1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thâm tình tựa như cạn - Úy Không - 55/72

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 48
      Edit :Michellevn


      Giang Mạn cười kéo tay :" phải kêu em làm cơm ngon chờ về hay sao ? Em còn làm bàn tiệc lớn nữa cơ đấy, ngày hôm nay chắc cũng ăn uống đàng hoàng, vậy chút nữa phải ăn cho bằng sạch đó ."

      Lúc hai bàn tay nắm lấy nhau, Trình Khiên Bắc nhận thấy ngón tay có phần thô ráp liền cúi xuống nhìn thấy ngón trỏ tay trái quấn miếng băng urgo. chạm tay vào khẽ hỏi :" Sao thế này hả ?"

      Giang Mạn cúi đầu nhìn, qua loa trả lời:" Lúc thái rau cẩn thận cắt vào, vết thương thôi mà, sao đâu."

      phải là con bé con ngơ ngáo đến thái rau mà cũng có thể cắt vào ngón tay, chỉ là hôm nay chờ đợi trong lo lắng, khó tránh khỏi tập trung tư tưởng, để ý chút là bị lưỡi dao xẹt qua đoạn .

      Trình Khiên Bắc gì, chỉ cúi đầu nhìn tay , ngón cái nhàng ve vuốt phía miếng urgo. Ngón tay thuôn dài trắng nõn, là đôi bàn tay chưa từng trải qua mưa gió dãi dầm, vậy mà giờ đây lại đấu tranh cùng trong cơn bão.

      Khoảnh khắc này, bỗng dưng có chút sợ hãi, sợ hãi bản thân mình đáng được đối đãi như vậy.

      Cho đến khi hai người bước tới trước bàn ăn, mới ngước lên nhìn sang .

      Giang Mạn thấy vẻ mặt đột nhiên có phần kỳ lạ, chỉ những món ăn ra hình ra dạng mặt bàn, chớp chớp mắt mỉm cười bảo :" Thấy sao nào ? Có chút phong cách của bếp trưởng hả ?"

      Ánh mắt Trình Khiên Bắc di chuyển xuống mặt bàn, cười gật gật đầu :" Quá lợi hại rồi ."

      Giang Mạn cười lên có chút đắc ý :" Nhanh rửa tay rồi lại ăn nào, sắp nguội hết rồi."

      Bé ngoan Trình Khiên Bắc vâng lời rửa tay, khi quay trở lại bàn ăn, Giang Mạn đơm cơm xong cho . cầm đũa lên, nhìn người phụ nữ trước mặt, mãi mà chẳng nhúc nhích cũng hề gì.

      Giang Mạn nhận ra, ngước đầu kỳ quái hỏi :" Sao vậy ?"

      Trình Khiên Bắc mấp máy môi ngập ngừng, muốn lại thôi.

      Giang Mạn cười :" Rốt cuộc là sao thế hả ?"

      Trình Khiên Bắc khẽ cong khóe miệng, lộ ra nụ cười yếu ớt, nhàn nhạt mở miệng :" chưa từng làm chuyện phạm pháp."

      Giang Mạn gật đầu :" Em biết chứ !"

      " Nhưng....." Trình Khiên Bắc," từng làm số chuyện tốt."

      Giang Mạn bằng giọng để ý lắm :" Ừm, em cũng biết."

      " , em biết." Trình Khiên Bắc

      Giang Mạn bình tĩnh nhìn , chờ tiếp.

      Thế nhưng Trình Khiên Bắc lại chỉ cười cười, cúi đầu né tránh ánh mắt và chuyển đề tài :" Ăn cơm !"

      Giang Mạn nhìn sau lúc yên lặng bảo :" Chẳng có ai là phạm phải sai lầm cả, em cũng phải người bảo vệ đạo đức." Dừng chút lại cười bảo." Thực ra con người em ích kỷ lắm, chỉ cần đối với em chưa làm sai chuyện gì như thế là đủ rồi.

      Tay cầm đũa của Trình Khiên Bắc hơi dừng lại, chầm chậm ngẩng đầu nhìn bằng nét mặt khó đoán, nhưng lại gì.

      Giang Mạn mỉm cười có chủ ý và hỏi :" Chẳng lẽ làm chuyện gì có lỗi với em sao ?"

      Trình Khiên Bắc cũng khẽ cười đáp lại :" Vậy phải xem đó là chuyện gì ."

      " Ví như lúc chúng mình bên nhau mà tìm người phụ nữ khác ấy?"

      Trình Khiên Bắc bật cười :" Cái này ngược lại có."

      Giang Mạn :" Vậy phải rồi."

      Sau hồi yên lặng, Trình Khiên Bắc hỏi bằng giọng thăm dò :" Vậy ngoài chuyện này ra, những việc khác đều thành vấn đề hả ?"

      Giang Mạn ngẫm nghĩ, trả lời :" Dĩ nhiên phải, em thích người khác lừa dối em, tất nhiên là dối thiện chí sao, nhưng nếu như cố tình lừa dối chắc chắn em tha thứ cho điều đó." xong nhướng mày lên với ," lừa dối em cái gì chưa ?"

      Trình Khiên Bắc nhìn mắt , cười nhàng :" ........ có."

      ***

      Mặc dù phải ở Sở cảnh sát ngày, nhưng sóng gió của Trình Khiên Bắc phải còn lâu mới kết thúc. Vụ án Vương Hạo Thiên rửa tiền liên quan rất rộng, chỉ là mắt xích trong đó, tuy rằng trước mắt có chứng cớ nào cho thấy Trình Khiên Bắc liên quan đến vụ án, nhưng căn cứ vào quan hệ của và Vương Hạo Thiên, nghi ngờ về vẫn còn tồn tại, cho nên bị hạn chế xuất cảnh, và phải phối hợp điều tra bất cứ lúc nào.

      Nhà họ Diệp thừa thắng xông lên, liền thả cho truyền thông biết bao nhiêu là tư liệu giả, điều này hoàn toàn áp đảo Trình Khiên Bắc trong dư luận.

      Quỹ số bảy đương nhiên cũng chịu ảnh hưởng lớn, nhưng may mắn thay là công ty đầu tư, phải công ty sản xuất. Mà danh tiếng của người đầu tư thiên thần, ảnh hưởng đối với công ty đầu tư là vô cùng hạn chế. Cho nên tổng thể mà , ngoài việc tạm thời thể mở rộng nghiệp vụ ở bên ngoài trái lại cũng nhìn ra tương lai như thế nào.

      Giang Mạn cần làm, Trình Khiên Bắc lại rất ít công ty, bên ngoài khắp nơi đều có phóng viên, hai người ít ra cửa hẳn, mỗi ngày ở nhà đọc sách, trêu ghẹo qua lại, gọi đồ ăn ngon, vậy mà lại có cảm giác cuồng nhiệt mật ngọt trong tình , cảm tình cứ ngày thân mật hơn.

      Măc dù phía cha mẹ Giang Mạn ngày nào cũng nhìn thấy mặt tiêu cực của Trình Khiên Bắc, nhưng cũng biết có phải vì nguyên do Trình Khiên Bắc mấy lần tới nhà, đều để lại ấn tượng tốt cho họ về chính trực, nên vẫn cứ như trước mà căn dặn con , cho rằng những thứ mạng đều là nhà họ Diệp vì tranh đoạt gia sản mà cố ý thả ra, hề mang theo thiên vị chút nào.

      Có vài lần phóng viên tìm tới nhà, sau đó ông Giang cảm thấy phiền hà, dứt khoát buộc hai con chó dữ trong sân, phóng viên cứ lại gần là sủa ầm ĩ, trong nhà nhanh chóng được yên tĩnh lại.

      Giang Mạn phải cho rằng mình có đôi cha mẹ thần kỳ.

      Tất nhiên, bình tĩnh này cũng chỉ là bề ngoài. mặc dù biểu của Trình Khiên Bắc vô cùng bình tĩnh, nhìn ra bất kỳ áp lực nào. Nhưng sức mạnh của dư luận rất mạnh mẽ, Giang Mạn tin có dính líu đến chuyện phạm pháp, nhưng nay khắp nơi đều là tin xấu về , dư luận gần như nghiêng về phía, hễ có chút ngấp nghé được chứng thực, chỉ sợ đều thương gân động cốt.

      Hai tháng này, ngoại trừ cha mẹ gặp ai cả, chỉ có lần lúc đến phòng tranh Hạc Minh, đụng phải Diệp Kính Văn.

      Giang Mạn đối với người cha ruột này của Trình Khiên Bắc, vốn có cảm tình tốt, sau khi biết được quá trình trưởng thành của Trình Khiên Bắc lại càng thêm ghét bỏ. Người đàn ông này biết tồn tại của con trai mình, cũng biết hai mẹ con có cuộc sống thế nào, nhưng trước khi ông cụ Diệp tìm được Trình Khiên Bắc, ông ta ràng xem chuyện về người con trai này ra gì cả.

      Với ông ta mà , đây chẳng qua là kết quả ngoài ý muốn của mối tình trăng gió thời tuổi trẻ, chẳng những quan trọng, lại còn vướng víu, hai mẹ con tìm ông ta, ông ta cầu còn được. Về phần đứa trẻ chảy dòng máu của mình, có cuộc sống thế nào liên quan gì đến ông ta.

      Vốn dĩ Giang Mạn muốn chuyện với người này, nhưng bị ông ta làm phiền, sợ dẫn tới ánh mắt mọi người, đành phải đến quán trà bên cạnh.

      Đúng như dự đoán, Diệp Kính Văn tìm chuyện, chính là vì chuyện tác phẩm hội họa của ông cụ Diệp.

      " Tiểu Mạn, con xem tình huống giờ, đừng kiện cáo mười phần tám đến chín phần thất bại, xem những tin tức mạng kia, e rằng Khiên Bắc còn gặp phải án hình . Con khuyên nhủ nó, kêu nó trả tranh lại, vụ án này chúng ta rút ngay lập tức. Dù sao chúng ta cũng là người nhà, mọi chuyện đều dễ thương lượng, chỉ cần trả tranh lại, cả gia đình chúng ta đề làm hậu thuẫn cho nó, giúp nó vượt qua phong ba."

      Trước mặt Giang Mạn, ông ta cố gắng hết sức thể dáng vẻ người cha hiền hậu, nhưng hiển nhiên là thành công, ngoại trừ bất tài và giọng điệu tham lam ra nhìn thấy gì khác.

      Người đàn ông này đối xử với con của mình, có bất cứ tình cảm cha con gì, ấy vậy mà còn hề hổ thẹn. lần nữa Giang Mạn khỏi cảm thấy đau lòng cho cảnh đời đáng thương của Trình Khiên Bắc.

      Nghe Diệp Kính Văn xong, cười mỉa mai :" Ông Diệp tìm tôi những cái này, e là được vị trai khó lường kia của ngài căn dặn rồi, vụ kiện này mấy người cũng dễ chơi, cho nên muốn thừa dịp lúc Trình Khiên Bắc lâm vào cảnh đầu sóng ngọn gió, muốn ấy nhượng bộ. Tiếc rằng ông tìm được Khiên Bắc, chỉ có thể tìm tôi, đúng ?"

      Diệp Kính Văn cười cười xấu hổ :" Ta làm thế này phải vì KHiên Bắc hay sao ! sao ta cũng là cha ruột của nó, sao có thể nhẫn tâm nhìn nó xảy ra chuyện được chứ ?"

      Giang Mạn nhấp ngụm trà rồi đứng lên bảo :" Cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy người cha nào lại cùng người khác đối phó với con mình. Thứ cho tôi thẳng, quả tôi nhìn ra được ông coi Trình Khiên Bắc là con trai đấy, cũng may là Khiên Bắc cũng coi ông là cha, ngược lại cũng tính là thiệt thòi. Có cha ruột như ông, là sỉ nhục của ấy. “

      sao tuổi đời của Diệp Kính Văn cũng năm mươi, mấy chục năm lưng tựa núi lớn sống an nhàn sung sướng, bị trẻ tuổi cay nghiệt như thế, thực giữ được mặt mũi nữa, nét mặt sa sầm xuống :" Giang, tốt nhất biết điều chút, tôi là vì tốt cho hai người. Chỉ cần xác định chuyện Trình Khiên Bắc thoát khỏi mối quan hệ với Vương Hạo Thiên, tránh khỏi phải chịu án hình , khi phạm tội bị kết án, cái gì nó cũng chấm dứt hết, đến lúc đó tranh chấp tài sản của ông cụ, cho rằng nó có bao nhiêu phần thắng? Nếu Khiên Bắc xảy ra chuyện, nhận được bất kỳ lợi ích nào."

      Giang Mạn cười bảo :" Tôi giống ông, chúng tôi ở bên nhau phải vì lợi ích."

      Diệp Kính Văn dường như bị lời này chọc cười :" phải vì lợi ích, vậy sao lúc trước có thể nhận mười lăm triệu và kết hôn cùng nó ?"

      Giang Mạn cười lơ đễnh :" Chồng tương lai cho tôi tiền, sao tôi có thể nhận chứ ?" lấy ra trăm đồng để mặt bàn," Ông Diệp, bữa trà này tôi mời, chuyện của Khiên Bắc, tôi lực bất tòng tâm ."

      Diệp Kính Văn bị làm cho tức giận đến khóe miệng run rẩy, nhưng lại thể gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngạo ghễ rời .

      Về chuyện này, về đến nhà Giang Mạn liền ra với Trình Khiên Bắc, bày tỏ khen ngợi cho việc này, hiển nhiên là để người cha ruột kia vào trong lòng.

      Giang Mạn cảm thấy điều này rất tốt, mọi người cũng cần phải bị trói buộc bởi mối quan hệ huyết thống này, ai cần phải mềm lòng nể mặt cả.

      Ngày cứ như vậy trôi qua hơn hai tháng, tin về Trình Khiên Bắc vẫn luôn sốt sình sịch giảm, thậm chí mọi người đều cho rằng nhân vật truyền kỳ dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng này, chỉ e là lúc này thể lật người được.

      Có kẻ vui sướng khi người gặp họa, có người ngừng thổn thức, cũng có người hoàn toàn coi như thú vui trong lúc buôn chuyện trà dư tửu hậu .

      Cuộc đời muôn vẻ, chẳng qua chỉ như vậy mà thôi.

      Mãi cho đến nửa tháng trước khi xét xử vụ án tranh chấp tài sản, trong những tin tức còn gì mới của Trình Khiên Bắc đột nhiên tuôn ra kiện lớn.

      Vương Hạo Thiên trốn ở nước ngoài về nước tự thú.

      mình máy bay trở về, vừa xuống máy bay, bị cảnh sát chờ sẵn ở sân bay đưa , phía cảnh sát sớm thông báo cho giới truyền thông, cho nên ảnh chụp tại sân bay nhanh chóng trở thành tin tức trang đầu của ngày hôm đó.

      Liên quan vụ án mấy tỷ cộng với rửa tiền, xem như vụ án lớn chấn động, số lượng lớn cảnh sát được điều động tới, trong ảnh Vương Hạo Thiên bị kẹp giữa những người cảnh sát cao lớn, mang khẩu trang, nhìn diện mạo. Hai cánh tay bị còng kia, lên chút là hình xăm cánh tay, ra lờ mờ trong những bức ảnh do phóng viên chụp.

      Lúc Giang Mạn trông thấy tin tức này, khỏi kinh ngạc.

      Bởi vì từng thấy hình xăm này.
      Hale205, Chalychanh, Nhatchimai6 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 49
      Edit : Michellevn



      Giang Mạn ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông ngồi cạnh mình, cũng xem điện thoại di động,chân mày khẽ nhăn lại, hiển nhiên là xem thấy tin tức của Vương Hạo Thiên tự thú.

      " Người đảo trước đó chính là Vương Hạo Thiên đúng ?" Giang Mạn hỏi .

      Trình Khiên Bắc ngước lên nhìn sau hồi yên lặng vẫn gật đầu.

      Giang Mạn :" Vì thế chọn hòn đảo kia cũng phải là vì cùng em nghỉ phép, mà là gặp Vương Hạo Thiên ?"

      Vốn cho rằng đó là kỳ nghỉ tuyệt vời thuộc về hai người, giờ nghe ra đến nơi đó là có mục đích khác, nhận biết điều nay khiến có chút thoải mái. Tất nhiên là bây giờ mọi thứ vẫn chưa lắng đọng, cũng đến mức đôi co với về mấy thứ vụn vặt này, chỉ là đối với che giấu này của hiểu cho lắm.

      Trình Khiên Bắc để điện thoại di động xuống, giọng bình tĩnh :" gặp ấy, vốn là mong ấy về nước tự thú, nhưng sau khi gặp được người rồi lại đành lòng cưỡng ép, mà cho ấy số tiền giúp ấy trốn nơi khác." dừng lại chút và nhìn thẳng vào mắt ," Em điểm mấu chốt của em là vi phạm pháp luật, cũng từng phạm pháp, nhưng về chuyện này làm trọn vẹn được. Vì thế ..... phải với em thế nào đây ? Nếu cho em biết, em muốn làm gì ?"

      Giang Mạn nhất thời nghẹn lại, đúng vậy ! nên làm thế nào ?

      lại làm sai rồi sao ?

      quên những gì trong lúc cầm bức ảnh chụp cùng Vương Hạo Thiên ngày hôm đó, rằng đó là bạn tốt nhất của , trước kia là vậy và tương lai cũng vậy. ai là thánh nhân, trong tình và luật pháp, có thể công chính nghiêm minh .

      Trình Khiên Bắc thở dài :" cố tình giấu em, chỉ là có số chuyện, biết vẫn tốt hơn so với biết. Lần này cũng chỉ đánh cược phen, cược rằng Hạo Thiên quay về tự thú."

      Giang Mạn sững sờ trước nguồn tin này, sau lúc lâu mới hỏi :" Vậy nếu ấy tự thú sao ?"

      Trình Khiên Bắc im lặng lúc :" có đâu, hiểu ấy, điểm lớn nhất về ấy chính là lòng hiếu thảo và nghĩa khí, biết được mẹ ruột sinh bệnh, gặp rắc rối còn bị ấy liên lụy, khẳng định ấy trở về. “

      Giang Mạn quan sát vẻ mặt bình tĩnh của , qua hồi lâu lại hỏi :" còn gì cho em biết ?"

      Đối diện tầm mắt của , Trình Khiên Bắc yên lặng trong giây lát rồi lắc lắc đầu :" Chút chuyện của nhà họ Diệp mà thôi, quan trọng."

      Giang Mạn gật đầu, nhà họ Diệp vốn là lông gà đầy đất, ngược lại cũng chẳng quan tâm đến những chuyện mình biết, chỉ ngóng trông vụ kiện nhanh chóng kết thúc, để cuộc sống của trở về quỹ đạo.

      Trình Khiên Bắc xong lời này, khẽ thở ra, qua lúc lâu bỗng dưng đứng dậy, đến bên cửa sổ, nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, sau hồi lâu, giọng trầm xuống gằn từng chữ :" đến lúc kết thúc chuyện của và nhà họ Diệp rồi."

      Giang Mạn nhìn gì .

      tuần sau khi Vương Hạo Thiên tự thú, các tình tiết của vụ án rửa tiền có liên quan đến được tra ra ràng. Cảnh sát tiêu diệt tận gốc tập đoàn hàng đầu thần bí kia, ở đại án lớn này vai trò của Vương Hạo Thiên cũng quan trọng lắm, bởi vì tự thú được hưởng khoan hồng, hơn nữa hứa trả lại mấy tỷ đồng cho tất cả các nhà đầu tư, dân mạng rành pháp luật dự đoán chút chút, cũng có thể ngồi tù từ ba đến năm năm.

      Mặc dù ba đến năm năm cũng dài, nhưng đối với số tiền phạm tội liên quan đến xem như là rất rồi.

      Quan trọng hơn là nhờ tự thú của , mà tình tiết nghi ngờ Trình Khiên Bắc hoàn toàn được xóa bỏ.

      Trước khi xét xử vụ kiện với nhà họ Diệp mà xóa bỏ được mối nghi ngờ liên quan đến án hình chắc chắn khiến chiều hướng dư luận hơi có thay đổi.

      tháng sau, vụ kiện diễn ra đúng như dự kiến. Trận phong ba tranh chấp gia sản này nóng hổi mấy tháng liên tiếp liền, hiển nhiên là thu hút rất nhiều chú ý của giới truyền thông. Trình Khiên Bắc cũng tham dự mà chỉ ủy thác cho luật sư.

      Bởi vì có án hình nữa, hơn nữa Giang Mạn hiểu rất ông cụ Diệp tặng toàn bộ tranh cho Trình Khiên Bắc là xuất phát từ cam tâm tình nguyện, hề có lừa gạt, cho nên thấy nhàn rỗi ở nhà nghỉ ngơi, ngược lại lo lắng lắm. Chỉ là đâu đó vẫn có chút lo sợ nhà họ Diệp biết có tung chiêu lớn gì .

      Có điều rất nhanh biết, nhà họ Diệp có tung chiêu lớn hay ràng lắm, nhưng Trình Khiên Bắc bên này lại xuất ra con át chủ bài khiến quần chúng xôn xao. Đó là phần thỏa thuận quyên góp có ký tên đóng dấu.

      Thỏa thuận này rất đơn giản và mạch lạc, với tư cách là người nắm giữ tất cả tranh và bản thảo của ông Diệp Hạc Minh, để tuân theo ý nguyện của ông Diệp là muốn đưa các tác phẩm của mình ra thị trường, đem toàn bộ tác phẩm triển lãm miễn phí cho công chúng trong ba năm tại phòng tranh Hạc Minh, sau ba năm, phân chia các tác phẩm tặng hết cho bảo tàng quốc gia, bảo tàng nghệ thuật, cùng với tám học viện mỹ thuật lớn để triển lãm, bảo tồn và dùng cho việc học tập.

      Bản thỏa thuận này được thực hai năm trước, ngay sau khi ông cụ Diệp tặng cho lâu, lúc phòng tranh Hạc Minh vừa mới khai trương.

      Có bản thỏa thuận quyên góp này rồi, danh hiệu lòng lang dạ sói của Trình Khiên Bắc, xem như bị lấy xuống ngay lập tức. Ngay cả khi thẩm phán muốn nghiêng về nhà họ Diệp, cũng có lá gan đó.

      Đây là người ta chí công vô tư mà quyên góp cho quốc gia, đóng góp cho phát triển của nền nghệ thuật nước nhà, còn dám giúp người khác đoạt lấy đồ từ trong tay quốc gia hay sao ? Trừ khi là từ bỏ mũ quan đầu .

      Phán quyết được đưa ra trước tòa, dĩ nhiên, phán quyết về hợp đồng cho tặng của Diệp Hạc Minh với Trình Khiên Bắc là hợp pháp và hợp lệ.

      Người nhà họ Diệp bị đánh cho kịp trở tay, trận tranh chấp gia sản này loáng cái trở thành trò cười.

      Đối tượng trong vụ án mấy tỷ, chắc chắn có kẻ là lòng lang dạ sói, nay phải Trình Khiên Bắc người kia là ai cần cũng biết.

      Khi hai em nhà họ Diệp ra, bị phóng viên bao quanh, sắc mặt khó coi như cha mẹ chết. Trước giờ giới truyền thông luôn xem náo nhiệt ngại phiền phức, thi nhau hỏi hàng loạt vấn đề lúng túng, người nhà họ Diệp đương nhiên hề trả lời câu nào cả, xám xịt lên xe kéo cửa sổ, vội vã rời .

      Là người nổi tiếng trong giới thượng lưu, lúc này mất mặt của nhà họ Diệp là hoàn toàn mất sạch, loáng cái bị nhấn chìm bởi bão lũ dư luận. Người chế giễu đều cảm thấy, hèn chi mà ông cụ Diệp lại có thể tặng tác phẩm cho cháu trai riêng, bởi vì chỉ có thằng cháu riêng thiếu tiền này mới đánh chủ ý lên tác phẩm của ông.

      Chỉ có vài người tỉnh táo nhận ra rằng, trước đó Trình Khiên Bắc chịu đựng nghi ngờ và phỏng đoán ác ý nhiều như vậy, chỉ đến khi tòa án đưa ra bản thỏa thuận quyên góp này, mặc dù phải là bằng chứng, nhưng đủ để quyết định bản án, ràng đó chính là cố ý dùng cách đường cùng phản công, mạnh mẽ đánh vào mặt người nhà họ Diệp, để họ trở thành trò cười khắp thiên hạ. Những cuộc đấu tranh của giới nhà giàu thế này, chỉ sợ là đơn giản như vậy.

      Trong số ít người tỉnh táo này, dĩ nhiên cũng bao gồm cả Giang Mạn.

      và Trình Khiên Bắc ở nhà xem náo nhiệt, sau khi diễn ra chi tiết phiên tòa, Giang Mạn nhìn về phía người đàn ông ở nhà uống trà cách ung dung bình tĩnh kia. Hèn chi cho đến bây giờ, lâu như vậy, hình như hề căng thẳng, ra là giữ con át chủ bài, từ lâu có tính trước mọi việc, chẳng qua là muốn chơi đùa nhà họ Diệp mà thôi.

      Giang Mạn nhịn được, đấm cái, cười hỏi :" Chuyện lớn như vậy, sao cho em biết sớm hả ?"

      Trình Khiên Bắc cười cười nhàng :" Cho em kinh hỉ ( Kinh ngạc vui mừng)."

      Kinh hỉ nhỉ ? Dĩ nhiên là kinh hỉ rồi, dù sao giờ , mấy tháng này cũng thực phiền muộn vì chuyện này, nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét của người nhà họ Diệp bị mất hết mặt mũi, vẫn có phần sảng khoái.

      ngẫm nghĩ lại hỏi bằng giọng có phần kỳ quái:" Tranh và bản thảo nhiều như vậy, quyên tặng quyên tặng rồi đó? Vậy sao lúc đó lại tranh chấp ?"

      Trình Khiên Bắc hời hợt trả lời :" cũng chẳng thiếu tiền, chỉ là muốn mấy thứ đó rơi vào trong tay em họ Diệp kia, lãng phí !"

      Giang Mạn gật gật đầu bảo :" Nhà họ Diệp bị làm cho trận như vậy, chắc chắn từ bỏ ý đồ."

      Trình Khiên Bắc cười xem thường :" Họ muốn từ bỏ ý đồ, còn muốn đây này!" xong nhìn sang , xoa mái tóc , nhìn thẳng vào mắt ," cần lo lắng, trò hay mới bắt đầu thôi, em xem náo nhiệt là được rồi."

      Trong ánh mắt lộ ra chút điên cuồng vặn vẹo, nhìn từ cao xuống, :" Giang Mạn, em là vợ của , là người quan trọng nhất với đời này. Chuyện tới lúc này, cũng nhất thiết phải giấu giếm em nữa."

      Đối diện với ánh mắt của , Giang Mạn có phần thấp thỏm yên, chờ tiếp .

      Trình Khiên Bắc:" căm hận người nhà họ Diệp hơn em tưởng, quay về nhà họ Diệp, phải vì tiền, mà là muốn tìm cơ hội để em nhà họ Diệp thân bại danh liệt." xong nở nụ cười bất đắc dĩ," Nhưng ông nội đối xử với quá tốt, cho nên vẫn nhẫn nhịn nhiều năm như vậy, giờ ông nội còn, thể chờ đợi được nữa."

      Giang Mạn nhìn oán hận và vặn vẹo thể che giấu trong mắt , giật mình liền hỏi :" Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?"

      Trình Khiên Bắc nhìn , gằn từng chữ :" Bi kịch đời này của cha mẹ , đều có liên quan đến họ." dừng lại chút rồi tiếp," Hồi đó mẹ mang thai từ Tương Nam đến đây tìm Diệp Kính Văn, mới biết được ra ông ta kết hôn sinh con từ lâu, bà ấy dây dưa, sau đó mình sinh ra , quen biết cha , hai người ở bên nhau mở quán gia đình ở phố Hạ Đường. Bà ấy chưa bao giờ nghĩ tìm Diệp Kính Văn nữa, thậm chí trước lúc lâm chung bà ấy mới cho biết về thân thế của ."

      ngẩng đầu lên, nhìn vào bức tranh tường mà hề có tập trung, giống như bị cuốn vào hồi ức mấy vui vẻ :" Hồi , trong tiệm thường xuyên bị những người mặc đồng phục đến kiểm tra và phạt tiền các kiểu, trong nhà thỉnh thoảng gặp phải phiền phức. Về sau mới biết Lâm Thanh thể chịu được mẹ con ở Giang Thành, muốn đuổi nhà , vì thế lợi dụng quan hệ trong nhà gây rắc rối cho nhà . Sau đó có lần, mẹ chạy xe ba bánh chở thức ăn, nửa đường va phải chiếc xe sang, đó là tai nạn mà Lâm Thanh để Diệp Kính Văn cố tình đặt ra, nhằm để nhà thể bồi thường phải cút khỏi nơi này. Cha nhận được điện thoại, lúc vội vàng lấy xe máy chạy qua đường xảy ra chuyện, tỉnh lại nữa. Có thể là do tai nạn này mà sau khi cha qua đời, họ đến tìm nhà gây phiền phức nữa."

      dừng lại lát, hít hơi sau :" Vào năm cuối cấp ba, mẹ mắc bệnh nan y do làm việc quá sức, lúc này mới biết thân thế của . Đường cùng rồi tìm Diệp Kính Văn, quỳ xuống xin ông ta cho chi phí thuốc men cứu mẹ , em có biết ông ta và Lâm Thanh cho bao nhiêu tiền ?"

      tới đây, đột nhiên cười phá lên, đưa ra hai ngón tay:" Hai ngàn đồng !Giống như phát cho tên ăn xin. Vì có tiền, mẹ được điều trị tốt nhất, sau mấy tháng nhập viện qua đời."

      Giang Mạn vốn cho rằng thân thế và cảnh ngộ ở phố Hạ Đường của kịch tính khác thường lắm rồi, nhưng giờ mới biết, bi kịch vĩnh viễn phải đường.

      nhìn vẻ mặt cười như cười của , cổ họng như nghẹn lại, nhất thời nửa câu cũng ra được.

      Sau lúc lâu, Trình Khiên Bắc hỏi gằn từng chữ :" chờ suốt cả mười năm rồi, em , họ có đáng chết ?"

      Mười năm ! người ôm mối hận án binh bất động suốt mười năm, phút chốc Giang Mạn rùng mình cái, cuối cùng định thần lại :" muốn làm gì ?"

      Trình Khiên Bắc khẽ mỉm cười :" Yên tâm, làm chuyện gì vi phạm pháp luật, mấy người nhà họ Diệp kia ngoài vàng ngọc trong thối rữa, mười năm vẫn đủ để thu thập chứng cớ khiến họ thân bại danh liệt hay sao ?"
      Last edited: 9/4/20
      Hale205, Chalychanh, Nhatchimai7 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 50
      Edit : Michellevn


      Bởi vì Trình Khiên Bắc xóa tan nghi ngờ liên quan đến vụ án của Vương Hạo Thiên, cùng với bản thỏa thuận quyên tặng khiến mọi người náo động kia, từ hình tượng tiêu cực xấu xa bay đầy trời trước đó, lắc mình cái lại nhanh chóng lần nữa biến thành tấm gương truyền cảm hứng.

      Thân phận con riêng nhà họ Diệp lớn lên từ phố Hạ Đường, cùng với tình bạn của và Vương Hạo Thiên, cùng với đánh người trọng thương lúc , chỉ hề tạo cho người ta có ý đồ xấu công kích, ngược lại trở thành biểu tượng truyền cảm hứng của , khiến cả con người càng trở nên lóe sáng hơn.

      thiếu niên vùi mình trong vũng bùn, bị thực đánh bại, mà bước qua bụi gai, cuối cùng dựa vào chính mình công thành danh toại. Cũng có gì lạ khi ai đó liên lạc với để làm bộ phim dựa nguyên mẫu của . Cuộc sống đầy kịch tính này phải chính là thước phim hay nhất sao ?

      Tất nhiên, chắc chắn có ham thích này.

      Trình Khiên Bắc phản đòn, cũng làm cho Giang Mạn hiểu đầy đủ về cái được gọi là thực tế của con người. Vào sáng ngày thứ hai sau khi phán quyết vụ án, liền nhận được cuộc điện thoại từ đích thân tổng giám gọi tới, mời trở lại làm việc. Khi trở lại cơ quan tên của nằm trong sanh sách các ứng cử viên cho vị trí phó tổng biên tập.

      Dù sao Trình Khiên Bắc cũng chỉ là người trẻ tuổi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trong giới kinh doanh, chỉ có thể xem như nhà giàu mới nổi, chẳng được gọi là lão đại chân chính gì gì đó. Nhưng người ta giờ ngoài thanh danh nổi tiếng ra, còn là thanh danh tốt ---Tranh và bản thảo giá trị cả mấy tỷ tặng là tặng, chí công vô tư như thế, thanh danh có thể tốt được sao ?

      Mấy thứ danh tiếng này, đối với truyền thông mà , vào lúc nào đó còn quan trọng hơn cả tiền bạc.Vì thế, là người phụ nữ đứng sau , hiển nhiên Giang Mạn cũng trở thành hương thơm bánh trái trong chuyên mục của họ.

      Lần này khi quay về làm việc, ràng là đãi ngộ được nhấc lên mấy bậc, mấy lãnh đạo chuyện với vô cùng khách khí, ngược lại khiến cho nhất thời có chút quen.

      Dễ nhận thấy, cái hy vọng trở lại cuộc sống bình thường là có khả năng.

      thực tế, cũng hiểu được, lựa chọn ở bên Trình Khiên Bắc, cuộc sống của hoàn toàn thay đổi.

      Dù tốt hay xấu, cũng thể ra được, nhưng có thể chắc chắn, cho đến lúc này hối hận về lựa chọn của mình. Bởi vì người này, cho nên nguyện ý vì mà chấp nhận thay đổi cuộc sống.

      Nhà họ Diệp thua kiện, mất hết danh tiếng, chẳng qua chỉ là khởi đầu.

      Vài ngày sau khi vụ kiện kết thúc, bất mãn của dân mạng đối với nhà họ Diệp bắt đầu bằng cách tung ra các tin xấu. Đầu tiên là đời sống cá nhân hỗn loạn của Diệp Kính Văn, suốt mười năm qua, cấu kết với nhiều người, đến cả tình nhân cũ của ông ta cũng nhảy ra xác nhận điều này.

      Nhưng ông ta là giảng viên của học viện mỹ thuật, sinh hoạt hỗn loạn cũng chẳng phải chuyện gì lớn lao, huống chi trong cuộc họp báo lúc trước, nhằm phơi bày thân phận của Trình Khiên Bắc mà ông ta thừa nhận chuyện lạc lối lúc tuổi trẻ. Xuất những tin này, cùng lắm bị người ta mắng trận, ông ta cũng phải minh tinh mà phải kiếm cơm dựa vào thanh danh, ngay từ đầu mọi người cũng chỉ là xem náo nhiệt chút.

      Nhưng quá vài ngày náo nhiệt này liền thay đổi, bởi vì có hai người từng làm học trò của Diệp Kính Văn, dùng tên của mình báo cáo bị ông ta xâm hại tình dục, hơn nữa chính là chuyện trong hai năm gần đây, vẫn chưa quá hạn truy tố. Cả hai học trò này đều được ông ta đưa tham gia tiệc rượu, sau đó quá chén bị xâm hại. Bởi vì chỉ là học sinh, trong nhà có bối cảnh, lo sợ bằng cấp bảo đảm, chỉ có thể bấm bụng chịu đựng, cho đến bây giờ thừa dịp này mới dám ra.

      Bản chất của xâm hại và lạc lối lăng nhăng là hoàn toàn khác nhau, hơn nữa phong trào metoo lan truyền mạnh mẽ internet và cư dân mạng rất nhạy cảm với loại chuyện này.

      Mặc dù trôi qua thời gian, nhưng vẫn còn trong thời hạn truy tố, trong tay hai nữ sinh này đều giữ lại bằng chứng, sau khi báo cảnh sát, phía cảnh sát nhanh chóng lập hồ sơ.

      Diệp Kính Văn bên này lâm vào rối loạn, Diệp Kính Tri bên kia cũng rất nhanh theo kịp.

      Ông ta giống với thằng em trai quản được thân dưới của mình, có ham mê chơi đùa phụ nữ, li dị hơn mười năm. Trong mười mấy năm qua, ông ta chỉ từng có quan hệ với người phụ nữ. Nhưng người phụ nữ này lại phải ai khác, chính là em dâu của ông ta, bà Lâm Thanh, nghệ sĩ cấp quốc gia, giám đốc nhà hát kịch của tỉnh.

      Cái này mới náo nhiệt đây .

      người chồng phong lưu, kẻ ly dị từ lâu, nếu ở bên nhau đàng hoàng, ra cũng phải chuyện gì lớn, thế nhưng nhà họ Diệp họ Lâm đều là danh môn( gia đình danh tiếng), lớn và em dâu ở bên nhau, đó chính là tai tiếng. Hơn nữa ông cụ Diệp lại cực kỳ truyền thống, mấy người này đều nhắm vào tài sản của ông ấy, tất nhiên dám để lộ ra.Vì thế mấy năm này, hai người Diệp Kính Tri và Lâm Thanh chỉ có thể ngấm ngầm qua lại.Giờ đây, chính thức trở thành vụ bê bối.

      Tất nhiên, vụ bê bối quan hệ bất chính vẫn chưa phải là khẩn cấp nhất, quan trọng hơn là công ty của Diệp Kính Tri bị báo cáo là có liên quan đến giả mạo và rửa tiền, phần tài liệu rất dày được người nặc danh gửi đường bưu điện cho cục cảnh sát, các loại bằng chứng được liệt kê chi tiết trong tài liệu, với thời gian lên tới mười năm.

      Tóm lại, hai em nhà họ Diệp xem như hoàn toàn sụp đổ, bẩn thỉu trong gia đình danh tiếng được phơi bày trước mắt công chúng.

      Giang Mạn gặp người nhà họ Diệp nữa, toàn bộ tin tức về họ đều là nhìn thấy thấy từ mạng.

      cũng hỏi Trình Khiên Bắc chi tiết cụ thể, nhưng theo thấy, các loại bằng chứng được miêu tả trong những tin tức kia, bất luận là bằng chứng về tin đồn quan hệ bất chính hay là giả mạo rửa tiền, khoảng thời gian đều là bắt đầu từ mười năm trước.

      Dân mạng xem náo nhiệt biết chứ rất ràng, mười năm trước, chính là thời gian Trình Khiên Bắc trở về nhà họ Diệp. Kế hoạch trả thù của , được bắt đầu từ mười năm trước, và giờ bùng phát toàn bộ.

      Mà mười năm trước mới mười chín tuổi.

      Giang Mạn biết những người nhà họ Diệp kia làm điều ác, cũng hiểu nỗi đau mà Trình Khiên Bắc trải qua, đương nhiên đứng lập trường của , cảm nhận sung sướng của người trả thù.

      Nhưng chỉ cần nghĩ đến, người bị vây trong thù hận cả mười năm, vẫn cảm thấy rất khó chịu. Đó đáng lẽ là mười năm đẹp nhất của người.

      Đồng thời, phải thừa nhận rằng, người từ mười chín tuổi bắt đầu lên kế hoạch trả thù, đàn ông mà có thể án binh bất động cả mười năm, sắc sảo và cơ mưu như vậy, quả thực có phần đáng sợ.

      Cái ngày Diệp Kính Văn bị giam giữ vì tội xâm hại, tâm trạng Trình Khiên Bắc rất tốt, buổi tối ăn cơm ở nhà, mở chai rượu vang đỏ, kéo Giang Mạn uống cùng .

      Sau hai ly rượu, nét mặt nhanh chóng nhiễm chút men say.

      Giang Mạn an tĩnh nhìn , mãi mà chẳng gì. Đến khi Trình Khiên Bắc nhận thấy kỳ lạ của , ngẩng đầu cười và hỏi :" Sao vậy ?"

      Giang Mạn khẽ cười :" vui lắm sao ?"

      Trình Khiên Bắc:" Đương nhiên! chịu đựng họ mười năm rồi, bây giờ cuối cùng ý nguyện cũng được thỏa mãn, còn có cái gì sảng khoái hơn cái này chứ ?" cầm lấy tay và hỏi," Em có vui mừng cho ?"

      Giang Mạn gật gật đầu, nhìn mắt :" Ừm, em mừng cho ."

      Trình Khiên Bắc cong môi mỉm cười, nắm chặt tay trong tay mình, dịu dàng bảo :" Xin lỗi em, biết vì có quan hệ với mà cuộc sống của em bị xáo trộn. Hãy tin , giờ mọi chuyện kết thúc, mau chóng làm cho tất cả khôi phục yên ổn ." Dừng chút, lại cười bảo," Đợi vài ngày nữa về nhà em, chúng ta thảo luận chuyện hôn lễ với cha mẹ. Lĩnh chứng ba năm rồi, cũng đến lúc tổ chức hôn lễ thôi."

      Giang Mạn ngẩn người :" Cái này sau , giờ cũng gấp mà ."

      Ánh mắt Trình Khiên Bắc thoáng híp lại, lặng im hồi hỏi :" Sao vậy em ?"

      Giang Mạn cười cười :" Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, em vẫn có chút chưa phản ứng lại được ."

      Trình Khiên Bắc gật gật đầu, cũng mỉm cười:" Được, chờ em phản ứng lại được, chúng ta lại tiếp tục thương lượng chuyện này, dù sao em là vợ hợp pháp của , cũng chạy được đâu ."

      Đúng vậy ! Chạy được, Giang Mạn cũng nghĩ tới chạy. Thế nhưng nhìn thấy giàu có danh tiếng lớn như nhà họ Diệp, dễ dàng sụp đổ như bẻ cành khô, dù em họ Diệp trừng phạt đúng tội, vẫn cảm thấy người này có chút quá độc ác.

      Kiểu thủ đoạn và cơ mưu lấy người khác ra đùa bỡn trong tay mình, nghĩ thôi mà chỉ cần nghĩ về nó khỏi khiến cả người ớn lạnh.

      Đột nhiên có loại ảo giác hiểu từ đâu tới, ra có phải mình cũng bị đùa bỡn trong tay hay ?

      ***

      Lại trôi qua khoảng thời gian như thế, loáng cái mà đến cuối năm. Chính là thời gian bận rộn nhất ở đài truyền hình, thỉnh thoảng Giang Mạn vẫn tăng ca khá muộn.

      Hôm nay hiếm khi được tan tầm sớm, lúc Giang Mạn ra khỏi văn phòng tới thang máy, gặp nhóm cả nam và nữ biết bộ phận nào từ lầu xuống. số ăn mặc rất trang trọng, chắc là lãnh đạo cấp cao của doanh nghiệp nào đó đến để bàn chuyện nghiệp vụ.

      Giang Mạn vốn chú ý, nhưng bỗng dưng nghe có người gọi tên mình :" Giang Mạn!"

      ngước lên nhìn, mới để ý đến trong đó có gương mặt mấy năm gặp nhưng cực kỳ quen thuộc, Ninh Nhiễm.

      Ở đây mà gặp được Ninh Nhiễm, khỏi có chút bất ngờ, ngẩn ngơ bước vào thang máy, rồi đáp lại :" Sư tỷ, sao chị ở đây ?"

      Ninh Nhiễm :" Công ty chị đến đài truyền hình bàn công việc."

      Giang Mạn gật gật đầu, bởi vì đối phương bên cạnh đồng nghiệp, trong thang máy hẹp, cũng tiện ôn chuyện, cả và Ninh Nhiễm đều thêm gì nữa.

      Mãi cho đến hầm để xe, Ninh Nhiễm vài câu gì đó với người đàn ông dáng vẻ cấp ở bên cạnh, sau đó xoay người về phía Giang Mạn, lúc này đến bên cạnh xe, cười bảo :" Có rảnh ? uống ly cà phê chứ ?"

      Giang Mạn nhìn gương mặt ngày càng xinh đẹp mĩ miều hơn ba năm trước, mỉm cười gật đầu :" Rảnh ạ."

      Hai người đến tiệm cà phê gần đó, tìm được hàng ghế dài sát cửa sổ ngồi xuống. Ninh Nhiễm đặt túi sách hàng hiệu của mình sang bên cạnh, nhìn mỉm cười :" Lâu lắm gặp rồi nhỉ, mấy năm này em vẫn tốt chứ ?"

      Giang Mạn gật đầu cười :" Vẫn ổn ạ, sư tỷ thế nào ? Trở về lúc nào thế ạ?"

      Ninh Nhiễm :" Chị cũng tệ lắm. Ở Hongkong, mới được điều về hai tháng trước." ấy yên lặng hồi rồi tiếp," Chuyện của em và Trình Khiên Bắc, chị xem thấy rồi."

      Giang Mạn cười cười có phần bất đắc dĩ :" Náo loạn mấy tháng, muốn chị xem thấy cũng khó à !"

      Ninh Nhiễm khuấy ly cà phê trước mặt, khẽ cười bảo :" Chị ngờ năm đó hai người tốt nghiệp xong là kết hôn liền. Có điều, chị nghe Thận Hành , lúc đó em vì trong nhà lâm vào cảnh khó khăn, vì tiền mới cùng ấy lĩnh chứng, chỉ là để làm ra vẻ trước mặt ông cụ Diệp, chứ phải kết hôn thực ."

      Giang Mạn thầm quan hệ hai người này vẫn thân thiết như vậy, ngay cả loại chuyện này mà Hứa Thận Hành cũng cho ấy sao ?

      lắc đầu cười :" Cái đó quan trọng nữa ạ."

      " Chị biết." Ninh Nhiễm gật gật đầu:" giờ hai người là thực tâm thực lòng ở bên nhau."

      Giang Mạn ngước nhìn ấy gì cả.

      Ninh Nhiễm cười cười :" Yên tâm , chị có bạn trai, sớm kết hôn thôi, với chị mà Trình Khiên Bắc là quá khứ rồi.: ấy dừng chút," Nhưng mà, có số chuyện chị cảm thấy bằng bằng với Thận Hành, ấy thực em."

      Giang Mạn cười :" Em giống chị, Hứa Thận Hành cũng là quá khứ từ lâu rồi."

      Ninh Nhiễm mìm môi im lặng lát, rồi cười bảo :" , chị nghĩ tới thân thế Trình Khiên Bắc phức tạp như vậy, càng thể ngở ấy làm việc quyết liệt như nhế. Em nhận thấy ấy rất đáng sợ hay sao ?"

      Giang Mạn buồn cười :" Là nhà họ Diệp bất nhân trước mà ."

      Ninh Nhiễm gật đầu :" Chị hiểu, chỉ là chị cảm thấy người này thủ đoạn lợi hại, rồi nhẫn nhịn quá giỏi, đợi người ta phản ứng lại kịp trở thành cá thớt của ấy." ấy có chút dướn người lên trước, rồi dừng lại, đột nhiên bảo," Giang Mạn, em sợ mình trở thành con cá kia sao ?"

      Giang Mạn ngây người, rồi cười :" Em cũng đâu có làm chuyện gì có lỗi với ấy đâu cơ chứ ."

      Ninh Nhiễm cũng cười:" Chỉ em là em chưa làm gì hết, mà có người lại dùng thủ đoạn giở trò tâm cơ, lừa dối quen rồi, ngay lúc em hề biết gì, liền biến em trở thành con cá thớt của ta."

      Giang Mạn thoáng ngẩn người, bình tĩnh nhìn ấy.

      Ninh Nhiễm khẽ thở ra, xua tay cười bảo :" Dường như Thận Hành điều tra được chút chuyện liên quan đến em và Trình Khiên Bắc, em nên có tâm lý chuẩn bị."

      Giang Mạn cau mày, cũng biết vì sao, bỗng dưng trong lòng sinh ra nỗi muộn phiền, còn mang theo chút dự cảm tốt.
      Hale205, Chalychanh, 10125 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 51
      Edit :Michellevn


      Lúc Giang Mạn về đến nhà Trình Khiên Bắc nấu bữa tối trong bếp, mùi thơm trong bếp lan tỏa ra hết phòng khách.

      yên lặng đến cửa phòng bếp và nhìn người đàn ông cao lớn đĩnh đạc đứng ở đó. Tay áo săn lên rất ra dáng nấu ăn nghiêm túc, có quyến rũ thể diễn tả, khiến cho những bốc đồng vừa đến với đường , loáng cái vì mùi khói lửa này mà giảm ít.

      nghĩ, Trình Khiên Bắc có thủ đoạn hơn nữa, tàn nhẫn hơn nữa và có tâm cơ hơn nữa cho cùng cũng chỉ là người đàn ông bình thường, vẫn có hỉ nộ ái ố và cần khói lửa nhân gian.

      trải qua quá nhiều đau khổ, hiển nhiên phải là người hoàn hảo, có thể giữ được điểm mấu chốt là đủ rồi. Cho dù làm số chuyện tốt có liên quan tới cũng nên tha thứ.

      Bởi vì biết, người đàn ông vì mình mà rửa tay nấu canh, đối với mình là thương lòng.

      Nghĩ đến đây, Giang Mạn hít hơi sâu, mỉm cười mở miệng :" làm gì vậy?"

      Có lẽ Trình Khiên Bắc rất tập chung, hoàn toàn phát về nhà lúc nào, vậy lại còn đứng ngay sau lưng mình, nghe thấy tiếng dường như bị giật mình.

      " Em về lúc nào vậy ? Sao mà hề có tiếng động gì thế ?" quay lại cười hỏi,

      Giang Mạn bước tới, vòng tay ôm thắt lưng từ phía sau, dán mặt lên lưng , ậm à ậm ờ :" Chính là muốn hù đó."

      Hiếm khi làm nũng dính người, khiến trong lòng Trình Khiên Bắc mềm nhũn, giọng cũng trở nên có chút khàn khàn :" Sao vậy hả ?"

      Giang Mạn:" sao, chỉ là mấy ngày nay ngày nào cũng về muộn quá, chẳng có thời gian nào ở cùng , có chút nhớ ."

      chưa bao giờ thể mình là người phụ nữ bé, kiêu ngạo nhiều hơn cả nũng nịu, tùy hứng nhiều hơn cả cảm tính, miễn bàn hơn đến việc chủ động ra những lời như đương gì đó. Đây có vẻ như là lần đầu tiên kể từ khi hai người bên nhau.

      Cơ thể Trình Khiên Bắc khẽ run lên, xoay người lại, đỡ vai , nghiêng đầu bình tĩnh nhìn rồi cười hỏi :" Mặt trời mọc lên từ phía tây rồi sao ?"

      Bị đôi mắt đen như đá cẩm thạch mang ý cười của nhìn mình như thiêu đốt,Giang Mạn cũng khỏi lộ ra tia ngượng ngùng, làm ra vẻ đập cái, rồi sửa lại :" Nhớ làm đồ ăn."

      Trình Khiên Bắc bật cười, vì quá thoải mái và vui vẻ mà cười lên đến cả người có phần rung rung.

      Giang Mạn ngẩng lên nhìn , ý cười nơi đầu mày đuôi mắt chân thực hết mức. Đây cũng chỉ là người đàn ông bình thường mà thôi.

      Trình Khiên Bắc khẽ đẩy đẩy vai :" Mau rửa tay rồi ăn cơm nào."

      ***

      Thời gian này ngày nào Giang Mạn cũng tăng ca, hiếm khi được về sớm như này, ăn cơm xong vẫn chưa đến tám giờ, buổi tối vấn còn cả đống thời gian thuộc về hai người.

      Ăn uống no đủ mà vẫn chưa đến giờ ngủ, đứng tiêu thực lát, rồi ngồi phịch xuống ghế sô pha xem ti vi. Trình Khiên Bắc cầm quyển tập tranh đến bên cạnh , kéo vào trong lòng :" Lần trước phải thích đảo sao ? kêu người tìm được phần tài liệu hải đảo bán, em xem xem thích cái nào ?"

      Giang Mạn cầm lấy quyển tập tranh trong tay , dùng ánh mắt thể tin được mà nhìn :" Em chỉ bừa thôi, vậy mà tính mua cái đảo á ?"

      Trình Khiên Bắc cười nhàng bảo :" Đảo cũng bao nhiêu tiền, vẫn cứ mua được. Sau này chúng ta nghỉ phép đảo của mình, cũng e ngại bị người khác quấy rầy. Đến lúc lớn tuổi rồi, con cái có cuộc sống của chúng nó, hai chúng ta lên đảo dưỡng già."

      Giọng rất tự nhiên lại xem là điều hiển nhiên, như thể tương lai của hai người được xác định chắc chắn.

      Giang Mạn hơi ngẩn người trong giây lát, buồn cười bảo :" nghĩ xa quá rồi đấy ! Ai biết chúng ta có thể ở bên nhau bao lâu chứ? chừng ngày nào đó chia tay sao hả ?"

      Nét mặt Trình Khiên Bắc sầm xuống rồi lại khẽ cười sau đó :" Em cam lòng buông bỏ được tuổi trẻ tài tuấn ngàn dặm mới tìm được , như đây hay sao ?"

      Giang Mạn :" Em cam lòng, nhưng lỡ đâu ngày nào đó mà , tuổi trẻ tài tuấn này này gặp được người tốt hơn, em vẫn phải ngoan ngoãn nhường đường sao."

      " có chuyện đó ." Trình Khiên Bắc đáp

      " Đúng hả ?"

      Trình Khiên Bắc gật gật đầu, khóe miệng nhếch lên tia cười xấu xa:" ốc vít và đinh tán, thực tế chứng minh, ốc vít đây khớp vừa vặn với đinh tán là em, muốn đổi đinh tán, khẳng định là vừa vặn đâu."

      Giang Mạn cau mày, nghẹo đầu nhìn , ngoài cười nhưng trong cười :" Sao em có cảm giác là truyện đồi trụy thế nhỉ ?"

      Trình Khiên Bắc trịnh trọng :" Nếu như em muốn nghĩ về phương diện đó, cũng có ý kiến."

      Giang Mạn chút khách khí lấy khửu tay chọt :" Cấp dưới trong công ty có biết là kẻ bại hoại nhã nhặn ?" xong lại tiếp," Mà đúng, bề ngoài này của cũng phải kiểu nhã nhặn. Phải là mặt người dạ thú mới đúng !"

      Trình Khiên Bắc chẳng thèm để ý :" Con người phải cũng chính là cầm thú cao cấp hay sao ?"

      Đối với biểu ung dung bình tĩnh này của , Giang Mạn bội phục, giơ ngón tay cái lên, nghĩ nghĩ rồi :" Đời người biết bao nhiêu là bất ngờ và biến cố, cả quãng thời gian dài, chừng tự nhiên rồi liền chán ghét đối phương. thấy rất nhiều cặp đôi nhau cuối cùng thành vợ chồng lại trở nên bất hòa. Cho nên mới , mọi chuyện vẫn nên quá vẹn toàn."

      Trình Khiên Bắc nhìn , nhất thời im lặng, là người rất kiên nhẫn, hễ thích cái gì chưa bao giờ chán. Tuy nhiên, nghe Giang Mạn về những điều này, mới nhận ra được, phải người nào cũng giống . Có điều, với cũng quan trọng, bởi vì biết, mình thể buông tay được nữa.

      cười cười :" Ừm, em đúng, giờ sống tốt là quan trọng nhất. Cho nên, xem xem thích cái đảo nào, tranh thủ em còn chưa chán nghỉ cùng nhau được mấy lần nữa."

      "Cái gì gọi là em còn chưa chán hả ? ra cứ như em là con đê tiện ấy ." Giang Mạn lật lật quyển tập tranh, trả lại ," Bỏ , cái này vẫn là để sau này hẵng , cũng đâu phải đơn giản như mua quần áo giày dép . Em biết tiền Vương Hạo Thiên trả lại cho người đầu tư , đều lấy từ , giờ đoán là trong tay cũng chẳng có tiền gì nữa."

      Trình Khiên Bắc khẽ cười bảo :" Quả nhiên là cưới được người vợ tốt khéo hiểu lòng người, được, lại nỗ lực kiếm tiền hai năm nữa."

      Giang Mạn nghĩ nghĩ :" Mặc dù em cũng hiểu tiền rất quan trọng, nhưng sau khi có thể đạt được cuộc sống vật chất mà mình mong muốn, tiền cũng chỉ là con số thôi, mà con số kia, hạnh phúc mà nó mang lại, cũng có thể rất là hạn chế." vừa vừa bình tĩnh ung ung nhìn , chân thành," Bất luận thế nào, em hi vọng có được hạnh phúc ."

      biết, mười chín năm trước, con người , để nhảy ra khỏi phố Hạ Đường mà phải cố gắng đấu tranh, mười năm sau tuổi mười chín, lại để chính mình ngập trong thù hận. Cuộc sống như vậy ràng là đau khổ nhiều hơn vui sướng.

      Cho dù người xấu xa thể tha thứ, cũng muốn có thêm bất cứ đau khổ nào cho nữa . Huống chi cũng phải người độc ác, chỉ là người bình thường mà thôi.

      Trình Khiên Bắc lắng nghe xong, đối diện với ánh mắt , nét cười lên gương mặt, quăng quyển tập tranh sang bên, kéo ôm vào trong lòng.

      Động tác của quá tự nhiên làm Giang Mạn giật cả mình, ôm lấy cổ :" làm gì thế ?"

      " giờ vô cùng hạnh phúc." Trình Khiên Bắc mổ lên môi cái, cong môi cười.

      " vậy hả ?"

      Trình Khiên Bắc gật đầu, ôm trong lòng, gác cằm lên cổ , thấp giọng bảo :" mà. Mặc dù biết tương lai thế nào, nhưng rất hài lòng với cuộc sống tại."

      Hơi thở ấm áp phả vào cổ, trái tim Giang Mạn cũng tan chảy theo, vẫn để ôm mình lúc, qua hồi lâu, mới làm như lơ đãng mà buột miệng nhắc tới :" À, hôm nay em gặp Ninh Nhiễm."

      Trình Khiên Bắc ngẩng mặt lên khỏi cổ , cau mày nhìn :" Ninh Nhiễm?"

      Giang Mạn cười :" phải ngay cả bạn cũ của mình mà cũng nhớ ra hả ?"

      Trình Khiên Bắc trả lời bằng giọng bâng quơ nhàng :" Nếu là bạn cũ, vậy nhớ gì là điều cần thiết."

      Giang Mạn bật cười :" phải chứ ! có phải quá bạc tình hay ?"

      Trình Khiên Bắc liếc , hỏi bằng giọng quái gở :" Thế nào ? Đối với bạn cũ, em hi vọng nhớ mãi quên sao ? Hay là chính em làm như vậy ?"

      Bầu khí ấm áp ngọt ngào, thoáng chốc biến thành mùi chua loét.

      Giang Mạn dở khóc dở cười:" Sao em phát còn là người lòng dạ hẹp hòi nữa đấy!"

      Trình Khiên Bắc:" vốn chính là người như vậy."

      Giang Mạn muốn cùng vướng vào vấn đề rối rắm này, nghĩ nghĩ rồi hỏi :" Hồi đó cũng thích Ninh Nhiễm đúng ?"

      Trình Khiên Bắc gật đầu :" Ừ!"

      " Nếu thích vì sao lại ở bên nhau?"

      Yên lặng chốc lát rồi Trình Khiên Bắc trả lời qua loa :" Tới tuổi rồi nên tìm bạn thôi, điều kiện của ấy tệ bên nhau thôi." Dứt lời, hỏi , " Hai người gì ?"

      Giang Mạn :" Cũng chẳng gì mấy, chỉ là có nhắc tời Hứa Thận Hành."

      Trình Khiên Bắc miệng cười ha ha nhưng trong lòng hầm hừ.

      Giang Mạn do dự lúc rồi bảo :" Chị ấy Hứa Thận Hành điều tra chuyện của ."

      Trình Khiên Bắc cười mỉa mai :" Điều tra vi phạm pháp luật, sau đó nhân cơ hội mà nhảy vào à ? Người này đúng là hồn tan."

      Giang Mạn lẳng lặng nhìn biểu tình của rồi :" Có lẽ phải vi phạm pháp luật, mà là những việc khác sao ?"

      Lông mày Trình Khiên Bắc khẽ cau lại, qua lúc nghiêm túc nhìn nét mặt của , gằn từng chữ :" phải em , chỉ cần vi phạm pháp luật cái khác đều quan trọng hay sao ? Cho nên bất luận cậu ta điều tra được cái gì của , đối với chúng ta mà cũng quan trọng, phải sao ?"

      Ánh mắt tăm tối, giống như cơn lốc xoáy, có thể hút người ta vào. Bỗng dưng Giang Mạn có phần hoảng hốt.

      " Đúng, quan trọng." gật đầu trả lời.

      ***

      Tuy rằng trong lòng Giang Mạn nghĩ như vậy, nhưng vì u ám sau khi gặp Ninh Nhiễm mãi mà vẫn chưa thể tản . Cũng có thể phải là Ninh Nhiễm, mà là sau khi nhìn thấy quá trình Trình Khiên Bắc trả thù nhà họ Diệp, luôn có linh cảm xấu.

      muốn loại bỏ linh cảm xấu này, nhưng cứ luôn mù mịt, hề có manh mối, cả người giống như dẫm lên mây, có cảm giác hoang mang hiểu vì sao.

      Cảm giác hoang mang này lên đến đỉnh điểm khi trông thấy Hứa Thận Hành vài ngày sau đó.

      Hôm đó, sau khi tan tầm gặp Hứa Thận Hành ở hầm để xe. Thực ra, lúc làm việc trong ngày, Giang Mạn nhận được tin nhắn ta hẹn gặp mặt, nhưng lờ . nghĩ tới, ta đến thẳng tầng hầm đợi , hiển nhiên là đợi từ lâu.

      Dự cảm xấu trong mấy ngày gần đây khiến Giang Mạn vô thức kháng cự lại việc gặp người này. Sau khi trông thấy ta bước chân hề dừng lại, chạy thẳng lên xe của mình.

      Thế nhưng Hứa Thận Hành nhanh chóng tới, trước khi nổ máy xe chắn ở phía trước xe.

      Giang Mạn thể làm gì khác là hạ cửa sổ xe xuống, thò đầu ra hỏi :" Hứa Thận Hành, muốn làm gì hả ?"

      Hứa Thận Hành :" Em cứ như vậy mà muốn gặp sao ? Hay là em sợ cái gì ?"

      Giang Mạn nhíu mày lại :" Chỉ là tôi cảm thấy chúng ta có gì cần gặp nhau cả."

      Hứa Thận Hành khẽ cười :" Tốt, em chán ghét như vậy, cũng muốn mình chuốc lấy nhục nhã." ta giơ túi tài liệu trong tay lên, để lại mui xe của ," Đây là phần tài liệu về Trình Khiên Bắc, có liên quan đến em rất nhiều."

      " Tôi có hứng thú." Giang Mạn .

      Hứa Thận Hành gật đầu:" Đồ đưa em rồi, cũng tận hết trách nhiệm của người bạn trai cũ, em xem hay là quyền của em." xong rồi bước hề quay đầu nhìn lại.

      Giang Mạn kéo cửa sổ lên, liếc nhìn túi hồ sơ mui xe, xoa đầu bực bội, nổ máy xe và lái . Nhưng chạy được mấy mét vẫn dừng xe lại, mở cửa bước xuống xe, từng bước về phía túi hồ sơ rơi mặt đất, khom người xuống nhặt lên.

      Nhưng mãi cho đến khi chạy xe trở về tầng hầm dưới nhà, vẫn chưa mở túi hồ sơ đặt ghế phụ kia. Giác quan thứ sáu của cho biết, đây là hộp Pandora, mọi chuyện kết thúc khi mở nó ra.

      ngồi trong xe, cũng biết ngồi bao lâu, chỉ biết là bóng đêm dần trở nên sâu hơn, xe ra vào ít , mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.

      Điện thoại di động im lặng hồi lâu chợt vang lên có tiếng tin nhắn .

      Giang Mạn lấy điện thoại di động mở ra, là tin nhắn của Trình Khiên Bắc: Vẫn chưa tan tầm sao ? Muộn thế này rồi, có cần đón em ?"

      nhìn chằm chằm tin nhắn kia cả nửa ngày, rồi thả lại chỗ cũ, quay đầu nhìn về phía túi hồ sơ ghế phụ, do dự lát, cuối cùng vẫn cầm lên, rút trang giấy bên trong ra.
      Hale205, Chalychanh, 10126 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 52
      Edit : Michellevn



      Khi Giang Mạn về đế nhà là nửa giờ sau đó. biết Trình Khiên Bắc ở nhà, nhưng lại gõ cửa mà tự mình quẹt thẻ im lặng đẩy cửa vào nhà.

      Phòng khách sáng đèn rất yên tĩnh, Trình Khiên Bắc mặc quần áo ở nhà màu vàng nhạt ngồi ghế sô pha đọc sách, hòa mình vào gian tĩnh lặng này.

      Nghe tiếng mở cửa, quay đầu nhìn ra phía huyền quan, dịu dàng hỏi :" Sao nay về muộn vậy? Ăn cơm chưa ?"

      Mắt cận , chỉ lúc dùng máy tính xem sách mới đeo kính. Giang Mạn rất hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ đeo kính của , lúc này đứng ở huyền quan, nhìn người đàn ông trở nên dịu dàng ấm áp vì mang kính, trong nháy hiểu vì sao mà có phần ngơ ngẩn.

      Mãi sau mới gật đầu đáp dạ.

      Chậm rãi thay giày xong, đặt túi xách lên tủ, siết chặt túi tài liệu trong tay, thầm hít hơi sâu, từng bước bước về ghế sô pha trong phòng khách.

      Mặc dù gì cả, nhưng hiển nhiên Trình Khiên Bắc nhận ra điều gì đó từ nét mặt vô cảm của , từ từ tháo kính ra và hỏi:" Sao vậy em?"

      Giang Mạn đến trước mặt , đưa túi tài liệu trong tay cho , giọng bình tĩnh :" Em lấy được ít thứ, có liên quan tới , giải thích chút !"

      Nét mặt Trình Khiên Bắc hơi cứng lại, nhưng rất nhanh liền hồi phục , đưa tay ra đón lấy cái túi, rút tờ giấy ra, cau mày nhìn lướt qua, hỏi thờ ơ :" Hứa Thận Hành cho em à ?"

      Giang Mạn bất ngờ khi hỏi câu này.Hứa Thận Hành điều tra , với năng lực của , thể biết, có thể để người ta tra ra được, đối với , xem như đó cũng là loại thất bại.

      :" Là ai cho em quan trọng, tự mình em cũng có thể điều tra." xong, lại khẽ cười tự giễu," Dĩ nhiên là sau hôm này có lẽ tra ra được nữa."

      Trình Khiên Bắc đặt luôn mấy thứ trong tay lên bàn trà, ngẩng đầu lên nhìn , khóe miệng nhếch lên hỏi :" Em cứ như vậy mà tin tưởng cậu ta ?"

      Giang Mạn lắc đầu:" Em biết ta có thành kiến với , nên em muốn nghe ."

      Trình Khiên Bắc trả lời ngay, cứ nhìn cười như cười, trong con mắt sâu đen thăm thẳm, dường như che đậy bộc phát bất thình lình, lại giống như gió thoảng mây bay.

      Giang Mạn muốn từ trong con mắt kia tìm ra chút gì đó, nhưng đáng tiếc, cuối cùng cũng chỉ nhìn thấy thứ gì tương tự như đúng mà như sai . vẫn chưa đủ hiểu về .

      cảm thấy như mình đợi lâu cả thế kỷ, thậm chí khi chắc chắn mình có được đáp án nào từ miệng , Trình Khiên Bắc đột nhiên nhanh chậm mà mở miệng :" Đúng vậy, mọi thứ tài liệu này là ."

      Giang Mạn vốn từ bỏ có được đáp án, bỗng dưng giống như bị người ta đập gậy vào gáy, ngây người tại chỗ, rồi lại giống như bị người ta dội xuống xô nước đá, cả người đông cứng trái tim lạnh buốt, mãi sau mới định thần lại, mấp máy đôi môi ngập ngừng hỏi :" Vì sao ?"

      Mấy ngày này luôn có dự cảm xấu, như thể sống trong đám mây hỗn loạn, miên man suy nghĩ về rất nhiều chuyện, thậm chí bổ não cả khả năng hoang đường có phải người đàn ông này lừa gạt tình cảm của mình, thực tế có người phụ nữ khác.

      Nhưng bao giờ ngờ rằng, những dự cảm xấu đó lại có thể là những thứ Hứa Thận Hành đưa kia.

      Ba năm trước, hai khách hàng lớn xuống những đơn hàng gấp giúp nhà máy của cha mẹ mà người đứng sau hóa ra lại là Trình Khiên Bắc, chỉ có điều mà mượn danh nghĩa hai người bạn làm người đại diện pháp luật.

      Năm đó, chủ cho thuê nhà máy muốn bán nhà xưởng để lấy tiền đầu tư với người khác, mà người khởi xướng dự án tình cờ lại đúng là Vương Hạo Thiên.

      Nhà máy giá trị nhưng có thị trường, chủ cho thuê cứ nhất quyết muốn bán, ngay sau đó liền có người mua giá cao tìm tới, mà người mua này đúng lại là trợ thủ hồi đó của Trình Khiên Bắc.

      Giang Mạn muốn thuyết phục bản thân rằng mọi chuyện chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi, nhưng thuyết phục chính mình nổi --- trừ khi những điều Hứa Thận Hành đưa ra là bịa đặt. Thế nhưng, bây giờ, Trình Khiên Bắc nhàng buông ra câu " Đó là ," khiến cho đến cả cái cớ cũng hết cách để tìm, ngoài việc đầu óc trống rỗng muốn đáp án tiếp theo biết phải làm gì nữa.

      " Vì sao à ?" Trình Khiên Bắc khẽ nhếch môi dưới, dường như cho rằng vấn đề này có chút buồn cười, ánh mắt dao dộng, bình tĩnh nhìn hỏi ngược lại :" Em biết vì sao ư ?"

      Giang Mạn sững người nhìn biểu cảm tự nhiên của , cổ họng giống như bị nghẹn lại, nhất thời nên lời.

      phải biết vì sao à ?

      Đúng thế, biết.

      Bố trí hoàn hảo từ A tới Z để tự mình nhảy vào, đơn giản chính là vì bản thỏa thuận hôn nhân mấy tháng sau đó. Mà ràng là hợp lý, khi số tiền phí quá nhiều cho thỏa thuận hôn nhân.

      Như vậy, vẫn chỉ còn nguyên nhân.

      Mục đích của phải vì cuộc hôn nhân giả đáng có danh tiếng này, mà là con người đây.

      " Vì sao?" Giang Mạn vẫn là câu này.

      Trình Khiên Bắc thở dài, nhìn vào mắt , mỉm cười thầm :" Bởi vì em, muốn ở bên em."

      Giọng dịu dàng, nhìn bằng ánh mắt lấp lánh chân thành, phối hợp với gương mặt này, có lẽ ai nhìn cũng rung động.

      Hai người bên nhau lâu như vậy, ngay cả khi mật ngọt tình nồng, cũng chưa bao giờ ba chữ này. Giang Mạn cũng từng nghĩ biết khi nào mới có thể nghe được lời bày tỏ tình cảm như thế này từ trong miệng , bởi vì cho rằng tình cũng cần lời để xác định.

      giờ xác định rồi, lại tuyệt đối nghĩ tới là trong tình huống này.

      Giang Mạn biết nên khóc hay cười, che che mặt bằng giọng bất lực :" Muốn ở bên em, phải dùng đến cách này hay sao ?"

      Trình Khiên Bắc nở nụ cười yếu ớt, giọng đột nhiên trở nên hơi cứng nhắc :" Em cho rằng muốn làm như vậy sao ? là Trình Khiên Bắc, hình mẫu thành công trong mắt người khác, nhưng trong mắt em sao ? So với Hứa Thận Hành đến cọng lông cũng bằng? Hồi đó sau khi cùng em trải qua đêm, liên lạc em, em cũng chẳng để ý, đối với em, tất cả biểu tốt của đều là phiền phức, em cự tuyệt gặp lại . Suốt ba tháng, em xem giống như rác rưởi, có thể trốn xa được bao nhiêu trốn. rất tức giận, muốn tiếp tục dây dưa thêm nữa."

      sai, hồi đó sau khi hai người trải qua đêm, quả Giang Mạn muốn gặp lại . Vì bốc đồng mà phát sinh mối quan hệ với người đàn ông chỉ biết được mỗi cái tên, đối với bất kỳ ai khác, có lẽ đều cho rằng đó là chuyện hoang đường động trời.

      Chính vì như vậy, phải bố trí cái bẫy như thế để tự nhảy vào, từ đó mà thay đổi toàn bộ cuộc đời của .

      cũng cảm thấy cuộc sống giờ của mình có gì xấu, nhưng xấu hay tốt vẫn nên là tự mình lựa chọn, thay vì bị người khác dùng thủ đoạn theo cách của .

      Cho dù giờ , cũng thể chịu đựng được lừa dối này.

      Giang Mạn nhìn , nở nụ cười giễu cợt, lời về hướng phòng ngủ, mạnh mẽ đóng sầm cửa lại.

      Trình Khiên Bắc vẫn ngồi ghế sô pha, nhìn cánh cửa đóng kín, khuôn mặt trở nên u ám, ánh mắt nặng nề, cầm lấy túi hồ sơ bàn trà ném mạnh xuống nền nhà, rồi kéo hộc bàn lấy bao thuốc ra rút điếu, gắn lên miệng rồi lấy bật lửa ra, tay run run châm thuốc.


      Giang Mạn quay trở về phòng ngủ, tức tốc lấy ra va ly của mình từ trong rủ quần áo. Lúc mới chuyển đến, mang theo nhiều hành lý lắm, nhưng sau mấy tháng ý thức được là mua thêm ít quần áo mới, rất nhiều trong số đó là Trình Khiên Bắc mua cho , cũng xếp vào, chỉ lấy toàn bộ những gì lúc đầu mình mang tới nhét hết vào va ly, rồi đến toilet trong phòng ngủ, gom lấy mấy đồ dùng cá nhân của mình. Sau đó kéo va ly, mở cửa ra ngoài.

      Trước sau chỉ mất mấy phút đồng hồ.

      Trông thấy va ly trong tay , Trình Khiên Bắc hơi sững người ra, vội vàng để điếu thuốc vào trong gạt tàn, đứng dậy sải chân dài bước qua, chặn đường .

      " Tránh ra !" Giang Mạn lạnh lùng

      Trình Khiên Bắc khẽ nghiêng người, nắm lấy cổ tay , giọng khàn khàn :" Đừng ầm ĩ được em? chẳng qua là muốn ở bên em."

      Giang Mạn thay đổi nét mặt nhìn , giọng lạnh lùng :" Em ầm ĩ với , chỉ là em cảm thấy con người quá đáng sợ! Có phải cho rằng lấy người khác ra làm trò đùa trong tay, nắm trong tay vận mệnh và cuộc sống của người khác, là việc rất có cảm giác thành tựu đúng ? Vì thế ngay cả tình cảm cũng phải ngấm ngầm mưu toan ?"

      Trình Khiên Bắc hít sâu hơi, cố gắng để mình giữ được bình tĩnh, ôn hòa :" Em từng , chỉ cần vi phạm pháp luật, chuyện trước kia quan trọng. Quả thự làm tốt, nhưng giờ em cũng , chúng ta ở bên nhau cũng rất hạnh phúc, đúng em ? Cái này chẳng qua cũng là khác đường cùng đích."

      "Khác đường cùng đích, Trình Khiên Bắc !Sao có thể ra lời vô sỉ và ích kỷ như vậy ?"

      Giang Mạn bị làm cho tức cười :" dùng thủ đoạn cưỡng ép cuộc sống của em thay đổi, theo ý cũng chỉ là chuyện đúng ? Dù sao, chỉ cần là muốn, để đạt được mục đích, làm gì cũng quan trọng đúng ?"

      Trình Khiên Bắc lẳng lặng nhìn , độ ấm trong mắt dần lạnh xuống, cũng nới lỏng tay ra, cười lạnh bảo :" Trong mắt em, vô sỉ lại ích kỷ. Mọi chuyện làm vẫn bằng Hứa Thận Hành vớ vấn mấy câu đúng ?"

      Giang Mạn cáu lên :" đừng có mà lúc nào cũng lôi kéo Hứa Thận Hành, chuyện của hai chúng ta liên quan đến ta."

      Trình Khiên Bắc cất tiếng cười lạnh, chỉ vào tài liệu tán loạn nền nhà, giận quá hóa cười:" liên quan à? Nếu phải cậu ta đưa cho em mấy thứ kia, liệu giờ em có ầm ĩ với ?"

      Giang Mạn nhìn thể tin được:" vô lý quá rồi đấy !" đẩy ra, kéo va ly muốn ra ngoài, nhưng chưa được hai bước lại bị nắm lấy canh tay.

      Giang Mạn giãy tay ra, mà giãy được, quay đầu căm tức trừng mắt nhìn .

      "Đúng vậy, chính là ghét Hứa Thận Hành! Em có biết ghét cậu ta đến mức nào ?" Trình Khiên Bắc từ tốn ," Hồi đó cả học viện đều biết cậu ta đối với Ninh Nhiễm lòng say mê, thế nhưng mà em vẫn thích cậu ta, dùng hết tâm tư đến gần cậu ta. Cậu ta ràng buông tay Ninh Nhiễm, nhưng lại vẫn ở bên em, em cũng vui vẻ đón nhận. Khiến cho thích Ninh Nhiễm chút nào cũng đâm đầu vào , chính là để cho em nhận được nét cậu ta là đồ khốn nạn ăn trong bát nhớ thương trong nồi. Mặc dù vậy, em ấy thế mà lại còn muốn cùng cậu ta ra nước ngoài."

      Giang Mạn nhìn thể tin được.

      Vậy là hồi đó thích rồi sao ?

      Chỉ là hề cảm thấy kinh hỉ chút nào, ngược lại cảm thấy trong lòng càng lạnh hơn.

      hít sâu hơi và :" Cho nên, hồi đó mâu thuẫn của em và Hứa Thận Hành, thực ra cũng là cố tình gây ra ?"

      Trình Khiên Bắc cất tiếng cười mỉa mai:" Chỉ là để cho em nhìn người mình thích là dạng gì ? Mỗi lần Hứa Thận Hành an ủi Ninh Nhiễm, nghĩ lần này chắc là em tỉnh ngộ rồi, nhưng hết lần này đến lần khác, em cứ mãi giả bộ làm như thấy." nhìn điềm nhiên, con mắt khẽ động," Vì thế cái ngày mà hai người đó vào khách sạn, mặc dù biết họ làm gì cả, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của em, hiểu được cuối cùng em cũng thể lừa mình dối người được nữa. Em có biết vui đến mức nào ?"

      Giang Mạn đỏ mắt nhìn , lắc đầu chán nản :" Chỉ vì cái gọi là sở thích và ham muốn ích kỷ của , mà liền lấy tất cả chúng tôi ra làm trò đùa trong tay ? quả thực chính là ........" tìm ra từ ngữ thích hợp để hình dung, suy nghĩ hồi lâu, khó chịu đưa ra hai chữ," Biến, thái !"

      Nét mặt Trình Khiên Bắc vì hai chữ này mà nổi lên khổ sở ràng, bờ vai vốn căng cứng liền suy sụp, hốc mắt chầm chậm đỏ lên, nhìn lâu mà gì, cuối cùng thở dài yếu ớt,giọng khàn khàn giống như vỡ ra :" Nếu như muốn có được người chính là biến thái, vậy đúng là tên biến thái."

      Hai người cứ giằng co trong yên lặng như vậy lúc, cuối cùng vẫn là Giang Mạn túm lấy bàn tay nắm cánh tay mình, gỡ từng đầu ngón tay ra rồi kéo va ly ra cửa.

      Lúc này Trình Khiên Bắc ngăn nữa, chỉ đứng nguyên tại chỗ, nhìn bóng lưng và hỏi :" Em muốn đâu ?"

      " Quay về chung cư chỗ em ."

      Trình Khiên Bắc:" Khi nào quay lại ?"

      Giang Mạn thở dài nặng nề :" giờ đầu óc em rất loạn, muốn suy nghĩ kỹ xem mối quan hệ này của chúng ta có nên tiếp tục hay ?"

      xong cũng đợi người đáp lại, kéo va ly bước nhanh ra cửa.

      Trình Khiên Bắc vẫn đứng trong phòng khách rộng lớn, nhìn cánh cửa đóng kín lúc lâu, đột nhiên cào cào mái tóc hết sức cáu kỉnh, bước đến trước ghế sô pha, đạp bàn trà cái mạnh.
      Hale205, Nhatchimai, 10126 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :