1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thú sủng thiên hạ, toàn năng triệu hoán sư - Tiểu Giã Áp

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 9: chịu nổi đả kích!
      Edit: Amu


      " có việc gì!" Cửu Dương lắc lắc đầu, bị đả kích, cần tỉnh táo lại chút.

      "Đồ nhi ngoan, ngươi cứ từ từ lĩnh ngộ, vi sư ngủ trước!"

      Diệp Như Phong gật gật đầu, tiếp tục vùi đầu làm việc chăm chỉ. Vô Song công tử sau khi bị dọa quyết định nhìn nàng nữa. Chủ nhân, trốn được nha. Nghĩ tới đây, vèo cái nhanh chóng nghỉ ngơi.

      Chớp mắt ba ngày trôi quá. Sách xem gần hết, kỹ năng mới cũng lĩnh hội. Sư phó mấy ngày nay rất là yên tĩnh a, Diệp Như Phong hiếu kỳ hỏi.

      "Sư phó, lúc ta rời ngươi thể cùng ta sao?"

      Cửu Dương mở mắt ra nhìn nàng, mặt thoáng qua tia kinh ngạc.

      "Ngươi nguyện ý dẫn ta ?"

      Diệp Như Phong gật gật đầu. "Người là sư phó của ta, ta đương nhiên nguyện ý mang ngươi , chỉ là ta biết an trí ngươi thế nào cả." Dù sao sư phó chỉ là mảnh hồn phách, khó lòng an trí.

      Cửu Dương nghe thấy lời của nàng, mắt bỗng hồng lên, nhìn nàng, lại thở dài, "Quên , lấy bản lĩnh bây giờ của ngươi dẫn ta cũng được, ta như bây giờ, trừ phi ghép lại thân thể, bằng có cách nào ra được."

      "Ghép lại thân thể? Ta có thể giúp ngươi!" Diệp Như Phong cắn răng, sư phó là người duy nhất tốt với nàng, mặc dù nàng khó có thể tiếp thu đạo lý dạy, thế nhưng nàng rất thích cá tính tự nhiên của sư phó, cũng chính cho nàng cảm giác tự mình có thể trở nên mạnh mẽ.

      Cửu Dương thở dài, "Đúc lại thân thể rất phiền phức, đồ nhi ngoan, chờ ngươi tới thần vương mới có năng lực này."

      "Thần vương?" Đó là gì cấp bậc gì? Vì sao nàng cảm thấy cao, xa xôi.

      "Triệu hoán sư cơ bản nhất chia làm cửu cấp, cũng xưng là ma pháp, mà chúng ta chính là ma pháp triệu hoán sư, sau liền chia làm, lãnh chúa, (tiền, trung, hậu đỉnh) đại lãnh chúa, (tiền, trung, hậu đỉnh), đế vương, (cũng xưng là quân chủ)(1-9 cấp) đế thần, (1-9 cấp) đế tôn (1-9 cấp) sau là được thần vương, (1-9 cấp) thần quân, (1-9 cấp) thần hoàng, (1-9 cấp) thần tôn, (1-9 cấp) cuối cùng lại là thánh giả, (1-9 cấp) thánh vương, (1-9 cấp) thánh thần, (1-9 cấp) thánh tôn (1-9 cấp), ma pháp sư cùng triệu hoán sư có thể cùng tu luyện, nhưng là thể trở thành triệu hoán sư và ma pháp sư, hoặc là chiến sĩ, mà chiến sĩ cũng chia làm tới cửu cấp, sau đẳng cấp đều như nhau, ma pháp sư cũng giống như vậy, càng về phía sau tu luyện càng khó, có chút người tiêu phí ngàn năm cũng chưa chắc có thể tu luyện tới thần vương, vi sư..."

      "Ngàn năm?" Tu luyện tới thần vương cần thời gian lâu như vậy? Thảo nào sư phó tinh thần sa sút như thế, ra là bởi vì thời gian.

      "Sư phó, bây giờ là cấp bậc người là gì?"

      Nhắc tới tu vi của mình, Cửu Dương thần thái phấn khởi, "Vi sư là thánh vương, ngũ hệ ma pháp triệu hoán sư!" Cũng chính là ma pháp sư và triệu hoán sư song tu.

      "Sư phó xuyên qua được mấy nghìn năm rồi?" Diệp Như Phong nhíu nhíu mày, xem ra sư phó xuyên qua nơi này ngày tháng rất thuận lợi, dựa theo thời gian xuyên việt, bên kia chỉ có mấy năm mà thôi!

      Cửu Dương đỏ mặt, bị chất vấn vẻ mặt khó chịu, "Sao có thể, ta chỉ cần mấy trăm năm mà thôi, vi sư là ai, thiên phú sao có thể cùng những người đó so sánh với, vi sư là thiên tài, sao có thể cần thời gian lâu như vậy!"

      "Vậy ta cần tới mấy trăm năm, có lẽ mấy chục năm là đủ rồi!"

      Cửu Dương nghe thấy nàng tự lẩm bẩm lời, bước chân hụt cái, thiếu chút nữa té ngã xuống đất, đồ đệ, ngươi thể thôi đả kích vi sư sao!

      "Cũng tại, thiên phú của ngươi so với vi sư mạnh hơn nhiều!" Cửu Dương nhìn nàng, biết nàng ở lâu tại đây.

      "Đồ nhi, còn có việc vi sư muốn cho ngươi, hi vọng ngươi có thể nhớ kỹ!"

      "Xin sư phó hãy !"

      "Nếu có ngày, ngươi gặp Phượng gia đại tiểu thư, ngươi cho nàng, cần đợi vi sư nữa!" Cửu Dương mặt tràn ngập nỡ, nhưng vẫn lại cắn răng mở miệng.

      "Đồ nhi nhớ kỹ!"




      Lời tác giả:【 ngày mai chúng ta tiểu Như Phong liền muốn ra, có hay chờ mong nam chủ lên sân khấu , cất giữ tỏ vẻ, nhắn lại đề cử tỏ vẻ, muốn mỹ nam sao? Tỏ vẻ, tỏ vẻ! 】

      Chương 10: thời khắc ly biệt sắp tới, sư phó tặng đồ!

      Edit: Amu


      "Sư phó cũng biết ngươi ở tại chỗ này được mấy ngày, chỉ hi vọng ngươi có thể trưởng thành nhanh lên chút, có lẽ như ngươi , ngày có thể đúc lại thân thể cho sư phó, sư phó còn có thể ra ngoài nhìn lại thế giới này!" Cửu Dương thở dài, đáy lòng mang theo niềm trông mong nhè .

      "Đồ nhi nhất định nỗ lực !"

      Nàng biết mình cần phải qua bao lâu, thế nhưng nàng cố gắng trong thời gian ngắn nhất trở về, giúp đỡ sư phó đúc lại thân thể. Như , mình xem xong những sách này đích thực cần mấy ngày, ở đây cũng phải nơi nàng có thể ở, nàng có thù oán muốn báo, cha chờ nàng trở lại cứu, thù của mẫu thân, và đệ đệ mất tích, nàng muốn tìm về.

      "Được!"

      Có thể gặp phải đồ đệ như vậy, thực cảm thấy rất thỏa mãn.

      "Sư phó, có thể cho đồ nhi biết ai đem ngươi biến thành như vậy ? ngày đồ nhi báo thù cho ngươi!" Sư phó là thánh vương cường giả, có thể giết chết , chắc chắn cũng là thánh vương khác cường giả khác, mặc dù tại nàng thể giúp sư phó báo thù, nhưng chờ nàng tới thánh vương nhất định báo thù cho !

      Cửu Dương nhìn nàng phát ra ánh mắt lạnh lẽo, "Thù của sư phó, sư phó muốn tự mình báo!"

      Diệp Như Phong gật gật đầu, sư phó cũng giống nàng, thích người khác giúp đỡ, như vậy tùy được rồi, nàng cũng chỉ muốn đúc lại thân thể cho sư phó là được.

      " tu luyện , tới lúc ngươi đạt nhị cấp ma pháp triệu hoán sư là có thể ra ngoài!"

      "Đồ nhi nhớ kỹ!" Sau mỗi ngày, Diệp Như Phong đều rất nỗ lực đọc sách, học tập kỹ năng, sách bày ở phía càng ngày càng ít. Nửa tháng sau, tất cả kỹ năng cũng xem xong, cũng gần lĩnh hội hết, thực lực của nàng cũng tăng lên tới ma pháp triệu hoán sư nhị cấp, mặc dù chỉ là sơ cấp, thế nhưng là phi thường biến thái. Nhưng Diệp Như Phong cũng tính toán rời mà tiếp tục tu luyện. Thẳng đến tháng sau, thực lực của nàng tới đỉnh nhị cấp ma pháp triệu hoán sư lúc này mới tính toán rời . Mà tháng này, nàng hề bỏ linh cơ tu luyện nào, năm hệ cùng tu luyện, quang ám hai hệ bởi vì Cửu Dương chưa từng gặp, nên cũng có cách nào tu luyện. Diệp Như Phong cũng để ý đến, nàng chỉ cần năm hệ cũng đủ dùng, quang ám sau này tu luyện cũng được.

      "Sư phó!"

      "Đỉnh nhị cấp ma pháp triệu hoán sư, thiên phú tiểu Phong Phong là biến tháu mà"

      Cửu Dương thấy thành tích của nàng liền khiếp sợ, năm hệ cùng tu luyện, cư nhiên có thể tháng tu luyện đến đỉnh nhị cấp ma pháp triệu hoán sư, ma pháp triệu hoán sư đồng thời tu luyện tốc độ là thần tốc!

      "Là do sư phó dạy bảo tốt!"

      Như Phong cười cười, mặc dù muốn rời , nhưng là lại có thể cảm nhận được kỳ vọng Cửu Dương đối với nàng, nàng thầm thề, nhất định để cho thất vọng.

      "Rất tốt, quả nhiên nhìn lầm người mà, lời sư phó chỉ điểm chắc nhớ hết ?"

      Như Phong gật gật đầu, "Vâng, sư phó, đồ nhi muốn !" Con đường phía trước rất dài, nàng cần giương cánh bay cao, nàng ở ơi cao nhất nhìn xuống thế giới này, còn có thế giới kia nữa.

      "Rất tốt, chiếc nhẫn trữ vật này là lễ vật sư phó tặng ngươi, có thể chứa đựng tất cả mọi thứ ngươi cần, dung lượng chỉ cần ngươi đem núi vàng núi bạc chuyển vào hết, hẳn là đủ cả. Những thứ này là quặng cao cấp, thích gì lấy mua, ngàn vạn cần tiết kiệm. Bất quá quặng cao cấp này ngươi nên đổi thành cấp thấp hay trung cấp mà sử dụng, dù sao thực lực của ngươi bây giờ quá thấp, so với mấy gia hỏa mạnh mẽ nay chưa đủ. Hãy chú ý giấu chính mình, sư phó đưa cho ngươi đủ để dùng mấy chục năm, ngươi cũng phải nỗ lực, hiểu chưa?"

      "Đồ nhi cảm ơn sư phó!" Diệp Như Phong chút khách khí lấy chiếc nhẫn trữ vật mang lên tay, rất là hài lòng, lớn vừa vặn!

      "Những thứ đồ khác sư phó giữ lại, ngươi lấy được!"

      Cửu Dương cười , Như Phong nhìn dây xích tay cách đó xa, hài lòng gật gật đầu, "Sư phó, ta mang theo cái kia rất đẹp, cho ta được ?" Cửu Dương khóe miệng co rút, tiểu gia hỏa này, quả thực học vô sỉ rất nhanh!

      Ta đọc bản cv rồi, ta có ý gì nhưng các n.vật có vấn đề gì đó phải, hở biết thiên phú tu luyện của nữ chính liền ngất, ngất liên tục, ngất ngừng nghỉ, với lại nội dung diễn ra nhanh quá nên có cảm giác nhàm chán. Nhưng nội dung chính của nó rất hay http://***************.com/images/smilies/icon_wink.gif chung ta ủng hộ nàng, ráng ed cho m.n đọc nhé <3

      Chương 11: Ra ngoài gặp phải cố nhân!

      Edit: Amu


      "Cầm !" Cửu Dương phóng khoáng , mặc dù rất thích thứ này, thế nhưng dù sao cũng là đồ vật nữ tử, đồ nhi thích, liền tặng a!

      "Cảm ơn sư phó, đồ nhi đây!"

      Diệp Như Phong cáo biệt sư phó, mặc dù Cửu Dương thực lòng nỡ, nhưng lại cười ha hả phất tay cái, " , , nên ầm ĩ ta, chờ ta ngủ giấc, ngươi lại trở về! Vô Song, bảo hộ tốt tiểu Phong Phong, bằng ta quất chết ngươi!"

      Vô Song công tử trịnh trọng gật đầu, lần này chống đối vì nhìn ra được Cửu Dương thương đồ nhi này, đồ đẹ cứ như thế lẽ nào đau.

      "Chủ nhân, chúng ta thôi!"

      Như Phong gật gật đầu, Vô Song mang nàng tới tầng cao nhất của tháp, Như Phong nhìn cửaa tháp màu trắng, phiếm quang mang nhàn nhạt.

      "Đây là người kia hạ phong ấn, sư phó của ngươi bị vây ở chỗ này ngàn năm, người kia cố ý thả người vào, hơn nữa thiết lập trận pháp, ngươi có thể thể ra ngoài, chỉ có thể nhờ chính ngươi!" Vô song công tử dựa vào bên, nhìn nàng, hoàn toàn bộ dáng liên quan tới ta, Như Phong nhéo nhéo mày, người này, là khế ước thú của mình sao?

      "Ngươi có muốn vào hay ? Chờ ta ra, ngươi liền ra được!"

      Vô song công tử lập tức bay vào, hoài nghi năng lực của nàng, bởi vì biết, nàng có khả năng trở ra. Như Phong vào giữa trận pháp, ánh vào trước mắt chính là hình ảnh ngừng chém giết, máu tươi nhễ nhại, khắp nơi đều là thi thể, từng nhóm ma thú điên cuồng xông tới như muốn đem nàng xé thành mảnh .

      "Ấu trĩ!"

      Như Phong hừ lạnh tiếng, vung tay lên, môi mỏng khẽ mở, "Phong chi lưỡi dao sắc bén! Thanh (tiếng vọng của thanh)!"Ma thú trước mắt chen chúc mà đến, toàn bộ bị vô số lưỡi dao gió sắc bén giết chết biến mất trong nháy mắt.

      "Chủ nhân, thực lực của ngươi..." Quá cường đại, vừa rồi uy lực chủ nhân phát ra?

      "Đây là ảo cảnh, ta nghĩ năng lực của ta cao bao nhiêu ảo cảnh liền liền cao bấy nhiêu, tất cả đều là hư mà thôi!" Nàng cũng biết vừa nãy năng lực cao bao nhiêu, dù sao, trở thành hư là được rồi.

      "Chủ nhân..."

      Ngươi cũng quá lợi hại, liếc thấy ra, xem ra cuộc sống sau này chắc chắn so với theo Cửu Dương tốt hơn. "Chủ nhân, ngươi còn có lục hệ chưa có triệu hoán thú, ngươi muốn tìm được ma thú thích hợp sao?" Điểm này có thể giúp!

      Diệp Như Phong ra ngoài tháp, thân thể nhàng rơi xuống. Vô Song theo bên người nàng, đỏ trắng, rất được, chỉ là thân thể của nàng quá , có vẻ được xứng cho lắm.

      "Ban đầu là tộc trưởng ở đây tống ta vào, ngươi chúng ta có nên hảo hảo cảm ơn hay , cho ta cơ hội như vậy?"

      Vô Song nhìn chủ nhân khóe môi tươi cười, toàn thân run lên, là khủng khiếp, người nọ xui xẻo.

      "Chủ nhân, ngươi muốn ta báo thù cho ngươi thế nào?"

      Như Phong ngoái đầu nhìn lại, mỉm cười, bởi vì y phục người cũng sạch , cho nên lúc này dung mạo toàn bộ trông như mỹ nhân khó gặp hại nước hại dân, mặc dù còn , vóc người chư nảy nở, nhưng cũng che giấu được.

      " , nữ tiêm (đụng chạm, gian tà) nam giết?"

      "Chủ nhân..."

      Vô Song nhìn nàng, khóe miệng co quắp, nàng cũng quá ngoan độc , gọi Vô Song công tử làm việc này, nàng thế nào lại nhẫn tâm như thế. Vội vã lộ ra biểu tình đáng thương, tranh thủ đồng tình.

      "Ước (tiếng ngạc nhiên, giống từ "Ơ"), ở đâu ra tiểu mỹ nhân, vậy mà chạy đến nơi đây, là có can đảm!" lục cấp ma thú tới, nhìn Như Phong, đôi mắt mang theo vẻ khát máu hưng phấn, Như Phong chỉ đứng ở nơi đó, xinh đẹp cười.

      " với tộc trưởng, ta rèn luyện trở về!" Như Phong từ trong lòng lấy ra chuỗi tinh thạch, ma thú sau khi nhìn thấy, mắt trừng lớn, thét to: "Quái vật ra ngoài!"

      "Chủ nhân, vì sao bọn họ lại gọi ngươi là quái vật?" Vô Song nghe thấy xưng hô như thế, trong lòng rất tức giận. Đối với quá khứ chủ nhân, chưa bao giờ biết, Như Phong nhàn nhạt đem chuyện của nàng tất cả đều cho Vô Song, Vô Song sau khi nghe tức giận muốn giết người.

      "Quá đáng chết, chờ chúng ta ra, thứ nhất phải đem Diệp gia tiêu diệt!"

      Bất quá khiến khiếp sợ nhất là chủ nhân ngay cả có bất kỳ linh cơ nào vẫn có thể đem cấp năm ma thú nháy mắt giết, quá kinh khủng, khó trách bọn lại gọi nàng là quái vật, kỳ thực nên gọi biến thái mới đúng!

      Như Phong đáp lời, trận tiếng bước chân dồn dập xô lại, bụi qua , tộc trưởng mang theo chúng ma thú xuất ở trước mặt Như Phong...


      Lời tác giả: http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gif 【 canh hai, hình như nam chủ còn là chịu ra, , các ngươi quá lười nọa , có đề cử, có nhắn lại, có cất giữ, có hoa tươi, sao có thể ra thấy các ngươi, có vô song liền đủ khách khí! 】

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 12: Như Phong khác thường!
      Edit: Amu


      "Ngươi... làm thế nào ra ngoài được?" Tộc trưởng giật mình ngay cả chuyện cũng lắp, cho tới bây giờ đều ngờ nàng còn có thể ra, nhìn nàng hoàn hảo tổn hao gì đứng trước mặt , bên người còn mang theo ma thú biến hóa tuyệt sắc tao nhã, hơn nữa thực lực sâu lường được, ngay cả cũng thể dò xét, tộc trưởng thể bình tĩnh.

      Diệp Như Phong khóe môi nhợt nhạt cười, "Tộc trưởng ngươi gì vậy, ta thế nào? làm thất vọng hảo tâm đề bạt của ngươi đem ta tống vào bên trong tu luyện chứ?" Diệp Như Phong thanh rất dịu dàng, bàn tay đặt mặt vẫn treo nhàn nhạt tươi cười, chỉ là nụ cười kia nhìn thế nào cũng làm cho người ta toàn thân được tự nhiên, dám tin nụ cười của nàng là thiện ý.

      Tộc trưởng sắc mặt nháy mắt trắng bệch, nhìn Diệp Như Phong, lại ngừng nhìn đại nhân vật bên người nàng, nha đầu này căn bản phải là đối thủ của , mà nàng người bên cạnh nàng, thể trêu vào!

      "Chủ nhân, ngươi nghĩ xử trí bọn họ như thế nào?"

      Vô Song mặt khuôn tuyệt sắc lộ ra mạt tươi cười, đặc biệt mê người, tương phản với nụ cười ấm áp của Diệp Như Phong, ngược lại làm chúng ma thú toàn thân run lên, đặc biệt là tộc trưởng, chân đều trở nên mềm nhũn, nam nhân sâu lường được này cư nhiên gọi nàng chủ nhân, nàng kia là... Triệu hoán sư!

      "Ngươi xem? lúc trước thế nhưng hảo tâm tống ta vào, nếu ta sao có thể có được cơ duyên này, hơn nữa, còn có thể khế ước với ngươi?" Nhắc tới khế ước, Vô Song sắc mặt trở nên rất khó coi, kiếp này mất mặt nhất chính là cái này, tự nhiên té xỉu lại bị khế ước, thể, thể quên chuyện này!

      Diệp Như Phong khóe môi khẽ câu, nhìn khuôn mặt tuyệt sắc Vô Song trở nên trầm, ý cười càng đậm. "Như vậy , giao cho ngươi xử trí, làm ma thú khế ước của ta, cho ngươi cơ hội biểu !"

      Tộc trưởng toàn thân run lên, giao cho xử trí, nhìn tuyệt sắc ma thú này bộ dáng hùng hổ, giao cho , bọn họ còn có mạng sống sao?

      "Tiểu tổ tông..."

      " thể tiếp thu nha, ta mới 13!" Diệp Như Phong môi mỏng hé mở, nhìn bộ dáng Vô Song tức giận, qua khế ước truyền cho biết, cần giết , bởi vì, nàng muốn bọn họ chết!

      "Đại nhân..."

      "Lần trước ngươi phải gọi ta tiểu nha đầu sao?" Diệp Như Phong nhìn , vẻ mặt thành , tộc trưởng sắc mặt lúc trắng lúc xanh, trước khác nay khác, lần trước nàng còn là phế vật, thế nhưng lần này, nàng chẳng những là triệu hoán sư, hơn nữa còn có bản lĩnh khế ước ma thú mạnh mẽ như vậy, gọi nàng là nãi nãi, tổ tông cũng có thể!

      "Là ngươi đưa chủ nhân ta vào?"

      Vô Song cong môi, đôi mắt hoa đào mị hoặc nhân tâm lưu chuyển, nhìn tộc trưởng toàn thân run rẩy kiên trì gật gật đầu, nguyên bản khuôn mặt trầm của Vô Song đột nhiên lộ ra nụ cười sáng lạn. " như vậy, ta còn thực rất cảm tạ ngươi, có ngươi, ta liền gặp thấy chủ nhân, cũng thể ra , vì cảm tạ ngươi, cho nên ngươi liền đem ma thú tinh thạch thượng đẳng ở đây đưa cho chủ nhân !"

      "Cứ như vậy?" Tộc trưởng nhìn , vẻ mặt khiếp sợ, còn tưởng rằng bị đánh hoặc là đem thiên đao vạn quả, ngờ chỉ là như vậy...

      Vô Song mỉm cười nhíu mày, "Ý của ngươi là quá ?"

      Tộc trưởng vội vã lắc đầu, vội vã lấy chiếc nhẫn trữ vật cung kính giao cho ,
      Vô Song nhận lấy, chỉ liếc mắt nhìn liền đưa cho chủ nhân. Diệp Như Phong nhận lấy, nhìn bên trong tinh thạch cũng nhiều lắm! Bất quá Vô Song làm như vậy, nhất định là có mục đích.

      "Chủ nhân, như vậy đủ sao?"

      Diệp Như Phong nhíu nhíu mày, "Cố mà nhận vậy!"

      Tộc trưởng nhẫn nhị, cố mà nhận? Nàng có biết, đây chính là gốc gác của mấy trăm năm nay, nàng lại còn cố mà làm, nếu phải đại nhân vật ở trước mắt này, sớm chưởng đánh chết!

      "Phiền phức tộc trưởng đại nhân đem ma thú lục cấp trở lên đều kêu đến!"

      Diệp Như Phong thanh lạnh lẽo, tộc trưởng mặc dù rất nghi hoặc, thế nhưng cũng gọi tới. Bất quá cũng nhiều, chỉ có hai ba mươi con, toàn bộ xuất , thấy Diệp Như Phong, sắc mặt rất là bực bội, nhưng lại ngại tộc trưởng, dám nhiều.

      "Vô Song, có ma thú tệ ?" Vô Song con ngươi đảo qua, nhíu nhíu mày, "Chủ nhân, có!"

      " thôi!" Diệp Như Phong nhanh về phía trước, nhìn phía sau bọn họ đám các ma thú. Thẳng rời , Diệp gia, ta trở về!



      Lời của tác giả:【 đại gia nên gấp gáp, văn văn trung mỹ nam vô số, nghiệt thành đàn, như nghĩ đặt hàng, đề cử, nhắn lại, cất giữ, mỹ nam lửa nóng dự định trung... 】

      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gif
      truclove105 viết:
      truyện hay nàng edit cũng tốt nữa nhưng k pít mấy chương vậy nàng ....
      Đặt gạch xây nhà tại đây
      http://***************.com/images/spacer.gif
      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif

      9 phần, chắc 500 chương nàng ak. http://***************.com/images/smilies/icon_mrgreen.gif

      Chương 13: Bạch y thiếu niên tương trợ! (cầu bao dưỡng)
      Edit: Amu
      Chương này là ta tặng cho ngoung1412, xuanhien77 vì thanhks ủng hộ mấy chương gần đây. Tất nhiên còn số bn khác nữa, ta trả nợ sau nhé http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif http://***************.com/images/smilies/icon_bow.gif



      "Vô Song, vào thôi!" Diệp Như Phong thản nhiên , nàng cũng muốn muốn người của Diệp gia thấy bên người nàng mang theo Vô Song, nhữn ấy gia hỏa ấy rất tham lam, nàng rất ràng bọn họ là hạng người gì.

      Vô song hóa thành đạo hồng quang bay vào trán Như Phong, "Chủ nhân, ma thú tinh thạch cấp năm trở lên có thể đổi lấy ít thuốc trị thương, đến lúc chủ nhân xử lý xong chuyện trong nhà, rồi đến chợ xem chút, có thể dự trữ ít!"

      "Thuốc trị thương?" Diệp Như Phong nhíu mày, vẻ mặt hiểu. Vô Song giải thích, "Luyện đan sư luyện chế đan dược, có có thể trị mọi công năng, bất quá luyện dược sư rất là hiếm lạ, có thể so với triệu hoán sư đa hệ cùng thậtc ít ỏi!"

      Ngày sau xuất hành, tránh khỏi việc bị thương, mua chút thuốc trị thương phòng khi cần đến, bổ huyết đan, chữa thương đan dược, có thể mua được liền còn gì tốt hơn.

      "Nga, vậy chúng ta rảnh rỗi lại xem, ta tại rất lo cho phụ thân, trước đảm bảo phụ thân an toàn lại !"

      Mặc dù cỗ thân thể này linh hồn chết , thế nhưng nàng nếu là Diệp Như Phong, cha cỗ thân thể này cũng chính là cha của nàng, nàng tự nhiên hảo hảo chiếu cố, thay nàng hảo hảo chiếu cố người nhà của nàng.

      "Chủ nhân trước đổi chút tiền , phía trước có cái hiệu cầm đồ, chủ nhân có thể chỗ đó đổi ít tiền, đổi bộ y phục, thuận tiện dò xét!" Có Vô Song chỉ điểm, Diệp Như Phong rất nhanh tìm đến gian hiệu cầm đồ, lấy ra tam khỏa tinh thạch nhị cấp ma thú, cùng viên nhất cấp ma thú tinh thạch, lấy tại đẳng cấp, bắt được những thứ này là có thể , hơn nữa có thể tránh ít tai mắt, chưởng quầy liếc mắt nhìn Như Phong cái, lập tức đổi cho nàng. Nở nụ cười, Diệp Như Phong cầm tiền, xoay người ly khai, vào lữ điếm y phục chọn kiện váy dài màu tím nhạt, đơn giản mà ràng, làm cho người ta trước mắt sáng ngời. Cộng thêm khuôn mặt nhắn tuyệt sắc, rất hấp dẫn người.

      "Chủ nhân, Vô Song nghe thấy Diệp gia muốn xử trí kẻ phản bội, biết..."

      Diệp Như Phong sắc mặt lập tức trầm xuống, nhìn phía trước đoàn người chen chúc, cấp tốc qua, liền nghe thấy thanh truyền tới từ rất xa trận quát mắng, cách đó xa ngồi ở loạt lão già, đài nam tử quỳ vẻ mặt hồ tra, toàn thân đầy vết roi, thế nhưng giữa trán lại lộ ra cam lòng cùng nồng đậm hận ý. Người này chính là phụ thân của Diệp Như Phong, kẻ phản bội Diệp gia!

      "Diệp gia hôm nay ngay trước mặt mọi người trong trấn, xử trí kẻ phản bội Diệp gia Diệp Định Thiên, Diệp Định Thiên vì bắt ma thú, đem Diệp gia đại tiểu thư Lá Như Ý (tại sao lại họ 'Lá' nhỉ?) đưa cho ma thú, tội nghiệt ngập trời, mọi khuyên bảo vô hiệu, hôm nay trước mặt mọi người xử trảm, răn đe!"

      Diệp gia chủ đứng ở đài, ngôn từ chính nghĩa, đem Diệp Định Thiên thành tội nhân tội ác tày trời, dưới đài mảnh huyên náo, kêu đánh kêu giết, quần chúng xúc động phẫn nộ.

      "Chủ nhân, người nọ là cha ngươi?"

      Vô Song có thể cảm nhận được tức giận người chủ nhân, đáp án rất ràng.

      "Đó!"

      "Chủ nhân, Diệp gia lão đầu có ít lãnh chúa cấp bậc cường giả, ngươi phải là đối thủ của bọn họ!" Này Diệp gia cũng tệ lắm, cư nhiên lãnh chúa cấp bậc trưởng lão, cái kia Diệp gia chủ cũng tới đỉnh cửu cấp, xem ra sống cũng đủ lâu!

      "Ta biết, thế nhưng cha thể chết được!"

      Diệp Như Phong như trước nhìn đài, người cha thuộc về cỗ thân thể này, cái gì cũng , trong mắt nồng đậm hận ý lại thế nào cũng che giấu được.

      "Cha ngươi là thất cấp chiến sĩ, thực lực rất tệ, giết quá đáng tiếc, chủ nhân, muốn ta xuất thủ sao?"

      Diệp Như Phong trầm mặc, nếu như Vô Song xuất thủ, phụ thân khẳng định có việc gì, thế nhưng nếu như xuất thủ, thân phận của nàng, nàng là triệu hoán sư liền khiến sóng to gió lớn, nàng nếu như nhớ sai, Diệp gia triệu hoán sư rất ít, cùng thế hệ này, chỉ có Lá Như Ý là thủy hệ triệu hoán sư!

      " đến giờ..."

      "Khoan !"

      Như Phong vừa định lên, liền nghe đến đạo bóng dáng màu trắng nhảy lên đài, ngón tay nhàng bắn ra, Diệp Định Thiên người gông xiềng lập tức được giải khai. Mọi người nhìn chằm chằm mặt thiếu niên trẻ tuổi. Cũng chỉ mười lăm mười sáu, khuôn mặt phong hoa tuyệt đại đều là nụ cười thản nhiên. nhìn tới Diệp gia trưởng lão mà hướng người ở dưới đài thản nhiên , "Chư vị, ta lại nghe Diệp Định Thiên cũng có cấu kết ma thú, phản bội Diệp gia mà ngược lại Diệp gia đem nữ nhi Diệp Định Thiên Diệp Như Phong đưa cho ma thú, đổi lại cho Diệp gia đại tiểu thư Lá Như Ý bị ma thú chộp, biết có phải vậy hay ?"

      "Chủ nhân, thiếu niên này ngươi biết ?"

      Diệp Như Phong lắc lắc đầu, nhìn bạch y thiếu niên đài, nàng có thể khẳng định biết. Mà nhìn biểu tình phụ thân, tựa hồ cũng biết, vậy là ai? Vì sao ra tay giúp bọn họ?

      Lời tác giả:【 canh hai, bạch y thiếu niên lên sân khấu, mỹ nam cái, bán đấu giá bắt đầu! 】

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 14: Vu tội, muốn gán tội cho người khác!
      Edit: Amu

      "Bạch công tử, ngươi đây là muốn làm cái gì?" Diệp gia gia chủ sắc mặt rất khó coi. Ai cũng biết, ở đây, địa vị Bạch gia là lớn nhất trong các gia tộc, mà tạo nên nghiệp này tất cả chính là Bạch Hạo-thiếu niên thiên tài chừng mười lăm tuổi trước mắt này. Năm ấy mười lăm liền đến thất cấp triệu hoán sư, hơn nữa còn là quang hệ triệu hoán sư, là nhân tài khó gặp đại lục khó có được, chỉ là ngờ cư nhiên lại nhúng tay việc này.

      Bạch Hạo đạm đạm nhất tiếu, nhìn Diệp gia trưởng lão đài, cũng có ý tứ sợ hãi, nhàn nhạt cười , "Bạch Hạo hôm nay đến đây là muốn đại nhân cấp Diệp thế bá cái công bằng. Ta tin Diệp thế bá lại cấu kết ma thú, là chiến sĩ mà Diệp Như Phong linh cơ cũng có, muốn ma thú làm cái gì?"

      Lời Bạch Hạo khiến dưới đài mảnh yên tĩnh. Lời Bạch Hạo sai, Diệp Định Thiên chỉ là chiến sĩ, chiến sĩ là cần ma thú , huống chi Diệp gia có thuần thú sư. Diệp Định Thiên đánh ma thú có ích lợi gì, nhi tử như vậy lại mất tích, nữ nhi là phế vật, căn bản cần ma thú rồi. Trong lúc nhất thời, dưới đài ai nấy nghị luận nhao nhao, Diệp gia gia chủ sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

      ngờ Bạch Hạo lại đột nhiên nhúng tay, lời của sai, Diệp Định Thiên phải triệu hoán sư, muốn ma thú làm cái gì? Như vậy ràng là bọn vu tội Diệp Định Thiên? Lời như vậy, chẳng phải là vu khống thành, thế nhưng...

      Bạch Hạo nhìn Diệp gia gia chủ cùng Diệp gia trưởng lão cười nhạt , "Chẳng lẽ Bạch Hạo chính xác? Nên để Diệp thế bá chính mình , đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Diệp Định Thiên nhìn Bạch Hạo, cắn răng, nghĩ đến nữ nhi bị bọn họ đem trở thành thức ăn ma thú, liền hận thể giết cẩu tặc Diệp Định Hùng kia.

      "Diệp Định Hùng, ngươi vì cứu con của ngươi trở về, đem Phong nhi của ta đưa cho ma thú, đổi hồi con của ngươi Diệp Như Ý (khụ khụ, cuối cùng ta hiểu, trong tiếng Trung "Diệp" người ta dịch là "Lá" thảo nào lại là "Lá Như Ý" xin lỗi mn http://***************.com/images/smilies/icon_cry.gif ) còn vô sỉ cướp phu nhân của ta mây mưa..."

      "Diệp Định Thiên, ngươi bậy bạ gì đó, cư nhiên dám vu tội bổn gia chủ trong sạch, ngươi là rất quá đáng!" Diệp Định Hùng tức giận quát, ngăn cản tiếp tục mở miệng, sớm biết thế nên đem cắt lưỡi, thực là tính sai!

      Bạch Hạo, rốt cuộc là ai cho lá gan, cư nhiên dám đến đây đến nháo . Xem ra, phải hảo hảo xử trí chuyện này, bằng danh dự đều mất hết. Nghĩ tới đây, Diệp Định Hùng trong mắt thoáng qua tia sát ý.

      "Chủ nhân, Diệp gia chủ nghĩ muốn giết cha ngươi!"

      Thanh Vô Song truyền đến rất nghiêm túc, khiến Diệp Như Phong nhíu mày. Nhìn Bạch Hạo, rốt cuộc vì sao nguyện ý giúp đỡ bọn họ? mặc dù là thiếu niên thiên tài, nhưng là lại có bản lĩnh cứu phụ thân trong tay Diệp gia gia chủ!

      "Vô Song, nơi này có thể mướn người dạy dỗ lãnh chúa ?"

      "Có, phía trước có mấy đoàn lính đánh thuê, biết có chịu đơn đặt hàng này hay !" Có thể có Lãnh chúa cấp bậc tu vi, lính đánh thuê này đoàn cũng đơn giản. Diệp Như Phong nhíu nhíu mày, chẳng lẽ muốn chính mình lên mới được sao?

      "Diệp gia chủ, Diệp thế bá lời còn chưa hết, như vậy cắt ngang, tốt lắm đâu..."

      Bạch Hạo vẫn cười nhạt , như cũ là như vậy vân đạm phong khinh. Diệp Định Hùng nhìn Bạch Hạo, cắn răng, vừa định , lại nghe thấy thanh xinh đẹp truyền đến.

      "Diệp Định Thiên được lui!" nữ tử mặc hoa lệ tới, tròng mắt đảo qua Bạch Hạo, cuối cùng rơi vào Diệp Định Hùng trước mặt, nghênh đón, sắc mặt lãnh lệ.

      "Diệp Định Thiên bắt ma thú đều tìm được người xá nhận (nhân chứng), dẫn tới đối chứng, xem còn có thể cái gì!"

      Nữ tử phất tay, mấy nam tử bị mang lên, thấy Diệp Định Thiên liền lớn tiếng kêu lên "Chính là , chính là bảo chúng ta cùng cùng bắt ma thú, bởi vì nữ nhi có linh cơ, cho nên muốn bắt ma thú hãm hại đại tiểu thư, hơn nữa đem đại tiểu thư đưa cho ma thú làm thức ăn..."

      【 canh , đại gia chút, Diệp Như Phong có thể hay lên, Bạch Hạo rốt cuộc là vì sao giúp đỡ Diệp Như Phong cùng Diệp Định Thiên! 】









      Còn đây là phần của hum nay http://***************.com/images/smilies/icon_redface2.gif
      Chương 15: Cuộc chiến sinh tử!
      Edit: Amu


      "Các ngươi bậy, ta căn bản biết các ngươi!" Diệp Định Thiên tức giận nhìn mấy người trước mắt. Diệp Định Hùng nổi giận , "Diệp Định Thiên, ngươi to gan, dám mưu hại Diệp gia thiên tài đại tiểu thư, lập tức chém!"

      "Diệp Định Hùng! Vu oan giá họa, ngươi cho là như vậy liền có thể giết ta sao? Ta phục, cho dù chết, ta cũng bỏ qua ngươi !"

      "Muốn gán tội cho người khác, bọn họ thế nhưng thanh thanh sở sở!"

      Diệp Định Hùng cười lạnh, sai người đưa áp đảo quỳ gối đài, vẻ mặt hung tàn, giết , sao có thể!

      "Bạch Hạo, lần này ngươi còn có cái gì có thể sao?" Diệp Định Hùng cười lạnh, Bạch Hạo nhìn , mặt mang mạt cười khổ, ngờ Diệp Định Hùng lại là người hung ác như vậy. Xem ra, Diệp thế bá là khó thoát kiếp!

      "Trừ phi Diệp Như Phong xuất , bằng tất cả mọi người đều thể đối chứng!"

      Bạch Hạo thở dài, Diệp Định Hùng cười ngoan, Diệp Như Phong sớm thành phân và nước tiểu (ý là bị tiêu hóa đó) ma thú, muốn nàng xuất trừ phi gọi ma thú lôi đến.

      Diệp Như Phong thấy nụ cười tự tin của mặt phụ thân biểu tình căm giận, khóe môi hơi câu ra, "Vô Song, chúng ta lên!"

      "Hành hình!"

      "Chậm !" Diệp Như Phong phi thân lên đài, đạo quần lụa mỏng màu tím khiến cả người nàng tươi mát thoát tục. mặt tuyệt sắc tất cả là lạnh lùng, cũng có nhìn cha mà là nhìn vào người Diệp Định Hùng.

      "Phong nhi!"

      "Diệp Như Phong!" Diệp Định Hùng cùng phu nhân thấy Diệp Như Phong phi thân lên đài, bây giờ mặc người bộ quần áo này, tuyệt sắc dung nhan kia, khỏi kích thích ánh mắt của bọn họ. Này... Sao có thể!

      "Ước, Diệp gia chủ còn nhớ Như Phong, Như Phong cho rằng gia chủ đều quên, lúc trước Như Phong ở trong ma thú miệng, gia chủ đừng thấy ta bị ma thú ăn vào bụng chứ?" Diệp Như Phong vừa lên đài, đài dưới đài mảnh huyên náo.

      "Diệp Như Phong, ngươi lời này có ý gì?"

      " có ý gì, chỉ là biết chuyện ngày đó còn nhớ ? Ta đến, cũng muốn nhiều lời cái gì, chỉ cần ngươi thả cha ta!"

      Diệp Như Phong khóe môi vikhẽ câu, khuôn mặt tuyệt sắc như cũ là cười nhạt, hoàn toàn thấy Diệp Định Hùng tức giận.

      "Cha ngươi hại Diệp gia thiên tài đại tiểu thư, nàng thế nhưng triệu hoán sư, nhị cấp hỏa hệ ma pháp triệu hoán sư, sao có thể thả !" Diệp Định Hùng nổi giận . Diệp Như Phong có nửa điểm sinh khí, tay áo bào nhàng vung lên, môi mỏng khẽ mở: "Phong nhận!"

      Diệp Định Thiên người gông xiềng bị chém đứt, Diệp Định Thiên vọt tới ôm lấy nữ nhi, nước mắt rầm lạp rơi xuống, "Phong nhi, Phong nhi của ta trở về, cha để cho người lại bắt nạt ngươi !"

      Diệp Như Phong đáy mắt chua chát, đẩy ra phụ thân.

      "Cha, cùng Phong nhi ly khai ở đây được ?"

      Diệp Định Thiên gật gật đầu, oán hận trừng Diệp Định Hùng, ngày nào đó, trở về tìm bọn họ tính sổ thù nương tử.

      Diệp Như Phong nắm chặt tay phụ thân, "Phụ thân, thù mẫu thân ta thay mẫu thân báo thù, tin ta!" Diệp Định Thiên nhìn nữ nhi, này mới phát nữ nhi thay đổi rất nhiều, cùng trước đây hoàn toàn khác nhau.

      "Diệp Như Phong, ngươi cho là ngươi là ai, muốn tới tới, muốn !"

      Diệp Định Hùng vung tay lên, hơn mười người cao thủ Diệp gia liền vây quanh bọn họ. Diệp Như Phong ánh mắt lãnh lệ đảo qua Diệp Định Hùng, Diệp Định Hùng toàn thân lạnh lẽo, biết sao có thể bị nàng dọa đến. Vừa định hạ mệnh lệnh, nhìn thấy đạo bóng hình xinh đẹp rơi xuống.

      "Phụ thân, nàng liền giao cho ta !"

      Diệp Như Ý tới trước mặt Diệp Như Phong, cao ngạo nhíu mày "Diệp Như Phong, ngươi nếu như đánh bại ta, ta để ngươi cùng cha ngươi , nếu là ngươi thua, đem mệnh lưu lại!"

      "Nếu là ngươi thua đâu?" Diệp Như Phong nhàn nhạt hỏi, cũng có chú ý ánh mắt nàng khinh miệt.

      "Cuộc chiến sinh tử, ngươi có dám hay !"

      Diệp Như Ý cười lãnh, tuổi mà tâm địa ác độc, thực biết nhị cấp hỏa hệ ma pháp triệu hoán sư lợi hại sao? hồi làm cho nàng chết có chỗ chôn!

      "Đương nhiên, biết, ai đồng ý làm chứng cho ta?"

      Diệp Như Phong khóe môi hơi quyến rũ ra, nhìn phụ thân ánh mắt lo lắng, chỉ đơn giản hướng gật gật đầu, ý bảo cần lo lắng.

      "Ta đến!"

      Bạch Hạo lên tiếng. Mọi người bắt đầu huyên náo. Tin tức phế tài linh cơ cũng có khiêu chiến nhị cấp hỏa hệ ma pháp triệu hoán sư trong nháy mắt truyền ra, toàn bộ người trong trấn đều tới xem trận đấu ngày. Nhiều hơn là muốn nhìn nhìn ứng chiến Diệp Như Phong!



      Lời tác giả【 canh hai dâng lên, mỹ nam bán đấu giá trung, Diệp Định Thiên cũng là mỹ nam, ai muốn a! Cất giữ liền có cơ hội thu được mỹ nam thưởng cho, ha hả... 】

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 16: Thân phận chương hiển, toàn trường sôi trào!
      Edit: Amu


      Diệp Như Ý nhìn Bạch Hạo đáp ứng làm trọng tài, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra mạt nụ cười thản nhiên, nàng gần đây thế nhưng đến tam cấp hỏa hệ ma pháp triệu hoán sư, tu vi như thế, ngón tay là có thể đem nàng cái phế vật kia nháy mắt giết, sai, chính là nháy mắt giết!

      Bất quá, nàng cũng nháy mắt giết nàng, nàng từ từ , chậm rãi , đùa chết nàng!

      "Phong nhi, nên cùng nàng đánh, ngươi phải là đối thủ của nàng. Nàng là tam cấp hỏa hệ ma pháp triệu hoán sư, ngươi căn bản phải là đối thủ của nàng.Ngươi chạy trốn , phụ thân mở cho ngươi đường máu !"
      Diệp Định Thiên nhìn Diệp Như Ý trầm tươi cười, càng thêm lo lắng , mặc dù Phong nhi ý bảo chính mình có việc gì, thế nhưng, nữ nhi của sao có thể biết đâu!

      có linh cơ thắng thiên tài đại tiểu thưnhư thế nào được!

      "Cha, cần lo lắng, nên lo lắng chính là nàng!" Diệp Như Phong thanh rất , nhưng lại truyền vào tai Diệp Như Ý. Đôia phương xuy tiếng, khinh thường nhìn Diệp Như Phong, "Cuồng vọng!"

      Diệp Như Phong để ý tới nàng, đối với nàng mà , đại tiểu thư căn bản đáng để nàng bận tâm, nàng suy nghĩ, nên dùng kỹ năng gì, hoặc là , dùng phế vật biện pháp đánh bại nàng?

      "Thi đấu bắt đầu. Như Phong còn thỉnh người làm chứng, đến lúc đó Diệp gia chủ thể vậy Như Phong đánh thắng lại chịu buông người 1" Như Phong thanh lớn , dưới đài nghe được ràng, Diệp gia chủ đích sắc mặt lúc trắng lúc xanh, nổi giận , "Bổn gia chủ sao có thể giữ lời!"
      phế vật, còn muốn đánh bại bảo bối của nữ nhi, thực đùa.

      "Vậy liền bắt đầu !"

      Như Phong mỉm cười, như xuân như gió phất quá mọi người, làm cho người ta cảm giác được nàng tự tin, biết vì sao, người phía dưới đô ở chờ đợi cái phế vật này tiểu thư có thể đánh bại cái kia cuồng vọng Diệp Như Ý , triệu hoán sư, cuồng cái rắm!
      Diệp Như Ý đứng ở trước mặt Diệp Như Phong, xuất ra triệu hoán thú, cái đỏ rực lợn rừng, đôi nanh dài sắc bén, đôi tròng mắt đỏ như máu điên cuồng hùng hổ, thực lực cư nhiên ở tứ cấp đỉnh, xem ra, này Diệp gia chủ quả nhiên là rất thương nữ nhi này!

      Diệp Như Phong đứng ở bên nhìn Diệp Như Ý khóe môi hơi nhất câu, tới bên cạnh nhặt lên thân xích sắt vừa nãy trói phụn thân nàng nắm trong tay, thản nhiên , "Đại tiểu thư quả nhiên là hỏa hệ triệu hoán sư, Như Phong đành phải kiên trì thượng !"









    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 16.2
      Edit: Amu


      Diệp Như Ý lạnh lùng cười, "Tiểu hỏa, lên!"

      Lợn rừng xông tới, Diệp Như Phong đứng ở chỗ cũ nhìn lợn rừng, khóe môi khẽ câu, thân hình chợt lóe, mọi người chỉ nhìn thấy đạo bóng dáng màu tím chuyển động. Lợn rừng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết rồi ngã xuống đất, mà trong tay Diệp Như Phong nắm viên ma thú tinh thạch hồng sắc, khóe môi khẽ cười.

      Diệp Như Ý bỗng nhiên phun ra ngụm máu. Khế ước thú vừa chết, chủ nhân tất bị thương, đây là quan hệ giữa triệu hoán sư cùng khế ước thú khế ước.

      Diệp gia dưới toàn bộ há hốc mồm, người ở dưới đài cũng trợn tròn mắt, ngay cả Bạch Hạo vẫn tự nhận là thiên tài cũng quên mất phản ứng. Diệp Định Thiên càng miệng mở lớn, vừa rồi còn muốn kêu nữ nhi cẩn thận, bây giờ lại quên mất, ngơ ngác đứng ở nơi đó.

      "Tứ cực hỏa hệ ma thú tinh thạch, hình như rất đáng giá , ta khách khí nhận, cảm ơn đại tiểu thư thưởng cho!" Diệp Như Phong vẻ mặt đầy ý cười. Diệp Như Ý vung lên tay, môi mỏng hé mở, "Hỏa thiêu!" đạo ánh lửa cấp tốc hướng Diệp Như Phong bay tới, Diệp Định Thiên kịp phản ứng, muốn xông tới lại bị Bạch Hạo kéo.

      "Nên kết thúc!" Diệp Như Phong hơi câu môi, cười cực kỳ xán lạn, môi mỏng khẽ mở, "Phong nhận, !"

      trận gió xôn xao hướng phía hỏa quyển đánh thẳng tới Diêph Như Ý, Diệp gia chủ thế nào đều ngờ phát sinh chuyện như vậy, phi thân tới đem nữ nhi ôm , né tránh công kích Diệp Như Phong, đài dưới đài mảnh kích động.

      "Nàng... Nàng là phong hệ ma pháp triệu hoán sư!"

      biết ai kích động ra, Diệp Như Phong lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.



      Lời của tác giả:【 canh , nha nha yên lặng canh tân, mình gặm mỹ nam ! 】
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :