1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư - Tiểu Giã Áp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 22: Sát nhân có hẹn!
      Edit: Amu


      Gia chủ? để người sống? Khóe môi Như Phong khẽ câu. ngờ bọ chúng muốn nàng chết tới điên, thậm chí ngay cả người sống cũng lưu, bất quá, chúng hình như tính sai rồi. Người sống, nàng tất nhiên sống, cần người sống, đương nhiên là bọn họ.

      Đèn trong phòng đột nhiên sáng lên, mấy tên mặc áo đen nhìn hai người, ba tên thất cấp chiến sĩ nhanh chóng xông tới. Thanh Dật đứng yên bất động, Như Phong nhìn bọn họ, thản nhiên , "Động thủ , cần người sống!"

      Thanh Dật nhìn bọn họ, cũng động thủ. Như Phong đứng bên cạnh có nửa điểm ý tứ né tránh. Đợi nhứng người kia tới trước mặt, Thanh Dật tay hơi giật giật, ba người rốt cuộc đứt hơi bỏ mình!

      Như Phong cong cong môi. Giết người diệt khẩu, nguyên lai, cũng làm gọn gàng như vậy.

      "Cảm tạ"

      " cần phải khách khí!" Thanh Dật lạnh lùng nhìn thi thể đất, vòng qua rời , hoàn toàn có vẻ thân thiện. Như Phong nhìn bóng lưng Thanh Dật, nụ cười mặt càng rực rỡ mê người. ngờ người này dùng thực tốt, ngày sau giữ lại dễ giết người. Sư phó nếu biết nhất định , tài nguyên tốt như vậy ngàn vạn lần được lãng phí.

      Mà nàng cũng cảm thấy như vậy, đáng thương là người nào đó, bị tính kế còn biết. biết đêm qua nhất cử động của đại hiệp ngày sau lại trở thành đòn sát thủ người nào đó.

      "Chủ nhân, ngươi thế nào rồi?" Vô Song xông lại, vẻ mặt lo lắng. Nhìn thấy mặt đất có ba cỗ thi thể, lúc này mới nghĩ tới Thanh Dật, bọn đâu có thể là đối thủ của . Xem ra mình lo lắng thừa.

      "Cha ta đâu?"

      "Phong nhi, ngươi sao chứ?" Diệp Định Thiên vội vã chạy tới. Mấy người vừa tới cư nhiên là cửu cấp, nếu phải có Vô Song liền chết. Cũng vì Vô Song thực rất lợi hại, chỉ là thấy hồng ảnh chợt lóe ba cao thủ bỏ mình, mà Vô Song nhanh chóng ly khai cũng bận rộn đuổi tới.

      " có việc gì, có Thanh Dật ở đây có việc gì!"

      "Chủ nhân, đâu?"

      Như Phong nhìn thi thể đất, cười , "Ngại bẩn, vòng rồi!"

      Vô song khóe miệng co quắp càng lợi hại, lại nghĩ đến màn kia nữ nhân kia đụng tới lập tức thông suốt.

      "Phong nhi, bọn họ xem ra muốn ta rời , chỉ sợ sau chạy trốn ngày càng..."

      Diệp Định Thiên thở dài, ngờ nữ nhi lại phải theo mình ngày qua những ngày truy sát. là cha nhưng xứng chức. Thậm chí ngay cả năng lực bảo hộ nữ nhi cũng có!

      "Chủ nhân, chúng ta giết đám cẩu tặc Diệp gia kia . Cư nhiên dám động tới ngươi, đáng chết!" Khuôn mặt nghiệt của Vô Song xuất vẻ hung tàn chưa bao giờ có khiến Như Phong nhíu mày.

      "Hỏi Thanh Dật chút, chúng ta cần giúp."

      Như Phong nhìn Vô Song, Vô Song nhìn chủ nhân, vẻ mặt ủy khuất. Chủ nhân, vì sao lại giấu , thực rất muốn thống khoái giết chóc!

      Ngày tiếp theo, Như Phong hỏi Thanh Dật, Thanh Dật nhìn nàng, nửa ngày mới , "Ngươi muốn bọn họ chết hết?"

      Như Phong nhợt nhạt cười, "Là bọn muốn chúng ta chết!"

      Thanh Dật hé răng, thân trường bào bạch sắc trắng như tuyết làm cả người có vẻ thanh dật thoát tục, nhiễm bẩn. Như Phong sờ sờ cằm, khẽ cười.

      "Buổi tối, canh ba!"

      Thanh Dật thân thể dừng lại rời , Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, hiểu lắm, " đáp ứng?"

      Như Phong gật gật đầu, "cha, chúng ta ra dạo phố ! Buổi tối còn cần chiến đấu. "

      Diệp Định Thiên còn muốn hỏi thêm, lại bị nữ nhi kéo chạy ra , tới chợ đấu giá hội.

      "Cha, nếu thấy thích, hãy bảo ta mua!"

      "Như Phong, ở đây cần rất nhiều quặng!"

      "Ta biết, cha, ngươi yên tâm , thích liền mua!"

      Nàng cũng muốn tìm thử, xem xem có thích hợp đồ đạc của mình hay .

      "Đấu giá hội bắt đầu, kiện vật phẩm thứ nhất là ma thú quen thuộc nhà nhà đều biết, tam cấp phong hệ ma thú. Giá khởi điểm là quặng trung cấp!"

      Xôn xao... Toàn trường bắt đầu huyên náo, quặng trung cấp, cướp sao? quặng trung cấp có giá trị năm mươi quặng cấp thấp đó, chỉ là tam cấp phong hệ ma thú liệu đáng giá ? Hơn nữa chủng loại cũng phải là hiếm!
      Lời tác giả【 cầu cất giữ, cầu chọn, nha nha bây giờ là phiền muộn sắp chết, biết là phải là coi được, vì sao cất giữ chọn đô thể lên 】
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 23: Đấu giá, tình hình căng thẳng!
      Edit: Amu

      "Đại gia ràng đây là chủng loại cao quý sư ưng song dực (nguyên là 2 cánh nhưng ta thấy để thế này đẹp hơn), rất khó có được, tốc độ phi hành rất nhanh, phong hệ ma thú loại hiếm!" Người chủ trì thấy có người nào muốn mua, vội vã giải thích.

      "Hai trung cấp quặng!"

      thanh rất vang lên, mọi người liền thấy thiếu nữ, ước chừng mười lăm tuổi giọng hô. Dưới đài mảnh huyên náo, phong hệ ma pháp triệu hoán sư, hơn nữa còn là tam cấp, quả là hiếm thấy.

      "Hai trung cấp quặng còn có ai trả giá ?"

      Dưới đài mảnh yên tĩnh, có tiếng lên giá. Như Phong cũng kêu giá, nàng phải là thích, vì Vô Song , con này chỉ là phong hệ ma thú, đặt được vào mắt , cho nên, muốn!

      Như Phong đương nhiên là tán đồng Vô Song , hai trung cấp quặng để mua ma thú tam cấp phong hệ, quả là đáng. Vật phẩm tiếp theo là thanh bội kiếm, màu đồng xanh, mặt có mấy lỗ, hình như là tương chui gì gì đó, bất quá lúc này khá là vắng vẻ.

      "Đây là thanh quân chủ kiếm, mặt được đục ba lỗ, có thể khảm nạm ba viên tinh thạch cấp bậc quân chủ, tương đương với có trong tay ba lực lượng cấp bậc quân chủ, giá đấu là ba trung cấp quặng!"

      "Năm trung cấp quặng!"

      "Sáu trung cấp quặng!"

      "..."

      "Ba mươi trung cấp quặng!"

      Dưới đài thanh huyên náo càng lúc càng lớn, người gọi giá lên tới ba mươi mấy nhưng Như Phong lại nhàn nhạt nhìn tất cả. Diệp Định Thiên nhìn bọn họ kêu giá đài, nắm chặt nắm tay, lại hé răng.

      "Cha, thích ?"

      Diệp Định Thiên sắc mặt hơi lúng túng, " thích!"

      Ánh mắt lại nhằm thanh kiếm kia liếc cái. Quân chủ kiếm, mặc dù thể tu luyện tới, nhưng lại có thể ở sinh thời đạt được. Quân chủ kiếm đối với là bao nhiêu khát vọng.

      "Cha, cao cấp quặng có thể đổi bao nhiêu trung cấp quặng?"

      Như Phong cẩn thận hỏi, thanh chỉ để phụ thân nghe thấy, Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, " trăm, làm sao vậy?"

      Nga, vậy tiếp tục chờ !

      Người ở dưới đài kêu giá lên bảy mươi trung cấp quặng, người gọi giá là đại trưởng lão Diệp gia, bộ dáng nhất định phải có. Gia tộc khác cũng đành cắn răng tiếp tục kêu, tới tám mươi, chỉ còn lại Diệp gia trưởng lão cùng gia chủ Lâm gia, hai người đều bắt đầu đỏ mặt tía tai.

      " cao cấp quặng!"

      Như Phong thản nhiên , thanh lớn . Mọi ánh mắt đều xoát (từ chỉ tiếng động) nhìn nàng. Diệp gia trưởng lão cùng gia chủ Lâm gia cũng nhìn nàng, trong ánh mắt tất cả đều là nghi hoặc. Nàng mà có cao cấp quặng sao? Gia tộc bọn họ cũng có nhiều, nàng sao có thể có?

      Như Phong nhìn mọi người, lấy vẻ mặt mỉm cười nhìn người chủ trì, "Đủ chưa?"

      Diệp Định Thiên kéo nữ nhi, Như Phong tựa như ảo thuật lấy ra cao cấp quặng trong tay, Diệp gia chủ cùng Lâm gia chủ vốn còn muốn nàng lừa gạt người nay á khẩu trả lời được nhìn Diệp Như Phong với vẻ mặt thể tin được.

      " cao cấp quặng, còn có giá cao hơn ?"

      Dưới đài mảnh tĩnh mịch, ai mà tiếc viên cao cấp quặng, bọn họ tưởng cao cấp quặng khắp nơi đều có a!

      "Quân chủ kiếm liền thuộc về vị tiểu thư này !"

      Như Phong gật gật đầu, nhìn người nọ đem quân chủ kiếm đưa tới, Như Phong đem cao cấp quặng cho , hoàn thành giao dịch.

      "Cha, tặng cho ngươi!"

      Như Phong đem quân chủ kiếm giao cho phụ thân, tiếp tục xem, Diệp Định Thiên nắm quân chủ kiếm, viền mắt ươn ướt.

      "Kiện vật phẩm thứ ba là thiên tàm màu bạc tua cờ trường bào (trường bào tơ tằm màu bạc có tua cờ) thế gian hiếm thấy, trọng yếu nhất trường bào này là kiện vật vừa mới được quý nhân phó thác bán đấu giá, có thể đỡ được công kích của đế cấp. Giá khởi đầu là 50 trung cấp quặng, bán đấu giá bắt đầu!"

      Như Phong nhìn chằm chằm món trường bào đó, màu trắng bạc , rất đẹp mắt, như...

      Dưới đài kêu giá khí thế ngất trời, giá đến chín mươi trung cấp quặng, dù vậy, người nhiệt tình đấu giá vẫn rút , hơn nửa canh giờ sau cũng gọi giá tới cao cấp quặng năm mươi trung cấp quặng!




      【 canh hai, sao sao đại gia, đại gia nhiều hơn nhắn lại, dùng ngươi chỉ phiến tự trấn an nha nha yếu đuối tâm linh ! 】
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 24: Như Phong đưa lễ vật!
      Edit: Amu



      Diệp gia trưởng lão và Lâm gia gia chủ đấu đến đỏ mặt tía tai, bên nào chịu nhường lại, Diệp gia trưởng lão cắn răng, hung hăng trừng mắt.

      "Hai cao cấp quặng!"

      Lâm gia chủ đắc ý nhìn lại đại trưởng lão, vội vàng , "Ba cao cấp quặng!"

      "Bốn!" Diệp gia trưởng lão cơ hồ muốn nhảy lên, Lâm gia gia chủ sắc mặt xanh đen, nhưng lại kêu nổi nữa. biết bốn cao cấp quặng là khoản tài phú . có thích chăng nữa cũng thể ra giá cao hơn được.

      "Trường bào tua cờ màu bạc này là của ta!"

      Diệp gia cười đắc ý, Như Phong nhìn , mỉm cười, "Năm cao cấp quặng"

      Toàn trường khiếp sợ nhìn Như Phong. Như Phong nét xuân đầy mặt (ý tươi cười), cười khiến người ta choáng váng. Nhìn Diệp gia trưởng lão tức đến phát run, tâm tình chuyển tốt. Diệp gia trưởng lão chắc ngờ hôm nay nàng hai lần chống đối !

      "Diệp Như Phong, ngươi có năm cao cấp quặng sao?"

      Như Phong cười lạnh nhạt, lòng bàn tay xuất năm cao cấp quặng, vật nàng muốn ai cũng thể cướp!

      Diệp gia trưởng lão giận xanh cả mặt, ngờ nàng có, nàng thế nào lấy được, chẳng lẽ nàng ở trong rừng cây ma thú phát kho báu?

      "Chẳng lẽ bộ y phục này ngươi còn muốn cùng ta cướp? Vì sao?!"

      Diệp gia trưởng lão cắn mạnh răng, bị nàng sỉ nhục như vậy mất mặt. Những gia tộc khác cũng nhìn nàng, trong mắt tham lam hề che dấu. Như Phong chỉ nhợt nhạt cười, "Bởi vì ta thích bộ y phục này"

      "Sáu cao cấp quặng!"

      "Bảy!"

      "Tám!"

      "Chín!"

      Như Phong hầu như là theo sát phía sau Diệp trưởng lão thổ huyết, ngờ nàng vậy mà muốn cướp của , thế nhưng thể kêu giá cao hơn được nữa.

      "Mười cao cấp quặng, Diệp gia trưởng lão, còn tiếp tục sao?"

      Diệp gia trưởng lão toàn thân run lên cái, lại mở miệng nữa.

      "Bộ y phục này gói kỹ, đây là mười cao cấp quặng, cho ngươi!"

      Như Phong đem mười cao cấp quặng thảy qua, vững vàng rơi người chủ trì, người chủ trì nhìn thiếu nữ trước mắt, là chấn động biết nên cái gì!

      Tiếp được vật đưa tới, Như Phong có hứng thú cầm y phục liền rời . Diệp Định Thiên kích động nhìn nữ nhi, mắt đều đỏ, "Phong nhi, ngươi lấy đâu ra nhiều cao cấp quặng như vậy?"

      "Sư phó cho, đủ ta phá phách cả đời!"

      Như Phong thở dài, nàng sao có thể kiếm nhiều như vậy, nhưng sư phó cấp, tựa hồ thực cần phải phá sản mới có thể tiêu hết a!

      Diệp Định Thiên khóe môi co quắp, Vô Song càng phản ứng dữ tợn hơn, nếu như Cửu Dương nghe thấy lời trong lòng của nàng, phỏng chừng nộ khí thổ huyết.

      "Phong nhi, y phục này là cho cha sao?"

      Như Phong lắc lắc đầu, "Cha thích hợp, lần sau có đồ thích hợp thích hợp đưa cha!"

      Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, phải cho ? Chẳng lẽ là Vô Song? Hoặc là Thanh Dật?

      "Cho ngươi!"

      Như Phong trở lại khách sạn đem y phục mà mình tiêu phí 10 quặng cao cấp đấu giá giao cho Thanh Dật, Thanh Dật nhìn chút, khuôn mặt tuấn tú khẽ biến, hơi phiếm hồng, lập tức cảm ơn trở về phòng.

      "Chủ nhân, ngươi cũng quá hoang phí , mười cao cấp quặng mua bộ y phục cho tên kia!"

      Vô Song kháng nghị , vì sao phải cho , chủ nhân quả nhiên là thích tên kia.

      Như Phong trắng liếc cái, "Ngươi thích hợp mặc đồ trắng!"

      Nhàn nhạt câu , biếm lãnh cung.

      "Coi được sao?"

      Thanh Dật lại lần nữa tới, thay y phục Như Phong đưa. Màu trắng bạc tơ tằm thượng hạng tỏa ra quang mang nhàn nhạt rất đẹp, cũng rất vừa người, nhìn có chút ngượng ngùng, Như Phong trợn tròn mắt, nghiệt!

      "Như Phong?"

      Thanh Dật giọng hô, có lạnh lùng, Như Phong cười gật gật đầu, "Rất đẹp!"

      Thanh Dật mặt quyến rũ ra mạt độ cung hiếm có. Từ đó về sau, Thanh Dật liền xem bộ y phục này như bảo vật, thế cho nên sau đó biết ai cẩn thận sờ phải, liền đánh tay của người kia, bảo bối!

      "Canh ba xuất phát, Diệp gia người cũng thể lưu lại!"

      Như Phong nhìn Thanh Dật thản nhiên , Thanh Dật gật gật đầu, môi mỏng hé mở, "Được!
      "



      【 canh , thích ? Thích ? Ngẫu tiểu mỹ nam, gục ha ha! 】
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 25: Toàn năng triệu hoán.
      Edit: Amu


      "Đại ca cái gì? Diệp Như Phong hôm nay lại kiếm ra 10 cái quặng cao cấp mua bộ y phục?" Diệp gia trưởng lão cùng Diệp gia gia chủ đều bị lời của làm khiếp sợ. Mười quặng cao cấp, đối với Diệp gia mà khoản tài phú , Diệp Như Phong tại sao có thể có tài phú hùng hậu như vậy!

      "Trưởng lão, Diệp Như Phong nhất định là ở rừng rậm ma thú phát quặng kho báu. Độc chiếm nhiều quặng như vậy, chúng ta hãy tiêu diệt nàng, sau đó đem quặng đoạt lấy!"

      Diệp gia chủ hung tàn lên tiếng, thù giết con, nhất định phải trả.

      "Gia chủ, giết nàng bằng đem nàng khuyên trở về, dù sao nàng cũng là phong hệ ma pháp triệu hoán sư, tiền đồ tệ." Trong đó trưởng lão hảo tâm nhắc nhở.

      "Chư vị huynh đệ biết đấy thôi, Diệp Như Phong chỉ mua bộ y phục, càng phung phí thêm quặng cao cấp mua thanh quân chủ kiếm đưa cho Diệp Định Thiên. Có quân chủ kiếm, Diệp Định Thiên thực lực tương đương với cấp bậc quân chủ. Chúng ta nếu giết chúng, chúng rất có thể giết chúng ta. Huống chi nhiều gia tộc khác ai thấy chuyện ngày hôm nay, đều đối Diệp Như Phong nhìn trộm, phỏng chừng đêm nay nàng được thái bình!"

      "Vậy chúng ta có hay ..."

      Diệp gia chủ làm động tác cắt cổ, Diệp gia trưởng lão thương lượng, gật gật đầu.

      "Cứ làm như vậy , canh ba hành động!"

      "Phân phó xuống dưới, canh ba ta cùng bổn gia chủ cùng khách điếm ám sát Diệp Như Phong!"

      Nghĩ đến tài phú của nàng, Lâm gia chủ ánh mắt lóe lên tia tham lam. Có điều những gia tộc khác cũng giống như vậy, đều nhìn chằm chằm tài sản của nàng.

      "Thanh Dật!" Canh hai, Diệp Như Phong đứng dậy, gõ cửa phòng Thanh Dật, hướng gật gật đầu, mang theo Diệp Định Thiên bốn người Diệp gia. Mà Diệp gia lúc này mảnh ánh lửa, ba người rơi xuống xà nhà, nhìn phía dưới bất - động.

      "Cha, mạng hai cha con chúng ta đáng giá như vậy từ khi nào a?"

      "Chỉ sợ muốn mệnh chúng ta phải chỉ Diệp gia..." Lời Diệp Định Thiên gợi Như Phong nghĩ đến đôi con mắt tham lam, khóe môi khẽ câu, "Qua tối nay, chắc bọn họ cũng dám suy nghĩ lung tung nữa. Vô Song, ra , chúng ta hành động !"

      "Vâng, chủ nhân!"

      Bốn người tung mình rơi xuống đại viện Diệp gia. Diệp gia chủ giật mình nhìn đám người đột nhiên xuất , bọn họ lại phát bọn chúng đến, Diệp Như Phong cư nhiên tìm trợ thủ.

      "Chủ nhân, giết toàn bộ sao?"

      Vô Song trường bào hồng sắc theo gió đong đưa, khuôn mặt nghiệt treo tươi cười nhàn nhạt. ràng là giết người lại như thể ta ăn cơm vậy.

      "Đương nhiên, người cũng tha, giải quyết cần bảo hộ ta "

      "Diệp Như Phong, ngươi có ý gì, muốn tiêu diệt Diệp gia? Ngươi cho ngươi là ai!"

      Diệp gia chủ sắc mặt rất khó coi, ma thú hình người lại gọi nàng chủ nhân, nàng lúc nào khế ước với ma thú? Phải biết rằng ma thú biến hóa cấp thấp nhất cũng cấp bậc lãnh chúa, đủ để nháy mắt giết .

      "Diệp Như Phong!" Như Phong như trước vẻ mặt tươi cười, khóe môi hơi quyến rũ ra, hai tròng mắt thoáng qua tia hận ý, "Giết!"

      Thanh Dật nhìn đám người chen chúc tới, để bọn tới gần toàn bộ bạo thể (nổ tung) mà chết, Diệp Như Phong nhìn đệ tử Diệp gia xông lại, quang mang đặc trưng thân phận triệu hoán sư trán từng đợt làm người ta sợ hãi lần lượt phóng xuất.


      Phong hệ, Hỏa hệ, thủy hệ...

      Diệp gia chủ nhìn ánh sáng phía sau nàng, khóe môi co quắp lợi hại, mắt muốn rớt ra. Nhìn nàng ngừng biến hóa màu sắc, lại thấy nàng liên tục nắm ngũ hệ ngưng hình vũ khí ở trước mặt , Diệp gia chủ nhịn được phun ra búng máu, sau đó Diệp gia trưởng lão vừa đuổi ra tới cũng bị khiếp sợ

      "Ngũ hệ triệu hoán sư!"

      Nội tâm chấn động, ngũ hệ... Thiên tài a!

      "Sai rồi, phải ngũ hệ, mà là thất hệ..."

      "Phốc..." Diệp gia chủ bị lời Diệp Như Phong làm tươi sống hù chết (ý sốc quá mà chết a~), Diệp gia trưởng lão sắc mặt xám ngắt nhìn thiếu nữ trước mắt, nếu biết sớm tình như vậy làm!


      【 canh hai, sao sao đại gia, thích liền cất giữ , nha nha có thể càng đổi tên, sao sao đại gia! 】
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 26: Diệp gia diệt vong.
      Edit: Amu


      Diệp Như Phong nhìn thân thể Diệp gia chủ chậm rãi ngã xuống, khinh thường cười lạnh, " đời gia chủ cư nhiên liền chết như vậy, thực chịu nổi kích a!" Diệp gia các trưởng lão sắc mặt khó coi tới cực hạn, nếu phải bọn họ cường cố gắng chỗng đỡ sớm hộc máu. Thế nào đều ngờ phế tài Diệp gia là thất hệ toàn năng, lúc trước danh dương đại lục Cửu Dương cũng chỉ là ngũ hệ, nàng lại là thất hệ...

      "Phốc..."

      Chư vị trưởng lão càng là nghĩ càng tức phun ra ngụm máu, bọn họ cư nhiên đem triệu hoán sư thất hệ toàn năng vứt , đây là chuyện ngu xuẩn nhất cuộc đời họ.

      Diệp Như Phong nhàng cười nhìn bọn họ thổ huyết, vẻ mặt vô tội, "Chư vị trưởng lão, chúng ta còn chưa bắt đầu đánh, các ngươi thế nào cứ như vậy, chẳng lẽ Diệp Như Phong ta xứng cùng các ngươi đánh?"

      Chư vị trưởng lão thần sắc hối hận, "Như Phong, ta để ngươi làm Diệp gia gia chủ, ngươi trở về , tha cho Diệp gia kiếp !" Đại trưởng lão khẩn cầu, nếu có thể vãn hồi, sau này Diệp gia hưng thịnh ở nơi cao nhất. Chỉ là suy nghĩ chút cũng làm bọn hưng phấn đến thân thể phát run.

      "Diệp gia gia chủ?" Diệp Như Phong mỉm cười, nhìn kẻ suýt chém chết phụ thân, cười, "Diệp gia gia chủ tất nhiên , chỉ là... Các ngươi nhất định phải chết!"

      Các trưởng lão sắc mặt mảnh trắng bệch, dám tin nhìn nàng, vì sao nàng ta lại trở nên ngoan độc như vậy, bọn họ cũng là người Diệp gia, nàng...

      "Vô Song, đem bọn họ gặp Diệp gia chủ , nhớ, Diệp gia là Diệp gia, nhưng phải Diệp gia này!"

      Diệp Như Phong lãnh lệ mở miệng, khuôn mặt tuyệt mỹ tản ra tia ngoan. giết Diệp gia, nàng lâm vào cảnh thực lực bị chiếu cáo thiên hạ nàng-thất hệ triệu hoán sư, mà như vậy làm người ta nhòm ngó. Trước khi có đủ thực lực để bảo vệ mình, nàng để cho bất luận kẻ nào biết.

      Diệp gia rất vinh dự, đứng ở đài cao, nhưng Diệp gia này với bọn họ chút quan hệ cũng có. Bọn họ chẳng qua là nỗi cười nhạo mà thôi, giết Diệp gia, gia tộc của cũng hết hy vọng !

      "Vâng, chủ nhân!"Vô Song nhìn chư vị Diệp gia trưởng lão, thân hình Như Phong, trận trường bào đỏ rực theo gió lay động, để lại phía sau chỉ có Diệp gia trưởng lão mở to mắt tràn ngập hối hận.

      "Tha cho ta lần."

      Diệp gia đại trưởng lão nhìn Thanh Dật tới, khăng khăng cầm lấy ống tay áo của , trong mắt tràn đầy chờ đợi. Thanh Dật nhìn tay dính máu chạm đến tay áo của , sắc mặt trong nháy mắt lãnh tới cực điểm,lập tức Diệp gia trưởng lão thân thể bạo phát, phần còn lại của chân tay bị cụt rơi đầy đất. Thanh Dật chán ghét nhìn tay áo nhiễm vết máu, trong lòng bốc lên hừng hực lửa giận!

      "Chủ nhân, toàn bộ giết sạch!"

      Vô Song thân hồng bào tới bên người Như Phong, như hỏa diễm. mặt tràn ngập chán ghét. Thanh Dật khuôn mặt tuấn tú lại lạnh lẽo, chán ghét nhìn tay áo mình, hận thể đem vết máu biến thành.

      Như Phong thấy như vậy, khẽ nở nụ cười, người này sạch thái quá như thế?

      "Trở về, ta giúp ngươi rửa!" Thanh Dật ngước mắt nhìn nàng, nội tâm thoáng cảm giác khác lạ, gật gật đầu, khuôn mặt tuấn tú hòa hoãn nhiều.

      "Phong nhi, chúng ta cần phải !"

      Diệt Diệp gia, Diệp Định Thiên điểm đều cảm thấy khó chịu, biết, thân phận Như Phong thể tiết lộ ra ngoài, mà vì nữ nhi tất cả những thứ này đều đáng tính!

      "Cha, chờ chút!"

      Diệp Như Phong ngăn lại ý định của phụ thân, phi thân lên vách tường viết xuống hàng chữ, lúc này mới hài lòng gật gật đầu.

      "Cha, đem chiếc nhẫn trữ vật của trưởng lão và Diệp gia chủ lấy xuống, chắc cũng có chút đáng giá đó!"

      Lời Diệp Như Phong khiến Vô Song cùng Thanh Dật nhíu nhíu mày, nàng thiếu tiền sao?

      Như Phong nhìn bọn họ ánh mắt nghi hoặc, tươi cười xán lạn như hoa, "Mặc dù ta thiếu tiền, nhưng là chúng ta cũng thể nhường những người khác lượm tiện nghi a!"


      【 canh , sau đó tiếp tục, nha nha như là thiên tài canh tân thiếu điểm thời gian hội thêm càng bên này, cho nên đại gia muốn tiếp tục ủng hộ, tranh thủ sớm ngày thượng giá! 】
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :