1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thâm Dạ Thư Ốc - Thuần Khiết Tích Tiểu Long

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      hồi hộp quá. mong chương mới của bạn <3<3

    2. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 18: LẠI NỔI PHONG BA
      Sáng hôm sau, sau khi Chu Trạch rửa mặt, theo thường lệ sang tiệm mì sát vách, điều này dần trở thành thói quen sinh hoạt của , khi ăn uống còn là quá trình hưởng thụ liền biến thành 1 nhiệm vụ thuần túy, làm nhiệm vụ đơn giản và hiệu suất cao là tốt nhất, có chỗ nào so với chỗ của hứa Thanh lãnh là tiện lợi hơn.

      “ Nước khổ qua” hứa Thanh Lãnh đặt cốc nước lớn trước mặt Chu trạch, sau đó bưng phần cơm rang trứng lên. Chu Trạch uống thử 1 ngụm, chất lỏng vào yết hầu, chỉ cảm thấy răng môi chua xót, thậm chí ruột và dạ dày cũng thắt nút. Qua 10 giây Chu trạch mới tỉnh hồn, thở phào nhõm. là đắng.

      “haha, đủ lực a?” Hứa Thanh lãnh bày ra biểu cảm mau khen ta, sau đó ngồi xuống trước mặt Chu trạch “ lại , khẩu vị của ngươi nặng a, uống mấy thứ này liền ăn ngon?” Chu Trạch bình phục tâm tình, sau đó bưng cốc lớn nước khổ qua, 1 hơi cạn sạch, sau đó nhanh chóng cầm đũa ăn cơm rang trứng như hổ đó. 1 phút sau, ăn com xong, sau đó từ từ nhắm hai mắt

      “ Tướng ăn này giống như ác quỷ bò lên từ địa ngục.” Hứa Thanh Lãnh trêu chọc, Trêu chọc hay có ý khác chỉ mình biết.

      Chu trạch mở mắt nhìn đối phương, hôm đó năm em công nhân hồi hồi vào ngày thứ 7 sau khi chết, em vợ và vợ mình nhìn thấy, là bình thường, chỉ là ông chủ tiệm mì này nhìn thấy được nếu cũng làm 5 bát cơm xối thịt kho tàu. Nhưng hai người đều ăn ý toạc ra, phá vỡ cửa sổ bằng giấy, đây là đạo ở chung.

      “ sao hôm nay nhận đơn?” Chu Trạch hỏi.

      Mấy hôm trước, dù là đêm 30 di động của hứa Thanh Lãnh vẫn ngừng có người đặt thức ăn, người giao hàng ra vào ngừng, hôm nay có vẻ quạnh quẽ, cũng thấy người giao hàng.

      “ nghỉ ngơi chút.” Hứa Thanh Lãnh lấy thuốc, đưa cho Chu trạch 1 điếu. Nếu ngày 30 tết làm nghỉ, năm sau lại nghỉ có chút kì lạ, nhưng với người đàn ông có hơn 20 phòng xác thực có vốn liếng để bốc đồng.

      “ biết quỷ nhấc kiệu a?” Chu Trạch hỏi.

      Chuyện tối qua, trong kí ức của vẫn còn mới mẻ, nhưng vội vã hành động mà về nhà nằm vào tủ lạnh, ngủ. người,đúng là Chu Trạch cứu, nhưng có chuyện gì muốn quản. chỉ muốn cẩn thân từng li từng tý, nghiêm túc sống ngày tháng của mình, nếu trong ngày thường xảy ra chuyện gì có thể tiện tay giải quyết, nếu cưỡng cầu bản thân. Dù bé mặc váy hoa bách hợp sựu có vấn đề cũng còn là chuyện Chu trạch phải quản.

      “ Quỷ nhấc kiệu?” Hứa Thanh Lãng sửng sốt chút, cười “ haha,nghe mọi người đêm 30 tết sau khi đốt vàng mã, quỷ có dư tiền, nên thường bỏ ra chút để đón xa.” Hứa Thanh Lãng tiếp tục hươu vượn, sau đó ngáp 1 cái “ lại , sao tiệm sách của ngươi còn mở cửa?”

      “ ban đêm mở”

      tùy hứng.” hứa Thanh Lãng cầm di động “ nếu chiều xem phim với tôi a?” khí lập tức lúng túng.

      ” Chu trạch cự tuyệt.

      nể mặt, uống công ta vất vả điều chế nước cho ngươi, ngay cả xem phim cùng cũng đồng ý. Đàn ông a, đều phải người tốt.”

      “…” Chu trạch.

      “ xin lỗi, ta quên ta cũng là đàn ông” Hứa Thanh lãng ai oái lắc đầu, bày ra biểu cảm vì sao ta là con .

      “ khi còn bé có phải ngươi gặp chuyện gì làm tổn thương tâm lý?” Chu trạch hỏi “ ta biết bác sĩ tâm lý, có thể giúp ngươi.”

      Hứa Thanh Lãng ‘thích’ bật cười “ dị tính luyến chỉ là xuất do suy nghĩ cực đoan, đồng tính mới là bẩm sinh.”

      dám gật bừa.”

      “ đạo bất đồng thể hợp mưu”

      Cuộc chuyện sau bữa ăn của hai người tan rã trong vui. Chu trạch về tiệm sách, nghĩ nghĩ liền khóa cửa, ngồi và máy tính trong quầy, nhắn tin wechat cho bác sĩ Lâm “ chiều nay cùng xem phim?” đợi khoảng 10 bác sĩ lâm trả lời “ làm”

      Ăn tết cũng thể cấm được người ta sinh bệnh hoặc chuyện ngoài ý muốn, từng là bác sĩ nên Chu Trạch biết ngày nghỉ ở bệnh viện chính là cát trong sa mạc. nghĩ chút, có thể hiểu nhưng lại có chút vui.

      Chu Trạch rất muốn cho , là Chu trạch phải đồ bỏ Từ Nhạc. nhưng lại lo đến kết cục là dọa cho bác sĩ Lâm hoài nghi nhân sinh, thâm chí chút tương tư trước đó cũng vỡ nát, quan trọng nhất là chuyện này càng ít người biết càng tốt.

      Có người đến bắt mình, điểm này biết, chờ, chờ thời điểm giống như con chuột trong rãnh nước cuộn mình tại chỗ u hẻo lánh run lẩy bẩy. vẫn cần sinh hoạt, hơn nữa là muốn sống bình thường, nếu thà ra khỏi địa ngục, giống như bọn họ đường hoàng tuyền.

      Về phần vị hàng xóm sát vách kia có phải nhìn ra được điều gì hay , Chu trạch biết, và cũng lười muốn biết.

      “ buổi tối gặp.” bác sĩ Lâm gửi đến 1 tin. Chu trạch cười, cảm giác nụ cười của mình ngu ngốc, giống như thời trung học lớp phó học tập cười với mình. Đời trước mình sống quá mệt mỏi, đời này dù thế nào cũng sống thoải mái 1 chút.

      Đời người có rất nhiều đạo lý, chỉ có trước khi chết mới chân chính hiểu , nhưng khi hiểu còn cơ hội làm lại từ đầu. Chu trạch rất trân quý cuộc sống tại, trân trọng cơ hội.

      xe con màu đỏ dừng trước tiệm sách, hai người xuống. người phụ nữ chưa đến 30 tuổi và bé 5,6 tuổi. người phụ nữ mặc váy đỏ, tóc xõa, dù làm mẹ vẫn che hết khí chất phong tình ngược lại như càng trêu chọc người đối diện. bé mặc quần yếm, mấy lớp quần áo giữ nhiệt, bọc lại như bánh chưng, hồn nhiên đáng .

      Nhưng khi nhìn thấy bé , Chu trạch vô thức híp mắt lại. kẻ đến thiện, người thiện đến. mình tìm bé. bé lại tự động tìm đến cửa. trước kia nghe bác sĩ Lâm đối phương muốn ăn bữa cơm cảm ơn thúc thúc, chu trạch còn tự luyến, bây giờ nghĩ lại đó là do đối phương muốn buông tha .

      cho cùng tài xế có 4 đứa con chết là do bé này. Cửa tiệm sách bị đẩy ra, người phụ nữ tò mò nhìn 4 phía, mà nhút nhát đến trước quầy, thấy Chu trạch ôn nhu “ thúc thúc tốt.”

      Chu trạch gật đầu mang theo hàm súc. thực tế là trong lòng nghĩ có thể đưa móng tay ra bóp chết bé này ?

      “ xin chào, tôi là mẹ Nhị Nhị.” Người phụ nữ đặt hộp quà lên quầy.

      “ cảm ơn” người phụ nữ cúi đầu với Chu trạch, thể tình cảm sâu lặng.

      “ khách khí rồi.” Chu trạch vẫn đứng dậy. rất muốn gải bộ như chưa biết gì, để bé này nhận ra. Nhưng quá khó, cho dù ảnh đế đạt giải Oscar, sau khi nhìn thấy kí ức của tài xế rất khó có thể tỏ ra bình thường trước mặt bé a? nếu giả bộ giống, dứt khoát giả bộ.

      “ mẹ, con muốn ở đây đọc sách” bé Nhị Nhị

      “ được, mẹ làm tóc, con ở chỗ chú đọc sách” người phụ nữ cười với Chu trạch.

      “ làm phiền

      sao”

      “ hỏi bác sĩ lâm nên mới biết chỗ của , và bác sĩ Lâm đúng là trai tài sắc.” lời trái lương tâm như vậy cũng được, đến Từ Nhạc cũng tin.

      Người phụ nữ lái xe , để con ở đây, đây vốn là tiệm sách, hơn nữa Chu trạch là nửa ân nhân cứu mạnh con mình, là chồng của bác sĩ Lâm, cho nên để con ở đây ta rất yên tâm.

      Nhị Nhị lấy quyển truyện tranh, ngồi ghế xem. ồn náo. hét muốn có đồ uống và đòi đồ ăn vặt

      Chu trạch ngồi sau quầy nhìn bé. Trùng hợp, Hứa Thanh lãng sang chơi, thấy bé như búp bê bước đến ôm vào lòng

      “ nha, tiểu nương, đáng a”

      “ cảm ơn chị” Nhị Nhị trả lời. nụ cười của Hứa Thanh lãng giống như hoa cúc nở rộ. bé vỗ đúng mông ngựa của hứa Thanh lãng. Chu trạch trầm mặt tiếp tục ngồi chỗ cũ.

      “ ra ngoài, có chuyện với ngươi.” Hứa thanh lãng buông bé ra, vẫy tay với Chu trạch

      Chu trạch và Hứa Thanh Lãng ra ngoài “ người quảng trường đến hỏi, chúng ta có muốn hủy hợp đồng , bọn họ có thể trả lại tiền đặt cọc thuê nhà cho chúng ta”

      ” tạm thời Chu trạch muốn giày vò mình, huống chi đủ tiền, tiền thuê nhà còn đủ chứ đừng đến mở lại cửa tiệm.

      “ ta cũng có ý này” Hứa Thanh lãng gật đầu tỏ ý biết.

      “ vậy ta thay mặt ngươi đàm phán?”

      “ được”

      “ Được, cứ quyết định như vậy” hai người lại đứng hút điếu thuốc rời tản ra.

      Khi Chu Trạch vào tiệm sách, phát thấy bé đâu, quyển truyện tranh đặt 1 chiếc ghế. Chu trạch nhíu mày, ngẩng đầu, ở cầu thang xuất tiếng bước chân. bé ở chỗ đó ra, nửa người xuất ở cầu thang. bé vừa tầng 2.
      Phong Vũ Yên, Anhdva, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 19 : CÔNG BẰNG
      Editor: icefly999

      lên nhìn ?” Chu Trạch hỏi.


      Tiểu loli lắc đầu, “ Phía tối đen, nhìn thứ gì.”


      Vừa dứt lời, tiểu loli liền chậm rãi xuống. Sau đó, đứng ở trước mặt Chu Trạch. bé rất thấp, mặc rất nhiều y phục, khuôn mặt tinh xảo giống như tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. Nhưng hơn ai hết Chu Trạch rất ràng lưỡi của nàng có thể rất dài rất dài, dáng dấp….. khiến người ta tê dại cả da đầu.


      “ Thúc thúc, ta tiếp tục xem sách nha. “ Tiểu loli hồn nhiên cười tiếng, ngồi lại ghế nhựa, cầm lấy quyển sách thiếu nhi tiếp tục đọc say sưa.


      Chu Trạch đứng phía sau lưng nàng, hai tay chắp sau lưng.

      “ Bóp chết nàng, bóp chết nàng, mặc kệ nàng tạo cảm giác an tâm. cần thiết phải giả thần giả quỷ ! “ Trong lòng Chu Trạch liên tiếp vang lên thanh này.


      So với lão bản tiệm mỳ sát vách Hứa Thanh Lãng, tiểu loli trước mắt làm cho Chu Trạch rất kích thích cùng phản cảm. Là bản thân cứu nàng trở về. Nàng rất khả ái, rất hiểu chuyện, rất ngoan ngoãn. So với những bé cùng tuổi, nàng quy củ hơn rất nhiều.


      Có lẽ bởi vì từ đầu nàng tạo cho Chu Trạch cảm nhận quá tốt, nên khi nhìn đến diện mạo của nàng, Chu Trạch càng thêm phản cảm cùng bài xích mãnh liệt.


      Tiểu loli tiếp tục xem sách của mình, tựa hồ đối với Chu Trạch đứng sau lưng hoàn toàn để ý.

      Chu Trạch nhìn chằm chằm nàng, ngay cả lông tơ gáy nàng đều có thể thấy rất ràng.

      “ Bóp. bóp. Đến cùng là bóp hay bóp ? “ ……


      “Cha, mẹ, ngày hôm nay con trai nghỉ ngơi.” Buồng bên trong , Hứa Thanh Lãng bày mấy món ăn nóng bàn , cùng hai chén rượu. chén là rượu Mao Đài. Cha khi còn sống thích nhất loại rượu này. chén khác là rượu đế tự ủ. Mẹ khi còn sống uống rượu, cũng rất phản cảm cha uống rượu. Ngẫu nhiên ăn tiệc, chủ nhà quá nhiệt tình, mẹ chỉ uống chút rượu gạo. Mẹ thường , “ rượu gạo dưỡng người”.

      Bàn hai góc đông tây còn được đặt hai cây nến, lửa cháy chập chờn. Hai tấm da người treo ở vị trí phía sau, gió tự bay.

      Hứa Thanh Lãng trước cùng cha mình cạn chén, sau đó lại cùng mẹ uống hớp.

      Tiếp theo cầm đũa với cha mẹ : “ Dùng bữa, dùng bữa. Cha, cha lại muốn cùng con giành thịt ăn !”.

      Chính kẹp mấy khối thịt, đưa vào miệng ăn như hổ đói.

      Trong trí nhớ của , khi còn bé, cha luôn luôn thích giả bộ như cùng giành thịt ăn. Mỗi lần như vậy đều vội vội vàng vàng ăn như hổ đói , cuối cùng miệng phồng to đến mức nuốt trôi.

      Lúc đó, mẹ bên giận dữ với cha, bên nhàng vỗ lưng .


      Ngày hôm nay là đầu năm, người bình thường đều tế bái tổ tiên. Nhưng Hứa Thanh Lãng lại khác, chính ngày này , cha mẹ chuyện ngoài ý muốn , cả hai đều qua đời.

      Trong mắt người khác tết ngày càng mất vị tết, nhưng với Hứa Thanh Lãnh tết chính là thời khắc xót xa.


      Hít sâu hơi, Hứa Thanh Lãng cười cười : “ Cha, mẹ “ .

      Mím môi, Hứa Thanh Lãng lại tự rót cho mình chén rượu đế nữa, sau đó uống hơi cạn sạch. Rượu đế cay nồng khiến cho môi càng thêm đỏ tươi thủy nộn. là nam nhân, lại là hồng nhan họa thủy , nếu ở cổ đại rất nhiều vương công quý tộc độc chiếm. Tất nhiên, cho dù là ở đại , nếu như nguyện ý cũng có thể hô mưa gọi gió. Có thể đem chân chính nam nhân bẻ cong cũng biết là đáng sợ cỡ nào.


      Do dự hồi lâu, Hứa Thanh Lãng vẫn là nhịn được :” Sát vách ... sát vách người kia , ta tìm cơ hội hỏi chút, hỏi chút.... Hỏi đến cùng là trở về thế nào !”

      Hứa Thanh Lãng uống say, nhưng chuyện có chút ràng. Chính trong lòng đáp án . Người sát vách kia giống như dĩ vãng ngồi xuống hảo hảo chuyện phiếm với mình. Quá trình này chung quy có chút vui, cũng cần sử dụng chút thủ đoạn.

      Hai cỗ da người đình chỉ đong đưa , hình như thích.

      “ Cha, mẹ, có chuyện gì, con khẳng định để hai người hoàn dương !”

      “ Bẹp ! Bẹp “ Hai đôi đũa rơi xuống đất.

      Hứa Thanh Lãng sửng sốt chút nhưng vẫn lắc đầu “ được, lần này thể nghe các người, các người đồng ý, ta cũng cạy miệng của ra !”


      “ Bóp “ “ Vẫn là bóp ? “ Bên này Chu Trạch vẫn còn suy tư vấn đề này.

      biết vì sao mình do dự, cũng hiểu mình xoắt xuýt ở chỗ nào. là quỷ, còn là bác sĩ ở kiếp trước. Tình cảnh của rất ổn , rất nguy hiểm. Bởi vậy, hiểu chính mình nên đem tất cả nguy hiểm bóp chết từ trong trứng nước.

      Tiểu loli này chính là uy hiếp của . Nàng chủ động đến tìm . Từ lúc linh hồn của nàng đến tìm linh hồn của chuyện, nàng sớm nhìn chằm chằm vào . cho rằng bản thân cứu qua nàng liền có thể bình an như có gì xảy ra. Thực tế thế giới này phần lớn thù hận đều từ ơn nghĩa tiến hóa mà thành.

      Mười móng tay Chu Trạch chậm rãi biến dài dài. Đồng thời , từng luồng hắc vụ bắt đầu vờn quanh móng tay . Đôi mắt Chu Trạch chỗ sâu cũng có hào quang màu đen lưu chuyển.

      “ Bóp chết nàng ! Nhất định phải bóp chết nàng ! “ Chu Trạch lần lại lần tự nhủ trong lòng. vất vả mới có thể trùng sinh, còn có việc muốn làm. còn muốn lười nhác, còn muốn hoài niệm, còn muốn suy nghĩ, muốn giống như những người đường xuống hoàng tuyền, từ già tới trẻ chỉ có thể chết lặng trống rỗng bước từng bước về phía trước.

      Chu Trạch giơ hai tay lên chậm rãi hướng về tiểu loli.

      Tiểu loli đọc sách rất chăm chú, khóe miệng mang theo ý cười khả ái. Đột nhiên nàng cảm thấy được hai ngón tay đặt ở huyệt thái dương của mình. Nàng hơi nghi hoặc chút :
      “ Thúc thúc ?” “ Cho người xoa bóp , bảo hộ con mắt “ Tiểu loli lên tiếng với Chu Trạch, bên tiếp tục xem sách của mình.

      Huyệt thái dương truyền đến lực đạo vừa phải khiến nàng rất thoải mái. Sau đó nàng thấy thúc thúc yên lặng tới phía sau quầy ngồi xuống.

      “ Thúc thúc, người sao thế ?”

      có việc gì “ Chu Trạch khoát tay.

      Tiểu loli tiếp tục cúi đầu đọc sách. Sau đó “ Ba!” tiếng vang giòn, tiểu loli ngẩng đầu, lần nữa nhìn về phía quầy hàng , phát Chu Trạch bên mặt đỏ bừng.

      “ Thúc thúc ?”

      “ Thúc đánh con muỗi “. Chu Trạch thở dài hơi , sau đó dựa vào ghế, trong lòng lại thở dài tiếng : “ Mẹ nó, vẫn là xuống tay được, chính mình làm sao lại vô dụng đến thế này. “

      Tiểu loli ràng ý thức được giữa mùa đông làm sao có muỗi, nàng vẫn đứng lên nhìn bốn phía giúp Chu Trạch tìm con muỗi “

      “ Mẹ nó, ngươi còn tiếp tục giả vờ ! Còn diễn như là ! Mau đưa đầu lưỡi ngươi vươn ra ! Chúng ta tới đánh trận a ! Ngươi giết chết ta hoặc là ta giết chết ngươi là tốt. Còn khoác bộ mặt loli, biết chắc ta hạ thủ được ! “

      “ Ta..... đúng là hạ thủ được ! “ Chu Trạch có chút bất đắc dĩ xoay người vào phòng vệ sinh mở vòi nước, đem nước lạnh hung hăng hất vào mặt mình. “ Trước kia là bác sĩ, trị bệnh cứu người là bản năng. Nay mẹ nó ngươi biến thành quỷ. Làm sao lại còn là người tốt ! Đồ vô dụng ! : Chu Trạch bắt đầu mắng chính mình trong gương. Sau đó Chu Trạch phát tần suất mắng chửi chính mình còn cao hơn tần suất mắng chửi Từ Nhạc.


      Ở ngoài, nguyên bản tiểu loli ngồi đọc sách lại để sách xuống, ánh mắt có chút thâm thúy nhìn thoáng qua phòng vệ sinh, nhưng lại về phía nhà vệ sinh mà ra khỏi tiệm sách tới sát vách.


      “ Cha, mẹ. Các người khuyên ta thế nào cũng vô ích . Ta nghĩ các ngươi thấy người ngồi cùng ta ăn cơm. có thể trùng sinh, ta cũng có thể đem các người trùng sinh ! Cả nhà chúng ta có thể tiếp tục sống cùng chỗ như lúc trước. “ Hứa Thanh Lãng vẫn tiếp tục dong dài.

      Đột nhiên hai tấm da người nguyên bản treo ở hai bên bàn bắt đầu lắc lư như phát điên. Hứa Thanh Lãng lộ ra vẻ khiếp sợ. ngẩng đầu, nhìn những lá bùa màu vàng dán đầu phòng biết tại sao có số lại biến thành màu xám. liền vén rèm xông ra ngoài, liền trông thấy bé đứng trong tiệm mỳ. bé há miệng, đưa đầu lưỡi dài dài ra, nhìn rất dọa người.

      ti có thứ tự, người chết lên đường.” Trong miệng bé truyền ra thanh như giọng trẻ con. Sau khắc, hai tấm da người trong phòng bắt đầu biến chất, trở nên nhăn nheo, còn ánh sáng, cũng còn mềm dẻo . Lúa đó, hai đạo khí lưu màu trắng tràn ra, rơi vào bên người tiểu nữ hài, hóa thành nam nữ trung niên. Bọn họ tựa hồ như quên hết tất cả, chỉ biết vô tri vô giác từng bước từng bước theo lưỡi dài của nữ hài, tựa như đầu lưỡi của nàng chính là nơi bọn họ trở về. Thời gian dần trôi, thân hình của bọn họ càng lúc càng mờ nhạt, càng ngày càng mơ hồ.

      “ Ngươi.... Ngươi thế mà....Ngươi lại là ...” Hứa Thanh Lãng nhớ trước đó lâu mới hôn qua miệng ngọt của tiểu loli, liền cảm thấy tràn đầy khiếp sợ, nhưng khi thấy cha mẹ mình từ từ biến mất, lập tức điên cuồng ý đồ xông lại. Nhưng hai chân của giống như bị gông cùm xiềng xích, thể chạy được , ngược lại hung hăng ngã xuống mặt đất. vươn tay chỉ vào cha mẹ mình , bắt đầu cầu khẩn :

      “ Đừng dẫn họ , xin đừng dẫn họ , ta có hại người, ta luôn có hại người, ta chỉ muốn ở cùng chỗ với người nhà, bọn họ cũng có hại qua người ! “

      “ Đừng, van cầu ngươi đừng. Ta van cầu ngươi, van cầu ngươi.... “

      Nhưng mà đối với Hứa Thanh Lãng cầu khẩn, tiểu loli vẫn cứ thờ ơ. Đến khi hai đạo linh hồn hoàn toàn biến mất, nàng mới thu hồi lưỡi dài của mình. Sau đó lần nữa biến trở về hình tượng loli khả ái.

      Hứa Thanh Lãng cảm thấy ngực mình như bị đào hai khối. Cha mẹ của triệt để rời .mắt đầy tơ máu, dùng sức đánh xuống mặt đất . Đột nhiên , giống như nghĩ tới điều gì, lập tức chỉ sang sát vách quát :

      cũng phải là người. Vì cái gì ngươi thu , vì cái gì ngươi thu ! Cái này công bằng , ngươi công bằng ! cũng phải là người a. Vì cái gì ngươi chỉ lấy cha mẹ ta. cũng phải la ngươi a , công bằng aaaaa !!!!!! “

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      CHƯƠNG 20 : LO CHIA ÍT, MÀ LO CHIA ĐỀU

      Editor: icefly999

      Phòng vệ sinh của Từ Nhạc cũng trang trí đẹp, chỉ đơn giản có bồn rửa mặt và bồn cầu, cũng có vòi hoa sen. Lầu hai cũng có giường , ngay cả chiếu cũng có, chỉ đơn giản là lấy nhà kho ra sử dụng. Bởi vì ban đầu Từ Nhạc mỗi ngày đều muốn về nhà. Dù trong nhà có cha mẹ vợ xem thường em vợ khó chiều hay người vợ ngủ với . Nhưng Từ Nhạc vẫn mỗi ngày ở tiệm sách làm việc xong thảnh thơi về nhà.

      Chưa tới tôn nghiêm, cũng được tự do tự tại, nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng. nhút nhát, nghèo khó, bởi vì là Từ Nhạc, phải đại nhân vật nào đó trong lịch sử, cho nên mọi người cảm thấy quan trọng. Nếu như với thân phận vị cổ nhân nào đó, có thể mọi người cảm thấy sinh hoạt của Từ Nhạc là đại trí giả ngu, bỗng nhiên tăng thêm rất nhiều tư vị. Chu Trạch lại trải nghiệm được tư vị của Từ Nhạc. lớn lên ở nhi viện, cảm xúc tự ti trong lòng vẫn tồn tại dù biểu ra bên ngoài, cho nên mẫn cảm, liều mạng học tập và công tác. mực muốn bản thân ưu tú nhất. Chỉ là trước mắt, nhìn gương mặt ướt sũng trong gương, Chu Trạch cảm thấy chút thương hại. Thương hại Từ Nhạc, cũng thương hại chính mình.

      Chu Trạch muốn làm cái gì Quỷ Vương, cũng hi vọng xa vời dựa vào năng lực chính mình ở dương gian hô phong hoán vũ. Tự bản thân rất nếu như mình quá tự cao tự đại đoán chừng lập tức phát sinh việc tốt. Mặt khác, cảm thấy đời trước rất mệt mỏi, đời này muốn đổi cách sống khác. Bất kể như thế nào, muốn sống sót, lấy thân thể này, tiếp tục sống sót.

      Mở bàn tay ra trước mặt, móng tay sớm biến mất, mảy may có chút dị dạng.

      Chu Trạch cười cười, “ được rồi, có lẽ chính mình đáng đời ” . Cầm khăn lau mặt rồi lại lau tay. Chu Trạch ra khỏi phòng vệ sinh. Chỉ là khi ra ngoài , chút xoắn xuýt mặt trở nên thoải mái.

      Tiểu loli vẫn như cũ ngồi tại ghế nhựa hết sức chuyên chú đọc sách.

      “ Thúc thúc, Nhị Nhị khát nước. “ Tiểu loli với Chu Trạch. Trông giống như tiểu sủng vật hướng chủ nhân làm nũng.

      Chu Trạch gật gật đầu, cầm chén giấy rót ít nước nóng lạnh rồi đưa đến cho tiểu loli. Tiểu loli tiếp nhận chén nước uống ngụm rồi cười thỏa mãn.

      Chu Trạch dứt khoát ngồi xuống nền gạch men sứ, tay xoa đầu tiểu loli, rất thoải mái mảy may đề phòng. Thời gian chậm rãi trôi qua, tiểu loli tiếp tục xem sách còn Chu Trạch tiếp tục nằm bên cạnh. lớn ở chung rất hòa bình.

      Tiểu loli nhiều lúc đem những việc thú vị mình nhìn thấy đến chia sẻ với Chu Trạch. Chu Trạch cũng đáp lại bằng cách trả lời nàng chút đạo lý hoặc là mặt khác của việc. .

      biết qua bao lâu, chiếc xe con màu đỏ lại lần nữa lái tới. Mẹ của tiểu loli đẩy cửa bước vào, tỏ vẻ cảm ơn Chu Trạch. Tóc ta vẫn y nhưng lúc trước chút thay đổi. Chu Trạch khóe miệng nhếch lên đường cong. muốn bảo vị phu nhân này tìm tiệm cắt tóc kia đòi lời giải thích, thể như vậy lừa gạt người a. Đương nhiên nếu thực vậy, chừng Chu Trạch còn bị trách vì xen vào việc người khác.

      Tiểu loli xoay người cám ơn Chu Trạch , sau đó rời cùng mẹ. Từ đầu đến cuối, tiểu loli cũng hề quay đầu lại.

      Sau khi 2 người mất, Chu Trạch đến bên quầy xem hộp quà vị phu nhân tặng lúc đầu, lúc này mới phát bên trong lại có xấp tiền mặt, tổng cộng có 3000 đồng. Cũng tệ lắm, Chu Trạch muốn trả lại. thiếu tiền, đành cầm trước sử dụng.

      Chu Trạch cảm thấy mình nghĩ thông, tựa như người tu hành thình lình ý niệm thông suốt. Nhưng cũng cảm thấy chính mình vò mẻ sợ rơi, quản người mưa gió, ta tự tiêu sái. Chỉ là vô luận thế nào, ít nhất bây giờ mình nhõm hơn rất nhiều.

      Chu Trạch tiện tay từ giá sách cầm lấy quyển sách trang bìa rất lớn, đây là chuyện về danh gia, là hàng chắc chắn bán được. biết đầuTừ Nhạc có bị cửa kẹp hay , ngay cả loại sách này mà cũng nhập. Tiện tay lật cái, trang sách đúng lúc có bốn chữ “ Khó được hồ đồ”,

      “ Chậc chậc. “ “ Chu Trạch chép miệng. Thú vị, đúng là thú vị.

      Nhìn đồng hồ, phát chạng vạng tối, nghĩ đến ban đêm còn hẹn bác sĩ Lâm xem phim, Chu Trạch quyết định ăn bữa cơm.

      đến sát vách , Chu Trạch sửng sốt thấy Hứa Thanh Lãng ngồi quỳ mặt đất, hai mắt đỏ bừng, bên người đặt rất nhiều bình rượu. Trong tay cầm bình rượu lớn, tiếp tục uống.

      công bằng..... công bằng a...” Hứa Thanh Lãng tự lẩm bẩm. Chu Trạch vào trong tiệm cũng phát .

      “ Uy ?” Chu Trạch vỗ vỗ bả vai Hứa Thanh Lãng “ Ngươi còn tốt chứ? “ rất muốn nhắc nhở Hứa Thanh Lãng, nam nhân khác nếu uống say chỉ có khả năng bị trộm tiền, nhưng mà Hứa Thanh Lãng nếu như uống say ra ngoài, cũng chỉ đơn giản bị trộm tiền. Thậm chí nếu để Hứa Thanh Lãng và nữ nhân giữa đêm khuya cùng nằm đường cái, khả năng Hứa Thanh Lãng bị xâm phạm so với nữ nhân kia còn cao hơn a.

      Thân thể Hứa Thanh Lãng run lên chút, chậm rãi ngẩng đầu, nước mắt như hoa lê trong mưa, buồn bã : “ Hôm nay là ngày giỗ của cha me ta “

      Chu Trạch trầm mặc hồi rồi : “ Nén bi thương. “

      Đợi hồi Hứa Thanh Lãng tiếp tục uống rượu. Chu Trạch chỉ có thể nhắc nhở :
      “ Đêm nay , ngươi làm cơm sao ? “

      “ Làm ! Ta nấu cơm ! “ Hứa Thanh Lãng loạng choạng đứng lên. Eo như cành liễu, dáng vẻ thướt tha mềm mại, hết sức liêu nhân, nhất là tư thế lung lay như sắp đổ, làm người ta hận thể trực tiếp đỡ , ngửi chút hương vị người . “

      “ Nếu được đừng miễn cưỡng nấu a ? “ Chu Trạch ngoài miệng như vậy nhưng vẫn ngồi xuống ghế chuẩn bị ăn cơm. ăn bữa cơm cũng dễ dàng nên cũng muốn tìm nhà hàng khác.

      Hứa Thanh Lãng khoát khoát tay rồi vào trong. Rất nhanh, bên trong truyền ra thanh nấu nướng. Hứa Thanh Lãng xào rau.

      Chu Trạch cầm di động thấy bác sĩ Lâm vừa gửi tin nhắn ấy lập tức tới đón mình. Chu Trạch nhắn lại tin “ Được “ . Ngẫm lại thấy đủ long trọng, lại nhắn tin với biểu cảm mặt cười ha ha. Lập tức thấy quá lỗ mãng, liền xóa . Ngẫm lại rút về lại cảm thấy càng che càng lộ, lại nhắn chữ “ Haha” . Sau đó lại cảm thấy “ Haha “ hai chữ đủ tốt, nhưng lại cảm thấy rút về lần nữa có vẻ làm ra vẻ quá. Xoắn xuýt a...

      Chu Trạch ở bên bàn cơm xoắn xuýt, vị sư phó xào rau cũng rất xoắn xuýt. Trong nồi là thịt hầm, xào rau xong bày lên thịt hầm là hoàn thành món cơm đĩa thịt hầm. Rất đơn giản nhưng rất ngon.

      “ Dựa vào cái gì ta bắt ngươi lại bắt cha mẹ ta? “Hứa Thanh Lãng vừa xào rau vừa với chính mình. “ Cái này công bằng, công bằng. “ Hứa Thanh Lãng tiếp tục mình.

      “ Ngươi làm sao có thể làm việc công bằng đâu ? “ Hứa Thanh Lãng ánh mắt đờ đẫn nhưng vẫn giữ tần suất xào rau chuẩn. đầu bếp giỏi, xào rau cơ hồ thành bản năng.

      Hứa Thanh Lãng lấy ra bình màu vàng từ ngăn tủ dưới bếp lò, đổ ra ít bột phấn trong món thịt hầm.

      “ Cha mẹ ta bị mang , ngươi vì cái gì mà bị ? “

      “ Chẳng lẽ vì ngươi cứu mạng ta? “ “ Haha, chê cười “

      “ Ngươi muốn ăn cơm? “ “ Tốt , ta cho ngươi ăn cơm. “ Hứa Thanh Lãng ngừng hít sâu.

      xong chưa ? “ Chu Trạch bên ngoài thúc giục.

      “ Rất nhanh xong . “ Hứa Thanh Lãng sửng sốt chút, trong ánh mắt ra chút sợ hãi cùng chần chờ nhưng vẫn đậy nắp nồi. Rồi lại phát chưa hâm nóng, đành phải dùng lò viba làm nóng cơm lần. Làm nóng xong, Hứa Thanh Lãng đem thịt hầm để lên rồi mới bưng ra.

      Chu Trạch rầu rĩ xem màn hình điện thoại di động, nhìn HỨa Thanh Lãng có chút thất thần đến. lo lắng hỏi :
      “ Ngươi như thế này , quên bỏ muối chứ ? “

      Hứa Thanh Lãng lắc đầu. Chu Trạch cầm đũa chuẩn bị ăn. Hứa Thanh Lãng tay run chút , môi nhếch lên, chuẩn bị mở miệng Chu Trạch lại buông đũa xuống.
      “ Nước mơ chua hoặc là nước khổ qua đâu ? “ Chu Trạch hỏi.

      Hứa Thanh Lãng vào trong lấy chén nước mơ chua đem tới. Chu Trạch cầm nước mơ lên ngửi chút , sau đó hít sâu chuẩn bị uống. Bỗng nhiên di động reng tiếng . “ Tôi đến rồi, ra . “

      Chu Trạch do dự chút, rồi buông nước mơ xuống. biết bản thân dựa vào cái này để ăn cơm, về sau, có khả năng cả khuôn mặt đều chua, cảm giác giống như người xung quanh đều thiếu nợ số tiền lớn. Ngẫm lại chút lại thôi. Từ kiếp trước đến kiếp này đây chính là lần đầu tiên hẹn người con ra ngoài xem phim. cảm thấy bản thân nên chuẩn bị trang trọng chút. còn cách nào khác, nếu là thìchuyện hẹn hò với bác sĩ Lâm chính là nhiệm vụ sơ cấp. tại đổi thành vẻ ngoài của Từ Nhạc, nhiệm vụ sơ cấp liền biến thành nhiệm vụ đại boss a. Bản thân cũng hiểu là nên mừng thầm hay nên cảm thấy đau đầu ? Mình bây giờ phải cống gắng đem chính mình đánh bại sau đó mới có thể ôm mỹ nhân về.

      “ Này, tiền cơm ngươi ghi nợ trước, đến cuối tháng ta tính lượt. Ta trước đây . “ Chu Trạch đứng dậy đẩy cửa ra ngoài.

      Xe của bác sĩ Lâm dừng ở ven đường, cửa sổ xe mở, đợi Chu Trạch.

      Bên trong tiệm mì, Hứa Thanh Lãng sắc mặt tình bất định. Ngay sau đó bỗng nhiên đem tất cả cơm canh bàn hất xuống đất. ôm đầu thương tâm khóc mặt đất. khóc ngày càng lớn , đến cuối cùng biến thành gào khan....
      Phong Vũ Yên, Anhdva, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    5. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      K loli kia là ai @@

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :