1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thích em như gấu mùa xuân - Hoa Gian Thụ Lý ( Chương 20/52)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thienan2708

      thienan2708 New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      17
      Em đợi tới mọc rêu cuối cùng cũng có:xitmau::xitmau::xitmau:Hóng tiếppppppp
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    2. ivy.silly

      ivy.silly New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      dạ cho e hỏi truyện drop rồi ạ??? :-(
      Cuồng Soái Ca thích bài này.

    3. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      @ivy.silly Chào bạn! Mình là editor của bộ này, thời gian qua gia đình mình có số việc nên tạm dừng edit thời gian. Và mình trở lại rồi đây cả ơn các bạn vẫn ủng hộ mình :yoyo44:
      Nhược Vân, Chris, omomatic005 others thích bài này.

    4. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 17:

      Edit: Cuồng Soái Ca

      đùa thôi, đồ ngốc.” Bàn tay to của Trì Vũ xoa đầu đầu , khóe môi khó nén giương lên đường cong.

      Tính cách Nha Ưu thành , nghĩ tới Trì Vũ trêu đùa đứng đắn như vậy, cũng trách cứ câu, thậm chí chút tức giận cũng có, ngoại trừ thẹn tbufng vẫn là thẹn thùng,cả người mềm yếu đến rối tinh rối mù, làm cho Trì Vũ càng muốn trêu chọc .

      “Nha Ưu chán ghét câu trêu đùa này, vậy coi như đây là ước định của chúng ta nhé?” tay xoa hông, khiến hơi ngẩng đầu nhìn , từ eo lưu luyến lên tới cơ ngực kia, đường cong gợi cảm mê người, Nha Ưu nhìn tới ngây dại, nghe câu kia của .

      Trì Vũ dứt khoát nhìn lướt qua giá vẽ, cúi người dán sát bên tai : “Em từ chối, tôi cho rằng em đồng ý với ước định kia.” Hơi thở trầm thấp, tràn đầy từ tính mê người, thêm ở trần nửa người , Nha Ưu lập tức xấu hổ đến mức nổi hai rặng mây hồng má, đôi mắt bối rối dám nhìn , chỉ liều mạng lắc đầu.

      muốn muốn.

      Gương mặt thiếu nữ đỏ hồng, dáng vẻ lắc đầu đáng , xông vào đáy lòng người đàn ông, dáng vẻ này cho dù ai nhìn thấy cũng phải xiêu lòng. Nhiều năm như vậy, Trì Vũ chính là mỹ nam lạnh lùng, tĩnh lặng, cũng nhịn được mà dùng bàn tay xoa mi tâm.

      Cứ tiếp tục như vậy, nhịn được mà ăn . Vì thế đột nhiên xoay người, phòng vẽ tranh yên tĩnh, Nha Ưu có thể nghe được tiếng bước chân của , lúc này mới phát Trì Vũ trở lại ghế chân cao, vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm .

      Đối với người đàn ông trong thời điểm muốn chạm vào thứ nhưng lại thể chạm vào, rất cần điếu thuốc, để giải tỏa áp lực trong lồng ngực: “Nha Ưu, tôi có thể hút thuốc ?”

      Nha Ưu cầm lấy bản vẽ nháp bên cạnh, cầm bút viết hàng chữ: “Có thể hút , em muốn vẽ khi hút thuốc.”

      Trì Vũ rũ mắt: “Được.”

      Đêm nay trở nên vô cùng yên tĩnh, tiếng tim đập cũng vô cùng ràng.

      Thiếu nữ dùng bút phác họa ra hình dáng người đàn ông, cơ bắp cường tráng có lực, phần eo có hai đường cong lõm xuống, Nha Ưu gần như nín thở mà vẽ xong phần thân trần của Trì Vũ, giống như dùng hết mười phần sức lực của ….Trì Vũ mặc xong áo sơ mi liền quan sát bức tranh, Nha Ưu vô cùng hồi hộp chờ mong đánh giá của .

      Ánh đèn chiếu lên xương quai xanh của Trì Vũ, áo sơ mi chỉ được khoác lỏng lẻo, lộ ra vẻ mặt hối hận: “Sớm biết như vậy cởi hết. Đáng tiếc…”

      Cởi hết vẽ…Nha Ưu che gương mặt nóng bỏng, giống như biến thành quả cà chua.

      *

      Ngày hôm sau tỉnh lại, quầng thâm mắt của Nha Ưu có chút lớn, cũng phải do tối qua thức khuya vẽ tới quá muộn mà do vẽ xong Trì Vũ liền mất ngủ….Cả đầu óc đều là câu cởi hết kia của , nghĩ lại khuôn mặt liền nóng đến phát sốt.

      Hôm nay cũng là ngày cuối cùng ở đây. Nhưng hôm nay phải cuối tuần, nghe dì Thẩm , Trì tiên sinh ra ngoài từ sáng sớm, có khả năng về muộn chút.

      Buổi chiều khi Trần Tử Kiêu tới đón Nha Ưu, bầu trời liền đổ mưa.

      Trần Tử Kiêu giống với Trì Vũ làm việc thận trọng có kế hoạch, muốn đón người, cũng hỏi Nha Ưu đồ đạc nhiều hay ít, mấy tháng này, Trì Vũ mua thêm cho ít đồ, chắc chắn dưới cốp xe, lúc này Trần Tử Kiêu mới nghĩ đến cần thêm chiếc xe khác.

      lúc sau, Trần Uyển Du liền xuất ở biệt thự Phỉ Thúy, dùng khí thế sấm rền gió dữ chỉ huy vệ sĩ làm việc. Trần đại tiểu thư ước lượng ngăn tủ nhãn hiệu quần áo kia, nghĩ thầm em trai thiếu Trì Vũ biết bao nhiêu nợ nhân tình, để ý tới việc việc này, Tử Kiêu cũng để ý tới, đúng là coi Trì Vũ như người nhà.

      Việc khuân vác đồ đạc kết thúc cũng gần chạng vạng. Trần Uyển Du thúc giục Nha ưu mau lên xe, Nha Ưu nhón chân nhìn về con đường phía sau vài lần, cuối cùng cũng đợi được Trì Vũ. Nha Ưu gửi Wechat cho , để lại Tiểu Bạch cho , mình có chút đơn, có Tiểu Bạch ở cùng bớt quạnh chút. hiền lành lương thiện như vậy lại vì mà suy nghĩ.

      Trì Vũ nhắn lại câu: “Nha Ưu, phải chăm sóc tốt bản thân.”

      Khi ở bên cạnh, phải chăm sóc bản thân tốt, chờ tới ngày nào đó, tới đón trở về. nửa câu sau, giấu nơi đáy lòng.

      Thế gian luôn có thứ tình cảm, bị ngăn giữa môi với răng, nhưng lại được giấu trong lòng.
      --------------------- còn tiếp --------------------------------------
      Phương Lăng, Nhược Vân, Dinhloan7 others thích bài này.

    5. Cuồng Soái Ca

      Cuồng Soái Ca Well-Known Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      873
      Chương 17 (tiếp)

      Mưa rơi lạch tạch xuống ô, lúc này Nha Ưu có chút tâm tình nào, và dì Thẩm cùng Tiểu Bạch vẫy tay tạm biệt, đột nhiên hốc mắt đỏ lên. Sau khi ngồi vào trong xe, gì. Trần Uyển Du nhìn nhìn dáng vẻ đau lòng của , trước kia khi xuất ngoại du học, cũng phải rời xa gia đình. với Nha Ưu, nếu trải qua biệt ly phải cuộc đời.

      Nha Ưu nhịn xuống nước mắt, phong cảnh ngoài cửa sổ xe dần lùi lại, con đường tương lai của còn rất dài.

      Chiếc Cayenne màu trắng đường xuyên màn mưa, ở khúc rẽ, lướt qua chiếc Bentley màu đen. Mưa trắng xóa trời đất, chiếc Bentley phanh gấp dừng lại, cửa xe mở ra, dáng người thon dài đối lập với màn mưa trắng xóa, tầm mắt đuổi theo chiếc Cayenne màu tắng xa dần...

      “Trì tổng, trời mưa, đừng để cảm lạnh.” Lão Lưu tài xế bùng che cho , Trì Vũ lời chỉ đứng im lặng, còn nhớ ngày đầu tiên gặp được , cũng là ngày mưa.

      Nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên đó, dáng vẻ ưu tú nhất của được thể trước mặt , lại để nhìn thấy lúc tốt nhất - dị ứng, bực bội, lạnh lùng. Nhưng Nha Ưu cũng tiếp nhận rất tốt, lúc này nghĩ đến, mùa xuân là mùa bắt đầu tất cả, cũng bất ngờ.

      *

      Thời gian luôn lặng lẽ trôi tiếng động, nháy mắt Nha Ưu lên cấp 3. Sau khi chuyển tới Trần gia, trái tim chỉ tập trung vào việc học. Trần gia đại tiểu thư, Trần Uyển Du cũng học mỹ thuật, đối với việc học tập của Nha Ưu kiểm tra vô cùng nghiêm khắc. Uyển Du luôn tự mình cầm bút chì, hỗ trợ Nha Ưu sửa lại bài vẽ phác họa tượng thạch cao.

      Mỗi khi Nha Ưu bị những lời đánh giá sắc bén của Uyển Du đả kích đến tan nát cõi lòng, liền nghĩ tới người phụ nữ chỉ vì cuộc điện thoại của bạn trai mà vui vẻ tới mức ngã từ sô pha xuống. ra, đây cũng là chị rất thú vị.

      Chị có khi độc miệng: “Tiểu Nha Ưu, em làm ơn đừng vẽ cái người trong bữa tiệc kia nữa được ? Lần trước chị thấy, giống như cái di ảnh, còn là bức vẽ đen trắng nữa, lại càng giống.”

      Bức tranh này chính là pháp bảo khích lệ Nha Ưu học tập, mỗi lần xem bức tranh “Trì Vũ”, gặp đề bài khó cũng cố gắng giải, từ đơn tiếng buồn tẻ cũng cố gắng ghi nhớ. có cách nào tiến về phía trước, có cách nào dũng cảm, nếu độg lực phải là .

      Mà bức tranh này, vẫn luôn tô màu, vẫn chưa tin tưởng mình có thể vẽ cách hoàn hảo nhất.

      “Sau này em biến ấy thành màu sắc rực rỡ nhất, chị đừng nguyền rủa ấy...” Nha Ưu giọng khẩn cầu bên tai, Trần Uyển Du với em này cũng có cách nào: “Được được được, nam thần này của Tiểu Nha Ưu có trường sinh bất lão được ?”

      “Trì Vũ, ấy già chút nào...”

      “Nha Ưu, đừng mê muội như vậy có được ?”

      Trần Uyển Du vừa như vậy, Nha Ưu thẹn thùng lấy gối che mặt, Trần Tử Kiểu từ ngoài trở về thấy hai chị em đag dựa sô pha , mà bên ngoài ban công, Trần lão gai tử vừa uống xong rượu thanh mai, hơi say nằm nghỉ ghế dựa. TV trong phòng ai xem, Trần Tử Kiêu cởi Âu phục hỏi: “Hai người chuyện gì vậy?”

      “Hoa lan tây phiền toái tránh xa ra chút, đây là đề tài của những thiếu nữ nghệ thuật chúng tôi, loại thực vật như cậu nghe hiểu đâu.” Trần Uyển Du thấy đều em trai chính là kiểu tóc thịnh hành nhất gần đây, trong mắt đều biến hành màu đen, sau đó kéo Nha Ưu về phòng giao lưu: dùng màu nước vẽ người đàn ông làm sao có thể taọ ra cảm giác lập thể.

      Trần Tử Kiêu vất vả lắm mới có thể hỏi ràng chị về cái “đề tài thiếu nữ” kia, cái hiểu cái nhắn tin Wechat cho Trì Vũ. Trì Vũ hỏi, gần đây Nha Ưu và Uyển Du ở chung như thế nào. Trần Tử Kiêu trả lời: “Hai người họ nghiên cứu tranh khỏa thân của .”

      Cà phê trong miệng Trì Vũ phun xa ba mét.

      tưởng rằng vốn hiểu biệc đời, cũng đồng tính. Giao lưu trao đổi cũng tốt, nghĩ tới đề tài ở tuổi dậy lại tiến bộ vượt bậc như vậy, Trì Vũ tiếp tục ký tên lên văn kiện, trợ lý Chung Văn đứng cạnh lau sạch vết cà phê bàn... Lơ đãng liếc mắt, vừa rồi, Trì tổng cười trộm sao?

      Vài ngày sau, Trần Tử Kiêu ở trong phòng vẽ tranh tầng cao nhất phát giá vẽ, có bức tranh màu nước “nửa thân trần Trì Vũ”, vội vàng chụp lại cho Trì ca: “Vẽ giống, ngờ Nha Ưu vẽ cơ thể người có thể đẹp đến như vậy.”

      “Cậu vui vẻ gì chứ?”

      “Em vui vẻ vì Nha Ưu tiến bộ. Hôm nào đó em cũng bảo ấy vẽ cho em bức.”

      “Tử Kiêu, cậu dám cởi quần áo trước mặt ấy thử xem?” Trì Vũ , gọi đám bạn cũ của Tử Kiêu tới nhà cậu ta. Trán Trần Tử Kiêu túa mồ hôi lạnh, đừng, trong nhà loạn, nhất đinh loạn.

      Trì Vũ hài lòng ngắt điện thoại, đến mười giây sau, lại cẩn thận mở bức ảnh kia lên thưởng thức, dáng vẻ ấy thẹn thùng thế nào mới có thể vẽ xong bức tranh này...Trì Vũ gác điện thoại dưới cằm, khóe môi cười cười đầy hứng thú.

      Bên này Nha Ưu trở về phòng vẽ tranh, phát Trần Tử Kiêu ở bên trong có chút kỳ lạ, ra Trần Tử Kiêu có việc tới tìm Nha Ưu, đưa chiếc bút máy lông chim của Đức cho , là quà tặng khi Trì Vũ Berlin công tác mua cho : “Nghe những người học nghệ thuật phải dùng loại bút máy tốt nhất, Trì ca hiểu lắm, em đừng chê nha.”

      Câu sau này là Trần Tử Kiêu tự ý thêm vào, nguyên văn là: Mặc kệ ấy thích hay , phải đưa cho ấy.

      Mỗi lần Trì Vũ công tác đều mang quà về, Nha Ưu nhận đến mức ngượng ngùng: “Vậy ấy còn ?”

      Trần Tử Kiêu giơ tay xoa xoa đầu, nghĩ thầm Trì ca còn có thể cái gì nữa, đó là tính cách của ấy rồi, thêm câu cũng cảm thấy vô nghĩa. Chẳng qua hai người này cũng kỳ lạ, có chuyện gì cũng hỏi qua làm cái gì?

      Trần tử Kiêu là người thần kinh thô, biết vô hình trung từ miệng mình lại truyền tới rất nhiều thông tin. Ngày thường khi gặp Trì Vũ đều về Nha Ưu và lớp học thêm gần đây nhất, đáng thương thay cho tam muội, cũng gầy vòng rồi. Mà trở về khi gặp Nha Ưu, Trần Tử Kiêu lại hôm nay cùng Trì Vũ tới trang trại ngựa, Trì ca đẹp trai đến mức phải người! Trần Tử Kiêu còn cố ý chụp lại ảnh này đăng lên vòng bạn bè lần.

      Buổi tối Nha Ưu liền ôm ảnh này, ngủ đến vô cùng ngon giấc. Đêm nay vì cảm ơn, gửi tin nhắn Wechat cho , cảm ơn vì món quà.

      Trì Vũ tỏ vẻ đây là phần thưởng cho việc Nha Ưu vẽ ngày càng tiến bộ, sau này có thể vẽ càng đẹp.

      Nha Ưu nghĩ thầm nếu tô màu bức tranh kia cho xem, lại thẹn thùng vì cảm thấy mình sắc, dám đưa cho xem, chỉ , gần đây luyện vẽ bằng màu bột, đặc biệt muốn làn da có cảm xúc linh tinh.

      Đầu kia di động, ánh sáng màn hình chiếu vào trong mắt, lên tia cười nhạt. đương nhiên hiểu muốn đến khuynh hướng cảm xúc nghĩa là gì: “Chẳng qua phải có chút tiếp xúc , chờ em sờ qua nơi đó, mới có thể vẽ càng chính xác.”

      Sờ....Sờ! Đầu óc Nha Ưu nhảy tới thân thể gợi cảm kia, muốn chôn mặt vào gối đầu, nhịp tim đập thình thịch lộn xộn, nào dám sờ thân thể , rất thẹn thùng...

      Bên kia Trì Vũ cười như cười, khuyên ngủ sớm chút, ngày mai còn học.

      “Ngủ ngon.” [gấu]

      “Ngủ ngon.” [ánh trăng]

      *

      Mùa xuân năm sau tới rồi, kỳ thi đại học ngày càng gần, Nha Ưu hề có thời gian nghịch di động, Weibo cũng cập nhật tranh vẽ, tin nhắn Wechat cũng ngày càng ít.

      Thiếu nữ gấu ở mùa trở nên an tĩnh, hoàn toàn đắm chìm trong công việc của chính mình, toàn tâm toàn ý hoàn thành giấc mộng của , Trì Vũ xuyên qua kính chắn gió nhìn thiếu nữ mặc đồng phục xanh trắng, liếc mắt cái liền hiểu trạng thái bây giờ của , nghiêm túc, vì việc mà vô cùng nghiêm túc.

      Trì Vũ cho rằng lúc này Nha Ưu vô cùng đẹp, mỹ nhân mảnh khảnh, có đôi mắt vô cùng kiên định.

      “Quả là con 18 lớn, Nha Ưu trở nên xinh đẹp.” Lý Minh Hàm ngồi ghế phụ, đối với người đẹp bao giờ keo kiệt tán thưởng. Trì Vũ liếc cái, Lý Minh Hàm thu hồi tầm mắt, cố ý câu: “Tiểu Nha Ưu năm nay 18 rồi...”

      Trì Vũ cởi nút áo cùng, cúi đầu lặng yên. Lý Minh Hàm lại , lần trước Uyển Du muốn đón Nha Ưu, cho rằng Trì Vũ ra sức ngăn cản. nghĩ tới lại thuận theo ý Nha Ưu, Trì Vũ búng búng tàn thuốc : “Thời điểm này tôi có cách nào ở bên cạnh ấy, đây loại quấy rầy.”

      Người quan trọng phải là giấu trong nhà để ngắm, mà phải vì mà suy nghĩ chu toàn: “ ấy còn rất nhiều cơ hội, cả thế giới, ấy thể chỉ nhìn thấy mình tôi.” Trì Vũ , thế giới tri thức trước mắt mới là điều Nha Ưu cần quan tâm.

      Lý Minh Hàm khỏi nhàng vỗ tay, chẳng qua so với lý do đường hoàng này: “ ra là sợ bản thân khống chế được, ăn sạch thiếu nữ chứ gì?”

      “Minh Hàm, chúng ta có thể tiếp tục chuyện phiếm nữa ?”

      “Có thể, ấy năm nay mới 18 thôi.”
      levuong, Phương Lăng, Nhược Vân5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :