1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      Khâm phục An Nhị lang kinh khủng ^^ kì tài kinh thương đấy đừng đùa :v vô cùng nhạy bén với xu hướng
      Do Nguyen thích bài này.

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Ta cũng thích An Nhị Lang lắm á @Winter, hợp gu của ta, hahaha
      Winter thích bài này.

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 113

      Edit: Do Nguyen

      Ở phương diện buôn bán, mặc kệ ai muốn nhìn nhìn, khen chê gì cũng được, An Nhị Lang đều phải làm đến tận cùng, đặc biệt liên quan đến chuyện kiếm nhiều tiền, càng bất chấp mặt mũi mà đẩy mạnh việc quảng cáo.

      Các tiểu nương tử ở kinh thành rộ lên phong trào nuôi sủng vật để khẳng định đẳng cấp, những thế, các nàng còn phải chăm chút cho sủng vật những bộ y phục độc đáo lạ mắt theo cầu. Cuộc chiến hư vinh, thích so đo giữa vị tiểu thư này với vị tiểu thư khác nâng lên tầm cao mới, đó là: so sánh đẳng cấp, khả năng làm trò và mức độ xinh đẹp giữa sủng vật với nhau.

      Chuyện làm ăn buôn bán của Bách Y Các vô cùng thuận lợi, An Nhị Lang rất vừa lòng, đồng thời mở rộng kinh doanh cả những món đồ chơi mà thú cưng thích. Thập Nhất Nương cũng phụ giúp việc buôn bán ở Bách Y Các, nàng mặc bộ quần áo thú vật, lăng xăng chạy qua chạy lại ở cửa hàng khiến mọi người tròn xoe mắt. Những nương lớn lớn chút chịu mặc giống nàng, nhưng khách hàng là trung niên nam tử hay phụ nhân sồn sồn chỉ cần trong nhà có tiểu hài tử đều giống như phát điên, trong đầu chỉ có chữ: “Mua!”… Phải mua bằng được bộ đồ thú vật này cho hài tử trong nhà mới được!…

      Vì thế cả kinh thành đều là quần áo bằng lông thú, những cậu ấm chiêu mặc quần áo động vật, ríu ra ríu rít tung tăng khắp nơi khiến các vị trưởng bối thương dứt, nhìn chúng nó mà lòng thấy ngọt ngào như mật. Sau đó An Ngũ Lang bận rộn hơn, các chuyến da lông thô từ Tây Bắc vận chuyển đến mấy năm qua đều bán được, đột nhiên gần đây sức tiêu thụ tăng vọt, trở thành thiếu hàng, vì thế phải cấp tốc thu mua da lông thú!

      năm nhanh chóng qua , bọn trộm cắp tăng tốc độ kiếm ăn, bộ khoái cũng phải tăng cường bắt trộm, quan viên cũng bận rộn hơn, nhưng trong lúc nước sôi lửa bỏng ấy, An Ngũ Lang lại càng khổ sở bởi vì xảy ra chuyện động trời.

      Kinh thành gần đây có chuyện rất nhiều tiểu hài tử bị bắt cóc. Hàng năm cứ vào lễ hội đèn lồng là thời điểm bọn buôn người càn rỡ nhất. Năm nay, các tiểu hài tử mặc quần áo động vật, lúc đầu các bé chạy nhảy đầy đường, giờ chỉ còn vài bé, nhưng sau đấy người nhà sợ mất con nên nhốt bọn chúng ru rú ở nhà.

      Thập Nhất Nương rất tức giận, nàng vội giục Trữ Bị Lương hỗ trợ Ngũ Lang. Để hối lộ con heo mập, nàng dùng rất nhiều rau dưa dị năng làm phần thưởng cho nó.

      Vì mỹ thực, Thiên Bồng Nguyên Soái quyết tâm liều mạng, nó nhanh chóng bắt được kẻ buôn người, sau đó Ngũ Lang dùng nghiêm hình mới chịu khai ra đại bản doanh của bọn chúng.

      Đến sào huyệt, An Ngũ Lang thể thân bản lĩnh, đánh cho bọn cướp thân tàn ma dại còn ra hình người. Giải quyết xong bọn chúng, Ngũ Lang tìm kiếm hồi thấy bọn ôm nhau ngủ ngon lành đất, lúc ấy mới thở phào nhõm.

      Toàn bộ kinh thành sôi sục, ai ai cũng căm hận bọn buôn người, bộ khoái mấy năm nay quá nhàn rỗi rồi, bách tính cũng mất hài tử nhưng bộ khoái cũng thể nào tìm thấy. Thiên Bồng Nguyên Soái quá là trâu bò! Chỉ cần thời gian ngắn như vậy tìm đủ số hài tử trở về…

      Các vị phụ mẫu đều nhanh chóng chạy đến công đường để xem xử án bọn buôn người, tay bọn họ nào là trứng thối, cà muối, thức ăn ôi thiu... tóm lại cái gì dơ bẩn họ đều cố gắng mang theo để làm hung khí đập chết bọn buôn người táng tận lương tâm này.

      Vụ án kết thúc, kẻ ác bị trừng trị nhưng An Ngũ lang hài lòng nhìn tên quan mập ú công đường. ràng công lao là của , nhưng cuối cùng lại là do vị đại nhân này thông minh tìm ra manh mối, sau đó nhờ có thần heo mũi thính tìm ra sào huyệt bọn chúng, cuối cùng mới đến An Ngũ Lang tay chân thô thiển bắt người. Nghĩ đến là giận mà, và con heo mập này hợp nhau, lão quan ở công đường vẫn ngày ngày đè đầu , mắng chửi biết xấu hổ mang heo tuần tra, làm mất mặt quan sai, ảnh hưởng đến hình tượng. Vậy mà giờ đây, công lao lớn nhất thuộc về con heo, thứ nhì là lão quan mặt dày, tên của còn được nhắc tới!

      Quá trình xử án và cái kết có hậu khiến bách tính vô cũng thỏa mãn, mọi người sùng bái nhìn thần heo, nhất là bọn tiểu hài tử, nếu bị phụ mẫu ôm chặt cứng, bọn chúng nhất định xông lên chơi đùa với thần heo.

      cũng phải lại, lần này bọn buôn người bắt cóc nhiều hài tử như vậy là do bọn ăn mặc quần áo động vật đáng quá mức, khiến ai nhìn cũng phải động lòng, bọn chúng nghĩ khả ái như thế bán được giá cao nên bắt nhiều hơn mọi năm. Vì thế, để bọn an toàn, đừng cho chúng nó mặc quần áo thú vật nữa”.

      Lão quan mập ú ăn tào lao, lý do bị bắt cóc là vì xinh đẹp quá mức sao? Ngũ Lang híp mắt lại, Nhị ca xé đầu mày cho xem nè heo mập, còn lão quan ăn sợ chết kia nữa, Nhị ca ta rất hẹp hòi, ông dám phá hỏng chuyện làm ăn buôn bán của , ông tiêu rồi!

      “Ta khinh!” nam tử ôm con bước ra từ đám đông, đặt đứa bé xuống đất rồi chửi ầm lên: “ ràng là đám quan phủ các người có bản lĩnh, những năm trước còn chưa có quần áo thú vật, có năm nào chúng ta bị mất hài tử ? Các ngươi bắt bọn buôn người, ngược lại còn con cái nhà chúng ta quá xinh đẹp cũng là cái tội sao? Ví như kẻ trộm trái cây bị phạt vì trái cây lớn lên quá ngon, chúng bị hái trộm là tất nhiên, đây là do trái cây có lỗi, liên quan đến tên trộm, đời làm gì có cái lý lẽ nào như thế!”

      “Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi muốn ta làm cho con cái mình xấu xí, nhưng khi chúng xấu như vậy, chúng được an toàn sao?” phụ nhân suýt chút nữa mất con tức giận .

      “Ha hả, ngày mai ta phải với Hoàng thượng tiếng, quan viên Đại Hạ ghét bỏ con cái nhà bách tính lớn lên xinh đẹp, cho chúng mặc trang phục hài tử đáng , haizz… là, bọn bị bắt cóc đều là lỗi của ta, ta nên mặc trang phục xinh đẹp cho chúng nó, đúng ra phải cho chúng nó ăn mặc như khất cái, đầu đường cuối ngõ đều là khất cái, như vậy mới làm đẹp mặt Đại Hạ”. thiếu niên nhìn ra nam hay nữ cất lời.

      An Ngũ Lang nhìn tên quan bị chửi đến mức muốn phun máu chó, cực kỳ vừa lòng, cái kẻ mình ưa bị người người phỉ nhổ, lão quan xấu số, nhiêu đây chưa phải là khổ, cái khổ ngươi hãy chờ Nhị ca ta ban phát nhé.

      Những tiểu hài tử bị bắt lần này hơn phân nửa là con nhà quyền quý, Bách Y Các là nơi “đắt xắt ra miếng”, gia đình bình dân có khả năng tiêu tiền ở đây. An Ngũ Lang cùng Thiên Bồng Nguyên Soái lưới bắt hết bọn buôn người, còn có thể tìm hiểu tin tức về những hài tử bị bắt trước kia. Đương nhiên việc tiếp tục truy tìm tung tích bọn bị bắt các năm trước phải việc của Ngũ Lang, cũng để ý, bây giờ cùng con heo mập ăn uống thả cửa ở kinh thành, vì Trữ Bị Lương danh tiếng vang xa, ai ai thấy heo mập cũng cung kính mời nó ăn uống, vì thế người hùng An Ngũ Lang cũng được ăn ké miễn phí của heo.

      Dân chúng kinh thành vô cùng vui mừng, tiệc tùng suốt mấy ngày. Nỗi lo lớn nhất của họ là con cái bị bọn xấu bắt cóc được giải quyết, họ lại an tâm sinh đẻ, mà muốn sinh đẻ cần có tiệc tùng, mượn men rượu để có hưng phấn “tạo người’, nối tiếp cái vòng luẩn quẩn gia tăng dân số.

      Các bậc cha mẹ quyền quý ở kinh thành cũng hết sức ca ngợi An Ngũ Lang, đến khi vào triều cũng quên khen ngợi Ngũ Lang trước mặt Hoàng đế. Tuy nhiên, có người khen ắt cũng có kẻ chê. Trong triều chia làm 2 phái, phái tán đồng cần phải , còn phái phản đối lấy lý do: vụ án này công lao lớn nhất là của thần heo, phải An Ngũ Lang, nếu nhờ cái mũi thần kỳ của Thiên Bồng Nguyên Soái, An Ngũ Lang thể lập được đại công này.

      Hai bên cãi nhau cả buổi chầu khiến Hoàng đế mệt mỏi, Hoàng hậu vẫn chờ về ăn cơm trưa đó, Hoàng thượng vung tay lên, thăng cho An Ngũ Lang nửa cấp, Trữ Bị Lương cũng được Hoàng thượng khích lệ, thưởng cho nó quan phục và phong làm “Tịnh Đàn sứ giả”, được quyền diện kiến Hoàng gia cần quỳ bái (ặc ặc…) Hoàng đế này cũng là người say mê truyện Tây Du ký, mấy tháng trước ỷ mình là người quyền thế nhất Đại Hạ mà ép An Nhị Lang tặng bộ Tây Du ký hoàn chỉnh, từ đó si mê Thiên Bồng Nguyên Soái thua kém An Thập Lang chút nào.

      Trời ạ… Heo… heo trở thành quan đồng liêu với bọn họ!!! Chuyện này cũng quá nghịch thiên rồi!

      Nhìn bóng dáng Hoàng đế hớn hở hướng hậu cung mà dời gót, đám quan lớn bé kêu trời trách đất, Hoàng thượng à, ngươi mau trở lại, chúng ta còn chuyện nhân sinh mà, ngươi để con heo và chúng ta ngang bằng nhau, ngươi có hỏi ý kiến bọn ta chưa?

      Mọi việc cứ như thế, Hoàng hậu hai mắt tỏa sáng, “Hoàng thượng, nếu con heo này cũng làm quan, cung yến sắp tới hãy để nó vào cung, để nó cảm tạ ân điển của người”.

      Hoàng thượng vui vẻ , “Ý này rất hay!”. Hôm nay, biết làm tổn thương trái tim yếu đuối của đám quần thần, nhưng rất hài lòng. Ở triều chỉ có mỗi việc xíu của An Ngũ Lang và Thiên Bồng Nguyên Soái mà bọn họ thảo luận ầm ĩ cả buổi xong, hại trễ hẹn ăn cơm trưa với Hoàng hậu.

      Cuối năm bề bộn, Phương thị và Tôn thị bận tối tăm mặt mũi. Sau đó, cung yến cuối năm cũng bắt đầu.

      Trước khi xuất phát, Thập Nhất Nương nhìn Trữ Bị Lương mặc quan phục vô cùng kỳ quái chẳng ra cái giống gì, con heo, à , quan heo mới đúng! Cái thế giới này bị điên hay là nàng điên rồi?

      An Nhị gia chửi ầm lên “tên hoàng đế chết tiệt dám đem chúng ta làm trò cười cho thiên hạ, bọn quan viên ngày mấy lượt đến phủ chúc mừng nhà ta có “Tịnh Đàn sứ giả” quan lộ rộng mở, cái đám nhiều chuyện đó còn khen chúng ta được món hời, khi vui có thần heo làm bạn, khi buồn còn có thể bắt heo làm thịt, chẳng ai có phúc ăn thịt thần heo như chúng ta. Bên ngoài còn đồn An gia giàu có phát đạt là nhờ con heo này. là tức chết mà! Lúc An Nhị gia ta chém giết người Hồ, đám các ngươi vẫn còn bú sữa mẹ đó ”

      An Nhị gia mắng đến quên trời quên đất, cả đám đều đồng ý với An Nhị gia, đặc biệt An Nhị Lang rất đồng cảm với cha mình, cùng mắng lão Hoàng đế tiện nhân, mặt dày, biết xấu hổ.

      Thời loạn tạo nên mãnh thú! Uy lực của Trữ Bị Lương thể xem thường.

      Thập Nhất Nương nhất định đem theo vũ khí của mình là roi cuốn quanh thắt lưng. Cung yến lần trước, nàng có dịp sử dụng cũng có nghĩa là lần này dùng đến.

      Ngựa xe dập dìu tiến nhập hoàng cung, Thập Nhất Nương nhìn bầu trời mờ tối, vẫn còn hơi sớm, nhưng kinh nghiệm tham dự cung yến lần trước, Thập Nhất Nương đoán khi về nhà chắc trời tối như mực, đến mức giơ bàn tay lên cũng thấy được ngón nào.

      Thần heo bị An Ngũ Lang giữ chặt bên người, ai ai cũng hiếu kỳ nhìn con heo mặc quan phục, “quan heo” xưa nay chưa từng có, bọn họ tranh thủ liếc mắt mấy lần.

      Các thiếu niên thể dè dặt lén lút nhìn mãi, cho nên họ vây quanh An Ngũ Lang, đưa tay tranh thủ sờ sờ thần heo mấy cái, truyện Tây Du Ký lan truyền rộng rãi ở kinh thành, tất cả mọi người đều tin tưởng tổ tiên của loài heo chính là Thiên Bồng Nguyên Soái, còn con heo này chính là Thiên Bồng Nguyên Soái thân.

      Các vị tiểu thư cũng nhìn sang, nhất là các tiểu nương đều chăm chú nhìn con heo chớp mắt.

      “An tỷ tỷ, muội muốn sờ heo”. Bé mập mạp níu tay áo Thập Nhất Nương, vừa vừa chảy nước dãi.

      “Đừng nôn nóng, nơi này nhiều người quá, hai ngày nữa rãnh rỗi, tỷ đón muội đến An phủ chơi với nó nha”. Thập Nhất Nương nhanh tay đút điểm tâm vào miệng bé con khả ái, giờ này người vây quanh nhiều lắm, chặn miệng bé con là tốt nhất, nếu nó đòi xem, bọn họ hùa theo cũng đòi xem rất mệt.

      Bên trong khá ấm áp, Thập Nhất Nương nghĩ thầm Hoàng hậu là chu đáo, chú ý tính thực dụng, lần này nàng ấy rất quan tâm đến thức ăn, cung yến trước tổ chức ngoài trời quá lạnh, thức ăn nguội ngắt, ăn được vài miếng rồi thôi, rất lãng phí lương thực, đêm nay mang lên từng món, ăn xong mới mang lên tiếp, đặc biệt còn có món lẩu nóng sốt, rất hợp ý nàng.

      “Cái này rất giống tác phong của Hoàng hậu”. Phương thị cười , “Nghe lần trước cung yến thừa quá nhiều thức ăn, Hoàng hậu xót ruột, lần này có lẩu, ăn bao nhiêu nhúng thịt bấy nhiêu, lãng phí chút nào”.

      An Thập Lang nghĩ nghĩ “phương pháp này rất tốt, trời lạnh như vậy, có lẩu nóng sốt ai mà chẳng thích”.

      Tuy vậy cũng có người oán thầm, “cái món lẩu thấp hèn này mà cũng đưa vào cung yến, Hoàng hậu là hẹp hòi quá”. vị phu nhân toàn thân hoa lệ cất tiếng oán than, Hoàng hậu xuất thân từ nhà đồ tể, dù là lên ngôi cao cũng vẫn thay đổi được tư duy thấp kém.

      sai, món lẩu này bách tính bình dân đều rất quen thuộc, làm sao thể được quý khí của hoàng gia”. phu nhân khác .

      “Có người những cung yến trước, thức ăn dư quá nhiều khiến Hoàng hậu tiếc rẻ…”

      “Chúng ta vốn là thế gia quý tộc, sinh hoạt xa xỉ là chuyện bình thường, tính toán chi li như thế là hành vi của những kẻ nghèo hèn, bần tiện”. phu nhân khác góp lời, “ lâu mới có cung yến, dù có lãng phí sao chứ? Vì chút thức ăn mà khiến hoàng gia mất thể diện, đúng là ra gì…”

      “Nhưng sao Hoàng thượng và Hoàng hậu còn chưa xuất ? Hình như hôm nay Hoàng hậu triệu kiến mệnh phụ phu nhân phải?”

      “Hoàng thượng hình như cũng lén triệu kiến đại thần!”

      “Còn Thái tử sao?”

      “Chẳng phải Hoàng hậu có ý định lựa chọn Thái tử phi sao?” phu nhân có vẻ khôn khéo cảm giác hình như ổn “Nếu như thế, Thái tử phải nên xuất mới đúng!”.

      “Hoàng thượng giá lâm!”…
      Last edited: 21/3/17

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Chương 114

      Edit: Do Nguyen

      Hoàng đế và Hoàng hậu khoan thai bước đến. biết Thập Nhất Nương có bị ảo giác , sao lại thấy ánh mắt Hoàng hậu lên lo lắng và khuôn mặt ưu sầu thế kia?

      Thập Nhất Nương nhíu mày, nàng lại thấy vị thái giám đến bên tai An Ngũ Lang, xong, Ngũ Lang liền cùng Trữ Bị Lương vội vã ra ngoài.

      Thừa dịp cả đám người tập trung mọi chú ý vào Hoàng đế và Hoàng hậu, Thập Nhất Nương lén lút chuồn ra ngoài, buồn bực chính là nàng tìm loanh quanh hồi vẫn thấy bóng dáng Ngũ Lang ca.

      Trong đại sảnh truyền ra những tiếng hoan hô khá , đại khái là Hoàng đế gì đó, Thập Nhất Nương nghĩ vẫn muốn quay lại cung yến, nàng tiếp tục , lại phát tuyết có dấu chân của Trữ Bị Lương, nàng lần mò bước theo từng dấu chân của con heo mập.

      trận gió lớn lạnh buốt quét qua mặt, Thập Nhất Nương run lên, nàng cảm nhận được cái lạnh thấu đến tận xương tủy, trước mặt nàng xuất cái hồ lớn.

      Hồ nước nằm ở phía đông cung điện, từng trận gió thổi qua khiến sóng nước dao động, Thập Nhất Nương định bước , muốn để ý đến mặt hồ vì trong ti vi hay chiếu mấy phim cổ trang gì gì đó, hồ nước đều là nơi nguy hiểm, cung đấu – trạch đấu gì cũng kéo nhau đến hồ rồi xô đẩy nhau xuống đấy.

      Nhưng khoan , vị nương kia muốn làm gì nhỉ?

      Thập Nhất Nương đen mặt, nương toàn thân màu đỏ giống y chang nữ quỷ, tóc xõa rũ rượi bị gió quất dính vào mặt, Thập Nhất Nương nhìn được khuôn mặt nàng ta, chỉ thấy ánh mắt nàng ta quét qua người mình, đó là ánh mắt trống rỗng vô hồn như người chết.

      Nữ quỷ từng bước đến hồ, Thập Nhất Nương cố gắng an ủi chính mình, có thể vị nương này chỉ là muốn thưởng thức phong cảnh hồ nước, tại là mùa đông, nước hồ đóng lớp băng mỏng, chắc nương này muốn soi gương nên đến đây soi bóng vào mặt hồ... Lý do này hình như cũng hợp lý mà!

      Thập Nhất Nương tìm thêm vài lý do nữa, nhưng chân của nàng lại nhanh hơn óc, chẳng mấy chốc, Thập Nhất Nương đến bên cạnh nữ quỷ, trăm ngàn lý do vẫn thể thuyết phục nổi mình. Thập Nhất Nương chửi thề: @#$%^&....! Khốn kiếp , tự sát lúc nào chẳng được, sao lại nhằm vào ngày hôm nay, càng giận hơn là tự sát trước mặt nàng. Chết? Chết cái mịe gì? Ta còn là trẻ vị thành niên, ngươi chết kiểu này làm ta bị ám ảnh đó, ta ăn ngon ngủ yên, có biết hay hả?

      “Khoan!” Thập Nhất Nương hô to, “Dừng tay..., í lộn, dừng chân lại!” Làm ơn đừng có bước về phía trước nữa...

      Nữ quỷ ánh mắt vô hồn giống như nghe thấy tiếng gọi của Thập Nhất Nương, bước chân vẫn kiên trì hướng về phía hồ nước.

      Vừa kịp chạy đến, thấy giây tiếp theo nàng ta ngã vào trong hồ, Thập Nhất Nương đem roi giắt bên hông mình rút ra, tiếng roi lao vun vút vào hư , quấn vào thắt lưng nàng ta, Thập Nhất Nương dùng sức kéo nàng ta ngã ra xa hồ nước.

      “Bịch...” ngã xuống đất, Thập Nhất Nương thè lưỡi, mặt đất toàn là đá cuội, ngã kiểu này chắc là đau lắm.

      “Ngươi sao chứ?” Thập Nhất Nương chạy vội đến nâng nàng ta dậy “Có chuyện gì luẩn quẩn trong lòng bất lực đến mức phải tìm cái chết sao?”

      Lúc này rốt cuộc Thập Nhất Nương cũng nhìn được khuôn mặt , Thập Nhất Nương muốn ngừng thở! Trời ơi, đẹp quá! Lúc này Thập Nhất Nương biết thế nào là khuynh quốc khuynh thành, nhưng hình như nương này nhìn hơi hơi quen mắt...

      “Huy nương, đừng sợ, nhảy xuống ...” tự lẩm bẩm với chính mình. Sau đó nàng ta giãy dụa đứng lên, lại hướng về hồ nước. Thập Nhất Nương hoảng hốt, cái tư thế này, còn muốn nhảy xuống hồ nữa hả trời?

      “Khoan, khoan, có chuyện gì với ta ”. Thập Nhất Nương nóng nảy ôm lấy thắt lưng của nàng. “Ngươi đẹp như vậy mà chết rất đáng tiếc... đúng, ta sai rồi, dù xấu cũng được chết, ngươi đẹp như vậy càng được chết... đúng, ta lại sai rồi, túm lại là được chết”.

      “Huy nương, nhảy xuống, tất cả kết thúc, còn ác mộng mỗi đêm...” ánh mắt trống rỗng lại lời vô thức, kéo Thập Nhất Nương về phía trước, giống như bị trúng tà...

      đúng, phải trúng tà, mà là thuật thôi miên... Sắc mặt Thập Nhất Nương bắt đầu khó coi, trong thời mạt thế, người có dị năng kiểm soát tinh thần người khác dùng thuật thôi miên rất dễ dàng, thậm chí còn có những kẻ trâu bò dùng thuật thôi miên ra lệnh cho xác chết chém giết người khác, tạo nên tình cảnh vô cùng hỗn loạn.

      Thập Nhất Nương tát mạnh cái vào mặt , ánh mắt xuất dao động, cái tát này hình như hữu dụng...? Thập Nhất Nương mừng rỡ, hai bàn tay nàng chà xát lấy lực, nhiệt tình làm thêm vài cái vào mặt , xem ra kẻ dùng thuật thôi miên công lực cao thâm lắm, là may...

      “Đau quá!” lấy tay ôm mặt, biểu tình thể tin nổi nhìn Thập Nhất Nương “Ngươi là ai?... Sao lại đánh ta?”

      “Vì ngươi thiếu nợ ta... À , nếu ta đánh ngươi, ngươi nhảy hồ tự sát đó”. Thập Nhất Nương lắc lắc tay nàng: “Ta nè công chúa điện hạ, vì sao ngươi lại muốn nhảy xuống hồ tìm chết? Có chuyện gì ra được sao?”

      “Ngươi biết ta là công chúa? Sao có thể?” vẻ mặt càng thêm nghi ngờ: “ biết ta là công chúa, ngươi còn dám đánh ta?”

      Công chúa này hình như đầu óc có chút hơi bất thường phải, nàng ấy vào trọng điểm câu chuyện gì cả, Thập Nhất Nương hỏi về lý do nhảy hồ mà. Thập Nhất Nương chớp chớp mắt “Vì sao biết ngươi là công chúa ấy hả? Nhìn mặt ngươi biết thôi, đời này người có hình dáng giống Thái tử đến mức này ngoài tỷ tỷ song sinh của huynh ấy còn có ai nữa chứ? Còn vấn đề thứ hai mà ngươi hỏi, ngươi nhìn lại , trước mắt ngươi là chỗ nào?...”

      “Chỗ?... Tất nhiên là ở tẩm cung...” Công chúa chợt im bặt, nàng sửng sốt mờ mịt nhìn hồ nước đen kịt trước mắt, “Sao ta lại đến hồ nước?”

      Thập Nhất Nương tức giận , “Đây cũng là lý do ta đánh ngươi, mới vừa nãy ngươi sống chết muốn nhảy hồ đó”.

      “Công chúa đây rồi... Công chúa ở đây!” Tiếng xôn xao truyền tới.

      “Tìm được công chúa rồi!”...

      ----------------------o0o------------------------
      Thập Nhất Nương đứng ngồi yên, trong tẩm điện, Hoàng hậu an ủi công chúa, dựa vào thính lực của người bình thường chắc chắn nghe được, nhưng Thập Nhất Nương đâu phải người bình thường.

      là, dù có đánh cũng phải đánh vào chỗ nào nhìn thấy được, cổ nhân cũng đánh người được đánh vào mặt. Thập Nhất Nương hơi lo lắng, làn da công chúa mỏng manh, mười ngón tay nàng lưu lại dấu đỏ mặt công chúa ràng thế kia, chắc chắn họ biết nàng ra tay thô bạo rồi.

      “hu hu... Mẫu hậu, xin lỗi... Con chỉ biết con nằm mơ, con sợ nước, trong mơ con thấy ca ca năm đó ngã xuống hồ, nếu năm đó con dũng cảm nhảy theo huynh ấy, khổ sở thế này...”

      Hoàng hậu vừa tức giận vừa đau lòng, “Huy nương, phải lỗi của con, con khi đó mới vài tuổi, ca ca con tại cũng rất tốt, xảy ra chuyện gì cả... Con vẫn cứ để chuyện này trong lòng, ăn ngon ngủ yên, ngày càng gầy rộc, mẫu hậu phải làm sao đây?” Nhị Lang năm đó bị người ta đẩy xuống hồ Huy nương đều nhìn thấy hết, từ đó hồ nước trở thành ác mộng, mỗi đêm nhấn chìm ý thức nàng đến thở nổi.

      “Hu hu, mẫu hậu, con xin lỗi, con nghĩ ca ca... con nghĩ nếu năm đó con ngu ngốc đến mức làm gì được, đúng ra con có thể kêu la cho người tới giúp, nhưng con làm được... nếu năm đó ca ca bị dìm xuống hồ thân thể ca ca yếu đến như vậy, ca ca phải xuất gia để mai danh tích, phụ hoàng và mẫu hậu cũng khổ sở nhớ thương huynh ấy...”

      Hoàng hậu ôm con vào lòng, kiềm chế được mà khóc theo “Huy nương à, mọi người chưa bao giờ trách con, mẫu hậu tất nhiên nhớ thương ca ca con, mẫu hậu cũng cầu trời khấn phật cho Huy nương của mẫu hậu khỏe mạnh bình an, các con đứa nào cũng là sinh mệnh của mẫu hậu...”

      ......................

      “Thập Nhất Nương!”

      “Tham kiến Thái tử điện hạ!” Thập Nhất Nương đứng lên hành lễ.

      Thái tử nhíu mày “ cần hành lễ mà”

      Thập Nhất Nương cười ngây ngốc, “Người ta chỉ trách người có lễ nghĩa, chứ ai lại trách người lễ nhiều chứ”

      Thập Nhất Nương vừa lòng, “Ta cần muội ý tứ như thế với ta, ta còn phải cảm tạ muội cứu tỷ tỷ”.

      Thập Nhất Nương lắc đầu kịch liệt “Chuyện thôi mà, đúng rồi...” nàng hơi chần chừ nhìn Thái tử rồi tiếp: “Muội có chuyện muốn với huynh”.

      Lời chưa dứt, Hoàng hậu và công chúa bước ra, mắt của hai người đều sưng đỏ.

      “Người đâu, đem mấy cái trứng chim lại đây cho công chúa thoa mặt, Thập Nhất Nương cũng phải người lạ, con ngồi xuống ...” Hoàng hậu lời phân phó.

      Công chúa cười thẹn thùng, Thập Nhất Nương nhìn khuôn mặt trắng nõn của công chúa in đậm dấu tay nàng mà vô cùng áy náy, nàng đánh công chúa mạnh như sức thiên lôi, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ như vậy suýt chút nữa bị nàng đánh thành cái đầu heo.

      “Xin lỗi, công chúa, muội nên đánh tỷ như vậy” Thập Nhất Nương thành tâm xin lỗi.

      sao, nhờ có muội, nếu ta nhảy vào hồ, ta thay quần áo chút rồi cùng muội trò chuyện, có được ?” Công chúa vẻ mặt chờ mong nhìn Thập Nhất Nương.

      “Đương nhiên được rồi, muội chờ tỷ”. Thập Nhất Nương nghĩ nghĩ rồi tiếp “công chúa quay về cung điện của tỷ để thay quần áo, có phải ?”

      phải, cung nữ lấy quần áo của ta đến đây”.

      “Cung nữ lấy quần áo là cung nữ cận thân hầu hạ tỷ có phải ?”

      Công chúa ngẩn người “Đúng rồi, cung nữ đó là người thân cận bên ta, ta thay quần áo rồi chuyện tiếp với muội nhé!”

      Thập Nhất Nương nhàng , “tỷ , muội chờ tỷ”.

      Thái tử tâm tư vốn mẫn tuệ, cảm giác có điều thích hợp, Hoàng hậu cũng nheo mắt, nàng trở thành đương kim hoàng hậu tuy lâu nhưng những kẻ rắn rết trong cung cũng gặp qua ít rồi, sao lại có chuyện con mình yên lành tìm chết chứ!

      “Thập Nhất Nương, muội phát điểm thích hợp, có đúng ?”

      Thập Nhất Nương trầm ngâm, “Phải, đúng là có điểm khả nghi, nương nương và Thái tử có từng nghe đến mị thuật?”

      “Mị thuật? Ngươi công chúa trúng tà?”

      Giọng của Hoàng hậu đầy tức giận, chẳng có người mẹ nào lại muốn nghe người khác con mình bị trúng tà, nặng về khí.

      “Mẫu hậu, Thập Nhất Nương có ý này đâu”. Thái tử vội lên tiếng, nháy mắt bảo Thập Nhất Nương mau mau giải thích.

      Thập Nhất Nương chân thành nhìn thẳng Hoàng hậu, “nương nương, ý con mị thuật và tà thuật quỷ thần có quan hệ gì đâu, giang hồ có nhiều kẻ dùng ít mê dược để điều khiển linh trí người khác, còn công chúa, tình hình phức tạp hơn chút, nàng trúng thuật thôi miên”.

      Thái tử trầm giọng “Thập Nhất Nương, ta lệnh cho thái y kiểm tra tẩm cung của Huy nương, cũng tìm ra cái gì đúng... Muội thuật thôi miên này chắc là phải dùng dược vật, có thể giải thích chút ?”

      Thập Nhất Nương đem thuật thôi miên qua ngắn gọn, “Muội dám khẳng định công chúa trúng thuật thôi miên, nhà muội có quyển sách y, có rằng ở hải ngoại tồn tại quốc gia có người dùng thuật thôi miên khống chế đầu óc người khác”.

      “Thôi miên thuật rất thần kỳ. người bị thuật thôi miên nghĩ mình là chó thực bằng bốn chân, lè lưỡi sủa gâu gâu như ”.

      Hoàng hậu nhíu mày, “ vậy, kẻ thao túng muốn cho người nào chết, người đó tử tự mà hề lưu lại chứng cứ gì”.

      thần kỳ đến mức đó đâu nương nương, người nào tâm trí đủ kiên cường bị thuật thôi miên khống chế, hơn nữa, người dù bị thôi miên, nhận được lệnh phải tìm cái chết, nhưng tiềm thức bản năng trong họ vẫn muốn sống họ cũng nổi lên tia phản kháng”. Thập Nhất Nương cẩn thận giải thích “Những bậc thầy thôi miên bằng đầu óc rất hiếm, đa số là kẻ thôi miên người khác thông qua dược vật như thuốc mê gì gì đó... mùi quần áo của công chúa khiến con cảm thấy hơi là lạ, nương nương có thể kiểm tra lần nữa ?”

      Vừa bước vào phòng Hoàng đế nghiến răng nghiến lợi, “Đương nhiên phải kiểm tra, toàn bộ hoàng cung đều phải kiểm tra!” Ai dám hại khuê nữ của , cho chúng sống bằng chết!
      Last edited: 21/3/17

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Hoàng gia lại nợ ân huệ an gia,nhưng càng kéo gần TNN với hoàng gia,lão tam cha thể nào cũng tức xùi bọt mép
      huyetduDo Nguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :