1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tảng băng mà gặp ánh mặt trời ấm áp thế này sao mà ko tan chảy được
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    2. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      @susu quá tan ấy chứ ;)
      Pr chút, t định 1/11 mở hố mới. Vẫn là sủng như mọi khi, mong mọi người ủng hộ :yoyo40:

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Sủng , hài là nhảy hố liền hà
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    4. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 12:

      Edit: Thất Tiểu Tử (Ngọc Huyền)
      Beta: Cuồng Soái Ca

      Sáng sớm thứ bảy, Trì Vũ hẹn Nha Ưu cùng chạy bộ, theo sau còn có Tiểu Bạch, vừa nhấc chân tiểu vào nhánh cây khô bên đường lại tiếp tục ì ạch chạy theo.
      Trì Vũ kiên trì chạy bộ để rèn luyện cơ thể, hơn nữa cũng vì sở thích. Nhưng đối với người lười như Nha Ưu mà , buổi tối phải thức đêm vẽ, buổi sáng lại muốn ngủ nướng, nhưng bây giờ lại phải dậy sớm rèn luyện là điều hề tốt đẹp.
      “Nha Ưu, chạy mau, mau tới đây…”Giọng của Trì Vũ từ đầu bên kia truyền đến, giống như ở cuối đường, Nha Ưu mệt đến mức hai tay phải chống xuống đất, thân hình đổ về phía trước thành hình chữ U, ra này cũng có lúc giống như “Cương thi bà bà”.
      giọng thầm “ được, chạy hết nổi rồi”, muốn nhìn xem Trì Vũ chạy như thế nào, lại phát thấy đâu, tiểu Bạch cọ cọ bộ lông xù vào cẳng chân , giống như : “ xẻng xúc phân, chạy mau lên”.
      Đáng tiếc, chạy được nửa lại ngồi bệt chống tay xuống đất, mồ hôi rơi như mưa, sau khi nghe được tiếng bước chân chạy bộ đến gần, Nha Ưu mới biết chạy sau Trì Vũ vòng lớn, đúng hình như là ba vòng lớn…?
      Người làm nghệ thuật tính tình tự do, cũng quá để ý về con số, Nha Ưu lại đần độn, nhớ Trì Vũ chạy bao nhiêu vòng, mỗi lần vượt qua vòng tay đều vỗ đầu .
      Giống như chụp bóng cao su, vừa vỗ vừa : “Nha Ưu, cố lên”. Trì Vũ nhàng lướt qua qua , lưu lại bóng áo T-shirt trắng, chỉ lúc sau, bóng áo T-shirt đấy lại xuất , vỗ đầu cái, cứ lặp lại như thế, Nha Ưu ngây thơ đứng đấy chỉ biết nghĩ thầm “A, Trì Vũ lại chạy xong vòng”.
      Mà bóng cao su còn đứng ở n vòng, ngơ ngác bị T-shirt trắng vỗ đầu, người lùn nên đành chịu bắt nạt…Nha Ưu cũng buồn, tiếp tục chạy chầm chậm theo, cúi đầu chạy tầm mắt nhìn phía trước, đầu đụng vào lồng ngực cứng rắn, mới khẽ hoàn hồn, hỏi: “ chạy mấy vòng…?”
      “Hả..?”
      Trì Vũ nhìn chằm chằm vào cái ót của , vốn muốn đưa tay đẩy ra, nhưng nghĩ nghĩ chút lại thôi, chỉ chăm chú nhìn mặt ửng hồng, thở dốc của , bỗng nhiên quay cầm lấy cổ áo T-shirt kéo lên : “Nha Ưu, nghỉ ngơi lát”.
      Nha Ưu gật gật đầu, Trì Vũ liền qua băng ghế dài lấy hai bình nước lại đây. Thân hình cao 1m85 của Trì Vũ cùng thân hình cao 1m58 của Nha Ưu, mỗi người tay chống nạnh đứng ở ven đường ngửa đầu lên uống từng ngụm nước lớn, phía sau là cây cối, phía xa hơn là những tòa nhà cao tầng, trời mây lững lờ trôi, dưới ánh nắng mặt trời gian yên tĩnh.
      người quen sáng sớm tập luyện, người ngày đầu tiên tập luyện. Sau khi Nha Ưu uống hơi hơn nửa bình nước, cuối cùng cũng lấy lại khí sắc.
      Lại chạy thêm mười vòng, Trí Vũ vén áo T-shirt lên tận khuỷa tay, theo lời , ngưởi trẻ tuổi buổi sang phải rèn luyện nhiều, thân thể mới tốt, mới có tinh lực để học tập. Nha Ưu lại yên lặng nhìn cơ bụng tám múi của , cơ bụng này có thể sánh ngang với các vệ sĩ được huấn luyện chuyên nghiệp, có khi còn đẹp hơn.
      “Nha Ưu, em có nghe …?” Trì Vũ phát tầm mắt của dừng đúng chỗ, bỗng nhiên bụng có thêm bàn tay. Oh, ngón tay thiếu nữ đặt cơ bụng của , hai mắt mở to, trong mắt lấp lánh “ Wow, người mẫu tạo hình để lấy cảm ứng nghệ thuật là đây” oa…Tuyệt vời.
      Cơ bụng tám múi ràng, từng múi xếp khít nhau, sau khi mồ hôi chảy qua, càng thêm sáng bóng.
      vẫn chăm chú nhìn bụng của , nhúc nhích, tầm mắt Trì Vũ dời xuống dưới, ánh mắt lạnh xuống: “Sờ đủ chưa, Nha Ưu?”,
      Nha Ưu lấy lại tinh thần, vội rút tay về, mặt đỏ bừng lên. Bị dáng người của hấp dẫn, thế nhưng lại ý thức được mà sờ soạng thân thể của Trì Vũ. Làm ra hành vi vô lễ như vậy, nữ hài tử xấu hổ, mặt cúi xuống thể thấp hơn nữa.
      xin lỗi…” “Nha Ưu, em chuyện sao?” Trì Vũ cúi người xuống muốn nghe gì, đúng lúc Nha Ưu ngẩng mặt lên tầm mắt vừa vặn đối diện với cổ áo T-shirt mở rộng của , phía trong đó là phong cảnh kiều diễm…Từ cơ ngực của người đàn ông nhìn lên thấy mặt đanh lại, cuống quýt che lại tầm mắt, xấu hổ quá… Mắc cỡ chết được.
      “Nha Ưu, mặt bị làm sao vậy?” Trì Vũ vẫn như trước quần áo mở rộng, cảnh xuân ra làm xiêu lòng người… Hai má đỏ bừng, trong lòng bùm tiếng, tim đập loạn nhịp, Trì, như vậy làm người ta xấu hổ nha.
      Trở lại biệt thự Phỉ Thúy, dì Thẩm chuẩn bị xong bữa sáng cho họ, cảm thấy khí có chút khác thường, hai người sau khi bước vào nhà với nhau lời, bình thường khi Nha Ưu trở về dù có mệt nhưng vẫn rất vui vẻ, hôm nay lại im lặng đến kỳ lạ, lẳng lặng ngồi ghế sopha, nhìn qua cực kỳ mệt mỏi.
      Trì Vũ cũng hiểu, cả quãng đường về nhà đều như người mất hồn, , biết có chuyện gì khiến mất tập trung như vậy.
      Cho đến bây giờ Nha Ưu cũng chưa từng thấy qua thân hình của người đàn ông nào, đương nhiên là rất xấu hổ, ngờ, đến bây giờ mới biết, Trì Vũ khi mặc quần áo là soái ca thư sinh, nhưng khi mặc gì lại là thân hình tuyêt mỹ. Rất gợi cảm hút hồn. Bất cứ là ai nhìn cũng nhịn được mà mặt đỏ tim đập nhanh.
      Nha Ưu yên lặng đứng lên khỏi ghế sopha, lại yên lặng đến tủ lạnh lấy ly nước đá dùng nó áp lên gương mặt nóng bừng của mình.
      Trì Vũ theo dõi từng hành động của , trong lòng khó hiểu. Tay phải để trong túi quần, cánh tay thon dài còn lại đưa đến túi đựng thức ăn cho chó, lấy ra túi bánh quy hình cục xương đổ vào khay tròn đựng thức ăn cho chó. Sau đó quay lại sopha nhìn đến yên lặng ngồi chườm đá, đôi mắt trầm xuống:
      “Nha Ưu, cho tôi lời giải thích, lúc nãy em muốn gì?”
      Giọng của bình ổn nghe ra vui hay giận, Nha Ưu là đứa thành , trong lòng còn trách chính mình vô lễ với Trì Vũ, còn thấy thứ nên thấy, tội càng thêm nặng, nghiệp chướng nặng nề. Trong lòng xấu hổ, thầm đặt hai tay lên đùi quỳ xuống tạ lỗi.
      vô lễ với nam thần, xin lỗi, mà Trì nam thần lại biết trong lòng tặng cái đại lễ.
      “Có chuyện gì cứ với , phải sợ”.
      Trì Vũ dùng xưng hô ‘’, muốn đừng tránh né, nhìn thẳng vào , Trì Vũ thấy trốn tránh như vậy, rất hoang mang, cũng rất phiền lòng.
      “Nhìn tôi, Nha Ưu”. ra lệnh.
      vẫn trốn phía sau ly nước, Trì Vũ kiên nhẫn liền nâng tay cầm ly nước của đặt xuống bàn, thanh va chạm của chiếc ly với mặt bàn vang lên thanh thúy, lòng theo tiếng vang cũng run lên, đoán rằng nhất định tức giận… Nha Ưu cuống quýt đến gần bên tai Trì Vũ, vội vàng : “Thực xin lỗi, về sau em sờ soạng…”
      Nhìn đôi mắt nai của đỏ lên óng ánh nước, lông mi run run, ngực Trì Vũ thắt lại, ra lo lắng chuyện này, trầm mặc trong chốc lát, ánh mắt thâm trầm nhìn : “Nha Ưu, tôi trách em, cần xin lỗi”.
      giận sao…?”
      có”. Trì Vũ ngồi dựa vào ghế sopha, ngón tay nhàng chạm lên mũi . Nha Ưu ngẩn người, vừa rồi hình như nhìn thấy khóe miệng của Trì Vũ nhếch lên, là cười sao? cũng biết cười sao?
      “Về sau nếu gặp chuyện gì hãy cho tôi biết, bất cứ chuyện gì cũng có thể . Biết ?” Cuối cùng Trì Vũ cũng biết được nguyên nhân khác thường, sắc mặt cũng dễ chịu hơn vài phần. Trong lòng Nha Ưu như được cổ vũ, ra suy nghĩ trong lòng.
      Trì, có thể làm người mẫu cho em được ?”
      Trì Vũ sững sốt, ngờ đưa ra cầu như thế, thể dễ dàng quyết định, bình thường công việc của bận rộn, có nhiều thời gian rảnh rỗi. Nha Ưu nghĩ nếu bận rộn như vậy hay là thôi . Trong lòng nghĩ thế, nhưng ánh mắt lên mất mát, vừa nhìn thấy. Trì Vũ còn muốn biết “Vì sao lại muốn tôi làm người mẫu cho em?”
      “Bời vì dáng người Trì rất đẹp, vừa rồi em được sờ, nên rất muốn làm người mẫu cho em…”
      khen cũng trực tiếp. Trì Vũ mất tự nhiên đành họ khụ tiếng để che giấu.
      “Tốt, tôi suy nghĩ về chuyện này”. đứng dậy từ sopha muốn vào nhà ăn dùng cơm, bỗng nhiên như nhớ đến vấn đề quan trọng. Trì Vũ ngoái đầu nhìn Nha Ưu, vẻ mặt nghiêm túc khác thường.
      “Làm người mẫu có cần khỏa thân ?”
      Nha Ưu vội vàng lắc đầu, phải tất cả người mẫu đầu phải khỏa thân…Nhưng mà, theolời của .. Ánh mắt dần dần mắt tiêu cự, ngẩn người nhìn thân hình của Trì Vũ, thân hình thon dài hoàn mỹ, trong đầu lướt qua hết đề tài này đến đề tài khác…Quần áo từng thứ được cởi bỏ, lộ ra thân hình hoàn hảo. Hơi thở quyến gợi cảm của người đàn ông, mỗi tấc cơ thể đều là đường cong với những bấp thịt rắn chắc. Xong rồi, xong rồi… rất xấu hổ, nhưng tận đáy lòng lại bảo khỏa thân như thế tật đẹp, chao ôi…
      Vài ngày sau, Trì Vũ có lịch trình công tác ở Thuỵ Sĩ tham gia diễn đàn hội nghị kinh tế WFC. Mỗi lần tham gia những kiện thế này, trang phục hay tạo hình đều do Lộ Gia chuẩn bị.
      Khi Lộ Gia cầm bộ âu phục Armani đen đến đây, Nha Ưu ngồi xổm trước cửa giày vải, vừa ngẩng đầu lên thấy Lộ, chuẩn bị chào .
      Khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Gia vặn vẹo “No! Stop! Đừng nhúc nhích”. đồng ý với Trì Vũ cách xa này trăm mét, phải bảo vệ đời sau của .
      Lộ Gia vĩnh viễn thể quên được ánh mắt nguy hiểm của Trì Vũ hôm đó, nhìn “Sau này còn dám đến gần ấy, tôi nghiền nát cậu và đời sau của caaji thành bột phấn ”. Khi Trì Vũ muốn đối phó với người, chưa bao giờ nương tay.
      Từ đấy về sau mỗi khi Lộ Gia gặp Nha Ưu đều tự mang cho mình mặt nạ “ara”. (cái mặt nạ có biểu cảm hoảng sợ ý.)
      Mà giờ phút này khi Nha Ưu nhìn theo bóng dáng run run xiêu vẹo rời của Lộ Gia, lại có linh cảm cho bộ truyện mới: Ngoài trời mưa to tầm tã, bóng dáng hồng y nam tử hiu quạnh rời trong mắt của bạch y nam tử… Tiểu Ưu sờ sờ cằm, vẽ hình dáng khó, nhất cử lưỡng tiện. (chỗ này là Trì Vũ làm ng mẫu bạch y, còn Lộ Gia là hồng y, có mẫu sẵn nên ngại hình dáng, nhất cử lưỡng tiện).
      Hôm nay cuối tuần, Nha Ưu trước tiên Nha Ưu tham gia lớp huấn luyện tạo hình mỹ thuật, sau đó lại đến quán cà phê Tiểu Thời Gian. Tuần này là tuần cuối cùng làm ở quán, sau khi hết mùa hè bài tập ngày càng nhiều, và Vi Vi có dự định sau khi thi đỗ vào trường cao đẳng lại làm tiếp.
      Nhiệm vụ của hôm nay là thiết kế tranh tuyên truyền cho quán với chủ đề “Hoạt động ưu đãi cho những đôi nhau trong mùa hè này”, những đôi nhau cùng nhau được giảm %0% giá ly cà phê thứ hai. Bình thường Nha Ưu vẫn dùng màu nước để diễn đạt chủ đề, hình ảnh tươi mát gần gủi, tựa như khu rừng sau cơn mưa ngẫu nhiên xuất cầu vồng, tình cảm trong sáng tự nhiên mà đến.
      Sinh viên vào quán hẹn hò, tiện tay chụp ảnh rồi đăng lên Weibo, tranh tuyên truyền của quán Tiểu Thời Đại trở thành trào lưu “gấu mặc áo hoa” đặc sắc. Ông Hoa cười tủm tỉm nhìn Nha Ưu vẽ tranh tuyên truyền, giống với cách vẽ hoa lệ của cháu trai ông, mặc dù lực bút còn có chút non nớt, nhưng lại lên chân thành và ấm áp.
      Nha Ưu ở lâu hai yên lặng vẽ tranh, bỗng nghe thấy lầu áp mái có tiếng động leng keng truyền đến, nghiêng mặt nhìn lên vừa thấy viên thủy tinh lăn từ cầu thang gỗ xuống, ánh sáng chiếu vào viên thủy tinh theo chuyển động xoay tròn…
      Ai ở lầu? tò mò nhìn theo tiếng động, ông Hoa tháo xuống kính lão , ở áp mái có con mèo lười, khi ngủ cho phép bất kỳ ai làm phiền.
      Đúng dịp Hải Vi Vi đến xem vẽ tranh lặng lẽ với , người ở đấy là cháu trai của ông Hoa vừa trở về, nghe là thiên tài của học viện mỹ thuật tạo hình D, lớn hơn chúng ta hai tuổi, nhưng mà cho đến bây giờ vẫn chưa thấy qua mặt người đó.
      Học viện mỹ thuật tạo hình D đứng số số hai cả nước, hơn nữa là trường điểm về mỹ thuật, chỉ có thiên tài mới vào được. Nha Ưu nhìn lên tầng áp mái với ánh mắt vô cùng sùng bái.
      Buổi tối Hải Vi Vi hẹn Mỹ Kỳ và Nha Ưu, ba người ăn “Lẩu bánh mật phô mai”, theo ba tấc lưỡi vấp của Hải Vi Vi hình dung về bánh mật vàng óng như thế nào, to như cái cánh , ăn ngon như được bay tới tận thiên đường. Nha Ưu háo hức mong chờ đến buổi tối để ăn thử, bỗng nhận được tin nhắn QQ của dì Thẩm.
      “Tiểu Nha Ưu, tối hôm nay về sớm chút, tám giờ tối nay Trì Tiên sinh phải lên máy bay Thụy Sĩ, tuần sau mới về”.
      Nha Ưu liền đứng bật dậy khỏi ghế, xin lỗi hai bạn tốt, vội vàng chạy ra ngoài. Nghĩ phải trở về nhanh muốn gặp mặt lần, bắt chiếc taxi, thở hổn hển giục tài xế chạy về biệt thự, cửa sắt vừa mở ra, hai hàng ánh sáng đèn đúng lúc chiếu về phía , lộ khuôn mặt nhắn bất an và lo lắng.
      Trì Vũ ở trong xe đáy mắt u, mở miệng : “Dừng xe”. bước xuống xe, thân tây trang, cà vạt đen càng lộ ra khí chất tinh , Trì tổng chuẩn bị xuất phát.
      chuẩn bị công tác sao..?” Nha Ưu biết rồi còn cố hỏi, vì đột nhiên biết nên gì vào lúc này. Tròng mắt Trì Vũ lạnh lùng mà bình tĩnh trả lời: “Đúng vậy, công tác bảy ngày, em nhớ tôi chứ?”
      Biểu của Nha Ưu lên quyến luyến của , nắm chặt bộ âu phục đen của , vào tai : “ nhớ… rất nhớ”.
      Trong giọng lộ ra vẻ lo lắng, Trì Vũ trầm mặc lúc sau mới : “Lúc nào nhớ đến tôi nhắn tin cho tôi…” Dừng lại chút, xoay người bước : “Em nhắn tin cho tôi, tôi đọc hết”.
      Last edited: 3/11/17
      KhaiDoanh_347, Nhược Vân, B.Cat17 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ngọt ngào như thế đó. Thanks nàng
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :