Chương 97: Diễn luyện Khí Trận "Mẫu thân tên là Thanh La?" Dương Kỳ sau khi xem bức thư do phụ thân mình viết, trong lòng khỏi kích động, nhất là câu sau cùng: "Khi ngươi trở thành chủ nhân của toàn bộ đại lục Phong Nhiêu, ta lại xuất trước mặt ngươi." Trong trái tim của ngổn ngang trăm mối cảm xúc. Chủ nhân của toàn bộ đại lục Phong Nhiêu, điều này thể đùa được, giờ vị chủ nhân này chính là hoàng đế của Thánh Tổ hoàng triều. Hoàng đế của Thánh Tổ hoàng triều, cảnh giới thể khinh thường, mặc dù Thánh Tổ hoàng triều giờ xuống dốc, thế nhưng họ vẫn còn vị hoàng đế, vị hoàng đế này tại vị hơn 1000 năm, cho dù gần đây có bỏ mặc chính ột số đại thần quản lý, nhưng uy nghiêm của vẫn có thể uy hiếp bốn biển, bát hoang. Hoàng đế của Thánh Tổ hoàng triều có tu vi bí hiểm, hơn 1000 năm trước là truyền kỳ. cách khác, hơn ngàn năm trước là cao thủ cảnh giới Truyền Kỳ. Hơn 1000 năm sau, biết có trình độ nào, rất có thể vượt qua truyền kỳ, siêu phàm nhập thánh, tiến nhập vào cảnh giới Đại Thánh, thậm chí còn cao hơn! Cảnh giới tu luyện quá nhiều, Dương Kỳ biết hết, chỉ biết sau 9 lần đoạt mệnh là truyền kỳ, cảnh giới Truyền Kỳ biết có bao nhiêu bậc, bậc sau khó khăn hơn bậc trước. truyền kỳ chính là cảnh giới Đại Thánh. Cảnh giới Đại Thánh chính là thánh nhân. Thời thượng cổ, tộc hoành hành bởi họ có những tồn tại mạnh mẽ, có khả năng khai mở động thiên, di chuyển qua các thời , đánh đâu tháng đó, xưng là đại thánh. Đây là cảnh giới vô cùng mạnh mẽ. Về phần cảnh giới Đại Thánh là cái gì, Dương Kỳ biết. chung, muốn trở thành chủ nhân của toàn bộ đại lục Phong Nhiêu phải hủy diệt Thánh Tổ hoàng triều, giết chết hoàng đế. Vậy ít nhất phải có năng lực ngang với cảnh giới Đại Thánh. "Mẫu thân là ai? Địa vị tôn quý như vậy, sao còn phải bắt trở thành chủ nhân của đại lục Phong Nhiêu mới được gặp? Tại sao người lại có liên quan tới Dương gia? Thân phận của hai người vốn khác nhau như trời với biển! Chờ khi ta tu luyện thành công, sớm muộn cũng Huyền Sơn tìm mẫu thân." Trong lòng Dương Kỳ mang theo rất nhiều nghi hoặc, ngón tay búng ra, ngọn lứa lập tức thiêu rụi bức thư. Bức thư này liên quan tới đại bí mật của gia tộc, Dương Chiến , đọc xong phải đốt ngay. Sau khi trấn định tinh thần, Dương Kỳ ngồi trong tòa nhà tu luyện của mình, xung quanh là sóng xanh ngàn dặm, linh khí mặt đất cuộn trào, ở giữa tòa nhà có Vương Đạo Khí Trận vận chuyển. Đây là thứ mà cảm thấy hứng thú nhất. Vương Đạo Khí Trận là đại trận do cỗ khí lưu vô cùng tinh diệu hợp thành, dùng để rèn luyện hình thể, tăng cường tu vi, mở rộng kinh mạch, bồi dưỡng khí tức vương đạo trong cơ thể mình. Ở trong khí trận lâu ngày, khí tức của con người phát sinh biến hóa, các ý niệm dần dần có bóng dáng vương giả, lòng dạ rộng rãi, nguyên thần mạnh mẽ, trí tuệ tăng cao, ánh mắt rộng, giống như vương giả có khả năng thống lĩnh chư hầu. Đây là hiệu quả cực lớn của Vương Đạo Khí Trận. Đáng tiếc là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh cách nào ngưng tụ thành đại trận này, hơn nữa ngồi trong đại trận lại tiêu hao quá nhiều tài liệu và chân khí. tại Dương Kỳ nghiên cứu hơn hai tháng mới tìm ra kết cấu cơ bản của đại trận. Trong hai tháng này thường xuyên tới lớp học trong học viện, nghe giảng về trận pháp, tri thức vượt xa trước đây rất nhiều. hiểu thêm về các loại khí công, như Tứ Quý Kiếm Thuật cũng có thể biến thành kiếm trận, khí trận, uy lực lớn hơn trước đây chỉ gấp 10. Từ lúc tấn chức đệ tử tinh , hai tháng này là hai tháng tri thức tăng nhiều nhất. Tri thức học được gấp chục lần, trăm lần trước kia. Thần Tượng Trấn Ngục Kình ngày tinh thuần, thậm chí Dương Kỳ còn hoài nghi, bao lâu nữa có thể tích lũy đủ sinh mệnh tinh hoa để đoạt mệnh lần 2. Ở trong "Vương Đạo Khí Trận" tu luyện, cảm thấy khí tức linh mạch dưới nền đất có thiên địa linh khí, trời có linh khí, dưới nền đất có linh mạch, tu luyện là chọn nơi nào có linh mạch nồng đậm nhất để lập động phủ, vận dụng khí công hấp thu linh khí tu luyện. Học viện Thiên Vị chính là nơi tốt nhất. Học viện Thiên Vị nằm ở giữa đại lục Phong Nhiêu, ở sâu dưới lòng đất là cái linh mạch lớn, linh khí vô cùng nông đậm, Dương Kỳ dùng khí công phát , ở nơi sâu nhất dưới lòng đất có vô cùng nhiều linh khí, chỉ cần dùng chân khí tiến vào là bị cơn lốc nguyên khí xoáy cho nát bấy. thử vài lần nhưng có kết quả, vì vậy lựa chọn buông bỏ, tập trung nghiên cứu Vương Đạo Khí Trận. Chỉ trong học viện tinh mới có "Vương Đạo Khí Trận", đệ tử bình thường được tiến vào nơi đây tu luyện, Dương Kỳ cũng có cách đem đám người Lương Đông vào đây, nếu bị bắt bị nghiêm phạt. Cho nên, chuẩn bị nghiên cứu cái Vương Đạo Khí Trận , sau đó ra ngoài bố trí cho đám người Lương Đông tu luyện, có Vương Đạo Khí Trận trợ giúp, tu vi những người này chắc chắn tăng mạnh, việc tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh khó. "Chân lý của vương đạo cũng là đạo của trận pháp, đó là nảy nở ngừng." Dương Kỳ ngồi ngay ngắn ở trong tòa nhà tu luyện nhìn Vương Đạo Khí Trận trầm mặc , lúc lâu sau lấy từ trong giới chỉ của mình ra mấy viên hạch màu trắng, dùng khí công khiến cho chúng nổ tung, biến thành khí lưu màu trắng, ngưng kết thành đồ hình ở trước mặt. giờ phong ấn chân khí, cho nên lượng chân khí khổng lồ vận chuyển, nó tương đương với 10 scao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh đồng thời liên thủ. Trong tòa nhà, chân khí cuộn trào mãnh liệt, truyền ra những thanh giống như sóng vỗ đá ngầm. Ầm, ầm, ầm... . cái Vương Đạo Khí Trận được sinh ra. Đây là thành quả của việc Dương Kỳ nghiên cứu trận pháp trong hai tháng qua. Nếu như là cao thủ, họ có thể ngưng tụ chân khí tạo nên trận pháp, bố trí vô số trận ở trong nội tạng, cơ thể, xương cốt của mình, khiến cho cơ thể trở nên mạnh mẽ vô bì. Công dụng của những viên hạch bày trong trận chính là bố trận. hạch tay Dương Kỳ cũng là hạch của thú Khí Tông, lấy được từ trong bảo tàng của mã tặc hút máu, sau khi bóp nát nó ngưng tụ thành những dòng khí lưu, dưới ảnh hưởng của chân khí hợp thành Vương Đạo Khí Trận. Cái khí trận nho này có thể hấp thụ linh khí của Vương Đạo Khí Trận lớn trong tòa nhà ngừng lớn mạnh. Thậm chí, bị ảnh hưởng của chân khí cường đại của Dương Kỳ, Vương Đạo Khí Trận bắt đầu hấp thu linh mạch nguyên khí dưới lòng đất. "Cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh chỉ cần dùng chân khí thẩm thấu xuống bên dưới bị cơn lốc nguyên khí đánh cho nát bấy, nhưng mà mình có Thần Tượng Trấn Ngục Kình, công pháp sinh ra để trấn pháp địa ngục, có năng lực đặc thù đó là nắm giữ mặt đất trong tay, giờ lấy linh mạch làm mẫu, Vương Đạo Khí Trận có thể tăng cường uy lực cũng là chuyện đương nhiên, thần tượng trấn ngục, đứng đầu đại địa!" Dương Kỳ đột nhiên thôi động linh khí tinh hoa do lĩnh ngộ được, đỉnh đầu có luồng chân khí hợp thành con voi, cái mũi dài của nó tiến xuống lòng đất, mãnh liệt hút lấy linh mạch. Nếu như lúc này cao thủ của học viện Thiên Vị nhìn thấy nhất định thất kinh, bởi vì Dương Kỳ dùng chân khí hóa thành thần tượng, linh mạch bị nó hút lên có màu sắc giống như màu sữa. Độ nồng đậm của linh khí này thể tưởng tượng nổi. "Đứng đầu đại địa, đứng đầu đại địa!" Khi vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình tới cực hạn, chân khí của con voi thần rống ra bốn chữ đó. Đứng đầu địa ngục, cũng chính là đứng đầu đại địa. Khi linh khí màu trắng bị hút lên, nó hoàn toàn tiến vào trong Vương Đạo Khí Trận, cái trận do Dương Kỳ sáng tạo ra bành trướng, bao bọc chân khí của voi thần vào trong đó. "Tốt nhất là phải thu cái khí trận này vào trong giới chỉ." Dương Kỳ tiếp tục vận chuyển chân khí, thu Vương Đạo Khí Trận vào trong giới chỉ. Trong giới chỉ là gian độc lập, Vương Đạo Khí Trận bố trí ở trong đó tiêu tán, nếu như bố trí bên ngoài, gian quá lớn, lại có Dương Kỳ chủ trì, kiểu gì nó cũng dần tiêu tán, nếu mà phải ngưng tụ lần nữa là phiền phức. Cứ liên tục vận chuyển khí trận hấp thu tinh hoa của nguyên khí, chuyển thành vương đạo khí trận, trong giới chỉ sinh luồng khí tức vương giả. "Được rồi, nếu cứ tiếp ngưng tụ biết đâu lại sinh ra quái trận nào đó hay, cứ dừng lại , tới bố trí cho đám người Lý Hạc tu luyện rồi tính sau." Dương Kỳ ngừng vận chuyển đại trận, thân hình lóe lên rời khỏi học viện tinh , tới chỗ ở của đệ tử ngoại viện. Ngay khi Dương Kỳ rời khỏi tòa tháp của mình, cái tháp cao khác có người thu hồi ánh mắt. ánh mắt trong đó chính là người bị Dương Kỳ đánh bại mấy hôm trước, "Cốc Phần Tiên" . Xung quanh Cốc Phần Tiên này là mấy đệ tử tinh , đều là thành viên của Thái Tử hội, ánh mắt của bọn họ trầm, giống như tiến hành mưu nào đó. "Cốc Phần Tiên, chúng ta thầm quan sát tiểu tử Dương Kỳ này hơn hai tháng, ngươi có nhìn ra đầu mối gì ? Ta có loại trực giác, thực lực của chỉ có như vậy đâu, nhất định còn dấu thực lực." thành viên Thái Tử hội : "Người này mới chỉ là người mới, nếu như có thể gia nhập Thái Tử hội vậy là tốt nhất. Nhưng mà hai tháng nay cự tuyệt rất nhiều lời mời, chứng tỏ là người dã tâm bừng bừng, cam lòng thần phục người khác. Tương lai tạo thành phiền phức với Thái Tử hội chúng ta, tốt nhất là nên diệt trừ sớm chút, huống chi, Thái tử gia ưu ái Vân Hải Lam, nàng ta lại hận người này thấu xương, chúng ta càng có lý do gì mà diệt trừ người này." "Làm sao diệt trừ ?" Cốc Phần Tiên tàn bạo : "Lẽ nào cùng nhau ám sát, khả năng này lớn, thân phận giờ của cũng là đệ tử tinh , môt khi bị giết, học viện tất phán đoán ra chúng ta làm. Tới lúc đó nếu cái tội danh sát hại đồng môn bị buộc vào đầu, cho dù Thái tử có thể bảo mệnh cho chúng ta, sợ rằng võ công cũng bị hủy, tu vi mất hết, sống còn khổ hơn chết." "Đừng lo lắng, năm nào học viện Thiên Vị chẳng chết rất nhiều đệ tử, lẽ nào học viện có thể điều tra toàn bộ? Chúng ta có thể mượn đao giết người, lâu nữa học viện tiến thành kỳ đại chiến luận võ, chúng ta hoàn toàn có thể mượn đao của cao thủ khác trong học viện!" thành viên Thái Tử hội khác trầm . "Đúng vậy, Thái Tử hội của chúng ta tồn tại nhiều năm, chuyện này nhất định có thể thành công..." Mấy đệ tử tinh của Thái Tử hội nghị luận vô cùng hưng phấn... .
Chương 98: Khí hạc triệu hoán "Có người muốn đối phó mình, nhất định là đám thành viên của Thái Tử hội." Khi Dương Kỳ ra ngoài, lập tức cảm nhận được vô số ánh mắt đầy địch ý và cừu nhận nhìn chằm chằm vào mình. Trong đó có ánh mắt nóng rực như mặt trời. "Người này nhất định là Cốc Phần Tiên, cam lòng, muốn trả thù." Cốc Phần Tiên lòng dạ hẹp hòi, tính cách cao ngạo, sinh ở trong đại thế gia, lại tu luyện hoàng cấp khí công của gia tộc, trong gia tộc lại có người đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ, thậm chí tổ tiên của còn là Cổ Đại Thánh, cho nên có cảm giác ưu việt hơn bất cứ người nào khác, ai cũng phải thần phục . Ngày đó ở trong Thánh Học đường bị thua hết mặt mũi, cho nên có đạo lý nào lại trả thù. Dương Kỳ rất hiểu điểm này, cho nên luôn phòng bị người này. Tấn chức đệ tử tinh được chừng hai tháng, Dương Kỳ vẫn luôn phòng bị Thái Tử hội trả thù, dám ra ngoài học viện Thiên Vị, chỉ dụng tâm học tập, đề cao lực lượng, nghiền ngẫm trận pháp, tu vi tiến được bước nào hay bước đó, sau này cho đám thành viên Thái Tử hội biết được tu vi của mình. Từ sau khi tiến vào học viện tinh , Dương Kỳ sau bao ngày tu luyện cũng có thể cảm nhận được tu vi chân chính của mình. Bởi vì thân phận khác nhau, cho nên trong người đệ tử tinh nào cũng có bí mật, ngay cả trưởng lão cũng có tư cách thăm dò. Đệ tử tinh càng lớn tuổi bí mật càng nhiều. Dương Kỳ tính toán, sau khoảng 4, 5 năm ở trong học viện, khi địa vị dần dần vững chắc, có được tín nhiệm của nhiều người, lúc đó buông tay hành động. “Hừ! Vân Hải Lam, nếu ngươi dựa vào Thái Tử hội, ta nhất định cho ngươi đẹp mặt. Nhưng mà sớm muộn cũng có ngày, Thánh Vương hội của ta siêu việt Thái Tử hội, đến lúc đó ta muốn nhìn xem ngươi buồn cười tới mức nào! Cho dù ngươi có cầu xin ta thế nào, ta cũng cho ngươi cơ hội và hi vọng.” Dương Kỳ bay tới chỗ ở của đệ tử ngoại viện, đồng thời cảm nhận xem xung quanh có ai theo dõi hay . Tu vi khí công của lúc này có thể cảm nhận được tất cả ánh mắt thù địch của người nào, cho dù địch nhân có cố tỉnh nấp cũng có tác dụng. Đám người Cốc Phần Tiên còn lâu mới bằng . Tuy rằng đều là cảnh giới Đoạt Mệnh tầng 1, nhưng tu vi thực của Dương Kỳ cường đại hơn họ mấy chục lần. Đám người Cốc Phần Tiên ở trong bóng tối thầm quan sát Dương Kỳ, nhưng ngờ rằng bất cứ động tác gì, những lời đối thoại nào của họ cũng bị Dương Kỳ biết . Sau khi khẳng định có ai theo dõi mình, Dương Kỳ tiến vào trong phòng luyện công của đám người Lý Hạc. Trong vòng hai tháng này, tu vi của bốn người Lý Hạc cũng tăng mạnh. Tròng phòng có rất nhiều tài liệu, linh dược, đan dược, hiển nhiên đây phải là của học viện Thiên Vị, mà là do gia tộc của bọn họ mang tới. Trong khoảng thời gian này, bốn người trở về gia tộc chuyến, sau khi được đám trưởng bối trong tộc kiểm tra, họ đều hi vọng họ dốc toàn lực tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh. Gia tộc họ thấy bốn ngôi sao hi vọng trong gia tộc, trừ khi trưởng lão trong tộc bị mù, chứ nhất định dốc toàn lực bồi dưỡng. Kỳ thực Dương Kỳ cũng biết, tin tức tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh trở thành đệ tử tinh , tứ đại thế gia cũng biết, họ chắc chắn bày tỏ thái độ với thành Yến Đô. Hơn nữa, họ có những thủ đoạn trợ giúp phụ thân , nhằm biểu thị cám ơn giúp đỡ của đối với bốn người này. Đây là loại hợp tác cùng có lợi. Cho nên Dương Kỳ tập trung nghiên cứu Vương Đạo Khí Trận để cho tu vi của bọn họ tăng tiến, nếu liên thủ với nhau lợi hại hơn trước. Nếu như năm đệ tử tinh cùng kết thành trận, đám Thái Tử hội, Quân Tử hội, Thần Thông hội... kiêng dè hơn rất nhiều. “Dương Kỳ, hai tháng nay huynh tu luyện thế nào?” Dương Kỳ vừa tiến vào trong phòng, bốn người Lý Hạc mở mắt, tu vi khí công của bọn họ ràng lại có tinh tiến. “Ta tu luyện thành công Vương Đạo Khí Trận, phong ấn trong Hải Dương Chi Tâm, bây giờ ta bố trí cấm chế ở gian phòng kia, sau đó đưa nó ra ngoài, các ngươi thử tu luyện chút xem có ổn , có giống với việc tu luyện trong học viện tinh hay . Chờ khi các ngươi kiểm nghiệm xong, ta nhờ các ngươi đưa Vương Đạo Khí Trận này đến thành Yến Đô, cho phụ thân và hai ca ca và đám tài tuấn kiệt xuất trong tộc sử dụng.” Trong lúc chuyện, Dương Kỳ khẽ búng ngón tay, luồng chân khí ập tới gian phòng. Linh khí màu trắng đậm mà tán, giống như là sữa trâu bao bọc lấy mọi người, mạnh mẽ xông vào cơ thể qua lỗ chân lông. Trong lúc Vương Đạo Khí Trận vận chuyển, Khí Tông vương đạo tuôn ra có khả năng tăng cường trí tuệ, thể xác và tinh thần. “Đúng là Vương Đạo Khí Trận, Dương Kỳ huynh sao có thể ngưng tụ thành công được vậy? Có rất nhiều đệ tử của học viện muốn luyện chế thành công mà đều thất bại. Vương Đạo Khí Trận này có khả năng lấy linh khí màu trắng sữa, cuồng bạo ở sâu trong lòng đất, cho dù cường giả đoạt mệnh lần 3, 4 có dùng chân khí tiến vào trong đó cũng thể lấy được, sao huynh có thể thành công?” Lương Đông thể tin được. Dương Kỳ cũng giải thích, chỉ cười cười, Thần Tượng Trấn Ngục Kình của có số năng lực đặc thù mà môn khí công khác thể nào sánh được. “Các ngươi đừng quản nhiều như vậy, giờ bắt đầu tu luyện , ta trợ giúp các ngươi chút, nhất là Lương Đông, ngươi sắp tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, phải tranh thủ tận dụng.” “Được!” Bốn người tiếp tục ngồi xuống tiến hành tu luyện. Dương Kỳ tọa trấn ở giữa, hai tay vận chuyển, cỗ chân khí từ trong thân thể xuất , kết hợp với linh khí màu sữa, dưới áp súc của Vương Đạo Khí Trận, nó biến thành những con linh xà màu trắng, chui vào trong cơ thể bốn người. Linh khí màu sữa kia đúng là linh dược trời sinh, chúng vừa tiến vào trong cơ thể bốn người lập tức hòa tan, xương cốt trong cơ thể bắt đầu phát sinh biến hóa, bắt đầu có màu vàng bao phủ, đồng thời kết hợp với chân khí trong cơ thể họ, tăng thêm uy lực của Đại Nhật Càn Khôn Kiếm. giờ bốn người Lý Hạc bỏ qua chuyện tu luyện chân khí, toàn tâm toàn ý tu luyện Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, kiếm kỹ càng cao, uy lực kiếm càng mạnh, kiếm khí bao phủ càn khôn, mãnh liệt giống như mặt trời. Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn có cầu cực lớn với cơ thể, kiếm khí sắc bén vô cùng, nếu kinh mạch cứng cáp nó cắt phá khiến cho chúng vỡ tan. Mà bây giờ, Dương Kỳ vận chuyển Vương Đạo Khí Trận, linh khí màu sữa dung nhập trong cơ thể bốn người, cộng với khí công bản thân của họ, tạo nên hiệu quả cực lớn cho thân thể, giúp họ có thể chịu đựng được kiếm khí của Đại Nhật Bản Càn Khôn kiếm, giúp kiếm khí tiến lên cảnh giới đăng phong tháo cực. Kiếm khí đạt tới cực hạn, xuyên phá trung, sắc bén giống như sắp hướng thiên đoạt mệnh. Mà Dương Kỳ dùng lực lượng của mình để trợ giúp họ đột phá. Phong mang khác với lực lượng, phong mang lợi hại ở chỗ rất nhàng sắc bén, kích tung ra phá tan cản trở. Mà lực lượng lại rất nặng, có thể nghiền nát khiến cho tất cả tan vỡ. Phong mang là thích khách, lực lượng là đế vương. Thế giới này có rất ít người dùng lực lượng đoạt mệnh, bởi vì lực lượng là đặc thù của chúng ma, thiên thần, người thường thể khinh thường và có được. Người giống như Dương Kỳ giờ chỉ là số ít, lực lượng của bốn người đủ để đoạt mệnh, cho nên trợ giúp bốn người dùng phong mang đoạt mệnh, đây cũng là chính đạo. Mỗi người đều khắc khổ tu luyện. Cái tổ đội này rất phấn chấn, tuy rằng trong học viện có rất nhiều thế lực lớn, thế lực của họ vô cùng bé, nhưng sớm muộn cũng có ngày, lực lượng do họ bộc phát ra có thể khiến cho toàn bộ kinh sợ. Tu vi của bốn người Lý Hạc, Lương Đông lại được nâng cao, nhưng mà cho dù có Vương Đạo Khí Trận, họ cũng thể tấn chức thành cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh nhanh như vậy được. Dương Kỳ nhận được kỳ ngộ trời rơi xuống, trải qua vô số khó khăn và nguy hiểm đánh với Sở Thiên Ca trận, mới có thể kích phát sinh mệnh tiềm năng, luyện thành Địa Ngục Dung Lô, lại trải qua các loại tích lũy mới có thể đoạt mệnh thành công. Những người khác đâu có được như vậy. Vân Hải Lam có thể đoạt mệnh là do có Thái tử ưu ái, thậm chí có được Sinh Mệnh Chi Tuyền do Thái tử ban tặng. Vù! Trong lúc Dương Kỳ trợ giúp bốn người tu luyện, cái tai của khẽ chuyển động, giống như cảm nhận được cái gì đó, thấy bầu trời bên ngoài cửa sổ có đạo quang mang rất bắn tới, dừng lại bên ngoài cửa sổ, ngưng tụ thành con hạc bằng khí công. Con hạc này giống y như tực, tinh xảo trông rất sống động, giống như nó đến vì khí tức của Dương Kỳ. Dương Kỳ lập tức nhận ra con hạc này có khí tức của Dương Tố Tố. Chắc là xuất quan, dùng con hạc này báo tin cho Dương Kỳ biết, mở ra cửa sổ, để lại đạo chân khí hình người trấn áp đại trận, còn thân hình lóe lên bay ra ngoài. Con hạc này cảm nhận được khí tức của Dương Kỳ, cũng cất cánh bay xa, đồng thời còn quay đầu chuyện. Nó bảo Dương Kỳ theo nó. Dương Kỳ đâu còn lựa chọn nào khác, chỉ còn cách theo con hạc này về phía xa xa, vượt qua rất nhiều kiến trúc, thẳng vào sâu trong học viện Thiên Vị. Vào sâu trong học viện mấy trăm dặm, nơi này còn kiến trúc to lớn, mà là vô số núi cao, mây khói lượn lờ, hoa tươi nở rộ. Những ngọn núi này vẫn kéo dài xa xa, giống như vẩy của cự long, biết có bao nhiêu, Dương Kỳ có nhìn cũng chẳng tới điểm cuối. Đây là khu vực trung tâm của học viện Thiên Vị, gọi là Thiên Mạch sơn. Nghe đồn đây là sơn mạch dài nhất học viện Thiên Vị, thâm bất khả trắc, có tiếng tăm lừng lẫy thời thái cổ, thế nhưng giờ nó bị học viện Thiên Vị chiếm toàn bộ. Ở trong này là tầng lớp cấp cao của học viện Thiên Vị, thậm chí có số đệ tử hạch tâm, và đám Thánh Đồ tu luyện. có thể tu luyện ở đây, xem ra sư phụ của người cũng là nhân vật khó lường. Dương Kỳ dừng lại trước sơn mạch này, dám bay bởi vì bên nguy hiểm trùng trùng, có rất nhiều sát trận giấu bầu trời, trong rừng rậm, tự tiện xông vào chỉ có chết.
Chương 99: Học viện Nhật Nguyệt Trong rừng núi réo rắt tiếng chim, hoa tươi khoe sắc cùng thiên hạ. Khắp núi đầy hoa tươi, xinh đẹp như sơn hà gấm vóc, lại trong đó giống như dạo bước trong bức tranh, đẹp sao tả xiết. Vô số loài chim sắc màu sặc sỡ bay qua bay lại, thỉnh thoảng còn có bươm máu bay múa, có những con bướm lớn, trông giống như cái quạt. Thậm chí Dương Kỳ còn nhìn thấy trong số khốm hoa, có những con bướm cao như người thường, đôi cánh nó chớp động, phấn hoa bay tung bốn phía, giống như mộng ảo. "Con bướm này trở thành Linh, là loại ma thú, khí thế người bình thường chút nào, nó có tu vi cấp bậc Khí Tông." Dương Kỳ nhìn về phía con bướm cao cỡ người thường, con bướm ngũ sắc kia nhìn thấy phát ra cỗ khí tức mạnh mẽ, nhưng khi tiếp xúc với khí tức đoạt mệnh người Dương Kỳ, nó cả kinh, lập tức bay . Dương Kỳ mỉm cười, biết trong sơn mạch này ma thú vô duyên vô cớ đả thương người, phần lớn nó đều được các cao thủ nuôi dưỡng. Con hạc kia vẫn bay ở phía trước, lượn qua những con đường ngoằn nghèo, dọc theo đường núi giống như 9 quanh 18 rẽ. Dương Kỳ cảm thấy những khóm hoa này hình thư hợp thành đại trận, nếu như có con hạc này dẫn đường, kiểu gì cũng bị lạc. trong ngọn núi đầy hoa tươi trong học viện Thiên Vị. Trăm hoa đua nở, giống như quanh năm tàn, ngọn núi, khí trong sơn cốc tươi mát và ẩm ướt, bốn mùa như xuân. Thậm chí mặt đất cũng tràn đầy hương thơm của hoa. Trăm ngàn năm qua, những cánh hoa tươi rơi xuống đất hóa thành bùn, trở thành linh dược hãn thế. Dương Kỳ lại trong đó mà thầm kinh hãi, bởi vì đây tuyệt đối là danh tác, xây dựng ngọn núi như thế này, khí công chắc chắn là vượt rất nhiều. "Lẽ nào, đây là nơi bế quan tu luyện? Sư phụ của xây dựng ngọn sơn phong này? mình con hạc kia có khí tức của , chắc là đúng vậy rồi." Con hạc cứ bay trong khoảng canh giờ nữa, ngọn núi càng lúc càng dốc, mây khói lượn lờ, tầm nhìn 10 bước trước mặt bị hạn chế, nhìn thấy cảnh sắc gì, cũng chỉ có hoa tươi. Dương Kỳ biết ở chỗ nào, dám bay lên cao, cảm thấy ngọn núi này bình thường, chỉ còn cách theo con hạc kia. Đột nhiên, trước mắt sáng ngời, xuyên qua tầng mây dày đặc của ngọn núi, nắng xuân chiếu tới, Dương Kỳ nhận ra mình đứng giữa sườn núi, cái sân lớn. Nơi này chẳng khác nào quảng trường, nó rộng tới mức có thể dung nạp hơn mười vạn người, phía trước quảng trường là tòa động phủ cung điện, nó dùng nguyên liệu để xây dựng mà lấy núi làm căn cơ, phía chạm trổ những điêu khắc đẹp mắt. Mặt đất trong suốt có điêu khắc những hoa văn tinh mẽ, giống như món đồ sứ quý hiếm, nếu nhìn lướt qua mảnh đất này giống như bị khí công chân hỏa luyện hóa qua vài lần. biết là ai có thủ đoạn lớn tới mức này, biến ngọn núi thành cung điện. Giờ này khắc này, ở quảng trường có ít người, hình như phải đệ tử của học viện Thiên Vị, Dương Kỳ nhìn thấy mấy người mặc trường bào, đó có thuê hình mặt trăng, mặt trời, còn có những văn tự cổ xưa. Đây là người của học viện cổ xưa đại lục Phong Nhiêu, đệ tử của học viện Nhật Nguyệt. Những đệ tử này đều là nam tử. Hình như họ tới đây bái phóng, ai nấy đều có khí vũ hiên ngang, khí công phi phàm, đều là đệ tử tinh . đại lục Phong Nhiêu tổng cộng có bốn học viện, học viện Thiên Vị, học viện Chân Long, học viện Nhật Nguyệt, học viện Hải Thần. Yến Phi Hà con của Yến Phong chính là đệ tử của học viện Chân Long, Dương Kỳ giết Cổ là đệ tử của học viện Hải Thần, nhưng chưa biết đệ tử của học viện Nhật Nguyệt. "Người kia dừng bước!" Mấy đệ tử mặc trường bào thấy có người lên núi đồng thời lớn tiếng. Vù vù vù. . . . . Có hai nam tử xuất thủ, khí công cường đại ép tới, thân hình đứng ở trước mặt Dương Kỳ. "Ngươi là ai? Nơi này là Bách Hoa phong, sư huynh của chúng ta ở đây bàn chuyện quan trọng, ngươi dừng lại ở chỗ này, được hành động thiếu suy nghĩ." Hai tên đệ tử của học viện Nhật Nguyệt lạnh lùng . Dương Kỳ nhìn hai đệ tử của học viện Nhật Nguyệt, nhướng mày: "Nơi này là học viện Thiên Vị, các ngươi là đệ tử của học viện Nhật Nguyệt đúng . Dám bố trí trạm kiểm tra ở học viện Thiên Vị, cho đệ tử của học viện Thiên Vị qua lại, lá gan của các ngươi đúng là rất lớn." Dương Kỳ đúng là có vài phần khó chịu. Đây là địa bàn của học viện Thiên Vị, vậy mà lại bị đệ tử của học viện Nhật Nguyệt ngăn cản, làm gì có đạo lý này? "Làm càn!" đệ tử của học viện Nhật Nguyệt quát lớn: "Ngươi tên là gì? Tại sao lại có quy củ như vậy? Dám với chúng ta như vậy sao, mau báo họ tên, ta thông báo cho trưởng lão của học viện Thiên Vị trừng phạt ngươi nghiêm. Hôm nay sư huynh chúng ta đến Bách Hoa phong cầu hôn đồ đệ của Bách Hoa thánh nữ Dương Tố Tố, chuyện lớn bực này có quan hệ tới quan hệ của hai học viện. Ngươi chỉ là đệ tử nho , sao lại dám phá hư?" "Cầu hôn? Cầu hôn gì?" Dương Kỳ nghe thấy vậy trong lòng phát lạnh, sắc mặt trầm xuống, vô cùng hài lòng, nhưng biết cảm giác hài lòng và tức giận này tới từ nơi nào: " tiểu tử của học viện Nhật Nguyệt mà dám cầu hôn của ta? Đúng là biết lượng sức." vô cùng sắc bén, khiến cho đệ tử của học viện Nhật Nguyệt kịp phản ứng. "Cái gì? Ngươi cái gì?" tên đệ tử của học viện Nhật Nguyệt dám tin vào lỗ tai của mình nữa. "To gan, chết !" tên đệ tử nghe lập tức giận tím mặt, khí công tuôn ra, ngọn lửa màu xanh xuất . Nắng hè chói chang. tay lúc này là ngọn lửa, ngọn lửa này mang lực lượng hủy diệt, cướp đoạt tất cả sinh cơ, lao xuống đầu Dương Kỳ với thế như sao xẹt. Dương Kỳ thèm nhìn, búng ngón tay cái, đạo kiếm khí bắn ra, là Đại Nhật Càn Khôn Kiếm. Tới lúc này, có thể đường đường chính chính thi triển nó. Hơn nữa, bộ kiếm thuật này của cũng còn là Đại Nhật Càn Khôn kiếm, nó được dung hợp với những lĩnh ngộ của về Tứ Quý Kiếm Thuật, hai bộ kiếm thuật dưới tế luyện của Địa Ngục Dung Lô, hoàn mỹ dung hợp, ngưng tụ thành bộ khí công kiếm thuật ai nhận ra. Có thể , đây là tuyệt học do Dương Kỳ sáng tạo. kiếm xuyên tới, chứa kiếm ý Đại Nhật Càn Khôn, lại mang theo ý cảnh bốn mùa xuân hạ thu đông của Tứ Quý Kiếm Thuật, nghìn vòng chuyển đổi, sấm như trống vang, sương thu giăng màn, tuyết đông kín trời. Bịch! Khí công của tên đệ tử học viện Nhật Nguyệt kia bị kiếm khí phát ra, thân hình bị kiếm khí chém cái bay ra ngoài, cách nơi này cả ngàn bước mới rơi xuống đất, bốn vó chổng lên giống con rùa, thể diện mất hết. "Chết tiệt!" "Lại dám hạ độc thủ!" "Đây là kiếm thuật gì, sao lại quỷ bí khó lường như vậy?" "Dám hạ thủ với chúng ta? Vây giết ? là đệ tử tinh của học viện Thiên Vị, đây là khiêu kích trắng trợn, khiêu khích uy nghiêm của học viện Nhật Nguyệt chúng ta." Vù vù vù... Trong nháy mắt, mấy cao thủ của học viện Nhật Nguyệt đều bay tới bao vây Dương Kỳ vào giữa. Cái tên bị Dương Kỳ đánh được trợ giúp của đồng môn cũng đứng dậy, vận chuyển chân khí phục hồi thương thế, dùng ánh mắt oán độc nhìn tới đây. Nơi này tổng cộng có sáu bảy người, đều là cảnh giới Đoạt Mệnh, hiển nhiên cũng là đệ tử tinh của học viện Nhật Nguyệt, đội hình cường đại vây quanh Dương Kỳ, khí thế giương cung bạt kiếm, giống như sắp hạ độc thủ. Dương Kỳ vẫn nhúc nhích, lạnh lùng nhìn những người này, dù sao nơi này cũng là học viện Thiên Vị cần gì phải sợ. Những người này làm gì được , nếu gây chuyện kiểu gì họ cũng là người bất lợi. Trong ánh mắt của sát khí lóe lên, những ai tiếp túc với đều có cảm giác giống như có con viễn cổ cự thú vồ tới. "Dừng tay, các ngươi làm gì vậy?" Đúng lúc này, có thanh thanh túy truyền từ bên trong ra ngoài, làn gió thơm lan tới, có nữ tử xuất , người này chính là Dương Tố Tố. Lúc này Dương Tố Tố trở nên vô cùng cường đại, Dương Kỳ cảm thấy so với lần trước, của mạnh hơn rất nhiều, chân khí... ít nhất cũng gấp ba bốn lần, hơn nữa sinh mệnh có biến hóa về chất, vô số lực lượng sinh mệnh lưu chuyển ở dưới da. Hiển nhiên luyện hóa thành công "Thánh Ma Đồ", đoạt mệnh lần thứ 2 thành công. "Kỳ nhi? Có chuyện gì vậy? Sao cháu lại xung đột với họ?" Dương Tố Tố liếc mắt liền nhìn thấy Dương Kỳ, trong ánh mắt chợt lóe lên vui mừng: "Ta biết hai tháng trước cháu tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh , thế nhưng lúc đó bế quan, còn chưa kịp chúc mừng cháu. mới xuất quan hai hôm nay lập tức dùng khí hạc thông báo cho cháu." " , đám học viện Nhật Nguyệt này tới đây làm gì?" Dương Kỳ thẳng: "Cháu nghe bọn họ , sư huynh của chúng tới đây cầu hôn , nên ngăn cản cháu vào bên trong. Nơi này là học viện Thiên Vị, phải học viện Nhật Nguyệt, cháu là đệ tử tinh còn bị ngăn cản ngăn, đây là chúng khiêu khích uy nghiêm của học viện chúng ta. Cái tên sư huynh của chúng là ai? Bảo ra đây cho cháu xem chút có ba đầu sáu tay gì mà dám coi học viện Thiên Vị như chốn người?" "Kỳ nhi... ." Dương Tố Tố ngờ rằng Dương Kỳ vừa mới gặp mình cường ngạnh như vậy, làm cho đám đệ tử của học viện Nhật Nguyệt đều lạnh mặt, ánh mắt của nàng chợt lóe lên nhìn Dương Kỳ cái, định có thanh khác truyền tới: "Tố Tố, đây là thằng cháu được xưng thiên tài của nàng? quá cuồng ngạo sau này khó tránh khỏi chết yếu. tên đệ tử tinh nho mà dám công kích học viện Nhật Nguyệt chúng ta, mưu toan gây xích mích giữa học viện Nhật Nguyệt và học viện Thiên Vị, là tội ác tày trời, nếu như ngươi muốn nhìn ta thế nào vào trong !" Ông! hề có dấu hiệu báo trước, đỉnh đầu Dương Kỳ có khối khí nổ tung, bàn tay lớn chụp xuống.
Chương 100: Phá rối cầu hôn Có đại nhân vật xuất thủ! Thanh kia vang lên ầm ầm, bàn tay khổng lồ thình lình xuất trong hư , khiến cho Dương Kỳ cảm thấy hít thở khó khăn. Dương Kỳ chưa từng thấy cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh nào có khả năng như vậy. Đây là đại cao thủ đoạt mệnh ít nhất cũng vài lần, có khí thế vô địch, giống như mấy trưởng lão trong Thánh Học đường. Nhân vật kiểu này bảo sao chẳng kiêu ngạo. Nhưng mà Dương Kỳ cũng chẳng sợ sợ, lạnh lùng cười: "Bảo ta vào? Ngươi có tư cách này ? sợ cắn phải lưỡi hay sao? Muốn cầu hôn của ta phải qua được ải này, nếu như đánh bại ta cút ." Vừa chuyện vừa giậm chân cái. Ầm ầm! Vô số chân khí từ dưới chân nổ tung, chân khí như viên đạn bắn ra khỏi cơ thể, ngưng tụ thành cái chân khí hình cầu cực lớn bắn thẳng vào bàn tay khổng lồ. "Chút tài mọn." Thanh trong cung điện ngày lớn và sắc bén, theo biến hóa của thanh , chân khí cũng dần biến thành cái bảo tháp. Bảo tháp này có 9 tầng, do chân khí ngưng tụ mà thành, thế nhưng khí tức của nó tỏa ra lại vô cùng cường đại, có thể trấn áp tất cả ma. "Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công!" Dương Tố Tố vừa nhìn thấy cái bảo tháp chân khí này sắc mặt đại biến: "Long Huyền Diệp, ngươi dám thương tổn cháu ta, ta để yên cho ngươi." "Tố Tố, nàng yên tâm, cháu của nàng quá kiêu ngạo, ta thay nàng giáo huấn chút, tránh khỏi việc sau này coi ai ra gì bị nhân vật lợi hại lấy tính mạng." Chân khí của người trong điện vẫn thay đổi, bảo tháp càng lúc càng lớn, giống như Đại Đế phủ xuống, khiến cho cả quảng trường chấn động. " , người này khoác mà biết ngượng, đừng lo lắng, ta cháu phá cái Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công này cho xem." Dương Kỳ bị ép nhưng vẫn bất động, nhìn quả chân khí hình cầu của mình, sau đó cho nó nổ tung biến thành ngàn vạn đạo kiếm khí, hét lớn tiếng chém vào cái bảo tháp. "A?" Thanh kia sửng sốt, : "Dường như có chút bản lĩnh, kiếm thuật lô hỏa thuần thanh, nhưng mà chỉ dựa vào chút bản lĩnh này mà muốn chống lại bảo tháp, đúng là mơ tưởng, Đại Đế thác tháp (Đại đế cầm tháp)." Ầm ầm! Bảo tháp mãnh liệt xoay tròn, tháp thân kiên cố mà trầm trọng, giống như đống thép vạn cân phá tan kiếm khí của Dương Kỳ. Kiếm khí của Dương Kỳ có thể cắt phá sắt thép, nhưng đối mặt với bảo tháp càn quét lại bị đánh tan từng đạo. Trong lúc đó, bảo tháp chân khí lại bành trướng, nó cao tới mấy trượng, ép thẳng xuống đầu Dương Kỳ. Bên cạnh bảo tháp loáng thoáng có thể nhìn thấy cự thần bằng chân khí, giống như đại đế thời tượng cổ, trong tay cầm bảo tháp, trấn áp tà ma, lực lượng vô cùng vô tận, trong quảng trường vang lên thanh giống như thiên , đây là do việc vận chuyển khí công tới cực hạn sinh ra. Nghe đồn Đại Đế khí công là hoàng cấp khí công. Bảo tháp Huyền Hoàng là trong những biến hóa của Đại Đế khí công, chẳng khác nào là Minh Thần Chi Mâu trong Thần Tượng Trấn Ngục Kình của Dương Kỳ. Ầm. Thanh như chuông lớn, quảng trường dao động, chân khí bảo tháp trấn áp xuống dưới, nhốt luôn Dương Kỳ vào trong đó, mọi chuyện như chưa bao giờ diễn ra. Dương Kỳ bị nhốt trong bảo tháp. "Dương Tố Tố, nàng yên tâm , ta giết . Chỉ dùng Huyền Hoàng Tháp trấn áp ba ngày ba đêm, tới khi biết lợi hại xin lỗi học viện Nhật Nguyệt chúng ta, lúc đó ta bỏ qua cho . Bây giờ nàng vào trong , chúng ta tiếp tục thương lượng chuyện cầu hôn." Thanh của đại nhân vật kia lại vang lên, huyền hoàng tháp trấn áp Dương Kỳ, cho rằng mọi chuyện kết thúc. Thế nhưng vừa xong mọi chuyện lại biến hóa! Trong Huyền hoàng tháp vang lên giọng , chính là giọng của Dương Kỳ: "Ngươi tên là Long Huyền Diệp đúng ? Giam giữ ta ba ngày ba đêm, ngươi có bản lĩnh đó ? Phá cho ta!" Ầm ầm! tiếng nổ lớn từ trong Huyền Hoàng Tháp truyền ra, mặt đất xuất vô số vết nức, Dương Kỳ lao ra bay lên bầu trời, lực lượng người tuôn ra dữ dội. Cái tháp chân khí kia bị nổ tung. Lực lượng vụ nổ tản ra xung quanh tạo thành những cơn lốc sắc bén, kiếm khí bắn ra xung quanh, khiến cho đám đệ tử tinh của học viện Nhật Nguyệt vốn kịp đề phòng liên tục kêu thảm, máu tươi đầy mình. Bọn họ bị thương. Vốn bọn họ đều là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh, thế nhưng chân khí do Dương Kỳ và đại nhân vật Long Huyền Diệp hợp lại quá mức khủng bố, trong lòng bọn họ lại nghĩ mọi chuyện xong, còn phòng bị, việc xảy ra bất ngờ kịp phản ứng, cho nên bị cơn lốc kia phá tan chân khí hộ thân. Dương Kỳ từ bầu trời bước xuống. "Cái gì? Lại có thể phá tan Huyền Hoàng Tháp, Đại Đế khí công?" tiếng tức giận vang lên, cái bóng màu vàng từ trong cung điện vọt ra . Người này cuối cùng cũng xuất . là thanh niên mặc y phục màu vàng, mình có thêu con ngũ trảo kim long, giống như hoàng tử của hoàng thất. người chẳng những có lực lượng cường đại cường đại khiếp người, mà còn có khí tức giống như đại đế quân lâm thiên hạ. "Kỳ nhi? Cháu lợi hại như vậy từ bao giờ?" Dương Tố Tố để ý tới việc nam tử này xuất , mà dùng loại ánh mắt vui mừng nhìn Dương Kỳ. Nàng biết cái tên Long Huyền Diệp này là đệ tử mạnh mẽ của học viện Thiên Vị, trải qua ba lần đoạt mệnh, vượt xa cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh bình thường. tu luyện Đại Đế khí công thâm hậu vô cùng, tùy ý xuất thủ cũng có thể giết cảnh giới Đoạt Mệnh bình thường, thế nhưng bây giờ phải thi triển ra cả Huyền Hoàng Tháp, mà cũng thể vây khốn Dương Kỳ, điều này chứng tỏ Dương Kỳ có lực lượng sánh ngang với cao thủ 3 lần đoạt mệnh? "Trời ơi, Kỳ nhi có được kỳ ngộ gì vậy?" Mặc dù Dương Tố Tố biết, Dương Kỳ khi còn ở cảnh giới Khí Tông có thể đối kháng cảnh giới Đoạt Mệnh. Thế nhưng biểu lúc này quá mức kinh người, phải biết rằng cao thủ đoạt mệnh lần 1 và lần 2 có khác nhau cực lớn, đừng tới chuyện đoạt mệnh lần 3. "Tốt, rất tốt... . ." Long Huyền Diệp ra ngoài đứng cầu thang, nhìn về phía Dương Kỳ, "Đây là lần đầu tiên ta thấy cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh mà có thể chống lại Đại Đế khí công của ta, nhưng mà ngươi cho rằng mình có thể kiêu ngạo ở trước mặt của ta? Lúc nãy ta chỉ mới dùng 3 thành chân khí mà thôi." "Cho dù ngươi dùng mười thành chân khí thế nào?" Dương Kỳ lạnh lùng : "Có bản lĩnh đánh với ta trận." "Kỳ nhi, cháu nên kích động." Dương Tố Tố lập tức . "Được, đánh trận, nhưng mà ngươi đừng có hối hận là được." mặt Long Huyền Diệp hiển lên sát khí nồng đậm: "Nhưng mà hôm nay ta giết ngươi, lâu sau học viện Nhật Nguyệt với học viện Thiên Vị có lần quyết đấu, mong rằng đến lúc đó ngươi đừng có lùi bước, ! Chúng ta !" vung tay áo, cuốn theo đám đệ tử khác cùng xuống chân núi. Hiển nhiên là nhốt được Dương Kỳ nên thể diện mất sạch, còn dám ở lại nơi này. Với lại ở trong học viện Thiên Vị đương nhiên là thể giết Dương Kỳ, cho nên chỉ còn cách rời , chờ cơ hội. Thấy Long Huyền Diệp rời , Dương Tố Tố thở dài hơi. " , có chuyện gì vậy?" Dương Kỳ hỏi. "Kỳ nhi, Long Huyền Diệp gặp ta trong lần săn bắt thú, sau khi cùng ta săn thú thời gian, cứ bám theo ta buông tay, lần này còn muốn cầu hôn ta, may mà sư phụ bế quan, có thời gian quan tâm tới . Thế nhưng nếu mà còn ở đây dây dưa, mọi chuyện cũng chưa biết thế nào. May mà Kỳ nhi tới đúng lúc, khiến cho phải rút lui, bằng ta phiền toái." Dương Tố Tố có chút bất đắc dĩ. "Sau này Kỳ nhi giết là được." Dương Kỳ oán hận : "Được rồi, luyện hóa thành công Thánh Ma Đồ chưa? Đoạt mệnh lần thứ 2 thành công rồi chứ?" "Đúng vậy, ta hoàn toàn luyện hóa Thánh Ma Đồ, lĩnh ngộ chân lý thánh ma, thành công đoạt mệnh lần 2, hơn nữa còn tới sát ranh giới đoạt mệnh lần 3. Sau khi đoạt mệnh 3 lần, dựa theo quy định của học viện, ta có thể trở thành đệ tử hạch tâm. Cái tên Long Huyền Diệp vừa rồi, cũng mới đoạt mệnh lần 3 thành công, cho nên mới dám cầu hôn của ta. Nhưng mà thực lực của Kỳ nhi quá mức khủng bố, có thể chống lại cả cao thủ đoạt mệnh lần 3." Dương Tố Tố nhớ tới cảnh tượng vừa rồi, ánh mắt nhìn Dương Kỳ khác xưa. "Nếu cháu toàn lực thi triển, đúng là có thể đối kháng với cao thủ đoạt mệnh lần 3." Dương Kỳ nghiêm túc : "Nhưng mà chuyện này cần phải giữ kín giúp cháu, càng ít người biết càng tốt." "Đó là đương nhiên, chờ khi thực lực của cháu tăng lên là có thể quang minh chính đại thi triển khí công của mình." Dương Tố Tố : "Đương nhiên, Kỳ nhi còn cần phải bái sư, kiếm ngọn núi lớn mà dựa vào, như vậy mới có thể củng cố địa vị của mình. Sư phụ ta là Bách Hoa Thánh nữ, là vị đại trưởng lão trong học viện, người cũng sắp xuất quan rồi, cháu cứ ở đây chờ thời gian, sau đó ta dẫn gặp mặt người, bảo người giới thiệu cho cháu sư phụ tốt. Với tu vi và thiên tư của Kỳ nhi, chắn chắn có rất nhiều trưởng lão đều muốn thu cháu làm đồ đệ." "A?" Trong lòng Dương Kỳ cũng đồng ý, nếu như có sư phụ có khí công cao thâm, vậy rất có lợi với tiền đồ phát triển của mình. Trong học viện Thiên Vị, thế lực của quá bé. lập tức cùng với của mình tiến vào trong Bách Hoa điện. Bình thường, trong Bách Hoa điện có bóng người, toàn bộ đều do Dương Tố Tố mình xử lý, nơi đây hầu như chỉ có ma thú sinh sống. Bách Hoa Thánh nữ là đại trưởng lão trong học viện, địa vị còn cao hơn nhiều so với các trưởng lão Bình Vũ, Vũ... Dương Kỳ cũng muốn gặp vị kỳ nhân này. Bách Hoa Thánh nữ vô cùng thích yên tĩnh, thích người khác gây tiếng động lớn núi của mình. Lần này nếu như bế quan, kiều gì bà ta cũng đá Long Huyền Diệp ra ngoài. Long Huyền Diệp rời nhanh như vậy, cũng sợ mình gây chuyện khiến cho Bách Hoa thánh nữ phải xuất quan.
Chương 101: Bách Hoa Thánh nữ Bách Hoa phong. Có hai đạo khí công quấn vào với nhau, giống như đánh nhau kịch liệt. đạo khí công là kiếm khí, như rồng như rắn, kèm theo huyền bí của xuân hạ thu đông trong Tứ Quý Kiếm Thuật, khi hóa thành sợi tơ kiếm khí bay khắp bầu trời, lúc lại như hoa tuyết rơi rơi, khi kiếm khí vang lên những thanh như tiếng sấm ì ùng. Kiếm khí như tiếng sấm. Trong khi đó có đạo kiếm khí khác như hoa tươi nở rộ, ngưng tụ thành vô số các bông hoa, nào là mẫu đơn, phù dung, hoa hồng, hoa bách hợp, u lan... Cánh hoa bay khắp bầu trời, chứa uy lực của chân khí. đạo là kiếm khí của Dương Kỳ, đạo khác chính là khí công của Dương Tố Tố. Dương Kỳ thi triển khí công tổng hợp của "Đại Nhật Càn Khôn Kiếm" và "Tứ Quý Kiếm Thuật", hai cái đều là vương cấp khí công bị Địa Ngục Dung Lô dung hợp sinh ra biến hóa kỳ diệu. Đương nhiên, nếu là cường giả nhận ra, trong khí công này có chứa Tứ Quý Kiếm Thuật. Thế nhưng với tu vi giờ, Dương Kỳ còn sợ nữa, bởi vì trong học viện Thiên Vị, cũng có phương pháp tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật, chỉ cần có điểm công lao là có thể đổi. Tuy rằng đổi nhưng mà thân phận của là đệ tử tinh , ai dám điều tra cả. Hơn nữa, đạt tới đệ tử tinh , học viện ngầm cho phép mỗi người có bí mật ình Keng! Hai đạo kiếm khí đụng nhau, thân hình hai người bắn ra hai phía. Dương Tố Tố kinh ngạc nhìn Dương Kỳ: "Kỳ nhi, khí công của cháu là lợi hại, mới đoạt mệnh lần mà lại có thể sánh ngang với đoạt mệnh 2 lần, phải biết rằng mỗi lần đoạt mệnh đều có chênh lệch vô cùng lớn." "Điều này cũng tính là gì, nếu có cơ hội cháu cho thấy lực lượng chân chính của cháu." giờ Bách Hoa phong chỉ còn lại có Dương Tố Tố và Dương Kỳ, nên cũng cố kỵ gì cả. "Tư chất của cháu thế này, sợ rằng vài nhân vật cảnh giới Truyền Kỳ cũng coi trọng mà thu làm đồ đệ, lần này khi sư phụ xuất quan, ta xin người tìm cho cháu vị sư phụ có uy danh lớn." Dương Tố Tố đột nhiên : "Được rồi, ta nghe Dương gia trở thành thành chủ thành Yến Đô, chuyện là thế nào vậy?" " giờ phụ thân cháu thành lập cái triều đình ." Dương Kỳ : "Phụ thân cháu xưng vương, tại suy nghĩ vấn đề quốc hiệu, à, , cháu ở học viện Thiên Vị nhiều ngày nhưng vẫn có câu muốn hỏi, đó là tình hình cụ thể của Huyền sơn." "Huyền Sơn? Cháu muốn biết nơi này làm gì? Đây là nơi cấm kỵ." Dương Tố Tố biến sắc. Dương Kỳ vì muốn biết Huyền sơn nên học ít kiến thức về địa lý, nhưng ai về Huyền sơn cả. Mà lại tiện hỏi người ngoài. " , khoảng chừng cũng biết chuyện của mẫu thân cháu." Dương Kỳ trịnh trọng . "Mẫu thân của cháu?" Dương Tố Tố trầm mặc lúc mới : "Từ ta luôn sống với cháu, nhưng nhìn thấy mẫu thân của cháu lần nào, nghe là lúc cháu mới sinh ra, mẫu thân của cháu rời . Khi đó ta còn quá , nên biết chuyện gì xảy ra cả, sau đó ta được sư phụ mang đến học viện Thiên Vị, cách nào biết chân tướng của việc? Lẽ nào mẫu thân của có quan hệ với Huyền sơn?" "Đúng, phụ thân cháu gửi thư , mẫu thân cháu là thánh nữ của Huyền sơn." Dương Kỳ . "Cái gì? Thánh nữ Huyền Sơn?" Dương Tố Tố biến sắc: "Điều này có khả năng? Huyền sơn là nơi nào, đó là thánh địa của tộc, trong có rất nhiều Cổ Đại Thánh, vậy Thánh nữ của họ như thế nào? Chính là người nổi danh nhất ở thú. Nếu đem so sánh Dương gia chúng ta với Huyền sơn, chẳng khác nào hạt bụi, bằng con kiến. Nếu mẫu thân của cháu là thánh nữ của Huyền sơn, sao có quan hệ với phụ thân cháu được, người ở trời, người ở nhân gian, địa vị kém nhau quá xa." "Cháu biết nên mới phải kiếm chứng chuyện này lần, nếu Huyền Sơn có tin tức của mẫu thân, cháu sớm muộn cũng vào trong đó. Hơn nữa mẫu thân của cháu từng với phụ thân, chỉ cần có ngày phụ thân cháu trở thành chủ nhân của toàn bộ đại lục, người lại xuất trước mặt chúng ta." Dương Kỳ cười khổ. "Chủ nhân của toàn bộ đại lục Phong Nhiêu, làm sao có thể?" Dương Tố Tố nghe thấy vậy dám tin tưởng: " đại lục Phong Nhiêu này quần hùng như nước biển, có học viện, có Thánh Tổ hoàng triều, các đại môn phái, Hải tộc, ma... tất cả vẫn tranh đoạt với nhau mà vẫn phân thắng bại, ai có thể coi là chủ nhân thực của đại lục, ngay cả vị hoàng đế khai sáng ra Thánh Tổ hoàng triều cũng chỉ là chủ nhân danh nghĩa mà thôi." "Vậy Huyền Sơn sao?" Dương Kỳ hỏi tới câu then chốt. "Huyền Sơn địa vị vô cùng cao, đại lục Phong Nhiêu vốn chỉ là phần của Huyền sơn. Nó ở đại lục này mà là ở gian khác. Nhưng mà đại lục Phong Nhiêu có thất thập nhị động vương, đều là thần tử dưới trướng của Huyền sơn. Mỗi vương đều có tu vi ở cảnh giới Truyền Kỳ... nhưng họ cũng chỉ là thế lực của Huyền sơn mà thôi. Ở các đại lục khác cũng có các thế lực như vậy tồn tại." Dương Tố Tố : "Cháu muốn biết về Huyền Sơn, ta cho cháu biết vài điều. Ở thời viễn cổ, đại lục Phong Nhiêu chúng ta được gọi là đại lục, mà được gọi là Phong châu, thuộc về chi nhánh của đại lục Hồng Hoang. Sau đó ở thời viễn cổ xảy ra thần ma đại chiến, làm ặt đất tan vỡ, đại lục Phong Nhiêu tách khỏi đại lục Hồng Hoang, trở thành đại lục mới, giống như vô số đại lục khác bị chia lìa. Mà Huyền Sơn cũng bị chia tách trong trận chiến đó, tạo thành thế giới mới ở ngoại vực vô tận, nằm trong thời loạn lưu, đúng thần kỳ." " ra là thế." Dương Kỳ ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời vô tận, nơi đó có Huyền sơn mà mẫu thân của cư trú. Đột nhiên, Dương Kỳ cảm thấy mẫu thân mình giống như tiên nữ trong thần thoại, phụ thân là người phàm nhưng lại có nguyện vọng vĩ đại, đó chính là muốn đoàn viên với mẫu thân mình nơi thượng tiên. Truyền thuyết Huyền Sơn đối với mà , giống như trời! Cho dù giờ tu luyện tới cảnh giới Đoạt Mệnh, có thọ mệnh rất lâu, nhưng vẫn cách nào với tới. Hai người đều im lặng. Ông! Đúng lúc này, ngọn núi cao vút tận trời của Bách Hoa phong có thanh du dương như chuông vang tới. Trong giây lát đó, Dương Kỳ cảm thấy cỗ chân khí cường đại bộc phát ra xung quanh, vô số hoa tươi, rất nhiều thú ở đây đều vui mừng khôn xiết, có con bướm lớn bay lên, phấn bướm tạo thành vô số chữ trúng, giống như cung nghênh đại nhân vật vĩ đại xuất quan. "Sư phụ xuất quan." Dương Tố Tố vội vã kéo Dương Kỳ quỳ xuống đất. Dương Kỳ len lén phóng luồng chân khí thăm dò, nhận ra trong tầy mây cao nhất của ngọn núi kia, có hình ảnh của người con xuất . Chân khí hình người của nữ tử này cao chừng 10 trượng, giống như thiên thần, sau đó nén lại và biến mất. Sau đó, khí tức cường đại phủ xuống cung điện trước mặt. thiếu nữ mặc y phục bách hoa đẹp tuyệt vời xuất . Thiếu nữ này rất tuổi, trông chỉ độ khoảng 15, 16 tuổi, thế nhưng uy nghiêm cách nào che giấu, mỗi cử động đều bộc lộ loại khí tức khổng lồ, làm cho Dương Kỳ cảm thấy, chỉ cần có địch ý là bị khí tức này ép thành tro bụi. " là mạnh mẽ... Cho dù có thi triển toàn bộ chân khí cũng phải đối thủ của nàng ta? Thánh nữ này có cảnh giới gì? Đoạt mệnh bao nhiêu lần?" Trong lòng Dương Kỳ chấn động. "Sư phụ của chính là cường giả vô thượng trải qua 9 lần đoạt mệnh, 20 năm trước bắt đầu tìm hiểu truyền kỳ, là trong những đại trưởng lão có hy vọng trở thành truyền kỳ nhất." Dương Tố Tố ghé vào tai Dương Kỳ : "Hơn nữa sư phụ của ta tuổi lớn lắm, mới chỉ hơn 40 tuổi mà thôi, giống mấy lão mấy trăm tuổi trong học viện." "Tố Tố, tại sao lại có nam tử tới Bách Hoa phong?" Nữ tử này mới phủ xuống, nhìn thấy Dương Kỳ liền nhíu mày . Dương Kỳ cũng nhận thấy toàn thân mình giống như trần truồng, mọi bí mật đều bị hiển thị, thể giấu diếm được. Cũng may sớm luyện thành Ma Thần Phong Ấn, cho nên Bách Hoa thánh nữ cũng nhìn thấy điểm khác thường. "Sư phụ, đây là cháu của con, cũng là người của Dương gia. là thiên tài, giờ mới 19 tuổi đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, là đệ tử tinh của học viện Thiên Vị, con hi vọng sư phụ có thể giới thiệu cho lão sư tốt." Dương Tố Tố tới trước mặt Bách Hoa thánh nữ cười . Nàng và Bách Hoa thánh nữ thân thiết, cho nên chuyện bị câu thúc. "A? Mười chín tuổi đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh!" Nghe Dương Tố Tố như vậy, Bách Hoa thánh nữ cũng chấn động, nhìn Dương Kỳ vài lượt rồi : "Trong số đệ tử tinh cũng có vài người 19 tuổi, đại lục Phong Nhiêu có quy định bất thành văn, dưới hai mươi tuổi tu luyện đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh là được coi là thiên tài, xem ra ngươi cũng là thiên tài." "Đại trưởng lão quá khen, đệ tử dám nhận." Dương Kỳ dậy, năng theo quy của của học viện. là đệ tử tinh trong học viện, cho nên đối mặt với Bách Hoa thánh nữ phải có số quy định ước thúc. "Sư phụ, vừa rồi Long Huyền Diệp của học viện Nhật Nguyệt lại tới nữa, đột phá thành công đoạt mệnh lần 3, chuẩn bị cầu hôn con, may mà bị Kỳ nhi đẩy lùi, mong rằng sư phụ có thể đứng ra chuyện này với học viện Nhật Nguyệt, tránh việc cứ quấy rầy con." Dương Tố Tố cáo trạng. "Hỗn láo!" Bách Hoa thánh nữ nghe thấy vậy sắc mặt trầm xuống: "Long Huyền Diệp này chẳng nhẽ lại biết, làm đồ nhi của ta là cả đời lấy chồng, toàn tâm toàn ý truy cầu cực hạn của khí công, sao lại bị tình làm vướng bận? Vừa rồi con cái gì? Long Huyền Diệp bị cháu của con đẩy lui? Chẳng phải con đoạt mệnh lần 3 thành công hay sao." Bách Hoa thánh nữ nghi hoặc nhìn Dương Kỳ : "Ngươi tên là Dương Kỳ đúng , làm đệ tử tinh đúng là có tư cách khiến ột số trưởng lão nhớ tên. Nhưng mà bây giờ ngươi mới chỉ là nhân vật đoạt mệnh lần 1, có khoảng cách cực lớn với nhân vật đoạt mệnh lần 3, tại sao ngươi có thể đánh lui Long Huyền Diệp ?