1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      lâu lâu giật dcc tem ah, vui wa :063::063::063::063::063:
      Do Nguyen thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Lâu lâu gặp lại gđ họ An,vui k khép đc miệng

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 120

      Edit: Do Nguyen

      Thập Nhất Nương cuối cùng vẫn phải thừa nhận, mỗi thời đại đều có giới hạn nhất định, ở đời trước, ông nội của nàng chế tạo thuốc cường thân kiện thể rất dễ dàng, còn ở thời đại nàykhông có thực vật và động vật biến dị, nên Thập Nhất Nương chỉ có thể chế tạo thuốc có hiệu quả ở mức độ sơ cấp, khi uống vào khiến thân thể đau đớn chịu nổi, nàng phải châm cứu giảm đau và kích thích công năng của thuốc, hiệu quả vừa chậm vừa khiến người ta thống khổ.

      Toàn bộ mọi người An gia tập trung tại viện của An Tam Gia, An Quốc Công còn phái thuộc hạ tâm phúc canh giữ xung quanh tiểu viện, Quốc Công phải kẻ ngốc, nếu Thập Nhất Nương thành công chế tạo thuốc cường thân kiện thể, tăng cường uy lực của người khác, đó là bí mật lớn nhất của An gia.

      Trong viện gỗ chất cao thành đống lớn, ở giữa đặt cái nồi to đủ để chứa người trưởng thành vào trong nồi đó.

      Bắt đầu đốt lửa, chỉ chốc, cột lửa ngùn ngụt bao trùm chiếc nồi to, những tiếng ùng ục bắt đầu vang lên, nước bên trong có màu đen, nước sôi khiến bọt nước văng ra ngoài ít, mùi vị chua loét lan ra khắp khí khiến hô hấp và ánh mắt mọi người đều muốn lên men.

      chiếc đài cao được dựng sát bên miệng nồi, Thập Nhất Nương nghiêm túc đứng ở đó từ cao nhìn xuống, ánh mắt rời khỏi nồi dược liệu.

      “Hừ, Thập Lang, con lo mà giảm béo , đến lúc thiên tai đói kém ta bảo đảm con giống heo như vậy bị người ta nấu lên đầu tiên đó”. Tôn thị nhìn thấy cái nồi to khá bất ngờ, sau đó nàng liên tưởng nhanh đến đứa con vóc người như heo của mình.

      Thập Lang nhìn thấy cái nồi to khủng bố mà nuốt nước miếng, từng nghe Thập Nhất Nương trước kia có vị vương gia rất mập. ta dấy binh tạo phản nhưng thất bại, sau đó bị đám nông dân đem nấu chín để ăn. là ghê rợn!

      “Thập Nhất Nương, hay là muội xuống , ta thay muội lên đó bỏ dược liệu vào nồi!”. Thập Lang thương lượng, muốn muội muội đứng gần nơi nguy hiểm đó, lỡ như muội ấy cẩn thận bị té vào nồi chẳng phải bị luộc chín luôn sao!

      Tôn thị cũng lo lắng nhưng phải là lo lắng an toàn của Thập Nhất Nương, bởi bên cạnh Thập Nhất Nương có An Quốc Công và An Tam Lang cẩn thận che chở nàng rồi, điều Tôn thị lo là: “Thập Nhất Nương à, con để cho Thập Lang lên , con muốn bỏ dược liệu gì vào nồi cứ với nó, nó da thô thịt dày bị lửa táp cũng sao, còn da con vừa mỏng vừa nõn nà như vậy, lỡ bị phỏng xấu lắm”.

      Thập Nhất Nương cảm thấy khó thở nên lấy thêm cái khăn ra che mũi, che mắt của mình lại, nàng lớn: “Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu, hai người ra ngoài , mùi ở đây rất hắc, thuốc này chỉ có con mới biết được dược tính, cũng chỉ có con mới biết liều lượng chính xác, thể nhờ người khác được”.

      “Các ngươi ra ngoài ”. An Nhị Gia chỉ vào ba hạ nhân cao lớn đứng canh giữ trong tiểu viện, “Lẽ nào các ngươi muốn ở đây xem chúng ta tắm rửa hả?”, sau đó lật mặt nhanh như cắt: “Nương tử đại nhân, nàng đưa đại tẩu ra ngoài luôn được ? Năn nỉ đó!”.

      Tôn thị và Phương thị đỏ mặt bước ra ngoài, được rồi, hôm nay chính là ngày đàn ông An gia tắm rửa tập thể bằng nước thuốc, hừ... hôm nào phải với Thập Nhất Nương nấu ra nồi dược liệu để bảo dưỡng nhan sắc mới được, lúc đó phụ nữ An gia cũng tắm tập thể với nhau, quyết thể thua thiệt đám đàn ông con trai này được.

      Thập Nhất Nương đợi cả buổi, rốt cuộc cũng nấu xong, nàng tự mình xem xét cẩn thận, uhm, chất lượng thuốc tốt rồi, nam nhân An gia đổ nước thuốc vào thùng tắm to để ngâm mình trong đó.

      An Tam Gia cởi trần, người vẫn mặc quần được bế đặt vào thùng tắm, Thập Nhất Nương dặn An Tam Lang vén cao ống quần, xoa bóp nhàng các huyệt dưới chân Tam Gia.

      Nước thuốc quá nóng. An Tam Gia có cảm giác như mình là con heo bị Thập Nhất Nương bỏ vào nồi luộc chín. Tam Gia cắn răng chịu đựng, đau đớn tê liệt khiến cảm thấy vô cùng thống khổ, nhưng là ai chứ? An Tam Gia đó, chinh chiến sa trường, máu chảy đầu rơi, hơn nữa cũng từng tê tâm liệt phế khi thấy cảnh vợ đút máu cho con đến chết, thế còn nỗi đau nào thể vượt qua chứ! Nhưng nỗi đau này cũng khiến chết sống lại, cái đau từ đùi truyền đến đại não quả rất khủng khiếp, An Tam Gia từ trước đến nay luôn lạnh lùng phiêu dật như trích tiên giờ phút này khuôn mặt nhăn nhó vô cùng dữ tợn.

      Chính vào lúc An Tam Gia thể chiu nổi sắp kêu lên, cỗ nóng ẩm theo kinh mạch truyền đến khiến cảm giác thống khổ giảm chút ít, An Tam Gia mở to hai mắt nhìn thấy bộ dáng chật vật ướt đẫm mồ hôi của Thập Nhất Nương.

      Thập Nhất Nương cũng mệt mỏi kém, khi nước thuốc còn nóng nữa, nàng từ từ truyền dị năng qua ngân châm rót vào từng kinh mạch trong người An Tam Gia, hiệu quả tuy chậm nhưng vẫn khiến cha nàng giảm bớt đau đớn.

      “Thập Nhất Nương, cha vẫn chịu được, con dừng lại ”. An Tam Gia đau lòng nhìn khuôn mặt tái nhợt của con .

      Thập Nhất Nương cười cười “Khi nào chịu nổi con dừng tay, cha ráng chịu đựng chút, nhiều nhất là 5 lần nữa thôi, cha có thể đứng được”.

      An Tam Gia quên hết đau đớn, vẫn nhìn khuôn mặt tái nhợt của Thập Nhất Nương, cũng ngăn cản nàng nữa vì có cản cũng vô dụng, nàng nhất định bỏ qua cơ hội chữa chân cho , chuyện có thể làm lúc này là cầm khăn tay lau mồ hôi mặt cho con .

      Thời gian giống như ngừng trôi, lâu sau Thập Nhất Nương mở miệng “Cha, được rồi...”

      An Tam Gia đầu đầy mồ hôi được An Tam Lang và An Ngũ Lang nâng dậy, Tam Gia thoải mái nheo mắt lại, vừa rồi đau đớn còn khủng khiếp hơn cái chết nhưng tại thân thể giống như tẩy kinh phạt tủy, thư sướng nhõm đến ngàn lần.

      “Cha, cha thấy thế nào?” An Tam Lang lo lắng hỏi.

      “Rất thoải mái”. An Tam Gia tươi cười, vừa rồi bị Thập Nhất Nương coi như heo mà bỏ vào nồi luộc chín rất thống khổ, nhưng kết quả lại khiến kinh ngạc vô cùng, cơ thể khỏe khoắn, nhàng giống như được chắp thêm đôi cánh rộng, tùy thời có thể bay cao.

      “Tốt rồi, bây giờ đến lượt các ca ca”. Thập Nhất Nương cười quái dị khiến đám nam nhân An gia sởn cả gai ốc.

      “Thập Nhất Nương, Thập ca cần phải tắm cái đó đúng ?” Thập Lang hồi hộp hỏi, vừa rồi nhìn sót cảnh Tam thúc đau đớn dữ tợn, muốn trải qua cảm giác đó chút nào.

      “Huynh nghĩ huynh cũng cần”. Lục Lang dè dặt theo, chính miệng Thập Nhất Nương là trạch nam, suốt ngày thích vận động, muốn ra ngoài, tương lai cũng có ý định theo nghiệp võ, vũ khí và toàn bộ cuộc sống của là bút nghiên, thân thể thế này là tốt lắm rồi, cần cường thân kiện thể gì nữa.

      “Vô dụng!” Ngũ Lang khinh bỉ nhìn hai đệ đệ, “Thập Nhất Nương rồi, thuốc này ngoài việc cường thân còn giúp các ngươi có khí phách đàn ông, nếu còn xem mình là nam tử mau bước vào thùng, léo nhéo ta đập chết”.

      Lục Lang và Thập Lang thầm “Dù huynh có tắm nước thuốc này đến trăm lần huynh vẫn đẹp kiểu đàn bà, có nửa điểm khí phách nào của đàn ông đâu, nằm mơ ”.

      Lười dong dài với bọn họ, Thập Nhất Nương đem mấy huynh trưởng đạp thẳng vào thùng tắm, bốn người thùng rất vừa vặn, nên lãng phí nước thuốc, tuy dược liệu mạnh mẽ như lúc đầu An Tam Gia tắm nhưng phần thuốc còn sót lại trong thùng vẫn rất tốt đối với bọn .

      Mấy vị ca ca của Thập Nhất Nương cùng lúc rên la khóc lóc, nước thuốc lúc này tuy đậm đặc như ban nãy nhưng bọn được Thập Nhất Nương dùng dị năng châm cứu giảm đau như đối với An Tam Gia. Vì thế đám nam tử đau đớn kêu cha gọi mẹ.

      Thập Lang giãy dụa chịu đựng nhưng mới lúc phải đứng lên, An Quốc Công, An Đại Gia, An Nhị Gia cùng lúc đạp cho cước vào mông khiến nằm bẹp dí vào thùng, hình ảnh này còn te tua hơn lúc nãy, Thập Lang la hét gào khóc khiến đám hạ nhân còn tưởng hôm nay An phủ giết cả chục con heo.

      đến heo, lúc này Trữ Bị Lương vui vẻ chạy đến, vừa chạy vừa kêu éc éc, ta cũng muốn chơi...

      ra!”. Thập Nhất Nương ghét bỏ nhìn nó, “Con heo mập này, xem náo nhiệt cái gì, chỗ khác chơi!”

      mình chịu khổ bằng kéo nhau chịu khổ, Ngũ Lang, Lục Lang cùng lên tiếng “Thập Nhất Nương, các huynh cũng ngại cùng heo tắm chung đâu. Muội cho nó vào đây hưởng sung sướng với các huynh ”.

      Trữ Bị Lương cứ nghĩ là được tắm nước nóng chung với mọi người nên vui vẻ phóng cái ầm vào thùng tắm, khi nhảy vào nó phát toàn thân đau nhức như rút gân kéo xương, nó kêu la gào khóc ầm ĩ, cái này mà là tắm rửa gì, giết heo có!

      Trữ Bị Lương cuống quýt tìm đường nhảy ra, Thập Lang cười gian tà, kéo hai chân nó rồi đè cả người nó vào thùng thuốc.

      Thập Lang vô cùng khâm phục Tam thúc của , đau đớn này nhanh chóng thấm vào xương tủy, vậy mà Tam thúc vẫn chịu đựng được lâu như vậy, đau cắn răng nhịn được nhưng ngứa biết làm sao, ngứa đến điên cuồng, vậy mà Thập Nhất Nương lại nước này giảm bớt công hiệu, Tam thúc của phải chịu đau gấp mấy lần, phải con người!

      Mấy nam tử An gia vừa trải qua trận tắm rửa kinh hoàng cùng nhau bước ra ngoài, lại nhìn thấy An Quốc Công cầm trường thương đứng đónhư hổ rình mồi nhìn chằm chằm bọn họ.

      “Tổ phụ, người...” Thập Lang có dự cảm tốt.

      An Quốc Công khóe miệng tươi cười, vô cùng chuẩn xác đánh đến.

      trăm hai!”. An Nhị Lang là người luôn dùng bạc mở đường cất tiếng thương lượng.

      “Tốt”. Ngũ Lang hai mắt tỏa sáng nghênh đón chiêu thức của tổ phụ, là người đầu tiên xông lên tiếp trường thương, trước giờ vẫn thích thú chuyện đánh giết, cơ hội tốt thế này sao có thể bỏ qua!

      An Nhị Lang để ý đến mấy người đánh nhau ầm ĩ, từ tốn chờ hạ nhân mang quần áo đến, vào nhà thay đồ, chỉ chốc lát lại thành gian thương ung dung phong nhã.

      “Đừng đánh con...”, Lục Lang chính là “trạch nam” trong lời của Thập Nhất Nương. kêu khổ ngừng, vội vã muốn trốn sau lưng Ngũ Lang nhưng lại bị Thất Lang đạp ra ngoài, từ trước đến nay Thất Lang làm chuyện gì cũng chậm như rùa bò giờ phút này lại vô cùng nhanh nhẹn, đem ca ca của mình đạp về phía tổ phụ, còn nghiễm nhiên nấp sau lưng Ngũ Lang, Thất Lang công phu tất nhiên là cao hơn Lục Lang là kẻ ngày ngày chỉ lo viết sách nhưng Thất Lang rất thích mấy chuyện đánh giết bạo lực này đâu.

      “Ta #$@$Y!Y&... Thất Lang, ngươi hãm hại ca ca ruột thịt mà cảm thấy hổ thẹn sao?” Lục Lang quả thực muốn chửi ầm lên nhưng bị trường thương của tổ phụ quét đến, nhanh chóng chạy lại phía sau lưng An Tam Lang hòng tránh né, ô ô, Tam Lang ca, mạng của đệ trông cậy vào huynh đó!

      An Tam Lang cười khổ, thuận thế cầm cái ghế làm vũ khí chống đỡ trường thương.

      “Wow, quả nhiên động tác của Ngũ Lang ca càng lúc càng lưu loát, nhanh nhìn thấy được, còn Tam Lang ca sức lực cũng tăng lên rất nhiều”. Thập Lang bước đến bên cạnh Thập Nhất Nương, nhanh tay đoạt lấy hà bao chứa đầy thịt khô trong tay Thập Nhất Nương, vừa ăn vừa bình luận.

      Trữ Bị Lương cũng nhảy dựng lên, kêu éc éc tỏ ý nó cũng muốn ăn thịt khô giống Thập Lang.

      Thập Nhất Nương đoạt lại hà bao chứa thịt trong tay Thập Lang, mở ra đưa cho Thập Lang miếng, tiện tay quăng cho Trữ Bị Lương miếng.

      “Thập Lang ca, sao huynh rảnh rỗi vậy?” Thập Nhất Nương ngậm miệng đầy thịt, hỏi.

      Thập Lang hiểu ý muội muội hỏi là sao có thể tránh thoát độc thủ của tổ phụ mà ung dung đứng đây xem chuyện vui, vui vẻ “Ta rất thông minh, vừa thấy tổ phụ cầm trường thương đến ta liền tự động ngã xuống đất giả vờ chết”.

      Trữ Bị Lương cũng ầm ĩ: Sai, ta thông minh hơn, vừa thấy tình hình có biến, ta lập tức chạy về phía nữ chủ nhân.

      Thập Nhất Nương hiểu lầm nó lại muốn ăn thịt, nàng quăng cho nó miếng nữa, vô cùng miễn cưỡng “Miếng cuối đó nha, có nữa đâu”. Thịt bò Tây Tạng tuy hiếm nhưng người khác chế biến rất có mùi, thịt lại dai, răng sắt cắn còn đứt nổi, riêng thịt Thập Nhất Nương làm bằng phương pháp đặc biệt, miếng thịt mềm, tẩm ướp vừa miệng, lại thơm ngon. Thập Nhất Nương đầu tiên đem thịt bò Tây Tạng ướp với loại gia vị khiến thịt mềm hơn,gia vị này thấm vào thịt khiến nó còn mùi ngai ngái nữa, sau đó kho chung với gừng, tỏi và nước tương, đường, mắm, cuối cùng cho rượu vào kho để dậy mùi thơm, đến lúc cạn nước đem phơi khô, thịt bò Tây Tạng rất thơm ngon non mềm, khiến người khác ăn ngừng miệng.

      “Thập Nhất Nương, lần sau huynh nhờ người mua thêm thịt bò Tây Tạng về cho muội làm nữa”. Thập Lang bị mỹ thực choán hết đầu óc, vỗ ngực với Thập Nhất Nương.

      “Phải là bò Tây Tạng chính gốc nha… Chứ bò Tây Tạng nuôi ở kinh thành ngon được thế này đâu”.

      Bên này Thập Nhất Nương và Thập Lang trò chuyện bên kia đánh nhau xong, An Quốc Công dừng tay, Tam Lang và Ngũ Lang quá trâu bò, lão nhân như An Quốc Công thể cùng bọn so thể lực được.

      “Thập Nhất Nương, thuốc này của con là hiệu quả, con để cho tổ phụ và Đại bá của con dùng chút ”. An Quốc Công trìu mến nhìn cháu .

      Thập Nhất Nương gật đầu: “Tổ phụ tiếc tiền là được rồi, các dược liệu để nấu thuốc đều thuộc loại đắt đỏ, thùng nước tắm này tính ra cũng phải hơn 50 vạn lượng bạc”. Thập Nhất Nương lộ ra khuôn mặt bất đắc dĩ, nếu có Nhị Lang ca giỏi kiếm tiền An Gia làm sao có khả năng mua được dược liệu về nấu thuốc.

      An Quốc Công suýt chút nữa lộ ra thần sắc đau lòng, cẩn thận nhìn về phía An Nhị Lang: “Nhị Lang, nhà mình… nhà mình còn bạc ?”

      An Nhị Lang vẻ mặt gian thương nhìn tổ phụ “Vốn là có nhưng rất nhanh có thôi, hơn nữa còn có rất nhiều bạc”.

      An Quốc Công yên tâm, cũng quản An Nhị Lang làm cách nào, nhưng lâu sau khi biết cháu trai mình dùng cách gì kiếm bạc, mặt của thực rất thối: hổ là cháu trai của lão tử, công phu lừa gạt, phẩm chất gian thương trở thành bậc nhất rồi, đến Hoàng đế nó cũng tha!

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 121

      Edit: Do Nguyen

      Lần thứ hai An Tam Gia tắm nước thuốc, cơ thể vẫn nhịn được đau đớn mà run rẩy hai lần, Thập Nhất Nương an ủi: “Cha, hôm nay đau ít hơn lần trước, kinh mạch đùi thông được ít rồi”.

      đám nam tử An gia bị ép ngồi chờ sau khi Tam Gia tắm xong đến lượt bọn phải vào tắm nước thuốc còn lại, Thập Lang mong chờ nhìn Thập Nhất Nương: “Chút nữa các huynh cũng đau ít hơn lần trước đúng ?”

      Thập Nhất Nương liếc mắt nhìn họ: “Các huynh xem?” An Tam Gia sở dĩ ít đau đớn là do nàng dùng dị năng đả thông kinh mạch, còn bọn họ? Xin lỗi, dị năng của nàng chỉ có giới hạn cần thời gian để phục hồi, nàng dùng hết năng lượng để chữa trị chân cho cha, bọn họ đành phải chịu đựng chút...

      Bọn người Thập Lang lập tức ủ rũ, có người còn lén lút muốn quay đầu trốn, An Quốc công tức giận xông lên đánh người, chỉ là đau chút thôi mà cũng muốn trốn, đúng là lũ vô dụng!

      Dưới ánh mắt muốn giết người của tổ phụ, đám thanh niên An Gia lập tức nhảy vào thùng tắm. Thùng rất lớn, đối với Thập Nhất Nương mà nó giống như cái bể bơi, nhưng thanh niên An Gia ai nấy đều cao lớn khỏe mạnh nên phải chen chúc nhau ngâm mình, An Nhị Lang và An Ngũ Lang cùng nhìn nhau thầm tính toán.

      An Nhị Lang: đệ ra ngoài, da dẻ đệ mềm mại chịu nổi đau đớn này đâu, ra sớm chút mới tốt.

      An Ngũ Lang: huynh mới là người đầu tiên phải ra, huynh nhìn lại , thân thể huynh ốm yếu hư nhược, chút nữa chịu nổi lại té xỉu, lại phiền đệ phải ôm huynh ra ngoài, biết điều huynh nên rời trước.

      Ánh mắt hai người như muốn đánh nhau, An Thập Lang ở bên cạnh tuy rằng rất đau nhưng vẫn có thể nhẫn nại lên tiếng “Nhị ca, Ngũ ca, hai huynh liếc mắt đưa tình hả?”

      Hai người lửa giận ngút trời đạp Thập Lang nằm bẹp dí vào trong nước “Tắm rửa cho đàng hoàng vào, cả đầu óc của đệ cũng phải ngâm nước luôn, hy vọng có thể thông minh hơn chút”.

      An Đại Lang hừ tiếng, cơ thể chịu đựng đau đớn lan nhanh từng chút , bực bội trừng mắt với cái đám lộn xộn kia, mọi người thức thời lập tức im lặng, ngàn vạn lần được chọc đến Đại Lang ca, nếu khó chịu bắt bọn họ mỗi ngày rèn luyện thể lực thêm mấy canh giờ nữa khổ!

      An Nhị Lang và An Ngũ Lang cùng nhìn An Đại Lang đầy bội phục vì uy mãnh của huynh ấy, đồng thời lại hâm mộ nhìn Thập Lang và Thập Nhất Nương, tiểu mập mạp tuổi nhất, nàng qua người nào tuổi càng cơ thể càng ít tạp chất, đúng là thể tin nổi, bọn họ cứ nghĩ rằng Thập Lang béo như vậy, tạp chất trong người Thập Lang nhất định cũng nhiều như thịt của , nhưng , Thập Lang cực kỳ ít tạp chất.

      Nếu Thập Nhất Nương biết nhất định cao hứng mà “đây đều là công lao của ta, mỗi ngày ta để Thập Lang huynh ăn thức ăn được lọc qua dị năng, sau đó mỗi ngày cùng nhảy điệu thỏ, cho nên thân thể mới tốt như thế”.

      “Sao thấy Thiên Bồng Nguyên Soái vậy?” Ngũ Lang hỏi Thập Lang.

      “Nó thành tinh rồi, chắc đoán được chúng ta bắt nó ngâm nước thuốc như lần trước nên trốn từ sáng sớm”. Thập Lang tức giận tiếp “Chờ đệ tắm xong tìm nó ngay, có muốn trốn cũng phải xem đệ đồng ý hay ”. Thập Lang hung tợn , lần trước tắm xong, nó nhanh nhẹn hơn ít, nhưng nhất định phải bắt nó chịu khổ chung mới được.

      “Thập Nhất Nương, để tổ phụ và bá phụ xuống tắm luôn ”.

      An Đại Gia và An Nhị Gia đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn Thập Nhất Nương.

      Thập Nhất Nương hơi khó xử “Tổ phụ, từ từ tắm được ? rất đau, chờ chân cha con tốt lên, con giúp tổ phụ tắm. Thập Nhất Nương muốn người đau đớn như vậy”. tại dị năng của nàng chỉ đủ để trị thương cho cha, thể giúp tổ phụ và hai vị đại bá được.

      An Quốc Công cười lớn “Mấy thằng nhãi con này có thể chịu được, có lý gì tổ phụ thể chịu”.

      Thanh niên An gia trải nghiệm hiệu quả tuyệt vời của nước thuốc, vì thế các trưởng bối An gia cũng chủ động muốn được tắm cường thân kiện thể như thế này.

      Sau khi tiểu bối nhà họ An tắm xong, An Quốc Công cùng Đại Gia, Nhị Gia liền cởi quần áo bước vào thùng tắm.

      An Quốc Công tuy gần 60 nhưng thân thể của người khiến Thập Nhất Nương nhịn được kinh hô “Cơ thể ông nội! Trời ạ!”...

      “Tiểu Phong! Mau đưa Thập Nhất Nương ra ngoài, cha và hai huynh tốt xấu gì cũng phải chờ khuê nữ của ta rời mới được cởi quần áo, rất chướng mắt có biết , con của ta sắp lớn rồi đó!” An Tam Gia nổi giận hét lớn.

      Tiểu Phong hai lời ôm Thập Nhất Nương chạy nhanh ra ngoài. Nháy mắt, Thập Nhất Nương thấy mình ở ngoài tiểu viện.

      “Tam đệ, đệ cái gì, bộ dạng ai chướng mắt?”

      Mới vừa nhảy vào thùng tắm, An Nhị Gia muốn xông lên gây với An Tam Gia, nhưng nhanh chóng cảm giác được đau đớn giống như xương cốt bị người ta bẻ rời từng khúc, da thịt giống như bị đinh sắt đâm xuyên qua, đau đến tê tâm liệt phế.

      ---------------------o0o----------------------​

      Sáng sớm tuyết ngừng rơi. Thập Nhất Nương dậy rất sớm nhìn bọn nha hoàn quét tước khắp nơi.

      rất sạch rồi mà, cần quét cũng được”.

      “Sao có thể như vậy được”. Đông Mai vui vẻ “Công chúa tới chơi, chúng ta phải lưu lại ấn tượng tốt cho công chúa chứ”.

      Quét dọn sạch là để gây ấn tượng tốt? Thập Nhất Nương sờ sờ mũi, lắc đầu rời muốn quấy rầy các nàng. Thập Nhất Nương chạy đến phòng bếp nhìn ngó đống thức ăn của hôm nay.

      Công chúa đến An phủ, nàng ấy mình mà cùng Thái tử.

      “Tham kiến Thái tử điện hạ!” Thập Nhất Nương hành lễ.

      “Là Tinh La ca ca”. Thái tử sửa lời nàng.

      Thập Nhất Nương để ý đến , nàng lôi kéo công chúa đến tiểu viện của mình. An Khang công chúa giống như mơ, khi nào Tứ Lang đệ lại ôn nhu với tiểu nương như vậy? Còn muốn Thập Nhất Nương gọi đệ ấy là ca ca nữa chứ.

      “Gần đây thân thể công chúa thế nào?” Thập Nhất Nương quan tâm hỏi.

      An Khang công chúa hồi phục tinh thần, mỉm cười “Tốt hơn nhiều, gần đây ta ăn được ngủ được, cũng giống lúc trước mệt mỏi nữa, muội rất đúng, phải vận động nhiều mới khỏe được”.

      Thập Nhất Nương yên tâm, “Tốt quá, buổi trưa chúng ta có thể ăn cá nướng, muội lo thân thể công chúa quá kém ăn được đồ nướng”.

      “Ta cái gì cũng ăn được”. Công chúa lắc đầu “Mẫu hậu điều quan trọng nhất của người là phải ăn được, ngủ được, có cơ thể khỏe mạnh mới làm nên việc lớn”.

      Thập Nhất Nương vô cùng đồng ý, nàng bảo Hoa Lan mang lễ vật nàng chuẩn bị dâng lên cho công chúa. Đó là bộ quần áo hình con thỏ màu hồng phấn.

      An Khang công chúa hơi đỏ mặt “Thập Nhất Nương, có thích hợp ? Ta lớn thế này rồi...”

      Thập Nhất Nương chảy nước miếng nhìn mỹ nhân thỏ trước mặt, An Khang công chúa quả là mỹ nữ, làn da tuyết trắng, ngũ quan tinh xảo, người khác mặc trang phục thỏ hoạt bát đáng , nhưng công chúa mặc vào lại khiến người ta liên tưởng đến tinh linh thỏ, thánh khiết vướng bụi trần.

      “Vô cùng thích hợp luôn, quần áo này công chúa mặc rất đẹp”. Thập Nhất Nương khen ngợi.

      “Ta lại thấy muội mặc mới đẹp mắt”. An Khang công chúa tán thưởng, Thập Nhất Nương rất đáng , làn da trắng hồng, ánh mắt có thần, giống như búp bê làm bằng gốm sứ.

      Thập Nhất Nương ngoảnh mặt làm ngơ, búp bê gốm sứ có đặc điểm: béo. Công chúa khen kiểu này khiến tổn thương người ta đó.

      “Thập Nhất Nương, muội gọi ta là Huy tỷ tỷ có được ?” Công chúa hơi ngại ngùng nhìn Thập Nhất Nương “Muội cũng gọi Tứ Lang là Tinh La ca ca rồi mà”.

      Thập Nhất Nương chau mày nhìn nàng “Muội gọi Thái tử là Tinh La ca ca rất thích hợp, lúc trước là do muội biết thân phận của huynh ấy, còn giờ muội mà gọi công chúa như vậy...”

      “Lén gọi là được mà, Tứ Lang và ta là tỷ đệ song sinh, ràng ta lớn hơn khắc nhưng lại chịu gọi ta là tỷ tỷ”. Công chúa có chút bất bình, cho dù Tứ Lang ổn trọng hơn, thành thục và tài giỏi hơn nàng... nhưng nàng vẫn lớn hơn khắc.

      Thập Nhất Nương hơi khó xử, “Vậy muội gọi là công chúa tỷ tỷ nhé, chứ gọi thẳng tên phải phép đâu”.

      An Khang công chúa miễn cưỡng đồng ý, được rồi, công chúa tỷ tỷ cũng là tỷ tỷ... quan trọng là, cuối cùng nàng cũng có cảm giác mình là tỷ tỷ, cũng vì điều này nên cho dù Thập Nhất Nương bắt nàng nhảy bài con thỏ khiến thân thể có chút đau nhưng nàng vẫn vui vẻ luyện tập cùng muội muội.

      Nàng là tỷ tỷ, Thập Nhất Nương hơn nàng mà còn làm được, nàng – người lớn hơn cũng làm được.

      “Công chúa tỷ tỷ, sau này tỷ phải thường xuyên tập luyện nha, tỷ khỏe mạnh hơn, ốm đau bệnh tật nữa, mùa xuân năm sau chúng ta có thể cùng nhau leo núi rồi”.

      Sau khi vận động, khuôn mặt công chúa đỏ bừng, nàng vừa uống trà sữa táo đỏ vừa liên tục gật đầu khen ngon.

      “Tỷ đừng uống nhiều quá, chút nữa còn phải ăn cơm trưa đó”. Thập Nhất Nương nhắc nhở.

      Cơm trưa được bày ở cái đình trong hậu viện, màn trướng dày bao lấy, bên trong có dùng than đá giữ ấm nên vô cùng thoải mái, bên ngoài đình là hoa mai đua nở xinh đẹp, trong khí hương rượu phiêu lãng càng khiến người ta say mê.

      “Mọi người biết hưởng thụ”. Thập Lang cố làm ra vẻ công tử phong lưu, cất lời trêu chọc “Hai vị tiểu thư xinh đẹp này, cho phép ta được mời hai vị tiểu thư ly rượu được ?”

      Thập Nhất Nương cười muốn sặc “Thập Lang ca, nếu huynh gầy khoảng 3- 40 cân, chắc chắn người đẹp nào đó chịu uống rượu huynh mời”.

      An Khang công chúa nhìn thấy Thập Lang rất vui vẻ, tuy rằng hơi mập nhưng mặt luôn có ý cười ấm áp, vừa nhìn là biết đó là người hòa hảo dễ gần, hiền từ tốt bụng “Lại đây uống rượu , đừng ly, hai – ba ly đều được”.

      Thập Lang hiếu kỳ nhìn công chúa, “Công chúa điện hạ giống Thái tử quá!”.

      An Khang công chúa mỉm cười “Đương nhiên rồi, chúng ta là tỷ đệ song sinh mà”.

      “Khi công chúa tỷ tỷ cười giống Thái tử nữa”. Thập Nhất Nương tiếp, Thái tử điện hạ tựa như cao nguyên tuyết vực ngàn năm, tuy rất đẹp nhưng khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo đến tận xương tủy, An Khang công chúa lại như thế, khi nàng cười lại ôn nhu động lòng người khiến người ta muốn bảo hộ thương .

      biết bộ dáng Thái tử cười rộ lên ra sao nhỉ?” Thập Lang hơi tò mò, “Khuôn mặt Thái tử càng ngày càng cứng ngắc, lâu lắm rồi chưa thấy Thái tử cười lần nào”.

      “Muốn biết hỏi trực tiếp ta”. thanh đạm mạc trong trẻo truyền tới, Thập Lang giật mình, vặn vẹo thân người... Quả nhiên là Thái tử điện hạ, tựa tiếu phi tiếu nhìn đến Thập Lang.

      “Thái tử điện hạ...” Thập Lang có chút lắp bắp, “Ngài tốt nhất đừng cười... Da gà ta nổi hết trơn rồi...” là quá đáng sợ! cùng với Nhị Lang ca rất giống nhau: khuôn mặt tươi cười nhưng trong lòng hiểm y chang nhau, ai biết bọn họ tính kế người khác như thế nào, nhìn nụ cười ấy khiến lòng người rét run... Vẫn là cười tốt hơn...

      “Tinh La ca ca, mau tới ăn cá nướng”. Thập Nhất Nương vui vẻ .

      Thái tử khuôn mặt nhu hòa hơn nhiều, gì bước về phía trước, đột nhiên đằng sau xuất thêm đám người “Thập Nhất Nương, các huynh có phần ?”.

      “Nhị Lang ca, Tam Lang ca, Ngũ Lang ca, Lục Lang ca, Thất Lang ca...” Thập Nhất Nương điểm danh từng người, nhiều ca ca như vậy cũng hơi phiền toái, riêng màn chào hỏi cũng mất thời gian quá.

      “Hôm nay các ngươi có chuyện gì làm hả? Sao chạy hết đến đây vậy?” Tam Lang trừng mắt với bọn họ.

      “Ha ha, hôm nay rảnh mà!”. Vài người di chuyển ánh mắt nhìn công chúa rồi sang nhìn Thái tử, mọi người chỉ là tò mò thôi, Thái tử mặt lạnh kia là đàn ông họ nhìn quen rồi, giờ cái mặt đó chuyển thành phụ nữ là cái dạng gì... Nhất định họ phải xem bằng được!

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Cái đám ca ca này suy nghĩ vui quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :