1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      ông bá đạo... tội nghiệp em ... phải vào lính "dã chiến" rồi... hixx

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ta thay dau long cho a DTD qua di....mai mai van la nguoi den sau......ta nguyen rua ten chong can ba.......nuoi tieu tam ma bay ra giong dieu yeu thuong vo.......nguoc chet ten chong can ba di a
      Suuulyhonglak thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi thằng chồng cặn bã......... mà tnay k být k iu tnao..........thui đá bay cha này ............
      thank nàng
      honglak thích bài này.

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 4: Chuyển nhà

      Edit: Skye
      Nhìn ánh nắng bên ngoài, Diệp Nam Tê híp mắt, trong lòng vui sướng, lòng muốn giúp Đào Tư Di chuyển nhà. Ngày hôm qua còn tưởng vẫn hòa ái cũng ông chồng lăng nhăng kia, tiếp tục sống qua ngày, nghĩ tới người ta tìm phòng khắp nơi để chuyển , làm hại chuẩn bị đống từ ngữ để thuyết phục bọn họ ly hôn, lại dùng đến, là lãng phí công phu thuyết phục của thiếu gia ta mà.

      ", em ra ngoài có chút việc." Diệp Nam Tê nhìn thoáng qua Diệp Lan Trăn ngồi dưới lầu xem báo, tâm tình tốt cất tiếng lễ phép.

      "Ừm, buổi tối cùng ăn bữa cơm, ngày mai đến bộ đội nhận lệnh."

      "Được... , cái gì?" Diệp Nam Tê kêu to, sau đó giọng lại." bộ đội gì đó?"

      " bảo Lão Vương đăng kí cho em vào bộ đội rèn luyện mấy tháng, như vậy có lợi với em. Chúng ta đều là người Diệp gia, ít nhiều cũng phải nhận rèn luyện từ bộ đội."

      Nhìn thấy bình tĩnh an bài cuộc sống của , Diệp Nam Tê tâm tình vốn sung sướng, lập tức trở nên ảm đạm.

      "Em . Muốn tự mình "

      "Được."

      Diệp Nam Tê kinh ngạc, tin, trai mình lại là người chuyện tốt như vậy.

      "Vậy em vĩnh viễn cần gặp Đào Tư Di." Ngữ khí bình tĩnh, tựa như làm cho người biến mất, đối với , chỉ như thảo luận chuyện thời tiết.

      " dám." Diệp Nam Tê hổn hển tới trước mặt trai, xé tờ báo trong tay Diệp Lan Trăn.

      Diệp Lan Trăn mỉm cười, tao nhã ném xuống mảnh tờ báo còn lại trong tay."Nếu như em , em có thể nhìn thấy kết quả."

      "... ."

      Trong phòng khách, hai người đàn ông mặt đối mặt, người đàn ông ngồi ghế sopha tuy khuôn mặt mang theo vẻ cưng chiều, nhưng tận sâu trong ánh mắt đều là quyết định đối phương thể thay đổi.

      "Được, em , nhưng phải là tuần sau."

      "Ba ngày." Tầm mắt Diệp Lan Trăn nhìn theo ánh mắt Diệp Nam Tê.

      thanh sập cửa coi như trả lời vấn đề của , Diệp Lan Trăn đạt được mục đích, buông tay uống hết cốc cà phê.

      kia có mị lực gì khiến Diệp Nam Tên muốn xa rời như vậy, chỉ là cảm tình hai năm ngắn ngủi, so với mười mấy năm ở chung với mình còn thắm thiết hơn.

      "Lão Vương, phần tư liệu lần trước Nhị thiếu gia điều tra về kia mang lên đây cho tôi.” "Dạ." Lão Vương cúp điện thoại, hơi bĩu môi, là người để Đại thiếu quan tâm, chưa bao giờ có kết cục tốt.

      "Hắt xì... , hắt xì... , hắt xì... ." Đào Tư Di đánh vài cái hắt xì, vương tay xoa mũi mình, ai mắng thầm thế?

      "Sao vậy, bị cảm à?" Diệp Nam Tê thả cái bao xuống, hôm nay cố ý lái xe việt dã đến đây, vì nghĩ mang nhiều đồ theo, nghĩ tới trừ bỏ đống sách, những cái khác đều mang.

      " có việc gì, cái mũi chị hơi ngứa." nhìn xung quanh phòng lượt, cũng còn gì cần, từ trong túi lấy ra phần tư liệu, cùng phong thư đặt lên bàn.

      "Đây là cái gì?" Diệp Nam Tê tò mò muốn lật xem, tay mắt lanh lẹ đánh lưng phát.

      "Khi nào đến lượt em quản chuyện người khác." Đào Tư Di hờn giận ."Thư ly hôn, cùng ảnh chụp, chẳng phải em xem qua rồi sao?"

      "Chị quyết định ly hôn!" Diệp Nam Tê kinh ngạc nhìn .

      "Làm sao vậy?"

      " có gì, có gì, em chỉ nghĩ tới tốc độ nhanh như vậy, em còn nghĩ chị muốn chuyển ra ở riêng trước."

      "Em còn , có số việc em chưa hiểu." Đào Tư Di cười cười, xách túi đồ ." thôi."

      "Được." Diệp Nam Tê có chút phụng phịu mất hứng. Còn gì nữa, sớm trưởng thành rồi, có được .

      theo Diệp Nam Tê ra đến cửa phòng, Đào Tư Di sửng sốt, nghĩ lát rồi lấy chìa khóa từ trong tay, lần nữa cất bước vào nhà, đặt lên bàn bên cạnh tập tư liệu.

      Hồi hộp nghe tiếng đóng cửa thanh thúy, lúc này muốn trở về cũng được nữa, Đào Tư Di thở dài, hết thảy đều xong.

      Hai người trước sau xuống lầu, Diệp Nam Tê đột nhiên há miệng đứng lại.

      "Sao còn ?" Đào Tư Di hỏi tiếng.

      "! Sao lại tới đây?"

      Đào Tư Di nhìn nhìn , lại nhìn ra ngoài cửa, sửng sốt chút.

      chiếc Bentley dừng dưới lầu, người đàn ông nhàn nhã tay cầm điếu thuốc, thân thể cao ngất tựa vào bên xe thả ra từng vòng khói. Nhìn thấy bọn họ xuống dưới, thuận tay đem điếu thuốc dụi tắt, bước hai bước đến bên cạnh, đem tàn thuốc ném vào thùng rác rồi tới chỗ hai người.

      Ngũ quan của người này giống Diệp Nam Tê vài phần, vóc dáng tựa hồ cao hơn so với Diệp Nam Tê, da có vẻ trắng hơn nhưng cường tráng như Diệp Nam Tê. Hai cúc áo phía đóng, lộ ra đoạn xương quai xanh xinh đẹp, tuy rằng thoạt nhìn rất tựa như cảnh đẹp ý vui, nhưng Đào Tư Di có thể nhìn ra người tản ra u lạnh lẽo khó .

      "Tôi là Diệp Lan Trăn, trai Diệp Nam Tê, trước đây nhờ chiếu cố đến nó, nghe chuyển nhà, tôi đến xem có cần gì hỗ trợ ."

      "Chào ." mặt Đào Tư Di hơi cứng lại, liếc Diệp Nam Tê đầy oán thầm, tình trong nhà, trừ mình cũng chỉ có biết, cần suy nghĩ nhiều, cũng đoán ra được tin tức rơi vào tay người đàn ông này như thế nào.

      Nhận thấy được ánh mắt của , Diệp Nam Tê phẫn uất rất nắm chặt tay. Chính mình đáp ứng vào lính, ta còn muốn làm gì? Đột nhiên chạy đến nơi đây là có ý tứ gì?

      Diệp Lan Trăn chủ động vươn tay, Đào Tư Di nghĩ muốn bắt tay, vội vàng buông va li trong tay.

      "Về nhà trước ."

      "A?"

      Đờ đẫn nhìn tay mình treo ở trung, mắt nhìn thấy người đàn ông này, lướt qua tay , nhấc chiếc vali lên đặt vào cốp sau của Bentley. Động tác thành thạo lưu loát có chút tạm dừng, câu hỏi ý kiến đương cũng có.

      " là chị của Diệp Nam Tê, cũng tính như em của tôi, đến Diệp gia ở , như vậy sau khi nó bộ đội cũng có thể an tâm huấn luyện."

      "A?"

      Thẳng đến khi lên chiếc xe của , Đào Tư Di vẫn chưa phản ứng được đây là tình huống gì. Quay đầu nhìn Diệp Nam Tê, phát vẻ mặt ngưng trọng nhìn mình.

      "Làm sao vậy?"

      " có việc gì." Diệp Nam Tê cười cười, che giấu khác thường của bản thân.

      "Chị ở Diệp gia em cũng yên tâm, ba ngày sau em phải vào bộ đối, nghĩ tới trai lại chu đáo như vậy."

      Diệp Nam Tê hiểu rất tính tình của Diệp Lan Trăn, hôm nay trai nếu tự mình đến đây, còn làm ra hành động như vậy, nếu như chính mình ngoan ngoãn huấn luyện, nếu khó mà đoán được Đào Tư Di gặp hậu quả gì. còn cách nào khác để cứu ra khỏi mạo hiểm này.

      Diệp Lan Trăn lần này chủ động đến, coi như tự cho mình liều thuốc an thần, trai nhưng có thể tự hiểu, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, Đào Tư Di được đối đãi giống như thành viên Diệp gia khác.

      Lên xe Diệp Lan Trăn, Đào Tư Di vẫn cảm thấy chuyện hôm nay có phần mạc danh kì diệu, thế nào mà lại u mê hồ đồ biến thành người Diệp gia vậy?

      Nhìn thấy bọn họ vào nhà, muốn ngồi trong phòng khách Diệp Lan Trăn tự mình đứng lên giúp đỡ, nhiệt tình khiến Đào Tư Di thụ sủng nhược kinh.

      "Phòng của được chuẩn bị tốt, lầu hai bên tay phải, ngày mệt mỏi, trước tắm rửa , lát nữa tôi gọi xuống ăn cơm." Diệp Lan Trăn cầm đồ trong tay đưa cho người giúp việc.

      "Được, phiền toái ngài rồi." Mặc dù là bị bắt buộc mời , Đào Tư Di vẫn khách khí cảm ơn câu. Loại gia đình này rất phức tạp, trong lòng bọn họ nghĩ cái gì, biết được, đến đâu tính đến đấy, nhìn từng bước từng bước vậy.

      Nhìn theo Đào Tư Di theo người giúp việc lên lầu, Diệp Nam Tê xoay qua nhìn Diệp Lan Trăn cười yếu ớt.

      "Vì sao phải làm như vậy?"

      " phải vừa rồi sao, ấy cũng coi như ân nhân của Diệp gia chúng ta, nhà ấy xảy ra chuyện như vậy, chiếu cố là chuyện phải làm." Diệp Lan Trăn vẻ mặt thản nhiên.

      "."

      "Chỉ cần em rèn luyện tốt trong bộ đội, thẳng đến khi đạt được cầu của , chị của em, có thể bảo đảm ấy chịu phiền toái gì." Diệp Lan Trăn vẻ mặt bất cần đời, vừa đảo qua thành vẻ mặt nghiêm túc."Chẳng qua, hy vọng em nhớ kỹ, đảm bảo với điều kiện tiên quyết là, ta chỉ là chị của em, nếu còn có gì khác, hiên tại em tốt nhất quên ngay cho ."

      Diệp Nam Tê nắm chặt quyền, xoay người lên lầu, tiếng bước chân cạch cạch phát tiết bất mãn của .

      Nhìn bóng dáng phẫn hận của , Diệp Lan Trăn ngồi vào sô pha. Em trai này của khiến người trai như phải bận tâm. Ánh mắt Diệp Nam Tê ràng chỉ đơn giản là tình thân như vậy. hiểu? Khi đó đứa bảy tuổi biết cái gì? Đứa Diệp gia có trưởng thành sớm, cũng có khả năng sớm như , mới bảy tuổi mà thích đến tận bây giờ, hơn nữa còn mười mấy năm gặp, ra còn khiến người ta cảm thấy buồn cười.

      Nhiều thêm chị hay em đều quan hệ, Diệp gia phải nuôi được, nhưng nhiều thêm nữ chủ nhân, ngàn vạn lần đều thể. Nếu thể học được cách tìm bạn đời thích hợp với mình, vậy để người Đại ca này giúp . Đàn ông Diệp gia, cũng thể tìm người phụ nữ ly hôn.

      Đào Tư Di cảm thấy kì quái nhìn đồ vật xung quanh phòng, giường cổ điển với ga giường màu đỏ tươi. Màn lụa bao quanh giường, khiến người ta cảm giác dường như đặt mình trong phòng ngủ hoàng gia phương Tây cổ đại. Trừ bỏ giường, những đồ vật khác đều lấy màu đen làm chủ đạo. Đen cùng đỏ kết hợp, coi như cũng tạm được, nhưng màu lạnh với nóng phối hợp thế này, làm khó thích ứng nổi. luôn thích phong cách gia đình ấm áp, loại trang hoàng theo phong cách Gothic này phải khẩu vị của .

      May mắn phòng có cửa sổ lớn sát đất, ánh nắng tươi sáng chiếu rọi vào phòng ngủ, nếu có cảm giác bản thân bị đè nén chết ngộp trong phòng này,

      "Đào tiểu thư, có thích phòng này ?" giúp việc thấy nhìn chằm chằm vào chiếc giường sửng sốt đến nửa ngày, nhịn được nhắc nhở trong phòng còn có người.

      "Ha ha, trong phòng trang trí rất độc đáo, phòng nào cũng đều thế nào sao?"

      Đào Tư Di nhếch khóe miệng, miễn cưỡng lộ ra mỉm cười. Nghĩ muốn xem ý tứ của bảo mẫu, liệu còn phòng nào khác cho lựa chọn hay . Vốn chỗ này phải là nơi muốn đến, nếu chủ nhân thấy phiền mà mời ra ngoài cũng sao. Nghĩ vậy, trong lòng tự trấn an, chờ tin tức của giúp việc.

      "Mọi thứ trong phòng ngủ này đều do Đại thiếu thiết kế, từng phòng đều cực kỳ mộng ảo." giúp việc lộ ra ánh mắt sùng bài.

      Đào Tư Di thấy thế, vội vàng gật gật đầu.” Đúng là rất mộng ảo, tôi sao, bận cứ , cảm ơn."

      "Được."

      Nhìn cửa nhàng đóng lại, Đào Tư Di hít sâu hơi. Thực hiểu trình độ thưởng thức của mọi người ở đây thế nào, phong cách trang hoàng thế này mà gọi là mộng ảo, theo ý quả thực là ác mộng.

      Người đàn ông dưới lầu kia có gì đáng giá để người khác sùng bái vậy chứ, chỉ cần ánh mắt, nhìn ngay ra được tuyệt đối hiền lành như vẻ bên ngoài.

      Diệp Nam Tê cư xử khác thường lại càng khiến cảm thấy kỳ quái. Nhưng bản thân có giá trị gì để người Diệp gia nhớ thương vậy chứ? Đào Tư Di nghĩ ra.

      Quên , trời sinh voi sinh cỏ. Ít nhất có thể xác định, ở trong này, chỉ cần muốn, chắc chắn có kẻ nào dám đến quấy rầy .

      Buổi sáng ngày kia Lý Mộ Tiêu nhìn thấy những thứ bàn biết có biểu cảm gì nhỉ? Nghĩ vậy, Đào Tư Di cười khổ chút, cùng còn quan hệ, chẳng lẽ còn hy vọng hai người bọn họ gương vỡ lại lành sao?

      "Đào tiểu thư, đồ ăn chuẩn bị xong, Đại thiếu mời xuống ăn cơm."

      "Được. Tôi xuống ngay."

      Đào Tư Di lên tiếng, lại nhìn phong cách trang hoàng quái dị lượt nữa, đầu tiên vẫn nên lo cho thực tế trước mắt mình.

      [​IMG]
      Last edited: 5/12/14

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      DT bo suy nghi gai ly hon ra khoi dau a di....1ngay ko xa a phai hoi han day....hazz.........sao lai cuop chi tu tay a Dte a.........t hong phan ung cua ck truoc cua chi qua di.....nghen chet nha.........
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :