Thánh Vương - Mộng Nhập Thần Cơ (563/1602C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 66: Toàn thân lông đỏ



      "Chậm !"




      Trong lúc Dương Kỳ máu nóng xông lên đầu, muốn giống như thành viên của Quân Tử hội xung phong liều chết tiến vào đánh nhau, Lý Hạc bước lên ngăn cản, bình tĩnh :


      "Trong đám mã tặc hút máu này cao thủ nhiều như mây, ta thấy nhóm thành viên Quân Tử hội này nhiều nhất chỉ tiến được tới vòng ngoài bị ngăn cản, vậy bốn người chúng ta nên giết địch ở vòng ngoài, chiếm được số tiện nghi. Dương Kỳ huynh có khí nhất cao thâm, có thể núp tiến vào trong thành, việc khẩn cấp nhất là tìm được bảo tàng của đám mã tặc hút máu này, Thánh Vương hội của chúng ta mới thành lập, nếu như có số lượng tài chính lớn có thể lôi kéo được nhiều thành viên."




      Trong lòng Dương Kỳ chợt hiểu ra.




      Lý Hạc câu này rất đúng.




      Nếu như có thể tìm được bảo tàng trong Lâu Lan cổ thành, vậy nó có giá trị nhiều hơn giết mã tặc hút máu nhiều.




      Phải biết rằng, mã tặc hút máu tiến hành cướp đoạt, giết chóc, vơ vét được biết bao nhiêu tài phú.




      Quan trọng hơn cả, đó là tài phú trong Lâu Lan cổ thành cũng bị chúng cướp , tổng số lượng chắc phải vượt cả ngàn lần thành Yến Đô.




      Hơn nữa, Dương Kỳ còn có cái trữ vật giới chỉ!




      Nó có thể chứa đựng lượng lớn đồ vật.




      "Ý kiến hay, ý kiến hay, trữ vật giới chỉ cuối cùng cũng phát huy công dụng rồi."


      Dương Kỳ liếc mắt nhìn Lý Hạc :


      "Bốn người các ngươi theo sau thành viên Quân Tử hội chém giết mã tặc hút máu, chiếm được bao nhiêu tiện nghi cứ chiếm. mình ta thâm nhập vào trong Lâu Lan cổ thành xem trong đó có cao thủ gì , nếu như tìm được bảo tàng thông báo cho các ngươi biết."




      Đương nhiên bốn người kia biết Dương Kỳ có trữ vật giới chỉ.




      Nhưng họ biết, nếu như chiếm được bảo tàng của mã tặc hút máu, vậy chỉ cần có , hai món đồ trong đó cũng đại phát tài.




      Trong lòng ai nấy đều nổi sóng.




      Lần này dựa vào giết chóc sợ rằng thể phát tài, cao thủ của Quân Tử hội xuất những cao thủ thuộc phe phái khác cũng xuất , 5 người bọn họ đối với số lượng người này chẳng tính là cái gì.




      So với việc giết mã tặc đổi điểm công lao, thà rằng chiếm bảo tàng còn hơn.




      Trong chuyện này, chỉ có Dương Kỳ khí công vô cùng thâm hậu mới có khả năng tiến vào trong thành, cũng có khả năng an toàn trở ra, bảo trộm bảo tàng là điều tốt nhất.




      Sau khi lập Thánh Vương hội, Lý Hạc trở thành nhân vật giống như là mưu sĩ.




      Dương Kỳ tuổi mới 18, tính ra hơn mấy người còn lại, nhưng mà trải qua chuyện của Vân Hải Lam, trưởng thành ít.




      Lập tức, thương lượng với mọi người lúc, sau đó hóa thành đạo tàn ảnh, bay vào trong Lâu Lan cổ thành.




      Lúc này, toàn lực thi triển chân khí của bản thân, cho dù cao thủ cấp bậc Khí Tông cũng chỉ nhìn thấy thân hình của khẽ động, tốc độ này giống như là di động trong nháy mắt.




      " nhanh!"




      Đám người Lý Hạc giật nảy mình, họ vừa nhìn thấy Dương Kỳ còn đứng trước mặt, chớp mắt cái thấy đâu. Bốn người bọn họ cũng chậm trễ, lập tức xung phong giết mã tặc hút máu.




      Cùng lúc đó ở bốn phương tám hướng liên tiếp vang lên những tiếng kêu xung phong, nối liền dứt.




      Bốn người nhận ra nhóm đệ tử khác của học viện Thiên Vị xuất , vây công Lâu Lan cổ thành, bốn phía cổ thành trở nên rối loạn, số lượng lớn mã tặc hút máu xông ra ngoài.




      "Lương Đông, ngươi tấn chức đạt tới cảnh giới Khí Tông, ánh mắt tốt hơn chúng ta, ngươi xem Dương Kỳ huynh đạt tới cảnh giới gì rồi?"


      Hoa Dần Hổ nêu vấn đề mà ai cũng muốn hỏi.




      Lương Đông nháy mắt, nhíu mày:


      "Ta tin rằng mọi người đều nhận ra chân khí của Dương Kỳ huynh lúc tiến hành phạt mao tẩy tủy cho chúng ta, cho giờ bản thân ta đứng trước mặt Dương Kỳ huynh cũng kém cả trăm lần. Lúc huynh ấy giao thủ với Tống Hải Sơn còn chưa dùng tới phần mười lực lượng."




      "Mạnh mẻ như vậy..."




      Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ:


      "Vậy chẳng phải Dương Kỳ huynh có lực lượng ngang bằng với cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh? Phải biết rằng, vô thượng cao thủ mới tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh cũng chỉ mới có tu vi gấp trăm lần cảnh giới Khí Tông."




      "Cứ nhìn , Dương Kỳ huynh có lực lượng cường đại như thế này, tương lai Thánh Vương hội chúng ta phát triển rất mạnh. chứ, chúng ta lăn lộn trong học viện hơn 10 năm làm đệ tử tạp dịch, đúng là bại thảm hại. Nếu muốn trở nên nổi bật phải dựa vào đại nhân vật, thế nhưng đại nhân vật lại chướng mắt chúng ta, giờ Dương Kỳ huynh là đại nhân vật cực kỳ có tiềm lực."




      Lý Hạc tổng kết lại:


      "Kỳ thực thế lực gia tộc của chúng ta đều bằng đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện, thậm chí đệ tử tinh , địa vị của chúng ta ở trong gia tộc cao, bây giờ theo Dương Kỳ huynh sau này tu vi nhất định tăng tiến mạnh."




      "Chúng ta ở bên ngoài giết số mã tặc hút máu, lần này Lâu Lan cổ thành bị đệ tử của học viện Thiên Vị vây công, đám mã tặc ở những nơi khác nhất định quay về ứng cứu, chúng ta chặn giết chúng ở bên ngoài, kiếm số điểm công lao."




      ... ...




      Vù!




      Dương Kỳ tiến vào trong Lâu Lan cổ thành, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy toàn là lầu cao san sát, tường thành vô số tạo thành nhiều vòng tròn đồng tâm, đường rất lớn, hai bên thông với nhau.




      đường cái có nhiều mã tặc hút máu lại, lúc này họ khẩn trương tập hợp, khí, huyết tinh khí phóng lên cao.




      mặt đất khắp nơi đều là vết máu, ở số ngồi nhà còn thấy thây khô lắc lư.




      Lâu Lan cổ thành trở thành tòa quỷ thành.




      Lúc còn hưng thịnh, nơi này là thành trì có tới mấy ngàn vạn người, giờ nó bị mã tặc hút máu giết được sạch để tu luyện huyết khí.




      Do thành trì quá lớn nên đội quân mã tặc hút máu thể nào rải ra đóng quân hết được.




      Cho nên Dương Kỳ thoải mái di chuyển trong số ngôi nhà có người ở, mỗi bước kéo dài hơn ngàn bước, người ta vừa mới nhìn thấy ở chỗ này, chớp mắt biến mất, nhiều người cho rằng mình hoa mát.




      Toàn bộ Lâu Lan cổ thành đều là kiến trúc cao lớn, dùng đá tảng xây thành, còn có nhiều công được xây dựng từ nhiều loại hợp chất, vô cùng kiên cố, có tháp rất cao do nhiều loại kim loại kỳ dị đúc thành, rất trang nghiêm thần thánh.




      Dương Kỳ giờ có thể vận dụng "Tứ Quý Kiếm Thuật".




      Công pháp vương cấp khí công này được tu luyện thuần thục, giờ trong bầu trời đầy mưa tuyết, có thể thi triển ra khí công Đông Tuyết Mạn Thiên, chỉ cần cơ thể hơi vận chuyển, chân khí dung hợp với tuyết lớn ở xung quanh, thân thể sinh ra những luồng gió chứa đầy hoa tuyết, người khác nhìn vào chỉ thấy hoa tuyết bay mà thôi.




      Tứ Quý Kiếm Thuật có tác dụng cực kỳ tốt đó là dấu khí tức, dung hợp thân mình vào trong cảnh sắc thiên địa.




      tại, khí tức của hoàn toàn bị che dấu, cho dù là cường giả Khí Tông cũng thể cảm nhận được.




      Khi bay, thân hình biến thành cơn gió tuyết, nhanh chóng di chuyển vào sâu trong cổ thành.




      Cổ thành này rất lớn vào vào sâu bên trong mã tặc hút máu càng ít, thế nhưng ai nấy đều là tinh .




      Đến cuối cùng, Dương Kỳ thậm chí còn phát , những tòa nhà tráng lệ còn xây dựng những cái Huyết Trì (ao máu), trong đó có chứa rất nhiều máu tươi, mỗi cái ao máu đều có vị thủ lĩnh mã tặc hút máu có tu vi Khí Tông, tà ác mà cường đại.




      Nhưng mà, bọn họ vẫn phát được Dương Kỳ.




      Vù!




      Dương Kỳ lặng lẽ đáp xuống tòa nhà có 9 tầng, căn cứ vào hình dạng bên ngoài có thể nhận ra, tòa nhà này là tửu lâu, xây dựng rất tráng lệ, cây cột bằng sắt được khẳng vàng miếng, nhưng mà bây giờ những miếng vàng kia toàn vết máu, cây cột lớn ở giữa xuất vết hõm sâu, bên trong đó vẫn còn đọng máu tươi.




      Mà ngồi ở bên cạnh vết hõm kia có tên thủ lĩnh mã tặc hút máu, tu luyện, mỗi hơi thở máu trong cái vết hõm đó lại biến thành phù văn, bị hút vào trong nguời.




      Lúc này, người tên thủ lĩnh mọc toàn lông đỏ, trông giống nhân loại, nếu như nhìn kỹ thấy những chiếc lông đỏ kia có đọng tơ máu, giống như cương châm, lại giống như lông tơ.




      Đây là cao thủ Khí Tông, nhưng mà khí tức của nó cường đại gấp chục lần Khí Tông, hơn nữa huyết tinh khí người dần dần thu liễm, giống như sắp trở về bản nguyên.




      Có thể nhận ra, đây là nhân vật trọng yếu trong đám mã tặc hút máu.




      "Ai?"




      Ngay khi Dương Kỳ biến thành cơn gió tuyết lặng lẽ rơi xuống mái nhà, đột nhiên tên cao thủ lông đỏ mở mắt, quát lên:


      "Ai!"




      Thanh thê lương, sát khí vô cùng.




      Đồng thời, trong tay xuất cái roi dài màu đỏ, chân chân khí ngưng tụ bên ngoài cơ thể quất cái.




      "Huyết Ảnh Thần Tiên!"




      Đây là môn khí công cực kỳ cao thân, trường tiên biến thành huyết ảnh, bay tới quấn lấy Dương Kỳ, trường tiên xé rách khí khiến nó rít lên ầm ầm, giống như sói tru quỷ khóc, trăm dặm có thể nghe thấy.




      Đáng tiếc là khi ba của nó vừa xuất , Dương Kỳ vung tay tạo thành cái lồng khí lớn bao phủ cả tòa nhà, khiến cho ba bị ngăn lại, cách nào truyền .




      Bốp!




      Huyết Ảnh Thần Tiên của tên thủ lĩnh vừa mới chạm tới bên ngoài Dương Kỳ bị cỗ chân khí hộ thân chấn cho nát bấy.




      "Người tới là ai? Là cao thủ của học viện Thiên Vị?"




      Tên thủ lĩnh mã tặc hút máu này quát lớn, thân thể được chân khí màu đỏ nâng lên, phiêu phù trong trung, trực tiếp nhảy lên mái nhà và nhìn thấy Dương Kỳ khoác cái áo choàng gấu tuyết.




      "Lông người ngươi chuyển sang màu đỏ, hiển nhiên huyết khí tu luyện tới đạt đỉnh, biết tất cả bí mật trong Lâu Lan cổ thành này, , ta cho ngươi cơ hội báo ra địa điểm chứa bảo tàng của các ngươi?"




      Dương Kỳ nhìn tên thủ lĩnh mã tặc hút máu, thản nhiên .
      Gấu's thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 67: Bảo tàng mã tặc (Thượng)



      Lâu Lan cổ thành có phạm vi vô cùng lớn, nếu chỉ nhìn chỉ thấy lầu cao nhà đẹp, thấy điểm cuối, cũng biết bảo tàng ở nơi nào.




      Dương Kỳ cũng chẳng ngu mà dùng chân khí dò xét, bởi vì biết ở trong Lâu Lan cổ thành này có cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh tọa trấn.




      muốn tóm cao thủ, ép hỏi tung tích của bảo tàng, sau đó lén di chuyển vào trong đó, vơ vét toàn bộ cho vào trong trữ vật giới chỉ.




      Đám người Vân Hải Lam, Sở Thiên Ca nhất định đại chiến với cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, cứ ngồi mà hưởng lợi, vơ vét toàn bộ bảo tàng khiến cho hai người này tức chết.




      "Ngươi là người phương nào?"




      Thủ lĩnh mã tặc hút máu lông đỏ lạnh lùng nhìn Dương Kỳ.




      mặt bị lông đỏ phủ đầy, thấy được sắc mặt ra sao, nhưng từ trong giọng biết người này là người cực kỳ tàn nhẫn, ác độc.




      "Trước tiên nên hỏi ta là, mà ngươi nên trả lời xem bảo tàng của Lâu Lan cổ thành ở nơi nào?"




      Dương Kỳ tiếp tục hỏi.




      "Nó sớm được vận chuyển tới Huyết Động Quật, ngươi muốn tìm tới Huyết Động Quật mà tìm ."




      Thủ lĩnh lông đỏ cười ha hả.




      Đột nhiên, cái huyết ảnh quỷ bí xuất ở phía sau Dương Kỳ, huyết sắc đại thủ ấn tạo thành chưởng đánh tới.




      Binh!




      Chân khí phía sau lưng Dương Kỳ lóe lên, huyết sắc đại thủ ấn nát bấy, huyết ảnh phản chấn khiến cho chân khí của tên thủ lĩnh kia biến mất trong trung.




      "Xem ra ngươi rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, nếu ta hỏi ngươi tử tế, ngươi trả lời, vậy còn cách nào khác là bắt ngươi, dùng chân khí ép hỏi mà thôi. Ngươi cho rằng ta ngu sao? bảo tàng khổng lồ như thế mà chuyển , đại quân mã tặc các ngươi lấy cái gì mà sống?"




      Dương Kỳ động thủ, hề cố kỵ đánh ra quyền.




      quyền này ngưng tụ thành Minh Thần Chi Mâu ở trung, nắm tay lại, Minh Thần Chi Mâu đâm cái, giống như phủ của tử thần bao trùm gian.




      "Huyết Ảnh Thần Thuẫn!"




      Thủ lĩnh lông đỏ khí công bạo phát, trước người xuất cái thuẫn bài, máu tươi ngưng tụ, pho tượng màu đỏ tươi há mồm phun ra ngọn lửa màu đỏ.




      Đáng tiếc, Minh Thần Chi Mâu của Dương Kỳ xuất trong nháy mắt xuyên thủng thuẫn bài, đánh tan chân khí toàn thân của . Sau đó, cánh tay ở sau lưng Dương Kỳ vươn ra, tóm lấy tên thủ lĩnh đè xuống đất.




      Chỉ chiêu thủ lĩnh lông đỏ bị bắt giữ.




      Lông đỏ người tên thủ lĩnh này toàn là kịch độc, chỉ cần nhiễm vào da cái là chết tươi, thế nhưng Dương Kỳ dùng cánh tay chân khí bắt nên đáng ngại.




      "Bây giờ ."




      Dương Kỳ truyền cỗ chân khí vào trong cơ thể tên thủ lĩnh lông đỏ, đây là lực lượng mang tính hủy diệt của Thần Tượng Trấn Ngục Kình, nó tàn phá kinh mạch của đối phương.




      Nhất thời tên thủ lĩnh lông đỏ này la hét thảm thiết, lông đỏ biến mất ra khuôn mặt tái nhật, hóa ra người trung niên.




      Dương Kỳ vận dụng chân khí dồn tất cả huyết khí trong cơ thể đối phương vào Khí Hải, chặn tất cả khí công của lại, làm như lúc nào cũng có thể phế bỏ khí công của .




      "Ta , ta , ở giữa hoàng thành có nơi sâu 23 trượng, trong đó có địa đạo bí , thông tới nơi chứa bảo tàng, bảo bối do chúng ta cướp được vùng tây bắc này đều ở trong đó." Tên thủ lĩnh áo đỏ chịu nổi nữa, bắt đầu cầu xin tha thứ.




      Sau đó, Dương Kỳ bảo kể lại tất cả mọi chuyện, chẳng hạn như bố trí trong Lâu Lan cổ thành này như thế nào, nơi nào có cơ quan nguy hiểm đều hỏi .




      Mất nén hương, tên thủ lĩnh áo đỏ mới kể hết mọi chuyện.




      Răng rắc!




      Sau khi xong, Dương Kỳ thẳng tay kết liễu người này, lấy ra viên huyết hạch to bằng nắm tay từ người đối phương.




      Viên hạch này vô cùng tiên diễm mỹ lệ, nó có vô số huyết sắc phù văn chuyển động, sờ vào cảm thấy nó mềm mềm giống như viên nội đan, trong đó chứa chân khí huyết vô cùng cương đại, đáng tiếc là thể dùng tu luyện. Nghe đồn là tu luyện huyết khí công mỗi ngày đều phải hút máu, nếu bản thân bị độc phát, toàn thân lở loét, so với chết còn khó chịu hơn.




      Đây cũng điều bất lợi khi tu luyện huyết khí công, nó khác gì loại độc nghiện. Nhưng là bởi vì tốc độ tu luyện cực nhanh, cho nên vẫn có người đâm đầm vào điên cuồng tu luyện.




      "Viên huyết hạch,... ít nhất ... cũng phải được 5 điểm công lao." Dương Kỳ nhìn chút sau đó thú nó vào trong giới chỉ.




      Lúc này đeo giới chỉ ở tay.




      "Minh Thần Thủ Hộ!"




      quát lớn tiếng, chân khí trong cơ thể trào ra, ngưng kết thành cái áo giáp màu vàng bên ngoài cơ thể.




      Cái áo giáp màu vàng này bao phủ toàn thân, kín kẽ hở.




      Cái áo giáp chân khí này giống như được chế tạo từ kim ô, trông vô cùng dữ tợn, bên ngoài có những gai nhọn, đỉnh đầu có hai cái sừng, giống như sừng rồng, bàn tay có lợi trảo 9 móng vuốt, đại diện cho Cửu Cửu chí tôn, hai chân có giày.




      Đây là loại hình thái của Minh Thần Thủ Hộ khi đạt tới Khí Tông, hóa thân làm Minh Thần Chi Khải.




      tại, cho dù có nhảy vào miệng núi lửa cũng chẳng có chuyện gì, đây là cái áo giáp vô cùng cường đại, có loại chân khí nào có thể tổn thương được .




      Đây cũng là nguyên nhân vì sao tự tin đánh trận với Sở Thiên Ca.




      "Đại nhật Càn Khôn kiếm thuật" chắc chắn chém rách được Minh Thần Chi Khải.




      Đương nhiên, giờ biến ra Minh Thần Chi Khải bảo hộ toàn thân, là có ý muốn giấu diếm thân phận mình, trong thời gian này càng ít người biết càng tốt.




      "Sở Thiên Ca, ta chờ mong khi gặp lại ngươi, Vân Hải Lam, ta cũng mong gặp lại ngươi sớm. Đừng tưởng rằng ngươi có Sở Thiên Ca bảo vệ là có thể muốn làm gì làm, ta nhất định vạch mặt ngươi, đánh chết Sở Thiên Ca, làm cho kiêu ngạo của ngươi biến mất."




      Vận khởi Minh Thần Chi Khải khiến cho tốc độ của Dương Kỳ tăng vọt, vù vù vù, liên tục di chuyển những tòa nhà, khiến ọi người chỉ cảm thấy gió tuyết thổi mà thôi.




      Chỉ chốc lát sau, đứng ở giữa Lâu Lan cổ thành, tính ra tòa thành này phải lớn gấp chục lần thành Yến Đô, khu vực này là nơi ở của hoàng thân, mái ngói đều khảm vàng, mặt đất được lát bằng những phiến đá tốt nhất.




      Tuy rằng cho tới bây giờ vàng còn là loại tiền tệ nữa, mà chỉ là loại trang sức, thế nhưng dùng vàng dát ngói cũng là khoản cực lớn.




      Tới gần hoàng thành, Dương Kỳ nhất thời cảm giác được cổ lực lượng cường đại, giống như nó ngủ đông ở sâu trong hoàng thành.




      Cổ lực lượng này giống như cự thú thái cổ, nuốt mây thở sương mù, lực lượng vô biên vô hạn, thậm chí còn ảnh hưởng tới tuyết vân bầu trời. Loáng thoáng có thể nhận ra cột khí màu đỏ xông lên trời, tiếp túc với mây gió.




      Đây nhất định là cảnh tượng mà chỉ cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh mới có thể tạo ra.




      "Trước tiên cứ kệ nó, xuống địa đạo tìm bảo tàng ."




      Dương Kỳ lặng lẽ đáp xuống bên cạnh hoàng thành, sau đó nhìn các con đường xung quanh, ở bên cạnh "Minh Thần Chi Khải" là chân khí đông tuyết của Tứ Quý Kiếm Thuật, nó dung nhập với tuyết bầu trời, ai nhìn , đặc biệt lúc này là ban đêm.




      Có thể loáng thoáng nghe thấy bên trong gió tuyết có tiếng hô giết, những thanh này hấp dẫn vô số cao thủ mã tặc, trong thành càng vắng vẻ.




      Dương Kỳ ngồi xuống mặt băng của con sông bảo vệ thành, giờ nó đóng băng.




      Con sông này rộng khoảng 1000 bước.




      Dương Kỳ vừa lúc nãy hỏi tên thủ lĩnh biết được, dưới con sông này có địa đạo bí mật, có thể thông tới sâu trong lòng đất ở giữa hoàng thành. Bên dưới lòng đất hoàng thành có nhiều thông đạo giống như mê cung, trong đó tích lũy tài phú của Lâu Lan quốc trong vòng trăm ngàn năm, thậm chí còn có tất cả các loại bảo bối do đám mã tặc hút máu đoạt được vùng tây bắc này.




      Tuy rằng mê cung dưới lòng đất cơ quan trùng trùng, thế nhưng khí công của Dương Kỳ có thể nấu chảy kim loại, cơ quan làm gì được .




      Răng rắc!




      Chân khí của chấn động đánh tan mặt băng, sau đó cả người trầm xuống chui xuống đáy sông.




      Con sông này rất sâu hơn nữa lại đen kịt, loáng thoáng có thể thấy rất nhiều loài cá bơi qua bơi lại. Nhưng mà chân khí Dương Kỳ sớm tu luyện tới cảnh giới xuất thần, cho dù có ánh sáng cũng có thể nhìn mọi vật.




      Được chân khí bao phủ, mọi thứ đều trở nên ràng.




      Càng xuống sâu áp lực của nước càng lớn, cũng may Dương Kỳ chân khí hùng hậu, nước lạnh như băng thấm được vào trong người .




      chìm tới đáy sông.




      Ở dưới đáy sông vô cùng sạch , chút bùn nào, Dương Kỳ tung đạo chân khí ra ngoài, phát đáy sông được xây dựng bằng đồng xanh, nước chảy quanh năm nên nhẵn bóng.




      Chân khí của liên tục bao phủ phạm vi hơn 10 dặm, đột nhiên tung ra chưởng đánh vào vị trí ở đáy sông, đây là cánh cửa laowns bằng sắt được đóng kín.




      Cánh cửa sắt mở ra, dòng nước điên cuồng tuôn vào trong.




      Dương Kỳ theo dòng nước này chui vào trong cánh cửa.




      Răng rắc, răng rắc!




      Vừa vào cửa, những thanh rất lớn vang lên, có vô số vũ khí sắc bén cắt người , phát ở cửa có cái vòng xoáy có gắn lưỡi đao, ý đồ muốn cắt nát người nào xâm nhập vào trong.




      Thế nhưng những lưỡi đao kia khi cắt vào áo giáp của Dương Kỳ đều bị nó đánh gãy, trở thành sắt vụn.




      Nhìn lưỡi dao sắc bén kia, mới thấy nó dài chừng mấy trượng, có chừng hơn trăm cái, Dương Kỳ thầm: "May mà là ta, nếu như là cao thủ Khí Tông khác chắn chắn chết."




      Cái cối xay thịt này gây tổn thương chút nào tới Dương Kỳ, sau khi tiến vào trong mật đạo, dòng nước chảy qua cửa vào trong được dồn vào nhánh khác, cơ quan tinh diệu thế này chứng tỏ kẻ thiết kế nó vô cùng inh.




      "Tốt, chính là cái mật đạo này."




      Dương Kỳ biết chỗ nào càng hung hiểm chỗ đó càng chứa đựng đồ quý giá, đao thương bất nhập cho lên cứ lao thẳng lên phía trước.




      đường quả nhiên có rất nhiều cơ quan, vô số ám khí, đao luân, các loại độc khí, thậm chí còn có độc hỏa phun lên người, nhưng chẳng thứ nào có tác dụng với .
      Gấu's thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 68: Bảo tàng mã tặc (Hạ)



      Bịch!




      viên bi sắt lớn bay về phía Dương Kỳ.




      Thế nhưng Dương Kỳ nhấc tay lên môt cái, nó bị đánh thành bọt biển, sau đó ở vách tường xuất hàng trăm nghìn cái cường nỏ, bắn nhanh như chớp về phía , những mũi tên loáng thoáng thấy có phù văn.




      Thế nhưng, nỏ tiễn chỉ mới tới bên cạnh Dương Kỳ bị chân khí hộ thân của đánh thành bột phấn.




      Cùng lúc đó, mặt đất xuất rất nhiều đao nhọn, giống như muốn cắm sâu vào hai chân của , cái áo giáp hơi chấn động cái, dưới đất chẳng còn gì.




      Vô số bẫy rập thể tổn thương được Dương Kỳ.




      Thỉnh thoảng con đường bị chặn lại bởi bức tường thép, thế nhưng Dương Kỳ chỉ giơ tay cái là bức tường đổ sụp, thứ gì ngăn được bước chân của .




      Ở trong mật đạo của Lâu Lan cổ thành, thoải mái thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình.




      Hơn nữa, còn cảm nhận được cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh trấn tọa nơi đây dùng chân khí thẩm thấu xuống dưới, mà lại bốc lên bầu trời.




      Ầm ầm!




      Lại cánh cửa sắt khoảng 10.000 cân bị đánh thủng, rất nhiều độc thủy bắn vào người nhưng đều bị chân khí hộ thân hất ngược trở lại.




      Độc thủy rơi vào mảnh vụn của cánh cửa sắt, những thứ này lập tức bốc hơi.




      Sau khi đánh tan tấm cửa sắt này, Dương Kỳ nhìn thấy cái mật thất lớn.




      Ở trong mật thất có vô số rương lớn đều chứa Tụ Khí đan.




      thể dùng từ ngàn vạn để hình dung nữa rồi, chỉ sợ nơi đây phải hơn trăm triệu (ngàn vạn = chục triệu).




      "Nhiều Tụ Khí đan như vậy? Đáng tiếc gian giới chỉ của mình tại sao lớn thêm chút nữa chứ."


      Dương Kỳ cảm thán, đột nhiên nghĩ tới:


      "Được rồi, trong giới chỉ chẳng phải có cái Tam Xoa Kích tế luyện hay sao? Lấy nó ra cho nó tự hấp thu Tụ Khí đan, còn mình tìm bảo bối khác."




      Dương Kỳ điều khiển đạo chân khí xuyên vào trong giới chỉ, cái Tam Xoa Kích bay ra ngoài, rơi vào lòng bàn tay của .




      Nhất thời, binh khí này kêu lên ông ông.




      Dương Kỳ phẩy tay, cái rương lớn bị mở ra, Tụ Khí đan túa ra ngoài, rơi vãi lung tung trong phòng, dưới tác dụng của chân khí, chúng đều biến thành dược khí, dần dần bị Tam Xoa Kích hấp thu.




      cái Tam Xoa Kích truyền tới ý niệm tham lam, hấp thu toàn bộ Tụ Khí đan.




      "Cái binh khí này sắp biến thành quái rồi!"




      Dương Kỳ cảm giác được trong cái binh khí này có rất nhiều kinh mạch hợp thành thân thể, dược khí của Tụ Khí đan giúp cải thiện bản chất kim loại của nó.




      Nếu như cái binh khí này tấn chức thành Linh Binh, sợ rằng thực lực của nó siêu việt hơn Khí Tông.




      "Chân khí hình người!"




      Dương Kỳ khẽ động, cỗ chân khí hình người ra, cỗ chân khí hình người này tay cầm Tam Xoa Kích, sau đó đánh vỡ rương gỗ khác cho Tam Xoa Kích hấp thu.




      Tam Xoa Kích có bữa tiệc no nê.




      " biết, nếu hấp thu toàn bộ Tụ Khí đan ở đây, Tam Xoa Kích có bộ dáng thế nào?"


      Dương Kỳ tràn ngập chờ mong, thân hình bay lên tiến vào sâu bên trong bảo tàng.




      Mỗi gian mật thất đều có chứa lượng Tụ Khí đan khổng lồ, trải qua hơn trăm gian mật thất, Dương Kỳ nhìn thấy gian có đựng những bình sứ đan dược, phẩm chất đan dược đều là trung phẩm.




      Nhưng đây chỉ là cảnh tượng ảo mà thôi, khi tiến lên, cảnh tượng trong phòng biến đổi, mặt đất toàn là bạch ngọc, tường khảm hoàng kim, có rất nhiều thủy châu hiếm thấy, đình đài lầu có mây vờn quanh, chân khí cường đại từ phái truyền xuống.




      "Tuyệt, Cửu Chuyển Kim Đan!"




      Dương Kỳ liếc mắt liền nhận ra cái hồ lô thủy tinh trong suốt, phải cao tới nửa người, trong đó có chứa những viên đan dược màu vàng, giống y như Cửu Chuyển Kim Đan mà tìm được trong động phủ của Bạch Viên, loại đan dược này có thể trợ giúp người khác đột phá bình cảnh Khí Tông.




      Giá trị của chúng là vô giá.




      Mà trong hồ lô thủy tinh lại có tới mấy trăm viên.




      Trong lòng Dương Kỳ đại hỉ, vung tay lên cái hồ lô này lập tức tiến vào trong giới chỉ.




      "Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi mà có được ba viên Cửu Chuyển Kim Đan, lập tức có thể tấn chức là Khí Tông, đại ca, nhị ca cũng có thể... . À, nhìn xem đây còn bảo bối gì nữa"




      Dương Kỳ nhìn xung quanh phát cái hộp ngọc, trong hộp ngọc đều là đan dược xanh biếc, biết là chúng được chế tạo từ cái gì, nhưng mà chúng có thể truyền ba động ra ngoài, chắc thấp hơn Cửu Chuyển Kim Đan, mà cao là thượng phẩm đan dược.




      thu cái hộp ngọc này vào trong giới chỉ, sau đó lại liên tục phát hơn mười loại đan dược khác, mỗi loại đều có mấy trăm viên.




      Lấy nhiều như vậy khiến cho sững sờ.




      Thử tính chút, giá trị của viên Cửu Chuyển Kim Đan phải tới mấy trăm vạn Tụ Khí đan, mà bây giờ ở đây có nhiều Cửu Chuyển Kim Đan và những đan dược tương đương, vậy giá trị của nó là bao nhiêu?




      tiếp tục tìm kiếm nhặt sạch đan dược, ngoài ra cò thấy nhiều hạch của thú, mỗi viên hạch của thú đều có cấp bậc Khí Tông.




      Nhiều loại hạch được khảm vách tường, phát ra đủ loại ánh sáng.




      Nhưng khi Dương Kỳ nhìn kỹ, cảm thấy những hạch này được khảm bức tranh.




      Bức tranh này vẽ vị thánh nhân, thánh nhân kia đầu trọc, khoác cái áo cà sa, cưỡi... Mãnh Hổ, Mãnh Hổ cao to uy mãnh, toàn thân đen kịt, cỗ khí tức truyền qua bức họa khiến cho tim kẻ khác đập thình thịch, sợ hãi mà tái mặt.




      Là khí tức của viễn cổ thần thú.




      Ở sau lưng thánh nhân có những vòng ánh sáng lớn.




      Những vòng ánh sáng kia liên tục phát sáng, khiến ật thất sáng choang.




      Những vòng sáng kia có thể phát sáng là do hạch của thú, toàn bộ đều là hạch Khí Tông, được khảm chi chít ở vòng sáng,... ít nhất ... phải có hơn vạn viên.




      Hơn vạn viên hạch Khí Tông?




      Điều này chứng minh, để vẽ được bức tranh này, người ta phải giết hơn vạn thú Khí Tông.




      Thế nhưng điều này còn chưa khiến cho Dương Kỳ khiếp sợ, cái khiến thực khiếp sợ chính là bảo châu trong tay vị Thánh nhân kia, nhìn động tác giống như người này muốn đút vào miệng Mãnh Hổ.




      Viên bảo châu này phát ra loại ánh sáng vượt khỏi phạm trù thế tục, trong nháy mắt Dương Kỳ cảm nhận được viên bảo châu đó chính là hạch của thú có cảnh giới Đoạt Mệnh!




      "Trời ơi! Giết chết thú cảnh giới Đoạt Mệnh, cướp đoạt hạch khảm lên tranh vẽ? Hơn nữa nữa bức tranh này còn có chân khí xuyên qua, ngưng tụ thành tòa đại trận, bức tranh này có phải là kiện pháp bảo ? Nhưng mà pháp bảo này quá lớn ... ."




      Dương Kỳ đột nhiên vận chuyển chân khí tay của mình, bắn tới cái bức tranh kia, quả nhiên chẳng làm gì nổi nó.




      Bức tranh này dường như được vẽ tấm thảm, dày khoảng 5, 6 tấc, nó phải là giấy mà là da thủ của dã thú, màu sắc bức tranh phải là những màu bình thường, mà là bột phấn do nghiền nát hạch của thú để vẽ.




      Nhìn bức tranh lớn này, Dương Kỳ nghĩ ra đó là pháp bảo gì, chẳng còn cách nào khác là thu nó vào trong giới chỉ.




      Thế nhưng, khi vừa thu bức tranh vào trong giới chỉ, từ mặt đất truyền tới giọng :


      "Tặc tử giỏi, dám cả gan ăn trộm Thánh Ma Đồ do bản tọa mất hơn hai trăm nay luyện chế! Chết !"




      Thanh này từ mặt đất truyền tới, đồng thời với nó là lực lượng cực lớn xuyên thấu qua vô số lớp đất, trực tiếp tấn công về phía Dương Kỳ.




      Cổ lực lượng này nguy nga như núi, mênh mông như biển, mạnh hơn cấp bậc Khí Tông gấp trăm lần, là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh.




      "Cảnh giới Đoạt Mệnh!"




      Dương Kỳ phát cỗ chân khí này đánh xuống, những sợ hãi mà còn hơi hưng phấn, biết Thánh Ma Đồ kia chính là bảo bối cường đại nhất trong mật thất.




      "Thần tượng trấn ngục, Địa Ngục Dung Lô!"




      Đối mặt với luồng chân khí mênh mông kia, chút nào tỏ ra yếu thế, lập tức vận chuyển tất cả chân khí, hóa thành hư ảnh lò luyện, lao tới.




      Ầm ầm!




      Chân khí nổ tung khiến ật thất đổ sập xuống.




      "Tam Xoa Kích!"




      Dương Kỳ chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, cỗ chân khí kia thiếu chút nữa đánh cho kinh mạch của tan nát, khiến cho Khí Hải nổi sóng.




      Nhưng mà cỗ lực lượng này hoàn toàn kích phát sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể , khiến cho Dương Kỳ sảng khoái nên lời.




      hét lớn tiếng, Tam Xoa Kích biết hấp thu bao nhiêu Tụ Khí đan bay vào trong tay, đạo chân khí hình người kia cũng bị thu vào trong cơ thể.




      "Cũng tốt, ta chiếm được ít bảo bối, vậy là đủ rồi, nên xông ra ngoài đại chiến phen với cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, để xem tình hình như thế nào? Nếu có thể hoàn toàn luyện hóa Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể, kích phát khoảng 20 con viễn cổ cự tượng thức tỉnh, vậy là có thể luyện thành Địa Ngục Dung Lô!"




      Dương Kỳ huýt dài tiếng, trực tiếp phá vỡ mặt đất, phóng lên cao.




      Sau đó, bay tới tòa đại điện.




      Đây là đại điện hoàng thành trong Lâu Lan cổ thành.




      Thế nhưng mặt đất của đại điện giờ vết máu loang lổ, nơi đây trở thành địa ngục nhân gian, xung quanh có mấy cái ao máu, thỉnh thoảng còn thấy thi thể ngâm trong đó.




      Mùi máu tươi gay mũi bay đến.




      Nhưng mà điều khiến Dương Kỳ chấn động phải là ao máu, mà là đoàn chân khí màu đỏ bầu trời, nó chiến đấu với kiếm quang.




      Chân khí va chạm vô số cung thất, thành tường đều sụp đổ.




      Giống như có hai con cự thú hình người phá hủy thành trì.




      Cao thủ cấp bậc Khí Tông thể nhúng tay vào.




      Đây là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh giao đấu, Dương Kỳ nhận ra kiếm quang chói chang như mặt trời kia, bởi vì nó khắc sâu trong ký ức của , đây nhất định là kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của Sở Thiên Ca.




      cách khác tìm bảo khố dưới đất, Sở Thiên Ca tới bầu trời của Lâu Lan cổ thành tìm thủ lĩnh của đám mã tặc hút máu, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh Kinh Vô Huyết chiến đấu.




      "Vân Hải Lam đâu? Có tới ?"




      Dương Kỳ đưa mắt nhìn bốn phía, quả nhiên phát tòa tháp cao của Lâu Lan cổ thành, có nữ tử mặc đồ xanh như ngọc.
      Gấu's thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 68: Bảo tàng mã tặc (Hạ)



      Bịch!




      viên bi sắt lớn bay về phía Dương Kỳ.




      Thế nhưng Dương Kỳ nhấc tay lên môt cái, nó bị đánh thành bọt biển, sau đó ở vách tường xuất hàng trăm nghìn cái cường nỏ, bắn nhanh như chớp về phía , những mũi tên loáng thoáng thấy có phù văn.




      Thế nhưng, nỏ tiễn chỉ mới tới bên cạnh Dương Kỳ bị chân khí hộ thân của đánh thành bột phấn.




      Cùng lúc đó, mặt đất xuất rất nhiều đao nhọn, giống như muốn cắm sâu vào hai chân của , cái áo giáp hơi chấn động cái, dưới đất chẳng còn gì.




      Vô số bẫy rập thể tổn thương được Dương Kỳ.




      Thỉnh thoảng con đường bị chặn lại bởi bức tường thép, thế nhưng Dương Kỳ chỉ giơ tay cái là bức tường đổ sụp, thứ gì ngăn được bước chân của .




      Ở trong mật đạo của Lâu Lan cổ thành, thoải mái thi triển Thần Tượng Trấn Ngục Kình.




      Hơn nữa, còn cảm nhận được cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh trấn tọa nơi đây dùng chân khí thẩm thấu xuống dưới, mà lại bốc lên bầu trời.




      Ầm ầm!




      Lại cánh cửa sắt khoảng 10.000 cân bị đánh thủng, rất nhiều độc thủy bắn vào người nhưng đều bị chân khí hộ thân hất ngược trở lại.




      Độc thủy rơi vào mảnh vụn của cánh cửa sắt, những thứ này lập tức bốc hơi.




      Sau khi đánh tan tấm cửa sắt này, Dương Kỳ nhìn thấy cái mật thất lớn.




      Ở trong mật thất có vô số rương lớn đều chứa Tụ Khí đan.




      thể dùng từ ngàn vạn để hình dung nữa rồi, chỉ sợ nơi đây phải hơn trăm triệu (ngàn vạn = chục triệu).




      "Nhiều Tụ Khí đan như vậy? Đáng tiếc gian giới chỉ của mình tại sao lớn thêm chút nữa chứ."


      Dương Kỳ cảm thán, đột nhiên nghĩ tới:


      "Được rồi, trong giới chỉ chẳng phải có cái Tam Xoa Kích tế luyện hay sao? Lấy nó ra cho nó tự hấp thu Tụ Khí đan, còn mình tìm bảo bối khác."




      Dương Kỳ điều khiển đạo chân khí xuyên vào trong giới chỉ, cái Tam Xoa Kích bay ra ngoài, rơi vào lòng bàn tay của .




      Nhất thời, binh khí này kêu lên ông ông.




      Dương Kỳ phẩy tay, cái rương lớn bị mở ra, Tụ Khí đan túa ra ngoài, rơi vãi lung tung trong phòng, dưới tác dụng của chân khí, chúng đều biến thành dược khí, dần dần bị Tam Xoa Kích hấp thu.




      cái Tam Xoa Kích truyền tới ý niệm tham lam, hấp thu toàn bộ Tụ Khí đan.




      "Cái binh khí này sắp biến thành quái rồi!"




      Dương Kỳ cảm giác được trong cái binh khí này có rất nhiều kinh mạch hợp thành thân thể, dược khí của Tụ Khí đan giúp cải thiện bản chất kim loại của nó.




      Nếu như cái binh khí này tấn chức thành Linh Binh, sợ rằng thực lực của nó siêu việt hơn Khí Tông.




      "Chân khí hình người!"




      Dương Kỳ khẽ động, cỗ chân khí hình người ra, cỗ chân khí hình người này tay cầm Tam Xoa Kích, sau đó đánh vỡ rương gỗ khác cho Tam Xoa Kích hấp thu.




      Tam Xoa Kích có bữa tiệc no nê.




      " biết, nếu hấp thu toàn bộ Tụ Khí đan ở đây, Tam Xoa Kích có bộ dáng thế nào?"


      Dương Kỳ tràn ngập chờ mong, thân hình bay lên tiến vào sâu bên trong bảo tàng.




      Mỗi gian mật thất đều có chứa lượng Tụ Khí đan khổng lồ, trải qua hơn trăm gian mật thất, Dương Kỳ nhìn thấy gian có đựng những bình sứ đan dược, phẩm chất đan dược đều là trung phẩm.




      Nhưng đây chỉ là cảnh tượng ảo mà thôi, khi tiến lên, cảnh tượng trong phòng biến đổi, mặt đất toàn là bạch ngọc, tường khảm hoàng kim, có rất nhiều thủy châu hiếm thấy, đình đài lầu có mây vờn quanh, chân khí cường đại từ phái truyền xuống.




      "Tuyệt, Cửu Chuyển Kim Đan!"




      Dương Kỳ liếc mắt liền nhận ra cái hồ lô thủy tinh trong suốt, phải cao tới nửa người, trong đó có chứa những viên đan dược màu vàng, giống y như Cửu Chuyển Kim Đan mà tìm được trong động phủ của Bạch Viên, loại đan dược này có thể trợ giúp người khác đột phá bình cảnh Khí Tông.




      Giá trị của chúng là vô giá.




      Mà trong hồ lô thủy tinh lại có tới mấy trăm viên.




      Trong lòng Dương Kỳ đại hỉ, vung tay lên cái hồ lô này lập tức tiến vào trong giới chỉ.




      "Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi mà có được ba viên Cửu Chuyển Kim Đan, lập tức có thể tấn chức là Khí Tông, đại ca, nhị ca cũng có thể... . À, nhìn xem đây còn bảo bối gì nữa"




      Dương Kỳ nhìn xung quanh phát cái hộp ngọc, trong hộp ngọc đều là đan dược xanh biếc, biết là chúng được chế tạo từ cái gì, nhưng mà chúng có thể truyền ba động ra ngoài, chắc thấp hơn Cửu Chuyển Kim Đan, mà cao là thượng phẩm đan dược.




      thu cái hộp ngọc này vào trong giới chỉ, sau đó lại liên tục phát hơn mười loại đan dược khác, mỗi loại đều có mấy trăm viên.




      Lấy nhiều như vậy khiến cho sững sờ.




      Thử tính chút, giá trị của viên Cửu Chuyển Kim Đan phải tới mấy trăm vạn Tụ Khí đan, mà bây giờ ở đây có nhiều Cửu Chuyển Kim Đan và những đan dược tương đương, vậy giá trị của nó là bao nhiêu?




      tiếp tục tìm kiếm nhặt sạch đan dược, ngoài ra cò thấy nhiều hạch của thú, mỗi viên hạch của thú đều có cấp bậc Khí Tông.




      Nhiều loại hạch được khảm vách tường, phát ra đủ loại ánh sáng.




      Nhưng khi Dương Kỳ nhìn kỹ, cảm thấy những hạch này được khảm bức tranh.




      Bức tranh này vẽ vị thánh nhân, thánh nhân kia đầu trọc, khoác cái áo cà sa, cưỡi... Mãnh Hổ, Mãnh Hổ cao to uy mãnh, toàn thân đen kịt, cỗ khí tức truyền qua bức họa khiến cho tim kẻ khác đập thình thịch, sợ hãi mà tái mặt.




      Là khí tức của viễn cổ thần thú.




      Ở sau lưng thánh nhân có những vòng ánh sáng lớn.




      Những vòng ánh sáng kia liên tục phát sáng, khiến ật thất sáng choang.




      Những vòng sáng kia có thể phát sáng là do hạch của thú, toàn bộ đều là hạch Khí Tông, được khảm chi chít ở vòng sáng,... ít nhất ... phải có hơn vạn viên.




      Hơn vạn viên hạch Khí Tông?




      Điều này chứng minh, để vẽ được bức tranh này, người ta phải giết hơn vạn thú Khí Tông.




      Thế nhưng điều này còn chưa khiến cho Dương Kỳ khiếp sợ, cái khiến thực khiếp sợ chính là bảo châu trong tay vị Thánh nhân kia, nhìn động tác giống như người này muốn đút vào miệng Mãnh Hổ.




      Viên bảo châu này phát ra loại ánh sáng vượt khỏi phạm trù thế tục, trong nháy mắt Dương Kỳ cảm nhận được viên bảo châu đó chính là hạch của thú có cảnh giới Đoạt Mệnh!




      "Trời ơi! Giết chết thú cảnh giới Đoạt Mệnh, cướp đoạt hạch khảm lên tranh vẽ? Hơn nữa nữa bức tranh này còn có chân khí xuyên qua, ngưng tụ thành tòa đại trận, bức tranh này có phải là kiện pháp bảo ? Nhưng mà pháp bảo này quá lớn ... ."




      Dương Kỳ đột nhiên vận chuyển chân khí tay của mình, bắn tới cái bức tranh kia, quả nhiên chẳng làm gì nổi nó.




      Bức tranh này dường như được vẽ tấm thảm, dày khoảng 5, 6 tấc, nó phải là giấy mà là da thủ của dã thú, màu sắc bức tranh phải là những màu bình thường, mà là bột phấn do nghiền nát hạch của thú để vẽ.




      Nhìn bức tranh lớn này, Dương Kỳ nghĩ ra đó là pháp bảo gì, chẳng còn cách nào khác là thu nó vào trong giới chỉ.




      Thế nhưng, khi vừa thu bức tranh vào trong giới chỉ, từ mặt đất truyền tới giọng :


      "Tặc tử giỏi, dám cả gan ăn trộm Thánh Ma Đồ do bản tọa mất hơn hai trăm nay luyện chế! Chết !"




      Thanh này từ mặt đất truyền tới, đồng thời với nó là lực lượng cực lớn xuyên thấu qua vô số lớp đất, trực tiếp tấn công về phía Dương Kỳ.




      Cổ lực lượng này nguy nga như núi, mênh mông như biển, mạnh hơn cấp bậc Khí Tông gấp trăm lần, là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh.




      "Cảnh giới Đoạt Mệnh!"




      Dương Kỳ phát cỗ chân khí này đánh xuống, những sợ hãi mà còn hơi hưng phấn, biết Thánh Ma Đồ kia chính là bảo bối cường đại nhất trong mật thất.




      "Thần tượng trấn ngục, Địa Ngục Dung Lô!"




      Đối mặt với luồng chân khí mênh mông kia, chút nào tỏ ra yếu thế, lập tức vận chuyển tất cả chân khí, hóa thành hư ảnh lò luyện, lao tới.




      Ầm ầm!




      Chân khí nổ tung khiến ật thất đổ sập xuống.




      "Tam Xoa Kích!"




      Dương Kỳ chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, cỗ chân khí kia thiếu chút nữa đánh cho kinh mạch của tan nát, khiến cho Khí Hải nổi sóng.




      Nhưng mà cỗ lực lượng này hoàn toàn kích phát sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể , khiến cho Dương Kỳ sảng khoái nên lời.




      hét lớn tiếng, Tam Xoa Kích biết hấp thu bao nhiêu Tụ Khí đan bay vào trong tay, đạo chân khí hình người kia cũng bị thu vào trong cơ thể.




      "Cũng tốt, ta chiếm được ít bảo bối, vậy là đủ rồi, nên xông ra ngoài đại chiến phen với cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, để xem tình hình như thế nào? Nếu có thể hoàn toàn luyện hóa Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể, kích phát khoảng 20 con viễn cổ cự tượng thức tỉnh, vậy là có thể luyện thành Địa Ngục Dung Lô!"




      Dương Kỳ huýt dài tiếng, trực tiếp phá vỡ mặt đất, phóng lên cao.




      Sau đó, bay tới tòa đại điện.




      Đây là đại điện hoàng thành trong Lâu Lan cổ thành.




      Thế nhưng mặt đất của đại điện giờ vết máu loang lổ, nơi đây trở thành địa ngục nhân gian, xung quanh có mấy cái ao máu, thỉnh thoảng còn thấy thi thể ngâm trong đó.




      Mùi máu tươi gay mũi bay đến.




      Nhưng mà điều khiến Dương Kỳ chấn động phải là ao máu, mà là đoàn chân khí màu đỏ bầu trời, nó chiến đấu với kiếm quang.




      Chân khí va chạm vô số cung thất, thành tường đều sụp đổ.




      Giống như có hai con cự thú hình người phá hủy thành trì.




      Cao thủ cấp bậc Khí Tông thể nhúng tay vào.




      Đây là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh giao đấu, Dương Kỳ nhận ra kiếm quang chói chang như mặt trời kia, bởi vì nó khắc sâu trong ký ức của , đây nhất định là kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của Sở Thiên Ca.




      cách khác tìm bảo khố dưới đất, Sở Thiên Ca tới bầu trời của Lâu Lan cổ thành tìm thủ lĩnh của đám mã tặc hút máu, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh Kinh Vô Huyết chiến đấu.




      "Vân Hải Lam đâu? Có tới ?"




      Dương Kỳ đưa mắt nhìn bốn phía, quả nhiên phát tòa tháp cao của Lâu Lan cổ thành, có nữ tử mặc đồ xanh như ngọc.
      Gấu's thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 69: Đối chiến cảnh giới Đoạt Mệnh



      Vân Hải Lam vẫn mặc bộ quần áo màu xanh, đứng mình tháp cao, trông rất là đơn, đồng thời còn mang lại hình tượng nghiêm nghị thể xâm phạm, lại khiến người khác thương cảm vì nhu nhược.




      Cho dù nam nhân nào nhìn thấy hình dáng này, tâm hồn cũng phải rung động, nhịn được vừa muốn cúng bái, lại vừa muốn thương.




      Nhưng mà trong lòng Dương Kỳ lắng cát, miệng chỉ cười nhạt.




      "Vân Hải Lam, ngươi quả nhiên xuất ở trong Lâu Lan cổ thành này." Dương Kỳ nhìn Vân Hải Lam, quanh người luồng gió tuyết bao phủ, đây chính là khí công Đông Tuyết trong Tứ Quý Kiếm Thuật, trong gió tuyết Minh Thần Chi Khải bọc kín giống như ma vương.




      Với hình dáng bây giờ, chẳng có ai có thể nhận ra .




      Nhưng mà, Dương Kỳ vẫn có số lo lắng, và Vân Hải Lam quen nhau trong thời gian khá lâu, bằng vào mẫn cảm của người này, rất có thể ta nhìn thấy số dấu vết.




      Tính cách của Vân Hải Lam thâm trầm, cực kỳ hiểm, lòng dạ thâm sâu.




      "Hừ! Cho dù ngươi hoài nghi ta là Dương Kỳ, vậy có ích lợi gì? Ngươi lấy đâu ra chứng cứ? Huống hồ, Dương Kỳ ta còn muốn đấu với ngươi trận, đấu trí lực, đấu dũng khí. Vân Hải Lam, giờ ta cho ngươi thấy chút lợi hại, để xem ngươi với cảnh giới Khí Tông lợi hại, hay ta lợi hại hơn? Hoài nghi ta cũng tốt ít ra nó có thể đả kích lòng tin của ngươi."




      Trong lòng Dương Kỳ liên tiếp nghĩ ngợi, đột nhiên gào to tiếng, phóng lên cao, sát khí tỏa ra mãnh liệt, bàn tay vung lên tung chưởng như sấm sét, tiếng sấm đì đùng vang lên, từ khoảng cách mấy vạn bước đánh về phía Vân Hải Lam.




      Đây là Hạ Lôi trong Tứ Quý Kiếm Thuật.




      Trong Tứ Quý Kiếm Thuật, chiêu thức mạnh mẽ nhất chính là Hạ Lôi, nếu tu luyện tới đạt tới cực đỉnh có thể hóa thành sấm sét, chưởng bổ ra, lôi quang lóng lánh, sấm sét nổ vang, uy lực như thiên thần hạ phàm, như Thiên Lôi tức giận, tiêu trừ tất cả tà ma.




      giờ Dương Kỳ chưa tới trình độ này, thế nhưng chân khí của bản thân là quá hùng hậu, trong lúc xuất thủ chân khí kêu lên ùng ùng, chấn động tứ phương, sấm sét giáng xuống như pháo nổ, khiến cho kiến trúc xung quanh rung lên bần bật.




      Dương Kỳ muốn xem Vân Hải Lam làm thế nào để chống được kích này.




      Cho dù chống được cũng phải tiếp tục ra tay diệt trừ đối phương, hoặc là bắt giữ sau đó cao chạy xa bay, tìm nơi yên tĩnh bộc lộ thân phận, khiến cho nàng ta nhục nhã phen.




      Cuộc đời đại trượng phu có gì thú vị, đó chính là khoái ý ân cừu.




      Ầm ầm!




      Lôi chưởng bộc phát làm kinh động bốn phía, Vân Hải Lam đầu tiên cảm thấy sát khí dày đặc, trong lòng chợt lấy làm kinh hãi, khuôn mặt tú lệ kia tái nhợt.




      Nàng ta nhận ra trong cơn gió tuyết xông tới có chứa lực lượng khủng bố, chưởng phong nổ vang như sấm, ban đầu nàng ta khiếp sợ, nhưng sau hô hấp bình tĩnh lại, có xuất thủ giống như muốn nhìn xem ai trong cơn gió tuyết kia ra tay với mình.




      Nàng ta bình tĩnh tới mức khiến cho người khác có cảm giác bất động.




      Nhưng mà, Dương Kỳ chẳng chút nào kinh ngạc khi Vân Hải Lam bình tĩnh, ý chí trong lòng vô cùng kien định, bài trừ tất cả tạp niệm, giống thích khách chỉ chú tâm vào kích, máu tươi năm bước giết vua trong cung vàng điện ngọc, tới là có về.




      muốn dùng kích này cọ rửa sỉ nhục của mình, tìm lại tôn nghiêm, tuyệt đối trấn định của Vân Hải Lam mà dao động.




      " nghiệt!"




      Khi chưởng của Dương Kỳ sắp chạm tới người của Vân Hải Lam thanh từ bầu trời truyền tới.




      mặt trời chói chang xuất ở trong đêm đông, ngăn cản giúp Vân Hải Lam kích.




      Đại Nhật Càn Khôn kiếm.




      Ông!




      Mặt trời chói chang va chạm mạnh và chưởng lôi của Dương Kỳ, tạo ra vụ nổ kinh thiên động địa, khí lưu lan xa khiến ặt đất nổ tung, bụi bay mù mịt.




      Kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn có nhiệt độ cao, có thể hòa tan mặt đất..




      Lại là Sở Thiên Ca xuất thủ trợ giúp Vân Hải Lam chặn Dương Kỳ.




      Hóa ra Vân Hải Lam xuất thủ, là bởi vì nàng ta đoán được Sở Thiên Ca nhất định trợ giúp nàng ta, nàng này tâm kế sâu xa, đa mưu túc trí, đáng sợ.




      Kiếm quang chói chang như mặt trời dần dần thu liễm, Sở Thiên Ca xuất tháp, cùng lúc đó đám mây màu máu kia cũng thu lại, hạ xuống nóc nhà của Lâu Lan cổ thành. Người này là nam tử mặc cái áo choàng màu máu, đeo găng tay, người có khí tức của máu tươi, thế nhưng Dương Kỳ biết người này là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, đồng thời là thủ lĩnh của đám mã tặc hút máu, Kinh Vô Huyết.




      Vân Hải Lam, Sở Thiên Ca đứng tháp cao.




      Kinh Vô Huyết đứng nóc nhà hoàng cung.




      Dương Kỳ bay trung, được cơn gió tuyết nâng đỡ.




      Ba phương thế lực nhìn nhau.




      "Ngươi là ai? Lúc nãy ngươi nấp dưới địa đạo, trộm Thánh Ma Đồ của ta đúng ?" Kinh Vô Huyết nhìn Dương Kỳ : "Tứ Quý Kiếm Thuật, ngươi là người của Xuân Thu môn?"




      "Đúng vậy, Thánh Ma Đồ ở trong tay ta mới có thể phát huy uy lực lớn nhất." Dương Kỳ dùng thanh lanh lảnh trả lời: "Xuân Thu Môn ngày sau có thể gọi là học viện Xuân Thu, bức tranh của ngươi coi như là lễ vật cho ta ."




      "Ngươi muốn chết!" Kinh Vô Huyết lạnh lùng .




      "Vị bằng hữu kia, ngươi là người của Xuân Thu môn? Vậy nên đứng chung lập trường với huyết ma." Vân Hải Lam đột nhiên lên tiếng: "Nhưng mà vừa rồi tại sao ngươi lại xuất thủ với ta? Ta có gì khiến cho ngươi phải xuất thủ?"




      "Ta thích xuất thủ với ai xuất thủ, ngươi quản được sao?" Dương Kỳ dùng thanh lãnh khốc chuyện, biết Vân Hải Lam này thử mình cho nên để trong lòng.




      "Ngươi có biết làm vậy ảnh hưởng tới quan hệ của Xuân Thu Môn và học viện Thiên Vị?" Vân Hải Lam tiếp tục : "Trừ phi ngươi là người giả mạo? Tứ Quý Kiếm Thuật mặc dù là độc môn tuyệt học của Xuân Thu môn, thế nhưng cũng có nhiều cao thủ học trộm được. , ngươi là ai? Tại sao muốn gây xích mích giữa học viện Thiên Vị và Xuân Thu Môn?"




      " lời vô nghĩa."




      Trong lòng Dương Kỳ toàn là sát khí, Xuân Tàm Ti Vũ tiếp tục xuất , khắp bầu trời đều là vô số sợi tơ bay về phía Vân Hải Lam, gió xuân tràn ngập khắp nơi hòa tan mùa đông giá rét trong thành, người người đều có cảm giác mùa xuân về.




      "Đây là cái gì? Gió xuân?"




      Ở rất xa bên ngoài Lâu Lan cổ thành có đám thành viên Quân Tử hội chợt ngẩng đầu, cao thủ trong đó cảm nhận được gió xuân, : "Khí công thực là cường đại, lại có vị cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh xuất ?"




      "Nghiệt súc!"




      Thấy Xuân Tàm Ti Vũ bay tới, khắp bầu trời đều là những sợi tơ , nhưng lại có uy lực có thể xuyên thủ sắt thép, chuyên chân khí hộ thân, Sở Thiên Ca ánh mắt sáng ngời, sát khí lên, trường kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, ngón tay bắt kiếm quyết, lấy bản thân làm trung tâm, hơn 10 mặt trời chói chang xuất , mỗi mặt trời đều do kiếm khí cấu thành. Kiếm khí của Sở Thiên Ca phá trường , quỷ thần khó lường, khi va chạm với Xuân Tàm Ti Vũ phá ta những sợi tơ, chiêu phá tan khí công của Dương Kỳ.




      "Hóa ra ngươi vẫn chưa tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, chỉ sử dụng linh dược kỳ dị, hoặc tu luyện môn khí công kỳ quái cho nên mới có thực lực giờ. Nếu như vậy ta cho ngươi biết, cảnh giới Khí Tông phải là đối thủ của cảnh giới Đoạt Mệnh."




      Qua chiêu tỉ đấu.




      Sở Thiên Ca nhận ra, tu vi của Dương Kỳ phải là cảnh giới Đoạt Mệnh.




      Bởi vì phàm là người đột phá cảnh giới Đoạt Mệnh, chân khí khác hẳn, khi xuất thủ thiên địa linh khí nương theo, có thể tạo thành những làn sóng linh khí, mang khí chất siêu phàm thoát tục.




      Dương Kỳ tuy rằng mạnh nhưng mà chiêu thức và lực lượng còn thiếu hòa hợp với thiên địa.




      Lập tức, trong lòng Sở Thiên Ca nảy sinh khinh miệt với Dương Kỳ.




      "Tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi là nhân vật nào đó lợi hại, hóa ra là phế vật, phải cảnh giới Đoạt Mệnh mà dám kiêu ngạo, vậy chết !" Trường kiếm của Sở Thiên Ca chấn động: "Thập Nhật Thăng Thiên, tiễn ngươi lên đường!"




      Kiếm khí của 10 mặt trời chói chang, bay tới phía Dương Kỳ, bên trong ánh sáng có rất nhiều ngọn lửa màu vàng, mang theo hơi nóng, có thể vận dụng khí công đạt đến trình độ này đúng là thể tưởng tượng nổi.




      "Phá cho ta!"




      Dương Kỳ hãi sợ, bàn tay chấn động, Minh Thần Chi Mâu xuất , trường mâu rung lên, thiên biến vạn hóa, chút do dự đâm vào 10 mặt trời nóng bỏng kia.




      "Ngu muội! Đại Nhật Càn Khôn, đốt cháy kinh mạch."




      Sở Thiên Ca cười lạnh liên tục, kiếm quang tạo ra 10 mặt trời kia đột nhiên nổ tung, toàn bộ đều thẩm thấu vào trong Minh Thần Chi Mâu, chân khí hỗn hợp muốn chiếm cơ thể của Dương Kỳ.




      "Cơ hội tốt!"




      Dương Kỳ liên tục di chuyển trong trung, há mồm thu toàn bộ đạo kim quang này vào trong cơ thể.




      Vốn có Minh Thần Chi Khải người, kiếm quang kia căn bản thể xâm nhập, thế nhưng Dương Kỳ lại chủ động nuốt kiếm quang của Đại Nhật Càn Khôn là bởi vì muốn lợi dụng lực lượng này hoàn toàn luyện hóa Lôi Đình Cự Tượng trong cơ thể.




      Cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh xuất thủ phải chuyện đùa.




      Mượn kiếm quang của Đại Nhật Càn Khôn kiếm, có thể kích thích kinh mạch, luyện hóa tại chỗ.




      Điều này giống như có cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh giúp trợ quán đỉnh.




      Kim quang liệt hỏa vừa vào thân thể, cảm giác nóng bỏng đau đớn lập tức sinh ra, kinh mạch của giống như bốc cháy, nhưng mà thân thể Dương Kỳ cường đại như thái cổ cự thú, hít thêm hơi, dồn đám kim quang liệt hỏa kia vào trong Khí Hải, kết hợp với Lôi Đình Cự Tượng.




      Sinh mệnh tinh hoa của Lôi Đình Cự Tượng rốt cục bắt đầu tan chảy, lơ lửng trong Khí Hải, sau ba lần hô hấp nó nổ tung, biến thành số lượng lớn sinh mệnh tinh hoa, vô số sấm sét xuất luyện hóa kiếm khí của Đại Nhật Càn Khôn, đồng thời cường hóa kinh mạch bản thân.




      Từng vi hạt trong cơ thể Dương Kỳ lần lượt thức tỉnh




      Lực lượng viễn cổ cự tượng trong cơ thể ngừng tăng lên.
      Gấu's thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :