1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 115

      Edit: Do Nguyen

      Thập Nhất Nương đến tẩm cung của công chúa dạo vòng, thuận tiện nhìn ngó cây cảnh xung quanh, nàng sửng sốt: “cây trúc đào có độc, vỏ cây, lá cây và hoa đều mang độc tố, tẩm cung công chúa lại nhiều trúc đào thế này... chậc chậc... hạ nhân làm vườn trong hoàng cung có sở thích đặc biệt quá! Ui cha... còn có cây ngu mỹ nhân, cây này càng đẹp lại càng độc, nó gần giống với cây thuốc phiện, ngửi mùi lâu dần bị nghiện, thần trí minh mẫn, dễ sinh ảo giác... Á, còn có mã đề hoa...”

      Hoàng hậu chảy mồ hôi lạnh, ra bấy lâu nay con mình ở cái chỗ quái quỷ gì thế này, khắp nơi đều là độc dược, đến khí cũng thể trong lành. Trong tẩm cung này, đến cây cỏ cũng có thể giết người. Hoàng hậu càng nghĩ càng lạnh lẽo.

      ra nương nương biết cũng đúng thôi, người đừng suy nghĩ nhiều”. Thấy vẻ mặt tự trách của Hoàng hậu, Thập Nhất Nương an ủi “Những loại hoa này đều rất xinh đẹp, trồng trong cung khiến cảnh quan đẹp mắt là chuyện đương nhiên, ai có thể nghi ngờ mà”.

      Hoàng hậu thấy nhõm đôi chút, miễn cưỡng cười cười, nàng quyết định đem hết tất cả các loại cây độc, hoa độc trong cung tiêu hủy hết.

      “Thập Nhất Nương, Huy nương khỏe là do các loại cây hoa độc này đúng ?” Thái tử sắc mặt vẫn tốt, trong phòng ngủ của Huy nương đặt rất nhiều chậu ngu mỹ nhân và mã đề hoa, cái này là cung nữ đưa đến ngẫu nhiên, cũng có thể là mưu...

      phải đâu, chỉ cần đem chúng chế biến thành thức ăn, mấy chậu cây ấy vẫn nguy hiểm, nhưng phòng ngủ nên đặt quá nhiều chậu cây, ban đêm chúng tranh giành dưỡng khí với con người và thải ra khí tốt, rất có hại cho hô hấp... Hơn nữa, mùi hương của chúng quá nồng cũng tốt cho giấc ngủ”. Thập Nhất Nương đem những dụng cụ sinh hoạt hàng ngày trong phòng công chúa kiểm tra hết lượt, nhờ sống thời gian dài ở thời mạt thế, tẩy trừ ít độc tố thực vật nên cơ thể nàng đặc biệt mẫn cảm với các loại độc, chỉ nhìn và ngửi cũng có thể biết được vật ấy có độc hay .

      Uhm, trà này có vấn đề, mực viết chữ cũng có vấn đề, bình phong cũng bình thường...

      “Tìm được rồi!” Thập Nhất Nương thở phào nhõm lôi ra thứ trong đống quần áo.

      “Đây phải là yếm lót của Huy nương sao?” Mặt Hoàng hậu hơi ửng đỏ, bước vội đến xoay mặt Thái tử sang hướng khác, tuy là huynh muội nhưng để nhìn nội y của Huy nương hình như tốt lắm.

      yếm lót này có mùi rất nhạt, bình thường thể ngửi ra nhưng quả vẫn có hương vị khác lạ”. Thập Nhất Nương rất khẳng định .

      Hoàng hậu bước đến ngửi ngửi lại mấy lần “đây là mùi... là lãnh thấm. Chẳng phải con vừa mùi lư hương có vấn đề gì mà”.

      “Lãnh thấm vốn rất tốt để an thần, giúp dễ ngủ. Trong phòng này hầu hết các vật dụng đều được ướp hương lãnh thấm, nhưng yếm lót này, ngoài lãnh thấm còn có mùi khác nữa, người bình thường rất khó để nhận ra, mùi này quyện cùng lãnh thấm tạo thành mị hương”. Thập Nhất Nương vô cùng khẳng định “Hoàng hậu nương nương và Thái tử có thể điều tra kẻ phụ trách quần áo của công chúa để tìm ra manh mối”.

      “Bẩm nương nương, Trần ma ma tự sát!” Cung nữ vội vàng quỳ xuống báo tin.

      Trần ma ma hơn bốn mươi tuổi, thường ngày luôn hiền từ, hòa ái nhưng lúc này bà ta da dẻ xanh mét, tai, mắt, mũi, miệng đều chảy máu, còn có nụ cười vô cùng quỷ dị mặt khiến người ta sợ hãi thôi.

      Tiểu cung nữ sợ đến mức run lập cập, Thập Nhất Nương đen mặt lại “Độc dược này quá lợi hại, uống vào liền tắt thở ngay lập tức, cảm thấy đau đớn chút gì”.

      Hoàng hậu vô cùng giận dữ “Lập tức điều tra cho ta”

      Thái y vẫn chưa đến, Thập Nhất Nương tò mò tìm hiểu độc dược này rốt cuộc là loại gì, nàng muốn nghiên cứu xác chết kỹ hơn Thái tử kéo nàng về phía , còn lấy tay che mắt nàng lại, “Thập Nhất Nương đừng nhìn!”.

      Thái tử hối hận trong lòng, đúng ra ngay từ đầu nên để Thập Nhất Nương xem cảnh thê thảm này, tối về nàng gặp phải ác mộng biết phải làm sao!..

      Hoàng hậu hồi phục lại tinh thần, “Đúng vậy, Thập Nhất Nương con ra ngoài , thấy người chết xui xẻo lắm”. Thập Nhất Nương dù có to gan đến mấy vẫn chỉ là đứa , so với Huy nương, Thập Nhất Nương càng tuổi hơn, vậy mà Hoàng hậu lại quên mất.

      Thập Nhất Nương đảo mắt nhìn Thái y từ từ bước đến.

      “Bẩm nương nương, trong tẩm cung công chúa, việc to việc gì Trần ma ma cũng thu xếp hết”.

      “Trần ma ma thường ngày hay lui tới với ai nhất? Rất có khả năng có người sai khiến bà ta”. Hoàng hậu lớn tiếng hỏi.

      Tai Thập Nhất Nương rất thính nên trong phòng gì nàng đều nghe ràng. Nhưng xem tình hình này, gian tế chính là Trần ma ma nhưng muốn tìm ra chủ mưu ở phía sau cũng phải dễ.

      “Bẩm Thái tử điện hạ, Trần ma ma năm nay 45 tuổi, có con cái, tiến cung được 30 năm...” Tổng quản nội cung vừa run rẩy vừa bẩm báo, “Cũng chưa từng thấy bà ấy cùng người ngoài có liên hệ gì, ngày ngày đều tuân thủ bổn phận, có dấu hiệu khác thường”.

      “Tuân thủ bổn phận? Người tuân thủ bổn phận rắp tâm hãm hại công chúa sao? Tiếp tục điều tra người thân của bà ta, đừng với ta là bà ta từ đất nẻ chui ra chứ!” Thái tử mặt lạnh như băng, “Còn nữa, mùi hương bà ta dùng là từ đâu đưa đến, độc dược bà ta lấy từ đâu, hoàng cung này từ khi nào trở thành nơi đầy rẫy độc dược thế này hả?”

      Giọng của Thái tử lớn nhưng mỗi lời đều như sấm sét giáng vào đầu thái giám tổng quản nội cung, mấy tên thị vệ đứng bên cạnh cũng sợ đến mức quỳ xuống.

      Hoàng hậu giận dữ “Độc dược tám phần là từ ngoài cung đưa vào, nếu thái y cũng tìm được độc dược từ đâu đưa đến, điều tra thái y viện luôn !”.

      Mấy vị thái y run lẩy bẩy đồng loạt quỳ xuống đất, thái y viện sắp phải chịu đựng hồi gió tanh mưa máu rồi.

      “Tứ lang, tuyển thêm mấy cung nữ sạch hầu hạ Huy nương, lần này mẫu hậu lựa chọn cẩn thận, cũng do mẫu hậu quá chủ quan, cứ nghĩ điều tra hết thảy bọn cung nhân này, ngờ đâu vẫn còn Trần ma ma lọt lưới”.

      “Chỉ cần làm tất nhiên lưu lại dấu vết”. Thái tử nghiêm mặt “Mẫu hậu đừng gấp quá, kẻ chủ mưu sau lưng cũng đừng mong trốn thoát!”.

      ------------------------------o0o-------------------------------​

      Thập Nhất Nương rời khỏi tẩm cung công chúa. Nàng đứng mặt đất đầy tuyết phủ, khuôn mặt ra tia biểu cảm gì, nàng cứ từ từ nhìn ánh hoàng hôn giống như con cự thú lớn há miệng đỏ au cắn nuốt hoàng cung từng chút . Vì tưởng tượng ra các màn cung đấu kịch liệt mà Thập Nhất Nương chuẩn bị sẵn roi da bên mình, nhưng nàng vui nổi, nàng tận mắt nhìn thấy sinh mệnh con người bé như con kiến, rất dễ bị người ta đạp chết trong những màn cung đấu bẩn thỉu này.

      “An Thập Nhất tiểu thư, Hoàng thượng và Hoàng hậu đợi người”. cung nữ đến gần hành lễ.

      Thập Nhất Nương thở ra ngụm khí lạnh “ thôi!”.

      Đương nhiên công chúa hề hay biết chuyện tẩm cung của mình bị điều tra, nàng cùng phụ hoàng và mẫu hậu của mình trò chuyện vui vẻ. Thập Nhất Nương từ xa nhìn thấy nhà ba người hoàng gia đầm ấm thân mật, nàng cũng an tâm hơn. Cho dù hoàng cung sâu tựa biển, đầy rẫy những mưu đen tối, dù cuộc sống của hoàng gia phức tạp đến đâu, chỉ cần cả gia đình sống hòa thuận bên nhau, nương tựa vào nhau là chuyện tốt đẹp nhất rồi.

      “Thập Nhất Nương, nhanh lên, vào đây! Phụ hoàng, con có thể hỏi Thập Nhất Nương làm thế nào nuôi Thiên Bồng Nguyên Soái lợi hại đến vậy ? Con nghe Thiên Bồng Nguyên Soái là thần heo, làm được!” Công chúa hiếm khi cười tươi như vậy, lại càng hiếm khi hào hứng chuyện với người khác khiến Đế - Hậu rất hài lòng.

      “Đương nhiên là được”. Hoàng đế cười đôn hậu nhìn khuê nữ.

      “Tham kiến Hoàng thượng và Hoàng hậu”. Thập Nhất Nương hành đại lễ.

      Hoàng đế và Hoàng hậu nhìn nhau, Hoàng hậu khuôn mặt ưu sầu lắc đầu với .

      “Huy Nương, Thập Nhất Nương, hai con lại đây, cùng nhau trò chuyện vui vẻ ”. Hoàng đế mỉm cười “Phụ hoàng và mẫu hậu con còn có việc phải làm”.

      Công chúa nhu thuận gật đầu, 15 tuổi khuôn mặt vẫn còn khờ dại mỉm cười tươi với Thập Nhất Nương “Ta là tỷ tỷ, ta cùng Thập Nhất Nương chơi với nhau tốt”.

      “Công chúa so với tưởng tượng của muội khác nhiều lắm, tính tình chắc cũng tốt và mạnh mẽ giống như Thái tử ca ca”.

      Huy nương cười ngượng ngùng “ giống lắm đâu Thập Nhất Nương, Tứ lang rất kiên cường, còn ta lại quá yếu đuối”.

      Thập Nhất Nương mỉm cười “yếu đuối cũng có thể trở thành kiên cường mà”.

      Tư Đồ Tinh Huy – An Khang công chúa so với suy nghĩ của Thập Nhất Nương càng xinh đẹp ngây thơ, nàng rất thích tính cách này của công chúa, nàng quyết tâm thay đổi vị tỷ tỷ này, giúp tỷ ấy trở thành người mạnh mẽ bị người khác bắt nạt.

      An Khang công chúa cũng vô cùng thích Thập Nhất Nương. Công chúa biết mình nhu nhược vô dụng nên rất ngưỡng mộ Thập Nhất Nương dũng mãnh.

      “Thập Nhất Nương là lợi hại, công phu dùng roi lại tốt như vậy, muội chỉ vung roi mà kéo ta tránh xa khỏi hồ nước, muội mạnh mẽ !”. Huy nương hai mắt tỏa sáng nhìn Thập Nhất Nương.

      có gì đặc biệt đâu, là do muội luyện tập hàng ngày mà, nhưng mà tỷ tỷ cũng phải vận động nhiều hơn, có vận động mới khỏe mạnh được”. Thập Nhất Nương lắc đầu nhìn thân thể suy nhược của Tư Đồ Tinh Huy, nàng ấy 15 tuổi, so ra còn lớn hơn cả Tăng Bát Nương nhưng dáng người quá kém, xíu, gầy tong teo, bộ ngực dường như phát triển.

      “Tỷ gầy quá”.

      Tinh Huy uể oải “Ta thường xuyên phát bệnh, mỗi ngày đều phải uống rất nhiều thuốc, miệng lúc nào cũng đắng, ăn gì cũng toàn nghe mùi thuốc, lâu dần ta muốn ăn cơm, mẫu hậu cũng ta gầy rất xấu”.

      “Sinh bệnh? Thái y chữa được sao?”

      “Chỉ là suy nhược thân thể, cũng phải bệnh gì nghiêm trọng”. Tinh Huy có chút ngượng ngùng “Cũng thể là bệnh, chỉ là ăn được, ngủ được, cứ nằm xuống là lại thấy ác mộng, cảm thấy thân thể mình thể cử động nhiều, cảm giác cả người vô lực”.

      vậy công chúa phải có bệnh, nàng ngủ được là do Trần ma ma bỏ thuốc, ăn uống kém là vì ít vận động, chỉ cần giải quyết được hai điều này là ổn, Thập Nhất Nương suy nghĩ rồi “Tỷ tỷ có muốn khỏe mạnh hơn ?”

      Hai mắt công chúa sáng lên, vội vàng “Có thể sao? Ta có thể khỏe mạnh sao?” Tinh Huy quá chán nản cảnh mỗi ngày nằm giường uống thuốc.

      “Tất nhiên, mỗi ngày vận động chút, dần dần tăng lên mức độ rèn luyện, ví dụ như khiêu vũ mỗi ngày nè, đổ nhiều mồ hôi, thân thể từ từ tốt lên”.

      “Khiêu vũ là gì?”

      “À, đại khái là nhảy múa đó”.

      “Ta nghe Tứ lang Thập Nhất Nương nhảy điệu con thỏ, còn mặc quần áo con thỏ rất đáng “.

      “Nếu tỷ thích tỷ có thể mua bộ đồ thỏ để mặc mà. tại kinh thành lưu hành quần áo động vật, ở nhà muội và Thập lang cũng hay mặc lắm, cực kỳ ấm luôn”. Thập Nhất Nương mỉm cười tiếp “tỷ tỷ xinh đẹp thế này, mặc đồ thỏ vào đáng lắm lắm luôn á”.

      An Khang công chúa đỏ mặt, được Thập Nhất Nương khích lệ nàng vô cùng vui vẻ nhưng vẫn còn chút ngượng ngùng “Ta lớn thế này, mặc vào xấu hổ lắm đó”.

      “Có người 60 tuổi còn mặc mà”. Thập Nhất Nương chợt nhớ đến ở thời đại, có bà lão 60 tuổi còn biểu diễn múa sexy, mặc bikini gợi cảm, đầu đội mũ tai thỏ, sau mông còn có cái đuôi thỏ ngúng nguẩy, vừa uốn dẻo vừa lắc mông... Chậc chậc..., nghĩ tới thôi muốn rùng mình.

      chuyện gì mà vui vẻ quá, cho phụ hoàng nghe chung có được ?” Hoàng đế cười đến sáng lạn từ từ bước đến.

      “Phụ hoàng!”. Vừa thấy Hoàng đế, công chúa vội vàng quấn quýt như trẻ con quấn mẹ, “Con và Thập Nhất Nương chuyện phiếm mà, phụ hoàng, lần sau người cho con đến nhà Thập Nhất Nương muội muội có được ?”

      “Tất nhiên là được” Hoàng đế lâu mới thấy nụ cười rạng rỡ mặt khuê nữ nhà mình, còn vẻ u ám tối tăm thường ngày nữa.

      “Hoàng thượng, An Ngũ Lang và Tịnh Đàn sứ giả đến, chờ ạ!”.

      “Nhanh cho họ vào ”.

      An Ngũ Lang quỳ hành đại lễ với Hoàng đế, nhìn thấy muội muội nhà mình, thở phào nhõm, Thập Nhất Nương biết lúc nghe tin nàng cứu công chúa, mọi người nóng ruột vô cùng, sau đó Hoàng hậu cũng có qua là có chuyện gì, nhưng chưa thấy mặt Thập Nhất Nương, cả nhà vẫn lo lắng yên.

      Trữ Bị Lương cũng học bộ dáng hành lễ của An Ngũ Lang, hai chân sau đứng thẳng, hai chân trước chụm lại khụy xuống, hướng về phía Hoàng đế, đồng thời mọi người lại nghe tiếng nó thở dài.
      Last edited: 21/3/17

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Quá đáng ,quá cute,càng ngày càng thích bạn TBL rồi,cái TH công chúa này cứ thả ra khỏi cung cho đến nhà TNN ở thời gian là hoạt bát khỏe mạnh ngay,chỉ tiếc là cả nhà An gia đều k thích ng hoàng gia ở nhà m

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Ta cũng nghĩ thế á @Bé Bi cứ đem công chúa thả vào An gia, cho cặp kè với TNN và Thập lang, cộng với ông nội Trữ Bị Lương nữa... là xong ngay...
      levuong thích bài này.

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 116

      Edit: Do Nguyen

      “Phụ hoàng xem kìa, Thiên Bồng Nguyên Soái là lợi hại, nó còn biết thở dài nữa đó”. An Khang công chúa mở to mắt giống như đứa bé khờ dại vỗ tay cười vui vẻ.

      “Vì thế phụ hoàng mới phong cho nó là Tịnh Đàn sứ giả”. Hoàng đế mỉm cười ôn nhu “Từ xưa đến nay, chỉ duy nhất mình con heo này được Hoàng đế phong thưởng”.

      Trữ Bị Lương vô cùng đắc ý lượn qua lượn lại mấy vòng, nó còn biết điều vái lạy thêm vài lần khiến công chúa vỗ tay ngớt, Thập Nhất Nương hơi nhức đầu, con heo này quá mức vênh váo rồi.

      “Hoàng thượng, người cho phép Trữ Bị Lương diện thánh cần quỳ bái, vì thế cả nhà thần cũng dạy nó vái lạy đâu, hôm nay nó hành đại lễ là muốn khoe khoang, Hoàng thượng và công chúa cần để ý đến nó...” An Ngũ Lang cố ý , hôm nay mang Trữ Bị Lương tiến cung hiểu cảm giác thế nào là nghẹn khuất nên lời, nhóm thiếu niên nhìn Trữ Bị Lương hết sức tò mò, cả đám tìm cách sờ mó nó, còn các lão quan trừng mắt nhìn nó rất khó chịu, hận thể ngay lập tức nhai đầu nó cho rồi, bọn họ chỉ cây dâu mắng cây hòe ngụ ý nhục nhã An Ngũ Lang nhờ heo mà lập công, lại con heo gặp mệnh quan triều đình biết quỳ lạy là do chủ nó dốt nát biết dạy, hơn nữa heo có thể vào triều đem mặt mũi của tất cả sĩ phu đạp xuống đất hết rồi.

      An Ngũ Lang gãi gãi tai, là võ tướng phải văn nhân, mặt mũi tiết tháo gì đó của văn nhân liên quan đến . Nhưng đám quan lại lắm mồm, chúng liệt kê ra cả chục tội trạng bất kính của Trữ Bị Lương, vì thế Ngũ Lang phải lên tiếng thanh minh: “Hoàng thượng, người nên để Thiên Bồng Nguyên Soái quỳ hành lễ , đời này nó là con heo duy nhất có thể bắt trộm, nhưng nếu bắt nó hành lễ như con người đám quan viên kia để nó yên đâu”.

      Từ cổ chí kim, người đầu tiên khiến heo phải thở dài chính là Hoàng đế. vô cùng thỏa mãn nhìn biểu của heo mập, là vua nên thiếu người ba quỳ chín lạy, bọn họ là vì lễ nghĩa buộc thân, còn con heo mập quỳ lạy là vì nó tâm thích hành lễ với . nhân đức của khuất phục được cả thú vật, cảm giác này vô cùng sung sướng. Nhưng thú vật hành lễ có thể hiểu là tay chân linh hoạt, nhưng cái thở dài của con heo mập, phải hiểu thế nào đây? Hoàng đế cũng có cái tính soi mói của sĩ phu, quan tâm đến việc mình đặt con heo ngang hàng với đám văn nhân hủ lậu trong triều, tại xúc động, đúng là thần trư, quá mức thần kì, con heo cũng biết thở dài với .

      Hoàng đế tâm trạng vô cùng tốt, đối với cầu thẳng thắn của An Ngũ Lang, Hoàng đế vung thẳng cánh tay, cực kì giữ thể diện cho thần heo: “Trẫm Thiên Bồng Nguyên Soái gặp trẫm cần quỳ bái, bọn họ là quan viên cũng muốn bắt thần heo phải quỳ, có phải bọn họ cho rằng bản thân còn to hơn cả trẫm!”.

      “Vậy nghĩa là...?” An Ngũ Lang ngây ngốc.

      “Ngốc quá, chính là gặp ai cũng cần quỳ bái!”. Hoàng hậu vô cùng vừa ý mỉm cười nhìn An Ngũ Lang và Trữ Bị Lương.

      An Ngũ Lang vô cùng vừa ý, cuối cùng cũng quang minh chính đại ngăn chặn miệng lưỡi của đám lão bất tử kia, tuy sợ nhưng đến đâu cũng có đám ruồi bọ ong ong bên tai rất khó chịu, đặc biệt là với người có tí xíu nhẫn nại nào như , chỉ sợ lúc bốc đồng đánh quyền vào thẳng mặt vị đại nhân nào đó.

      Cung yến xong, Thập Nhất Nương thở dài, nhìn thấy bóng đêm bao trùm cung điện, nhớ đến vị công chúa nhát gan đơn thuần kia, nàng cảm thấy mình vô cùng may mắn vì được là con cháu An gia.

      đường về nhà, Thập Nhất Nương đem mọi chuyện phát sinh trong cung kể cho hai vị bá mẫu nghe.

      ngờ lại phát sinh nhiều chuyện như vậy”. Tôn thị thở dài “Hầu hết kẻ hầu người hạ trong cung đều giữ lại từ thời tiên đế, tiên đế ham mê nữ sắc, 3 cung 72 viện đều cố nhồi nhét hàng ngàn mỹ nữ, cho nên người hầu hạ cũng quá nhiều, nơi nào lắm người lắm thị phi, tiên đế lúc còn sống đều cài người của ông ấy trong hậu viện của các vị vương gia, cũng phải muốn ngăn cản các vương gia đấu đá lẫn nhau, ông ấy chỉ quan tâm các vương gia làm gì ảnh hưởng đến ông ta là được”.

      “Đương kim thánh thượng nay rất có khí phách, sát phạt quyết đoán, nhìn bề ngoài mạnh mẽ nhưng ra ngài ấy rất mềm lòng”. Phương thị cũng thở dài “Mấy vị huynh đệ của Hoàng thượng ai nấy đều dã tâm bừng bừng nhưng cuối cùng có được cái gì đâu”.

      “Muội thấy trước đây Hoàng thượng đành lòng thẳng tay với các vị vương gia, vì ngôi vị hoàng đế mà quá nhiều người phải chết, tiên đế sinh được mấy chục công chúa, nhưng đến giờ còn có mấy người đâu”. Tôn thị .

      “Mặc kệ thế nào, nếu Hoàng thượng vẫn quyết đoán, chắc chắn còn xảy ra nhiều chuyện nữa”. Phương thị thản nhiên “Tạm thời chuyện hoàng gia, Thập Nhất Nương, về nhà con bị phạt cấm túc ba ngày”.

      Thập Nhất Nương trợn tròn mắt, chuyện biến cố hoàng gia mà, sao tự nhiên lửa cháy đến mông nàng rồi.

      “Nhị bá mẫu cũng đồng ý với đại bá mẫu của con, con phải bị cấm túc”. Tôn thị cũng mãnh liệt gật đầu.

      “Tại sao ạ?” Thập Nhất Nương nóng nảy, bị nhốt ba ngày? Nơi này giống đại có máy tính, có ti vi, có trò chơi điện tử, bị nhốt ba ngày chắc nàng phát điên mất.

      “Về nhà nghĩ cho kỹ, nếu nghĩ ra lỗi của mình hình phạt tăng lên sáu ngày”. Phương thị bình tĩnh tiếp.

      Thập Nhất Nương đau khổ, “Con xin lỗi bá mẫu, con sai rồi, là con cẩn thận”.

      Tôn thị gật đầu, nhìn Thập Nhất Nương tán thưởng, Phương thị trừng Tôn thị cái, Tôn thị nhanh chóng làm ra vẻ vô tội dám hó hé gì nữa.

      “Con cũng nên mình rời khỏi cung yến để loanh quanh, lúc phát việc bất thường con lại chịu lập tức chạy ”. Thập Nhất Nương bình tĩnh , ra lúc ở bên hồ nàng cảm thấy có gì đó đúng, hồ nước là nơi rất nguy hiểm, đừng cung yến, cho dù là gia yến bình thường cũng nên đến hồ nước nhà người ta nhìn ngó, sau đó nếu phát sinh biến cố phải bỏ chạy ngay để khỏi liên lụy bản thân.

      “Con lúc đó cũng muốn bỏ ”. Thập Nhất Nương cúi thấp đầu, giọng “Nhưng quay đầu thấy công chúa, con biết nàng là công chúa đâu, con chỉ nghĩ nàng là cung nữ, lúc đó kịp nữa rồi, mặt đất tuyết đọng dày lưu lại dấu chân con, dù thế nào con cũng bị người ta nghi ngờ, bằng cứu người luôn, nếu đây là bẫy rập sau khi cứu được người con cũng dễ bề giải thích”.

      Sắc mặt Phương thị dần giãn ra, “Trong khoảng thời gian ngắn có thể cân nhắc như vậy chứng tỏ con cũng quá ngốc, nhưng lỗi lớn nhất của con là tự ý rời , hành phóng túng, tuân thủ lễ nghi cung đình, nếu con ngoan ngoãn ở bên cạnh bá mẫu sinh chuyện”.

      Tôn thị vội vàng đỡ lời cho Thập Nhất Nương, “ ra con bé làm vậy cũng sai, biết mình rơi vào bẫy, phản ứng nhanh nhất chính là cứu người trước , nếu là kẻ khác kích động bỏ chạy càng dễ bị người giá họa”. Tôn thị tự hào nhìn Thập Nhất Nương, hổ là đứa An gia, rất thông minh!

      Thập Nhất Nương cũng ưỡn ngực “Nếu nhờ con, công chúa ...”

      Tôn thị trừng mắt nhìn Thập Nhất Nương, bé con lập tức ỉu xìu, Tôn thị cũng dám vì nàng cầu tình nữa, đứa này nếu ba ngày bị đánh lại làm chuyện lật trời, thể khen tặng.

      “Thập Nhất Nương!” Phương thị thở dài, “bá mẫu hy vọng con trở thành hùng, chúng ta chỉ muốn con bình an vui vẻ, con nghĩ lại , nếu lúc ấy có người lén lút sau lưng con, nhân lúc con và công chúa chú ý đem hai đứa quăng xuống hồ... Nếu con xảy ra chuyện gì, ta và nhị bá mẫu biết phải làm sao?...” Nếu thực xảy ra chuyện, với tính cách nóng nảy sợ trời sợ đất của cả An gia, hậu quả thể tưởng tượng nổi.

      Thập Nhất Nương sửng sốt, rồi sau đó cảm động muốn rớt nước mắt, nàng hứa với nhị vị bá mẫu lần sau cẩn thận hơn, làm các nàng lo lắng nữa.

      Chuyện này thể dấu giếm các vị trưởng bối còn lại trong nhà, quả nhiên Thập Nhất Nương lại bị họ phê bình lượt nữa. Sau đó hình phạt từ cấm túc ba ngày trở thành vừa bị cấm túc vừa phải chép sách, nàng có gì oán giận. An Tam gia yên lặng nhìn con , khuôn mặt như trích tiên lộ ra vẻ tức giận nào, Tam gia chỉ câu “Thập Nhất Nương, đừng quên sinh mệnh của con chính là dùng mạng của mẹ con đổi lấy...”

      Thập Nhất Nương im lặng cúi đầu chép sách, ngoài cửa sổ, tuyết bay đầy trời, hoa mai đỏ như máu nổi bật nền tuyết trắng, sống hai đời, nàng quên mất khuôn mặt mẫu thân, nàng chỉ nhớ duy nhất ánh mắt của mẫu thân nhìn mình giống như nhìn trân bảo quý giá nhất thế gian. Giờ đây, mỗi khi nhớ đến mẫu thân trái tim nàng như được vỗ về, còn đau đến tê tâm liệt phế giống như trước kia, nàng cảm thấy lòng mình được bao bọc bởi dòng nước ấm áp ôn nhu mềm mại, vì thế nàng phải sống tốt, sống thay phần của mẫu thân, thương phụ thân, hiếu thuận với người nhà, hòa ái với huynh trưởng... Đây cũng chính là nguyện vọng của mẫu thân.

      -----------------------o0o------------------------
      Tại Bách Vị Lâu, thư sinh kể chuyện thao thao bất tuyệt “Tây Du ký”. Khách vừa ăn vừa chăm chú lắng nghe câu chuyện, tuy tửu lâu đông đúc nhưng mọi người im lặng lắng nghe, chỉ có giọng vị thư sinh kể chuyện ngân nga trầm bổng.

      Trong nhã gian kín đáo, mấy huynh đệ An gia ăn cơm.

      “Thế gian này phúc hay họa thể nào lường được”. An Nhị Lang cảm thán, Thập Nhất Nương gần đây tính cách có phần trầm tĩnh, như vậy tốt. vẫn lo lắng Thập Nhất Nương quá hoạt bát phóng khoáng, sợ trời sợ đất, ở An gia sao nhưng sau này lập gia đình, bao nhiêu người có thể chịu đựng được tính cách này của muội muội chứ.

      “Đúng vậy!” An Tam Lang tươi cười , “Nghĩ lại vẫn thấy sợ, nếu có người muốn đối phó công chúa chắc chắn núp phía sau, cái chết của Trần ma ma tìm được manh mối chứng tỏ bọn chúng rất lợi hại, kẻ chủ mưu nhất định cho người mai phục xung quanh công chúa để dồn nàng ấy vào chỗ chết, Thập Nhất Nương có thể cứu được công chúa mà muội ấy vẫn an toàn, đó là do may mắn”.

      An Ngũ Lang cũng thể ăn được nữa, hối hận “Đều là sai lầm của đệ, nếu lúc ấy đệ cẩn thận hơn, đừng để Thập Nhất Nương thấy đệ ra ngoài...”

      An Đại Lang giỏi ăn , đem cái đùi gà bỏ vào trong chén của Ngũ Lang “Biến cố đột nhiên phát sinh ai ngờ tới, đệ đừng tự trách”.

      An Nhị Lang cũng đem miếng thịt vịt chưng tương bỏ vào trong chén của , “Đệ cần nghĩ nữa, đệ biết dùng đầu óc để suy nghĩ, Nhị ca quá quen rồi”.

      An Ngũ Lang giương mắt nhìn “Dù đệ thích đọc sách nhưng đệ rất thông minh đó, huynh xem chiến trường đệ luôn thắng trận mà, các huynh nghĩ , nếu đệ là kẻ ngu ngốc làm sao có thể đánh thắng được chứ!”.

      vậy, đệ cũng có thể áp dụng binh thư để đánh giặc sao?” Tam Lang trêu .

      “Ta cần dùng binh thư cũng đánh thắng giặc”. Ngũ Lang hùng hồn khẳng định.

      “Đó là do đệ dùng bản năng dã thú để đánh trận”. An Nhị Lang tức giận , “Nếu đệ còn coi mình là con người phải đọc binh thư cho đàng hoàng, binh thư chỉ dạy chuyện cầm quân đánh trận, nó còn đến sách lược chính trị, mưu kế dùng trong sinh hoạt thường ngày... Đệ nhìn Nhị ca , chuyện làm ăn buôn bán của ta cũng áp dụng cả sách lược của binh thư mới được như hôm nay đó!”

      An Ngũ Lang khinh bỉ nhìn “Đệ cần hiểm giống như huynh... Hứ... Binh pháp cao quý như vậy lại dùng để kiếm tiền, huynh làm nhục binh pháp, đúng là biết xấu hổ!”...

      An Nhị Lang lạnh lùng nhìn “Tháng này, ta cần phải suy nghĩ về việc đáng xấu hổ này của mình, nên có rảnh để chia hoa hồng Bách Vị Lâu cho đệ!”

      An Ngũ lang tức giận nhảy dựng lên “Nhị ca, huynh đừng quá đáng!...”

      An Nhị Lang hề tức giận, nhàng mỉm cười “Tiếc quá, tâm tình ta bỗng nhiên tốt, tiền tiêu vặt tháng này của đệ... cũng có luôn...”

      An Ngũ Lang ngậm miệng, im lặng cúi đầu ăn cơm...

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chèn ơi, ta Nhị Lang quá.... càng làm càng thấy chàng trai ấy...
      Hale205, levuongHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :