1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái Tử Vô Sỉ - Văn Hương Thính Vũ (HOÀN - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      Hự hự,sao nàng nỡ xì poi như zậy:060::060:
      Vào rừng nha:04(1)::050::050:
      Hóng hóng~ing:uong2::uong2::059:
      tieunhu thích bài này.

    2. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      @hamaxink yên tâm mình cố đăng truyện đúng lịch...bạn cứ đúng lịch t2 t6 vô là có. Nếu ko có tức là hôm đó mình bận...hôm sau có... :) :)
      hamaxinkThanh Hằng thích bài này.

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      :yoyo60: @Thanh Hằng ta biết thừa các nàng thích spoil chết dc ak....:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    4. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      :059::059:Vậy sao nàng lỡ xì poi thêm vài chương nữa đeeeeeeee:050::050::050::050:

    5. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      CHƯƠNG 71

      Editor: Tiểu Nhu

      Tiểu Phúc Tử và Bích Liên đều đứng ở nơi cách đình nghỉ mát mấy trượng, Tiểu Phúc Tử thấy hai người trong đình chàng chàng thiếp thiếp coi ai ra gì nhưng rất trấn định tự nhiên. Bích Liên đứng bên cạnh mắt mở to mặt đỏ lên ngay sau đó cúi đầu xuống. Phi lễ chớ nhìn lúc chủ tử thân mật nàng là nô tì làm sao có thể nhìn chứ?

      lúc Bích Liên còn tự trách, bên tai truyền đến thanh của Tiểu Phúc Tử công công :” Bích Liên Điện hạ mang Thái Tử phi đến rừng cây phía sau ngự hoa viên rồi. Chúng ta ở phía ngoài rừng cây canh chừng, đừng để cho những người phận tiến vào.” Bích Liên nghe thấy như vậy khuôn mặt bé hồng hồng gật cái.

      Tiểu Phúc Tử nhìn Bích Liên đỏ mặt trong lòng thở dài. Tiểu nha đầu này là cái gì cũng hiểu. Cũng may là cái kia của sớm mất, nếu ngày ngày phải nghe những thanh như thế phải là phải chịu dày vò đến chết sao. Nghĩ đến đây Tiểu Phúc Tử càng ngày càng bội phục Hàn thống lĩnh Hàn Dịch, theo bên người Điện hạ dễ dàng gì.

      Trầm Lạc bị Vũ Văn Thượng mang vào sâu trong rừng sau ngự Hoa viên, ở đây cây rất lớn, cành lá xum xuê che hết toàn bộ ánh sáng mặt trời, bốn phía đột nhiên tối khóe miệng Vũ Văn Thượng nhếch lên, hai mắt lúc này sáng rực híp lại cực kì nguy hiểm. Khi Trầm Lạc là tú nữ Vũ Văn Thượng nhịn là khổ cực. Trước đó lần đầu tiên ở cây kia bởi vì thời gian có hạn Vũ Văn Thượng cũng có hoàn toàn buông thả hết chính mình.

      tay ôm lấy Trầm Lạc dựa ở cây, cánh môi Vũ Văn Thượng mở khẽ lên tiếng:” Lạc nhi, khi nàng xem xuân cung đồ trong đó có tư thế, nam nhân đem nữ nhân đặt cây, sau đó…” Trầm Lạc giơ tay lên vội vàng che miệng Vũ Văn Thượng lại:” Bây giờ là ban ngày,thiếp có can đảm làm việc đó. Vũ Văn Thượng chàng thể đợi đến buổi tối sao?” Vũ Văn Thượng giơ tay phải đem bàn tay che miệng cầm xuống:” Buổi tối? Rừng cây sau ngự hoa viên cây cao hơn gấp nhiều lần trong Đông cung, lớn hơn nhiều. Lạc nhi là muốn ở cây Đông cung sao?”

      Trầm Lạc liếc mắt cái xem thường, đôi tay dùng lực đẩy ngực Vũ Văn Thượng:” Chàng , chàng xem bao nhiêu xuân cung đồ rồi? Hôm qua chàng làm đau ta, đến bây giờ chân và hông vẫn còn chua xót đau nhức đây. Làm ơn tha cho thiếp .” Trầm Lạc đẩy đẩy lồng ngực bất động của Vũ Văn Thượng, cứng rắn được mềm vậy. Mặt thoáng chốc mềm , đôi tay dùng sức đẩy Vũ Văn Thượng đổi thành ôm chặt cổ Vũ Văn Thượng, thanh ra cũng mang theo mềm mại nhàng, làm xương cốt Vũ Văn Thượng mềm nhũn.

      Vũ Văn Thượng có thêm bất cứ động tác nào mà cúi đầu nhìn về phía ngọc tiêu bên hông Trầm Lạc:” Lạc nhi hoàng tổ mẫu mang ngọc tiêu ban cho nàng rồi sao?” Trầm Lạc nghĩ đến Vũ Văn Thượng đột nhiên hỏi về cây ngọc tiêu này, sau khi gật đầu cái Trầm Lạc :” Hôm nay khi đến dâng trà cho Hoàng tổ mẫu, mẫu hậu cũng có mặt ở Từ Ninh cung, biết gì với Hoàng tổ mẫu?”

      Vũ Văn Thượng đem cả người Trầm Lạc ôm vào trong ngực, cúi đầu hôn đỉnh đầu Trầm Lạc:” Tính khí Hoàng tỷ càng ngày loạn, phụ hoàng muốn đưa Hoàng tỷ đến Đại Mạc hòa thân. Đại Mạc và Nguyệt Tường quốc từ sau trận chiến cuối cùng kia, còn qua lại với nhau nữa. Làn này Đại Mạc chủ động đưa ra chủ ý muốn cùng Nguyệt Tường quốc kết thân. Trong lòng phụ hoàng rất vui mừng, thế nhưng trong hoàng thất công chúa cũng chỉ có mỗi mình Hoàng tỷ. Sau khi Hoàng tỷ nghe được tin này vừa đập đồ vừa khóc vừa nháo. Phụ hoàng trong lúc tức giận, cũng có bỏ lệnh cấm túc.”

      Đối với Vũ Văn Liên, Trầm Lạc có chút hảo cảm nào. Vũ Văn Liên bởi vì chuyện của Vân Vân và Hà Lăng Thiếu, vẫn nhìn nàng vừa mắt. Nếu như Vũ Văn Liên đến Đại Mạc, phải lỗ tai nàng cũng được thanh tịnh chút sao. Sau khi ý thức được suy nghĩ của bản thân, Trầm Lạc phát ra nàng càng ngày càng “ Hư “ rồi.

      “ Lạc nhi, nàng có biết được ý nghĩa của việc thổi tiêu ?” Giọng bình tĩnh của Vũ Văn Thượng đột nhiên trở nên…Trầm Lạc cẩn thân nhìn tròng mắt đen như mực của Vũ Văn Thượng, hai mắt cực kì thanh minh có chút dục hỏa nào, Trầm Lạc nghiêm túc lên tiếng:” Thổi tiêu thể phóng thái của văn nhân nho nhã, quanh thân luôn tỏa ra múi mực nước nồng nồng.” Trầm Lạc dứt lời nhìn về phía Vũ Văn Thượng hai mắt mở lớn.

      Nhưng nghĩ đến Vũ Văn Thượng cười.

      Trầm Lạc phục nặng nề vỗ lên vai Vũ Văn Thượng bĩu môi :” Sao? Thiếp sai sao?” Hai tròng mắt đen nhánh của Vũ Văn Thượng đều là ý cười, sau khi ngưng cười, tiến đến bên tai Trầm Lạc. Cái lưỡi dài ở vành tai Trầm Lạc liếm láp lượt, cuối cùng nhàng mở miệng:” Lạc nhi, cái nàng là thổi tiêu bình thường. Khi thổi tiêu môi tạo thành vòng tròn . Đối với việc trong phòng cũng có từ thổi tiêu này đó.” đến chỗ này, Vũ Văn Thượng kéo tay Trầm Lạc đến nơi giữa hai chân. Trầm Lạc cả kinh nên lời, trong tay đột nhiên có cái gì đó ấm áp, ngay cả dù cách quần ngoài, Trầm Lạc cũng có thể cảm nhận được cái kia của Vũ Văn Thượng nhảy nhảy.

      Tay trái liền vội vàng hất tay phải Vũ Văn Thượng ra, sau khi giãy giụa lúc, Trầm Lạc mới có thể rút tay ra khỏi nơi đó của Vũ Văn Thượng. Thổi tiêu trong khuê phòng? Chẳng lễ Vũ Văn Thượng muốn cho nàng ngậm nó…

      “ Lạc nhi, tối nay luyện tập thổi tiêu phía dưới thế nào? Hoàng tổ mẫu đưa cây ngọc tiêu này là tốt.”

      Nghe được tiếng cười khẽ của Vũ Văn Thượng mí mắt Trầm Lạc nhảy lên, hề nghĩ ngợi mở miệng :” được đó là nơi để ngoài. Làm sao có thể để thiếp ngậm nó được?”

      Vũ Văn Thượng nhướng mày đưa tay vuốt ve nhàng mặt Trầm Lạc cúi đầu lên tiếng:” Lạc nhi, phải chỗ ngoài của nàng ta cũng nếm thử qua lần rồi sao? Ta hôm nay lúc tắm rửa đem đó hảo hảo mà rửa sạch , cùng lắm chút nữa bôi chút Hoa Quế cao lên. Nếu như nàng còn chịu ta lại bôi thêm chút Hoa Quế cao nữa được ?”

      Quá…vô sỉ, Trầm Lạc vốn nghĩ trong lòng mình hoàn toàn thích ứng được với vô sỉ của Vũ Văn Thượng. Chưa từng nghĩ đến Vũ Văn Thượng vỗ sỉ có giới hạn thế này.

      Cuối cùng dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Vũ Văn Thượng, Trầm Lạc ấp úng mở miệng :” Nếu chàng có thể mang cái đó làm thành hình Hoa Quế cao ta liền ngậm nó. Có mùi vị thôi cũng vô dụng.”

      Vũ Văn Thượng giật mình, Hoa Quế cao là hình vuông hoặc hình tròn, hoặc là hình hoa, cái bảo bối kia lại lại dài tròn. Lạc nhi ràng làm khó . Chỉ là có biện pháp đối phó nàng. Biểu khuôn mặt Vũ Văn Thượng nhàn nhạt, kì thực trong đầu nghĩ ra chiêu.

      Đôi tay kéo làn váy Trầm Lạc lên, muốn cởi quần trong của nàng ra. Chống đỡ sau lưng Trầm Lạc là đại thụ thô to, thể lui về phía sau. Cũng chỉ có thể chịu đựng Vũ Văn Thượng áp bức. Mắt thấy Vũ Văn Thượng lột quần trong của nàng, Trầm Lạc đành lùi bước cầu xin tha thứ:” Thiếp đáp ứng chàng, thiếp đáp ứng chàng vẫn được sao? phải là thổi tiêu thôi sao, trước tiên chàng buông tay .”

      Vũ Văn Thượng hài lòng gật đầu cái, trước khi buông tay ở nơi đó của Trầm Lạc hung hăng bấm cái. Trầm Lạc sợ hãi thét lên tiếng, lập tức trừng mắt véo hông Vũ Văn Thượng.

      Ở ngoài rừng cây Tiểu Phúc Tử sau khi nghe thấy Trầm Lạc thét chói tai, rất là trấn định. Mà Bích Liên đứng bên mặt càng ngày càng đỏ, tựa như trái cây chín vậy. Tiểu Phúc Tử thở dài với Bích Liên:” Bích Liên ngươi phải học thích ứng . Chờ thêm thời gian nữa, khi đó ngươi mặt đỏ thỏ gấp rồi.” Bích Liên đè nén, sau đó ngẩng đầu lên tiếng:” Tiểu Phúc Tử công công.” biết là Bích Liên là cố ý hay vô tình mà nhấn mạnh hai chữ công công.

      Trong lòng Tiểu Phúc Tử nổi lên song to gió lớn, lại nhìn sắc mặt Bích Liên, giống như là giễu cợt , tạm thời cho là nàng vô tình . Dầu gì cũng là Đại Thái giám trong Đông cung, đợi sau khi Điện Hạ lên ngôi. nhất định ở vị trí của Lưu công công giờ. Công công công công…Kiếp sau làm nam nhân bình thường, Tiểu Phúc Tử tự an ủi bản thân mình như thế.

      Tiểu Phúc Tử và Bích Liên ở ngoài rừng cây lúc lâu, mới nhìn thấy Điện Hạ cùng Thái Tử phi ra khỏi rừng cây. Chỉ thấy trong mắt Điện Hạ đều là ý cười, lại nhìn Thái Tử phi, khuôn mặt vốn trắng nõn mềm mại giờ trở nên đỏ thắm dứt. Tiểu Phúc Tử vội vàng khom người hành lễ:” Nô tài tham kiến…” Còn chưa kịp xong, liền nghe thấy thanh tức giận của Thái Tử phi:” Tiểu Phúc Tử công công ngươi cùng với chủ tử của ngươi , ta cùng Bích Liên trở về Đông cung.”

      Thân thể Tiểu Phúc Tử chợt cứng lại, sau đó len lén ngẩng đầu nhìn mặt Điện hạ. Điện hạ vẫn như cũ cười có chút bất mãn nào. Vì vậy Tiểu Phúc Tử chỉ có thế tiếp tục khom người chờ Thái Tử phi phát tác.

      Bích Liên tiến lên dìu Trầm Lạc, Trầm Lạc liếc Vũ Văn Thượng cái, cuối cùng cáo biệt cũng mang theo Bích Liên ra khỏi ngự hoa viên.Qua lúc Vũ Văn Thượng mới để cho Tiểu Phúc Tử đứng dậy.

      “ Điện hạ…” Trong lòng Tiểu Phúc Tử uất ức, Vũ Văn Thượng cũng phất tay áo, sải bước đến Ngự Thư phòng. Tiểu Phúc Tử càng thấy uất ức. Điện hạ chọc giận Thái Tử phi, Thái Tử phi lại chút giận lên đầu .

      “ Thái Tử phi ngài chậm chút, ngọc tiêu bên hông sắp rớt.” Bích Liên sau Trầm Lạc vừa bước nhanh vừa . Trầm Lạc dừng bước lại, đem ngọc tiêu bỏ vào tay Bích Liên:” Ngươi cầm là được rồi, đừng có chữ “ Tiêu” này với ta nữa.” Trầm Lạc bị ép buổi tối phải thổi tiêu cho Vũ Văn Thượng, mặc dù có gắn hoa, hay bôi Hoa Quế cao chăng nữa? Chỗ kia có thể ngửi sao? Thôi thôi nàng phải trở về suy nghĩ kĩ chuyện thổi tiêu mới được, trước kia Vũ Văn Thượng cũng có hôn qua nơi đó của nàng, nếu thổi cho , nhất định nghĩ ra biện pháp giày vò nàng.

      “ A đừng đánh cầu xin các ngươi.”

      Đội nhiên có tiếng thét chói tay của nữ tử từ trong bụi cây vọng ra, Trầm Lạc quay người sang, hai mắt lộ tia kinh ngạc. Giữa ban ngày ban mặt mà có người dám lạm dụng tư hình.

      “ Bích Liên nhẹn nhàng đừng phát ra tiếng, chúng ta xem chút.” Trầm Lạc hướng Bích Liên ra giấu im lặng, sau đó bước chân chậm rãi hướng đến bụi cây.

      “ Đánh chết nàng, đánh chết cái tiểu tiện nhân này, dám quyến rũ Chúc thiếu gia. Ăn gan hùm mật gấu rồi.” Cung nữ mặc quần áo màu xanh đứng ở bên vừa sai năm sáu cung nữ mặc cung y màu vàng.

      “ Ta có quyến rũ Chúc thiếu gia, ta chỉ là cái cung nữ nho ở Hoán Y cục . Như thế nào lớn mật quyến rũ Chúc thiếu gia.?” Tiếng la khóc bén nhọn của nương lại lần nữa vang lên.

      Cung nữ mặc quần áo màu xanh nhịn được lông mày nhàn nhạt nhíu lại. Sau đó tách đám người ra, nắm tóc cung nữ quỳ mặt đất lên:” Muốn bò lên giường Chúc thiếu gia rồi, còn có quyến rũ.”

      Bởi vì động tác của cung nữ mặc áo màu xanh này, Trầm Lạc có thể thấy dáng vẻ của nương bị đánh. Mặc xiêm y vải thô, phía còn rách vài chỗ, đầu tóc rối bời phủ vai, trán còn rỉ ra máu, mặt cũng dính đầy đất. thấy diện mạo .

      “ Dừng tay. được sử dụng tư hình, nhớ quy củ hoàng cung sao? Trầm Lạc nặng nề ho khan tiếng, sau đó hướng phía trước đến. Lời ra hết sức lạnh lùng.

      Mấy cũng nữ này cũng chưa nhìn thấy diện mạo của Thái Tử phi, còn nữa hôm nay Trầm Lạc ăn mặc rất mạc. Vì vậy cung nữ áo xanh xì tiếng khinh miệt:” Ở đâu chạy ra tiểu tiện nhân.”

      Nghe thấy chủ tử của mình bị chửi, vẫn hiền hòa như Bích Liên lạnh giọng mở miệng:” Càn rỡ, đây là Thái Tử phi còn quỳ lạy.”

      Cung nữ quỳ mặt đất vừa nghe thấy ba chữ Thái Tử phi, vội vàng ngẩng đầu. Cuối cùng thân thể bé động. Bò lồm ngồm đến trước người Trầm Lạc, vô lực giơ tay lên lôi kéo vạt áo Trầm Lạc:” Lạc tỷ tỷ, muội là Tân Tử.”

      Tiểu Nhu: phù mệt quá :yoyo59::yoyo59::yoyo59:…lại đăng khuya rầu…:yoyo42::yoyo42::yoyo42:

      Có nàng nào muốn ta Spoil nữa hơm:050::050::050:….Thôi tiêu thôi tiêu….:04(1)::04(1)::04(1):
      amandatruc, Bunny_big, Halong-ngoc30 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :