Chương 147: Khổ luyện kiếm thuật lần chiến đấu cứu viện kết thúc cách oanh oanh liệt liệt. 15 người đảo Đào Hoa kết nghĩa kim lan, cùng sinh cùng tử. Dương Kỳ cảm thấy vô cùng mỹ mãn, cảm thấy việc kết nghĩa bốn biển, tăng cường bằng hữu phải là chuyện gì xấu. Đại hội luận võ phải chỉ bó hẹp trong phạm vi bốn đại học viện, mà còn mời rất nhiều cao thủ của danh môn chính phái đến xem lễ, có thể là đại hội lớn đại lục. Ngay cả chúa tể của đại lục là Thánh Tổ hoàng triều cũng phái người tới quan chiến, thậm chí có số hoàng tử trong hoàng triều muốn chứng minh bản thân mà thể khí công, đánh bại đối thủ, nhận lấy vinh quang và uy tín. Đây là đại hội mà các đại môn phái thể thực lực của mình. Đại hội chính là nơi kiểm nghiệm rất nhiều tinh thiên tài trong học viện, cũng đại biểu cho tiền đồ phát triển của họ sau này. Thậm chí, nếu đám thiên tài cao thủ của các học viện Chân Long, Nhật Nguyệt, Hải Thần đánh bại đám cao thủ của học viện Thiên Vị, vậy học viện Thiên Vị mất cái danh hiệu đệ nhất. Đây là chuyện mà chẳng trưởng lão, đại trưởng lão, thái thượng trưởng lão, chí tôn thái thượng trưởng lão... tha thứ được. Dương Kỳ sớm nhận thấy bầu khí khẩn trương trong học viện, có nhiều chuyện được tiến hành khách gióng trống khua chiêng, có rất nhiều cao thủ tiến hành tiềm tu, bao gồm cả Dương Tố Tố và Bách Hoa thánh nữ cũng bế bế quan. " bế quan, nếu mình đem Sinh Mệnh Chi Tuyền cho giúp cho tu vi của người tăng mạnh, Bách Hoa thánh nữ xuất quan kinh sợ cho xem." Bách hoa thánh nếu như tấn chức truyền kỳ, vậy thực lực chỉ ngang với Dương Kỳ mà thôi, thậm chí nếu Dương Kỳ toàn lực thi triển chiếm cứ thượng phong. Nhưng mà, nếu thực Bách Hoa thánh nữ thể tấn chức truyền kỳ, Dương Kỳ cũng đem Sinh Mệnh Chi Tuyền cho nàng qua vượt ải, bởi vì ... còn phải dùng, hơn nữa tấn chức truyền kỳ cần số lượng nguyên khí cực lớn, Sinh Mệnh Chi Tuyền cách nào bù đắp đủ được. Đồng thời nếu quá nhiều người biết có Sinh Mệnh Chi Tuyền, Thái Tử hội kiểu gì cũng biết chính là người ra tay cướp đoạt, Thái tử chắc chắn nổi giận, đến lúc đó phiền phức ngừng. Bách Hoa thánh nữ tuy rằng mạnh mẽ, nhưng so với Thái tử vẫn kém rất nhiều. Theo như đồn đại, Thái tử chẳng những là truyền kỳ mà còn là nhân vật tuyệt đỉnh trong truyền kỳ, thậm chí vượt rất xa Phong Vân nhị tổ, bằng Phong Vân nhị tổ cũng nể mặt Bách Hoa thánh nữ như vậy. Dương Kỳ mình đứng đảo Đào Hoa, tính chuyện rời , mà ngắm nhìn những cây hoa đào, thưởng thức phong cảnh. Đây là hòn đảo vô danh, cây đào đảo này là loại dị chủng, phải cây đào bình thường. Hoa đào vô cùng đẹp, màu sắc hoa mỹ, hương thơm lan tỏa khắp nơi, hơn nữa cây nào cây đấy rất to, gỗ màu xanh lục, đặc biệt vô cùng. Dương Kỳ dùng kiếm khí cắt cành đào xuống, nơi bị cắt của cây đào chảy ra loại dịch thể thơm, ngọt, chúng là loại linh dược cực tốt. Đảo này lớn, cây đào mọc ở nơi đây phải do tự nhiên mà có lẽ do loại lực lượng nào đó. Lúc Dương Kỳ hạ xuống, đảo có bóng người, cũng động phủ của người tu luyện. Điều này cũng có gì kỳ quái, ở biển rộng có vô số đảo chi chít như sao trời, dấu vết con người rất hiếm. Phía dưới hòn đảo này dường như thông với biển cả, vì vậy có nhiều cao thủ khí công chiếm đảo, biến chúng thành vườn thuốc trồng các loại linh dược. Rừng đào này có lẽ trước đây cũng là nơi cao thủ nào đó để lại. Dương Kỳ cũng nghe Quân Thiên Cừu , Đông hải càng gần Ác Ma đảo phong cảnh càng đẹp, nhưng mà mấy trăm năm nay, tà khí nơi đây càng lúc càng nhiều, rất nhiều cao thủ khí công vì tránh né tai hoạ đều bỏ , cho nên có khá nhiều đảo hoang phế. Rất hiển nhiên cái đảo này cũng là trong số đó. Dương Kỳ bay lên quan sát hòn đảo, thấy hòn đảo này rộng chừng 10 dặm, có hình trăng khuyết, nằm giữa biển xanh, trong rừng đào chỉ có chim chóc bay nhảy, hiển nhiên có ma thú nguy hiểm nào. Nơi nào có ma thú nguy hiểm, nơi đó chim chóc dám tới gần. Dương Kỳ khí dùng khí công bao phủ cả hòn đảo, tình hình trong đảo thế nào đều nắm . nhận thấy ở giữa đảo dường như là nơi khởi đầu của con suối, linh khí thoang thoảng từ trong con suối tán phát ra xung quanh. "A, hóa ra hòn đảo này có dòng suối linh mạch, thảo nào mà nó có nhiều cây đào dị chủng tới như vậy, nhựa của những cây đào này ngọt thơm, hiệu quả còn hơn xa Tụ Khí đan trong việc tu luyện khí công, nhưng lại có tác dụng đối với cường giả Đoạt Mệnh." Dương Kỳ sở dĩ trở về học viện Thiên Vị, là vì muốn ở hòn đảo này tập luyện "Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn" và "Bất Bại Vương Quyền" . biết đại hội luận võ của bốn đại học viện thể thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, ở đó có bao nhiêu cao nhân? Có bao nhiêu người thông thiên văn dưới rành địa lý, thậm chí có cường giả có thể suy tính ra quá khứ, tương lai? khi thi triển đưa mình vào nơi đầu sóng ngọn gió, có nhiều kẻ đạo mạo tự biến mình thành Diêm Ma quỷ đế, cướp đoạt khí công của , dồn vào chỗ chết. Cho nên Dương Kỳ quyết định đem chân khí của Thần Tượng Trấn Ngục Kình chuyển hóa thành kiếm khí của kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, tu luyện bộ kiếm thuật này tới trình độ chưa từng có. Bằng vào bộ kiếm thuật này, có thể đánh bại bất cứ thiên tài nào, bởi nó giống như mặt trời chói chang. hạ mình xuống vị trí trung ương của đảo Đào Hoa, quả nhiên nhận ra đây chính là dòng suối tỏa ra linh khí nhàn nhạt, linh khí này khiến cho xung quanh vô cùng trong lành thanh mát. Tính ra đầu nguồn của con suối chỉ bằng cái bát , nhưng mà xung quanh lại là cái hồ sâu vô cùng, sóng xanh lăn tăn, căn bản thể nhìn thấy đáy, giống như nó thông với đáy biển. Dương Kỳ cũng thèm để ý nhiều, ngồi xuống gần con suối này, khí công tỏa ra bao phủ toàn bộ đảo , nếu như có người hoặc thú nào đó nhìn trộm, lập tức phát . "Tìm hiểu hoàn toàn kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, với chân khí của mình, uy lực của bộ kiếm thuật này phải chuyện đùa." Dương Kỳ biết, tuy rằng kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn là vương cấp khí công, thế nhưng bản chất nó gần với hoàng cấp. Năm đó người sáng lập ra bộ khí công này, ngang dọc bát hoang, phá núi dời biển, kiếm khí ngưng tụ tinh hoa của mặt trời chói chang, khi thi triển giống như 10 mặt trời cùng mọc, đánh đâu thắng đó, gì cản nổi, cương liệt uy mãnh. có được phương pháp tu luyện của bộ khí công này từ học viện Thiên Vị, nhưng chưa có thời gian tìm hiểu kỹ, quyết định hôm nay phải lĩnh ngộ nó tốt. Mặt trời chói chang chiếu xuống, trong lúc vận công, đỉnh đầu cũng ra mặt trời, lớn dung nhập vào nhau, khiến cho toàn bộ đảo Đào Hoa ngập tràn trong ánh sáng vàng. Nhìn từ đàng xa, hòn đảo này khác gì hòn đảo cháy. Dương Kỳ lần nữa vận chuyển đem kiếm khí của kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn biến thành vòng xoáy, tập trung toàn bộ ánh sáng vào đó. Vòng xoáy màu vàng liên tục hấp thu tinh hoa của mặt trời chói chang, chỉ thấy tia sáng của mặt trời trong vòng 10 dặm đều bị vòng xoáy hút vào, thậm chí chín tầng trời còn ngưng tụ vô số tinh hoa, thu hút chân hỏa của mặt trời từ từ xà xuống. Chân hỏa của mặt trời ngưng tụ thành những con rắn lửa. Kiếm khí vòng xoáy của Dương Kỳ tạo thành cái hố đen, hút vào bộ ánh sáng của đảo Đào Hoa vào bên trong, khiến cho gian xung quanh đen kịt, số ma thú ở bên ngoài thấy vậy lặn xuống biển sâu, sợ bị vạ lây chết uổng. Dưới lực hút của , linh khí trong dòng suối đảo tuôn ra, dung nhập vào trong kiếm khí, trung hòa cương khí nóng bỏng. Dương Kỳ giờ đem kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn tập luyện tới trình độ “cảm ứng tinh thần”. Loại cảnh giới này chính là tiêu chí của người sáng lập ra bộ kiếm thuật này, cảm ứng được tinh thần của mặt trời, liên kết với nguyên thần của bản thân, tùy ý vận dụng lực lượng của mặt trời. Cho dù là ban đêm, khí kiếm khí được sử dụng, chân hỏa của mặt trời ở bên ngoài vũ trụ cũng có thể xà xuống, phá rách màn đêm. Thậm chí, nếu như tu luyện đạt tới cảnh giới cao nhất có thể ở trong đêm tối, vén mây nhìn thấy mặt trời, có thể khiến ột vùng đất sáng như ban ngày. từng có cao thủ tu luyện bộ kiếm thuật này tới cực hạn, vén mây nhìn thấy mặt trời, có thể dùng dùng bản thân làm trung tâm, trong phạm vi ngàn dặm liên tiếp mấy tháng có ban đêm. Đương nhiên, chỉ có cảnh giới truyền kỳ mới có thực lực như vậy, việc này có liên quan tới biến ảo vô cùng huyền bí của gian pháp tắc. Dương Kỳ vận chuyển kiếm thuật để cảm ứng tinh thần, cảm thấy chân khí mình tiêu hao cực lớn, chúng dung nhập vào trong kiếm khí, biến kiếm khí thành vòng xoáy mãnh liệt. tiếng chấn động, kiếm khí phá gào thét vang xa trăm dặm, nó tiến lên bầu trời, tiến vào trong biển mây, xuyên qua những cơn lốc mãnh liệt bên , và vẫn còn tiếp tục di chuyển. Trong vô tận, thần niệm của Dương Kỳ dường như cảm thấy trong nơi cao nhất của bầu trời có cái hỏa cầu vô cùng khồng lồ, trọn đời cháy rừng rực, mênh mông rộng lớn, ai có thể so sánh, thứ này thuộc về thần linh, là mặt trời do các vị thần sáng tạo ra! Mặt trời này còn cả truyền kỳ, cho dù thượng cổ đại thánh, thậm chí cao cấp hơn hàng tỉ lần cũng chỉ là con kiến hôi trước mặt trời. Thần niệm của Dương Kỳ thẩm thấu vào trong kiếm khí, cảm ứng mặt trời chói chang trong hư , biết qua bao lâu linh hồn của bản thân bị mặt trời đồng hóa, ngọn lửa bốc lên từ giữa linh hồn. Kiếm kia khí trở về, mang theo vô số lưu tinh hỏa vũ, hạ xuống đảo Đào Hoa. Đây là trời sinh dị tượng, khí công triệt hoàn toàn dẫn phát chân hỏa của mặt trời. Khi dị tượng này ra, ở trong đảo Đào Hoa dường như có thứ gì đó cảm nhận được kiếm khí cường đại này, hơi biến đổi, dòng nước của con suối trở nên lạnh rất nhiều.
Chương 148: Kỳ duyên Dương Kỳ cuối cùng cũng tu luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn đạt tới cảnh giới "cảm ứng tinh thần", có thể dẫn phát chân hỏa trong hư kết thành kiếm khí. Sau này khi tu vi càng ngày càng tinh thâm, có thể dẫn kiếm thành thần, chú kiếm thông linh, mượn chân hỏa kết thành tòa càn khôn hỏa cung, khi dòng máu trong cơ thể biển thành màu vàng, đạt tới trạng thái cuối cùng, có thể xưng là con của mặt trời. Huyết mạch giờ của Dương Kỳ bắt đầu chuyển thành màu lưu ly tinh thuần, thuộc về huyết mạch của thần nơi thiên đường, còn cao hơn cấp bậc so với dòng máu của mặt trời. Nếu dùng huyết mạch của thần vận dụng kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn luy lực càng khủng khiếp. giờ Dương Kỳ dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình phụ trợ kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, uy lực còn hơn hấp thu Thái Dương bảo thạch nhiều lần. Nghe đồn, mặt trời chói chang trời vốn là do chư thần sáng lập, chư thần sáng tạo thế gian, chư thần là chúa tể tất cả. Những lưu tinh hỏa vũ kia sắp rơi xuống đảo đột nhiên ở trong dòng suối phun ra hàn khí lạnh thấu xương, vô số bông tuyết rơi xuống, ngưng tụ thành lớp băng dày trung, ngăn chặn đám lưu tinh hỏa vũ rơi xuống. đảo hàn khí tràn ngập, giống như có thứ gì nằm dưới đáy đảo bị thứ gì đó kích phát, bảo vệ đảo khỏi bị hủy diệt bởi những ngọn lửa này. Đại Nhật Càn Khôn Kiếm của Dương Kỳ đạt tới cảnh giới cảm ứng tinh thần, kiếm khí kia mênh mông như thiên uy dẫn phát lưu tinh hỏa vũ, mỗi ngọn lửa đều có uy lực xuyên kim phá thạch, nếu thực chúng rơi xuống hòn đảo này, cây đào bốc cháy, đảo biến thành dung nham, bị hủy hoại trong chớp mắt. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Kỳ ở trong học viện Thiên Vị tu luyện. Thanh thế bực này khiến cho vô số người khác chú ý, lực phá hoại khiến cho học viện gặp phải tai ương, lúc đó trở thành đối tượng chú ý của người khác. Tốt nhất là ở nơi đảo người này tu luyện. Dù sao cũng có Sinh Mệnh Chi Tuyền, nguyên khí dư thừa, tu luyện tới mức nào cũng chẳng có chuyện gì. Hơn nữa, bây giờ dường như Dương Kỳ còn có kỳ ngộ! Trong con suối đảo phun ra vô số hàn khí ngưng tụ thành băng vân (mây băng) trung, chống đối đám lưu tinh hỏa vũ, việc này thể xem . Dương Kỳ biết uy lực của lưu tinh hỏa vũ này. Lưu tinh hỏa vũ từ trời hạ xuống mặt băng khiến chúng bốc lên vô số hơi nước, có số lưu tinh hỏa vũ bị bắn ngược ra mặt biển, mỗi ngọn lửa rơi vào biển cả đều làm cả khu chấn động, vô số nước biển bốc hơi. Dương Kỳ đột nhiên gào to tiếng, tất cả lưu tinh hỏa vũ đều tụ lại chỗ, hội tụ thành ngọn lửa dài khoảng 10 trượng, từ cao chém xuống cái, khiến cho tầng băng kia vỡ tan. Sau đó, đạo kiếm khí này thu vào trong đan điền khí hải của , trở thành ngọn lửa được ấp ủ, phiêu phù trong biển chân khí. Tu luyện đạt tới trình độ "cảm ứng tinh thần", tiêu chí điển hình là ngưng tụ thành ngọn lửa mặt trời, ngọn lửa này loại tuy rằng chỉ to bằng hạt đậu, nhưng mà cháy mãi bất diệt, trông như sắp tắt nhưng lại là tinh hoa của mặt trời, có thể nó là linh hồn của mặt trời. "Khu tán vụ khí!" (xua tan hơi nước) Dương Kỳ lần nữa vận chuyển kiếm khí, nhất thời ánh sáng và hỏa vân từ người bắn ra biến thành rất nhiều hỏa quạ lửa, chim lửa, phượng hoàng lửa, ngựa lửa, Hỏa Kỳ Lân, rồng lửa, hổ lựa, thậm chí còn có cả người lửa, cung điện lửa, cây cối lửa... Ngọn lửa này chậm rãi quét qua toàn bộ đảo Đào Hoa. đảo Đào Hoa, toàn bộ sương mù bị xua tan, thời tiết sáng sủa, bầu trời trong veo, ngoài khơi tĩnh lặng. Càng thần kỳ là hao đào đảo này hề bị ảnh hưởng, hoa tươi nở rộ càng nhiều. Đây là biểu cho việc Dương Kỳ vận dụng kiếm khí tới mức lô hỏa thuần thanh, mỗi luồng kiếm khí đều có linh hồn riêng của mình, có thể lựa chọn thuộc tính phá hủy hoặc là nuôi dưỡng. Kiếm khí có linh hồn, đây là cảnh giới tuyệt diệu vô thượng trong kiếm thuật. Mây băng trung cũng bị kiếm khí của Dương Kỳ quét sạch. Đảo lại bình yên như chưa từng xảy ra chuyện gì, hàn khí trong dòng suối kia biến mất, linh khí vẫn tỏa ra êm dịu như cũ, tẩm bổ cho cây đào đảo. "Con suối này có điều cổ quái!" Dương Kỳ quan sát dòng suối này, sau đó nhìn sâu xuống bên dưới, đưa sợi tơ chân khí tiến vào bên trong. Kết quả, sợi tơ chân khí này càng di chuyển càng thấy đáy của con suối rất sâu, giờ chưa nhìn thấy đáy. Hơn nữa, càng xuống sâu nước của con suối càng lạnh, lạnh tới mức thân hình Dương Kỳ ở bên cũng bị đóng băng. Hơn nữa càng xuống sâu đáy của con suối càng rộng, giống như cái hồ lô. Ở bên ngoài con suối chỉ to bằng miệng bát, khi chân khí của Dương Kỳ chui xuống dưới khoảng mấy ngàn trượng, con suối này rộng hơn 10 dặm, còn lớn hơn hòn đảo này. Dòng nước của con suối khác hoàn toàn với nước biển, nước biển có mùi vị của muối, mà nước suối vẫn ngọn, mùi thơm ngát, có tác dụng tẩy rửa thể xác và tinh thần. Càng xuống sâu, con suối cổ quái này càng lớn, có thể là nước suối trong nước biển. Răng rắc răng rắc... . . Sau khi xuống sâu khoảng 4000 ngàn trượng, nước suối bên trong lạnh tới mức kinh người, chân khí của Dương Kỳ bị đông lại, căn bản khó có thể tiến sâu hơn nữa. Dương Kỳ lắc đầu vận dụng Thần Tượng Trấn Ngục Kình, sợi tơ chân khí kia được tăng cường, phá băng thế như chẻ tre, lần nữa xuống sâu, độ sâu giờ là ngàn trượng. Dương Kỳ nhìn thấy dưới đáy con suối này toàn là băng, có thể là huyền băng vạn năm, cứng rắn hơn sắt thép, hàn khí có thể đông cứng mọi loại chân khí, nếu tu luyện thần cấp khí công cách nào đưa sợi tơ chân khí xuống tới đây được. Cho dù là Bách Hoa thánh nữ chín lần đoạt mệnh cũng thể. Vô số lớp băng tích tụ, con suối nhìn như trong suốt, giống như quốc gia bị đóng băng, tĩnh mịch, lạnh lùng, trống trải. Sợi tơ chân khí của Dương Kỳ di chuyển trong đó, mỗi hô hấp đều tốn lượng chân khí lớn. Nhưng do chân khí của quá hùng hậu, nên có xuống sâu thêm nữa cũng được. "Chắc chắn phải có thứ gì đó ngủ đông trong quốc gia băng giá này, nếu khi lưu tinh hỏa vũ rơi xuống, hàn khí trong con suối này thể tự động bay ra chống đối được." Trong khi chân khí của Dương Kỳ di chuyển, đột nhiên có cỗ khí tức hung thần ác sát tập kích chân khí của . "Đó là…!" Trong nháy mắt này, Dương Kỳ phát ra con rồng băng xuất . Con rồng băng này dài đến mấy trăm trượng, di chuyển trong lớp băng như chẳng tốn chút công phu, nó như vô hình, toàn thân màu xanh lam, giống như được loại bảo thạch màu xanh lam đúc thành, miệng phun hàn khí vạn trượng. "Băng Long? con rồng ?" con rồng đương nhiên phải chuyện đùa, rồng là thần vật tuyệt thế chỉ gặp trong truyền thuyết thời thượng cổ, cho dù là cao thủ truyền kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh. Bây giờ dòng họ này chỉ còn loài Giao là mạnh mẽ, chứ chưa thấy xuất rồng. Rồng vào Giao khác nhau hoàn toàn về bản chất Trong quốc gia đóng băng dưới con suối lại có giấu con rồng băng, đây đúng thực là thiên đại kỳ duyên. "! Đây phải là rồng mà chỉ là thanh kiếm, thanh thần kiếm!" Chân khí của Dương Kỳ bị công kích sắp tán loạn, khiến cho phải lập tức bổ sung chân khí, rống to hơn: "Thần tượng trấn ngục, mang tất cả tinh thần, hút nhật nuốt nguyệt." Chân khí toàn thân sôi trào, tấn công mạnh vào trong dòng suối, sợi tơ chân khí như bành trướng biến thành cái vòi voi bằng chân khí to dài. Mà ở đỉnh đầu Dương Kỳ cũng xuất con voi thần, cái vòi của nó to lớn giống như muốn hút toàn bộ bảo bối trong con suối ra ngoài. Ở dưới con suối này, cho dù cường giả đoạt mệnh lần 9 cũng thể đem chân khí tiến vào trong quốc gia đóng băng, đừng tới chuyện hàng phục bảo bối trong đó. Bởi vì trong con suối kia có con rồng băng, tuy nó phải là rồng nhưng lại là thanh thần kiếm. Dương Kỳ phát ra bản thể của con rồng băng là thanh kiếm dài ba thước, có màu xanh lục, giống như được mài rũa từ khối ngọc hoàn chỉnh. Khí tức của nó mạnh mẽ, giống như con cua ác ma trước kia. Con rồng băng kia là do hàn khí của thanh kiếm phát ra, tạo thành hình thể. Thanh thần kiếm này sớm thông linh, uy lực vô song giấu dưới con suối, nó ngừng phát triển giống như tuyệt thế ma tu luyện. " thanh thần kiếm tốt, thanh thần kiếm này quả thực là..." Dương Kỳ cả kinh : "Bảo bối, thực là bảo bối, là pháp bảo. Ta chưa từng gặp thanh thần kiếm nào như thế này, biết do vị cao nhân nào tới đây tu đạo, phong ấn nó dưới con suối, được huyền băng nuôi dưỡng, chưa xuất thế lại bị ta phát . Ta phải cướp nó vào trong tay, có kiếm này trong tay, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của ta mới thực là nước lửa dung hòa, tự nhiên thiên thành, uy lực có thể tiếu ngạo giang hồ." Trong lòng Dương Kỳ bùng nổ khát vọng. Nhưng mà thanh thần kiếm này vô cùng cường đại, lại được giấu trong quốc gia đóng băng, trừ phi là truyền kỳ, bằng chẳng có ai hàng phục được nó. Dương Kỳ tại chỉ có cách dùng chân khí đánh sâu vào trong con suối, tranh đấu với thần kiếm, ý đồ hàng phục nó, sau đó “câu” nó lên . Bởi vì con suối chỉ này bên ngoài quá , cách nào chui xuống dưới được. Nếu như thế này thực lực của bị hạn chế. Cao thủ bình thường cách nào vượt qua lớp băng dày, chứ đừng chỉ là câu thanh thần kiếm kia lên . phải truyền kỳ đừng có mong làm chuyện này. Thanh thần kiếm này phải do tự nhiên tạo nên, mà chắc chắn do tiền bối thời thượng cổ lưu lại, hơn nữa vị tiền bối kia ít nhất phải có tu vi truyền kỳ, nếu có tư cách sử dụng thần kiếm. Thần kiếm có linh, hồn nhiên thiên thành, kiếm linh hóa rồng, ngủ đông trong huyền băng. Cái vòi voi dài của Dương Kỳ tiến sâu vào trong con suối, khi tới quốc gia đóng băng cái vòi này đột nhiên bành trướng, cuốn về phía rồng băng. Con rồng băng do thần kiếm biến thành, mặt ra khinh thường, nó vung trảo liên tục tấn công vào cái vòi voi.
Chương 149: Băng phách thần kiếm Thần kiếm này biến thành rồng băng tung trảo, khiến cho hàn khí tuôn ra ngưng tụ thành bông tuyết gông xiềng, quấn lấy cái vòi chân khí của Dương Kỳ. Cái vòi chân khí của Dương Kỳ đánh tan cái xiềng xích kia. "Nguyên thần hóa thân." Ngay sau đó, số lượng lớn chân khí của Dương Kỳ tiếp tục tuôn vào dòng suối, nhanh chóng lao xuống quốc gia đóng băng kia, ngưng tụ thành đạo chân khí hình người. Đạo chân khí hình người này khác gì bản thân hữu, Thần Tượng Trấn Ngục Kình giao thủ với rồng băng, hoán toàn trấn áp thần kiếm, bắt đầu câu nó từ dưới suối lên. Loại trạng thái này khiến cho chân khí của Dương Kỳ tiêu hao cực lớn, chỉ trong nháy mắt chân khí trong cơ thể tiêu hao nửa. Đồng thời, thần tướng giống như thủ lĩnh kia vẫn được Dương Kỳ dồn chân khí vào trong đó, bảo toàn sức chiến đấu cường đại, nếu nó bị con rồng băng kia đánh tan, dẫn đến thất bại trong gang tấc. Dương Kỳ vung tay lên, giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền từ trong giới chỉ bay ra ngoài rơi vào trong miệng , sau đó dung nhập vào trong kinh mạch, ngay lập tức hóa thành chân khí cuồn cuộn, tiếp tục đại chiến. Ở trong tầng tăng huyền băng dưới con suối, con voi thàn chân khí kia đại tỏa kỳ quang, nó được lượng chân khí hùng hậu ủng hộ sung sướng thét dài liên tục, vô số lớp huyền băng bị chấn động vỡ tan, sau đó trong tay của voi thần xuất cây trường mâu, thiên giới tịnh hỏa cháy hừng hực, tịnh hóa tất cả. Giống y cảnh tượng trong địa ngục, nơi quỷ thần gào khóc. Trường mâu đánh bại con rồng băng chân khí, đâm thẳng tới bản thể của thanh thần kiếm xanh lục. thân kiếm truyền ra ý niệm giận dữ, bộc phát ra luồng hàn quang cực mạnh, soi sáng cả con suối vốn đen kịt. Đinh đinh ... Liên tục mấy mươi lần giao thủ, thanh trường kiếm kia đại chiến với Minh Thần Chi, hai bên phân biệt được cao thấp. Chân khí của Dương Kỳ có được Sinh Mệnh Chi Tuyền trợ giúp, có thể là vô cùng vô tận. Trước đây chưa có ai bức phải dùng tới Sinh Mệnh Chi Tuyền bổ sung chân khí, cho dù ở trong Tiên Thiên ma nhãn, năm đại ác ma tử tước cũng khiến hao tổn bao nhiêu. Thế nhưng giờ, vừa phải duy trì chân khí nơi tầng băng sâu vạn trượng, lại còn phải đại chiến với Băng Long thần kiếm, cho nên chân khí hao tổn cách kinh khủng. Điều này chứng tỏ thanh thần kiếm này quá mức lợi hại, nếu như hàng phục được, có được trợ giúp cực kỳ cường đại. ngồi ngay ngắn ở bên cạnh con suối tiếp tục đưa chân khí xuống dưới, đột phá từng tầng , trợ giúp voi thần đấu nhau với Băng Long thần kiếm. Con voi thần kia càng lúc càng đọng, lực lượng càng nghiêng trời lệch đất, phá tan vô số tầng huyền băng bên dưới. "Lực lượng tới từ địa ngục, lực lượng đến từ chư thần, tới từ các đấng vĩ đại cao thượng..." Thần Tượng Trấn Ngục Kình vận chuyển đạt tới cực tới, chân khí chấn động hợp thành bài ca do thiên sứ tuyên đạo, có thể là thánh ca. "Băng phong tuyên cổ..." (đóng băng mãi mãi) Cùng lúc đó, cỗ hơi thở như của quỷ thần truyền tới đánh mạnh vào Băng Long thần kiếm, khiến cho nó biến mất, bản thể trường kiếm toàn bộ ra, lực lượng vô cùng tập trung khiến cho con suối đóng băng lại, vậy khốn voi thần. Con voi thần chân khí đứng trong tầng băng bạo phát thần uy, quyền xuất ra, kình phong chấn động, từng tầng tường băng bị phá vỡ, Minh Thần Chi Mâu trong tay xuất thần nhập hóa, đại biểu cho võ đạo tinh túy của Dương Kỳ. Tốc độ của mỗi mâu ám sát đều cao tới mức chấn động, giống như Minh thần thu gặt linh hồn, thiên giới tịnh hỏa càng ngày càng nhiều tăng cường đối kháng với hàn khí. Nhưng mà, thần kiếm kia dường như căn bản quan tâm, chấn động ngâm nga như rồng hút nước, vô số luồng khí lạnh lan tỏa trong con suối. Những luồng khí lạnh này lại có màu đen, đen kịt như than, hàn khí khắp nơi vây lại giống như muốn đóng băng voi thần, áp chế thiên giới tịnh hỏa Minh Thần Chi Mâu. Dương Kỳ sửng sốt, biết ở sâu trong lòng đất có luồng khí lạnh vô cùng thuần khiết, vô cùng mãnh liệt, đó chính là Tử Ngọ hàn triều, là Thái Nguyệt Hoa, cường thịnh nhất vào giờ Tý. Hàn khí xâm nhập vào lòng đất, kết hợp với chúng ngưng tụ thành cỗ lực lượng có tính chất hàn, hàn tới mức chí , ngay cả cao thủ đoạt mệnh nhiều lần cũng chịu đựng nổi. Nghe đồn trong quá trình tấn chức ở cảnh giới Đoạt Mệnh, có số người dẫn động Tử Ngọ hàn triều ở sâu trong lòng đất, kết quả là vượt qua được kiếp số, ngay lập tức biến thành cương thi. Có lần, Dương Kỳ học tập trong học viện, cũng có nghe trưởng lão giảng bài, cũng dẫn mọi người tham qua vị bị Tử Ngọ hàn triều đông lạnh thành cương thi, đây chính là thi hài của đệ tử hạch tâm đoạt mệnh lần 8, mọi người chỉ nhìn thôi cũng nổi cả da gà. giờ dưới đáy dòng suối, Băng Long trường kiếm dẫn động Tử Ngọ hàn triều, có thể thấy thần lực của nó phải chuyện đùa. " cực dương sinh, ta mượn Tử Ngọ hàn triều trong suối, tiếp tục đọng kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn!" Dương Kỳ đồng thời vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình và Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, nhất tâm nhị dụng. "Lấy kiếm là thần, lấy thần là trời, câu thông đại nhật, ngưng tụ thành khí tức nóng bỏng... ." Dương Kỳ thầm đọc kiếm quyết của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, ở trong đan điền bỗng nhiên mọc lên ngọn lửa rồi xuất đỉnh đầu, quang mang đại phóng, mặt trời bị câu dẫn chiếu xuống vô số ánh sáng màu vàng, hội tụ thành đạo kiếm khí cực kỳ sắc nhọn, có nhiệt độ cao. Dương Kỳ búng ngón tay, kiếm khí này xông vào dòng suối, phá vỡ tầng tầng trở ngại. Khi vào tới quốc gia đóng băng nó biến thành hình người mặc trường bào màu vàng, giống Dương Kỳ y như đúc, người bao phủ tầng tầng ánh sáng. Ngọn lửa kia bùng cháy kết hợp với chú voi thần đại chiến Băng Long thần kiếm, chống đỡ Tử Ngọ hàn triều. Đây là nguyên thần kiếm khí của Dương Kỳ. Khi kiếm khí nguyên thần Đại Nhật Càn Khôn vừa mới dung nhập vào voi thần, nó rất nhiều, bị Tử Ngọ hàn triều chèn ép tới mức sắp tắt. Dương Kỳ thét dài liên tục, tiếp tục lợi dụng lực lượng của mặt trời truyền xuống phía dưới, uy lực của kiếm khí nguyên thần miễn cưỡng mới được duy trì. Nhưng mà, đây chính là hình thức tôi luyện nguyên thần kiếm khí hiệu quả nhất, cực dương sinh (quá lạnh có nóng), thiên địa liên tục tuần hoàn biến đổi. Dương Kỳ đương nhiên hiểu đạo lý này. Sắc trời tối dần, lực lượng của mặt trời càng lúc càng yếu , sắp lặn sâu xuống mặt biển. Dương Kỳ càng lúc càng khó vận chuyển Đại Nhật Càn Khôn Kiếm đưa vào trong con suối tiến hành chiến đấu với Băng Long thần kiếm, thế nhưng càng khó khăn càng là cơ hội tôi luyện tốt nhất Dương Kỳ trang nghiêm, ngồi ngay ngắn bên cạnh con suối, liên tục liên tục phun ra chân khí, đỉnh đầu kim quang lóe lên, ngọn lửa bao phủ thân hình khiến cho trở thành kim nhân, giống như thần tướng. Sắc trời tối đen, sóng biển ầm ầm, mặt trời hoàn toàn lặn sau đường chân trời, ánh trăng lại lên mặt biển, trong khoảng thời gian ngắn ánh trăng lạnh lùng và mềm mại lan tới chỗ Dương Kỳ, có nghĩa là thế giới này chuyển về ban đêm, khí cường thịnh. Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn đỉnh đầu Dương Kỳ vận chuyển khó khăn hơn trước rất nhiều! Thế nhưng, buông tha, nhất tâm nhị dụng, lần nữa câu thông với mặt trời lặn, kim quang từ dưới nước lên, nhưng những luồng ánh sáng chỉ còn như tơ nhện. Sâu vạn trượng trong lòng suối, trong vô số tầng băng, kiếm khí nguyên thần Đại Nhật Càn Khôn bị Tử Ngọ hàn triều đông lại, hoàn toàn tan vỡ, kiếm khí này tương thông với nguyên thần của Dương Kỳ nên bị đòn cực kỳ nghiêm trọng, sắc mặt tái nhợt. Nhưng cũng trong nháy mắt này, giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền bay ra rơi vào trong miệng , chữa trị thương thế, bổ sung đủ chân khí, luồng kim quang kia vốn chỉ như tơ nhện bây giờ to như chiếc đũa, lần nữa ngưng kết thành kiếm khí nguyên thần Đại Nhật Càn Khôn. Lần lượt bị đánh tán, lần lượt ngưng tụ. Dương Kỳ biết kiếm khí nguyên thần của mình bị đán tan bao nhiêu lần, cảm thấy kiếm khí của mình dần lột xác, có loại tâm huyết tương thông với ánh mặt trời. Trong lúc này, Dương Kỳ tiến vào loại cảnh giới mới lạ, ở trong đầu có mặt trời đỏ rực, xua tan bất cứ thứ gì tà ác, u, khiến cho có cảm giác quang minh chính đại. Tâm hồn được tẩy lễ, kiếm thuật lần nữa đề thăng, lúc nào cũng có ánh sáng, vạn dặm mây. Đây là loại cảnh giới, loại cảm ngộ. Cảm ngộ này theo hiểu, đó là mặt trời có lặn nhưng trong tâm hồn mặt trời vẫn tồn tại trung, lúc nào tắt, lúc nào lặn. Bóng đêm tối om, nửa đêm chính là lúc luồng khí lạnh mạnh nhất, đầu của xuất ánh sáng vàng của chân hỏa, càng lúc càng lớn, sau đó to như bàn tay. Nguyên thần mặt trời trong dòng suối bị đánh tan nữa. đêm qua , mặt trời lại , dương khí trở về với mặt đất, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của Dương Kỳ mạnh hơn trước cả chục lần, có thể ngạnh kháng Tử Ngọ hàn triều. Cứ như vậy, Dương Kỳ liên tục vận chuyển chân khí tranh đấu với Băng Long thần kiếm, ba ngày ba đêm qua chân khí trong cơ thể tiêu hao hết biết bao nhiêu lần, tiếp tục dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền bù đắp. Dưới con suối, kiếm khí được tôi luyện trở nên tinh thuần cách nào tưởng tượng nổi, cảnh giới, tâm linh đều thăng hoa cực lớn, thậm chí các loại xá lợi chân khí trong các huyệt đạo cũng đều viên mãn, tràn ngập lực lượng. Lần tôi luyện này có thể tương đương với 10 năm tu luyện và tìm hiểu. Ba ngày ba đêm qua , Băng Long trường kiếm ở trong dòng suối ở trong tình trạng kiệt sức, còn thứ gì trợ giúp nên nó rung lên, thi triển kích cuối cùng.
Chương 150: Hàng phục thần kiếm Băng Long thần kiếm thi triển kích cuối cùng, kiếm giương cao chém về phía Dương Kỳ, đồng thời chém vào voi thần và kiếm khí Đại Nhật Càn Khôn. Đối với nó mà , voi thần mới là thứ uy hiếp với nó lớn nhất, khiến cho nó cảm giác sợ hãi. Nhưng mà, nó cũng cảm thấy kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn bắt đầu phát uy, lực lượng từ từ tăng trưởng, hiển nhiên là tên địch nhân mặt đất mượn Tử Ngọ hàn triều để tôi luyện kiếm khí, khiến cho nó đại thành. Nó vô cùng nghi hoặc và phẫn nộ, người nọ mặt đất rốt cuộc là ai? Vì sao chân khí lại hùng hậu như vậy, ba ngày ba đêm ngừng nghỉ, chân khí ngừng truyền xuống dưới, điều này đúng là tương đương với truyền kỳ. kiếm cuối cùng khiến cho thân kiếm chấn động ngớt, đột nhiên trong vô số tầng huyền băng, Tử Ngọ hàn triều dường như sống lại, chấn động kịch liệt, giống như viễn cổ hồn phách thức tỉnh. "Linh hồn của băng phách thời viễn cổ... ." Trong kiếm khí, linh hồn của băng phách giống như sắp thức tỉnh, trong tầng băng xuất vô số u hồn, chúng quay quanh chân khí của Dương Kỳ, sau đó nổ tung. Ầm, ầm, ầm, ầm... Vô số vụ nổ làm con hàn khí trong con suối vọt ra, xông thẳng lên bầu trời, che lập toàn bộ mặt trời, lấy cái đảo Đào Hoa này làm trung tâm, hàn khí ngưng tụ thành mây đen, ngay sau đó tuyết lớn rơi xuống. Đây là khí tức hàn đọng đạt tới cực điểm. "Liệt hỏa thần tượng, bài trừ u hồn." Dương Kỳ bị lực lượng của con suối này ảnh hưởng, chân khí tiếp tục truyền mạnh xuống bên dưới. Ở trong con suối, hai cỗ chân khí hình người trở nên cực kỳ khổng lồ, ngưng tụ thành đạo thần quang chống đối lại hàn khí. Cùng lúc đó, cái vòi của voi thần vung lên cuốn lấy Băng Long thần kiếm yếu ớt, kéo mạnh về phía mình. Chỉ chốc lát sau, hàn khí trong con suối lại phun ra, thanh trường kiếm cổ xưa có màu xanh lục bị “câu” từ dưới suối lên. Tất cả chân khí được thu hồi. Dương Kỳ vung tay tóm thanh trường kiếm vào tay mình, đồng thời hướng về phía bầu trời vung tay áo, ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt, hỏa vân bay lên quét sách toàn bộ mây đen bầu trời, tất cả hoa tuyết cũng bị hỏa vân hòa tan, lần nữa bầu trời khôi phục trong sáng. " thanh thần kiếm tốt!" Dương Kỳ nắm thanh kiếm trong tay, cỗ hàn khí tiến vào trong kinh mạch, thâm nhập vào sâu trong đan điền, người Dương Kỳ ngưng kết thành tầng băng mỏng, giống như sắp bị đông lạnh thành cương thi. Nhưng mà Dương Kỳ chỉ hơi rùng mình, tầng băng kia lập tức nát bấy, biến thành hơi nước. Liệt hỏa chân khí của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm trong nháy mắt tiến vào trong kiếm ngăn chặn hàn khí, vô số hoa văn màu vàng bao phủ lấy thân kiếm, giống như tạo thành cái vỏ kiếm. Ở thân kiếm từ từ xuất hai chữ "Băng Phách" . Hiển nhiên, đây chính là Băng Phách thần kiếm. biết Băng Phách thần kiếm được đúc từ loại tài liệu gì, nhưng mà chắc chắn nó phải được đọng nhiều lần từ Thái Nguyệt Hoa. Hàn khí và liệt hỏa của Đại Nhật Càn Khôn đan vào nhau, vốn nước lửa bất dung, thế nhưng do được Thần Tượng Trấn Ngục Kình trung hoà, nó tạo thành cái Dương Thái Cực hoàn mỹ. đại chiến với Băng Phách thần kiếm này ba ngày ba đêm trong tầng băng vạn trượng, cho nên quen thuộc với đặc tính của Băng Phách thần kiếm, bây giờ truyền truyền kỳ vào kiếm chỉ là muốn hoàn toàn thần phục nó. Kiếm này vô cùng cường đại, hoàn toàn tương đương với cao thủ đoạt mệnh 9 lần đỉnh phong, vô số tuyết văn, băn văn được ngưng tụ kiếm, ở bên trong kiếm dường như còn có cái Khí Hải tự vận chuyển, nhưng trong đó trống rỗng, hiển nhiên là chân khí tiêu hao hết. Khi Dương Kỳ vận dụng Thần Tượng Trấn Ngục Kình trấn áp được thanh kiếm, giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền được vào thân kiếm, thanh kiếm này lập tức sáng bóng, hàn khí theo đó tỏa ra, giống như muốn đóng băng cả hòn đảo, thậm chí đóng băng cả mặt biển xung quanh. Cũng may Dương Kỳ hoàn toàn khống chế được thanh thần kiếm này. cầm thần kiếm bổ cái về phía mặt biển xa xa. Vù! Nhất thời từ trong thân kiếm có đạo hàn khí bắn ra, khi hạ xuống mặt biển lập tức đóng băng bốn phía, tạo thành con đường băng dài hơn 10 dặm. "Uy lực mạnh." Dương Kỳ vung tay lên, Băng Phách thần kiếm có linh tính xoay tròn xung quanh , biến thành con rồng băng, hàn khí quay xung quanh người nhưng lạnh chút nào. "Kiếm tốt! Nhưng mà mình phải tôi luyện lần nữa, có thể khiến cho kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn hòa hợp với thanh kiếm này, dương dung hòa, thực lực tăng gấp bội." Dương Kỳ búng ngón tay, con rồng lửa xuất cùng kết hợp với con rồng băng theo hình chữ “S”, băng hỏa, trở thành Thái Cực. ở đảo diễn luyện kiếm thuật. Băng Phách thần kiếm uy lực cực lớn, nếu dùng nó tập luyện kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, dương phối hợp giúp cho kiếm thuật của Dương Kỳ tăng mạnh. Có thanh thần kiếm này phối hợp với kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn, có thể ở đại hội luận võ dùng tài nghệ trấn áp quần hùng, còn sợ hãi với người dưới cảnh giới truyền kỳ. Hơn nữa Băng Phách thần kiếm là do kỳ ngộ có được, có thể công khai sử dụng mà sợ bị người khác nghi vấn. Kiếm thuật càng luyện càng thuần thục, Dương Kỳ khống chế Băng Phách thần kiếm càng lúc càng thuận lợi, thanh thần kiếm này có linh tính, nhưng mà chưa đạt tới trình độ đọng thực . Sau khi bị Dương Kỳ dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình công phá, cỗ linh tính kia hoàn toàn chuyển hóa thành giống như linh hồn của Dương Kỳ, giống như cánh tay hoàn toàn nghe theo lệnh . Thanh kiếm này được rèn từ loại ngọc thạch, trải qua trăm ngàn lần tôi luyện mới thành công, đây đúng là vật vô cùng hữu dụng với Dương Kỳ. Trong Băng Phách thần kiếm chứa hoa văn ngọc thạch, tự tu luyện thành kinh mạch Khí Hải, có thể chứa đựng chân khí, tương đương với việc có cao thủ đoạt mệnh 9 lần ở bên cạnh bảo vệ. mải mê luyện tập, mặt trời lặn mặt trời mọc, thủy triều lên xuống, trong đan điền của Dương Kỳ có ngọn lửa mặt trời vô cùng sung mãn, đọng như , cường đại hơn lúc trước gấp cả chục lần. Ngọn lửa này tỏa ra loại ảo ánh sáng bóng, biến ảo thành các loại cung điện, tiên nhân. Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn đọng đạt tới trình độ này đúng là có mấy ai. Lại ở đảo tu luyện ba ngày ba đêm, Dương Kỳ cảm thấy kiếm thuật của mình viên mãn, cảnh giới đoạt mệnh lần 5 cũng vô cùng thuần thục, chỉ cần khoảng thời gian nữa là có thể tấn chức đoạt mệnh lần 6. Việc sử dụng "Minh Thần Chi Mâu" "Minh Thần Thủ Hộ Khải Giáp" "Địa Ngục Dung Lô" "Thần Ma Phong Ấn"... vô cùng nhuần nhuyễn, nhất là "Thần Ma Phong Ấn” chỉ hơi vận dụng là khí huyết bản thân, thậm chí xá lợi chân khí cũng bị bao phủ, toàn bộ bị phong ấn, ngưng kết thành vi hạt mà mắt thường cách nào nhìn thấy, nằm sâu trong đan điền. Cơ thể của khi bị phong ấn giống như người mới tấn chức đoạt mệnh, khí tức vô cùng yếu ớt, có thể lừa bất cứ người nào, cho dù nhân vật như Phong Vân nhị tổ cũng thể nhận ra. Thần cấp khí công tu luyện đạt tới đoạt mệnh lần 5, uy lực cũng từ từ được bộc lộ, người bình thể nào hiểu hết. Cao thủ truyền kỳ bình thường chỉ tu luyện hoàng cấp khí công, mà nó còn có thánh cấp khí công, thiên cấp khí công. Ở đại lục Phong Nhiêu chẳng có mấy ai tu luyện thiên cấp khí công, đừng tới thần cấp khí công. Cho dù người đứng đầu học viện Thiên Vị cũng mới chỉ tu luyện thánh cấp khí công Thiên Vị thánh pháp. Dương Kỳ ở đảo này tu luyện 6 ngày 6 đêm, ba ngày đầu đại chiến với Băng Phách thần kiếm, ba ngày sau tu luyện kiếm khí, củng cố cảnh giới. Tu luyện 6 ngày 6 đêm quả thực giống như 60 năm trôi qua, hoàn toàn biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết liên tục tu luyện và tu luyện. Khi chân khí tiêu hao hết dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền bổ sung, mặc dù lực lượng của tăng, vẫn chỉ có lực lượng của 99 viễn cổ cự tượng, thế nhưng lĩnh ngộ về cảnh giới khác hoàn toàn so với thời gian trước, cảm ngộ đối với thiên địa nguyên khí, mặt trời, băng hỏa dương tới trình độ thâm ảo, cảnh giới u huyền. Sáng hôm nay, khi mặt trời chiếu rọi bầu trời, sắc mặt rạng rỡ, sau khi dùng nước suối tắm rửa, thay bộ y phục sạch , cảm thấy cơ thể sảng khoái vô cùng, cũng tới lúc trở về học viện. Sau khi lấy Băng Phách thần kiếm ra khỏi con suối này, linh khí trong suối dần ít , còn nồng đậm như trước đây, dường như lúc "Băng Phách thần kiếm" bị câu lên mang tất cả linh khí. Tuy vậy nước suối vẫn còn vị ngọt và mát lạnh, có lẽ sau khoảng 10 năm, linh khí nơi này hoàn toàn tiêu tán. "Đáng tiếc cho những cây đào ở đây, tương lai chúng héo rũ." Dương Kỳ thở dài tiếng. Băng Phách thần kiếm là bảo bối trấn giữ dòng suối, khi bảo bối bị lấy , con suối còn chỗ thần kỳ. tung người bay , nhưng đột nhiên phát ra vô số tiếng xé gió ù ù, giống như có cường giả khí công cao thâm lao tới hòn đào này. phát chỉ có người tới, mà là đám người, toàn là nhân vật khí công siêu quần, kém đám người Hỏa Thanh Tuyền, Hoa Phượng Phượng, thậm chí Dương Kỳ còn phát ra nhân vật có tu vi mạnh hơn. "Là ai? Là ai tới hòn đảo này?" Dương Kỳ lập tức vận chuyển chân khí bảo vệ thân hình, vô thanh vô tức nấp dưới đáy biển sâu, sau đó đưa đạo chân khí vô hình vô ảnh nấp dưới mặt đất của đảo Đào Hoa, quan sát toàn bộ diễn biến. Sóng gió cuồn cuộn, cỗ kình phong sắc bén từ bầu trời đáp xuống khiến ặt đất chấn động, rất nhiều cây đào bị nhổ tận gốc. Người đầu tiên hạ xuống mặt đất là lão giả mặc áo trắng, hàn khí tỏa ra khắp người, khí thế người chính tà, nhưng tu vi lại vô cùng cường đại, khi mới hạ xuống lão chạy về phía con suối. Tiếp đó là 7, 8 nhân vật cường đại hạ xuống, có người mặc áo giáp, có người đầu đeo lông chim, chắc chắn phải danh môn chính phái, mà mang theo cỗ phong tình dị vực quen cuộc sống biển. "Cái gì! có người động tới con suối này, linh khí tán loạn, chẳng nhẽ Băng Phách thần kiếm bị người ta lấy ?" Lão giả áo bào trắng có tu vi cường đại nhất tới bên con suối hét lớn tiếng.
Chương 151: Già Thiên minh "Rốt cuộc là ai? Là ai lấy Băng Phách thần kiếm của ta? Băng Phách thần kiếm nằm dưới đáy huyền băng, phải cao thủ truyền kỳ căn bản cách nào lấy , chẳng lẽ có cao thủ truyền kỳ biết đảo Đào Hoa này có Băng Phách thần kiếm? Thế nhưng xung quanh đây bao giờ xuất cao thủ truyền kỳ đâu.” Lão giả áo bào trắng tức giận gầm thét. giống như phát điên điên cuồng, từng đạo chân khí tán phát ra xung quanh khiến cho vô số cây đào trong nháy mắt héo rũ. Đảo vốn có phong cảnh mỹ lệ, nay chỉ còn lại cảnh hoang tàn. "Hàn Ly lão tổ nên kích động, chừng linh khí chỉ giấu mà thôi, Băng Phách thần kiếm vẫn còn nằm trong dòng suối. Chúng ta liên thủ truyền chân khí vào trong người lão tổ, sau đó để lão tổ truyền xuống dòng suối, biết đâu lại có thể câu được Băng Phách thần kiếm lên?" đại hán da ngăm đen, khí công cao cường, là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh : "Lần này Huyền Sơn phái thiếu gia Già Thiên cường đại tới đây thu nạp các loại cường giả khí công ở ngoài biển thành lập Già Thiên minh (liên minh che trời), tu sĩ Đông hải chúng ta quyết tâm theo Hàn Ly lão tổ hàng phục Băng Phách thần kiếm, khi lão tổ trùng kích truyền kỳ thành công, chúng ta trở thành những người đắc lực nhất Già Thiên minh, được Huyền Sơn coi trọng." "Già Thiên minh? Huyền Sơn?" Chân khí của Dương Kỳ vô ảnh vô hình, nấp trong khí, ngay cả lão giả mặc áo trắng kia cũng phát . nghe thấy những người này chuyện với nhau cũng biết được đại khái tình hình. Ngoài biển có vô số tán nhân tu luyện, có rất nhiều cao thủ gặp kỳ ngộ nhưng thành lập môn phái hoặc chỉ là môn phái rất . Nhưng nếu liên hợp lại chắc chắn là lực lượng rất lớn. Bây giờ có người tên là "thiếu gia Già Thiên" xuất thu nạp những người tu luyện khí công bốn biển, thành lập nên cái gọi là "Già Thiên minh". Mà nhóm người này bao gồm cả đội ngũ của Hàn Ly lão tổ ở Đông hải, họ vì muốn đạt được địa vị cao trong Già Thiên minh nên mới tới đây tìm Băng Phách thần kiếm, ý đồ hợp nhất với thần kiếm trùng kích truyền kỳ, đoạt được quyền lực hô mưa gọi gió trong Già Thiên minh. Dương Kỳ nhận ra Hàn Ly lão tổ này tu luyện khí công thuộc tính băng hàn, nếu kết hợp với Băng Phách thần kiếm đúng là tăng thêm sức mạnh, tu vi khí công đột nhiên tăng vọt, rất có khả năng trùng kích truyền kỳ thành công. Dương Kỳ vốn tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, đối với Băng Phách thần kiếm thủy hỏa bất dung, mặc dù có người ta có dương hỗ trợ, nhưng đa phần là dương tương khắc. Cũng may có Thần Tượng Trấn Ngục Kình và Địa Ngục Dung Lô. đem ngọn lửa mặt trời và Băng Phách thần kiếm cùng tế luyện trong Địa Ngục Dung Lô có thể khiến cho băng hỏa giao hòa, nước lửa tương dung. "Huyền Sơn, mình phải tìm hiểu chút về nơi này, mẫu thân mình cũng ở đó." Dương Kỳ đột nhiên nảy ra ý nghĩ, nguyện vọng lớn nhất của giờ là đạp Vân Hải Lam dưới chân, thứ hai chính là tới Huyền Sơn tìm mẫu thân. Hoàn thành hai nguyện vọng này có thể yên tâm làm những chuyện khác. Hàn Ly lão tổ được thuộc hạ khuyên bảo nên bình tĩnh lại, : "Ngàn năm trước, đây chính là đảo mà Băng Phách thượng nhân tu luyện, con suối này chính mà mắt của Tử Ngọ hàn triều, sâu dưới vạn trượng là quốc gia huyền băng. Băng Phách thượng nhân sau khi tiến vào truyền kỳ, tìm hiểu tu luyện các loại pháp tắc hư , nên mới đem Băng Phách thần kiếm phong ấn ở bên dưới con suối, tôi luyện ngày đêm, muốn biến nó thành binh khí cấp bậc truyền kỳ. Thế nhưng sau đó Băng Phách thượng nhân tu luyện khí công đột nhiên bị tẩu hỏa nhập ma, đâu tung tích, binh khí này bị phong ấn dưới đó rất lâu. Trăm năm trước ta phát ra bí mật này, muốn vận dụng chân khí câu binh khí từ dưới con suối lên, thế nhưng thể thành công. Lần này Già Thiên minh được thành lập, ta biết nếu nghĩ biện pháp vậy chẳng có hi vọng gì trong việc tranh đoạt quyền lợi. Vì vậy mới tập trung mọi người cùng nhau tu luyện trận pháp khí công, áp chế luồng khí lạnh, thử câu nó lần nữa. Nếu như thành công, ta đem toàn bộ linh dược, tài phú tích lũy Hàn Ly đảo chia ọi người" "Được, lão tổ là người chúng ta tin tưởng, chúng ta cùng nhau nghe theo lão tổ." người đoạt mệnh lần 5 mở miệng . Nhóm người này giờ tổng cộng có 8 người. Lập tức, 8 cao thủ cường đại liên thủ với nhau bố trí thành đại trận ngay bên cạnh con suối. Họ cùng nhau thét lớn, đỉnh đầu mỗi người đều có đạo chân khí hình người bay lên, xoay tròn xung quanh ngưng tụ thành quả cầu lớn, rồi tiến vào trong cơ thể của Hàn Ly lão tổ. Hàn Ly lão tổ thân hình chấn động, luồng chân khí băng hàn di chuyển xuống con suối, tiến xuống độ sâu vạn trượng. lúc lâu, mặt lên kinh ngạc, sau đó là thất vọng, sau cùng là tuyệt vọng, thân hình run rẩy, chân khí bùng nổ. "Súc sinh! Súc sinh! Ta khổ sở bao nhiêu năm vì Băng Phách thần kiếm, lập nên kế hoạch trăm năm, thậm chí bỏ qua rất nhiều thứ, kết quả lại là lấy giỏ múc nước, đúng là công dã tràng. Tại sao lại như vậy, nếu như ta biết ai lấy thanh kiếm này, ta nhất định khiến cho chết, hoàn toàn tiêu vong!" Chân khí khổng lồ người bùng nổ, đánh bay 7 ngày xung quanh. cường giả đoạt mệnh lần 5 kịp đề phòng, bị chấn cho phun máu tươi, nguyên khí đại thương. "Quả nhiên bị người ta lấy ." Những người này hai mặt nhìn nhau, sau đó nhìn Hàn Ly lão tổ phát cuồng. "Chúng ta thôi, để cho lão tổ ở đây yên tĩnh chút." cao thủ . Bọn họ đều sợ cái tên lão tổ phát điên này làm chuyện điên rồi, coi bọn họ thành đối tượng xả giận, cho nên ai nấy cùng nhau gật đầu, lập tức bay lên: "Hàn Ly lão tổ, người ở chỗ này tĩnh tâm chút, có lẽ có kỳ tích phát sinh, chúng tôi làm phiền người." Sau đó, bọn họ bỏ chạy nhanh hơn thỏ. Hàn Ly lão tổ hai mắt đỏ như máu, giống như sắp cuồng bạo tìm kiếm đối tượng để giết chóc, nhưng mà lý trí của vẫn còn tồn tại. Chân khí băng hàn của bay lên trung, bao phủ mặt biển, khiến ặt biển trong phạm vi 10 dặm đóng băng, đảo Đào Hoa tan tành thảm hại. Răng rắc, răng rắc... Đúng lúc này mặt băng biển tan vỡ. "Ai?" Hàn Ly lão tổ cả kinh, chợt nhìn về phía mặt biển, mặc dù phát tiết tức giận, nhưng chân khí của ngang với Bách Hoa thánh nữ, sao lại phát ra động tĩnh kiểu này? bóng người xuất ở đảo , bóng người này tới đâu băng tan tới đó, hàn khí biến mất, gió xuân bay khắp nơi, mặt biển bị bao phủ trong khí ấm áp, chính là Dương Kỳ. "Ngươi là ai?" Hàn Ly lão tổ nhìn Dương Kỳ, biết khí công của Dương Kỳ cường đại, cảnh giới tuy rằng cao nhưng cũng thể coi thường. "Hàn Ly lão tổ, ngươi muốn tìm thanh kiếm này đúng ?" Dương Kỳ vung tay, cái bóng xanh lục phóng lên cao, bay xung quanh , đây chính là thanh thần kiếm. "Băng Phách thần kiếm!" Hàn Ly lão tổ hai mắt lóe sáng, giống như người sắp chết đuối vớ được cái cọc, giống như người tuyệt vọng cuối đường hầm tìm thấy ánh sáng. Hai mắt nhìn chằm chằm vào Băng Phách thần kiếm, yết hầu di chuyển liên tục, lúc lâu sau mới dùng thanh khàn khàn, : "Tiểu tử, là ngươi lấy Băng Phách thần kiếm." "Đúng vậy, là ta lấy thanh kiếm này." Dương Kỳ gật đầu: " ngờ cái đảo bình thường, dưới con suối lại có thể cất giấu thanh kiếm như vậy, là làm cho ta giật mình." " như vậy, tiểu tử, ta ra lệnh cho ngươi dâng thanh kiếm lên đây, ta miễn cho ngươi tội chết." Hàn Ly lão tổ liếm liếm môi, khí công người tỏa ra giống như muốn hạ sát thủ, chiêu đoạt được thần kiếm. làm sao có thể bỏ qua thứ này, thanh thần kiếm này chính là hi vọng để tấn chức truyền kỳ, nó còn quan trọng hơn cả tính mạng. "Ngươi muốn giết ta?" Dương Kỳ cười ha ha: "Hàn Ly, ngươi dùng đầu óc suy nghĩ chút xem, nếu ta có thể hàng phục thanh thần kiếm này, chẳng nhẽ lại hàng phục được ngươi? Ngươi có chủ ý này, ta khuyên ngươi câu, tu luyện đạt tới đoạt mệnh lần 9 dễ, nên lãng phí công sức cả đời như vậy. Hàn Ly, ta sở dĩ cầm Băng Phách thần kiếm cho ngươi xem, chính là muốn hỏi ngươi chuyện, Già Thiên minh kia có lai lịch thế nào? Thiếu gia Già Thiên kia là ai, có địa vị gì ở Huyền Sơn? Ngươi kể lại chuyện của Già Thiên minh và tất cả tình hình của Huyền Sơn cho ta biết." "Tiểu tử, ngươi có thấy mình quá cuồng vọng ? Chắc là người của đại thế gia hoặc đại môn phái nào đó, người ngươi có bảo bối có thể khắc chế Băng Phách thần kiếm đúng ? Cho nên ngươi mới có thể từ trong quốc gia huyền băng sâu vạn trượng câu thanh kiếm này lên. Nhưng ngươi muốn uy hiếp ta, vậy đúng là buồn cười, giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, đầu tiên là giao thần kiếm, thứ hai là chết, sinh tử do ngươi chọn." Hàn Ly lão tổ đột nhiên tỏ ra thoải mái, bản thân có chút lo lắng. "Đúng là vô tri, ngươi cho rằng mình có thể thắng người có tu vi đoạt mệnh lần 5 như ta? như vậy ta ép ngươi thần phục, buộc ngươi ra lai lịch của Già Thiên minh." Ánh mắt Dương Kỳ trở nên lạnh lùng, đột nhiên xuất thủ. Vù! Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn ngưng tụ thành thanh thần kiếm trung, quang mang vạn trượng, cùng với Băng Phách thần kiếm song kiếm hợp bích, giống như hai con rồng bay múa trung. Đột nhiên bầu trời có ánh sáng lóe lên, Băng Hỏa Thái Cực Đồ xuất đánh về phía Hàn Ly lão tổ. Dương Kỳ kiếm thuật đại thành, băng hỏa thái cực, song kiếm hợp bích, muốn dùng Hàn Ly lão tổ làm đối tượng chiến đấu để tăng thêm kinh nghiệm. Hàn Ly lão tổ là cao thủ vô thượng, chín lần đoạt mệnh, là người thử nghiệm kiếm thuật của tốt nhất. Hơn nữa, khi bắt được người này, có thể ép hỏi ra tình hình của Già Thiên minh, trước đây Dương Kỳ chưa từng nghe tới có liên minh kiểu này tồn tại, ngay cả cường giả Đoạt Mệnh lần 9 cũng muốn gia nhập Già Thiên minh, có thể thấy được cái liên minh này có thế lực to lớn tới mức nào. Băng hỏa Thái Cực, song kiếm hợp bích, uy lực cực lớn, mới chém ra cái, toàn bộ đảo bị bao phủ trong luồng khí tức. Trong luồng khí này, mọi thứ đều bị hai tầng áp bức, hai loại lực lượng mang tính chất cực cực dương, hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho khí trở nên vặn vẹo. Ngay lập tức, Hàn Ly lão tổ cảm thấy thân hình mình như bị vặn thành cái bánh quẩy, chân khí trong cơ thể dường như bị bàn tay to lớn vô hình tóm chặt, kinh mạch, đan điền khí hải đều có cảm giác đau đớn.