1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      ta trở lại và ăn hại hơn xưa :hoho::hoho::hoho:
      thời gian qua có việc gấp phải về quê, ko có mạng=>ko kịp thông báo cũng ko đăng chương mới đc. Mong mọi người thông cảm nha!:th_83::th_83::th_83:
      Giờ đăng bù nè, mong mọi người đừng bơ ta đó nhaaaaaaaaaaaaaa:017::017::017::017::017:!
      Vs lại từ bây giờ số thay đổi trong cách xưng hô của các nhân vật như sau:
      - Những đoạn mà Khúc Liễm tự thuật xưng là "nàng", nhắc đến Khúc Thấm phần lớn dùng "tỷ ấy"
      - Những đoạn Khúc Thấm tự thuật xưng là "", nhắc đến Khúc Liễm dùng "muội ấy", "nó", ... (tùy ngữ cảnh)
      - Những đoạn có nhắc đến Kỷ Lẫm/ Kỷ Huyên Hòa (nam chính) khi còn thiếu niên dùng "cậu ta", Khúc Thấm có thể gọi "nó", chừng nào trưởng thành tính sau.
      - tại vì cả hai chị đều chưa lớn lắm nên mình để xưng hô là huynh - muội, lớn chút đổi thành huynh - nàng, chừng nào cưới là chàng - nàng nhé!
      Những nhân vật khác mình cố gắng dịch theo ngữ cảnh sao cho dễ hiểu và ít nhầm lẫn nhất.
      Chủ yếu là vì rảnh rỗi đọc lại mới thấy loạn xà ngầu cả lên, mình mới muốn đổi để dễ phân biệt, đặc biệt là những đoạn Khúc Liễm hay Khúc Thấm tự thuật.
      Những chương đăng được sửa lại khi nào mình có thời gian và làm siêng!:full:
      Cảm ơn mọi người, mong được góp ý và chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nha!:cute::cute::cute::cute::cute::cute:
      Last edited: 5/11/16

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 11

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Bên ngoài rất ồn ào.

      Khúc Liễm lén vén rèm gấm hoa ngũ sắc lên nhìn ra xung quanh, khỏi giật mình.

      kể đến loạt ngựa và các cỗ kiệu đỗ đầy ngõ Song Đào, chỉ nhìn hàng quản và gã sai vặt gì đó xếp từ cửa phụ vào, tuy đều mặc y phục tôi tớ, nhưng nhìn kỹ thấy rất tinh tươm, chắc cũng là quản đắc lực của chủ nhân trong nhà, mới được phải đến dâng lễ mừng thọ cho Chúc lão thái quân.

      Khúc Liễm chợt nhớ lại cảnh sắc các viện trong Khúc gia mà mình từng thấy, thầm tán thành, cách đối nhân xử thế của Chúc lão phu nhân quả làm người khác phải kính trọng.

      Cỗ kiệu của Khúc gia vừa đến là có ngay hạ nhân Chúc gia đến chào hỏi, sau đó vội vàng dẫn nữ quyến Khúc gia vào nội viện.

      Họ vừa xuống kiệu, vị bà tử chừng bốn mươi tuổi mặc bộ bối tử thêu hoa màu xanh lá tự mình tiến lên tiếp đón.

      Khúc gia và Chúc gia có giao tình tốt, lại cùng ở trong thành, hai nhà cũng hay qua lại, Khúc Liễm vì vậy mà hay sang Chúc gia chơi, vừa thấy là biết ngay đây là ma ma hầu hạ bên cạnh Chúc lão phu nhân.

      Sinh nhật Chúc lão phu nhân, nữ quyến Chúc gia bận rộn trong ngoài. còn cách nào để rút người ra, Chúc lão phu nhân đành để ma ma bên cạnh mình ra đây đợi họ, có thể thấy được bà rất xem trọng Khúc gia.

      Ma ma kia hành lễ xong, chào hỏi họ vài câu, rồi cung kính mà dẫn họ vào nguyệt môn (1).

      Qua nguyệt môn, rồi lại con đường đá băng qua khu vườn mới tới phòng khách.

      Nhìn vào thấy có rất đông người ngồi trong phòng khách rồi, các vị phu nhân đều ăn mặc lộng lẫy, là nữ quyến các phủ đến chúc thọ Chúc lão phu nhân.

      Chúc đại thái thái bước ra đón họ.

      - Các người cuối cùng cũng đến rồi, lão thái quân vừa nhắc đến mọi người đấy.

      xong mới hành lễ với Khúc lão phu nhân.

      Khúc đại thái thái cười :

      - Chúng tôi còn tưởng là đến sớm nửa cơ, vậy mà lại hóa ra đến trễ chút rồi, chắc chắn phải bồi tội với lão thái quân thôi.

      Khúc lão phu nhân cười ha hả mà gật đầu, lại hỏi:

      - Lão phu nhân nhà ngươi đâu rồi?

      - Người còn đợi lão phu nhân qua cùng tán gẫu đấy ạ!

      Hàn huyên xong, Chúc đại phu nhân dẫn họ qua Vinh Thụy đường - viện của Chúc lão thái quân.

      Vinh Thụy đường của Chúc lão phu nhân quá lớn, nhưng bày trí vô cùng khéo léo, thể khí cổ kính, ngay cả đến nha hoàn bà tử phục vụ trong viện này cũng đều là người trưởng thành thận trọng.

      Họ còn chưa đến cổng viện thấy có nha hoàn mặc y phục màu đỏ sắt nung (nguyên văn: hồng sắc bỉ giáp) đợi sẵn.

      Ngọc Trâm, đại nha hoàn bên cạnh Chúc lão phu nhân, thấy Chúc đại phu nhân dẫn người Khúc gia đến liền tươi cười bước lên, hành lễ với họ.

      - Khúc lão phu nhân và Khúc đại phu nhân đến ạ, lão thái quân nãy giờ cứ nhắc mọi người mãi.

      Chúc đại phu nhân nghe xong bèn cười với Khúc lão phu nhân:

      - Lão phu nhân nghe đấy, con cũng dối đúng ?

      Mọi người vừa vừa cười vào phòng khách Vinh Thụy đường.

      Phòng khách Vinh Thụy đường đông người như phòng lớn trong viện, nhưng ai cũng là người có thân phận tầm thường. Khúc Liễm thấy liền so sánh trong lòng, mấy vị phu nhân bên kia thân phận lẫn lộn, quan trọng như bên Vinh Thụy đường này, nữ quyến nơi đây phần lớn là người cùng thế hệ với Chúc lão thái quân, hoặc là nữ quyến gia tộc có quan hệ bạn hữu thân thiết với Chúc gia, đều thuộc lứa tuổi phu nhân hay làm dâu, có vị tiểu nương nào cả.

      Có lẽ Chúc lão thái quân muốn giữ mấy nương trẻ tuổi ở lại trò chuyện với mấy bà lão làm gì, nên để các nàng ấy chơi rồi. Mỗi lần tỷ muội Khúc gia đến Chúc gia, sau khi hành lễ với Chúc lão phu nhân, bà cho họ kẹo rồi cũng để họ tự do chơi.

      Chúc lão thái quân bảy mươi tuổi, tóc bạc hết, nhưng thoạt nhìn vẫn rất có sức sống, khuôn mặt đầy nếp nhăn tươi cười, trông rất hiền, làm lòng người cảm thấy thân thiết.

      Khúc lão phu nhân ngồi giữa nữ quyến, trừ mấy vị phu nhân Chúc gia chỉ có vài vị lão nhân của các gia tộc khác, mọi người tề tựu cười cười, bầu khí rất hòa hợp.

      Thấy Chúc đại phu nhân dẫn mấy người Khúc lão phu nhân vào, Chúc lão phu nhân cười rộ lên:

      - Vẫn trông mong mọi người nãy giờ đấy, mau qua đây ngồi , trò chuyện với ta.

      Rồi lại ái chà tiếng, nhìn ba nương theo sau Khúc đại thái thái mà :

      - Mấy ngày gặp, ba nương nhà các người càng lớn càng đẹp, nhanh đến đây cho bà xem nào!

      Khúc Thấm và Khúc Liễm, Khúc Tịch cười bước lên vừa dập đầu thỉnh an Chúc lão thái quân vừa gọi:

      - Thái tổ mẫu.

      Gọi theo tỷ muội Chúc Kiêm.

      Đợi mấy tiểu nương dập đầu xong, Chúc lão thái quân lần lượt nhìn qua rồi ánh mắt lập tức dừng lại ở Khúc Liễm.

      Cách ăn mặc của Khúc Thấm quá mức trưởng thành, tuổi Khúc Tịch lại còn quá , lập tức tôn lên dung mạo và phục trang xinh tươi của Khúc Liễm.

      - Đứa bé này lớn lên đáng quá, hình như là con nhà .... A Thận đúng ?(nguyên văn: Thận gia, mình chém xíu ^^).

      Chúc lão phu nhân nheo mắt , người già rồi, trí nhớ cũng có phần giảm sút.

      người ngồi cạnh lão phu nhân theo:

      - Ánh mắt của lão thái quân vẫn còn tốt lắm đấy ạ, con bé đúng là con nhà Thận tam gia, con còn nhớ khuê danh là Liễm, ngờ chỉ mới đó mà lớn vậy rồi, người đẹp như hoa, đúng là rất xinh, giống mẹ con bé.

      xong rồi cười với Khúc đại thái thái.

      Khúc tam gia, phụ thân của Khúc Liễm, tên chữ Vĩ, tự là Thận Chi.

      Chúc lão thái quân liên tục gật gù, ánh mắt nhìn Khúc Liễm dường như rất hòa ái.

      Khúc Liễm thấy mờ mịt, cho đến khi Chúc lão thái quân lấy xuống chiếc vòng dương chi bạch ngọc trong người đeo vào cổ tay nàng, xém quay đầu nhìn tỷ tỷ trọng sinh nhà mình.

      Đây là tình huống gì vậy?

      Tuy rằng quan hệ hai nhà Khúc Chúc đúng là rất tốt, nhưng Khúc gia ngoại trừ dòng đích còn có ít bàng chi, huống chi phụ thân nàng mất lâu như vậy, mà vẫn còn được Chúc lão thái quân ưu ái.

      Hơn nữa, hôm nay tỷ tỷ của nàng còn đặc biệt điểm trang cho nàng theo phong cách ngọt ngào hoạt bát như vậy (nguyên văn: phấn nộn tiên hoạt), chỉ vì để nàng nổi bật trước Chúc lão thái quân và các vị phu nhân sao? Tỷ tỷ trọng sinh là khiến người khác hiểu nổi mục đích của nàng ấy nữa.

      Thấy Chúc lão thái quân rất mến tiểu nương nhà người ta, mấy vị phu nhân bèn cùng mồm năm miệng mười mà bàn tán về nàng, vài người lần đầu gặp Khúc Liễm quả bị kinh diễm, nghĩ tiểu nương này lớn lên rất xinh đẹp, giờ vẫn còn nét trẻ con thôi, chờ về sau, biết tuyệt trần đến mức nào nữa.

      Chỉ riêng Khúc tứ thái thái mỉa mai, phát cáu trong lòng, ánh mắt nhìn Khúc Thấm có phần lạnh lẽo.

      Bà ta sao nghĩ ra rằng Khúc Thấm lớn vậy rồi, nhưng lại vứt bỏ cơ may khó được này, để muội muội ra mắt nổi bật như thế.

      Người đời thường , cùng mẹ sinh ra, tình cảm làm sao thắm thiết, nhưng Khúc Thấm lại đối xử với Khúc Liễm tốt đến mức còn gì phải bàn cãi.

      Rồi lại nhìn con mình ngốc nghếch chẳng hiểu gì lơ mơ đứng cạnh, lần đầu tiên Khúc tứ thái thái hơi bất lực, vẫn là con mình chậm hiểu mà.

      Khúc đại thái thái cũng vô cùng ngạc nhiên khi chứng kiến cử chỉ của Chúc lão thái quân, song vì con bà Khúc Hàm cũng sắp lấy chồng, nhất thiết phải nổi tiếng làm gì, bà ngược lại suy nghĩ gì, rất bình tĩnh.

      Quý thị là vừa mừng vừa sợ, rất ưu thương mà nhìn Khúc Thấm cụp mắt ngoan ngoán đứng yên mãi bên cạnh.

      Với thân phận của Chúc lão thái quân , được bà khen tiếng, sau này mai mối cũng dễ dàng hơn đôi phần, rất tốt cho con . Thế nhưng, con lớn Khúc Thấm mới vốn là người cần phải ra mắt, chứ có phải là con đâu? Bà trái lại càng mong Chúc lão thái quân gọi con lớn lên trò chuyện cơ.

      Tiểu nương xinh xắn xưa nay vẫn luôn được thích, vả lại Khúc Liễm vừa đẹp lại vừa khéo hiểu lòng người, Chúc lão thái quân giữ nàng lại hỏi chuyện hồi mới thôi, tiếp đó lại ban thưởng cho Khúc Thấm và Khúc Tịch trâm cài và ngọc bội, nhưng vẫn kém hơn cái vòng dương chi bạch ngọc tặng Khúc Liễm kia.

      Khúc lão phu nhân ngồi song song với Chúc lão thái quân, Khúc đại thái thái, Quý thị và Khúc tứ thái thái cũng ngồi gần đó, tán gẫu việc nhà với Chúc lão thái quân.

      Chúc đại thái thái tươi cười đứng bên cạnh Chúc lão thái quân, thỉnh thoảng lại góp vào, tiếng cười trong phòng khách vang lên dứt.

      Chúc đại thái thái vừa trò chuyện lại vừa lén liếc ra cổng vào,hơi lo âu tập trung.

      Khúc Liễm thấy được, nhịn được liếc nhìn tỷ tỷ nhà mình, phát ra tỷ ấy cũng vậy.

      Khúc Liễm thầm trong lòng, xưa nay vẫn luôn tin rằng mình có giác quan thứ sáu. Nhưng vì biết Khúc Thấm hại mình, ra cũng căng thẳng mấy, chỉ là khỏi tò mò với chuyện sắp xảy ra.

      Có thể làm tỷ tỷ của nàng lo lắng, chẳng lẽ trong số những người đến chúc thọ Chúc lão thái quân hôm nay có ai đặc biệt ư?

      Bởi thế, khi nghe nha hoàn vào bẩm báo có hai vị biểu thiếu gia sang thỉnh an lão thái quân chờ ngoài viện, vốn vẫn luôn nhìn trộm tỷ tỷ, Khúc Liễm cảm thấy được dao động trong mắt nàng ấy, trong lòng lập tức khẽ động.

      - Ôi chao, là bọn nó sao, mau cho vào .

      Chúc lão thái quân rất vui vẻ .

      Nữ quyến trong phòng đều rất hoang mang, biết hai vị công tử này là ai, sao lại khiến Chúc lão thái quân vui mừng đến thế. Hơn nữa, nha hoàn cũng bẩm kĩ tên họ, chỉ gọi là "biểu thiếu gia", Chúc gia có quan hệ khắp nơi, thể đoán được là biểu công tử nhà ai.

      Trong chốc lát, hai thiếu niên song song bước vào trong ánh mắt của mọi người.

      Thiếu niên bên trái vóc dáng cao lớn, ngũ quan tuấn lãng, khoác áo bào tường vân hoa tròn màu đỏ tía, thần thái phấn khởi, tươi cười cởi mở, khiến người khác có ấn tượng tốt. Thiếu niên bên phải vóc dáng cao gầy như trúc, mặc cẩm bào sóng nước màu tím nhạt, nụ cười môi ôn hòa tao nhã đúng mực, tôn lên gương mặt như mỹ ngọc kia, khiến người khác liếc mắt nhìn cũng thấy trong lòng dễ chịu.

      Hai thiếu niên tuy rằng mỗi người vẻ, nhưng khi song song bước vào, phần đông ánh mắt mọi người vẫn bị thiếu niên tuấn tú như chi lan ngọc thụ kia hấp dẫn.

      Như có hào quang trời sinh, bất kể xung quanh có bao nhiêu minh châu rực rỡ nữa, vẫn thể lấp ánh sáng ấy của cậu ta.

      Thấy cậu ta, Khúc Liễm và Quý thị ngẩn người.

      Đây phải là thiếu niên gặp phải ở chỗ Minh Phương đại sư chùa Tể Minh sao? Cậu ta là biểu thiếu gia của Chúc gia ư?

      Lúc thấy ánh mắt của tỷ tỷ nhà mình vẫn luôn rời cậu thiếu niên khôi ngô kia, Khúc Liễm bừng tỉnh hiểu ra.

      Chẳng lẽ giữa cậu ta và tỷ tỷ có quan hệ sâu xa gì ư?

      Trọng sinh, là khi cuộc đời bắt đầu lần nữa, muốn tìm nam nhân hợp ý mình cũng là chuyện dễ hiểu, chẳng lẽ cậu ta là người mà tỷ tỷ thích sao?

      Chao ôi, nếu là như thế, nàng nhất định phải xem xét cậu ta kĩ.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Chú thích:

      (1) Nguyệt môn: Nguyệt môn hay cửa nguyệt môn (tiếng Trung: 月亮门; bính : yuèliàng mén) là loại hình cửa lại đặc trưng của kiến trúc Trung Hoa và được phổ biến đến các nước xung quanh như Việt Nam, Hàn Quốc, Nhật Bản... đây là bức tường trong khu vườn hoặc trong nhà mà có lối hình tròn (giống như hình Mặt Trăng tròn) dành cho người bộ, phía bức tường này có lợp ngói, loại cửa này có chức năng đóng mở, sử dụng chủ yếu vào mục đích trang trí.


      Đây yếu tố kiến trúc truyền thống trong khu vườn Trung Quốc. Nguyệt môn theo quan điểm của người Trung Quốc có nhiều ý nghĩa tinh thần, để nhìn ra thế giới bên ngoài và để đón các cơ hội tương lai. Cửa này kết họp với các mảnh ngói cổng và hình dạng của cửa đại diện cho hình Mặt Trăng cùng với những lá bùa (thường màu đỏ có ghi chữ tàu) dán cửa. Vườn cây theo kiểu Trung Quốc thường được sử dụng như khung cảnh làm nền cho cửa nguyệt môn. Mục đích của nguyệt môn là để phục vụ như lối vào khu vườn của tầng lớp thượng lưu giàu có ở Trung Quốc nhằm tăng vẽ thưởng lãm của khu vườn cũng như nội thất trong nhà. Loại cửa này ban đầu chỉ được tìm thấy trong khu vườn của giới quý tộc giàu có Trung Quốc.

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 12

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Trong lúc Khúc Liễm bổ não, Khúc Thấm biết được rằng muội muội YY mình và muội phu, nếu mà biết, bắt muội muội nằm sấp giường mà đánh đòn trừng trị là chuyện thể nào.

      Lòng Khúc Thấm giờ hơi kích động, thấy hai thiếu niên bước vào, suy nghĩ tránh được bay hơi xa.

      Chu Lang quên , chuyện của ta và Chúc Kiêm ở kiếp trước dù ai đúng ai sai, cuối cùng vẫn là ta thỏa hiệp, nếu kiếp này mọi thứ xảy ra, vẫn thỏa hiệp ta và Chúc Kiêm đúng là có duyên phận, tuyệt đối có chuyện gì lại khiến Chúc Kiêm danh phận vào phủ làm tiểu thiếp cho ta.

      Người để ý chính là cậu thiếu niên kia - Kỷ Lẫm, Kỷ Huyên Hòa.

      Muội phu của .

      Kiếp trước, nằm giường bệnh triền miên mấy năm, có cách nào xuống lại, mỗi lần muội muội về thôn trang thăm , đều là do muội phu đưa đến, sau này muội muội sinh con, cũng là cậu ta mang đứa bé đến cho xem. Cũng nhờ Kỷ Lẫm, những người trong kinh thành kia mới mắt nhắm mắt mở.

      Con của muội muội trông rất giống Kỷ Lẫm, nho , mềm mại, thực rất đáng , đôi mắt mở to ngắm mọi người xung quanh, ngoan ngoãn như muội muội A Liễm hay ngẩn người dễ thương lúc của , nhìn nó mà trong lòng cũng mềm mại thành nước.

      Tình cảm của hai đứa nó rất tốt, dù quá trình trải qua rất nguy nan trắc trở, nhưng rốt cuộc vẫn ở bên nhau.

      Kiếp này, có cơ hội, thể để việc hôn của muội muội gặp nhiều khó khăn như kiếp trước được.

      Thấy hai thiếu niên vừa vào bước vội lên thỉnh an Chúc lão thái quân, trong lòng Khúc Thấm vui mừng, có lẽ vì sống qua đời, cách nhìn mọi việc cũng trưởng thành hơn, nhìn Kỷ Lẫm bây giờ vẫn còn non nớt, có dáng vẻ thành thục, thủ đoạn khéo léo của ngày sau, làm có cảm giác như nhìn con trai.

      Dẫu vậy, vẫn là thiếu niên cực kỳ xuất sắc, như khối ngọc đẹp thầm lặng tỏa sáng rực rỡ, làm người khác làm sao dời mắt được.

      Cậu ta thong dong trấn tĩnh, chút lo lắng.

      So với những người cùng trang lứa, Kỷ Lẫm chắc chắn là người vô cùng ưu tú.

      Cũng bởi xuất sắc đó, nhiều người mới đồng ý mối hôn này.

      Khúc Thấm thấy rất hài lòng, nhịn được nhìn qua muội muội bên cạnh. Nhưng khi đúng lúc chạm phải ánh mắt như dòng suối mát trong khe núi của muội muội, toàn bộ cảm xúc của Khúc Thấm đều bị nghẹn lại.

      Ánh mắt của nha đầu kia có ý gì vậy chứ?

      Khúc Thấm từ cùng ở chung với nó mà lớn lên, rất quý muội muội này, cũng biết bề ngoài của nó mảnh mai kiều làm người khác sinh lòng thương tiếc, khiến người ta mềm lòng. Nhưng thể phủ nhận rằng, có đôi lúc, thể hiểu nổi những ý tưởng kỳ lạ của nó, cũng biết có học được những điều kỳ quái đó từ trong sách nào. biết kể từ khi biết đọc sách viết chữ, muội muội rất thích đến lục lọi trong thư phòng, đọc vài quyển sách kỳ lạ, phòng sách phụ thân để lại, nó đều đọc qua.

      phải là nha đầu kia lại đọc được quyển sách kỳ lạ nào đó, rồi lại có ý tưởng lạ lùng gì nữa chứ?

      Khúc Thấm khẽ giơ tay lên, nhờ tay áo rộng thùng thình che bớt, tìm đến nhéo hông muội muội cái.

      Chân mày Khúc Liễm nhảy lên, hơi tội nghiệp nhìn tỷ tỷ, biết tỷ ấy nhéo mình làm gì, giờ trông tỷ ấy lại rất nghiêm chỉnh, khiến nàng cảm thấy như thể tỷ ấy chưa từng làm việc gì vậy.

      Khúc Thấm ra hiệu cho nó nhìn hai thiếu niên hành lễ với Chúc lão thái quân.

      Khúc Liễm lập tức bối rối, thôi tốt hơn là nhìn tỷ phu tương lai vậy.

      Đến khi Khúc Liễm thực nhìn chăm chú hai người kia, cuối cùng Khúc Thấm (nguyên văn : Khúc Bí, nhưng mình hiểu chữ "Bí" có nghĩa gì, nó còn có nghĩa là Tất Dương, hay đây là tên tự của Khúc Thấm??? Mình nên đành dịch theo ngữ cảnh, nếu sau này tìm được ý nghĩ của nó sửa sau, mong mọi người thông cảm vậy) cũng hài lòng gật đầu, giờ số người biết chuyện hôn ước giữa Kỷ gia và Khúc gia phải nhiều lắm, bởi phụ thân đến khi qua đời cũng chưa nhắc đến bao giờ. Vì vậy, kiếp trước mới có nhiều trắc trở phát sinh, do đó nhân dịp này, làm thế nào cũng phải đổi cách khiến hôn này chắc chắn mới được.

      Hai người kia hành lễ xong, Chúc lão thái quân cười ha hả mà gọi họ đến, hỏi chuyện thường ngày, chẳng hạn như bọn họ ở đây có gì quen , ăn uống ra sao, có ngủ ngon , xem những nếp nhăn mặt bà, ai cũng thấy được trong lòng Chúc lão thía quân rất vui vẻ.

      Phần lớn người trong phòng là các vị phu nhân có tuổi, Khúc gia lại có quan hệ tốt với Chúc gia, ba tỷ muội Khúc gia ngồi trong góc phòng cũng chẳng khiến người khác chú ý, nên cần thiết phải tránh .

      Chu Lang là cậu thiếu niên như ánh mặt trời, tính tình thẳng thắn thích lời , cười to trả lời Chúc lão thái quân:

      - Ngài cần lo lắng cho chúng con, chúng con ăn ngon ở tốt ngủ được, chắc là nhờ ở gần Chúc lão thái quân, hưởng lây phúc khí của ngài, biết là hưng thịnh đến mức nào đâu!

      Lời khoe khoang mình may mắn phen, làm Chúc lão thái quân vô cùng vui vẻ.

      Kế đó, thiếu niên còn lại cũng mở lời:

      - Đúng đấy ạ, ngài cũng biết A Lang là kẻ da thô thịt béo, ở ra sao cũng được, ngài cần lo nghĩ làm gì đâu ạ!

      Nghe giọng của cậu ta, tim mọi người khỏi loạn nhịp.

      Giọng rất êm tai, như phun châu nhả ngọc, lại giống như ngọc cầm tấu minh (tạm dịch: như tiếng đàn ngọc).

      Làm người khác nhịn được mà nhìn sang, thấy ánh mắt cậu ta nhìn Chúc lão thái quân như ngọc ấm, khiêm nhã dịu dàng, ấn tượng tốt về cậu ngay lập tức nhân đôi.

      Khúc Liễm thể có chút xao lòng, thiếu niên từng gặp lần này, chỉ cần bề ngoài kia đủ khiến người khác cảm mến, mà cậu ta còn có phong độ giao tiếp hoàn mỹ đến thế, quả là dễ dàng khiến thiện cảm của mọi người tăng lên gấp bội.

      Nếu có tỷ phu vừa nhiệt tình lại vừa nhã nhặn như vậy cũng tồi.

      Trong lúc nàng nghĩ thế, cậu ta bất chợt nghiêng đầu nhìn sang.

      Khúc Liễm sửng sốt, theo bản năng nheo mắt, liền thấy trong mắt cậu ta có ý cười, đợi nàng nhìn cho , cậu ta lại quay đầu lại khẽ trò chuyện với Chúc lão thái quân. Lão nhân gia lớn tuổi rồi, thích hết chuyện này sang chuyện khác, cậu ta lại hề mất kiên nhẫn tí nào, thong dong chững chạc, ấm giọng đáp lời, nữ quyến xung quanh đều thầm gật đầu, đặc biệt nhà ai có con chưa có hôn phối, tâm tư rục rịch hẳn lên.

      Khúc Liễm ngồi phía sau Khúc đại thái thái, nghe thấy hai vị phu nhân trẻ tuổi như hoa bên cạnh giọng thảo luận về thân phận của vị biểu thiếu gia Chúc gia này, lỗ tai nàng khỏi dựng lên.

      Khúc Thấm thấy thế, nén nổi buồn cười, khóe mắt liếc sang khuôn mặt ửng đỏ của Khúc Tịch ngồi cạnh, theo ánh mắt của nó, phát ra người nó nhìn chính là Kỷ Lẫm, trong lòng nhịn được cười lạnh.

      Ánh mắt này, thấy nhiều lắm.

      - Lão thái quân à, ngài đừng nghe Huyên Hòa lung tung, ta thực ra rất kén chọn đó nha, thế nhưng ở nơi của lão thái quân, tựa như được về nhà vậy, nên mới cảm thấy rất yên tâm.

      Vẻ mặt Chu Lang như bị oan uổng, cố tình đùa dai, khiến bà cụ cực kỳ vui vẻ.

      Quả nhiên, Chúc lão thái quân liền cười đến ngã trước ngửa sau.

      - Huyên Hòa là đứa bé ngoan, A Lang cũng vậy, các con đều là những đứa trẻ ngoan.

      Chúc lão thái quân kéo họ lại mà cười ha ha bảo.

      Sau khi hai cậu thiếu niên kia cáo từ mà , có người rốt cuộc nhịn được nữa.

      - Lão thái quân à, hai cậu kia là con nhà ai vậy? Chao ôi, diện mạo rất tuấn tú, tính tình cũng tốt nữa, biết nhà ai may mắn mới nuôi dưỡng được thành đứa trẻ xuất sắc như thế, khiến người khác mến.

      Khúc Liễm nhìn về phía các bà, phát ra người hỏi chính là phu nhân tri phủ.

      Tri phủ Trần gia cũng có hai nương chưa xuất giá, chắc là Trần phu nhân thấy phong độ lễ nghi của hai người kia, lại liên tưởng đến thông gia và người quen cũ của Chúc gia, biết ngay xuất thân của hai người kia ắt phú cũng quý, đặc biệt là khí phách kia, hết sức cao quý, gia thế chắc là tệ.

      Lời Trần phu nhân vừa dứt, nữ quyến nơi này nhìn như ai để tâm, nhưng thực ra đều ngóng tai mà nghe.

      Chúc lão thái quân cười to :

      - Bọn chúng ấy à, là người đến từ kinh thành, trưởng bối trong nhà chúng luôn có lòng nhớ thương bà già ta, nên đặc biệt phái chúng đến đây mừng thọ.

      Cũng hề đề cập đến thân phận của hai người kia.

      Các nữ quyến khác của Chúc gia cũng chỉ mỉm cười ngồi yên, lời nào, chẳng qua sắc mặt của họ thận trọng lại hơi đắc ý mà thôi.

      Hiển nhiên là biết thân phận của hai thiếu niên kia.

      Tuy biết được thân phận của hai thiếu niên kia, mọi người cũng giận, thái độ này của Chúc gia, cho thấy rằng thể tùy tiện ra thân phận của hai người kia.

      Nàng chung quy vẫn cảm thấy, thiếu niên mà lão thái quân gọi là "Huyên Hòa" kia, vừa rồi có mấy lần nhìn nàng, giống như lần trước ở chùa Tể Minh, chẳng qua bề ngoài người ta đẹp, dù chuyện thiếu lễ độ như vậy, mà do làm ra, cũng khiến người khác cảm thấy vô lễ ... Hay là nàng tự kỷ, ra nhìn tỷ tỷ thôi, dù sao hai tỷ muội cũng ngồi gần nhau mà.

      Nghĩ vậy, Khúc Liễm nhìn Chúc đại thái thái, thấy bà tuy rằng tươi cười, nhưng trong nụ cười kia vẫn chứa ít thất vọng.

      Chờ đến khi tỷ muội Chúc Kiêm đến, Chúc đại thái thái càng thất vọng hơn.

      Khúc Liễm hiểu ngay, e rằng trong lòng Chúc đại thái thái cũng có tính toán của riêng mình, suy cho cùng hai người kia ở tạm tại Chúc gia, Chúc gia hẳn là phải biết thân phận của họ, nhân phẩm và tướng mạo họ đều tệ, có người làm mẹ nào lại động tâm đây?

      Tiếc là tỷ muội Chúc Kiêm đến quá muộn, gặp được hai người kia.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 13

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Trong số các nương chưa lấy chồng của Chúc gia đến khấu đầu chúc thọ Chúc lão thái quân, đáng chú ý nhất là đôi tỷ muội song sinh Chúc Kiêm và Chúc Gia này.

      Song sinh xưa nay ít thấy, nhất là đôi tỷ muội song sinh này lại là con nhà danh môn thế gia, đương nhiên càng hiếm có, vì vậy tỷ muội Chúc Kiêm cực kì được cưng chiều ở Chúc gia.

      Chúc lão thái quân ưa thích các tiểu nương ăn mặc đáng đầy sức sống,đối với ai cũng hiền hòa, làm cho nhóm các tiểu nương chưa lấy chồng đều thích đến chỗ bà chơi.

      Thế nhưng hôm nay là sinh nhật Chúc lão thái quân, người vội đến chúc thọ rất đông, sau khi khấu đầu hành lễ cho bà xong, Chúc đại thái thái cười với hai nương Chúc gia:

      - Được rồi, mấy con khỉ các con, toàn ầm ĩ khiến lão thái quân nhức đầu thôi, hôm nay có mấy tỷ muội Khúc gia của các con đến đấy, còn mau dẫn bọn họ đến chỗ Thính Phương các cùng chơi đùa với các tỷ muội thôi? Lát nữa tất cả mọi người nhớ quay lại cùng lão thái quân Bích Đào viện nghe hí nhé!

      Hai nương Chúc gia nghe xong bèn vui vẻ cười đồng ý, hành lễ chào hỏi các vị phu nhân, cử chỉ đoan trang, khí chất tao nhã, ngay cả Chúc Kiêm hoạt bát, lúc này cũng tiến lùi đúng mực.

      Chúc đại thái thái nhìn hai con song sinh, trong lòng vẫn hơi tiếc nuối, nhưng nghĩ tới việc Chu Lang và Kỷ Lẫm vẫn còn ở lại Chúc gia làm khách, hai người họ tạm thời , tâm trạng bà mới khá hơn chút.

      Nghe Chúc đại thái thái , bọn Khúc Thấm phải đứng lên lần lượt hành lễ.

      Nhóm các tiểu nương nhanh chóng rời khỏi phòng khách, rồi dắt tay nhau vào hoa viên của Chúc gia.

      Chúc Kiêm kéo tay Khúc Thấm, vẻ mặt sáng láng:

      - A Thấm, bên kia có cái này đẹp lắm, cùng xem nhé!

      Khúc Thấm ngoảnh lại nhìn muội muội cùng Chúc Gia, cố ý ra vẻ khó xử.

      Vừa rồi lúc gặp lại Chu Lang và Kỷ Lẫm, cũng là khi nhớ về kiếp trước, Chu Lang và Chúc Kiêm chưa từng có cơ hội gặp nhau, mãi đến sau này lên kinh đô,mới được gặp lại. Nếu kiếp này Chu Lang gặp Chúc Kiêm trước khi ấy ra sao? Liệu số phận của Chúc Kiêm có thể thay đổi chăng?

      Nghĩ thế, Khúc Thấm tính toán, hôm nay trước tiên theo sát Chúc Kiêm , gặp lúc thích hợp chế tạo cơ hội vậy.

      Nhưng thể làm lộ liễu quá được, hơn nữa nay Kỷ Lẫm ở đây, còn muốn biết mục đích Kỷ Lẫm đến phủ Thường châu nữa. Đời trước cũng có dịp gặp mặt này, nhưng Kỷ Lẫm nhanh chóng mất, mà vì biết Kỷ Lẫm có hôn ước với muội muội, cũng xem xét kỹ cậu ta.

      Chúc Kiêm thấy xong, vội :

      - Chao ôi, ngươi thực rất quan tâm nha! Ngươi lại quên rồi à, Liễm muội muốn xem hoa cúc tím với A Gia đấy, A Gia à, muội phải chiêu đãi Liễm muội muội cho tốt đó!

      Chúc Gia biết tính tình của tỷ tỷ ruột, biết sao mà tỷ tỷ và Khúc Thấm lại hợp tính nhau đến thế, có cái gì hay cũng muốn chia sẻ cho Khúc Thấm. Lúc trước, đại ca họ mang cái máy guồng nước từ bên ngoài về cho tỷ ấy, Chúc Kiêm dường như rất thích, vẫn luôn bày trong phòng ngủ của mình để ngắm, cho ai đụng đến, hôm nay mới mời Khúc Thấm xem cho mở mang tầm mắt. Đợi Khúc Thấm ngắm xong, chắc lại mời các nương khác đến xem.

      Khúc Liễm thấy tỷ tỷ nhìn mình, biết ngay là dù tỷ tỷ có trọng sinh hay , vẫn luôn xem mình như trẻ con mà chăm sóc, cũng mong Chúc Kiêm tính tính sáng sủa thu hút người khác, tỷ tỷ trò chuyện cùng nàng ấy, chừng có thể đỡ hơn. Hơn nữa, nàng dù sao vẫn cảm thấy nhứng hành vi của tỷ tỷ hôm nay đều mang hàm ý sâu xa, muội muội tốt như nàng, đương nhiên phá hỏng bố trí của tỷ ấy, bèn cười :

      - Kiêm tỷ tỷ phải, muội muốn cùng Gia tỷ tỷ đến nhà kính xem hoa cúc tím.

      Dáng vẻ vô cùng trông mong hoa cúc tím kia.

      Khúc Thấm lại nhìn Khúc Tịch:

      - A Tịch có muốn cùng ngắm hoa cúc tím với A Liễm ?

      Nàng là tỷ tỷ, đương nhiên phải sắp xếp ổn thỏa cho muội muội.

      Khúc Tịch tươi cười :

      - Muội với A Mông dạo hoa viên thôi.

      xong bèn kéo tiểu nương bên cạnh .

      Chúc Mông là nương nhà ngũ phòng của Chúc gia, năm nay vừa bằng tuổi Khúc Tịch, chắc là do tuổi tác tương đương, quan hệ giữa họ thân thiết hơn chút so với những người khác. Vì vậy dạo này, Khúc Tích thích chơi đùa với Chúc Mông hôn, cũng là lý do tại sao nàng ta muốn góp vui với bọn Khúc Thấm.

      Sau khi nghe xong, Chúc Kiêm lại dặn dò đường muội Chúc Mông phải đặc biệt chăm sóc Khúc Tịch, cũng dặn tới dặn lui bọn nha hoàn hầu hạ, rồi mới kéo Khúc Thấm .

      Khi Khúc Tịch và Chúc Mông rồi, Khúc Liễm và Chúc gia mới cùng nhau đến nhà kính trồng hoa, vừa vừa :

      - Hôm nay có rất đông người tới phải ? Hai tỷ cần phải giúp đỡ tiếp khách sao?

      Chúc Gia đích thực là nương dịu dàng, giọng cũng rất , cười :

      - sao đâu, còn có các Nhị tỷ, Tam tỷ của tỷ đó mà, các tỷ ấy chiêu đãi các tiểu thư quan lại đến chúc thọ lão thái quân ở Thính Phương các đấy, chừng nào ngắm hoa cúc tím xong, chúng ta hẵng sang cũng được, tránh sớm quá lại ngồi đó mà buồn chán. Các muội cũng biết mà, các tỷ ấy sắp phải lấy chồng, phải theo học hỏi các trưởng bối, thoải mái được như chúng ta đâu.

      Khúc Liễm cười gật đầu, nếu có thể cùng Chúc Gia tốt quá rồi, có thể hỏi cách nuôi chậu cúc tím kia của Chúc gia.

      Khi đến nhà kính trồng hoa của Chúc gia, thấy muôn hoa khoe màu đua sắc khắp nơi, khỏi thấy thư thái hẳn. Chúc gia đông người, mỗi viện từng quý đều cần rất nhiều hoa, do đó nhà kính trồng hoa cũng rất lớn, có nhiều loại hoa cỏ quý hiếm, khiến Khúc Liễm mỗi lần đến đều được mở mang tầm mắt, thậm chí vì vườn hoa quá rộng, người nào cẩn thận, có thể lạc đường trong này chứ chẳng đùa.

      Chúc Gia vừa dẫn nàng vào khu trồng hoa cúc tím, vừa trò chuyện cùng nàng, kể chuyện đại ca nàng ấy tặng cho nàng ấy chậu hoa lan:

      - Lúc đại ca đem đến thân hoa gãy, cũng biết có nuôi sống được , nhìn mà khiến người ta đau cả lòng. Lúc ấy ta cũng hơi bực, biết huynh ấy đưa chậu hoa như vậy cho ta làm gì chứ? Hỏi huynh ấy, huynh ấy lí nhí bảo được người khác nhờ vả, muốn ta nghĩ cách nuôi nó sống, nếu được, huynh ấy dĩ nhiên thưởng cho ta, ta mới thèm phần thưởng của huynh ấy đâu...

      Nhìn vẻ mặt tái vì giận hiếm khi thấy được của nàng ấy, Khúc Liễm biết lần này nàng ấy tức giận, người bình thường dịu dàng, khi tức giận mới là đáng sợ, đại ca nhà Chúc gia chừng mấy ngày nay cũng được sống yên ổn đâu.

      Tán gẫu lát nhanh chóng đến nhà kính nằm trong góc ở hướng đông nam, bà tử chăm sóc hoa trong nhà kính vội bước lên hành lễ.

      Chúc Gia ôn hòa :

      - Ta chỉ dẫn Liễm muội muội đến ngắm hoa cúc tím mà thôi, ở đây có chuyện gì đâu, mọi người đừng đến quấy rầy là được.

      Bà tử kia tươi cười vâng lệnh, nghĩ thầm Chúc gia có nhiều tiểu thư như vậy, tính ra chỉ có tính tình của vị tiểu thư này là tốt, lại là người hoa, bà tử chăm sóc trong nhà kính này ít ai chưa từng tiếp xúc với nàng ấy, ai cũng nàng ấy là người chững chạc.

      Người được tiểu thư tự mình dẫn đến, chắc chắn là khách quý của Chúc gia, hoặc là những nhà có quan hệ tốt với Chúc gia, bà tử này cũng là người hiểu chuyện.

      Nha hoàn theo Chúc Gia trao tiền thưởng cho bà tử, cười :

      - Hôm nay bà vất vả rồi, đây là tiểu thư thưởng để bà mua ít trà quả đấy.

      Bà tử kia cười híp mắt nhận lấy, rồi nhanh chóng lui ra.

      còn ai bên cạnh làm phiền nữa, hai người bèn vây quanh ngắm chậu cúc tím kia.

      Khúc Liễm vốn là người hoa cỏ, giờ thấy chậu hoa cúc tím nở rộ rực rỡ, nhất thời rất vui vẻ, cẩn thận mà sờ cánh hoa cúc tím nở ra kia, nhịn được thỏa mãn.

      Nàng nhớ về kiếp trước của mình, thời thơ ấu đơn, căn nhà to đến thế nhưng bao giờ cũng chỉ có mình nàng. Sau này lớn lên nàng lại theo người làm học cách trồng hoa, cuộc sống buồn tẻ nhường ấy, những hoa cỏ nàng tự tay gieo trồng kia trở thành nơi trút bầu tâm của nàng.

      Mỗi khi có chuyện buồn, nàng đến nhà kính mà loay hoay, nhanh chóng quên hết buồn phiền, mà hoa cỏ cũng ghét nàng vì nàng quá nhiều.

      Đáng tiếc, khi nàng mới vừa cảm nhận được cuộc sống chẳng quá vô vị, cũng là khi tính mạng của nàng kết thúc.

      Giờ đây, nàng vẫn nhớ cảm giác sợ hãi khi cơ thể trọng lượng từ cao rơi xuống, cũng khiến nàng rất mực quý trọng sinh mạng của mình ở kiếp này.

      - A Liễm, muội sao vậy?

      Chúc Gia thấy tâm trạng của nàng bình thường, hơi lo lắng hỏi thăm, trong lòng suy xét, chẳng lẽ bồn hoa cúc tím này có gì đúng chăng?

      Khúc Liễm hoàn hồn, phát bản thân lại thất lễ, vội cười :

      - sao đâu, chỉ là muội cảm thấy cúc này màu sắc đậm đà rất đẹp, nếu như ngày nào đó muội cũng trồng được loài hoa này tốt quá.

      Chúc Gia nở nụ cười :

      - Với khả năng của muội, chắc chắn trồng được mà.

      Rồi lại nghĩ đến chuyện nàng vốn là kẻ biết chăm sóc hoa (nguyên văn: lạt thủ tồi hoa), lại thêm:

      - Muội mó tay đến là được, dù sao cũng còn có nha hoàn bà tử chăm mà, cũng lớn khỏe giống như vậy thôi, tỷ còn rất hâm mộ chậu song sắc mẫu đơn kia đấy.

      - Muội cũng chỉ suông thôi, đều do Bích Xuân để ý chăm nom mà thành.

      trò chuyện nghe có tiếng động từ phía cửa nhà kính, ra là Chúc đại phu nhân có việc tìm Chúc Gia.

      Chúc Gia hơi nhăn mày, liếc nhìn Khúc Liễm hỏi:

      - biết là có chuyện gì nữa?

      Nha hoàn đến gọi người cẩn thận liếc Khúc Liễm, cười xòa :

      - Cũng có chuyện gì lớn đâu ạ, chỉ là phu nhân bên kia có chút việc muốn nhờ tiểu thư thôi.

      Khúc Liễm là người biết điều, vội :

      - Vậy tỷ mau trước , muội thường đến đây, cũng xem là khách nữa, muội ở trong này đợi trước, lát nữa tỷ xong việc về tìm muội nhé!

      Tuy Chúc gia đông người, nhưng đúng là nhiều người nhiều chuyện, dẫu Khúc Liễm và tỷ tỷ thường xuyên đến Chúc gia,nhưng cũng chỉ giới hạn ở việc dạo chơi, chưa can thiệp vào chuyện Chúc gia bao giờ. Thấy nha hoàn này mời, tất nhiên nàng qua theo. Chúc đại phu nhân dù thế nào cũng là đại tẩu của tỷ muội Chúc Gia, có việc nhờ đến, Chúc Gia mà từ chối cũng hay.

      Chúc Gia suy nghĩ chút, với Khúc Liễm:

      - Tỷ lát vậy, muội ở đây chờ tỷ nhé!

      Rồi lại bảo tiểu nha hoàn vừa tới, dặn nha hoàn kia chuẩn bị ít trà bánh mang đến cho Khúc Liễm, để nàng ở đây vừa uống trà vừa ngắm hoa, quá nhàm chán.

      Được vậy tốt quá.

      Khúc Liễm mỉm cười tiễn Chúc Gia.

      Thế nhưng, khi nàng mới ngồi xuống uống trà, lại có người đến nhà kính.

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 14

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Dù Chúc Gia rồi, vẫn để tiểu nha hoàn ở lại với nàng.

      Khúc Liễm vừa hưởng thụ nhàn nhã hiếm có vừa thưởng trà giữa những luống hoa trong nhà kính tiểu nha hoàn bỗng dưng chạy tới thở dốc mà bẩm:

      - Khúc tiểu thư, quản bảo nô tỳ sang đây báo cho tiểu thư biết đại thiếu gia và mấy vị công tử sắp đến đây, họ là muốn tự tìm mấy chậu hoa đem đến Thính Vũ hiên.

      Thính Vũ hiên là nơi tiếp khách ở ngoại viện của Chúc gia, vừa rồi có nghe Chúc Gia nhắc qua, các công tử Chúc gia tiếp các thiếu gia công tử đến chúc thọ Chúc lão thái quân ở đấy. Thế nhưng Chúc đại thiếu gia lại phải tự mình dẫn người đến lấy hoa, vậy cũng quá tự hạ thấp thân phận rồi, dù sao vẫn khiến nàng cảm thấy có chút kỳ lạ.

      Khúc Liễm hỏi ngay:

      - biết có những ai cùng đến với Chúc đại thiếu gia vậy?

      - Nô tỳ cũng biết ạ!

      Bích Xuân hôm nay theo Khúc Liễm đến Chúc gia nhịn được có phần lo lắng, nàng ấy ngờ Chúc đại thiếu gia lại tự mình dãn người sang lấy hoa, tuy là giữa ban ngày ban mặt, nhưng dù sao họ cũng đến Chúc gia làm khách, hôm nay lại là sinh nhật của Chúc lão thái quân nữa, chắc có ai có mắt tròng mà gây chuyện đâu. Nhưng dù sao nam nữ hữu biệt, nương khuê phòng sao có thể đơn độc tiếp xúc với nam nhân? Nếu bị người có tâm thấy được rồi truyền , vậy tốt.

      Tiểu nha hoàn này chỉ mới đến phục vụ việc lặt vặt ở nhà kính, chưa từng tiếp xúc với người ngoài, dĩ nhiên là biết điều này.

      Khúc Liễm cũng khiến nàng ta khó xử, nhìn chút, phát nếu giờ nàng ra ngoài ắt chạm mặt nhóm người sắp vào kia, thầm nghĩ họ chỉ đến đây lấy hoa, lấy xong , chắc mất thời gian mấy, vội hỏi:

      - Nhà kính này có nơi nào tạm lánh chút được ?

      cho cùng nàng cũng muốn chạm mặt nhóm người kia, đỡ gây rắc rối đáng có.

      Tiểu nha hoàn cảm kích mà nở nụ cười với nàng, nhanh nhảu :

      - Tiểu thư xin theo nô tỳ.

      Rồi dẫn Khúc Liễm và Bích Xuân cùng sâu vào bên trong nhà kính.

      Nhanh chóng đến bức tường hoa xây nên bởi cây tử đằng.

      Tiểu nha hoàn cười :

      - Chỗ này tương đối yên tĩnh, xin nương chịu uất ức lát ạ!

      Khúc Liễm mỉm cười với nàng ta, biểu lộ rằng nàng để ý đâu.

      Tiểu nha hoàn nghĩ vị tứ tiểu thư Khúc gia này, chỉ có bề ngoài xinh đẹp mà tính tình cũng tốt nữa, hèn gì có thể cùng chơi với Chúc Gia tiểu thư. An bài cho nàng xong, nàng ta mới ra ngoài, cùng những người khác hành lễ với Chúc đại công tử.

      Chúc Liên là trưởng tử đại phòng Chúc gia, là ruột của tỷ muội Chúc Kiêm, Chúc Gia, người có thể làm bằng hữu của ta, phú cũng quý.

      Chúc Liên tự mình dẫn người đến chọn hoa mang Thính Vũ hiên, đối với người hầu hạ trong nhà kính, là việc hưng sư động chúng (tạm dịch: ra quân ồ ạt; phát động nhiều người làm việc gì đó; động viên thi công; huy động nhân lực (thường mang nghĩa xấu)- theo từ điển Lạc Việt), dù có bận hay , cũng đều đến hành lễ cho đại thiếu gia.

      Tiểu nha hoàn theo quản gia, bà tử và mấy vú già tiến đến hành lễ với Chúc Liên, đánh bạo liếc qua những người đến, phát ra ngoài Chúc đại thiếu gia, còn có vài công tử trẻ tuổi lạ mặt, họ đều mặc cẩm y, đeo ngọc bội và con dấu đắt tiền, phong thái đường đường vô cùng cao quý.

      Tuy chỉ liếc mắt, tiểu nha hoàn vẫn có thể nhìn hết mọi người lượt, phát trong số đó có vị công tử mặc bộ cẩm y sóng nước màu tím nhạt, đặc biệt là diện mạo cực đẹp, như khối mỹ ngọc, khiến nàng ta suýt mù mắt.

      Đến khi Chúc Liên vung tay với quản bà tử họ muốn dạo trong nhà kính xem có hoa gì đẹp , chóp mũi tiểu nha hoàn bắt đầu đổ mồ hôi, nhịn được liếc nhìn quản bà tử, họ cũng liếc lại nàng, lo lắng trong ánh mắt.

      Họ làm sao ngờ được hôm nay đại thiếu gia lại có hứng thú này, vậy mà tự dẫn bằng hữu đến nhà kính chọn hoa, tuy trong lòng gấp muốn chết, nhưng lại có cách nào, đành phải phục vụ như bình thường.

      Đến khi nhóm người Chúc Liên rồi, quản bà tử vội kéo tiểu nha hoàn lại hỏi Khúc tiểu thư ở đâu xong, tránh được hơi hối hận, bàn với nhau:

      - Sớm biết vậy nên phái người thông báo với đại thiếu gia tiếng, để Khúc tiểu thư trước . Giờ thể để họ gặp nhau được, nếu lỡ va chạm Khúc tiểu thư, giao phó được cho Gia tiểu thư đâu.

      Lúc nãy họ cho rằng Chúc Liên chẳng qua là đến chọn vài chậu hoa rồi , có lòng dạ nào mà dạo nhà kính, dù sao hoa viên Chúc gia cũng phong phú rực rỡ như thế (nguyên văn: mĩ luân mĩ hoán), ắt đủ cho họ dạo chơi rồi. Nhưng ai biết đại thiếu gia hôm nay lại có tâm tình này, Vốn dĩ việc này cũng sao, nhưng ai biểu họ thông báo với Chúc Liên rằng tiểu thư Khúc gia ở đây trước, giờ lại giấu diếm nữa, e rằng hay.

      Nếu Khúc tiểu thư có chuyện gì trong này, bọn họ đều phải chịu phạt.

      Nhưng giờ cũng biết làm sao, muốn sai người thông báo cho Khúc Liễm, lại sợ lộ liễu quá, chỉ cầu mong họ đừng qua bức tường hoa tử đằng kia.

      May mắn là Chúc Liên hôm nay chỉ muốn chọn ít hoa lan, thược dược nở rộ linh tinh, cách tường hoa rất xa, khiến tiểu nha hoàn và quản , bà tử đều thở phào nhõm.

      Nhưng vì Chúc Liên muốn họ theo vướng bận, chỉ để lại quản theo phục vụ, còn bảo họ xa xa theo sát ở đằng sau.

      - Chu huynh, huynh thấy bồn lan Phúc Kiến này thế nào? Còn chậu thược dược này nữa, cũng nở rất đẹp này.

      Chúc Liên với thế tử Trữ vương bên cạnh.

      Chu Lang nhìn quanh, thích thú :

      - phải huynh bảo ở đây có hải đường phủ Tây sao? Nương ta rất thích hải đường, nhất là hải đường phủ Tây, lần này ta đến phủ Thường châu, còn hứa với bà nếu gặp nhất định tìm cách xin hải đường phủ Tây mang về biếu bà đấy.

      Chúc Liên ngay:

      - Chao ôi, tiểu tử ngươi thế mà lại đánh chủ ý lên nhà ta cơ à? Lão thái quân rất thích cây kia đấy, nếu cho ngươi, ngươi làm sao mà nuôi sống nó chứ? Tiểu tử người còn gì để nữa đúng ?

      - Đừng lấy lão thái quân ra dọa ta, ta cũng bị ngươi hù đâu, nhanh lên, nhìn thử xem sao.

      Chu Lang túm Chúc Liên .

      Những người khác biết thân phận Chu Lang dĩ nhiên là cẩn thận theo sát.

      Thiếu niên cuối cùng lại thong dong cất bước, giữ nụ cười ôn hòa nhã nhặn khóe môi mà nhanh chậm theo họ, ánh mắt lướt qua xung quanh, dường như rất có hứng thú với nhà kính của Chúc gia.

      Sau đó, cậu ta thấy có bộ bàn ghế đá cạnh luống hoa cúc cách đó xa, bàn còn trà bánh bày sẵn.

      Chung trà vẫn còn hơn nửa, bên cạnh có chiếc hộp sơn khắc hoa mẫu đơn đỏ được mở ra, bên trong có ít bánh ngọt và mứt quả, ràng là thức ăn cho các tiểu nương.

      Có người vừa rồi ngắm hoa ở đây.

      Thiếu niên hơi đăm chiêu nhìn chậu cúc tím, rồi lại nhìn về bức tường hoa được tạo nên từ cây tử đằng trong góc gần đó, sắc xanh biếc điểm những đóa hoa tím li ti, rung rinh trong gió, xinh đẹp vô cùng.

      - Kỷ công tử?

      Quản theo gọi tiếng, nhịn được nhìn mấy người xa phía trước.

      Thiếu niên khoát tay áo với , :

      - Ta tự dạo lát, ngươi cần theo.

      Đuổi quản kia xong, mới bước đến tường hoa.

      mặt khác của tường hoa, Khúc Liễm hơi nhàm chán mà bứt lá tử đằng xếp thành hình con vật chơi, đôi tay hết sức khéo léo. Dáng vẻ Bích Xuân như lâm đại dịch, dựng tai chú ý động tĩnh trong nhà kính, vẻ ước gì đại thiếu gia Chúc gia càng nhanh càng tốt, Khúc Liễm thấy mà nhịn được cười.

      Thấy dáng vẻ ra làm sao của nàng, Bích Xuân tức giận đến mức suýt nữa trợn mắt với nàng, nghĩ đúng là hoàng thượng vọi thái giám gấp. Tuy là có gặp cũng sao, nhưng họ đến Chúc gia làm khách, hơn nữa Khúc Liễm lại xinh đẹp như vậy, làm nha hoàn dĩ nhiên phải lên tinh thần, bảo vệ tiểu thư tốt mới phải.

      Trước khi đến Chúc gia, nhị tiểu thư thế nhưng nghìn dặn vạn dò nàng ấy phải canh chừng tứ tiểu thư, để nàng bị người khác bắt nạt đây này.

      Khúc Liễm thấy vẻ mặt của Bích Xuân, muốn trấn an nàng ấy chút, lại ngờ đột nhiên Bích Xuân trợn mắt, dường như thấy chuyện gì đáng sợ lắm, làm nàng theo bản năng mà ngoái đầu lại nhìn.

      - ra nàng ở trong này.

      Giọng như châu như ngọc cực kỳ êm tai, như làn gió mát thổi qua tai vang lên, rồi gương mặt trắng trẻo như ngọc lộ ra, sạch tỳ vết, nhìn ra chút khuyết điểm nào, mang dịu dàng tinh khiết của thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, lập tức khắc sâu vào lòng người, khiến người khác thêm phần mến vô cùng.

      Thiếu niên khôi ngô đó cúi đầu cười với nàng, giờ đây, dường như gặp phải điều gì khiến cậu ta vô cùng thích thú, ý cười trong mắt như những ngôi sao lấp lánh bầu trời đêm, điểm tô cho đôi mắt đen như mặc ngọc kia, cực kì đẹp đẽ.

      Càng nhìn gần lại càng cảm thấy cậu ta đẹp hơn.

      Khúc Liễm chớp mắt, sau đó mới phản ứng lại, nàng và cậu ta gần nhau đến mức như sắp dán sát vào nhau, nàng thậm chí có thể ngửi thấy hương thơm thanh nhã người cậu ta, sợ hãi đến mức lùi ngay về phía sau.

      Thiếu niên kia đứng yên, trong mắt lóe lên tia trêu ghẹo nhìn nàng.

      - Ngươi...

      Khúc Liễm hơi ngập ngừng, nghĩ đến quan tâm của Khúc Thấm đối với ta, trong lòng có phần xác định được.

      - Công tử, có việc gì sao?

      Cậu ta hơi nhíu mày, nghiêng đầu suy nghĩ, lại dời tầm mắt đánh giá nàng từ xuống dưới, rồi cười :

      - Đúng là có việc.

      -A...

      Khúc Liễm và cậu ta chẳng qua chỉ có duyên gặp mặt hai lần, hơn nữa đều ở nơi đông người, chưa từng chuyện với nhau câu nào, suy cho cùng vẫn là người xa lạ, làm sao có chuyện gì được chứ? Đó là lý do vì sao khi gặp cậu ta nàng nén nổi hơi nghi hoặc trong lòng.

      Chợt thấy cậu ta lấy ngọc bội màu đỏ thẫm đặt cạnh ngọc bội màu tím đen treo bên hông xuống đưa cho nàng.

      Khúc Liễm chỉ nhìn cậu ta, nhận.

      Vì thế, thiếu niên kia lại bước lên bước, thể nghi ngờ mà đem ngọc bội nhét vào tay nàng, hơn nữa còn thoáng dùng sức, nắm lấy ngón tay thanh mảnh của nàng, làm nàng sao tránh được.

      Cậu ta cúi đầu nhìn nàng, vì chiều cao chênh lệch - chắc cậu ta phải cao hơn Khúc Liễm cái đầu, làn hơi thở lướt qua mặt cậu ta, chợt nghe giọng như tiếng đàn ngọc mang theo chút mờ ám, khẽ cười :

      - Đây là huyết ngọc trước đây ta từng hứa tặng cho nàng, tốt hơn là nàng hãy nhận lấy .

      Khúc Liễm trợn mắt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :