1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thâm Dạ Thư Ốc - Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 21 LÝ LUẬN CON CHÓ
      Xe bác sĩ lâm vừa đến Chu Trạch cũng ra, hai người ăn ý lời nào, yên lặng đến cửa hàng tổng hợp.

      Chỗ này trừ cửa hàng của Chu trạch và Hứa Thanh Lãng cũng chỉ còn rạp chiếu phim và nhà hàng tiệc đứng mở cửa.

      Đương nhiên vì hoàn cảnh chỗ này nên rạp chiếu phim cũng bị ảnh hưởng, kinh doanh tốt lắm, thường ngày có mấy người đến đây xem phim, mua vé ở đây có thẻ dễ dàng bao cả rạp.

      Nhưng vì trong lễ mừng năm mới, phần lớn mọi người đều nghỉ nên việc cả nhà ra ngoài xem phim rất phổ biến, nên rạp chiếu phim vốn quạnh quẽ nay lại tăng thêm rất nhiều nhân khí.

      Chỉ là loại náo nhiệt này trong mắt Chu Trạch giống như là hồi quang phản chiếu. tổ bị lật sao còn trứng lành.

      CHU Trạch mua vé, lại mua 1 phần bỏng tình nhân, nhìn đồng hồ, cùng bác sĩ Lâm vào rạp chiếu.

      Vì đến muộn, Chu trạch lại chọn suất chiếu gần nhất nên gần hết chỗ ngồi. Chu trạch và bác sĩ Lâm chỉ có thể ngồi ở hàng thứ nhất.

      phải chờ được nhưng chỗ này có nhiều lựa chọn lắm, hơn nữa bộ phim “ nghê hồng nhai tham án 2” là bộ phim 2d nên ngồi hàng đầu cũng ảnh hưởng nhiều lắm.

      đường bác sĩ Lâm nhiều, giờ cũng cực kì an tĩnh ngồi bên Chu Trạch, ngẩng đầu nhìn màn hình.

      Chu trạch đưa bắp rang, ấy phất tôiy tỏ vẻ muốn ăn.

      Chu Trạch thở dài, với kinh nghiệm kiếp trước của mình việc theo đuổi con chính là k quen biết.

      Phim chỗ này cũng tệ, thi thoảng Chu trạch cười cười. bác sĩ Lâm cũng thường xuyên cười rộ nhưng lại phát ra thanh, rất hàm súc, đẹp mắt.

      Nhưng với Chu Trạch bầu khí này giống như tưởng tượng.

      Có chút bình thản, thiếu chút muối.

      Hết phim, Chu trạch và bác sĩ Lâm sóng vai ra ngoài, tại là 7h tối, tính là muộn nhưng khi ra khỏi rạp chiếu phim những chỗ khác tối đen.

      Bác sĩ lâm tiếp tục yên lặng phía sau. Chu trạch muốn gì đó nhưng lại tìm được chủ đề.

      Hôm qua người muốn chấm dứt là mình, hôm nay lại biểu quá nhiệt tình, người tôi nghĩ mình bị bệnh tâm thần chứ?

      “ đến tiệm sách của tôi..”

      “ đến tiệm sách của ngồi 1 lát..”

      Tựa hồ hai người nghĩ ra biện pháp đánh vỡ trầm mặc và lúng túng nên cùng ra.

      Về đến tiệm sách, Chu trạch phát tiệm mì đóng cửa, ngay cả cuốn rèm cửa ít khi hạ nay cũng kéo xuống, biết Hứa Thanh Lãng có ở trong tiệm .

      Bác sĩ Lâm chọn quyển tạp chí ngồi xuống ghế. Chu trạch cũng cầm 1 quyển sách, ngồi bên kia tùy tiện độc. hai chén trà nóng vẫn còn bốc khói.

      Đột nhiên Chu trạch cảm giác chính mình giống như có mặt mũi trào phúng Từ Nhạc, vì đem lần hẹn hò biến thành lịch đón tiếp khách, hiếm có!

      hận muốn cho mình cái tát!

      “ vẫn chưa đóng cửa sao?” Bác sĩ lâm hỏi, kì ý ở ngoài lời là muốn rồi, dù sao cũng là buổi tối, chỉ cần Chu trạch đóng cửa, có thể thuận theo chào tạm biệt.

      “ a, buổi tối tôi vẫn mở cửa buôn bán.” Ngược lại Chu trạch nghe ra ý trong đó mà thành trả lời.

      Bác sĩ Lâm nhất thời yên lặng, cười cười, đưa tôiy vuốt khuyên tôii, tiếp tục xem sách.

      “ két..” cửa tiệm sách bị đẩy ra, hai nam nữ vào.

      Tuổi ba người cũng phải lớn, tầm hơn 20, 2 người nam có vẻ uống rượu, người khuôn mặt đỏ đến choáng váng.

      “ ông chủ, có nước ?” người con hỏi. Chu Trạch chỉ máy đun nước ở vách tường.

      bé đứng lên lấy nước cho bạn mình rồi đến quầy hỏi : “ bao nhiêu tiền?”

      xong lấy điện thoại tôi, xem ra là chuẩn bị quét mã QR trả tiền.

      “ ba mươi” chu Trạch đáp.

      “ ông chủ, dù là tết cũng thể làm thịt khách như vậy, 1 chén nước lọc mà đòi 30.” bé cười mắng nhưng vẫn quét QR trả tiền, sau đó với hai bạn nam “ ở chỗ này nghỉ ngơi, đọc sách.”

      Bọn họ coi tiệm sách như chỗ nghỉ chân. Chu Trạch thu bọn họ 30 đồng có điểm giống như quán trà, cũng có thể hiểu được.

      : đọc sách? Xem sách gì?”

      Người đàn ông có chút men say nên thanh rất cao “ tôi muốn xem chuyện ma quỷ, tiểu thuyết kinh dị, tiệm này có .”

      vừa vừa cười haha.

      Chu Trạch thở dài, lấy hai quyển sách kinh dị đưa cho , đồng thời lơ đãng dùng ngón tôiy đụng vào đối phương.

      ừ, là người, phải quỷ. Cuộc hẹn tối nay coi như thất bại. nếu để bác sĩ Lâm thể nghiệm cảm giác 5 em công nhân ‘ bách quỷ dạ thoại’ đúng là rất tuyệt.

      là người, tốt rồi, cũng khá ưa nhìn dù là say.

      Hai người khác Chu trạch đụng chạm, sợ bất tiện.

      Người đàn ông say rượu ngồi xuống, hai bạn của cũng thế, ba người vừa nghịch điện thoại vừa đọc sách.

      Cho rằng mất 30 đồng phải dùng xứng đáng.

      “ chuyện ma quỷ này viết cài gì vậy” người đàn ông ném quyển sách , vừa vặn rơi xuống dưới máy đun nước. người phụ nữ nhặt sách lên, phát lúc nãy mình rót nước làm rớt nước, giờ quyển sách bị ướt.

      “ ông chủ, bao nhiêu tiền?”

      “ 80% giá niêm yết.” Chu trạch vui vẻ, tố chất của 3 người này cao.

      Đương nhiên chu Trạch hi vọng, người thanh niên say kia ném tất cả sách của mình 1 lần, hơn nữa làm bẩn để mình kiếm chút đỉnh.

      Người phụ nữ bất đắc dĩ quét QR, sau đó đến trước mặt thanh niên say.

      ‘ chúng tôi thôi, đừng nổi điên”

      “ tác giả của quyển sách đó chắc chắn là chưa thấy qua chuyện ma quỷ.” Thanh niên say rượu bướng bỉnh .

      Chu Trạch nhàng “ uhm” tiếng, ừ, người từng gặp quỷ ở trước mặt ngươi.

      “ tôi về, tuyệt đối về! hôm nay tôi muốn ngủ!” thanh niên lại tiếp tục “ tôi về nhà chỉ thấy quỷ, ngủ cũng thấy quỷ, bằng tôi ở đây xem sách. Tối thiểu,, phải gặp quỷ!”

      “…..” Chu trạch.

      Lúc này bác sĩ Lâm cũng buông sách nhìn thanh niên say rượu, cảm thấy rất có ý tứ.

      “ ơ, Lưu ca, nhà có quỷ” thanh niên say trêu ghẹo .

      Người phụ nữ liếc , ý bảo chớ bậy bạ.

      “ cút! Nhà ngươi mói có quỷ?!”

      Thanh niên say rượu đứng lên “ con mẹ nó, con quỷ khi cứ đến tết là tìm tôi chà đạp, sao phải người khác, 3 người của tôi, lại thêm 1 chị , mẹ tôi, ông bà tôi, tất cả đều sao, chỉ có mình tôi.”

      “ nữ quỷ?” thanh niên say .

      “ nếu là nữ quỷ tốt, là con chó cái!”

      “ phốc!” hai người bạn của cười theo bản năng. Ngay cả Chu trạch và bác sĩ lâm cúi đầu ho khan, thực chất là cười.

      Thanh niên say rượu khi phải nữ quỷ mà là chó cái vẻ mặt rất ủy khuất.

      Nội tâm bảo bảo đắng.

      Bảo bảo uống rượu say muốn thổ lộ hết!

      “ cứ đến tết, trước sau mấy ngày, nó tìm tôi! Tôi ngủ đến, mịa!”

      Thanh niên dù say khướt nhưng vẫn khống chế được, nhưng lại làm người khác thấy sợ mà chỉ có cảm giác thú vị.

      “ bắt đầu từ 7 năm trước đến bây giờ, đến tết nó lại đúng hẹn, còn đúng giờ hơn so với tiền mừng tuổi của cha mẹ tôi!” thanh niên ôm đầu, ngồi đất khóc “ mẹ oi, thời gian này có cách nào vượt qua.”

      “ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Con chó kia, ông có biết ?” thanh niên kia .

      “trước kia nhà tôi nuôi con chó, vì nó cắn nát tiền cha tôi để dưới gầm giường nên bị chúng tôi giết thịt ăn.”

      “ nhất định là con chó kia phục, về báo thù” bạn phân tích.

      “ con mẹ nó, vậy sao chỉ tìm tôi? Lúc giết đâu chỉ mình tôi, còn có 3 , cha tôi và ông tôi! Lúc ăn thịt là cả nhà ăn, chỉ coi là món ăn ngày tết! con chó đó còn bán được năm nghìn khối tiền, đáng đời bị ăn! Nhưng vì sao chỉ hận mình tôi?”

      Thanh niên say rượu khóc rống “ tôi hỏi qua rồi, 3 ông tôi, cha tôi, ông tôi đều sao,sao chỉ nhìn chằm chằm tôi?”

      “ ông say rồi, , bọn tôi đưa ông về nhà.” Người phụ nữ đỡ thanh niên say, ra hiệu bảo thanh niên kia hỗ trợ.

      Mấy người họ ra khỏi tiệm sách làm tiệm sách vừa náo nhiệt lại trở nên vắng lạnh.

      xem vì sao?” bác sĩ Lâm nhìn Chu TRạch, quan tâm giả, thuần túy là nghe chuyện phiếm “ vì sao con chó kia chỉ chọc ghẹo ? chẳng lẽ có chỗ giống người thường?”

      “ em hứng thú với chuyện này?” Chu Trạch có chút bất ngờ hỏi.

      “ ừ” bác sĩ lâm gật đầu.

      Chu Trạch cười cười” ra rất đơn giản, con chó, nếu em muốn biết suy nghĩ của nó hãy đặt bản thân là con chó.”

      “ là sao?” bác sĩ Lâm vui vẻ “ rất khó thay a.”

      Đúng vậy a, người sao có thể tư duy như con chó?

      “vong hồn chó trở về báo thù, chọc ghẹo người là vì nó có oán khí.” Chu Trạch giải thích “ cũng giống như con người vậy.”

      “ vậy sao nó trả thù những người khác trong nhà?”

      “có lẽ là vì khoản tiền kia, con chó nghịch ngợm, cắn nát 1 phần nhưng có khả năng 1 phần bị người này khi đó còn trộm . Vì vậy con chó cảm thấy công bằng, nó cắn tiền, bị trừng phạt, bị ăn thịt, theo nó cảm thấy có lý. Nhưng vì sao người kia trộm tiền, lấy mất 1 phần lại sao?vì vậy nó phục, nó trả thù người khác chỉ trà thù ahwns.”

      Bác sĩ lâm lắc đầu, có chút bất ngờ “ chuyện xưa của thanh niên say đó, bị phân tích thành như vậy,cảm giác chuyện như .”

      Chu Trạch đến chỗ mấy người kia vừa ngồi, phát đất có túi tiền, nhặt lên, ra ngoài cửa.

      Lúc này người phụ nữ chạy lại “ xấu hổ, còn…”

      Chu Trạch đưa túi tiền ra.

      “ cảm ơn!” người phụ nữ cúi đầu tỏ vẻ cảm ơn ‘ gia hỏa này nếu đêm nay về phát làm mất tiền và giấy tờ bị người nhà mắng.”

      có gì!” Chu trạch xua tay.

      Đối phương thấy Chu Trạch xua tay xoay người đuổi theo bạn.

      Dưới ánh trăng, khi người phụ nữ kia chạy nhanh, dưới áo khoác giống như có cái đuôi màu vàng lắc lư….
      Tôm Thỏ, hthuqttn, Anhdva2 others thích bài này.

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 22 : THIÊN LÔI DẪN RA ĐỊA HỎA

      Editor: icefly999
      Chu Trạch cảm giác bản thân hẳn là hoa mắt rồi. Vừa rồi vừa nghe tên say rượu kể chuyện tình cảm ma quỷ xong, hơn nữa đèn đường lại lờ mờ , nên bản thân hoa mắt cũng rất bình thường.


      Đúng vậy, chính là như vậy.


      Chu Trạch phải Trương Thiên Sư ở núi Long Hổ, biết bản thân còn có chút bệnh “ người tốt”. thể thay đổi chính mình, nếu ban ngày bóp chết tiểu loli kia rồi.

      Về phần kết quả cuối cùng là bị tiểu loli bóp chết, hay vẫn là bị tiểu loli bóp chết cũng biết được.

      Nếu như thay đổi được chính mình, vậy cố hết sức tránh bị chuyện xấu ảnh hưởng. Thấy có việc xảy ra, có thể tránh được liền tránh, có thể nhắm mắt làm ngơ liền nhắm mắt làm ngơ.



      Dù sao con chóđã chọc ghẹo người đàn ông kia bảy năm, tính toán tuổi tác cũng thời hạn “ thất niên chi dương “ *

      *giai đoạn buồn chán sau bảy năm

      Nếu như con chó kia muốn hại người nó sớm hại. Về phần khi xuống dưới nó chịu giày vò như thế nào , đối với Chu Trạch đều liên quan. Người ta tới cửa hàng của mình mua nước rồi sảng khoái bồi thường tiền sách chính là thiện duyên.

      Bất quá đây là lần đầu tiên Chu Trạch phát thế giới này có ít những đồ vật thể tưởng tượng nổi. Có thể trước kia mình là người, tại bản thân là quỷ nên nhìn thế giới ở góc độ giống nhau.


      “ Làm sao vậy ? “ Bác sĩ Lâm cũng đến cửa hàng.


      Chu Trạch cười cười . “ Tôi cảm thấy rất may mắn khi bản thân và Spider Man giống nhau, có trưởng bối hay thân nhân đột nhiên xuất với tôi : “ Năng lực càng lớn trách nhiệm càng nhiều “ “


      Bác sĩ Lâm nghe hiểu đây là ý gì, ấy : “ còn sớm nữa, tôi cần phải trở về “


      ngồi thêm chút ? “


      “ Ngày mai tôi còn muốn làm đúng giờ “ . Bác sĩ Lâm vừa vừa quàng khăn.


      “ Có thể chuyển giờ làm mà . “ Chu Trạch .



      tiện “



      muốn ? “


      Bác sĩ Lâm hơi hơi nhíu mày. Đây là lần đầu tiên cảm thấy người Chu Trạch có cảm giác hùng hổ dọa người. có chút biết phải làm sao.


      là vợ tôi mà. “ Chu Trạch nhìn vào mắt bác sĩ Lâm , nghiêm túc ra.


      Bác sĩ Lâm hơi lui về phía sau nửa bước , “ Ngày hôm qua, .... “

      Hôm qua Chu Trạch mới muốn chấm dứt mối quan hệ này để hai người đều được giải thoát.


      “ Ngày hôm qua là ngày hôm qua . “ Chu Trạch về phía trước nửa bước.

      “ Tôi vẫn chưa ký tên giấy li dị. tại , Tôi vẫn là chồng , là vợ của tôi. Vì vậy , bây giờ tôi muốn lưu lại với tôi. “ Chu Trạch càng lúc càng lớn.



      Bác sĩ Lâm gì, đứng tại chỗ.

      Trong lòng Chu Trạch bỗng nhiên bốc lên cỗ lửa giận tên. duỗi ngón tay nắm lấy cằm bác sĩ Lâm, làm động tác nâng cằm rất khinh bạc. Ánh mắt bác sĩ Lâm rất thanh tịnh. Cánh môi đỏ tươi làm người ta hoa mắt mê mệt. ấy rất đẹp, vẻ đẹp tinh xảo cộng thêm khí chất thanh cao mang đến cho người ta cảm giác rất thoải mái.

      Chu Trạch trực tiếp cúi đầu hôn xuống cánh môi đỏ tươi kia.

      hôn rất kịch liệt và thô bạo, như con thú hoang triệt để bộc lộ hung tính.

      Bác sĩ Lâm giơ tay lên, tựa hồ chuẩn bị cho người đàn ông trước mặt cái tát. Nhưng nâng tay đến giữa đường lại chậm rãi để xuống. Tại khóe mắt kia, chảy ra nước mắt trong suốt.


      khóc cái gì ? “ Chu Trạch ngẩng đầu nhìn Lâm Vãn Thu.

      cho rằng khóc có thể khiến tôi cảm thấy áy náy ? cho rằng khóc có thể khiến tôi dừng lại ? “

      Tôi cho biết, hôm nay khóc cũng vô dụng. là vợ ta, ta là chồng .

      xem chút cha mẹ của đều là loại gì ? Em của bình thường nhìn tôi như thế nào.

      nhìn lại chút .

      cao quý.

      lãnh diễm.

      là nữ thần.

      ăn khói lửa nhân gian !

      Trong phòng ngủ, vẫn cùng tôi phân giường ngủ.

      Kết hôn tức là là vợ người ta rồi, vậy mà vẫn còn giả mù sa mưa để lại trinh tiết trong lòng. còn xứng sao !

      Tôi biết , tôi chính là đồ vô dụng. Cả nhà các người đều xem tôi như đồ bỏ !


      Chu Trạch tay bóp cổ bác sĩ Lâm đem đẩy tới cạnh quầy. Sau đó trực tiếp cởi bỏ áo khoác của .

      “ Tôi hôm nay dạy cho biết làm vợ là như thế nào ! “


      “ Từ Nhạc.... “ Bác sĩ Lâm phản kháng, chỉ lạnh lùng nhìn Chu Trạch , “ chính là cái này ... Hỗn đản .... “

      “ Ha ha “ Chu Trạch cười cười để ý. Sau đó tự cởi áo khoác của bản thân rồi trực tiếp đặt bác sĩ Lâm lên quầy.

      thô bạo, ngang ngược.

      Ở thời điểm này, củi khô cháy, chỉ cần đỉnh điểm ngọn lửa có thể hừng hực thiêu đốt.

      Chu Trạch chính là cần chút củi lửa !

      người ấy thơm quá, làn da ấy mềm, thân thể nàng tốt, đẫy đà. Hết thảy, hết thảy đều tốt đẹp như vậy, làm người ta trầm mê.

      Nhưng ngay lúc này, Chu Trạch bỗng nhiên dừng động tác, cả người lảo đảo lui về phía sau mấy bước.

      Trước mặt, Bác sĩ Lâm nằm ở quầy, quần áo lộn xộn. Chính bản thân mình thở hổn hển từng ngụm.



      Làm sao lại biến thành như thế này ?

      Bác sĩ Lâm còn nằm ở quầy. vẫn như trước mở to mắt, vẫn có phản kháng.


      đối với Từ Nhạc có áy náy. người rất độc lập, rất kiên cường , nhưng hoàn cảnh xã hội mà tồn tại cộng với giáo dục được tiếp nhận từ gia đình khiến trở nên rất mâu thuẫn.

      Cha mẹ lấy cái chết bức bách nếu cùng Từ Nhạc kết hôn. Nhưng cùng Từ Nhạc kết hôn lại kiên trì tại điểm mấu chốt. Trong tâm có người đàn ông khác, dù người đó qua đời trong tai nạn xe hơi nửa năm trước. Dù người đó có thể sớm quên mất . Hay thậm chí căn bản biết có nữ sinh thực tập sau khi kết thúc khóa thực tập vẫn len lén chú ý .

      Dùng câu học sinh trung học thường sử dụng để phê phán chính là bác sĩ Lâm lựa chọn khuất phục phong kiến lễ phép, rồi lại cam lòng rốt cuộc trong lòng chỉ còn mâu thuẫn.

      Cho nên dù trong lòng vạn lần muốn nhưng Lâm Vãn Thu vẫn phản kháng, chỉ tùy ý Chu Trạch. thấy mình có lý do gì để phản kháng. Chu Trạch là chồng mình . Từ sau khi kết hôn , ràng chính là người có lỗi với trong đoạn hôn nhân này.

      chấp nhận, đồng ý nhưng phản kháng.


      “ Mặc quần áo chưa ? “ Chu Trạch quát với Lâm Vãn Thu còn nằm quầy.


      Lâm Vãn Thu sửng sốt chút rồi đứng thắng lên , có chút tin nhìn Chu Trạch. Mới vừa rồi cũng nhận mệnh.

      “ Lão tử còn chưa kịp đối với làm gì, đừng có làm bộ dạng như mới bị cưỡng bức. Mặc quần áo nhanh . “

      tại, lập tức sau đó Cút !”


      Bác sĩ Lâm yên lặng mặc lại y phục. Sau đó mặt biểu tình nhìn gương sửa sang lại bề ngoài của mình. Đợi đến lúc thu thập xong hết thảy, rót cho Chu Trạch chén nước ấm đặt ở quầy rồi lập tức rời nhìn lấy Chu Trạch cái.


      Chu Trạch chán nản ngồi mặt đất. Có chút mờ mịt, có chút khó hiểu.

      môi cùng lòng bạn tay tựa như vẫn còn lưu lại hương thơm người . biến bản thân vì cái gì mà dừng lại. Hương vị đó ràng rất thoải mái, làm người ta mê say. Nhưng lại cảm giác có chút đúng. Đây phải là cảm giác mà muốn.


      vừa rồi chuẩn bị làm chuyện đó với . cũng đồng ý. Nhưng vừa rồi màn kia hoàn toàn phải là mong muốn của .

      Chu Trạch lảo đảo đứng lên, cầm lấy ly trà uống ngụm rồi phun ra nước ấm. Nước này nóng hổi pha thêm chút nước lạnh nào. Mặc cho nước làm ướt mặt đất. Chu Trạch nhìn khắp bốn phía rồi nhớ lại những gì mình , làm , lại nắm chặt nắm đấm thêm chút, rồi lại buông ra, rồi lại nắm chặt lần nữa.


      tới nhà vệ sinh, trực tiếp đem đầu mình để dưới vòi nước cọ rửa. cần tỉnh táo hơn, bình tĩnh hơn để dẹp ngọn lửa trong lòng. Vào mùa đông dùng nước lạnh cọ rửa là chuyện phải người bình thường có thể làm được. Chu Trạch ngẩng đầu, chỉ cảm giác trong đầu mình vẫn còn mê muội. nhìn lên trước gương. Trong gương phản chiếu bộ dạng của mình.

      Chu Trạch hai tay gắt gao nắm lấy bồn rửa mặt , ngừng thở hổn hển. Ngay sau đó từ từ ngẩng đầu lên, như lầm bầm lầu bầu :

      “ Là ngươi ! “

      “ Là ngươi , oắt con chết tiệt khốn khiếp !”

      Ngươi ở đây ảnh hưởng ta, ngươi có ý đồ điều khiển ta

      Ngươi là rác rưởi , tạp chủng, tạp chủng! “

      Chu Trạch đối với người trong gương mắng nhiếc.


      Đúng vậy phải , vừa rồi biểu của quá bất thường . Cái loại lửa nóng tên, cái loại lý do đần độn , cái loại xúc động giải thích được này tuyệt phải chỉ là khí huyết cương dương đơn giản như vậy.

      Ngay mới vừa rồi, tại lúc đó, có thể là Từ Nhạc, người mình vốn cho là sớm xuống địa ngục nhưng , chưa , còn trốn ở bên cạnh mình, ảnh hưởng tới mình. Thậm chí có thể còn núp trong thân thể mình !

      uất ức , mềm yếu, khi còn sống nhận hết xem thường, dám phản kháng, cũng có can đảm ngẩng đầu . Nhưng sau khi chết, lại nghĩ đến mượn tay người khác , lấy phương thức đơn giản mà thô bạo nhất để trả thù chính người vợ của mình !


      “ Ta trước kia còn rất đồng tình với ngươi, cảm thấy có chút có lỗi với ngươi “ Chu Trạch lẩm bẩm, “ Nhưng tại ta hiểu được, người đáng thương tất có chỗ đáng hận, thời gian trước ngươi trải qua như vậy, chỉ có thể là đáng đời ngươi !”


      “ Đùng ! “


      Chu Trạch giơ nắm đấm trực tiếp đánh vào gương.

      Tấm gương vỡ tan. Bàn tay Chu Trạch cũng chảy máu như suối. Máu tươi bắt đầu tràn vào bên trong bồn rửa mặt. Tấm kính trọn vẹn phản chiếu khuôn mặt Chu Trạch.


      .

      Là khuôn mặt Từ Nhạc.

      Chu Trạch đứng ở đó hề động đậy. Người trong gương cũng động.

      Nhưng sau đó khắc. Trong đôi mắt người trong gương xuất tia độc, đồng thời mở miệng :

      “ Ơ, bị ngươi phát . “
      Tôm Thỏ, hthuqttn, Anhdva2 others thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      20-10 chúc chị em luôn xinh đẹp, tươi trẻ :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      hthuqttn thích bài này.

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 23 : HI!
      Editor: icefly999


      “Ngươi đây là ..... Muốn chết. “

      Sâu trong đôi mắt Chu Trạch ra màu đen sáng bóng chứng tỏ tại giờ khắc này rất phẫn nộ.

      Đúng là tu hú chiếm chỗ chim khách,nhưng vậy thế nào ? Ngươi có thể trả thù nhưng thể có tiền đồ đến mức bỗng nhiên công kích khiến ta dùng sức mạnh đối với vợ ngươi.

      Chu Trạch mở tay phải của mình ra, màu đen ở móng tay chậm rãi sinh ra, từng sợi từng sợi như sương mù vờn quanh.

      Nhiều khi giải pháp chân chính để giải quyết vấn đề nằm ở lập trường của bản thân mình. Đứng ở lập trường của Chu Trạch căn bản là có biện pháp xác định cái gì đúng cái gì sai. Tất cả hành động của đều dựa nguyên tắc là muốn sống.

      “ Mặc kệ ngươi giấu mình ở nơi nào, ta đều muốn đem ngươi lấy ra.....Cho dù là ngươi ở trong thân thể này ! “

      Khuôn mặt Chu Trạch bắt đầu vặn vẹo, móng tay của bắt đầu đâm vào lồng ngực mình.

      “ Hí....iiii....”

      Đau đớn kịch liệt đến mức thể chống đỡ mà run rẩy. Toàn bộ cơ thể Chu Trạch run rẩy rồi trực tiếp té ngã mặt đất.

      Chu Trạch có chút mờ mịt. Căn bản Từ Nhạc tồn tại. Vừa rồi mạo hiểm lấy linh hồn của chính mình nghiệm chứng, kết quả là trong khối thân thể này chỉ có duy nhất linh hồn của Chu Trạch . Từ Nhạc căn bản tồn tại.

      Chu Trạch lần nữa gắng gượng đứng lên, nhìn chính mình trong tấm gương bể tan tành. Lần này chờ lâu nhưng người trong gương vẫn có chút biến hóa nào. Từ Nhạc sớm tồn tại. Như vậy những hành động lúc trước đối với bác sĩ Lâm đều là bản tính của sao ?

      !

      Điều đó có khả năng,

      có khả năng !

      thể nào.

      Chu Trạch lần đầu tiên cảm thấy chính mình trong gương xa lạ. phải bởi vì thay đổi thân thể hay dung nhan, mà là nội tâm và linh hồn so với trong nhận thức của giống nhau.

      Thân thể cùng linh hồn , đến cùng cái nào mới là chính mình ?

      Từ xưa đến nay , rất nhiều nhà khoa học, nhà tư tưởng lớn đều có cùng đáp án tương tự. Thân thể biến hóa và mục nát, nhưng linh hồn có thể vĩnh viễn tồn tại.

      Chu Trạch cũng cho rằng, vẫn còn là Chu Trạch , vẫn là chính mình, chỉ đơn giản là thân thể thay đổi mà thôi.

      Nhưng tại bắt đầu sợ hãi. Bởi vì nếu như linh hồn Từ Nhạc sớm tồn tại đồng nghĩa với việc thay đổi là chính bản thân .


      ..........


      “ Em ngủ , Thân ái “

      “ Ừ, em mang con nghỉ trước rồi, cũng sớm chút làm xong rồi nghỉ ngơi. “

      “ Được rồi, đợi đem phương án trị liệu này sửa đổi xong . “

      Vương Kha nhàng vặn vẹo uốn éo thân thể, ngáp cái. xác thực rất muốn nghỉ ngơi, nhưng mà công việc còn phải làm cho xong. Mới ngoài ba mươi mà đầu bắt đầu xuất tóc trắng rồi. Nam nhân ở cái tuổi này vô cùng mâu thuẫn. liều mạng làm việc dưỡng lão thực quá sớm. Liều mạng mà , thân thể bắt đầu xuống dốc rồi.


      “ Đinh đinh đinh..... đinh đinh đinh.... “



      Vương Kha khẽ nhíu mày. trễ thế này còn ai đến nhà nữa.

      đến nhìn thoáng qua màn hình liên lạc thấy đứng ngoài của là người đàn ông mặc áo khoác màu đen. hỏi : “ là ai ? “

      “ Tôi đến tìm Vương Kha. Là người bạn giới thiệu tôi đến đây. “

      xin lỗi, nếu như có chuyện gì ngày mai có thể liên lạc với phụ tá của tôi trước... “

      “ Chu Trạch giới thiệu tôi đến đây. “ Người đàn ông ngoài cửa .

      Nghe được cái tên này, Vương Kha sửng sốt chút sau đó mở cửa.

      Đối phương thoạt nhìn có chút trẻ tuổi, khoảng chừng hai mươi lăm tuổi.

      “ Vào “ . Vương Kha mời đối phương ngồi xuống rồi tự mình rót cho chén trà.

      Chu Trạch ngồi ghế salon, nhìn người bạn tốt ngày xưa của mình.

      vẫn thay đổi , vẫn ở chỗ cũ tiếp tục phấn đấu vươn lên. Cùng là những đứa trẻ lớn lên từ nhi viện,mối quan hệ của bọn họ rất tốt. Hơn nữa trong số những đứa trẻ theo lão viện trưởng những năm gần đây, bọn họ được coi là những người có tiền đồ nhất.

      Chu Trạch tuổi còn trẻ là phó chủ nhiệm ở bệnh viện. Vương Kha có phòng chẩn trị tâm lý riêng của mình. Phòng khám của phải mở ở vị trí chật chội xa xôi, mà chính là mở ở trung tâm thành phố Thông Thành , bên cạnh siêu thị Nam Đại.

      Chính là ngôi biệt thự này , cũng phải người bình thường có thể mua được.


      biết Chu Trạch sao ? “ Vương Kha hỏi trước.

      “ Ừ, mất nửa năm trước. “ Chu Trạch trả lời, sau đó nâng chung trà lên uống ngụm. vẫn thích uống trà Mao Tiêm, khẩu vị vẫn thay đổi a.

      “ Tìm tôi có chuyện gì ? “

      “ Xem bệnh “

      “ Xem bệnh ? “ . Vương Kha ho khan tiếng, “ có thể hẹn trước . “

      “ Rất gấp .” Chu Trạch nhìn vào mắt Vương Kha . “ Vô cùng gấp . “

      Vương Kha trầm mặc sau đó cười cười, gật gật đầu sau đó : “ Mời cùng tôi đến thư phòng. “

      Mặc kệ đối phương đột nhiên đến có thất lễ hay , đưa ra cầu có đường đột hay . Nhưng đối phương lại là bạn của Chu Trạch, Vương Kha cũng có cách nào từ chối.

      Chu Trạch đến thư phòng Vương Kha ngồi xuống, còn Vương Kha thay thân áo trắng đến biểu trịnh trọng.

      chút tình huống của . “ Vương Kha chuyển động bút máy trong tay . Đây là cây bút máy màu vàng sậm, dưới ánh đèn trong thư phòng nhìn rất là chăm chú.

      Chu Trạch chậm rãi lắc đầu , “ nên tiến hành thôi miên đối với tôi, cho dù là cấp bậc thôi miên đơn giản. “

      Vương Kha gật đầu rồi buông bút máy xuống.

      “ Tôi có thể có chút ... phân liệtnhân cách. “ Chu Trạch .

      hãy cụ thể chút. “ Vương Kha hỏi.

      “ Tôi cảm giác trong thân thể tôi có tính cách khác tồn tại. Trong thời khắc nào đó, tính cách người kia bỗng nhiên ảnh hưởng đến cách làm việc của tôi. Có nhiều việc tôi xác định được đó thể là việc tôi có thể làm ra. Tôi là người rất biết tự kiềm chế.“

      “Là dấu hiệu phân chia nhân cách ? “ Vương Kha híp híp mắt. “ bao lâu rồi. “

      “ Chỉ mới gần đây thôi. “

      “ Như vậy , bằng cảm giác của mình, hãy vẽ ra nhân cách thứ hai của . Hãy vẽ ra hình dạng của chưa bao giờ thấy qua hình dạng chân thực của . “

      Vương Kha đưa tờ giấy trắng và cây bút máy đến trước mặt Chu Trạch.

      “ Nhân cách thứ hai sao ? “ Chu Trạch hỏi.

      “Đúng. “ Vương Kha gật gật đầu.

      “ Nhưng.... nghiêm khắc ý nghĩa mà , tôi chính là nhân cách thứ hai. “ Chu Trạch chỉ chỉ mình, “ tại , chính là nhân cách vốn có của cỗ thân thể này. “

      Ánh mắt Vương Kha ngưng tụ, bắt đầu lần nữa đánh giá kỹ Chu Trạch.

      “ Ý là trạng thái của bây giờ chính là nhân cách thứ hai ? “

      “ Dựa theo lý luận của để hình dung chính là vậy. “ Chu Trạch trả lời.

      Vốn chủ nhân của thân thể này chính là Từ Nhạc. Chu Trạch là người từ ngoài đến nên Chu Trạch thuộc về nhân cách thứ hai.

      giết rồi ? “ Vương Kha hứng thú hỏi... tại có chút hưng phấn.

      “ Xem như là thế . Hơn nữa ta tin rằng nhìn thấy. “ Chu Trạch đáp.

      “ Vậy cái này kỳ có thể tính là hành vi giết người. “ Vương Kha nhắc nhở. “ Mặc dù về phương diện pháp luật có cách nào phán định loại hành vi này, nhưng tôi vẫn muốn khiển trách .

      “ Sau khi khiển trách kết thúc sao ?”

      tìm đến tôi là muốn tìm biện pháp triệt để thoát khỏi ảnh hưởng của nhân cách thứ nhất ? “

      “ Đúng vậy. “

      Vương Kha bắt đầu chuyển động bút máy. Lần này phải bởi vì thôi miên, mà vì tự hỏi.


      “ Tôi biết có nên giúp hay , bởi vì theo như tôi quan sát, giết người vốn tồn tại. Nếu như tôi giúp “ hủy thi diệt tích”, như vậy tôi liền biến thành đồng lõa. “

      “ Giúp tôi. “ Chu Trạch .

      “ Tôi cần phải suy nghĩ chút. “ Vương Kha trầm ngâm chút.

      cần cân nhắc, giúp tôi. “ Chu Trạch thúc giục , ngay sau đó Chu Trạch lại : “ Nhị Đản Ca. “

      Khi tiếng “ Nhị Đản Ca “ này ra, Vương Kha bỗng nhiên biến đổi sắc mặt, có chút bất ngờ : “ Chu Trạch ngay cả cái tên này cũng cho biết rồi hả ? “

      Chu Trạch gật gật đầu.

      Vương Kha ngẩng đầu, có chút xoắn xuýt, nhưng vẫn khẽ cắn môi, bắt đầu cầm lấy bút máy ghi tờ đơn :

      “ Tôi kê cho chút thuốc, những thuốc này kỳ chỉ có tác dụng phụ trợ, giúp ổn định tâm tình và ổn định giấc ngủ. “

      “ Vậy cần kê. “ Chu Trạch .

      “ Bước quan trọng nhất chính là cần thay đổi hoàn cảnh. “ Vương Kha để ý lời Chu Trạch , tiếp tục viết đơn thuốc.


      Rất nhiều người đều cho rằng tư tưởng của con người đều ký thác tại linh hồn. Tuy ra thế giới này đến cùng có tồn tại linh hồn hay quỷ hồn hay vẫn là vấn đề chưa được giải đáp. Nhưng bản thân thuyết pháp này vẫn chính xác. Kỳ , thân thể của chúng ta, ánh mắt của chúng ta, và rất nhiều bộ vị khí quan khác đều có thể chứa đựng “ Linh hồn” khác. Ví dụ như vận động viên thông qua vô số lần lặp lại huấn luyện có thể tạo ra “ Cơ bắp trí nhớ “ cùng với “ Tâm lý ám chỉ “… có thể đem nó lý giải thành loại quán tính.

      là nhân cách thứ hai, giết chết nhân cách thứ nhất.

      Nhưng nhân cách thứ nhất tồn tại và vận hành trong cỗ thân thể này quá lâu nên chính mình sinh ra quán tính, có trí nhớ của mình. Có đôi khi đột nhiên làm ra số hành động thể giải thích được , sau đó cảm thấy khiếp sợ và kinh ngạc. Làm cho sinh ra cảm giác nhân cách thứ nhất vẫn còn tồn tại.

      ra là vì nguyên nhân này.

      Trước hết hãy chặt đứt các quan hệ internet, xây dựng vòng tròn cuộc sống thuộc về chính , để cỗ thân thể này lần nữa thích ứng với , đem quán tính trước kia triệt tiêu vấn đề cũng giải quyết xong.

      “ Kỳ tình huống tại của nghiêm trọng lắm, suy nghĩ của ràng rất ăn khớp. Vượt qua nó chỉ là vấn đề thời gian thôi “ Vương Kha cười cười.

      Thời điểm này có người gõ cửa thư phòng.

      , có khách sao ?”

      “ Đúng, giúp rót hai ly cà phê nhé. “

      “ Tốt”

      Chu Trạch nghĩ tới bác sĩ Lâm, nghĩ tới nhạc phụ nhạc mẫu và em vợ của mình.

      Hoàn toàn chính xác.

      Ngay từ đầu bài xích quan hệ của người kia, thậm chí muốn đoạn tuyệt.

      Nhưng mà biết từ lúc nào bắt đầu chấp niệm việc ấy cùng ngủ.

      “ Đoạn tuyệt quan hệ cần thời gian bao lâu ? “ Chu Trạch hỏi.

      cần lâu đâu. “ Vương Kha nhún nhún vai, lộ vẻ nhõm “ Từ khi vào cửa đến giờ tôi vẫn quan sát , làm cho người ta có cảm giác, như thế nào đây. là nhân cách thứ hai, nhưng tôi cảm thấy đây là ca bệnh nhân cách thứ hai đem nhân cách thứ nhất giết chết triệt để nhất. “

      “ Giống như là … mượn xác hoàn hồn quái lạ trong tiểu thuyết cổ đại. Rất dứt khoác , rất lưu loát, thậm chí có thể dùng từ “ Hoàn mỹ “ để hình dung. tai có thể lý giải như uống thuốc có tác dụng phụ rất , dựa vào sức miễn dịch của bản thân có thể hoàn toàn vượt qua , nhưng cũng mất khoảng hai ba tháng. Về sau lần nữa nối lại các mối quan hệ trước kia là được rồi, có vấn đề gì. “

      Chu Trạch gật gật đầu “ Cám ơn . “

      cần khách khí. “

      “ Cà phê đến , “

      Cửa thư phòng bị đẩy ra, người phụ nữ bưng hai ly cà phê đến đặt bàn sách.

      Chu Trạch nhìn về phía người phụ nữ, người ấy cũng nhìn về phía Chu Trạch.

      Sau khắc, Chu Trạch tâm bỗng nhiên khẽ động. Sắc mặt cũng biến đổi.

      “ Như thế nào, các người có quen biết ? “ Vương Kha hỏi.

      “ Ừ, ta chính là chồng bác sĩ Lâm, Từ Nhạc. “ Vương phu nhân đáp.

      “ A ? “ Vương Kha có chút kinh ngạc đứng lên, chủ động tới bắt tay Chu Trạch tỏ vẻ cảm tạ.

      Lúc trước người đàn ông ở trước mặt chỉ là người được giới thiệu bởi người bạn qua đời của mình. Nay lại là ân nhân cứu mạng con mình, quan hệ dĩ nhiên càng gần thêm bậc.

      Chu Trạch ứng phó qua loa, trong đầu ra suy nghĩa có nên hay nhắc nhở vì hết lòng chăm lo cho nghiệp nên quan tâm đến vợ mình, đến mức lần gần nhất vợ còn trầm mê thể “ uốn xoăn tóc “ .

      Suy nghĩ chút hay là chờ sau khi rời nặc danh nhắc nhở. Mặc dù hai người bởi vì biết tính nết đối phương , đều lòng đặt nghiệp lên nhưng cũng phải can thiệp lẫn nhau. Giao tình và trí nhớ khi con bé đều thay đổi, nhưng bọn cũng có thói quen tan sở xong cùng nhau uống ly rượu ngồi tâm . thực tế nếu như phải lần này vấn đề có chút khó giải quyết, Chu Trạch đến tìm Vương Kha.

      kết hôn, Chu Trạch biết. có con , Chu trạch cũng biết. Nhưng lúc cần giúp đỡ khẳng định báo tên mình.

      Vương Kha cùng vợ tiễn Chu Trạch về nhà, nhưng Chu Trạch từ chối ý tốt muốn lái xe đưa về của Vương Kha.

      tới tìm để làm gì ? “

      “ Xem bệnh. “ Vương Kha đáp. “ Em mở tiệm sách ? “

      “ Ừ, loại tiệm sách kèm với tiệc trà. “

      “ Vậy được, nếu có cơ hội cũng muốn xem chút. “


      Chu Trạch vừa mới ra khỏi phạm vi khu biệt thự, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác kỳ lạ, dừng bước, xoay người nhìn về phía sau ngôi biệt thự.

      Tại ban công biệt thự , có đứa bé đứng, bé ôm con gấu bông màu trắng, mặc áo ngủ màu đỏ. Gió thổi tóc bé lay động, làn váy bồng bềnh, như bé lại lù lù bất động như có chút cảm giác nào. Chỉ là đôi mắt kia mực nhìn xuống dừng người Chu Trạch.

      Chu Trạch sắc mặt ngưng trọng, thân thể cũng có chút căng lên. Nhưng cảm giác khẩn trương chậm rãi rút , việc của Từ Nhạc làm tâm trạng áp lực cũng còn nên Chu Trạch rất buông lỏng.

      Nhưng Chu Trạch cảm thấy chỉ phải nhắc nhở người bạn chơi từ vợ có vấn đề, mà con giống như cũng có vấn đề a.

      Lặng yên, Chu Trạch từ đáy lòng đối với người bạn thân từ của mình cũng có chút đau lòng. Kiếp trước đến cùng mình làm ra cái nghiệt gì, mới có thể có loại “ Hạnh phúc mỹ mãn “ này. Nghĩ đến đây, khóe miệng Chu Trạch lột nụ cười khổ. Sau khắc, đối với ánh mắt ban công, Chu Trạch nâng tay lên , hướng bé huơ huơ :

      “ Hi ! “

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      các nàng chuẩn bị đón 'mưa rào' nha
      hthuqttnChris_Luu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :