1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 8: Về nhà

      Edit: Skye

      Lý Mộ Tiêu cùng Trần Thiệu có vài hợp đồng nên thường xuyên lui tới, tâm tình vốn tốt nên nghĩ buổi tối muốn ra ngoài ăn cơm, nhưng hôm nay là người kia mời. quay đầu nhìn, trong phòng trống rỗng, có bóng người, về nhà trừ bỏ chán đến phát ốm ra cũng còn lại chút gì, đơn giản suy nghĩ liền .

      người đàn ông coi trọng nghiệp, dù trong nhà có chuyện, cũng bỏ mặc công tác. Hơn nữa trong lòng Lý Mộ Tiêu vẫn tự nhận thức rằng Đào Tư Di chỉ nhất thời nổi giận, qua điểm mấu chốt này, ấy tha thứ cho mình. Hai người kết hôn hai năm, chưa từng làm điều gì có thẹn với . Dù hết sức, vẫn rất rât vợ mình.

      Lý Mộ Tiêu từ trước tới nay đều muốn mang Đào Tư Di ra ngoài tham dự vài bữa tiệc làm ăn thế này, phần cũng vì tính cách Đào Tư Di điềm đạm, thích cuộc sống đơn giản, mỗi ngày trừ việc dịch sách ra cũng chỉ dọn dẹp phòng ốc, ngồi xem ti vi. Về phương diện khác, muốn Đào Tư Di dính hơi tiền chướng khí mù mịt từ những buổi tiệc xã giao.

      Nhưng ngàn vạn lần ngờ tới, hôm nay tại chỗ này lại thấy vợ mình, nhưng lại ở cùng tên đàn ông khác!

      "Vợ?"

      Trần Thiệu sửng sốt chút, quay đầu nhìn Lý Mộ Tiêu, lại nhìn Đào Tư Di ở cửa. nàng này ở đâu ra thế, có nghe Diệp Lan Trăn mang theo phụ nữ tới đây, nhưng sao lại mang vợ người ta tới đây thế này!

      "Sao lại vào, đến ngồi bên trong."

      Diệp Lan Trăn thực tự nhiên khẽ vuốt lưng Đào Tư Di, đẩy đến giữa phòng, tự mình cất bước tới.

      "Tư Di, em quen vị tiên sinh này sao?" Diệp Lan Trăn giả bộ hồ đồ thấp giọng hỏi bên cạnh, vẻ mặt đầy ôn nhu.

      Đào Tư Di quay đầu nhìn thoáng qua , biết giả bộ hồ đồ, nhưng có thể nhìn ra được, màn này tuyệt đối phải cố ý an bài, là vừa vặn đụng tới mà thôi.

      "Ừm." Đào Tư Di giọng ứng đối, tại biết nên giới thiệu thế nào cho hợp lý, chồng hay chồng trước?

      " lễ phép, sao em giới thiệu người ta cho ." Tuy rằng trong lời Diệp Lan Trăn ra là giáo huấn người, nhưng giọng điệu lại tràn đầy sủng nịnh.

      Đào Tư Di rất muốn động thủ đánh người, tên này ràng thích ăn đòn mà, biết còn cố hỏi, đây là muốn xem náo nhiệt sao?

      "Chồng trước của em."

      "Là chồng ấy."

      Hai thanh đồng thời vang lên, nhưng hàm nghĩa lại khác nhau rất lớn.

      "Hả? Tư Di, đây là chồng trước của em sao." Diệp Lan Trăn trong lời biểu lộ lập trường của .

      Trần Thiệu thấy thế cũng hiểu được đây là chuyện xấu hổ, thương nhân khó dứt việc nhà, nhất là toàn những người được mời tới. nghĩ mối quan hệ phức tạp này lại xảy ra bàn ăn! Đây là vì từ trước đến nay chưa từng gặp phải loại sai lầm này. May mắn chuyện hôm nay phải do gây ra, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng phải làm gì đó để khí dịu lại, cơm còn chưa được ăn đấy.

      "Mọi người đều ngồi xuống , ha ha."

      Trần Thiệu trừng mắt nhìn Hoắc Tư Đình cùng Lãng Dự ngồi xem náo nhiệt, hai vị này chỉ biết nhìn, nỡ đến giúp tay.

      "Diệp ca ngồi đây này, còn vị tiểu thư này, chưa từng thấy qua."

      Hoắc Tư Đình là người hiểu chuyện, mặc dù Lý Mộ Tiêu ở Côn Thành coi như là thương nhân thành công, nhưng so sánh với Diệp gia, còn biết cách bao nhiêu là xa. Diệp gia là đại gia tộc, thâm căn cố đế ở đây, vòng vèo cong quẹo so mãi cũng chẳng với tới được.

      Đến Côn Thành, theo Diệp Lan Trăn hơn mười năm này, gần đây nhờ vào chính quyền mới lấy được vài hạng mục lớn, từ dân bản xứ đến người từ xa tới Côn Thành này làm ăn đều biết nhà họ Diệp, gia tộc khiến người người phải kiêng nể! Nghe người trẻ Diệp gia, có thể dựa theo hứng thú và năng lực của mình mà tùy ý phát triển. Nhưng khi đến độ tuổi nhất định, khẳng định hay hai người nổi tiếng tham gia vào chính quyền, mục đích chính là tránh ngày nào đó Diệp gia vì cây to đón gió mà bị kẻ khác bắt gọn.

      Bọn họ nghĩ đắc tội Lý Mộ Tiêu, nhưng lại càng dám đắc tội với Diệp Lan Trăn, nghĩ, là đắc tội nổi, ai nặng ai khó có thể phân biệt.

      "Đào Tư Di, em họ tôi." Thanh Diệp Lan Trăn phi thường ràng truyền đến trong tai mỗi người ngồi ở đây.

      "Nha, ra là em họ, em họ đến ngồi bên này." Lãng Dự vừa nghe rốt cuộc cũng mở miệng. làm em họ là tốt nhất. May mắn Diệp Lan Trăn chưa là vị hôn thê hoặc bạn , vậy rất thú vị, cục diện như vậy khó có thể khống chế nổi.

      Lý Mộ Tiêu mặt vốn nhăn nhó, nghe xong mới giãn ra chút ít, nhưng vẫn thấy kỳ quái, tại sao chưa từng nghe Đào Tư Di có người họ lợi hại như vậy!

      Đào Tư Di và Diệp Lan Trăn lần lượt ngồi bên trái Trần Thiệu, Lý Mộ Tiêu ngồi bên phải Trần Thiệu. Chỉ cần vừa nhấc đầu là có thể cảm nhận được tầm mắt đối diện nhìn chằm chằm vào mình.

      " Diệp, cùng Đào tiểu thư gọi thêm vài món ăn ." Trần Thiệu phái người phục vụ đưa thực đơn qua.

      Diệp Lan Trăn tiếp nhận thực đơn, đem đặt tới trước mặt Đào Tư Di."Thích ăn cái gì gọi , vừa rồi ở nhà cũng thấy em ăn nhiều." Khi lời này, giọng điệu ôn nhu như thủ thỉ với người tình, nhưng thanh lại vừa vặn để mọi người nghe thấy.

      "Cho ấy cải xào tỏi và cải luộc dầu hào." Lý Mộ Tiêu vừa dứt lời, khí trong phòng liền ngưng trệ." nhớ em thích ăn nhất là hai món này."

      Diệp Lan Trăn cười nhìn Đào Tư Di, muốn nhìn xem nàng này chuẩn bị ứng đối với tình cảm nồng nàn của người sắp trở thành chồng trước như thế nào.

      “Vậy lấy hai món đó .”

      Lời của ràng lấy lòng Lý Mộ Tiêu, biểu tình mặt hòa hoãn rất nhiều. Đào Tư Di ngờ chính mình lại ở trong hoàn cảnh này, bĩu môi lại thêm câu.

      “Dù sao em cũng thấy ngon miệng, muốn ăn bất kỳ cái gì, họ, em gọi cho lẩu cay đặc biệt nhé, em nhớ thích ăn nhất là món đó.” Lời tiếp của Đào Tư Di khiến cho hai người đàn ông đồng thời đen mặt.

      Lý Mộ Tiêu là vì vợ mình ái muội chuyện với người đàn ông khác.

      Còn Diệp Lan Trăn thể ăn nổi phần cay, ngay cả hạt tiêu , cũng chỉ dám nhìn dám động vào, nghĩ tới này trí nhớ tốt như vậy, mới hai bữa cơm nhớ kỹ kiêng ăn cái gì.

      "Được, em thích, khẳng định rất thích.” Diệp Lan Trăn ôn nhu gật gật đầu, lời sến sẩm đến mức toàn thân Đào Tư Di đều nổi da gà.

      bữa cơm trong khí quỷ dị giữa ba người cuối cùng cũng kết thúc. Sau khi ăn xong, Trần Thiệu dựa theo lệ thường mời mọi người KTV làm ca hai. Hoắc Tư Đình cùng Lãng Dự là hai người cố ý bị tìm đến giúp vui, đương nhiên có ý kiến gì. tại còn lại ba người tiêu điểm của bữa cơm vẫn chưa bày tỏ thái độ.

      tiếp hay về nhà?” Diệp Lan Trăn cúi đầu hỏi Đào Tư Di, vừa rồi biết này có phải cố ý hay , gắp cho đống thức ăn cay, vì phải tỏ vẻ hai người vô cùng thân thiết, đều kiên trì ăn. tại trong bụng nóng rát, cảm giác như sắp thở ra khói.

      "Về nhà?" Lý Mộ Tiêu sâu sắc nhận định hai từ trong điểm, ánh mắt khiển trách nhìn chằm chằm Đào Tư Di.

      “Các chơi , em tự mình trở về là được.”

      bữa cơm khiến ý chí và sức lực Đào Tư Di mệt nhọc quá độ, giờ chỉ mong trở về nghỉ ngơi sơm chút. Hôm nay ra ngoài vô tình gặp Lý Mộ Tiêu làm toàn bộ thần kinh của đều bị buộc chặt. Nhưng lại làm có cảm giác kỳ lạ. Khi trước nghĩ nếu mình gặp chồng ở bên ngoài, có lẽ cảm thấy rất khổ sở, nhưng hôm nay lại vô cùng bình tĩnh, tuy rằng có mất mát, nhưng đau như tưởng tượng.

      "Trần Thiệu, các cậu , tôi với Tư Di về nhà trước."

      Diệp Lan Trăn dắt tay Đào Tư Di, xoay người muốn , bị Lý Mộ Tiêu cất bước ngăn cản.

      "Diệp thiếu, chờ chút." Lý Mộ Tiêu nhìn Đào Tư Di, ngay cả cái liếc mắt với tựa hồ cũng muốn. “Tư Di là vợ của tôi, phiền đến Diệp thiếu.”

      "Em họ, em rể trước muốn em về nhà của , em muốn về ?” Diệp Lan Trăn để ý đến người đàn ông trước mắt, trực tiếp cúi đầu hỏi ý bên cạnh. Giọng điệu trào phúng cần cũng biết.

      "Em muốn về nhà." Đào Tư Di vẫn thèm liếc Lý Mộ Tiêu cái, thanh lớn, nhưng rất kiên định

      Lý Mộ Tiêu thể chịu đựng thêm chuyện mình bị Đào Tư Di bỏ qua, cầm tay kéo vào ngực .

      " buông tay." Đào Tư Di nghĩ làm ra hành động như vậy, trước mặt trước giờ đều là con người tao nhã, chưa từng thô lỗ như vậy.

      "Buông tay? Chỉ cần đồng ý, em vẫn là vợ của ." Động tác của Lý Mộ Tiêu quá đột nhiên, đến khi Diệp Lan Trăn phản ứng kịp, Đào Tư Di bị ôm vào trong lòng.

      "Vợ, cùng về nhà , cam đoan bao giờ làm chuyện như vậy nữa. Đừng giận nữa, rất nhớ em.”

      Trong mắt Lý Mộ Tiêu đầy đau đớn cùng hối hận, ngược lại khiến Diệp Lan Trăn ngây ngẩn cả người, nỡ xuống tay ngăn cản. Tuy rằng nàng khơi mào hứng thú với mình, nhưng vẫn biết đạo lý ‘thà phá mười tòa miếu chứ nên phá hủy cuộc hôn nhân’. cũng có ham mê xấu tính phá hủy hôn nhân của người ta, tại chỉ còn cách để nàng này quyết định.

      Nếu như muốn chạy, có ý kiến, Diệp Nam Tê bị đá vào bộ đội, mục đích của đạt được thôi, Lý Mộ Tiêu còn đặt vào mắt.

      "Lý Mộ Tiêu, buông tay."

      "Vợ, đừng nóng giận, theo về nhà ."

      "Lý Mộ Tiêu, nến như buông tay, ngay ngày mai chúng ta gặp nhau toàn án, tôi nghĩ chỉ cần ảnh chụp cũng đủ để tòa án phán quyết chúng ta ly hôn.”

      Lời của khiến Lý Mộ Tiêu ngây ngẩn cả người, vẫn nghĩ chỉ cần nhìn thấy Đào Tư Di, van cầu , nhất định tha thứ cho , nghĩ tới kiên quyết như vậy!

      "Có phải vì hay ." Lý Mạc Tiêu chỉ hướng Diệp Lan Trăn."Có phải em tìm được người tốt hơn nên mới kiên quyết như vậy. Có phải ảnh chụp này em tìm người chụp đúng , đơn giản vì em muốn chúng ta ly hôn?”

      Đào Tư Di vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lý Mạc Tiêu, càng ngày càng khiến thất vọng. Ban đầu còn tưởng rằng hai người có thể bình tĩnh chia tay, chừng còn có thể làm bạn bè bình thường. Nhưng ngờ lại quá càn quấy như thế, thậm chí bây giờ còn ràng chỉ trích . Theo ý , đến người ngốc còn hiểu được. cho rằng ngoại tình trước nên mới tìm ly hôn sao.

      "Lý Mộ Tiêu, tôi lặp lại lần nữa, nếu còn buông tay, ngày mai chúng ta gặp nhau tòa án.”

      Đào Tư Di ngữ khí lạnh như băng, nếu như vừa rồi trong giọng còn chút do dự giờ kiên quyết có đường sống quay về.

      Lý Mạc Tiêu vì nhất thời tức giận mà lỡ miệng. Nghe xong lời , mới lập tức tỉnh táo lại, vừa rồi rốt cuộc cái gì, thế nào mà lại có thể ra như vậy?

      "Vợ, ... ." Lý Mộ Tiêu hối hận vì kiềm chế buông ra.

      "Ba ngày, nếu như kí tờ ly hôn, chúng ta gặp nhau tại tòa án."

      Đào Tư Di xoay người, đến bên người Diệp Lan Trăn.

      "Về nhà." Hai chữ ràng lưu loát.

      "Được."

      Sau khi Diệp Lan Trăn đáp ứng mới phát bản thân mình như tiếp nhận mệnh lệnh, mà lại là người chỉ huy!

      [​IMG]
      Mrnochu, Learthy Phantomhive, noair38 others thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      a DLT thế này thù nam 9 h ở chỗ khỉ ho cò gáy nào sao mà đấu lại
      thank nàng
      Anhdvalinhdiep17 thích bài này.

    3. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      bắt đầu có dấu hiệu của "thê nô" rùi nha...^^
      linhdiep17 thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ta thay LMT cung la 1 nguoi thuong vo ay chu.....rat tiec la bi BENH bien thai hay sao.......so vo bi ton thuong nen phai kiem gai giai quyet......ay nhu the nen nam 9 cua chung ta moi co cho chen chan vao a............
      Fuuquỳnhpinky thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 9: Hiệp nghị


      Edit: Skye

      Thời điểm trở về hai người đường tiếng động, Diệp Lan Trăn được nghe giáo huấn nên dám lái xe nhanh như lúc . Ra khỏi nội thành, Diệp Lan Trăn mở trần xe, tốc độ xe cũng chậm hơn, khí mới mẻ nhất thời phả vào mặt.

      Đào Tư Di mệt mỏi tựa lưng, ngẩng đầu nhìn lên trung. Ánh trăng treo đỉnh đầu, mặc kệ phong cảnh đường có biến hóa thế nào, vẫn như vậy khi gần khi xa bên cạnh. đột nhiên có loại cảm giác thoải mái, cho dù cảnh còn người mất Trái đất vẫn quay. Giờ phút này như vừa trải qua trận chiến đấu, toàn thân vô lực.

      “Diệp Lan Trăn…” Đào Tư Di giọng gọi .

      “Ừ?” Diệp Lan Trăn chuyên tâm lái xe, biết tâm tình Đào Tư Di tốt, cũng đùa giỡn, “Chuyện gì?”

      “Nếu như, tôi là nếu như, Lý Mộ Tiêu muốn ly hôn, giúp tôi nhé.”

      “Được.”

      Diệp Lan Trăn có thể thấy Đào Tư Di cố gắng khắc chế kích động của chính , thanh bình tĩnh mang theo run rẩy. nghĩ, nếu như quay đầu nhìn bộ dáng bây giờ của , hẳn có thể thấy được nước mắt.

      “Cảm ơn.” Đào Tư Di xong hai chữ này, gì thêm.

      Đem xe vững vàng dừng tại gara, Diệp Lan Trăn câu ngủ ngon với Đào Tư Di, hai người đều tự trở về phòng.

      Đào Tư Di trở về phòng, thở dài hơi, điều trải qua buổi tối này hết thảy đều khiến thể bình tĩnh nổi. Nghĩ ngợi rồi lấy ra từ trong va li quyển sách, mở laptop, tiếp tục công việc phiên dịch. Đây là công việc ưa thích, cũng là công tác của .

      Công tác này vốn có tính bảo đảm, trước kia Đào Tư Di biết điều đó. Mỗi tháng tới công ty nhận mấy quyển sách, phiên dịch xong mang tới, dựa theo số lượng từ rồi nhận tiền. Với , đây cũng coi như việc tiêu khiển, nhưng tại, lại cảm thấy áp lực.

      Đào Tư Di ngẩng đầu nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, ánh trăng vẫn treo trời. Nên tìm công tác ổn định có thể nuôi sống chính mình, sau khi ly hôn, cơm vẫn phải ăn. Ngày mai tìm công ty, thử xem mình có xin được làm nhân viên văn phòng hay . Nghĩ vậy, Đào Tư Di nhíu mày cắn môi, còn phải thương lượng với Diệp Lan Trăn việc chuyển nhà.

      @@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

      Hai ngày nhìn thấy Diệp Lan Trăn, Đào Tư Di vừa lòng. Người đàn ông đó ở trước mặt luôn khiến cảm thấy xấu hổ. Cúi đầu nhìn chằm chằm vào động, hôm nay là ngày cùng Lý Mộ Tiêu ra tòa ly hôn, biết thế nào, có như vậy buông tha , mọi người đều mệt mỏi lắm rồi.

      Ông… Điện thoại rung mạnh, Đào Tư Di nhìn dãy số xa lạ, ngón tay nhấn nút nghe.

      “Đào nữ sĩ, tôi là luật sư của Lý tổng, công việc ly hôn của hai người là do tôi phụ trách, Lý tiên sinh đồng ý thư ly hôn của , nhưng có số văn kiện chúng ta cần bàn bạc lại.”

      “Vâng?” Đào Tư Di ngây ra lúc. “Văn kiện gì?”

      “Lý tiên sinh đưa bất động sản dưới danh nghĩa của ngài chuyển sang danh nghĩa của , đồng thời còn phí hỗ trợ tháng, cụ thể hơn chúng ta có thể bàn tiếp.”

      Đào Tư Di rất muốn đánh người, chỉ cần ly hôn, vài thứ kia cũng cần. Ngẫm lại tình huống thực tế của bản thân rồi “Phí hỗ trợ tôi cần, về phần bất động sản, nếu ta muốn cho tôi, ngài cho ta biết tôi bán nhà lại cho ta, ta đừng để mình bị lỗ.”

      “Này.” Phía bên kia điện thoại luật tựa có chút chần chừ. “Vậy để tôi trưng cầu ý kiến tổng giám đốc Lý.”

      “Được”

      Đào Tư Di xong liền cắt đứt điện thoại. Cười khổ, vừa tốt nghiệp đại học gả cho Lý Mộ Tiêu, cho tới bây giờ nghĩ tới lại có ngày hôm nay. Lúc kết hôn, mọi người đều hâm mộ tìm được người chồng tốt, thậm chí chính cũng nghĩ như vậy.

      Ngẫm lại, có bao nhiêu có thể may mắn như , cơ duyên xảo hợp gặp đúng buổi diễn thuyết của Lý Mộ Tiêu ở trường. Tuy rằng hai người cách nhau mấy tuổi, gia thế cũng xứng đôi, nhưng bọn họ lại ngoài ý muốn mà kết hôn. Sau khi kết hôn, sinh hoạt của như vòng tròn Lý Mộ Tiêu xây lên, có lẽ nguyên nhân là tính cách của , khi đó cảm thấy rất hạnh phúc. Thẳng đến khi kia đưa ảnh chụp, mới ném lần nữa trở lại .

      Ông… Điện thoại lại rung lên, Đào Tư Di nhìn thoáng qua, số này quá quen thuộc, cho dù bản thân ngây thơ xóa số của nhưng vẫn có thể nhớ đó là số của ai.

      “Alo.” Đào Tư Di giọng lên tiếng.

      "Vì sao cần nhà, phải em vẫn thích nơi đó sao?” Thanh Lý Mộ Tiêu khôi phục lại ôn nhu, khiến cảm giác hai người vẫn là vợ chồng.

      “Sở thích thay đổi, giờ tôi chỉ thích tiền.” Cố gắng để thanh mình cứng rắn, Đào Tư Di cảm thấy giọng điệu giờ của giống vẻ chanh chua của bà chủ cho thuê nhà.

      “Mỗi tháng đều đưa cho em phí hỗ trợ cũng thiếu so với việc bán nhà cửa. Sao lại suy nghĩ như vậy? Em vẫn nghe lới , sao hôm nay lại trở nên ngoan như vậy?”

      “Lý Mộ Tiêu, tôi phải đứa . cảm thấy dựa vào cách này của , mỗi tháng tôi đều phải dựa vào cứu tế để sống, nghĩ ở lại căn phòng đầy hồi ức đó tôi mềm lòng, như vậy vãn hồi hôn nhân của chúng ta sao?” Đào Tư Di vạch trần mục đích của .

      “Tư Di, em sợ cái gì? Nếu em còn tình cảm với em sợ cái gì?”

      “Nếu muốn trả tiền nhà cũng sao, tôi cái gì cũng muốn, nhưng tôi nghĩ sau khi ly hôn lại tiếp tục dây dưa với .”

      “Tư Di…”

      Đô đô đô… Lý Mộ Tiêu nghe thấy điện thoại truyền đến thanh cúp máy, phiền não nhấn huyệt thái dương, sao lại phát vợ của lại ngoan cố đến như vậy. “Trương luật sư, cứ dựa theo điều kiện của Đào nữ sĩ mà làm.”

      Phân phó xong, Lý Mộ Tiêu nhìn thoáng qua ảnh Đào Tư Di bàn làm việc, dựa theo tình hình này, thể ly hôn. nghĩ tới ở trong lòng lại ác liệt như vậy. ra suy nghĩ của mình cũng sao, nhưng hy vọng Đào Tư Di có thể nhanh chóng chuyển ra ngoài nơi ở của Diệp Lan Trăn.

      Đào Tư Di rất bội phục tốc độ làm việc của Lý Mộ Tiêu, hiệp nghĩ ký xong, chi phiếu lập tức về tay .

      “Trương luật sư, ta chuẩn bị khi nào cục dân chính ly hôn?” Đào Tư Di bỏ giấy tờ vào trong túi, hỏi luật sư ly hôn.

      “Việc này… tổng giám đốc Lý ngài ấy chưa sắp xếp được.”

      “Vậy tôi gọi điện cho ta sau, cảm ơn ông.”

      Đào Tư Di phất phất tay tiễn Trương luật ra ngoài cửa, vừa vặn gặp Diệp Lan Trăn vào. Trương luật sư tự nhiên biết đây là ai, cung kính cúi chào đưa danh thiếp rồi rời khỏi, Diệp Lan Trăn nhìn danh thiếp trong tay, liếc trước mắt, dường như thả lỏng lại có chút thương cảm nên lời.

      “Ông ta là ai vậy?” Diệp Lan Trăn cảm thấy gần đây mình rất nhiều chuyện, nhất là những chuyện liên quan đến Đào Tư Di.

      “Luật sư Lý Mộ Tiêu mời đến, đúng rồi, chuyện kia cần hỗ trợ, có việc gì.”

      “Được.” Diệp Lan Trăn gật đầu.

      “Còn có.”

      “Ừ?” Diệp Lan Trăn thấy Đào Tư Di có chút ấp a ấp úng.

      “Tôi cảm thấy tôi cần phải chuyển ra ngoài, tôi biết sáng hôm đó là trêu tôi, nhưng ngày hôm qua Lý Mộ Tiêu muốn dẫn tôi di, cũng ngăn lại.” Đào Tư Di nhìn chằm chằm vào .

      đây là thầm oán tôi?” Diệp Lan Trăn nghe thấy lời này, mày nhíu chút, hiểu được ý , nhưng nguyện như theo ý . Ngày hôm qua là vì cảm thấy tình cảm vợ chồng giữa Đào Tư Di và Lý Mộ Tiêu chưa dứt, hôm nay hiệp nghị làm. Cũng phải thể thả , nhưng muốn.

      “Tôi thầm oán , tôi tìm được công việc nhưng công ty lại quá xa.”

      “Công ty ở đâu?”

      Đào Tư Di địa chỉ.

      “Vừa vặn tôi tiện đường, buổi sáng chúng ta cùng nhau .” Diệp Lan Trăn vươn tay vò tóc Đào Tư Di, lại bóp mặt . “Đừng nghĩ nhiều như vậy, tôi rồi, là chị của Diệp Nam Tê cũng là em tôi, coi như đây là nhà mẹ đẻ mà an tâm ở đây .”

      “Tôi…”

      “Tôi mệt mỏi, tắm rửa trước, lát sau chúng ta cùng nhau dùng cơm chiểu. Buổi tối tôi mang ra ngoài chúc mừng khôi phục độc thân. Em họ tôi xinh đẹp như vậy, họ đây khẳng định tìm cho chỗ tốt, yên tâm.”

      Nhìn xoay người lên lầu, Đào Tư Di sửng sốt, Diệp Lan Trăn lại trở vệ bộ dáng tao nhã, rốt cuộc suy nghĩ gì vậy, vì sao thể nhìn ra bất kỳ điểm nào từ ?

      Tắm rửa sạch , thân an nhàn thay quần áo, tóc ướt giọt. Diệp Lan Trăn lấy khăn tắm lau tóc, châm điếu thuốc. Khuôn mặt trắng trẻo nhắn của Đào Tư Di luôn ở trước mặt bay tới bay lui. Trừ Diệp Nam Tê, chưa từng có ai khiến quan tâm như vậy, Diệp Lan Trăn mỉm cười, chỉ cần tới khuôn mặt nhắn đó, lại muốn xoa nắn nó.

      Nhìn thấy ưu thương mặt , cảm thấy thoải mái. Nghe tin tức ly hôn, Diệp Lan Trăn đột nhiên ý thức được loại trách nhiệm, tựa như quan tâm tới Diệp Nam Tê, an bài cho cuộc sống tốt về sau. Giờ khắc này, Diệp Lan Trăn bắt đầu chọn lọc thanh niên tài tuấn trẻ tuổi ở Côn Thành.

      nàng này xem ra ánh mắt nhìn người quá kém, mặc kệ thế nào cũng coi là nửa người của Diệp gia, nhất định phải tìm người tốt khá giả thuận lợi vui vẻ mà gả vào.

      Hoắc Tư Đình? được, người này quá giảo hoạt. Lãng Dự? Cũng được, tiểu tử này quá đào hoa. Trần Thiệu? Tên này rất nhanh bị hói đầu, khẳng định được. cần là chồng, phải bóng đèn. Diệp Lan Trăn tuyển tới tuyển lui cũng tìm được người thích hợp.

      “Chuyện gì…?” Nghe tiếng di động vang lên, Diệp Lan Trăn lập tức ấn nút nghe, thanh vốn ôn hòa lập tức lạnh xuống.

      "Đại thiếu, cụ ông hy vọng ngài tham gia đại hội lần này, ngài mặc kệ là thương nhân nhưng vẫn theo tham chính, có như vậy tên tuổi mới dễ làm lên đại .”

      “Tôi biết.” Diệp Lan Trăn lên tiếng, thêm câu. “Mấy ngày nay Diệp Nam Tê ở bộ đội thành chưa?”

      “Vâng.” Lão Vương biết làm sao trả lời vấn đề này, đành trả lời cho có lệ. Giờ phút này tay lão là tờ thông báo Diệp Nam Tê đánh gãy hai cái xương sườn của tiểu đội trưởng, ít nhất chứng mình Diệp nhị thiếu gia ở bộ đội chịu oan ức, như vậy có tính là vẫn khỏe !
      Mrnochu, tiểu Viên Viên, noair36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :