1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 149:

      Edit: Do Nguyen

      Thái tử điện hạ văn võ song toàn, chuyện làm thơ đương nhiên là dễ như trở bàn tay, ngay cả nếu như biết làm thơ cũng có hàng dài người nối liền dứt vui lòng giúp . Nhưng các huynh đệ phủ An Quốc Công dễ dàng để Thái tử đoạt mất tiểu muội, bài thơ thể làm khó , hai bài, ba bài, làm đến khi nào cạn ý thơ mới thôi.

      Thái tử điện hạ xanh mặt, đâu có định thi Trạng Nguyên đâu, làm liên tiếp 5 bài thơ cũng vất vả lắm…

      “Thôi được, coi như qua cửa”. An Thập Lang hậm hực , năm nay Thập Lang cũng tham gia khoa cử nên đương nhiên nhìn ra mấy bài thơ này đều do Thái tử tự làm, bởi phong cách thơ từ đầu đến cuối đều đồng nhất.

      Thái tử mỉm cười, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm giờ đây giống như có hàng ngàn tia sáng chiếu rọi, chói lóa muốn mù mắt người khác, đặc biệt là các tiểu thư chưa xuất giá đều đỏ mặt thẹn thùng, nghĩ tới Thập Nhất Nương được gả cho người xuất chúng như Thái tử, các nàng vừa hâm mộ vừa ghen ghét.

      “Làm mạch năm bài thơ, Thái tử cũng có bản lĩnh”. Người xung quanh thảo luận nhiệt tình, bọn họ biết Thái tử võ nghệ cao cường, ngờ trong bụng còn có văn thơ lai láng, quả là hồng phúc của Đại Hạ!

      biết khi nào Thái tử nạp Trắc phi?” Các tiểu thư xung quanh tim như ngừng đập, càng cúi mặt e lệ, tưởng tượng đời này có thể được mài mực pha trà cho Thái tử có chết cũng cam lòng.

      “Cũng chỉ có Thập Nhất Nương can đảm lấy Thái tử”. Diêu Tam Nương thầm, “Thái tử quá đẹp, muội nghĩ bất kì ai đứng bên người đều trở nên lu mờ, hiểu sao các tiểu thư kia cứ muốn gả cho ”.

      Tăng thị thở dài nhìn nàng “Tam Nương như vậy chứng tỏ muội vẫn còn trẻ con lắm”.

      Diêu Tam Nương cố ý ưỡn ngực ra phía trước, từ lúc dậy ngực của nàng phát triển vô cùng tốt “Muội là người lớn rồi”. Mẫu thân nàng vẫn hay nhìn ngực của nàng rồi thầm: thân hình Diêu Tam Nương còn thành thục hơn so với các tiểu thư 15 tuổi, có thể gả chồng được rồi.

      Tăng thị mỉm cười “Thân thể lớn nhưng đầu óc cũng đâu có thông minh hơn bao nhiêu, muội phải tăng cường ăn thức ăn bổ não, à, Thập Nhất Nương làm món óc heo cũng ngon lắm”.

      Bị ám chỉ “ngực to não ngắn”, Diêu Tam Nương vui tí nào, “Con heo ngu như vậy, ăn não heo làm sao thông minh được”.

      Tăng thị giọng lạnh tanh “Muội mà dám cái này trước mặt Thiên Bồng Nguyên Soái, nó thèm nhìn mặt muội nữa”.

      Diêu Tam Nương nghẹn lời “Trữ Bị Lương là trường hợp đặc biệt. Nó là con heo thông minh duy nhất đời. À đúng rồi, Trữ Bị Lương đâu?”

      Đông Cung rồi”. Tăng thị “Người trong kinh thành đều Trữ Bị Lương là con heo có phúc nhất, cho nên tổ phụ kêu Thập Nhất Nương đem nó Đông Cung, hy vọng nó mang phúc khí đến Đông Cung… Nhưng tỷ vẫn cảm thấy tổ phụ lo lắng Thập Nhất Nương quen chỗ lạ nên mới bảo mang nó theo”.

      Diêu Tam Nương cũng đồng ý “Trữ Bị Lương rất thông minh, theo Thập Nhất Nương là tốt nhất, Đông Cung to và lạ lẫm như vậy, nếu bên cạnh có chút gì quen thuộc vẫn yên tâm hơn… Nhiều khi muội nghi ngờ Trữ Bị Lương chính là Thiên Bồng Nguyên Soái trời đầu thai xuống hạ giới , nó rất nhanh nhạy, mọi người đều nó là thần vật phù hộ An Ngũ ca thăng quan”.

      Vì năng lực phá án thần kỳ của An Ngũ Lang nên bây giờ được thăng chức, được điều chuyển đến Hình Bộ, vừa đến Hình Bộ lại liên tục phá mấy cái trọng án, khắp kinh thành đều gọi là “Thanh Thiên… Đại Mỹ Nhân”.

      Tăng thị nhìn Diêu Tam Nương nên lời “Ngũ Ca của muội dựa vào năng lực, liên quan đến Thiên Bồng Nguyên Soái lắm đâu”. Lúc trước, nàng và Thập Nhất Nương cũng tò mò muốn chết, từng chạy tới hỏi An Ngũ Lang vì sao phá được nhiều trọng án như vậy, An Ngũ Lang gãi đầu mê mang “Ta cũng biết, ta chỉ cảm thấy có phạm nhân nào vừa mắt, ta cứ nhìn bọn chúng chằm chằm, nhìn hồi có linh tính mách bảo cho ta biết kẻ nào là thủ phạm”.

      Tốt quá, chỉ nhìn thôi cũng có thể biết ai là thủ phạm, năng lực này quá mức thần kỳ. Nhưng bây giờ cũng tốt, An Ngũ Lang còn là thị vệ của Ngũ Thành Binh Mã Tư, Trữ Bị Lương cũng cần ngày ngày ra đường tuần tra chịu gió táp mưa sa nữa, cứ để nó theo Thập Nhất Nương đến Đông Cung làm linh vật cũng tốt.

      Thập Nhất Nương được An Tam Lang cõng ra ngoài, nàng ôm lấy tấm lưng rộng lớn của ca ca, Thập Nhất Nương xúc động “Ca ca, muội còn nhớ năm muội sáu tuổi, muội được, ca ca cũng cõng muội như thế này từ Uyển Thành về đến Trung Châu, lúc đó bọn người Hồ rất dã man nhưng muội hề sợ hãi chút nào, bởi vì nằm lưng huynh rất an toàn, cả thế giới có huynh chống đỡ”.

      An Tam Lang muốn bước tiếp, làm sao bây giờ, muốn mang tiểu muội trở về gả nữa.

      “Thập Nhất Nương, huynh có thể cõng muội cả đời, có chuyện gì vui phải lập tức với huynh, huynh vĩnh viễn ở chỗ này chở che cho muội, cho dù đối địch với cả thế giới cũng sao”.

      Thập Nhất Nương vùi mặt vào lưng áo An Tam Lang, nàng kiên nhẫn rơi nước mắt, nếu khuôn mặt biến thành mặt mèo.

      Thập Nhất Nương ngồi lên kiệu, đường dạo quanh kinh thành, Xuân Lan theo bên người nàng giọng “Tiểu thư có nghe ? Người hai bên đường tập trung rất nhiều, mọi người đều muốn thấy mặt Thái tử điện hạ”.

      Thập Nhất Nương lén nhấc khăn voan, có những người mặc đồ tân lang đỏ rực giống con cua lột, nhưng cũng có người dù có mặc bao tải cũng vẫn xinh đẹp phiêu diêu, vẻ đẹp của Thái tử cũng thế, bao giờ bị quần áo làm cho lu mờ.

      “Hạ Hà, ta đói, túi tiền đâu rồi?” Trước lúc lên kiệu hoa, nàng cố ý mang mấy cái túi tiền đựng thịt khô và bánh ngọt nhưng đều bị Xuân Lan lấy .

      Hạ Hà cẩn thận đem túi tiền đưa vào kiệu “Tiểu thư, cẩn thận chút, khi ăn đừng để lem son môi”.

      Thập Nhất Nương cầm lấy bánh ngọt cắn miếng, oán giận “Sao ít bánh quá vậy, lúc nãy ta bỏ vào mấy cái luôn mà”.

      được ăn nhiều”. Xuân Lan khuyên nhủ “Mọi người hôm nay đều chú ý tân nương, tiểu thư chịu khó chút”. Phòng tân hôn vì muốn may mắn nên để cái bô trong phòng, lỡ ăn nhiều bị đau bụng có chỗ “giải quyết”, lúc đó loạn lên bị mang “tiếng xấu muôn đời”.

      Thập Nhất Nương cảm giác đầu mình ít nhất cũng phải hai – ba mươi cân, trầm mặc, đúng là rất bất tiện, nhớ đến việc kết hôn ở đại cực kỳ thoải mái, ít nhất tân nương cần phải nhịn “giải quyết đầu ra”.

      Cuối cùng cũng đến lúc đưa vào động phòng, Thập Nhất Nương thở phào nhõm, nàng ngồi ở mép giường hào hứng hỏi Xuân Lan “Ta ăn được chưa? Có thể đem mũ phượng đầu gỡ xuống luôn ?” Đội cái này cảm giác như càng lúc càng bị lùn thêm.

      Giọng Xuân Lan lạnh tanh “Nhịn xuống, phải chờ Thái tử vén khăn voan”. Có tân nương nào lại tự mình gỡ khăn voan, rất may mắn.

      Thập Nhất Nương tức muốn chảy nước mắt, nàng kiên nhẫn cả ngày rồi, mũ phượng Thái tử phi là do Tông Nhân Phủ đưa đến, làm theo quy định nên có giá trị ngàn vàng khiến người người hâm mộ, nhưng đối với Thập Nhất Nương, cảm giác duy nhất là: Nặng, quá nặng!

      “Trữ Bị Lương thế nào? Có tốt ?” Thập Nhất Nương nhắc nhắc lại, “Đông Cung có người nào thân quen với nó, nó hoảng sợ”.

      “Tiểu thư… à , Thái tử phi cần lo” Hạ Hà an ủi “Đông Mai vẫn luôn bên cạnh nó”.

      “Tốt rồi, ta hâm mộ Trữ Bị Lương, giờ này chắc nó được ăn uống no đủ, còn ta lại khổ sở thế này, cái đầu còn nặng trịch nữa chớ”.

      Xuân Lan nhanh nhẹn đem miếng thịt khô đến an ủi Thập Nhất Nương, cứ cách thời gian cho nàng miếng thịt khô , như vậy mới làm dịu lòng Thập Nhất Nương được.

      Lão ma ma trong phủ Thái tử nhìn thấy, thở dài, Thái tử phi vẫn còn là bé con, các lão ma ma như bà phải chiếu cố Thái tử phi hơn mới được.

      biết qua bao lâu, Xuân Lan đột nhiên “Tiểu thư, có người tới, nhớ phải giả vờ e lệ ngượng ngùng”. Xuân Lan yên tâm, thêm “ có dính thịt vụn miệng chứ? Lau lau , chú ý được làm lem son môi”.

      đám người lao xao tiến vào, thanh , Thập Nhất Nương cúi đầu nhìn đôi chân to dưới đất, giây tiếp theo, khăn voan che mặt cả ngày cũng bị vén lên, nàng chớp chớp mắt, đối diện với ánh mắt Thái tử ngơ ngẩn say mê.

      “Ôi… tân nương đẹp quá”.

      “Đẹp như tiên nữ hạ phàm”.

      “Đẹp quá, phải trang điểm làm sao để xinh đẹp được như vậy?”

      “Lúc ta thành thân bị trang điểm như hát tuồng, ai nhận ra ta cả. Xấu kinh hãi quỷ thần, phu quân còn phải an ủi ta nữa kìa”. phụ nữ nhớ tới khuôn mặt dâu thê thảm lúc trước của mình oán giận .

      “Quả rất đẹp, nhưng tân nương này cũng to gan ”.

      “Ha ha, tân nương nhìn Thái tử điện hạ ngây người kìa”.

      Xuân Lan tức muốn hộc máu, liên tục nháy mắt ra hiệu cho Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương mới nhớ phải e lệ thẹn thùng, vội vã cúi đầu.

      “Muội nghỉ ngơi trước nhé, ta đối phó với đám người bên ngoài”. Thái tử điện hạ cúi đầu vào tai nàng, hơi nóng phả phả vào tai nàng có cảm giác tê tê, Thập Nhất Nương đỏ mặt.

      Đám người kéo nhau ra ngoài tiếp tục ăn uống, Thái tử kêu người tới giúp Thập Nhất Nương cởi bỏ trang phục tân nương, hầu hạ nàng tắm rửa.

      “Cuối cũng được ăn rồi”. Thập Nhất Nương mặc bộ quần áo nhàng đơn giản, tắm rửa sạch nhìn đồ ăn ngon được dọn lên đầy bàn.

      “Tiểu thư, chú ý hình tượng” Xuân Lan cố gắng nhắc nhở Thập Nhất Nương ăn uống ào ào giống như quỷ chết đói đầu thai.

      “No quá”. Thập Nhất Nương vỗ vỗ cái bụng , đôi mắt nheo lại đầy thỏa mãn “Đồ ăn trong Đông Cung rất ngon, ngon, quá xá là ngon… Các ngươi cần hầu hạ ta, lui xuống cả , ta chờ Thái tử được rồi”.

      Nha hoàn hầu hạ nhìn về phía Xuân Lan xin ý kiến, Xuân Lan gật đầu đồng ý để các nàng ra ngoài.

      “Xuân Lan, tỷ cũng nghỉ ngơi , còn mấy người Hạ Hà nữa, hôm nay mọi người đều mệt lắm rồi”.

      Xuân Lan nhìn trời đêm, chắc Thái tử nhanh chóng quay về, các nàng cùng nhau ra khỏi phòng, khép hờ cánh cửa.

      Trời càng lúc càng tối, Thập Nhất Nương chờ mãi chờ mãi, mơ hồ nghe được thanh truyền tới phía xa xa, chắc Thái tử thể rời khỏi đám người kia được, nàng lắc lắc cái đầu buồn ngủ, đặt mông ngồi lên giường.

      “Ơ… giường có cái gì đó?” Nàng tò mò nhấc chăn lên, phía dưới chăn là mấy loại đậu phộng, long nhãn, táo tàu…

      Lúc Thái tử vào phòng, đập vào mắt là hình ảnh tân nương ngồi bóc vỏ đậu phộng ăn, mặt đất toàn là vỏ long nhãn, hột táo tàu…

      “Huynh về rồi à?” Thập Nhất Nương chột dạ đem đồ ăn trong tay giấu sau lưng.

      “Mấy cái này đều có ngụ ý cả đó”. Thái tử trong mắt đều là ý cười nhìn tân nương của mình.

      “Muội biết, là linh vật mang may mắn”. Thập Nhất Nương tròng mắt xoay chuyển “cho nên muội ăn chúng nó luôn, ăn vào bụng càng may mắn”.

      Thái tử cười khẽ, “Phu nhân mong muốn như vậy, vi phu nhất định hết lòng giúp đỡ”. bước đến ôm nàng, dịu dàng hôn lên.

      “Khoan ”. Thập Nhất Nương khẩn trương “Chúng ta còn chưa uống rượu giao bôi, còn… còn… còn có… Huynh chưa tắm mà”.

      Thái tử buông nàng ra, cầm hai ly rượu bàn “Ta tắm xong rồi, nếu tin muội ngửi thử người ta xem có mùi rượu ?”

      Quả có mùi rượu, Thập Nhất Nương nghĩ nghĩ rồi cầm ly rượu trong tay Thái tử, vòng tay lấy nhau cùng uống cạn.

      Ánh nến leo lét, Thái tử mỉm cười dịu dàng càng khiến xinh đẹp động lòng người, tựa như đóa hoa kiều diễm nhất đời chậm rãi nở rộ dưới ánh trăng… Thập Nhất Nương nhìn đến si mê, rượu uống xong lúc nào cũng hay biết, nàng chỉ mang máng hình như là rượu trắng, đầu nàng choáng váng đê mê.

      Lúc ánh nến hoàn toàn tắt, Thái tử hôn môi nàng, từ liếm láp cho đến nhiệt tình gặm cắn, suy nghĩ cuối cùng trong đầu Thập Nhất Nương là: hình như lúc nãy ăn xong nàng vẫn chưa đánh răng, Thái tử hôn ngấu nghiến như vậy chứng tỏ miệng nàng bị hôi, quá tốt!
      susu, Hale205, Lazzy Le11 others thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Thập nhất nương là dâu vô tư, hài hước nhất năm

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      động phòng rồi :yoyo38::yoyo38: chúc mừng thái tử!

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 150:

      Edit: Do Nguyen

      “Thập Nhất Nương, dậy thôi, bé con… bảo bối à…”

      Giọng đàn ông trầm thấp dễ nghe, cuối còn hơi vang, dường như có móc câu khẽ chạm vào lòng người, Thập Nhất Nương bực bội, kẻ nào dám gọi nàng, biết nàng rất mệt sao! Dù là giọng êm dịu cách mấy cũng đừng mong gọi nàng dậy. Nàng xoay người, quấn chăn khắp người thành cục rồi che lỗ tai tiếp tục ngủ.

      Xuân Lan và mấy nha hoàn đứng ngoài cửa vẻ mặt xấu hổ, “Bẩm điện hạ… Trời, trời sáng rồi”. Nên ngài mau mau gọi “tiểu thư”, à , gọi “Thái tử phi” của các nàng dậy , còn phải thỉnh an Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nữa.

      “Cứ để Thái tử phi ngủ thêm chút nữa”. Thái tử điện hạ hôm nay thần thái sáng láng, nhịn thèm lâu như vậy cuối cùng có thể ăn nàng, cả thân thể và tinh thần Thái tử đều sảng khoái cho nên nhìn mọi người cũng ôn hòa hơn bình thường, “Các ngươi lui xuống hết , chờ nàng ấy ngủ đủ giấc rồi sau, phái người thông báo với phụ hoàng và mẫu hậu”.

      Xuân Lan cực kỳ muốn nghe theo lời Thái Tử, nàng muốn gọi to cho Thập Nhất Nương thức dậy, thuở đời có con dâu nào ngày đầu tiên vào nhà chồng mà ngủ no nê rồi mới chịu gặp cha mẹ chồng ? Hơn nữa, cha mẹ chồng này lại là Hoàng đế - Hoàng hậu nước, người ngoài mà biết thành chuyện cười lớn nhất thiên hạ. Vả lại, biết Hoàng hậu có tức giận hay nữa?

      “Xuân Lan tỷ, tiểu thư ngày thường ngủ nướng như vậy đâu” Đông Mai lo lắng “Tỷ nhìn , Thái tử tinh thần sảng khoái như vậy…” Tiểu thư hay xem tiểu thuyết, vì thế nàng cũng đọc theo ít, Thảo Căn tướng quân cứng rắn dũng mãnh, lại là tên hái hoa tặc sành sõi chuyện thải bổ dương, mỗi lần làm xong chuyện xấu đều thần thanh khí sảng như Thái tử hôm nay vậy, nàng lo lắng biết tiểu thư nhà mình có bị hút thành cái xác khô nữa.

      Xuân Lan đỏ mặt, Đông Mai vẫn còn là trẻ con, cơ bản hiểu biết nhiều về đàn ông, nhìn ánh mắt Thái tử điện hạ là biết, ngày thường ngài ấy nhìn Thập Nhất Nương giống như muốn nuốt luôn Thập Nhất Nương vào bụng, kiềm nén lâu, giờ có thể quang minh chính đại ăn tiểu thư nhà mình, ngài ấy làm sao nhịn được!

      Thái tử bước vào phòng, vì còn ai gọi nàng rời giường nên Thập Nhất Nương lại đạp chăn ra khỏi người, da thịt người lộ ra, khuôn mặt tuyết trắng có vài dấu vết hồng hồng… Thái tử cảm thấy cả người lại nóng lên lần nữa.

      Đem chăn kéo ra, cảnh tượng đẹp đẽ khiến bên dưới của ngo ngoe rục rịch, nhưng khi nhìn đến dấu vết hồng hồng làn da tuyết trắng của Thập Nhất Nương, lại cố gắng kiềm chế, phải cho nàng nghỉ ngơi hai ngày, nếu hôm nay cứ lao vào ăn nàng mấy ngày tới ăn được nữa. lấy thuốc đến bôi cho nàng, đêm qua lúc Thập Nhất Nương mệt quá lăn ra ngủ, xử lý nơi bị thương nghiêm trọng nhất của nàng, giờ đây, nhìn những chỗ khác người còn nhiều dấu vết như vậy, áy náy…

      Cầm chiếc khăn dính máu tay, Thái tử cẩn thận gấp lại cất trong rương, sau đó khóa lại, đây là minh chứng cho việc Thập Nhất Nương thuộc về , muốn cất giữ cả đời.

      Thập Nhất Nương cảm thấy khó chịu, trở mình cái, chỗ “tế nhị” người lại thấy đau, sau đó lại có cảm giác lạnh lẽo, nàng rùng mình tỉnh dậy…

      Thập Nhất Nương toàn thân cứng ngắc, nàng ước gì mình chưa tỉnh, nhìn thấy cảnh người đàn ông cúi đầu giữa hai chân mình, chỗ “tế nhị” của nàng rộng mở trước mặt đàn ông…

      “Dậy rồi à?” Thái tử nhàng mỉm cười, câu hai nghĩa hỏi: “Phu nhân tối qua ngủ có ngon ?”

      Thập Nhất Nương đau muốn rớt nước mắt, lúc chuyện làm ơn đem ngón tay bỏ ra khỏi chỗ đó của nàng được ? Hơn nữa, bôi thuốc bôi thuốc, tại sao ngón tay lại cứ lộn xộn chỗ đó chứ?

      “Chỗ này của phu nhân quá nên chịu nổi lăn lộn, nhưng nàng cứ yên tâm, ta nghe vạn đời đều do rèn luyện mà thành, vi phu nhất định chăm chỉ luyện tập cho nó, đến khi nó có thể chịu đựng được gió táp mưa sa”. Thái tử điện hạ còn cố vuốt ve thêm tý.

      Cả người Thập Nhất Nương đỏ như con tôm nướng, cái tên này sao lại có thể biết xấu hổ như thế chứ? Thái tử vẫn còn nhìn chằm chằm vào chỗ đó của nàng, Thập Nhất Nương tức giận lấy chân đạp , “Cút, được nhìn nữa”. Sau đó, nàng lấy chăn bọc cả người như kén tằm rồi nhìn .

      Tất nhiên Thái tử bị cái chân còn bao nhiêu sức lực của Thập Nhất Nương đá trúng, thấy trời còn sớm, tiếc nuối than thở “Phu nhân đừng cảm thấy bất công, ta rất biết tiến lùi, đêm nay ta cho phu nhân xem chỗ đó của ta, nàng bị thiệt thòi đâu”.

      Thập Nhất Nương thẹn quá hóa giận “Ngươi ra ngoài, gọi mấy người Xuân Lan vào , ta muốn tắm rửa”.

      Thái tử điện hạ bế nguyên cái “kén tằm” giường, “Ta muốn chuộc tội với phu nhân, cho nên bắt đầu từ hôm nay ta hầu hạ phu nhân tắm rửa mỗi ngày”.

      Thập Nhất Nương quấn chăn thành kén tằm cho nên thể động đậy, đành phải để tên háo sắc này đem nàng tắm.

      Trời sáng, Thập Nhất Nương luống cuống “ cần huynh giúp ta tắm đâu, ta muốn Xuân Lan”.

      Thái tử điện hạ phủ môi hôn lấy nàng, hôn thỏa mãn rồi mới “Phu nhân, ta muốn xin lỗi mà, nàng cho ta cơ hội xin lỗi, được ?”

      Thập Nhất Nương khóc ra nước mắt đem thân thể của mình giấu dưới nước “Ta tự tắm, huynh ra ngoài ”.

      Thái tử cười tủm tỉm “Phu nhân, nàng có hai lựa chọn: thứ nhất, ta giúp nàng tắm, hai là ta và nàng cùng tắm”.

      “Có lựa chọn thứ ba ?” Thập Nhất Nương hy vọng hỏi.

      “Nàng xem?” Thái tử ám chỉ nhìn sắc trời “Chúng ta còn phải thỉnh an Phụ hoàng và Mẫu hậu đó”.

      Thập Nhất Nương toàn thân cứng đờ, nàng quên mất, đều do cái tên háo sắc này.

      Thái tử vừa giúp nàng tắm rửa vừa sàm sỡ đủ kiểu, xong xuôi, Thập Nhất Nương quá sức mệt mỏi, càng khiến nàng tức giận chính là sau khi ăn đậu hũ của nàng còn đem vẻ mặt xấu hổ “Phu nhân, xin lỗi, ta quên mất, mới vừa bôi thuốc cho nàng, nhưng lúc tắm bị nước làm trôi hết rồi, ta bôi lại lần nữa”.

      có cần trưng cái vẻ mặt thích thú đó chứ? Hạ lưu!

      Thập Nhất Nương ngồi trong kiệu mơ màng sắp ngủ, Đông cung cách Hoàng cung rất gần, vậy mà nàng vẫn có thể ngủ được chứng tỏ nàng mệt muốn chết rồi.

      Thái tử điện hạ hôn nhàng lên khuôn mặt nhắn của nàng, hơi tiếc nuối thở dài, mỗi chỗ người của Thập Nhất Nương đều có dấu vết của , chỉ trừ khuôn mặt là cho đụng, bảo bối của xấu hổ đây mà, rất muốn hôn mãnh liệt thỏa thích nhưng lại sợ Thập Nhất Nương tức giận.

      Hoàng đế - Hoàng hậu đương nhiên làm khó bọn họ. Hoàng hậu cười khép được miệng, tới trễ càng tốt, tới trễ chứng minh hai đứa rất ân ái, Hoàng hậu vui sướng tưởng tượng đến cháu trai cháu tương lai vây xung quanh mình… “Phỉ Thúy, đem huyết yến và nhân sâm trăm năm vừa mới tiến cống đưa cho Thái tử phi mang về, à đúng rồi, Thập Nhất Nương thích nấu ăn, ngươi cũng lấy thêm nguyên liệu, vây cá, tay gấu, hải sản đưa cho Thập Nhất Nương luôn…”

      Hoàng đế nhìn khuôn mặt con trai như gió xuân phơi phới mỉm cười, sau đó vung tay lên cho bọn họ rời , Hoàng đế rất hiểu cảm giác của thanh niên mới lấy vợ, vì thế cho con trai nghỉ nửa tháng để ở nhà với vợ, thấy chưa, là người cha thấu tình đạt lý ngàn năm khó gặp đấy!

      Thập Nhất Nương mang theo xe nguyên liệu nấu ăn và xe đầy trang sức vải vóc trở lại Đông Cung, hoàng đế tại thiếu tiền bởi có con rể rất giỏi kiếm tiền, nhưng khi nhìn xe đầy lễ vật, Thập Nhất Nương có cảm giác Hoàng đế cũng rất phá sản, nàng nghe Hoàng đế biết giữ tiền, tiền và ngài ấy có thù oán với nhau, ngài ấy vừa có tiền tới tay là tiêu hết sạch…

      Thập Nhất Nương suy nghĩ, nàng thích vị Hoàng đế này, dân chúng cũng thích vị Hoàng đế này, vì có tiền giúp dân chúng tu sửa đê điều, khơi thông cống rãnh, dẫn nước vào ruộng cho dân, hơn nữa còn tu sửa đường xá… An Nhị Gia và An Nhị Lang vắt óc suy nghĩ rất lâu, cũng hỏi ý kiến của An Tam Gia mới quyết định thuyết phục Hoàng đế - kẻ rải tiền như Tán Tài Đồng Tử trở thành người làm ăn, từ khi có nước tưới tiêu, lương thực được mùa, dân chúng ưu tiên bán lương thực cho Hoàng gia, Hoàng đế mở cửa hàng lương thực khắp cả nước, vừa có thể bình định được giá lương thực vừa có thể cứu trợ bá tánh mỗi khi thiên tai địch họa.

      Thập Nhất Nương còn đưa ra ý tưởng thu phí cầu đường, chờ 10 năm, 20 năm nữa số tiền này tích tiểu thành đại, lại có thể đem mở thêm đường sá…

      Thập Nhất Nương dựa đầu vào vai Thái tử, nàng muốn quan tâm đến bá tánh nhiều hơn giống như Hoàng hậu nương nương. Nàng gả cho người đàn ông làm đại , tuy nàng có hứng thú với quyền lực, chuyện hô mưa gọi gió triều nàng quản được, nhưng nàng có lòng tin mình có thể giúp chồng mình, giúp bá tánh có cuộc sống tốt hơn, ví dụ như tìm ra giống gạo nào ăn ngon hơn, cách trồng rau dưa sao cho bội thu, cách nuôi heo tốt, đúng rồi, nàng còn có thể nâng cao chỉ số hạnh phúc của bá tánh… Thập Nhất Nương sờ sờ cằm, cảm thấy món thịt Đông Pha nổi tiếng như vậy, nàng cũng có thể làm ra món ăn nổi tiếng kém, mai sau biết đâu chừng có món ăn tên là “thịt Thái tử phi”, “thịt Thập Nhất Nương” gì gì đó… Ách, cái tên này hình như hơi ghê ghê!

      Trở lại phủ Thái tử, Thập Nhất Nương chạy tới xem Trữ Bị Lương.

      Ngao ngao, Trữ Bị Lương cao hứng nhào tới nàng.

      “Ngươi là heo đó Trữ Bị Lương, sao học theo kiểu chó vậy?” Thập Nhất Nương nhìn Trữ Bị Lương hai chân đứng thẳng, muốn bổ nhào vào lòng ngực nàng làm nũng.

      Trữ Bị Lương khó hiểu nhìn nàng “Ngao ngao?”

      “Ngươi lại mập lên rồi”. Thập Nhất Nương vỗ vỗ đầu Trữ Bị Lương “Ngươi vẫn nên tuần tra cùng Ngũ Lang ca, chứ ở nhà ngươi mập quá, nhưng ngươi lại được Hoàng đế cấp cho phong hào, phải giữ mặt mũi Hoàng gia, chứ ta cũng muốn đưa ngươi Bách Vị Lâu biểu diễn cho giảm béo”.

      Khi nghe tiếng của Thập Nhất Nương, Thái tử vội đến tìm thấy cảnh phu nhân xinh đẹp đáng của chải lông heo, con heo đeo nơ màu phấn hồng híp mắt nằm hưởng thụ, vừa im lặng nghe Thập Nhất Nương ca hát.

      Thái tử nheo mắt lại, đúng là sung sướng quá mà, có đẹp vừa chải lông vừa hát cho nghe, Thái tử nghĩ có nên đem con heo mập này nấu thịt kho tàu hay … Nhưng khi nghe nội dung bài hát của Thập Nhất Nương, nhịn được bật cười.

      “… Bé cưng ơi, ngươi nhớ mập từ từ thôi, mập đến 100 cân cũng được, bé cưng à, ngươi lắc mông, lắc hông, lắc mình với ta, hai chúng ta cùng nhau giảm béo… Bé cưng ơi, ngươi há mồm ra , mùi cá nướng làm ngươi đê mê… Hai chúng ta ăn uống phủ phê… Cuộc đời này có gì sung sướng hơn chuyện ăn ăn uống uống… Chờ gió thu thổi tới, chúng ta gom lá rụng nướng khoai lang, nướng đậu phộng… Ngon thiệt là ngon… Hai chúng ta ăn uống ngập mặt, dù có mập đến 200 cân cũng vẫn là xinh đẹp…”

      Thái tử đứng lặng im, dịu dàng nhìn Thập Nhất Nương vừa chải lông heo vừa ca hát, mặt vẫn luôn nở nụ cười.
      susu, Hale205, Bé Bi10 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Huhu lâu rồi mới có chương mới :yoyo44:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :