1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái Tử Vô Sỉ - Văn Hương Thính Vũ (HOÀN - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5: Hấp dẫn
      Edit: Nhược Nhược
      Beta: Hạnh Như


      Đợi sau khi mọi người rời , Vũ Văn Thượng chậm rãi bước đến trước người Trầm Lạc, cúi mắt nhìn xuống, Vũ Văn Thượng cực kỳ cao lớn, bị nhìn như vậy, Trầm Lạc cảm thấy thập phần bị đè nén.

      Nhất thời khí thế hỏi ngược lại thái tử lúc trước giảm nửa, yên tĩnh như bức tranh thủy mặc, Trầm Lạc chịu nổi, nắm chặt tay ngẩng đầu lên. Tròng mắt thẳng tắp nhìn thẳng vào đôi con ngươi thâm thúy củaThái tử, Trầm Lạc ổn định lại tinh thần, : “Xin hỏi thái tử điện hạ, dân nữ phạm tội gì?”

      Vũ Văn thượng nhếch môi hừ , ngay sau đó lùi về phía sau chút cũng tiếp tục dùng cái nhìn bức bách như vậy nhìn Trầm lạc nữa.
      “Tội gì? Trầm nương quên mới vừa rồi cũng có quỳ xuống hành lễ với bổn điện sao?”

      Trầm Lạc bối rối, nháy mắt nghĩ ra, vừa rồi nàng nóng lòng giải thích hộ Bạch Mạn Thanh, hi vọng thái tử nể mặt cậu tha thứ cho Bạch Mạn Thanh, nàng cũng giống các thiên kim khác quỳ xuống hành lễ.

      Từ nàng được cha mẹ nâng niu cưng chiều trong lòng bàn tay, vào trong cung gặp phải tình huống khẩn cấp như thế, toàn bộ quy củ đều nhớ tới. Trầm Lạc tự biết đuối lý, khẽ nghiêng người, giọng mềm mại: “ Dân nữ phải là cố ý muốn đắc tội Thái tử điện hạ, mong điện hạ tha thứ.”

      Vũ Văn Thượng giống như muốn đối đầu với Trầm Lạc, cố tình để cho Trầm Lạc rời . Ngẩng đầu nhìn sắc trăng cuối tháng mặt khẽ động, ngay sau đó cúi đầu nhìn Trần lạc, chút để ý mà mở miệng: “Hả? như vậy, phải là ngươi cố ý, vậy người cố ý là ta sao?” Trầm Lạc tức đến nên lời, tuyệt đối là cố ý, Trầm Lạc tự hỏi bản thân cùng thái tử điện hạ có bất kỳ thù hận khúc mắc gì , vì sao hôm nay lại dùng mọi cách chọc ghẹo mình. Cái tên trời đánh này, Trầm Lạc hận thể lập tức về nhà, cũng cần phải nhìn thấy cái người trong ngoài bất nhất, bề ngoài chánh khí uy nghiêm kỳ thực lại là loại người lòng dạ hẹp hòi.

      “Thế này , ngươi theo bổn điện trở về Đông Cung, trước tiên hầu hạ bổn điện rửa chân, sau đó dọn dẹp sạch phòng khách của Đông Cung lần. Sau khi làm xong, ngươi có thể trở về phòng. Thiết nghĩ chuyện biểu muội Bạch Mạn Thanh của ngươi cũng truy cứu nữa.” sảng khoái câu, Trầm Lạc hận đến nghiến răng nghiến lợi, đôi môi mím chặt. Nếu như nàng đồng ý, tiếp tục truy cứu chuyện của Bạch Mạn Thanh. Nếu như nàng đồng ý, dù sao nàng cũng là trưởng nữ Trầm gia, chưa bao giờ phải hầu người khác rửa chân, lại còn là nam nhân xa lạ.

      “Ngươi theo ta đến Đông Cung, cứ quyết định như vậy .” Vũ Văn Thượng xong để ý tới Trầm Lạc liền nhấc chân cất bước rời , Trầm Lạc làm mặt quỷ với Vũ Văn Thượng rồi sau đó thể làm gì khác hơn là theo tiến về phía Đông Cung. Đường vào cửa cung sâu như biển, cuối cùng Trầm Lạc cũng cảm nhận được.

      Sau khi đến Đông Cung, Vũ Văn Thượng đem Trầm Lạc giao cho tiểu Phúc Tử. Tiểu Phúc Tử khom người gật đầu liên tục, sau đó dẫn Trầm Lạc đến hậu viện Đông Cung. Nước nóng được chuẩn bị từ sớm đổ vào chậu nước đặc biệt được dùng cho điện hạ rửa chân, sau đó rót thêm chút nước lạnh vào. Cuối cùng đưa tay thử nhiệt độ, cảm thấy nhiệt độ thích hợp. Gật đầu với Trầm Lạc cái, “Bưng lên, theo ta đến phòng ngủ của điện hạ.” Trầm Lạc nhận lấy chậu nước màu hoàng kim, cái chậu nước này xung quanh thân chẳng lẽ tráng lên lớp vàng sao?

      Gõ cửa phòng tiếng, Tiểu Phúc Tử cẩn thận từng li từng tí mở miệng: “Điện hạ, nước tới ạ.” Ba vạch đen xuất trán Trầm Lạc, nước tới, người sống sờ sờ như nàng so ra còn kém chậu nước, kém hơn cả nước trong cái chậu này.

      Bên trong truyền ra tiếng ừ trầm thấp, Tiểu Phúc Tử ngoắc tay với Trầm Lạc , “Vào , tuyệt thể lại chọc giận điện hạ, cẩn thận cái đầu của mình.” Trầm Lạc a a gật đầu liên tục, Tiểu Phúc Tử khe khẽ đẩy cửa phòng mở ra, Trầm Lạc nhấc chân bước qua bậc thềm vào trong, đợi đến khi nàng tiến vào phòng ngủ của thái tử Tiểu Phúc Tử đem cửa phòng nhàng đóng lại.

      Trầm Lạc tiến vào tẩm điện Đông Cung của Thái tử điện hạ đệ nhất mỹ nam Nguyệt Tường Quốc, tẩm điện này, rất đáng giận. Bên trong tẩm điện, màu vàng phát ánh sáng chói, đứng sừng sững hai bên trái phải của tẩm điện là hai cây cột có khắc hoa văn hình rồng bằng vàng. Trầm Lạc bưng chậu nước nhìn chung quanh, tẩm điện lớn như vậy, thái tử đến tột cùng là ở nơi nào a?

      vào bên trái.” Giọng trầm thấp truyền đến, Trầm Lạc nhìn vào tẩm điện theo hướng thanh truyền đến, bên trái tẩm điện có cánh cửa màu nâu, Trầm Lạc cất bước tới. Dùng chậu nước đẩy cửa phòng, két tiếng cửa mở ra, Trầm Lạc cúi đầu vào.

      “Thái tử điện hạ.” Trầm Lạc cúi đầu hành lễ, ngay trước mặt thái thử vạn lần thể có lễ nghi, chịu lần thua thiệt rồi, thể lại chịu thêm lần nữa.

      “Đứng dậy qua bên này.” Trầm Lạc ngẩng đầu lên chuẩn bị đến chỗ thái tử điện hạ bị đập vào mắt cảnh tượng khiến cho nàng sợ đến dám thở mạnh. Chỉ thấy thái tử điện hạ nửa người tựa vào bên ghế dựa bằng dây mây, áo ngoài cởi xuống, chỉ còn lại trung y cùng quần. Bởi tại là mùa hè, thời tiết nóng nực, trung y rất mỏng, mơ hồ có thể thấy được hai điểm trước ngực. Cổ áo bị kéo ra chút, lộ ra da thit nhẵn nhụi trắng nõn, xương quai xanh tinh xảo. So với nữ tử còn mị hơn, Trầm Lạc nhanh chóng cúi đầu. Nàng chưa từng gặp qua bộ dáng này của nam nhân, vị thái tử này ban ngày dáng vẻ, buổi tối lại là dáng vẻ khác. trắng ra dáng vẻ ban ngày khiến các hâm mộ, như vậy có thể là dáng vẻ buổi tối của khiến cho cả nam lẫn nữ đều muốn ăn.

      Vũ Văn Thượng còn kiên nhẫn liền mở mắt ra, đặt xuống đôi chân trần. “Đứng ở bên đó làm cái gì, chờ nước lạnh mới mang cho bổn điện dùng sao?”

      Trầm Lạc lập tức bị hét tỉnh, mang tất cả tư tưởng tà ác trong đầu toàn bộ quẳng ra sau đầu. Bước nhanh mấy bước đến trước ghế mây, ngồi xổm xuống, bồn nước để ở dưới đất. Đưa tay cầm hai chân của thái tử bỏ vào trong chậu nước, vẩy nước lên hai mu bàn chân trắng nõn.
      “Xoa bóp lòng bàn chân”

      Bàn tay Trầm lạc nghịch nước liền dừng lại, xoa bóp chân? Nhìn đến vị thái tử thoải mái nằm ở ghế mây, trời cao cho thân phận cao quý như vậy, cho tướng mạo đẹp mắt như vậy. Làm sao lại cho nhân phẩm tốt chứ? Ở hoàng cung, quyền thế đè chết người, Trầm Lạc chưa bao giờ giúp người khác bóp chân, nâng chân khác lên ấn mạnh cái.

      Trầm Lạc làm hết sức, nhưng Vũ Văn Thượng lại hài lòng. “Mạnh chút.” Trầm Lạc cắn răng cắn lợi, dứt khoát sử dụng tất cả sức lực ấn bóp, giống như muốn đem chân của Vũ Văn Thượng bóp gãy. Vũ Văn Thượng vốn văn võ song toàn, từng lập được chiến công nơi biên quan. Đối với sức lực mà Trầm Lạc vừa dùng xem ra là hết sức cũng chỉ giống như gãi ngứa đối với , tròng mắt Vũ Văn Thượng híp lại, đây chính là Trầm Lạc năm đó? nhiều năm như vậy, nàng lại hề nhận ra .

      “Được rồi.” Nghe được lời của Vũ Văn Thượng Trầm Lạc dừng lại bàn tay vuốt ve chân , phải mới rửa có chân sao? Chân trái của Vũ Văn Thượng dời ra khỏi tay của Trầm Lạc, hai chân còn dính đầy nước, Trầm Lạc vội vàng muốn lấy mảnh vải vắt kệ, Vũ Văn Thượng khoát tay,hai chân ướt nhẹp trực tiếp mang vào đôi giày màu vàng.

      Từ ghế mây ngồi dậy, trung y rộng thùng thình bởi vì động tác này mà nghiêng về phía trước, xuân quang lộ ra. Trầm Lạc lần nữa lại nhìn thấy cái nên nhìn, lập tức cúi đầu giả dạng đà điểu. Vũ Văn Thượng vươn bàn tay phải to lớn nâng cằm của Trầm Lạc lên, Trầm Lạc bị buộc phải đón nhận ánh mắt của . tự chủ lần nữa liếc về chỗ áo bị nghiêng về trước, hai tai Trầm Lạc bên trắng xanh bên đỏ. Lớn như vậy, chưa bao giờ cùng nam nhân xa lạ tiếp xúc gần như thế này. Nam nữ thụ thụ bất thân, thái tử ngài đọc sách thánh hiền cũng là uổng công sao?

      “Bưng chậu nước ra ngoài, chỉ cần quét sạch phòng khách Đông Cung cùng sân viện lần là được phép rời .” Dứt lời, Vũ Văn Thượng buông bàn tay giữ cằm của Trầm Lạc, về chiếc giường lớn màu nâu trong phòng. Đệ đệ của nàng có dùng màn, đó là đồ dùng của nữ nhân. Chưa từng nghĩ đến vị Thái tử mỹ danh nổi tiếng khắp chốn này cư nhiên lại sử dụng đồ dùng của nữ nhân.

      “Thế nào còn ra ngoài, chẳng lẽ muốn thị tẩm?” Thị tẩm? Trầm Lạc biết đó là ý gì, từ nàng ở trong các quán trà nghe tiên sinh kể chuyện xưa, trong đó có qua thị tẩm. Lập tức ngồi xổm xuống bưng chậu nước, vội vã rời . Khóe miệng Vũ Văn Thượng cong lên quyễn rũ, vén lụa mỏng lên, nằm ở chiếc giường rộng lớn, hai mắt thâm thúy như thác nước nhìn về phía cửa phòng.

      Tiểu Phúc Tử nhận lấy chậu nước trong tay Trầm Lạc , chỉ vào cây chổi tựa dựng trong góc. “Trầm nương, xin mời.’ Trầm Lạc khóe mắt giãn ra, mệnh nàng sao lại khổ như vậy a. Thái tử vô sỉ, thái giám tùy thân của cũng lạnh lùng xa cách. Nhún vai, Trầm Lạc chấp nhận, cầm lấy cây chổi, trước tiên quét dọn phòng khách. Tiểu Phúc Tử cũng rời , đứng ở bên lặng lẽ nhìn Trầm Lạc hề lên tiếng. Trầm Lạc cúi đầu bắt đầu nghiêm túc quét dọn, phòng khách Đông Cung rất lớn, còn phải quét dọn sân viện. Tối nay nàng đừng nghĩ đến việc nghỉ ngơi, Trầm Lạc thở dài, nàng là muốn về nhà. Trầm gia làm sao có người dám đối đãi với nàng như vậy, nàng là đại tiểu thư duy nhất của Trầm gia có được .

      “Trầm nương, lúc quét dọn cần cẩn thận chút. Đừng đụng vào bình sứ trắng này, đó là đồ vật Điện hạ thích nhất, nếu vỡ hay.” Trầm Lạc ngẩng đầu nhìn về phía trước kệ lớn giữa phòng, bình sứ bên trong là màu trắng, quanh thân in đường vân màu xanh. Trầm gia cũng có kinh doanh lĩnh vực này, nhưng trong đại trạch Trầm gia bình sứ trưng bày cũng ít, khi nàng còn bé chơi đùa thường đánh vỡ bình sứ, phụ thân cũng hề nổi giận chút nào.

      Thái tử có đức lại còn keo kiệt. Hình tượng của Vũ Văn Thượng ở trong lòng Trầm Lạc lại hư thêm tầng.

      Quét dọn ước chừng nửa canh giờ, bên ngoài gió dần dần lớn hơn. Phịch tiếng cửa phòng khách bị gió thổi đập mạnh vào khung cửa, Tiểu Phúc Tử lập tức nghiêng người thò đầu ra ngoài, “Gió lớn quá. Xem ra tối nay thể quét dọn sân viện được. Trời có vẻ sắp mưa to rồi.” Tiểu Phúc Tử quay đầu lại, chỉ vào Trầm Lạc, “Ngươi còn quét dọn nhanh chút, quét dọn phòng khách cho sạch . Ta dẫn ngươi về phòng, về phần quét dọn sân viện, chờ chỉ thị của Điện Hạ.”

      Người có thân phận cao lấn áp người , nô tài cũng có thể kiêu căng đến như vậy. sao, nô tài kia là thể đắc tội, Trầm Lạc cảm thấy hoàng cung này cùng với bát tự của nàng quá xung khắc, kế tốt nhất chính là nhanh chóng rời khỏi nơi này.

      Bên ngoài gió càng thổi càng lớn, Trầm lạc muốn trước khi mưa xuống nhanh chóng quét dọn tốt phòng khách này. Soạt soạt soạt cây chổi mặt đất chuyển động nhanh, Trầm Lạc mệt nhọc, eo mỏi lưng đau. Lại trôi qua lúc lâu, phòng khách được quét dọn tương đối sạch , Trầm Lạc lập tức đem cây chổi đưa cho Tiểu Phúc Tử dựa người vào bàn bên cạnh.

      Tiểu Phúc Tử gật đầu cái, đem cây chổi đặt vào góc trong phòng khách. “ thôi.”

      Vừa mới mở cửa, bên ngoài ập tới trận cuồng phong, thổi vào người đến mắt cũng mở ra được. lâu sau, hạt mưa to như hạt đậu bắt đầu ào ào rơi xuống, rơi đến trong sân, tạo nên từng mảng bọt nước. Gió lớn đem mưa thổi vào, hạt mưa va vào cửa sổ vang lên răng rắc. Tiểu Phúc Tử khẽ , “ Trầm nương, trời như thế này được rồi, ngươi chờ ở đây, ta hỏi ý của Điện Hạ.”

      Trầm Lạc còn chưa trả lời, Tiểu Phúc tử liền chạy mất như làn khói. Gió thổi làn váy, tóc bị thổi làm rối bù. Trong lòng Trầm Lạc cực kì buồn bực, định đem tất cả uất ức cùng tức giận trong lòng toàn bộ phát tiết cửa phòng, tay kéo cửa phòng qua, phịch tiếng quăng xuống đất. Ở trong thính đường Đông Cung hung hăng dậm chân giống như cánh cửa này chính là gương mặt của thái tử.

      “Giẫm chết ngươi tên bại hoại này, giẫm chết ngươi cái tên tinh trùng lên não.” Trầm Lạc ở trong sảnh đường mắng hăng say, cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, Trầm Lạc giống như kẻ có tật giật mình, trái tim rầm rầm rầm nhảy lên.

      nương, Điện hạ phân phó . tối nay ngài cần trở về phòng, đến nhà bên cạnh Đông Cung ngủ, xin mời theo ta.” Trầm Lạc gật đầu cái, theo Tiểu Phúc Tử đến nhà bên cạnh Đông Cung.
      Bên ngoài gió càng thổi càng lớn, thổi trúng Trầm Lạc khiến mái tóc cùng làn váy của nàng nhàng bay múa. Con đường này rất dài, dù có mái hiên che mưa, người vẫn bị thổi dính nước.

      Trầm nương, ngài ở nơi này ngủ . Xiêm áo đợi đến sáng mai cung nữ mang tới đây, sau khi ăn xong bữa sáng, ngài có thể phải đem sân viện quét sạch mới có thể rời . Gió thổi cả đêm, mưa đêm, cánh hoa lá cây rụng rất nhiều. Trầm nương, ngủ sớm chút, sáng mai còn phải mệt mỏi nhiều. Tiểu Phúc Tử cáo lui.”

      Còn lại mình Trầm Lạc đứng ở trong phòng, nô tài hầu hạ thái tử vô sỉ tên là Tiểu Phúc Tử? Tên thế nào a, ở đâu ra phúc khí, toàn những lời ác độc. Ngày mai, Trầm Lạc nhất thời muốn nhìn thấy ánh mặt trời của ngày mai.

      Phía ngoài gió thổi vù vù, cửa sổ bị nước mưa tạt đến vang đùng đùng, Trầm Lạc nằm trong chăn mềm suy nghĩ hồi lâu đều nghĩ thông. Là do mình đụng phải thái tử mới trừng phạt mình như vậy sao? Trầm Lạc lắc đầu cái, đúng, đối tượng nhìn đến cả đêm đều là mình. Lại để cho nàng quét dọn nơi lớn như vậy, trước mặt mọi người hai lần nhắc tới mình, giống như nàng và rất quen thuộc. Chuyện nàng ở lại Đông Cung tối nay sợ rằng rất nhanh truyền tới các sương phòng, vừa nghĩ tới những ánh mắt ghen tị của các vị thiên kim tiểu thư, thân thể Trầm Lạc run lên. Nàng muốn làm thái tử phi, nàng muốn cùng với nhóm đại gia khuê tú này tranh giành. Nàng mới cần làm cái bia cho mọi người làm thịt.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6: Dò hỏi

      Edit:
      Nhược Nhược
      Beta: Hạnh Như

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      Lục Hà cười hi hi, vẻ mặt tự hào: “Đương nhiên, tên này là do Triệu tỷ tỷ đặt cho mà.”

      Triệu tỷ tỷ? Đại cung nữ bên cạnh Thái tử, Trầm Lạc chống hai tay đỉnh cán chổi, mắt khẽ cong lên. “Lục Hà, các ngươi ai cũng gọi nàng là Triệu tỷ tỷ, nàng ở Đông cung phục vụ thái tử lâu lắm rồi sao?”

      Thanh của Lục Hà bỗng nhiên hạ thấp xuống, đề sát vào bên tai Trầm Lạc . “ Ta cho ngươi biết, Triệu tỷ tỷ giống chúng ta. Từ nàng được Hoàng hậu ban cho Điện hạ rồi, lớn hơn điện hạ tuổi. Cũng sớm định là dâng hiến cả cuộc đời cho Điện hạ rồi, cũng chính là nha đầu thông phòng trong các gia đình giàu có.” xong, Lục Hà nhanh chóng tách ra, đứng bên cạnh thè lưỡi nghịch ngợm.

      Nha đầu thông phòng? Trầm Lạc đương nhiên biết cái này có ý nghĩa gì, thái tử còn chưa thành niên, hiểu việc khuê phòng, tự nhiên có nữ nhân thông thạo đến chỉ bảo. Bốn chữ nha đầu thông phòng được các tiên sinh kể chuyện ở trà lâu từng qua, Trầm Lạc nghe , nên đến hỏi tiên sinh cho , tiên sinh hết lần này đến lần khác nàng còn quá cho nàng biết. biết làm sao, nàng đành về nhà hỏi cha mẹ. cuối cùng là mẫu thân cho nàng biết. Thái tử quả nhiên là diễm phúc sâu dày, oanh oanh yến yến như mây tranh nhau ầm ĩ muốn làm thái tử phi, bên trong Đông cung của còn giấu nha đầu thông phòng.

      “Cho nên, chúng ta đều rất cung kính với Triệu tỷ tỷ. chừng ngày nào đó nàng còn có thể làm đến phi tần.” Lục Hà khẽ nhếch đôi mắt , lập tức cúi đầu, “ Mau quét sân, Tiểu Phúc Tử tới.” Vừa mới nghe đến ba chữ Tiểu Phúc Tử, cây chổi trong tay Trầm Lạc lập tức hươ lên.

      “Trầm nương, ngươi cần ở lại Đông cung dùng bữa trưa, ngươi phải quay về phòng mà ăn. Nhưng phải quét xong sân viện mới có thể trở về, nếu qua giờ dùng bữa mà bị đói, vậy. . . . .”

      Lời đe dọa thấu xương, Trầm Lạc bĩu môi, lập tức nhìn Tiểu Phúc Tử tươi cười. “Tiểu Phúc Tử công công, ta nhất định quét dọn sân viện sach , trước buổi trưa quay trở về phòng dùng bữa, dám phiền ngài lo lắng.” Dứt lời, lập tức khom lưng vung nhanh cây chổi, lá nào quét dùng tay nhặt lên, cung nữ khác cầm đến chiếc hốt rác, Lục Hà quét toàn bộ lá cây vào trong đồ hốt rác được Trầm Lạc quét thành từng đống. Mọi người thu thập đến khí thế dâng trào, ước chừng chỉ qua hai canh giờ, cả cái sân lớn cuối cùng cũng được quét sạch .

      Trầm Lạc cực kỳ khoa trương mà duỗi tay rồi bắt đầu vuốt ve thắt lưng, ngáp cái to. Cuối cùng cũng được rời khỏi Đông cung, thời gian đau khổ tạm thời chấm dứt.
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :