1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 13:

      Edit: Cuồng Soái Ca

      Khi Trì Vũ đến Thuỵ Sỹ, ở đây là ba giờ chiều, chậm hơn hơn Bắc Kinh bảy giờ, lúc này hẳn là Nha Ưu ở trong phòng vẽ tranh, chú ý tới thông báo QQ di động, khung đối thoại đến từ “Tiểu Ưu” im ắng…

      Giờ phút này hai tay Nha Ưu tạo thành hình chữ thập lạy cá chép, cầu thần cá phù hộ cho bài thi ngày mai, các nữ sinh trong lớp, Vi Vi, Mỹ Kỳ đều thành tâm quỳ lạy trước chú cá béo rực rỡ này, Nha Ưu cũng vòng vo, kính xin cá chép tiên tử phù hộ cho đạt tiêu chuẩn môn toán học.

      “Tiểu Nha Ưu, đến đây, uống chút canh.” Lúc này dì Thẩm bê canh hải sản tiến vào, theo dặn dò của Trì Vũ, mấy ngày nay ở nhà, giao cho dì Thẩm chăm sóc Nha Ưu tốt.

      Khi Thẩm di nấu nướng, dùng dao khía cây nấm thành năm cạnh, sau khi nấu chín, cây thành hình ngôi sao. Thức ăn có thể biến thành “ngôi sao”, trừ nấm ra còn có cà chua cắt ngang, dì Thẩm , ngôi sao mang đến may mắn, cổ vũ Nha Ưu thi tốt.

      Nha Ưu lạy cá chép, cũng uống canh ngôi sao, nhưng vẫn làm được đề toán học như cũ. Trước kia tới thư phòng tìm Trì Vũ nghe giảng đề toán, hôm nay thư phònh có người, giờ phút này mới bất giác phát , phải bảy ngày nữa mới cơ thể gặp được Trì Vũ…

      Bây giờ ở đâu? làm gì? Nha Ưu đối với hoàn toàn biết gì cả, xem qua giờ, gửi tin nhắn QQ hỏi Trì Vũ: “ Trì, vẫn làm việc sao?”

      trả lời rất nhanh: “Có chuyện gì vậy?”

      “Có câu trong đề em biết làm.”

      “Chụp cho tôi xem.”

      Trì Vũ nhìn ảnh chụp trước mắt, bắt đầu giảng đề cho , giọng của trầm thấp mà trong veo, tốc độ rất chậm, Nha Ưu vừa nhắn tin QQ, vừa giải đề toán, ý thức được đến rạng sáng.

      " ngủ sớm chút , Nha Ưu" Nhận được tin nhắn nhắc nhở của Trì Vũ, Nha Ưu vẫn luyến tiếc nhìn khung chat QQ, ra rất tò mò bây giờ làm gì, lại biết có nên hỏi hay , có lẽ họp, giống như trong TV phải bắt tay với rất nhiều người.

      nghẹn nửa ngày mới hỏi: " Trì, Thuỵ Sĩ đẹp lắm sao?"

      "Ừ, phong cảnh đẹp lắm."

      Trì Vũ ngồi hàng rào cây tự nhiên mọc bên hồ, gió đêm thổi khe khẽ. Trong hồ nước, bóng hình xinh đẹp của thiên nga tĩnh lặng, ánh hoàng hôn chiếu lên từng gợn sóng nhàng mặt nước.....Đây là nơi ngắm cảnh yên tĩnh mà xinh đẹp nhất thành phố này.

      tuỳ tiện chụp hình thiên nga và hồ nước, hồ nước xanh lam yên tĩnh, lập tức gửi qua di động cho Nha Ưu, giống như có thể nghe được tiếng thiên nga kêu ở đầu bên kia, tưởng tượng thân hình cao lớn của Trì Vũ được ánh hoàng hôn kéo dài.

      " đẹp." Ánh mắt Nha Ưu nheo lại, vừa hâm mộ vừa vui vẻ, giống như có thể xuyên thấu qua ánh mắt Trì Vũ mà thấy được thế giới rộng lớn bên ngoài. Bên hồ ánh nắng chiếu đầy trời, đứng dưới hoàng hôn, với : "Ngủ ngon."

      Những ngày sau, ảnh chụp phong cảnh nước ngoài thay thế những tin nhắn văn bản. Trì Vũ công tác chưa từng có thói quen chụp ảnh, từ khi hỏi câu: "Có thể chụp thêm vài bức ảnh nữa ?" bắt đầu suy nghĩ về việc mỗi năm đều đến thành phố khác nhau.

      Cầu gỗ nằm ngang hồ, nắng sớm nhàng như được vẽ từ màu nước, Trì Vũ ngồ trong quán cà phê lộ thiên bên hồ, ánh nắng chiếu lên người , thân áo sơ mi trắng tinh xảo, công tử như ngọc cao quý, lại giống như nam thanh niên văn nghệ, cúi đầu chụp từng khóm hoa trong quán cà phê.

      Nha Ưu nhìn bức ảnh thiên nga, khẽ nở nụ cười. Sau hôm đó tới quán cà phê Tiểu Thời gian cũng vẽ chú thiên nga trắng. Hôm nay là ngày làm việc kiêm chức cuối cùng của ở đây.

      Hy vọng tới khi chấm dứt kỳ thi vào trường đại học, sau khi đỗ đại học, lại có thể đến Tiểu Thời Gian làm kiêm chức, sau khi là sinh viên cũng có thể trở thành thiên nga, hoàn hảo xuất bên cạnh người nào đó, cùng sánh vai mà đứng, cũng có thể mỉm cười tự tin. Nha Ưu dùng nguyện vọng nho này hứa với Tiểu Thời Gian.

      Còn mỗi ngày đều chăm chỉ ôn bài, rất nghiêm túc với kỳ thi này. Sau khi thi xong, Nha Ưu gửi tin nhắn QQ báo cho Trì Vũ, sớm biết rằng có tin nhắn trả lời, lại buồn bã thi môn tiếp theo.

      Lúc này Trì Vũ trong hội nghị, các tập đoàn tài chính lớn đến từ các quốc gia khác nhau nghỉ ngơi ở khu nội, trong lúc ngồi chờ trong quán cà phê hưởng thụ trà bánh, Lý Minh Hàm nhìn thấy ít các nữ quản lý cấp cao liếc mắt đưa tình với Trì Vũ, cố tình nâng chân lộ ra cảnh xuân cẳnh chân dưới lớp tất chân màu đen.

      Mắt Trì Vũ cũng chớp chút nào, lơ đãng nhìn đám học sinh trung học ăn bánh bao trong phòng. Nha Ưu , thi tiếng cần có thính giác tốt, tâm trạng giống như những chiếc bánh bao trắng khô quắt này, học tiếng rất chán.

      Trì Vũ day trán, trong đôi mắt lạnh lùng phiếm lớp ánh sáng nhạt: "Vì để sau này ra nước ngoài có thể thoải mái gọi món ăn, em phải cố gắng học tiếng ." nhìn danh sách trà báng trong hội nghị, thực đơn toàn bằng tiếng , cũng biết món nào ăn ngon. Nha Ưu yên lặng tra từ đơn app. Vài ngày sau, cuối cùng cuộc thi cũng kết thúc. Nha Ưu tính thời gian lịch, còn hai ngày nữa Trì Vũ mới trở về. còn áp lực của kỳ thi, hai ngày này vô thức trở nên dài. Dì Thẩm làm bánh bích quy rất ngon, cũng có tâm trạng thưởng thức, Tiểu Bạch học được cách đứng lên, cũng vui nổi, vẽ tranh lúc, mệt mỏi rã rời ghé vào cửa sổ, chờ nam thần của xuyên qua đình viện ấm áp, xanh biếc, nhưng lại đợi được.

      Mà Trì Vũ bận rộn với các hoạt động của hội nghị, giao lưu cùng các tập đoàn lớn đến từ các quốc gia khác nhau, cho dù vuốt mông ngựa người Ấn Độ, vẫn tiếng tựa như cách của của người Pháp, Trì Vũ đối nhân xử thế luôn linh hoạt, như mây bay nước chảy, sau khi trở lại khách sạn cũng thấy mệt mỏi, xử lý bưu kiện lúc, ký tên phê duyệt các văn kiện, nửa đêm lại chạy ra ngoài chụp ảnh ánh sáng chiếu xuống mặt nước bể bơi...

      Lý Minh Hàm đến bể bơi, làm bạn tốt, quan tâm đến chắc cũng sao chứ? là buổi tối vẫn còn muốn ra bể bơi quyến rũ phụ nữ ngoại quốc? được, thể để Trì Vũ lộ ra dáng người "Xinh đẹp" ở bên ngoài, nếu ngay cả các ông già người cũng bị quyến rũ tới đây!

      Trì Vũ nằm ghế dài cạnh bể bơi, căn bản thèm để ý tới Lý Minh Hàm lải nhải, nhắn tin QQ. Lý Minh Hàm kinh ngạc hỏi: "Trì tiên sinh, ban ngày phải gặp nhiều người như thế, thấy mệt sao?"

      "Cho nên, cần phải ra ngoài để hít thở khí trong lành." Trì Vũ chăm chú nhìn ảnh chụp QQ, ở đây xã giao nhiều có thể ép người tới thở nổi, may mắn ở đầu bên kia có người truyền tới khí tươi mát: Trong phòng vẽ tranh những lá cây xanh biếc mọc ra, ở chỗ trời cũng nắng sao? -- ảnh chụp đến từ Tiểu Ưu.

      Năm nay Trì Vũ công tác giống như thay đổi thành người khác. Lý Minh Hàm bất đắc dĩ cười, ba giờ sáng còn chưa ngủ, lại xem lá cây xanh biếc. là có nhã hứng.

      *

      Đêm cuối cùng ở Thuỵ Sĩ, người chủ trì hội nghị tổ chức party .

      Trì Vũ mặc bộ âu phục đen tham dự, mà Lý Minh Hàm ăn mặc rất thời thượng nhưng mất vẻ thân sĩ. mặc bộ âu phục thêu khổng tước xanh biếc và hoa hồng cẩm tú, nằm trong bộ sưu tập mới nhất năm nay của Gucci, nhìn qua rất giống hoạ tiết chăn bông, vậy mà Lý Minh Hàm cũng dám mặc, còn tự cảm thấy vô cùng phù hợp với tao nhã của bản thân.

      Ở xung quanh đều là những nhân vật tinh thương trường, Lý Minh Hàm theo bên cạnh Trì Vũ, nhìn qua rất giống tiểu bạch kiểm được Trì Vũ bao nuôi.

      Nghe được Mark tiên sinh trêu đùa, Lý Minh Hàm cũng buồn, muốn làm bạn của Trì Vũ, ánh mắt tinh tế, gan dạ sáng suốt là điều thể thiếu. Từ khi Trì Vũ đưa ra phương hướng lãnh đạo Ngân Thịnh, Lý Minh Hàm cảm thấy vô cùng kiên định, Trì Vũ muốn làm gì đề theo.

      Nhưng mà loại party xã giao này, Trì Vũ cũng thích Lý Minh Hàm quá gần , đống hoa hoa cỏ cỏ bám theo đáng ghét. Trì Vũ thích yên tĩnh, mặt mày yên tĩnh như núi xa, nhưng cho dù như thế nào, vẫn luôn có loại khí chất cao quý riêng biệt.

      Xa xa vị mỹ nữ cao gầy nhìn thấy công tử như ngọc này, cảm thán thời gian trôi vô cùng nhanh, người này vẫn đẹp trai như trước, vẫn lạnh lùng như trước, gần phụ nữ, chỉ "công việc".

      " ra là Uyển Du, gần đây ngày càng xinh đẹp." Lý Minh Hàm cũng rất bất ngờ khi gặp được chị của Tử Kiêu - Trần Uyển Du ở đây.

      Trần Uyển Du theo học ở học viện thiết kế thời trang Milan, lần này theo bạn trai tới tham dự hội nghị.

      Trần đại tiểu thư quen bạn trai?! Lý Minh Hàm có ý tốt nhìn về phía Trì Vũ: " phải trước kia ấy theo đuổi Trì tổng sao....? Tôi nhớ Tử Kiêu , từ trung học, chị tặng chocolate cho Trì, cuối cùng chocolate kia lại trở về trong tay Tử Kiêu ha ha ha..."

      "Lý Minh Hàm! Cậu câm miệng cho tôi!" Trần Uyển Du tức giận trừng mắt nhìn , sau đó thoải mái chào hỏi Trì Vũ, tuy vậy nhưng trong lònh vẫn còn chút chờ mong, chờ mong Trì Vũ với : " lâu gặp.", như đối với lạnh lùng của Trì Vũ mà , điều này chắc chắn có khả năng xảy ra.

      Từng thích nam thần, cũng chỉ là từng. Trần Uyển Du sớm thoải mái, chẳng qua là phụ nữ đều thắc mắc: "Trì Vũ quen bạn sao?"

      " có."

      Trần Uyển Du lập tức liếc mắt nhìn Lý Minh Hàm: " phải muốn kết hôn cùng người này chứ? Dù sao tôi cũng đồng ý cho cưới em trai tôi."

      "Cảm ơn Trần tiểu thư quan tâm." Dáng đứng Trì Vũ cao ngất, bình tĩnh nhìn về phía Lý Minh Hàm mặc bộ quần ado như quấn chăn bông: "Đừng đánh đồng thẩm mỹ của tôi với , người này, tôi quen." xong xoay người rời , tránh xa thứ hoa hoa bướm bướm này càng xa càng tốt.

      lạnh lùng xa cách của Trì Vũ, cũng phải lần đầu Trần Uyển Du gặp. Nam thầ của và phụ nữ, vô hình trung đều có loại khoảng cách. Nhưng phụ nữ lại cố tình loại tính cách này. Nghĩ lại thời trung học, luôn lưu hành cách : Tất cả các nữ sinh trong Bắc Thành Tứ Trung, đều có lần thích Trì Vũ.

      về soái ca, chỉ cần có số điện thoại của Trì Vũ, còn khó hơn lên trời, cũng có ít nữ sinh vì Mỹ du học. Nay còn nào ôm ấp tình cảm này, Trần Uyển Du nghĩ, tổng tài sạch đẹp trai như thế biết lấy người phụ nữ thế nào.

      Lý Minh Hàm là đội trưởng đội nam sủng, đối với việc này cũng rất quan tâm, thấp giọng bên tai Trần Uyển Du nhắc tới "Tiểu muội muội" của Tử Kiêu, khoé miệng Trần Uyển Du lên nụ cười yếu ớt, vậy cũng là em của .

      "Mùa hè năm nay, khiến cho người ta mong đợi..." Lý Minh Hàm nhìn lại bộ âu phục như chăn bông, làm cho người nào đó ghét bỏ? Nên trả lại, thể keo kiệt, nhất định phải trả lại. Đây là Trì tổng minh dạy .

      *

      Nha Ưu nhìn nhìn lại ảnh chụp QQ vô số lần, cuối cùng cũng chờ được câu kia của Trì Vũ: "Tám giờ tối nay máy bay tới Bắc thành." yên tâm trả lờ bằng icon "Mặt tươi cười", nghĩ tới sau năm giờ có thể nhìn thấy .

      Bình thường luôn hy vọng tiết thể dục có thể dài hơn chút, hôm nay lại vô cùng mong chờ đến giờ tan học, Hàn Mỹ Kỳ thấy mấy ngày nay đều yên lòng, mỗi bức ảnh Weibo đều mang theo cảm xúc u buồn, trực giác của con luôn chính xác, nghĩ rằng phải Tiểu Nha Ưu có người trong lòng chứ?

      "Gần đây....có chuyện gì?" Hải Vi Vi cười hề hề nheo mắt, hai má Nha Ưu đỏ bừng, người trong lòng, là có, chẳng qua thể ra miệng với bất kỳ ai.

      Cứ cẩn thận đặt ở trong đáy lòng như vậy, cầu nguyện cho trở về bình an, có thể biết được hỉ, nộ, ái, ố của , thấy được bóng dáng đọc sách trong thư phòng. Như vậy cũng đủ rồi, bình thường, bé, nhưng có thể cảm nhận được hạnh phúc.

      Sau khi Nha Ưu thu dọn sách vở xong, vui vẻ cùng bạn bè ra cổng trường, váy đồng phục mùa hè bị gió thổi bay bay, vừa dùng tay giữ váy, vừa hình chữ bát, bỗng nhiên trong lúc đó, thấy được người đứng ở đối diện đường cái....

      tuấn lỗi lạc, yên lặng ngóng nhìn.

      Ánh mặc chiếc áo sơ mi trắng, chân dài đứng tựa vào cạnh xe, ánh hoàng hôn nở rộ mái tóc đen của , rơi xuống quầng sáng, Trì Vuc đứng dưới chạng vạng chiều mùa hè, ánh mắt thản nhiên nhìn ....

      Nha Ưu giật mình che miệng lại, ngôn ngữ nào có thể miêu tả nổi vui sướng lúc này, trái tim giống như muốn phá tung lồng ngực mà bay lên, cả người lâng lâng, lo lắng chờ đèn đỏ, bước nhanh tới chỗ , giống như muốn bay đến.

      đợi tiếng, cuối cùng cũng đợi được . Vụng về, có chút đáng , còn rất ngượng ngùng nhìn .

      Thế giới lớn như vậy, bóng người bé, vì sao chỉ có thể nhìn thấy .

      nở nụ cười nhàn nhạt, tốt, thấy trong mắt tràn đầy vui mừng, cũng đơn giản như vậy, tựa như chua gấu thích mùa xuân. Trì Vũ muốn gặp , thể hiểu nổi.

      Đèn đỏ giây, hai giây,.... phút lâu như vậy, Nha Ưu đứng ở bên này, Trì Vũ đứng ở bên kia, khí vào giờ phút này giống như ngưng đọng, gió thổi khẽ về phía , vào giờ phút này, trong lòng muốn làm bài thơ : Đây là mối tình đầu năm 17 tuổi của , trong suốt giống như dòng suối, trong suốt giống như ánh mặt trời, muốn tiến tới, lại sợ thể chạm vào, có phải tất cả mọi người đều như vậy hay ?

      Sau khi thích người, hy vọng cũng thích mình.

      Nếu thể, vậy thầm mến, mình cũng vui vẻ, là như vậy sao? Nha Ưu hiểu, hiểu cũng tốt lắm, giờ phút này hiểu được là....Nhình trong mắt chiếu ra hình dáng của , mọi thứ đều là hạnh phúc.

      " về rồi?"

      "Ừ, tôi tới đón em."
      Last edited: 22/11/17
      Nhược Vân, B.Cat, thienan270818 others thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Bi trung chuong
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Đội trưởng đội nam thần lúc này k được đứng giữa màn hình chính nữa, mà đành ở bên nhìn nhắn qq, ở bên chào hỏi người cũ... May mắn thay đó chỉ là giả, chứ có tình ... K dám nghĩ nữa
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    4. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 14:

      Edit: Thất Tiểu Tử
      Beta: Cuồng Soái Ca


      “Cảm ơn đến đón em”. cà nhắc xoay người ghé sát vào tai Trì Vũ giọng , rũ mắt xuống che cảm xúc, giọng như nước.

      “Theo tôi về nhà , Nha Ưu”.

      đến là “Nhà”, Nha Ưu vẫn thường đó là nơi “ở tạm”. Côbiết ngày nào đó ở lại nơi đó, chỉ là người khách , chỉ là người ở nhờ.

      Nhưng qua thời gian ngắn, Nha Ưu đặt Trì Vũ ở trong lòng, ở trong lòng cả đời. Nha Ưu lặng lẽ nhìn trộm , khi Trì Vũ lái xe, sườn mặt rất tuấn tú, tay cầm lái, bên mặt vẫn đẹp ràng như ngọc.

      Trong lòngNha Ưu nở hoa, lại biết giờ phút này, từ lâu Trì Vũ cảm nhận được hơi thở của , tâm rung động.

      khí trong xe trở nên im lặng, chiếm được trái tim , nhưng trong đầu suy nghĩ, cũng chính là .

      Bỗng nhiên ngoài trời sấm sét dữ dội, mưa rào ngày hè đến là đến. Từng giọt mưa nện lên cửa sổ thủy tinh vang lên tiếng bùm bùm. Phía trước bắt đầu kẹt xe, Trì Vũ buông lỏng tâm tình, chú ý liền đem tay đặt đầu của Nha Ưu, nhàng vuốt ve, theo suy nghĩ của đụng chạm này là biểu thương của người đàn ông.

      mặt Nha Ưu đở ửng lan đến tận tai, nghĩ rằng, Trì Vũ này tuyệt đối phải người lạnh lùng…Tay ấm hơn cả hơi nóng của bàn ủi.

      ngượng ngùng che lại lỗ tai, khi nâng tay lại vô tình chạm vào tay Trì Vũ, hành động này là có ý gì? Là cho sờ đầu? Trì Vũ sợ run giây, giật mình ý thức được hành vi của mình có chút mờ ám, vội thu tay về, để phá vỡ bầu khí ngượng ngùng đành mở miệng .

      “Trời mưa lớn quá”. “Vâng, to hơn cả mỳ Odon”. Nha Ưu ôm lỗ tai đỏ bừng, nhìn ta ngoài kính xe. “Hả…?” “Trời mưa so với mỳ Odon còn to hơn”. Trong khí truyền đến tiếng cưới ngắn, ngắn ngủi, như là tiếng cười buột kiềm chế được, Trì Vũ xoay mặt sang phía , khóe môi vẫn còn nhếch lên: “Vậy ăn mỳ Odon”. Ô, mỳ lạnh, mỳ sợi. Nha Ưu liếm liếm môi dưới. hơi hơi mở miệng, cánh môi ánh hồng, trong lòng Trì Vũ hiểu sao đột nhiên rung động, rũ mắt xuống, đè lại trán muốn lấy lại tĩnh táo… Đột nhiên, bên tai hơi ẩm ướt, giọng của thiếu nữ làm lay động phần mềm mại nhất trong lòng . “Em có thể ăn hai bátkhông?”

      *

      Hương vị quán mì sợi Nhật làm cho thời gian trở nên yên lặng hơn, dù là sushi tròn nhiều vị, hay là cơm nắm to như nắm tay, vĩnh viễn nhanh chậm, theo xu hướng bên ngoài.

      Nha Ưu chuyên tâm ăn mỳ Odon, Trì Vũ bên ăn cơm cá, tư thế ngồi thẳng tắp, đồ ăn sắp xếp trật tự ngăn nắp, từng cái nhấc tay gắp đồ ăn đều lộ ra khí chất công tử nhà giàu, ngồi ở trong quán bên đường ăn như thế này hiếm lại càng hiếm.

      Hôm nay Trì Vũ chau mày, nhăn mi như bình thường, biểu lộ tâm trạng của hôm nay so với ngày thường nghiêm túc lạnh lùng, ánh mắt nhu hòa ấm áp hơn ít. thu hồi vẻ lạnh lùng làm người ta sợ hãi của thường ngày, giờ phút này nhìn vào như trai dẫn em ra ngoài ăn cơm bình dân.

      lâu về sau Nha Ưu nhớ lai, bữa ăn ngày hôm nay là lần đầu tiên hai người ra ngoài ăn cơm riêng với nhau như thế này, Trì Vũ biết Nha Ưu thích ăn món gì, nên mỗi loại đều lấy phần, để thành hai hàng dài trước mặt .

      Bánh gạo nếp mập mạp nhân ô mai, Nha Ưu cắn cái, hương vị ngọt ngào của ô mai liền tràn đầy khoang miệng, lẫn vào cả trong khí mùi vị của mật đường, liếm liếm môi ngồi tại chỗ... Ăn rất ngon.

      Nhưng Trì Vũ đũa cũng có động vào, Nha Ưu hỏi thích ăn sao? Trì Vũ giống con , thích đồ ngọt.

      "Ăn thử chút " Nha Ưu cầm lên cuộn cơm nắm hương matcha, đưa đến trước mặt , Trì Vũ sửng sốt chút liền theo độ cao của đôi đũa cầm mà cúi xuống miệng tiến gần cuộn cơm nắm… Ánh đèn chiếu vào làm nổi bật lên chiếc mũi tuấn, lông mày rậm, cằm, trong nháy mắt, Nha Ưu nhìn bị tuấn của làm cho bất động, tay run lên, phần cơm nắm vừa đến miệng tình nguyện mà trượt khỏi tay .

      Nha Ưu sợ hãi nhìn , vẻ mặt lên vẻ áy náy khi phần cơm bị rớt, mà lại hề bận tâm, chỉ chăm chú nhìn : “Lại gắp thêm cái, tôi muốn ăn”.

      Khuôn mặt trấn định tự nhiên của Trì Vũ làm cho cả phục vụ bàn ở phía sau Nha Ưu cảm thấy bị uy hiếp, huống chi bị “thâm tình” nhìn chằm chằm, Nha Ưu nơm nớp lo sợ gắp lên cuộn cơm khác, lần này cẩn thận dùng cả tay nâng phía dưới để bị rớt nữa.

      Đáng tiếc lần này cũng đưa đến miệng của Trì Vũ thuận lợi, lại bị rớt tay , là buồn bực, Trì Vũ bổng nhiên cúi đầu xuống “hôn” bàn tay của , là cúi xuống ăn cơm nắm rơi tay , môi vô tình chạm vào lòng bàn tay… Bàn tay Nha Ưu nóng lên,nhiệt độ từ lòng bàn tay nhanh chóng lan đến trái tim của thiếu nữ, trong lòng thiếu nữ nở đầy những đóa hoa xấu hổ, càng ngày càng nở nhiều hơn, to hơn.

      còn ở nụ hoa thổi hơi, tiến gần tai : “Hương vị ngon lắm. Cảm ơn”.

      Nha Ưu nhanh chóng lấy tay che hai má nóng bừng,bây giờ có thể đừng nhìn mặt ? Ta xấu hổ, rất xấu hổ… Mà bởi vì xấu hổ nên bỏ qua biểu cảm hiếm có của … Trì Vũ đặt ngón tay chóp mũi, khóe môi khẽ nhếch lên thành nụ cười hết sức quyến rũ.

      *

      Khi ra khỏi quán mỳ, mưa cũng tạnh, khí mát mẻ làm cho người ta có cảm giác thoải mái vui vẻ, Trì Vũ ở phía trước, ánh trăng chiếu vào bóng dáng thon dài của trở nên yên tĩnh mờ nhạt, giờ phút này cảm giác ưu thương bủa vây Nha Ưu.

      Trì Vũ đứng ở phía trước, quay đầu nhìn Nha Ưu ngẩn người, ánh trăng như chiếc bút vẽ linh hoạt, họa lên ràng những đường nét mặt mày của , nét bút cúôi cùng ở trong lòng Nha Ưu kết thúc, bên eo nên có thêm miếng ngọc. Công tử như ngọc, áo trắng hơn tuyết.

      Như Ưu cảm thấy hài lòng an ổn ngủ bên ghế phụ trong khi Trì Vũ lái xe.

      “Nha Ưu, Nha Ưu”. Trì Vũ chạy xe đến trước của biệt thự Phỉ Thúy, ngủ rất say, chìm trong mở chịu tỉnh dậy, mơ thấy nam tử áo trắng hái cho nhành hoa đào nở rực rỡ, nắm chặt trong tay, trong lòng tràn đầy vui mừng. chờ bảy ngày, chờ đến nhành hoa đào, còn nghe được người trong lòng gọi tên mình… ( TTT: chỗ này chắc tả cảm giác nhớ nhung của n9 trong bảy ngày xa nhau).

      Trì Vũ gọi vài lần vẫn gọi được dậy, côngủ như hề tồn tại bên cạnh, hai cánh môi vì hô hấp mà hơi hơi mở ra, hề phòng bị. Trì Vũ dựa vào ghế, trong đầu nhớ lại màn lúc ở quán mỳ… liếm liếm môi, lại vùi đầu vào hút mỳ Ôdon, hơi nóng của mỳ bốc lên lượn lờ, suy nghĩ của người đàn ông cũng rất vi diệu, thế nhưng lúc đấy lại muốn phạm tội…

      ăn mỳ của , anhăn miệng của .

      Trì Vũ vỗ mạnh vào tay lái, nhìn thoáng qua người bên cạnh, thế nhưng lại có chút phòng bị nào đối với , ngủ tự nhiên như vậy, nhưng mà lại bảy đêm ngủ, chỉ nghĩ về .

      Đầu ngón tay Trì Vũ nhàng vuốt ve mặt , dưới đầu ngón tay truyền đến cảm giác mềm mại, tròng mắt đen nhánh của dần dần nheo lại, cho đến khi nhắm chặt mắt, dám mở ra nhìn lại lần thứ hai.

      *

      Lại qua thời gian, Nha Ưu cảm khái học kỳ trôi qua nhanh, như ngày hôm qua vừa mới thi giữa kỳ, ngày mai là thi cuối kỳ. Mà Trì Vũ càng trở nên bạn rộn, tháng 7 vội vã, tháng 8 hưởng lộc. Quý hai đối với công ty mà là quý quan trọng thể thành quả cho cả năm. Có vài buổi tối khuya, Nha Ưu vân thấy đeo mắt kính, tới nhà bếp pha cà phê, trong tay còn cầm theo tài liệu. Vào sáng sớm, khi ngồi vào bàn ăn, sắc mặt Trì Vũ tốt lắm, Nha Ưu phát gần đây gầy , mắt còn có hai quầng thâm xanh. Nha Ưu đau lòng nhìn Trì Vũ làm việc vất vả, nhưng lại xem hiểu các số liệu biểu đồ của công ty, hiểu các báo cáo đầu tư, mục tiêu lớn mà công ty muốn đạt được, đều hiểu gì cả. Nhưng Nha Ưu rất muốn với Trì Vũ điều gì đó: “ Trì , gần đây công việc bận rộn lắm sao?”. Trì Vũ nghĩ tới lại quan tâm đến công việc của , nhưng mà điều này làm rất hài lòng. Về sau hiểu , mỗi công việc đều cần phải trả giá mới nhận được thành quả: “Học tập cũng giống như vậy, bài tập của Nha Ưu có cần sáng tác nhiều ?”. Có có, vì thức đêm làm hoàn thành bài thi, Nha Ưu chỉ chỉ vào trán : “ đây nổi vài nốt mụn”. “Đâu..?”Trì Vũ nâng cằmlên, ra hiệu cho đến gần chuyện. “ Trì , nơi này của em nổi lên vài nốt mụn”. “Lại đây, để tôi nhìn hơn”. Da thịt bóng loáng của nổi lên vài nốt mụn đỏ, Trì Vũ : “Bôi kem đánh răng lên”. Trong ấn tượng nhớ ai đó từng nhắc đến, kỳ có ai qua với … Khi niên thiếu nổi mụn dùng kem đánh răng để giải quyết, cách này của Trì Vũ là hoàn toàn sai, nhưng Nha Ưu lại rất tin tưởng, hề nghi ngờ, lập tức chạy đến chỗ để kem đánh răng lấy bôi lên. Trì Vũ nhìn đối diện, bôi lượng lớn lên nốt mụn đỏ ăn cùng ăn xong bữa sáng. vừa lấy thức ăn cho chó cho tiểu Bạch, vừa an ủi tiểu nương, học tập cũng cần quá áp lực. “Học tập chăm chỉ, cho dù có thất bại cũng ai trách cứ, làm hết sức là được rồi”. ra từng chữ rất nhàng, Nha Ưu như được tiếp thêm dũng cảm, đến bên cạnh Trì Vũ, nhìn ngồi chia thức ăn của chó cho tiểu Bạch, Nha Ưu đặt tay lên vai vỗ vỗ, kề sát vào tay : “ Trì cũng giống như vậy, đừng để mình mệt mỏi”.

      Bị người lùn vỗ vai, Trì Vũ nâng mắt nhìn Nha Ưu, ánh mắt thản nhiên chiếu lên bộ dáng của thiếu nữ. nhàng “Ừ” tiếng, bàn tay đặt đỉnh đầu của xoa xoa. “Cảm ơn”. Vài ngày sau, kỳ thi giữa kỳ hành hạ Nha Ưu sứt đầu mẻ trán cuối cùng cũng đến. Trì Vũ nhận chức pha cà phê cho “ thi”, đến lượt Trì Vũ phát huy đầy đủ ưu thế thân hình cao lớn đến vỗ vỗ vai , ra khỏi cửa thi cũng vỗ vai , trở vể sau khi thi cũng vỗ...Trong lúc Nha Ưu áp lực lệ rơi đầy mặt với phát tiếng , quay đầu thấy Trì Vũ chân dài đứng ở sau lưng , biết đứng bao lâu”.“Nha Ưu, vừa rồi từ đơn kia em phát đúng’’. Trì Vũ tới, nhàng vỗ lên vai . Sau này Nha Ưu mới biết, khi người làm cho Trì Vũ trịnh trọng lời “Cảm ơn”, ra trong lòng suy nghĩ: báo đáp. Sau khi Nha Ưu thi xong môn cuối cùng là môn tiếng , tinh thần và thể xác mệt mỏi trở về nhà, trong nháy mắt mở cửa, lập tức đứng sững sờ. Trong phòng khách, ngoài bạn công mọi người đều mặc lễ phục và tây trang, tốp ba tốp nắm đứng thành nhóm chuyện phiếm, bàn thủy tinh bày đủ loại cocktail với nhiều màu sắc khác nhau, còn có các loại thức uống khác. Trong đoàn khách nhân, Nha Ưu liếc mắt nhận ra Lộ Gia tóc bạch kim, chỉ có mới có thể nổi bật như vậy, quần ống rộng màu vàng kim theo xu hướng rộng rãi, rất giống phong cách thời thượng của các người mẫu. Nha Ưu muốn hỏi Lộ Gia hôm nay tại sao ở đây lại có nhiều khách như vậy? Vẻ mặt Lộ Gia biểu tình để ý, Lý Minh Hàm nhịn được đến ngồi xổm xuống trước mặt Nha Ưu, mặc đồng phục học sinh trung học xuất trong gian phòng đầy hoa lệ này đúng là đặc biệt. Ánh mắt hoa đào của Lý Minh Hàm híp lại, là đáng , lại còn lúc thanh xuân nữa nha…Nụ cười tươi này hình như là từng gặp qua, nhưng Nha Ưu lại nhớ từng gặp qua ở đâu, đến gần Lý Minh Hàm mặc tây trang màu tím, giọng hỏi, hôm nay là sinh nhật của ai sao? “A… Cũng có thể hiểu như vậy”. Lý Minh Hàm lộ ra nụ cười khó hiểu, như vậy cũng đúng, tập đoàn Ngân Thịnh sáng lập được 5 năm, mùa hè hàng năm đều có lần party, năm nay tổ chức ở biệt thự Phỉ Thúy. Đây là hoạt động để Trì Vũ và bạn bè gặp mặt xã giao, cũng là người sáng lập Ngân Thịnh tổ chức kỉ niệm sinh nhật 5 năm của Ngân Thịnh.

      Lý Minh Hàm cũng là sinh nhật của ai, Nha Ưu ngầm thừa nhận là sinh nhật của Trì Vũ, đối với chuyện của Trì Vũ, biết được quá ít, ngay đến cả nhân viên của công ty cũng biết gọi như thế nào. Party đêm nay có thiếp mời, chỉ có những người được Trì Vũ chỉ định Chung Văn gọi điện thoại mời, những có thể xuất ở đây đều là người có thân phận, cũng đến từ các mối quan hệ, có người bên truyền thông, nhà đầu tư, nhà văn sách nghệ thuật phát triển, còn nhiều nhà văn khác, đều là những nhân vật có mối quan hệ duy trì hợp tác phát triển của Ngân Thịnh. Nhìn thấy xuất tiểu nương vóc dáng học sinh trung học ở đây, mọi người chút cũng hề ngạc nhiên, có thể xuất ở nơi này mọi người bao gồm cả đều có lý do ở đây. Các tân khách đều thân mật chào hỏi Nha Ưu, Nha Ưu cảm thấy mình đột nhiên bước vào nơi muôn hình vạn trạng, bọn họ quần áo tinh xảo, cử chỉ tao nhã, đối với mỗi ngày học, làm bài tập, vẻ truyện tranh của mình mà giống như bước vào thế giới khác…Nha Ưu lưu luyến đắm chìm trong đó, cẩn thận đụng vào chị có vóc dáng cao ráo, ngẩng mặt “oa” tiếng, chị này xinh đẹp… “Em em từ đâu tới đây? Có phải nhầm chỗ hay ?” Trần Uyển Du liếc mắt cái nhận ra Nha Ưu, lập tức to. Giọng lớn…Nha Ưu càng thêm hâm mộ, để ý nội dung ấy . Trần Uyển Du suy nghĩ đến đồng phục học sinh kia, nhớ năm đó khi học năm 4 trung học cũng được mặc váy dài đáng như vậy. Bỗng nhiên cánh tay bị người nắm lại, Trần Uyển Du bị kéo qua bên, nếu phải Lý Minh Hàm nhanh tay đỡ được , chỉ sợ sớm té ngã đất rồi. Trong lòng Trần Uyển Du sợ hãi, chỉ thấy sắc mặt Trì Vũ tối tăm, lạnh lùng dọa người, Trần Uyển Du quẹt miệng: “Chỉ là … Đáng giá để làm như vậy sao?” “ ấy là người của tôi.”. đỉnh đầu truyền đến giọng lạnh lùng, Nha Ưu vừa ngẩng đầu liền phát hôm nay Trì Vũ tóc đen vuốt keo lên, lộ ra ngũ quan tuấn mĩ cùng phần trán thông minh, chân mày sắc bén, khi thế bức người.
      Nhược Vân, B.Cat, thienan270814 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Khẳng định chủ quyền. Trì bá đao quá
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :