Thánh Vương - Mộng Nhập Thần Cơ (563/1602C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 152: Thượng cổ kiếm đạo



      "Kiếm thuật tuyệt diệu, lại có thể tu luyện môn kiếm thuật thuộc tính hỏa, Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, hợp với Băng Phách thần kiếm làm . Song kiếm hợp bích, diễn biến thành lực lượng thái cực băng hỏa. Đáng tiếc là cảnh giới vẫn là cảnh giới, ngươi có cảnh giới đoạt mệnh lần 5, vĩnh viễn có cách làm bằng ta được."




      Thấy Dương Kỳ xuất kiếm, Hàn Ly lão tổ đầu tiên là cả kinh, sau đó nhe răng cười liên tục.




      "Kiếm thuật của ngươi chẳng ra thể thông gì cả, trông nó quá kém, ta cho ngươi biết cái gì mới là kiếm thuật chân chính. Ta có kiếm tốt, nếu như có kiếm tốt dựa vào kiếm thuật để tiến vào cảnh giới truyền kỳ. Chắc ngươi biết, ở Đông hải, Hàn Ly ta nổi danh về kiếm thuật, người ta thường nọi là nhất kiếm hàn quang thập cửu châu (hàn quang của chiêu kiếm lan khắp 19 châu)."




      Lúc băng hỏa thái cực phủ xuống người, Hàn Ly lão tổ mới xuất thủ, phun ra luồng chân khí, từ người bay ra thanh bảo kiếm, bảo kiếm này biết là do loại hàn thiết nào luyện thành, mà hoa văn nó giống như là hoa tuyết.




      kiếm có viết hai chữ "Ngạo Tuyết" .




      phải khí binh mà thực thanh kiếm tốt.




      "Lão tổ ta dùng hàn thiết Tuyết Hoa luyện trong 2 giáp, kéo dài hơn trăm hai mươi năm mới thành Ngạo Tuyết kiếm, hôm nay ta mượn tên tiểu bối như ngươi, dâng cho thần kiếm ít máu."




      Ngạo Tuyết kiếm xuất ra, hoa tuyết khắp bầu trời, kiếm khí bức người, Hàn Ly lão tổ này trong nháy mắt biến thành vị kiếm khách tuyệt thế, đứng ngạo nghễ trong tuyết rơi, cao ngạo, lạnh lùng, khi rút kiếm là tìm được đối thủ.




      Kiếm quang xuất ra, ánh sáng lóe lên cản kiếm khí băng hỏa thái cực.




      Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, Băng Phách thần kiếm bị chặn đứng, Ngạo Tuyết kiếm của Hàn Ly lão tổ thiên biến vạn hóa, kiếm phong chấn động, xoay tròn, liên tục thay đổi, có lia, có chém, có gọt, có đè, đảo, đâm, khều, dùi xoay...




      Hơn mười loại thủ pháp luân phiên xuất thủ, mỗi chiêu đều tấn công vào nhược điểm của địch thủ.




      Mặc dù Băng Phách thần kiếm vô cùng sắc bén, cao hơn Ngạo Tuyết kiếm chỉ cấp bậc, nhưng mà lại bị thủ pháp tinh diệu của Ngạo Tuyết kiếm hóa giải.




      Chiêu thức kiếm thuật này vừng tung ra, Dương Kỳ biết Hàn Ly lão tổ này chỉ có hư danh, tạo nghệ phương diện kiếm thuật đúng là có thể xưng hùng phương.




      tìm được đối thủ kiếm thuật của mình, phun ra ngoài luồng chân khí, hai môn kiếm khí được vận dụng thuần thục giống như rồng rắn loạn vũ.




      "Kiếm thuật trẻ con, xem chiêu của ta đây, Hàn Dạ!"




      Đột nhiên, ánh mắt Hàn Ly lão tổ trở nên dữ tợn, kiếm thuật biến đổi, Ngạo Tuyết kiếm đột nhiên dừng lại, dòng xoáy chân khí xoay tròn liên tục, nhanh chóng biến hóa dẫn động khí lưu tạo thành những tia sáng vặn vẹo.




      Kiếm khí kiếm ý bao phủ mặt đất, khiến cho toàn bộ đảo tối sầm, trong nháy mắt Hàn Ly lão tổ biến mất.




      Lúc này ở nơi đây còn tia sáng nào, thậm chí ánh lửa của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm cũng bị vặn vẹo, khách nào phát sáng, chứ đừng tới chuyện nhận biết hơi thở.




      Chiêu kiếm thuật này của Hàn Ly lão tổ có tên là “Hàn Dạ”, nó cướp đoạt tạo hóa của trời đất, khiến cho địch nhân cách nào nhận biết phương hướng, có mắt như mù, ngay cả giác quan thứ sáu cũng mất tác dụng.




      Đây nhất định phải kiếm thuật do Hàn Ly lão tổ sáng tạo ra, mà là môn thượng cổ kiếm thuật, loại kiếm thuật này chỉ có thượng cổ đại thánh tràn ngập hào quang mới có thể sáng tạo ra được.




      Lúc này Dương Kỳ biết mình gặp nguy hiểm, hai luồng kiếm khí thu hồi lại bên người, hóa thành cái vòng sáng bảo vệ thân mình.




      vận dụng Thần Tượng Trấn Ngục Kình, chỉ dùng kiếm thuật với ý nghĩ kiếm thêm kinh nghiệm, muốn xem kiếm thuật của Hàn Ly lão tổ đạt tới trình độ nào.




      Khi vừa mới thu hồi kiếm khí, đột nhiên có điểm hàn quang phá mà đến, đâm thẳng vào vầng sáng của , ánh sáng của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm bị kiếm này xuyên thủng, hàn quang trực tiếp đâm vào làn da của Dương Kỳ, thẩm thấu tiến vào trong kinh mạch của .




      Hàn Ly lão tổ tăng thêm uy lực của chiêu này.




      Dương Kỳ bình tĩnh ứng phó, Băng Phách thần kiếm chấn động, hai mắt nhìn vào Ngạo Tuyết kiếm trong bóng tối. Ngạo Tuyết kiếm kia xuất quỷ nhập thần, kiếm phong vừa chuyển, khi vừa tiếp xúc với Băng Phách thần kiếm biến mất.




      Trời đất lại sáng .




      Dương Kỳ đứng im, y phục bị cắt nát, người xuất vết máu, bị Ngạo Tuyết kiếm chém trúng, kiếm thuật của cách nào đỡ được kiếm pháp kinh thiên địa, quỷ thần khiếp của Hàn Ly lão tổ.




      Hàn Ly lão tổ đứng cách đó xa, nhìn vết máu thân kiếm, cười cười:


      "Tiểu tử, chỉ với hai ba chiêu kiếm thuật mèo cào của ngươi mà cũng muốn chống lại ta, cho dù chiếm được Băng Phách thần kiếm cũng có tác dụng."




      Máu của Dương Kỳ vốn trong suốt, có màu lưu ly như thánh hỏa, thế nhưng do tại dùng Thần Ma Phong Ấn phong bế lực lượng, nên vẫn có màu đỏ tươi, khác gì cao thủ cảnh giới đoạt mệnh bình thường.




      "Đây là loại kiếm thuật gì vậy? Chắc chắn phải do ngươi sáng tạo ra, ngươi có tu vi đoạt mệnh lần 9, nhưng thể nào sáng tạo ra mấy chiêu kiếm thuật này, tên kiếm chiêu rất ngắn nhưng lại mang theo kiếm phong thượng cổ huy hoàng."


      Dương Kỳ thản nhiên .




      "Tiểu tử, ngươi rất tinh mắt."


      Hàn Ly lão tổ tán thưởng :


      "Bộ kiếm thuật này được ghi trong quyển kiếm kinh tàn quyển (bị thiếu) thời thượng cổ. Trong quyển kiếm kinh kia có ghi bảy chiêu là Hàn Dạ, Phi Tinh, Tùy Phong, Tàn Nguyệt, Kinh Vân, Vô Pháp, Vô Thiên. Lúc nãy ta mới chỉ thi triển hai chiêu Hàn Dạ, Phi Tinh, vậy mà đánh bị thương ngươi, đây còn là do ta hạ thủ lưu tình đấy, thế nào? Cái cảm giác kiếm khí nhập thể dễ chịu đúng , cho ngươi biết, kiếm khí của bộ kiếm thuật này khi nhập thể thể khu trừ. Trừ phi ta tự mình ra tay, bằng chỉ có nước chờ chết. Sau khoảng 3 canh giời, đan điền khí hải của ngươi phát sinh xung đột với kiếm khí, sau đó nổ tung. Bây giờ biết điều quỳ xuống, dâng Băng Phách thần kiếm lên, ta có thể tha cho ngươi mạng."




      "Kiếm thuật tuyệt diệu."


      Dương Kỳ sợ Hàn Ly lão tổ uy hiếp, mặt lên nghiêm túc, chống trường kiếm, thân hình thẳng táp, thi lễ với Hàn Ly lão tổ cái, :


      "Trong việc tu luyện khí công kiếm thuật luôn được làm đầu, kiếm thuật của ngươi tinh diệu hơn so với ta, đáng cho ta tôn kính, cũng cảm ơn ngươi chỉ điểm. Tiếp theo ngươi hãy thi triển mấy chiêu kiếm thuật cuối đánh với ta trận, cho dù sống hay chết, ta đều có thể cho ngươi toàn thây."




      "Cái gì? Ngươi bị kiếm khí gây tổn thương?"




      Hàn Ly lão tổ quá sợ hãi, thấy Dương Kỳ bị chém rách da, nhưng bây giờ vết rách tự lành, máu tươi biến mất, làn da nhẵn nhịu như mới, khí thế từ người tỏa ra, quả thực là mạnh hơn trước 10 lần, giống như cơn sóng giận dữ ập vào bờ.




      "Tiếp tục thi triển mấy chiêu kiếm thuật khác của ngươi ." Dương Kỳ cầm kiếm mà đứng, ngưng thần tĩnh khí, người tức là kiếm, kiếm tức là người. đợi Hàn Ly lão tổ xuất chiêu, tuy rằng hề động tay động chân, nhưng thân hình của tỏa ra khí tức vô cùng sắc bén, đây chính là cảnh giới động mà động, bất động vô thượng.




      Cảm nhận thấy điều này, toàn thân Hàn Ly lão tổ run rẩy.




      Lúc này, Dương Kỳ như thay đổi thành người khác, kiếm khí, kiếm ý, kiếm chiêu, kiếm thần bước lên bậc thang mới, giống như từ người si ngốc trở thành thiên tài tuyệt đỉnh thông minh.




      "Hàn Dạ, Phi Tinh, Tùy Phong, Tàn Nguyệt, Kinh Vân..."




      Đối mặt với biến hóa của Dương Kỳ, Hàn Ly lão tổ cũng biết tốt, thân hình bay lên, hòn đảo lại bị đêm dài bao phủ, tung lúc 5 chiêu, kiếm khí ngang dọc, mỗi chiêu đều là tuyệt sát đại thuật, ngưng lực lượng tụ toàn thân.




      Trong thời khắc này, toàn bộ mặt đất của đảo Đào Hoa bị kiếm khí xé rách, đá vỡ băng tan.




      Có thể nhận ra, sau 5 kiếm này đảo Đào Hoa biến mất ở Đông hải, trở thành lịch sử.




      Dương Kỳ đem tinh khí thần của mình sáp nhập vào trong kiếm thuật, đối mặt với 5 sát chiêu liên tiếp, vong ngã quên cả bản thân, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn và Băng Phách thần kiếm lần nữa tổ hợp, trở thành thanh kiếm mới, thanh kiếm này có dương, có hỗn nguyên.




      huy động trường kiếm, tìm lấy quỹ tích xuất chiêu của Hàn Ly lão tổ, sau đó phát ra bản thể của Ngạo Tuyết kiếm mà đâm.




      Cùng lúc đó, cảm thấy bộ kiếm thuật này vô địch, quỷ thần khó lường, hai chiêu Hàn Dạ, Phi Tinh lại càng cần phải .




      Chiêu Tùy Phong vừa xuất ra, kiếm khí như mưa phùn len vào trong đó, bao phủ mọi vật tiếng động.




      Dương Kỳ còn cảm giác được kiếm khí nảy mầm, thanh kiếm sắc bén, bất tri bất giác chúng đều di chuyển tới yết hầu, kiếm phong hầu.




      Trong khi đó kiếm chiêu Tàn Nguyệt giống như vị kiếm khách tuyệt thế đột nhiên bay lên bầu trời, chém vỡ ánh trăng, biến trăng tròn thành trăng tàn.




      dường như thân mình vào biển mây, để sóng mây ập tới vỗ bờ, để nó cuộn tung mạnh mẽ, tùy theo tự nhiên tự đến tự .




      Đối mặt loại kiếm chiêu này, tất cả tiềm lực của đều bị kích phát, kiếm thuật đề thăng trạng thái đỉnh phong, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn và Băng Phách thần kiếm giống như rồng rắn, giao vẫy đuôi trung, tạo thành vô số vòng tròn kiếm khí.




      Keng tiếng, Băng Phách thần kiếm và Ngạo Tuyết kiếm đụng thẳng vào nhau, Dương Kỳ và Hàn Ly lão tổ bắn ra hai phía, hai người đứng ở hai đầu đảo , cách nhau hơn 10 dặm.




      hòn đảo tuyệt đẹp bị kiếm khí tạo thành cái khe sâu, nước biển chảy vào cái khe sâu đó, tạo nên kỳ quan mới, con suối kia cũng biến mất, lượng lớn hàn khí từ con suối tiến vào trong cái khe, sau đó biến thành cái khe nước lạnh.




      người Dương Kỳ lại có thêm mấy vết thương, có vết thương cổ, môt cái là ở mi tâm, cái ở đan điền tiểu phúc, là do ba chiêu kiếm thuật Tùy Phong, Tàn Nguyệt và Kinh Vân tạo thành.




      Nhưng mà cũng phân tích khá kỹ ba chiêu kiếm thuật này.




      Hàn Ly lão tổ nhìn Dương Kỳ, trong lòng khiếp sợ tột đỉnh, nhất là nhìn thấy người Dương Kỳ có ba vết thương sâu khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ trong mấy hơi thở khỏi hẳn, thiếu chút nữa sợ hãi quay đầu bỏ chạy.




      đương nhiên hiểu kiếm thuật của mình, tiêu Tùy Phong xuất ra có mang theo đạo lý ám sát, phá vỡ yết hầu của Dương Kỳ, chiêu này có thể vô thanh vô tức chém vỡ ngọn núi thành bụi bặm bay theo gió.




      Thế nhưng chỉ tạo thành vết thương cổ Dương Kỳ.




      Hai chiêu còn lại là Tàn Nguyệt và Kinh Vân cũng có uy lực tuyệt luân, thế nhưng chỉ tạo thành vết thương ngoài da với Dương Kỳ, người ta chỉ cần hơi thở khôi phục, đây là loại thể chất gì?




      "Còn hai chiêu nữa là Vô Pháp, Vô Thiên đâu? Thi triển nốt ."


      Dương Kỳ truyền tới hỏi.
      Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 153: Bắt Hàn Ly



      Trấn đấu kiếm thuật sinh tử này, Dương Kỳ có được lợi ích .




      hề nghi ngờ, Hàn Ly lão tổ là vị kiếm khách tuyệt thế, là người nổi bật trong những người đoạt mệnh lần 9, bộ thượng cổ kiếm thuật này biết luyện tập trong bao nhiêu lâu, mỗi kiếm đều chứa khí thế khác nhau, kiếm ý cũng giống nhau, có thể chiêu giết người.




      "Hàn Dạ" "Phi Tinh" "Tùy Phong" "Tàn Nguyệt" "Kinh Vân", năm chiêu tuyệt học đều khiến Dương Kỳ bị thương, nếu Thần Tượng Trấn Ngục Kình có năng lực mạnh mẽ sớm chết biết bao nhiêu lần rồi.




      Từ điểm này thôi, biết kiếm thuật của mình còn vô cùng nông cạn, cần thời gian dài luyện tập.




      Dù sao, năm ngoái vẫn chỉ là tên tiểu tử chưa được kỳ ngộ, là "thanh niên tài tuấn" của thành Yến Đô, kỳ thực chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.




      năm qua , gặp kỳ ngộ liên tục, tấn chức đạt tới cảnh giới tại, có thể là từ cổ chí kim có mấy người.




      Nhưng mà kiếm thuật, chiêu thức, lĩnh ngộ, mấy thứ này đều cần thời gian rất dài để luyện tập, cẩn thận nghiền ngẫm, cái thiếu bây giờ chính là hỏa hầu kiếm thuật.




      Mà Hàn Ly lão tổ sống mấy trăm năm, năm chiêu kiếm thuật... này ít nhất cũng tu luyện hơn trăm năm.




      Tập luyện kiếm thuật hơn trăm năm nếu đem so với tiểu tử mới tập kiếm, Hàn Ly lão đương nhiên là chiếm thượng phong.




      Điểm này trong lòng Dương Kỳ cũng hiểu, tự ti mà cảm thấy hưng phấn, trải qua lần đánh nhau sinh tử này, kiếm thuật của được nâng ột bước, khắc lĩnh ngộ còn hơn luyện kiếm 10 năm.




      Nhưng mà, bộ thượng cổ kiếm đạo này mới thi triển 5 chiêu, còn hai chiêu nữa, chiêu "vô pháp", chiêu "vô thiên", hợp lại chính là "Vô pháp vô thiên".




      Trình độ kiếm chiêu khác hoàn toàn so với các chiêu khác, uy lực chắc chắn khác nhau, có thể đây là công phu để tủ, đòn sát thủ.




      Dương Kỳ ngưng thần tĩnh khí, vô vô cùng chứng kiến hai chiêu thức này do Hàn Ly lão tổ thi triển.




      Tuy rằng liên tục bị thương nhưng quá nghiêm trọng.




      Điểm này, Hàn Ly lão tổ cũng cảm thấy, kiếm thuật của người đối diện này bằng mình, thế nhưng cách nào đánh bại được , địch nhân là cự ma, cự nhân.




      Khi kiếm thuật của càng sắc bén kinh khủng đối phương cũng ngừng tiến bộ, coi mình là người thầy.




      Hàn Ly lão tổ nghĩ vậy mà muốn bỏ chạy.




      Thế nhưng, khi nhìn thấy Băng Phách thần kiếm trong tay Dương Kỳ, lại cam lòng, thanh kiếm này có sức mê hoặc cực lớn với , có thanh kiếm này có thể tấn chức truyền kỳ, đạt tới cảnh giới khác, bầu trời khác.




      Cảnh giới Đoạt Mệnh là quá trình tích lũy, chỉ có truyền kỳ mới thực là cảnh giới bao la, khí thông thiên địa.




      Tu luyện khí công 9 tầng cơ sở chính là sơ thông nguyên khí. Đoạt mệnh chín lần là bước cải thiện thân thể, tạo nền tảng cơ sở tốt, cơ sở càng kiên cố khả năng tiến vào truyền kỳ càng lớn.




      Cũng chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh được củng cố, thọ mệnh lâu dài, lúc tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ giới mới có thể như cá gặp nước, tìm hiểu các loại pháp tắc biến hóa.




      Truyền kỳ và đoạt mệnh là hai cảnh giới khác nhau, thậm chí còn cách biệt nhiều hơn rất nhiều so với Đoạt Mệnh và Khí Tông.




      Hàn Ly lão tổ thành công Đoạt Mệnh lần 9 nhiều năm, nhưng cách nào tấn chức truyền kỳ, bây giờ có cơ hội bảo dễ dàng buông tha sao được.




      Nhìn thấy Dương Kỳ ung dung, cắn răng cái :


      "Tiểu tử, ngươi muốn chết vậy ta thanh toàn ngươi, hai chiêu vô pháp, vô thiên này thấy máu dừng. khi kiếm thấy máu, thế gian này phải gặp đại nạn, máu chảy thành sông, thi chất trăm vạn. Từ khi ta luyện thành hai chiêu này vẫn chưa thi triển nó, hôm nay mượn ngươi khai đao, cho dù là nhập ma cũng tiếc."




      "Cái gì?"




      Dương Kỳ nghe thấy vậy biết hai chiêu này phải chuyện đùa, có khả năng khiến người thi triển nhập ma, nhưng mà hứng thú của càng lúc càng lớn, người khác đều sợ người nhập ma, duy chỉ có sợ.




      Bởi vì Thần Tượng Trấn Ngục Kình chính là thứ khắc chế ma đầu, địa ngục còn trấn áp được, chẳng lẽ lại sợ người nhập ma?




      "Chết ! Vô pháp!"




      Ô ô ô ô ô ô...




      Hàn Ly lão tổ hai mắt đỏ như máu, đột nhiên nâng kiếm, khí tức trong người cũng thay đổi, khí thế thay đổi giống như quỷ thần nơi U Minh, thể nắm bắt, ma khí xung quanh bỗng nhiên ùa tới.




      Ánh sáng trời phai nhạt dần, giống như quỷ thần gào khóc, thân kiếm Ngạo Tuyết giống như biến mất, khí vô cùng quỷ mị, khí tức quỷ thần tràn ngập phía chân trời, coi rẻ thiên uy, coi rẻ pháp tắc.




      Vô pháp!




      Đột nhiên, thân hình Hàn Ly lão tổ biến mất, giống như Dương Kỳ lĩnh ngộ đạo lý ám sát vô thượng, kiếm xuất ra đánh bại các loại pháp tắc, các loại quy tắc, đoạt tính mạng người khác.




      kiếm này khiến cho tư duy bị kiếm ý mênh mông đánh bại, chỉ còn cách cố gắng chống cự bị thôn phệ.




      kiếm này chẳng những phá vỡ quy tắc, phá vỡ phác tắc, còn chiếm đoạt tâm linh người khác, quả thực là tuyệt vời.




      Tuy rằng nó cũng có hiệu quả tương tự như đạo lý ám sát mà Dương Kỳ lĩnh ngộ, thế nhưng chỗ tinh diệu trong đó inh hơn đạo lý ám sát của Dương Kỳ biết bao nhiêu lần. Bộ kiếm thuật này chính là thượng cổ bí truyền, rất có thể là do thượng cổ đại thánh lưu lại.




      kiếm phá vạn pháp, bởi vì nó vô pháp.




      Lúc này, Thần Tượng Trấn Ngục Kình phát huy tác dụng, Dương Kỳ tỉnh lại, Băng Phách thần kiếm tay tự động bay ra ngoài, va chạm với kiếm của Hàn Ly lão tổ.




      Cùng lúc đó, khí tức khổng lồ từ người bùng nổ, Minh Thần Chi Khải xuất .




      Keng, keng, keng!




      Tiếng va chạm như mưa, Ngạo Tuyết kiếm và băng phách kiếm va chạm với nhau tạo thành bão tố, hơn nghìn kiếm ám sát được tung ra, Băng Phách thần kiếm của Dương Kỳ bị đẩy bật ra sau, Ngạo Tuyết kiếm đâm thẳng vào Minh Thần Khải Giáp, ý đồ đâm thủng áo giáp này giết Dương Kỳ.




      Thế nhưng, áo giáp có màu màu lưu ly, kiếm quang sắc bén chém lên chỉ lưu lại vết tích sâu lắm.




      "Vô Thiên!"




      Trong ánh mắt của Hàn Ly lão tổ tà quang tỏa sáng, giống như bị vô số Ma thần phụ thể, muốn khiêu chiến uy nghiêm của chư thần thượng giới.




      Ngạo Tuyết kiếm quang mang tỏa sáng, kiếm khí ngưng tụ thành từng ngôi sao lớn, bay len trời, đột nhiên như mưa điểm xuống, ngưng tụ mũi kiếm Ngạo Tuyết.




      kiếm Phá Thiên, vô pháp vô thiên.




      Kiếm ý của Hàn Ly lão tổ phá, tin rằng cho dù áo giáp của Dương Kỳ có dày, chân khí có lợi hại cũng thể đỡ được kiếm này.




      Uy thế của kiếm này giống như vô số sao băng cùng rơi.




      Trình độ của kiếm này có thể diệt sạch sinh cơ.




      Mũi kiếm điểm cái mang theo lực lượng quỷ thần khiếp sợ đánh lên người Dương Kỳ, dưới kiếm này Dương Kỳ thể né tránh, chỉ còn cách cứng rắn chống lại.




      Bụp!




      Kiếm quang tỏa ra, Ngạo Tuyết kiếm rốt cục đâm thủng Minh Thần Chi Khải, tiến vào bên trong, muốn đâm vào thân thể Dương Kỳ, cuốn tất cả sinh cơ.




      Trong mắt Hàn Ly lão tổ hiên lên sắc thái đại công cáo thành.




      Thế nhưng, đột nhiên kiếm thế của Ngạo Tuyết kiếm bị chặn lại.




      Ngay khi Minh Thần Chi Khải bị đâm thủng, nó lại tiếp tục ngưng tụ răng rắc răng rắc rung động, toàn bộ áo giáp giống như sống lại, lực lượng phản chấn cực lớn dồn lên mũi kiếm, khiến cho Ngạo Tuyết kiếm khong chịu nổi bị đẩy lùi, lỗ thủng lập tức được vá lại.




      Vô số mảnh kiếm khí bay loạn khắp trời.




      chiêu Vô Thiên kia đâm thủng được Minh Thần Chi Khải, trái lai kiếm khí còn bị vỡ nát.




      Phản chấn mạnh tới mức truyền luôn vào trong kinh mạch của Hàn Ly lão tổ, khiến cho phun máu.




      thể tin nổi vì sao Ngạo Tuyết kiếm của mình cùng với hai đại sát chiêu Vô Pháp, Vô Thiên, lại thể đâm thủng chân khí hộ thân của người này.




      Trừ phi đối phương là truyền kỳ, bằng cho dù cường giả Đoạt Mệnh lần 9 đỉnh phong cũng bị đâm chết!




      Thế nhưng biến hóa tiếp theo phá vỡ mọi suy tư của .




      bàn tay lớn vung lên, khí xung quanh bị chế, khiến cho cách nào bay lên được nữa, cổ bị tóm, chân khí bị khống chế ở đan điền.




      Lúc này mới biết, chân khí trong cơ thể Dương Kỳ mạnh tới mức nào, loài người có khả năng đạt được như vậy.




      "Ngươi... . Ngươi phải nhân loại? Nhân loại thể có chân khí cường đại thế này, thân thể nhân loại cũng mạnh tới mức này, thậm chí ngươi còn mạnh hơn số ma thú thời thái cổ, ngươi là ai? Chắc chắn ngươi phải người đại lục này, chẳng lẽ ngươi là người của đại lục Chấn Đán?"




      Hàn Ly lão tổ run rẩy .




      "Đại lục Chấn Đán?"


      Dương Kỳ lắc đầu, :


      "Ta là người đại lục Phong Nhiêu, Hàn Ly lão tổ, ngươi bây giờ có thể rồi đó, Già Thiên minh kia có lai lịch thế nào? Thiếu gia Già Thiên là ai?"




      Vừa , chân khí vừa tuôn vào trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, khống chế toàn bộ chân khí của đối phương, tìm kiếm liên tục trong mọi ngóc ngách thân thể.




      lát sau tìm thấy quyển bí kíp kiếm điển hơi mỏng, người còn có bình đan dược, cái bình khá , đan dược trong đó cũng vô cùng , có màu xanh nhạt.




      Thế nhưng, dược lực của những viên đan dược này vô cùng cường đại, chỉ nhìn cũng biết nó là bảo bối vô thượng, là đan dược thượng phẩm, bổ huyết khí, ích nguyên thần, người bình thường cách nào luyện chế ra được.




      Về phần bí kíp kiếm điển kia vô cùng cổ xưa, biết được làm từ loại giấy gì, dường như là loại da.




      Trong đó có lực lượng rất cường đại, bí kíp kiếm điển này có tên, chỉ có bảy trang, chính là 7 chiêu thức Hàn Ly lão tổ vừa thi triển.




      Trong sách có vố số văn tự, đồ hình rất bé, người thường khó mà đọc được, thế nhưng Dương Kỳ khá hiểu .




      Trong trang giấy có tới hơn trăm ngàn chữ.




      Cả quyển kiếm điển này biết có bao nhiêu chữ, bao nhiêu đồ án, bao nhiêu kiếm ý, linh hồn Dương Kỳ như tiến vào trong đó tìm hiểu, tới cái kiếm trủng (mộ kiếm) vô tận, có chôn vô số thanh kiếm.




      Mà ở giữa Kiếm Trủng có bóng người vô cùng cao ngạo luyện tập kiếm pháp, khí thế nghịch thiên, giống như muốn phá tan đại đạo, đánh nát gông cùm xiềng xích, kiếm giết tất cả quy tắc.




      Tinh thần của Dương Kỳ thiếu chút nữa bị hút vào trong đó, cũng may định lực của khá mạnh, cố gắng thoát ra ngoài, cất bản kiếm điển này vào trong giới chỉ.
      Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 154: Tình hình cụ thể



      "Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao có thể cường đại như vậy? Ngươi muốn biết chuyện gì của Già Thiên minh?"




      Lúc này Hàn Ly lão tổ sợ, còn tâm tư cướp Băng Phách thần kiếm, dù sao cái mạng của cũng nằm trong tay đối phương, thể điên rồi nuôi ý cướp đoạt thần kiếm trong đầu.




      " cần hỏi nhiều, chỉ cần trả lời vấn đề của ta là được rồi."


      Dương Kỳ lạnh lùng , cái tay tóm cổ Hàn Ly lão tổ buông lỏng chút nào:


      "Nếu đan điền của ngươi bị phá hủy, hậu quả cần ngươi cũng biết."




      "Được... "




      Hàn Ly lão tổ run giọng :


      "Già Thiên minh là cái liên minh do thiếu gia Già Thiên tự mình thành lập, giờ có mấy trăm thế lực ngoài biển gia nhập liên minh, địa điểm ở ngay tại 'vùng biển Hỗn Loạn', nằm Thiên đảo. Thiếu gia Già Thiên nghe đồn là vị tồn tại chí cao của Huyền Sơn, là con của đại thánh Già Thiên, thực lực đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ. Lần này xuống đây xây dựng liên minh Già Thiên, là do trời đất sắp có biến động, đại lục Phong Nhiêu có biến hóa lớn, thứ hai là để báothù."




      "Báo thù? Báo cái gì thù?"


      Dương Kỳ hỏi.




      "Nghe đồn trước đây rất lâu thiếu gia Già Thiên cũng xuống đại lục Phong Nhiêu, nhưng mà lại gặp Thái tử của học viện Thiên Vị, bị Thái tử đánh bại, hốt hoảng quay về Huyền Sơn."


      Hàn Ly lão tổ thẳng thắn luôn.




      "Gặp Thái tử?"


      Dương Kỳ đột nhiên nghĩ tới chuyện:


      "Thiếu gia Già Thiên muốn đối phó Thái tử, đối với ta mà đây là chuyện tốt, thế nhưng dù sao cũng là ma, cùng tộc tất có tâm tư khác, thể kết thành bằng hữu được."




      "Thái Tử hội kia có thế cực lớn, rất nhiều môn phái đều tập trung vào cái hội này, thiếu gia Già Thiên muốn thành lập cái liên minh, trong khoảng thời gian ngắn có sức chống lại Thái Tử hội, sau đó lúc bốn đại học viện tiến hành đại hội luận võ đột nhiên xuất , khiêu chiến Thái tử, đánh chết , lập nên uy năng đời đời bất diệt."




      Hàn Ly lão tổ tiếp tục .




      "Còn lọ đan dược vừa nãy thu được người ngươi có lai lịch thế nào? Dường như cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh thể luyện chế được nó."


      Dương Kỳ hỏi.




      "Đó là là Nguyên Thần đan do thiếu gia Già Thiên ban thưởng, dùng thiên ngoại thần dược luyện chế mà thành, loại đan dược này đại lục Phong Nhiêu, đại lục Phong Nhiêu chỉ là đại lục cấp thấp có linh dược để luyện chế nó."


      Hàn Ly lão tổ liên tục .




      Dương Kỳ hỏi gì được, suy nghĩ.




      Sau lúc, Dương Kỳ cười lạnh:


      "Ta giết ngươi, nhưng cũng thể để cho ngươi rời như vậy, hừ! Ta muốn phong ấn và thu lấy kiếm khí do ngươi khổ luyện, tránh việc sau này ngươi làm chuyện ác. Già Thiên minh kia là liên minh do tộc thành lập, khẳng định phải thứ tốt. Sau này ngươi giúp ta tìm hiểu tình hình trong cái liên minh này, nếu như làm tốt ta trả lại kiếm khí cho ngươi."




      Đột nhiên, chân khí cường đại của Dương Kỳ trực tiếp chui vào trong cơ thể của Hàn Ly lão tổ.




      Hàn Ly lão tổ kêu thảm tiếng, trong đan điền đột nhiên xuất bảy cỗ chân khí, mỗi cỗ chân khí đều có hình dáng của thanh kiếm , bảy thanh kiếm này đại diện cho bảy chiêu thức Hàn Dạ, Phi Tinh, Tùy Phong, Tàn Nguyệt, Kinh Vân, Vô Pháp Vô Thiên, là kiếm khí do Hàn Ly lão tổ khổ tu trăm năm mới có được.




      Dương Kỳ muốn tu luyện thành 7 chiêu kiếm khí này biết phải mất bao nhiêu lâu, thế nhưng nếu như thu lấy 7 chiêu kiếm khí này có thể hoàn toàn nắm giữ, có được hiệu quả khổ tu trăm năm.




      Người khác thể làm như vậy, bởi vì khi đó các luồng chân khí dị chủng xung đột với nhau khiến cho cơ thể nổ tung, chỉ có loại quái thai như tu luyện Địa Ngục Dung Lô mới có thể.




      Bảy thanh kiếm bị rút ra từ trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, khiến như quả bóng bị xì hơi, tuy rằng vẫn là cao thủ Đoạt Mệnh lần 9, nhưng mà là người yếu nhất trong số Đoạt Mệnh lần 9, thậm chí còn thắng nổi số nhân vật tầng 8 đỉnh phong.




      Dương Kỳ rút củi dưới đáy nồi, khiến cho chân khí của đại giảm, trong ánh mắt lên cừu hận sâu sắc với Dương Kỳ.




      "Thế nào? Hận ta ư? Nhưng mà cũng sao, ta để lại đạo phong ấn trong cơ thể ngươi, bằng vào đạo phong ấn này ngươi có thể liên hệ với ta, ta cũng có thể biết tình hình trong cơ thể ngươi, ngươi thể thoát khỏi bàn tay của ta."




      Dương Kỳ tiếp tục đưa luồng chân khí của Thần Ma Phong Ấn tiến vào trong cơ thể Hàn Ly lão tổ, sau khi vận chuyển vòng biến mất.




      Hàn Ly lão tổ hoàn toàn tuyệt vọng, vận chuyển chân khí cũng cảm thấy đạo phong ấn kia nằm ở đâu, nhưng mà trong lòng luôn có cảm giác bản thân bị Dương Kỳ khống chế.




      Việc này đại biểu cho chân khí của Dương Kỳ có đẳng cấp cao hơn chân khí của nhiều, kiếm khí khổ luyện trăm năm lại bị lấy nên càng có khả năng phản kháng Dương Kỳ, từ nay về sau chỉ có thể mặc cho đối phương điều khiển.




      Làm xong mọi chuyện, Dương Kỳ tung mình biến mất trong tầng mây, truyền lại thanh :


      "Hàn Ly lão tổ, ngươi nên tự biết mình."




      Hàn Ly lão tổ xụi lơ mặt đất, ngơ ngác nhìn dấu vết kiếm khí của mình tàn phá đảo Đào Hoa, trong lòng xuất tâm trạng muốn tự sát.




      Thế nhưng, tự sát mà chậm rãi bay lên, về hướng xa.




      Cứ như vậy, Dương Kỳ bố trí được quân cờ ở trong Già Thiên minh.




      Tương lai quân cờ này có tác dụng lớn, khi tu vi của tăng tiến, Già Thiên minh và Thái Tử hội nhất định có xung đột, có thể làm ngư ông đắc lợi.




      cảm thấy mỹ mãn trở về học viện Thiên Vị.




      Liên tiếp chiến đấu, giúp thu được lợi ích , kiếm thuật được tăng cường cực lớn, giờ có thể quang minh chính đại biểu thực lực của mình.




      Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn phối hợp với Băng Phách thần kiếm, hơn nữa có được 7 chiêu kiếm thuật mới, trải qua ma luyện là đủ để thể chiến thắng tất cả cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng vậy.




      Thần Tượng Trấn Ngục Kình cần thi triển vẫn có thể trấn áp quần hùng, hơn nữa việc biểu thực lực của cũng hợp lý, có Băng Phách thần kiếm tương đương với cường giả Đoạt Mệnh lần 9, kiếm thuật phối hợp có thể tung hoành trong đám đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị.




      Đương nhiên, trong đám đệ tử hạch tâm của học viện Thiên Vị cũng có rất nhiều cao thủ, có khả năng còn vượt qua tán tu Hàn Ly lão tổ nhiều.




      Trong khi phi hành, Dương Kỳ đem 7 chiêu kiếm ý của Hàn Ly lão tổ đưa vào trong Địa Ngục Dung Lô, sau đó dung hợp với kiếm thuật của mình, kiếm khí người tỏa ra giống như thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, đâm rách trời cao, trong khi lực lượng của Thần Tượng Trấn Ngục Kình bị phong ấn.




      Bây giờ biến thành cường giả kiếm thuật, đại sư kiếm thuật, vị kiếm khách tuyệt thế.




      Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, Băng Phách thần kiếm, bảy đạo kiếm chiêu liên tục kết hợp, khiến cho đạo lý ám sát của Dương Kỳ càng hoàn mỹ, nhất là hai đại sát chiêu "Vô Pháp" "Vô Thiên" càng xuất thần nhập hóa.




      tới nửa ngày, từ Đông hải bay đến gần học viện Thiên Vị, vô thanh vô tức đáp xuống, gửi thư cho đám người Lý Hạc.




      Bốn người Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông đều đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh , chỉ cần trốn ở trong học viện tinh ra ngoài ai có thể gây chuyện với họ được.




      Vân Hải Lam và Thái Tử hội có nghĩ nát óc cũng dám giết người trong học viện Thiên Vị.




      Lúc đầu, đám người Giang Phàm, Cốc Phần Tiên cũng chỉ dám bảo Dương Kỳ ra ngoài, chứ dám gây trong học viện tinh , bởi chúng biết gây bị phạt nặng.




      Cho nên, khi Dương Kỳ gửi tin, bốn huynh đệ đều chạy tới tòa nhà của Dương Kỳ, vẻ mặt hưng phấn vô cùng.




      "Huynh đệ, có đại xảy ra rồi."


      Lý Hạc vừa thấy mặt trực tiếp :


      "Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên đều chết, họ theo tên đệ tử tinh là Giang Phàm ra ngoài và chết tay thú, bây giờ học viện điều tran việc này, Giang Phàm và đám thành viên có liên quan của học viện Thiên Vị đều bị trách phạt. Đây là chuyện vô cùng tốt với chúng ta."




      "Ừ, đúng là tốt chuyện, bọn họ làm tự chịu."


      Dương Kỳ gật đầu, đối với việc Cốc Phần Tiên, Tống Hải Sơn chết, cũng cho các huynh đệ biết, bởi vì vạn nhất bị tiết lộ ra ngoài, ngược lại mang tới phiền phức vô cùng.




      Nếu như sau này họ bị cao thủ nào đó bắt, vận dụng khí công sưu hồn đúng là hậu quả khó lường.




      Nếu , cho dù việc có bại lộ họ cũng phải chịu tội đồng lõa.




      "Còn nữa, việc Sở Thiên Ca chết, giờ học viện sợ rằng cũng biết, mấy ngày nay học viện mấy vị trưởng lão của Hình Pháp viện điều tra chuyện này, gọi số thành viên của Quân Tử hội tới hỏi. Cũng may thế lực của Quân Tử hội cũng rất to lớn, đồng thanh rằng sau khi cùng Sở Thiên Ca tiến vào trong Sát Thi sơn mạch mình rời , sau đó thấy xuất trở lại, quan trọng là họ tới chúng ta."




      Trong mắt Hoa Dần Hổ xuất dũng mãnh, có biến hóa trở thành người nắm quyền lực.




      Bốn người còn là đệ tử tạp dịch như năm ngoái, mà là cao thủ cường giả Đoạt Mệnh, nhân vạt gần với địa vị gia chủ trong gia tộc.




      giờ gia tộc bọn họ khuếch trương xây dựng thế lực, kết minh với số thế lực lớn khác trong hoàng triều Thánh Tổ, người khác muốn xuất thủ với gia tộc bọn họ, việc đầu tiên là nghĩ tới thế lực này.




      "Tốt, bây giờ chúng ta thích hợp xuất , cứ im lặng tu luyện là được."


      Dương Kỳ gật đầu:


      "Lần này ta về gia tộc có chiếm được bảo bối, có thể trợ giúp các ngươi tu luyện, phải cố gắng tu luyện khiến cho tu vi tiến bộ hơn nữa. Ngoài ra ta cũng có số kỳ ngộ, có thể dương danh trong đại hội luận võ lần này."




      Dương Kỳ định lấy ra Sinh Mệnh Chi Tuyền.




      Đột nhiên, dừng tay xoay người ra bên ngoài, :


      "Vị sư huynh nào ở bên ngoài tới bái phỏng?"




      Vù vù vù... . .




      Có mấy thanh vang lên, từ bên ngoài truyền vào thanh :


      "Quân Tử hội mời Dương sư đệ ra ngoài chuyện chút."
      Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 155: Gia nhập với chúng ta



      Dương Kỳ định lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền ấy huynh đệ tăng cường tu vi, thế nhưng bên ngoài lại truyền tới thanh , hình như có thành viên của Quân Tử hội tới đây bái kiến. lập tức cất Sinh Mệnh Chi Tuyền, rồi lao ra ngoài, nhảy lên đỉnh tòa tháp.




      đỉnh tòa tháp có ba người đứng từ trước.




      Hai nữ nam, khí thế bất phàm, khí tức cường đại người bọn họa tỏa ra phải đệ tử tinh mà là đệ tử hạch tâm!




      Bởi vì quần áo của bọn họ có thêu chữ “Thiên” màu bạch kim.




      Chữ thiên màu bạch kim này đại biểu cho đệ tử hạch tâm, vô cùng thần thánh, là ước mơ của rất nhiều đệ tử trong học viện, là tượng trưng cho quyền uy.




      Bốn người Lý Hạc nhìn thấy ba người này biến sắc, cung kính cúi đầu :


      "Tham kiến ba vị sư huynh, sư tỷ."




      Đạt tới đệ tử hạch tâm là được học viện coi trọng, dùng nhiều tài nguyên bồi dưỡng, mong bọn họ tấn chức truyền kỳ.




      Chỉ có truyền kỳ mới là lực lượng thực của học viện, đệ tử Truyền Kỳ được gọi là Thánh Đồ.




      Đệ tử hạch tâm có uy vọng rất lớn với người khác, đáng tiếc Dương Kỳ lại chẳng thấy có gì lạ lẫm, đường về nhà giết mấy con ma quỷ Đoạt Mệnh lần 6, lần 7, thậm chí còn gặp mặt tồn tại vô địch như Diêm Ma quỷ đế. Ngoài ra còn kết nghĩa với rất nhiều cao thủ, đối kháng ác ma tử tước, thậm chí hàng phục Băng Phách thần kiếm, bắt "Hàn Ly lão tổ" 9 lần Đoạt Mệnh, biến thành con cờ bố trí trong Già Thiên minh.




      Làm được những việc này, Dương Kỳ chỉ coi trọng nhân vật truyền kỳ, còn những người khác quan tâm.




      Nhìn ba đệ tử hạch tâm này thèm nhúc nhích hỏi: "Quân Tử hội tới đây tìm ta vì việc gì?"




      "To gan, ngươi nhìn thấy chúng ta lại dám hành lễ? Chỉ là tên đệ tử tinh mới tấn chức cường giả Đoạt Mệnh mà thôi, ngươi cho rằng mình là ai? Ở trước mặt đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện có thể kiêu ngạo, nhưng gặp chúng ta cũng dám vô lễ như vậy?"


      nữ đệ tử trong nhóm người kia .




      Nữ đệ tử hạch tâm này mắt hạnh má đào, nhan sắc xuất chúng.




      tay nàng ta có cầm thanh trường kiếm màu xanh lục, vỏ kiếm biết được chế tạo từ loại da ma thú nào, đó có khảm rất nhiều bảo thạch, vô cùng hoa lệ, có chân khí cường đại ba động.




      vỏ kiếm lóe ra sắc bén, thỉnh thoảng có luồng kiếm khí thoát ra ngoài khiến cho người khác sởn tóc gáy.




      Nàng này dường như muốn ra đòn phủ đầu, cảnh cáo Dương Kỳ chút, luồng kiếm khí đột nhiên từ chuôi kiếm xông ra, giống như con rắn bạc xoay quanh Dương Kỳ, nó định xén lấy mấy sợi tóc của Dương Kỳ để cảnh cáo.




      Mặc dù ở trong học viện tinh nghiêm cấm xuất thủ, nhưng quy định vẫn chỉ do người định, thân là đệ tử hạch tâm, chỉ cần giết người hoặc đánh người khác trọng thương, thỉnh thoảng xuất thủ chút vẫn được.




      Dương Kỳ thấy kiếm quang kéo tới, nghĩ ngợi mà kẹp hai ngón tay lại, kẹp lấy đạo kiếm khí như con rắn bạc kia, mặc cho nó vặn vẹo, liều mạng giãy dụa nhưng cũng thoát nổi.




      Sau đó, ngón tay của xuất ngọn lửa, kiếm khí nóng rực đốt con rắn bạc kia thành tro tàn.




      "Vị sư tử này, kiếm khí của ngươi còn thiếu chút hỏa hầu, chưa đả thương được ta đâu."


      Dương Kỳ vỗ vỗ tay:


      "Được rồi, thời gian của ta rất eo hẹp, nếu có chuyện gì ta còn phải về tu luyện, sư tỷ có chuyện gì nhanh chút, nếu ta hạ lệnh tiễn khách."




      "A?"




      Nữ đệ tử hạch tâm kia ánh mắt sáng lên, ngờ kiếm khí của mình lại bị đối phương tiêu diệt, tuy rằng nàng ta chỉ dùng chút lực lượng, thế nhưng nàng ta là đệ tử hạch tâm Đoạt Mệnh lần 5 đỉnh phong, trong khi Dương Kỳ chỉ mới tấn chức cường giả Đoạt Mệnh.




      Đối với tin tức của Dương Kỳ, Quân Tử hội điều tra rất ràng, mấy tháng trước mới tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, cho dù có lợi hại hơn nữa cũng thể đấu lại với nhân vật cường giả Đoạt Mệnh lần 5.




      Mặc dù trong trăm ngàn vạn năm qua của học viện Thiên Vị cũng xuất số tuyệt thế thiên tài, mới tấn chức đoạt mệnh có thể chém giết tứ phương, ví dụ như "Thái tử" và nhiều vị tiền bối khác. Tuy nhiên Quân Tử hội điều tra thấy khi Dương Kỳ tấn chức đệ tử tinh có gì khác biệt.




      Nhiều trưởng lão trong Thánh Học đường cũng cho rằng tấn chức có gì đặc biệt.




      Thế nhưng giờ tình hình có chút khác biệt so với tin tức điều tra.




      "Ta đúng là coi thường ngươi rồi, nhưng mà đạo kiếm khí vừa rồi ta chỉ muốn thử tu vi của ngươi mà thôi. kiếm này mới là thực lực của ta, ta muốn xem ngươi có thể tiếp được hay .”


      Nữ đệ tử mắt hạnh má đào này định rút kiếm.




      "Đào sư muội, chậm , nơi này là học viện tinh , chúng ta nên xuất thủ, Thái Tử hội theo dõi chúng ta, nếu chúng ta gây chuyện tốt, họ truyền ra ngoài, gây tổn hại tới danh tiếng của, Quân Tử hội."


      Nam đệ tử hạch tâm đứng đầu ngăn cản nữ đệ tử này rút kiếm.




      "Ta là Tố Viên Côn."


      Nam đệ tử này nhìn về phía Dương Kỳ :


      "Lần này tới đây tìm ngươi là muốn mời ngươi gia nhập Quân Tử hội mà thôi, cần phải ... giương cung bạt kiếm như vậy."








      "Phi Thiên Chiến Vương Viên Côn?"


      Lý Hạc run rẩy toàn thân, dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn :


      "Sáu mươi năm trước, chính là đệ tử thiên tài, người kiếm giết lâm hải thất ác trong Đông bắc hải lâm?"




      "Chính là ta."


      Viên Côn gật đầu.




      "Huynh đệ, lâm hải thất ác là bảy ác nhân sáu mươi năm trước chiếm giữ đông bắc lâm hải, tu luyện tà môn khí công, chuyên giết người luyện hồn, việc ác gì làm, mỗi người đều có tu vi Đoạt Mệnh lần 5 trở nên, ngưng tụ thành xá lợi chân khí tà môn, hơn nữa còn chiếm được quyển bí kíp tà môn thượng cổ, đó là Vạn Ác thư tàn quyển (bản thiếu)."




      Lý Hạc hướng về Dương Kỳ giải thích:


      "Sau đó 7 người kia bị giết trong đêm, người làm chuyện này chính là vị sư huynh này, trận thành danh, hơn nữa lúc đó vị sư huynh này chỉ là đệ tử tinh , chứ phải đệ tử hạch tâm."








      " cách khác, có tu vi Đoạt Mệnh lần 4 giết 7 người có tu vi Đoạt Mệnh lần 5 trở lên? chỉ vượt cấp khiêu chiến mà còn lấy địch bảy?"


      Dương Kỳ gật đầu, biết người trước mắt này thể khinh thường.




      Kỳ thực, đệ tử của học viện Thiên Vị ai bình thường.




      "Dương Kỳ, xem ra ngươi cũng tàng thực lực."


      Viên Côn nhìn thấy tên tuổi của mình khiến cho người khác kinh sợ hết sức hài lòng, gật đầu:


      "Lúc ngươi mới tấn chức đệ tử tinh đánh bại Cốc Phần Tiên, tuy rằng thi triển Phần Tiên Đồ, nhưng cũng bình thường. Ta biết, năm người các ngươi khẳng định có số kỳ ngộ, bằng thể trong vòng 1 năm từ đệ tử tinh tấn chức thành đệ tử tinh . Các ngươi mà gia nhập Quân Tử hội thực là đáng tiếc, hơn nữa Thái Tử hội có địch ý với các ngươi, lấy thực lực của các ngươi khó mà chống lại, nếu gia nhập Quân Tử hội chúng ta các ngươi có thể bảo đảm cả đời bình an."




      "Đa tạ, hảo ý này chúng ta tâm lĩnh, nhưng mà Dương Kỳ ta có quy định đó là thích bị ràng buộc."


      Dương Kỳ lạnh lùng :


      "Gia nhập Quân Tử hội mang tới rất nhiều chuyện phiền phức, ta thích an tâm tu luyện, tự do tự tại, mấy vị trở về ."




      "Cái gì?"




      Nữ đệ tử hạch tâm kia đúng là bất ngờ khi thấy Dương Kỳ cự tuyệt thẳng từng như vậy, chẳng lưu lại cho ai thể diện.




      "Hôm nay Viên sư huynh tự mình đến mời các ngươi, các ngươi lại dám cự tuyệt như vậy? Các ngươi có biết Viên sư huynh có thân phận gì ? Chúng ta có thân phận gì ?"




      "Thân phận gì đối với ta quan trọng, mọi người đều là đệ tử của học viện Thiên Vị mà thôi."


      Dương Kỳ :


      "Học viện quy định đệ tử phải gia nhập tổ chức, huống chi học viện còn khuyên đệ tử nên kết bè kéo cánh."




      "Năm người các ngươi tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh dễ dàng, ta cho ngươi các ngươi thời gian để suy nghĩ."


      Viên Côn sắc mặt tái xanh, thân phận của bình thường, chính là nhân vật lợi hại trong Quân Tử hội, là tầng lớp cấp cao, lần này tự mình đến đây chính là vì muốn chiêu nạp năm người này vào Quân Tử hội, tăng cường thực lực.




      Năm đệ tử tinh cảnh giới Đoạt Mệnh, phải chuyện đùa.




      tại toàn bộ cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh đều gia nhập tổ chức, cho dù số đệ tử Khí Tông tiềm lực lớn cũng bị các thế lực khác nhau lôi kéo.




      nhân vật quật khởi như Dương Kỳ mà gia nhập tổ chức nào đúng là hiếm thấy.




      Năm người người này lại có cừu oán với Thái Tử hội, gia nhập Quân Tử hội là chuyện đương nhiên, nhưng ngờ thủ lĩnh của năm người này là Dương Kỳ lại thẳng thắn cự tuyệt.




      Nhất thời, Viên Côn có cảm giác mặt mình bị tát cái, nếu bị truyền ra ngoài khiến rất nhiều đệ tử hạch tâm nghị luận, mỉm cười chế giễu.




      Cho nên, vẫn cho 5 người này cơ hội.




      "Ta tuyệt gia nhập bất cứ thế lực nào."


      Dương Kỳ như đinh đóng cột:


      "Các ngươi trở về , chúng ta phải bắt đầu tu luyện chuẩn bị cho đại hội luận võ sắp tới."




      "Tốt, rất tốt!"


      Viên Côn dường như sắp chịu nổi, sắc mặt xám ngắt:


      "Các ngươi rất được đấy, lại dám cự tuyệt bản tọa như vậy, các ngươi muốn sống nữa sao? Các ngươi muốn tham gia đại hội luận võ, tới lúc đó các ngươi có tin bản thân mình chết hay ?"




      Đây là uy hiếp trắng trợn.




      "Thế nào? Ta gia nhập Quân Tử hội chết sao?"


      Dương Kỳ lạnh lùng nhìn :


      "Ta cũng muốn nhìn xem Quân Tử hội giết ta bằng các nào, các ngươi hình như chưa bá đạo bằng Thái Tử hội phải."




      "Bây giờ ta cho ngươi môn cơ hội gia nhập Quân Tử hội, đem toàn bộ kỳ ngộ mà các ngươi có được cống hiến cho chúng ta Quân Tử hội. Bằng các ngươi chết cũng bị bị lột da."


      Nữ tử kia nổi giận .




      "Ta muốn xem thế nào là chết cũng bị lột da."




      Ánh mắt Dương Kỳ lóe lên, tiến vào trong tòa tháp của mình, luồng ánh sáng xuất , hợp thành khí trận, ngăn ba người ở ngoài cửa.




      "Sư huynh, chúng ta phá khí trận bắt 5 người này ra ngoài, xem bọn chúng có dám đáp ứng nữa ."


      nữ tử khác dữ tợn .




      "Chậm , còn nhiều thời gian và cơ hội đối phó bọn họ, ta tin năm người này khuất phục."


      Viên Côn sắc mặt trầm cười:


      " bao lâu sau, 5 người này quỳ xin gia nhập Quân Tử hội chúng ta, đem toàn bộ kỳ ngộ của mình dâng lên. Năm người này tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh nhanh như vậy, chắc chắn kỳ ngộ của chúng bình thường. Nếu gia nhập Quân Tử hội, chúng ta có thể danh chính ngôn thuận bảo họ cống hiến kỳ ngộ, nếu gia nhập... vậy bọn họ đẹp mặt rồi!"
      Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 156: Các thế lực



      "Huynh đệ, huynh vừa mới đối chọi với cao thủ đỉnh cấp của Quân Tử hội đấy, Viên Côn phải là người lương thiện gì, năm đó giết lâm hải thất ác, chiếm được bản thiếu của Vạn Ác Kinh, trong đó ghi chép lại khí công vô thượng của ác đạo, mặc dù kinh văn kia sau đó giao cho học viện , nhưng làm gì có ai dám khẳng định là xem."




      "Đúng vậy, chúng ta địch nhân là Thái Tử hội, bây giờ lại thêm Quân Tử hội, tương lai khó sống đấy?"




      " gia nhập Quân Tử mới chính là con đường đúng đắn."




      Lý Hạc thấy ba huynh đệ của mình lo lắng, khỏi trầm tư, sau đó tinh tế :




      "Nếu như hôm nay gia nhập Quân Tử hội, hậu hoạn vô cùng."




      "Tại sao lại hậu hoạn vô cùng?"




      Lương Đông nhịn được hỏi.




      "Rất rò ràng, năm trước chúng ta mới chỉ là đệ tử tạp dịch, giờ tu vi tăng mạnh đồng thời tấn chức cường giả Đoạt Mệnh, chắc chắn ai cũng nghĩ chúng ta chiếm được kỳ ngộ, hơn nữa kỳ ngộ còn bình thường. Bọn họ bảo chúng ta gia nhập Quân Tử hội, sau đó bảo chúng ta đem kỳ ngộ cống hiến cho tổ chức, lúc đó chúng ta làm sao? Tiến thoái đều khó khăn cả."




      Lý Hạc nhìn Dương Kỳ :




      "Huynh lo lắng chuyện này đúng ?"




      "Đúng vậy, Quân Tử hội phải thế lực tốt. để tránh lằng nhằng với bọn họ, cách trực tiếp nhất là cự tuyệt đối phương, cho dù thực lực của họ có lớn, ta nghĩ họ cũng dám gây bất lợi với chúng ta ngay trong học viện đâu."




      Dương Kỳ cười lạnh:




      "Ta muốn nhìn xem các thế lực trong học viện này cậy mạnh đoạt kỳ ngộ của chúng ta như thế nào, chẳng nhẽ họ còn hung ác hơn cả Thái Tử hội."




      " cũng phải lại, Quân Tử hội lần này bị mất thể diện, họ từ bỏ ý đồ, bằng mấy trăm vạn đệ tử trong học viện cười họ thối mũi, sau này mời đệ tử gia nhập cũng hết sức khó khăn, cho nên họ nhất định phải lập uy với chúng ta. Khoảng thời gian này chúng ta phải cẩn thận chút."




      Lương Đông .




      " sao, họ hành phải cẩn thận cho nên chỉ chờ lúc chúng ta ra ngoài, sau đó lăng nhục phen hoặc là thông qua các loại thủ đoạn đả kích gia tộc sau lưng chúng ta, buộc chúng ta phải thần phục."




      Dương Kỳ gật đầu:




      "Việc này ta có đối sách, mấy hôm nữa tới đại hội luận võ, các người đều phải ở trong học viện tinh tu luyện, ta giờ giúp các ngươi tăng cường tu vi lần nữa."




      Dương Kỳ vung tay, bốn luồng sáng tiến vào thân thể bốn huynh đệ của mình, dọc theo kinh mạch thẩm thấu tới đan điền khí hải.




      Nhất thời, bốn người cảm thấy sinh mệnh bổn nguyên chấn động mãnh liệt, giống như sắp phá thể ra ngoài.




      "Huynh đệ, đây là linh dược gì mà bá đạo như vậy."




      " cần biết nhiều như vậy, sau khi luyện hóa xong các ngươi có thể tiến hành trùng kích Đoạt Mệnh lần 2, thậm chí Đoạt Mệnh lần 3, thực lực càng mạnh học viện càng coi trọng. Bọn họ muốn hạ thủ đối phó chúng ta cũng phải xem sắc mặt của số trưởng lão."




      Dương Kỳ đem chuyện mình gặp lại cho các huynh đệ của mình, cho tới ban đêm mới rời khỏi phòng, lặng lẽ di chuyển vào trong Thiên Mạch sơn. muốn xem Bách Hoa thánh nữ và của mình tu luyện tới mức nào rồi?




      Bảy đại kiếm chiêu kia truyền cho huynh đệ của mình, bởi vì bọn họ tại có khả năng tu luyện thành công, ngược lại còn tổn hai tinh lực tu luyện, tốt nhất là tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn tới mức tinh thuần, sau đó tu luyện tới Đoạt Mệnh lần 5, ngưng tụ thành xá lợi chân khí, sau đó mới tu luyện 7 chiêu kiếm thuật này.




      Hàn Dạ. Phi Tinh. Tùy Phong...




      Bảy chiêu kiếm thuật này chính là sát chiêu, bác đại tinh thâm.




      Dương Kỳ thực lực tăng mạnh, cần dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình cũng có thể chiến đấu với cường giả Đoạt Mệnh lần 9. tại rất muốn xem và Bách Hoa thánh nữ đạt tới trình độ nào rồi.




      dùng tốc độ cực nhanh, chỉ sau lát vượt qua rất nhiều tháp, thần miếu, các loại học viện, tới Thiên Mạch sơn.




      Vừa tiến vào trong núi, cảm nhận thấy ở trong lòng đất có vô số thủy nhũ dâng lên, huyệt Dũng Tuyền dưới bàn chân của nóng rực, giống như muốn dung hòa với thủy nhũ (nước sữa) của mặt đất.




      kìm được lập tức vận chuyển chân khí, luồng chân khí từ huyệt Dũng Tuyền trực tiếp xuyên vào lòng đất, thủy nhũ tinh hoa cuồn cuộn thông qua chân khí tiến vào trong cơ thể, cảm giác thoải mái ập tới, chân khí gia tăng ít.




      Qua chân khí, phát ở dưới Thiên Mạch sơn dường như có vùng biển toàn bộ đều là thủy nhũ tinh hoa, rất nồng đậm, có khả năng tẩm bổ vạn vật.




      Nhưng mà cái biển thủy nhũ này bị người ta phong tỏa, lan tỏa ra phía ngoài.




      Nếu đem so sánh con suối đảo Đào Hoa và vùng biển dưới Thiên Mạch sơn khác gì đem con kiến so sánh với con cự thú.




      Học viện Thiên VỊ dù sao cũng là môn phái đứng đầu đại lục Phong Nhiêu.




      "Đệ tử hạch tâm có thể ở trong sơn mạch tự chọn ngọn núi, hóa ra học viện muốn họ hấp thu biển thủy nhũ bên dưới tiến hành tu luyện, nếu so với tộc độ của Vương Đạo Khí Trận đúng là nhanh hơn rất nhiều. Nhưng mà, ở đây chỉ có cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5 mới có thể tiến vào và chỉ có thể tu luyện ở ngọn núi của mình. Nếu dựa vào khả năng đặc biệt của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, bản thân ta cũng cách nào hấp thu được thủy nhũ bên dưới."




      Dương Kỳ liếm liếm môi, nhìn vô số ngọn núi trong sơn mạch, biết mỗi ngọn núi có con suối thủy nhũ bên tong.




      Đương nhiên, con suối này cũng có loại lớn , tương đương với việc thủy nhũ nhiều hay ít, chúng được phân ột số đệ tử hạch tâm và trưởng lão tu luyện.




      Ờ phía xa, có số ngọn núi vô cùng bao la hùng vĩ, hiển nhiên là dành ột số đệ tử hạch tâm vô cùng đặc biệt, được học viện coi trọng tu luyện.




      Rất có khả năng, đây là những đệ tử hạch tâm thành công Đoạt Mệnh lần 9, có hi vọng tấn chức tới cảnh giới Truyền Kỳ.




      Dương Kỳ vừa quan sát thế phong thủy của Thiên Mạch sơn, vừa về phía Bách Hoa phong.




      Lần trước tiến vào đây do tu vi còn nông cạn nên phát ra điều gì đặc biệt, giờ tu vi khác trước, phong cảnh trong mắt cũng khác .




      Mỗi ngọn ngọn núi ở đây giống như khóm hoa, tạo thành bức tranh vẽ, con đường trong này giống như đường kinh mạch.




      Biển địa nhũ linh khí ở sâu trong lòng đất kia giống như đan điền khí hải của con người.




      Toàn bộ Thiên Mạch sơn giống như người khổng lồ ngủ đông, vừa ngủ vừa tu luyện khí công, khi nó tỉnh lại có thể khiến cho hư khiếp sợ, xưng bá đại lục.




      Thậm chí, Dương Kỳ còn loáng thoáng nhận ra dấu vết võ học qua các thế núi.




      "Lẽ nào, trong Thiên Mạch sơn này có chứa võ học, thế núi, thế nước chính là bí mật của bộ võ học này?"




      Dương Kỳ thầm khiếp sợ, nhưng cũng chỉ biết được tới đó, có suy nghĩ tiếp cũng chẳng nghĩ ra cái gì.




      Trong lúc trầm tư, đột nhiên dưới chân truyền tới luồng chân khí.




      Luồng chân khí này rất nghịch thiên, khiến cho biển địa nhũ linh khí dưới lòng đất dâng lên sóng lớn ngập trời, giống như ngọn núi lớn, ngôi sao lao xuống biển, đâm nát mặt đất, khiến cho sóng thần dâng trào.




      Trong lúc Dương Kỳ dùng chân khí thẩm thấu vào trong biển địa nhũ linh khí, ở ngọn núi xa xa có lực hút điên cuồng hút nhũ tinh hoa, giống như cái vòi rồng biển, trong giây lát nó hút được ngàn vạn đon vị thủy nhũ tinh hoa.




      Ngọn núi kia bây giờ khác gì cái lỗ đen có lực hút vô tận.




      Gió, thổi qua Thiên Mạch sơn mang theo khí tức cường đại, điều này kinh động vô số người có tu vi cao cường, khiến cho bọn họ biết chuyện gì xảy ra.




      Dương Kỳ ngẩng đầu nhìn thấy khá nhiều cao thủ bay lên trung, nhìn ngọn núi xảy ra dị tượng.




      Ngọn núi kia bao phủ trong tầng mây, nhưng Dương Kỳ lại nhận ra, đó chính là Bách Hoa phong.




      Bách Hoa phong xuất cảnh tượng kinh thiên động địa.




      " ổn, tại sao có thể như vậy? Khí thế kia quá cường đại, chẳng lẽ Bách Hoa phong xuất tuyệt thế cường giả, muốn bắt Bách Hoa thánh nữ và ?"




      Dương Kỳ cũng bay lên trời nhìn cho rò.




      số cao thủ ở xung quanh cũng khiếp sợ:




      "Mạch đất chấn động, nguyên khí cuồng bạo, tượng thiên văn tán loạn, đây là dấu hiệu có người muốn tấn chức truyền kỳ? Là Bách Hoa thánh nữ bế quan thành công tiến vào cảnh giới Truyền Kỳ vô thượng."




      "Cái gì? Bách Hoa thánh nữ tấn chức truyền kỳ?"




      Dương Kỳ chưa bao giờ chứng kiến người nào tấn chức truyền kỳ, cho nên khi thấy động tĩnh như vậy có phần hoảng sợ, lúc này trong lòng vui mừng vô cùng:




      "Bách Hoa thánh nữ tấn chức truyền kỳ, lại là đệ tử duy nhất của người, từ nay về sau còn ai dám coi thường nữa. Bách Hoa thánh nữ rất lợi hại, giờ mới có 40 tuổi mà bước chân vào cảnh giới Truyền Kỳ, đây là cái khái niệm gì? Ờ thành Yến Đô, 40 tuổi mà bước chân vào khí công tầng 7 cảnh giới Tượng Khí là người nổi bật rồi."




      Dương Kỳ dừng chân nhìn ngọn núi Bách Hoa, lúc này núi sấm sét nổ vang, thiên địa nguyên khí hoàn toàn cuồng bạo, vô số ngọn gió sắc bén bắn phá Thiên Mạch sơn, vô số ma đầu xuất , có số ma đầu từ bầu trời phủ xuống, vô số tiếng chuông vang lên.




      "Tấn chức truyền kỳ, dẫn động thiên địa, ma đầu đố kị, thiên ma phủ xuống!"




      Dương Kỳ biết, đây là thiên ma, chúng muốn quấy rối Bách Hoa thánh nữ, để cho nàng ta trờ thành truyền kỳ.




      Thiên ma xuất bầu trời có hình thù kỳ quái, giống như bạch tuộc, vừa mới xuất thủ khí tức bao phủ mặt đất, có con giống như u linh, vô thanh vô tức chui vào trong ngọn núi, lại có rất nhiều ma đầu hình người mặt xanh nanh vàng, khí công cường đại, muốn đánh đổ ngọn núi.




      bầu trời sấm sét chi chít, khủng bố tới tột đỉnh, cho dù Dương Kỳ đứng xa cùng bị vô số luồng sét này làm cho tóc gáy dựng lên, vô số tia sét ngưng tụ thành hình người.




      Thậm chí, Dương Kỳ còn thấy trong những luồng sét kia xuất cung điện đè xuống ngọn núi Bách Hoa, muốn nghiền ngọn núi thành bụi phấn, thanh thế mãnh liệt giống ngàn vạn cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh đồng thời tự bạo, đáng sợ, khủng bố vô cùng.




      Các loại kiếp số đều xuất , nước, lửa, gió, sát khí vô biên, thậm chí aian còn vỡ nát, đây là đại kiếp nạn của cảnh giới Truyền Kỳ.




      Người tấn chức truyền kỳ còn là nhân loại, mà là bán tiên! Họ bắt đầu tìm hiểu pháp tắc thiên địa, quỳ tích hư , cho nên bị thiên địa đố kỵ, kiếp số đương nhiên mạnh hon gấp trăm lần người tấn chức cường giả Đoạt Mệnh.




      Người độ kiếp thành công có khí công cực kỳ cường đại, ý chí vô cùng cứng rắn, chỉ có chiến thắng ma đầu, hàng phục đại kiếp nạn mới có thể tấn chức, nếu chết toàn thây.
      Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :