1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương mới nóng bỏng tay đê!:hoho:
      Các nàng nào có đăng kí theo dõi truyện này nhưng nhận được thông báo khi có chương mới xin hãy để lại comment để mình tag tên mỗi khi mình đăng chương mới nhé!:yoyo52:
      Mọi người ơi, khi thấy lỗi hoặc chỗ nào mình dịch hay xin nhắc giùm để mình sửa nha! PLEASEEEEEEEEEEEEEEEEE!
      Chúc tất cả các nàng buổi tối vui vẻ! :yoyo45:

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 3:


      Chuyển ngữ và Biên tập: Cacmons

      Khúc Thấm khóc rất lâu, mãi đến khi mệt quá mà ngủ thiếp .

      Khúc Liễm nhìn vạt áo thấm ướt nước mắt của mình, lại nhìn thiếu nữ giường, có phần dở khóc dở cười, trong lòng lại thầm thở dài, dù vị tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này bình thường kiêu ngạo ra sao, vẫn luôn giữ thân giữ phận như tiểu đại nhân, năm nay kỳ thực cũng mới mười lăm tuổi mà thôi.

      Nếu ở kiếp trước của nàng, cũng chỉ mới là học sinh trung học.

      Chẳng qua, biết làm sao mà tỷ tỷ khác mẹ xưa nay vẫn hiếu thắng này lại đột nhiên khóc như vậy, chẳng lẽ vì sinh bệnh nên yếu đuối, lại thấy các nàng lòng dạ chăm sóc, nên cảm động đến khóc?

      - A Liễm, làm sao bây giờ?

      Nghe được tiếng thào của mẫu thân, Khúc Liễm lấy lại tinh thần, thấy mẫu thân dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn mình, dù khuôn mặt mĩ miều nữa, khóc đến sưng lên như hạch đào cũng còn xinh đẹp nữa. Nàng hiểu tính tình của mẫu thân, tuy rằng yếu đuối biết làm gì,nhưng lại là mẫu thân đủ tư cách, hơn nữa nàng cũng phải là đứa trẻ thuần túy, nên đối với bà nàng vẫn luôn rất bao dung.

      Có đôi khi, Khúc Liễm cho rằng, từ sau khi phụ thân qua đời, việc mẫu thân vẫn giữ cái tính nhu nhược ngây ngô có liên quan đến hình thành tính cách của hai tỷ muội nàng. Khúc Thấm từ vừa chín chắn vừa mạnh mẽ, chịu yếu thế đễ dàng khuất phục, phía sau lại có Bình Dương hầu phủ làm chỗ dựa lớn, khiến cho ai dám bắt nạt tam phòng bọn họ, lại ai biết bản thân Khúc Liễm trải qua đời người, tuy rằng kiếp trước chỉ sống đến 16 tuổi chết, sau đó đầu thai chuyển thế, nhưng lại mang linh hồn của đứa trẻ , có chuyện gì nàng đều che chở trước, vậy nên Quý thị càng hề ra mặt.

      - Trước hết để tỷ tỷ nghỉ ngơi tốt , đợi tỷ ấy tỉnh dậy tâm trạng ổn định rồi tính sau, nương cũng xoa thuốc cho mắt bớt sưng ạ, kẻo tỷ tỷ thức dậy thấy nương như thế vui đâu.

      Khúc Liễm hiểu phải ứng phó với mẫu thân thế nào, bởi tính tính của Khúc Thấm mạnh mẽ, thích phụ nữ hay khóc lóc.

      Quý thị vội gật đầu, rất lo Khúc Thấm lại lạnh nhạt với mình, hơi thấp thỏm sờ đôi mắt sưng đỏ của mình.

      Khúc Liễm dém chăn cho người nằm giường, sau đó đứng lên đến đỡ Quý thị, quay lại dặn dò Hồng Nhụy hầu hạ trong phòng:

      - Tỷ tỷ kính nhờ mọi người chăm sóc!

      Hồng Nhụy là nha hoàn thiếp thân của Khúc Thấm, vội vàng tiến lên nhận mệnh.

      Khúc Liễm đỡ Quý thị ra, đến phòng ngoài, lần nữa gặp Kiều ma ma sắc thuốc, lại dặn dò:

      - Tỷ tỷ lâu chưa ăn cơm, người còn yếu, ma ma dặn phòng bếp nấu cháo trắng, cùng mấy thức ăn dễ tiêu, nhất là cháo trắng phải hợp khẩu vị.

      Kiều ma ma đương nhiên đồng ý với Khúc Liễm.

      Quý thị nghe con sắp xếp, cảm thấy rất hợp lí, sau đó cũng căn dặn Kiều ma ma vài câu, rồi để con dìu ra khỏi Thu Uyển cư.

      Khúc Liễm đưa mẫu thân về Đào An cư, sai người mang nước đến, tự mình rửa mặt chải tóc cho bà.

      Quý thị khác hẳn vẻ đăm chiêu ủ dột mấy ngày trước, rất vui vẻ nhắc nhắc lại với con :

      - Thấm nhi tỉnh lại, cũng mê man lại nữa, ta đây cũng an tâm hẳn. Nhất định là Phật tổ phù hộ, chút nữa ta phải lên thắp cho Phật tổ mấy nén hương mới được, Liễm nhi con cũng thắp cho Phật tổ ít nén hương , cho Phật tổ thấy được lòng thành của chúng ta…

      Khúc Liễm nghe bà dong dài ngừng, câu cũng rời Khúc Thấm, thậm chí còn muốn mấy ngày nữa Minh Tế tự dâng lễ tạ ơn, khỏi thầm lắc đầu.

      Tuy là cùng cha khác mẹ, nhưng có lẽ vì phụ thân mất sớm, tình cảm giữa nàng và tỷ tỷ cũng tệ lắm. Chẳng qua Khúc Thấm vẫn luôn có khúc mắc với Quý thị, khó lòng chấp nhận Quý thị, may là Quý thị cũng phải loại mẹ kế lòng dạ độc ác, mà có là thánh mẫu cũng sai, chỉ đối xử với Khúc Thấm như con ruột, mà thậm chí còn rất tốt nữa.

      Sau khi cùng mẫu thân tiểu Phật đường thắp hương xong, Khúc Liễm mới thoát thân được.

      Về đến Thu Uyển cư, trước tiên Khúc Liễm trở về phòng thay bộ y phục dinh nước thuốc người ra, lại sai Bích Xuân sang phòng bên hỏi thăm, biết Khúc Thấm còn chưa thức, rảnh rỗi có việc gì làm, bèn thư phòng chung của hai tỷ muội luyện chữ.

      Mới viết được mấy chữ to nghe Bích Xuân báo lại đệ đệ đến.

      Đệ đệ 10 tuổi lớn lên trông giống như phụ thân mất, khuôn mặt trắng trẻo thư sinh, thanh tú nhã nhặn, chỉ có điều vóc dáng hơi cao gầy, giống dáng vẻ đầy đặn của nhị đường ca (1) Khúc Trạch khi 10 tuổi. Hai tỷ đệ họ đều giống Quý thị, thuộc loại người ăn thế nào cũng béo, thoạt nhìn yếu ớt, cũng may là cơ thể khỏe mạnh, ít khi sinh bệnh.

      Khúc Loan hành lễ theo quy củ trước, rồi mới bước vội đến hỏi han:

      - Nghe đại tỷ tỉnh rồi phải ? Giờ tỷ ấy thế nào rồi?

      Khúc Liễm nở nụ cười :

      - Đúng là tỉnh, nhưng vừa mới ngủ lại rồi.

      Cân nhắc tới việc Khúc Thấm ưa sĩ diện, nàng là Khúc Thấm khóc mệt đến thiếp .

      Khúc Loan nghe xong thấy hơi thất vọng, nhưng rất nhanh phấn chấn lên, cười :

      - Người tỉnh lại là tốt rồi, nếu tỷ ấy lại mê man nữa, chừng nương…

      Con chỉ trích mẹ (2), đến đó liền vội ngừng thêm nữa.

      Khúc Liễm sao lại hiểu được hàm ý của đệ đệ chứ, Quý thị tin Phật, hơn nữa kể từ khi phụ thân họ qua đời đến nay, càng ngày càng nghiêm trọng, nếu bình thường có việc gì làm, bà có thể ở trong tiểu Phật đường cả ngày cũng sao, sáng tối tụng kinh, dù là sớm hay chiều ba nén hương chưa tắt bao giờ, vô cùng thành kính.

      Khúc Liễm biết ở thời đại này, người phụ nữ ở góa còn mang theo con dễ sống, dù tuổi mẫu thân còn trẻ, nhưng xem ở tính tình bà nhất định thể có chuyện tái giá, huống hồ Khúc gia cũng để yên cho chuyện này, vì vậy để bà tìm chút việc để làm cũng có gì tốt, mắt thấy tâm phiền vậy. Chỉ là đôi khi, nhìn những hành vi đó của Quý thị, Khúc Liễm cảm thấy bà giống như tín đồ cuồng đạo, vô phương cứu chữa vậy, làm nàng lo rằng liệu có ngày nào đó mẫu thân nhìn thấu hồng trần(3) rồi xuất gia mà tu luôn ?

      Khúc Loan tan học ở tộc học(4) về đây luôn, mấy ngày nay vì Khúc Thấm ngã bệnh, dù sớm hay muộn gì cũng phải ghé qua thăm, hỏi han tình hình lần. Nay biết Khúc Thấm giờ tỉnh, người cũng còn mơ màng lại nữa, nó muốn ngồi lại chỗ Khúc Liễm chút, đợi Khúc Thấm thức dậy tự mình sang thăm.

      Bích Xuân mang điểm tâm lên, trong khay điểm tâm sơn khắc hình hoa hải đường màu đỏ bày hoa lan tô, bánh quy xốp, hoa hồng cao, tô đường đẳng, còn có canh hạt sen đậu đỏ (5), do Khúc Liễm đặt biệt sai người mua từ bên ngoài đem về.

      - Cơ thể đệ lúc phát triển, nhân lúc chưa đến giờ cơm tối, ăn vài thứ điểm tâm lót dạ trước .

      Khúc Liễm bảo.

      Khúc Loan cúi đầu cười với tỷ tỷ, đúng lúc cũng đói bụng, nên khách sáo mà ngời xuống ăn.

      Khúc Liễm ngồi bên cạnh vừa uống trà, vừa hỏi chuyện bài vở của đệ đệ, bầu khí trong thư phòng nhất thời vô cùng ấm áp.

      Mãi đến khi mặt trời sắp lặn, Bích Xuân vào bẩm báo, Khúc Thấm thức dậy.

      Hai tỷ đệ vội đứng dậy, lau sạch tay rồi đến khuê phòng của Khúc Thấm.

      Mắt Khúc Thấm còn hơi sưng, nhưng tâm trạng ổn định hơn rất nhiều, bây giờ xõa tóc ngồi giường, dựa lưng vào cái gối tựa bằng gấm to, mỉm cười với đệ đệ muội muội vừa bước vào.

      Dáng vẻ tươi cười ấy vẫn giống như thường ngày, kín đáo mà kiêu ngạo, rồi lại như phảng phất có nét khác biệt.

      - Tỷ tỷ, tỷ giờ cảm thấy thế nào? Cơ thể có khỏe hơn chút nào chưa?

      Khúc Loan ngồi giường lót nệm gấm, quan tâm hỏi han.

      Khúc thấm nhìn đệ đệ 10 tuổi, lại nhìn về phía muội muội, ánh mắt dịu dàng, giơ tay sờ đầu đệ đệ, ôn hòa :

      - Thân thể tỷ khỏe hơn nhiều, nay tỉnh táo, có sao đâu, các đệ đừng lo nữa.

      Rồi lại hỏi chuyện học hành của đệ đệ như bình thường, áy náy :

      - Nếu vì tỷ ngã bệnh mà làm trì hoãn việc học của đệ, lòng của tỷ bứt rứt yên.

      Khúc Loan cười :

      - Đại tỷ an tâm, đệ có bỏ bê bài vở đâu, hôm nay tiên sinh còn khen đệ viết văn có tiến bộ hơn trước đây đấy!

      Từ khi phụ thân họ mất, Khúc Loan là nam tử duy nhất trong nhà, là người giữ môn hộ, cả tam phòng đều đặt kỳ vọng vào nó, khiến nó tuổi còn nhưng trầm ổn chín chắn, quan tâm hiểu chuyện. Mà chính nó cũng biết, mẫu thân và hai tỷ tỷ đều là phụ nữ, nên trong tương lai, dù là phụng dưỡng mẫu thân hay làm chỗ dựa cho hai tỷ tỷ đều là trách nhiệm của nó, nên thái độ của nó với việc học tập vô cùng nghiêm túc, dám ham chơi sa đà.

      Khúc Thấm hết sức hài lòng, cũng biết đệ đệ chưa bao giờ để họ lo lắng, ngoan đến mức khiến người khác đau lòng.

      Đệ đệ của nàng tốt như vậy, tại sao lại có người nhẫn tâm mà hại chết nó chứ?

      Đợi đến khi nghe Khúc Thấm thức dậy, Quý thị gấp gáp theo chân lão phu nhân từ chỗ bà đến đây, càng thêm náo nhiệt, song vì Khúc Thấm vừa tỉnh, cơ thể còn yếu, nên họ đến lâu lắm, đứng dậy rời .

      Khúc Thấm giữ Khúc Liễm lại ngủ cùng.

      Quý thị mấy tán thành, lo âu :

      - Hôm nay Thấm nhi mới tỉnh dậy, thân thể còn yếu, ngộ nhỡ Liễm nhi làm ồn con nghỉ ngơi…

      - có sao đâu mà, con muốn ngủ cùng muội muội.

      Quý thị vốn sợ kế nữ này nhất, lại bởi Khúc Thấm xưa nay đúng là người có chủ kiến, thái độ hơi cương quyết làm bà còn cách nào, đành phải lúng túng đồng ý, lại kêu con đến dặn dò rằng đừng làm ồn tỷ tỷ nghỉ ngơi linh tinh, dong dài nhiều lời, rồi mới rất băn khoăn mà .

      Có lẽ đêm nay là đêm yên giấc.

      Khúc Liễm cam đoan mãi, mới tiễn mẫu thân vẫn còn lo lắng yên về được, rốt cuộc nhàng mà thở ra.

      Nàng và Khúc Thấm ở cùng viện, lại là tỷ muội ruột sống nương tựa lẫn nhau, có đôi khi cũng ngủ cùng, tình cảm giữa hai tỷ muội xem như tệ, nên đối với việc Khúc Thấm giữ mình lại ngủ cùng, nàng cũng phản đối, nhưng lại chịu nổi mẫu thân thích lo nghĩ của nàng.

      Chiếc giường sơn chạm trổ rất lớn, Hồng Nhụy mang thêm cái chăn tơ tằm đến, Khúc Liễm vào nằm bên trong, cùng giường, hai tỷ muội mỗi người chăn, chẳng ai làm phiền đến ai cả.

      Sau khi Khúc Liễm nằm xuống, nàng giơ tay sờ trán tỷ tỷ, bàn tay chạm phải làn da mịn màng mát lạnh, còn phát sốt nữa rồi.

      Khúc Thấm cảm thấy tay của muội muội sờ trán mình, mềm mại mà ấm áp, trong đầu lại nhớ về muội muội ở kiếp trước, trong lòng đau xót, thiếu chút nữa lại rơi lệ, nhưng cố mà nhịn xuống, tự hứa với chính mình rằng, kiếp này ai cũng đừng hòng hủy hoại danh dự của muội muội nữa, làm cho năm đó muội muội khó lấy chồng đến thế. Nhưng cũng may Kỷ Lẫm là người chính nhân quân tử, toàn tâm toàn ý chỉ biết mình muội muội, muội muội mới có thể kết vợ chồng với Kỷ Lẫm, hơn nữa sau khi kết hôn tình cảm sâu sắc, vô cùng ân ái.

      Đây là việc khiến vui vẻ nhất ở kiếp trước.

      chịu nổi, hy vọng muội muội của phải sống cuộc sống bất hạnh nữa.

      - A Liễm, hình như tỷ nằm mơ…

      Khúc Liễm vốn nghe mà hề chú ý đến, chỉ cho là tỷ tỷ ngã bệnh nặng trận, muốn tìm ai đó chuyện, mới giữ mình lại ngủ, cho đến khi Khúc Thấm càng càng sâu xa khó hiểu, nàng mới hoàn hồn lại.

      Vị tỷ tỷ này…
      **********************************************************************​

      Chú thích:

      (1) Đường ca: họ bên nội ( em chú bác í).

      Đường +X dùng để chỉ họ hàng bên nội nhưng nằm trong trực hệ ba đời (ông bà – cha mẹ - con).

      Ví dụ: đường bá = bác họ = họ của cha

      Đường muội = em họ = con của chú / là em của cha

      (2) Nguyên văn là “tử bất ngôn mẫu quá”, nhưng mình tìm được cách diễn đạt hay hơn nên đành dịch thoát theo nghĩa đen. Nếu bạn nào có cách dịch hay hơn xin chỉ giúp mình nhé.

      (3) Hồng trần(红尘): nghĩa đen là Bụi đỏ, nghĩa bóng (theo thuật ngữ Phật giáo) chỉ trần gian, thế giới nơi loài người sinh sống, và cũng có nghĩa là thế tục. (theo https://vn.answers.yahoo.com/question/index?qid=20110411020747AA5tJ9B)

      Câu "Nhìn thấu hồng trần", cũng chẳng phải là câu nhà Phật sử dụng, kỳ thực trong Phật pháp tới "hồng trần", cũng tới chuyện "nhìn thấu hồng trần" mà là từ vựng được thường xuyên sử dụng bởi các nhà văn học từ xưa đến nay ở Trung Quốc chịu ảnh hưởng tự nhiên vô vi của Đạo gia và bởi các kẻ sĩ dật và chán ngán cuộc sống phú quý hư huyễn nơi quan trường, hướng về cuộc sống điền viên nơi rừng núi.

      Cho nên "nhìn thấu hồng trần" chính là từ cuộc sống phồn hoa khác nào mây khói lui về sống dật trong hoàn cảnh sinh hoạt tự do, chất phát, giản dị, tại nơi đồng quê rừng núi.

      Người ta thường : "Nhìn thấy hồng trần" tức là cắt tóc làm Tăng, đó có thể là những kẻ thất bại đường quan trường nghiệp thất bại, hôn nhân ly tán, gia đình tan nát, còn lòng tin và dũng khí nữa, trong bước đường cùng, ngã lòng nản chí bèn tới cửa Phật để tìm con đường sống tạm qua ngày, gọi là bạn với khánh xanh mõ đỏ cho hết cuộc đời tàn. Cảnh tượng này là vô cùng tiêu cực, bi quan thậm chí còn là bi thảm.

      Theo http://chuaminhthanh.com/web/plugins/p2_news/printarticle.php?p2_articleid=508

      (4) Tộc học: trong thời phong kiến ở Trung Quốc, các gia tộc lớn danh giá thường mời thầy đến dạy học riêng cho con em trong nhà chứ học tập trung tại các trường do triều đình tổ chức (trừ Cung học – trường học cho con cháu hoàng tộc, sau này được mở rộng cho con em quý tộc).

      (5) Khay điểm tâm hình hoa hải đường màu đỏ (chắc giống vầy)
      [​IMG]
      [​IMG]
      Hoa lan tô
      [​IMG]
      Bánh quy xốp
      [​IMG]
      Tô đường đẳng
      [​IMG]
      [​IMG]
      Hoa hồng cao
      [​IMG]
      Canh hạt sen đậu đỏ
      [​IMG]
      Last edited: 8/12/16

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 4
      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Mới sáng sớm hôm sau, Quý thị đến đây.

      Hồng Nhụy làm nha hoàn gác đêm(1) ngồi chờ trước tấm bình phong, đón những tia nắng rực rỡ buổi sớm mai, thấy Quý thị sang khẩn trương đứng lên mà hành lễ.

      Quý thị thấy mấy nha hoàn bèn hỏi:

      - Nhị tiểu thư và tứ tiểu thư còn chưa dậy sao?

      Hồng Nhụy biết Quý thị con như mạng, tính tình cũng hiền hòa, cười ngay:

      - Nô tỳ lúc nãy có xem qua, hai vị tiểu thư chắc là mệt lắm, giờ vẫn ngủ, chưa thức dậy ạ!

      Quý thị nghĩ đến Khúc Thấm vừa lâm bệnh nặng trân, giờ thân thể còn yếu ớt, đương nhiên là cần nghỉ ngơi nhiều. Mà con vẫn luôn cực nhọc trông nom Khúc Thấm cả ngày lẫn đêm, chắc cũng hoảng sợ mệt mỏi lắm, nay Khúc Thấm tỉnh lại, con bé cuối cùng cũng có thể thư giãn, tránh khỏi muốn lười biếng ngủ bù, lấy lại sức. Vì vậy, bà dặn dò nha hoàn được làm ồn đến các nàng, để các nàng ngủ đến khi tự tỉnh thôi.

      Quy củ Khúc gia nghiêm ngặt, đặc biệt đối với việc giáo dục nữ tử, tuy rằng con là để cưng chiều, nhưng hành vi , đứng, nằm, ngồi đều phải theo nề nếp nhất định, hai tỷ muội cũng là đúng lúc Khúc Thấm ngã bệnh mới có thể lười biếng mà ngủ nướng, chứ còn bình thường thể làm thế được đâu…

      Quý thị suy cho cùng cũng là thương con , hỏi thăm bệnh trạng của Khúc Thấm xong .

      Mãi đến khi Khúc Liễm thức giấc, thấy mặt trời lên cao, khỏi lấy làm kinh hãi, lật đật rời giường.

      Nàng nằm ngủ bên trong, lúc muốn rời giường, phải trèo qua người Khúc Thấm nằm bên ngoài.

      Lúc nàng trèo ra, thấy Khúc Thấm giống như con vật bị dọa sợ mà ôm chặt lấy chăn, kinh hoàng bừng tỉnh, vẻ mặt hoảng hốt, hình như bị cái gì hù sợ.

      Khúc Liễm vội giơ tay ôm, vỗ vào lưng tỷ ấy, thanh vỗ về:

      - Tỷ tỷ, có chuyện gì, chúng ta đều sống bình an ở phủ Thường châu mà.

      Cũng phải nơi kinh thành khiến tỷ ấy phải chịu biết bao khổ sở kia.

      Khúc Thấm thế mới bình tĩnh lại, thấy mình phản ứng hơi quá, tránh được hơi ngại ngùng nhìn muội muội, mạnh mẽ mà chống chế:

      - Tỷ tưởng là còn nằm mơ…

      Hôm qua Khúc Thấm mượn cớ ngủ mơ mớ mà với nàng đa phần tình, tuy là Khúc Thấm diễn đạt rất khéo léo, đem chuyện nằm mơ ra, nhưng Khúc Liễm hai kiếp làm người, làm sao biết được chuyện ly kỳ mà Khúc Thấm trải qua, đúng là sống lại lần nữa cơ chứ.

      Vốn nghĩ là ngày tháng kiếp này của Khúc Liễm lặng lẽ trôi qua, lại ngờ rằng chẳng qua chỉ sau lần ngã bệnh, tỷ tỷ cùng họ sống nương tựa lẫn nhau thế mà là người trọng sinh, nội tâm của Khúc Liễm giờ có phần phong phú, thậm chí giấu nổi mà thể lên vẻ mặt. Cũng may là trời còn tối lờ mờ, Khúc Thấm ngày thường nhanh trí giờ nét mặt ngẩn ngơ, thấy được khác thường của mình.

      Khúc Liễm đầu thai chuyển thế, nhưng lại uống canh Mạnh bà (2), thế nên nàng có được ký ức của kiếp trước, song Khúc Liễm nghĩ lại, chuyện là quá khứ, nàng giờ là con của tam phòng Khúc gia, có mẫu thân cùng tỷ tỷ, đệ đệ, chẳng ai có thể thay thế được bản thân nàng, do đó nàng cũng muốn cho ai biết mình từng trải qua quá khứ lạ lùng đến vậy.

      Nghĩ đến những chuyện xảy ra theo lời trong mơ của Khúc Thấm, Khúc Liễm có phần lo lắng.

      Khúc Thấm chẳng qua rất hàm hồ, dường như lo rằng hù nàng sợ, nên cũng nhiều lắm, rất nhiều địa danh cũng ràng. Khúc Liễm hiểu, vị tỷ tỷ này vẫn luôn xem nàng là đóa hoa trong nhà kính, từ đến lớn có việc gì cũng đều che chở phía trước nàng, vô cùng săn sóc. Cho nên lần này cũng dám với nàng chuyện của tỷ ấy, sợ dọa mình sợ, lúc nãy nhân dịp mượn cớ mớ, mới hàm hồ vậy thôi.

      Khúc Liễm rất muốn với tỷ tỷ rằng, đừng nhìn nàng lớn lên giống con thỏ yếu đuối, thế nhưng cơ thể nàng vô cùng cứng cáp, thần kinh cũng rất mạnh mẽ, có thể chấp nhận được bất kể chuyện gì, thế nên tỷ ấy cần phải quá căng thẳng như thế, cứ thẳng ra là được mà.

      Chỉ e là nếu mình vậy, tỷ ấy liên hệ với bản thân mà đoán ra quá khứ của nàng, lúc đó trong lòng tỷ ấy lại khó chịu. Khúc Thấm luôn hiếu thắng, đặc biệt là với những việc của chính mình, muốn có bất cứ điều gì hoàn hảo cả, nghe ngữ khí của nàng, dường như kiếp trước từng bị người rất thân thiết hãm hại, lần sa chân cả đời ân hận, loại việc này đúng là chẳng ai muốn ra hết.

      Khúc Liễm chỉ còn cách coi như có việc gì xảy ra, giả bộ biết. Chính nàng cũng có chuyện bí mật dám nghĩ đến, thể ra, nên có thể thông cảm với Khúc Thấm, cũng muốn ép tỷ ấy làm gì.

      Kiều ma ma dẫn theo nha hoàn bưng đủ loại dụng cụ vào hầu hạ các nàng rửa mặt chải đầu.

      Kiều ma ma vừa phục vụ các nàng, vừa bẩm báo lại sáng nay Quý thị và Khúc Loan đều có đến, nhưng thấy các nàng còn ngủ, nên sai người đánh thức các nàng dậy, mà vẻ mặt Quý thị hơi tiều tụy, xem qua như đêm ngủ vậy.

      Khúc Liễm gì, chỉ len lén mà ngắm tỷ tỷ.

      Khúc Thấm trầm mặc hẳn, rồi :

      - Sai người Đào An cư xem, nếu mẫu thân có việc gì gấp, thưa với bà tiếng, rằng ta khỏe rồi, nghỉ ngơi rất tốt, cần lo lắng đâu.

      Kiều ma ma cùng Hồng Nhụy và mấy nha hoàn ở đó ai cũng kinh ngạc nhìn nàng, thấy vẻ mặt nàng thản nhiên, liền vội lên tiếng đáp ứng.

      Khúc Liễm lấy khăn lau mặt, trong lòng trăm xoay nghìn chuyển.

      Khúc Thấm vẫn luôn thích Quý thị.

      Ngoài nguyên nhân vì Quý thị là mẹ kế, còn do tính tình Quý thị quá yếu đuối, giống như cái túi nước mắt vậy, chút việc thôi cũng có thể khóc sướt mướt được, khiến tỷ ấy vẫn luôn thích. Chẳng qua là Quý thị bao nhiêu năm qua vẫn thủ tiết ở với họ, nên Khúc Thấm tuy rằng thích, cũng chưa bao giờ bày sắc mặt với Quý thị, chỉ là thể nào thân thiết được mà thôi.

      Thế nhưng bây giờ, Khúc Thấm hiếm khi ăn dịu ngoan thế này.

      Khúc Liễm nghĩ, nhất định ở kiếp trước của Khúc Thấm, mẫu thân chắc chắn làm việc gì đó khiến tỷ ấy vô cùng cảm động, nên mới có thể bỏ qua khúc mắc trong lòng.

      Vừa nghĩ như vậy, nàng nén nổi niềm vui sướng nhàn nhạt.

      Dù là Quý thị hay là Khúc Thấm, Khúc Loan, đều là người thân quan trọng của nàng ở kiếp này, nàng đương nhiên hy vọng họ đều khỏe mạnh, người nhà tình cảm thân thiết mới phải.

      Khúc Thấm lần này ngã bệnh nhiều ngày, tuy rằng nghỉ ngơi tốt đêm, nhưng thân thể còn suy nhược, song lại muốn nằm mãi giường, nên nhờ Kiều ma ma mang nàng đặt giường tháp ngắm cảnh ngoài cửa sổ.

      Kiều ma ma mang điểm tâm bày lên chiếc bàn sơn đỏ khắc hoa mẫu đơn giường tháp.

      Khúc Liễm ngồi cạnh, cùng dùng bữa với tỷ tỷ.

      Điểm tâm là cháo trắng và mấy thức điểm tâm đặc sản của Giang Nam, lấy thanh đạm làm chủ yếu.

      Hai người vừa dùng xong bữa sáng, Quý thị sang.

      Hai tỷ muội đều dứng dậy hành lễ với Quý thị.

      Khúc Thấm vẫn kiêu ngạo mà lạnh nhạt như trước, thế nhưng lúc Quý thị hỏi han sức khỏe của nàng, nàng vẫn dịu dàng trả lời:

      - Con thấy khỏe hơn nhiều, chỉ là nằm quá lâu nên cơ thể chút sức lực nào mà thôi, mẫu thân cần vì con mà lo lắng.

      Quý thị vui mừng vì thân thể Khúc Thấm khỏe lại, thấy giọng điệu nàng đối với mình mềm mỏng, tâm trạng rất tốt, cũng lấy làm khó hiểu vì sao Khúc Thấm hôm nay lại chuyện dễ nghe.

      Quý thị là người có thần kinh thép, chỉ là tuyến lệ của bà hơi phát triển thôi.

      Nếu thần kinh bà mạnh mẽ, sợ rằng cũng thể mười mấy năm qua vẫn đối xử với Khúc Thấm luôn đề phòng mình tốt như ngày như vậy, hoàn toàn mặc kệ những lời thị phi của người ngoài.

      - Ta vừa mới thỉnh an lão phu nhân xong, người cũng rất quan tâm đến con, còn cho ta ít tổ yến mang về cho con này. Đợi khi con khỏi bệnh rồi, nhất định phải qua khấu đầu cảm tạ lão phu nhân đó…

      Nghe Quý thị cằn nhằn mãi, Khúc Thấm mất kiên nhẫn ngắt lời bà như trước đây, mà để bà tùy ý càm ràm.

      Khúc Liễm thấy mẫu thân và tỷ tỷ ở chung vui vẻ, liền ngồi cạnh, cầm châm tuyến (3) đặt ở kế bên lên khâu tiếp bộ y phục.

      Khúc Thấm tranh thủ nhìn qua, biết ngay là muội muội may y phục mùa xuân cho Khúc Loan. Châm tuyến của Khúc Liễm từ trước đến nay vẫn luôn là giỏi nhất trong đám tỷ muội, lại từng được An tú nương của Tú An phường chỉ bảo, hơn nữa nàng luôn có nhiều ý tưởng, thiết kế hoa văn đa dạng mới lạ hơn cả những tú phường bên ngoài, thực đúng là sửa cũ thành mới, quần áo nàng làm so với bên ngoài còn đẹp hơn đôi phần, hơn nhau vì mới lạ. Nhìn bộ Khúc Liễm làm là biết, họa tiết đẹp kém chút nào so với y phục do các tú nương nổi danh làm.

      Nhìn muội muội ngồi cạnh nhàn nhã xỏ kim xe chỉ, Khúc Thấm cảm thấy cả trái tim bình yên hẳn.

      Cho dù là muội muội thuở thiếu thời, hay là muội muội có thể mình gánh vác cả bầu trời sau này đều tốt đẹp thoạt nhìn tỳ vết như thế cả, như hoa lê nở rộ đầu cành, trắng tinh chút vấy bẩn, khiến thể thương, lo lắng nàng bị tổn thương ở nơi mình thấy được. Kiếp trước sau khi xuôi tay nhắm mắt, cũng biết muội muội sống thế nào.

      - … Thấm nhi, con thử xem được ?

      Khúc Thấm lấy lại tinh thần, thấy Quý thị thấp thỏm nhìn mình, trong giây lát cụp mắt xuống, bình thản hỏi lại:

      - Mẫu thân vừa gì ạ?

      Quý thị bèn lại lần, rằng vài ngày nữa, khi cơ thể Khúc Thấm khỏe hẳn, mang Khúc Thấm Tể Minh tự dâng hương, cầu cho chiếc bùa bình an.

      Khúc Thấm trầm mặc.

      biết khoảng thời gian lâm bệnh nặng, vì trí nhớ kiếp trước chấn động sâu vào cả tâm can, khiến thể giữ được tỉnh táo, luôn mê sảng, dọa Quý thị sợ hãi, thậm chí bà còn cho rằng có thể bị trúng tà, nên mới muốn chùa dâng hương cầu bùa bình an cho . Đây cũng là nguyên nhân tại sao dám với muội muội chuyện mình trọng sinh, sợ rằng muội muội vốn cũng nhu nhược như Quý thị bị dọa sợ.

      Hai kiếp làm người đều quyết đoán kiên cường, xem mẫu thân cùng đệ đệ muội muội là trách nhiệm của bản thân, muốn khiến họ phải lo lắng hãi hùng.

      Do đó, chuyện này chỉ cần chính nhớ kỹ là được, còn sau đó tùy cơ ứng biến vậy.

      Thấy Quý thị càng lúc càng lo lắng yên, Khúc Thấm mới :

      - Mẫu thân làm chủ là được rồi ạ!

      Quý thị lập tức liền vui vẻ lại ngay.

      Đúng lúc này, nha hoàn tiến vào bẩm báo rằng Khúc đại phu nhân và Khúc tứ phu nhân đến.

      Khúc đại phu nhân cười lớn mà vào, theo sau là Khúc tứ phu nhân mặc bộ bối tử màu xanh nhạt. Khúc đại phu nhân bước vào tuổi trung niên, bề ngoài có vẻ phúc hậu, gương mặt tròn như mặt trăng, nhìn rất dễ gần. Khúc tứ phu nhân cũng là phụ nhân trẻ tuổi, khoảng 27 – 28 tuổi mà thôi, mắt hạnh mày liễu, vô cùng xinh đẹp.

      Khúc tứ phu nhân vừa bước vào cửa lên tiếng:

      - Nghe hôm qua Thấm nhi tỉnh lại rồi à, đúng là được Phật tổ phù hộ! Giờ nó thấy sao rồi? Vốn là hôm qua muội muốn sang thăm, ngờ là Bạc ca nhi lại đột ngột bị ốm, khắc cũng rời khỏi nó được, nên mới phải chậm trễ sang hôm nay.

      Bà áy náy .

      Bạc ca nhi là đích trưởng tử của Khúc tứ phu nhân – Khúc Bạc, giờ mới được 3 tuổi, Khúc tứ phu nhân sinh con trước rồi nhiều năm sau mới sinh được con trai, mấy phòng ai cũng biết bà thương đứa con trai này như mạng vậy.

      Khúc Thấm cảm ơn Khúc đại phu nhân và Khúc tứ phu nhân đến thăm.

      Khúc Liễm châm trà cho họ.

      Khúc đại phu nhân nhìn qua Khúc Thấm, gật đầu cười:

      - Xem ra tinh thần tốt hơn nhiều, nhưng mấy ngày nay vẫn phải chăm sóc cẩn thận, bồi dường cơ thể khỏe hơn chút nữa mới tốt. Chỗ của ta còn ít huyết yến (4), lát nữa ta bảo người đưa sang đây cho con bồi bổ cơ thể.

      Quý thị rất bối rối, mặt muốn từ chối phần ân tình này, mặt lại nghĩ Khúc Thấm quả thực cần được bồi bổ tốt, tránh được chần chừ lên tiếng.

      Khúc Thấm vội vàng uyển chuyển từ chối, đưa cho nàng lễ vật lớn đến thế đúng tốt lắm.

      Khúc đai phu nhân vỗ tay nàng, cười :

      - Vật là chết người mới sống, chỉ cần là khiến cơ thể con khỏe hơn, mấy thứ kia âu cũng là đáng giá mà.

      Khúc Thấm khước từ được, đành phải cảm kích mà đáp ứng bà.

      Khúc tứ phu nhân ở bên thầm bĩu môi, cho rằng Khúc đại phu nhân khéo đưa đẩy.

      ************************************************************************************************​
      Chú thích:

      (1) Nha hoàn gác đêm: trong các gia đình quyền quý thời xưa, vào ban đêm, khi chủ nhân ngủ trong phòng, bên ngoài phòng ngủ hoặc giường đặt trong góc phòng, người đầy tớ ngủ ở đó làm nhiệm vụ đợi chủ nhân sai bảo (chẳng hạn như rót nước hay dìu vệ sinh gì đó). Người này gọi là đầy tớ gác đêm.

      (2) Canh Mạnh bà:

      [​IMG]

      Người Trung Quốc thường hay , uống canh Mạnh Bà, khiến người ta có thể quên hết tất cả : Những phiền muộn, đau đớn, những lo lắng , thương và thù hận…hết thảy mọi thứ. Vì vậy, canh Mạnh Bà cũng có tên gọi khác bằng tiếng là Five-Flavored Tea of Forgetfulness (có nghĩa là 5 hương vị trà giúp người ta lãng quên ).

      Người ta rằng sau khi con người chết, đường hướng tới gian, trước khi qua cầu Nại Hà, nhất đinh phải uống loại chất lỏng. Khi rời khỏi thế giới này để đến thế giới khác, nơi trước tiên phải qua đó là Mạnh Bà, trước cầu Nại Hà. Con người khi còn sống, gặp nhiều khổ nhiều nạn, uống bát canh này, đem lại loại cảm giác rất nhõm, đây là cách thực triệt để hoàn toàn đoạn tuyệt với quá khứ. (Ngoài ra, được biết, khi từ cõi gian quay trở lại thế giới này luân hồi chuyển sinh, tất cả các linh hồn đều phải uống canh Mạnh Bà, cũng là để quên tất cả những gì tồn tại liên quan đến mình trong các kiếp sống quá khứ.

      (Tìm hiểu thêm tại http://vietdaikynguyen.com/v3/13296...e-nao-no-duoc-phan-thanh-5-khau-vi-khac-nhau/ )

      (3) Châm tuyến: việc (sản phẩm) thêu thùa may vá

      (4) Huyết yến:

      [​IMG]
      [​IMG]

      Ðây là loại tổ yến có màu đỏ tươi và là loại có giá cao nhất trong số các màu vì hiếm hoi và có nhu cầu tiêu thụ cao. phải cơ sở sản xuất nào cũng có loại tổ yến này. Và nếu có chăng nữa loại huyết yến cũng chỉ có thể thu hoạch 1-2 lần trong năm với tỉ lệ rất mà thôi. Số lượng Huyết Yến và Hồng Yến chiếm chưa đầy 10% tổng sản lượng tổ yến thị trường thế giới. Người ta cho rằng màu đỏ của Yến Huyết là do trong quá trình làm tổ, chim yến tiết đủ nước bọt nên dùng máu của chính nó để trộn lẫn với nước bọt xây tổ.
      Last edited: 8/12/16

    4. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Ủa, vậy 2 chị em đều trọng sinh, chị chết trước nhưng trọng sinh sau.
      cacmons thích bài này.

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      đến hẹn lại lên ~:tungtung::tungtung::tungtung::tungtung::tungtung:
      chúc m.n cuối tuần vui vẻ!:foyourinfo:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :