1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 20: Cùng phòng

      Edit: Skye


      nghĩ nhanh như vậy cậu Diệp trở lại, sao nán lại Bắc Kinh vài ngày, thân thể ông cụ nhà cậu có khỏe ?” Mã Đằng Diệu bắt tay Diệp Lan Trăn, khách khí chào hỏi.

      “Cảm ơn, ông cụ nhà tôi vẫn rất tốt.” Diệp Lan Trăn nhìn Mã Đằng Diệu. “Tư Di người ở nhà, tôi cực kỳ lo lắng, nghĩ vài ngày thấy, Mã tiên sinh cùng Tư Di lại quen thuộc ít!”

      Mã Đằng Diệu mỉm cười, sau đó nhìn Đào Tư Di. “Đào tiểu thư, phiền quá, Tiểu Kiệt hôm nay có nghe lời ?”

      “Tiểu Kiệt rất vâng lời.” Đào Tư Di gật đầu.

      “Vậy là tốt rồi, Tiểu Kiệt có thích ở cùng Đào ?” Mã Đằng Diệu nhìn con trai, nếu con trai thích, cân nhắc phát triển thêm bước với Đào Tư Di.

      “Con chán ghét ấy.” Tiểu Diệc trả lời thẳng câu hỏi của Mã Đằng Diệu, chỉ biểu lộ thái độ của bản thân.

      “Ừm.” Mã Đằng Diệu gật đầu, trực tiếp nhìn về phía Diệp Lan Trăn. “Cậu Diệp, có khi tôi phải công tác gấp nên biết gửi đứa ở đâu, làm phiền Đào tiểu thư giúp chút.”

      “Mã tiên sinh khách khí rồi, bạn nhu thuận thế này, tôi và Tư Di vô cùng nguyện ý.”

      Lời Diệp Lan Trăn khiến Mã Đằng Diệu nhăn mi. “Vậy chúng tôi quấy rầy thêm nữa, Đào tiểu thư, hy vọng hôm nào có thể mời ăn bữa cơm.”

      Đào Tư Di cảm nhận được ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào , nhịn được rùng mình, là trêu ai chọc ai rồi!

      “Ha ha, sao. Tôi…”

      “Có thời gian chúng tôi , chỉ là lâu tôi chưa gặp Tư Di, đoán chừng Tư Di bề bộn nhiều việc.” Diệp Lan Trăn cắt ngang lời của , cánh tay vòng qua eo , ôm chặt vào trong lòng.

      khi như vậy, dám quấy rầy, chúng tôi trước.” Mã Đằng Diệu giật mình nhìn hành động thân thiết của hai người, sau yến hội lần trước điều tra Đào Tư Di, bên trong chỉ hai người tuyên bố với người ngoài là em họ, giữa bọn họ còn có tầng quan hệ như vậy, nếu mình biết, có lẽ xuất tình cảnh như hôm nay. chỉ cảm thấy có hứng thú với mà thôi, đến mức mãnh liệt chạm tới cảnh giới hoành đao đoạt ái.

      “Vậy Mã tiên , chúng tôi tiễn, Tiểu Kiệt thường đến đây chơi nhé, chị chiếu cố em tốt.” Diệp Lan Trăm mỉm cười, cố ý nhấn mạnh hai từ chị.

      Đào Tư Di nhìn Tiểu Kiệt tức giận, khóe miệng giật giật, đứa mặt than như vậy lại để cho Diệp Lan Trăn chọc giận thành thế này, là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

      Mã Đằng Diệu gật đầu, nắm tay Tiểu Kiệt trở về xe.

      Theo bóng xe màu đen dần khuất xa, Đào Tư Di thở dài, rốt cục cũng đưa tiễn được vị tiểu thần như pho tượng kia. Ngẩng đầu nhìn trời chiều hạ dần xuống núi, ngày hỗn loạn cuối cùng qua . Đợi ngày Diệp Nam Tê cất bước, mọi chuyện liền khôi phục bình thường, loại ‘chúng tinh phủng nguyệt’(sao vây trăng sáng) này, thể hưởng thụ.

      Diệp Lan Trăn quay đầu nhìn Đào Tư Di thở dài nhõm, khóe miệng hơi cong, cúi đầu bên tai giọng câu: “Đêm nay chúng ta ngủ ở phòng người nào?”

      Những lời này nhất thời khiến Đào Tư Di giật mình, kinh ngạc nhìn Diệp Lan Trăn. mặt mặc dù có chút bất cần đời nhưng trong mắt lại tràn ngập xác định.

      “Muốn để Nam Tê hết hy vọng, phải đơn giản là có thể thành công. Mặc dù có chút kích thích, nhưng đứa Diệp gia chúng tôi phải đứa ngốc, em muốn thất bại trong gang tấc chứ?”

      Diệp Lan Trăn mỉm cười nhìn chằm chằm , nhìn bên tai tóc bay tán loạn theo gió, vươn tay vén tóc ra phía sau vành tai. Ngón tay truyền đến xúc cảm nhẵn nhụi khiến cúi đầu. Đào Tư Di nhìn khuôn mặt tuấn tú ngày càng gần, định lui về phía sau vài bước để giữ khoảng cách với . Câu tiếp theo của Diêp Lan Trăn lại khiến ngừng bước.

      “Đừng nhúc nhích, Diệp Nam Tê nhìn ở lầu.”

      Thành công thấy trước mắt cứng ngắc vì câu của mình, Diệp Lan Trăn nhành hôn lên môi , xúc cảm mềm mại khiến muốn đòi thêm. Đơn giản vâng theo tâm ý, tay đè chặt đầu , đầu lưỡi mạnh mẽ chờ đợi chơi đùa cùng , nhưng hàm răng ngậm chặt cản trở đường nó. Diệp Lan Trăn bất mãn nhíu lông mày, này vẫn ngang ngược, cánh tay khác cầm ở eo , dùng lực kéo vào trong ngực.

      …!” Cảm nhận được vật thể cứng rắn chọc vào bụng dưới của mình, Đào Tư Di nhịn được kinh hô.

      mở miệng, thành công để Diệp Lan Trăn công phá phòng tuyến. Hai lưỡi mềm mại vướng mắc cùng chỗ, hút lưỡi non mềm của vào trong miệng mình, dùng răng khẽ căn, ngăn cản ý đồ muốn chạy trốn, đầu lưỡi tận tình chơi đùa cùng đầu lưỡi . Lửa nóng càng ngày càng dâng cao khiến nó càng đứng thẳng, Diệp Lan Trăn biết bản thân cách nào tiếp bước nữa. hận thể đè trước mắt đặt mặt đất.

      “A… em giẫm lên tôi!”

      Chân truyền đến đau đớn khiến Diệp Lan Trăn tỉnh táo lại, tức giận nhìn Đào Tư Di, vậy còn hiểu phong tình, cắt ngang chuyện của . trước mắt cả khuôn mặt đỏ bừng, mặt nhắn non mềm dưới ánh sáng của trời chiều càng phát ra kiều diễm ướt át. Đôi mắt ngập nước kia, giờ phút này toát ra phẫn nộ. Diệp Lan Trăn ngứa ngày trong lòng, muốn cúi đầu tiếp tục nghiệp dang dở vừa rồi.

      “Hai người làm cái gì.” Diệp Nam Tê phẫn nộ xuất trước mặt hai người, tay nắm chặt hình quả đấm e dè biểu lộ tức giận của .

      “Làm chuyện người phải làm.” Diệp Lan Trăn nhìn thoáng qua Đào Tư Di, nhún vai, lười biếng . Sau đó lại cúi đầu điều chỉnh vực để mấy người có thể nghe thấy: “Buổi tối chúng ta tiếp tục.”

      Giờ phút này Đào Tư Di hận thể quyền đánh vào giữa mặt Diệp Lan Trăn, xóa sạch nụ cười đê tiện của . Nhưng Diệp Nam Tê ở đây, vẫn phải kiềm chế tức giận. Đào Tư Di hít sâu hơi, tận lực biểu tự nhiên, khẽ gật đầu. sợ nếu mình ra, nhịn được đổ ra đống từ mắng chửi người từ trong bụng. Tên đàn ông này quá vô sỉ, mặt đổi sắc ra ràng như vậy.

      Diệp Lan Trăn nhìn Đào Tư Di, lại vươn tay bấm đôi má non mềm của , vô cùng hài lòng với hành động đột nhiên chạy đến đây của Diệp Nam Tê. Bản thân còn lo lắng biết làm thế nào để tiến thêm bước với bé này, bị cử chỉ vô tâm của Diệp Nam Tê thành toàn rồi. nên thương cảm thay người em trai này, hay nên vì phúc lợi của mình mà chúc mừng phen đây? Diệp Lan Trăn cười gian như mèo trộm được miếng thịt.

      Đào Tư Di nhìn thấy bóng lưng Diệp Nam Tê giận dữ rời , bốp… tiếng gạt tay Diệp Lan Trăn ra.

      biết xấu hổ…”

      Diệp Lan Trăn buông tay, “Em rồi, tôi biết . Chỉ có điều, buổi tối hoặc em đến phòng tôi, hoặc tôi đến phòng em, em chọn cái nào?”

      …” Tay Đào Tư Di nắm chặt hình quả đấm quơ quơ, lại muốn giậm lên chân Diệp Lan Trăn, bị tránh được, theo quán tính lập tức bổ nhào vào lòng .

      cần gấp như thế chứ, vậy quyết định, buổi tối đến chỗ .” Diệp Lan Trăn nhìn vẻ mặt thẹn quá hóa giận của trong lòng, thầm cười, đúng là có khả năng chọc người tức giận. Vội vàng điều chỉnh sắc mặt, trấn an : “Yên tâm, chỉ là trông giống vậy thôi, tôi quá phận.”

      Đào Tư Di vùng vẫy đứng lên từ trong lòng , hung hăng trừng mắt nhìn , quay đầu vào nhà.

      Diệp Lan Trăn nhìn trời chiều cách đó xa, giữa nam nữ phải có chút chuyện như thế sao! Yên tâm, khẳng định quá phận, chỉ cần làm đủ là được. lại, nên làm thế nào để này ngoãn ngoãn vào khuôn khổ đây? Diệp Lan Trăn cúi đầu suy tư, là chuyện đau đầu mà.

      Nhưgn sao, phụ nữ cần” chính là “muốn”, phải để lĩnh hội được hàm nghĩa này. Diệp Lan Trăn ngẩng đầu nhìn về phòng Đào Tư Di, chưa từng quá khát vọng nào, người phụ nữ này thành công khiến cảm thụ được chuyện này.

      Đào Tư Di trở về phòng, mặt ửng hồng cuối cùng cũng biến mất. Nghĩ tới nụ hôn làm người ta đỏ mặt tim đập nhanh vừa rồi, hận nghiến răng nghiến lợi. có cách nào chú ý đến tiếng tim đập nhanh của mình, muốn hỏi người đàn ông kia rốt cuộc muốn làm gì, thiệt tình hay giả ý, vì cái gì bám chặt rời. có thể cũng giống như Lý Mộ Tiêu hay , đơn giản chỉ vì thèm muốn theo ý thích.

      Thời gian là tương đối, mỗi người lại quan niệm khác nhau, nó có thể là ngắn ngủi cũng có thể là dài lâu. Giống như Đào Tư Di và Diệp Lan Trăn bây giờ. người nhàn nhã chờ thỏ trắng tới cửa, người lại suy tư về đàn ông.

      Nhưng có câu rất đúng, người tính bằng trời tính, vì sao lại như vậy?

      Trời cuối cùng tối, dùng xong cơm chiều, thỏ trắng bị sói xám xách về hang sói. lúc sói xám chuẩn bị gột rửa sạch thỏ trắng , thời điểm chuẩn bị ăn vào trong bụng, vấn đề mà muốn nhất lại xuất .

      Diệp Lan Trăn muốn ngửa mặt lên trời gào to, cái gì gọi là đau khổ, nhìn vẻ mặt của là biết. Vì sao phụ nữ lại có kỳ sinh lý, tại sao lại phải là hôm nay, thời gian này địa lợi nhân hòa. Lão nhị nhà sắp bạo phát, muốn chiến đấu hăng hái mà quan tâm đẫm máu.

      “Sao em lại có cái này.” Giờ phút này, Đào Tư Di bị đặt dưới thân Diệp Lan Trăn, tạm thời cần phải , quá trình có bao nhiêu gian khổ, dễ dàng gì mới đem được ngồi nghiêm chỉnh ném tới giường, cũng dễ dàng gì hôn đến ý loạn tình mê. Tay khát vọng thăm dò cội nguồn ấm áp mê người kia của , đụng chạm đến chỗ đó, khát vọng ướt át lại thấm ướt ngón tay , tầng dày tạo thành khoảng cách cách ly trong gang tấc.

      “Tại sao tôi lại có.” Cả khuôn mặt Đào Tư Di đỏ bừng nhìn người đàn ông phía , ngốc, người này ban ngày buông lời thề son sắt bảo đảm, liền dự tính qua cảnh tượng này. Chẳng qua hôm nay đúng là có phần sợ hãi.

      “Em cố ý.” Diệp Lan Trăn nhụt chí ngồi dậy, khát vọng lâu, vừa đạt được lại là cái này.

      “Là tâm tư bất chính.” Đào Tư chỉnh lại quần áo bị rối loạn, ôm lấy chăn giường ném mặt đất, chuẩn bị ngủ đất đêm.

      Diệp Lan Trăm mỉm cười nhìn Đào Tư Di, lại nhìn bên dưới quần ngủ bị dựng thành lều trại. cam lòng đêm nay cứ qua như vậy.

      “Em cười nhạo .” Diệp Lan Trăn đứng lên, hai bước tới trước mặt Đào Tư Di, lều trại phình to đối diện mặt .

      Đào Tư Di kỳ quái nhìn người đàn ông cười gian, chút nào che giấu, biểu ngay trước mặt , cho dù vải ngăn cách, bọn họ đều biết phía dưới kia là tình cảnh gì.

      “Chẳng lẽ ai với em, nam nữ trong lúc đó chỉ có loại phương thức.” Diệp Lan Trăn ngồi chồi hỗm xuống, bao phủ Đào Tư Di dưới bóng mình.
      noair, Hoaithao, Phong nguyet23 others thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Hi vọng nAm 9 k phải DLT từ đầu truyện ghét lão này
      Thank

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      CHia bùn cùng @quỳnhpinky DLT HÌNH NHƯ LÀ VAI CHÍNH .........
      Skye thích bài này.

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương này 18+ nha, tuy thịt chỉ tý tỵ nhưng cũng đủ để ta :023::023::023:

      Chương 21: Giáo dục(18+)

      Edit: Skye

      "... ?" Đào Tư Di nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng to, đột nhiên cảm thấy mình như thịt bò dưới dao thớt. Người đàn ông này cầm dao, tựa như nghiên cứu xem nên xuống tay chỗ nào. sửng sốt chút, định chạy trốn. Tuy đây là phương pháp tốt để Diệp Nam Tê nhận , nhưng cũng đâu cần vì Diệp Nam Tê mà ở cũng chỗ với tên Diệp Lan Trăn này chứ, khẳng định có cách khác.

      Tay mắt Diệp Lan Trăn nhanh nhẹn đè lên thân thể của , hơi bế lên. Sau trận chóng mặt, Đào Tư Di phát bản thân bị ném lại giường.

      “Diệp Lan Trăn, đừng có được tấc lại muốn tiến thêm thước.”

      Đào Tư Di vội vàng ngồi dậy từ giường, trợn mắt nhìn người đàn ông trước mắt. Muốn ngăn lại ý đồ tiếp theo của .

      “Tôi còn chưa được tấc, tiến độ này quá chậm?” Diệp Lan Trăn hề vội vã tiến hành bước tiếp theo, giờ phút này giống như con mèo vởn chuột, nhìn chuột ở nơi đó vùng vẫy vô ích. nhìn thời gian, đêm vừa mới bắt đầu, bọn họ còn đầy thời gian làm chuyện tiếp theo, bất tiện cũng có cái lạc thú của bất tiện.

      “Tôi muốn về phòng ngủ của tôi.” Đào Tư Di xong, liền lùi về phía bên kia giường, bị Diệp Lan Trăn săm soi, còn cảm thấy sợ hãi như trước, mà bối rối thôi. Khi còn ở cùng Lý Mộ Tiêu, đến bây giờ đều đối xử ôn hòa với , hơn nữa chuyện phòng the, chỉ cần muốn, cũng ép buộc. Nhưng Diệp Lan Trăn ràng phải người như thế, ánh sáng trong mắt cảnh báo nguy hiểm cận kề, hôm nay tuyệt đối đơn giản như tưởng.

      Diệp Lan Trăn mỉm cười, nghiêng thân thể về phía trước, hai tay chống hai bên Đào Tư Di, mặt cách ngày càng gần, gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương. nâng bàn tay, phớt gương mặt , sau đó đầu ngón tay mơn man theo xương quai xanh xuống dưới, dừng ngay tại áo ngủ mặc.

      “Còn muốn đá tôi ư?”

      Diệp Lan Trăn bắt lấy chân Đào Tư Di định đá , tò mò nhìn bàn chân trắng noãn trong tay, sớm hiếu kỳ ngón chân mượt mà của , nhịn được nắm nó trong tay mà thưởng thức.

      buông ra.”

      Đào Tư Di cảm nhận tê dại từ dưới chân truyền đến, muốn tránh thoát kiềm chế của , nhưng tay Diệp Lan Trăn càng nắm chặt cẳng chân của khiến nó thể động.

      Nhận đấy được thân thể run rẩy, Diệp Lan Trăn nhíu mày. “Yên tâm, tôi ăn em, tôi chỉ muốn dạy em hưởng thụ khoái hoạt.”

      xong Diệp Lan Trăn cúi đầu ngậm miệng của , ngăn chuyện. Tay theo váy ngủ đường hướng về phía trước, trực tiếp vượt qua quần lót vuốt ve thịt non eo , tay lớn di động khắp những đường cong mảnh khảnh nơi . dùng thân thể của mình đặt thân thể mềm mại của ở phía dưới.

      Nhận thấy tựa hồ hề hưởng thụ hầu hạ của , thân thể ngược lại trở nên cứng ngắc. Diệp Lan Trăn bất mãn nhíu mày, phối hợp khiến cảm giác có phần bất đắc dĩ. Mặc kệ là dáng người hay kỹ xảo, đều có thể chứng minh mình là người chuyên nghiệp. Nhưng hành động của này, khiến hai người tới được lạc thú.

      “Tính tình ngang ngược.” Diệp Lan Trăn buông thả đôi môi đỏ mọng mím chặt của , liên tục chiến đấu lỗ tai . Lè lưỡi khẽ liếm vành tay , sau đó dùng răng khẽ cắn hút.

      “Diệp Lan Trăn…” Đào Tư Di chịu nổi tê dại từ bên tai truyền đến, nhịn được gọi tiếng. Tay nàng dừng ở ngực Diệp Lan Trăn, cho dù ngăn cách lớp áo ngủ nhưng có thể cảm nhận được hơi nóng truyền từ người .

      “Hử?” Diệp Lan Trăn hừ tiếng, tiếp tục hành động. “Như thế nào? thoải mái sao?”

      đừng như vậy, chúng ta chuyện.”

      “Tôi muốn chuyện giờ này, ngoan, để tôi thương em, đừng tự mình lừa gạt mình.” Diệp Lan Trăn xong, môi ẩm ướt hướng xuống xương quai xanh của , đường khẽ liếm.

      Đào Tư Di muốn đẩy người đàn ông phía ra, nhưng thân thể dù cố thế nào vẫn bị gắt gao đặt dưới thân. “Rốt cuộc vì sao lại đối xử với tôi như vậy?”

      “Em gì?” Diệp Lan Trăn vụng trộm vuốt ve ngực nàng, vẻ hoàn mỹ mềm mại kề sát lòng bàn tay .

      “Vật , tính cảnh giác cao như vậy, ngủ vẫn còn mặc nội y.” hơi nhếch miệng, buồn cười nhìn hành vi ngây thơ của . Tay tham lam tiến vào áo ngủ bên trong, tay ôm phía sau lưng , cởi bỏ khuy cài nội y.

      “Nếu thích tôi, đừng làm quá nhanh như vậy.” Đào Tư Di hy vọng có thể ngừng động tác.

      “Tôi đương nhiên thích em, nhưng tôi thấy động tác này của tôi nhanh.” Tay Diệp Lan Trăn cuối cùng cũng được như nguyện ôm lấy mềm mại của nàng, mà vật tròn kia của dưới lòng bàn tay nhô cao. “Em xem, phải em cũng thích sao? Ngoan, tin tưởng thân thể của chính mình, cho em thực thoải mái.”

      “Cái kia của tôi đến.” Đào Tư Di nhịn được nhắc nhở người đàn ông trước mắt, khoảng cách ngăn trở hai người thân thiết chỉ có ý nguyện cá nhân.

      liên quan, vừa rồi biết.” Diệp Lan Trăn híp mắt, nhìn mặt đỏ bừng, vẫn còn lý trí nhắc nhở vấn đề này, điều này khiến bất mãn. Diệp Lan Trăn càng ra sức hôn môi Đào Tư Di, ý đồ đánh tan lý trí của .

      “Ngoan, đừng nghĩ nhiều như vậy, giao em cho , cho em thoải mái.” Diệp Lan Trăn thành công hôn môi , đầu lưỡi tìm được đường vào trong cùng miệng chơi đùa. Thân thể càng ngày càng mềm yếu khiến nhịn được càng muốn thêm. vương tay cởi bỏ áo ngủ của mình. cơ thể hoàn mỹ lộ ra trước mặt . Tay nắm tay tới điểm trước ngực .

      “Ngoan, nhàng sờ chúng nó.”

      Đào Tư Di vừa đụng vào phần nhô ra của liền nghĩ muốn thu tay về, Làn da Diệp Lan Trăn như lửa cực nóng. biết có phải nguyên nhân bị kích thích hay , da thoáng đỏ lên, điểm trước ngực cứng rắn như viên đá . Tay muốn rút lại bị Diệp Lan Trăn bắt được, đè chặt tay dạo chơi cơ thể .

      “Bảo bối, cứ như vậy, thoải mái…”

      Tay đến nơi nào, Diệp Lan Trăn nhịn được than , tay non mịn hơi lạnh, những giúp hạ nhiệt mà càng khiến nóng hơn. Tay lấy tay đặt rốn, để tay theo từng múi cơ bụng dịch về phía dưới, tới bụi cỏ bên dưới.

      Đào Tư Di hoàn toàn biết làm sao, ánh mắt Diệp Lan Trăn nheo lại, môi mỏng hé mở, tiếng rên rỉ trong miệng khiến lỗ tai hồng rực. Tay mân mê thân thể , thăm dò từng nơi mẫn cảm. chưa bao giờ biết ra giữa nam và nữ lại có thể làm vậy. Cho tới bây giờ Lý Mộ Tiêu đều quy củ thăm dò trong bóng đêm. chỉ biết bị động thừa nhận, chưa từng có kinh nghiệm trao đổi lại.

      Diệp Lan Trăn bắt lấy tay khẽ vuốt bụi cỏ bên dưới, rồi dùng ngòn tay vẽ các vòng tròn xung quanh rốn , vật đó ngày càng sưng, khỏe mạnh muốn bạo phát ra ngoài.

      “Ngoan, giúp cởi quần xuống.” Diệp Lan Trăn dừng động tác tay, đặt tay quần ngủ, dụ dỗ tiến hành bước thăm dò tiếp theo.

      …” Đào Tư Di cảm thấy tay được thả lỏng, lập tức muốn rút lại.

      “Thực nghe lời.” Diệp Lan Trăn tà mị cười, cúi đầu nhìn lều trại dưới thân. “Em nghe lời cũng đừng trách , kháng cự bị nghiêm trị?” Giọng mềm giáo huấn nghe lời, cầm tay thăm dò vào quần ngủ của . Trong chốc lát, vật thể cực nóng chạm đến tay Đào Tư Di.

      “Cầm nó.” Diệp Lan Trăn giọng khuyên giải an ủi…

      cần…” Đào Tư Di hoảng sợ muốn rụt tay về, lại lần nữa bị Diệp Lan Trăn chặn lại.

      “Lại nghe lời, vậy cũng đừng trách .” Diệp Lan Trăn mạnh mẽ dùng lực, áo ngủ Đào Tư Di vốn hỗn độn chịu nổi, bị xé nát, tại trừ quần lót, người còn gì khác che đậy. Hai quả đầy đặn mạnh mẽ bắn ra trước mắt Diệp Lan Trăn.

      Diệp Lan Trăn hít sâu hơi, nghĩ tới đẹp như vậy, giờ phút này nhịn được muốn chà đạp. bàn tay bắt lấy hai tay muốn che đậy cơ thể của Đào Tư Di, bàn tay kéo quần xuống, vật tím đen vĩ đại nhảy ra trước mặt Đào Tư Di. Diệp Lan Trăn giạng chân đè lên bụng dưới Đào Tư Di khiến thể nhúc nhích, vật tím đen của thẳng tắp đối mặt với ánh mắt hoảng sợ của .

      “Như thế nào? Chưa thấy qua sao?” Diệp lan Trăn tự tin, vật tím đen rung lắc. Thấy Đào Tư Di xấu hổ nhắm mắt lại. ác liệt dùng hai tay bắt lấy tay , để hai tay cầm vật tím đen của . Theo tay cầm chặt lại. Tay nắm vật khỏe mạnh của .

      “Ưm!” Diệp Lan Trăn tán thưởng.

      đừng…” biết là hoảng sợ hay xấu hổ, giọng Đào Tư Di có chút nức nở, lại khiến Diệp Lan Trăn càng đắc ý.

      “Sợ sao?” bắt lấy tay hạ lên hạ xuống vài cái. “Ưm… Em giỏi quá. Tay em sướng. muốn biết phía dưới em còn có bao nhiêu sung sướng nữa.” Diệp Lan Trăn cúi người thổi hơi nóng vào lỗ tai Đào Tư Di.

      Ngôn ngữ thô lỗ của làm Đào Tư Di mở choàng mắt, hoảng sợ nhìn tay mình bao lấy vật tím đen, theo động tác của di động càng lúc càng nhanh.

      Diệp Lan Trăn mê muội nhìn vật tuyết trắng của lắc lư theo động tác của , hai điểm hồng mai lại càng như bức họa mê người.

      “Lý Mộ Tiêu dạy qua em sao?” Diệp Lan Trăn hỏi cảm thụ của , biết giờ phút này nên nhắc tới người quan trọng này, nhưng nhịn được muốn hỏi.

      Khuôn mặt nhắn của Đào Tư Di tủi thân, lộ ra chút ưu thương, làm Diệp Lan Trăn cực kỳ vừa lòng. Tuy người nọ là nhắc đến, nhưng cho phép này nhớ tới người đàn ông kia.

      hơi nghiêng người tới trước, dùng sức mạnh của mình ngăn lại đôi môi đỏ mọng của , môi mềm mại chạm vào khiến hưng phấn tột đỉnh, động tác trong tay càng ngày càng nhanh mạnh truyền tới đại não của .

      chấn động, chất dịch trắng chảy ra. Diệp Lan Trăn bỗng nhiên thẳng lưng. Chất lỏng màu trắng phun người Đào Tư Di. Quả hồng mai dính chút chất lỏng màu trắng, càng thêm vẻ kiều diễm.

      Diệp Lan Trăn dùng tay thấm chút chất lỏng màu trắng, vẽ loạn lên quả hồng mai khác của . nhìn Đào Tư Di đờ đẫn, nhàng cúi thấp đầu, lẽ lưỡi liếm hồng mai, sau đó lập tức hôn môi , cùng trao đổi hương vị.

      “Thích mùi vị của sao?” Diệp Lan Trăn ngẩng đầu cười . “Vật , em để ra sớm như vậy? nên phạt em thế nào?”

      thưởng thức mềm mại của , vật tím đen lần nữa dần dần ngẩng đầu. Đào Tư Di hoảng sợ trừng lớn hai mắt.

      “Tới, dạy em loại phương pháp khác, trước hôn nó .”

      “Binh”. Ngoài cửa vang lên tiếng đập, khiến Đào Tư Di thức tỉnh từ trong mê loạn.

      Diệp Lan Trăn mỉm cười. “ cần để ý đến , đứa phát giận ấy mà, ngoan, chúng ta tiếp tục.”
      Pe Mick, TieuLinh8359, noair25 others thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 22: Bắn bia

      Edit: Skye



      Đào Tư Di nhìn bóng Diệp Nam Tê xa dần dưới ánh mặt trời, khỏi thở phào nhõm. Quay đầu nhìn về phía Diệp Lan Trăn giường, cười gian nhìn , vẻ mặt thỏa mãn, mắt sắc híp lại tựa như chú mèo được cho ăn uống no đủ, lười biếng muốn ngủ dưới nắng.

      “Bảo bối, lại đây.” Diệp Lan Trăn vẫy Đào Tư Di, vừa lòng nhìn mặc áo ngủ rộng thùng thình của . Chiều dài áo ngủ vừa vặn che hết cái mông , lộ ra cặp đùi non mịn tuyết trắng làm người mơ màng. Tuy biết bộ phận thần bí kia vẫn chưa thể thăm dò, nhưng thỏa mãn đêm qua khiến cảm thấy sảng khoái tinh thần. Cho dù từng trải qua lần hôn nhân nhưng Diệp Lan Trăn dám cam đoan, so với bất cứ người phụ nữ nào từng cùng kết giao, vẫn còn là người thiếu kinh nghiệm, điều duy nhất khiến buồn bực chính là cây củ cải trắng ngon thế này lại rơi vào tay tên đầu heo Lý Mộ Tiêu kia.

      Xem ra Đào Tư Di định đến gần , Diệp Lan Trăn chủ động đứng lên, vật tím đen chút nào khó xử vẫn đứng thẳng, thân thể trần trụi dưới ánh mắt trời lộ ra tầng kim quang.

      mau mặc quần áo vào.” Đào Tư Di hít hơi lạnh, vội vàng nhắm mắt lại, muốn nhìn thân thể trần truồng của người đàn ông trước mặt.

      “Phì…” Diệp Lan Trăn cười ra tiếng. “Sờ sờ qua, hôn cũng hôn rồi, còn có cái gì dám nhìn nữa.” xong liền tiến đến ôm Đào Tư Di, dùng vật cứng rắn cọ vào bụng . “Cái gì đó của em khi nào hết, được gặp, nó rất nhớ em, tối hôm qua vẫn chưa đủ thoải mái.”

      là đồ biết xấu hổ.” Đào Tư Di trừng mắt nhìn tên vô lại này, tại sao lại biết xấu hổ mà ra những lời như vậy, lại còn giữa ban ngày ban mặt, chưa mặc quần áo, chẳng lẽ cảm thấy khó xử sao?

      Diệp Lan Trăn buồn cười nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Đào Tư Di, mặt nhắn biết là vì tức giận hay xấu hổ, đỏ hồng như sắp chảy máu. Nhất là nhìn khẽ cắn đôi môi đỏ tươi rồi nhíu mày, Diệp Lan Trăn hận thể đè dưới thân rồi hung hăng chà đạp. Lòng có suy nghĩ, vật cứng rắn của càng bùng phát mạnh hơn.

      “Bảo bối, hôm nay em muốn chơi chỗ nào, đưa .”

      Diệp Lan Trăn nhìn vẻ mặt càng ngày càng kém, cố gắng thu liễm càn rỡ bản thân. ôm Đào Tư Di vào trong ngực, ngửi mùi thơm cơ thể . ra càng thích mùi sau khi hai người hoan ái, thích người tràn đầy hương vị này nhưng lại cứ muốn tắm rửa. Vì để nửa đêm chạy về phòng, lại lén lút vào phòng cầm về băng vệ sinh đưa . Ngẫm lại đều cảm thấy buồn cười, Diệp đại thiếu có khi nào làm chuyện như vậy.

      “Tôi muốn .” Đào Tư Di xoay người, muốn thoát khỏi ôm ấp của , Diệp Lan Trăn ngược lại càng ôm chặt hơn.

      “Chúng ta nghỉ ngơi ở nhà thôi.” xong Diệp Lan Trăn liền cúi đầu cắn tai , đến chết cảm giác này, mỗi tấc da tấc thịt người đều mềm mại, khiến hận thể lưu lại ấn ký của mình toàn thân .

      “Tôi muốn về phòng mình.”

      sao, tôi theo em, em đâu tôi theo đó.” Diệp Lan Trăn vô lại tiếp tục gặm cắn cần cổ , hương vị ngon, đắc ý nhìn kiệt tác lấm tấm cần cổ . Chưa từng vui mừng đến thế nhìn người lưu lại ấn kỳ của .

      “Diệp Lan Trăn, còn như vậy tôi tức giận.” Đào Tư Di rụt cổ lại, muốn thoát khỏi dây dưa, hai tay đặt trước ngực , đầu ngửa ra sau, tận lực kéo dài khoảng cách.

      “Được được được.” Diệp Lan Trăn ngẩng đầu, nhìn trước mắt trừng . “ Bảo bối ngoan tức giận, hôn.”

      trước mặt quần áo vào.” Tuy gặm cổ như vừa rồi, nhưng thân thể trần truồng của Diệp Lan Trăn vẫn đứng trước mặt , điều này làm thích ứng nổi. Trong lòng khó tránh khỏi so sánh với Lý Mộ Tiêu.

      Diệp Lan Trăn nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Đào Tư Di, trong lòng thấy vui, ràng nghĩ đến tên đàn ông khác. cần nghĩ nhiều, khẳng định là chồng trước của . Tuy nhiên dưới tình huống này, có vẻ cũng là bình thường, thậm chí thỉnh thoảng cũng cùng khác thảo luận vấn đề này, nhưng tuyệt đối muốn Đào Tư Di nhớ tới tên kia. Chỉ cần nghĩ tới chuyện từng kết hôn, ghen tị, cảm giác phi thường tốt.

      “Bảo bối, em nghĩ đến ai thế?” Diệp Lan Trăn nhàng bắt lấy tay , đôi mắt nheo lại nhìn chằm chằm vào .

      có.”

      “Em nghĩ đến Lý Mộ Tiêu, tôi biết.” Diệp Lan Trăn trúng tim đen của , câu của khiến Đào Tư Di run rẩy.

      “Tới sờ sờ nó.” Diệp Lan Trăn thừa dịp ngẩn người, đặt lão nhị vào trong tay . “ cho biết kết quả.”

      ! Vô lại…” Đào Tư Di bỏ vật trong tay, sập cửa ra ngoài.

      Lúc này Diệp Lan Trăn ngăn rời , vỗ lão nhị của mình. “Thấy , cái tên vô lại nhà mày lại chọc tức người ta rồi! Cẩn thận bảo bối về sau thèm để ý tới mày. , chúng ta tắm rửa, lát nữa mang bảo bối chơi.”

      Đào Tư Di trở lại trong phòng, lập tức liền vọt vào phòng tắm, xúc cảm tay vẫn còn, nhớ tới vật tím đen đó, liền xấu hổ. Vội vàng lấy nước ấm dội lên mặt.

      “Đồ khốn.” Đào Tư Di nhìn chằm chằm bản thân trong gương, áo nam lỏng lẻo người , chỗ cổ áo mở ra, vết hôn phấn hồng chi chít cổ. Nhớ tới màn Diệp Lan Trăn gặm cắn, vội vả dùng nước ấm đập lên mặt.

      “Sao lại ở trong này? Đây là phòng tôi, ai cho vào.”

      Từ phòng tắm ra ngoài, Đào Tư Di vốn định ngủ bù. Đêm qua tên chết tiệt Diệp Lan Trăn kia từ đầu đến cuối đều cho ngủ ngon. biết, ra chuyện đó còn có cách làm khác. Nhìn người đàn ông hưu nhàn giường, liền biết, nguyện vọng hôm nay phỏng chừng bị phá sót mảnh nào rồi.

      “Bảo bối, thay quần áo , mang em chơi.” Diệp Lan Trăn chỉ quần áo giường, bộ cùng màu với bộ người , chỉnh tề đặt bên . “Tôi cùng bọn Trương Thiệu hẹn bắn bia, em thay quần áo .”

      chăm chú nhìn vẻ mặt cam nguyện của Đào Tư Di, cười gian. “ ra cũng sao, tôi cũng thích ở nhà cùng em.”

      ra ngoài, tôi thay quần áo.” Đào Tư Di cắt ngang lời , nhìn thấy cái vẻ mặt kia của liền biết tâm tư lại méo lệch.

      Diệp Lan Trăn vẫn nằm dựa giường bất động. “Trừ bỏ cái đó, còn nơi nào của em mà chưa thấy qua.”

      còn dám .” Sắc mặt Đào Tư Di từ đỏ chuyển thành xanh.

      Diệp Lan Trăn nhìn bộ dáng , chỉ cảm thấy thú vị, cười ha ha. Lấy tay che hai mắt, “ nhìn, em thay .” Hai ngón tay tạo ra khe hở, lộ ra ánh mắt sắc bén.

      vô lại.” Đào Tư Di mắng , cầm quần áo giường rồi chạy về phòng tắm.

      “Lại có phúc được thấy rồi.” Diệp Lan Trăn lắc đầu, lẩm bẩm.

      Đào Tư Di vừa vội vàng thay y phục xong bị Diệp Lan Trăn xách lên xe. Khoảng giờ sau, hai người tới trường bắn ở ngoại ô. Bọn Trần Thiệu bắt đầu trước, nhìn bọn tới, mọi người thấy thời gian đến bữa trưa, đơn giản trước hết dùng cơm.

      “Cậu Diệp, kịch liệt nha, cảm giác thế nào.” Lãng Dự đụng Diệp Lan Trăn, mắt hoa đào hơi nheo lại.

      Diệp Lan Trăn gì, chỉ dùng vẻ mặt ôn nhu nhìn phía trước xa, từ cổ áo nhìn xuống, thấy ràng vết hồng tím.

      Vẻ mặt của làm Lãng Dự ngạc nhiên, nhịn được lại nhìn Đào Tư Di vài lần. Diệp Lan Trăn là người đàn ông bình thường, khi từ Bắc Kinh tới đây, tuy mang theo bạn , nhưng vẫn thiếu phụ nữ. Dấu vết tượng trưng cho chiếm hữu người , tất cả mọi người đều là người trưởng thành, loại hành vi ngây thơ này, hiếm thấy.

      nhanh như vậy làm gì.” Diệp Lan Trăn thấy Đào Tư Di như muốn tránh , nhanh hai bước ôm eo . Tay lớn nhàng nhéo thịt non eo . “Dùng cơm trưa xong, tôi dạy em cách bắn bia.”

      cần dạy, tôi biết bắn.” Đào Tư Di ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Lan Trăn, sắc mặt trầm thấp.

      “Đến cùng Lý Mộ Tiêu sao?” Cảm giác ghen tỵ lại tới, Diệp Lan Trăn mất hứng đen mặt. Thấy Đào Tư Di gì, liền biết câu trả lời. “ Kỹ thuật của khẳng định bằng tôi, tối hôm qua tôi nhìn ra.”

      “Tại sao cái gì cũng nghĩ đến chuyện đó.” Đào Tư Di nghe , lập tức mặt đỏ bừng, người này thế nào lại liên tưởng chuyện đó chứ.

      Tuy vẻ mặt Đào Tư Di lấy lòng , nhưng Diệp Lan Trăn vẫn cảm thấy ngực khó chịu. Giống như có cái gì chặn nơi đó, khí xuyên qua được. Hai người đường gì, theo mọi người tới phòng thuê chung.

      Trường bắn ở tại vùng ngoài thành, cơm trưa đa phần đều là món ăn thôn quê, chay mặn phối hợp vừa phải. Bởi vì buổi sáng ăn, Đào Tư Di cảm thấy hơi đói. Sau khi đồ ăn được bưng lên, người phục vụ đưa bát cơm, liền bắt đầu ăn lấy ăn để. Diệp Lan Trăn nhìn bộ dáng của liền cảm thấy hiếm lạ, nhìn chung quanh, những người khác đều mang bạn đến, nhưng ai giống chút nào che giấu vẻ thèm ăn của mình, cơ hồ bọn họ đều cầm đũa tượng trưng ăn vài miếng rau.

      Tướng ăn của tao nhã, nhưng tốc độ ăn lại rất nhanh, công phu chỉ trong chốc lát, hơn nửa bát cơm đều bị nuốt vào. Diệp Lan Trăn cầm bát, múc cho bát canh, đặt trước mặt . Hành động này khiến Đào Tư Di sửng sốt, kỳ quái nhìn thoáng qua .

      “Uống chút canh, ăn chậm chút, biết em đói bụng.”

      “A…” Đào Tư Di lên tiếng, vẫn cảm thấy có phần được tự nhiên, có phần quá tin tưởng vị đại thiếu gia này săn sóc như vậy, giống người đàn ông chủ động chiếu cố phụ nữ.

      Hành động của Diệp Lan Trăn cũng khiến những người ngồi sửng sốt phen, chẳng qua bọn họ biểu ràng như Đào Tư Di. Tuy chuyện này rất , nhưng biểu lưu tâm lộ ra che chở này của mới đúng khiến người giật mình.

      Sau khi mọi người dùng xong cơm trưa, lại tiếp tục chiến đấu trường bắn. Có vài người buổi chiều mới đến, người trường bắn nhiều hơn. Lúc này Diệp Lan Trăn khoác cánh tay lên vai Đào Tư Di, tay lớn vỗ về bờ vai , có khung xương rất , xương cốt bị da thịt mềm nhũn bao quanh, Diệp Lan Trăn cực kỳ thích xúc cảm này, mò hăng say, đột nhiên có giọng quen thuộc khiến dừng tay.

      “Tiêu, kia phải là Trần Thiệu sao? Chúng ta qua chào hỏi…”
      TieuLinh8359, noair, hamaxink22 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :