1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Sao dạo này editor ít lên sóng thế Do Nguyen, cố lên nhé Nàng

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      dạo này ta hơi bận xíu... xong sớm thôi... cảm ơn @songli191 và @susu nhắc nhé....

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 125

      Edit: Do Nguyen

      “Mẫu hậu, con phải thay 5 bộ quần áo á?” An Khang công chúa khó hiểu hỏi lại “Chỉ là săn thú thôi mà, ở nơi rừng núi như thế này đúng ra phải lo lắng chuyện bị muỗi đốt, sao lại quan tâm đến xấu đẹp, có liên quan gì đâu?”

      Hoàng hậu lấy ra bộ váy mới “Sao lại liên quan, liên quan rất lớn nữa đó, Huy Nương, thay bộ váy này , An Nhị Lang đây là sản phẩm mới nhất của Bách Y Các, hơn nữa chỉ làm ra bộ duy nhất dành cho con, Nhị Lang còn , nếu các tiểu thư khác cũng mặc giống quần áo của Huy Nương khác nào đánh vào mặt Hoàng gia chúng ta”.

      “Mẫu hậu, bộ váy này quý giá quá!” Dưới ánh mặt trời, An Khang công chúa thấy những hoa văn màu xanh biếc tỏa sáng lung linh, tựa như những con bướm nhảy múa vô cùng tinh xảo, mặc bộ này ra ngoài nhất định hấp dẫn vô số ánh mắt. An Khang công chúa tuy thích cái đẹp nhưng nàng muốn mình quá nổi bật, nàng lắc đầu phản đối: “Mẫu hậu, chúng ta săn thú, mặt đất dơ lắm, hơn nữa còn có nhiều bụi gai, lỡ làm hư quần áo, chúng ta phải đền cả vạn lượng đó”. An Nhị Lang thường xuyên đưa quần áo và trang sức quý giá vào hoàng cung cho Hoàng hậu và công chúa, hai người mặc vào xuất trước các phu nhân và tiểu thư giống như hình thức giới thiệu sản phẩm, vì thế đối với giá cả các loại quần áo, An Khang công chúa vẫn biết khá .

      Sống nghèo túng mười mấy năm, An Khang công chúa nhìn đống quần áo và trang sức xa hoa này mà xót ruột, nhiều lúc nàng rất muốn với An Nhị Lang rằng: huynh đừng trả công ta bằng quần áo và trang sức nữa, đổi thành bạc được ?

      Hoàng hậu luyến tiếc lắm, vì thế nàng kiên trì nhét mấy bộ quần áo đắt giá và ít trang sức quý báu vào hành lý của công chúa, “Thôi, con là công chúa Đại Hạ, lẽ nào lại mặc quần áo quý giá, tóm lại, lần xuất cung này con phải ăn mặc trang điểm lộng lẫy xinh đẹp… Mẫu hậu muốn người trong thiên hạ đều biết An Khang công chúa là viên minh châu của Hoàng thất”. Đến lúc đó, những người muốn xin cưới con xếp hàng dài…

      An Khang công chúa bất đắc dĩ thở dài, đành vậy, nàng cố gắng thỏa mãn lòng hư vinh của mẫu hậu, mang theo mang thôi.

      Thập Nhất Nương phấn chấn ngồi lưng ngựa, khu vực hoàng gia tổ chức săn bắn cây cối dày đặc, cỏ cao đến nửa người, nhất định có rất nhiều động vật.

      Diêu Tam Nương nhìn đông nhìn tây, thu vào tầm mắt là rất nhiều lều trại, các nương ăn mặc hoa hòe lộng lẫy, nhìn vào nghĩ các nàng ấy săn thú mà cứ tưởng chơi xuân.

      “Woww, An Khang công chúa kìa… nàng ấy hôm nay xinh đẹp quá”.

      “Đúng vậy, cái váy công chúa mặc có phải là “Lam điệp mộng” ? dưới ánh mặt trời giống như có hàng ngàn con bướm cất cánh bay lên, nghe thế gian chỉ có bộ váy duy nhất này thôi, 100 tú nương của Bách Y Các phải mất hơn 3 tháng mới hoàn thành đó, ta còn nghe có người ra giá 3 vạn lượng nhưng Bách Y Các chịu bán”.

      “Bộ váy này quá đẹp, nhưng An Khang công chúa lại càng xinh đẹp hơn”. vị tiểu thư hâm mộ nhìn đám công tử thế gia vây quanh An Khang công chúa.

      “An Khang công chúa lớn lên giống Thái tử quá! thế nàng còn cao giống Hoàng hậu nương nương”.

      Tăng Bát Nương kinh ngạc nhìn An Khang công chúa, xem ra muốn lấy chồng phải tìm cho được nam nhân đẹp trai, nhìn dung nhan xấu xí của Hoàng hậu nương nương, nếu nhờ Hoàng đế khuôn mặt tuấn đẻ ra An Khang công chúa xấu chết người. tại, An Khang công chúa quá xinh đẹp khiến các vị tiểu thư đều lu mờ, nàng chưa lập gia đình khiến 8/10 ánh mắt các vị thiếu gia công tử nơi đây đều tập trung vào nàng, làm hại đám tiểu thư phí công trang điểm…

      “Biểu tỷ, Tô Nhị Lang kìa”. Diêu Tam Nương vui sướng khi người gặp họa “Tỷ xem, cưỡi con ngựa hiền lành nhất, còn bằng các tiểu nương, chút khí khái nam tử cũng có, nhìn qua nhìn lại, chỉ có An Đại Lang là uy vũ nhất”.

      Tuy Tăng Bát Nương thấy Tô Nhị Lang lòng rất vui mừng nhưng cũng phải thừa nhận tất cả nam tử đều oai phong cưỡi hắc mã hình ảnh Tô Nhị Lang ung dung lưng bạch mã trở nên nhu nhược, yếu kém vô cùng.

      “Tô Nhị ca là văn nhân, tất nhiên thể cường tráng như võ tướng được”. Tăng Bát Nương vì người trong lòng mà lên tiếng giải thích.

      “Hứ, muội thấy chết vì sĩ diện có, biết cưỡi ngựa săn thú cứ , việc gì hai cứ đòi cưỡi ngựa, ra là được, mọi người thông cảm, muội ghét nhất là bộ dạng giả vờ giả vịt đó”.

      “Đó là thong dong tự tin”. Tăng Bát Nương hiểu vì sao Diêu Tam Nương cứ bắt lỗi Tô Nhị Lang. “ đều là lời , cũng hề bốc phét, tuổi trẻ tài hoa, vì thế có chút cao ngạo chịu thua kém người khác cũng bình thường mà”.

      “Muội thấy An Đại Lang chỉ lớn hơn vài tuổi, nhưng rất trầm ổn, hơn nữa lại có 10 phần khí khái nam tử”. Diêu Tam Nương thầm, hiểu vì sao biểu tỷ lại thích mấy tên nam nhân ẻo lả như vậy.

      “Tỷ An Đại Lang ca tốt” Tăng Bát Nương “Nhưng muội thấy đó, Đại Lang ca khi vui khi buồn gì cũng chỉ có biểu cảm, như vậy khó ở chung lắm. Ai biết được khi nào vui, lúc nào buồn chứ”.

      “Chỉ cần tỷ mở miệng hỏi huynh ấy là được rồi”. Diêu Tam Nương thầm “Muội thấy chỉ cần hỏi huynh ấy nhất định ”.

      Đột nhiên hai mắt Diêu Tam Nương sáng lên: “Ơ, Thập Nhất Nương kìa!”.

      Thập Nhất Nương nghe có người gọi tên mình, thúc ngựa chạy nhanh đến.

      Các tiểu nương nhìn Thập Nhất Nương cưỡi ngựa đầy hâm mộ, Diêu Tam Nương hoan hô “Thập Nhất Nương là lợi hại, tỷ cưỡi được ngựa luôn kìa”.

      “Bình thường thôi mà, ở Tây Bắc, cứ 10 nương hết 8 người đều biết cưỡi ngựa”. Thập Nhất Nương chào hỏi mọi người “Tăng tỷ tỷ, có muốn cưỡi ngựa dạo ?”

      Tăng Bát Nương hâm mộ vô cùng “ được, tỷ mặc váy, cưỡi ngựa được”.

      Diêu Tam Nương khuôn mặt mất mát “Biết vậy muội mặc quần áo cưỡi ngựa”.

      “Thập Nhất Nương”. An khang công chúa bị vây trong đám công tử liền nhanh chân thoát ra, chạy đến bên Thập Nhất Nương. “Nhìn muội khí!”

      Thập Nhất Nương mặc bộ y phục cưỡi ngựa màu đỏ rực, con ngựa bên dưới cũng là màu đỏ, cả người Thập Nhất Nương như ngọn lửa bừng bừng sức sống “Công chúa tỷ tỷ có muốn cưỡi ngựa ?”

      An Khang công chúa buồn hiu “Ta biết cưỡi ngựa, chưa từng học”.

      Thập Nhất Nương tự tin: “Muội dạy tỷ, đơn giản lắm, trước kia muội chỉ học nửa canh giờ có thể cưỡi ngựa rồi, các ca ca đều giật mình, tổ phụ muội cũng khen muội có năng khiếu đó”. Thập Nhất Nương rất đắc ý, khi nàng còn ở mạt thế, các loại thú biến dị đều rất khó chơi, vậy mà nàng đều biến chúng thành ngựa cho nàng cưỡi. Vì thế nàng cưỡi ngựa ở thời đại này rất dễ dàng, còn dễ hơn là cưỡi Trữ Bị Lương.

      sao? Tốt quá!” An Khang công chúa hai mắt tỏa sáng.

      “Muội nữa. Muội cũng muốn!” Diêu Tam Nương la to “Thập Nhất Nương, đừng quên muội”.

      thành vấn đề, nhóm người Đỗ tỷ tỷ bên kia cũng cưỡi ngựa, chút nữa các tỷ ấy sang đây dạy muội chút, nhưng mọi người ăn mặc như vậy thích hợp lắm”. Thập Nhất Nương nhíu mày nhìn các vị tiểu thư ăn mặc hoa hòe lòe loẹt “Có mang theo quần áo gọn gàng hơn ?”

      An Khang công chúa uể oải “Ta mang theo, mẫu hậu nhét vào hành lý của ta toàn quần áo xinh đẹp, mặc vào vận động tiện”.

      Diêu Tam Nương cũng nhíu mày “Thập Nhất Nương, muội cũng mang”.

      Các tiểu thư kinh thành đều cư xử nhã nhặn, ăn nhàng, có ai nghĩ săn thú cưỡi ngựa đâu.

      “Ta mang theo mấy bộ, Tam Nương và ta dáng người giống nhau, mặc của ta vậy, còn công chúa tỷ tỷ chắc vừa với quần áo của Đỗ tỷ tỷ”.

      Nhìn An Khang công chúa lưng ngựa, Hoàng hậu chút nữa là hộc máu, Huy Nương, con và quần áo xinh đẹp có thù với nhau hả?

      “Chậm chút, chậm chút”. An Khang công chúa hồi hộp ngồi trước Đỗ Ngũ Nương. Con ngựa bước từng bước đều làm công chúa lo sợ đến mức cơ bắp đều cứng đờ.

      Đỗ Ngũ Nương trợn mắt, nếu chậm nữa cần cưỡi ngựa, bộ là được rồi.

      “Công chúa thả lỏng chút, sao mà, người xem, người ta bộ còn nhanh hơn chúng ta cưỡi ngựa đó”.

      An Khang công chúa ngượng ngùng “xin lỗi, ta nhát gan quá, vậy nhanh hơn chút, ta từ từ quen thôi”.

      “Con ngựa này cũng xinh đẹp”. Diêu Tam Nương thay quần áo xong vọt đến bên người Thập Nhất Nương, giơ tay định sờ đầu con ngựa của Thập Nhất Nương “Nhìn nó cũng xứng với bộ quần áo khí khái này của tỷ lắm”.

      Con ngựa đỏ nhìn Diêu Tam Nương khinh thường, nó thở phì phò, ngẩng đầu hí vang, móng trước cào cào đạp mạnh cỏ, Diêu Tam Nương khiếp sợ lùi về sau mấy bước “Tính tình con ngựa này tốt tí nào”.

      “Nó tên là Tia Chớp, vốn là ngựa hoang nên hơi cao ngạo, nhưng nó chính là vua của loài ngựa, tốc độ rất nhanh. Tia Chớp, cho ta chút mặt mũi nha, ngươi để cho Tam Nương cưỡi lên , về nhà ta cho ngươi ăn đường ngọt”.

      Con ngựa miễn cưỡng cúi thấp xuống để Diêu Tam Nương leo lên.

      Diêu Tam Nương ngồi lưng ngựa, hưng phấn giống như tướng quân đánh trận “Thập Nhất Nương, nhanh chút, nhanh lên…”

      Ý này rất hợp với Thập Nhất Nương, nàng cho ngựa phóng như bay, gió mạnh thổi qua làn tóc, thổi rát khuôn mặt, Diêu Tam Nương có cảm giác muốn bay lên trời.

      Thái tử xanh mặt nhìn con ngựa phía trước phóng như bay, vô cùng lo lắng vội kéo áo của An Ngũ Lang, tay Thái tử còn giữ chặt cổ tay Ngũ Lang: “Ngũ Lang, Thập Nhất Nương chỉ mới biết cưỡi ngựa, sao lại để nàng cưỡi con ngựa hoang hung hãn kia chứ?”

      “Con ngựa này là do Thập Nhất Nương chọn, nàng muốn cưỡi Tia Chớp, Tia Chớp cũng vui vẻ cho nàng cưỡi, chúng ta cũng đâu còn cách nào”. An Ngũ Lang nhìn cổ tay trắng nõn của Thái tử giữ chặt tay mình, khẽ nhíu mày: “Điện hạ, đừng lo lắng, tổ phụ ta người cưỡi ngựa giỏi nhất An gia chính là Thập Nhất Nương, nàng ấy trời sinh là người lớn lên lưng ngựa”.

      Thái tử thoáng thả lỏng nhưng đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Thập Nhất Nương, thấy nàng chở thêm người mà tư thế cưỡi ngựa vẫn thành thạo mới yên lòng.

      “Thái tử và An Ngũ Lang, bọn chúng xảy ra chuyện gì?” Hoàng thượng nghe cung nữ báo lại mà nhíu mày “Thái tử thừa biết phải giữ thái độ ôn hòa với An gia, tại sao trước mặt quần thần lại có xung đột với An Ngũ Lang?”

      “Hoàng thượng đừng lo lắng”. Hoàng hậu cười , “Ta cũng yên tâm nên sai người tìm hiểu, chỉ là Thái tử lo lắng Thập Nhất Nương xảy ra chuyện mới nóng nảy chất vấn An Ngũ Lang thôi”.

      Hoàng thượng yên lòng, “ ra là thế, Tứ Lang rất quan tâm Thập Nhất Nương, cũng khó trách nó nóng nảy như thế”.

      “Còn nữa, Huy Nương khiến ta tức chết mất thôi”. Hoàng hậu tức giận ràng ta bảo nó phải ăn mặc trang điểm xinh đẹp thướt tha, nó lại cố ý thay quần áo, lại còn cưỡi ngựa, nó thừa biết nam nhân kinh thành đều thích những nương thùy mị nhã nhặn mà còn làm những chuyện kinh động như thế”.

      “hừ, khuê nữ của chúng ta, bọn chúng dám chê bai sao?” Hoàng thượng vui “Cưỡi ngựa có gì tốt? nàng xem Huy Nương vui vẻ kìa, cưỡi ngựa còn giúp thân thể khỏe mạnh, sắc mặt con bé hồng hào, so với các tiểu thư đánh phấn thoa son còn xinh đẹp hơn, hổ danh là khuê nữ của trẫm”. như thế, nhưng người làm cha như vẫn yên tâm, Hoàng thượng lập tức sai người thầm theo để bảo vệ An Khang công chúa.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mừng chương mới nào , thanks Nàng
      Do Nguyen thích bài này.

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 126:

      Edit: Do Nguyen

      “Biểu tỷ…” Thôi Thập Nương hưng phấn lôi kéo tay áo của Giang Nhị Nương “Tỷ cũng thấy phải ? Lúc nãy Thái tử vội vàng nắm cổ tay An Ngũ Lang, bình thường Thái tử là người điềm tĩnh, thái độ như vậy chứng tỏ Thái tử rất tức giận người An gia phải ?”

      Giang Nhị Nương lặng lẽ đẩy tay Thôi Thập Nương ra, lại phủi phủi những nếp nhăn áo, sau khi thấy mình đẹp hoàn mỹ tì vết như cũ nàng ta mới mỉm cười : “Ta thấy Thái tử và An Ngũ Lang hình như hơi bất hòa chút thôi”.

      Thôi Thập Nương liếc mắt nhìn nàng ta: “Tỷ ngu ngốc! nếu Thái tử tức giận cũng làm như vậy trước mặt nhiều người khiến An Ngũ Lang mất mặt. Xí, được Hoàng hậu nương nương thích sao chứ? Thái tử chán ghét Thập Nhất Nương rồi, muội chống mắt lên coi nàng ta có thể làm gì được nữa?”.

      Giang Nhị nương biểu lo lắng cách hoàn mỹ: “Thập Nương, muội thể để lộ thành kiến với Thập Nhất Nương trước mặt người lớn, cả nhà An Quốc Công phải dễ chọc đâu”.

      Thôi Thập Nương lại bị chọc giận lần nữa: “Hừ, biểu tỷ, sao tỷ lại nâng sỹ khí của người khác mà coi thường uy phong nhà mình. Nhà An Quốc Công dễ chọc nhưng Thôi gia cũng là thế gia trăm năm, chẳng thua kém gì đâu”.

      Giang Nhị Nương lo lắng nhìn Thôi Thập Nương tức giận vùng vằng bỏ xa. Gần đó, có mấy vị thiếu niên nhìn Giang Nhị Nương bằng thái độ quan tâm, đồng cảm.

      “Giang Nhị Nương, nàng sao chứ?” vị thiếu niên khuôn mặt đỏ hồng cất tiếng hỏi thăm. “Thôi Thập Nương lại tức giận với nàng sao?”

      Giang Nhị Nương mỉm cười dè dặt: “ có gì, là do ta chuyện cẩn thận nên biểu muội mới tức giận.”

      đồng cảm của thiếu niên bắt đầu trỗi dậy, phận ăn nhờ ở đậu khiến Giang Nhị Nương quá khổ sở. người ôn nhu mỹ lệ như Giang Nhị Nương lại ngày ngày bị Thôi Thập Nương hành hạ, sống mà lúc nào cũng phải xem sắc mặt của kẻ đanh đá như Thôi Thập Nương khiến lòng thiếu niên trào dâng mong muốn che chở cho nàng ấy.

      “Giang Nhị Nương, nàng quá hiền lành, quá tốt bụng!” Vài vị thiếu niên từ nãy đến giờ vẫn lắng tai nghe cậu chuyện nhịn được tiến đến góp lời. “Thôi Thập Nương ỷ vào thân phận mà càn quấy, nàng là biểu tỷ, hơn nữa còn là tài nữ hiếm có đời, Thôi Thập Nương đúng ra phải ngoan ngoãn nghe lời nàng mới đúng”.

      Giang Nhị nương cúi đầu che dấu nụ cười đắc ý, giọng lại dần: “Cảm ơn các vị công tử, biểu muội đối với ta rất tốt, chỉ khi hơi nóng nảy mới như thế thôi, có gì đâu”.

      Vài vị thiếu niên biểu lộ xót xa đối với nàng, trong đầu lại tưởng tưởng cuộc sống thê thảm của Giang Nhị Nương ở Thôi gia. Chậc chậc, quá đau lòng!

      Tiện nhân đúng là làm ra vẻ. Tăng Bát Nương nhớ tới những lời Thập Nhất Nương . Nàng bĩu môi nhìn mấy vị thiếu niên bên kia, đúng là nên uống thuốc bổ não nhiều chút mới thông minh ra được, cái gì mà “quá hiền lành, quá tốt bụng!”. Mở to mắt mà nhìn y phục Giang Nhị Nương mặc người kìa, chính là y phục ở Bách Y Các, gấm Vân Nam giá 1.200 lượng bạc bộ. đầu Giang Nhị Nương là trang sức bằng hồng bảo thạch, vậy mà lại nghĩ nàng ta bị Thôi gia ngược đãi sao? Ngu như heo!

      Thôi Thập Nương cũng quá đáng thương, nuôi con sói mắt trắng như vậy bên người, nhưng cũng do nàng ta tính tình quá tệ, lại ai dám nhắc nhở nàng ấy nên càng ngày càng ương bướng. Thôi Thập Nương càng đanh đá càng nổi bật ôn nhu hiền huệ của vị biểu tỷ này… Tăng Bát Nương cũng ngu đến mức muốn nhắc nhở Thôi Thập Nương, vì chỉ cần vừa ý là Thôi Thập Nương mắng té tát. Nhưng Thôi Thập Nương nổi lên ác ý với Thập Nhất Nương khiến Tăng Bát Nương thể yên tâm, nhất định phải theo dõi nhất cử nhất động của nàng ta.

      Nghĩ đến Thập Nhất Nương, Tăng Bát Nương rất hâm mộ khi nhìn thấy An Khang công chúa và Diêu Tam Nương vui đùa lưng ngựa, rồi nhìn lại mình quần áo tuy đẹp nhưng rất vướng víu. Muốn cưỡi ngựa nên các nàng kia mặc quần áo gọn , rất có khí chất, Thập Nhất Nương cũng muốn nàng thay đổi nhưng Tăng Bát Nương nhất định chịu, vì ngay từ bé nàng được dạy: là nữ tử, phải biết nhẫn nại và khắc chế, phải ăn uống giảm béo, phải đứng nhàng, và quan trọng là lúc nào cũng phải xinh đẹp.

      “Bát Nương nếu thích cũng có thể cưỡi ngựa”. Tô Nhị Lang nhàng .

      cần, muội chỉ hơi lo lắng.” Biết hành động nhìn chằm chằm vào Diêu Tam Nương của mình bị Tô Nhị Lang hiểu lầm, Tằng Bát Nương che dấu , “Cưỡi ngựa quá nguy hiểm.”

      Tô Nhị Lang mỉm cười, “Ta biết, tính cách Bát Nương rất văn tĩnh, ôn nhu.”

      Khuôn mặt Tăng Bát Nương hơi hồng, cúi đầu, nàng chỉ muốn trong ấn tượng của Tô Nhị Lang, nàng là người dịu dàng, hiền thục, nhưng mặt khác, nàng thấy như vậy ổn chút nào, nàng có ôn nhu như vẻ bề ngoài đâu, như thế là dấu giếm chính mình, trước mặt Tô Nhị lang - người nàng thích nên càng phải giả vờ giả vịt, chuyện này ổn sao?

      “Bát Nương, ngươi suy nghĩ cái gì?”

      “Tam ca.” Tăng Bát Nương tươi cười, hướng đến thiếu niên bước tới: “Sao huynh lại đến đây? Thái tử ở bên kia mà?”

      Thiếu niên cao lớn bước đến, ánh mắt lại vô cùng trầm tĩnh. “Người bên cạnh Thái tử đông rồi, có ta cũng sao, ta vừa thấy Thập Nhất Nương và Diêu Tam Nương cùng nhau cưỡi ngựa, sao muội cùng?”

      Tăng Bát Nương cúi đầu thẹn thùng, “Muội nghĩ hoạt bát quá tốt lắm, dịu ngoan yên tĩnh vẫn hay hơn.”

      Tăng Tam Lang nheo đôi mắt lại, nhìn ngụy quân tử Tô Nhị Lang: “Bát Nương, muội cần phải dịu dàng, hiền lành, con nhà người ta như vậy là do cha mẹ của họ ép buộc họ phải như thế, nhà mình ai cũng thương muội, muội cần tự đặt áp lực cho mình, bình thường tính muội vốn tương đối lanh lợi, sao lại kiềm nén khổ sở như vậy?”

      Tăng Tam Lang nhớ lại từ khi muội muội mình thích Tô Nhị Lang bắt đầu nhịn ăn giảm béo, bắt đầu sửa đổi tính tình, từ vui vẻ đầy sức sống dần trở thành người dịu ngoan từ tốn, ít cười ít . Vì thế Tăng Tam Lang rất ác cảm với Tô Nhị Lang, sợ nếu em mình gả cho nhà họ Tô, tương lai muội ấy biến thành cái xác sống còn sinh khí.

      Tăng Bát Nương đỏ mặt: “Tam ca, sao huynh lại vậy? huynh thấy muội dần dần trở nên hoàn mỹ sao? Hơn nữa dịu dàng yên tĩnh chính là phẩm chất cao nhất của mà, có gì tốt chứ?”

      Tăng Tam Lang yên lặng nhìn nàng, “Các khác ta mặc kệ, ta cần muội muội im lặng, dịu dàng như vậy, chỉ cần muội vui vẻ ta vui vẻ, nếu so với bây giờ, ta lại thích muội muội trước kia, khi ăn điểm tâm vui đến quên trời quên đất, béo chút cũng sao”.

      Tăng Bát Nương đồng ý: “Muội thích muội của tại hơn, trước kia muội béo quá, huynh mặc kệ muội , tại muội rất vui vẻ mà”. Chỉ là phải nhịn, được ăn điểm tâm nữa, mỗi ngày phải luyện tập thêu thùa, phải học nấu ăn, học cắm hoa, đọc sách, vẽ tranh, làm thơ, còn có học đánh đàn… mệt mỏi lắm nhưng chỉ cần nghĩ đến cảnh mai này, nàng cùng Tô Nhị Lang cầm sắt hòa minh, vẽ tranh còn nàng đánh đàn, làm thơ nàng viết chữ, chỉ làm uyên ương làm thần tiên, những khổ sở bây giờ đều đáng giá.

      Tăng Tam Lang lãnh đạm rời nhưng trong lòng quyết tâm phải chia rẽ nhân duyên của muội muội và Tô Nhị Lang, những kẻ đọc sách lòng sâu như biển, cũng giống cha bọn họ từng cùng mẹ thệ hải minh sơn, giờ sao, suốt ngày quanh quẩn bên mấy tiểu thiếp xinh tươi trẻ trung, làm sao nhớ tới mẹ họ nữa. Tô Nhị Lang mặt mũi dối trá bàn tới, nhưng quan trọng nhất là tính cách quá đa tình, dễ nghe là muốn làm buồn lòng tất cả các nương đời, còn khó nghe giống y như chó động dục, vì thế Tăng Tam Lang muốn em mình sau này phải gả cho kẻ như vậy, rồi suốt ngày cùng mấy con khổng tước động dục kém bên cạnh đấu đá đến thương tâm. Càng xem càng thấy các võ tướng xuất thân từ gia đình nề nếp mới đáng tin, nhất là An gia xưa nay nổi tiếng là cho phép nam nhân trong nhà nạp thiếp.

      Lúc Thập Nhất Nương dừng ngựa, Diêu Tam Nương còn lưu luyến chưa chịu xuống, cứ kì kèo năn nỉ: “Thập Nhất Nương, chúng ta cưỡi ngựa vài vòng nữa !”. Diêu Tam Nương cực kỳ thích cảm giác bay bổng và hào khí lưng ngựa.

      “Ngốc quá, ta ôm muội cưỡi ngựa bằng chính bản thân muội tự học cưỡi ngựa”. Thập Nhất Nương tiếp: “Chờ kì săn bắn mùa xuân này kết thúc, muội đến nhà ta, ta dạy muội như thế nào mới là cưỡi ngựa”.

      tốt quá! Đến lúc đó muội có thể cưỡi con Tia Chớp phải ?” Diêu Tam Nương chờ mong hỏi.

      Con ngựa Tia Chớp mũi phun khí phì phì, ánh mắt khinh thường nhìn nhân loại ngu xuẩn trước mặt. Thập Nhất Nương cười : “Nếu Tia Chớp đồng ý, ta có ý kiến. Nhưng muội mới học, vẫn phải cưỡi những con ngựa thuần tính, con ngựa mẹ hiền lành kia thích hợp với muội hơn”.

      Diêu Tam Nương chán nản nhìn ánh mắt Tia chớp, cần hiểu tiếng ngựa, chỉ cần nhìn biểu cảm của nó là biết nó khinh bỉ mình. “Vậy chọn con ngựa đẹp kia . Đúng rồi, Thập Nhất Nương, tỷ có thể dạy ta quất roi ?”

      Thập Nhất Nương hơi do dự: “Cũng có thể, nhưng đợi đến lúc đó tính sau nhé, chừng người nhà của muội chỉ thích muội hiền ngoan, cho phép học mấy cái thô bạo thế này”. Quý tộc Đại Hạ cho dù là gia đình võ tướng cũng đồng ý nữ tử trong nhà hễ tí là giơ đao múa kiếm.

      Diêu Tam Nương có phần nhụt chí, mẹ nàng suốt ngày lải nhải bên tai là con được ăn quá nhiều, con tính tình phải trầm tĩnh, khả năng rất lớn là cho nàng học võ vì sợ nàng trở nên thô bạo. Diêu Tam Nương tròng mắt xoay chuyển: “Đúng rồi, chỉ cần muội với mẹ là học quất roi để giảm béo, mẹ muội nhất định cho phép”.

      Thập Nhất Nương nhìn thân hình tròn vo của Diêu Tam Nương, vui vẻ : “Tam Nương đáng lắm, lớn lên tự nhiên gầy, mẹ muội cần nóng vội, hơn nữa tỷ cảm thấy con béo mới đẹp.”

      Diêu Tam Nương gật đầu liên tục, rất hâm mộ nhìn thân hình của Thập Nhất Nương, so với mình Thập Nhất Nương gầy hơn nhưng tuyệt đối thể gọi là thon thả. “Người nhà của Thập Nhất Nương tốt, lải nhải bên tai cấm tỷ ăn cái này cái nọ, cũng bắt tỷ giảm béo”.

      Thập Nhất Nương hậm hực mà liếc Diêu Tam Nương cái: “Sao mà có? Nhị bá mẫu của ta mỗi ngày đều hơn trăm lần, ta cùng Thập Lang ca cũng thảm lắm, số lượng điểm tâm ngày càng giảm, chẳng qua các ca ca đau lòng nên giấu diếm mua cho ta rất nhiều đồ ăn ngon. Nhị bá mẫu đành mắt nhắm mắt mở làm ngơ đấy”.

      Diêu Tam Nương xúc động, “Giảm béo quá khổ sở, là bội phục quyết tâm của biểu tỷ Tăng Bát Nương!”.

      Thập Nhất Nương thiệt tình , “Ta thấy Tăng tỷ sai rồi, nàng chỉ cần gả cho người nào để ý vóc dáng của tỷ ấy là được rồi. Sao phải vì người đàn ông mà thay đổi chính mình. Quá khổ!”.

      Diêu Tam Nương gật đầu như băm tỏi, “Ta cũng thấy vậy, tỷ xem dáng người nay của Tăng tỷ tỷ mềm mại tinh tế, thon thả lắm rồi, vậy mà tỷ ấy còn muốn giảm cân nữa, bởi vì Tô Nhị Lang thích mấy yếu đuối mỏng manh”. ra trước kia biểu tỷ cũng đâu có mập đâu, giờ nàng ấy gầy, rất gầy, so với trước kia cực kỳ thiếu sức sống. Cho nên giảm béo phải là chuyện tốt đẹp gì.

      “Ta thích tên Tô Nhị Lang kia, xứng với Tăng tỷ tỷ.” Thập Nhất Nương , dù phải vì An Đại lang, Thập Nhất Nương cũng cảm thấy như vậy.

      “Đúng đúng, muội cũng nghĩ vậy, muội đoán là kẻ sau này liên tục nạp thêm thiếp thất, nhìn cái tướng phong lưu kia là biết”. Diêu Tam Nương khinh bỉ , “ tại thanh danh xấu, có tiểu thiếp thông phòng gì đó, nhưng muội nghĩ giả vờ thôi, chờ cưới được thê tử có thân phận cao, nắm được nhiều của hồi môn, lòi mặt chuột. Nếu bây giờ truyền ra thanh danh tốt thể cưới được người vợ cao sang, trong sạch”./.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :