1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 19

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Khúc Thấm hiểu vì sao việc xảy ra ở hai kiếp giống nhau, nhưng nghĩ thấy mọi việc vẫn phát triển theo hướng tốt, nén nổi vui mừng nhàn nhạt trong lòng.

      Thấy muội muội cúi đầu, dáng vẻ nhút nhát, cho là nàng sợ nhận đồ của nam nhân xa lạ gây ra chuyện tốt nào đó, cố nhu hòa mà an ủi:

      - sao đâu, phụ thân của vị Kỷ công tử kia có quan hệ lâu năm với phụ thân của chúng ta, nên cũng coi là thất lễ, nếu cậu ta tặng, muội cứ nhận lấy , đừng lo lắng gì cả.

      Sắc mặt Khúc Liễm thay đổi mấy lượt, đến khi ngẩng đầu lên, trông như rất khổ sở nhìn tỷ tỷ.

      Căn cứ vào hiểu biết của nàng đối với tính tình của Khúc Thấm, nếu Kỷ công tử kia hoàn toàn có quan hệ gì đến nàng, Khúc Thấm nghĩ cách để nàng đem đồ trả lại cho người ta, dù sao huyết ngọc này rất quý giá, ngọc bội lại thường là vật tượng trưng cho thân phận, có thể coi như tín vật, thể tùy tiện tặng cho người khác, dù là thế giao, có tặng cũng khắc tên gì đó lên . Mà Khúc Thấm thế nhưng bảo nàng cần để ý, cứ trực tiếp nhận lấy là được....

      Khúc Liễm muốn đập đầu a.

      Lẽ nào ở kiếp trước của Khúc Thấm, vị Kỷ công tử kia chính là....

      - Được rồi, A Liễm, muội cần lo lắng, hôm nay cũng mệt mỏi cả ngày rồi, về nghỉ ngơi .

      Khúc Thấm ôn hòa .

      Khúc Liễm đau khổ nhìn tỷ tỷ, hơi thất vọng về.

      Về phòng ngủ, Bích Xuân cũng sầu khổ tiến lên đón, chần chừ rồi hỏi:

      - Tiểu thư, phải xử lý cái hộp kia thế nào đây?

      Khúc Liễm nhìn hộp gỗ đàn hương đặt bàn, thấy Bích Xuân rất mực lo âu, nhịn được bảo:

      - Ngươi đừng lo nữa, tỷ tỷ biết chuyện rồi, trách tội ngươi đâu.

      Bích Xuân nghe xong, lấy làm kinh hãi, sau đó mới yên lòng. Trong lòng nàng ta nghĩ, miễn là Khúc Thấm biết chuyện, căn cứ vào tính tình của Khúc Thấm, ắt để chuyện này hoàn toàn trôi qua, cần phải lo nghĩ nữa.

      Khúc Liễm mở chiếc hộp ra, bên trong giữa hộp bày ngọc bội đỏ thẫm nằm vải nhung đỏ Hồng Chương, mặt khắc chim ưng, trông chính là khối mà thiếu niên kia kín đáo đưa cho mình lúc trước.

      đoán được, nhưng khi trông thấy, vẫn hơi chán nản.

      Càng chán nản hơn là, thiếu niên kỳ lạ kia, mai sau lại có quan hệ với nàng.

      Nếu trong vài dịp gặp gỡ trước đây, nàng còn có phần ấn tượng tốt cho cậu ta, từ khi xảy ra chuyện trong sơn động hòn non bộ, rồi chuyện về sau nữa, Khúc Liễm còn tí tình cảm tốt đẹp nào nữa, chỉ thấy cậu ta lập dị khó hiểu, làm cho trực giác của nàng cảm thấy bình thường, hơn nữa còn rất nguy hiểm.

      Khúc Liễm xưa nay vẫn luôn tin tưởng giác quan thứ sáu của mình.

      phen bối rối này, kéo dài lâu, làm nàng buổi tối cũng ngủ ngon giấc.

      Hôm sau, Chúc Gia cho người đến tặng nàng chậu trà mai nở.

      Khúc Liễm nhìn qua chậu trà mai kia, để Bích Xuân thưởng cho bà tử Chúc gia đến tặng, rồi ngẩn người.

      Cứ ngơ ngác như vậy mấy ngày, ngày qua cũng có sóng gió gì lớn nữa, người giống bình thường, Khúc Liễm từ từ hồi phục lại.

      Tuy rằng thiếu niên kia là khúc nhạc đệm, nhưng giờ nàng mới có 12 tuổi thôi, còn tuổi lắm, với lại nương chưa lấy chồng cũng tiếp xúc với bên ngoài nhiều, có số việc hãy còn rất xa xôi, bây giờ mà phiền não cũng là quá sớm rồi, thêm chuyện tỷ tỷ trọng sinh nữa, chứng minh chuyện tương lai phải là thể thay đổi. Vì vậy, tâm trạng nàng nhanh chóng thoải mái hơn.

      Kể từ khi Khúc Liễm thoải mái phá huy tinh thần AQ, ngày nào cũng như ngày nấy, mỗi ngày ngoài việc theo mẫu thân niệm kinh hành lễ ở tiểu Phật đường, Khúc Liễm còn luyện chữ, làm y phục cho người trong nhà, nuôi hoa chăm cỏ, hề ra khỏi cửa, chẳng khác gì mười mấy năm qua.

      Thế nhưng, Khúc Liễm cũng chưa đến mức màng thế , ít nhất nàng cẩn thận phát ra tỷ tỷ rất có hứng thú thăm dò vị phụ tá năm ấy theo phụ thân họ, còn tích cực tìm người hơn cả đệ đệ Khúc Loan, e là tỷ ấy có tính toán gì đó.

      Hành vi của Khúc Thấm có chút bí , vốn xưa nay vẫn quy củ, ngoài những lời thổ lộ lúc mớ khi trong cơn bệnh nặng ra, từ đó về sau tỷ ấy nhanh chóng khôi phục dáng vẻ thường ngày, ngay cả chút cũng chịu tiết lộ, khiến Khúc Liễm dù có lòng muốn biết nhiều chút, từ đó cũng dám dò xét nữa, chỉ có thể rầu rĩ mà bỏ qua.

      Vào tuần cuối của tháng ba, người kinh thành đến.

      Người được cử đến là ma ma hầu hạ bên cạnh Lạc lão phu nhân của phủ Bình Dương hầu.

      Khúc Liễm nghe Bích Xuân báo lại, vội bỏ chiếc váy cho tỷ tỷ mới làm được nửa trong tay xuống, hỏi:

      - Thực là đến vì lúc trước tỷ tỷ ngã bệnh sao?

      Khi Khúc Thấm ngã bệnh, ma ma Lạc phủ đưa đến phục vụ việc giáo dục cho Khúc Thấm dĩ nhiên mang thông tin này về kinh thành, dựa vào quan tâm mà Lạc lão phu nhân sành cho Khúc Thấm, đương nhiên cho người đến thăm, nên nàng cũng lấy làm lạ. Nhưng chỉ có điều ngờ là, Lạc lão phu nhân lại phái ma ma khéo léo hầu hạ bên cạnh mình đến.

      Khúc Liễm cũng từng đến Lạc gia, biết chút ít về mấy vị ma ma và các đại nha hoàn bên người Lạc lão phu nhân.

      Bích Xuân thưa:

      - Thượng ma ma ở chỗ phu nhân ạ, phu nhân mời người và nhị tiểu thư cùng sang đó.

      Tỷ muội Khúc Liễm vẫn luôn tôn trọng người bên cạnh Lạc lão phu nhân, nghe xong vội sửa soạn, thay y phục, họp nhau ở cổng Thu Uyển cư mà cùng đến Đào An cư.

      - Tỷ tỷ, ngoại tổ mẫu chắc là biết tỷ bị ốm, nên mới sai Thượng ma ma đến thăm tỷ đấy.

      Khúc Liễm vừa vừa .

      Khúc Thấm có hơi phân tâm, tùy tiện gật đầu.

      Thấy thế, trong lòng Khúc Liễm hơi ngạc nhiên, bỗng dưng hiểu được lần này Thượng ma ma đến là có thâm ý sâu sắc, e là chỉ vì đến thăm Khúc Thấm sinh bệnh thôi đâu.

      Nhanh chóng đến Đào An cư, Quý thị tiếp đãi Thượng ma ma ở phòng khách.

      Tuy Quý thị là người thích giao tiếp với người khác, nhưng Thượng ma ma là người được thích hầu hạ bên cạnh Lạc lão phu nhân, dù phải là rất khôn khéo, nhưng cũng là nhân vật có mặt mũi, hề tẻ nhạt, mà còn thầm gợi chủ đề, hai người có hỏi có đáp, bầu khí tệ.

      Thượng ma ma là phụ nhân có gương mặt tròn, tươi cười tự nhiên độ lượng, hết sức nhiệt tình, người mặc bộ bối tử màu hoa đinh hương, tóc kết theo kiểu búi tròn, bên cài hai cây trâm vàng nạm phù dung hoa hạnh, dù ăn mặc theo kiểu hạ nhân, nhưng rất tinh xảo, có thể thấy được là người có mặt mũi bên cạnh chủ tử ở Lạc gia.

      Thấy Khúc Thấm vào Khúc Liễm vào, Thượng ma ma vội đứng lên, ánh mắt dừng người Khúc Thấm, rồi hốc mắt bỗng dưng đỏ lên, sau khi xúc động hành lễ với hai vị tiểu thư xong, với Khúc Thấm:

      - Tiểu thư gầy hơn trước nhiều, lão phu nhân nghe tiểu thư ngã bệnh, trong lòng biết sốt ruột đến mức nào đâu...

      rồi nước mắt lại dâng lên.

      Khúc Thấm dường như cũng bị bà ta làm cho cảm động, cả khóe mắt đều đỏ lên, nghẹn ngào :

      - Là con bất hiếu, làm phiền ngoại tổ mẫu lão nhân gia bà nhớ mong, mọi của con đều tốt hết ạ...

      Hai người thương cảm lúc sau, cuối cùng lại ngồi xuống.

      Khúc Liễm lặng lẽ dìu Khúc Thấm ngồi xuống vị trí cạnh tay Quý thị, thường đem tầm mắt nhìn Thượng ma ma.

      Thượng ma ma là người nhanh nhạy, đương nhiên phát ra ánh mắt của Khúc Liễm, giương mắt nhìn lên, trong lòng nhịn nổi rung động, chỉ cảm thấy vị tứ tiểu thư Khúc gia này càng lớn càng đẹp mắt, tuy rằng khí thế rực rỡ hào phóng như nhị tiểu thư, nhưng gương mặt sáng lạn này có thể bù đắp hết thảy, chả trách thiếu gia Lạc gia vẫn mãi nhớ thương, biết bà đến còn lặng lẽ nhờ bà tặng lễ vật cho vị này.

      Bỗng dưng thấy ánh mắt của Khúc Thấm nhìn sang, Thượng ma ma vội hoàn hồn, hỏi thăm sức khỏe Khúc Thấm, bày tỏ lòng quan tâm và quý của Lạc lão phu nhân, cùng với số quà tặng Lạc gia đưa đến cho mấy tỷ đệ Khúc Thấm.

      Sau cùng, Thượng ma ma cũng đến mục đích của chuyến này:

      - Tam thái thái, người cũng biết đó, mẫu thân nhị tiểu thư mất sớm, lão phu nhân chúng tôi thương nhị tiểu thư, mắt thấy nhị tiểu thư mỗi năm lớn, trong lòng bà có chút nhớ mong. Lần này nghe nhị tiểu thư ngã bệnh, là ăn ngủ yên, may mà nhị tiểu thư là người lành nên ắt được trời phù hộ (nguyên văn: cát nhân ắt có thiên tướng).

      Quý thị hơi xấu hổ, lời của Thượng ma ma khiến bà có cảm giác, như Lạc lão phu nhân trách cứ bà chăm sóc Khúc Thấm được tốt, trong lòng vừa oan ức lại vừa khó chịu.

      Tiếp đó, lại nghe Thượng ma ma chuyển lời, rằng lão phu nhân muốn đón Khúc Thấm vào kinh ở, Quý thị vội luôn mồm:

      - Lão phu nhân, đây là...

      Rồi nhớ lại ý tứ mà Thượng ma ma tiết lộ đối với tương lai của hai con , trong lòng bà vừa vui mừng lại vừa nỡ.

      Thượng ma ma lại cười :

      - Xin tam thái thái yên tâm, lão phu nhân chúng tôi rất lo lắng cho nhị tiểu thư, nên mới đón nàng ấy vào kinh ở.

      Tươi cười mặt Quý thị tắt, rất mực vui vẻ.
      BigCute→_→, Sweet you, 101221 others thích bài này.

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Status mang tính chất lảm nhảm:
      .
      .
      .
      .
      .
      Hồi trưa đăng chương xong thế là hí hửng đóng hết các file word mở, bao gồm cả file chương 20 edit được phân nửa mà ko thèm lưu aaaaaaaaaaaaaaa:06(1):
      Lên diễn đàn thấy quá chừng truyện mình ngóng ra chương mới, ôi happy day!:yoyo14:
      Nhân tiện giới thiệu cho các nàng truyện ta đọc:
      Có chạy đằng trời (đọc tại https://daohoatiencanh.wordpress.com/♥-hoan-♥/hien-dai/co-chay-dang-troi/ nha, những trang khác từ chương 46 trở là convert hà)
      Thể loại:
      đại, cường thủ đoạt hào, hắc bang, quân
      Số chương: 64 chương và 9 phiên ngoại(về cặp đôi nhân vật phụ)
      Nhân vật:
      - Lục Tiến: Nam chính đẹp ma mị, là sĩ quan chỉ huy lực lượng quân đội độc lập Myanmar ở vùng Tam giác vàng, tàn nhẫn, biến thái, đè nữ chính ra rape khi chị í mới 15 tuổi rùi làm người ta có thai lun, chỉ là đôi khi tác giả khiến mình cảm thấy ấy tỏ ra nguy hiểm hơn là thực nguy hiểm:061::061::061:
      - Thẩm Sơ Vân: Nữ chính ngây thơ, xinh đẹp, được tác giả YY max level, nhưng chí ít thuộc loại não quá tàn:yoyo4:
      - Euler: Nam phụ là em của nam chính nhá, ngựa đực, luyến đồng:020:
      - Tiểu Huyên: nữ phụ là chị em tốt với nữ chính, cũng xinh đẹp, là báu vật khiến đàn ông thèm rỏ dãi, cũng bị nam phụ đè khi mới 16 tuổi(ôi bà tác giả!!!!!!!!!):033:
      - Hạo Hạo: là con đầu của nam nữ chính, được sinh ra rồi bị mẹ nữ chính đem cho, chừng nữ chính và nam chính "sau tất cả, mình lại trở về với nhau..." được tìm lại, cũng đc" thần thánh hóa" bởi bàn tay vàng của tác giả
      - Mẹ của nữ chính: mình thấy đây là nhân vật phụ có đất diễn thực tế nhất trong truyện này.
      .
      .
      .
      Đừng bị lừa tình nhe, truyện khá hay, có cao trào, đọc giải trí cũng được, tóm tắt ngắn gọn nửa đầu truyện là chuyện của S và M, nửa cuối là tình ngọt ngào,sống chết có nhau thuận tiện sinh thêm bảo bảo nữa. Cặp phụ trong truyện biến thái cách dễ thương, mình thích hơn cặp chính. Bên cạnh tình , trong truyện còn có những đoạn miêu tả mưu chính trị và cuộc sống trong doanh trại lính vũ trang nơi Tam giác vàng (theo đứa ít hiểu biết về quân như mình) khá hay; điểm trừ là các nhân vật YY quá mức nên đọc thấy hơi ... Mà thui, ít nhất cày xong cũng rút ra được bài học là ko phải ai nhường ghế cho mình xe buýt cũng là người tốt, mà có khi chính là mẹ mìn!:dai ca::dai ca::dai ca:
      Cầu (những ai đọc bài viết này) góp ý về cái đề cử nha! Chuyện là đọc thấy Hoa Ban viết review hay quá nên cũng muốn học viết, nhưng mình vốn ko giỏi về khoản từ ngữ nên spoil cái này trước để mong các nàng góp ý, nếu được ủng hộ mình mở hẳn chủ đề diễn đàn để chuyên review truyện giải tỏa bức xúc + lưu giữ danh sách hay họ để lâu lâu lôi ra đọc lại tthui, hehe!:th_43::th_43::th_43:
      Cảm ơn những nàng nào đọc cái status dài dòng lê thê này! Chúc mọi người buổi tối vui vẻ!:th_78:
      Tuyết Liên, lunalovegoodsusu thích bài này.

    3. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      truyện hay quá mong bạn sớm ra chương mới<3
      cacmons thích bài này.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Xin lỗi mọi người, tuần này có chương nha! Do ngâm dưới quê lâu quá nên lên bận quá trời, mình cố gắng post chương mới vào thứ 2 hoặc thứ 3 nhé!
      Từ giờ đến Tết có thể mình thể đảm bảo tốc độ 2 chương/tuần như từ trước đến giờ mà số tuần chỉ có 1 chương thôi do mình bận số việc cá nhân, mong các bạn thông cảm nha!
      Iu m.n!:th_57::th_57::th_57:
      susu, lunalovegoodZjnZjn thích bài này.

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Rất xin lỗi m.n vì trễ hẹn 1 ngày. Chúc m.n đọc truyện vui vẻ nhé!
      Chương 20

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Khúc Liễm nhìn dáng vẻ ngầm hiểu giữa hai người họ, lại nhìn sắc mặt bình tĩnh có phần sâu xa của Khúc Thấm, hơi đăm chiêu.

      Đến khi họ đổi chủ đề trò chuyện, Khúc Thấm mới :

      - Con cũng rất nhớ ngoại tổ mẫu, nhưng vào tháng tư này đại tỷ tỷ của con xuất giá, sau này biết có được gặp lại hay , con muốn đợi qua hôn lễ của đại tỷ, rồi mới vào kinh thăm ngoại tổ mẫu.

      Thấy Khúc Thấm bằng lòng, Thượng ma ma tất nhiên là rất vui vẻ , cười :

      -Lão phu nhân có dặn, để nhị tiểu thư cần gấp, có thể hoãn lại mấy ngày cũng được. Đây thực ra là tấm lòng quan tâm của lão phu nhân mà thôi, mong nhị tiểu thư dưỡng bệnh cho khỏe rồi hẳn vào kinh, nay nhị tiểu thư mạnh khỏe, lão nhân gia bà mà biết được ắt cũng quá lo lắng nữa, Đại tiểu thư của quý phủ xuất giá là hỉ , việc vào kinh nhất thiết phải nóng lòng nhất thời.

      Khúc Thấm nghe được rất vui mừng, dung nhan đoan chính nở nụ cười sung sướng, chỉ có điều nụ cười ấy nhanh chóng tắt lịm, nhìn muội muội ngồi cạnh, thở dài :

      - Thượng ma ma, con nỡ xa muội muội.

      Thượng ma ma vẫn giữ nguyên nụ cười, tựa hồ việc Khúc Thấm lời này nằm ngoài dự tính, cười :

      - Lão phu nhân đương nhiên hiểu tình tỷ muội tốt đẹp giữa hai vị tiểu thư, tứ tiểu thư lại là người hiếu thảo, lão phu nhân cũng rất nhớ người, cũng dặn phải mời tứ tiểu thư vào kinh, để hai tỷ muội đường có bạn.

      Từ khi Khúc Thấm hiểu chuyện đến nay, Lạc gia ở kinh thành thỉnh thoảng cho người đón Khúc Thấm vào kinh ở làm bạn với lão phu nhân, có lần nào vì Khúc Thấm nhất mực nỡ xa muội muội, mà dẫn muội muội theo, như gà mẹ bảo vệ gà con, mọi người ở Lạc phủ quen dần, từ từ cũng tiếp nhận Khúc Liễm - vị biểu tiểu thư có quan hệ huyết thống này.

      Quý thị vốn chỉ là tiểu thư nhà quan lại sa sút mà ra, gia thế tuyệt đối thể so sánh được với Lạc gia hiển hách, con bà sinh ra , tuy cũng gọi Lạc lão phu nhân tiếng ngoại tổ mẫu, nhưng hoàn toàn hề có chút quan hệ huyết thống nào, nếu phải Khúc Thấm rất quan tâm đệ đệ muội muội, e là Lạc gia quên mất chẳng hề nhớ đến tỷ đệ Khúc Liễm, Khúc Loan, cũng chỉ để lại ít thể diện bề ngoài mà thôi.

      Vì vậy Thượng ma ma lấy làm lạ hành vi của Khúc Thấm.

      Dáng vẻ Khúc Thấm rất vủi vẻ, vừa cảm tạ Lạc lão phu nhân xong, lại thầm đẩy Khúc Liễm, để nàng cũng vài lời.

      Có người tỷ tỷ trọng sinh này nhắc nhở, Khúc Liễm cũng ngọt như mật, chỉ là trong lòng nhịn được oán thầm.

      Lần này là Lạc gia tạo cơ hội cho tỷ tỷ xem mắt, dẫn nàng nương còn chưa cập kê theo làm gì chứ? Chẳng lẽ lần này vào kinh có chuyện gì phát sinh sao?

      Đến khi thương lượng sắp xong xuôi, Khúc Thấm liền với Thượng ma ma:

      - Giờ là cuối tháng ba, đợi đến khi đại tỷ xuất giá cũng còn chừng mười ngày nữa thôi, bằng ma ma ở lại nhà con, đến khi chiêu đãi xong, cùng chúng con vào kinh, được ?

      Thượng ma ma lại khéo léo từ chối, lần này bà đến phủ Thường châu là phụng mệnh mà thăm Khúc Thấm ngã bệnh, nhân tiện nhắn nhủ nguyện vọng của Lạc lão phu nhân, lão phu nhân trong lòng lo lắng cho sức khỏe của Khúc Thấm, Thượng ma ma nhất định phải sớm trở về bẩm báo lại cho Lạc lão phu nhân, ngày mai phải về kinh ngay.

      Sau khi nghe xong, Khúc Thấm cũng ép.

      Sai người đưa Thượng ma ma viện cho khách nghỉ ngơi xong, Quý thị với Khúc Thấm:

      - Thấm nhi, nương là người vô dụng, mắt thấy con mỗi năm lớn, trong lòng như có lửa đốt, nay theo ý của Lạc lão phu nhân, e là phải ở kinh thành... Nương thấy Lạc lão phu nhân trước giờ vẫn thương con, lại là người tinh mắt, đến lúc đó ắt an bài thỏa đáng cho con, con....

      Lại nhớ con kế xưa nay là người có chủ kiến, trong lòng Quý thị hơi lo nó nghĩ nhiều, vì chuyện gì mình cũng làm mà lại giao cho người khác.

      Ai ngờ Khúc Thấm bình tĩnh :

      - Nương à, con biết rồi, nương cần lo lắng đâu.

      Quý thị nghe xong, rốt cuộc thở phào nhõm.

      Bà là quả phụ, muốn nuôi nấng ba con, tuy có Khúc gia che chở, nhưng việc hôn của con cái cứ phải trì hoãn mãi. May mà Khúc Thấm còn có nhà ngoại có thế lực, chưa chắc là thể cho Khúc Thấm mối hôn nhân hoàn hảo.

      Mấy mẹ con trò chuyện, nghe báo rằng Khúc đại thái thái đến.

      Quý thị và tỷ muội Khúc Liễm vội đứng lên đón.

      Khúc đại thái thái tươi cười tiến vào, chào hỏi nhau xong, rồi với Quý thị:

      - Nghe phủ Bình Dương hầu phái người đến thăm Thấm nhi, chẳng hay là vị quản nào trong phủ vậy?

      Quý thị cười :

      - phải quản đâu, là Thượng ma ma hầu hạ bên cạnh Lạc lão phu nhân, lão phu nhân biết lúc trước Thấm nhi ngã bệnh nặng trận, trong lòng cực kỳ lo lắng, mới cử Thượng ma ma đến thăm chuyến.

      Khúc đại thái thái lấy làm kinh hãi, tuy rằng bà biết rằng Lạc lão phu nhân thương con mất hết mực, cũng rất quan tâm cháu ngoại này, chẳng ngờ Khúc Thấm vừa ngã bệnh, thế nhưng lại phái tâm phúc cạnh mình đến thăm, đủ thấy được vị trí trong lòng Lạc lão phu nhân của Khúc Thấm. Đến khi nghe ý của Quý thị, Lạc lão phu nhân muốn đón Khúc Thấm vào kinh ở lại ít ngày, trong lòng liền hơi hiểu .

      E là Lạc phủ muốn can thiệp việc hôn của Khúc Thấm rồi.

      Được vậy cũng tốt, tuy ở phủ Thường châu, Khúc gia đúng là danh môn vọng tộc, nhưng kể từ khi Khúc lão gia từ trần, con cháu Khúc gia xuất sĩ đều có chức quan cao, Khúc đại gia đến giờ còn chưa nhập các, ưu thế của nương tam phòng khỏi yếu chút, bây giờ muốn tìm hôn , đoán chừng cũng được nơi vừa ý, nếu có Lạc gia ra tay, chắc là bạc đãi Khúc Thấm.

      Nghĩ vậy, Khúc đại thái thái bèn nghĩ, tam phòng tuy yếu thế, nhưng chưa chắc sau này có tiền đồ, cách cư xử của bà hẳn phải nên công bằng chút mới phải.

      Khúc đại thái thái cười :

      - Lâu rồi Lạc lão phu nhân gặp Thấm nhi, lại biết con bé bệnh nặng, có phần nhớ nhung cũng phải. Hôm nay tẩu đến, cũng là có chuyện muốn bàn với đệ muội, hôm qua nhận được thư nhà của lão gia nhà ta từ kinh thành gửi đến, đợi Hàm nhi xuất giá, Trạch nhi thi Hương xong, đến lúc đó ta cũng phải dẫn Trạch nhi, Hạo nhi cùng vào kinh, e là phải ở lại kinh thành mấy năm đấy.

      Quý thị và Khúc Liễm đều ngạc nhiên, tin tức này đến quá bất ngờ.

      Khúc đại thái thái ngắn gọn:

      - Nếu Trạch nhi lần này thi đậu... Sang năm đến kỳ thi mùa xuân Trạch nhi cũng phải vào kinh chuyến, chẳng bằng trước, để phụ thân nó chỉ bảo nó chút bài vở.

      Quý thị và Khúc Liễm nghe xong liền hiểu , e là đến khi đó mới chọn luôn hôn cho Khúc Trạch trong kinh thành.

      Khúc đại thái thái còn trò chuyện lát , rồi mới cáo từ mà .

      Khúc đại thái thái cất bước xong, hai tỷ muội Khúc Liễm cũng rời Đào An cư, trở lại Thu Uyển cư.

      trong sân Thu Uyển cư vẫn còn hoa đào nở rộ, Khúc Liễm muốn lại thôi:

      - Tỷ tỷ...

      - Sao vậy?

      Khúc Thấm mỉm cười nhìn nàng.

      Khúc Liễm muốn hỏi ít suy nghĩ của tỷ ấy đối với việc hôn , có phải nghe theo an bài của Lạc gia . Nhưng trước Khúc Thấm bình tĩnh với gương mặt chút cảm xúc biến đổi nào, lời dâng lên khóe môi lại nhịn được mà nuốt xuống.

      Nếu là nương bình thường, biết việc hôn của mình vẫn luôn bị trì hoãn, giờ có Lạc gia hỗ trợ, e sớm thẹn thùng mà vui sướng rồi. Mà Khúc Thấm lại bình tĩnh quá, nàng nhịn được nghĩ nhiều, liên tưởng đến việc theo lời Khúc Thấm mượn mộng tỏ bày đêm đó, lại xem sắc mặt của tỷ ấy giờ, Khúc Liễm biết làm sao mà hỏi.

      Nàng sợ mình lại xé toạc miệng vết thương của Khúc Thấm ra.

      Có lẽ Khúc Thấm tự có cách mà.

      Vì vậy, nàng bèn cúi đầu, ủ rũ :

      - Lần này vào kinh, Lạc gia định hôn cho tỷ phải ? Sau này tỷ phải gả đến kinh thành sao?

      Khúc Thấm tưởng con bé nỡ xa mình, ánh mắt hơi dịu lại, cười :

      - Nhắc đến chuyện này là còn quá sớm rồi. Nhưng mà, tỷ biết sau này A Liễm cũng phải ở kinh thành đấy.

      Sợ nó nghĩ nhiều, lại thêm câu:

      - Tỷ chỉ nghĩ vậy thôi, chừng muội phu lại là người kinh thành đấy.

      ra bằng giọng điệu trêu đùa.

      Sắc mặt Khúc Liễm đau khổ tức khắc, làm ơn đừng có nhắc đến cái chuyện khúc mắc trong lòng nàng này được ?

      Trở về phòng, Kiều ma ma liền mang danh mục đến, đây là quà tặng Lạc gia đưa đến, ngoài cho tam phòng, còn biếu cho lão phu nhân, đại phòng,tứ phòng, nhưng những thứ này đều là những thứ bề ngoài mà thôi, quà tặng ba tỷ đệ Khúc Thấm mới là có chút tâm ý, trong đó quà cho Khúc Thấm là tinh xảo, hiếm có và nhiều nhất, e là Lạc lão phu nhân lấy từ khố phòng trong viện của mình mà ra.

      Khúc Thấm nhìn qua, bèn để Kiều ma ma đem quà Lạc gia tặng đưa đến các phòng, sau đó bảo nha hoàn đem mấy món trong số những thứ mà Lạc lão phu nhân chọn cho cất , những cái còn lại tùy ý mà xử lí, vẻ chẳng quan tâm.

      Khúc Liễm cũng để ý lắm, hằng năm Lạc gia đều phái người tặng quá đến, đương nhiên cũng có phần của nàng, lại cằng đến Khúc Thấm, đều là mấy thứ đặc biệt chỉ có ở kinh thành gì đó, tuy là cũng mới mẻ, nhưng Khúc Liễm cũng thực bé 12 tuổi, xem qua rồi thôi, làm bộ rất vui mừng được.

      Đến hoàng hôn Khúc Loan học xong về, khi cùng thỉnh an Quý thị với các tỷ tỷ, cũng biết được việc Thượng ma ma đến và nguyện vọng của Lạc gia, tâm trạng nhất thời hơi phức tạp.

      Cậu cân nhắc lát, rồi vòng vo:

      - Nương à, chúng ta cũng vào kinh với Đại tỷ, Nhị tỷ . Con nhớ nhà ta có căn nhà của tam phòng trong ngõ Song Trà ở kinh thành, cách ngõ Du Lâm của nhà đại bá rất gần, là do phụ thân mua lúc còn tại thế, đến khi vào kinh, chúng ta đến đó ở là được.

      Rồi lại nhìn hai tỷ tỷ trước mặt, thấp giọng :

      - Cũng tốt hơn là để các tỷ tỷ cứ ở nhờ bên nhà ngoại tổ mẫu mãi, tuy là thông gia, nhưng luôn có phần bất tiện.

      xong, lại liếc nhìn Khúc Thấm, thấy Khúc Thấm mỉm cười với mình, trái tim đập mạnh mới an tĩnh lại.

      Tuy Lạc gia là nhà ngoại danh nghĩa của họ, nhung phủ Bình Dương hầu cũng chỉ có mình Lạc lão phu nhân, mà còn có mấy vị lão gia và tôn tử, coi như là thân thích, ở lại đó cũng có nhiều điều phiền phức. Cậu cũng lo hai vị tỷ tỷ bị người ta bắt nạt ở Lạc phủ, chẳng bằng ở nhà mình cho thoải mái.

      Quý thị hơi động tâm, lần này Khúc Thấm vào kinh là để bàn chuyện chung thân đại , bà đương nhiên cũng muốn ở cạnh xem xét, tuy biết Lạc phủ đối xử tệ với Khúc Thấm, nhưng làm vậy để bản thân cũng yên tâm hơn phải sao? Nhưng lại lo âu làm trễ nãi bài vở của con trai, nghĩ nghĩ, bèn :

      - Hay là nương theo Thấm nhi, Liễm nhi vào kinh là được, con cứ ở nhà học bình thường .

      Nghĩ đến việc Lạc phủ coi trọng Khúc Thấm, hẳn là nhanh chóng chọn được đối tượng cho con bé, tính ra cũng lâu lắm về, sợ con trai ai chăm sóc. Về phần cuộc sống sau khi vào kinh, đành nhờ chi trưởng và tứ phòng trông nom Khúc Loan chút, đợi việc hôn của Khúc Thấm định ra rồi, bà lại về.

      Khúc Loan cười :

      - Nương yên tâm ạ, tiên sinh có qua, đọc vạn quyển sách bằng nghìn dặm đường, vào kinh chuyến để có thêm kiến thức cũng tốt. Hơn nữa, trong kinh thành chỉ có Đại bà, Nhị bá, mà còn có rất nhiều thư viện, nếu con muốn học tấp, cũng có thể đến rất nhiều nơi.

      Quý thị vẫn hơi do dự.

      Bấy giờ, Khúc Thấm mới mở lời:

      - Nương à, Loan đệ đúng đấy, chúng ta hết rồi, ai chăm sóc cho nó? Chẳng bằng cả nhà ở bên nhau vẫn tốt hơn. Với lại kinh thành chính là hoàng thành đấy, Loan đệ vào đó cũng có thể mở mang đầu óc, đối với việc tham gia khoa cử sau này của nó rất có lợi.

      Thấy Khúc Thấm cũng quay sang khuyên bảo, Quý thị rốt cuộc đồng ý cả nhà đều vào kinh.

      Khúc Loan thấy Quý thị đáp ứng, mặt nở nụ cười vui sướng, cậu càng lớn càng giống Quý thị, dung mạo tầm thường, giờ cười như vậy, quả nhiên tuấn tú đáng , hồn nhiên bẩm sinh, khiến người khác nhớ mãi quên.

      Khúc Liễm nhịn nổi hơi lo lắng, dáng dấp đệ đệ vốn thế này, lại còn hào hoa phong nhã, đúng là sợ bị bắt nạt.

      Ánh mắt của Khúc Thấm cũng hơi hoảng hốt.
      Last edited: 16/11/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :