1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      An gia, nơi tập hợp nhân tài.

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      @HHONGMINH , quá nàng hé... nghĩ đến cảnh đại ca mặt đơ mở miệng mấy câu ngọt ngào là tự tui cũng nổi hết da gà... cưng hết biết hà...
      levuongHHONGMINH thích bài này.

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 137

      Edit: Do Nguyen

      An Đại gia đau đầu. Đồng liêu xung quanh nhìn bằng ánh mắt vô cùng hâm mộ. An Đại gia cắn răng cười khổ não.

      “Thái tử điện hạ, mạt tướng thân phận thấp kém dám phiền Thái tử dắt ngựa. Thái tử làm như vậy mạt tướng tổn thọ mất!” An Đại gia rất muốn giành lấy dây cương từ tay Thái tử nhưng biết hành động ấy chỉ là ảo tưởng mà thôi. Thái tử điện hạ kiên trì nắm chặt dây cương, khuôn mặt nghiêm túc quyết chùn bước.

      “Giờ là lúc hạ triều, cần câu nệ tôn ti, chúng ta chỉ nhìn vào bối phận, ngài là bá phụ của Thập Nhất Nương, tất nhiên cũng là trưởng bối của ta”. Thái tử từ tốn đáp lời, hề cảm thấy Thái tử đương triều dắt ngựa cho thần tử có gì xấu hổ.

      Đồng liêu xung quanh nhìn cảnh tượng này mà hâm mộ, ghen tỵ với An Đại gia. An Đại gia thầm mắng Tam đệ nhà mình ấu trĩ, chỉ vì muốn gả con mà cấm Thái tử vào An phủ, để hôm nay xui xẻo thế này. khẳng định nếu bây giờ mà mở miệng muốn Thái tử đến nhà, thần tử xung quanh chửi cậy già lên mặt, chút thể diện cũng cho Thái tử.

      “Haizzz…” cũng luyến tiếc hòn ngọc quý của An phủ rơi vào Hoàng gia, nhưng Thập Nhất Nương sau này cũng phải gả , huống chi tại cũng chỉ mới định ra hôn , ngày kết hôn vẫn còn xa lắm. Nghĩ vậy, điềm đạm ôn hòa với Thái tử: “Thái tử điện hạ, thần vừa mới tìm được quyển binh thư cổ, biết Thái tử có muốn đến nhà thần xem qua ?” quyết định đưa Thái tử vào nhà, giúp Tam đệ nhìn thấy lòng thành của Thái tử.

      Thái tử vui vẻ cực kỳ. “Đa tạ. Ta đương nhiên là đồng ý”. Có được câu trả lời mong muốn, Thái tử nhanh chóng nhảy lên mình ngựa theo An Đại gia.

      An Đại gia tức muốn hộc máu, cái tên này, đến cả ngựa cũng chuẩn bị xong, ngươi ủ mưu từ trước quấn lấy ta, có ngốc mới tin!

      Đến An phủ, Thái tử quen cửa quen nẻo vội vàng đến phòng của Thập Nhất Nương. An Đại gia nhếch miệng trào phúng, Thái tử điện hạ, phải ngài mình hiếu học, muốn cùng ta nghiên cứu binh thư sao?

      “Tinh La ca ca!”. Thập Nhất Nương bất ngờ vui vẻ nhưng sau đó tức giận quay người bỏ .

      “Thập Nhất Nương…” Giọng Thái tử nhàng, khi gọi tên nàng triền miên ngọt ngào dứt. Lòng Thập Nhất Nương mềm nhũn nhưng nàng muốn làm hòa với nhanh như vậy, phải cứng rắn để sau này dám chọc giận nàng.

      “Ta rất nhớ muội”. Thái tử nhìn bé tròn tròn trước mặt, trong lòng vui sướng hỏi: “Muội có nhớ ta ?”

      Thập Nhất Nương hờn dỗi xoay người nhìn : “Huynh thích muội, vậy mà lâu như vậy cũng tìm muội, muội biết mà, lúc muội đồng ý gả cho huynh muội hết giá trị rồi, muội thành con vịt nấu chín bay được nên huynh cần cho ăn nữa có phải hả? Tinh La ca ca, muội cho huynh biết, cũng đều là vịt, nhưng cách nuôi khác nhau, đồ ăn khác nhau, thịt cũng có hương vị khác nhau. Đến lúc huynh ăn thịt vịt mà thấy dở quá, huynh hối hận lúc trước nuôi nó tử tế, cho nó đồ ăn ngon”.

      Thái tử đổ mồ hôi, chuyện đương nhung nhớ sao chuyển qua chuyện ăn uống rồi. Hay là dạo này Thập Nhất Nương đọc tiểu thuyết nhiều quá chịu học hành tử tế nên từ ngữ chuyện lung tung. tiểu thư khuê các lại so sánh mình với con vịt, là hết chỗ

      “Muội đừng lộn xộn nữa!”. Thái tử kéo Thập Nhất Nương tức giận ôm chặt vào ngực . Bọn họ có hôn ước nên có thể đàng hoàng ôm nhau. Thái tử tham lam hít sâu mùi hương cơ thể Thập Nhất Nương, vẫn là bé con người nàng còn vương mùi sữa. “Thập Nhất Nương, Tinh La ca ca rất nhớ muội, nhưng mỗi khi ta đến, cửa An phủ đều chịu mở, mỗi lần như vậy ta đều gửi quà cho muội…”

      “Quà?...” Thập Nhất Nương ngẩng đầu nhìn , Thái tử cao hơn nàng nhiều, nàng nhón chân hết mức cũng chỉ cao đến cằm . “Quà gì? Sao muội biết?”

      Thái tử cười khổ, cần , nhất định là nhạc phụ đại nhân đưa quà của cho Thập Nhất Nương rồi. “Chắc là bị giữ lại, nhưng lúc trước ta đều đưa đồ ăn đến, nào là tôm, cua, mực, long nhãn, quả vải… Muội cũng ăn sao?”

      Thập Nhất Nương tươi tỉnh. “Dạo này có rất nhiều đồ ăn ngon, ra là do huynh đưa tới. Muội còn cảm thấy kì lạ, sao đầu bếp nhà muội tài giỏi đến mức có thể mua được nhiều loại hoa quả phương nam và đồ hải sản tươi ngon như vậy. Hừ.. hừ… nể mặt đồ ăn, muội tạm thời bỏ qua cho huynh… nhưng muốn muội tha thứ hoàn toàn vẫn phải xem biểu của huynh nữa”.

      “Hừ…” An Tam gia chống gậy đứng ở cửa hừ lạnh tiếng, Thập Nhất Nương sợ hãi vội rời khỏi lồng ngực Thái tử, chết, kiểu này chắc ăn đòn rồi!

      “Hai đứa chưa kết hôn, ôm ôm ấp ấp như vậy còn ra thể thống gì”. An Tam gia tức giận “Sao? Thái tử điện hạ, hôm nay ngài đến là muốn phá hỏng thanh danh con ta?”

      Thái Tử cười khổ, “Nhạc phụ……”

      “Ngừng… Đừng gọi ta là nhạc phụ”. An Tam gia lạnh lùng “Ta chỉ là thường dân áo vải, dám nhận hai chữ “nhạc phụ” của Thái tử điện hạ”.

      Thái tử nhíu mày, cố ý giọng: “Nhạc phụ đại nhân, có phải vì lúc trước ta đến thăm người nên người tức giận phải ? xin lỗi, ta vẫn thường đến An phủ nhưng người gác cổng luôn thân thể nhạc phụ khỏe nên dám làm phiền, hôm nay sức khỏe nhạc phụ đại nhân tốt hơn, ta rất vui mừng”.

      Thái tử cứ mở miệng là nhạc phụ đại nhân, An Tam gia tức muốn giết người, Thái tử nước mà mặt dày đến mức này cũng là hiếm thấy.

      “Thập Nhất Nương, quà Thái tử mang đến đặt ở nhà chính, con qua đó xem ”. An Tam gia thèm nhìn mặt Thái tử nữa bèn quay sang chuyện với Thập Nhất Nương.

      “Cha, người muốn lừa con chỗ khác, sau đó người và Thái tử ở đây đánh nhau phải ?” Thập Nhất Nương nghi ngờ nhìn An Tam gia.

      “Thập Nhất Nương, chân cẳng cha như vậy có thể đánh nhau với Thái tử sao?” An Tam gia dở khóc dở cười.

      Thập Nhất Nương nhìn chằm chằm cây gậy - vũ khí của An Tam gia. “Khụ khụ… Thái tử dám đánh cha đâu, nhưng mà cha con chắc lắm”.

      Đúng là con lớn lên là con nhà người ta mà, An Tam gia chua xót nhưng ngay lập tức trừng mắt nhìn Thái tử: “Vậy sao? Ta cực khổ nuôi con lớn lên, quay mặt nó bênh người khác, cha muốn đánh kẻ xấu muốn bắt cóc con của mình sai hả? Nực cười, muốn làm con rể ta mà bị đánh mấy gậy cũng vui? ”

      Thái tử liền : “Vui, con rất vui, người muốn đánh thế nào cũng được, con dám đánh trả”.

      Thập Nhất Nương thè lưỡi, biết hai người có chuyện muốn với nhau nên nàng dám , nhưng vẫn cảm thấy yên tâm lắm. “Cha, cha muốn đánh cũng được nhưng đừng đánh lên mặt của huynh ấy nha, huynh ấy đẹp như vậy mà bị đánh thành cái đầu heo nhìn kì lắm… Cha biết , con thích nhất là khuôn mặt của huynh ấy đó”.

      Giờ mới biết con háo sắc như vậy, An Tam gia nhìn trời cao thốt nên lời. Hết cả hứng thú đánh đập Thái tử luôn, nếu lỡ tay đánh hư khuôn mặt đó, làm sao tìm được cái mặt nào đẹp hơn đền cho Thập Nhất Nương.

      Thái tử cũng thấy lòng mình chua lét, Thập Nhất Nương, ra muội chỉ thích khuôn mặt của huynh!

      ai biết hôm đó Thái tử và An Tam gia gì với nhau, chỉ biết là khi rời , mặt Thái tử rất khó coi. Thập Nhất Nương dò hỏi mấy lần cũng có kết quả, Thái tử xanh mặt ôm chặt nàng, thấy nàng nhìn chằm chằm mình càng muốn rời xa. Thập Nhất Nương ngạc nhiên, giờ mới phát Thái tử rất có tố chất làm “trung khuyển”.

      “Cha, cuối cùng cha gì với Tinh La ca ca?” Thập Nhất Nương chịu nổi nữa bèn hỏi An Tam gia, nàng rất thích Thái tử điện hạ, xinh đẹp, hơn nữa hàng ngày đều tặng An phủ rất nhiều đồ ăn ngon, gần đây hai người càng thêm thân thiết, nàng thấy bất an của , cứ liên tục hỏi nàng có thể thích cả đời được , có phải ngày nào đó nàng rời bỏ phải , muốn sống với nàng cả đời đến khi bạc đầu giai lão, vĩnh viễn rời xa nhau…

      chuyện gì đặc biệt cả, chỉ là cha muốn Thái tử bảo đảm với cha vài chuyện”. An Tam gia bâng quơ. “Quyền lực Hoàng gia quá lớn, nhà chúng ta so sánh được, thể đợi đến khi xảy ra chuyện mới tìm cách giải quyết, cho nên cha muốn phòng ngừa những chuyện may cho con thôi”.

      “Phòng ngừa thế nào ạ?” Thập Nhất Nương tò mò.

      “Nếu thay lòng đổi dạ…” An Tam gia nhíu mày nhìn con , “Thập Nhất Nương, con đau lòng lắm phải ?”

      Thập Nhất Nương gãi gãi đầu, “ đâu cha, đời này tình đâu phải là điều quan trọng nhất, nếu lúc đó làm ra chuyện có lỗi với con, con giả chết rời ”.

      “Ngoan lắm”. An Tam gia vui mừng vuốt đầu con . “Con rất đúng, cho nên cha bắt Thái tử viết hưu thư, có hưu thư này rồi, sau này con muốn rời lúc nào cũng được”.

      Thập Nhất Nương cảm động nhào vào lòng cha mình. An Tam gia là người cha chu đáo, làm mọi cách để bảo vệ con. Nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, An gia trở thành cái đinh trong mắt toàn dân Đại Hạ, bởi xưa nay làm gì có chuyện Thái tử phi (sau này là Hoàng hậu) bị hưu mà còn có thể rời khỏi hoàng cung, cho ngươi chết dần chết mòn ở lãnh cung là tốt lắm rồi. cách nghiêm trọng hơn, An Tam gia và toàn thể An Quốc Công phủ khiêu chiến tôn nghiêm của Hoàng gia, vì hạnh phúc của con cần con đường làm quan nữa.

      Thập Nhất Nương vui mừng, Tinh La ca ca lòng thích nàng, nếu chịu viết hưu thư. Đây là chuyện vô cùng mất mặt, nếu người trong thiên hạ biết chưa cưới được vợ bị nhà bắt bỏ vợ chắc chắn bị cười thúi đầu. Nguy hiểm hơn, những kẻ yên phận trong triều bàn tán có năng lực, thể kế vị ngai vàng… Chuyện này đối với Thái tử vô cùng bất lợi. Nhưng vì Thập Nhất Nương, vẫn viết!

      Thập Nhất Nương cảm thấy may mắn mình được sinh ra ở An gia, càng may mắn hơn khi được gả cho Tinh La ca ca, còn danh hào Thái tử phi gì gì đó chỉ là mây bay trong mắt nàng.

      ---------------------------o0o--------------------------

      Chàng có tình thiếp có ý, việc hôn nhân của An Đại Lang và Tăng Bát Nương rất nhanh được hai nhà quyết định.

      Tăng phu nhân là người nhanh nhẹn, rất vừa lòng với cuộc hôn nhân này. An gia cùng Hoàng tộc kết thân nên bây giờ như mặt trời chói sáng, cả kinh thành nhà nào cũng nhìn chằm chằm vào các thanh niên chưa lập gia đình của nhà họ An. Hơn nữa An phủ cho phép nạp thiếp, An Đại Lang lại là nhân tài, tuy các tiểu thư thích An Đại Lang vì quá mức nghiêm túc nhưng trong mắt các trưởng bối đây mới chính là người chồng tốt. chính trực như vậy chắc chắn hái hoa bắt bướm, hẹn hò trai lung tung, tốt hơn cái lũ đàn ông phong lưu gấp trăm lần.

      Huynh trưởng của Tăng Bát Nương lúc trước thích tên Tô Nhị Lang hèn kém kia, nên thấy nàng và An Đại Lang nên duyên bọn họ rất vui mừng. Muội muội nhà mình nghĩ thông suốt như vậy là quá tốt, nhưng bọn họ vẫn phải gây khó dễ An Đại Lang, hừ…, muội muội đáng nhà mình sắp thành thê tử của An Đại Lang, phải cho An Đại lang nếm thử lợi hại của các ca ca này chút!

      Tăng phu nhân bắt đầu công cuộc huấn luyện Tăng Bát Nương, cuối xuân sang năm thành thân, thời gian còn lại cũng nhiều - gần 1 năm. Tăng Bát Nương phải học quản lý nhà cửa, học cách giao tiếp, học vô vàn thứ để trở thành con dâu trưởng.

      Sâu trong lòng Tăng phu nhân vẫn hơi luyến tiếc, bà thương Tăng Bát Nương nên vẫn hy vọng con sau này làm dâu thứ là được, con dâu trưởng quá vất vả, nhưng nhìn Tăng Bát Nương quán xuyến mọi việc thành thạo, lại xinh đẹp giỏi giang, An Đại Lang tiền đồ rộng mở, gia thế hiển hách, bà vô cùng hãnh diện. Nhưng vẫn nỡ gả con , hay là kéo dài hôn thêm năm nữa nhỉ?

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Thái tử chưa cưới đk vợ bị bắt bỏ vợ rồi. An Tam gia quả là người nhìn xa trông rộng và ông cũng thương lo lắng cho con hết mực

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 138

      Edit: Do Nguyen

      Dạo gần đây, An Tam gia rất tích cực tập luyện hồi phục sức khỏe, vẫn hối hận nếu ngày đó tham gia kì săn thú mùa xuân có thể ngăn cản hôn nhân của con . Vì Thập Nhất Nương, phải hồi phục, phải đứng như người bình thường.

      “Cha, tới giờ uống thuốc rồi”. Thập Nhất Nương bưng chén thuốc bước vào phòng An Tam gia.

      “Con vẫn tự sắc thuốc sao?” An Tam gia đau lòng nhìn con mồ hôi nhễ nhại. “Sao bảo nha hoàn làm, phòng bếp nóng như vậy…”

      Thập Nhất Nương cười hì hì ngăn chặn lời của An Tam gia, “Cha, con muốn tự mình làm, người khác làm con yên tâm. Thuốc này rất phức tạp, trong lúc nấu nếu cẩn thận biến chất, huống chi sắc thuốc cũng nhanh lắm”.

      An Tam gia nhắm mắt hơi uống xong chén thuốc, Thập Nhất Nương cười tươi. “Cha, cha vịn vào tường vài bước thử xem”.

      Cả nhà họ An đều chạy tới xem An Tam gia bước từng bước như trẻ con tập , An Quốc Công nhìn hai chân run rẩy khó khăn di chuyển từng chút của con trai, hai mắt rưng rưng. “Con trai, cha vui lắm, giống như lúc cha nhìn con từng bước tập , hình như lúc đó con mới 1 tuổi, hai chân cũng run rẩy như bây giờ, nhìn con, ta cảm thấy dường như thời gian quay ngược, ta cũng trẻ ra mấy chục tuổi”…

      An Tam gia nên lời.

      An Đại gia và An Nhị gia: “Đệ đệ, sau này các huynh dìu đệ tập , huynh khỏe lắm, dù đệ có mập như heo ta cũng khiêng được đệ”.

      An Tam gia thầm gào thét: Làm ơn đưa mấy người này

      Sau khi được tắm thuốc, già trẻ nhà họ An đều cực kỳ khỏe mạnh, thể lực tăng lên ít, sau này, phương pháp tắm thuốc còn tác dụng với họ nữa. Thuốc tắm này rất quý, dược liệu chuẩn bị cho lần tắm phải lên đến chục vạn lượng bạc, tuy tốn tiền nhưng hiệu quả cực kỳ tốt, đến mức tóc bạc đầu An Quốc Công đều chuyển thành đen, lão Quốc Công khổ sở vài tháng phải nhuộm trắng để che giấu tai mắt người ngoài.

      An Nhị gia cũng rất hài lòng, trước kia vợ chồng mỗi tuần ân ái lần cũng cảm thấy quá sức, nhưng bây giờ, ha ha… đêm làm mấy lần cũng được, càng làm tinh thần càng phấn chấn.

      Còn các tiểu tử An gia khỏe đến mức thừa thãi, biết làm gì nên mỗi ngày lôi nhau ra vật lộn.

      “Tam Lang ca, cố lên”.

      “An Đại ca, cẩn thận”.

      “Ngũ Lang ca, huynh lợi hại”.

      “An Nhị ca, lùi lại”.

      Thập Nhất Nương, Tăng Bát Nương và Diêu Tam Nương vừa xem vừa cắn hạt dưa, nha hoàn Xuân Lan còn hiểu ý pha ấm trà, An Đại Lang dùng thương, An Tam Lang dùng kiếm, An Nhị Lang dùng roi, An Ngũ Lang cầm lang nha bổng, Ngũ Lang rất khỏe nên mỗi lần vung gậy răng sói quật xuống đất, cả mặt đất đều chấn động.

      Bản năng giống đực cực kỳ ngu ngốc, khi được các phấn khích gào thét cổ vũ, mấy em càng đánh càng hăng.

      Hai mắt Tăng Bát Nương sáng lấp lánh, cầm khăn tay chạy vội tới lau mặt cho An Đại lang, “An Đại ca, huynh có mệt , để muội lau mồ hôi cho sạch , đây đây, huynh lại đây uống chén trà ”.

      “Cảm ơn Bát Nương”. An Đại lang vẫn là khuôn mặt đơ đơ cảm xúc nhưng Tăng Bát Nương thấy được nhu hòa trong mắt , càng tiếp xúc nhiều nàng ngày càng giỏi nắm bắt tâm lý của An Đại lang.

      Tăng Bát Nương mỉm cười. “An Đại ca, chút nữa huynh dạy muội luyện roi nha. Nếu huynh mệt thôi, muội chờ”.

      An Đại Lang vội : “ mệt chút nào, huynh mệt”. yên lặng nhủ thầm, chỉ cần được ở cạnh Tăng Bát Nương dù mệt chết cũng dám phản đối.

      Mọi người rất hiểu chuyện quấy rầy hai người họ đương, cả đám kéo nhau ra phía xa xa chuyện phiếm.

      “Thập Nhất Nương”. An Tam Lang nhàng mỉm cười, cảm giác giống như mùa đông u ám bỗng lộ ra ánh mặt trời ấm áp, “Dạo này muội là muốn học cách dùng các loại vũ khí khác, có muốn thử học kiếm pháp với huynh ?”

      An Nhị Lang nhíu mày “Tam Lang, đệ hiểu sao, con học quất roi mới có khí thế, Thập Nhất Nương dùng roi nhuần nhuyễn lắm rồi, muội ấy bây giờ rất lợi hại, cần học kiếm pháp nữa”. Thập Nhất Nương sau này là Thái tử phi, thể để muội ấy càng ngày càng thô bạo, tốt nhất là theo Nhị Lang học cách kiếm tiền.

      An Ngũ Lang cầm lang nha bổng xoay xoay rồi thẳng đến phòng vũ khí. Dùng lang nha bổng đập người, cảm giác quá sảng khoái! Nhưng nó nặng quá hợp cho con dùng vì thế đinh ninh Thập Nhất Nương và Diêu Tam Nương muốn học, vì thế cất bước , ở đây có chuyện của .

      Diêu Tam Nương chạy vọt lên chặn đường An Ngũ Lang, ánh mắt vô cùng nóng bỏng cầm lấy tay An Ngũ Lang, nàng nhìn chằm chằm vào Lang nha bổng. “An Ngũ ca, muội muốn học lang nha bổng, cực kỳ muốn học… Huynh dạy muội được ?”

      Hả? Hai mắt An Ngũ Lang muốn rớt ra ngoài.

      “Ngũ ca, muội cũng muốn học lang nha bổng, dùng nó đánh người cảm giác chắc lắm”. Thập Nhất Nương cũng chạy đến, “Muội nghĩ trình độ dùng roi của muội đến tại là được rồi, tiếp theo muội muốn học lang nha bổng”.

      Mấy huynh đệ An gia sửng sốt hồi mới phục hồi tinh thần, An Thập Lang cùng Lục Lang vội kéo hai lại… “Diêu Tam Nương, Thập Nhất Nương, lang nha bổng này đẹp mắt tí nào, con dùng ghê lắm”.

      “Đúng vậy, chẳng có chút khí chất thục nữ nào cả”. An Nhị Lang vội góp lời ngăn cản. “Chỉ cần có nhiều tiền, muội thuê bao nhiêu hộ vệ lợi hại đều được hết, tốt nhất là theo huynh học kiếm tiền , được ?”

      Thập Nhất Nương cực kỳ kiên quyết. “Muội thấy lang nha bổng rất tốt, ai dùng nó đẹp, Ngũ Lang ca dùng lang nha bổng rất phù hợp với tiêu chuẩn của vẻ đẹp bạo lực, muội rất thích”.

      An Ngũ Lang đẹp đến mức nghiệt, thân hình mảnh khảnh cầm cây lang nha bổng cực lớn đập xuống đất chấn động bốn phương, quá ! Thập Nhất Nương nhớ đến thần tượng kiếp trước của mình là tỷ tỷ cực kỳ dịu dàng ở thời mạt thế, tỷ tỷ ấy thức tỉnh dị năng bạo lực, cầm lang nha bổng trong tay đập thẳng vào đầu cương thi, cái đầu nát bấy, óc ác gì cũng văng ra vèo vèo, đánh người như vậy mới là sướng tay…

      Vẻ đẹp bạo lực! Huynh đệ An gia nhìn khuôn mặt xinh đẹp như con của An Ngũ Lang, đẹp mắt như thế có gì hay, phải ra dáng đàn ông như họ mới tốt.

      An Ngũ Lang mặc kệ ánh mắt của mọi người, lớn lên xinh đẹp đến mức huynh đệ đều ghen tỵ, dù sao cũng thèm chấp mấy người xấu xí!

      Tuy An Ngũ Lang rất muốn dạy Thập Nhất Nương và Diêu Tam Nương dùng lang nha bổng, nhưng sức lực hai nàng đủ để dùng cuối cùng phải từ bỏ. Hai nàng tuy mạnh nhưng chỉ mạnh hơn người bình thường chút, thể so sánh với nghiệt An Ngũ Lang được, đành ngậm ngùi tiếc nuối nhìn lang nha bổng.

      Diêu Tam Nương ỉu xìu: “Tại sao vậy chứ? Chúng ta tìm thợ rèn làm cái lang nha bổng hơn, được sao?”

      An Tứ Lang kiên trì cự tuyệt: “ nương vẫn nên tìm vũ khí phòng thân phù hợp hơn, dễ dàng mang theo bên người, còn lang nha bổng này…”

      Thập Nhất Nương thở dài tiếc nuối nhìn lang nha bổng, kiếp trước tỷ tỷ kia dùng lang nha bổng đập đầu cương thi sảng khoái đến mức nào cơ chứ…

      Thập Nhất Nương vuốt ve lang nha bổng “Vậy mà muội còn dự định học 1/10 bản lĩnh của Ngũ ca, rồi chế tạo cây lang nha bổng, đó muội còn dùng phát minh mới nhất “Hoa sen tắm máu” bôi lên, chắc chắn khiến mọi người kinh hãi”.

      “Hoa sen tắm máu là gì?” An Nhị Lang tò mò hỏi.

      “Là loại thuốc, bôi lên lang nha bổng, khi đánh người khiến họ ngừng chảy máu, chảy đến chết, giống như đóa hoa sen đẫm máu”.

      Thập Lang nheo nheo mắt “Thập Nhất Nương, tại sao muội lại nghĩ ra mấy thứ thuốc kỳ cục như vậy?”

      “Sao lại kỳ cục? Dùng cái này cho vào các túi máu dự trữ tránh tượng máu đông, càng có thể giữ máu lâu hơn bình thường, hơn nữa các ruộng nước phương nam có rất nhiều đỉa lớn, rất hay hút máu người đến chết, dùng thuốc này pha vào máu, máu luôn luôn lỏng có thể dụ và bắt được rất nhiều đỉa lớn, người dân cũng còn lo lắng bị đỉa cắn nữa, còn những con đỉa đó lại tiếp tục được bào chế thành thuốc Hoa sen tắm máu này tiếp”.

      An Nhị Lang vừa nghe xong thấy mùi tiền. “Rất có tiềm năng, Thập Nhất Nương, muội cho ta phương thuốc này , ta kêu người bào chế rồi bán thuốc xuống phương nam, nhân tiện ta cũng bảo người thu mua đỉa với giá thấp rồi bào chế thành thuốc”.

      Thập Nhất Nương khâm phục nhìn An Nhị lang, đầu óc quá nhanh nhẹn, hổ danh là “gian thương”.

      ------------------------------o0o-------------------------------

      giải quyết được chuyện chung thân đại của Thái tử, Hoàng hậu cực kỳ vừa lòng và thỏa mãn. Nàng cảm thấy bầu trời dường như xanh hơn, ăn cơm cũng ngon miệng hơn, nhìn cái gì cũng thấy đáng hơn… Chờ sau khi Thập Nhất Nương gả vào cung, sinh ra mấy đứa cháu cho nàng cuộc đời này cực kỳ trọn vẹn… Hoàng hậu nương nương vui vẻ cắt mấy nhành mẫu đơn đem cắm vào bình, nụ cười nở mãi thôi.

      Ma ma dạy cắm hoa nhẫn nại nhìn Hoàng hậu, haizz… nhiều hoa tươi như vậy mà Hoàng hậu cắm hồi, nhìn cái bình te tua tan tác… Ma ma khóc ra tiếng.

      “Nương nương, công chúa đến”. Cung nữ bước đến bẩm báo.

      “Mau truyền”. Hoàng hậu hai mắt sáng ngời, buông mấy cành hoa tay xuống, cảm giác như trút được gánh nặng, nàng phù hợp với mấy việc phong nhã nhàng này, đối với nàng bông cải còn đẹp hơn hoa bởi ít nhất bông cải còn ăn được.

      “Mẫu hậu, ngày mai con muốn An phủ”. An Khang công chúa nhàng . Từ khi dọn đến sát phòng cha mẹ, nàng vô cùng vui vẻ. Mấy ngày đầu, nàng hồn nhiên xông vào phòng hai người, rất nhiều lần quầy rầy “chuyện tốt” của họ, bị phụ hoàng bắt học cung quy thời gian. Nhiều quy định quá khiến nàng đau đầu cực kỳ, nàng làm nũng với phụ hoàng, giận hờn với mẫu hậu… Có bao nhiêu cách đều dùng hết nhưng vẫn cứu vãn được tình hình, sau này nàng mới nghiệm ra chân lý: “Nếu quấy rầy chuyện tốt của cha mẹ, con cái bị ép bức học cung quy”. Vì thế, sau này nàng ngoan ngoãn vô cùng, mỗi khi muốn tìm cha mẹ mà cung nữ “Lúc này thích hợp”, nàng liền lập tức rời .

      “Ngày mai An phủ?” Hoàng hậu hớn hở : “Trong cung cũng vừa được tiến cống mấy giỏ đào, con mang đến cho Thập Nhất Nương , lúc trước con bé còn muốn hái đào nấu ăn đó, Thập Nhất Nương làm được rất nhiều món ngon, con nhớ mang ít đồ ăn hồi cung nhé”.

      “Dạ được”. An Khang công chúa mỉm cười. “Mẫu hậu còn muốn dặn dò gì nữa ?”

      “Con nhớ thể thành ý nhiều chút, để An gia có cảm giác thân thiết, vui vẻ, khiến bọn họ hối hận khi để Thập Nhất Nương gả vào cung”. Hoàng hậu hơi chột dạ, hình như nàng hơi tệ phải, Thập Nhất Nương có ơn cứu Thái tử, vậy mà nàng lại tìm mọi cách dụ dỗ con bé gả vào cung, An gia tức giận cũng đúng thôi, con trai nàng bị An phủ chặn ngoài cửa cũng dám hé răng cũng vì như vậy”.

      “Mẹ, con phát sau khi có con dâu, mẹ thay đổi nhanh ”. An Khang công chúa bĩu môi phụng phịu, “Trong lòng mẹ chỉ có Thập Nhất Nương, con và Thái tử bị mẹ quên rồi”.

      “Sao nghe có mùi giấm chua rồi nhỉ?” Hoàng hậu cười mắng “Con dâu còn chưa vào cửa tất nhiên chúng ta phải thể thân thiện của nhà mình rồi, nếu người ta sợ hãi, đổi ý phải làm sao, bây giờ con chưa hiểu, mai mốt lấy chồng hiểu thôi…”.

      An Khang công chúa vội : “Mẹ, con chuẩn bị chút”… xong, nàng chạy như ma đuổi, nếu ở lại, mẹ nàng lải nhải vài canh giờ chuyện hôn nhân của nàng cho mà xem, lúc trước còn có Tứ Lang, giờ chuyện của Tứ Lang xong rồi, toàn bộ chú ý của mẹ nhằm vào nàng. Đáng sợ lắm!

      Hoàng hậu cười khổ nhìn bóng dáng An Khang công chúa, con nàng giờ đây khỏe mạnh hoạt bát lên rất nhiều, người tới cửa cầu thân cũng ít, nàng chọn lựa kỹ càng, nhất định phải tìm được Phò mã tốt nhất đời cho An Khang công chúa.

      Haizz, làm con Hoàng đế cũng chẳng sung sướng gì, càng khó tìm chồng, tiêu chuẩn chọn Phò mã cũng lắm nhiêu khê: Phò mã bắt buộc được xa, nhất định phải ở kinh thành, hơn nữa còn được phép tham dự triều chính, sau khi cưới công chúa được nạp thiếp, xưa nay người có dã tâm quyền lực hoặc người phong lưu đều muốn làm Phò mã, nàng phải làm sao mới tìm được chồng cho con đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :