Chương 170: Đoạt giải nhất (Thượng) Tạ Phong kêu lên sợ hãi, khiến cho tất cả mọi người bị kinh động. Hai tay bị kiểm của Dương Kỳ chém đứt, máu tươi văng khắp nơi, đôi bao tay Đại Phạm kia cũng bị máu tươi nhiễm đỏ, khí công đó bị sói mòn. Khí thể lúc trước của Tạ Phong mất hết. gầm thét như dã thú bị thương, chân khí toàn thân bùng nổ, hai mắt đỏ như máu, trông khủng bố vô cùng. Cao thủ giao đấu chỉ diễn ra trong chớp mắt. Tạ Phong ngàn vạn lần ngờ rằng, Dương Kỳ lại thi triển Minh thần kiếm thuật, biểu diễn loại kiếm thuật gì sánh được, bản nhạc lúc hoàng hôn. Nhưng mà, Dương Kỳ cũng ngờ ràng mâu thuật của Minh Thần Chi Mâu khi thi triển tới cực hạn có thể diên tấu bản nhạc lúc hoàng hôn. Lúc nãy mới có được mâu thuật vô thượng từ hình người màu vàng, linh quang trong óc lóe lên, cho nên mới thay đổi mũi kiếm, chém đứt hai tay của Tạ Phong. "Ta liều mạng với ngươi!" Tạ Phong dốc toàn bộ khí công đánh tới. " tên phế vật." Thân hình Dương Kỳ hơi dịch chuyển, mũi kiếm chỉ thẳng vào yết hầu của Tạ Phong, điều này khiển cho Tạ Phong sởn tóc gáy, cảm giác như linh hồn toàn thân bị áp bức, đứng im dám nhúc nhích. Mũi kiếm kia phá vỡ lớp da, máu tươi chảy xuống, chỉ cần Dương Kỳ nhả chân khí là phải chết thể nghi ngờ. Chân khí của Dương Kỳ tuôn ra, nhưng đâm vào yết hầu Tạ Phong mà chấn vỡ lệnh bài của : "Tạ Phong, ta giết ngươi, ngươi có thể cút , mang theo hai tay của ngươi, nếu có linh dược vẫn có thể nối lại được." "Dương Kỳ, thù này ta nhất định phải báo!" Sắc mặt Tạ Phong vô cùng hung ác! "Ta vẫn chờ." Dương Kỳ chẳng chút nào tức giận, mà là thản nhiên : "Hôm nay ta có thể chặt tay ngươi, ngày mai có thể lấy mạng ngươi! Ngươi bị ta đánh bại, nguyên khí giảm nhiều, cách nào tấn chức Truyền Kỳ được nữa. Trong khi đó tu vi của ta vân tăng tiến, nhanh chóng có thể Đoạt Mệnh lần nữa, với tốc độ của ngươi cách nào theo kịp. khi ta tiến vào truyền kỳ, lúc đó cái tên Thái tử cũng làm gì ta được đâu." "Ngươi chờ đấy." Chân khí của Tạ Phong xoay tròn mang theo hai tay của mình rời khỏi lôi đài. Cuộc chiến đấu này, lần nữa khiến vô số người tán thưởng và kinh ngạc. "Tốt! Chỉ cần thắng thêm 2 trận nữa là có thể tiến vào ba vị trí đầu." mặt Bách Hoa thánh nữ cười tươi. Bây giờ là vòng chiến đấu của top 10, mỗi trận chiến đều vô cùng ác liệt. Sau vòng này, số người chỉ còn lại 5. Trong năm người này phân tổ chiến đấu 2-2, mỗi người trong đó phải đấu, ai thắng trận bước vào trận đấu 3 người. Ba người cuối cùng rút thăm thi đấu, quyết định thắng bại, người thắng đoạt giải nhất, người bại bị loại. Sắc mặt Phong Vân nhị tổ trắng bạch, mặt các cao thủ khác lên ngượng ngập, Dương Kỳ tới vòng này đúng là khiến bọn họ cách nào tưởng tượng nổi, ngay cả Tạ Phong cũng bị đánh bại, thể nghi ngờ ràng là ứng cử viên cho chức vô địch. Tiếng chuông lại vang lên. Dương Kỳ lại lần nữa vào trong lôi đài. Trong lôi đài lúc này chỉ còn lại 5 người, trong đó có Vân Hải Lam! Ba người còn lại, người là học viện Hải Thần, người là học viện Chân Long, người là học viện Nhật Nguyệt. Trong ba người, người con chính là người của học viện Nhật Nguyệt, nàng ta gật đầu nhìn Dương Kỳ, trông có vẻ rất có hảo cảm. "Vị sư tỷ này biết tôn tính đại danh là gì?" Dương Kỳ đột nhiên cảm thấy nàng này có chút quen quen, liền vội vàng hỏi. "Ngươi là huynh đệ của Hoa Phượng Phượng..." Nữ tử này : "Ta là tỷ tỷ của Hoa Phượng Phượng, Hoa Phiêu Miễu. Chuyện của ngươi ta nghe Hoa Phượng Phượng , ngươi nghĩa bạc vân thiên (nghĩa cao như mây trời), vì huynh đệ mà mình xâm nhập vào trong Tiên Thiên ma nhăn." "Dương Kỳ! Ngươi đúng là có nhiều bằng hữu chó gà quá... " Đột nhiên, Vân Hải Lam mở miệng chuyên. "Vân Hải Lam, đừng lo lắng, cho dù thế nào hôm nay ngươi cũng trốn được khỏi kiểm thuật của ta đâu!" Dương Kỳ nhìn Vân Hải Lam, : "Ta hôm nay tới bước này là dựa vào bản lĩnh của mình, ngươi đứng ở đây khiến ta cảm thấy xấu hổ vì bị ngươi coi là bàng hữu. Ngươi chỉ là đứa con chỉ biết lợi dụng nam nhân, con mà lừa dối nam nhân đúng là ra cái gì cả, lấy thân làm lê cho cao thủ tuyệt đỉnh, ôi là ông trời có mắt hay sao?" "Hừ!" Trong ánh mắt của Vân Hải Lam dày đặc sát khí, công phu nhẫn nại của nàng ta tốt, nhưng nhẫn nại được trước câu của Dương Kỳ: "Ngươi muốn chết, ta thanh toàn ngươi." Ầm ầm! Đúng lúc này, lực lượng lớn bao phủ lôi đài, đại trưởng lão cảnh giới Truyền Kỳ bước vào, tay người này cầm cái khay ngọc, khay có 5 cái thẻ ngọc, : "Năm người rút thăm chọn địch nhân, người nào rút được chữ Vô tức là phải tham chiến, đó là vận may, vận may cũng là loại thực lực." "Tốt!" Năm người đều gật đầu, họ có gì dị nghị, đây là quy củ rất nhiều năm rồi. Dương Kỳ rút được cái thẻ đó viết tên Hoa Phiêu Miêu, ánh mắt do dự, cảm thấy vận may đúng là tốt. Hoa Phiêu Miễu là tỷ tỷ của Hoa Phượng Phượng, bây giờ làm đối thủ của mình, bảo làm sao hạ thủ cho được? "Dương Kỳ, xem ra vận may của ta tốt hơn ngươi nhiều." Vân Hải Lam cầm cái thẻ ngọc có viết chữ Vô. Rất ràng, nàng này chẳng cần động tay động chân cũng có thể tiến vào top 3. Ngay lập tức, hai trận chiến còn lại đà được diễn ra. Dương Kỳ và Hoa Phiêu Miễu làm cặp, người cường giả của học viện Chân Long và người là cường giả của học viện Hải Thần. "Dương Kỳ, trận đấu này chúng ta cần đánh." Hoa Phiêu Miêu đứng ở trước mặt Dương Kỳ, thấy vẻ mặt khó khăn của , khỏi cười cười: "Ngươi hi vọng giết Vân Hải Lam, vậy ta cho ngươi cơ hội này, ta bỏ cuộc." "Làm thể sao được!" Dương Kỳ lắc đầu liên tục. "Sao lại được, ngươi cứu Hoa Phượng Phượng, Hoa gia chúng ta đều cảm kích ngươi, lúc rảnh rỗi ngươi tới học viện Nhật Nguyệt chúng ta làm khách được ?" Hoa Phiêu Miễu nhìn Dương Kỳ : "Mong rằng ngươi có thể đoạt giải nhất trong đại hội luận võ lần này, sáng tạo ra kỳ quan mới. Thực ra chúng ta có đánh, ta cũng thắng được ngươi, ta nhìn thấy kiểm thuật của ngươi đà biết là mình phải địch thủ." Sau khi chuyên, nàng ta lấy lệnh bài của mình ra bóp nát rồi : "Chúc may mắn." Sau đó nàng ta bay xuống đài. "Có chuyên gì vậy, tại sao lại bỏ thi đấu?" Lần này, Dương Kỳ đúng là chiến mà thắng. Chiến thắng lần này giúp Dương Kỳ đứng vững trong top 3. Phong Vân nhị tổ và rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đánh cược với Bách Hoa thánh nữ đều gầm lớn, giống như họ muốn làm lớn, lần này họ đánh mất thể diện của mình. "Thể nào? Đại hội luận võ có quy định cho phép bỏ thi đấu à?" Bách Hoa thánh nữ cười : "Các lần đại hội trước đều có tiền lệ này, tự động chịu thua là điều hợp pháp mà, chẳng lẽ muốn đấu tới chết?" Đại hội luận võ đúng là có quy định, nếu như thấy thực lực bằng người có thể chủ động chịu thua, đây cũng là chuyện tốt để tránh thương vong. giờ Bách Hoa thánh nữ nhắc lại, có ai dám gì nữa. "Phong Vân nhị tổ, lấy Phong Vân Kỳ của các ngươi ra ." Bách Hoa thánh nữ vung tay: "Nghe Phong Vân Kỳ của các ngươi luyện hóa mấy trăm năm, thu thập Long Vương Kim Tàm Ti, khổ công tế luyện nó trong nước, lửa, sấm sét để trở thành chí bảo. Đồ đệ Dương Tố Tố của ta cũng sắp xuất quan, vừa lúc cần bảo bối này để hộ thân. Còn ngươi nữa, lấy Định Phong châu ra đây... " Bách Hoa thánh nữ tiếp tục nhắc nhở. Trước mặt nhiều người, đám đại trưởng lão kia thể tự vả mình, thể làm gì khác hơn là lấy bảo bối của mình đưa cho Bách Hoa thánh nữ, trong lòng họ đúng là rỉ máu. Bách Hoa thánh nữ vô cùng hài lòng với Dương Kỳ, nhưng mà trong lòng của nàng ta lại cảm thấy hiểu kỳ nhiều hơn, rốt cuộc trong cơ thể Dương Kỳ chứa lực lượng thần bí gì. Rất nhanh, cao thủ của học viện Hải Thần và cao thủ của học viện Chân Long cũng phân định thắng bại. Cao thủ của học viện Hải Thần thắng trận. Cao thủ của học viện Hải Thần là người trẻ tuổi, mặc bộ đồ trắng, da mặt trắng bệch như có bệnh, thế nhưng xuất thủ cực nhanh, binh khí là cây Tam Xoa Kích mang theo lực lượng vô cùng khủng bố. người này có chứa loại lực lượng cực lớn, giống như Dương Kỳ thức tỉnh lực lượng của viễn cổ cự tượng, đương nhiên chúng thể uy mành như Thần Tượng Trấn Ngục Kình. Qua lần chiến đấu vừa rồi, Dương Kỳ biết người này là Vân Hà, đại hội luận võ trước dùng tu vi Khí Tông đánh bại rất nhiều đệ tử tinh , là thiên tài ngàn năm khó gặp. Nghe đồn, trong cơ thể người này có chứa lực lượng của cá voi cực lớn, trời sinh có khả năng thao túng biển cả. giống như Bách Hoa thánh nữ, đều là thiên tài, là nhân vật gần đạt tới Truyền Kỳ nhất trong bốn đại học viện. giờ chỉ còn lại ba người, Dương Kỳ, Vân Hải Lam, Vân Hà. Tên đại trưởng lão Truyền Kỳ kia lần nữa tới, cho Dương Kỳ và Vân Hà rút thăm. người trong số họ bắt được thẻ Vô, còn lại chiến đấu với Vân Hải Lam. Vân Hải Lam được ăn vòng, lần này nhất định phải chiến đấu, đây là quy định bao năm qua để bảo đảm công bàng. Kết quả, Dương Kỳ ngẫu nhiên có được thẻ Vô, cho nên trận này miễn đánh, người thắng trong trận Vân Hải Lam và Vân Hà đấu với . Tới lúc này, cách giải nhất cũng chỉ còn bước chân. "Vân Hải Lam, trừ phi ngươi chịu thua, bằng ta nhất định giết ngươi." Trong lòng Dương Kỳ tỏa ra sát khí, trong hai nguyện vọng của chính là giết Vân Hải Lam, bây giờ nó sắp thành thực rồi. "Sư muội, ngươi luôn có ý muốn đoạt giải nhất, vậy ta thành toàn cho ngươi, đây cũng là ý của Thái tử." Đột nhiên, Vân Hà kia mở miệng : "Lúc này lấy được pháp bảo kia, nhưng mà ta nhường ngươi lần, Thái tử nhất định bồi thường cho ta, có thể giúp ta tấn chức truyền kỳ." Trong lúc Vân Hà và Vân Hải Lam chuẩn bị chiến đấu, Vân Hà đột nhiên rút ra ngoài. Bây giờ chỉ còn lại Dương Kỳ và Vân Hải Lam. "Tốt!" Dương Kỳ thấy cảnh tượng này, trong lòng hưng phấn vô cùng, sợ nhất chính là Vân Hải Lam bỏ đấu, nhưng ngờ ràng Vân Hà lại bỏ đấu. Nhưng mà, ngay trong lúc Vân Hà bỏ đấu ngang qua bên cạnh , người này truyền cho : "Tiểu tử, bỏ đấu , nếu ngươi chết rất thảm đấy... "
Chương 171: đoạt giải nhất (trung) "Lần đại hội luận võ này Thái tử đà sớm thầm thao túng rồi, trong nội bộ xác định Vân Hải Lam là quán quân, ai dám tranh đoạt với nàng ta người đó chính là địch nhân của Thái tử, thể lực của Thái tử trải rộng bốn đại học viện, Dương Kỳ, ngươi nên suy nghĩ kỹ càng " Vân Hà cứ vậy rời . Thế nhưng câu của lại truyền vào trong đầu Dương Kỳ. Dương Kỳ lúc này mới biết cái tên Thái tử này đúng là bình thường, trước đây nghe người này thành lập các thế lực khác trong bốn đại học viện, nhưng chỉ nghĩ thể lực đó là lực lượng , bởi vì các học viện có khả năng ột người ở bên ngoài khống chế đệ tử dưới trướng của mình. Thế nhưng giờ thực đà khác, rất nhiều cao thủ của học viện Thiên Vị sợ Thái tử hơn sợ hổ. Ngay cả cái tên tuyệt thể thiên tài Vân Hà này cũng phục tùng Thái tử. thể lực bình thường cách nào làm được. Dương Kỳ thậm chí có loại ảo giác Thái tử chính là người được bốn đại học viện đồng thời bồi dưỡng? Nhưng mà ngâm lại khả năng này khả thi, bốn đại học viện bề ngoài là danh môn chính đạo, thực tế lại giống như nước với lửa. Có giải thích duy nhất là Thái tử vô cùng lợi hại, tà từ xâm nhập tạo nên uy vọng của mình. Chẳng lẽ lần này Thái tử để cho Vân Hải Lam đoạt giải nhất, đây cũng là phương thức biểu uy vọng? Trong lòng Dương Kỳ đột nhiên sinh ra loại cảm giác. Nhưng mà lúc này sắp hoàn thành tâm nguyện chính là giết Vân Hải Lam. tuyệt đối lùi bước, cho dù Thái tử tự mình giá lâm cũng cách nào xoay chuyển quyết tâm của , giờ này khắc này vô cùng kiên định, người ngăn cản giết người, phật ngăn cản giết phật. "Vân Hà, tên phế vật như ngươi mà dám xưng là cao thủ tuyệt thế, thực ra ngươi chỉ là tên sống bám mà thôi, vậy mà ngươi còn vọng tưởng làm dao động quyết định của ta, chờ sau khi ta đoạt giải nhất ta nhất định giết ngươi." Dương Kỳ cũng phản kích, thần niệm cường đại truyền vào trong đầu Vân Hà. "Ta chờ, chỉ cần ngươi chết, ta giết ngươi!" Vân Hà dường như cũng bị Dương Kỳ làm cho tức giận, cũng chịu thua kém. "Cút ." Dương Kỳ biết người này trở thành địch nhân của mình. là cường giả của học viện Hải Thần, cũng họ Vân, chừng có quan hệ nào đó với Vân Hải Lam, cá mè lứa. "Dương Kỳ, Vân Hà hình như cho ngươi lời khuyên đúng ?" lôi đài, chỉ còn lại hai người là Dương Kỳ và Vân Hải Lam, hai hai đứng đối mặt với nhau, người chỉ hi vọng chiêu giết đối phương, còn người tính toán cẩn thận, cao cao tại thượng, giống như nắm giữ toàn bộ trong bàn tay của mình. Vân Hải Lam nhìn Dương Kỳ : "Ngươi bỏ cuộc , ngươi tới bước này đúng là dê dàng, đắc tội Thái tử nhất định chết có chỗ chôn." "Vân Hải Lam, ngoại trừ việc dựa vào nam nhân, ngươi còn có thể làm gì khác?" Lúc này Dương Kỳ cảm thấy mình vô cùng bình tĩnh: "Hôm nay ta đem những câu của ngươi với ta trả lại cho ngươi, ngươi chắc chắn chết có chỗ chôn." "Nếu vậy là ngươi giết ta?" Vân Hải Lam cười nhạt: "Lẽ nào ngươi sợ ta tóm được nhược điểm của ngươi?" "Buồn cười, cho dù nhược điểm gì cũng cản được ta giết ngươi hôm nay." Dương Kỳ đứng im : "Hôm nay ngươi nhất định phải chết. Vân Hải Lam, ngươi có gì cũng cứu được mình. Đừng có nhiều nữa, tốt nhất là thể cho ta xem ngươi có được kỳ ngộ gì mà có thể từ cảnh giới khí công đạt tới trình độ bây giờ." "Dương Kỳ, ngươi hối hận." Vân Hải Lam thản nhiên : "Ta cho ngươi vô số cơ hội, đáng tiếc ngươi lại bị cừu hận làm mờ hai mắt, mất lý trí, cho rằng mình có được kỳ ngộ là có thể thiên hạ vô địch. Đáng tiếc cái thế giới này, có ngàn vạn người nhận được kỳ ngộ, có người nhận được kỳ ngộ còn lớn hơn ngươi vô số lần, chút kỳ ngộ bé của ngươi vậy mà cũng dám đối nghịch với Thái tử." "Đủ rồi!" Dương Kỳ đột nhiên qua lên tiếng, thanh kiếm như rồng vung lên, muốn nhảm với Vân Hải Lam mà trực tiếp ra tay. đạo phong mang bắn thẳng tới yết hầu đối phương. kiểm phong hầu. kiểm này có hận ý, tâm tình bình tĩnh như nước. Dương Kỳ xuất kiểm như gió, như điện, như ánh sáng, như mưa xuân, xâm nhập đêm tối, chập chờn như trong mộng, có thể khiến cho người khác chết cách vô tình. mặt Vân Hải Lam lên sắc mặt nghiêm túc, đột nhiên thân hình biến thành luồng hơi nước, tránh thoát kiếm thuật của Dương Kỳ. Sau đó, cả lôi đài toàn là hơi nước. Dương Kỳ nhất thời cảm thấy bốn phương tám hướng toàn bộ đều là lực lượng công kích, môi cái bóng của Vân Hải Lam đều giống như người , mang tới cho người khác cảm giác như quân lâm thiên hạ. Ầm ầm! quyền đánh xuống, khí thôn sơn hà, sau lưng mỗi Vân Hải Lam đều xuất vòng xoáy lớn, trong vòng xoáy mây tía lượn lờ, tạo nên thân ảnh hoàng giả như như , giống như liên kết với ông trời, dẫn lối với u minh, nguyên khí như thiên uy từ trời đổ xuống, khiến cho toàn bộ lôi đài chìm trong hạt mưa nguyên khí! Đúng vậy, đây là hạt mưa nguyên khí, hạt mưa này phải là nước mà là thiên địa nguyên khí đà bị nén tới cực điểm. Trong thiên địa nguyên khí này có vô số hạt mưa gào thét, chứa mây tía tôn quý, giống như khí tức của thiên tử chứ phải người thường. "Thiên Tử Thần Quyền!" Hoàng cấp khí công. Vân Hải Lam có thể thi triển ra tuyệt thế khí công uy chấn bát phương của Thái tử năm xưa, Thiên Tử Thần Quyền. Mỗi quyền đều thôn tính bát hoang, bao gồm cả mây mưa. vốn chỉ dựa vào chân khí của Vân Hải Lam cách nào tạo thành loại quyền pháp có thiên uy mênh mông kiểu này, nhưng trong cơ thể nàng ta dường như có việc gì đó, có thể bổ sung chân khí cuồn cuộn cho nàng ta. Đây chắc chắn là kiện pháp bảo vô địch, pháp bảo này có thể là "Viên ngọc Thể Giới Thiên Huyên" thần bí kia. Dương Kỳ bị Thiên Tử Thần Quyền tấn công, cơ thể cảm nhận được áp lực cực lớn, kiểm thuật của trong nháy mắt tan vỡ. Nhưng mà, lấy bản thân làm trung tâm, kiếm thuật ngưng tụ thành vòng sáng, ngăn cản Thiên Tử Thần Quyền bào mòn, Vân Hải Lam cách nào tấn công vào trong được. "Vân Hải Lam là lợi hại, có thể áp chế Dương Kỳ tới mức thở dốc nổi." đài cao có vô số đại trưởng lão cảnh giới Truyền Kỳ nghị luận, dù sao đây cũng là cuộc chiến cuối cùng. Ai thắng lợi là người đó có thể đoạt giải nhất, là người có thể đoạt được kiện chí bảo thần bí khó lường kia. " phải Vân Hải Lam cường đại, mà là viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn của Thái tử cường đại." Lại vị đại trưởng lão Truyền Kỳ : "Nhưng mà này cũng phải chuyên đùa, người có huyết mạch Hải thần, thậm chí còn có huyết mạch Long thần, tạo thành loại thể chất Long Quy Đại Hải. Phong Vân nhị tổ, các ngươi thu này làm đồ đệ cũng bỏ ít tâm huyết vào người nàng ta đúng ?" "Đúng vậy, chúng ta dùng chân khí phạt mao tẩy tủy cho nàng ta trong 49 ngày, lại vận dụng Bát Quái Phong Vân lô cường hóa kinh mạch, đem Tiên Thiên Bát Quái Thần phù truyền vào trong kinh mạch nàng ta, cường hóa đạt tới cảnh giới cực cao. Nhưng mà lợi hại nhất vẫn là Thái tử, người từ thời xa xôi phá truyền về cỗ lực lượng có thể khiến cho đan điền khí hải của nàng ta biến thành cái thể giới thu ." Phong Vân nhị tổ đắc ý , sau đó nhìn về phía Bách Hoa thánh nữ châm chọc: "Bách Hoa thánh nữ, ngươi xem Dương Kỳ này có thể kiên trì bao nhiêu hiệp, lực lượng của Thái tử có thể đoạt tạo hóa của thiên địa đấy." "Hừ!" Bách Hoa thánh nữ : "Ta thấy Dương Kỳ nhất định có thể đánh bại Vân Hải Lam." "Chắc ?" Phong Vân nhị tổ đột nhiên : "Bách Hoa thánh nữ, lần cược vừa rồi của ngươi đoạt được ít đồ vật của chúng ta, ngươi có dám tiếp tục ?" "Ai sợ ai, đánh cuộc ." Bách Hoa thánh nữ chút nào tỏ ra yểu kém, : "Ta dùng toàn bộ số bảo bối thắng được vừa rồi làm tiền cược, biết Phong Vân nhị tổ các ngươi lấy cái gì đây?" "Chúng ta dùng Hạo Thiên Thánh Khí đánh cược!" Đột nhiên, Phong Vân nhị tổ lấy ra cái hồ lô, bên trong nó có loại dịch thể, chỉ hơi lắc cái vang lên những tiếng ầm ầm như dời núi lấp biển, như núi lửa phun trào, trong đó chứa đựng loại lực lượng tuyệt thể vô địch, ai nghe thấy thanh này cũng phải biển sắc. "Cái gì, Hạo Thiên Thánh Khí?" Rất nhiều đại trưởng lão truyền kỳ đứng bật dậy: "Đúng là Hạo Thiên Thánh Khí, nghe đồn nó được sinh từ trong hư Hạo Thiên có cấp bậc cao nhất, hấp thu thánh khí này có thể giúp cho người có cảnh giới Truyền Kỳ đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh." "Đúng vậy, đây chính là Hạo Thiên Thánh Khí, là bảo bối có phẩm chất cao cấp cấp hơn nhiều so với Cửu Dương tiên khí." Phong Vân nhị tổ thản nhiên : "Thái tử dùng lực lượng và pháp lực khổng lồ cảm ứng vô số hư , lấy được nó từ trong thời thần bí, chúng ta vân chưa thể hấp thu được nó, biết Bách Hoa thánh nữ các ngươi có tư cách này hay ?" "Hay lắm! Các ngươi muốn đem hồ lô Hạo Thiên Thánh Khí này cho ta, ta đương nhiên là khách khí gì." Bách Hoa thánh nữ gật đầu, vung tay lên, cái nhân xuất ở trước mặt: "Chiếc nhẫn trữ vật này chứa đựng toàn bộ bảo bối lần trước." "Được, vậy nhìn xem hai người kia thi đấu !" Phong Vân nhị tổ nghiến răng nghiến lợi . Lúc này, Vân Hải Lam và Dương Kỳ ngừng giao thủ, chân khí nổ tung, Thiên Tử Thần Quyền của Vân Hải Lam càng lúc càng cương mãnh, môi chiêu đều mang theo lực lượng cực lớn, thậm chí dẫn động tượng thiên văn, tạo thành cơn mưa nguyên khí to. Mà kiểm thuật của Dương Kỳ di chuyển nhàng trong Thiên Tử Thần Quyền, đánh phá vào những nơi mềm yểu nhất. Nhìn từ bên ngoài Dương Kỳ có vẻ như bị chế trụ, tuy nhiên chân khí của Vân Hải Lam hùng hậu, Dương Kỳ có thể dễ dàng lật ngược thế cờ. Khá nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đều biết điều này, nhưng họ cũng nhận ra người Vân Hải Lam có cỗ lực lượng ngừng hấp thu nguyên khí từ gian khác. Nàng ta ngừng hấp thu khiến cho nguyên khí trong trời đất khô kiệt, càng chiến đấu càng lợi hại. "Dương Kỳ, nhận thua ! Thiên Tử Thần Quyền khi phát động ngừng tăng tiến, lực lượng càng lúc càng lớn, ngươi chống lại được đâu. Chẳn lẽ ngươi muốn nghịch thiên?" Thân hình Vân Hải Lam biến mất, trung chỉ còn lại vô số cái bóng, quyền kình như núi. "Buồn cười!" Đột nhiên, Dương Kỳ tung kiếm vào cái bóng của Vân Hải Lam, đây là điều tìm kiểm từ lúc đầu tới giờ. kiểm! “Bản nhạc lúc hoàng hôn” lại vang lên.
Chương 172: Đoạt giải nhất (Hạ) Chiến đấu với Vân Hải Lam có điều cực kỳ khó chịu, đó là tìm kiếm được thân thể thực của nàng ta. Viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn ở trong cơ thể nàng ta ngừng cung cấp năng lượng cường đại, đem lại cho nàng ta ngàn vạn hóa thân, mỗi huyễn ảnh đều cường đại giống như chân thân, có thể khiến cho người ta phát được cái bóng nào là , cái bóng nào là giả. Công kích của mỗi cái bóng đều chân thực. Mỗi quyền đánh ra đều chứa năng lực cường đại gì sánh kịp, Thiên Tử Thần Quyền được vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn. Đây mới thực là hoàng cấp khí công, hơn nữa là còn là khí công hoàn chỉnh, phải tàn quyển như Phần Tiên Đồ. Thiên Tử Thần Quyền, làm chủ núi sông, khiến ỗi chiêu của Vân Hải Lam đều vô cùng cương mãnh, lực lượng cường đại, môi quyền đánh ra đều làm tan biến tất cả, hơn nữa có rất nhiều cái bóng đều đồng thời phát động công kích nàng ta. Nếu tính tới uy nghiêm của Thái tử, với Vân Hải Lam của Vân Hải Lam, cao thủ Đoạt Mệnh lần 9 cũng đỡ được. Nhưng mà ở trong chiến đấu, Dương Kỳ dần dần phát ra, cảnh giới của Vân Hải Lam phải Đoạt Mệnh lần 9, thực lực của nàng ta cũng giống , chỉ có tu vi Đoạt Mệnh lần 6. Tuy vậy tu vi của Vân Hải Lam vẫn chưa được củng cố, ràng là được cao thủ dùng thực lực cường đại ép tu vi tăng lên, chứ giống như Dương Kỳ trải qua lĩnh ngộ của mình đạt tới. Vì vậy trong chiêu thức mới có những kẽ hở nguyên khí, điều này bị Dương Kỳ phát . Đột nhiên, kiểm thuật của được dung nhập tinh túy mâu thuật của Minh Thần, "Bản nhạc lúc hoàng hôn" lại vang lên. Trong truyền thuyết, thần tượng trấn áp địa ngục, dưới trướng của nó có rất nhiều Minh thần cường đại, số Minh thần bị voi thần trấn áp này thuộc về tà thần, tà thần nơi địa ngục. Số Tà thần này nếu như liên thủ lại với nhau tấu vang “bản nhạc lúc hoàng hôn”. “Bản nhạc lúc hoàng hôn” vang lên có thể khiến cho thiên thần thiên giới mất ánh sáng, khiển cho hoàng hôn chư thần phủ xuống, thiên địa diệt thế, địa ngục bao trùm nhân gian. Cũng bởi vì như vậy mà các chư thần thời xưa mới dùng tất cả lực lượng, sáng lập voi thần trấn áp số Minh thần này, khiến cho bọn chúng cách nào tấu lên “bản nhạc lúc hoàng hôn”. Nhưng mà, trong quá trình voi thần trấn áp địa ngục đà bị nhiễm khí tức của Minh thần, do đó trong khí tức của nó có mang theo hoàng hôn chư thần. Cũng bởi vỉ như vậy, trong Thần Tượng Trấn Ngục Kình, Minh Thần Chi Mâu khi được vận chuyển đạt tới cực tới diên tấu “bản nhạc lúc hoàng hôn”. giờ, Dương Kỳ đem “bản nhạc lúc hoàng hôn” dung nhập vào trong kiếm thuật. Kiểm thuật xuất ra trong toàn bộ Thiên Tử Thần Quyền xuất ánh sáng hoàng hôn, cắt phá toàn bộ quyền kình. Từng huyễn ảnh bị Dương Kỳ kiếm đánh bại, toàn bộ biến thành sương mù. "Thiên tử quyền cao chức trọng, khống chế để quốc, khi tức giận thi chất trăm vạn, thế nhưng ngay cả những tồn tại vĩ đại còn bị dòng sông lịch sử bào mòn, chạy thoát nổi cái chết, đó là công bình. Cho dù chư thần sáng lập vô số thể giới, sáng lập vô số vi diện cũng có lúc hoàng hôn..." Trong lòng Dương Kỳ xuất cỗ ý niệm rất mạnh, nó thẩm thấu theo kiếm thuật phá tan quyền ý của Thiên Tử Thần Quyền. Từng huyễn ảnh nổ tung, cuối cùng chỉ còn lại duy nhất chân thân của Vân Hải Lam. Mặt của nàng ta tái nhợt, ngàn vạn lần ngờ ràng Dương Kỳ có thể thi triển chiêu kiểm thần kỳ, vĩ đại tới mức này. Đứng trước chiêu kiếm này, hoàng cấp khí công Thiên Tử Thần Quyền cũng thể chống nổi. kiếm đánh tan huyễn ảnh, bức Vân Hải Lam chân thân, trong lòng Dương Kỳ có nửa điểm do dự và thương tiếc, lại tiếp tục xuất kiếm. Người ở bên ngoài chỉ nhìn thấy hoàng hôn phủ xuống, mặt trời chiều đẹp như vậy nhưng lại gần như bị bóng tối bao phủ. Tất cả kiểm khí ngưng tụ thành cái vòng xoáy, cái vòng xoáy này tối đen như mực, giống như nó được gọi đến từ địa ngục. Tất cả chân khí của Vân Hải Lam đều bị cái vòng xoáy này hút lấy, cách nào khống chế được thân thể, dần dần nàng ta bộc lộ nhược điểm của mình. Dương Kỳ được ai trợ giúp, tu luyện đạt tới cảnh giới tại đều là do chém giết ma đầu, luyện hóa hạch, chiến thắng địch nhân, lấy cường ý chí tu luyện cường đại mà thành. Vân Hải Lam giống như vậy, con đường của nàng ta quá bằng phẳng. được Phong Vân nhị tổ truyền công, Thái tử truyền công, tự mình tài bồi, dùng vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền, linh đan diệu dược mới có trình độ này. Cường đại cường đại, thế nhưng chung quy vẫn chiếu khí thế sinh tồn và dẻo dai trong nghịch cảnh. Đối mặt với đối thủ như Dương Kỳ, nàng ta cách nào bộc lộ được uy phong. Huống chi, khi “bản nhạc lúc hoàng hôn” vang lên, kiếm thuật vô thượng chứa uy lực của thần cấp khí công, cho dù có chân khí của Thái tử tương trợ cũng chỉ như muối bỏ biển. kiếm lần thứ hai phong hầu! Vân Hải Lam liên tục lui về phía sau, ý đồ chạy trốn khỏi chiêu thức này. Thế nhưng kiểm này của Dương Kỳ giống như Minh thần truy mệnh, căn bản thể trốn thoát. Tục ngữ có , Diêm Vương muốn canh ba ngươi chết, ai dám để ngươi sống tới canh năm? Diêm Vương chính là Minh thần, chẳng qua cách của nhân gian khác chút mà thôi, “bản nhạc lúc hoàng hôn” của Dương Kỳ chính là khúc nhạc đòi mạng, thi triển là ai có thể thoát. "Vân Hải Lam, xuống địa ngục thôi!" Dương Kỳ lúc này tung ra kiếm kinh thiên, lực lượng đạt tới mức lớn nhất, khí thế ai có thể ngăn cản, người có thể diệt quốc gia, phá tan trời xanh. Máu tươi . kiếm kia chứa kiêu ngạo, kiếm này cọ rửa sỉ nhục, kiếm tự tôn. Trong thiên địa, có thứ gì có thể ngăn cản được kiếm này? Vân Hải Lam đương nhiên cũng thể ngăn cản. Vì vậy, cổ họng của nàng ta bị kiếm cắt vỡ, máu tươi phun ra, cái đầu của nàng ta thê lương bay ra ngoài. "Dương Kỳ kiểm thuật nhanh, lợi hại." Vân Hải Lam vẫn nở nụ cười, giống như tin mình bị chém trúng Trong khi đầu của nàng ta bay ra ngoài, nó đột nhiên nổ tung, thân hình biến mất, hóa ra đây chỉ là huyên ảnh! Trong khi thân hình nàng ta nổ tung, hạt châu màu xanh lơ lửng trung, ngoài ra còn có cái lệnh bài vỡ vụn. "Cái gì? Đây phải là chân thân của Vân Hải Lam, nàng ta tham dự đại hội lần này chỉ dùng hóa thân, thân ngoại hóa thân vô thượng, đệ nhị nguyên thần, viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn có thể ngưng tụ thành đệ nhị nguyên thần?" Dương Kỳ thấy cảnh tượng này, cũng biết hạt châu kia chính là viên ngọc Thế Giới Thiên Huyên, là chí bảo mà cao thủ Truyền Kỳ cũng thèm dãi. Vân Hải Lam quá giải dối, khiến cho nhiệt huyết của Dương Kỳ như nước chảy về biển đông. "Tốt, rất tốt " Dương Kỳ cắn răng , vô cùng thất vọng, tuy ràng đánh vỡ lệnh bài, chiếm được vị trí đệ nhất, được vạn người hâm mộ, nhưng trong lòng thể cao hứng nổi. nguyện vọng lớn nhất của thể thực . "Vân Hải Lam! Ngươi mặc dù bị ta giết, thế nhưng viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn của ngươi phải lưu lại đây rồi." Dương Kỳ đột nhiên tiến lên bước, tóm lấy viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn. Bảo bối này thể trả lại cho Vân Hải Lam, cho dù có phải trực tiếp phong ấn nó trong thân thể, dùng Địa Ngục Dung Lô luyện hóa, cũng thể cho nó bay . Bàn ta của được chân khí ngưng tụ thành Bất Bại Vương Quyền, bàn tay vương giả tóm lấy viên ngọc Thể Giới Thiên Huyên. ầm, ầm ầm, ùng ùng! thanh đột nhiên từ trong viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn truyền ra, thanh này lãnh khốc, uy nghiêm, đế vương giống như cao cao tại thượng, vô địch, vô song, chúa tể thiên hạ. "Là thanh của Thái tử!" Đột nhiên, vô số thanh vang lên! Thanh này giống như thanh của vô số đệ tử học viện Thiên Vị, Chân Long, Hải Thần, Nhật Nguyệt, rất nhiều đệ tử đều cảm thấy quen thuộc với thanh này, số cao thủ của Thái Tử hội bật dậy giống như muốn quỳ bái. Thái tử, nhân vật như thần long thấy đầu thấy đuôi này cuối cùng cũng xuất . "Cái gì? Thái tử xuất ?" khán đài cao nhất, Bách Hoa thánh nữ bật dậy, nàng ta đă quên mất tiền cược do Phong Vân nhị tổ đặt. Dựa theo đạo lý, Bách Hoa thánh nữ thắng, thắng hoàn toàn, tuy rằng Dương Kỳ đánh chết Vân Hải Lam, thế nhưng đà đánh vỡ được lệnh bài của nàng ta. "Là Thái tử, là thanh của Thái tử?" Tất cả đại trưởng lão truyền kỳ đều nhìn về phía lôi đài. Thái tử xuất khiển cho đại trưởng lão chủ trì ngẩn người, biết nên làm thể nào, bởi vì Thái tử là nhân vật có quyền thế quá lớn, uy nghiêm quá cao. Bàn tay Dương Kỳ chụp vào viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn bị nổ tung. cỗ lực lượng phô thiên cái địa từ trong viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn bật tới khiến cho Dương Kỳ liên tiếp lui về phía sau, phải vận chuyển kiếm thuật bảo vệ mình. "Lực lượng mạnh, Thái tử cuối cùng cũng xuất sao?" Dương Kỳ vận chuyển lực lượng của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, các lực lượng bên ngoài tiến vào trong kinh mạch đều bị Thần Tượng Trấn Ngục Kình đánh tan. nghĩ thầm: "Lực lượng này chỉ mới phản kích đơn giản khiến cho cơ thể mình suýt nữa chấp nhận nổi." Ánh mắt của nhìn chàm chằm vào viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn. Quả nhiên, ầm ầm tiếng, gian lớn vỡ tan, vô số nguyên khí có màu sắc hỗn độn từ bên trong lao ra, thân hình cao lớn xuất . Là con của trời, truyền bá thiên uy
Chương 173: Thời khắc nguy hiểm Thái tử xuất , từ trong thời hỗn loạn ra, lực lượng có thể phá vỡ gian, đúng là cường đại vô cùng. Thình thịch, thình thịch! Trái tim của nhiều người nhịn được đập thình thịch, đó là khẩn trương, hưng phấn, sùng bái, bởi vì họ nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết, Thái tử! Người sáng lập Thái Tử hội, thế lực trải rộng bốn hải, nghe đồn người này tu luyện tới cảnh giới cao nhất của cảnh giới Truyền Kỳ, sắp bước vào cảnh giới thượng cổ đại thánh, người bình thường cách nào so sánh được. Thậm chí, ngay cả số người đứng đầu học viện như thái thượng trưởng lão cũng phải kiêng nể, bởi là người nối nghiệp của Lãnh tụ. Người có thể quản lý mọi việc của học viện Thiên Vị. Dương Kỳ ở bị lực lượng chèn ép thiếu chút nữa nằm xuống, nếu như có Thần Tượng Trấn Ngục Kình, hơn nữa liên kết được với hình người màu vàng trong mi tâm, kiểu gì cũng bị ép tới mức phun máu. Thanh của Thái tử như chuông lớn kéo dài ngân vang. Dương Kỳ bị lực lượng lớn ập tới khiến liên tiếp lui về phía sau, thiếu chút nữa tới sát biên giới lôi đài, phải miễn cưỡng lắm mới đứng thẳng được thân hình. Thái tử chỉ là người còn trẻ, xem ra chỉ hơn hai mươi tuổi, thế nhưng khí chất bình thường, như thiên thần hạ phàm, đôi mắt có thể hấp dẫn vô số tia sáng, chắp hai tay sau lưng, lưng thẳng tắp, cơ thể như cây trường thương đâm rách trời xanh! Thân hình của giống như có thể chống đỡ trời xanh, khí thế người khiến cho người khác cảm thấy thần thánh, nhịn được muốn quỳ xuống cúng bái. Dương Kỳ nếu có ý chí vô cùng cường đại, bị ép tới mức quỳ rạp xuống đất. " mạnh, quá mạnh mẽ, giống như thần sơn thời thái cổ, giống như thần vương thời thượng cổ! Ta phải tấn chức đạt tới truyền kỳ, tu luyện thành công Địa Ngục Chi Môn, Gia Thần Tịnh Thổ, mới có thể đại chiến với trận, giờ chưa được." Dương Kỳ đau khổ chống đỡ, ý chí hầu như muốn tan vỡ. Thân thể của dần dần cong dần. Viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn rơi vào tay của Thái tử như món đồ chơi, thanh của vang lên: "Lá gan của ngươi lớn, lại dám đụng tới viên ngọc Thể Giới Thiên Huyễn của ta, ai cho ngươi lá gan này? Mau trả lời ta!" Thanh như thiên uy, lần nữa ép về phía Dương Kỳ. "Dù thiên thần cũng ép được ta, ta trấn áp địa ngục, nắm giữ Minh địa, khống chế tử vong " cỗ khí thể từ Thần Tượng Trấn Ngục Kình tuôn ra. Xương cốt trong cơ thể Dương Kỳ kêu lên răng rắc, toàn thân đều có cỗ lực lượng nên lời bắt đầu vận chuyển. đứng thẳng thân mình, nhìn chằm chàm vào Thái tử. "Đại hội luận võ chính là chém giết, người thắng làm vua, người thua làm giặc, ta đánh bại Vân Hải Lam, đoạt lấy đồ người của nàng ta, có gì thể?" Thanh của vô cùng lớn, truyền khắp toàn trường. Vô số đệ tử nghe thấy như vậy vô cùng sợ hãi: "Dám lớn tiếng chuyên với Thái tử như vậy, người này là lợi hại, lá gan đúng là lớn như cái đấu!" Cho dù số đại trưởng lão Truyền Kỳ mặt cũng xám đất, Thái tử là ai? Đừng cao thủ 9 lần Đoạt Mệnh, mà cao thủ Truyền Kỳ gặp cũng phải nơm nớp lo sợ, dám nhiều lời, dám làm càn, vậy mà Dương Kỳ dám ở chỗ này lên tiếng chống đối ! là to gan lớn mật, điếc sợ súng. Bách Hoa thánh nữ bật dậy, nàng ta chuẩn bị xuất thủ ngăn cản Thái tử giết Dương Kỳ. Tuy ràng Dương Kỳ lần này đoạt giải nhất, dựa theo quy định của học viện là thiên tài, thể nhưng nếu như Thái tử xuất thủ, ai dám ngăn cản, trừ phi là người lãnh đạo cao nhất của học viện. Thế nhưng lãnh tụ cao nhất có thái độ gì, ai đoán được. "A?" Thái tử dừng lại chút, ngờ ràng Dương Kỳ lại dám phản bác , sau đó thái độ của trở nên uy nghiêm hơn: "Rất tốt, ngươi có thể đứng thẳng dưới uy thế của ta lâu như vậy đúng là rất thú vị, ngươi chiếm được thượng cổ kỳ ngộ gì vậy? Kiếm thuật lúc nãy ngươi đánh bại Vân Hải Lam hình như là loại thượng cổ bí truyền đúng ? Ta sáng lập ra Thái Tử hội, dưới trời cao có thể uy hiếp tứ hải, thôn tính bát hoang, ngươi có tư cách gì mà đem quy định của học viện ra với ta? Ta chính là quy định!" "Hừ! Học viện Thiên Vị còn có lãnh tụ cao nhất, còn có rất nhiều thái thượng trưởng lão, chí tôn thái thượng trưởng lão, ngươi bây giờ chưa phải lãnh tụ cao nhất, sao có thể mình là quy định? Ngươi tự xưng Thái tử, thế nhưng giờ đại lục Phong Nhiêu vân còn Thánh Tổ hoàng triều, hoàng đế còn sống, con của mới chính là Thái tử! Ngươi có danh phận, tại sao lại xưng là Thái tử!" Dương Kỳ lúc này tuyệt đối cam lòng bị Thái tử chèn ép. Thái tử là hậu trường của Vân Hải Lam, bị Thái tử chèn ép chẳng khác nào bị Vân Hải Lam chèn ép, cho dù còn hơi thở cũng thể nín nhịn. đài cao, Uy thân vương chợt vỗ bàn đứng dậy: "Người này ở trước mặt bao người lại dám như vậy, nếu lên tiếng sau này còn ai dám trợ giúp Thánh Tổ hoàng triều chúng ta?" Ánh mắt của Thái tử vô cùng sắc bén, giống như muốn xuyên thủng cơ thể Dương Kỳ, Dương Kỳ cảm thấy chân khí hộ thân mình như còn tác dụng, vô cùng đau đớn. Dương Kỳ có thể khẳng định, nếu như có lực lượng của Thần Tượng Trấn Ngục Kình bảo hộ, cơ thể cháy thành tro rồi. " mình ngươi muốn chết cũng được nhưng đừng liên lụy tới gia tộc, huynh đệ, tỷ muội của ngươi. Ta hôm nay khoan hồng độ lượng, cho ngươi cơ hội, niệm tình ngươi là quán quân của đại hội luận võ lần này, ngươi tự phế khí công của mình ." Thái tử : "Có như vậy ta có thể làm khó dễ người nhà của ngươi, bằng ta là người luôn tuân thủ nguyên tắc nhổ cỏ nhổ tận gốc, nếu như ngươi tự phế võ công, tất cả huynh đệ, tỷ muội, người nhà của ngươi đều phải chết, ngươi có muốn thử chút ?" Thái tử là người gây , giống như đế vương, có thể quyết định sinh tử người khác. mở miệng bắt Dương Kỳ phế khí công! Đây quả thực là điều thể chấp nhận, tu luyện đạt tới cảnh giới này, tự phế võ công chính là bức tử người khác, người vừa mới giành vị trí quán quân trong đại hội luận võ vậy mà lại bị Thái tử bức tới tình trạng này, ai cũng cảm thấy bất bình. Thể nhưng ai cũng biết, do Dương Kỳ làm rối loạn kế hoạch của , cho nên mới xuất thủ. Thái tử vốn muốn Vân Hải Lam trở thành quán quân, lúc này bị Dương Kỳ cướp mất, đây chẳng phải là hành động làm giảm thiểu uy tín của Thái tử hay sao. Mọi người đều biết Thái tử muốn lập uy. Ngay cả rất nhiều đại trưởng lão cũng dám tiến lên khuyên can, tránh việc đắc tội Thái tử, Thái tử thể mạnh học viện nào cũng biết. "Liên lụy tới người nhà, huynh đệ của ta?" Dương Kỳ đột nhiên, ngửa mặt lên trời rống to: "Ai là huynh đệ của Dương Kỳ ta đứng ra, Thái tử hôm nay muốn gây , muốn đẩy ta vào chỗ chết, có ai muốn đồng sinh cộng tử với Dương Kỳ?" Thanh của vô cùng ràng, truyền khắp chiến trường. Lập tức có vô số người bàn luận xôn xao: " làm gì vậy?" " có huynh đệ bàng hữu à? Cho dù có vào lúc này ai dám đối mặt với uy nghiêm của Thái tử." Rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đều nhìn xung quanh. "Huynh đệ, ta và ngươi đồng sinh cộng tử!" Đột nhiên, bốn người Lý Hạc chợt đứng thẳng lên, bay vút ra ngoài đứng phía sau Dương Kỳ! "Hóa ra là bốn người các ngươi? đám cỏ rác mà cũng xưng là huynh đệ?" Thái tử cũng ngăn cản bốn người này, lấy thân phận của đáng để xuất thủ với họ. "Năm người này đúng là muốn chết? Lại dám đối mặt với Thái tử, bọn họ có thân phận gì?" "Có phải bọn chúng muốn gây họa cho gia tộc hay sao?" "Huynh đệ, ta cũng đồng sinh cộng tử với ngươi!" Đột nhiên có tiếng rống như núi lửa phun trào từ khán đài truyền tới, bóng lửa đáp xuống sau lưng Dương Kỳ! Khí tức cường đại của người này làm ột phương kinh sợ, lại là cường giả chín lần Đoạt Mệnh! Hỏa Thanh Tuyền! Con của giáo chủ Bái Hỏa thần giáo, trước kia khi kết nghĩa ở đào Đào Hoa, chỉ mới Đoạt Mệnh lần 8, vậy mà giờ là lần 9, hiển nhiên trong ba tháng này thực lực tăng mạnh. "Lại là con của giáo chủ Bái Hỏa thần giáo, kết làm huynh đệ với Dương Kỳ từ lúc nào vậy?" Vô số đệ tử xung quanh sợ hãi, nhưng chỉ có Hỏa Thanh Tuyền vẫn chưa đủ để Thái tử coi trọng, thể nhưng Bái Hỏa thần giáo sau lưng của phải chuyên đùa. Môn phái này gần với học viện. "Lại người tới chịu chết, có đáng hay ?" Thái tử thản nhiên . "Ta!" Đột nhiên, từ vị trí của Xuân Thu môn Lữ Vong Tiên bay ra khỏi khán đàn, đứng ở phía sau Dương Kỳ. "Còn có ta!" Hoa Phượng Phượng cũng bay ra. "Huynh đệ!" Quân Thiên Cừu từ học viện Hải Thần cũng bay ra. Ngay sau đó, tất cả đám huynh đệ kết bái ở đào Đào Hoa đều bay ra, nào là Thánh Võ môn, Triệu Võ Hồn! Đằng Vân môn, đằng gia tam huynh đệ, Đằng Vân Tiêu, Đằng Vân Giao, Đằng Vân Sa! Viên Thiên , Tôn Càn, Lý Chính Đạo, Tô Tây Minh. "Huynh đệ, ngươi ở Ác Ma đảo cứu chúng ta, nghĩa bạc vân thiên, hôm nay bị Thái tử chèn ép, chúng ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Chúng ta đà đồng sinh cộng tử, bằng trời tru đất diệt!" Quân Thiên Cừu . "Đúng vậy, chúng ta kết nghĩa kim lan, cầu sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm! Cho dù là thượng cổ cự ma, chúng ta cũng dốc hết sức đối kháng, cho dù thịt nát xương tan cũng tiếc!" Hỏa Thanh Tuyền . "Ta chỉ là tán tu thể nhưng kết huynh đệ với ai, cả đời là huynh đệ với người đó!" Tô Tây Minh cười ha ha, hào khí can vân. "Dương Kỳ đệ đệ, ta chỉ là nữ tử, thế nhưng nếu thề nhất định tôn trọng." Hoa Phượng Phượng . "Tỷ muội chúng ta cũng giống như vậy." Kỷ Tiểu Mạn, Kỷ Tiểu Dung . "Đằng gia chúng ta tuy rằng tại có thượng cổ thánh nhân, thế nhưng muốn diệt huynh đệ của ta thỉ phải bước qua thi thể ba huynh đệ chúng ta." Ba huynh đệ Đằng gia cao giọng . "Huynh đệ tốt!" Dương Kỳ chợt tiến lên bước, người phát ra khí tức như biển, đối kháng lại khí tức của Thái tử. "Chúng ta đồng sinh cộng tử! Ai lừa đối huynh đệ của ta phải dùng tính mạng để chuộc!" Hỏa Thanh Tuyền hét lớn. "Đồng sinh cộng tử! Huyết chiến cùng nhau, làm nhục huynh đệ của ta là phải chết!" Đám người Lữ Vong Tiên đồng thời rống to, thanh rung trời, bốn bề biến sắc!
Chương 174: Nghĩa bạc vân thiên "Huynh đệ tốt!" Dương Kỳ nhìn thấy đám huynh đệ của mình thiếu ai đều bước ra, muốn cùng đồng sinh cộng tử, trong lòng vô cùng kích động, nhiệt huyết sôi trào : "Dương Kỳ ta có thể kết huynh đệ với các người đúng là tam sinh hữu hạnh, có chết hối tiếc." Thanh của chấn động vòm trời, lan tỏa ra ngoài, bốn đại học viện và nhiều môn phái đều nghe . Quả nhiên là hào khí tận mây, nhiệt huyết như sóng vỗ. Lúc này, tiếng nghị luận bên ngoài đà im lặng, trong Thái Tử hội có nhiều cao thủ như mây, nhưng thể lực của Dương Kỳ cũng đâu có yểu, hơn nữa nghĩa tình còn nặng trịch. Thái Tử hội tuy ràng thành viên đông đảo, quy định nghiêm ngặt, tổ chức nghiêm mật, thể nhưng trong nội bộ mâu thuẩn với nhau nghiêm trọng, tuyệt đối vì người gặp đại địch mà cùng đứng ra bênh vực. Họ toàn là những người lấy lớn hiếp , lấy ác bức thiện, nếu thấy người ta thế mạnh là lẩn trốn, cúi đầu khuất phục. Thế nhưng giờ có 19 người ở cường giả Đoạt Mệnh đứng ra chống đối lại Thái tử, đúng là làm cho thành viên Thái Tử hội kinh ngạc vô cùng, trong lòng sinh ra sợ hãi, phải sợ hãi lực lượng của đám người này, mà sợ hãi tính đoàn kết của họ, sợ hãi nhiệt huyết và hai chữ huynh đệ. Phải biết ràng, cho dù có 10 nhân vật cảnh giới Truyền Kỳ cũng thể chống lại Thái tử, đám người này ở trong mắt chỉ là kiến hôi, chính là tồn tại vô địch, trời dưới đất, duy ngã độc tôn, tương lai có thể thống nhất toàn bộ đại lục Phong Nhiêu, trở thành thiên tử. "Tại sao cái tên Dương Kỳ này lại có nhiều huynh đệ tới như vậy?" Thấy cảnh tượng này, rất nhiều đại trưởng lão Truyền Kỳ đều kinh ngạc: "Kia chẳng phải là Hỏa Thanh Tuyền, con của giáo chủ Bái Hỏa thần giáo hay sao? Tại sao lại là huynh đệ cùng sống cùng chết với Dương Kỳ? Lại dám chống lại Thái tử?" "Còn nữa, kia chẳng phải người con thứ 9 của môn chủ Xuân Thu môn hay sao?" "Đó là ba huynh đệ của Đằng gia, thượng cổ thánh nhân thế gia. Ba người này là con cưng trong gia tộc, sao họ lại kết bái huynh đệ với Dương Kỳ?" "Cái này tính là gì? Ngươi nhìn Hoa Phượng Phượng mà xem, phụ thân của nàng là Hoa Thiên Hùng của học viện Nhật Nguyệt, nghe đồn là sư đệ Lành tụ của học viện Nhật Nguyệt, tỉm hiểu tạo hóa, đà đạt tới biến thứ 9 Bất Tử biến của cảnh giới Truyền Kỳ, rất có thể tấn chức đạt tới cảnh giới thượng cổ đại thánh." "Thảo nào, vừa rồi Hoa Phiêu Miễu lại tự động bỏ cuộc, hóa ra có tầng duyên phận này." "Ngươi có nhìn thấy Mạnh Thanh Sơn, Triệu Võ Hồn , phía sau chính là Thánh Võ môn, đại môn phái kém Xuân Thu môn và Bái Hỏa thần giáo đâu." "Phụ thân, mẫu thân của Kỷ Tiểu Mạn, Kỷ Tiểu Dung đều là đại trưởng lão Truyền Kỳ trong học viện Nhật Nguyệt." "Quân Thiên Cừu, Lý Chính Đạo của Học viện Hải Thần cũng đều phải chuyên đùa." Có rất nhiều người biết thân phận những người đứng bên cạnh Dương Kỳ, tuy ràng họ chỉ là cường giả Đoạt Mệnh, thế nhưng bối cảnh sau lưng họ lại lớn. Trong đó bối cảnh lớn nhất là phụ thân của Hoa Phượng Phượng, sư đệ Lãnh tụ của học viện Nhật Nguyệt, bản thân đă đạt tới biến thứ 9 Bất Tử biến cảnh giới Truyền Kỳ, có hy vọng rất lớn tấn chức thành thượng cổ đại thánh, mặc dù có danh tiếng hiển hách như Thái tử, thế nhưng thủ đoạn cũng cao thâm vô cùng. Những người này tập trung lại chỗ tạo thành lực lượng cực lớn. Rất nhiều người đều nghi hoặc, Dương Kỳ chẳng qua chỉ là đệ tử nơi thâm sơn cùng cốc của thành Yến Đô, vì sao lại được nhiều người ủng hộ như vậy? "Chỉ là đám ô hợp mà cũng dám chống lại ta, có phải muốn chết hay ?" Thái tử lên tiếng, nhìn 19 người đứng trong lôi đài, bao gồm của Dương Kỳ, ánh mắt của đảo qua ai đều giống như kim khí cắt phá hư , khiến cho lôi đài biến thành mảnh đất nguy hiê,r, Dương Kỳ cảm thấy gian ba động kịch liệt. "Bản nhạc lúc hoàng hôn..." Kiểm thuật của Dương Kỳ lần nữa biến thành màn sáng, bảo vệ đám huynh đệ của mình ở trong đó. Thế nhưng, ánh mắt kia chỉ chớp mắt đă phá tan vòng sáng bảo hộ kia, tràn vào trong cơ thể , khiển cho đám người Hoa Phượng Phượng kịp phản ứng, lực lượng của Thái tử quá cường đại, chỉ cần dùng ánh mắt cũng có thể tiêu diệt bọn họ. "Ngươi cho ràng dựa vào đám huynh đệ này là có thể chống lại ta? Chỉ phí công vô ích mà thôi." Thái tử tới xuất thủ, chỉ dùng ánh mắt đánh cho Dương Kỳ bay lên trung: "Nếu như ngươi chịu tự phế võ công, vậy ta giúp ngươi tay, đám người này có tư cách khiển ta phải xuất thủ." Bùm bùm! Dương Kỳ cảm nhận trong ánh mắt của Thái tử chứa lực lượng khiến cho gian ba động cực kỳ cường đại, dường như muốn phá hủy kinh mạch toàn thân mình, khiển cho chân khí trong xá lợi đều biến mất, đan điền khí hải hóa thành tro tàn. Trước mặt Thái tử, giống như đứng trước mặt Diêm Ma quỷ đế, Dương Kỳ cách nào chống lại. "Liều mạng!" Dương Kỳ muốn thi triển tuyệt thế khí công Thần Tượng Trấn Ngục Kình, giải Thần Ma Phong Ấn, Minh Thần Chi Khải, Minh Thần Chi Mâu, Địa Ngục Dung Lô đem ra sử dụng, lúc này chính là thời khắc sinh tử tồn vong, thể giữ lại gì cả. Thế nhưng, cũng đúng vào lúc này, hình người màu vàng Chư Thần Ắn Ký trong mi tâm của khẽ động. Trong sát na, lực lượng vô cùng vô tận từ mi tâm truyền ra, nó di chuyên cực nhanh, phá tan toàn bộ lực lượng của Thái tử tràn ngập trong kinh mạch, tăng cường lực lượng cho Dương Kỳ. Trong u minh, Dương Kỳ nghe thấy thanh . "Người được chư thần chúc phúc, khắc Chư Thần Ấn Ký lên người thể bị tổn thương..." Thanh này chỉ vang vọng trong đầu Dương Kỳ, người ngoài hề hay biết. Ầm ầm, ùng ùng! Chân khí bốn phía Dương Kỳ nổ tung, làn sóng khí bốc lên khiến cho lôi đài nổ tung. Vốn Thái tử dùng ánh mắt tạo thành vòng sáng bọc lấy Dương Kỳ, thế nhưng biết vì sao vòng sáng kia đột nhiên nổ tung, Dương Kỳ lần nữa hạ xuống. "Huynh đệ, ngươi có chuyện gì chứ." Mọi người đều tiến lên vây Dương Kỳ vào giữa. Hỏa Thanh Tuyền quay sang nhìn Thái tử : "Thái tử, ngươi muốn đối phó huynh đệ của ta, phải bước qua xác ta." "Ta có chuyên gì!" Dương Kỳ hét lớn tiếng, chân khí trong cơ thể bốc lên, ánh mắt của Thái tử bị hình người màu vàng hòa tan, chuyển thành chân khí cho , tiến vào trong Địa Ngục Dung Lô, khiển cho chân khí của tăng lên, lúc nào cũng có khả năng đột phá tới Đoạt Mệnh lần 7. "A?" Thái tử tiến lên bước, ngờ ràng ánh mắt của có thể đánh bại Truyền Kỳ vậy mà thể phế bỏ khí công của Dương Kỳ. "Cũng liều mạng?" Triệu Võ Hồn ánh mắt sắc bén, chợt quát lớn: "Các huynh đệ, chúng ta tuy ràng bé đáng kể, nhưng tuyệt đối thể chịu nhục, làm nhục huynh đệ của ta phải chết, đối thủ chết chúng ta vong!" "Giết!" "Làm nhục huynh đệ của ta phải chết!" Đám người Hỏa Thanh Tuyền giơ cao binh khí trong tay, ngay cả Hoa Phượng Phượng cũng xuất đạo chân khí ngưng tụ thành con phượng hoàng, con phượng hoàng này đỏ như máu, cất tiếng hát vang. "Phượng Hoàng Tuyệt Xướng! Bắt đầu thiêu đốt lực lượng sinh mệnh!" Có người chợt quát lớn. " đám đám ô hợp, các ngươi cho rằng vì thế lực đàng sau lưng các ngươi mà ta dám giết ngươi? trời dưới đất ai cản được Thái tử ta!" Thái tử lần nữa tiến lên bước, trước mi tâm của đột nhiên xuất cái con mắt dựng đứng. "Nộ Nhãn!" " tốt!" Đột nhiên, hai đạo ánh sáng mãnh liệt hạ xuống trước mặt đám người Dương Kỳ, đúng lúc này ánh mắt Thái tử cũng bắn ra, trong tia sáng kia chứa lửa giận vô cùng vô tận, muốn đốt cháy đám người Dương Kỳ. thực dám động thủ đốt cháy đám người ở đây. Đám huynh đệ phía sau Dương Kỳ đều có thế lực cường đại, thế nhưng Thái tử lại chẳng thèm kiêng nể, muốn thiêu chết bọn họ. Sau khi Nộ Nhãn mở ra, lửa cháu hừng hực, Dương Kỳ chỉ biết tốt, thân thể khẽ động đứng chắn trước mặt đám huynh đệ của mình, biết chỉ bằng vào lực lượng của bản thân thỉ thể ngăn cản được công kích của Thái tử. Thế nhưng có hai thân ảnh hạ xuống còn nhanh hơn , tiếp lấy ánh mắt kia. "Thiên Thu!" "Thánh Hỏa!" Hai người này có vóc người khôi ngô, có khí tức cường đại, người trong đó ăn mặc giống như nho sinh, người mặc trường bào lửa cháy. Trung niên nho sinh kia vung tay, tất cả chân khí đều ngưng kết thành quyển sách, trong cuốn sách tỏa ra khí tức văn minh, chống đỡ phần của ngọn lửa. Mà người mặc trường bào màu lửa kia cũng ngưng tụ chân khí thành ngọn lửa, lấy lửa khắc lửa, đối kháng địch nhân. Hai đại cao thủ vừa ra tay, nhất thời chân khí đánh thẳng vào Nộ Nhăn, vô số chân khí phóng lên cao phát ra những thanh đinh tai nhức óc, gian bên ngoài chấn động, giống như muốn tan vỡ. Năng lực của kích này rất mạnh. "Thái tử, bọn họ đều là tiểu hài tử, tại sao ngươi muốn dùng Nộ Nhăn để đuổi tận giết tuyẹt?" Trung niên nho sinh kia . "Đúng vậy, Thái tử ngươi tính toán với bọn họ đúng là mất thân phận." Người mặc trường bào màu lửa kia . "Xuân Thu môn chủ, Bái Hỏa Giáo chủ!" "Nộ Nhãn" mi tâm của Thái tử nhắm lại, làn da xung quanh mi tâm tỏa sáng, giống chưa con mắt kia chưa từng sử dụng: "Ở đây có hai người con của các ngươi cho nên các ngươi mới ra tay đúng ? Nhưng mà, tiểu tử Dương Kỳ này phá hỏng quy định của ta, ta giết uy nghiêm của ta còn đâu. Chẳng lẽ các ngươi cho ràng, Xuân Thu môn, Bái Hỏa thần giáo là có thể cản dược ta?" " như vậy Thái tử nhất định muốn tính toán với con của ta rồi?" Xuân Thu môn chủ thản nhiên : "Ngươi là Thành Đồ của học viện Thiên Vị, hơn nữa Dương Kỳ đâu có phá hỏng quy định của đại hội luận võ lần này, ngươi tự dưng xuất gây náo loạn, đúng là khiến cho bốn đại học viện coi thường!"