1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư - Tiểu Giã Áp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 17: kích trí mạng, Diệp gia hèn hạ!
      Edit: Amu (ddlqd)

      "Triệu hoán sư phong hệ ma pháp ?" Mọi người nhất nhất nhìn Diệp Như Phong, Diệp Như Phong lại đứng đó nhìn Diệp gia chủ, cười nhạt "Diệp gia chủ, thế này thắng bại ra sao?" Đổi lại Diệp gia chủ oán hận trừng mắt nhìn nàng. Tại sao lại là triệu hoán sư phong hệ ma pháp, nàng phải phế vật sao? tận mắt kiểm tra, nàng căn bản có linh cơ sao có thể trở thành triệu hoán sư! ! ! (truyện đăng trực tiếp tại diễn đàn LQĐ)

      "Cha, ta thua!" Diệp Như Ý oán hận trừng Diệp Như Phong, "Là nàng sử dụng thủ đoạn!"

      "Chiến tranh ngại dối lừa, Diệp đại tiểu thư phải cũng công bằng sao? Ma thú tứ cấp đối phó người có bất kỳ linh cơ như Diệp Như Phong!" Bạch Hạo nhàn nhạt mở miệng, Diệp Như Ý sắc mặt xám ngắt như tro, nàng ta vừa rồi sử dụng bất kì chiến khí ma pháp gì cũng giết tứ cấp ma thú của nàng. Chẳng lẽ nàng là triệu hoán sư tứ cấp phong hệ ma pháp? ! có khả năng, khi phụ thân đem nàng vứt vào rừng cây nàng chưa có thực lực gì cả, chỉ là hai tháng, nàng sao có thể bức tử tứ cấp phong hệ ma pháp triệu hoán sư, đây tuyệt đối có khả năng!

      "Bạch công tử, cuộc so tài này cũng có quy định ma thú thể công kích, đấy đều là lực lượng của tiểu nữ, nếu như Diệp Như Phong cũng có thể triệu hồi ra ma thú đối phó tiểu nữ, chiến bại này mới có thể tính, bằng , Diệp Định Thiên ta nhất định chém!"

      Diệp gia chủ giận dữ hét, ngờ Diệp Như Phong còn có bản lĩnh này, cư nhiên thành trở phong hệ ma pháp triệu hoán sư, việc này chính là uy hiếp đối với cha con .

      Diệp Như Phong cười lạnh, triệu hoán ma thú? Nàng cũng muốn để cho bọn họ biết vô song tồn tại, bất quá, Diệp gia chủ nghĩ giết cha của nàng, nàng kia cũng thể quá khách khí.

      "Diệp gia chủ, Diệp Như Phong là con cháu Diệp gia, lại là phong hệ ma pháp triệu hoán sư, tội phụ thân nàng nên đặc xá , Như Phong nha đầu, về nhà !"

      Đại trưởng lão thấm thía mở miệng, bộ dáng thương, nhiều hơn triệu hoán sư đối với gia tộc mà càng nhiều lợi ích.

      Diệp Như Phong hừ lạnh tiếng, nhìn đại trưởng lão, nở nụ cười.

      "Đại trưởng lão bây giờ về nhà, Như Phong còn có gia đình? Hai tháng trước, Như Phong là thức ăn trong tay Diệp gia chủ cùng chư vị trưởng lão đến rừng cây ma thú, đưa cho các ma thú làm cơm trưa. Như Phong sớm chết, còn cha, vậy càng cần phải , nếu như Như Phong xuất , phỏng chừng phụ thân tìm nương , tiểu đệ năm tuổi cũng biết các ngươi đem nơi nào. Ngươi , ta nhất định phải về Diệp gia sao?" Lời Diệp Như Phong khiến dưới đài mảnh huyên náo, nguyên lai tình là như vậy, người của Diệp gia quá hèn hạ, cư nhiên cấp ma thú làm thức ăn, quả thực chính là mất mặt.

      Đại trưởng lão sắc mặt lúc trắng lúc xanh, ngờ Diệp Như Phong lại cự tuyệt triệt để như vậy, hơn nữa còn đem tình ra. Vậy giết là thể!

      "Diệp Như Phong, hậu bối lời phạm thượng, ngươi có biết tội của ngươi !" Diệp gia chủ giận dữ hét, bày ra bộ dáng uy nghiêm của gia chủ.

      Diệp Như Phong đứng trước mặt bọn họ. muốn làm lớn chyện, vậy càng triệt để chút , nhìn những thứ ấy ra vẻ đạo mạo, trong mắt sát khí bắn ra.

      "Cha, chư vị trưởng lão gia gia, Diệp Như Phong ỷ vào mình là triệu hoán sư, cư nhiên làm Diệp gia mất hết thể diện, tội đáng chết!"

      Diệp Như Phong nhìn nàng sát khí nghiêm nghị làm chư vị trưởng lão tức giận.

      "Gia quy xử trí, giết!"

      Diệp Như Phong nghe thấy lời của , bật cười, " sớm biết các ngươi như vậy, đến đây , ta lại muốn nhìn, các ngươi giết ta thế nào!"

      Diệp gia chủ đánh qua đạo chưởng phong sắc bén, uy áp cửu cấp đỉnh khiến Diệp Như Phong run lên, phun ra ngụm máu, thân thể lại quật cường ngã xuống mọi người nhìn mà khiếp sợ.

      "Chủ nhân, ngươi thế nào!"

      Vô Song lo lắng kêu lên, nếu phải giúp đỡ, chủ nhân sợ rằng chết!

      " có việc gì!"

      Diệp Như Phong lau vết máu ở khóe miệng, ngờ hèn hạ như vậy...

      "Như Phong, lui về phía sau, để phụ thân đến!"Diệp Định Thiên ngờ Diệp Định Hùng đánh lén nữ nhi, vội vã xông lại, thấy nữ nhi ngã xuống, thở phào nhõm.

      "Vô Song..." Diệp Như Phong vừa mới mở miệng, chư vị trưởng lão liền hướng phía Diệp Như Phong cùng Diệp Định Hùng xuất chưởng, uy áp cấp bậc Lãnh Chúa hướng bọn họ đánh sang, dưới đài che mắt, bọn họ hẳn phải chết thể nghi ngờ...

      Lời tác giả【 đại gia đoán xem, là vô song xuất thủ còn là cái khác mỹ nam xuất thủ đâu? chừng người để ý tới, nha nha ngồi xổm góc tường, họa quyển quyển ! 】

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 18: Mỹ nam cứu mạng!
      Edit: Amu.


      "Ông..."

      Vô Song còn chưa kịp ra tay đạo hắc ảnh xuất , tất cả uy áp lập tức biến mất. Trưởng lão Diệp gia che ngực, dám tin nhìn thiếu niên hắc y. Thoạt nhìn cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, thế nhưng toàn thân lại toát ra cỗ khí vương giả. Gương mặt đó rất đẹp. Nếu Vô Song là nghiệt, người này trở thành tổ tông của nghiệt, ngũ quan tuấn mỹ, đường nét ràng, chỉ là mặt quá lạnh, làm cho người ta dám tới gần, giống như ai thiếu tiền của bằng!

      "Các hạ là ai, tại sao muốn ngăn trở Diệp gia ta chấp hành gia quy!"

      Nam tử tuấn mĩ con ngươi đảo qua, rơi vào Diệp gia chủ cùng chư vị trưởng lão, thanh lạnh như băng.

      "Ta thích!"

      Hai chữ, người của Diệp gia thiếu chút nữa thổ huyết. Chỉ bởi vì thích, liền xuất thủ.

      Diệp Như Ý từ khi xuất liền bị hấp dẫn, nam nhân này là người tuấn mỹ nhất nàng từng thấy, khiến nàng mê muội. Thanh từ tính, có sức quyến rũ, nam nhân như vậy mới xứng với nàng.

      "Vị công tử này, ta là Diệp gia đại tiểu thư Diệp Như Ý, biết đại danh công tử là gì?" Diệp Như Phong lắc lắc cái eo mảnh khảnh thon thả, vẻ mặt hoa si, bàn tay ngọc toan chộp lấy cánh tay . Nam tử vẻ mặt chán ghét khẽ vung tay áo bào, Diệp Như Ý cả người bay ra ngoài, té ngã ở trước mặt Diệp Như Phong, rất là nhếch nhác.

      Diệp Như Phong nhịn được cười rộ lên. Nam nhân này có tính ưa sạch, bất quá vừa may mắn có xuất thủ, con bài chưa lật của nàng được bảo vệ.

      "Vị công tử này, ngươi tại sao có thể đả thương nữ nhi của ta!" Diệp gia chủ cả giận , nam nhân này thực lực sâu lường được, ngay cả đều sờ , làm hiểu. thiếu niên thiên tài như vậy tại sao lại ở đây, ngay cả Bạch Hạo cũng bằng phần của !

      "Nàng, rất đáng!"

      Nam tử lành lạnh mở miệng, vẻ mặt chán ghét.

      "Ngươi..."

      Diệp Như Ý tức giận nắm tay, cư nhiên ghét bỏ nàng, nàng thế nhưng là Diệp gia đại tiểu thư, cư nhiên ghét bỏ nàng. Đại tiểu thư nhất thời nóng nảy, chỉ vào nam tử lớn tiếng , "Cha, ta muốn làm nam nhân của ta!"

      Diệp Như Phong tay khẽ chạm vào Diệp Như Ý, hảo tâm nhắc nhở, "Diệp Như Ý, ngươi bây giờ có quyền đòi hỏi!"

      Diệp Như Ý ngoái đầu nhìn lại, sắc mặt bỗng trắng bệch, nàng từ lúc nào đứng ở phía sau mình.

      "Diệp Như Phong, nhanh thả nữ nhi của ta!" Diệp Định Hùng giận dữ hét, Diệp Như Ý muốn trốn, lại bị Diệp Như Phong chế trụ nắm cổ, "Thả nàng? Thực là buồn cười, vừa rồi ta cũng vậy với ngươi, ngươi trả lời như thế nào? Lật lọng, còn muốn giết ta cùng cha ta diệt khẩu?"

      "Diệp Như Phong, nàng là tỷ tỷ của ngươi, cũng là tương lai của Diệp gia, ngươi buông nàng ra!" Thê tử Diệp Định Hùng lớn tiếng , nhìn nữ nhi ở trong tay nàng, hiểu khủng hoảng , Diệp Như Phong nhàng cười, nụ cười kia thực rất đẹp.

      "Ân nhân cứu mạng, ta nếu như giết nàng, ngươi bảo ta đào tẩu sao?"

      Nam tử nhíu nhíu mày, nhìn nữ tử đối diện, nàng... Cần phải chạy trốn sao? Những người này, sao có thể là đối thủ của nàng?

      "Chỗ tốt!"

      "Ngươi muốn cái gì?" Diệp Như Phong nhàn nhạt hỏi, người này tuyệt đối phải là người tốt lành gì, bất quá, nàng ghét.

      "Thiếu ta điều kiện!"

      thực nghĩ ra, chính mình thiếu cái gì.

      "Thành giao!" Diệp Như Phong dứt lời, Diệp Định Hùng cùng chư vị trưởng lão lập tức kêu lên, "Diệp Như Phong, buông nàng ra..."

      "Răng rắc!" Cổ bị bẻ gãy, Diệp Như Phong bồi thêm chưởng phong, thi thể Diệp Như Ý bị đánh bay, rơi vào trước mặt bọn họ. Chư vị trưởng lão vội vã hướng phía Diệp Như Phong phát ra chưởng trí mạng. đạo bóng dáng màu đen đứng nơi đó, sắc mặt lạnh lẽo, uy áp cường đại tản ra, uy áp lãnh chúa biến mất, chư vị trưởng lão toàn bộ thổ huyết.

      "Cần phải diệt khẩu sao?"

      Diệp Như Phong sửng sốt hạ, cười lắc lắc đầu, "Sau này, ta tự mình tới!"

      Lời tác giả:【 mọi người xem thấy , mỹ nam, mỹ nam xuất , đoán xem thân phận ! 】
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 19: cha!
      Edit: Amu


      "Tốt!"

      Nam tử tới gần Diệp Như Phong, khuôn mặt tuấn dật có nửa điểm hòa hoãn, lạnh lẽo dọa người.

      "Chủ nhân, người này tu vi rất cao, đối xử cũng tệ, có thể kết giao bằng hữu."

      Vô Song truyền lời đến, Diệp Như Phong nghe thấy chỉ cười cười nhìn nam tử, rồi vươn tay, "Ta gọi là Diệp Như Phong!"

      "Ta biết!" Nam tử trả lời khiến Diệp Như Phong chẳng biết gì, biết trả lời cách lịch sao? là!

      "Như Phong, chúng ta thôi!"

      Diệp Định Thiên cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần. ngờ hôm nay lại tìm được đường sống trong chỗ chết, lần này, sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là sinh tử đường, mấy lần thiếu chút nữa chết giải quyết xong lại còn sống, kích thích như vậy, là...

      Diệp Như Phong gật gật đầu, nhìn nam tử, "Ngươi cũng sao?"

      Nam tử nhìn nàng, môi mỏng hé mở, "được "

      "Diệp Như Phong, đứng lại!"

      Gia chủ Diệp gia cấp tốc xuất kích chưởng phong, chưa tới gần Diệp Như Phong bị nam tử đánh bay, ngã xuống đài thổ huyết. Đôi mắt vẫn cam lòng nhìn Diệp Như Phong. Diệp Như Phong chỉ hừ lạnh tiếng, nhìn chư vị trưởng lão, "Từ nay về sau, ta Diệp Như Phong cùng phụ thân Diệp Định Thiên cùng Diệp gia có quan hệ, thù giết cha nhục nương, Diệp Như Phong ta trở về cùng chư vị tính sổ!" Nàng tin, Thiên Tuyệt (chắc là lời thề) này quá xa!

      "Diệp Như Phong, ngươi hối hận !"

      Đại trưởng lão giận dữ hét lên. ngờ Diệp gia cư nhiên lại xuất thứ bại hoại như vậy. Diệp Như Phong dừng lại bước chân, nhìn phía sau mọi người, mỉm cười, "Ta hối hận, cũng hi vọng lần sau các ngươi hối hận!"

      " thôi, cha!"

      Diệp Như Phong kéo cánh tay phụ thân, Bạch Hạo cùng nam tử cũng lặng yên rời theo họ, hoàn toàn xem người Diệp gia ở phía sau, trực tiếp nội thành khách sạn ở. Mà Bạch Hạo tiếng có việc liền , nam tử lại ly khai nhưng cũng lưu cho cha con nàng gian riêng.

      "Cha, ngươi có trách Phong nhi ?"

      Diệp Định Thiên lắc lắc đầu, sủng nịch vuốt nữ nhi đầu, "Phụ thân trách, phụ thân ngờ Phong nhi cư nhiên biến thành phong hệ ma pháp triệu hoán sư."

      Diệp Định Thiên nghĩ đến nữ nhi là triệu hoán sư, tâm tình bỗng chốc tốt hẳn lên, mẹ con dưới suối vàng cũng có thể nhắm mắt.

      Diệp Như Phong nhợt nhạt cười, phụ thân ngốc.

      "Cha, kỳ thực còn phải đa tạ bọn họ, nếu ta cũng có cơ duyên như vậy. Kỳ thực linh cơ của ta chỉ là có phát ra chứ phải là có. Phụ thân, Phong nhi là đa hệ triệu hoán sư!"

      Diệp Như Phong tính toán giấu giếm phụ thân, Diệp Định Thiên nghe thấy nữ nhi mắt trừng lớn, nhìn nữ nhi, có chút run rẩy hỏi, "Đa hệ?" Đa hệ, tiền đồ con sau này vô lượng a!

      Diệp Như Phong cười , "Thất hệ toàn năng!"

      "Thình thịch!" Diệp Định Thiên thân thể té mặt đất, hiển nhiên là bị dọa hôn mê!

      "Vô Song!"

      "Chủ nhân!"

      Vô Song cười xán lạn, tâm tình quá tuyệt vời, ngờ chỉ là , ngay cả cha chủ nhân cũng bị dọa hôn mê, ha ha ha...

      Diệp Như Phong nhíu nhíu mày, bảo Vô Song đem phụ thân đỡ lên giường, nhíu chặt chân mày, suy tư hỏi, "Vô Song, thất hệ rất dọa người sao?, vì sao phụ thân..."

      Vô Song thân thể nhoáng lên, thiếu chút nữa té lăn đất, vội vã ổn định thân thể kì dị nhìn chủ nhân .

      "Chủ nhân, ngươi sau này được đả kích ta ta thêm nữa. Thất hệ toàn năng, thế giới này cho tới bây giờ cũng chưa từng có. Sư phó của ngươi lão nhân gia cũng chỉ là ngũ hệ, huống chi ngươi còn có vô hạn linh lực, tháng tu luyện tới hai cấp đỉnh, hơn nữa còn có thể toàn bộ thất hệ cùng tu!"

      Biến thái như vậy, nếu như bị dọa đến , đây tuyệt đối là biến thái trong biến thái. Bằng , ai mà khiếp sợ, ai có thể bị dọa!

      Diệp Như Phong lại nhíu mày, "Ta chỉ là ngũ hệ, quang ám tu luyện!"

      Vô Song có loại đả kích muốn chết, nếu ngươi biết thêm kỹ năng tu luyện quang ám, đấy còn phải là thất hệ cùng tu sao, lừa ai đó, đả kích người !

      "Vô Song, bình thường tu luyện tới hai cấp đỉnh cần thời gian bao lâu?"
      Lời tác giả 【 canh hai, sau đó liền báo ra nam tên, sớm cho các ngươi biết, này mỹ nam là yêm , ai cũng cho phép cướp! ! Rống rống 】( nhìu thế http://***************.com/images/smilies/icon_supplicate.gif )
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 20: Tên ta là Thanh Dật!

      Edit: Amu

      Vô Song nhìn chủ nhân, "Diệp Như Ý là thiên tài cũng phải cần mười mấy năm mới đạt đến tam cấp, mà Bạch Hạo mười lăm tuổi kia, thiên phú so với đại tiểu thư cường hãn hơn cũng mới tới ngũ cấp quang hệ ma pháp triệu hoán sư, được tính là thiên tài so với những người khác. Nhân phẩm tệ, có thể qua lại."

      Diệp Như Phong gật gật đầu, điều này nàng cũng biết " là ma pháp sư quang hệ, vậy phải là có kỹ năng tu luyện quang hệ sao?"

      "Tất nhiên, nhưng mà, chủ nhân, tu luyện phải dựa vào chính mình!" Vô Song thấy ánh mắt chủ nhân sáng lên biết chủ nhân có chủ ý gì, "Huống chi, người này tệ, còn giúp đỡ ngươi ít."

      "Ta biết, chỉ thôi!" Diệp Như Phong chột dạ, mình cũng là do Cửu Dương dạy, Vô Song cùng Cửu Dương ngây người bao lâu, sao có thể nhìn thấu điểm tâm tư kia. Bất quá, cũng sai, xem ra, còn cần học hỏi kinh nghiệm.

      "Phong Nhi, ngươi... là ai!"

      Diệp Định Thiên tỉnh lại, vừa định hỏi nữ nhi, vừa rồi có phải là hay , ngờ nhìn thấy nam nhân nghiệt cùng nữ nhi thân mật dựa vào chỗ, lập tức chất vấn.

      "Vô Song, gặp qua cha ta!"

      Vô Song bị chủ nhân kêu tên, vội vàng , "Phụ thân chủ nhân, ta là khế ước hỏa hệ ma thú của chủ nhân!"

      "Hỏa hệ ma thú, hình người? Lãnh chúa trở lên?" Diệp Định Thiên nhìn Vô Song, bộ khó tin nhìn nữ nhi. Nàng chỉ bình tĩnh gật gật đầu, mà Diệp Định Thiên đạt được đáp án, chân mềm nhũn, Vô Song vội vã đỡ lấy , "Phụ thân chủ nhân, đừng hôn mê!"

      Diệp Định Thiên sắc mặt có chút lúng túng, cũng muốn,nhưng mà quá đả kích!

      "Cha, ngươi coi như nằm mơ là được rồi. Bất quá, thân phận của ta chớ ra ngoài, người ngoài chỉ biết là ta là phong hệ triệu hoán sư, Vô Song là con bài chưa lật của ta, nhất định được để cho bọn họ biết ta là thất hệ toàn năng..."

      Diệp Định Thiên chỉ cảm thấy choáng váng đầu, may mắn Vô Song đỡ mới té. Diệp Như Phong cũng rất bất đắc dĩ, nàng chỉ thực thôi a.

      "Như Phong, ngươi nhéo cha cái được ?"

      "Vì sao? Cha, ngươi làm sao vậy?"

      Diệp Như Phong nhìn cha với vẻ mặt hiểu, thế nhưng vẫn bấm cái, Diệp Định Thiên đau nhăn lại mày, lại cười ngốc, được nửa ngày mới mở miệng, "nữ nhi của ta là thất hệ toàn năng triệu hoán sư!"

      Diệp Như Phong cùng Vô Song nhìn Diệp Định Thiên, là quá mất mặt, cư nhiên...

      Diệp Định Thiên vội vã che miệng lại, nhìn nữ nhi, giọng , "Phụ thân giữ kín!"

      "Bảo mật, thất hệ toàn năng?"

      Nam tử tới, nhìn mấy người, Như Phong nở nụ cười, "Ngươi cũng biết, vậy ta có phải diệt khẩu hay ?"

      Vô Song ánh mắt lạnh lẽo, ngăn cản nam tử. Nam tử tới trước mặt bọn họ ngồi xuống. "Thanh Dật, tên của ta!"

      "Thanh Dật, nhàng khoan khoái phiêu dật, ngươi vì sao mặc luôn y phục màu trắng, màu đen phù hợp tên của ngươi!" Như Phong dứt lời, nam tử suy tư hồi, gật gật đầu, "Ừm."

      "Ngươi vì sao cứu ta?" Diệp Như Phong nghĩ đến ra tay cứu giúp, rất tò mò biết vì sao, lạnh như băng, thích chuyện, vì sao lại cứu nàng?

      Thanh Dật nhìn nàng, lâu gì.

      "Vậy ngươi bảo mật thân phận của ta?" Diệp Như Phong nhìn , có cảm giác chuyện với thực rất mệt, trước đây mình cũng như vậy ? Bất quá, sư phó sai, tới đây, tại sao lại phải khổ ha háở sống qua ngày? Cười đối mặt nhân sinh mới đúng, cười đến xán lạn, cừu nhân (kẻ thù) thổ huyết càng lợi hại!

      "!"

      Thanh Dật cần suy nghĩ, khoát trả lời, "Sau này ta theo ngươi!"

      "Vì sao?"

      Thanh Dật nhìn nàng, , chỉ là nhìn nàng!

      "Quên , coi như ta hỏi, nhưng ngươi muốn theo ta dù sao cũng phải khẳng định, ngươi làm thương tổn ta và cũng có mục đích!"

      " !"

      Thanh Dật trả lời gọn gàng, đơn giản!

      "Tốt lắm, sau này chúng ta liền cùng nhau !" Diệp Như Phong mỉm cười, đối với lời hứa của bỗng cảm thấy tín nhiệm!

      Lời tác giả:【 canh , sao sao đại gia, có phải hay cảm thấy đủ đặc sắc đâu? Này văn văn thuộc về mạo hiểm chiến đấu văn văn, tuyệt đối phấn khích nga, đại gia vội vàng nhảy hố , chậm, phải hầm cầu lạp!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 21: Nửa đêm bị ám sát!
      Edit: Amu

      "Phong nhi, sau này chúng ta đâu?" Ra khỏi Diệp gia, Diệp Định Thiên đột nhiên cảm thấy hoang mang, mình thực biết nên đâu.

      Diệp Như Phong nhìn Thanh Dật, "Ngươi định đâu rồi?"

      Thanh Dật nhìn nàng, "Ngươi đâu ta liền theo đó!"

      "Cũng tốt, Vô Song, chúng ta liền lên đường , tới thành tính thành thôi, lưu lạc!"

      "Vâng, chủ nhân." cần chủ nhân , Vô Song cũng biết chủ nhân nhất định du sơn ngoạn thủy. Chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể mau chóng tu luyện, cũng chỉ có như thế quá trình rèn luyện mới có thu hoạch, việc này đối với nàng mà là rất quan trọng.

      "Phong nhi, cha vô dụng, có thể cho ngươi gia đình hoàn chỉnh..." Nghĩ đến nhi tử mất tích, Diệp Định Thiên trong lòng bất an. Cũng biết phải mất bao nhiêu thời gian mới tìm được con trai, lại cũng cho nàng gia đình.

      Diệp Như Phong nắm tay phụ thân, "Phụ thân đừng như vậy, chúng ta bây giờ đây là rèn luyện, chờ Phong nhi thực lực cường đại, nhất định có thể diệt mấy lão già Diệp gia. Đến lúc đó ngươi làm Diệp gia chủ, Như Phong lại tìm về đệ đệ nhà đoàn viên!"

      Diệp Định Thiên mắt chua chát , "Hài nhi, chúng ta chỉ cần khỏ mạnh liền tốt, báo thù... Cha dám nghĩ." Chư vị trưởng lão là Lãnh chúa cấp bậc, biết phải tới khi nào mới có bản lĩnh như thế.

      "Cha, tin Phong nhi, năm sau, Phong nhi nhất định làm Diệp gia cấp phải chôn cùng mẫu thân!" năm sau, nàng nhất định phải làm cho tất cả mọi người biết, nàng- Diệp Như Phong, là người mà bọn họ chọc được , nhất định có thể tự tay giết từng tên hỗn đản bức tử mẫu thân.

      "Thế nhưng năm, Phong nhi có thể đột phá cửu cấp sao? Diệp Định Hùng 35 tuổi mới cửu cấp đỉnh, cũng nhiều năm , cũng có đột phá..."

      "Phụ thân chủ nhân, ngươi có biết chủ nhân xem xong khế ước trận pháp sau bao lâu lĩnh ngộ khế ước trận pháp ? Ngươi có biết nàng chỉ cần thời gian tháng liền tu luyện đến nhị cấp ma pháp triệu hoán đỉnh, hơn nữa còn là ngũ hệ cùng tu ? Còn hai hệ khác, đó là chủ nhân biết làm thế nào để tu luyện, bằng ..."

      Vô Song nhìn Diệp Định Thiên trừng lớn mắt, muốn kích thích , ai kêu hoài nghi năng lực chủ nhân, tin chủ nhân trong vòng năm đột phá Lãnh chúa cấp bậc, tuyệt đối có thể làm được!

      Thanh Dật nghe thấy lời Vô Song, chỉ là nhíu nhíu mày, ánh mắt tinh quang chợt lóe, liền khôi phục trấn định.

      "Xem ra là ta quá lo lắng!" Diệp Định Thiên lau mồ hôi trán, tháng, ngũ hệ cùng tu, tốc độ như vậy...

      "Thanh Dật công tử, ngươi có điểm kinh ngạc nào?"

      Cư nhiên còn có người bình tĩnh như vậy, chỉ nhíu mày chút. còn tưởng rằng đem (Dật) dọa nhảy dựng, hoặc là mặt biến sắc cũng tốt, thế nhưng, vì sao chỉ như vậy mà thôi...

      "Kinh ngạc!" Liền hai chữ, Vô Song nhìn thiếu niên ở trước mắt, nhưng mà biểu tình của ngươi nào có kinh ngạc a. tồn tại của mỗi dây mỗi khắc đều kích thích (VS) a!

      "Chủ nhân, ta có thể trở về chưa?" Diệp Như Phong gật gật đầu, Vô Song trở về nghỉ ngơi. Diệp Như Phong nhìn Thanh Dật, "Chúng ta cũng nghỉ ngơi chút, ngày mai xuất phát!"

      "Ân!" Thanh Dật lui ra, Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, vẻ mặt lo lắng, "Phong nhi, Thanh Dật này có thể đem thân phận của ngươi tiết lộ ra ngoài hay , có thể tin được ?"

      Diệp Như Phong trấn an , " , cũng phải người như vậy, ta tin tưởng , cũng tin tưởng ánh mắt của ta!" mặc dù mặt ngoài lành lạnh, nhưng lại phải là người xấu. Diệp Định Thiên nghe vậy, gật gật đầu, thêm gì nữa. Hai cha con nàng hàn huyên chút rồi mỗi người trở về phòng ngủ.

      Nửa đêm, gió đêm thổi , lá cây vang lên xào xạc. Trong khí cỗ sát khí cường đại lộ ra. Như Phong lập tức mở mắt, có thể cảm nhận được ràng sát khí tới gần, vội vã đứng dậy, lại cảm nhận được uy áp cường đại của đối phương, chân mày cau lại.

      "Vô Song, bảo hộ phụ thân!" "Chủ nhân!" Vô Song cam lòng, vừa định nhiều lời, liền phát Thanh Dật biết từ lúc nào đứng ở phía sau bọn họ, ánh mắt lạnh như băng nhìn . Vô Song run lên, biến mất vô ảnh...

      "Gia chủ ra lệnh, cần được lưu người sống!"【 canh hai, sao sao đại gia, nha nha rất nỗ lực nga, số lượng từ ở trướng đâu! Đại gia cũng muốn cố lên nga! 】
      sanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :