1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      truyện hay quá <3 hóng chương mới:yoyo51:
      cacmons thích bài này.

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 21


      Chuyển ngữ: Cacmons

      Qua ngày hôm sau, Thượng ma ma hồi kinh.

      Tiễn Thượng ma ma xong, Quý thị đến thỉnh an lão phu nhân như thường ngày, nhân tiện ý định của Lạc gia với bà, hơn nữa còn thông báo qua lễ tắm Phật họ vào kinh.

      Khúc lão phu nhân cũng lấy làm ngạc nhiên, trong lòng bà biết , với thế lực của phủ Bình Dương hầu, nếu năm đó có thể can thiệp việc Khúc tam gia tục huyền, hôm nay cũng có thể nhúng tay vào việc hôn của Khúc Thấm. Tuy bảo Khúc Thấm là tiểu thư Khúc gia, nhưng cũng chính là cháu ngoại của phủ Bình Dương hầu, Lạc lão phu nhân thương Khúc Thấm như vậy, ắt bạc đãi nó.

      Nghĩ tới đây, Khúc lão phu nhân nhịn được thầm thở dài.

      Tiếc là lão thái gia ra quá sớm, nếu như ông ấy cố chống đỡ thêm vào năm, có ông giúp đỡ, hẳn tại Khúc đại gia nhập các làm quan lớn rồi, mà chỉ là tiểu cửu khanh thôi đâu. Tuy rằng có thông gia là Phương gia, vẫn có quan hệ trợ giúp lẫn nhau với Khúc gia, dẫu lão thái gia nhà ấy nhập các, nhưng con cháu Phương gia rất đông, đợi Phương lão thái gia lui ra, chắc Khúc đại gia cũng có cơ hội mà nhập các.

      Cũng bởi tình trạng Khúc gia có chiều hướng sa sút, mới làm phủ Bình Dương hầu cậy thế đến vậy, ngay việc hôn của tiểu thư nhà mình, cũng phải dâng lên phủ Bình Dương hầu xem xét.

      Đủ các loại suy nghĩ nảy ra trong chớp mắt, Khúc lão phu nhân cười với Quý thị:

      - Vậy tốt quá, Loan nhi và Đại bá Nhị bá đều ở kinh thành , đến lúc các con vào kinh cũng có người chăm sóc, tuổi Loan nhi cũng lớn, ra ngoài thăm thú cũng tốt. Đến khi xác định việc hôn của Thấm nhi rồi, các con mới về cũng sao. Khúc lão phu nhân bắt đầu lần chuỗi tràng mười hạt gỗ đàn hương thơm ngát tay, tiếp:

      - Dù gì nữa Thấm nhi cũng là tiểu thư Khúc gia ta, thể để nó bị tủi thân được.

      Quý thị cười gật đầu, biết lão phu nhân ủng hộ họ vào kinh, trong lòng thở phào nhõm. Tuy lão phu nhân là người màng đến mọi việc trong nhà, nhưng dẫu sao cũng là bậc trưởng bối, nếu bà đồng ý, Quý thị cũng hay, chung là dù bốn phòng Khúc gia có viện riêng, danh nghĩa vẫn là người nhà.

      Lại trò chuyện với lão phu nhân lát, nghe báo có Khúc đại thái thái và Khúc tứ thái thái đến.

      Ngày cưới của Khúc Hàm trước lễ tắm Phật, tức ngày mồng năm đầu tháng tư, theo hôn kỳ càng lúc càng gần, Khúc đại thái thái cũng ngày càng khẩn trương, cả ngày ngừng vội vã như con quay, Khúc tứ thái thái cũng bị kéo đến giúp đỡ, nhưng Khúc tứ thái thái cũng là tự nguyện.

      Hai người nắm tay nhau đến, đương nhiên là vì việc hôn của Khúc Hàm, gặp Quý thị đến tự khi nào, Khúc đại thái thái biết trong lòng nên mấy khó hiểu, Khúc tứ thái thái ngược lại nhịn được liếc bà thêm mấy cái, chỉ là thấy vẻ bình tĩnh của Khúc đại thái thái, trong lòng nhịn được ngẫm nghĩ.

      *************************************************************

      Thu Uyển cư, Khúc Liễm để nha hoàn mang rương hòm gì đó cùng bạc ra tự mình kiểm kê.

      tiểu thư khuê các, Khúc Liễm trừ lĩnh tiền tiêu tháng từ quỹ công ra, những thứ khác đều là do trưởng bối ban cho, vốn riêng ít đến đáng thương. Nàng tính lại bạc tiêu tháng của mình, mười mấy năm qua, lại thêm mấy đồng vàng đồng bạc trưởng bối ban thưởng dịp lễ tết, cũng chỉ 1302 lượng, số tiền này đối với tiểu thư thế gia kỳ là rất lớn, vẫn là vì hai năm trước theo tỷ tỷ vào kinh, được chỗ phủ Bình Dương hầu cho bạc.

      Lúc Quý thị gả đến có hồi môn, vẫn là nhờ Khúc gia thấy mà đặt mua giúp ít, tuy những năm gần đây bà cũng có ý định để dành hồi môn cho hai con , nhưng bột đó gột nên hồ, chỉ dựa vào sản nghiệp chồng để lại cùng tiền tiêu tháng từ quỹ công, dẫu phải lo nghĩ vì bạc, nhưng cũng phải là giàu có.

      Kiểm bạc xong, lại kiểm mấy món trang sức và đồ sưu tầm được, Khúc Liễm nhanh chóng nắm được tình hình tài chính riêng của bản thân, thể cảm khái chút bản thân rất cố gắng rồi-so với Khúc Hàm, Khúc Thấm, Khúc Tịch, cũng coi là khá giả.

      Khúc Hàm có danh chi trưởng, Khúc Thấm có Lạc phủ, Khúc Tịch có tứ phòng, đều có thể lo cho họ, so ra, ai lo giùm nàng cả.

      Khúc Liễm hiểu tầm quan trọng của hồi môn đối với nữ tử ở thời đại này, nghĩ lại mình mới 12 tuổi, cuộc sống vẫn còn dài, cũng cần gấp gáp đến thế. Sau đó lại tìm hoa, tìm được bộ trang sức bảo thạch Lạc phủ tặng mấy ngày trước, định đem bộ trang sức này làm thêm trang cho Khúc Hàm.

      - Tiểu thư có muốn nô tỳ hỏi thử ngũ tiểu thư thêm trang gì cho đại tiểu thư ?

      Bích Xuân quan tâm hỏi, chỉ sợ Khúc Tịch cho thứ gì quá keo kiệt, đến lúc đó tỷ muội lại mất mặt.

      - cần đâu, đại tỷ biết tình trạng của ta, để ý.

      Khúc Liễm mới phùng má giả làm người mập đâu (ý chỉ việc quá khả năng)

      Hai nha hoàn nghe xong, nhìn nhau, đành phải thôi.

      Khúc Liễm kiểm tra xong tiền riêng của mình, lại sai Bích Xuân, Bích Hạ đem mấy đồ vật này bỏ lại vào rương hòm.

      Khi Khúc Thấm đến, thấy hai nha hoàn bận bịu, nhìn thoáng qua trong phòng, cười hỏi:

      - làm gì vậy?

      Khúc Liễm thấy tỷ tỷ đến, tự mình bưng trà cho tỷ ấy, tươi cười :

      - Đại tỷ sắp xuất giá, đến lúc đó ắt phải thêm trang cho tỷ ấy, nên muội tìm xem có gì thích hợp .

      Sau khi nghe xong, Khúc Thấm để trong lòng, xem khuôn mặt tươi cười tươi tắn dịu dàng của muội muội, hơi đăm chiêu.

      nghĩ tới Kỷ Lẫm và Chu Lang, nếu Từ Sơn nhìn lầm, dường như Kỷ Lẫm và Chu Lang còn chưa rời khỏi đây.

      Từ sơn chính là gia nhân của mẹ ruột Khúc Thấm Lạc thị, sau khi Lạc thị qua đời, Từ Sơn giúp đỡ quản lý của hồi môn của Lạc thị. Vì Lạc phủ can thiệp, hồi môn của Lạc thị sớm để lại hết cho Khúc Thấm, mà những gia nhân này đương nhiên cũng nghe lệnh Khúc Thấm, Khúc Thấm thỉnh thoảng dùng họ, rất tiện lợi để tìm hiểu việc bên ngoài.

      Vừa rồi khi Từ Sơn đưa sổ sách đến, bèn với Khúc Thấm chuyện ông mới gặp Kỷ Lẫm ở phủ Thường châu.

      Khúc Thấm rất đỗi quan tâm chuyện của hai người Kỷ Lẫm và Chu Lang, mấy ngày sau sinh nhật của Chúc lão thái quân, nghe Chúc Kiêm bọn Kỷ Lẫm cáo từ Chúc gia, vốn tưởng rằng họ hồi kinh, ngờ vẫn còn ở lại phủ Thường châu.

      Trước tiên kể đến ý định của Kỷ Lẫm khi đến phủ Thường châu, mà Chu Lang kia, biết thái độ của đối với Chúc Kiêm thế nào.

      Việc có thể làm đều làm, nếu Chu Lang vẫn biết bắt lấy cơ hội như kiếp trước, vậy là do và Chúc Kiêm có duyên phận, chẳng bằng từ nay về sau hai người quan hệ gì đến nhau nữa.

      Nhưng từ sau khi biết được từ muội muội việc Kỷ Lẫm tặng nó khối huyết ngọc, Khúc Thấm đối với việc Kỷ Lẫm đến phủ Thường châu lần này, nhịn được có suy đoán.

      Bấy giờ, Kỷ Lẫm hẳn biết nó và muội muội có hôn ước, nên đặc biệt đến phủ Thường châu gặp con bé.

      Kỷ Lẫm là người biết tính toán, nếu thích, dù là hôn ước bề định ra, cậu ta cũng có cách để giải trừ. Nếu thích, ai cũng đừng mong phá hoại.

      còn nhớ kiếp trước từng nghe muội muội qua, thực ra hồi bé nó và Kỷ Lẫm từng gặp mặt, nhưng đó là lúc phụ thân qua đời, muội muội bị kinh sợ, Khúc gia khi đó rối loạn, được Lạc gia đón đến kinh thành, cũng ở cạnh cha nương, mà Quý thị là người dùng được, đệ đệ mới hai tuổi, cũng ai chú ý có những người nào đến. Có lẽ tuổi muội muội cũng còn , nên đúng là nhớ được cậu ta.

      Đây chính là duyên phận còn gì.

      Song, tình hình thực tế lúc phụ thân qua đời ra sao, còn phải tìm được người phụ tá bên cạnh phụ thân lúc còn mạnh khỏe kia, mới có thể hỏi cho ràng được.

      **************************************************************

      Hai thiếu niên mà Khúc Thấm nghĩ đến giờ dừng chân trong gian khách điếm ở phủ Thường châu, ở được mấy ngày.

      So với Kỷ Lẫm cách mấy ngày lại lên chùa Tể Minh bái phỏng Minh Phương đại sư, Chu Lang lại khắp phố lớn ngõ , vẻ du sơn ngoạn thủy, sau đó nhân tiện rẽ vào Chúc gia ở ngõ Song Đào, định nhìn trộm.

      Hôm nay, Chu Lang nghe Kỷ Lẫm ra khỏi cửa, bèn hăng hái bừng bừng đến tìm cậu, tìm được Kỷ Lẫm uống trà dưới giàn nho.

      Thiếu niên ngồi giữa cây xanh gió mát, xinh đẹp trong trẻo, giống kẻ phàm trần.

      - Huyên Hòa à, ngươi định khi nào hồi kinh vậy?

      Kỷ Lẫm uống trà, hương trà nồng đậm, thoang thoảng bay lên, lấy khứu giác của Chu Lang, có thể ngửi ra trà này hình như hoàn toàn khác với loại trà thường ngày họ uống, được là cảm giác gì, chỉ cảm thấy thoải mái thanh thản, cũng muốn nếm thử.

      - Qua lễ tắm Phật .

      Kỷ Lẫm ôn hòa điềm đạm lên tiếng, dáng dấp cúi đầu uống trà, cực kỳ xinh đẹp như bức tranh.

      - Ta còn có việc thỉnh giáo Minh Phương đại sư, vả lại có lời của tổ mẫu, đem kinh thư chép thay tổ mẫu dâng lên Phật tổ trong lễ tắm Phật ở Tể Minh tự, rồi hẳn hồi kinh mà.

      Nghe là do Trưởng công chúa Thục Nghi dặn dò, Chu Lang chút hoài nghi, sau khi gãi đầu, rốt cuộc nhịn được đỏ mặt hỏi:

      - Huyên Hòa, ta hỏi ngươi, ngươi thấy vị tam tiểu thư nhà Chúc gia kia thế nào?

      - Ta chưa gặp qua, làm sao mà biết được?

      Kỷ Lẫm lạnh nhạt .

      Chu Lang hơi nóng vội, vội hỏi:

      - Ta phải hỏi ngươi cái này, ta muốn , nếu ta muốn lấy nàng ấy làm vợ, ngươi xem...

      - E là Trữ vương phi đồng ý.

      Kỷ Lẫm thẳng.

      Chu Lang ngay lập tức thấy mệt mỏi, ngồi ngẩn ngơ tại chỗ như khúc gỗ.

      Kỷ Lẫm để ý đến cậu ta, tiếp tục an tĩnh uống trà, ánh mặt trời rọi qua giàn nho, tạo thành nhiều vệt nắng.

      Bất thình lình, Chu Lang nhảy dựng lên:

      - Ta phải tranh thủ thử xem, nếu ngay cả chút cố gắng cũng có, ta còn là nam nhân sao?

      Kỷ Lẫm nhìn , đôi mắt đen trong trẻo thấu hiểu, khẽ cười thành tiếng.

    3. Sương đêm

      Sương đêm Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      69
      vào là có chương mới luôn thanks bạn nhé <3<3<3<3<3
      cacmons thích bài này.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Cầu xin các nàng giúp ta soát lỗi với nha!:yoyo44: Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Chương 22

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Hôn kỳ của Khúc Hàm càng lúc càng gần, Khúc gia xưa nay vốn yên tĩnh (nguyên văn: điệu thấp) cũng náo nhiệt hẳn lên, mấy nhà thế giao, có quan hệ thông gia với bàng chi của Khúc gia nhộn nhịp đến chúc mừng.

      Chỉ có điều, Khúc đại lão gia thể rời kinh gấp trở về chủ trì hôn lễ cho con được.

      - Đại bá về tham dự hôn lễ của Đại tỷ sao?

      Khúc Liễm có phần ngạc nhiên hỏi.

      Khúc Hàm là đích trưởng nữ của chi trưởng đó, cũng là vị tiểu thư đầu tiên của Khúc gia xuất giá, vả lại còn gả cho đích trưởng tử Phương gia, ngày sau chính là con cháu trong nhà(nguyên văn: tông tử), Khúc đại gia giờ là trưởng tộc Khúc gia, dẫu sao cũng nên về chuyến, lẽ có việc gì ở kinh thành khiến đại bá thể rời ư?

      Khúc Loan nhấp ngụm trà, gật đầu :

      - Hạo ca bác cả về được, thể xin nghỉ phép được, may là trong nhà còn có Trạch đại ca, ra cũng sao đâu.

      Khúc Trạch năm nay 18 tuổi, coi như là người trưởng thành rồi, tiễn muội muội xuất giá cũng được.

      Tuy biết vì sao Khúc đại gia về, nhưng thấy Khúc đại thái thái có hành động hay chút vẻ nào khác thường, mọi người cũng chỉ có thể tin vào lời giải thích bề ngoài kia. Khúc Liễm lại có mắt nhìn hơn người, len lén quan sát Khúc Thấm, phát lúc Khúc Thấm nghe đệ đệ , có vẻ hơi phản đối.

      Được rồi, e là phải có chuyện gì khuất tất bên trong đây.

      Quả thực là có nội tình, theo Khúc Thấm được biết, vốn đại bá của họ sắp xếp mọi việc thỏa đáng, lần này trừ về tham dự hôn lễ của con ra, còn nhân tiện chủ trì việc tu sửa từ đường, ngờ trong triều đúng lúc phát sinh vụ án đặc biệt quan trọng, tạm thời bị giữ lại, có cách nào thoát thân. Về phần vụ án này... Đến giờ còn có chút tin tức nào, sau này khi Khúc Thấm vào kinh, đến Lạc gia làm bạn với Lạc lão phu nhân, mới mơ hồ nghe được mấy vị cữu cữu lén câu, hình như là có liên quan đến việc Tĩnh An thân vương qua đời.

      Tĩnh An thân vương này vốn là thái tử thời tiên đế, sau này vì phạm sai lầm mà bị phế, giam lỏng trong cung, ngờ mới mấy năm mất. Tiên đế chịu đả kích này, lâu sau cũng băng hà, mới để đương kim hoàng đế thượng vị.

      Khúc Thấm vốn để chuyện này trong lòng, giờ lại liên tưởng đến việc gì đó, sắc mặt hơi trầm.

      Khúc Liễm trông thấy mà trái tim run run, cảm thấy tỷ tỷ có lẽ biết được có việc gì tốt sắp xảy ra, chẳng lẽ có liên quan đến việc địa bá lần này về được? Trăm ngàn lần đừng nha, nếu xong mất.

      Tuy Khúc đại gia về được, nhưng hôn lễ vẫn tiếp tục được cử hành.

      Người Phương gia đón dâu trực tiếp xuất phát từ Giang Bắc, đến trước hôn lễ, sau đó lại cho người đến thúc giục việc trang điểm.

      Ngày mai, Khúc Hàm xuất giá, cả Khúc gia vô cùng náo nhiệt, mãi đến khi có người Phương gia dẫn dâu đến, rồi đến tiếp đãi khách khứa xong, Khúc gia mới khôi phục tĩnh lặng thường ngày.

      Sau khi Khúc Hàm xuất giá, còn hai ngày nữa là lễ tắm Phật, qua lễ tắm Phật, họ liền phải xuất phát vào kinh.

      Khúc Liễm sớm biết ngày họ xuất phát, nhưng tiếp đó lại thầm với tỷ tỷ:

      - đợi đại tỷ lại mặt sao? Bên đại bá mẫu sao chứ?

      Khúc Thấm thờ ơ :

      - Từ Bắc Giang thuyền đến phủ Thường châu cũng phải mất 7, 8 ngày đường, hẳn 1 tháng sau đại tỷ mới lại mặt, chúng ta cũng chờ được, đại bá mẫu cũng biết, có phần thông cảm, cần lo lắng.

      Rồi nựng mặt của nàng, cười :

      - Muội ấy, con bé này, cũng đừng lo lắng hết việc này đến việc khác thế, cứ để đầu óc thanh thản , sao đâu.

      Khúc Liễm hiểu bản thân vốn hề lo lắng,mà là mẫu thân nàng quá nhọc lòng, mãi bên tai nàng, là đứa con ngoan ngoãn hiếu thảo, đương nhiên phải giúp bà rồi.

      Khúc Lấm lại nghĩ muội muội thường ngày trông an tĩnh dịu dàng, kỳ thực là người có tính hay lo nghĩ lại mẫn cảm, cũng giống như Quý thị, may mà từ bé che chở, nghiêm khắc quản giáo, mới khiến nó trưởng thành như Quý thị, nếu muội muội mà lớn lên giống hệt Quý thị, nhất định điên mất.

      Khúc Thấm lại nựng khuôn mặt nhắn bầu bĩnh của nàng, cảm thấy dễ chịu, nhịn được lại nựng thêm , mãi đến khi mắt nàng trở nên ngập nước, mới cười ;

      - Được rồi, muội cần quan tâm đến việc này, có tỷ đây mà. Đúng rồi, bên muội dọn dẹp thế nào rồi? có gì khó khăn chứ?

      Vẫn lo nha hoàn bà tử bên phòng muội muội hữu dụng, quên này quên nọ, nóng lòng muốn chính mình đến xem, sắp xếp mọi việc ổn thỏa hết mới được.

      Dù có trọng sinh, Khúc Thấm vẫn luôn là người thương quan tâm đến mọi người trong nhà.

      Khúc Liễm vội ngừng gật đầu, tỏ vẻ mình sai người thu xếp xong xuôi rồi, châu báu trang sức y phục thường dùng gì đó xếp vào rương hết rồi, bỏ sót gì đâu.

      Khúc Thấm hài lòng gật đầu, rồi lại chạy sang chỗ đệ đệ.

      Khúc Liễm thấy dáng vẻ nữ chiến binh của tỷ ấy, đột nhiên phát , tỷ tỷ tuy có tình cảm căm ghét phức tạp đối với kinh thành, nhưng hễ nhắc đến việc vào kinh, là tinh thần tăng vọt, cũng biết tương lai sắp phải đối mặt với chuyện gì nữa.

      Bận rộn vài ngày, tất cả những gì cần chuẩn bị được thu xếp ổn thỏa, cuối cùng họ cũng xuất phát.

      Biết họ sắp vào kinh, người có quan hệ thân thiết với Khúc gia đều đặc biệt gửi quà đến theo đúng lễ nghĩa, tỷ muội Chúc Kiêm Chúc Gia cũng tặng lễ vật cho hai tỷ muội Khúc Liễm.

      Đến ngày xuất phát, Quý thị dẫn con cái đến chào tạm biệt Khúc lão phu nhân, mọi người ở bên ngõ Bình An này đều tập trung ở Hạc Minh đường của Khúc lão phu nhân, Khúc đại thái thái, Khúc tứ thái thái, Khúc tứ gia, còn có mấy huynh đệ tỷ muội Khúc gia, tặng quà chia tay cho nhau, còn việc từ biệt thế nào cần đề cập đến.

      Tạm biệt người trong nhà xong, đoàn người mới xuất môn, hai huynh đệ Khúc Trạch và Khúc Hạo đích thân đưa họ đến bến tàu rời phủ Thường châu.

      Lần này họ vào kinh, bằng thuyền dành cho quan lại của Khúc đại gia, Khúc đại thái thái còn đặc biệt mang theo danh thiếp của Khúc đại gia, như thế cũng an toàn hơn chút, miễn là mấy kẻ cướp thuyền có ánh mắt mà thấy thuyền cho quan cũng có can đảm tùy tiện gây chuyện, ra an toàn hơn nhiều so với thuyền buôn bình thường.

      Quý thị dẫn hai con lên thuyền trước, còn Khúc Loan ở lại cảm tạ hai huynh đệ Khúc Trạch đưa tiễn.

      Gương mặt tròn trĩnh đầy thịt của Khúc Hạo rất hâm mộ nhìn Khúc Loan, :

      - Đến mùa thu, ta cũng cùng nương vào kinh, khi ấy huynh đệ chúng ta gặp lại nhau rồi còn cùng học nữa. Đệ nhớ phải chăm chỉ đọc sách đó, đừng bị kinh thành phồn hoa thu hút, những nơi nên , xao nhãng bài vở, đệ phải biết, sau này tam thẩm vào hai vị tỷ tỷ còn phải dựa vào đệ . Nhưng cũng đừng học hành quá sức, cả ngày như tiểu nương bước ra khỏi cửa, nhân mấy ngày này, đệ hãy cố mà làm quen với kinh thành, đợi khi ta vào kinh, đệ phải dẫn ta tham quan phen nhé...

      - A Hạo!

      Khúc Trạch lên tiếng khiển trách, cảm thấy đệ đệ này càng càng kỳ cục, Khúc Loan cũng phải đến kinh thành để chơi, hơn nữa với tính tình thông minh chững chạc của Khúc Loan, cần ai thúc giục cũng rất chuyên cần học tập, chẳng giống đệ đệ bị mẫu thân chiều hư. Lại càng đến nếu việc hôn của Khúc Thấm có gì ngoài ý muốn được định ra, đến mùa thu họ hẳn về rồi.

      Khúc Họ lén nháy mắt với Khúc Loan sau lưng đại ca, Khúc Loan thấy vậy phì cười.

      Nó và Khúc Hạo tuổi tác tương đương, cùng nhau học ở tộc học, thường ngày cũng khá thân thiết, đương nhiên tình cảm còn gì phải bàn, Khúc Hạo chuyện với nó cũng kiêng kỵ gì.

      Đợi đến lúc thuyền sắp khởi hành, Khúc Hạo thừa dịp Khúc Trạch chú ý, lại ghé vào tai Khúc Loan :

      - A Loan, đệ có còn nhớ hai vị công tử đến từ kinh thành gặp vào dịp sinh nhật Chúc lão thái quân ? Chính là hai người họ Chu với họ Kỷ kia ấy, Kỷ công tử kia là quân tử như ngọc, dáng dấp rất dễ nhìn. Nghe bọn họ cũng hồi kinh vào mấy ngày này, nếu họ chậm, chừng các đệ có thể gặp được đường đấy.

      Khúc Loan có phần sửng sốt, thấp giọng hỏi:

      - Huynh bọn họ sao... Huynh thế nào mà biết được?

      Tuy Chúc gia hết sức che giấu thân phận của Chu công tử và Kỷ công tử, nhưng nhìn cách ăn và phong thái, còn có thái độ cung kính của người Chúc gia đối với họ, ít nhiều có thể đoán được thân phận họ tầm thường, nhưng sao Khúc Hạo lại nhắc đến họ, còn biết cả lộ trình của họ chứ?

      Khúc Hạo cười hì hì :

      - Đệ đừng xem thường huynh, huynh biết còn nhiều việc hơn nữa kìa. Đến lúc đường nếu có gặp, đệ nhất định phải thận trọng mà bắt lấy cơ hội tốt này... Thôi, nếu quá chủ động lại là tốt, vẫn cứ cư xử giao tiếp như bình thường .

      Khúc Hạo quyết định nên chỉ bậy làm gì, ngộ nhỡ dạy hư Khúc Loan, hai vị tỷ tỷ của Khúc Loan nhất định tha cho cậu ta.

      Đừng thấy Khúc Liễm dịu dàng kiều, nhưng đánh người cũng kém ai, Khúc Hạo lại là đứa nghịch ngợm, trước kia ít lần xúi giục Khúc Loan trốn học, sau khi bị Khúc Liễm biết được, trực tiếp dẫn người đến đánh cậu ta. Đến giờ cậu ta vẫn còn nhớ cảm giác bị đôi tay nho trắng trẻo đó nện lên người đau đớn đến thế nào, so ra, Khúc Thấm chỉ là người lạnh lùng mà quan sát, tuy cũng giáo huấn cậu ta phen, nhưng cũng chỉ là chuyện sắc bén hơn chút thôi, dù sao vẫn tốt hơn nhiều so với Khúc Liễm thích động tay chân kia.

      Khúc Loan đem lời cậu ta để ở trong lòng, cười cười, thấy sắp đến lúc, bèn cáo từ cùng họ.

      Đến lúc nó trở lại thuyền, vào khoang thuyền, liền thấy các nha hoàn bà tử sắp xếp rương hòm, dọn dẹp hành lý, còn mẫu thân và hai tỷ tỷ chắc vào khoang trong nghỉ ngơi rồi.

      Khúc Loan đến thăm mẫu thân trước, rồi lại sang phòng của hai tỷ tỷ, thấy cả hai tỷ tỷ đều ở trong phòng đại tỷ, cùng uống canh bách hợp hạt sen (1).

      Thấy nó đến, Khúc Thấm vội bảo nó đến uống canh, cười hỏi:

      - Hai đường huynh gì với đệ vậy?

      Khúc Loan vừa uống canh vừa đáp:

      - Cũng có gì quan trọng, chỉ là luôn dặn dò đệ, để đệ chăm sóc cho mọi người tốt thôi.

      Khúc Thấm khẽ cười, hỏi nữa.

      Đến khi uống canh xong, Khúc Thấm giục đệ đệ muội muội nghỉ ngơi, với đệ đệ:

      - Tuy thuyền quan rất êm, nhưng thuyền thích hợp đọc sách quá nhiều, đỡ phải khó chịu say sóng, việc học hành nên vội vã nhất thời...

      Khúc Loan lớn chừng này, đây là lần đầu tiên thuyền ra khỏi phủ Thường châu, Khúc Thấm lo nó bị say sóng.

      Đương nhiên là Khúc Loan đồng ý.

      Đến giờ ngọ, Khúc Liễm ngủ trưa tỉnh dậy, liền nghe nha hoàn , Quý thị bị say sóng, may mà Đại tiểu thư sớm chuẩn bị, sai người pha trà chanh, Quý thị mới nôn quá nhiều.

      Khúc Liễm vội thăm mẫu thân.

      ngờ Khúc Thấm ở đó, ngồi bên giường chuyện với Quý thị. Tinh thần Quý thị có vẻ được tốt, sắc mặt hơi tái xanh, dễ thấy là rất khỏe. Khúc Liễm nghĩ nghĩ, phát ra mình cũng là lần đầu tiên thuyền giống mẫu thân mà, ngờ mẫu thân lại say sóng, rồi nhìn Khúc Thấm như có tính toán gì đó, trong lòng có phần sáng tỏ.

      - Nương sao chứ?

      Khúc Liễm ngồi chiếc ghế nha hoàn vừa đem tới, lo lắng hỏi.

      Tinh thần của Quý thị tốt lắm, chuyện lát cũng mệt mỏi:

      - Nương sao, ít nhiều nhờ tỷ tỷ con nhờ người pha trà chanh, mới quá khó chịu, e là vài ngày mới quen được. Các con cần lo lắng, nương nhanh chóng khỏe lại thôi.

      xong, nhịn được hơi áy náy, cảm thấy để các con phải săn sóc cho mình, làm cho trong lòng bà có chút băn khoăn.

      Tuy Khúc Liễm lo lắng, nhưng thấy Khúc Thấm chăm sóc chu toàn, đành phải nén lại.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      (1) Canh bách hợp hạt sen là món canh truyền thống của người Hán, nấu bằng hạt sen, nấm trắng ( loại nấm quý, có nguồn gốc từ Đồng Giang) làm thành hình hoa bách hợp, vừa dinh dưỡng lại vừa đẹp mắt. Món canh này tốt cho phổi, người bị nhức đầu và trị ho, nổi tiếng là món ăn tốt cho sức khỏe dành cho mọi lứa tuổi.

      (Theo Baidu)
      [​IMG]

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 23:

      Chuyển ngữ: Cacmons

      Cũng may, vài ngày sau, tuy sắc mặt của Quý thị vẫn chưa được tốt lắm, nhưng bị say sóng quá nặng nữa, chỉ là luôn mệt mỏi, tinh thần cũng được tốt mà thôi.

      Còn muốn để bà khỏe hẳn, e là phải xuống thuyền, bằng biết mình thuyền, dù có lướt sóng vững vàng như đất bằng nữa, cũng luôn buồn nôn khó chịu theo bản năng, e là làm được.

      Để phân tán chú ý của Quý thị, Khúc Liễm gọi thêm mấy nha hoàn đến cùng nhau chơi bài.

      Thoạt đầu chỉ có Khúc Liễm và mấy nha hoàn chơi, còn Quý thị biết luật chơi ngồi cạnh xem, rồi khi Khúc Thấm sang thăm Quý thị, chẳng biết làm sao mà bị muội muội kéo vào cùng chơi, cuối cùng là Khúc Loan cũng vì đến thăm Quý thị mà bị kéo luôn vào sòng.

      Thành ra, nhà bốn người gặp nhau sòng bài, người thua phải uống nước ô mai (1) đặc thêm gì cả.

      Lúc đầu khi Khúc Liễm đưa ra hình phạt này, chỉ quy định người thua phải uống nước ô mai, mọi người để ý, nước ô mai thực là đồ giải khát tốt, hè năm nào cũng uống, tuy giờ mới là cuối tháng ba, nhưng thời tiết cũng dần nóng lên, uống chén cũng sao, còn bằng nửa chén rượu. Nhưng khi Khúc Loan là người thua đầu tiên, Tần ma ma bưng chén nước ô mai lên, do vô ý, Khúc Loan định hơi uống cạn như ngày thường chưa kịp nuốt xuống phải phun ra.

      Khúc Loan trước giờ là đứa bé được giáo dục tốt, tuy tuổi lớn, học được vài năm, hiểu được người trí thức cần phải chú trọng những gì, nên hôm nay trong lúc chút đề phòng, có hành vi vô cùng khác biệt với hình tượng hàng ngày, làm Quý thị sững sờ.

      Khúc Loan chỉ phun cả nước ô mai trong miệng, mà cả khuôn mặt cũng cau lại như con chó thèm ăn bánh bao (vâng, nguyên văn so sánh của tác giả đấy ạ!!! '''o_o).

      Khúc Liễm thấy thảm trạng của đệ đệ, vẻ mặt thê thảm đến nỡ nhìn kia, dường như đành lòng mà mở miệng.

      Kiếp trước Khúc Thấm từng gặp qua chuyện này, cảm thấy muội muội thực đúng là người thích đùa, cũng chỉ có nó mới nghĩ ra được cái kiểu trêu người này thôi.

      Thế nhưng, miễn thú vị là được.

      Lần vào kinh này, làm nhớ lại chuyện vào kinh ở kiếp trước, nhưng kiếp trước vì có ngã xuống nước rồi sinh bệnh, vẫn khỏe cho đến khi qua hôn lễ của Khúc Hàm, do đó ngoại tổ mẫu cũng có phái Thượng ma ma đến phủ Thường châu thăm nom, bảo phải vào kinh sớm. Mãi đến mùa thu, Lạc gia mới cho người đến đón , vậy nên họ mới cùng nhà Khúc đại thái thái thuyền mà vào kinh.

      Khi ấy, Quý thị cũng bị say sóng thế này, nôn rất nặng, sau cùng Khúc Liễm gọi mọi người đến đây cùng nhau chơi bài là để dời chú ý của Quý thị , bấy giờ nước ô mai cũng là vũ khí lợi hại.

      Nghĩ thế, ý cười nén nổi tràn ra đuôi mắt khóe mày của Khúc Thấm, khuôn mặt bởi luôn tuân thủ khuôn phép lẽ nghi mà có vẻ đoan trang trở nên tươi đẹp như mẫu đơn nở rộ, tỏa ra khí phái rực rỡ của riêng .

      Vì chuyện Khúc Loan vừa gặp phải, kế tiếp mọi người chơi bài đều cẩn thận hơn, thực chẳng ai muốn nếm cái vị chua đến ê cả răng của nước ô mai kia.

      Quý thị là người bị thua thứ hai, cũng uống chén nước ô mai đặc , dù là bà bị say sóng nên buồn nôn, thích ăn mấy thứ có vị hơi chua, nhưng cũng chịu nổi vị chua lét thế này.

      Rồi sau đó Khúc Thấm cũng thua, cũng phải uống nước ô mai.

      Đánh mấy bàn, tất cả mọi người có thắng có thua, còn ba người Khúc Loan, Khúc Thấm và Quý thị lần lượt đều phải uống nước ô mai, mấy nha hoàn bà tử đứng cạnh bưng nước ô mai xem mà cười to.

      Chỉ có Khúc Liễm là toàn thắng bại.

      - Nhị tỷ sao mà cứ thắng hoài vậy?

      Khúc Loan khỏi nghi ngờ nhìn nhị tỷ nhà mình, cảm thấy hết sức bình thường.

      Quý thị cũng biết con có phần quá lợi hại, vậy mà nãy giờ chưa từng thua lần nào.

      Trái lại Khúc Thấm lại rất bình tĩnh, kiếp trước đánh bài với muội muội thua ít lần, hơn nữa muội muội còn có chỗ khen đó là đánh bài rất ít khi thua, mặc kệ nó bắt được bài tệ thế nào, cũng là người cuối cùng. Nếu phải nó có khả năng tính nhẩm cao siêu, nhất định là vận may quá tốt.

      Khúc Liễm thản nhiên nhìn họ, cười hì hì :

      - Đó là bởi vì tỷ may mắn thôi!

      Khúc Loan phục, đòi chơi tiếp hết bàn này đến bàn khác.

      Đánh từ bình minh đến khi ngoài trời tối đen, sau khi nghe nha hoàn bẩm giờ, Quý thị cả kinh, ngờ thời gian trôi nhanh như vậy, lo việc nghỉ ngơi của mấy đứa tre bị ảnh hưởng, vội bỏ bài trong tay xuống, :

      - Được rồi, cũng muộn, các con nên nghỉ thôi.

      Sau khi nghe xong, ba tỷ đệ ngoan ngoãn mà vâng lời.

      Thường ngày họ đều là người biết tự kiềm chế, ham chơi bất kham, nếu vì thân thể Quý thị khỏe, phải dời chú ý của Quý thị , cũng đánh bài lâu như vậy, giờ thấy sắc mặt Quý thị quá khó chịu như mấy hôm trước nữa, có lẽ hiệu quả của biện pháp này tồi.

      Rồi mọi người đều an giấc.

      Mấy ngày tiếp theo cũng vậy, ban ngày Khúc Liễm đều đến phòng Quý thị chăm sóc cho bà, cùng bà đánh bài, hai mẹ con cùng thêu thùa, hoặc chút chuyện thường ngày, tượng Quý thị say sóng cũng tốt hơn nhiều. Khúc Thấm cũng theo sang, tuy thời gian lâu bằng Khúc Liễm, nhưng cũng rất quan tâm Quý thị, khiến Quý thị vô cùng cảm động.

      Ngược lại Khúc Loan cùng đánh bài từ sáng đến tối như hôm đó nữa, mà là sau khi đến thăm Quý thị, thấy thân thể bà còn khó chịu nữa, về khoang thuyền của mình mà bắt đầu đọc sách, khi mệt mỏi, đứng boong thuyền ngắm cảnh, hoặc buông câu, tạm nghỉ ngơi chốc lát.

      Cuộc sống thuyền cũng hơi nhàm chán, may là người nhà ở bên nhau, tuy Khúc Loan và Quý thị chưa từng xa nhà, nhưng đường có Từ Sơn lo liệu, bọn họ thường đưa Khúc Thấm vào kinh, nên đương nhiên là có kinh nghiệm, mọi việc đường đều quản lý ngăn nắp, mỗi lần cập bến bổ sung nước và lương thực, còn có thể dạo trong thành mua ít món ăn vặt đặc sắc của địa phương đó, đường cũng hề gấp gáp, có phần tiêu dao (nghĩa là bị ràng buộc).

      Thuyền được bảy tám ngày, khi tới phủ Thanh châu, Khúc Loan muốn cùng quản mua đồ dùng sinh hoạt xuống thuyền, vào dạo thành Thanh châu.

      Quý thị và Khúc Liễm đều hơi lo lắng, Khúc Liễm nếu ở đại đệ đệ chỉ là học sinh tiểu học thôi, lại phải đảm đương vị trí trụ cột trong gia đình, lo lắng cho nó.

      Khúc Thấm nghĩ sơ, bèn đồng ý, cười với Từ Sơn:

      - Giao thiếu gia cho thúc đấy, thúc nhớ phải trông nom nó cho tốt nhé, đừng có để nó xảy ra chuyện gì.

      Rồi lại với Khúc Loan:

      - Đọc vạn quyển sách bằng nghing dặm đường, đệ nghĩ rất đúng, dù sao cũng nên suốt ngày giam mình trong phòng đọc sách rồi trở thành con mọt sách cổ hủ được, nếu muốn dạo, vậy nhớ phải tuân theo sắp xếp của Từ quản , được tự ý loạn nha!

      Khúc Loan nở nụ cười với tỷ tỷ:

      - Mọi người cứ yên tâm , con nghe theo bố trí của Từ quản , chạy loạn đâu.

      Thấy Khúc Thấm đồng ý, Quý thị cũng dám phản đối, chỉ có thể thôi.

      Khúc Liễm thấy xấu hổ, nàng luôn quên mất khác biệt về thời đại, đệ đệ trong mắt tỷ tỷ là nam nhân duy nhất trong nhà, sau này chống đỡ tam phòng của họ, nên vô thức đối xử với nó như người lớn, dành cho nó tôn trọng, rất xem trọng ý kiến của nó, vì tuổi nó còn mà tự ý quyết định việc nó làm.

      Xem ra trong việc giáo dục đệ đệ, nàng vẫn nên nghe theo vị tỷ tỷ biết sống được bao nhiêu năm ở kiếp trước rồi trọng sinh này .

      Khúc Loan rất lâu, ai ngờ lúc về còn dẫn theo cả mấy người nữa về.

      Lúc thấy thiếu niên cẩm y như ngọc được đệ đệ mời lên thuyền kia, cả người Khúc Liễm cảm thấy xong rồi.
      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
      Chú thích : nước ô mai
      [​IMG][​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :