Chương 175: Vô cùng ngang ngược Dường như chịu đựng nổi ngang ngược của Thái tử, Xuân Thu môn chủ nghiêm khắc phản bác. Thái tử mặc dù là Thánh Đồ của học viện Thiên Vị, thế nhưng Xuân Thu môn chủ là cũng là người đứng đầu phái, địa vị cao thượng, bị Thái tử đứng trước mặt quát lớn, trong lòng đương nhiên tức giận. Hơn nữa Thái tử là quá mức kiêu ngạo, lần đại hội luận võ của bốn đại học viện này ràng lộ bàn tay thao túng, muốn cho Vân Hải Lam đoạt chức quán quân, may mà giữa chừng đột nhiên xuất Dương Kỳ. Thế nhưng Dương Kỳ lại bị Thái tử bức bách, muốn phế bỏ toàn bộ khí công. giờ Thái tử muốn giết con của mình, Xuân Thu môn chủ đương nhiên là cảm thấy khinh người quá đáng. là môn chủ đại môn phái, nếu như ăn khép nép với Thái tử trước mặt bao người thể này thỉ địa vị của Xuân Thu môn xuống dốc phanh, từ nay về sau bị người đời nhạo báng. Huống chi, Thái tử vừa mới thực hạ sát thủ, vận dụng Nộ Nhãn. Nộ Nhãn nghe đồn là loại khí công khi tu luyện thành, trong mi tâm xuất con mắt dựng đứng, con mắt này là ngưng tụ tức giận của trời đất. khi con mắt này mở ra bộc phát lửa giận của trời đất, thiêu đốt tất cả, cho dù 100 cường giả Đoạt Mệnh cũng chống lại được "Nộ Nhãn" của Thái tử. "Đúng vậy, Thái tử, lần này Dương Kỳ đâu có phạm sai lần gì, ngươi giữa chừng xuất can thiệp, rốt cuộc là vì sao? Chẳng nhẽ muốn lấy thúng úp voi, bảo bốn đại học viện nghe theo lời ngươi?" "Ta muốn vậy thỉ thể nào? Chẳng lẽ phải giải thích với đám bàng môn tả đạo các ngươi?" Thái tử đối mặt với giáo chủ Bái Hòa thần giáo, Xuân Thu môn chủ : "Các ngươi cho rằng mình có tư cách giao thủ với ta? như vậy, ta cũng ngại khiến cho hai ngươi và môn phái của mình hoàn toàn biến mất đại lục!" vô cùng ngang ngược, đối mặt với môn chủ hai đại môn phái cũng chút nào nhượng bộ, nếu phải người điên chắc chắn là cảnh giới vô địch. "Cái gì? Bàng môn tả đạo?" Xuân Thu môn chủ cùng giáo chủ Bái Hỏa thần giáo liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn thấy tức giận trong mắt đối phương, bọn họ kiêng kị nhất chính là môn phái bọn họ là bàng môn tả đạo. Bởi vỉ ở đại lục Phong Nhiêu, chỉ có học viện mới là người truyền bá văn minh, mới là chính thống, đại biểu cho chính đạo, còn các giáo phái, bang hội, môn phái... đều phải chính thống. phải chính thống có nghĩa là tà đạo, được thiên địa thừa nhận. Xuân Thu môn sớm muốn xưng là học viện, tuy ràng thực lực môn phái hùng hậu, nhưng trong môn phái lại có nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh. Dựa theo quy định, chỉ cần có người tu luyện đột phá truyền kỳ, đạt tới "cảnh giới Đại Thánh", tu luyện công phá ma công, tàn sát sinh linh, vậy có thể thành lập môn phái, xưng là học viện. Xuân Thu môn mặc dù có nhiều vị truyền kỳ, thế nhưng có ai có cấp bậc thượng cổ đại thánh, cho nên vân được công nhận là học viện, đây là nôi đau đớn nhất của đại phái truyền thừa mấy ngàn năm này. giờ bị Thái tử chọc vào nỗi đau trước mặt bao nhiêu người, gọi họ là tà đạo, cục tức này nếu vẫn nhẫn nại, vậy có tư cách làm chưởng môn. "Thái tử ta Xuân Thu môn là tà đạo, vậy ta phải giao chủ với danh môn chính đạo các ngươi thử xem." Xuân Thu môn chủ tức giận cười nhạt. "Vậy các ngươi cùng lên ." Thái tử cười to tiếng, ánh mắt trở nên lãnh khốc vô cùng, coi chúng sinh như cát bụi: "Các ngươi đơn đả độc đấu đều phải là đối thủ của ta, cho dù có liên thủ cũng chỉ là rơm rác, giết các ngươi xong ta bắt đám bàng môn tả đạo Xuân Thu môn, Bái Hỏa thần giáo làm đầy tớ." Tất cả các môn phái nghe thấy vậy, sắc mặt đều biến đổi, có môn phái thiếu chút nữa đứng dậy, thể nhưng tuy ràng họ tức giận cũng dám gì. Trong chiến trường, hễ là thành viên của Thái Tử hội đều rống lớn, hơn trăm vạn người cùng rống to: "Thái tử vô địch!" Thanh này uy vũ hùng tráng, đám thành viên Thái Tử hội bị ngang ngược của Thái tử làm cho thân hình run rẩy, kích động vô cùng. "Mấy vị đại trưởng lão, nếu cứ tiếp tục để phát triển, vậy tư cách chủ nhà của học viện Thiên Vị bị người đời choi thường. Xuân Thu môn chủ, giáo chủ Bái Hỏa thần giáo dầu gì cũng là khách mời của chúng ta, làm nhục bọn họ như vậy còn ra thể thống gì?" Đúng lúc này, Bách Hoa thánh nữ đứng dậy nhìn đám đại trưởng lào chức cao trong học viện . "Bách Hoa thánh nữ, đám bàng môn tả đạo này làm rối loạn đại hội luận võ, cứ để cho Thái tử trấn áp chút ... cho bọn họ bài học, khiến cho bọn họ biết mình có tư cách trở thành học viện thứ 5." "Phong Vân nhị tổ, là ai làm rối loạn đại hội luận võ, tất cả mọi người đều thấy , cần ta nhiều lời nữa đâu." Bách Hoa thánh nữ cả giận . "Thái tử xuất thủ giáo huấn số người tuân thủ quy định, ngươi cần gì phải kích động chứ? Bách Hoa thánh nữ, bằng ngươi cũng xuống dưới ngăn cản Thái tử ? Xem có dám giáo huấn ngươi hay ?" Phong Vân nhị tổ lại lên tiếng, trong giọng chứa đựng châm chọc, rất hiển nhiên bọn họ kiên định ủng hộ Thái tử. Ngọc Dương Tử trong Thuần Dương tam lão cũng : " có lý, Thái tử là người nối nghiệp được Lãnh tụ bồi dưỡng, để cho người mạnh mẽ chút, khiển cho người ngoài biết lợi hại của học viện Thiên Vị chúng ta." "Đúng vậy, những đại môn phái này coi ai ra gì, lại dám can thiệp vào công việc nội bộ của học viện Thiên Vị, Thái tử xuất thủ đánh bại bọn họ cũng chẳng có gì to tát cả. Diệt đám môn phái này càng yên tĩnh, dù sao cũng chỉ là đám bàng môn tả đạo mà thôi." đại trưởng lão trong Tiên Thiên thất tử cũng lên tiếng, xem ra người này cũng theo phe Thái tử. "Các vị, bốn đại học viện các ngươi khai tông lập phái đại lục Phong Nhiêu nhưng vẫn bị Thánh Tổ hoàng triều chúng ta giám sát." Đột nhiên, Uy thân vương dùng thanh băng lành : "Chuyên này, Thánh Tổ hoàng triều chúng ta nhất định chủ trì, quán quân xác định, Thái tử đột nhiên xuất muốn phế bỏ thiên tài quán quân. Trong khi đó đám đại trưởng lão học viện Thiên Vị các ngươi lại còn châm chọc khiêu khích, đối đãi nhân tài như vậy thực khiến người ta đau lòng. Hôm nay ở đây có rất nhiều đại trưởng lão của các học viện khác nhìn thấy môi trường bồi diên nhân tài của học viện các ngươi, đúng là khiển họ thất vọng." thét lớn tiếng, hạ xuống giữa lôi đài. Lúc này, trong lôi đài môn chủ Xuân Thu môn, giáo chủ Bái Hỏa thần giáo giao thủ với Thái tử, thấy Uy thân vương xuất cùng dừng tay. "Thái tử, đại hội hôm nay quán quân đà định, trước mắt bao người, chẳng nhẽ ngươi định vi phạm quy định của bốn đại học viện? Giết chết quán quân lập quán quân mới?" Uy thân vương sau khi đáp xuống lên tiếng phản bác Thái tử. Thánh Tổ hoàng triều hận thấu xương đối với tên Thái tử này, tuyệt đối buông tha bất cứ cơ hội nào đả kích . "Uy thân vương?" Thái tử thấy đáp xuống, : "Đây là chuyên của bốn đại học viện, ngươi chỉ là người ngoài đột nhiên nhúng tay vào là muốn làm gì?" "Thánh Tổ hoàng triều ta có quyền lực giám sát bốn đại học viện, nhớ năm đó, chính hoàng để của chúng ta sắc phong cho các ngươi thành học viện." Uy thân vương : "Còn nữa, ngươi tự xưng Thái tử là đại nghịch bất đạo rồi." "Đại nghịch bất đạo?" Thái tử cười ha ha: "Thánh Tổ hoàng triều cũng bị diệt vong trong tương lai mà thôi, thiên hạ có vương triều nào tàn, chờ khi ta tấn chức đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh, lúc đó ta khiêu chiến hoàng đế của các ngươi, diệt cái vương triều chỉ còn lại chút ánh sáng này." đúng là kiêu ngạo, bá đạo. "To gan!" Uy thân vương tức giận đến mức ra lời. "Đừng có nhiều lời, hôm nay ta muốn xem có bao nhiêu người dám đối địch với Thái tử, bước ra hết !" Thái tử đột nhiên gào to tiếng, ba chấn động cả chiến trường trung ương: "Ai dám có dị nghị với quyết định của ta đứng ra, hôm nay ta muốn giải quyết lần cho xong." Ở khán đài, số đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần đều nhíu lông mày, đối với việc tên Thái tử này xây dựng thế lực trong học viện của họ, họ vô cùng thoải mái, thế nhưng họ vân phải nhịn. giờ tên này tay trắng trợn điều khiển đại hội luận võ, đám người họ cảm thấy tức giận vô cùng, lúc này còn lớn tiếng xem có ai phản đối để giải quyết lượt. đại trưởng lão của học viện Nhật Nguyệt đứng thẳng lên : "Buồn cười, Thái tử ngươi kiêu ngạo như vậy, chẳng nhẽ ba học viện khác ỏ trong mắt? Ta là thúc thúc của Hoa Phượng Phượng, Thái tử hôm nay muốn giết Hoa Phượng Phượng, vậy làm thử xem, nếu làm hôm nay học viện Nhật Nguyệt chúng ta toàn diện khai chiến với học viện Thiên VỊ!" "A? Toàn diện khai chiến ư?" Phong Vân nhị tổ tiếp tục châm chọc khiêu khích: "Hoa Xích Thành, ngươi khai chiến khai chiến sao? Ngươi cho ràng ngươi là chưởng giáo chí tôn của học viện Nhật Nguyệt? Quả thực là buồn cười, hơn nữa, học viện Nhật Nguyệt các ngươi có tư cách toàn diện khai chiến sao, Thái tử nhanh chóng tấn chức đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh, ngươi cho ràng Thái tử hôm nay điên hay sao mà làm như vậy? Là muốn lập uy, bởi vỉ biết mình nhanh chóng đột phá biến thứ 9 Bất Tử biển." "Đột phá Bất Tử biển trở thành thượng cổ đại thánh, phải chuyện đùa đâu! khi đột phá có thể trở thành bá chủ của đại lục Phong Nhiêu!" "Thảo nào tên Thái tử này lợi hại như vậy, biết người đứng đầu của bốn đại học viện nghĩ như thể nào? Tuy ràng lần đại hội luận võ này, tứ đại Lãnh tụ cũng tới, thể nhưng họ chắc chắn lưu tâm, làm loạn tới tình trạng này sao họ vẫn lên tiếng?" "Thái tử hôm nay làm mạnh như vậy khẳng định có nguyên nhân, tuyệt đối nắm chắc việc tấn chức tới cảnh giới Đại Thánh. Lợi hại, đúng là lợi hại, hôm nay ta mới thấy nhân vật thượng cổ đại thánh ngang ngược như thế nào. Điều này cũng đúng thôi, bởi vì là Đại Thánh, cũng có thể khai tông lập phái, thành lập cái học viện." Nghe Phong Vân nhị tổ như vậy, trong lòng rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đều hoảng sợ.
Chương 176: Cảnh tượng hỗn loạn giờ cảnh tượng vô cùng hỗn loạn. Giáo chủ Bái Hỏa thần giáo, môn chủ Xuân Thu môn, Uy thân vương, đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Nhật Nguyệt Hoa Xích Thành đều ở trong lôi đài, đám người này nhìn Thái tử, bảo vệ đám người Dương Kỳ ở phía sau. Chân khí giờ trong người Dương Kỳ sôi lên sùng sục, nó luyện hóa chân khí cướp được qua đợt công kích vừa rồi của Thái tử, đà đủ chân khí Đoạt Mệnh lần 7. Trong cơ thể từng viên vi hạt bắt đầu thức tỉnh. Vốn có 118 viên vi hạt thức tỉnh giờ có 128 viên, cũng chính là 128 viễn cổ cự tượng. Nhưng mà, vẫn chưa sử dụng chúng tấn cấp Đoạt Mệnh lần 7, mà đem toàn bộ lực lượng của mình cất trong Địa Ngục Dung Lô, dùng Thần Ma Phong Ấn nén nó lại. im lặng nhìn tình hỉnh biến hóa. Lúc này, có đại cao thủ xuất , Dương Kỳ có thể lùi lại tuyến hai, vô cùng thất vọng với học viện Thiên Vị, Thái tử đột nhiên xuất hoành hành ngang ngược, kiêu ngạo ương ngạnh, lấy thúng úp voi, thế nhưng đến bây giờ vẫn chẳng có đại trưởng lão nào của học viện dám đứng ra chuyên. lời chính nghĩa cũng . Bởi vậy có thể thấy được, trong học viện Thiên Vị thế lực của Thái tử lớn tới vô cùng, chính là người đứng vạn người. Ngoại trừ Lành tụ ra, thực là Thái tử của học viện Thiên Vị, người nào dám trái ý . Cho dù Dương Kỳ đoạt giải nhất từ nay về sau muốn sống ở học viện Thiên Vị cũng rất khó khăn. biết tình cảnh của mình vô cùng nguy hiểm. Nhưng mà chỉ cần các huynh đệ liên hợp lại với nhau, Thái tử muốn đuổi tận giết tuyệt cũng vô cùng khó khăn. Thái tử là người có thù tất báo, chắc chắn lần này tha cho các huynh đệ và gia tộc của họ, thậm chí cỏ tận gốc. Hơn nữa, lúc này nhất định giết Dương Kỳ, cho dù có nhiều người ngăn cản nữa cũng lay động được quyết tâm của , bất cứ ai nhìn thấy cũng phải nhượng bộ lui binh. giờ Uy thân vương, Xuân Thu môn chủ, Bái Hỏa Giáo chủ, Hoa Xích Thành, tứ đại cao thủ đứng trước mặt Thái tử, vây lấy thế nhưng hồn nhiên hãi sợ, giống như thượng cổ mãnh thú khiêu khích nhìn bầy thỏ. "Nếu vậy ta giết các ngươi, để xem còn có ai dám ngăn cản!" Thái tử đưa tay lên : "Đám tiểu bối phế vật kia đáng cho ta xuất thủ, nhưng mấy lão giả các ngươi có tư cách rồi, ta vừa mới luyện hoa bảo bối, mượn máu tươi và linh hồn của các ngươi để tể bảo bối này." Đột nhiên, tay xuất cây phương thiên họa kích. Cây phương thiên họa kích này đỏ như máu, cong như mặt trăng khuyết, giống như lưỡi liêm đoạt hồn, đó quỷ hồn lượn lờ, vô số bóng dáng ma thần ra, giống như vũ khí được lấy từ chốn u minh. "Luyện Ngục thần kích!" "Ngươi lại dám luyện cây binh khí này!" "Đây là tà binh truyền lưu mấy trăm năm, nó là ma binh, tại sao ngươi dám luyện chế nó?" "Lẽ nào ngươi sợ các chính đạo đại phái truy sát khi luyện chế thần binh của Luyện Ngục đạo (giống ác ma đạo, cương thi đạo)." Bốn người nhìn thấy vũ khí này liên tục giận dữ quát lớn. "Người chính đạo truy sát? Ta chính là chính đạo, là con trời." Thái tử chỉ thanh phương thiên họa kích hướng về phía trước, thân hình như ma thần nắm hung khí, toàn thân đều bị cỗ khí thế hung ác bao phủ: "Binh khí có phân chính tà, nhưng phải xem người sử dụng nó thế nào?" Đột nhiên, kích quang vung lên, nhất thời phong quang trải rộng bốn phía, cùng lúc đó, vô số các luồng gió sắc bén thẩm thấu tiến vào các loại gian, khiến ọi người cảm thấy thiên địa biến sắc, bốn phía đen kịt, phong gào rít giận dữ, lạnh lẽo thấu xương. kích này đồng thời tấn công Xuân Thu môn chủ, Bái Hỏa Giáo chủ, Hoa Xích Thành và Uy thân vương. Bốn đại cao thủ đồng thời rống giận, xuất chưởng như mưa, trong tay binh khí bùng nổ ra cổ chân khí ba động, trong nháy mắt này Hoa Xích Thành đột nhiên bùng phát cỗ lực lượng bao bọc lấy đám người Dương Kỳ ở trong lôi đài. Đây là chiến đấu của cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ, cảnh giới Đoạt Mệnh thể nhúng tay vào được. Thế nhưng, ngay khi Hoa Xích Thành bảo vệ đám người Dương Kỳ, phương thiên họa kích trong tay Thái tử cũng phóng lên cao, vô số phong mang như ánh trăng biến hóa, nghiền nát các tầng gian giống như đậu hủ, gian bị nghiền nát lại lần nữa biển hóa, ngưng tụ ra các loại gian gian khác, chúng liên tiếp biển hóa khiến cho Dương Kỳ hoa cả mắt, kịp nhìn. Keng, keng, keng, keng! Bốn thanh lớn, bốn món binh khí bị đánh trúng nát bấy, máu tươi bắn ra bốn phía, bốn đại cao thủ liên tiếp lui về phía sau, thân thể của bọn họ xuất những vết thương nhìn thấy mà giật mình. Xuân Thu môn chủ thiểu chút nữa bị chém đứt eo, mà đầu Bái Hỏa Giáo chủ có vết máu, vai Hoa Xích Thành xuất cái lỗ máu, đùi Uy thân vương mất miếng thịt cả xương. Chỉ chiêu, bốn người bại trận! Uy lực của Thái tử quá mạnh mẽ. " thể giới này, ngoại trừ thượng cổ đại thánh, còn ai là đối thủ của ta." Phương thiên họa kích trong tay Thái tử phun chân khí phì phí, đó dính lấm tấm vết máu, đó là máu của bốn người. "Xuân Thu môn chủ, Bái Hòa Giáo chủ, Uy thân vương, Hoa Xích Thành, đừng bốn người các ngươi, cho dù có thêm nhiều Truyền Kỳ tới nữa cũng phải đối thủ của ta. Các ngươi mới tu luyện đạt tới truyền kỳ được mấy năm, biến thứ mấy, mà dám ở trước mặt ta kiêu ngạo cản đường. ta cho các ngươi cơ hội, lập tức quỳ xuống gia nhập ta Thái Tử hội, cái gì mà Xuân Thu môn, Bái Hỏa Giáo đều thành chi nhánh của Thái Tử hội, ta phái người dọn toàn bộ tài sản của các ngươi, bàng chết." "Ngươi!" Xuân Thu môn chủ vung tay, mặc kệ máu tươi chảy hung dữ nhìn Thái tử: "Ngươi độc ác như vậy, lẽ nào học viện Thiên Vị lại để ột hung đồ ở đây quát tháo?" "Đủ rồi!" Lúc này đài cao, toàn bộ đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Nhật Nguyệt đều đứng dậy quát: "Khinh người quá đáng, học viện Thiên Vị xem ra đúng là muốn sống mái với học viện Nhật Nguyệt chúng ta rồi?" "Sống mái với nhau thỉ sống mái với nhau? Ai sợ ai?" Phong Vân nhị tổ cũng đứng lên, bọn họ thấy Thái tử mạnh như thế thế, dũng khí tăng lên mười phần, : "Thái tử lấy địch bốn, chiêu đánh bại bốn người, chẳng lẽ các ngươi là đối thủ của người?" Tiên Thiên thất tử, Thuần Dương tam lào... và số đại trưởng lão của học viện Thiên Vị cũng đứng thẳng lên, họ cũng cảm thấy lạnh sống lưng với Thái tử, người này quá cường đại, bọn họ dù có tâm ngăn cản cũng thể nào khiến Thái tử nghe lời được. giờ chắc chỉ có Lãnh tụ của học viện Thiên Vị và dám chí tôn thái thượng trưởng lào cư mới có thể ngăn chặn Thái tử. Chí ít, giờ trong chiến trường ai có thể ngăn cản Thái tử. " tỉnh lớn chuyên, mau truyền tin tức cho Lãnh tụ học viện!" số cao thủ lập tức hành động. Mà rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ của học viện Chân Long, học viện Hải Thần cũng đứng lên: "Lần đại hội này là do bốn đại học viện chúng ta đồng thời cử hành, dựa theo đạo lý Dương Kỳ đoạt được quán quân, Thái tử ở chỗ này làm loạn đúng là có đạo lý, nhưng mà quyết định chuyên này cho bốn đại Lãnh tụ của bốn học viện quyết định." "Thái tử xin dừng tay, chúng ta mời Lãnh tụ tới chủ trì." Mấy vị đại trưởng lão đức cao vọng trọng quay xuống nhìn Thái tử . "A?" Thái tử nhìn mấy vị đại trưởng lão , chút nào nể tình: "Tại sao phải dừng tay? Người cản ta phải chết. Lãnh tụ bận việc tu luyện, có thời gian xử lý những việc như lông gà này, quyền sinh quyền sát trong đại hội này do ta quyết định." Sau khi xong đưa mắt nhìn về phía Dương Kỳ, : "Tiểu tử Dương Kỳ này là người chết, sau này ta trục xuất khỏi học viện Thiên Vị, trở thành hồn dã quỷ, ai cũng có thể truy sát! về phần quán quân đại hội lần này đương nhiên là Vân Hải Lam, chí bảo Thái Hư Chi Môn cũng là của nàng." "Cái gì? Bảo bối dành cho quán quân lần này là Thái Hư Chi Môn?" "Nghe đồn bảo bối này còn kinh khủng hơn viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn, phần thưởng cho đại hội lần này là do bốn đại Lãnh tụ thương lượng, ban thưởng cho đệ tử kiệt xuất, thảo nào Thái tử này phải hao tổn tâm cơ đến tranh đoạt, điều đó chứng minh bảo bối này lại càng bình thường. Cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ thể luyện chế được nó, chỉ có cao thủ cấp bậc thượng cổ đại thánh mới có thể luyện chế." "Tuy ràng Dương Kỳ là quán quân, thể nhưng Thái Hư Chi Môn này chỉ sợ là vật trong túi của Thái tử, vì đệ tử có tiềm lực mà bỏ qua Thái Hư Chi Môn đâu." "Lý thuyết là như vậy, nhưng Dương Kỳ cũng là đệ tử đột nhiên quật khởi, Lành tụ học viện thường suy nghĩ cho đại cục, bóp chết thiên tài tò trong trứng nước như vậy, chẳng nhẽ cứ để cho Thái tử ngang ngược chém giết, vậy từ nay về sau, học viện Thiên Vị làm gì có thiên tài nào dám xuất ?" "Thái tử quá mức cường thể, sợ ràng tiếp cận cảnh giới thượng cổ đại thánh, lúc nào cũng có thể đột phá truyền kỳ, bước vào cảnh giới Đại Thánh. Lãnh tụ của học viện Thiên Vị chắc phải có chiểu cố đặc thù, chừng thể làm gì khác hơn là hi sinh Dương Kỳ." Rất nhiều người đều cảm thấy cảnh tượng này quá mức hỗn loạn, Thái tử cho ai thể diện, muốn lập uy, nếu như đại hội luận võ lần này ai áp chế được , vậy tương đương với chuyên Thái tử có thể xông pha khắp đại lục. "Kiêu ngạo, bá đạo đều là do lực lượng mang đến, còn quy tắc nào có thể ràng buộc." Dương Kỳ lạnh lùng nhìn Thái tử, giờ Thái tử đúng là có thể giết , có nhiều người ngăn cản cũng làm được chuyện gì, thậm chí ngay cả hai đại giáo chủ, thân vương trong triều đình đều được. Lúc này vô cùng khát vọng lực lượng cường đại, hận mình tiến bộ quá mức chậm chạp. Trước đây, vô số lần nghĩ xem cái tên Thái tử này có bộ dáng như thế nào, cũng nghĩ nhiều biện pháp nhàm chế ước đối phương, dù sao đối phương cũng đệ tử của học viện Thiên Vị, thể nào trước mặt mọi người giết được, có thể lợi dụng quy tắc này mà bình yên vô . Thế nhưng tại tất cả đều sai lầm, lực lượng của Thái tử đạt tới trình độ cần quan tâm tới quy tắc, thậm chí ngay cả đại trưởng lão của học viện khác cũng dám giết! Quy tắc trong mắt những nhân vật như thể này đáng đồng tiền, lực lượng đột phá quy tắc, bá đạo theo đó ùa về.
Chương 177: Biến hóa bất ngờ "Dương Kỳ này chết chắc rồi, cho dù hôm nay tránh khỏi được đại nạn tương lai cũng còn đất sống trong học viện Thiên Vị." "ừ, công bình mà là thiên tài, có thể dùng tu vi Đoạt Mệnh lần 6 chiến thắng rất nhiều cường giả chín lần Đoạt Mệnh, đoạt được quán quân, thế nhưng chức quán quân này được Thái tử bố trí trước, chọc giận Thái tử chắc chắn là phải chết." "Cho dù Bái Hỏa Giáo chủ, Xuân Thu môn chủ có ra tay cũng phải là đối thủ của Thái tử.” "Nhưng mà đám huynh đệ này của Dương Kỳ đúng là huynh đệ sinh tử, lại dám đối mặt với người mạnh mẽ như Thái tử. Nếu như ta có đám huynh đệ có chết cũng hối tiếc." "Ta nghe , Dương Kỳ đối với huynh đệ của mình rất tốt, có khoảng thời gian trước, khá nhiều người trong số họ bị vây trong Tiên Thiên ma trận của Ác Ma đảo, Dương Kỳ nhận tin cầu viện của Quân Thiên Cừu, mình tiến vào Tiên Thiên ma nhãn, để ọi người có cơ hội chạy thoát, sau đó mọi người mới kết nghĩa." "Đúng là người nghĩa bạc vân thiên, đáng tiếc gặp phải Thái tử, sinh gặp thời mà." "Nhưng mà, ta nghĩ học viện Thiên Vị chắc để Thái tử giết đâu." Thấy cảnh tượng hỗn loạn, vô số cao thủ đều ở đây châu đầu ghé tai, hết nhìn Dương Kỳ rồi lại nhìn Thái tử bàn luận. Trong khi đó trong lòng Dương Kỳ có khát vọng lực lượng cường đại, tuy rằng bây giờ có tu vi Đoạt Mệnh lần 6, nhưng vân quá yểu ớt, căn bản cách nào chống lại được Thái tử, cho dù chiêu cũng thể. "Nếu như giờ ta tu luyện đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ, có thể mở Địa Ngục Chi Môn, thậm chí có thể ngưng tụ thành Gia Thần Tịnh Thổ, vậy nhất định có thể đại chiến với Thái tử trận, bị ức hiếp tới mức này!" Trong lòng gầm thét, ngọn lửa thiêu đốt phừng phừng, đó là khát vọng lực lượng, khát vọng mình có lực lượng siêu phàm có thể bảo vệ tôn nghiêm bị người khác đè đầu cưỡi cổ, có thể bảo vệ người nhà và huynh đệ tỷ muội của mình bị bắt nạt, có thể làm thực thi được ý niệm trong đầu, người coi thường ta, ta coi thường người, người phạt ta, ta diệt cả nhà nó, tiêu dao hậu thể, leo lên đỉnh chí cao! Thái tử quan tâm tới quy tắc, mọi tính toán với đều là vô nghĩa. BỊ trăm vạn người nhìn mà vẫn dám phá hỏng quy tắc, đám đại trưởng lão Truyền Kỳ chỉ như ve mùa đông, chỉ còn cách là xin chỉ thị của Lãnh tụ. Bầu khí vô cùng hỗn loạn và khẩn trương. Đám người Dương Kỳ tập trung lại chỗ, quan sát biến hóa. Những người này ai sợ hãi, quyết tâm chống lại Thái tử, làm cá chết lưới rách. "Các ngươi còn chưa tránh ra? Chẳng lẽ muốn bản Thái tử ra tay quét sạch các ngươi?" Thái tử lần nữa giương phương thiên họa kích chỉ vào mấy đại trưởng lão đức cao vọng trọng. Trong mấy đại trưởng lão này, có người của học viện Thiên Vị, có người của Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần. Lúc bình thường họ toàn tâm toàn ý tiềm tu, hỏi thể , lần này xuất chỉ vì chọn lựa thiên tài, duy trì trật tự. "Thái tử, lần này ngài quá đáng rồi, đại hội luận võ là truyền thống của bốn đại học viện, chỉ có mục đích lựa chọn nhân tài, ngài thể bóp chết nhân tài mới xuất , càng thể giết người mình." đại trưởng lão : "Lần này bỏ qua , biển chiến tranh thành hòa bình." "Biến chiến tranh thành hòa bình?" Thái tử cười lạnh liên tục: "Thiên tài nghe lời bàng cả chó lợn, giữ lại làm gì? Mau lui lại, ngươi có tư cách chuyên với ta. Lui ra! Hôm nay ta muốn giết ngươi." Vù! Sau khi xong, Thái tử chỉ phương thiên họa kích vào đại trưởng lão này khiến phải lùi lại phía sau, sắc mặt tái nhợt, ra lời. " được nữa, nữa là ta giết cả ngươi!" cách lạnh lùng làm cho tất cả những người chuẩn bị khuyên can đều á khẩu trả lời được. Biết là nể mặt ai, nhưng ai địch nổi nên chỉ còn cách ngậm miệng. "Bái Hỏa Giáo chủ, Xuân Thu môn chủ, Uy thân vương, Hoa Xích Thành, ta hỏi các ngươi lần nữa, có thần phục ta ? Nếu thần phục, khắc sau các ngươi chỉ là 4 cái xác chết." Thái tử . Bốn đại cao thủ sắc mặt đại biển, họ tập trung lại với nhau chuẩn bị thi triển kích phản kháng liều mạng. Đúng lúc này, có cỗ ý niệm mênh mông từ bầu trời phủ xuống: "Thái tử, dừng tay." Cỗ ý niệm này hào hùng, hư vô, là thánh nhân giáo hóa thiên hạ, là gió xuân mênh mông trong vũ trụ, là thủ đoạn của thượng cổ thánh nhân, cường đại khác gì Diêm Ma quỷ để. Người lãnh đạo cao nhất của học viện dùng ý niệm phủ xuống, đây là nhân vật cấp bậc thượng cổ đại thánh, tu luyện đạt tới cảnh giới Đại Thánh. "Lãnh tụ, vì sao người bảo ta dừng tay?" Thái tử ánh mắt lóe sáng, mở miệng hỏi. "Học viện có quy định của học viện, bốn đại học viện cùng nhau cử hành đại hội luận võ, mục đích là phát thiên tài, lấy tu vi bây giờ của ngươi tại sao cần phải chèn ép đệ tử ?" Giọng kia vô cùng ôn hòa: " bao lâu nữa ngươi tấn chức đạt tới cảnh giới Đại Thánh, trở thành nhân vật giống như thượng cổ thánh nhân, phải có tấm lòng giáo hóa thiên hạ, bao dung độ lượng như bốn biển, ánh mắt siêu phàm thoát tục. Lúc ngươi tấn chức đạt tới cảnh giới Đại Thánh học theo các đại thánh hiền đời trước của học viện, rời khỏi đại lục Phong Nhiêu tới đại lục rộng lớn hơn. Đến lúc đó, ngươi chính là người đứng đầu của học viện, tất cả đệ tử của học viện đều là hài tử của ngươi, vinh quang của đệ tử chính là vinh quang của ngươi, tổn thất của đệ tử chính là tổn thất của ngươi, vinh quang của ngươi và học viện gắn chặt với nhau. Học viện bao dung vạn vật, gì thể bao dung." "Cái gì? Chuyện này... Người đứng đầu học viện Thiên Vị sao lại hứa hẹn chờ khi Thái tử tấn chức cảnh giới Đại Thánh trở thành Lành tụ vào lúc này." "Đây chỉ là làm trò trước mặt mọi người mà thôi" "Đây là Lãnh tụ của học viện Thiên Vị cho viên thuốc an thần, đồng thời hóa giải tức giận của Thái tử, ung dung giải quyết chuyên này, Thái tử đạt tới cảnh giới này, Lãnh tụ cũng thể trách cứ vô cớ, chỉ có thể dụ dô." Trong lòng rất nhiều người chấn động. Lành tụ kể tiếp của học viện Thiên Vị đà chính thức xác định là Thái tử. Hơn nữa, Lãnh tụ này tuyên bố cho tất cả mọi người đều biết, Thái tử nhanh chóng tu luyện đạt tới cảnh giới Đại Thánh. "Ý của Lãnh tụ là bảo ta tha cho kẻ vũ nhục ta?" Thái tử vẫn còn tôn trọng Lãnh tụ, ngữ khí ôn hòa hơn rất nhiều, tuy vậy trong lòn vẫn có chút tình nguyên. "Được rồi, Thái tử." Lành tụ thản nhiên giống như giáo huấn hài tử của mình: "Đối thủ thực của ngươi là con của đại thánh Già Thiên, chiến thắng mới đem lại công đức cho cả đại lục, nên dây dưa với tiểu bối trong học viện." Ngay khi Lãnh tụ vừa dứt lời, đột nhiên ở phương trời xa truyền tới thanh : "Thái tử, ân oán giữa chúng ta giải quyết trong hôm nay , lần này ta muốn rửa sạch sỉ nhục lần trước, cho ngươi chết cách khó coi, chứng minh đại lục Phong Nhiêu ai có thể so sánh với ta!" Thanh này mang theo vô số ma khí, mang theo khí tức tà xuyên qua gian truyền tới chiến trường trung ương, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy cảm giác sởn tóc gáy. "Thiểu gia Già Thiên!" Ánh mắt Thái tử giống như đâm rách trời cao nhìn về phía xa, ngữ khí trở nên sắc bén vạn phần: "Năm đó ngươi thua ở tay của ta, hôm nay ngóc đầu trở lại chắc chắn cũng thua thôi! Cũng tốt, ta giết ngươi thu thập tên phiền toái!" Đột nhiên, phương thiên họa kích trong lòng bàn tay của dựng lên, nhất thời gian bị xé rách, lốc xoáy xuất giữa trung. Cơn lốc này nếu cao thủ Truyền Kỳ dính vào cũng bị xé nát, thế nhưng Thái tử quan tâm bước chân vào đó. Trong nháy mắt khi bước vào hư , cái đài cao thần thánh được phủ vải đỏ đột nhiên nổ tung, bảo bối hình cánh cửa cao 7 tấc xuất , bảo bối này có màu đồng xanh, có điêu khắc số hoa văn, chữ cổ. Đây là phần thưởng cho quán quân lần này, Thái Hư Chi Môn. Thế nhưng giờ nó bị Thái tử dùng pháp lực đoạt , Thái Hư Chi Môn bị mang vào trong hư ! "Lành tụ, ta thừa nhận tiểu tử này là quán quân, cho nên phần thưởng quán quân lần này ta mang , những chuyên khác người bố trí!" Thanh quật cường bá đạo truyền đến, trước mắt bao nhiêu người và Lãnh tụ, Thái Hư Chi Môn đà bị Thái tử cướp , điều này khiến cho ai dám gì- Mọi người cũng biết, Thái tử vì được Lãnh tụ hứa hẹn trấn an cho nên mới mang Thái Hư Chi Môn để lấy lại thể diện của mình. chuyên cực lớn cuối cùng cũng đầu voi đuôi chuột, giải quyết được gì- Ai cũng biết, hôm nay Thái tử giết Dương Kỳ, thế nhưng sau này nhất định gặp tầng tầng nguy hiểm. Thái tử tuy rằng kiêu ngạo ương ngạnh, thế nhưng vẫn phải nể mặt Thái tử, thể vừa gây loạn lại vừa già mồm được. Nhưng mà, lần này đà lập nên uy thể vô địch, phá hỏng đại hội luận võ, đoạt Thái Hư Chi Môn, quán quân cũng bị xác định. Người quá bá đạo, kiêu ngạo, ai bì nổi, lưu lại ấn tượng vô cùng sâu sắc. Đây là chỗ lợi hại của Thái tử. dùng thực lực cường đại khiển cho Lãnh tụ cũng phải tìm cách trấn an . Sau khi Thái tử rời , sắc mặt Dương Kỳ tái xanh, nhắm mắt lại, hít sâu hơi, thầm nghĩ: "Thái tử phá hỏng quy tắc, thế nhưng sớm muộn gì cũng có ngày ta mạnh hơn ngươi, đạp ngươi ở dưới chân!" Lần này đại bại, mặc dù bị thương, thế nhưng phần thưởng đà bị lấy , học viện chắc chắn thể mang phần thưởng khác thường đại như Thái Hư Chi Môn cho , thậm chí thỏa hiệp với Thái tử, chẳng nhận được gì- Nhưng mà, cần pháp bảo, khí công của bản thân là mạnh nhất. thầm thề, nhất định phải liều mạng tu luyện đạt tới truyền kỳ! Chỉ có tiến vào truyền kỳ, Thần Tượng Trấn Ngục Kình mới lột xác, có thể tu luyện Địa Ngục Chi Môn, liên kết với lực lượng của địa ngục luyện thành Gia Thần Tịnh Thổ, lúc đó mới có khả năng chống lại Thái tử,... ít nhất bị giết cách lãng nhách. "Nhất định trước khi Thái tử thành công đột phá cảnh giới Đại Thánh phải có lực lượng chống lại , nếu khi tấn chức trở thành Đại Thánh, thành đứng đầu học viện Thiên Vị, sợ ràng đại lục Phong Nhiêu có chỗ dung thân cho ta!" Dương Kỳ biết thời gian vô cùng cấp bách, nó đợi người. Vân Hải Lam được Thái tử bợ đỡ càng ngày càng kiêu ngạo. "Dương Kỳ, ngươi đến Tiểu Càn Khôn Giới chút, ta muốn gặp ngươi!" Trong lúc Dương Kỳ nghĩ ngợi thanh của Lành tụ lại vang lên. sửng sốt, vốn cho rằng Lãnh tụ để ý tới , nhưng ngờ người này lại triệu kiến mình, trong mắt lóe sáng, liếm liếm môi : "Dạ!" Sau khi chuyên lập tức bay lên trung. "Các vị huynh đệ, cảm ở mọi người, tương lai ta bao giờ phụ lòng mọi người." gật đầu nhìn 18 huynh đệ tỷ muội của mình. "Kỳ huynh, cần nhiều, thôi." Quân Thiên Cừu nhìn Dương Kỳ : "Lành tụ triệu kiến huynh có thể là để trấn an, dù sao lần này huynh cũng là quán quân của đại hội luận vố."
Chương 178: Lãnh tụ Đại hội luận võ chính thức kết thúc. Đại hội luận võ lần này bị Thái tử gây loạn biến thành trò cười, ai cũng nghĩ nó chẳng ra gì, thể nhưng rất nhiều cao thủ giật mình khi biết được sức mạnh của Thái tử. bao lâu sau chính người này lại trở thành người đứng đầu học viện Thiên Vị, là người có quyền thể nhất toàn bộ đại lục Phong Nhiêu. đại lục Phong Nhiêu, môn phái đứng đầu là học viện Thiên Vị. Thánh Tổ hoàng triều tính ra vẫn kém học viện này, từ tình hình hôm nay mà xét, chỉ tính riêng thực lực thỉ học viện Thiên Vị lấn áp cả học viện khác là Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần. Tính ra ngoại trừ ba người đứng đầu học viện kia chẳng còn ai có thể lấn áp được Thái tử, mặc cho Thái tử hoành hành ngang ngược, tức giận mà dám gì. Thành viên của Thái Tử hội đương nhiên là vênh váo tự đắc nhìn đám người Dương Kỳ. Các người có lợi hại hơn chúng ta thế nào? Có thiên tài đoạt quán quân thể nào thể nào? Chẳng phải là vẫn phải nghe Thái tử sắp xếp hay sao? "Thái tử là lợi hại, vừa ra trận đảo loạn tất cả quy định, đây là lực lượng, uy nghiêm mạnh mẽ cần quan tâm tới quy tắc, bốn đại học viện ai dám ngăn cản, cứ để mặc cho Thái tử cầm Thái Hư Chi Môn rời ." "Đúng vậy, gia nhập Thái Tử hội là vinh hạnh của chúng ta." "Chúng ta cũng nên xem các thành viên của các hội khác có muốn gia nhập Thái Tử hội chúng ta hay ." "Thái tử tuy rằng cầm Thái Hư Chi Môn nhưng chắc tò bỏ ý đồ với Dương Kỳ. biết lúc nào Dương Kỳ chết nhỉ, cho dù có được Lành tụ triệu kiến cũng chẳng có tác dụng, dù sao Lãnh tụ cũng sắp thoái vị đến đại lục khác." "Dương Kỳ ràng là muốn chết mà, thiên tài tốt mà lại gia nhập chúng ta Thái Tử hội, nghe theo Thái tử bố trí, còn đối nghịch với chúng ta, đúng là biết chữ chết viết như thể nào." " bàng chúng ta đánh cuộc xem chết như thế nào ?" "Ta cá là sống quá tháng, thậm chí trong vòng 1 tháng này những người có quan hệ với đều phải chết." "Đúng vậy, từ trước đến nay Thái tử luôn sát phạt quyết đoán, tuyệt đối giữ lại người có tiềm lực như thể này. Nhưng mà giờ Thái tử đến đánh nhau với thiểu gia Già Thiên, biết có thể giải quyết đối thủ này ? Nghe đồn, thiểu gia Già Thiên kia là con của đại thánh Già Thiên, đến từ Thần Sơn của thượng cổ tộc Huyền Sơn, sợ ràng có khó giải quyết." " vấn đề gì, Thái tử là ai? Là người mà thượng cổ đại thánh cũng phải kiêng kỵ, huống chi là con của Đại Thánh? Ngươi có thấy đại hội luận võ này là do bốn đại học viện cùng với Thánh Tổ hoàng triều tổ chức, vậy mà Thái tử trực tiếp tới phá trận, ba đại học viện khác và Thánh Tổ hoàng triều cũng đâu có tỏ thái độ gì. Điều này chứng minh tiềm lực của Thái tử ngay cả Đại Thánh cũng sợ hãi." "Nghe đồn, Thái tử là thiên thần hạ phàm, phải nhân loại, tiềm lực đương nhiên là vô cùng lớn, biết sau đó có thể đột phá cảnh giới Đại Thánh, vượt qua Đại Thánh hay ." "Trong bí điển của học viện Thiên Vị chúng ta có ghi, cảnh giới Đại Thánh là cảnh giới cao nhất, lẽ nào cảnh giới thượng cổ đại thánh còn có cảnh giới lợi hại hơn nữa?" "Nghe đồn là có đấy, biết cảnh giới đó là cảnh giới gì, vị tổ sư đầu tiên sáng lập ra học viện Thiên Vị vượt qua cảnh giới Đại Thánh, tiến vào cảnh giới và thiên địa mới." Vô số đệ tử đều bàn tán. Trong học viện Thiên Vị, thành viên của các hội khác như Quân Tử hội, Thần Thông hội đều có sắc mặt xám như đất. Bọn họ biết Thái tử mạnh mẽ, nhưng mạnh tới mức này là hiểm thấy. Với tính tình kiêu ngạo ương ngạnh của Thái tử, sau hôm nay bọn họ còn đường sống sao? "Dương Kỳ, cho dù ngươi được Lãnh tụ tiếp kiến chẳng qua cũng chỉ trì hoàn cho ngươi thêm vài ngày sống mà thôi." Lúc này, Vân Hải Lam đứng ở biển mây nhìn Dương Kỳ tiến vào Tiểu Càn Khôn Giới, đại hội luận võ đà trở nên hỗn loạn, mặt nàng ta lên nụ cười nhạt. tay nàng ta, viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn xoay tròn, tay còn lại có cảnh cửa bàng đồng xanh ngừng phát sáng, năng lượng tò gian khác ngừng tiến vào trong cơ thể nàng ta, đề tăng chân khí lên cao. "Thái Hư Chi Môn đúng là đồ tốt." Vân Hải Lam gật đầu: "Nó có thể hấp thu chân khí Thái Hư từ gian khác, Thái Hư chân khí này là bảo bối đối với cả cảnh giới Truyền Kỳ. Ta có cánh cửa này, lại có viên ngọc Thế Giới Thiên Huyễn, vậy là có thể nhanh chóng tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ. Tiểu tử Dương Kỳ này chỉ là tên nông dân ngu ngốc ở nông thôn, sao có thể được những bảo bối như ta?" Hóa ra, trước khi Thái tử rời đà đem Thái Hư Chi Môn và viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn cho Vân Hải Lam. giờ hai pháp bảo này ở người, giúp cho tốc độ tăng tiến tu vi của Vân Hải Lam đạt tới cảnh giới mới. Viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn có thể hấp thu năng lượng, biến hóa thành vô số phân thân, Thái Hư Chi Môn cũng có thể hấp thu năng lượng, có thể giúp cường giả Đoạt Mệnh phá vỡ hư , tiến vào trong Thái Hư Chi Môn tới bất cứ nơi nguy hiểm nào. Lúc trước, Thái tử bố trí cho nàng ta đoạt giải nhất cũng chỉ vì muốn cho cái pháp bảo Thái Hư Chi Môn này, giờ Dương Kỳ đoạt giải nhất, nhưng vân bị Thái tử cướp mất. "Dương Kỳ, thần phục với ta, ta xem ngươi và gia tộc mình chết như thế nào." Thân hình Vân Hải Lam lóe lên rồi biến mất. Giờ này khắc này, Dương Kỳ tiến vào trong Tiểu Càn Khôn Giới. Đám cự nhân canh cửa Tiểu Càn Khôn Giới thấy tới cũng ngăn cản, hiển nhiên được cấp truyền lệnh mở cửa cho tiến vào. Bình thường, đệ tử nào được Lãnh tụ triệu kiến cũng là người có tiền đồ, đám cự nhân thủ vệ này a dua nịnh hót phen, thế nhưng Dương Kỳ tiến vào mà thái độ của chúng vẫn lạnh như băng, chỉ làm tròn chức trách chứ tiếp xúc với . Rất hiển nhiên, bọn họ cũng biết chuyên đại hội luận võ. Dương Kỳ đắc tội Thái tử thỉ chắc chắn phải chết, ai nịnh bợ người sắp chết. Dương Kỳ cũng quan tâm tới chuyên này, trước mặt chính là Cửu Dương tiên khí mênh mông, nhưng hấp thu, bởi vì Lành tụ triệu kiến chắc chắn chú ý tới , nếu như tùy tiện hấp thu Cửu Dương tiên khí, khi bí mật Thần Tượng Trấn Ngục Kình bị phát , vậy hậu quả tưởng tượng nổi. chậm rãi bước trong Tiểu Càn Khôn Giới, di chuyển trong Cửu Dương tiên khí, đột nhiên phát ra đỉnh ngọn núi chính giữa Tiểu Càn Khôn Giới xuất người. Người này là trung niên nho sinh, trang phục thanh kỳ, chỉ qua thấy giống thần tiên trong tranh, khí tức người mang theo mênh mông hư vô. "Tham kiến Lãnh tụ." Dương Kỳ cung kính cúi người. "Lên đây ." Người đứng đầu học viện Thiên Vị vung tay lên, nhất thời luồng gió mát đưa Dương Kỳ lên đỉnh núi. Lúc này Dương Kỳ mới nhìn dáng dấp của Lãnh tụ, tướng mạo vô cùng tuấn, lông mi dài tới mai, hai mắt chứa nhân gian, người chẳng có chút khí tức nào, giống như người chưa từng tu luyện khí công, nhưng lại có ý chí chứa đựng thiên hạ thương sinh, ánh mắt bao dung vạn vật. Dương Kỳ lời nào, chờ vị Lãnh tụ này mở miệng. Tuy rằng mặt đối mặt, thể nhưng vẫn biết Lành tụ này suy nghĩ gì, người này có loại thiên uy thể phỏng đoán. Đây mới thực là thánh ý, tu vi của Dương Kỳ đứng trước mặt người này đúng là đáng nhác tới, nhưng vân cảm thấy mình bị nhìn thấu. "Trong mi tâm của ta có hỉnh người màu vàng dường như đà vượt qua cảnh giới Đại Thánh, nếu như bị Lãnh tụ có khả năng phát đúng là chỉ còn con đường chết, ta cẩn thận từng li từng tí cũng vô ích." Dương Kỳ vừa nghĩ như thể, trong lòng trở nên vô cùng ung dung. "Ngươi có cảm thấy chán nản khi mất Thái Hư Chi Môn ? Dựa theo đạo lý, lần này ngươi đoạt được chức quán quân của đại hội luận võ, Thái Hư Chi Môn kia chính là ngươi." Lănh tụ vừa lên tiếng hỏi luôn chuyên này: "Thái Hư Chi Môn là kiện pháp bảo từ thượng cổ, có thể liên kết với thời thần bí ở ngoại vực tên là Thái Hư giới, Thái Hư chân khí trong đó có thể trợ giúp con người tăng tốc độ tu luyện. Mà Thái Hư Chi Môn cũng là pháp bảo thời kiên cố, nếu tiến vào trong đó có thể điều khiển cánh cửa này tới những vùng đất nguy hiểm, cho dù cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ muốn giết ngươi cũng thể được." "Pháp bảo có phải của đệ tử hay , đệ tử có quyền quyết định, học viện sắp xếp thể nào đệ tử đều nghe theo." Dương Kỳ thản nhiên , tuy ràng mất Thái Hư Chi Môn cũng cảm thấy đáng tiếc, thế nhưng có Thần Tượng Trấn Ngục Kình, có kho báu của thiên địa, chỉ cần tu vi tăng cao, thần cấp khí công này càng lợi hại. "A." Lãnh tụ : "Ngươi có cách nhìn thể nào về Thái tử?" Dương Kỳ ánh mắt lóe sáng, hiểu tâm ý của Lãnh tụ lúc này cho nên : "Lực lượng có thể phá hỏng quy tắc." "Lực lượng có thể phá hỏng quy tắc?" Lãnh tụ ánh mắt lóe lên cái nhìn Dương Kỳ, mặt chút biến đổi: "Ha hả. Thái tử làm như vậy đúng là phá hỏng quy tắc, thế nhưng vẫn còn trong phạm vi cho phép. mình phá hỏng quy định của đại hội luận võ, nhưng bản thân mang lại nhiều vinh quang cho học viện Thiên Vị, thậm chí là đại lục Phong Nhiêu. có đủ thực lực và công lao để làm như vậy, bởi chính là người đứng đầu trong số thể hệ trẻ!” “Hơn nữa nhanh chóng đột phá Truyền Kỳ, tấn chức cảnh giới Đại Thánh, trở thành Lãnh tụ mới của học viện Thiên Vị. Trong khi đó tiềm lực của dừng lại ở cảnh giới Đại Thánh, rất có thể dân học viện Thiên Vị chúng ta tới tầm ới. Mà ngươi chưa đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ, chênh lệch giữa đôi bên là quá lớn, ở trong mắt của ta, ngươi và đều là hài tử của ta, tranh đấu trong nội bộ học viện, thậm chí trong đại hội luận võ cũng chỉ là trò trẻ con.” “Chỉ có đạt tới cảnh giới Đại Thánh mới có thể đột phá cực hạn của học viện, nhìn khắp đại lục này thậm chí các đại lục khác, vạn người như ngươi cũng quan trọng bàng mình . Bởi vỉ công lao của ngươi đối với học viện, đối với đại lục này, thậm chí tiềm lực tương lai cũng kém xa ! Trong lòng ngươi có bất mãn đúng ?" "Tài nghệ bàng người, có bất mãn." Dương Kỳ . "Bất mân là bình thường, có bất mãn là giả." Lănh tụ lắc đầu: "Công tâm mà , nếu như ta là ngươi ta nhất định bất mân, trong lòng phải thề khổ luyện khí công, đợi ngày nào đó trả thù, đây mới chính là bình thường." "Lãnh tụ tuệ nhãn như đuốc." Dương Kỳ cúi đầu che giấu ánh mắt sắc bén. " đại lục Phong Nhiêu có công bình, đại đại lục Hồng Hoang ở thời thái cổ cũng mạnh được yểu thua, toàn bộ thế giới này có hàng tỉ thời , hàng tỉ vi diện, ai có thể là công bình cả, đều là người mạnh là vua, người thua làm kiến." Lãnh tụ : "Nhưng mà trời xanh nhân từ, luôn luôn đường sinh cơ, vì vậy khí công mới ra đời, có thể biến người yểu thành cường giả, chỉ cần có chí khí, có nghị lực, có cơ duyên là có thể trở nên mạnh mẽ. Các ngươi đều là hài tử của ta, ta đương nhiên phải thiên vị bảo vệ đứa nào mạnh nhất, bởi vì chỉ có đứa mạnh nhất mới có thể che chở cho hàng vạn đứa khác đại lục bị đại lục khác bắt nạt, có lẽ có rất nhiều đứa phải hi sinh vì điều này...” “Tiếc là lòng muốn nhân từ, nguyên thế mạng cứu người, thế nhưng thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu (thiên địa vô tình coi vạn vật như rơm chó)! Ta vốn có có tình cảm, được thời gian ban tặng rất nhiều, thế nhưng trời đất vốn vô tình, thiên địa lại vĩnh hàng, biết thôi, chứ biết là tội, bởi vô tình vốn là xuân thu!" "Đệ tử hiểu!" Dương Kỳ tiếp tục , muốn quá nhiều trước mặt vị Lãnh tụ này. Nhất là khi biết vị Lãnh tụ này coi toàn bộ đệ tử đều là đứa , cho dù các ngươi giết nhau cũng được, tranh đấu với nhau cũng tốt, kết bè kết đảng cũng sao. Chỉ cần là ngươi mạnh nhất, học viện cho ngươi thừa kế. Vị Lãnh tụ này muốn đào tạo đệ tử mạnh nhất, có như vậy mới có thể dân dắt học viện Thiên Vị luôn đứng đầu đại lục Phong Nhiêu. "Được rồi, thời gian của ta có hạn, lần này bảo ngươi tới đây là vì đại hội luận võ tiến hành được mấy ngàn năm, mỗi nhân tài đều được ban thưởng, duy chỉ có ngươi bị Thái tử cướp đoạt, trở thành chuyên cười. Theo lẽ thường ta phải bồi thường cho ngươi, thế nhưng Thái tử và ngươi có oán cừu, bây giờ ta che chở cho , cho nên trực tiếp bồi thường cho ngươi thứ gì, mà với thực lực giờ của ngươi, cho dù ta có trực tiếp truyền chân khí cho ngươi, ngươi cũng phải đối thủ của , chỉ làm cho sớm giết ngươi mà thôi. Ở phía tây đại lục Phong Nhiêu có nơi gọi là Thiên Nguyên cổ quáng (bãi quặng Thiên Nguyên), đây là mỏ quặng thời thái cổ. Bên trong đó ta có trấn áp ma đầu, cũng lưu lại đó vài thứ, ngươi tới đó giết ma đầu kia, chiếm được bảo bối, đây cũng coi là bồi thường cho ngươi." Lãnh tụ tiếp tục : "Đương nhiên, ma đầu kia là cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ, có thể giết được hay phải dựa vào bản lĩnh của ngươi. Mặt khác Thái tử chỉ cần tấn chức thành cảnh giới Đại Thánh, ta thoái vị đến đại lục khác, đến lúc đó tiếp quản toàn bộ học viện Thiên Vị, thậm chí toàn bộ đại lục Phong Nhiêu! Ngươi nên tự mình giải quyết cho tốt!"