1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư - Tiểu Giã Áp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chuơng 36: Choáng tới hộc máu!

      Edit: Amu




      "Lần sau nếu còn động thủ với nàng, cẩn thận mạng của ngươi."

      Thanh Dật hừ lạnh tiếng, kéo Như Phong lên lầu lưu lại Phí Vân Vân mặt khiếp sợ. muốn giết nàng vì nữ nhân kia? thực bị nữ nhân kia quyến rũ?

      Phí Vân Vân oán hận trừng bóng lưng Như Phong rời , Như Phong chỉ cảm thấy toàn thân rét lạnh, nhìn Thanh Dật, thở dài, "Ngươi có biết mình mang đến cho ta rất nhiều phiền phức ?"

      Thanh Dật ngừng bước chân, nhìn nàng, "Ta diệt Phí gia!"

      "Chờ chút!"

      Nhìn muốn xoay người , Như Phong toàn thân run lên, "Việc này cũng có gì, chỉ là có chút phiền phức. Tùy nàng , ta nghiên cứu chế thuốc, được quấy rầy ta!"

      Như Phong xong liền vào phòng. Nàng rất hứng thú với việc luyện đan, còn Phí Vân Vân kia nàng chút sợ hãi. Có Thanh Dật cùng vô song ở đây ai có thể làm gì nàng được?

      "Phong nhi, ngươi muốn luyện đan sao?"

      "Thử xem thử, xem xem có thiên phú này hay . Vô Song, ngươi thủ vệ bên ngoài!"

      Như Phong bỏ lại câu , vào đóng cửa lại. Mọi người thấy cửa phòng đóng chặt, nhịn được chờ mong, biết kết quả là gì đây.

      "Phong nhi có thiên phú luyện đan ?" Diệp Định Thiên rất hi vọng, lại có chút sợ hãi, nếu luyện đan thành công, nàng chẳng phải thiên tài trong thiên tài?

      " dễ dàng như vậy đâu. Chủ nhân cùng sư phụ của nàng giống nhau, bây giờ là nhiệt tình tăng vọt, sao có thể có thiên phú luyện đan chứ, a... Ngay cả ngủ cũng cho ta ngủ..."

      Vô Song oán giận ngáp cái, thực là khổ a!

      Thời gian dần trôi, hết thời gian ngày, Như Phong vẫn chưa xuất , vẫn giam mình bên trong. Mọi người chờ bên ngoài nửa ngày cũng thấy cửa mở, Diệp Định Thiên có chút lo lắng.

      "Phong nhi có phải là bởi vì luyện chế thành công nên ở trong đó thương tâm khổ sở hay ?"

      Với thính cách tại của nàng rất có thể a, muốn vào an ủi nàng, lại biết nên như thế nào mới tốt.
      "Chờ xem ."

      Mọi người nhìn cửa phòng, thở dài. Thẳng đến bình minh ngày hôm sau, cửa phòng mới mở, Như Phong mệt mỏi bước ra, Diệp Định Thiên nhìn nàng, đau lòng tiến lên, "Phong nhi, phải luyện dược sư cũng sao cả, ngươi rất tuyệt rồi!"

      "Đúng vậy, chủ nhân, ngươi cũng ưu tú như vậy, cần phải nhất định luyện đan. Chúng ta có thể đấu giá hội, đừng khổ sở!" Vô Song cũng phát chủ nhân thích hợp, vội vã trấn an.

      Thanh Dật mím môi hé răng, nhìn nàng.

      Như Phong nhìn bọn họ, thở dài, cầm bình dược tễ trong tay ném cho bọn , vẻ mặt bực bội, "Vì sao đều là như vậy, có loại khác chứ?!"

      Vô Song cùng Diệp Định Thiên chân mềm nhũn, thiếu chút nữa té, tay run rẩy nhận lấy kỷ bình thuốc, khóe miệng co quắp lợi hại nhìn Như Phong.

      "Đừng nhìn ta như vậy, ta rất nỗ lực, luyện chế cả đêm mới luyện ra cái bình này đấy, mấy cái khác đều hỏng, ta đổ rồi!"

      Dược liệu chuẩn bị được cũng dùng hết , quyển sách kia chỉ viết bổ huyết dược cùng thể lực dược tễ, hơn nữa luyện chế như thế nào cũng là đạt tam cấp mà thôi, làm hại nàng có loại đan dược khác để luyện tập, chỉ có thể lặp lặp lại mấy loại đan dược này.

      "Tam cấp bổ huyết phẩm chất hoàn mỹ dược tề!"

      Vô Song khóe môi co quắp lợi hại, Diệp Định Thiên chân mềm nhũn, thân thể suýt ngã, vô song vội vã đỡ , "Bình tĩnh!"

      Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, nuốt ngụm nước bọt, "Phong nhi, đều là ngươi luyện chế ?"

      Như Phong gật gật đầu, vẻ mặt áy náy.

      "Cha, con chỉ có phương thuốc bổ huyết dược tễ, chỉ có thể luyện chế thành như vậy, con làm mất thể diện của người..." Càng , khuôn mặt tuyệt mỹ càng thấp dần , "Xem ra chế thuốc đúng là rất khó."

      "Phù phù..."

      "Phù phù..." Như Phong ngẩng đầu liền thấy phụ thân cùng Vô Song ngã xuống đất, vẻ mặt hiểu nhìn Thanh Dật, "Bọn họ làm sao vậy?"

      Thanh Dật lắc lắc đầu, "Ngủ chưa đủ giấc!"

      "Phù phù..."

      Trong gian triêuh hoán, tiểu long long ngã xuống đất, phun ra búng máu, biến thái!!


      Chương 37: Tham gia thi đấu đại hội luyện đan!


      "Ôi, lại hôn mê!" Như Phong thở dài, tại sao mình rất nỗ lực kích thích bọn họ rồi mà bọn họ vẫn chịu nổi hôn mê bất tỉnh thế? Xem ra, sau này mình phải cẩn thận chút mới được.

      "Thanh Dật, vì sao ngươi té xỉu?"

      Thanh Dật nhìn nàng, môi mỏng khẽ mở, " kịp."

      Nét mặt Như Phong biểu lộ mạt cười xấu xa, " ngờ ngươi so với ta càng thiện lương!" Như Phong cố ý nhấn mạnh hai chữ "thiện lương", Thanh Dật chỉ nhìn nàng . Thiện lương? vẫn luôn rất thiện lương!

      Vô sỉ, hai người quá mức vô sỉ. Tiểu long long vất vả mới lồm cồm bò dậy oán giận mắng.Nhưng dù sao nữa Như Phong căn bản nghe hiểu long ngữ, và tất nhiên cũng thể biết thổ huyết được.

      "Giúp ta đưa họ nghỉ, chúng ta xem thi đấu!"

      Khóe môi Như Phong câu lên, Thanh Dật nhìn hai người mặt đất, tay áo vung lên, hai người lập tức bị ném lên giường trong gian phòng. Từ đầu đến cuối, cũng đụng tới dù chỉ điểm tay áo . Như Phong thầm bội phục, Thanh Dật cường đại, nhưng rốt cuộc là làm thế nào mới được như thế a, rỗi nhất định hỏi chút mới được.

      " thôi!" Hai người chạy thẳng tới trường thi đấu, thi đấu tới hồi náo nhiệt đến cực điểm, Như Phong hưng phấn nhìn hơn trăm người tham gia luyện đan hôm nay. biết hôm nay có loại thuốc khác loại nha, biết làm thế nào mới có thể lấy được đan dược của họ, thực rất hiếu kỳ.

      Thanh Dật đứng bên người nàng, trong vòng thước xung quanh có người tới gần, ai cũng biết vì sao giờ mới xuất , thế nhưng ai cũng thể tới gần. Việc này cũng là vì Thanh Dật có chỗ độc đáo, đó là bệnh khiết phích lợi hại. Tất cả mọi người nhìn chằm chằm thiếu niên tuấn mỹ phi phàm. Trừ Như Phong. Cặp mắt kia nhìn như gián vào các thí sinh dự thi, hiếu kỳ mở to mắt, cực kỳ hưng phấn.

      "Hôm nay thi đấu, Phong Vân học viện trưởng lão có quy định mới, nếu có ý muốn dự thi luyện dược sư, có thể trực tiếp báo danh. Hơn nữa dược liệu cùng lò luyện đan Phong Vân học viện chu cấp, còn có ai muốn ghi danh ?"

      Như Phong nghe thấy lời của , liền (nguyên là "vội vàng" nhưng mà ta thấy để như thế thấy chị luống cuống quá nên thôi) hỏi, "Ta có thể tham gia ? Ta vừa học được luyện đan lâu, muốn thử xem!"

      Lời của Như Phong làm dưới đài mảnh huyên náo, ai nấy đều nhìn thiếu nữ trước mắt. Vừa học được lâu cũng muốn chế thuốc? biết mất mặt là gì sao mà còn gọi lớn tiếng như vậy chứ?

      "Ngươi là cấp mấy?"

      Như Phong lắc lắc đầu, "Ta chỉ mới lĩnh hội!"

      Đôi mắt thuần khiết nhìn mọi người (ý chị khộng dối), lại hấp dẫn ánh mắt của toàn trường, mọi người nhìn nàng rồi từng đợt tiếng cười nhạo truyền đến. Như Phong lại hề sợ hãi, chỉ nhìn người chủ vị, rất muốn lên thử.

      "Tù trưởng lão, việc này..."

      "Cứ để nàng thử, có dũng khí ra, điều đó đại biểu nàng là đứa hiếu học." Tù trưởng lão nhìn Như Phong, nét mặt nhu hòa. Như Phong nhìn cái, bỗng với phần thiện cảm.

      "Vâng"

      "Tạ trưởng lão!" Như Phong lên đài, lập tức có người chuần bị cho nàng phướng thuốc và nguyên liệu. Như Phong nhìn tên, lại là bổ huyết dược tễ, chẳng lẽ có loại khác sao?

      " thể đổi loại dược khác được sao?" Bổ huyết dược tễ, nhìn mà muốn hộc máu. Nàng đêm qua luyện luyện cả đêm rồi a, bây giờ thể gợi nổi nửa điểm hứng thú.

      Lời này vừa ra khỏi miệng, dưới đài lập tức ồn ào. Phải biết là chưa có ai dự thi mà tự chon dược tễ cho mình cả, huống chi còn là ở trước mặt Tù trưởng lão!

      "Nha đầu, bổ huyết dược tễ này dễ luyện hơn chút, đối với ngươi mới vừa học được là rất khó rồi!"

      Như Phong nhìn Tù trưởng lão, vẻ mặt nghi hoặc, "Nha đầu, vậy ngươi muốn luyện loại dược tễ gì?" Trước mắt nàng mới mới mười ba mười bốn tuổi, dù cho thiên phú kinh người, cũng thể luyện chế dược khác được, hơn nữa hai loại này lại có xác xuất thành công tương đối cao, nàng cư nhiên chọn, nha đầu này rất có ý.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 38: Khiêu chiến!


      "Ngoại trừ bổ huyết và thể lực dược tễ cái gì cũng có thể!"

      Như Phong làm Tù trưởng lão có chút giật mình, đối với nàng khỏi nhìn với cặp mắt khác xưa, xem ra, người thiếu nữ này rất có ý tứ, biết thiên phú thế nào?

      "Cho nàng phương thuốc luyện trú nhan dược tễ!"

      Như Phong nhìn chằm chằm Tù trưởng lão, mừng rỡ nhìn dược liệu được lấy tới, trong lòng thầm cao hứng Tù trưởng lão nhìn nàng, "Cho ngươi hai phương hai phương pháp, nếu luyện chế được, vậy thể trách ai."

      "Được!"

      Như Phong nhận lấy tài liệu, mắt đảo qua cách phối dược ghi ở , trong nháy mắt ánh ghi nhớ vào đậu Lão gia hỏa này hình như có rất nhiều phương pháp luyện dược, nếu mình theo , biết có được hăn truyền thụ nhỉ?

      Mặc dù nàng rất cần bái sư, nhưng thực lực quan trọng hơn, lúc trước chính mình phải cũng vì nghĩ muốn cường đại hơn cho nên mới bái Cửu Dương sư phụ sao?

      Như Phong nghĩ nghĩ, mặt nở rộ mạt tươi cười vô lại, nhìn dưới đài từng đợt ánh mắt nóng bỏng, cười như gió mùa xuân.

      "Đại hội luyện đan thi đấu lần hai bắt đầu!"

      Mọi người vội vã bắt đầu chế thuốc, hoàn toàn rảnh mà để ý xem xem người khác làm như thế nào, chỉ mực chuyên tâm chế thuốc. Như Phong lại bắt đầu ngay mà lại nhìn họ, xem cách bọn họ chế thuốc xem có phải là mỗi người đều giống nhau hay , dưới đài đài đều nhìn nàng, có người bắt đầu mắng.

      "Đoán chừng là cái đồ ngốc , chế thuốc lên làm gì cho mất mặt!"

      Bị Tù trưởng lão trách mắng, phải nổi danh sao? Cho dù là tiếng xấu lan xa cũng gọi là nổi danh!

      Như Phong nhìn mọi người, thẳng đến tất cả mọi người đều nhìn qua lượt, lúc này mới lấy ra tài liệu. Nhưng mà cũng thèm nhìn chỉ dẫn lấy cái, bắt đầu dựa theo bước chế thuốc, động tác thong thả, nhưng lại hoàn hảo. Tù trưởng lão cùng người ở dưới đài đình chỉ tiếng mắng, nhìn Như Phong, toàn trường đều bị nàng hấp dẫn.

      Thanh Dật cũng là lần đầu tiên thấy Như Phong chế thuốc, nhìn nàng tự tin mang theo nét mặt hưng phấn, thể , nàng đối với luyện đan rất cảm thấy hứng thú, ít nhất, nàng lên thi cũng chỉ là vì hiếu kỳ, hứng thú mà lên.

      "Xì!"

      Châm lửa, Như Phong bình tĩnh tiếp tục dựa theo các bước, đem dược liệu bỏ vào tinh luyện, vung tay lên, ai cũng kịp thấy ràng nàng làm thế nào, thấy dược tễ chậm rãi chảy vào bình, vậy mà luyện chế được rồi?!

      " phải chứ! Nha đầu kia thực luyện chế thành công?"

      "Vừa đây là ý gì?"

      Người ở dưới đài học Như Phong vung tay lên, ai cũng hiểu nổi cư nhiên có thấy ràng, ngay cả Tù trưởng lão cũng phiền muộn. Mình ngưng thần cũng thấy , nha đầu kia làm sao bây giờ mới đến, mà lửa còn chưa có diệt đâu!

      " phần thành công, thử lại lần nữa?"

      Như Phong nhìn mọi người, vẫn còn tiếp tục?

      Lần này Như Phong cũng cùng bọn họ chơi, tập trung, tay áo màu tím phất phơ, căn bản thể thấy nàng luyện chế, thậm chí nàng giống như có chút ảo thuật, hơn nữa tốc độ nhanh khiến người ta chặc lưỡi. tới thời gian nén nhang, phần thứ hai xong rồi, mừng rỡ nhìn hai bình thuốc, thở dài, rất đơn giản!

      "Tiểu long long, ngươi biết ở đâu có phối phương tễ thuốc ?"

      Nhìn người khác luyện chế được, Như Phong buồn chán bắt đầu dò hỏi tiểu long long trong gian triệu hoán, tiểu long long sụt sịt mũi, trong miệng tự nhủ, "Ta nghe thấy, ta biết, ta có nghe thấy, ta biết gì cả!"

      Nhưng mà long ngữ Như Phong thế nào nghe hiểu được? Xem phải mau để tiểu long long tăng lên ngũ cấp mới ổn a, nếu tiếng người, nàng sao có thể câu thông đây? Lần sau khế ước cùng ma thú như vậy ma thú , quả thực chính là đàn gảy tai trâu!

      Tiểu long long nộ khí nhảy lên, cư nhiên bị ghét bỏ, nàng biết mình là rất cao quý sao, có cầu nàng khế ước sao? Nàng lại còn ghét bỏ , quá đáng ghét , quá vô sỉ !


      Chương 39: khỏi dọa Tù trưởng lão!

      Edit: Amu


      "Tù trưởng lão, thi đấu cũng kết thúc!"

      Người chủ trì nhìn luyện dược sư đài, có mặt ở đây đều là tinh ở các nơi đổ về, tới nơi đây cùng chung mục đích là bước chân vào Phong Vân học viện, cho nên tất nhiên trổ hết tài lực ra chỉ mong được Phong Vân học viện chọn lựa, trở thành đệ tử của Phong Vân học viện.

      "Xướng tên xem thử."

      Tù trưởng lão thản nhiên với mọi người, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Như Phong. Vừa nãy nàng chỉ mất thời gian hai nén hương luyện chế hai mình dược tễ, thiếu nữ này so với bất cứ người nào đều lợi hại hơn.

      "Đàm gia Đàm Bân luyện linh khí dược tễ tứ cấp, phẩm chất hoàn mỹ!"

      "Linh khí dược tễ?"

      Như Phong híp mắt nhìn thiếu niên đối diện, đoán chừng so với nàng lớn hơn vài tuổi, ngờ lại luyện chế được linh khí dược tễ, biết có chịu cho nàng thỉnh giáo phương thuốc ?

      "Thiên tài a!" Dưới đài mảnh huyên náo.

      "Ngô gia Ngô Hiểu Hiểu, dịch dung dược tễ, phẩm chất bậc trung!"

      "Triệu Viên, cấp bổ huyết dược tễ, phẩm chất hoàn mỹ..."

      "..."

      "Ngươi tên là gì?"

      Đến phiên Diệp Như Phong, tài phán cư nhiên quên tên của nàng, liền vội vàng hỏi.

      "Diệp Như Phong!"

      "Diệp Như Phong, trú nhan dược tễ hai bình, tam cấp, phẩm chất hoàn... Hoàn mỹ!"

      Người chủ trì lắp, thời gian ngắn như vậy, vậy mà luyện chế ra trú nhan dược tễ có phẩm chất hoàn mỹ! Phải biết rất lâu rồi có người luyện chế được trú nhan dược tễ hoàn mỹ, nếu đẳng cấp nàng hơn tý nữa, phải có thể luyện chế ra trú nhan tễ thuốc tốt hơn sao?

      Dưới đài mảnh huyên náo, dám tin nhìn thiếu nữ, ở tuổi này cư nhiên luyện chế ra tam cấp trú nhan hoàn mỹ, thiên phú này là thiên tài của những thiên tài!

      "Như Phong, ngươi có hứng thú muốn vào Phong Vân học viện ?" Tù trưởng lão nhìn nàng hỏi Lúc nãy nghe được nha đầu này , nàng chỉ mới vừa học được lâu, mà biết cái lâu này là bao lâu, nhưng bất kể là bao lâu, thiên phú kinh thế như vậy, mời vào học viện uổng công tới nơi này chuyến a.

      " ?"

      Như Phong chỉ vào Đàm Bân (cái luyện linh khí dược), vẻ mặt hiếu kỳ, Đàm Bân nhìn thiếu nữ đối diện, nàng sao hỏi mình có , bọn họ có quen sao?

      " đương nhiên có thể !"

      Thiên phú của tệ, Như Phong nhìn , "Bên cạnh ta có hai người cùng , có thể vào ? Bọn họ phải vào để học tập, chỉ là cùng theo ta thôi!"

      "Có thể, cùng !"

      Tù trưởng lão rất hào phóng đáp ứng, lại tỏ vẻ rất bình thường. Như Phong nhìn , nhíu nhíu mày, "Phong Vân học viện có phải có rất nhiều tễ thuốc phối phương ?"

      "Ha ha ha... Ngươi nha đầu này nhiều chuyện!"

      Tù trưởng lão cười to lên, đối với người thiếu nữ này cảm thấy hứng thú, giọng , "Ngươi cho ta ngươi học luyện đan được bao lâu, ta cho ngươi biết!"

      " cho ta, ta cho ngươi biết!"

      Như Phong chút khách khí mở miệng, Tù trưởng lão cười càng lớn tiếng, "Được, ta cho ngươi biết, phong vân học viện phương pháp phối dược là toàn diện, đáp án như vậy ngươi hài lòng chứ."

      "Tốt lắm, ta !"

      Như Phong xong liền muốn ly khai, lại bị Tù trưởng lão kéo, "Nha đầu, ngươi còn chưa có ngươi chế thuốc bao lâu!"

      nhiều như vậy, nha đầu này thể như vậy làm lỗ chứ.

      "Ngươi xác định ngươi muốn biết?"
      Tù trưởng lão nhìn nàng, "Đương nhiên, dù cho thiên phú thế nào chẳng lẽ bản trưởng lão sợ ngươi!"

      Như Phong gật gật đầu, giọng ở bên tai tiếng câu, Tù trưởng lão chân mềm nhũn, ngã ngồi ghế, Như Phong cười cười, "Bí mật nga!" Rồi xoay người rời .

      Tù trưởng lão nhìn nàng rời , liền hôn mê bất tỉnh...

      "Tù trưởng lão!"

      Thanh Dật nhìn màn này, lắc lắc đầu theo Như Phong rời .

      "Diệp Như Phong, đứng lại!"

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :