1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Chào mừng ed trở lại

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 135:

      Edit: Do Nguyen

      Tăng Bát Nương và Diêu Tam Nương ăn mặc quá sức thục nữ chẳng hợp với việc vận động tý nào cả, nhưng điều này làm khó được Thập Nhất Nương. Nàng vội chạy đến chỗ Tôn thị mượn 2 bộ quần áo gọn gàng đơn giản đem cho Tăng Bát Nương và Diêu Tam Nương thay đổi.

      Tăng Bát Nương mặc bộ võ phục màu xanh lam nhạt. Tôn thị là người cái đẹp, dù là quần áo tập võ cũng phải độc đáo uyển chuyển, vì thế Tăng Bát Nương mặc lên người vừa xinh đẹp vừa phóng khoáng. Tăng Bát Nương ngắm mình trong gương rất vừa lòng, nàng thầm nghĩ biết An Đại Lang nhìn thấy có thích .

      Diêu Tam Nương hớn hở mặc bộ võ phục gọn gàng. Nàng tuy mập nhưng thân thể săn chắc, ngày thường lại hay tung tăng nhảy nhót nên rất thích bộ trang phục dễ dàng vận động này.

      Thập Nhất Nương đưa hai người đến võ trường, bao lâu An Đại Lang đến. Thập Nhất Nương tặc lưỡi: “Chà chà… hôm nay Đại ca xuất nhanh ”.

      “An đại ca!” Tăng Bát Nương cúi đầu, ngượng ngùng : “Làm phiền huynh rồi”.

      phiền”. An Đại Lang ngẩn ngơ nhìn Tăng Bát Nương, cơ thể tự chủ được càng muốn đến gần nàng hơn chút, mùi thơm thiếu nữ phảng phất quanh chóp mũi khiến tâm cũng mềm như nước luôn rồi…

      Thập Nhất Nương kéo tay Tăng Bát Nương: “Đại Lang ca, huynh nhìn giúp muội chút, Tăng tỷ tỷ và Diêu Tam muội thích hợp tập luyện cái gì? Vừa khỏe mạnh, vừa có khả năng tự vệ, đánh đấm được bọn lưu manh nhưng phải dễ dễ tập chút nha”.

      Tăng Bát Nương ngượng ngùng giữ chặt mép áo của Thập Nhất Nương “An Đại ca, đừng nghe Thập Nhất Nương bậy, cần đấm đá gì đâu, chỉ cần tập cho cơ thể khỏe mạnh là tốt rồi”.

      Diêu Tam Nương nhanh nhảu ý kiến: “ được, biểu tỷ, muội muốn học loại võ công lợi hại đến mức chỉ chiêu là đại sát tứ phương luôn, An Đại ca, huynh xem có chiêu võ nào cấp tốc ? hai ngày là học xong đó”

      Thập Nhất Nương lắc đầu nhìn Diêu Tam Nương: “Nếu vậy, muội chỉ có thể theo ta, ta dạy muội. Nhưng sức lực của phụ nữ và đàn ông vốn rất khác nhau, sau này lúc đánh nhau, muội chỉ việc tìm người nào yếu ớt để ra tay bảo đảm thắng”.

      Diêu Tam Nương mừng rỡ: “Vậy cũng được, ta theo tỷ luyện tập, àh… An Đại ca, biểu tỷ của muội giao cho huynh nhé”.

      An Đại Lang đỏ mặt, “giao cho huynh”… Lời này êm tai…

      Tăng Bát Nương trừng mắt nhìn muội muội của mình, sau đó nhìn sang An Đại Lang, thấy lỗ tai đỏ lên, nàng giọng “An Đại ca, phiền huynh dạy muội”.

      “Khụ khụ… Trước tiên để ta xem thử muội có hợp dùng roi ?” An Đại Lang lấy ra thanh roi mới tinh màu đỏ.

      Tăng Bát Nương cầm lên tay vô cùng thích: “Cây roi này đẹp quá. Thập Nhất Nương đai lưng của muội hình như cũng là cây roi quấn lại…” Lúc trước, nàng thấy đai lưng của Thập Nhất Nương vô cùng độc đáo, vừa nhìn bị thu hút.

      “Muội thích giữ lấy”. An Đại Lang ra vẻ thèm để ý. Đôi mắt lại cứ ngẩn ngơ nhìn từng cử động của Tăng Bát Nương.

      sao?” Tăng Bát Nương nhìn về Thập Nhất Nương “Muội nghĩ huynh làm cái này cho Thập Nhất Nương”.

      phải, Thập Nhất Nương nhiều roi lắm rồi, cần cho muội ấy. Nếu Tăng muội thích cái này lần sau ta chọn mấy cái tốt hơn cho muội”.

      , cần. Cái này tốt lắm rồi”. Tăng Bát Nương vui sướng, vô cùng thích cây roi. “ ra muội rất thích học quất roi, cảm thấy mỗi khi vung roi ra vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp”.

      An Đại Lang thầm quyết định: nàng thích như vậy, dù tố chất nàng yếu ớt thể học, cũng tìm mọi cách luyện tập cho nàng.

      Phía bên kia, Thập Nhất Nương và Diêu Tam Nương ầm ĩ. “Ủa… mỗi khi đánh nhau với đàn ông, tại sao cứ chằm chằm đá vào hạ thân ? Chỗ này có nhược điểm gì?” Diêu Tam Nương hồn nhiên hỏi hỏi lại.

      Thập Nhất Nương rối rắm, trả lời sao đây? Đứa này đầu óc suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn uống. Ngu ngốc như vậy phải làm sao giải thích cho nàng hiểu?

      “Tam Nương, đầu của muội đừng chỉ chứa mấy chuyện ăn uống chơi bời. Sao chịu đọc nhiều sách hơn hả?”

      Diêu Tam Nương ương bướng: “Thập Nhất Nương, tỷ đâu có lớn hơn muội bao nhiêu đâu, sao chuyện giống bà cụ quá vậy?”

      “Ta hơn muội 1 tuổi lẻ 7 tháng. Như vậy là hơn gần 2 tuổi’. Thập Nhất Nương ra dáng người lớn.

      Diêu Tam Nương phản đối “Nhưng lúc đầu chúng ta là bạn mà, muội có Tăng biểu tỷ suốt ngày quản thúc muội rồi, muội muốn tỷ cũng giống như người lớn mở miệng ra bắt muội phải thế này thế kia đâu”.

      “Ai bảo muội ngốc như vậy”. Thập Nhất Nương thầm.

      “Tóm lại, giữa hai chân đàn ông có nhược điểm rất lớn, nếu đá mạnh vào đó đàn ông đau muốn chết, à… thái giám có nhược điểm này, nếu đối thủ của muội là thái giám, muội tìm chỗ khác mà đánh, ví dụ như đánh vào mắt, vào huyệt Thái Dương, vào hầu kết…”

      Diêu Tam Nương cố gắng ghi nhớ, lần đầu tiên nàng phát cơ thể con người có nhiều nhược điểm như vậy.

      Thập Nhất Nương xong cầm lấy chén trà uống hơi, rồi quay sang nhìn An Đại Lang dạy Tăng Bát Nương vung roi, vừa nhìn liền sửng sốt.

      “Đầu tiên, tư thế cầm roi phải đúng”. An Đại Lang , nhìn đôi tay trắng nõn nhắn của Tăng Bát Nương, sau đó phủ tay lên tay nàng, nắm chặt.

      Khuôn mặt Tăng Bát Nương đỏ rần rần, hơi mất tự nhiên, nhưng rất nhanh An Đại Lang buông tay nàng ra, ra huynh ấy dạy dỗ nàng, trong lòng hơi thất vọng, lẽ nào nàng có sức quyến rũ? Sao chịu nắm lâu thêm chút?

      “Này…” Thập Nhất Nương xoa xoa đôi mắt nhìn An Đại ca và Tăng tỷ tỷ, rồi nhìn lại Diêu Tam Nương lao vào đá đấm hạ thân người gỗ. “Bọn họ... Bọn họ tập võ sao mà nhàng quá vậy? Còn học trò của mình hùng hục như trâu… Haizz… Phong cách giáo dục khác nhau quá mà”.

      Diêu Tam Nương nghỉ mệt nhìn sang, nàng cũng bất ngờ: “Ủa, tập võ mà, sao biểu tỷ lại ngượng ngùng vậy? Tỷ ấy có bao giờ để ý An Đại ca đâu? ràng lúc trước còn thích tên tiểu bạch kiểm họ Tô kia mà. Thảo nào dạo này tỷ ấy cứ chủ động rủ muội đến An gia, haizz… lòng người thay đổi nhanh …”

      “Hai người họ bắt đầu như vậy từ khi nào muội cũng biết hả?” Thập Nhất Nương liếc mắt khinh thường “Muội suốt ngày ở bên cạnh tỷ ấy mà sao chịu để ý gì cả”.

      “Muội chỉ chú ý chuyện duy nhất là cho biểu tỷ gặp cái tên họ Tô khốn kiếp kia thôi”. Diêu Tam Nương cười ngượng “Nhưng muội nghĩ, chắc là hai người họ bắt đầu từ kì săn thú mùa xuân”.

      “Ừm… chắc vậy”. Thập Nhất Nương tỉnh táo: “Tăng tỷ tỷ đáng tin. Lúc trước chuyện của ta và Thái tử, ta đều kể cho tỷ ấy, vậy mà chuyện của tỷ ấy và Đại ca lại giấu kín như bưng”.

      “Chút nữa chúng ta cùng nhau tra khảo tỷ ấy”. Diêu Tam Nương cười gian, nàng rất muốn chạy về Tăng phủ, to cho mọi người cùng biết rốt cuộc mắt của Tăng biểu tỷ bị mù nữa, nhìn thấy người đàn ông xứng đáng.

      “Đại bá mẫu chắc mừng lắm, chúng ta đừng làm phiền họ nữa, để họ bồi dưỡng tình cảm ”. Thập Nhất Nương buông chén trà, đến bên người gỗ. “Tam Nương, lại đây, chúng ta tập tiếp”.

      Thập Nhất Nương vừa xong, Diêu Tam Nương vung quyền đánh mạnh vào đầu người gỗ. tiếng “bang” lớn vang lên, thân hình người gỗ đổ ập xuống đất, Diêu Tam Nương ôm tay mếu máo la to: “Đau quá, đau chết muội! Cái này làm bằng loại gỗ gì mà cứng quá vậy?”

      Tăng Bát Nương chạy lại, nhìn tay của biểu muội, vội vàng : “Tam Nương, đau lắm hả? Sao muội đánh mạnh vậy chứ?”

      “Đau…” Diêu Tam Nương ôm tay, mong chờ nhìn Thập Nhất Nương. “Muội có đánh trúng con mắt nó ?”

      An Đại Lang lắc đầu, lấy ra bình thuốc mỡ, giọng: “Nàng bôi cho muội ấy ”.

      Tăng Bát Nương cảm động nhìn An Đại Lang, trong lòng nàng hình tượng dịu dàng của lại tăng thêm phần nữa. “Cảm ơn An Đại ca”. ràng trước khi đến võ trường, thay bộ quần áo mới, cũng ra ngoài quân doanh sao lại mang theo thuốc trị thương. Nàng ngầm hiểu chuẩn bị sẵn thuốc để phòng ngừa các nàng lúc luyện tập bị thương đây mà.

      An Đại Lang cảm giác được mặt nóng lên. May quá! Trời sinh khuôn mặt bị đơ nên người khác thấy đỏ mặt. Nhưng thể ngờ, đôi tai đỏ bừng tiết lộ hết bí mật rồi…

      Tăng Bát Nương cúi đầu giấu nụ cười môi, ràng bề ngoài là thanh niên chính trực lạnh lùng, ngờ huynh ấy lại rất dịu dàng, biết chăm sóc người khác.

      Thân thể Diêu Tam Nương vốn chắc nịch, sau khi được thoa thuốc lập tức quên đau, lại tiếp tục hỏi Thập Nhất Nương: “Thế nào? Thập Nhất Nương, muội đánh ngã được người gỗ rồi, muội rất lợi hại phải ?”

      Thập Nhất Nương cạn lời, nàng nâng người gỗ đứng thẳng lên. “Tam Nương, ta sai rồi”.

      “Tỷ sai gì vậy?” Diêu Tam Nương hồ đồ hỏi: “Hay là muội đánh đúng hả?”

      phải”. Thập Nhất Nương nghiêm túc : “Tam Nương, muội rất lợi hại, là kỳ tài luyện võ trăm năm mới gặp”.

      Diêu Tam Nương mừng rỡ: “ sao? Muội lợi hại vậy luôn hả? Muội biết mà, muội rất có năng khiếu làm hiệp nữ. Nhưng muội lại thể xông pha chốn giang hồ, quá đáng tiếc. Đại Hạ này tổn thất quá to lớn rồi, đại hiệp lợi hại như muội trừ gian diệt bạo”.

      Tăng Bát Nương cũng nghi ngờ: “An Đại ca, Tam Nương có tố chất luyện võ ?”

      An Đại lang lắc đầu, “Nàng đừng nghe Thập Nhất Nương bậy, Tam Nương chỉ có sức lực hơi lớn thôi, hiếm có đứa nào khỏe như vậy, có thể so sánh với Thập Nhất Nương”.

      Tăng Bát Nương cười, “ ra là vậy, vốn dĩ ngày thường Tam Nương rất khỏe”.

      “Khỏe là chuyện tốt”. Diêu Tam Nương hớn hở “Thập Nhất Nương, nếu muội và tỷ đều khỏe giống nhau, có phải muội cũng có thể học chiêu đại sát tứ phương giống tỷ?”

      “Tất nhiên!” Thập Nhất Nương khẳng định “Tam Nương, từ giờ muội cần phải ghi nhớ nhược điểm gì của đàn ông nữa, cứ dựa vào sức mạnh mà đánh, ai vừa mắt cứ thẳng tay mà đánh… , tới đây, ta cho muội xem vũ khí… Muội thích vũ khí nào, ta dạy muội cách dùng”.

      Diêu Tam Nương sáng mắt theo Thập Nhất Nương vào căn phòng bên cạnh luyện võ trường.

      “Đây là thương, đây là kiếm, đây là rìu, kích, giản, chùy…” Thập Nhất Nương kiên nhẫn giới thiệu từng loại vũ khí cho Diêu Tam Nương.

      Diêu Tam Nương tròn mắt nhìn phòng đầy vũ khí. An gia hổ là võ tướng thế gia, từng loại vũ khí có tuổi đời cả trăm năm chính là minh chứng tiêu biểu nhất cho lịch sử trận mạc của An Quốc Công phủ.

      “Cái này!” Diêu Tam Nương hưng phấn kéo tay áo Thập Nhất Nương: “Muội muốn học cái này!”

      Thập Nhất Nương nhìn vũ khí ở góc tường mà Diêu Tam Nương vừa chỉ, sửng sốt chút, “Muội thích cái này?”

      Diêu Tam Nương say mê nhìn Lang nha bổng* rất lớn ở góc tường, “Cái này rất hợp với gu thẩm mỹ của muội. Búa, rìu tuy nặng nhưng cầm lên nhìn cứ ngu ngu, chỉ có vũ khí này nhìn là oai”.

      Khắp căn phòng đều là từng loại vũ khí sạch tỏa sáng, chỉ có Lang nha bổng này hơi cũ, đặt dựa vào góc tường, thân còn lưu vết máu khô. Khẩu vị quá nặng! Thập Nhất Nương chiều ý nàng, đến cầm lấy cây Lang nha bổng to: “Tam Nương, ánh mắt muội quá tốt, đúng là tri kỉ của ta, cây Lang nha bổng này cũng là thứ ta thích nhất”.


      Chú thích: Lang nha bổng (Gậy răng sói): là loại vũ khí cán dài như giáo, phần đuôi vót nhọn, phần ngọn bịt sắt với hàng trăm chiếc răng nhọn như răng sói. Cái tên Lang Nha Bổng (gậy răng sói) cũng từ đó mà ra. Nếu bị cây gậy này đánh trúng, đối phương chỉ bị gãy xương, mà chảy máu ngừng đến chết.

      [​IMG]
      Hale205, levuong, B.Cat7 others thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Thế là lại thêm người khẩu vị thiếu gia An gia nữa rồi

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      @HHONGMINH, ông bà mình rồi mà, nồi nào úp vung đó... hahaa... để coi chừng nào ẻm trở thành con dâu An gia...
      levuongHHONGMINH thích bài này.

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chuong 136

      Edit: Do Nguyen

      “Ngũ Lang ca của ta chiến trường đánh đâu thắng đó, gì cản nổi, Lang nha bổng của huynh ấy thành ác mộng của người Hồ”. Thập Nhất Nương sùng bái kể tiếp. “Ngũ Lang ca có khuôn mặt đẹp thiệt là đẹp, lại nhàng tinh tế, tên đàn ông Hồ tộc nào nhìn thấy cũng nghĩ Ngũ Lang ca là con , nhưng khi huynh ấy đứng giữa ba quân chém giết người Hồ lại giống như hung thần ác sát, đánh cho chúng kêu cha gọi mẹ thua tan tác, lũ ấy phải quỳ dưới Lang nha bổng của Ngũ Lang mà hô to An Ngũ Lang là đàn ông chân chính!”.

      Diêu Tam Nương sáng mắt hỏi dồn “Chắc chắn rất khí phách. ngờ An Ngũ ca lại mạnh mẽ như vậy, Thập Nhất Nương, chúng ta nhờ huynh ấy dạy cách dùng Lang nha bổng , được ?”

      Thập Nhất Nương ỉu xỉu. “Ta cũng muốn vậy, nhưng Ngũ Lang ca ta đủ sức, bí quyết dùng Lang nha bổng chính là phải dùng rất nhiều sức”.

      Diêu Tam Nương tin. “Muội khỏe lắm, để muội thử cầm cây Lang nha bổng này, tỷ nhìn nè”. Dứt lời, Diêu Tam Nương vươn tay cầm lấy Lang nha bổng.

      “Cẩn thận!” Diêu Tam Nương nâng nổi suýt té ngã. Thập Nhất Nương chạy nhanh đến đỡ nàng. “Cây Lang nha bổng này muội nâng còn nổi chi đến cây Lang nha bổng của Ngũ Lang ca. Cây của huynh ấy là loại đặc chế, còn nặng hơn Lang nha bổng bình thường 2 - 3 lần”.

      Diêu Tam Nương mặt đỏ rần rần, suýt chút nữa bị cây Lang nha bổng đập vào chân. Nàng tiếc nuối buông tha Lang nha bổng. “Sao lại nặng như vậy chứ? Cả nhà đều muội mạnh hơn mấy tên đàn ông nhiều. Như vậy, An Ngũ Lang chắc chắn là đại lực sĩ”.

      Thập Nhất Nương đem Lang nha bổng để lại chỗ cũ. Nàng cẩn thận kiểm tra tay chân Diêu Tam Nương, lúc nãy mới đập người gỗ xong, tay Diêu Tam Nương vẫn còn bị thương, cũng may là có gì nghiêm trọng. “Trong nhà tỷ, Ngũ Lang ca là người mạnh nhất. Tổ phụ và đại bá phụ của tỷ hợp lực lại cũng mạnh bằng huynh ấy. Nhưng nhìn bề ngoài, huynh ấy gầy lắm. Tỷ cũng hiểu tại sao huynh ấy lại mạnh đến vậy. Nếu chúng ta muốn học cách sử dụng Lang nha bổng phải nhờ thợ rèn làm loại hơn. Hoặc muội cũng có thể học cái khác mà, ví dụ như roi nè, liễu diệp đao nè, hai cái này càng tiện lợi, hàng ngày muội có thể mang theo bên mình, muội thử nghĩ , tiểu nương cầm gậy răng sói ra đường, nhìn kì lắm đó. Mất hết hình tượng!”

      Thập Nhất Nương cũng vừa ý lắm, Lang nha bổng tuy lợi hại, nhìn cực kỳ ngầu nhưng thể tùy tiện mang theo, chẳng tiện lợi gì cả. Bình thường khi tiến cung, nàng dễ dàng quấn roi quanh bụng, còn Lang nha bổng làm sao coi như vật trang trí mà đem vào cung. Thôi bỏ !

      Diêu Tam Nương vẫn nhìn cây Lang nha bổng đầy luyến tiếc. “Muội vẫn thích Lang nha bổng hơn, tưởng tượng đến cảnh đập cây Lang nha bổng cái là máu thịt rơi đầy đất, muội phấn khích chịu nổi. Quá luôn!”.

      Thêm đồng bọn có tố chất hung tàn, Thập Nhất Nương cực kỳ đồng cảm. Cũng giống An Ngũ Lang, dùng Lang nha bổng chém giết xong lười lau rửa, đến mức cây Lang nha bổng của huynh ấy toàn là vết máu khô, thỉnh thoảng còn dính thêm ít thịt vụn, vừa nghĩ thôi là Thập Nhất Nương thấy kích thích.

      Thập Nhất Nương cẩn thận đóng cửa phòng vũ khí lại, Diêu Tam Nương vẫn cứ lải nhải : “Thập Nhất Nương, lần sau An Ngũ ca nghỉ phép, tỷ nhớ nhờ huynh ấy dạy muội học cách dùng Lang nha bổng, à đúng rồi, trước tiên muội cần phải luyện tập nâng cao thể lực để còn dùng được Lang nha bổng, còn bây giờ, tạm thời muội chọn vũ khí tốt tốt xíu, trong thành này tỷ có biết nhà nào chế tạo vũ khí tốt nhất ?”

      “Tam Nương, tỷ nghĩ muội vẫn nên về thương lượng với người nhà muội trước ”. Thập Nhất Nương tiếp, “Biết đâu người nhà muội đồng ý cho muội học dùng Lang nha bổng sao, giống như tỷ nè, tỷ cũng rất muốn dùng Lang nha bổng nhưng các bá mẫu của tỷ đều chịu, thôi, chúng ta xem Tăng tỷ tỷ luyện tập thế nào rồi, biết nàng có thích dùng roi ?...”

      “Tăng…“ Hai chữ tỷ tỷ còn chưa kịp Thập Nhất Nương sửng sốt nhìn cảnh tượng nguy hiểm trước mắt.

      “Cẩn thận!”

      Tăng Bát Nương hết hồn nhìn chiếc roi đánh lên chính khuôn mặt nàng. Nàng sợ đến mức nhắm chặt hai mắt, bỗng nhiên bàn tay da dẻ ngăm đen to lớn xuất bắt lấy dây roi.

      May quá! Tăng Bát Nương nhàng thở ra, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng vừa nhìn nàng liền nhảy dựng, bắt lấy tay An Đại Lang, “An Đại ca, huynh bị thương rồi, trời ơi, vết roi sâu quá, đều tại muội vung roi mạnh quá, Thập Nhất Nương mau mau lại đây nhìn thử vết thương của huynh ấy có nguy hiểm ?”

      Diêu Tam Nương và Thập Nhất Nương cùng nhau chạy lại, nhìn bàn tay chảy máu của đại ca, Thập Nhất Nương nhõm, may quá, cũng tổn thương nghiêm trọng, băng bó lại là được.

      Tăng Bát Nương hoảng sợ: “An Đại ca, huynh đau lắm phải ? Đúng rồi, bình thuốc, bình thuốc lúc nãy đâu rồi?”

      Thấy Tăng Bát Nương hốt hoảng, An Đại Lang muốn rút tay về để nàng bớt lo. “ sao, ta đau. Lúc ở chiến trường, bị thương còn nặng hơn thế này cả trăm lần, ta quen rồi muội đừng lo”.

      Thập Nhất Nương trừng mắt nhìn An Đại ca, đồ ngốc, lúc này phải giả bộ đáng thương yếu ớt để lấy lòng mỹ nhân chứ. Đại Lang ca ơi, sao huynh hiểu phong tình chút nào vậy?

      Thập Nhất Nương mạnh mẽ lôi kéo Diêu Tam Nương rời , quấy rầy chuyện đương của người khác bị lừa đá, từ xa, các nàng vẫn nghe được tiếng khóc phảng phất thanh làm nũng của Tăng Bát Nương: “An Đại ca, muội hợp dùng roi có phải ?”

      phải, chỉ là muội nhất thời cẩn thận thôi, từ từ tập tiếp là được”.

      Thập Nhất Nương mỉm cười, tuy rằng Đại ca vụng về, biết dỗ ngọt con nhưng nàng tin tưởng Tăng Bát Nương là thông minh, có thể thấu hiểu được tấm lòng chân thành của huynh ấy.

      Nghĩ tiếp, Đại Lang ca rất có thành ý, nhưng Thái tử hình như vẫn hơi kém đó. Thập Nhất Nương suy nghĩ lung tung, nàng và Thái tử đính hôn được mấy ngày rồi, sao đến An phủ gặp nàng lần, đương mà như vậy à? Lần sau gặp mặt, nàng thèm để ý đến .

      ----------------------o0o------------------------

      xin lỗi, An Tam gia dạo này khỏe nên thể gặp khách!”.

      Thái tử cũng giận “Thập Nhất Nương, nàng ấy có khỏe ?”

      Người gác cổng dám nhìn thẳng mặt Thái tử, cảm thấy mấy hôm nay lá gan nở to hết mức rồi, lần nào cũng phải chặn Thái tử điện hạ ngoài cửa phủ. “Thập Nhất tiểu thư rất bận rộn, nàng tiếp đãi các nữ khách nhân”.

      Thái tử chau mày, nhưng rất nhanh liền bình thường. “Ta đưa ít lễ vật cho Thập Nhất Nương. Còn thêm mấy loại dược liệu ta muốn hiếu kính cho nhạc phụ đại nhân”.

      Áh….. Tam gia mà nghe Thái tử gọi là nhạc phụ đại nhân chắc tức giận đến mức giết người. Thái tử đúng là biết xấu hổ. Người gác cổng thầm rơi lệ nhưng vẫn ráng nặn ra nụ cười đáp lễ: “Bẩm Thái tử, tất nhiên là được ạ”.

      Cánh cửa đóng sầm lại trước mặt Thái tử, im lặng nhìn rồi quay người với thị vệ “Ám Nhất, thôi!”.

      Ám Nhất lên tiếng “Điện hạ, An Tam gia muốn ngài đến gặp Thập Nhất tiểu thư, ngài dùng cách khác được ? Hay là ngài gặp nữa cũng được”. Hôn của Thái tử và Thập Nhất Nương là ván đóng thuyền, An Tam gia làm như vậy chỉ vì muốn thể phẫn nộ thôi.

      Thái tử yên lặng nhìn cổng lớn An phủ đóng chặt, An gia là võ tướng, thủ vệ trong nhà đều là lão binh lợi hại, vòng bảo vệ tuyệt đối kém hoàng cung.

      “Ám Nhất, người xem qua vòng, thủ vệ An phủ chỗ nào lơi lỏng nhất?”

      Ám Nhất sửng sốt hỏi lại “Thái tử, ý ngài là?”

      “Đúng vậy, ngày mai bản Thái tử muốn tới cửa bái phỏng An tướng quân, thảo luận chút binh pháp, nếu An tướng quân rảnh, chúng ta nhảy tường vào. Mọi người thông cảm cho bản Thái tử lòng hiếu học, ngại thân phận trèo tường cầu thầy giỏi, nhạc phụ đại nhân nhất định vui mừng”. Khuôn mặt Thái tử nghiêm túc, thái độ vô cùng nhàng, có chút liên quan nào đến những lời đáng xấu hổ mà vừa mới .

      Ám Nhất nghe xong choáng váng đầu óc. Thái tử ơi Thái tử, sao ngài lại có thể đem hành vi đồi bại trèo tường gặp thành hành động quang minh chính đại hiếu học cầu thầy. Còn An Tam gia, Ám Nhất khẳng định người ấy vui mừng, nếu chân An Tam gia có thể đứng được chắc chắn đánh Thái tử đến mức lết nổi. Ám Nhất rầu thiệt là rầu, với võ công của thủ vệ An phủ, nếu chính mình lén lút tra xét tường nhà người ta bị bắn thành con nhím.

      --------------------------o0o----------------------------

      Tăng Bát Nương hai mắt lấp lánh ánh sáng tình , cả người càng thêm mềm mại.

      “Tăng tỷ tỷ, à , đại tẩu tương lai, sao tỷ đột nhiên lại coi trọng An Đại ca?” bàn bày ra nhiều loại điểm tâm hấp dẫn, Thập Nhất Nương chăm chú lắng nghe Tăng Bát Nương trả lời.

      “Muội đừng bậy, phải vậy đâu!”. Tăng Bát Nương đỏ mặt, đại tẩu tương lai gì chứ…

      Diêu Tam Nương hứng chí bừng bừng nhìn nàng, Tăng Bát Nương cũng bất ngờ, sao muội ấy thay đổi vậy, còn để ý chuyện đương của mình hơn cả điểm tâm.

      “Ngày mà Thập Nhất Nương và Thái tử bị nạn, ra tỷ cũng gặp phải rắn độc…”

      Nhớ lại chuyện cũ, Tăng Bát Nương vẫn còn sợ hãi, “Rất nhiều rắn, miệng nó mở to hơn cả cái chén, hai chân tỷ đều mềm nhũn chạy được”.

      “Có phải Đại Lang ca cứu tỷ, rồi tỷ quyết định lấy thân báo đáp?” Hai mắt Thập Nhất Nương tỏa sáng “Wow… hùng cứu mỹ nhân, lãng mạn ấy bắt đầu tình ”.

      “Biểu tỷ, có phải lúc đó Tô Nhị Lang cũng có mặt phải ?” Diêu Tam Nương xụ mặt, nàng nhớ lại hôm đó Tô Nhị Lang biết từ đâu trở về, hai chân liêu xiêu như người mất hồn, nếu có mặt ở chỗ đó cũng dễ hiểu.

      Tăng Bát Nương ngạc nhiên nhìn Diêu Tam Nương rồi gật đầu. Ngày đó làm thay đổi suy nghĩ của nàng, kéo theo thay đổi cả cuộc đời nàng. Lúc mãng xà xông tới, phản ứng đầu tiên là nàng lôi kéo Tô Nhị Lang chạy trốn, nhưng lại hất nàng về phía mãng xà rồi bỏ chạy, nàng vừa tuyệt vọng vừa đau khổ, lúc đó nàng nhớ tới lời huynh trưởng: “Tô Nhị Lang tuy có chút đầu óc nhưng phải là người thông minh tài giỏi, nếu cả đời đều thuận buồm xuôi gió vẫn có thể làm tên ngụy công tử tiêu dao, nhưng nếu gặp phải nghịch cảnh, chỉ là kẻ tiểu nhân hèn hạ... Bát Nương, nếu muội trở thành vợ bắt buộc phải làm chỗ dựa cho suốt đời, nhưng khổ nỗi quá tự cao tự đại, nếu thấy Bát Nương tài giỏi chỉ càng chán ghét muội thôi”.

      Tăng Bát Nương bề ngoài xinh đẹp dịu dàng, nhưng tính cách lại rất quật cường, khi nhận định chuyện gì khó lòng thay đổi, nếu gặp nghịch cảnh chắc chắn dù đau thương cách mấy nàng cũng xông lên tìm cách trở mình. Nàng sợ phải làm chỗ dựa cho người khác, nhưng nếu phải hy sinh cho kẻ xứng đáng nàng từ bỏ ngay lập tức.

      An Đại Lang cứu nàng, vật lộn với mãng xà, còn nàng ngơ ngác mà nhìn hình ảnh Đại Lang sáng rực dưới ánh mặt trời. biết nàng sợ rắn nên cố ý dẫn dụ mãng xà đến địa điểm cách nàng xa.

      Nàng nhớ những chuyện xảy ra sau đó, nàng chỉ nhớ nhất câu của An Đại Lang: “Nếu muội yếu đuối, ta vì muội mà che mưa chắn gió, nếu muội kiên cường, ta nhất định tạo ra bầu trời riêng cho muội bay lượn. Muội hãy tin ta!”.

      Tăng Bát Nương đỏ mặt kể lại, cả hơi thở cũng toát ra mùi vị hạnh phúc.

      “Phốc!” Thập Nhất Nương phun cả miệng trà, Diêu Tam Nương suýt chút nữa bị văng trúng vội vàng nhảy dựng. Thập Nhất Nương cười cười “Ha.. ha… muội chỉ bị sốc chút thôi… Muội ngờ An Đại ca có thể những lời âu yếm như vậy. Há há…”

      Quả nhiên Lục Lang ca là đại thần tiểu thuyết, huynh ấy dạy Đại Lang ca chuyện con chỉ có đổ ngay lập tức! Quá hiệu quả!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :