Chương 51: Thanh niên áo xanh Vù! bóng người từ bầu trời chậm rãi hạ xuống mặt đất. Đó là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, chính là Dương Kỳ tới học viện Thiên Vị, giờ ra khỏi địa giới thành Yến Đô, bắt đầu chuỗi hành trình ngàn dặm. Đưa mắt nhìn bốn phía, ruộng đồng dọc ngang nối tiếp nhau, từng con đường vắt vẻo về phía xa xa, nông thôn, thị trấn, thủy đạo, thành lớn đều ở trong cái bình nguyên, vô số ngọn núi lờ mờ kéo dài, vắt ngang đường chân trời, che mắt tầm nhìn người khác. Dương Kỳ từ trong lòng ngực móc ra tấm bản đồ, xác định phương hướng rồi gật đầu. Lần này tới học viện Thiên Vị phải là thiên sơn vạn thủy, với năng lực của cũng phải rất lâu mới tới được, đây phải là chuyện ngày , ngày hai, mà là khảo nghiệm với người chưa từng xa nhà như . Tuy vậy nhưng nó rất mới mẻ. Từ tới lớn, địa phương xa nhất chính là tới Hắc Thi sơn mạch săn bắn. Thế giới bên ngoài chỉ nghe kể chứ chưa từng được thấy, giờ được xa nhà, trong lòng cũng cảm thấy bồi hồi. Gió mùa thu hơi se lạnh, khí đúng là sảng khoái. Đột nhiên có loại khí tức sát phạt mạnh mẽ từ phía xa truyền tới, Dương Kỳ chăm chú nhìn sang, chỉ thấy rất nhiều binh lính túa ra khắp nơi, tiến hành cướp giết, phá hủy thôn trang, lửa cháy ngập trời. Nơi này phải là phạm vi của thành Yến Đô, mà là địa giới của thành Hồng Diệp, hai bên đường toàn bộ đều là cây Hồng Diệp (lá đỏ) cao lớn, nhưng bị đốt trụi lủi. Vị trí mà Dương Kỳ hạ xuống chính là huyện thành xa xôi bên ngoài thành Hồng Diệp. Mà những binh lính kia dường như tấn công xuống thị trấn, họ mặc khôi giáp màu trắng, có ký hiệu màu xanh nước biển. Dương Kỳ nhận ra đây là quân đội của thành Vân Hải! Mỗi quân đội của thành trì đều có những tiêu chí khác nhau, quân đội của thành Vân Hải là áo giáp mây trắng, ký hiệu biển xanh, điểm này lúc trước Dương Kỳ theo Vân Hải Lam, từng gặp cao thủ thành Vân Hải, người đó cũng mặc khôi giáp như vậy nên mới nhận ra. "Binh sĩ của Vân Hải quốc có thể đánh tới nơi này ư? Vậy chẳng phải nhanh chóng tới thành Yến Đô hay sao?" Dương Kỳ cả kinh, biết Vân Hải thành lập quốc, trở thành Vân Hải Quốc, quốc chủ Vân Hải quốc Vân Trung Long hùng tài đại lược, khí công cao thâm, Vân Hải Lam dã tâm cũng , lại có quan hệ như tơ nhện với nhân loại Hải tộc và học viện Hải Thần. "Ha ha. . ." đội binh sĩ ra từ trong huyện thành, mỗi người đều cưỡi ngựa lớn, sau lưng ngựa còn có số phụ nữ lõa thể, chúng liên tục trêu đùa, dâm loạn sờ tới sờ lui người họ. Đám phụ nữ này ngừng kêu rên, khóc gọi, đáng tiếc là những binh lính kia đều có sát khí ngập trời, là hạng người tâm địa ác độc độc, căn bản để ý việc họ kêu rên, thậm chí Dương Kỳ còn thấy có phụ nữ bởi vì chửi bậy mà bị binh sĩ dùng đao chém đứt đầu. "Đám súc sinh này." Trong lòng Dương Kỳ tức giận mắng thầm, sải bước về phía trước. "Đứng lại! Ngươi là ai?" Binh sĩ phía trước phát ra Dương Kỳ, trường đao vung lên, cỗ chân khí truyền vào thân đao, thanh đao bằng thép rung lên ông ông giống như sống lại, chân khí đao phá chém tới. Lại là cao thủ có tu vi khí công đạt tầng tới 6 Binh khí, chắc là tướng lĩnh, khí tức người tỏa ra giống như có vô số oan hồn kêu vang, đây là do dính rất nhiều huyết tinh của người khác. Chính là tên này chém đầu người phụ nữ. "Tới giết người." Dương Kỳ điểm ngón tay, đao khí kia mới lao tới trước mặt ầm ầm tan rã, sau đó vung tay áo lên, đao khí lóe sáng, tên tướng lĩnh kia rơi đầu, trước kia đầu rơi xuống đất vẫn còn câu: " nhanh... !" "Có địch tập kích!" Đám binh lính lập tức gào to, đều lấy binh khí công kích tới vị trí của Dương Kỳ. Những binh lính có tu vi khí công bình thường, đều là người đạt tới tầng 3, tầng 4, thể chân khí phóng ra ngoài, thế nhưng công phu của họ được rèn luyện trong chiến tranh mư máu, am hiểu nhất là dùng cung tiễn kính nỏ, thậm chí ném trường mâu. Chỉ trong nháy mắt có hơn mười cái trường mâu phá lao tới, uy thế rợp trời. Đồng thời nỏ tiễn do những cưỡng nỗ bắn ra, lực đạo của nó có thể xuyên thủng áo giáp trong vòng trăm bức, chuyên phá cương khí hộ thân. Nếu mà cường giả khí công tầng 7 cảnh giác với đám binh lính này cũng dễ bị giết chết. Xung quanh thân hình Dương Kỳ có cỗ khí công tỏa ra, chấn động mãnh liệt, nhất thời đám trường mâu bằng sắt, tên sắt toàn đều ngừng lại ở giữa trung, giống như cảnh tượng ma quái. Sau đó, vù vù vù... đám trường mâu, nỏ tiễn dùng tốc độ nhanh gấp chục lần trước, mãnh liệt bắn trở lại, đám binh lính kia làm gì có ai chống nổi, kịp kêu lên tiếng nào bị giết chết ngay lập tức. Trong nháy mắt này có chừng ba bốn mươi binh sĩ tinh nhuệ tử vong. Nhưng mà mấy chữ “có địch tập kích” của đám binh lính này truyền ra ngoài, làm kinh động cả vùng. Những tiếng hò hét từ trong huyện thành vọng lại. Vù! tường thành đột nhiên xuất bóng người, bóng người này mặc trường bào màu xanh, sau lưng có đôi cánh màu biển xanh, kéo dài khoảng 2, 3 trượng, khí chấn động tạo thành cơn lốc xoáy. Nhìn từ xa cũng có thể nhận ra, đôi cánh này được tạo ra từ môn khí công thượng thừa, có thể khiến cho người ta lướt trung. "Cao thủ Khí Tông!" Dương Kỳ vừa nhìn thấy biết người nọ là vị Khí Tông. Khí công tầng 9 có thể làm thành chủ, tiêu dao phương, tại sao lại ở trong quân đội của thành Vân Hải? Vị Khí Tông này tới cực nhanh, tiếng thét mới vang lên xuất ở tường thành, cánh chim khí công vỗ cái thân hình vọt tới, đám quân lính bên dưới hò vang khu vực. Dương Kỳ đứng im lặng nhìn xem tình hình. Căn cứ theo hiểu biết của , trong Vân Hải thành chỉ có vị cao thủ Khí Tông, đó chính là Vân Trung Long, thế nhưng hiển nhiên phải là người này. Cánh chim đáp xuống, cao thủ "Khí Tông" mặc trường bào màu xanh xuất ở trước mặt Dương Kỳ, là người trẻ tuổi, cao nhất cũng ngoài ba mươi. Khí Tông chưa tới ba mươi tuổi? Việc này thể dùng hai chữ thiên tài để hình dung.... ít nhất ... nếu như trong thành Yến Đô xuất cao thủ Khí Tông chưa tới 30 tuổi khiến cho cả chục tòa thành xung quanh chấn động, uy danh vang xa. "Những binh lính này là do ngươi giết?" Thanh niên nam tử lạnh lùng nhìn đám binh lính chết, trong ánh mắt biểu bất kỳ thái độ nào, thờ ơ, lãnh khốc đến đáng sợ. "Đúng vậy." Dương Kỳ cũng chẳng tỏ thái độ : "Ngươi là ai? Ta hề nghe tới chuyện trong thành Vân Hải lại có cao thủ Khí Tông?" "Vân Hải thành?" Thanh niên nam tử kia chắp hai tay sau lưng nhìn Dương Kỳ : "Ta đến từ học viện Hải Thần, người ngu ngốc như ngươi cần biết ta là ai, ngươi giết những binh lính này, ta đương nhiên giết chết ngươi, hành hạ ngươi tới chết, sau đó ghi tên ngươi vào trong nhật ký của ta. Ngươi phải lấy làm vinh hạnh vì chuyện này, ta giết kẻ tầm thường, ngươi được ta để ý, hỏi tên, chứng tỏ ngươi tầm thường." "Học viện Hải Thần?" Trong lòng Dương Kỳ chấn động, biết đây cũng là con quái vật lớn đại lục. Nhưng mà khi thấy thanh niên này câu sau sắc mặt trầm xuống: "Những binh lính này đốt nhà phóng hỏa, còn chút nhân tính, học viện Hải Thần cũng được coi là chính đạo, lẽ nào ngươi ngăn cản?" " nhảm." Thanh niên kia dường như mất kiên nhẫn, muốn thêm gì với Dương Kỳ, ngữ khí vẫn luôn cao cao tại thượng: "Cũng được, nếu như ngươi muốn tên bản thân ta bắt ngươi, ép cho ngươi phải ra là được, trong các môn khí công ta học có hơn trăm loại cực hình, toàn bộ dành cho ngươi, khiến cho ngươi phải khóc mà cầu xin." Ầm ầm! Thanh niên kia xuất thủ, năm ngón tay cong lại, cỗ khí lưu ép tới phát ra thanh như sóng biển dâng trào, chân khí có màu xanh nhạt giống như con Giao Long lớn tung mình lao tới, vẩy và móng lóe lên trong nước biển, hung ác dữ tợn. "Đại Hải Vô Lượng!" chưởng đánh ra, đất bằng dậy sấm. Dương Kỳ cảm thấy bầu trời biến thành màu xanh, mùi tanh đập vào mặt, khí xung quanh đều biến thành nước biển, những con sóng vỗ vào mặt đất khiến cho nó nứt nẻ, uy lực của chưởng này vượt qua Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân rất nhiều. Nhan Thái Quân, Dương Tỉnh Sư dù sao cũng chỉ là “nông dân” tu luyện ở “nông thôn”, còn thanh niên này lại đến từ con quái vật lớn "Học viện Hải Thần", kiến thức, năng lực vận dụng chân khí, các loại pháp môn, chất lượng chân khí chỉ cấp bậc. Chiêu "Đại Hải Vô Lượng" là vương cấp khí công! Tuy vậy Dương Kỳ nhúc nhích, trong lúc chân khí đối phương bạo phát, đột nhiên động thủ tung ra quyền. quyền này giản dị tự nhiên, nhưng mà lực lượng lại lớn đến kinh người, như viễn cổ cự thú sống lại, giống như Khí Tông cổ thần phủ xuống nhân gian, hắc khí cuồn cuộn giống như tuôn ra từ trong địa ngục, biến Dương Kỳ thành voi thần viễn cổ, là hóa thân cho lực lượng của chư thần trấn áp hàng tỉ thế giới, trấn áp những ma đầu hung mãnh nhất, lực lượng này chỉ sinh ra vì . quyền uy lực. Tất cả khí công của Đại Hải Vô Lượng toàn bộ bị đánh tan, quyền kình oanh kích vào bàn tay của thanh niên áo xanh rồi tiến vào trong thân hình . mặt thanh niên này lên thần sắc khó có thể tin, quyền, chỉ quyền khiến cho bay ra ngoài, thân hình liên tục nổ bùm bùm trung, thanh kinh mạch gãy nát kêu lên phình phịch.
Chương 52: Học viện Hải Thần quyền. Chỉ là quyền. Thanh niên áo xanh của Học viện Hải Thần Khí Tông bị Dương Kỳ đánh cho kinh mạch đứt đoạn, Khí Hải nổ tung. Lúc rơi xuống đất khí công của biến mất, cổ họng phát ra những tiếng ằng ặc, mang theo ánh mắt thể tin tưởng nhìn Dương Kỳ, ngàn vạn lần ngờ tên "tiểu nhân vật" lại có thể bộc phát ra uy lực giống như Ma thần. Đối với chưởng vừa rồi, thanh niên áo xanh biết chỉ có cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh mới có thể tung ra được. "Tại sao lại mạnh như vậy!" Thanh niên áo xanh rơi xuống mặt đất, nhưng mặt vẫn duy trì cuồng ngạo, sau đó từ từ chuyển thành khiếp sợ: "Ta là đệ tử kiệt xuất của học viện Hải Thần, tất cả đạo sư đều nếu như ta gặp phải cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh ai có thể giết ta, ai là đối thủ của ta, vì sao ta lại thất bại trước tiểu nhân vật? Ngươi rốt cuộc là ai? Tiểu tử! Hãy xưng tên ra, chờ ta trở lại học viện Hải Thần nhất định đọ sức cùng ngươi!" "Ngươi cho rằng mình còn có thể về học viện? Nơi này là giang hồ, giang hồ hiểm ác đáng sợ vô cùng, ngươi nghĩ rằng ta cho ngươi biết tên, buông tha ngươi, cho ngươi tìm về học viện Hải Thần mời cao thủ báo thù? có khả năng này đâu." Dương Kỳ cũng lời vô nghĩa, ngón tay điểm trúng trán của thanh niên kia, chân khí mạnh mẽ xuyên thủng đầu . Thanh niên áo xanh này hét lớn tiếng, khí tuyệt bỏ mình. Sau đó, Dương Kỳ tung mình thi triển chiêu thức "Xuân Tàm Ti Vũ", toàn bộ đám binh lính ở trong thành xông ra đều bị sợi tơ chân khí xuyên thủng người. Những binh lính này đều là người nhìn thấy đánh chết thanh niên áo xanh, tuyệt đối thể lưu lại. Nếu khi học viện Hải Thần biết, Dương gia trong nháy mắt biến mất khỏi thế gian. Hơn nữa, Dương Kỳ giờ thi triển võ học của Xuân Thu Môn, Xuân Tàm Ti Vũ. Đây chính là cái kế giá họa lên người của "Xuân Thu Môn", làm cho học viện Hải Thần và Xuân Thu Môn tranh cãi, Dương gia có thể tranh thủ sinh tồn. Hơn nữa, đám binh sĩ này Vân Hải thành toàn là người độc ác, giết người phóng hỏa, việc này nhanh chóng lan đến thành Yến Đô, ngăn cản những người này lại, cũng có thể tạm thời hoãn lại quá trình tấn công, có thể giúp cho rất nhiều bình dân bách tính bỏ chạy. Khoảng mấy trăm binh lính toàn bộ táng thân bởi chiêu "Xuân Tàm Ti Vũ", người mỗi binh lính đều có cái lỗ . Tứ Quý Kiếm Thuật hổ là vương cấp khí công, khi bạo phát chỉ cần dùng Xuân Tàm Ti Vũ có thể giết người trong vô hình. Ba chiêu Hạ Lôi, Thu Sương, Đông Tuyết nếu như có thể thi triển biết lợi hại tới mức nào. Đây là Dương Kỳ giờ còn trong cảnh giới khí công tầng 8, nếu như có ngày tấn chức đến tầng 9 Khí Tông, lúc đó cao thủ trong môn phái Xuân Thu Môn có đến đây, lúc đó thấy thi triển Tứ Quý Kiếm Thuật chắc phải xấu hổ vạn phần. Quét sạch toàn bộ đám binh lính, mặt đất bây giờ toàn là những thứ linh tinh, thỉnh thoảng Dương Kỳ nhận thấy số người mặc áo giáp màu xanh, hóa ra là "nhân loại Hải tộc." "Vân Hải thành liên thủ với Hải tộc? Lại còn có đệ tử của học viện Hải Thần đến đây hỗ trợ." Dương Kỳ trầm mặc hồi sau đó nhìn thanh niên áo xanh mà đánh chết, đột nhiên tung ra trảo lục lọi người của đối phương. Đệ tử của học viện Hải Thần thể khinh thường được, thứ mang theo người chắc toàn là thứ đáng giá, Dương Kỳ muốn tiến vào học viện Thiên Vị học tập phải dùng nhiều tài phú hơn nữa. Thế nhưng Dương Kỳ tính nhầm, tìm tòi nửa ngày cũng chẳng tìm thấy gì, thậm chí ngay cả ngân phiếu, Tụ Khí đan, vũ khí, bí tịch, tất cả đều có. Nghèo rớt mồng tơi. " có khả năng, đệ tử kiệt xuất của học viện Hải Thần sao có thể nghèo rớt mồng tơi như thế này? có gì cả? Thần binh lợi khí chắc phải có vài món chứ." Dương Kỳ nghi hoặc giải thích được. Chân khí của bao phủ mỗi tấc người thanh niên áo xanh, chỉ cần có chỗ nào đáng nghi đều tiến hành kiểm tra. lúc lâu, ánh mắt dừng lại ngón tay của đối phương, phát cái giới chỉ bằng ngọc. Cái ngọc lam giới chỉ này rất bình thường, trông như món đồ trang sức, thế nhưng nó lại làm cho Dương Kỳ cảm thấy cổ quái bởi chất liệu gỗ vô cùng rắn chắc, ngay cả chân khí của cũng thể tiến vào trong đó. Chân khí của Dương Kỳ có thể thấm thấu trong tảng đá lớn, thậm chí có thể nhìn xem trong tảng đá có gì, đây cũng là khả năng của khí công tầng 8, cảnh giới Hóa Khí. Thế nhưng mỗi khi chân khí thẩm thấu vào trong cái ngọc lam giới chỉ này đều giống như đá chím đáy biển. Nó giống như biển. Dương Kỳ chỉ cảm thấy cái giới chỉ này là vùng biển rộng xanh ngát, bên trong có gì cả, điều này cũng chính là điều bình thường. Hơn nữa, người thanh niên áo xanh chẳng có kiện binh khí pháp bảo nào, duy chỉ có cái giới chỉ này, nó nhất định là kỳ vật. Dương Kỳ vung tay, cái giới chỉ này rơi vào trong bàn tay , sau đó tung cánh, thân hình bay vút . muốn nhanh chóng rời khỏi vùng đất thị phi này. Bởi vì cao thủ của học viện Hải Thần chết, đây phải chuyện đùa, chắc chắn có người tới đây tra xét, mà còn ở đây kiểu gì cũng bị phát . Quả nhiên, ngay khi Dương Kỳ rời được nửa ngày, gió thu hiu quạnh nổi lên, những thi thể con đường này bị tầng lá khô phủ kín, đường bóng người, số chiến mã sớm chạy trốn còn thấy tăm hơi. Đột nhiên có tiếng động từ xa truyền tới, sau đó là vô số tiếng bước chân của ngựa, mùi tanh giống như dã thú cũng lan tới, dường như là đại quân thú đến. Chỉ chốc lát sau con đường rộng có hàng dài đèn đuốc thẳng táp. Sau đó thiên quân vạn mã cuồn cuộn lao tới, mỗi con chiến mã đều cao to hùng tráng, hóa ra đây là "Giao Mã" ! ngàn vạn con. Dương gia lúc này cũng chỉ có 28 con Giao Mã, mà bây giờ ở đây lại có rất nhiều, khí thế của nó hùng tráng có thể khiến cho tường thành đổ nát, gì ngăn cản nổi, binh sĩ thủ thành nhìn thấy tinh thần tan vỡ. Nộ Mã Như Long. Mặt đất chấn động, cây cối hai bên đường bay tung tóe, cành khô gãy nát đổ rạp xuống. mặt đất, tất cả cành khô lá héo úa đều bị thổi bay, để lộ những thi thể mặt đất. Tất cả những người ngựa đều nhìn thấy thi thể của thanh niên áo xanh, trong số người này có trung niên sắc mặt vô cùng khó coi, phóng lên cao rồi lướt tới trước mặt thanh niên áo xanh, bàn tay to lớn vùng lên tóm lấy thi thể đối phương. Chân khí cuồn cuộn đưa vào thế nhưng thanh niên áo xanh vẫn nhúc nhích. mặt trung niên nhân này lên khiếp sợ: "Sao lại chết, tại sao có thể chết được? Cổ Triệt là đệ tử kiệt xuất của học viện Hải Thần, tu vi khí công hầu như có thể vô địch dưới cảnh giới Đoạt Mệnh, cho dù gặp phải rất nhiều cao thủ Khí Tông vây khốn, cũng có thể trực tiếp đào tẩu. Tại sao lại chết? Là ai vậy giết , Vân Hải Quốc ta biết ăn như thế nào với học viện Hải Thần đây?" "Thành chủ, việc cấp bách giờ là phải tra ai là người giết Cổ Triệt, đồng thời báo cáo cho Đại thống lĩnh Hải tộc, rồi báo tin tới học viện Hải Thần." nam tử đứng sau trung niên này với giọng kinh hãi. Hóa ra, người trung niên cao lớn này lại là quốc chủ Vân Hải quốc "Vân Trung Long" ! Cũng là phụ thân của Vân Hải Lam. "Vết thương này rất sắc bén như tơ, như mưa, triền miên, có cỗ khí tức mùa xuân nảy mầm... . ." Vân Trung Long tỉ mỉ kiểm tra vết thương, đột nhiên chấn động toàn thân: "Là Tứ Quý Kiếm Thuật của Xuân Thu Môn, có thể giết được Cổ Triệt, tuyệt đối là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh? Vì sao cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh của Xuân Thu Môn lại tới nơi này?" "Đại quốc chủ, thuộc hạ kiểm điều tra ra, mấy trăm chiến sĩ của chúng ta Vân Hải Quốc cũng bị loại như tơ kiếm khí xuyên thủng mà chết, đối phương dường như dùng chiêu này đánh chết hơn trăm người, khí công rất cao cường!" vị cao thủ sau khi kiểm tra tất cả các thi thể ven đường báo cáo. "Hả? giới chỉ Hải Dương Chi Tâm ngón tay của Cổ Triệt đâu rồi? Sao lại thấy? Lẽ nào cũng bị người ta cướp ?" Vân Trung Long tiếp tục kiểm tra, đột nhiên nhìn thấy giới chỉ màu xanh ngón tay của Cổ Triệt biến mất, toàn thân run như lên cầy sấy, biết giá trị của cái giới chỉ này vượt rất xa bản thân của Cổ Triệt. "Quốc chủ, sao người lại khẩn trương như vậy? Người cũng chết rồi, đồ vật người kiểu gì chẳng bị lục ." cường giả khí công tầng 8 hỏi. "Ngươi biết cái gì? người Cổ Triệt tôn quý nhất chính là cái giới chỉ Hải Dương Chi Tâm, nghe đồn trong đó có viên trái tim của viển được đúc bằng ngọc, bên trong có gian có thể chứa đựng nhiều thứ. Đây là bảo bối mà chúng ta thể tưởng tượng nổi, lần này chết , bảo bối lại bị mất, học viện Hải Thần tinh nhiều vô cùng, thế nhưng bảo bối này lại chỉ có , chuyện này phải chuyện đùa! Chỉ sợ học viện Hải Thần khai chiến cùng Xuân Thu Môn!" Vân Trung Long sắc mặt nghiêm túc vô cùng: ", thu binh về nước, tạm thời đình chỉ mở rộng, củng cố lực lượng, tích trữ lương thảo, chờ sau khi hoàn toàn điều tra chuyện của Cổ Triệt chúng ta mới tấn công thêm các thành trì xung quanh." "Dạ, quốc chủ, đoạn thời gian này chúng ta chiếm được hơn mười tọa thành trì, đất đai rộng vạn dặm, có được mấy ngàn vạn nhân khẩu và rất nhiều hào môn thế gia đầu phục." ", thu binh về nước." Vân Trung Long rống to tiếng, tất cả binh mã tiếp tục chuyển động. "Quốc chủ, Cổ Triệt này chết cũng tốt, tuy là cao thủ Khí Tông, gia tộc lại có chút thế lực ở trong nhân loại Hải tộc, nhưng lại có mưu đồ bất chính với tiểu thư của chúng ta. Tiểu thư của chúng ta chiếm được Phục Long đan, hoàn toàn cải tạo được hải thần huyết mạch, dung hợp hoàn mỹ với huyết mạch nhân loại về sau nhất định nổi tiếng. Cái tên tiểu tử Cổ Triệt này sao có thể xứng đôi được nữa." "Lời này cũng đúng, Lam nhi tiến vào học viện Thiên Vị, mấy vị lão tiền bối trong đó rất coi trọng nó, bắt đầu toàn diện bồi dưỡng, tu vi của nó tiến bộ cách vô cùng nhanh chóng." Gió thu ban đêm loáng thoáng truyền tiếng đối thoại của Vân Trung Long và thuộc hạ.
Chương 53: Hải Dương Chi Tâm "Cái giới chỉ này rốt cuộc là cái gì? Tại sao mình thể đưa chân khí thâm nhập vào trong đó?" Ngày hôm sau, gió thu vẫn hiu quạnh như trước, Dương Kỳ rời khỏi thành Hồng Diệp rất xa rồi, giờ hành tẩu theo hướng đông. Dọc đường , thấy thiên hạ thực đại loạn, rất nhiều thành chủ đều lần lượt khởi binh lập quốc, mở rộng ra xung quanh, khắp nơi đều là chiến tranh, dân chúng lầm than. Toàn bộ đại lục bị bao phủ bởi khí thế chư hầu nổi dậy, quần long như rắn mất đầu, ngươi tranh ta đoạt. Di chuyển ba ngày ba đêm, Dương Kỳ thấy khoảng hơn trăm trận chiến, khắp nơi đều phóng nhà cướp của, chỉ tội cho dân thường. Thành Yến Đô là vùng đất hẻo lánh, chiến hỏa còn chưa lan đến gần, nhưng càng di chuyển vào trong đại lục Phong Nhiêu thành trì càng lớn, càng ngày càng phồn hoa, có thậm chí có thành lớn gấp cả chục lần thành Yến Đô, cao thủ càng ngày càng nhiều. Có thời gian, Dương Kỳ còn cảm nhận được có Khí Tông thổ nạp, khí tiếp vân hà. cũng phi hành liên tục, mà thỉnh thoảng dùng chân lại đường, chỉ khi nào gặp phải những con sông suối hiểm yếu mới thi triển Ác Ma Chi Dực vượt qua. Bởi vì, ra bên ngoài cao thủ nhiều như mây, địa phương hẹp như thành Yến Đô thể so sánh được, vạn nhất bị cao thủ phát , phiền phức ngừng kéo đến. Hơn nữa Dương Kỳ quyết tâm sau khi tiến vào học viện Thiên Vị, tuyệt đối thể vận dụng "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" cách tùy tiện, trong học viện Thiên Vị cường giả như rừng, khi dấu vết lộ ra, tai ương ngập đầu. Thần cấp khí công! Đây là khái niệm gì? Trực tiếp có quan hệ với thần linh, học viện Thiên Vị chẳng nhẽ mơ ước. Hơn nữa tại chỉ cần hơi vận dụng lực lượng mười con viễn cổ cự tượng trong cơ thể Dương Kỳ, chỉ cần thi triển ra chiêu thức gì cũng đều mạnh mẽ vô cùng, giết người chém , gì làm được. Chỉ cần đột phá Khí Tông, sau đó thầm tu luyện thành "Địa Ngục Dung Lô", có thể luyện hóa tất cả chân khí dị chủng, đến lúc đó việc sử dụng võ công, tuyệt học có thể là hoàn mỹ. giống người khác tu luyện nhiều loại khí công, khi vượt quá giới hạn chịu đựng, chân khí xung đột với nhau, Khí Hải nổ tung. Cứ theo cách của bây giờ, ít nhất phải hai tháng nữa mới có thể đến học viện Thiên Vị. Nhưng mà ở đường Dương Kỳ cũng thấy độc, ngắm cảnh ven đường, chiêm ngưỡng danh lam thắng cảnh, trong lúc rảnh rỗi còn nghiên cứu cái giới chỉ cổ quái kia. Càng nghiên cứu cái giới chỉ này lại càng thấy nó thâm bất khả trắc, cho dù Dương Kỳ đưa vào đó bao nhiêu chân khí đều giống như đá chìm đáy biển. Bên trong trống rỗng, giống ngọc mà giống như thế giới khác. liên tục suy nghĩ, liên tục đưa chân khí trong, tuy vậy chẳng phát ra điều gì. Tuy vậy cũng cảm nhận được điều, cái giới chỉ này đúng là bảo bối, nó có tác dụng nào đó nhưng do công lực của chưa đủ mà thôi. Nếu như mình tấn chức đạt tới Khí Tông, chất lượng chân khí phát sinh biến hóa, có thể mạnh mẽ phá vỡ bí mật của nó. Dương Kỳ thấy tu vi của mình, khí công tầng 8 đạt tới đỉnh phong, linh hồn dần dung hợp với chân khí, chỉ cần kém chút lĩnh ngộ là có thể trực tiếp tấn chức đến tầng 9. đường hành tẩu cũng hoang phế chuyện tu luyện khí công, các loại võ học, cho dù là Bất Bại Vương Quyền, hay Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công, Tứ Quý Kiếm Thuật, đều được tu luyện tới mức lô hỏa thuần thanh. Trong ba môn võ học này, Bất Bại Vương Quyền dùng để tấn công, Kim Chung Tráo Thể Đại Khí Công dùng để phòng thủ, mà Tứ Quý Kiếm Thuật bao hàm toàn diện, cái gì cũng có thể có. tại tu luyện ba môn khí công này, Dương Kỳ cảm thấy chân khí vận chuyển ở trong kinh mạch có chút pha tạp. Nếu như tu luyện nhiều hơn chỉ sợ bản thân khống chế được. Bởi vì tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình, cho nên kinh mạch, Khí Hải trong cơ thể có thể dung nạp số loại chân khí khác nhau. Tu luyện nhiều loại khí công cũng phải chuyện tốt, tốt nhất là tinh thuần. Cũng bởi vì như vậy, khi Dương Chiến tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật, phải bức chân khí Bất Bại Vương Quyền ra khỏi cơ thể, toàn tâm toàn ý tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật, tuy rằng chân khí bị bỏ khiến cho tu vi tiêu hao ít, thế nhưng nó có thể đảm bảo độ tinh thuần. Càng như vậy, Dương Kỳ lại càng muốn nhanh chóng tu luyện thành công "Địa Ngục Dung Lô", hóa giải tất cả chân khí dị chủng, muốn học môn khí công nào cũng được, như vậy có thể tu luyện rất nhiều loại khí công có thuộc tính khác nhau, cương mãnh, nhu, hàn băng, liệt hỏa... . "Học viện Thiên Vị, nó như thế nào nhỉ? , ta tới rồi, Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn, ta tới tìm các ngươi!" Hai mắt Dương Kỳ tỏa ra ánh sáng. Với kỳ ngộ của , chỉ cần tu luyện "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" nhất định có thể ở dương danh lập vạn trong học viện Thiên Vị, tạo nên đại nghiệp. Trời mới mới vừa sáng, thức dậy trong khách điếm của thành lớn, để lại tiền thuê rồi lao thẳng lên , trong nháy mắt biến mất. bắt đầu toàn lực đường. tháng sau khi trải qua thiên sơn vạn thủy, cũng tới được mảnh đất phồn hoa nơi có đại lục Phong Nhiêu, nằm ở giữa đại lục Phong Nhiêu với tên gọi bình nguyên Thánh Tổ. đứng ở đường đưa mắt nhìn bốn phía, đây là bình nguyên bằng phẳng và rộng rãi, bình nguyên có 9 con sông lớn cuộn chảy xung quanh thành, bảo vệ tòa thành cự phách. Thành trì này là thành trì phồn hoa nhất của đại lục Phong Nhiêu, đế đô "Thánh tổ thành" . Đây là tòa thành của Thánh Tổ hoàng triều, là nơi mà trăm ngàn chư hầu kính ngưỡng. Phía đông của Thánh Tổ hoàng triều có kiến trúc uy vũ, cổ điển, bao la hùng vĩ, kéo dài mấy trăm dặm, nhìn những kiến trúc này người ta cảm thấy khí tức của thư tịch, của văn minh tràn đến, nhưng lại tràn ngập uy nghiêm. Kiến trúc vĩ đại kéo dài mấy trăm dặm, là cội nguồn của văn minh. Đây là học viện Thiên Vị. " bao la hùng vĩ!" Liếc nhìn "Học viện Thiên Vị" và Thánh Tổ hoàng triều, Dương Kỳ giống như người nông dân vào thành nhìn những nơi sang trọng, đường ngựa xe như nước, có rất đông người qua lại, ngày đêm dứt, đêm đến trong ngoài thành đèn đuốc rực rỡ, huy hoàng vô cùng. Nơi này khác hẳn với cảnh tượng loạn lạc mà Dương Kỳ nhìn thấy đường. thực tế, lấy Thánh Tổ hoàng triều, học viện Thiên Vị làm trung tâm, trong vòng 10 vạn dặm luôn có loại vũ lực cường đại trấn áp, cho nên mới có cảnh thái bình thịnh thế. Dương Kỳ hoàn toàn thu liễm khí công của mình giấu ở trong cơ thể, trông như người bình thường, nước chảy bèo trôi, sau khi vào trong Thánh tổ thành, tìm khách điếm nghỉ ngơi đêm, rạng sáng hôm sau đến học viện Thiên Vị. Học viện Thiên Vị là kiến trúc cao lớn như thần miếu, trùng điệp kéo dài mấy trăm dặm, nếu chỉ dùng mắt thường thể nào thấy điểm cuối, khí tức nghiêm túc và trang trọng khiến cho phải ai cũng có thể tới gần. giờ Dương Kỳ tới nơi chiêu sinh. Đây là quảng trường được xây dựng từ đá tảng trắng như ngọc, có thể dung nạp hơn mười vạn người. Ở phía trước quảng trường là tòa điện phủ lớn, ngước đầu nhìn cũng thấy đỉnh, thần thánh trang nghiêm. Mà ở quảng trường có ít người quỳ, mỗi người đều là người trẻ tuổi, có phú quý, có trung niên, thậm chí còn có cả lão niên. Đây là cảnh tượng mà chỉ ở học viện Thiên Vị mới có. Hôm qua Dương Kỳ ở trong thành nghe ngóng được số chuyện, ở cửa học viện Thiên Vị mỗi ngày đều có số lượng lớn người tới xin nhập học, mỗi người đều mong muốn mình được học viện Thiên Vị thu nhận sử dụng. Có người quỳ ở đây mấy ngày mấy đêm, ý đồ dùng thành tâm cảm động người của học viện. Thậm chí có người còn quỳ tới chết quảng trường. cái đại lục này, chỉ cần tiến vào trong học viện đứng đầu này thân phận biến hóa nghiêng trời lệch đất. Dương Kỳ còn thấy mấy cao thủ khí công tu luyện tới tầng 8 đỉnh phong cũng quỳ ở đây. Dương Kỳ tới quảng trường, sau đó hướng về đại môn tới, số người quỳ quảng trường bắt đầu ghé tai nhau thầm. "Người này lá gan lớn, muốn trực tiếp tiến vào trong học viện Thiên Vị?" " vào trong đó được đâu, tự tiện xông vào học viện Thiên Vị, giết tha." "Người thanh niên này bị ấm đầu?" "Đừng lo, có rất nhiều người trẻ tuổi ấm đầu muốn tiến vào học viện Thiên Vị, đêm thành danh, khoảng thời gian trước có mấy người trẻ tuổi tới nơi này khiêu chiến cao thủ học viện Thiên Vị đâu, kết quả là bị người ta tát cái bay ra ngoài, ngươi xem cái tên tạp dịch đứng ở cửa , cũng là người có tu vi khí công thâm hậu đấy." "Đứng lại! Học viện Thiên Vị thể tùy tiện vào, muốn vào bên trong học tập, trước tiên ra bên ngoài quỳ xuống, chờ đợi cơ duyên." Nhìn thấy Dương Kỳ tới gần, có thanh kêu lên, sóng chấn động khí. Đây là đệ tử của học viện, trông còn rất trẻ tới, trong mắt lên cao quý, bất cứ ai nhìn vào mắt cũng thấy tự ti vô cùng. giống như thanh niên áo xanh của học viện Hải Thần. Đây là học viện cao cao tại thượng, vượt qua tất cả môn phái, đại lục Phong Nhiêu, các thế lực lớn như Xuân Thu môn rất nhiều, nhưng dám xưng là học viện, họ còn kém bậc, là bàng môn tả đạo, phải chính thống. Chỉ có hai chữ học viện mới đại biểu cho văn minh, cho đại đạo. Ở cửa kiến trúc này chính là hành lang, có số đệ tử đứng nhìn ra ngoài, chuẩn bị giáo huấn bất cứ kẻ nào xâm phạm. Dương Kỳ cũng biết đây là đám đệ tử trong học viện, nhưng chỉ là loại tạp dịch, nhưng dù vậy thân phận bọn họ vẫn vô cùng lợi hại, có thể diễu võ dương oai ở đại lục. "Ta có thư mời đến đây báo danh." Dương Kỳ thẳng thắn đem bức thư của Dương Tố Tố tới. bức thư này có ký hiệu ràng, đấy là cổ chữ "Thiên" viết theo kiểu chữ Triện, đại biểu cho học viện Thiên Vị, người nào tinh mắt biết bức thư này tới từ học viện Thiên Vị. Người đệ tử kia thấy phong thư này, thân thể chấn động, mặt lên nghiêm túc, mở thư xem mà gật đầu: "Ngươi trước cứ ở đây chờ, ta vào hồi bẩm tầng lớp cấp cao của học viện."
Chương 54: Tiến nhập học viện Qua lúc lâu, đệ tử tạp dịch của học viện mới cầm bức thư ra ngoài. "Ngươi tên là Dương Kỳ đúng ? Theo ta vào trong, học viện cơ bản đồng ý tuyển ngươi là đệ tử, nhưng mà còn phải thông qua kiểm tra tu vi khí công." "Được." Trong lòng Dương Kỳ buông được tảng đá lớn, rất sợ mình gặp bước cản ở trong học viện Thiên Vị, chuyện tới bây giờ coi như cũng là thuận lợi, tốt nhất là im lặng theo dõi kỳ biến, dù sao với tu vi như trong học viện cũng nhiều như mây, vào được bên trong là tốt rồi. theo đệ tử tạp dịch này vào bên trong. Đây là trong những phủ đệ vô cùng đơn giản của học viện Thiên Vị, chức năng chủ yếu của nó chỉ để tuyển đệ tử, phủ đệ này cao tới hơn mười tầng, toàn bộ đều dùng đá tảng như bạch ngọc xây thành, trang sức bốn phía có tranh chữ đẹp đẽ, tường khắc các loại võ học, kiếm chiêu, còn có những lời răn, danh ngôn. theo đệ tử tạp dịch bước lên cái cầu thang xoay vòng quanh, phải leo tới tầng 18 mới tới gian phòng khá rộng, vật liệu trong phòng dường như được làm từ gỗ Hương đàn quý giá, trong đó có mấy giá sách, mới đưa mắt nhìn cũng phải tới hơn 10 vạn cuốn. Ở giữa phòng có nam tử đứng, thân thể đứng t, tay cầm quyển thư tịch, dường như cẩn thận ngẫm nghĩ, bên ngoài cửa sổ có cảnh sắc mỹ lệ, có thể quan sát được nhiều mái nhà, quan sát được bình nguyên, trường giang và hoàng hà. Trong lòng Dương Kỳ rùng mình, nhận ra khí tức của nam tử này phát ra chính là khí tức của Khí Tông, hơn nữa còn là Khí Tông vô cùng lợi hại, chân khí hùng hậu, mạnh hơn Dương Chiến sử dụng Nhiếp thảo vài lần! Vốn Dương Kỳ cho rằng, cao thủ cấp bậc Khí Tông mạnh nhất cũng chỉ giống như phụ thân Dương Chiến của mà thôi. Bây giờ xem ra nhận thức của đúng là ếch ngồi đáy giếng. Khí Tông cũng chia làm ba bảy loại, Dương Chiến cũng chỉ là người ở đẳng cấp thấp mà thôi. Nhưng mà sau khi suy nghĩ, trong lòng Dương Kỳ cũng bình tĩnh lại, bản thân cũng là nghiệt, chẳng nhẽ những nghiệt khác được phép xuất ? Đây là học viện Thiên Vị, tồn tại cự phách đứng đầu đại lục, chuyện kỳ dị gì mà chẳng có thể phát sinh. "Sở sư thúc, chính là đệ tử này muốn gia nhập học viện, có thư giới thiệu của học viện." Đệ tử tạp dịch nhìn thấy nam tử kia lập tức khom người, : "Đệ tử dẫn tới." "Được, ngươi ra ngoài cửa chờ." Nam tử này tiện tay tung cái, cuốn thư tịch bay lên đặt vào trong giá sách, cầm lấy lá thư đọc lướt qua chút, sau đó nhìn Dương Kỳ giống như muốn thấy thế giới trong nội tâm : "Người trẻ tuổi, ngươi tên là Dương Kỳ đúng ?" "Dạ." Dương Kỳ kiệt lực dấu tu vi của mình, chỉ để chân khí của Bất Bại Vương Quyền vận chuyện trong cơ thể, những chân khí còn lại toàn bộ được dồn xuống Khí Hải, ngưng tụ thành hạt bụi rất . Tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình có thể đem chân khí hóa thành hạt bụi, khi bùng nổ hạt bụi biến thành cự tượng. "Tu vi khí công của ngươi đạt tới tầng 8, đúng là tồi, giờ ngươi mới mười tám tuổi? Có thể ở trước 20 tuổi tu luyện tới đạt tầng 8 khí công, tư chất coi như là trung bình. Nhưng mà, thành Yến Đô chỉ là địa phương , ngươi có được kỳ ngộ gì?" Nam tử này tuệ nhãn như đuốc, chỉ hơi chút nhận ra điều đáng ngờ. "Dạ, lão sư là lợi hại, đệ tử từng bị sét đánh cho nên kinh mạch được cường hóa, sau đó mới tu luyện tới mức nào." Dương Kỳ nghiêm túc trả lời. "A? Bị sét đánh chết?" Nam tử này nảy sinh hứng thú, đột nhiên đưa tay bắn ra, cỗ chân khí tiến nhập vào trong kinh mạch của Dương Kỳ. mặt của Dương Kỳ lên kinh ngạc, thầm thu kinh mạch của mình, chỉ còn lại 1/10 lúc bình thường. Chân khí của nam tử kia giống như con cá linh hoạt tự có trí tuệ của bản thân nó, nó chạy dọc theo kinh mạch vòng, sau đó tiến vào Khí Hải của Dương Kỳ, rồi mới thoát ly thân thể trở về trong tay nam tử kia. "Kinh mạch cường tráng, tố chất thân thể cũng tệ. Ngươi học loại võ công gì? Diễn luyện lần cho ta xem." Nam tử này tiếp tục . "Dạ!" Dương Kỳ thi triển Bất Bại Vương Quyền, uy vũ sinh phong, sáu chân khí cánh tay xuất , mỗi chiêu đều liên tục dứt, sinh sôi mãi ngừng, rất có khí độ tông sư. "Bất Bại Vương Quyền." Nam tử này nhận ra loại vô công Dương Kỳ thi triển, : "Đáng tiếc là bộ võ học tu luyện của ngươi được đầy đủ, đây vốn là bộ vương cấp khí công, tổng cộng có 9 chiêu, trong khi ngươi chỉ biết có 6. Ở trong Tàng Kinh các của học viện Thiên Vị có bộ này đầy đủ, nhưng mà cần phải có cống hiến ôn phái mới có thể học được, giờ ta cũng thể truyền cho ngươi. giờ ngươi lên ra ngoài thay bộ quần áo, từ giờ trở trở thành đệ tử tạp dịch của môn phái, sau này cố gắng từng bước lên, có biết ?" "Đệ tử tạp dịch?" Dương Kỳ trong lòng sửng sốt, ngờ rằng địa vị của mình lại thấp như vậy. "Thế nào, ngươi hài lòng?" Nam tử kia dường như hiểu thấu cách nghĩ trong lòng của Dương Kỳ: "Ai vào học viện Thiên Vị đều là đệ tử tạp dịch, sau đó mới từng bước tấn chức, chỉ cần ngươi làm ra công lao, thực lực mạnh mẽ, tốc độ học tập nhanh. Thôi ra , sư huynh bên ngoài dẫn ngươi đổi thân y phục, tắm rửa, sắp xếp chỗ ở, đồng thời ghi tên ngươi vào trong hồ sơ, đợi có thời gian tiến hành kiểm tra." "Dạ!" Dương Kỳ vốn cho rằng mình lập tức có thể nhìn thấy , thậm chí thấy Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn, thế nhưng giờ mới biết là mình nghĩ viển vông, trong học viện Thiên Vị quy củ rất nghiêm. Trước tiên phải thuộc các quy định ở học viện Thiên Vị, sau đó chậm rãi thăm dò tình hình, bây giờ còn chưa quen cuộc sống nơi đây, an phận thủ thường là tốt nhất. Trong học viện, dám dùng chân khí cảm nhận xung quanh, nếu bộc lộ khí tức cường đại bị cao thủ biết được, vậy phiền toái tới thăm. ra ngoài thấy đệ tử tạp dịch lúc trước cúi đầu suy nghĩ, thấy xuất người này gật đầu: "Sư đệ, chúc mừng ngươi trở thành thành viên của học viện Thiên Vị chúng ta." "Cùng vui cùng vui, sau này còn phải nhờ sư huynh chiếu cố nhiều hơn, xin hỏi tôn tính đại danh của sư huynh? Đây là chút quà gọi là ra mắt, xin hãy nhận lấy, sau này xin hãy chiếu cố cho ta nhiều hơn." Dương Kỳ mỉm cười, đưa tới tấm ngân phiếu Tụ Khí đan đó có ghi con số mười vạn viên. Con số . Người đệ tử kia vừa nhìn thấy thầm gật đầu, biết Dương Kỳ là người thức thời, liền : "Đây là đương nhiên! , ta mang sư đệ thay quần áo, đeo phù hiệu, lúc đó mới chính thức là đệ tử học viện Thiên Vị. Vi huynh là Lý Hạc." "Đệ mới đến, học viện Thiên Vị này có quy định gì, kính xin Lý sư huynh cho cho đệ biết chút, tránh việc ta phạm phải sai lầm mà biết mình mạo phạm." Dương Kỳ bên cạnh Lý Hạc, hỏi thăm tin tức. " có gì, có gì." Lý Hạc dẫn đường xuống lầu tới nơi trong học viện, đường , đình đài lầu các cao to rộng lớn, nếu như so sánh Phủ thành chủ của thành Yến Đô chỉ là con kiến mà thôi. lại trong học viện Thiên Vị, Dương Kỳ có cảm giác mình lại trong thiên đường. "Trong học viện Thiên Vị chúng ta, đẳng cấp nhất thấp chính là đệ tử tạp dịch, nữa, tiếp nữa là đệ tử ngoại viện, sau đó mới tới đệ tử nội viện, nữa là đệ tử tinh , cấp cuối cùng là đệ tử hạch tâm. Mà đệ tử hạch tâm được học viện sắc phong là Thánh Đồ." Lý Hạc ước ao : "Ai, ta ở trong học viện 8 năm rồi vậy mà còn chưa gặp loại nhân vật này bao giờ." "Cái gì?" Dương Kỳ lấy làm kinh hãi: "Lý sư huynh học tập ở đây 8 năm, vậy mà chưa tấn chức đệ tử ngoại viện, học viện Thiên Vị tấn chức khó khăn như vậy sao?" "Khó, rất khó... ." Lý Hạc cay đắng : "Trừ phi đệ là tuyệt thế thiên tài nổi tiếng, tu vi đột nhiên tăng mạnh mới có thể trực tiếp tấn chức, những người như chúng ta thuần túy học tập chỉ làm tăng kiến thức và kinh nghiệm. Dựa theo quy định của học viện, học viên nào có đủ cống hiến, sau đó tu luyện tới đạt tầng 9 cảnh giới Khí Tông, trải qua các loại kiểm tra, mới có thể tấn chức đến đệ tử ngoại viện." "Cái gì, cao thủ cấp bậc Khí Tông mới là đệ tử ngoại viện? Vậy đệ tử nội viện có mạnh tới mức nào?" Dương Kỳ chấn động hỏi. "Nội viện đại đa số đều là Khí Tông, nhưng mà là tuyệt đỉnh trong Khí Tông, ví như vị lão sư thu nhận đệ vừa rồi kỳ thực chính là đệ tử nội viện, đệ tử tinh phải vượt qua cảnh giới Khí Tông, đạt đến cảnh giới Đoạt Mệnh." Lý Hạc được ngân phiếu mười vạn viên Tụ Khí đan của Dương Kỳ nên tận tâm tận lực giải thích cho về những quy định của học viện. "Nếu như sư đệ muốn nhanh chóng tấn chức, đầu tiên là phải có cống hiến lớn cho học viện, sau đó tu vi tăng tiến mạnh mẽ, nếu như có thể siêu việt Khí Tông, hướng thiên đoạt mệnh, vậy học viện nhấn định tăng đệ lên làm đệ tử tinh , đây là lối tắt, cũng là con đường khó khăn nhất." Lý Hạc cay đắng cười cười: "Ta mới chỉ là khí công tầng 8, chậm chạp tu luyện thành Khí Tông, đại đa số đệ tử tạp dịch đều là khí công tầng 7, tầng 8." "Học viện Thiên Vị đúng là học viện Thiên Vị..." Dương Kỳ lắc đầu, ngẫm lại ở thành Yến Đô, khí công tầng 7, tầng 8 đều là gia chủ, mà ở đây chỉ là tạp dịch: "Nhưng mà, ta ở chỗ này có thể nhìn thấy nhân vật cảnh giới Đoạt Mệnh mạnh mẽ như thế nào." Dương Kỳ nhìn thấy cảnh giới Khí Tông, nhưng chỉ nghe đồn tới tồn tại vượt qua Khí Tông, cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh còn chưa nhìn thấy nên muốn chứng kiến chút. Chỉ chốc lát sau, Lý Hạc dẫn Dương Kỳ tới gian phòng, trong đó có giường có bàn, các loại vật dụng tương đối đầy đủ, vô cùng rộng rãi. "Đây là phòng ngủ của đệ, bên trong có y phục để thay, sau khi thay xong đệ chính là đệ tử học viện Thiên Vị, mỗi ngày phải làm những gì có sắp xếp cụ thể. Đệ tử tạp dịch chúng ta cũng có đầu mục, ngàn vạn lần thể đắc tội." Lý Hạc ở bên ngoài đợi Dương Kỳ thay đổi y phục rồi báo danh. Dương Kỳ thay bộ y phục màu trắng rộng thùng thình, được làm từ tuyết tàm ti, nhẵn bóng, đông ấm hè mát, ở thành Yến Đô nó là bảo bối. Ngoài ra còn có ngọc bội, ngọc bội khắc chữ “Thiên”. "Được rồi, Lý sư huynh, huynh có biết trong học viện có nữ tử nào tên là Vân Hải Lam ? Hình như tháng trước mới gia nhập học viện?"
Chương 55: Tung tích Vân Hải Lam Dương Kỳ bắt đầu hỏi thăm tung tích của Vân Hải Lam. Đây là đại , vì nó mà tới học viện Thiên Vị. Học viện Thiên Vị mênh mông rộng lớn, kiến trúc hàng loạt kéo dài mấy trăm dặm, trong nơi này chứa biết bao nhiêu điều thần bí, muốn tìm người ở đây khác gì mò kim đáy biển. "Vân Hải Lam?" Lý Hạc lắc đầu dường như nhớ tới cái tên này, thế nhưng lát sau đột nhiên khẽ a lên tiếng: "Ta có nghe tới người này, nàng là tiến nhập vào học viện mấy tháng trước, nhưng mà phải đệ tử tạp dịch, mà trực tiếp làm đệ tử được bồi dưỡng trọng điểm, tiến nhập học viện tinh tiến hành học tập." "Cái gì? Trực tiếp tiến nhập học viện tinh ?" Dương Kỳ biết học viện tinh là học phủ đẳng cấp cao của học viện Thiên Vị, trong đó toàn là ường giả cảnh giới Đoạt Mệnh. Vân Hải Lam chắc chắn chưa thể tu luyện tới "cảnh giới Đoạt Mệnh", thế nhưng có thể tiến nhập học viện tinh học tập, nàng ta có tài đức gì? Trước kia, khi Dương Kỳ quen này, nàng ta cũng mới chỉ có tu vi khí công tầng 6. Đương nhiên, Dương Kỳ cũng hiểu , Vân Hải Lam tâm kế thâm bất khả trắc, giấu nhiều thực lực bản thân. Nhưng mà cho dù có dấu thực lực cũng thể có tu vi tầng 9 Khí Tông, càng thể là "Cảnh giới Đoạt Mệnh" . "Hình như là học viện Thiên Vị và học viện Hải Thần cái ước định." Lý Hạc lắc đầu: "Nghe đồn trong cơ thể Vân Hải Lam kia có loại huyết mạch đặc thù, thuộc về nhân tài đặc biệt, nàng ta thuộc tầng lớp đại nhân vật, đám đệ tử như chúng ta chỉ có ngước nhìn mà thôi." " ngờ Vân Hải Lam có thể tiến nhập học viện tinh học tập..." Dương Kỳ sắc mặt trầm xuống. Đây phải chuyện đùa, lấy thực lực giờ của Dương Kỳ cho dù 10 cao thủ Khí Tông liên thủ cũng có thể đánh bại, nhưng nếu mà tới gây ở nơi toàn cảnh giới Đoạt Mệnh học tập, đó là hành vi tự sát. Lấy tu vi khí công tầng 8 giờ chưa chắc là đối thủ của cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh. "Được rồi, từ hôm nay trở , sư đệ chính thức trở thành đệ tử tạp dịch của học viện Thiên Vị, ta dẫn theo đệ làm quen với số sư huynh sư đệ, mỗi ngày cùng nhau tu luyện, làm tạp dịch, chắc chắn có ngày trở nên nổi bật." Sau đó Lý Hạc dẫn Dương Kỳ giới thiệu với hơn 10 đệ tử tạp dịch khác, còn dặn Dương Kỳ nên lung tung, học viện Thiên Vị này hết sức phức tạp, đệ tử tạp dịch chỉ có cách an phận thủ thường, phạm vi hoạt động cũng bị hạn chế, chuyện cần làm mỗi ngày chính là làm tạp dịch, tu luyện, đọc sách, thỉnh thoảng có cao thủ Khí Tông tới giảng dạy, chỉ điểm ột chút. Ngoài ra, thỉnh thoảng họ cũng có cơ hội ra ngoài, học viện sắp xếp số nhiệm vụ có thể thu được công lao, lấy đó làm cơ hội tấn chức. Dương Kỳ bây giờ cũng biết, cái quan trọng nhất ở trong học viện Thiên Vị chính là điểm công lao. Điểm công lao là thứ có được do hoàn thành nhiệm vụ môn phái, tức là cống hiến ôn phái, môn phái ghi lại giá trị cống hiến của mình. Ví dụ ngươi ra ngoài săn được bao nhiêu hạch của thú, đem bao nhiêu cống hiến ôn phái thu được số điểm công lao tương ứng. Thậm chí, nếu như ngươi là đại tài chủ, trực tiếp cống hiến Tụ Khí đan ôn phái cũng có thể thu được điểm công lao. Điểm công lao này là thứ vô cùng quan trọng. Có điểm công lao có thể tới Tàng Kinh học tập số võ học và khí công cái thế, còn có thể mời tuyệt đỉnh cao thủ tới dùng chân khí cải thiện thể chất, nếu có lượng lớn điểm công lao còn có thể đổi lấy các loại bảo vật, nhờ môn phái quán đỉnh (truyền khí từ đỉnh đầu vào trong cơ thể), truyền thụ công lực ình. Bắt đầu từ giờ Dương Kỳ chính thức sống cuộc sống trong học viện Thiên Vị. Cuộc sống mỗi ngày rất đơn điệu, ngoại trừ canh gác, làm số chuyện tạp dịch ở ngoài, ai nấy đều ở trong phòng mình tu luyện, thỉnh thoảng có mấy cao thủ Khí Tông tới chỉ điểm tu vi, điều này có tác dụng với Dương Kỳ. Đệ tử tạp dịch là đệ tử có đẳng cấp thấp nhất, chưa có quyền lực và khả năng học tập võ học chính quy của học viện. Nhưng mà Dương Kỳ cũng lấy làm lạ, ở trong học viện Thiên Vị im lặng tu luyện, "Thần Tượng Trấn Ngục Kình" trong cơ thể tôi luyện ngày tinh thuần, thân thể càng rắn chắc, hô hấp giống như cá voi hút nước, thậm chí có thể phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, linh khí thiên địa. Liên tiếp im lặng tu luyện trong tháng, cuộc sống ngày nào cũng giống như nhau, có chuyện gì phát sinh. Trong tháng này, thần niệm của càng ngày càng mạnh, mỗi lần tu luyện, linh hồn đều có khả năng phá thể ra ngoài hóa thành voi thần, cái vòi voi dài có thể hái sao, tóm trăng. Trong gian phòng yên tĩnh. Dương Kỳ ngồi khoanh chân vận chuyển chân khí. Thỉnh thoảng lại thấy trong Khí Hải có luồng khí trào dâng, giống như dung nham núi nửa, nếu như giờ có người tới xem, nhất định phát lớp da bên ngoài của Dương Kỳ có màu vàng nhạt, thân thể còn là thân thể máu thịt, mà là kim thân. Thuộc tính Kim bất hủ. Khí tức bất hủ bao phủ xung quanh cơ thể . Vốn dưới lớp da của có tầng da mỏng trong suốt khác, nhưng giờ nó có màu vàng óng. Keng! Dương Kỳ mở mắt, há miệng thổi đạo chân khí ra ngoài, thanh trường kiếm treo tường ra bay ra khỏi vỏ, liên tục ngâm vang, rơi vào trong tay , kiếm phong thổi đứt đoạn tóc, hàn khí lạnh lẽo xuất trong phòng. Đây là bảo kiếm do học viện Thiên Vị đúc ra, trong đó có chứa kim loại hiếm, chém sắt như chém bùn. Cầm bảo kiếm, Dương Kỳ *** nhát vào da của mình. da dấu vết. Cứa rách da. Đây còn trong tình huống có chân khí phụ trợ. Keng! Dương Kỳ bắn ngón tay, trường kiếm gãy thành mấy đoạn rơi đất, biến thành đống sắt vụn. "Minh Thần Cốt Hỏa, địa ngục chi viêm (ngọn lửa địa ngục)." Bàn tay Dương Kỳ liên tục biến hóa, cỗ chân khí mãnh liệt có nhiệt độ cao tuôn ra, mặt đất xuất dấu hiệu tan chảy, ngọn lửa chân khí nóng tới cực điểm, hóa bảo kiếm kia thành nước. "Khí công Thần Tượng Trấn Ngục Kình khi đọng đến cực điểm, tính chất chân khí có thể tùy ý biến hóa, hóa thành hàn băng địa ngục, liệt hỏa địa ngục, đao thương địa ngục, bùn đen địa ngục... Nó có thể đóng băng cả con sông, cũng có thể làm bốc hơi con sông. tại Dương Kỳ diễn luyện loại khí công này, ý muốn trọng chế lại thanh trường kiếm kia, thu lấy vài kinh nghiệm cho việc luyện khí, đồng thời muốn tìm hiểu "Lam Ngọc giới chỉ" lại lần nữa. Bằng vào trực giác, biết Lam Ngọc giới chỉ là kiện bảo bối. Dương Kỳ điều khiển chân khí của mình tiến vào chỗ trường kiếm bị hóa thành nước, nhận ra trong trường kiếm này tồn tại... ít nhất ... hơn 30 loại kim loại hiếm, kim loại trong đó hỗ trợ lẫn nhau, kết cấu chặt chẽ, cảm giác sắc bén tỏa ra bốn phía. Dương Kỳ phải đại sư luyện khí, cũng chẳng hiểu kết cấu của trường kiếm này, nhưng mà với chân khí cường đại của mình, phát ra trong kiếm còn có tạp chế, khiến cho thanh kiếm phát huy hết sắc bén của nó. Cánh tay rung lên, chân khí cường đại lại lần nữa tinh luyện những tạp chết trong nước, sàn nhà xuất ít bụi. Mà nước sắt trước mặt cũng dần biến thành thanh kiếm , chỉ dài có bảy tấc, giống như chủy thủ, rơi vào trong lòng bàn tay của Dương Kỳ, tinh mang bắn ra bốn phía, còn giống như phàm phẩm nữa. Cắt cái, mặt đất cứng rắn bị rạch như đậu hủ, hơn nữa kiếm quang còn lấp lánh, chấn động, có tác dụng chuyên phá khí công hộ thân. "Thanh kiếm này đúng là có chút giá trị, biết bán được bao nhiêu?" Dương Kỳ cẩn thận thu thanh kiếm lại, đồng thời lấy Lam Ngọc giới chỉ ra ngoài. Dương Kỳ dùng chân khí nâng Lam Ngọc giới lên trung. Đồng thời tiếp tục hóa hình chân khí, tạo thành hư ảnh cái lò luyện phái dưới Lam Ngọc giới chỉ, trong lò luyện ngọn lửa bốc ãnh liệt, giống như muốn thiêu chảy giới chỉ này. Lần này Dương Kỳ thi triển toàn bộ lực lượng. Tách, tách! Bị chân khí thiêu đốt, Lam Ngọc giới chỉ bốc lên những đám hơi nước. Hơi nước này mang đậm vị biển, tỏa ra tràn ngập toàn bộ gian phòng, nó có thanh như sóng biển, khiến cho giới chỉ liên tục xoay tròn, hơi nước càng ngày càng đậm dày, chúng tụ lại chỗ tạo thành loại lực lượng kỳ dị, sau đó biến thành pho tượng hình người cao lớn. Người này mình rắn, cầm trong tay cây Tam Xoa Kích, bộ dáng cùng hung cực ác, lướt sóng mà đến, đâm kích về phía Dương Kỳ. kích này tạo ra sóng lớn ngập trời, Dương Kỳ cảm nhận thấy khung cảnh gian phòng biến thành biển rộng mênh mông, con quái vật hình người kia trở thành vị thần của biển, Tam Xoa Kích sắc bén muốn đâm thủng linh hồn kẻ địch. chưa từng chứng kiến khí tức nào cường đại như vậy! Loại khí thế này vượt qua Khí Tông, uy mãnh có thể chém giết tất cả. " tốt!" Dương Kỳ phản ứng cực nhanh, năm ngón tay mở ra, Thần Tượng Trấn Ngục Kình lấn tới, Minh Thần Chi Mâu ngưng tụ ở trong bàn tay, tốc toàn lực thi triển kích, trường mâu thiên biến vạn hóa va chạm với Tam Xoa Kích. "Trấn áp địa ngục, Ma thần thần phục." Dương Kỳ uy phong nghiêm nghị, Minh Thần Chi Mâu ở trong bàn tay phá đâm tới, mâu ảnh như núi, chân khí đen kịt cuồn cuộn tuôn ra. "Đại Hải Vô Lượng." Quái vật thân rắn hình người kia hét lớn tiếng, Tam Xoa Kích biến thành con đại hồng thủy, sóng lớn ngập trời, muốn nhấn chìm Dương Kỳ vào trong đó. Hai đại cao thủ đánh nhau khiến cho vật dụng trong phòng nổ tung. Liên tục giao thủ mấy chiêu, Dương Kỳ dùng Minh Thần Chi Mâu phá vỡ Tam Xoa Kích của đối phương, mâu đâm xuyên qua thân thể kẻ địch. Quái vật thân rắn hình người kia thực chất chỉ là chân khí hình người, biết là do vị cao thủ nào lưu lạ trong giới chỉ. Nó phải chân thân nên khi bị Dương Kỳ đâm thủng cũng chẳng hề hấn gì, ngược lại nó còn cười ằng ặc, trượt dọc theo trường mâu, tiến vào trong cơ thể Dương Kỳ. Trong giây phút này, Dương Kỳ bị cỗ ý niệm băng lãnh, trực tiếp thẩm thấu tiến vào trong cơ thể. Nó muốn khống chế tư duy và linh hồn của Dương Kỳ. Đẳng cấp của chân khí hình người kia vô cùng cao, vượt qua Khí Tông biết bao nhiêu lần, thậm chí nó có thể trực tiếp đoạt xá. Thế nhưng nó mới vừa tiến vào thân thể Dương Kỳ, Thần Tượng Trấn Ngục Kình toàn diện xuất thủ, khí tức trấn áp địa ngục tuôn ra, vận chuyển trong kinh mạch, chân khí hình người kia liên tục kêu thảm thiết: "Đây là loại khí công gì vậy? Chết tiệt, có khí tức của thần cấp khí công. . ." Thanh của nó dần dần bị hòa tan. Trong cơ thể Dương Kỳ có thêm chân khí hình người, bắt đầu xảy ra biến hóa quỷ dị.