Chương 122: Về nhà hồi phong ba tày trời bị Dương Kỳ dùng thủ đoạn tàn nhẫn hóa giải. hiểu, ở thế giới này chỉ có độc ác mới có thể tồn tại, bằng nếu ngươi tỏ ra yếu kém, địch nhân cảm thấy ngươi mềm yếu và bức bách ngươi tới tuyệt lộ. im lặng về tới học viện Thiên Vị. Lần này thương lượng với đám người Giang Phàm, mười hôm sau bọn họ trở lại học viện Thiên Vị, là cùng nhau xông vào cái ác ma sào huyệt, Hoàng Hồng, Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên bị ma đánh chết, những người còn lại mang theo thương tích trốn thoát. Dương Kỳ cũng biết thủ đoạn của những người này vô cùng kín kẽ, cho nên có chuyện gì xảy ra. Chí ít giờ chẳng có quan hệ gì tới cả. ngừng ở trong học viện tu luyện, những chuyện của Thái Tử hội chẳng liên quan gì tới . " biết lúc Vân Hải Lam xuất quan nghe thấy tin tức Tống Hải Sơn chết thế nào nhỉ? Chắc là hoài nghi do ta làm, nàng này tâm kế bình thường. Tống Hải Sơn chết đối với nàng ta mà chỉ là mất người lợi dụng, cho nên chắc chắn này lấy lợi ích làm trọng, thương tiếc làm gì." Dương Kỳ vô cùng hiểu Vân Hải Lam là người như thế nào. "Vân Hải Lam trở nên mạnh mẽ, giờ mình còn mạnh hơn nàng ta, thế nhưng phía sau nàng ta lại có Thái tử. Nếu mình muốn giết ta, kiểu gì cũng có ngày phải đánh nhau với Thái tử." Trong lòng Dương Kỳ suy nghĩ, sau đó nhìn Vương Đạo Khí Trận : "Nếu như đánh nhau với Thái tử thần bí kia, chỉ với chút tu vi này thể đủ. Mình phải trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh hơn, lần lượt đoạt mệnh, lần lượt đột phá, lúc đó mới có thể đánh bại Thái tử." Hôm nay làm chuyện khá lớn, cảm xúc trong lòng ngổn ngang, khó khăn lắm mới ổn định lại được. nghĩ: "Trong gia tộc, phụ thân chắc cũng sắp tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, mình phải chọn thời gian trở về chuyến, hiệp trợ phụ thân, đại ca, nhị ca đề thăng tu vi. Đồng thời tận dụng thời gian này bổ sung kế hoạch, xem làm cách nào trở nên nhanh chóng mạnh mẽ hơn? Thủ đoạn duy nhất giờ của mình chính là đánh giết thú, nuốt hạch, sau đó dùng Địa Ngục Dung Lô luyện hóa." Dương Kỳ mở giới chỉ Hải Dương Chi Tâm, nhanh chóng hấp thu địa nhũ linh khí trong lòng đất, lần nữa ngưng kết thành Vương Đạo Khí Trận. quyết định đem Vương Đạo Khí Trận về gia tộc, trợ giúp gia tộc huấn luyện đệ tử, đồng thời giúp phụ thân đột phá đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh. Hơn nữa, cũng quyết định vào trong Hắc Thi sơn mạch tu luyện. Ở sâu trong Hắc Thi sơn mạch vẫn có vô số phần mộ, trong đó có rất nhiều thi vương ngàn năm chiếm giữ, càng vào sâu bên trong thú càng nhiều, nếu luyện hóa số lượng lớn hạch nhanh chóng đột phá. Diệt trừ nhiều thú có thể khiến cho bách tính ở bên ngoài thành Yến Đô được bình , bị thú tập kích. Nhân tiện còn muốn tới thành Vân Hải chuyến. Vân Hải Lam chẳng phải muốn ra tay với gia tộc của sao? Vậy ăn miếng trả miếng áp chế gia tộc của Vân Hải Lam. Sau khi ở đây tu luyện ba ngày ba đêm, vô số địa nhũ nguyên khí bị dùng Thần Tượng Trấn Ngục Kình hút vào trong Hải Dương Chi Tâm. Tu vi giờ của Dương Kỳ là đoạt mệnh lần 3, việc khống chế nguyên khí tinh thuần hơn trước biết bao nhiêu lần, việc vận dụng Vương Đạo Khí Trận cũng xuất thần nhập hóa. Sau ba ngày ba đêm tu luyện, việc lĩnh ngộ khí công của có đột phá, củng cố vững chắc lực lượng của 3 lần đoạt mệnh. Bước tiếp theo chính là trùng kích đoạt mệnh lần 4. Lực lượng trong viên hạch của Giao Vô Phong hoàn toàn bị luyện hóa, thân thể bây giờ vô cùng cứng cỏi, mỗi giọt máu tươi đều có màu bạch kim, còn chứa thánh hỏa vinh quang cháy hừng hực. Thân thể Dương Kỳ còn là nhân loại, mà là thần linh, thiên thần, thuộc về nhân gian. Minh Thần Chi Mâu, Minh Thần Thủ Hộ Khải Giáp, Ác Ma Chi Dực, Địa Ngục Dung Lô, Thần Ma Phong Ấn, có thể thuần thục vận chuyển năm đại hình thái chân khí này tới mức xuất thần nhập hóa, lô hỏa thuần thanh, tuyệt đối chút khó khăn. Lực lượng cường đại khiến cho tự tin trong lòng Dương Kỳ tăng lên. tự tin mình có thể ở đại hội luận võ của bốn đại học viện dùng tài nghệ trấn áp quần hùng, trở thành ngôi sao, đoạt được nhiều lợi ích hơn. Đêm nay chuẩn bị ổn thỏa, ngồi xuống rượu với đám huynh đệ, bảo bọn họ an phận, ở trong học viện tinh tu luyện, đợi trở về. Bốn người Lý Hạc nghe thấy Dương Kỳ phải về nhà, đều vô cùng đồng ý. Tiền đồ của họ bây giờ rộng mở, địa vị khác xưa, trở thành người được đề cử chức gia chủ gia tộc. Hơn nữa gia tộc bọn họ được Thánh Tổ hoàng triều khen thưởng, trong lòng ai nấy đều thỏa mãn, gia tộc hưng vượng phát đạt, tinh thần vô cùng tốt. "Huynh đệ trở về thu xếp ổn thỏa chuyện gia tộc, tới lúc đó chúng ta mới có thể rảnh tay, bao lâu nữa chính là đại hội luận võ của bốn đại học viện, phần thưởng của nó vô cùng lớn. Ai nội bật trong đại hội này được bồi dưỡng, số tiền bối cũng chọn người nổi bật thu làm đồ đệ. Chúng ta nếu biểu tốt tiền đồ vô lượng. Nếu như có được vị cao thủ truyền kỳ coi trọng, vậy tên Thái tử kia còn dám động thủ vô cớ với chúng ta nữa." Lý Hạc tiễn Dương Kỳ. "Được, các huynh đệ, ta nhanh chóng trở về thôi." Dương Kỳ vỗ hai cánh tiến vào trong mây, biến mất trong đêm tối. Dương Kỳ lúc tới học viện Thiên Vị phải mất hơn tháng, nhưng mà tu vi lúc này với lúc trước khác nhau quá xa, phải là trời vực. Tốc độ của Ác Ma Chi Dực nhanh gấp trăm lần. xuyên qua đám mây, xé rách khí bay được ngàn dặm. Cao thủ đoạt mệnh lần 3 là đại nhân vật, hơn nữa chân khí của hùng hậu có thể so với đại cao thủ đoạt mệnh lần 6, lần 7. Tu vi kiểu này đối với người thường mà , thực là quá khủng bố. Lúc đầu khi Dương Kỳ phi hành, thanh thể mới chỉ mãnh liệt, chân khí quanh thân xung đột với khí, tạo ra những thanh như sấm, sau đó tóe lửa, giống như sao băng rơi xuống mặt đất. Tốc độ về sau của trở nên vô thanh vô tức, giống như vệt đen xẹt qua trung, giống như người du hành qua các gian khác nhau. Tất cả lực lượng đều được thu lại, chút bộc lộ ra ngoài. Thế nhưng tốc độ của vệt đen kia cực lớn. Có lúc hứng chí đáp xuống biển mây, dạo quanh ngọn núi, ngọn núi kia chịu nổi áp lực, ầm ầm vỡ nát. "Năng lực lớn." Dương Kỳ ngờ, tốc độ phi hành của Ác Ma Chi Dực lại có uy lực khủng bố tới mức này giờ vẫn chưa hiểu toàn bộ Thần Tượng Trấn Ngục Kình, cũng chưa tu luyện xong các loại biến hóa cao nhất. biết sau này Ác Ma Chi Dực chuyển hóa thành Thiên Sứ Chi Dực, lực lượng cường đại tới mức phá nát hư , có thể di chuyển trong gian loạn lưu. Cấp độ cao nhất của Thần Tượng Trấn Ngục Kình là như thế nào, chỉ lúc đó mới biết. Tảng sáng hôm sau, Dương Kỳ giảm tốc độ nhìn xuống phía dưới, thành Yến Đô ở trong tầm mắt. Lúc này thành Yến Đô vô cùng phồn hoa, tuy rằng sắc trời vẫn còn chưa sáng , thế nhưng cửa thành mở rộng, ngựa xe như nước, vô số thương nhân bên ngoài tiến vào trong thành buôn bán, số bách tính cũng vào thành mua vật tư hoặc buôn bán . Bên ngoài thành trì được xây dựng rầm rộ, có vô số thành trì được xây thêm, gỗ đá chất ngổn ngang. Trung ương của thành Yến Đô chính là Phủ thành chủ, lúc này đèn đuốc sáng trưng, giống như thương lượng đại . Thị vệ, cung nữ nghiêm túc duy trì phép tắc, trông như vương triều nho . Dương Kỳ đáp xuống bên dưới, cỗ gió xoáy tản ra tạo thành tiếng nổ, làm kinh động số thị vệ. Răng rắc răng rắc... . Cho dù ở chỗ sáng hay tối đều có thị vệ di chuyển, thanh cung nỏ vang lên, thanh đao kiếm được rút ra khỏi vỏ, thủ vệ sâm nghiêm, hết sức căng thẳng. Dương Kỳ nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc. Là đệ tử Dương gia. Quả nhiên, Dương gia giờ chiếm toàn bộ thành Yến Đô. "Dương Dũng, ngươi tới đây. Là ta, ta trở về." Dương Kỳ nhìn thị vệ chạy ở phía xa, hét lớn tiếng. "Cái gì? Công tử? Là công tử." Thị vệ kia nhất thời thất kinh, quỳ rạp xuống đất: "Tất cả dừng tay, là Kỳ công tử trở về." Dương Dũng này chính là trong những thanh niên tài tuấn mà Dương Kỳ đề bạt, giờ là nhân vật trọng yếu và trung tâm của gia tộc. "Cái gì? Là Kỳ thiếu chủ?" Rất nhiều thị vệ đều ngây ngẩn cả người, giờ Dương Kỳ là nhân vật trong truyền thuyết, trở thành thần thoại trong Dương gia. Mùa hè năm trước người này tỏa sáng, chấn hưng gia tộc, diệt Trần gia, tiến vào học viện Thiên Vị, trở thành đệ tử tinh , tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, được Thánh Tổ hoàng triều hạ thánh chỉ khen ngợi, thuyết phục 4 đại gia tộc ở kinh thành phái cao thủ tới đánh đuổi Yến gia, độc bá thành Yến Đô. Tất cả mọi chuyện đúng là kỳ tích. tại, Dương Kỳ là lãnh tụ tinh thần cho toàn bộ Dương gia và cả thành Yến Đô. Tất cả thị vệ nhìn thấy đều quỳ xuống. Đột nhiên, có tiếng hét dài từ trong cung điện, bóng người bay ra, hóa ra người này chính là Dương Chiến. vô cùng kích động : "Kỳ nhi trở về." "Bái kiến phụ thân đại nhân." Dương Kỳ vội vã hành lễ.
Chương 123: Dương Chiến đoạt mệnh "Kỳ nhi, con cuối cùng cũng trở về." Dương Chiến nhìn thấy con trai của mình trở về, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đứa con trai này có thể là người có tiền đồ nhất, tại uy danh hiển hách, trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông, thậm chí gia tộc còn được Thánh Tổ hoàng triều khen ngợi. Trong phạm vi mấy vạn dặm, tất cả thành trì gia tộc lớn đều thần phục họ. Chính là bởi vì đứa con trai này mà thành Yến Đô mang họ Dương, các hào môn thế gia đều cúi đầu xưng thần, binh mã, tài chính trong gia tộc họ đều do Dương gia quản lý, có thể Dương gia chính là chủ nhân chân chính trong phạm vi mấy ngàn dặm này, họ chính là vương thượng. Dương Chiến xưng vương. Nhưng mà bây giờ thành Yến Đô vẫn chưa có quốc hiệu. "Tam đệ!" Trong lúc Dương Kỳ bái kiến Dương Chiến, đại ca Dương Vân Trùng, nhị ca Dương Hóa Long cũng lao tới. "Đại ca, nhị ca." Dương Kỳ cười ha ha, tiến lên nghênh đón, ba huynh đệ ôm nhau, thân tình thể che giấu. " vào trong rồi ." Dương Chiến vung tay lên, căn dặn binh sĩ xung quanh: "Thông báo cho toàn bộ thành Yến Đô, bãi bỏ lệnh giới nghiêm ban đêm, mở đại yến ba ngày, bắn pháo hoa chúc mừng con ta trở về thăm nhà, hễ là người già, trẻ con đều ban cho đan dược, triệu tập văn võ bá quan ngày mai dự tiệc ở vương cung." "Phụ thân, cần khoa trương như vậy." Dương Kỳ thấy phụ thân vì mình mà mở đại yến chiêu đãi quần thần, khiến cho toàn thành chấn động, khỏi nghĩ việc này quá mức long trọng. "Nên làm như vậy." Đại ca Dương Vân Trùng : "Tam đệ, đệ có điều biết. Dương gia chúng ta xưng vương, ra lệnh cho tất cả hào môn thế gia quý tộc trong thành Yến Đô. Những người này tuy rằng hàng phục, thế nhưng trong lòng vẫn chưa cam tâm, có người thầm cấu kết với số môn phái, rục rịch chuẩn bị mưu phản. Từ biên giới thành Yến Đô, thám tử hồi báo cho biết, Ảnh Độc môn, Xuân Thu môn có dấu hiệu, giống như sắp hạ thủ với thành Yến Đô của chúng ta. Ý của phụ thân chính là mượn việc đệ trở về, tổ chức đại yến chiêu đãi tân khách quần thần, đem tin tức truyền bá ra ngoài, khuất phục số người. Việc này khiến cho uy danh của Dương gia chúng ta càng thêm long trọng, nếu tam đệ biểu tuyệt thế khí công của mình yến hội, vậy càng tốt." "A, hóa ra là như vậy." Dương Kỳ hiểu phải phụ thân mình khoa trương, mà là có dụng ý. "Kỳ nhi, khổ cực cho con rồi." Dương Chiến nhìn đám thị vệ xung quanh : "Các ngươi triệu tập nguyên lão trong gia tộc, bây giờ mở yến hội." "Dạ, vương thượng." thị vệ khí công tầng 8 . "Phụ thân, khí công của người đạt tới đỉnh phong, nhưng mà việc tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh vẫn còn thiếu chút. Cũng may người tu luyện là Tứ Quý Kiếm Thuật, mà con tìm hiểu Tứ Quý Kiếm Thuật tới cực hạn, hôm nay con giúp người tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, từ nay về sau uy áp quần hùng, khiến cho cả thành Yến Đô quy về mối." Phụ tử bốn người Dương Kỳ, Dương Chiến, Dương Vân Trùng, Dương Hóa Long tiến vào trong cung điện. Dương Kỳ thấy cung điện này được bảo vệ nghiêm ngặt, thị vệ, cung nữ, thậm chí còn có cả thái giám đều có khí độ uy nghiêm. Những thứ này đều là do Yến Phong lưu lại. Yến Phong rất có dã tâm, muốn lập nên nghiệp thiên thu, cho nên xây dựng cung điện giống như hoàng cung, đáng tiếc là còn chưa kịp thống nhất cả tòa thành trì bị đánh đuổi, tất cả cơ nghiệp bị hủy hoại trong chốc lát, thậm chí bảo tàng khổng lồ trong Phủ thành chủ cũng bị Dương gia chiếm mất. Đám thái giám này cũng là do Yến Phong lưu lại. Dương Kỳ mặt quan sát tình hình trong phủ, mặt kiểm tra tu vi của phụ thân, đại ca nhị ca. Phụ thân là Khí Tông đỉnh phong, dược lực của Nhiếp Thảo trong cơ thể hoàn toàn bị luyện hóa, giơ tay nhấc chân đều có khí khái phi phàm. Mà đại ca, nhị ca cũng tấn chức đạt tới Khí Tông, tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật vượt xa Khí Tông bình thường. Nhưng mà, đại ca nhị ca muốn tấn chức tới cảnh giới Đoạt Mệnh phải cần khá nhiều thời gian nữa, trừ phi có được số bảo bối trong truyền thuyết, ví dụ như "Sinh Mệnh Chi Tuyền". Chỉ chốc lát sau, tất cả trưởng lão lớn , số gia chủ các chi nhánh đều tập trung tới đây, mấy trăm người tập trung trong đại sảnh, trong đó có cả Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân. Hai người kia là nguyên lão cao nhất trong gia tộc, nhưng mà giờ vẫn phải hành lễ với Dương Chiến. Bởi vì Dương Chiến xưng vương. "Tham kiến vương thượng." "Đứng lên , ban cho ngồi." Dương Chiến phất tay cái, rất là có phong độ vương thượng. Đợi cho những nhân vật này ngồi xuống, mới mở miệng : "Hôm nay là ngày lành Dương Kỳ từ học viện Thiên Vị trở về, cho nên ta tổ chức đại hội gia tộc. Kỳ nhi, con mang về cho gia tộc thứ gì, hãy lấy ra ." "Dạ, phụ thân." Dương Kỳ biết, phụ thân tổ chức đại hội gia tộc là muốn cho những nhân vật này kinh sợ, đề cao đoàn kết trong gia tộc. "Ta ở trong học viện Thiên Vị tu luyện, tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, học được số loại khí trận, có thể bố trí ở trong gia tộc, có thể dùng cho đệ tử trong gia tộc tu luyện." Dương Kỳ nhìn lướt qua mọi người trong gia tộc, thản nhiên : "Các vị hãy xem ta diễn luyện lần." Trong lúc chuyện, giới chỉ ngón tay của bắn ra ánh sáng xanh, sau đó đại trận bao phủ vương tọa của Dương Chiến. Tất cả mọi người đều cảm thấy lực lượng cuộn trào, Dương Chiến giờ chìm đắm trong Vương Đạo Khí Trận, chân khí bản thân sôi trào, sảng khoái tới cực điểm. "Phụ thân, mau chóng vận công, trấn áp chân khí quy về đan điền khí hải, hôm nay con trợ giúp người trùng kích đoạt mệnh, bước lên trời." Dương Kỳ hét lớn tiếng. Dương Chiến lập tức tỉnh ngộ, vận chuyển khí công Tứ Quý Kiếm Thuật ở trong đan điền, khí tức bốn mùa xuân, hạ, thu, đông tràn ngập, nhưng đều bị Vương Đạo Khí Trận nhốt ở bên trong. Tất cả mọi người trong gia tộc đều nhìn thấy, trong khí trận mưa xuân triền miên, khi sấm sét chói sáng, khi mặt đất mù sương, khi tuyết lớn rơi đầy. Dương Kỳ ngưng thần tĩnh khí, kiếm khí Tứ Quý Kiếm Thuật từ trong đan điền tuôn ra tràn vào trong Vương Đạo Khí Trận, thẩm thấu vào trong kinh mạch của Dương Chiến. Trong giây phút này, thân hình Dương Chiến chim trong chân khí khổng lồ, bản chất sinh mệnh được tăng cao. Tu vi của Dương Kỳ là đoạt mệnh lần 3, chân khí hùng hậu có thể so với đoạt mệnh lần 7, khổ tu Tứ Quý Kiếm Thuật cường đại tới mức ngờ, mới chỉ rót kiếm khí vào bên trong chút, giúp Dương Chiến bớt bảy tám chục nam, thậm chí trăm năm khổ tu. cách khác, kiếm khí giờ của Dương Kỳ chẳng khác nào người sống tu luyện. Toàn thân Dương Chiến đều bị kiếm khí của Tứ Quý Kiếm Thuật bao phủ, giống như thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng. Vương Đạo Khí Trận giúp gia tăng tinh hoa sinh mệnh bổn nguyên. Chỉ chốc lát sau, ở trong khí trận, khí tức của tích lũy tới cực hạn, đột nhiên bùng nổ! cỗ kiếm khí mãnh liệt vọt lên. Kiếm này khí thô to như cột nhà, phá tan nóc cung điện. Thế nhưng Dương Kỳ nhanh tay lẹ mắt, năm ngón tay xòe ra, trấn áp cỗ kiếm khí kia xuống, bức nó nhập vào trong cơ thể Dương Chiến. Sau đó, bản chất sinh mệnh của Dương Chiến đều thay đổi, cơn lũ nguyên khí liên tục tỏa ra khiến ọi người trong đại điện đứng vững. Dương Kỳ triệt hồi Vương Đạo Khí Trận, nhìn thấy Dương Chiến nhắm mắt trầm tư. "Chúc mừng phụ thân thành công tấn chức đoạt mệnh, bước lên trời, Dương gia ta nhất định làm nên nghiệp thiên thu." Dương Kỳ . "Dương Chiến ta cũng có ngày này rồi." Dương Chiến nhìn bàn tay mình, mơ màng : "Cảnh giới Đoạt Mệnh hóa ra cường đại như thế này, lúc nãy ta cảm giác mình đúng là còn như xưa. Thảo nào, Khí Tông cách nào chiến thắng đoạt mệnh, người là hùng ưng cao cao tại thượng, còn người chỉ là chuột mặt đất." " tấn chức đoạt mệnh." "Khí tức khổng lồ." "Gia chủ đột phá cảnh giới, Dương Kỳ giúp phụ thân đột phá, vậy có cảnh giới gì?" ... . . . Nhiều nhân vật trong gia tộc nhìn thấy cảnh tượng này đều thể kiềm được khiếp sợ, chẳng còn quan tâm tới lễ nghi, bàn luận rối rít. Nhất là "Nhan Thái Quân" "Dương Tỉnh Sư", mặt họ ra thần sắc ước ao, đố kị. Bọn họ hy vọng mình là người đầu tiên tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, tu vi là Khí Tông đỉnh phong, hơn nữa tuổi tác cao, tuy rằng còn có thể sống thêm vài chục năm, thế nhưng tuổi càng cao, cơ hội tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh lại càng , nếu được chết trong vô vọng. Bây giờ họ nhìn thấy hi vọng. Bọn họ nhìn nhau, đồng thời đứng lên về phía Dương Kỳ. Dương Kỳ nhìn hai người, ánh mắt sáng lên. Bịch, bịch. Đột nhiên hai người quỳ xuống đất, : "Kỳ thiếu chủ, hai người chúng ta trước kia là nguyên lão, đối với người được tốt, tội đáng chết vạn lần, mong rằng người quan tâm tới hiềm khích trước đây, có thể ban cho chúng ta tu luyện trong Vương Đạo Khí Trận. Hai người chúng ta ở chỗ này phát thệ, sau này nhất định thề chết theo gia chủ, hề hai lòng." "A?" Dương Kỳ vội đỡ hai vị nguyên lão lên mà : "Ta về nhà lần này chính là muốn bố trí Vương Đạo Khí Trận trong gia tộc, vận chuyển linh khí trong lòng đất, trợ giúp con em trong gia tộc tu luyện. Chỉ cần ai có công lao với gia tộc là đều có thể tiến vào trong đó tu luyện. Các ngươi đứng lên , chỉ cần nghe lời phụ thân ta, lập công lao cho gia tộc, chắc chắn nguyện vọng của các người hoàn thành." Đối với Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân, Dương Kỳ biết sâu trong nội tâm của họ vẫn phục, nếu để cho họ tu luyện bằng cho đám thanh niên tài tuấn tu luyện, họ nhanh chóng đạt tới Khí Tông hơn. Phải biết rằng, Vương Đạo Khí Trận này, đám đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện cũng được tu luyện. Hai người này nếu như đột phá tới cảnh giới Đoạt Mệnh, khẳng định gây chuyện thị phi, khiến gia tộc hỗn loạn. Thế nhưng nếu họ lòng, vẫn có thể quan sát rồi quyết định.
Chương 124: Đại yến quần thần Khi trời sáng, trong thành Yến Đô cũng trở nên tấp nập. Từng nha dịch gõ cửa từng nhà cho họ đèn, hoa và các loại đồ trang trí, đan dược. Rất nhiều người mới vào thành hiểu chuyện gì xảy ra. Trong cái tửu lâu, có mấy võ lâm hào khách thưởng thức rượu ngon, nhìn thấy nhiều nha dịch lại, nhà nhà giăng đèn kết hoa, khỏi nghi hoặc hỏi: "Chưởng quỹ? Thành Yến Đô hôm nay có chuyện gì vậy? Chưa tới ngày tết sao lại làm rầm rộ kiểu này?" "Khách quan, ngài có điều biết." Chưởng quỹ tửu lâu kia : "Hôm nay là Tam thiếu chủ của Dương gia trở về, ở trong học viện Thiên Vị học tập, tấn chức đạt tới cảnh giới đoạt mệnh, được phong làm đệ tử tinh , Thánh Tổ hoàng triều hạ chỉ khen ngợi! Hôm nay trở về nhà, Dương gia đương nhiên phải giăng đèn kết hoa, thông báo cho từng nhà, tối hôm nay họ tổ chức đại yến mới tất cả các đại hào môn thế gia... , là mở tiệc chiêu đãi quần thần." Hóa ra các đại hào môn thế gia ở thành Yến Đô trở thành thần tử của họ. Chưởng quỹ kia biết mình sai nên sửa ngay lập tức. "Dương gia có Tam thiếu chủ làm chỗ dựa, hình như khí thế quá thịnh." Trong mắt hào khách giang hồ bắn ra quang mang, thấy chưởng quỹ rời , sử dụng chân khí chuyện với người bên cạnh. Đám hào khách giang hồ này khí tức thâm hậu vô cùng, tuy mang theo binh khí, thế nhưng đôi tay thô to, chứa lực lượng cuồng bạo. "Đúng vậy, cảnh giới Đoạt Mệnh ở cái nơi thôn dã này chính là thần nhân, nhưng mà ở Xuân Thu môn chúng ta cũng tính là cái gì. Thế nhưng thân phận đệ tử tinh ở học viện Thiên Vị phải chuyện đùa. Xuân Thu môn chúng ta vẫn thể so sánh với học viện Thiên Vị được." Lại hào khách giang hồ . Tên hào khách giang hồ kia là người trung niên, vóc người cân đối, có phong độ của người trí thức, giống như thư sinh, người có binh khí. Nhưng thực ra, bởi vì giờ thành Yến Đô kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt, phàm là người mang theo binh khí là phải báo danh, ai phản kháng bắt lại. Việc này ảnh hưởng tới sinh hoạt của đám giang hồ. Hào khách giang hồ chẳng qua chỉ là những người có tu vi khí công tầng 4, cao nhất cũng chỉ là tầng 5, tầng 6, làm việc vặt ở giang hồ kiếm cơm mà thôi. Đâu phải là đối thủ của Dương gia quân tinh nhuệ. Dương gia quân trải qua bồi dưỡng, giờ cao thủ xuất lớp lớp. "Đừng lo, chúng ta thể chống lại Dương Kỳ, chỉ hỏi thăm tin tức mà thôi, Xuân Thu môn chúng ta có mấy đệ tử mất tích ở trong thành Yến Đô. Chúng ta điều tra được số dấu vết cho thấy, họ rất có khả năng bị Dương gia hạ độc thủ. Nếu lần này Dương Kỳ trở về, vậy vô cùng tốt, Liệt thiếu gia đích thân đến đây, hỏi thăm vài chuyện. cái Dương gia nho dám động thủ với người của Xuân Thu môn chúng ta, quả thực là muốn chết, cho dù có học viện Thiên Vị làm chỗ dựa, nước xa cũng cứu được lửa gần." đệ tử trẻ tuổi . Nhóm hào khách giang hồ này có bốn năm người, đều là đệ tử Xuân Thu môn, tu vi của họ vô cùng cao thâm, hầu như người nào cũng có tu vi Khí Tông, cao thủ danh chấn phương, chỉ giả trang thành hào khách giang hồ mà thôi. " như vậy, phát tín hiệu thông báo cho Liệt thiếu gia, khuya hôm nay Dương gia tổ chức đại yến chiêu đãi quần thần, Dương Kỳ cũng tham gia." Đột nhiên, hào khách đứng lên . Chỉ chốc lát sau, ở ngoài thành có con diều hâu phóng lên cao, bay về phía xa. Cùng lúc đó, trong rừng rậm ngoài thành có vô số chim tước, dã thú đều rơi xuống mặt đất, thân hình đen kịt, trúng kịch độc mà chết. Trong rừng rậm có đám mây di chuyển, đám mây này tới đâu, cây cỏ héo rũ mà chết tới đó. Ngay cả Độc Xà cũng chịu đựng nổi, phải chui vào trong lòng đất mà cũng tránh khỏi tử vong, đám mây này lan vào trong lòng đất, khiến ặt đất đen kịt, trông giống như ở trong đầm lầy. Trong đám mây này có người. Là hắc y cao thủ, họ tập trung lại với nhau, sợ khí độc bởi vì họ chính là người tán phát khí độc này. " nghe ràng chưa? Dương Kỳ kia từ học viện Thiên Vị trở về? Đây đúng là thời cơ tốt để chúng ta ra tay, chúng ta sở dĩ ra tay cũng bởi vì người này ở trong học viện Thiên Vị học tập, diệt cỏ tận gốc kiểu gì cũng quay lại trả thù." người áo đen . "Ảnh Độc môn chúng ta tổn thất ít người ở thành Yến Đô." Lại người áo đen : "Họ đều bị Dương gia giết, tên địa chủ mà cũng dám đối kháng với Ảnh Độc môn chúng ta? Quả thực là buồn cười, hôm nay diệt toàn gia của bọn họ, chúng ta làm sao có thể giữ vững được uy nghiêm của Ảnh Độc môn?" "Dương Kỳ là đệ tử của học viện Thiên Vị, chúng ta giết sợ học viện Thiên Vị nổi giận hay sao?" "Hừ, học viện Thiên Vị có thể hoành hành ở toàn bộ đại lục sao? Ảnh Độc môn chúng ta là đại môn phái ở phương tây, học viện Thiên Vị nhiều chỉ có thể xưng bá ở đại lục Phong Nhiêu mà thôi. Hơn nữa, Ảnh Độc môn chúng ta giống như cái bóng, biến mất trong bóng tối, học viện Thiên Vị trả thù chúng ta biết chạy hay sao?" "Sớm biết như vậy chúng ta nên diệt Dương gia từ trước." "Vậy cũng ổn lắm, chúng ta coi trọng gì đám thổ hào địa phương này, nếu có thể ở trước mặt đám hào môn thế gia đánh chết Dương Kỳ mới tạo thành hiệu quả khiến cho lòng người kinh sợ. Nếu họ biết Dương gia có đệ tử ở học viện Thiên Vị, chưa chắc thần phục chúng ta. Chúng ta muốn tài nguyên của cả thành Yến Đô, chứ phải tòa thành trống ." "Vẫn là ngươi nghĩ chu đáo, trảm thảo trừ căn mới là vương đạo, buổi tối nay chính là ngày Dương gia diệt vong, vui quá hóa buồn! giờ Dương gia còn hưng phấn, buổi tối... có trò hay để xem rồi." Xung quanh thành Yến Đô xuất vô số mưu, vô số nghị luận, tất cả chỉ vì Dương Kỳ. Rất nhiều hào môn thế gia trở thành thần tử của Dương gia, biết Dương Kỳ trở về, tâm tình mỗi người đều khác nhau, nhưng bọn họ ai dám tới dự tiệc. Màn đêm buông xuống, đường phố rực rỡ đèn hoa, náo nhiệt vô cùng. Trong khoảng thời gian ngắn, ai nấy đều có cảm giác thái bình thịnh thế. Lúc này, ở trước vương cung của Dương Chiến ngựa xe như nước, các đại hào môn quý tộc mang theo gia quyến tới dự tiệc, đồng thời chiêm ngưỡng "Thần nhân" Dương Kỳ của Dương gia. Ở địa phương như thành Yến Đô, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh có thể gọi là Thần nhân Có gia tộc tu luyện mấy đời chưa nhìn thấy cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh. Quảng trường phía trước vương cung nhộn nhịp vô cùng, có số bàn tiệc được mở, tiếng ca bay xa. Dương Chiến đứng nhìn tất cả mọi người, trong lòng hào khí vô cùng. Quyền lực của thành Yến Đô đối với đại lục Phong Nhiêu mà chẳng là cái gì cả, chẳng qua đối với mảnh đất có phạm vi mấy ngàn dặm mà , Dương Chiến là thổ hoàng đế. Dương Kỳ ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Dương Chiến, trả lời đám hào môn quý tộc, trông vô cùng lão luyện, giống tên bại gia tử nam trước. Chỉ là năm, cái tên bại gia tử trở thành thần nhân. "Đây là Dương Kỳ, quả nhiên khí tức oai nghiêm, thâm sâu khôn lường, mỗi động tác đều hợp với thiên đạo." số nguyên lão Khí Tông của các thế gia khiếp sợ. "Các vị." Thấy mọi người đến đông đủ, Dương Chiến đứng dậy to: "Hôm nay là ngày con ta ở học viện Thiên Vị trở về, cho nên mời quần thần tới đây cùng vui, say về." "Chúc mừng vương thượng!" Đám thần tử phía dưới đồng thanh Đám nguyên lão Dương gia nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều kính nể vô cùng, đám đệ tử trẻ tuổi nhiệt huyết soi trào, họ muốn giống Dương Kỳ, tạo nên nghiệp lớn. "Ha ha ha, ha ha ha... ." Chỉ trong nháy mắt, quần thần ùa tới chúc mừng, nhưng đột nhiên có tiếng cười từ xa truyền đến. Mọi người nhất thời thất kinh, nhìn về phía xa xa. Vù vù vù... Vô số thanh phá từ bầu trời truyền tới, có mấy bóng người như sao rơi đáp xuống quảng trường, khí tức khổng lồ tỏa ra khiến cho người ngã ngựa đổ, rất nhiều bàn tiệc bị hất tung. Yến hội lập tức rối loạn. "Có địch tập kích!" Đám thị vệ Dương gia nhào lên. " đám rơm rác, chỉ có đám tư binh nông thôn mà dám ở nơi này xưng vương? Học theo cách hoàng đế mở tiệc chiêu đãi quần thần, quả thực là vượn đội mũ người, ra thể thống gì cả." Nhóm người này tổng cộng có sáu bảy người, người trong đó mặc y phục màu vàng, giống như ngọn lửa cháy, thần thái cao ngạo như khâm sai đại thần tới huyện thành , nhìn đám hương dân ngu muội vô tri. "Dừng tay." Dương Kỳ đột nhiên quát tiếng, đám thị vệ Dương gia đều ngừng lại. đứng dậy, lên bước, người phía trước lập tức nhường đường, giống như người có loại ma lực. "Các ngươi là ai? Hôm nay Dương gia ta mở tiệc chiêu đãi mọi người, nhưng đâu có mời các ngươi?" Dương Kỳ đánh giá đám người này, lạnh lùng nghiêm mặt hỏi. "Ngươi chính là Dương Kỳ? Đệ tử tinh của học viện Thiên Vị? Trông được tốt lắm." Thanh niên mặc y phục màu vàng nhìn Dương Kỳ, thần sắc vẫn cao ngạo vô cùng: "Ta chính là Liệt thiếu gia của Xuân Thu Môn. Lần này tới thành Yến Đô là để điều tra việc, trước đây lâu có mấy đệ tử của Xuân Thu môn chúng ta tới thành Yến Đô bị mất tích, chúng ta điều tra rất lâu, các dấu hiệu đều cho thấy Dương gia các ngươi thoát khỏi liên quan. Hôm nay tới nơi này, là phụng mệnh trưởng lão của Xuân Thu môn chúng ta, bắt gia chủ Dương gia các ngươi hỏi tội. Vừa lúc ngươi cũng ở đây, tốt nhất là nên cùng ."
Chương 125: Xuân Thu và Ảnh Độc Người của Xuân Thu môn. Trong lòng Dương Kỳ sáng như tuyết, lúc trước diệt Trần gia, có mấy môn đồ của Xuân Thu Môn đột nhiên xuất gây , đòi Đại Thiên Kính của , thậm chí còn muốn bị sỉ nhục, bảo Dương gia làm nô lệ cho bọn họ. Vì vậy dưới cơn nóng giận phế võ công của bọn họ. giờ có 2 người vẫn bị nhốt trong Dương gia. Nhưng mà chuyện này đúng là giấu được mãi, người của Xuân Thu môn hôm nay tìm tới cửa. Thậm chí vừa gặp mặt muốn bắt phụ thân đến Xuân Thu Môn hỏi tội, còn muốn cả theo, thực chất trong lòng họ muốn tha thứ. Thế lực của Xuân Thu Môn vô cùng to lớn, thế nhưng giờ phía sau Dương Kỳ có học viện Thiên Vị, căn bản sợ chút nào. Học viện Thiên Vị là học viện đứng đầu đại lục, qua ngàn vạn năm rồi vẫn thế. nhìn Liệt thiếu gia mặc bộ đồ màu vàng, lạnh lùng cười: "Xuân Thu Môn? Xuân Thu Môn rất giỏi sao? Ta là đệ tử của học viện Thiên Vị, Xuân Thu Môn ngươi lá gan lớn, dám gây xung đột với học viện Thiên Vị ta, hôm nay còn tới đây bảo ta tới Xuân Thu môn chịu phạt? Ngươi cho rằng ngươi là ai?" "To gan! Dám với với Liệt thiếu gia như vậy, ngươi biết Liệt thiếu gia là ai ?" đệ tử Xuân Thu môn tiến lên quát lớn. "Ta chẳng quản các ngươi là ai, bằng hữu tới uống rượu ta nhiệt tình chiêu đãi, nhưng các ngươi hôm nay lại tới quấy rối, vậy đừng trách ta khách khí, Xuân Thu Môn ở trong mắt của ta chẳng là cái gì cả. Ngươi cho rằng các ngươi có thể trở thành học viện Xuân Thu được sao?" Dương Kỳ lạnh lùng . "Muốn chết!" Liệt thiếu gia bước lên bước, sát khí lành lạnh. Lại tràng thanh từ bên ngoài vang lên, Liệt thiếu gia kia dừng bước, vốn muốn động thủ thế nhưng tình hình giờ có người khác nhúng tay rồi. Mấy bóng đen cường đại phá hạ xuống. mùi hương nhàn nhạt lan tỏa, trong mùi hương này có loại độc khí khiến cho gân cốt người khác mềm nhũn. "Trương Liệt, ngờ tên tuổi của Xuân Thu môn lại dọa được người khác." tên thủ lĩnh người áo đen hạ xuống, đầu có chùm vải đen, hai mắt màu xanh, hình như phải nhân loại. "Hóa ra là trưởng lão Bí Ma độc vương của Ảnh Độc môn, thế nào? Hôm nay các ngươi cũng muốn đối phó Dương gia? Thế nhưng ta nghe , Ảnh Độc môn các ngươi bị chết ít người trong tay Dương gia. tại cái tên Tam thiếu gia của Dương gia ở trong học viện Thiên Vị, biết Ảnh Độc môn các ngươi có dám xuất thủ ?" Liệt thiếu gia kia tên là Trương Liệt, mỉm cười, giọng sắc bén mang theo mùi vị gây xích mích cho đôi bên. "Ảnh Độc môn ta làm việc từ trước đến nay đều là chó gà tha." Trưởng lão Ảnh Độc môn : "Bí Ma độc vương ta tung hoành trăm năm, giết vô số cao thủ, hôm nay thấy tiểu tử này rất tốt, có khả năng luyện chế thành khôi lỗi kịch độc. Ngươi giúp ta tay." Các hào môn thế gia tập trung ở quảng trường, có người quát lên: " là cường giả trong truyền thuyết uy danh hiển hách, danh chấn Tây Vực, là thần nhân cảnh giới Đoạt Mệnh, ta từng nghe độc chết cảnh giới Đoạt Mệnh!" "Cái gì? Độc vương Cảnh giới Đoạt Mệnh!" Nhất thời đám hào môn thế gia co cụm lại thành đống. Dương Kỳ nhìn sang, phát thanh đó là do vị nguyên lão của Vương gia . lập tức hiểu, Vương gia khẳng định có liên quan tới Ảnh Độc môn. Bởi vì thành Yến Đô chỉ là địa phương , hào môn quý tộc chỉ là cao thủ Khí Tông, đối với cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh chỉ có mơ ước trong lòng, chớ gì tới chuyện biết tích của họ. Mà tên nguyên lão kia khẳng định là có dụng ý làm loạn lòng người, khiến cho Dương gia bị bạn bè xa lánh trong lúc nguy nan. "Đúng vậy, lão phu chính là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, trưởng lão của Ảnh Độc môn." Bí Ma độc vương đột nhiên quát lớn: "Hôm nay Ảnh Độc môn chúng ta xuất thủ với Dương gia, chỉ cần các ngươi cùng nhau đối kháng Dương gia, lão phu hạ thủ với các ngươi. Thế nào? Dương gia diệt, Ảnh Độc môn ta tuyển ra vương thượng khác trong đám thế gia hào môn các ngươi." "Trưởng lão Bí Ma độc vương, ngươi nên xem lại lời của mình." Trương Liệt cười : "Chia cắt thành Yến Đô, Xuân Thu Môn ta cũng có phần." "Vậy cứ như thế , chúng ta trước tiên diệt Dương gia, sau đó chia 5:5 thế nào?" Bí Ma độc vương : " thực tế, cái Dương gia nho ta có hứng thú, thế nhưng tiểu tử cảnh giới Đoạt Mệnh kia dám giết người của Ảnh Độc môn, giết xong Dương gia còn ai đáng cho chúng ta xuất thủ?" Dương Chiến nhịn được nữa, khí tức khổng lồ người tuôn ra, chân khí xông thẳng lên trời, : "Các ngươi nên khinh người quá đáng, Dương gia ta phải gia tộc dễ bắt nạt như vậy." "Dương Chiến tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh." " tấn chức lúc nào? Khí thế là mạnh mẽ, so với Khí Tông cường đại chỉ gấp trăm lần." "Dương Kỳ ở trong học viện Thiên Vị học tập, tấn chức tới cảnh giới Đoạt Mệnh có gì kỳ lạ, thế nhưng Dương Chiến này cũng tấn chức đúng là kỳ quái? Lẽ nào Dương gia được trời quan tâm?" số hào môn quý tộc lần nữa khiếp sợ. Ngay cả Trương Liệt, Bí Ma độc vương đều lấy làm kinh hãi. "Tốt, rất tốt, hai tên cảnh giới Đoạt Mệnh!" Bí Ma độc vương sửng sốt, sau đó cười ha hả: "Xem ra trời cũng giúp ta, muốn cho ta thêm khôi lỗi kịch độc." "Độc Phách Thiên Hạ!" Từ người có cỗ chân khí màu đen ngưng tụ thành hình thể cao to ở sau lưng, giống như ma quỷ, miệng ngậm đao nhọn, cỗ gió xoáy lan tỏa mặt đất khiến cho cát bay đá chạy: "Đáng tiếc là ta cường đại hơn các ngươi, ta đoạt mệnh lần 2 thành công, hai cha con các ngươi mới đoạt mệnh lần, là quá yếu. Dương Chiến, ngươi chết !" Ma quỷ chân khí hình người kia đột nhiên lao tới, bao phủ toàn bộ bậc thang của vương cung. Dương Chiến sắc mặt tái nhợt, ngờ rằng Bí Ma độc vương lại mạnh mẽ như vậy, nhưng vẫn muốn toàn lực xuất thủ chống đối. Thế nhưng khi còn chưa kịp xuất thủ Dương Kỳ xuất thủ. Kiếm khí huy hoàng chém chúng con ma quỷ kia, kiếm xé rách nó, chân khí mang theo lửa cháy hừng hực, thiêu đốt toàn bộ độc khí, chút còn. Sau đó Dương Kỳ nhàn nhã lững thững tới trước mặt Bí Ma độc vương, vung bàn tay lên, chưởng phong như gió xuân quất vào mặt, chỉ có Bí Ma độc vương mới cảm nhận được, chỉ thấy loáng cái, chưa kịp phản ứng Dương Kỳ tới bên cạnh. quá sợ hãi, lông tóc dựng đứng hết cả lên, giơ bàn tay lên, dốc toàn lực vỗ ra. "Độc Phách khí công!" Đôi bàn như cái quạt lớn, đen như mực. Hai chưởng đụng thẳng vào nhau, Bí Ma độc vương chấn động toàn thân, thất khiếu chảy máu, bên tai vang lên thanh của Dương Kỳ: "Ngươi đoạt mệnh lần 2, đáng tiếc ngại quá, ta bây giờ là cao thủ đoạt mệnh lần 3, cho nên ngươi chết ." Kiếm khí Đại Nhật Càn Khôn Kiếm bắn ra, khiến cho thân hình Bí Ma độc vương trở thành cái tổ ong vò vẽ. Cùng lúc đó, kiếm khí này lao ra phía sau Bí Ma độc vương, đám cao thủ của Ảnh Độc môn đều bị kiếm khí xuyên thủng, bị lửa thiêu đốt trở thành ngọn đuốc sống, tru lên thảm thiết ở quảng trường. Đám cao thủ của Ảnh Độc môn này tuyệt đối thể lưu lại, người bọn họ đều có kịch độc, chúng bị Dương Kỳ dùng chân khí của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm đốt thành tro bụi, có như vậy mới an toàn nhất. Thấy cảnh tượng này, sắc mặt người nào người nấy đều trắng bệch. "Cái gì? Bí Ma độc vương đoạt mệnh lần 2 mà cũng bị chiêu đánh chết?" Trương Liệt sắc mặt trắng bệch, gào lên tiếng, thân hình bay lên: "Chúng ta !" Người này vô cùng tinh minh, xoay người bỏ chạy ngay. " tới rồi tại sao phải ?" Dương Kỳ việc nhân đức nhường ai, bàn tay vung lên, dòng suối khí lưu xuất trung, hút lấy chân khí của đám người này, khiến cho chúng rơi thẳng xuống đất. Dương Kỳ tới, điểm cái, phong ấn toàn bộ kinh mạch người Trương Liệt, khiến cho cách nào vận dụng chân khí. Đám người của Xuân Thu môn khác bị chân khí của Dương Kỳ lúc này khiến cho ngất . Hầu như cần tốn nhiều sức, toàn bộ người của Xuân Thu môn bị bắt. "Trương Liệt, bây giờ ngươi còn gì được nữa ?" Dương Kỳ nhìn Trương Liệt : " cái Xuân Thu môn nho mà dám đối nghịch với học viện Thiên Vị chúng ta. Như vậy , hôm nay ta nhốt các ngươi lại, thèm giết. Nửa tháng sau bảo trưởng lão của Xuân Thu môn đến Dương gia chuộc người." Dương Kỳ muốn giết đám người này, ân oán giữa và Xuân Thu môn muốn hóa giải, Xuân Thu Môn cũng là môn phái nổi tiếng, gần bằng với học viện. Giết Trương Liệt Dương gia là tử địch với Xuân Thu môn, hậu hoạn vô cùng, bắt nhốt Trương Liệt, bảo trưởng lão của Xuân Thu môn đến đây đàm phán, việc này là vẹn toàn cả đôi bên. Với tu vi giờ của Dương Kỳ, có thể chống lại cường giả đoạt mệnh lần 7, lần 8, trưởng lão của Xuân Thu môn tới đây cũng áp chế được . Về phần truyền kỳ, Xuân Thu Môn thể vì chuyện mà phái cao thủ truyền kỳ tới đây. Cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ là nhân vật bực nào? Họ thể tham gia mấy chuyện cãi vã nơi thế tục, theo Dương Kỳ đánh giá, Xuân Thu môn cao nhất là phái ra tên đệ tử hạch tâm lần 5 là giỏi rồi. Ân oán giữa Xuân Thu môn phải được hóa giải bằng thực lực của bản thân , còn dựa vào tên tuổi của học viện Thiên Vị chỉ để miễn trừ hậu hoạn ai sau mà thôi. Trong khi đó Ảnh Độc môn lại khác, cái loại tà ma này chú ý gì tới quy định, tới giết người, đuổi tận giết tuyệt là tốt nhất. Cứ như vậy, đại họa được hóa giải. Mọi người ở đây hoàn toàn ngơ ngác, vốn Xuân Thu Môn, Ảnh Độc môn hùng hổ đến đây vấn tội, muốn diệt môn. Thế nhưng Dương Kỳ nhàng giết, bắt hai đại cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh. Các đại hào môn thế gia lúc này mới thực thấy được khí phách của . "Thị vệ nghe lệnh, bắt toàn bộ người của Vương gia lại cho ta." Dương Chiến sắc mặt tái xanh, đột nhiên hạ lệnh. nhận ra, lần này Vương gia và Ảnh Độc môn cấu kết, cho nên làm phải làm cho trọn vẹn.
Chương 126: Lại vào Hắc Thi Sơn mạch Đêm nay đối với thành Yến Đô mà chính là đêm ngủ. hồi đại thanh tẩy lại bắt đầu, vô số binh sĩ mặc áo giáp, cao thủ khí công như lang như hổ xông vào Vương gia, bắt trói toàn bộ thành viên là cao thủ khí công, tiến hành xét nhà. Tiếng khóc vang khắp toàn thành, các thế gia hào môn khác đều run như cầy sấy. Bọn họ vĩnh viễn thể nào quên được, cảnh tượng ở yến hội hôm nay Dương Kỳ trong nháy mắt giết chết Bí Ma độc vương uy danh hiển hách. Cao thủ của Ảnh Độc môn dưới kiếm khí của biến thành ngọn lửa. Mà cường giả của Xuân Thu môn cũng bị bắt nhốt. Trước đây bọn họ sợ hãi tên tuổi của học viện Thiên Vị, giờ sợ hãi khủng bố của Dương Kỳ, trong lòng xuất tâm lý sùng bái. Dương Chiến vừa xưng vương, nhân tâm bất ổn, rất nhiều hào môn thế gia bên ngoài xưng thần, kỳ thực bên trong lại ngấm ngầm giở trò, tài chính, quân chính đều làm những hành động gây khó khăn. Nhưng cảnh tượng hôm nay làm cho toàn bộ thế gia hào môn hiểu , đối kháng cũng chỉ là hành động phí công vô ích. Trong thư phòng. Dương Chiến nghe thuộc hạ bẩm báo tình hình kê biên tài sản Vương gia, thầm gật đầu. Tâm tình vô cùng sung sướng, nguy cơ lớn cứ như vậy bị hóa giải. Trong khi đó tấn chức đoạt mệnh, quyền lực trong thành Yến Đô được củng cố thêm bước, Dương gia từ nay về sau uy danh truyền xa, phát triển ngừng. Tin rằng các thế lực lớn khác cũng dám tới đây xâm phạm. Sau này chỉ cần mưu tính cho tốt, thực nghiệp thiên thu, chưa chắc là được. "Phụ thân, con tiến vào trong Hắc Thi sơn mạch tu luyện, người cần đôn đốc đại ca, nhị ca tu luyện nhiều hơn, chờ con kiếm được số linh đan diệu dược, sớm muộn gì cũng giúp họ tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh. Sau này, ta đến Huyền Sơn tìm kiếm tung tích của mẫu thân." Dương Kỳ quay sang nhìn Dương Chiến . "Ừ, Kỳ nhi, ngờ con lại cường đại như vậy, nhưng mà trong học viện Thiên Vị ngọa hổ tàng long, con nên học cách giấu tài." Dương Chiến dặn dò. "Hài nhi nhớ kỹ. Đại ca, nhị ca, đệ đem kiếm khí của Tứ Quý Kiếm Thuật do đệ tu luyện chuyển vào trong cơ thể hai huynh, đồng thời bố trí Vương Đạo Khí Trận ở dưới mật thất của vương cung, chỉ cần các huynh ở trong đó tu luyện, nhất định tu vi tăng mạnh. Còn nữa, mọi người cần đề bạt nhiều đệ tử trung thành và có chí hướng để bồi dưỡng trọng điểm, các nguyên lão tạm thời nên bồi dưỡng, trong lòng bọn họ phức tạo, khó nắm bắt." Dương Kỳ quay sang nhìn đại ca nhị ca . "Tam đệ, đệ yên tâm, công việc của gia tộc chúng ta nhất định xử lý tốt, nguyên lão trong gia tộc già yếu quá rồi, mà đệ tử trẻ tuổi lại có tinh thần hăng hái hơn nhiều." Dương Vân Trùng : "Chúng ta nhất định bồi dưỡng đệ tử cho thế hệ sau, còn số lão nhân kia chỉ cần phản bội gia tộc, ta cũng để họ tu luyện duy trì tuổi thọ." "Được." Dương Kỳ tiếp: "Chờ tu vi của đệ đại thành, đứng vững gót chân ở học viện Thiên Vị, đệ nghĩ biện pháp mang con của đại ca nhị ca vào trong học viện Thiên Vị học tập." Đại ca, nhị ca của có đời sau. Chỉ có bây giờ vẫn lẻ loi mình. Dựa theo đạo lý, giờ Dương Kỳ mười chín tuổi cũng có thể cưới vợ sinh con. Nhưng mà Dương Chiến biết đứa con trai này tiền đồ rộng lớn, hơn nữa thọ mệnh dài lâu, có thể trường sinh, thời gian tương lai còn quá dài cho nên nhắc tới. "Kỳ nhi, con tiến vào Hắc Thi sơn mạch tu luyện phải cẩn thận." "Phụ thân yên tâm." Dương Kỳ đứng dậy, ngưng tụ thành đạo chân khí hình người. Đạo chân khí hình người này giống Dương Kỳ như đúc, có thể cảm nhận được mức độ chân thực của máu thịt. giờ chân khí của Dương Kỳ hùng hậu, đạt tới trình độ cao, nên chân khí hình người có thể biến thành thân ngoại hóa thân, đệ nhị nguyên thần. "Con lưu lại đạo chân khí hình người tọa trấn trong nhà, đợi trưởng lão của Xuân Thu môn tới cửa đàm phán. Mong rằng lần này có thể hóa giải toàn bộ ân oán của Xuân Thu môn vơi Dương gia chúng ta, chỉ cần trưởng lão của Xuân Thu môn kia gây , con lập tức từ trong Hắc Thi sơn mạch trở về, quá mấy hơi thở đâu." Dương Kỳ lo lắng chu đáo mọi chuyện. thực tế, Dương gia bây giờ khá mạnh, tin tức Dương Chiến tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh được truyền ra ngoài mang tới tác dụng trấn áp phương. An bài xong tất cả, Dương Kỳ bay lên trời, thân hình biến mất thấy. Dương Chiến nhìn theo bóng hình đứa con trai của mình, thở dài tiếng: "Thanh La, nàng có thấy ? Con của nàng cường đại vậy rồi, sau này có thể sánh ngang với thượng cổ đại thánh, sớm muộn cũng tới Huyền Sơn, đứng trước mặt của nàng." *** Vân Hải thành. Đó là tòa thành nằm sát biển, vô cùng phồn hoa, tại biến thành Vân Hải quốc, các hạm đội cường đại liên tục tuần tra biển. Trăm nghìn bến cảng tiến hành buôn bán, giao thương. Nó rộng hơn thành Yến Đô biết bao nhiêu lần Chủ nhân của thành trì này chính là phụ thân của Vân Hải Lam, Vân Trung Long. Lúc này, Vân Trung Long ngồi ngay ngắn ở trong thư phòng, đối diện với là nam tử, hóa ra người này chính là Yến Phong. bị đuổi ra khỏi thành Yến Đô, đầu phục Vân Hải thành. , bây giờ phải là Vân Hải thành, mà là Vân Hải quốc. "Yến Phong, ngươi có thể đầu nhập dưới trướng ta, ta vô cùng vui mừng." Vân Trung Long và Yến Phong đều là cường giả Khí Tông, thân là người đứng đầu thành, có tư cách ngang hàng trò chuyện với nhau. "Ta bị Dương gia đuổi ra ngoài, giống như chó nhà có tang, hy vọng có thể được Vân quốc chủ hậu đãi." Yến Phong vô cùng bình thản, thế nhưng che dấu được hận ý ngập trời trong tim của : "Con của ta ở trong học viện Chân Long học tập, gần đây có được đề bạt, được đạo cao thủ ưu ái, sớm muộn cũng báo thù, Dương gia đắc ý được bao lâu nữa đâu." "Muốn muốn báo thù dễ vậy sao?" Vân Trung Long cười : "Nghe Dương Kỳ tiến vào học viện Thiên Vị, tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh , thế lực càng lúc càng lớn." "Ta cũng nghe , con của ngươi sớm tiến vào học viện Thiên Vị, được thủ lĩnh thần thông quảng đại coi trọng, trở thành đệ tử tinh , năm đó con của ngươi vì thức tỉnh mạch Hải thần trong cơ thể, nên mới sai Dương Kỳ trộm Phục Long đan của ta." Yến Phong : "Chuyện này, ngươi phải trợ giúp ta, giờ Dương Kỳ vô cùng hận con của ngươi, sớm muộn cũng có ngày trả thù, chúng ta đều là địch nhân của Dương gia, phải ngươi chết là ta vong, điểm này Vân quốc chủ chắc cũng hiểu " "Ta đương nhiên là hiểu." Vân Trung Long gật đầu. Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. "Vào ." Vân Trung Long . Người vào là tên mật thám, quỳ mặt đất : "Quốc chủ, việc lớn tốt, hôm qua thành Yến Đô truyền tin tới. Dương Kỳ trở về thăm nhà, Xuân Thu Môn và Ảnh Độc môn liên thủ với nhau, nhưng đều bị Dương Kỳ đánh bại, trong đó Ảnh Độc môn có Bí Ma độc vương cao thủ đoạt mệnh lần 2 trong truyền thuyết, vậy mà bị Dương Kỳ chiêu giết chết, đốt thành tro tàn... . ." Tên mật thám kia chuyện, thanh có chút run rẩy. "Cái gì?" Vân Trung Long tiếp nhận thư tình báo, xem từng câu từng chữ, lúc lâu sau như mất toàn bộ lực lượng, ngồi lại ghế, thân hình như già 10 năm: "Ngay cả Dương Chiến cũng tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh..." "Chuyện lớn vậy sao." Yến Phong : "Quốc chủ, có thể cho ta xem thư tình báo hay ." "Ngươi xem ." Vân Trung Long đưa thư cho Yến Phong. Yến Phong xem xong sắc mặt đại biến, cánh tay run rẩy: "Dương Kỳ kia là thiên thần hạ phàm sao? Sao lại cường đại như thế? ở trong học viện Thiên Vị được những thứ gì? , chắc chắn phải ở trong học viện Thiên Vị, mà do lần sét đánh kia mang đến cho kỳ ngộ, La Hồn phế bỏ khí công của , thế nhưng lại bị sét đánh cải tạo thân thể, tiến triển thần tốc." "Mau, mau gửi thư cho con của ta, báo cho nó biết chuyện xảy ra ở thành Yến Đô!" Vân Trung Long vội vàng , sau đó trầm ngâm, lúc sau mới : "Dương Kỳ thâm sâu khôn lường, bảo nó ở trong học viện Thiên Vị phải phòng bị người này cẩn thận!" "Yến Phong, với ta lên biển chuyến, ta muốn ngươi gặp vị cường giả của Hải tộc." hội nghị mật chuẩn bị được diễn ra trong thành Vân Hải. *** Trong biển mây của Thiên Mạch sơn. Vân Hải Lam vừa mới từ trong Tiểu Càn Khôn Giới bước ra thấy con diều hâu bay tới, nàng ta ngoắc tay, con diều hâu này bay tới đậu tay nàng. Vân Hải Lam lấy xuống bức thư, sau đó cho nó bay . "Trong nhà gởi thư?" Vân Hải Lam mở thư xem sau đó thất kinh: "Dương Kỳ trở về nhà thể thực lực lợi hại như vậy sao, còn giúp Dương Chiến tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, dùng thủ đoạn gì? Chẳng phải ta sai Tống Hải Sơn và mấy thành viên cấp cao của Thái Tử hội giám sát hay sao? Tại sao báo lại cho ta?" Thân thể của nàng khẽ di chuyển, từ trong biển mây đáp xuống, chỉ chốc lát sau ra khỏi Thiên Mạch sơn, xuất ở trong học viện. Nhìn thấy nàng, mấy thành viên của Thái Tử hội cũng phải mở miệng chào hỏi, tới chuyện nàng ta được Thái tử ưu ái, mà còn được Phong Vân nhị tổ thu làm đồ đệ, đáng giá để nịnh bợ. "Giang Phàm đâu? Tống Hải Sơn đâu? Bảo bọn họ tới gặp ta." Vân Hải Lam lạnh lùng . "Giang Phàm sư huynh mấy hôm trước tìm Dương Kỳ gây phiền phức, thế nhưng có tin Dương Kỳ bỏ trốn mất tăm. Sau đó Giang Phàm sư huynh và Tống Hải Sơn sư huynh gởi thư là ra ngoài thành làm nhiệm vụ, tăng cường thực lực, gần đây vẫn chưa về." thành viên của Thái Tử hội . Giang Phàm bị Dương Kỳ ép giết Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên, nhưng chuyện này chưa bộc lộ ra ngoài, tại Giang Phàm ở ngoài gửi thư về, là vẫn chung với Tống Hải Sơn, chờ khi trở về kiểu gì cũng Tống Hải Sơn bị nghiệt đánh giết. Tuy Vân Hải Lam thông minh tuyệt đỉnh, nhưng giờ vẫn thể nào suy nghĩ được chuyện này. "Gửi thư bảo bọn họ mau chóng trở về thương lượng đại , Thái Tử hội chẳng phải có phương thức liên lạc đặc biệt hay sao, cho dù cách xa thiên sơn vạn thủy vẫn có thể trực tiếp truyền tin." Sau khi Vân Hải Lam xong tiến vào trong học viện của mình. Mấy thành viên Thái Tử hội nhìn theo bóng lưng của nàng, lắc đầu thầm: "Nàng này tấn chức nhanh, biết giờ đạt tới cảnh giới gì rồi? Chúng ta có nên gửi thư cho Giang Phàm sư huynh ?"