn Dục đưa bí mật ra ánh sáng, chuyện bị thương giống như trò đùa, rất nhanh được hạ xuống.

      Chỉ là vai nữ phụ kia dù làm thế nào cũng biến khỏi tầm mắt của .

      " ngờ có chút tài năng!" Vốn tính toán của Lucine Viện là hạ gục Hàn Dục, ngờ người em này vừa xuất chẳng những làm rối loạn tính toán của mà con ngày ngày độc chiếm Hàn Dục.

      Dương Oa Oa cũng lười ngẩng đầu lên. Nhân lúc Hàn Dục ra ngoài, lấy notebook của dùng tạm, chuẩn bị lên MSN tìm cái tên phản đồ kia.

      Mẹ nó, người phụ nữ Hạ Hỏa Diễm này lại dám tính kế !

      "Này!" Lucine Viện thấy kiêu ngạo thèm để ý đến ta, nhịn được đưa tay đẩy cái.

      Cuối cùng, Dương Oa Oa cũng ngẩng đầu lên. Khuôn mặt nhắn, cau mày nhìn Lucine Viện.

      " đừng giả bộ làm người điếc!" Lucine Viện cậy mình trẻ tuổi, xinh đẹp, vóc người cũng nóng bỏng hơn so với em này, cho là Hàn Dục thích ta. " rốt cuộc là ai? Tại sao có thể khiến Hàn say mê thế hả?"

      "Tôi cần thiết chuyện với người thiếu não!" lạnh lùng .

      Ngu ngốc! và Hàn Dục cũng thân mật như thế rồi, còn tới hỏi những chuyện này làm gì?

      " mắng tôi thiếu não?" Lucine Viện giận đến mức dậm chân.

      " có thể xem như tôi chửi khí!" cũng rất muốn coi Lucine Viện là khí.

      Đầu máy Hạ Hỏa Diễm lại online MSN. . .

      Dương Oa Oa nổi giận nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

      Tốt nhất là có cách để trở về Đài Loan. Nếu , khẳng định hoàn trả gấp bội!

      " quá kiêu ngạo rồi!" Lucine Viện vẫn mở miệng như cũ. "Chẳng lẽ biết Hàn thích mẫu người như tôi sao?"

      Dương Oa Oa nhìn ta cái, giọng vẫn lạnh lùng như cũ, " ấy ghét loại phụ nữ ngực lớn như !"

      "Cái gì?" Lucine Viện trợn trừng mắt tin nổi. Hơn nữa, còn cúi đầu nhìn bộ ngực mình.

      " đó!" Dương Oa Oa gật đầu.

      Lucine Viện ảo não cau mày, đôi môi đỏ mọng khẽ cắn, biết làm thế nào cho phải.

      " là người chăm sóc cho ấy, thế nhưng ấy lại chẳng có chút phản ứng nào. biết nguyên nhân sao?" Đột nhiên, Dương Oa Oa nheo mắt nhìn ta cười.

      " ấy có sở thích trẻ con!" Dương Oa Oa cười híp mắt lại, bộ dạng rất giống học sinh cấp ba. " ấy thích những người phụ nữ quá thành thục mà thích kiểu giống tôi đây này!"

      " sao? Có ?" Lucine Viện khóc ra nước mắt, ra ăn mặc đúng cách rồi.

      "Ừ!" Nếu Hạ Hỏa Diễm MSN hôm nay tạm bỏ qua , "Hơn nữa, tôi cho biết bí mật !"

      Lucine Viện hiểu đứng lên nhìn Dương Oa Oa, chờ lên tiếng.

      " bao lâu nữa, tôi trở thành vợ hợp pháp của ấy." cười đến hòa nhã, dễ gần. "Hi vọng có thể đến Đài Loan tham dự hôn lễ của chúng thôi!"

      Haiz! Tại sao lại gặp phải nữ phụ mà lại não tàn như vậy? Khiến chẳng có chút khoái cảm nào khi đối phó với ta cả.

      Dứt lời, Dương Oa Oa lại cảm thấy chơi như vậy cũng nhàm chán, thoải mái rời khỏi phòng khách bỏ lại Lucine Viện ngây ngô nhìn bóng lưng . . .
      Last edited by a moderator: 17/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10:


      ra Dương Oa Oa lo lắng căn bản phải Lucine Viện.

      Trước khi Hàn Dục về nhà, Lucine Viện biết điều dọn dẹp đồ đạc rời .

      Hàn Dục vẫn hiểu xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Dương Oa Oa cười với rất ngọt ngào, chờ đợi về.

      Những người khác đối với còn quan trọng nữa, giờ chỉ quan tâm tới thôi.

      Cho nên sau khi bàn giao công việc lại, liền đưa chơi khắp Luân Đôn trong tuần lễ, sau đó mới quyết định trở về Đài Loan.

      Bởi vì vào nửa đêm ngày nào đó, cho biết ——

      "Muốn ăn gà quay và trà sữa trân châu."

      Gặp quỷ! Luân Đôn lấy ở đâu ra trà sữa trân châu?!

      khuyên can giải thích mãi, cho biết ở nước có loại đồ ăn vặt này giống như ở Đài Loan, khuôn mặt nhắn của nhăn nhó, cuối cũng nghĩ ra biện pháp chính là ——

      Quay về Đài Loan.

      Trở về Đài Loan, mẹ Hàn biết từ Luân Đôn trở về, cộng thêm sắp tới sinh nhật , vì muốn cho niềm vui bất ngờ, vì vậy quyết định mở buổi tiệc sinh nhật cho , cũng là bữa tiệc quyết định ngày cưới của và Hàn Dục.

      Lúc Dương Oa Oa còn cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, Hàn Dục lấy ra chiếc nhẫn kim cương, chờ gật đầu đồng ý.

      Nhưng mà trong lòng còn có vướng mắc chưa được làm .

      Chính là ——

      Trong lòng còn băn khoan về nữ đầu máy.

      "Hạ Hỏa Diễm." thanh lạnh lùng của cao lớn từ sau lưng truyền tới.

      Mái tóc dài được buộc lại gọn gàng, Hạ Hoả Diễm lộ ra cái cổ trắng nõn, khó có dịp mặc vào lễ phục, rất dịu dàng thục nữ cùng chuyện với đám bạn tốt.

      quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt ai oán của bạn tốt, liền lúng túng cười cười.

      "Hi, dâu mới."

      "Cậu cho rằng cậu có thể trốn được bao lâu?" Dương Oa Oa mặc váy màu hồng, đầu mang cái cài tóc đính kim cương, thoạt nhìn bộ dạng vô cùng đáng .

      "Những lời này là có ý gì? Mình hiểu lắm." Hạ Hỏa Diễm cười ha hả. "Đúng rồi, đây là quà tặng cho cậu đó."

      Dương Oa Oa trong lòng còn có nghi vấn, nhưng vẫn nhận lấy hộp quà tay bạn tốt.

      "Cậu đừng cho là làm như vậy xem như có chuyện gì xảy ra." Dương Oa Oa híp lại đôi mắt đen, tức giận nhìn chằm chằm.

      "Oa Oa, tất cả đều là tiểu Diễm làm." Đinh Tiểu Phán rất có có nghĩa khí bạn bè, chỉ thẳng ra tên hung thủ.

      Kiều Tích Tích rất hiểu tính cách Dương Oa Oa, cho nên cũng dùng sức gật đầu. "Đúng đúng đúng, chút cũng liên quan tới mình.

      "Này!" Hạ Hỏa Diễm tức giận nhìn chằm chằm bọn họ. Ban đầu khi làm chuyện này, bọn họ cũng gật đầu tán thành, vậy mà bây giờ gặp chuyện may này, bọn họ lại ném trách nhiệm đó lên đầu mình ?

      "Hạ Hỏa Diễm, cậu coi mình là món đồ chơi để đem ra đùa giỡn?" Dương Oa Oa hé ra khuôn mặt nhắn, nghiêm túc nhìn .

      "Mình nào dám chứ!" Hạ Hỏa Diễm nghe thấy giọng lạnh lùng, nhịn được mà run lên. "Mình chỉ cảm thấy. . . . . . Cậu người, tới bảy năm."

      "Vậy cũng cần thiết bán mình như vậy chứ!" Dương Oa Oa cảm thấy vừa tức vừa thẹn. Hơn nữa vừa nghĩ tới ngày đó Hàn Dục đối xử với mình, càng làm cho cảm thấy mất thể diện.

      "Mình sợ mình bán cậu , cậu cứ kéo dài tới kéo dài lui khéo kéo thành kẻ thù cũng nên!" Hạ Hỏa Diễm khẽ nhấp ngụm sâm banh, ra .

      "Đúng vậy!" Đinh Tiểu Phán vừa nuốt xuống thức ăn vừa gật đầu. "Nếu như Diễm Diễm giúp cậu, cho đến bây giờ cậu vẫn dám cho Hàn biết là cậu thích ấy."

      Kiều Tích Tích thừa thắng xông lên, tiếp: "Nếu phải Diễm Diễm nhiều chuyện, chỉ sợ cậu và Hàn Dục cũng thể tâm được với nhau, thể nào biết được hai bên vẫn thích lẫn nhau."

      Ngay lúc này, Dương Oa Oa trở nên rất có lập trường mà tiếp tục trách cứ nữa.

      Chỉ thấy Hạ Hỏa Diễm đưa ra nụ cười rất ngọt ngào và xinh đẹp, vỗ vỗ vai Dương Oa Oa.

      "Ngoan nào! cần cảm ơn mình, chỉ cần khi nào cậu hưởng tuần trăng mật đừng quên mua vé máy bay cho mình nữa. . . . . ." làm bà mai cho người ta ít ra cũng phải được trả công chứ!

      Dương Oa Oa càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.

      muốn tìm Hạ Hoả Diễm để tính sổ, tính toán kiểu gì mà người thua thiệt lại là vậy?

      ràng bọn họ lừa dối trước mà! Lừa dối chính là đúng. . . . . .

      "Cậu. . . . . ." Dương Oa Oa đối mặt với Hạ Hỏa Diễm già mồm át lẽ phải, tạm thời có cách nào đối phó được, chỉ có thể tức giận trơ mắt lên mà nhìn.

      Hạ Hỏa Diễm cũng quan tâm. "Hơn nữa mình cảm thấy cậu tức giận như vậy, nhất định là bởi vì lúc ở Luân Đôn xảy ra chuyện gì đó."

      " có." Dương Oa Oa mím môi theo bản năng, dĩ nhiên kể lại chuyện và Hàn Dục ra để làm trò cười cho bọn họ.

      "Lừa ai vậy." Hạ Hỏa Diễm hừ tiếng. "Bình thường khi cậu có, khẳng định là có."

      "Vậy cậu còn hỏi làm gì?" Dương Oa Oa cảm thấy bọn họ lũ bạn xấu.

      " xảy ra chuyện gì?" Đinh Tiểu Phán chớp chớp đôi mắt ngây thơ, tò mò hỏi.

      Kiều Tích Tích cũng nhìn chằm chằm.

      Hạ Hỏa Diễm nở nụ cười xấu xa, giống như nhìn thấu tất cả con người của .

      "Tại sao mình phải cho các cậu biết?" Dương Oa Oa hừ lạnh tiếng, quyết định cho họ biết chuyện tình cảm của mình để cho bọn họ khỏi bà tám.

      " cũng sao." Hạ Hỏa Diễm khẽ cười tiếng. "Dù sao đến lúc nào đó cậu nhất định viết vào tiểu thuyết, đến lúc đó mình xem là được."

      "Cậu cũng đầu máy quá rồi đấy!" Dương Oa Oa tức giận nhìn chằm chằm . "Cậu có biết là nếu cậu quá đầu máy, có báo ứng ?"

      Hạ Hỏa Diễm nhún nhún vai. "So với cậu trước kia, mình vẫn phải gọi cậu là sư phụ."

      Trong khi hai người phụ nữ cãi nhau Hàn Dục tới.

      đến bên cạnh Dương Oa Oa, thân mật khoác lên vai . "Cắt bánh kem."

      "Mình thèm với cậu nữa." Dương Oa Oa nhăn mũi lại, sau đó cười lên.

      Được rồi! thừa nhận, nếu có đám bạn tốt thúc đẩy sau lưng , biết là Hàn Dục . . . . . .

      "Nhớ phần cho mình miếng lớn chút." Hạ Hỏa Diễm nháy mắt với mấy cái.

      Dương Oa Oa phẩy phẩy tay, lại bị Hàn Dục nắm lấy chặt.

      ngước mắt lên nhìn , phát bàn tay rất ấm áp.

      Đời này, bao giờ nữa buông tay ra nữa. . . . . .

      Bữa tiệc vẫn còn chưa kết thúc, Dương Oa Oa bị Hàn Dục kéo vào phòng.

      Vừa vào phòng, mệt mỏi rã rời nằm dài lên giường, giang tay thành hình chữ đại.

      "Mệt sao?" Hàn Dục đóng cửa lại, cúi đầu nhìn khuôn mặt mệt mỏi của .

      chu cái miệng nhắn lên, nhàng gật đầu.

      " ngờ em lại nhanh chóng đồng ý đính hôn với như vậy!" Bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt nhắn của , có chút thụ sủng nhược kinh.

      " thích à?" nháy nháy mắt, quang tay qua cổ .

      " rất vui!" lòng.

      Dù sao lãng phí thời gian rất lâu rồi, đính hôn sớm chút cũng hay.

      Dương Oa Oa ngồi dậy, chu miệng nhắn ra. "Em vẫn có chút cam lòng, bị Hỏa Diễm chơi cho cú như vậy!"

      " ấy làm vậy cũng vì muốn tốt cho em mà thôi!" Hàn Dục thể đắc tội với bà mai được, chỉ có thể giúp mấy lời cho Hạ Hỏa Diễm. "Sao em cứng đầu quá! Còn sao? Nếu ấy giúp tay, chúng ta làm sao hiểu được tâm ý của nhau?"

      "Ừ. . . . . . " dán sát khuôn mặt nhắn của mình lại sát gần gương mặt đẹp trai của . " như vậy cũng đúng! Nhưng cũng nên hợp tác với ấy để lừa dối em!"

      cười khẽ tiếng, đôi môi mỏng hôn lên môi .

      chủ động phối hợp, cảm nhận dịu dàng của .

      Đầu lưỡi trơn trượt và mùi đàn hương khiến nhin được mà quấn lấy lưỡi , muốn nhanh như vậy kết thúc. Hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào.

      cảm nhận được xâm lược của , cho đến khi bị hôn đến choáng váng. mới buông ra, gương mặt của cũng vì nụ hôn của mà trở nên đỏ bừng, giống như quả đào chín tới.

      "Đúng rồi. . . . . . " ngẩng đôi mắt trong suốt lên, muốn hỏi nhiều câu hỏi.

      "Hả?" chỉ muốn chiếm lấy .

      " đính hôn với em còn những người phụ nữ oanh oanh yến yến bên cạnh phải là buồn lắm sao? Từ giờ trở bọn họ phải làm sao đây?" chu miệng lên, giọng tràn đầy mùi vị ghen tuông.

      Hàn Dục nghiêng đầu, lại chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

      Mặc dù thỉnh thoảng cũng có phong hoa tuyết nguyệt, cũng có qua lại mập mờ với mấy người phụ nữ. Đó cũng là do nhu cầu sinh lý nên mới có thể gặp dịp chơi thôi.

      " chỉ mình em thôi, bao giờ trêu chọc những người phụ nữ khác nữa." thành . "Nếu như em tin từ ngày mai trở đưa em xã giao và làm cùng." có thể cần tất cả chỉ cần tình của .

      mím môi lại, khuôn mặt nhắn vùi vào lồng ngực .

      Ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt người , cảm thấy rất ngọt ngào.

      ngờ trong cuộc đời lại xuất người đàn ông mà có thể dựa vào.

      Mặc dù mất ba mẹ nhưng trời cao lại thương tình mà mang người đàn ông thâm tình tới bên cạnh . Cho nên, người rất may mắn.

      "Em là người cho đôi cánh tự do, cũng là chiếc đèn soi sáng dẫn lối để về nhà!" khẽ hôn lên trán .

      Nếu như , vẫn hiểu được ý nghĩa của "Nhà". Có lẽ cả cuộc đời này phải phiêu bạt tứ xứ, hiểu được cái mình muốn là gì.

      rất đơn giản nhưng cũng dễ dàng để gặp được tình đích thực. . . . . .

      Dương Oa Oa tựa vào ngực , nghe nhịp tim vững vàng kia.

      xuất của khiến cho cuộc sống của cần lo thiếu thốn gì nữa cũng làm cho hiểu thế giới này còn có người khiến quý trọng để tìm lại tình của mình.

      xuất của khiến cho cuộc sống của cần lo thiếu thốn nữa, cũng làm cho hiểu thế giới này còn có người khiến quý trọng, để cho tìm lại được tình của mình.

      khiến cho hiểu được cảm giác . . . . . .

      ra bọn họ đều tìm được tất cả những thứ mất người đối phương.

      "Em !" Có ra bí mật mà mình giấu giếm rất lâu rồi!

      cười tiếng.

      "Em sẵn sàng mở quà chưa?" lấy cái hộp ở trong túi ra.

      "Tặng cho em sao?" chớp mắt, ngờ lại có lòng như vậy.

      "Em mở ra !" nhìn cười.

      mở cái hộp ra, bên trong là đôi bông tai được làm rất khéo léo, tinh xảo, có đính kim cương màu hồng.

      ngờ mua quà tặng quý giá như vậy "Cảm ơn!"

      " chỉ sợ em thích thôi!" Thấy nở nụ cười, cugnx thấy vui vẻ.

      "Chỉ cần là đồ đưa, em đều thích hết!" híp mắt cười xinh đẹp và sáng chói.

      Sau đó, từ từ mở các món quà mà mấy người bạn tốt tặng.

      Đinh Tiểu Phán tặng hộp chocolate. Kiều Tích Tích tặng chiếc đồng hồ hàng hiệu. Bà chằn Hạ Hỏa Diễm tặng cho món quà thể ngờ được.

      "Đầu máy. . . . . . ." Mặt đỏ lên như trái táo, miệng ngừng mắng chửi.

      Hàn Dục ngó đầu qua xem, nhịn được cười thành tiếng.

      " Hạ tặng món quà đặc biệt!" ôm eo , môi kéo ra đường cong đẹp mắt.

      Hạ Hỏa Diễm tặng cái ngủ sexy màu hồng, cũng với hộp ——Bao cao su.

      Dương Oa Oa xấu hổ cắn môi, " ấy chính là đầu máy như vậy mà. . . . . . "

      "Bảo bối!" Hàn Dục nhìn áo ngủ sexy đó, khẽ thổi hơi bên tai , " muốn thấy em mặc áo ngủ này. Sau đó. . . . . . "

      vẫn còn thầm bên tai , làm cho càng đỏ mặt hơn.

      ". . . . . . "

      còn chưa hết câu bị cái miệng của chặn lại/

      Đêm, vẫn còn rất dài.

      Mà đối với bọn họ ban đêm chẳng những dài mà còn đáng giá ngàn vàng.

      Bọn họ ân ái cả đời, trở thành đôi cánh của nhau, cùng nhau bay tới điểm cuối cùng của hạnh phúc. . . . . .

      Hồi cuối

      "Hắc hắc. . . . . . " Trong tay Hạ Hỏa Diễm cầm hộp chocolate, lượn lờ trước mặt Kiều Tích Tích và Đinh Tiểu Phán.

      Đinh Tiểu Phán cảm thấy hộp chocolate sao mà quen thế, kêu lên: "Đó phải là quà mình tặng cho Oa Oa sao?" nhớ nhãn hiệu của chocolate này, đây là món quà mà mất rất nhiều công sức mới mua được từ nước ngoài về.

      "Mình tráo rồi!" Hạ Hỏa Diễm cười.

      "Cậu dùng cái gì để tráo?" Kiều Tích Tích khẽ cau mày, cảm thấy con quỷ tinh ranh này nhất định làm cho Dương Oa Oa phát điên lên.

      Hạ Hỏa Diễm cười hắc hắc hai tiếng, "Mình dùng chocolate đánh tráo. . . . . . Chẳng qua là tới cửa hàng mua chocolate xuân dược!"

      "Oa! ——" Đinh Tiểu Phán hét chói tai.

      "Suỵt!" Kiều Tích Tích bước tới che miệng Đinh Tiểu Phán lại.

      Bọn họ nhìn Hạ Hỏa Diễm với vẻ mặt thể tưởng tượng nổi, ngờ chơi như vậy.

      "Diễm Diễm, nếu như chuyện này bị Oa Oa phát ra, cậu bị Oa Oa giết đó!" Đinh Tiểu Phán bắt đầu lo lắng cho tương lại của Hạ Hỏa Diễm.

      " cần phải sợ!" Hạ Hỏa Diễm nhún nhún vai. "Dù sao cậu ấy cũng có ông xã giúp dập lửa rồi!" Hơn nữa bây giờ nếu Oa Oa muốn báo thù chỉ sợ cũng có thời gian đâu.

      Đến lúc đó chỉ cần trốn xa xa, có chuyện gì nữa.

      "Đến lúc đó cậu cũng đừng có đẩy mình ra nhận tội thay là được!" Kiều Tích Tích giơ hai tay đầu hàng. "Với tính cách thù dai của Oa Oa, cậu ấy dễ dàng bỏ qua cho cậu đâu!"

      Hạ Hỏa Diễm nở nụ cười xấu xa, "Dù cậu ấy muốn tính sổ với mình cũng phải chờ mười tháng nữa!" vô cùng chắc chắn.

      Kiều Tích Tích thở dốc vì kinh ngạc, "Cậu muốn sống nữa rồi! Dám chơi cậu ấy như vậy. . . . . . "

      "Hắc hắc, mình rồi, muốn tặng cậu ấy món quà lớn!" Hạ Hỏa Diễm cười nham nhở, "Hơn nữa, phải mẹ Hàn cũng muốn bế cháu sao?"

      "Có ý gì vậy?" Đinh Tiểu Phán chớp chớp mắt tò mò hỏi, "Mình nghe mà hiểu gì hết!"

      "Tiểu Phán, lần sau mình tặng cậu hộp bao cao su, cậu hiểu ý mình!" vỗ vỗ bả vai Đinh Tiểu Phán, biết bạn tốt luôn phản ứng chậm hơn nửa nhịp so với người khác.

      Kiều Tích Tích rùng mình cái, "Làm ơn, mình muốn có em bé sớm đâu. Đừng có chơi mình như vậy!"

      "Cái gì vậy?" Đinh Tiểu Phán chu miệng nhắn ra, dậm chân tại chỗ, "Mình nghe hiểu gì hết á!"

      Hạ Hỏa Diễm buột miệng cười, "Mình tặng cho Oa Oa hộp bao cao su mà mẹ Hàn chọc thủng nó rồi!"

      Chocolate cộng thêm áo ngủ sexy. Tối nay Oa Oa rất mệt mỏi nha. Mà mấy cái lỗ bao cao su lại là hi vọng của người nhà Hàn gia. Ha ha. . . . . .

      "Diễm Diêm, cậu là xấu xa!" Đinh Tiểu Phán ngờ Hạ Hỏa Diễm lại to gan như vậy.

      " ra đó là chủ ý của mẹ Hàn, mình chỉ là đồng lõa mà thôi!" Hạ Hỏa Diễm lơ đễnh nhún nhún vai.

      Dù sao Oa Oa thể tìm tính sổ ngay được, vẫn còn ung dung được thời gian. Ha ha ha ——

      Đinh Tiểu Phán và Kiều Tích Tích liếc mắt cái, rát hoài nghi.

      là như thế phải ?

      Hơn nữa còn có câu , "Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!"

      Bọn họ nghĩ chắc Hạ Hỏa Diễm sống quá mười năm. Hơn nữa, thể coi thường khả năng báo thù của cung bọ cạp Dương Oa Oa được. . . . . .

      Aiz, cuộc chiến giữa các diễn ra rất nhanh chóng thôi. . . . . .

      ______________________________Hết trọn bộ_______________________________​
      Last edited by a moderator: 17/5/16
      dunggg thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :