1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần y đích nữ - Dương Thập Lục

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 31: Nhất phẩm cáo mệnh phu nhân


      Edit: Hải Vân

      Beta:Khu Vườn Ảo Mộng


      An thị tuy biết điều, nhưng cũng là người thông minh. Mà Tưởng Dung làm nữ nhi của nàng, tuy bị quy củ trong phủ ép tới có chút nhát gan, nhưng là dung mạo cũng thua kém. Hơn nữa An thị trước đây cùng Diêu thị giao hảo, Tưởng Dung lại từ thích kề cận Phượng Vũ Hành, trước mắt cần diễn trò nàng tự nhiên phải giúp đối phương đẩy nội dung vở kịch lên đỉnh cao.


      Cho nên, An thị cái ánh mắt đưa tớ , Tưởng Dung lập tức quỳ xuống đất mặt mừng rỡ: " Tưởng Dung tạ tạ tổ mẫu, tạ mẫu thân, cũng tạ đại tỷ và nhị tỷ. "


      Phượng Phấn Đại lại là kẻ tham lam, cho cùng nàng chỉ là chán ghét trong phủ này áp đầu nàng cái gọi là dòng chính nữ, cũng phải nhằm vào hai người Phượng Vũ Hành cùng Phượng Trầm Ngư. Cho nên trái ngược với Phượng Trầm Ngư mà , Nhị tỷ từng là dòng chính nữ này, đặc biệt trước mắt lại phải gả cho cái hoàng tử phế vật, cũng cho nàng nửa điểm ưu việt, huống chi trước mắt nhân gia lại cho nàng cái ân huệ lớn như vậy. Phải biết, làm thứ nữ, đồ cưới còn phải ít hơn dòng chính nữ rất nhiều nhiều nữa……, mà chia đều đồ cưới của cái thứ nữ khác, với nàng mà thế nhưng nguyên bản đồ cưới khi nhiều hơn nửa a?


      Vì thế Phấn Đại cũng lập tức quỳ xuống đất, vui vẻ lớn tiếng tạ ân: "Đa tạ tổ mẫu, mẫu thân và hai vị tỷ tỷ! "


      Tưởng Dung nghĩ lát, lại nghiêng người sang thêm câu: " Tạ ơn phụ thân. "


      Hai người nha đầu phen tạ ân, triệt để lấp miệng của lão thái thái.


      Thẩm thị ánh mắt liền muốn phản kháng, An thị cùng Hàn thị hoàn hảo đúng chỗ cũng tới trung tâm cúi người thi lễ, cùng : "Đa tạ lão thái thái và đại phu nhân. "


      Hàn thị trợn mị nhãn, đối với Phượng Cẩn Nguyên dịu dàng : " Tạ ơn lão gia. "


      An thị càng là tăng cường lấp miệng lão thái thái: " Trong kinh đô ai nấy đều biết Phượng phủ lão thái thái của chúng ta từ trước đến giờ thương tiểu bối, chưa bao giờ vì tam tiểu thư và tứ tiểu thư là con thứ mà nghiêm khắc hơn, là điển phạm ai nấy tán thưởng. "


      Lời vừa thốt ra, cũng quản là hay giả, hình tượng lão thái thái lập tức liền bị dựng nên cao lớn, cả chính bà đều có chút lâng lâng. tay nâng trước eo, tay chống trượng cười híp mắt gật đầu: " Ta vừa mới , môi hở răng lạnh. "


      Thẩm thị liền cảm giác lòng mình đều chảy máu, cũng nhìn thấy Trầm Ngư hơi lắc đầu với nàng, cùng mặt vẻ tán thành của Phượng Cẩn Nguyên, trong lòng tuy là vui cũng phải trước tiên nuốt hơi này xuống. Chung quanh Tưởng Dung cùng Trầm Ngư mới mười tuổi, cách ngày xuất giá còn xa lắm.


      Thấy Thẩm thị cũng gật đầu, hai đứa bé quỳ đất lúc này mới đứng dậy, Tưởng Dung vẫn là dáng vẻ cúi đầu phục tùng, Phấn Đại mặt mừng rỡ như thế nào cũng che giấu được.


      Thẩm thị liếc nhìn nàng, chỉ cảm thấy nha đầu này tuổi còn , càng biết khi nào cũng giống Hàn thị bộ kiều mị kia, trong bụng càng phiền chán.


      Lúc này, đường ra ngoài Diêu thị bên kia cùng Triệu ma ma được cử ra ngoài vội vã mà quay về đụng vào nhau, quá thềm cửa lúc cẩn thận còn trật chân ngã, may mà ở cửa có tiểu nha đầu đỡ lấy, nhờ vậy mới có ngã chổng vó.


      Triệu ma ma là lão nhân từ hầu hạ lão thái thái, lão thái thái hiển nhiên biết nếu chẳng phải có đại xảy ra, quyết để Triệu ma ma vội vã như vậy, nhanh chóng liền hỏi: " Xảy ra chuyện gì? "


      Triệu ma ma thở hồng hộc, nhìn Phượng Cẩn Nguyên cũng ở đây, vội hành lễ, sau đó với mọi người: " Người Ngự Vương phủ đến đặt sính lễ. "


      " Cái gì? " Lão thái thái, Phượng Cẩn Nguyên, Thẩm thị cùng kêu lên kinh ngạc, ngay cả An thị từ trước đến giờ chắc chắn nhiều chuyện đều sửng sờ.


      Phượng Vũ Hành nháy mắt mấy cái, Ngự vương là cái quỷ gì?


      An thị nhìn Phượng Vũ Hành trông vẻ hiểu, giọng với nàng: " Hai năm trước Cửu hoàng tử xuất chinh, hoàng thượng trừ bỏ thân phong kỳ vi trấn viễn đại tướng quân ở ngoài, còn phong làm Ngự Vương . "


      Nàng giọng , lại bị Thẩm thị nghe được, ê ẩm đáp câu: " Thừa kế thế nào, bây giờ người nối dõi đều có, tìm ai đánh giặc. "


      An thị cau mày lại, có ý định cùng Thẩm thị nhiều, ngay lập tức nữa.


      Đến lúc Phượng Vũ Hành nghe , ra Ngự Vương chính là người đó a! Xoay người đối với Thẩm thị ngoan ngoãn cười cười: " Mẫu thân là vì A Hành bênh vực kẻ yếu sao? A Hành đa tạ mẫu thân mong nhớ. "


      Thẩm thị trợn tròn mắt, muốn ngươi đừng tưởng bở, bị Phượng Trầm Ngư ngăn cản.


      " Tổ mẫu, cha mẹ, vẫn là mau mau đến tiền viện xem thử! " Trầm Ngư nhắc nhở mọi người, vì thế phòng oanh oanh yến yến vù vù kéo kéo tiền viện.


      đường, Phượng Vũ Hành lôi kéo An thị giọng hỏi: “Cửu hoàng tử tên đầy đủ gọi cái gì? "


      An thị nghĩ lát: " Hình như là gọi Huyền Thiên Minh. "


      " Huyền Thiên Minh. " Nàng nhớ cái tên này trong lòng, " Rất dễ nghe."


      đám người lúc tới tiền viện, thấy quản gia Hà Trung cúi đầu khom lưng theo sát vị lão phụ nhân chuyện.


      Lão phụ nhân kia thân cung trang cáo mệnh màu nâu, thân hình cao gầy, khí chất bất phàm, người chỉ cần đứng nơi ấy, liền chẳng phải cái quản gia Phượng phủ có thể bồi nổi.


      Chỉ nhìn thấy Hà Trung mang theo mặt cười câu lại câu chuyện, lão phụ nhân lại thủy chung mắt nhìn phía trước, hàm dưới khẽ nhếch, thèm để ý câu.


      Phượng gia lão thái thái cùng Phượng Cẩn Nguyên nhìn thấy ràng, đâu thể biết thân phận lão bà này. Cửu hoàng tử Huyền Thiên Minh bên người chỉ có bà vú Chu thị, là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân do đương kim thánh thượng ngự bút thân phong .
      phương1311Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32: Sính lễ của Cửu hoàng tử


      Edit: Hải Vân

      Beta: Khu Vườn Ảo Mông1



      Chu thị này nửa cuộc đời gả, chẳng những là bà vú Cửu hoàng tử, thuở còn theo hầu Vân Phi, lúc Cửu hoàng tử hai tuổi tẩm điện Vân Phi xảy ra trận lửa lớn, liều mạng ôm Cửu hoàng tử còn trong tã lót, bảo vệ hoàng gia huyết mạch.


      Mà bất luận Cửu hoàng tử nay làm sao, Chu phu nhân vẫn là người hoàng thượng cực kỳ xem trọng, mỗi khi có cung yến trọng yếu đều phải mời nàng đến tham gia.


      Bây giờ Chu phu nhân đích thân đến, còn là đặt sính lễ, mọi người khỏi lại nhìn nhiều Phượng Vũ Hành vài lần, tâm lại có vài suy nghĩ.


      Phượng Cẩn Nguyên bước nhanh hai bước tới trước mặt Chu phu nhân, chắp tay cúi chào: " biết phu nhân tự mình đến phủ, có từ xa tiếp đón, mong rằng phu nhân chớ trách. "


      Phượng gia Lão thái thái được mọi người nâng đỡ kiên trì cứng ngắc eo người tới gần, định hành lễ, nhưng eo này thực được, cong nửa ngày cũng cong xuống, trong lúc nhất thời lúng túng thôi.


      Chu phu nhân thường thấy những loại trường hợp này, đương nhiên cùng lão thái thái thoạt nhìn thân có lưng đau tính toán, chỉ lạnh nhạt : " Lão thái thái thân mình tiện, cần đa lễ. "


      Lão thái thái là cần đa lễ, nhưng lễ nghi những người khác lại thể thiếu được.


      Phía sau Thẩm thị mang theo đám nữ quyến tất cả quỳ bái, Phượng Vũ Hành cũng theo hành lễ, nhưng đợi nửa ngày vẫn chưa nghe được gọi đến.


      Lão thái thái lưu ý hành động của Chu phu nhân, chỉ thấy nàng ở trong đám người hạ bái nhìn chung quanh vòng, như là tìm kiếm. Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở cái tiểu nữ nhân gầy yếu.


      Nửa ngày, hạ bái mọi người rốt cục nghe được tiếng: " Mau đứng lên, cần đa lễ ", chưa kịp đứng dậy, lại bị đôi tay vươn ra đưa lên trước người khác bước.


      " Vị này chính là cùng Ngự Vương điện hạ có hôn ước Phượng gia dòng chính nữ Phượng Nhị Tiểu Thư chứ? " Chu phu nhân thu hồi mặt trang nghiêm, đổi lại bộ hiền lành nhân hậu.


      Phượng Vũ Hành ngẩng đầu, đối mặt chính là gương mặt tràn đầy thiện ý.


      Chỉ là tiếng Phượng gia dòng chính nữ này ...


      " Phu nhân hiểu lầm. " Phượng Cẩn Nguyên thay: " Đây là nhị nữ nhi của Phượng mỗ, nhưng cũng phải dòng chính nữ. "


      Thẩm thị cũng ồn ào lên theo: "Đúng vậy a, dòng chính nữ Phượng phủ chúng ta là Trầm Ngư. " Vừa bên đem Trầm Ngư đẩy lên phụ cận, " Trầm Ngư, mau hành lễ với Chu phu nhân. "


      Phượng Trầm Ngư sử dụng hết gương mặt Bồ Tát của nàng, ung dung hành lễ cái: " Trầm Ngư từng thấy Chu phu nhân. "


      Chu phu nhân nhìn cũng chưa từng nhìn mấy người chuyện kia, ánh mắt chỉ dừng lại ở mặt người Phượng Vũ Hành, nhưng nhưng hồi qua: " Lão thân chỉ nhớ lúc trước cùng Cửu hoàng tử đính xuống việc hôn nhân nhị tiểu thư là Phượng gia dòng chính nữ . "


      Phượng Cẩn Nguyên rất xấu hổ: " Phu nhân có chỗ biết, Phượng phủ nhiều năm trước có chút biến động, bây giờ A Hành cũng chẳng phải dòng chính nữ. "


      lời của thốt ra, Phượng Trầm Ngư lập tức bổ túc câu: " Tuy danh nghĩa chẳng phải dòng chính nữ, nhưng Nhị muội muội trong phủ tất cả vẫn là ấn phân lệ dòng chính nữ đặt mua, chưa từng chút nào qua loa . "


      Nàng vừa như thế, Phượng Cẩn Nguyên cũng phản ứng kịp chút. Bây giờ tình thế này, nếu như Minh vương phủ mực đòi hôn ước là dòng chính nữ Phượng phủ, đó là buộc thể đem Phượng Trầm Ngư gả . Tuy Cửu hoàng tử thân mình hủy, nhưng quyền thế vẫn còn, cũng chưa mất ân sủng của hoàng thượng, tuy làm tả tướng nước, nhưng căn cơ còn thấp. Huống chi mặc dù căn cơ sâu hơn, cũng vô pháp chống lại hoàng tử a!


      Thế nhưng Trầm Ngư, tuyệt đối thể gả cho kẻ tàn phế.


      Nghĩ tới đây, Phượng Cẩn Nguyên cũng nhanh chóng bổ sung: " Trầm Ngư rất đúng, A Hành ... Phu nhân cũng biết trước kia chuyện của Diêu gia, liền ... Đừng muốn làm khó Cẩn Nguyên. " từ hợp tục danh, xem như cùng Chu phu nhân gần như ngang nhau.


      Chu phu nhân để ý cha và con trước sau mở miệng giải thích, chỉ lôi kéo tay Phượng Vũ Hành hỏi nàng: " Phụ thân và tỷ tỷ ngươi tới là ? "


      Ánh mắt Phượng Vũ Hoành vẫn rời khỏi Chu phu nhân, ngầm quan sát tìm tòi nghiên cứu, lại chiếm được đáp án đối phương là chân tâm đối đãi.


      Trong bụng nàng cảm động, trở lại: " Trưởng thứ qua cái hư danh, A Hành những năm này trong núi sớm nhìn mấy đồ này cực kì nhạt. " câu , chỉ ra những năm này nàng căn bản là có sống trong Phượng phủ.


      Chu phu nhân tự nhiên là sớm biết việc này, thế nhưng hiển nhiên đối với Phượng gia thấy Diêu gia gặp chuyện vội vàng rũ sạch quan hệ, thậm chí chuyện sủng thiếp diệt thê cũng có thể làm. Chỉ thấy nàng chớp mắt nhìn Phượng Cẩn Nguyên, ngay tiếp theo đem lão thái thái cùng Thẩm thị cũng nhìn lần, rồi sau đó liên tiếp lắc đầu, lại chuyển tới an ủi Phượng Vũ Hành: " Năm nay mười hai rồi nhỉ? Nhịn nữa ba năm. "


      Phượng Vũ Hành nhịn đuọc, phốc xuy tiếng liền vui vẻ : " Phu nhân quá lời. "


      Mặt Thẩm thị trong nháy mắt xụ xuống, lại dám phát tác, đến mức quả thực khó chịu.


      Phượng Cẩn Nguyên mặt cũng tốt vừa nhìn đến, lại mấy lần muốn mở miệng, rồi lại e ngại thân phận Chu phu nhân thể coi như có chuyện gì.


      Chu phu nhân cũng vô ý định tính toán chuyện này cùng Phượng gia, dù sao hôm nay đến Phượng phủ là có chính muốn làm.


      Chỉ thấy nàng vỗ tay Phượng Vũ Hành, hòa ái với nàng:" Hài tử, chờ ma ma trước tiên làm chính , chúng ta lại chuyện cẩn thận." Thế này mới buông tay Phượng Vũ Hành ra ngược lại nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên:" Phượng đại nhân, Ngự vương cùng Phượng gia nhị tiểu thư việc hôn nhân là quyết định từ , trước kia từng thu nạp, vấn danh cùng nạp cát*, hôm nay lão thân thụ Ngự Vương điện hạ nhờ vả , đưa đại sính lễ tới . "

      nạp cát*: nghi lễ trong hôn lễ thời xưa, tức là nhà trai chọn ngày tốt để cưới và báo tin cho nhà biết.

      Chu phu nhân rồi, từ bên từ trong tay nha hoàn cầm lên danh mục quà tặng, tự mình đưa về phía Phượng Cẩn Nguyên: " Phượng đại nhân đây là danh mục sính lễ, phải chăng hợp quy củ đại thuận triều về đại sính nhà trai. "


      Phượng Cẩn Nguyên cung kính tiếp nhận, mở ra cẩn thận xem qua. Thẩm thị cũng theo tiến lên trước, ngay cả lão thái thái cũng nhịn được hiếu kỳ, cùng nhau tiến tới.


      Có thể ba người này nhìn hồi, liền tập thể giận tái mặt.


      Đây là danh mục quà tặng? Đường đường Cửu hoàng tử, Ngự Vương điện hạ cho sính lễ?


      Phượng Trầm Ngư thấy sắc mặt ba người đúng, lặng lẽ về phía trước hai bước, ánh mắt đảo qua, chỉ thấy phía kia viết ——


      Ba ngàn lượng bạc trắng, đa tạ Phượng gia công ơn nuôi dưỡng.


      gánh sính bánh, 8 loại vị hải sản, 2 cặp gà trống mái, năm cân thịt heo, hai con tê tê, 4 bình rượu cũ, 4 trái kinh quả*, hai lọ lá trà , 20 cân gạo mềm , 3 cân 2 lạng đường cát .


      *trái này ta chịu rồi


      Cuối cùng còn có bộ vòng vàng.


      Danh mục quà tặng như vậy Phượng Trầm Ngư cũng thấy choáng, mấy người đưa mắt nhìn nhau, đều biết nên đáp lại thế nào.


      Chu phu nhân nhìn bọn cái, khóe môi dấu vết nhếch lên, hỏi tới: " Thế nào, Phượng đại nhân có dị nghị nào? "


      Phượng Cẩn Nguyên nhắm mắt hỏi câu: " Xin hỏi phu nhân, đây chính là Ngự Vương điện hạ thụ ý danh mục quà tặng? "


      Chu phu nhân gật đầu: " Đúng vậy. Phượng đại nhân hài lòng? "


      Phượng Cẩn Nguyên cảm thấy bản thân lại cái gì, đây chỉ là vấn đề mặt mũi Phượng Vũ Hoành, mà là vấn đề mặt mũi cả Phượng gia. Vì thế lại : " Danh mục lễ này chỉ sợ xác thực ổn đâu? "


      Chu phu nhân cười hỏi: " Nhưng tuân theo đại thuận triều ta quy chế cưới thê ? "


      Phượng Cẩn Nguyên lắc đầu , " Vậy nhưng là có, chỉ là nếu bình dân bách tính ấn danh mục lễ này cưới thê thôi vậy, này nhà vương,hầu,tướng quân,tể tướng ... Sợ là được ổn? "


      Chu phu nhân cười nữa: " Phượng đại nhân biết bình dân bách tính là quy củ này là tốt rồi. Vạn Tuế Gia , hoàng tử tuy thân vị cao quý, nhưng đều là con dân đại thuận, cùng bình dân bách tính có gì khác biệt. "


      câu , đem hoàng đế Đại Thuận đều bị mang ra, Phượng Cẩn Nguyên còn có thể cái gì? Đành phải giao danh mục quà tặng cho quản gia nhận lấy, cùng Chu phu nhân cúi chào: " Nếu như thế, kia Phượng mỗ liền thu theo danh mục lễ này. "
      Phong Vũ Yênphương1311 thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33: Sính lễ tư nhân


      Edit: Hải Vân

      Beta: Khu Vườn Ảo Mộng



      Thấy Phượng Cẩn Nguyên nhận sính lễ, Chu phu nhân gật gật đầu, " Phượng đại nhân thâm minh đại nghĩa*, hỗ là tể tướng đại thuận triều. " Dứt lời, hai tay vỗ cái, ngoài cửa lập tức có người bắt đầu theo danh mục quà tặng nhấc gì đó vào trong phủ.

      *thâm minh đại nghĩa: minh là minh mẫn ý hiểu nôm na là sáng suốt làm nghĩa lớn mà chả biết để sao cho nó chuẩn nhất nữa


      Chỗ chết người nhất chính là, chỉ chuyển đồ vào đây còn chưa tính, lại còn cứ có Đại thái giám Ngự vương phủ đứng ở cửa hát danh mục quà tặng. tiếng kia vang lên tiếng, Phượng Cẩn Nguyên luôn có kích động muốn gọi người xé nát miệng của , nhưng lại xác thực dám. Thái giám loại này, trong cung chủ tử có thể đánh phạt, người ở ngoài cung là tuyệt đối có quyền lợi động đến bọn cái.


      Lại đống sính lễ này, đừng mọi người trong Phượng phủ nghe hỏng mất, Phượng Vũ Hành nghe được mí mắt cũng co rút mãi, nàng bắt đầu hoài nghi vừa rồi chính mình đối với Chu phu nhân phen tìm tòi nghiên cứu phải sai lầm rồi.

      Phượng lão thái sững sờ, nguyên bản thái độ đối với Phượng Vũ Hành có điều ấm lên lại trong nháy mắt rơi xuống băng lãnh.


      Những người khác trong Phượng phủ cũng kém nhiều lắm, khi các nàng nhìn đến Chu phu nhân tự mình đại biểu Ngự vương phủ đến cầu thân, đều cho rằng Ngự vương phủ cực kỳ coi trọng cuộc hôn ước này, chỉ sợ có cái tầng quan hệ này, Phượng phủ về sau cũng dám đối xử nặng với Diêu thị.


      Nhung tại lại khác hoàn toàn!


      Nếu như Ngự vương phủ coi trọng cuộc hôn ước này, sao đặt xuống sính lễ keo kiệt như vậy? Nghe Đại thái giám kia gọi danh mục quà tặng mặt các nàng đều nhanh sắp chịu được nữa. Phượng phủ cửa lớn bốn phương rộng mở bên ngoài bao nhiêu người đều nghe đây, cái chuyện cười này có thể gây ra động tĩnh quá lớn, chỉ sợ quá canh giờ chuyện này phải truyền khắp cả kinh thành, mặt mũi Phượng phủ biết để chỗ nào?


      Rốt cục, danh mục quà tặng cũng hát xong, sính lễ cũng đưa hết vào đại viện nhi Phượng phủ.


      Phượng Cẩn Nguyên đen mặt, lão thái thái tức giận khiến hai người hạ nhân phải dùng sức nâng mới đứng vững. Thẩm thị cũng có phản ứng quá lớn, Ngự vương phủ làm như thế, vậy đừng trách sau này Phượng phủ làm sao đối xử với Diêu thị kia. Những người khác cứ cảm thấy Diêu thị mới đúng là chủ mẫu Phượng phủ nghiêm chỉnh, cũng là đến lúc nên tỉnh lại .


      Nhưng ngay khi tất cả mọi người cảm thấy được trận náo kịch mất hết cả mặt mũi ở ngưỡng cửa rốt cục cũng có thể kết thúc, Chu phu nhân lại : " Cấp Phượng phủ sính lễ chính là những thứ này, sau đó, là Ngự Vương điện hạ chúng ta cho Ngự vương phi tương lai sính lễ tư nhân! "


      Mọi người lại náo động!


      Cái gì gọi là sính lễ tư nhân?


      Ai phát minh chế tạo ra loại này gì đó?


      Lão thái thái cứng ngắc lưng thẳng nhún nhảy, Phượng Cẩn Nguyên mặt đen có chút vặn vẹo, ngay cả Thẩm thị cũng hồ đồ.


      Phượng Vũ Hành cũng mơ hồ, sính lễ tư nhân lại là đồ chơi gì?


      Chu phu nhân nghiêm mặt, nhìn mọi người chung quanh Phượng phủ, Phượng Vũ Hành từ trong ánh mắt nàng nhìn ra ý vị miệt thị.


      " Ngự Vương điện hạ , Phượng phủ đối Phượng Nhị Tiểu Thư ân sinh dưỡng cũng đáng nhiều như vậy, kia ba ngàn lượng bạc kỳ thực cũng là cho ít. Nếu như tra cứu, Phượng gia đối Phượng Nhị Tiểu Thư trả giá xa xa đuổi được ba ngàn lượng nhiều như vậy. "


      Ý tứ rất ràng, Phượng gia nuôi con như thế nào trong lòng đều tự biết, cho ngươi 3 ngày cân nhắc .


      Chu phu nhân khoát tay, nha hoàn bên người lại đưa phần danh mục quà tặng tới, lần này, Chu phu nhân trực tiếp giao danh mục lễ này cho Phượng Vũ Hoành —— " Đây là Ngự Vương điện hạ cho nhị tiểu thư sính lễ tư nhân, thỉnh nhị tiểu thư xem qua. "


      Phượng Vũ Hành tiếp nhận danh mục quà tặng cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy tờ đơn dài viết đầy chữ rậm rạp, kia đồng dạng thoạt nhìn làm nàng hoa cả mắt.


      Chu phu nhân cũng chờ nàng nhìn xong, lại khoát tay, Đại thái giám hát danh mục quà tặng trước đó lại mở miệng —— "Mời Ngự Vương điện hạ tặng Phượng Nhị Tiểu Thư sính lễ tư nhân vào phủ! "


      tiếng này lên, cửa lại có nhóm người giơ lên rương gỗ dùng lụa đỏ che phủ liền bắt đầu chuyển vào trong phủ.


      " Ngự Vương điện hạ ban thưởng Phượng Nhị Tiểu Thư ngọc bạch thái phỉ thúy thủy tinh chủng, cặp bảo bình dương chi bạch ngọc, cặp chén ngọc cửu long, đông hải dạ minh châu cặp, đế cắm hoa phật thủ hoàng ngọc, cặp tì hưu san hô, khối thạch sơn thủy khổng tước, hộp bảo thạch khảm kim điêu khắc hoa cỏ hồi hương, bồn cảnh cánh cúc thủy tiên thanh ngọc, trâm gài tóc phấn thuỷ tinh, trâm Như Ý Cát Tường, trâm dải tua hồ điệp, trâm bạch ngọc khổng tước, trâm phỉ thúy ngũ sắc, trâm bát bảo và trâm trân châu linh lung, vòng tay chuông vàng , vòng tay phỉ thúy lưu ly, vòng tay sợi vàng ròng, vòng tay bát tiên bạch ngọc, các cặp vòng tay nạm sợi vàng châu báu, thợ thủ công Ba Tư thủ công nghệ vòng tay hoàng kim bộ chung mười tám con ... "


      Tất cả mọi người nghe hỏng mất, từ vật trang trí đến nữ trang, lại tới đồ trang sức, đừng là vật Bách Bảo sơn thủy " Vừa ra khỏi miệng, mọi người trơ mắt nhìn người bên ngoài Phượng phủ người nghe líu lưỡi, cho dù là đám nương nương trong cung thấy cũng là người người đỏ con mắt, có thể Ngự vương phủ chính là đem các dị bảo thiên hạ tựa như cần tiền , cái rương cái rương nhấc vào trong Phượng phủ.


      Chẳng những thế, ngoài vật trang trí và nữ trang, theo Đại thái giám kia thanh : " Giường sơn mạ vàng khảm nhân nâng chiếc giường lớn hoa lệ chí cực vào đây. ”


      Có lẽ là vì phối hợp cái giường này, tiếp theo, cái gì bình phong, cái bàn, cái tủ kệ, giá sách, bàn trang điểm, thậm chí ngay cả trà cụ loại vật này đều đưa ra, này ràng là muốn cho Phượng Vũ Hành sửa chữa cả gian phòng ở lần.


      Vật phẩm được đưa vào xong, cuối cùng Đại thái giám kia lớn tiếng dùng thanh lớn hơn hô câu: " Ngự Vương điện hạ đưa Phượng Nhị Tiểu Thư tám gian tiệm ở kinh thành, sáu toà thôn trang kinh giao, toà nhà trong thành kỳ lân phố lớn. Tặng thêm Phượng Nhị Tiểu Thư mười vạn ngân phiếu tiêu vặt, kim phiếu 20 ngàn —— " Cái chữ Vạn cuối cùng kéo dài cuối, nghe được tâm can mọi người đều theo mà run rẩy.


      đọc đến đây chắc mọi người cũng hoang mang giống mình về đống sính lê nhể http://***************.com/images/smilies/icon_smile.gif cơ mà cái gì biết cứ tra gút gồ mình muốn để nguyên văn cho hợp cổ trang
      Phong Vũ Yênphương1311 thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34: Diêu gia năm đó


      Edit:Hải Vân

      Beta: Khu Vườn Ảo Mộng


      Theo Đại thái giám hát lễ kết thúc, tất cả cái rương cũng đều vào viện. Nguyên bản đại viện Phượng phủ rộng rãi khí phái cũng bị chất đến mức liền chỗ đặt chân đều gần như còn, cái hạ nhân của Ngự vương phủ còn đẩy Thẩm thị thoáng cái, lạnh giọng : " Phiền phức vị phu nhân này nhường chút. "


      Thẩm thị tức giận đến kêu to: " Nô tài lớn mật ! "


      Chu phu nhân mặt trầm xuống: " Ngự vương phủ nô tài tự có Ngự Vương điện hạ quản giáo, nào đến phiên ngươi đến gào chửi ! "


      Thẩm thị ánh mắt bốc lửa, liền muốn nổi giận, Phượng lão thái quá quyền trượng nện đất, trừng mắt nhìn nàng, đem Thẩm thị sinh khí trừng trở lại .


      Chu phu nhân tự mình giao cái hộp gỗ đến tay Phượng Vũ Hành, mặt lại đầy từ ái: " Ngân phiếu kim phiếu còn có khế đất phòng ốc đều ở nơi này, thỉnh nhị tiểu thư cất kĩ. biết sính lễ Ngự Vương điện hạ đưa nhị tiểu thư có thoả mãn ? "


      đợi Phượng Vũ Hành trả lời, Thẩm thị lại đoạt câu: " Thoả mãn thoả mãn, sính lễ như vậy đương nhiên thoả mãn! "


      Chu phu nhân trong nháy mắt trở mặt: " Lão thân cùng vương phi tương lai chuyện, ở đâu cho phép ngươi làm càn ! "


      Thẩm thị lại bị nén trở về.


      " Còn thỉnh nhị tiểu thư công khai. " Chu phu nhân chuyển ánh mắt nhìn Phượng Vũ Hành, lần này, hai người bốn mắt nhìn nhau, chăm chú nhìn nhau hồi lâu .


      " A Hành đa tạ Ngự Vương điện hạ ưu ái, đa tạ phu nhân lo liệu, đống sính lễ này quá hợp ý. " Nàng thản nhiên mà , mặt tươi cười, lại chút nào thấy thần sắc vì tài mà hỉ.


      Chu phu nhân thoả mãn gật gật đầu, đối với thái độ của Phượng Vũ Hành như thế hết sức hài lòng .


      Có thể Phượng Vũ Hành trong lòng cũng có chút suy nghĩ, người nọ hạ sính lễ nặng như vậy cho nàng, đến cùng là dụng ý gì? Đáng lẽ ra hẳn là biết cái gọi là Phượng gia nhị tiểu thư đến cùng là hạng người gì, nhưng lại biết tới được chính là nàng trong núi sâu tây bắc. Nếu như vậy, đúng ra là sính lễ chỉ là hạ cho Phượng gia nhị tiểu thư, mà cùng nàng Phượng Vũ Hành quan hệ ?


      Nghĩ tới đây, ngay trong lòng có mấy phần thoải mái. Lại nhìn về phía Chu phu nhân lúc, nghĩ lát, cúi đầu khẽ : " Ngự Vương điện hạ coi trọng hôn ước này như vậy, là Phượng gia nhị tiểu thư phúc khí. "


      Chu phu nhân vỗ mu bàn tay nàng, câu để Phượng Vũ Hành trong nháy mắt trong lòng đặc biệt thoải mái, : " Lúc xuất phủ, Vương gia để lão thân với nương, trong kinh thời tiết khô nóng, mát mẻ hơn trong núi lớn tây bắc, còn thỉnh nương nên dùng chút trà lạnh hạ nhiệt . "


      mặt nàng ý cười che giấu được tràn ra, ra biết, ấy mà biết nàng. Lại nhìn sính lễ đầy sân, tâm tình tốt.


      Tâm tình nàng khá hơn chút, nhưng lại có người tâm tình tốt, thí dụ như Phượng Phấn Đại .


      Nha đầu này cảm thấy trái tim mình, từ sáng sớm nay nhìn thấy Phượng Vũ Hành vẫn lên lên xuống xuống. Mới vừa rồi còn cảm thấy Phượng Vũ Hành có ưu thế gì, mất địa vị dòng chính nữ, mất sủng ái của lão thái thái và phụ thân, còn mất cái vị hôn phu vốn là hoàn mỹ nhất, nàng cùng mình cũng bị kéo đến cùng trục hoành.


      Nhưng còn chờ nàng nghĩ tốt đẹp hơn được bao lâu, Phượng Vũ Hành trong nháy mắt lại có cái đại xoay mình, cái này thân lật chuyển quả thực nhân thần căm phẫn .


      Kỳ thực chỉ là Phấn Đại, Có thể trừ bỏ An thị tương đối lạnh nhạt cùng Tưởng Dung ở ngoài, trái tim tất cả mọi người ở đây đều theo các loại lên xuống liên tục. Ngay cả Phượng Trầm Ngư đều thu hồi gương mặt Bồ Tát , thế nào cũng thể trưng ra biểu tình bĩnh tĩnh.


      " Mấy đồ này cũng là Ngự Vương điện hạ cho nhị tiểu thư trong sính lễ tư nhân, quan hệ Phượng phủ, nhị tiểu thư tự mình cất kỹ. " Chu phu nhân nhắc nhở mọi người lần nữa, mấy đồ này đều là cho mình Phượng Vũ Hành.


      Thẩm thị nhịn được nữa: " Chu phu nhân, từ xưa tới nay sính lễ nhà trai hạ cho đàng đều là do nhà mẹ đẻ thay thế nhận lấy, nào có đạo lý nữ nhi gia tự mình thu? Đây là quy củ! "


      " Quy củ? " Chu phu nhân cười gằn, " Nâng thiếp lên thê vị, quy củ như vậy lão thân có thể chưa từng nghe , bằng, thỉnh Phượng đại nhân chút với vợ cả ngài, cũng chính là thân sinh mẫu thân của Ngự vương phi tương lai hôm nay là ở nơi nào? "


      " Nàng tự nhiên là trong phủ ! " Thẩm thị theo bản năng liền nhận lời , Phượng Cẩn Nguyên lạnh lùng cái ánh mắt cảnh cáo đưa tới , doạ nàng co rụt lại cổ , có thể tại quả là nuốt trôi hơi này , lầm bầm câu: " Ai kêu nhà mẹ nàng bị hoàng thượng phạt . "


      Này lời này thanh cực , ngay cả đứng bên cạnh Phượng Cẩn Nguyên đều nghe được quá ràng, có thể Phượng Vũ Hành lại nhờ thuận gió tất cả nghe được vào trong tai .


      Nàng nhếch khóe môi, xoay người chuyển hướng Thẩm thị: " Mẫu thân vậy là muốn thế nào? Hoàng thượng là phạt nhà ngoại tổ ta đưa ra Hoang Châu, lại vẫn chưa hạ chỉ muốn cùng nhau xử lý ta cùng mẫu thân sớm xuất giá a? " Nàng giả vờ tự hỏi: " Dường như lúc trước cũng có nhằm vào ai đó để xử lý nặng hơn, mặc dù bản thân ngoại tổ là trị quý phi nương nương chết rồi, hoàng thượng cũng chỉ giáng quan cấp phạt bổng bổng lộc, nghĩ đến sủng ân cho vị kia quý phi nương nương kia so ra, thánh thượng càng coi trọng hơn là y thuật ngoại tổ. "


      Lời vừa thốt ra, đây tất cả mọi người ngốc .


      Phượng Cẩn Nguyên mi tâm cau đến đều sắp nhéo chảy ra nước, Phượng Vũ Hành vậy ràng là cho nghe. Nghĩ đến cũng đúng, lúc trước hoàng thượng vẫn chưa hạ chỉ muốn cùng nhau xử lý Diêu thị, sở dĩ đuổi nàng xuống hạ đường, hoàn toàn là chủ ý của mình. Hơn nữa nhiều năm như vậy, Phượng gia vẫn cho rằng chính mình làm như vậy là đúng, nhưng vì cái gì trước mắt để Phượng Vũ Hành chuyện, càng cảm thấy lúc trước vẫn còn quá qua loa?


      Trước kia kia quý phi có thể là thịnh sủng, hoàng thượng từng tạo ra liên tiếp ba tháng chỉ triệu hạnh mình nàng. Có thể tung là thịnh sủng như thế, Diêu thái y chữa người chết rồi càng chưa chịu tội chết, chỉ là giáng cấp đày Hoang Châu.


      Khi đó Phượng gia sợ bị liên lụy, hỏi thăm được tin tức Diêu gia chịu tội, suốt đêm liền đối hậu viện Diêu thị làm sắp xếp. Bây giờ nghĩ đến, giáng cấp đày Hoang Châu mà thôi, kia tính là gì? Nhạc phụ của kia Diêu thần y như cũ sống khỏe mạnh, Diêu gia tất cả mọi người cũng sống khoẻ re, chỉ có Diêu thị cùng Phượng Vũ Hành, Phượng Tử Duệ ba người chịu tội 3 năm a!


      Phượng Vũ Hành nhìn phụ thân mặt cảm xúc như phong vân đổi chuyển*, trong lòng dâng lên vô hạn trào phúng .


      phong vân đổi chuyển*: gió mây chuyển rời


      Thẩm thị nhưng lại nghe lời này vậy là cho Phượng Cẩn Nguyên nghe, nàng cảm thấy Phượng Vũ Hành đây là vì Diêu thị bất bình, chợt nheo mắt, mở miệng phản bác ngay —— " Hoàng thượng còn phải tất cả ý định sao? Còn phải người phía dưới chính mình suy nghĩ . "


      Lời vừa thốt ra, Phượng gia lão thái thái tức giận đến mức quyền trượng liền hướng sau lưng Thẩm thị thay phiên qua.


      Thẩm thị " Gào " hét thảm tiếng, cũng quản lão thái thái trong phủ thân phận địa vị, há mồm liền quát: " Ngươi đánh ta làm gì? "


      Lão thái thái tức giận tới mức run cầm cập: " Ngậm lại miệng của ngươi lại cho ta ! "


      Chu phu nhân lắc đầu, cất giọng : " Xem ra Phượng đại nhân rất am hiểu hiểu thánh ý, cũng chẳng biết có hay đoán xằng bậy. "


      Phượng Cẩn Nguyên đầu như muốn nổ tung, trong lòng đối với Thẩm thị phiền chán thăng lên đến cực điểm.


      " Phu nhân. " Phượng Vũ Hành tiếp lời: " A Hành tin tưởng phụ thân, chắc làm việc xằng bậy dò thánh ý kia. Kỳ thực những thứ này cũng xem như việc tư của Phượng phủ, bây giờ mẫu thân A Hành trong nhiều năm trước đối với Phượng gia từng có đại ân, mà phụ thân ta lại là người cực trọng tình trọng nghĩa, nghĩ đến tất cả này ... Đều là vấn đề tình cảm cá nhân thôi . "



      Chương 35: Chuyện hoang đường của Cửu hoàng tử



      Edit: Hải Vân

      Beta: Khu Vườn Ảo Mộng


      Phượng Cẩn Nguyên hai tay nắm thành quyền, sao thế này thích nghe bốn chữ " Trọng tình trọng nghĩa " này từ trong miệng Phượng Vũ Hành chứ? Vừa như thế, chẳng phải là đem việc sủng thiếp diệt thê ngồi vững?


      " A Hành chớ có bậy. " nhắc nhở .


      Phượng Vũ Hành sửng sờ, nhanh chóng cúi người hạ bái: " Là A Hành hiểu lầm phụ thân rồi. Kia ... Phụ thân chẳng lẽ đúng là dò xằng bậy ... "


      " Vi phụ lúc nào dò xằng bậy? " Phượng Cẩn Nguyên cảm thấy hiểu, như thế nào hôm nay lại thể hiểu chứ?


      " Được rồi. " Chu phu nhân chặn lại cuộc trò chuyện giữa người nhà họ Phượng: " Lão thân chỉ là hạ sính lễ với Phượng phủ, về phần những thứ tư nhân sính lễ này phải do Phượng Nhị Tiểu Thư tự mình nhận, là Ngự Vương điện hạ cố ý phân phó, nếu như phu nhân phải quy củ, vậy mời cùng Ngự Vương điện hạ giảng giải. " Nàng tiếu tiếu: " Bất quá lại, Ngự Vương điện hạ từ đến lớn lúc nào qua quy củ ? "


      Chu phu nhân ngồi thẳng dậy, cao giọng tiếp tục : " Vương gia 3 tuổi, bò lên long ỷ ôm ngọc tỷ chơi cả buổi chiều, cuối cùng làm cho nó rớt bể góc; chín tuổi, cước đá chết liệt mã phiên bang tiến cống tới; mười hai tuổi vì Vân Phi nương nương bị sủng phi gây khó dễ, roi quất chết sủng phi, hoàng thượng chỉ hỏi roi kia có tổn thương điện hạ hay ; mười lăm tuổi sinh nhật hoàng thượng mở tiệc mời quần thần, Ngự vương ngồi chủ tọa hoàng thượng đều gì; chuyện gần đây ba năm trước, độc nữ trong gia Định An vương gia khác họ coi trọng điện hạ, Định An Vương tự mình cầu hoàng thượng chỉ hôn, vương gia chúng ta vui, cây đuốc thiêu Định An vương phủ; ân, ngay hôm qua, điện hạ hồi kinh, lúc tiến cung trong ngự lâm quân có tướng sĩ nhìn chằm chằm hồi lâu chân thương tổn của , Vương gia giơ lên roi đương trường giết 31 người. Vị phu nhân này, ngài còn muốn cùng Vương gia nhà ta giảng quy củ? "


      Thẩm thị nghe được mặt mũi trắng bệch, Phượng Cẩn Nguyên cũng nhớ tới sáng sớm thượng triều lúc nghe người ta nghị luận lên huyết án trong cung hôm qua, nghe hoàng thượng chút nào trách cứ Ngự vương.


      Người nhà họ Phượng mồ hôi lạnh rơi xuống, chỉ vị Cửu hoàng tử Ngự Vương điện hạ ở đâu là tuân theo quy củ, đây ràng là hoang đường, quá hoang đường .


      Phấn Đại trong đầu gần như lập tức liền lên cuộc sống thê thảm sau khi gả của Phượng Vũ Hành, trong lòng khỏi cân bằng lại hồi phục chút ít.


      Mà Phượng Vũ Hành nghe xong liền cảm thấy thú vị, nhếch lên miệng nghẹn cười.


      Chu phu nhân thấy nàng này trông có vẻ vui mừng, sớm trước khi tới chợt nghe Bạch Trạch qua tại trong núi sâu Tây Bắc từng gặp vị Phượng Nhị Tiểu Thư. Ban đầu nàng vẫn còn quá tin tưởng cái Phượng Vũ Hành tuổi còn lại có thể được kẻ từ trước đến giờ ngạo khí ngất trời như Bạch Trạch đó đánh giá cao như thế, bây giờ xem ra, đúng mực, bi thương thích, sáng mắt sáng lòng, trọng yếu nhất là thông qua nàng mấy phiên lời , ràng cùng Phượng phủ phân định giới tuyến ràng. n, trong bụng bà gật đầu, nha đầu như vậy mới xứng để Cửu hoàng tử hạ trọng sính lần này.


      Chu phu nhân lời để Thẩm thị rùng mình sợ hãi, bà ta chỉ là tham tài, cũng phải tiếc mệnh. Làm sao lại quên, kia Ngự Vương điện hạ là Cửu hoàng tử a! Là trong mấy vị hoàng tử đương kim thánh thượng tùy hứng nhất, xuất bài theo lẽ thường nhất, cũng cái được hoàng thượng sủng ái nhất. Ai cho nàng biết Cửu hoàng tử gãy chân liền thất sủng đích? Bà làm sao lại có thể cho rằng hoàng thượng hề nhắc chuyện lập Thái tử nữa nhưng vẫn sủng ái Cửu hoàng tử chứ?


      Mà cùng lúc đó, Phượng Cẩn Nguyên ý nghĩ cũng cùng Thẩm thị mưu mà hợp, chỉ là nghĩ đến so với Thẩm thị càng nhiều hơn tầng —— trước kia là ai cho hoàng thượng cách chức Diêu gia Phượng gia nhất định cần phải cách chức Diêu thị chứ?


      Bên này hai vợ chồng trong bụng vài lần suy nghĩ, bên khác, Phượng Vũ Hành nhưng cảm thấy tuồng vui này còn chưa tới khắc tột cùng nhất, nàng có lại thêm chút lửa.


      Cúi đầu nhìn hộp bưng trong tay, mặt trong nháy mắt nổi lên tầng khó khăn, hướng Chu phu nhân phụ cận hai bước, cẩn thận : " Phu nhân, những ngân phiếu này cho A Hành, kia A Hành có phải là có thể tự mình chi phối? "


      Chu phu nhân gật đầu: " Đây là tự nhiên. "


      Phượng Vũ Hành thở phào nhõm: " tốt quá, kia A Hành có thể dùng những ngân phiếu này cho thân nhân trong phủ làm mấy thân xiêm y tốt chút, lại cho trong phòng bếp thêm chút nguyên liệu nấu ăn."


      Sáng nay tại Thư Nhã viên, những chuyện Phượng Vũ Hành từng trải qua, nàng quyết tâm muốn quần áo chúng nhân cùng vỗ trán.


      Chu phu nhân khó hiểu: " Vì sao phải cho mọi người may xiêm y? " Lại quan sát lần cả người Phượng Vũ Hành xiêm y cũ vô cùng lại vừa người, Chu phu nhân sắc mặt lại khó coi.


      Phượng Vũ Hành giải thích : " bất tương man*, tuy phụ thân là đương triều tả tướng đại nhân, tuy Phượng phủ chúng ta thoạt nhìn rất khí thế, nhưng trong thực tế rất nghèo. Hôm qua Diêu di nương mang theo A Hành cùng đệ đệ hồi phủ, phụ thân đặc biệt muốn ấn phân theo lệ di nương dàn xếp chúng ta, thế nhưng đưa đến xiêm y cho chúng ta bên kia, cái phai màu, cái vải sa cứng như lưỡi dao, còn có cái cổ áo cũng rất hay châm người, thực còn cách nào xuyên. Sáng nay A Hành nhìn đến nha hoàn nhất đẳng bên cạnh mẫu thân cũng xuyên qua xiêm y bạc màu, ân, còn có, sợ phu nhân chê cười, ta kia ở Liễu Viên ăn hai bữa vật liệu thừa trong phòng bếp. Tưởng tới kinh tế trong phủ tám phần mười là trứng chọi đá, nếu tuyệt đối xử với chúng ta như thế. A Hành làm nữ nhi Phượng phủ, trong tay có chút ngân lượng , tự nhiên là muốn trợ giúp thoáng cái . "


      bất tương man*: ngừng dối trá hiểu như vậy mà từ thay vào trả biết xài từ nào
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Quốc bảo.


      Lời này như hai cái tát, tát thẳng vào mặt Thẩm thị.

      Phụ thân của người ta có là dựa theo phân lệ di nương mà dàn xếp, nhưng mà làm chủ mẫu đương gia- ngươi lại cho người ta mặc loại xiêm y này? Còn để người ta ăn phải loại thức ăn thừa?

      Từng người của Phượng phủ đều cúi đầu, mặc kệ Phượng Vũ Hành tới ai, các nàng đều cảm thấy mặt tối tăm.


      Thẩm thị có cảm thấy có cái gì tiện, chỉ là có chút e ngại cái người này, liền Phượng Cẩn Nguyên cùng lão thái thái đều sợ, có khi nào giáng tội trách phạt bà, nếu như người của Ngự vương phủ cũng giống như vị Ngự vương gia tùy hứng kia, vậy chẳng phải bà sắp gặp xui xẻo lớn?

      Có điều, lần này Thẩm thị là suy nghĩ nhiều rồi, Chu phu nhân cũng rảnh rỗi đến nổi xen vào chuyện tranh đấu trạch viện của nhà người ta, phía trước lên tiếng chẳng qua là muốn nhắc nhở Phượng Cẩn Nguyên, nếu như đủ thông minh nên tiếp tục làm khó xử ba mẹ con Phượng Vũ Hành . Người ta chỉ là thuận theo lời của Phượng Vũ Hành mà tiếp tục lải nhải tiếp--"Phượng nhị tiểu thư, người có tấm lòng lương thiện như Bồ tát, yên tâm, tiệm vải nổi danh nhất kinh thành là sản nghiệp của Ngự vương phủ chúng ta, nếu nhị tiểu thư có chuyện, vậy ngày mai lão thân phái người đến Phượng phủ chuyến, sau đó dựa theo tình hình mà đưa cho mỗi người bộ quần áo."

      xong, lại giơ tay ra hiệu đại thái giám hát danh mục sính lễ.

      Phượng phủ người vừa thấy điệu bộ này, lại tập thể run rẩy toàn thân. Mọi người giờ phút này sợ nhất là Chu phu nhân cùng đại thái giám kia có cái gì trao đổi, bởi vì mỗi lần trao đổi đều ngoài dự đoán chính là khiến cho lòng người hỏng mất a!

      Quả nhiên lần này, đại thái giám làm cho mọi người thất vọng. Chỉ nghe xông ra cửa kêu to:" Mang tới đây!"

      Lập tức liền có người nâng hai rương to vào viện.

      Thẩm thị nghiến kẽ răng hỏi:" Đây là cái gì?"

      Trầm Ngư ở bên cạnh dấu vết thở dài, cũng giọng :" Lại nghe trước rồi sau , phỏng chừng thua những thứ đồ phía trước."

      Nàng đoán đúng rồi, hai rương cuối cùng đem vào mới là thứ khiến cho thể diện hôm nay của tất cả mọi người bị đánh mất cách tàn nhẫn nhất, chợt nghe Chu phu nhân :" Phượng phủ bần cùng đến thế, vậy cứ để Ngự vương phủ chúng ta tự mình chuẩn bị cho vương phi tương lai xiêm y mặc .

      Đại thái giám tiếp tục :" Ngự vương điện hạ ban thưởng riêng cho Phượng nhị tiểu thư bốn cuộn lụa Quảng Hàn, bốn cuộn cẩm Lương Nhân, bốn cuộn Thủy Vân, bốn cuộn lụa mỏng Nhược Da. Mặc khác, còn có thêm mười cuộn Nhuyễn Yên cho nhị tiểu thư làm màn!"

      Lần này ngay cả luôn luôn hờ hững tham dự vào trong phủ tranh đấu, An thị cũng thể bình tĩnh nổi.

      Đại Thuận Đông Nam Tây Bắc tứ phương biên cảnh mỗi chỗ có tiểu quốc phụ thuộc phiên bang, bốn cái tiểu quốc này tuy , nhưng mỗi nước đều có kiện hàng quốc bảo. Bốn loại quốc bảo này chia làm bốn loại là tơ tằm Quảng Hàn, cẩm gấm Lương Nhân, hàng Thủy Vân cùng lụa mỏng Nhược Da. Nghe lúc bốn cái tiểu quốc tiến cống quốc bảo tới Đại Thuận, phi tử trong cung vì tranh cướp đều có thể đánh đến sứt đầu mẻ trán, vỡ đầu chảy máu, cuối cùng có thể tranh đến cũng chỉ có cuộn mà thôi. Tất cả chỉ vì tứ bảo cực kì khó có được này. Bốn tiểu quốc cũng phải năm ba năm mới có cuộn, có quốc gia phải tích góp hơn mười năm, cuối cùng mới miễn cưỡng kiếm ra bốn cuộn đưa đến Đại Thuận.

      Mà Nhuyễn Yên La, lại là Đại Thuận cảnh nội mười năm mới có thể cho ra cuộn báu vật trong báu vật, mà bây giờ Ngự vương điện hạ cư nhiên vừa vung tay đưa tặng chính là mười cuộn, còn chỉ là cho Phượng Vũ Hành làm tấm màn.

      Phượng Trầm Ngư cảm thấy bản thân muốn hộc máu, nếu như trước đây trâm cài tóc hay vòng đeo tay cái gì đó nàng còn có thể chấp nhận nhẫn nhịn được, nhưng mà ngũ bảo vừa xuất , nàng thực thể nhịn được nữa a!

      là đố kị muốn tức chết mất! Mặc kệ cái gì gọi là nữ giới, mặc kệ thứ gọi là tam tòng tứ đức, nếu có thể đổi được món bảo trong đó, nàng đồng ý dùng hai tay dâng tặng cho Phượng Vũ Hàng vị trí dòng chính nữ.

      ai hiểu con bằng mẹ, Thẩm thị đứng ở bên cạnh ràng thấy thân thể của nữ nhi run lên kịch liệt, gần như là tức khắc đoán được Phượng Trầm Ngư suy nghĩ gì.

      Vải vóc hoàn mĩ ai mà thích, huống chi đây là ngũ bảo bị đám nương nương trong cung tranh đoạt.

      Thẩm thị cầm chăt Phường Trầm Ngư tay, lại đến gần bên tai nàng : " Trầm Ngư, hãy nghĩ tới tương lại ngày sau củacon. Chờ ngày nào đó con trở thành mẫu nghi thiên hạ, tất cả những thứ này còn phải là của con."

      Rốt cuộc, bốn chữ mẫu nghi thiên hạ đem tâm trạng rối loạn của Phượng Trầm Ngư rốt cuộc ổn định trở lại, trong mắt điên cuồng chợt lóe lên, trong thoáng chốt lập tức khôi phục lại bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

      Thẩm thị lúc này mới an tâm.

      Cho tới nay, mẫu nghi thiên hạ là Phượng Trầm Ngư lòng tin, từ sau khi ba người Diêu thị rời phủ, Phượng phủ từ lão thái thái đến Phượng Cẩn Nguyên, lại đến Thẩm thị với nàng nhiều nhất là bốn chữ này. Nàng biết mình sinh ra có nhan sắc cực đẹp, loại đẹp này vượt xa tất cả nữ tử trong kinh thành. Cho nên Phượng Trầm Ngư cực kỳ có lòng tin tuyệt thất bại, mẫu nghi thiên hạ mà , với nàng chẳng qua là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

      Chỉ tiếc mẹ con Thẩm thị biết, số ngũ bảo này, cho dù là vị mẫu nghi thiên hạ trong cung- Hoàng hậu nương nương cũng chưa từng có được, nếu vì sao trong tay Ngự vương lại có số lượng lớn như vậy.

      Phượng Vũ Hành lục trong kí ức của nguyên chủ cũng thấy có bất cứ thông tin gì liên quan tới giá trị của ngũ món này, chỉ cảm thán người kia ra tay mạnh như vậy làm nàng cũng phải cứng lưỡi.

      Chẳng qua nếu đưa, nàng có đạo lý lấy, chỉ quay về phía Chu phu nhân cười khanh khách," Làm phiền Chu phu nhân thay ta lời cảm ơn đến Ngự vương điện hạ, những lễ vật này A Hành thích."

      Người nhà họ Phượng trợn tròn mắt, chỉ là thích thôi sao? Phượng Vũ Hành này, rốt cuộc có biết những thứ này có giá trị như thế nào? Chuyện này có ý nghĩa rằng nàng quả chính là nữ nhân hạnh phúc nhất thiên hạ a!


      Chương 37: Tầm quan trọng của vấn đề khế ước bán thân.


      Phượng Phấn Đại "oa" tiếng liền khóc lớn, dù sao nàng cũng chỉ là cái tiểu nương mới có mười tuổi làm sao có thể chịu được kích thích lớn như vậy, khóc đến nổi nước mắt nước mũi tèm lem, bộ dạng khóc như bị ủy khuất a!

      Hàn thị ở bên cạnh cũng chịu được nữa, còn ngại chưa đủ mất mặt sao, lại còn khóc?

      Bà tức giận lén đưa tay qua nhéo Phượng Phấn Đại cái, kết quả nàng khóc càng lớn tiếng hơn.

      Tưởng Dung đứng ở ngay bên cạnh Phấn Đại, nhìn bộ dáng này của nàng cảm thấy mất mặt, đành phải đại câu khuyên nhủ phen:" Tứ muội muội đừng khóc nữa, mọi người nhìn đấy."

      Phượng Phấn Đại sao có thể nghe nàng , chỉ ngừng lại, còn vừa khóc vừa :" Ta cũng rất muốn tơ tằm Quảng Hàn, ta cũng muốn Nhuyễn Yên La! huhuhu...những thứ đó, tất cả ta đều muốn!"

      Phượng Cẩn Nguyên tức giận đến mức hét to tiếng:"Càn rỡ!" Trực tiếp đem Phượng Phấn Đại dọa nghẹn nên lời, thiếu chút nữa xoay lưng chạy .

      Phượng Vũ Hành nhìn trận kịch náonhiệt này, trong lòng thoải mái chút! Lại nhìn dáng vẻ Phượng Trầm Ngư khẽ cắn môi dưới, quyết định cho nàng thêm chút kích nữa--" Tứ muội đừng khóc nữa."Vừa vừa cho Chu phu nhân cái giải thích:" Phu nhân chớ trách, Tứ muội muội nhà ta còn tuổi."

      Chu phu nhân đương nhiên tính toán với đứa mười tuổi, chỉ cười cười rồi lắc lắc đầu tỏ ra có chuyện gì.

      Phượng Vũ Hành lại : " Tứ muội muội yên tâm, sau này tỷ tỷ dùng các chất vải này may xiêm y, nếu có còn lại, ít nhất cũng cho Tứ muội muội làm cái khăn tay chơi đùa."

      Khăn tuy , nhưng nếu là dùng trong ngũ bảo làm thành, đó cũng vật kinh diễm thiên hạ.

      Nàng ra điều này, chỉ Phấn đại ngừng khóc, Hàn thị cũng tươi cười quyến rũ.


      " Nhị tỷ tỷ, tỷ sao?" Phấn Đại vội hỏi lại.

      Phượng Vũ Hành gật đầu," Tự nhiên là rồi. Ngươi cùng Tưởng Dung là muội muội của ta, tỷ tỷ có thứ tốt tự nhiên là muốn chia với các muội rồi, nghĩ đến đây, đại tỷ tỷ chắc cũng tranh với các muội thứ gì nhỉ?"

      Nàng chuyển đề tài, trực tiếp đem Phượng trầm Ngư túm vào.

      Phượng Trầm Ngư vừa dùng tín ngưỡng mẫu nghi thiên hạ của mình đè ép điên cuồng thiếu chút nữa dâng trào, hoàn hảo trong những năm này nàng khổ luyện tu dưỡng cùng công phu nhẫn nhịn cũng phải là để trang trí, ngăn lại ý niệm tham lam, còn phải tự điều chỉnh hết nữa ngày, mới dùng giọng điệu tự nhiên nhất đáp lại hai chữ:" Tự nhiên."

      Phượng Tưởng Dung ánh mắt sáng lên, cũng hỏi ra lời như Phấn Đại:" Nhị tỷ tỷ cũng làm cho ta?"

      Lúc Phượng Vũ Hành nhìn Tưởng Dung, ánh mắt mang theo vài phần chân thành : " Các muội muội mỗi người cái khăn, như vậy được ?"

      "Tưởng Dung đa tạ tỷ tỷ!" Tưởng Dung cúi người cảm tạ, dị thường mừng rỡ.

      Phấn Đại tự nhiên cũng cảm tạ theo, tiếp theo An thị cùng Hàn thị cũng hướng Phượng Vũ Hong cảm tạ theo.

      Chờ bên người của Phượng gia hàn thuyên xong xuôi, Chu phu nhân đem lễ vật cuối cùng cho Phượng Vũ Hàng đem lên.

      Lần này từ ngoại viện vào hai người nha hoàn, dáng vẻ ước chừng là 17, 18 tuổi, mặt bôi chút son phấn nào, thanh thanh lệ lệ, khiến người nhìn trong lòng thoải mái.

      Chu phu nhân :" Đây là Ngự vương điện hạ tự mình chọn lựa hai nha đầu, đưa tới cho Nhị tiểu thư làm nha đầu thiếp thân hầu hạ." Vừa lại vừa từ trong tay tiểu nha hoàn tiếp nhận hai tờ giấy đơn."Đây là giấy bán thân của hai người bọn họ, Nhị tiểu thư nhớ kỹ, sau này nếu dùng người, phải cầm giấy bán thân trong tay mình, ngươi mới có thể yên tâm."

      Đây coi như là lời khuyên của Chu phu nhân đối với Phượng Vũ Hành, cũng là bài học chân chính thứ nhất khi sống trong cổ đại. Phượng Vũ Hành chính là từ lúc này mới ý thức được tầm quan trọng của giấy bán thân trong thời đại này, mà nắm giữ giấy bán thân cũng là tiêu chuẩn dùng người sau này của nàng.

      Chu phu nhân đến đây chuyến này, trước mắt công việc xem như xong xuôi, Phượng Cẩn Nguyên khách khí mời bà lưu lại dùng bữa, bị Chu phu nhân cự tuyệt. Lúc sắp lôi kéo Phượng Vũ Hành :" Nếu như có việc, ngươi có thể đến Tiên Nhã lâu, nơi đấy là của điện hạ."

      Phượng Vũ Hành gật đầu xem như đáp lại, lần nữa cho Chu phu nhân tỏ ý cảm ơn.

      Sau khi đưa người của Ngự vương phủ , người của Phượng phủ cuối cùng có thể thở phào hơi.

      Ngày đó, quả là rất kích thích!

      Phượng lão thái thái cảm thấy bây giờ chỉ eo có bệnh mà trái tim cũng sắp chịu đựng được rồi, tim này rầm rầm rầm nhảy cũng sắp nhảy ra khỏi cuống họng rồi.

      Bà nhìn Phượng Vũ Hành, muốn điều gì nhưng lại biết như thế nào.

      Trong sân đầy rương phủ lụa đỏ cùng hai nha đầu đứng bên cạnh Phượng Vũ Hành nhắc nhở bà, cháu này thể lại đối xử như trước kia. chỉ có cháu này, mà còn có thể lại đối xử với Diêu thị như cái di nương bị giáng chức.

      Lão thái thái lúc này cuối cùng mới phát giác, lúc trước bởi vì sợ Phượng phủ bị liên lụy, vội vàng ra tay đối với Diêu thị quả quá sai lầm. Bây giờ phong thủy luân lưu chuyển, con người ta chịu thua kém như vậy, thân là bà nội này mặt mũi để ở đâu a?

      Bởi vì có cái ý tưởng này, lão thái thái xem đứng ở phía trước Thẩm thị càng lọt nổi mắt xanh của bà. Tuy trong tay còn cầm vòng tay phỉ thúy của Thẩm thị, nhưng mà vòng tay phỉ thúy này đem so ra với những thứ mà Ngự vương chuẩn bị cho Phượng Vũ Hành quả là khó coi.

      yayaya.....chương này xảy ra nhiều cố quá.ta cùng với khu vườn ảo mộng đều mệt ghê. cũng may là sao rồi.

      ta có điều muốn là theo như sắp xếp của nàng khu vườn ảo mộng về phần đăng chương cho ta ta thể theo như lời hứa lúc đầu được cho nên thông báo lại là sau này mỗi khi đăng chương ta mỗi ngày đăng chương cho hết năm chương được giao tiếp theo.
      Phong Vũ Yênphương1311 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :