1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Happy..:yoyo55::yoyo55:.thanks
      Do Nguyen thích bài này.

    2. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      vô cùng xin lỗi các nàng, tuần này ta công tác, edit được. Hẹn các nàng tuần sau nhé...
      Hôn các nàng thắm thiết...
      song ngư, tiểu Viên Viênsusu thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cho doi Co tro ve
      Do Nguyen thích bài này.

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 111

      Edit: Do Nguyen

      “Thập Nhất Nương, Nhị Lang ca của ngươi là lợi hại!”. nương thế gia hâm mộ nhìn quần áo trang sức người Thập Nhất Nương, bộ kim hoa đầu Thập Nhất Nương chỉ có thể dùng từ vô giá để hình dung, vậy mà An gia lại có thể mua cho nàng được!

      Thập Nhất Nương vô cùng tự hào : “ phải chỉ có Nhị Lang ca, mà các ca ca khác của ta ai cũng đều lợi hại, có hai nha”.

      “Hừ, kẻ gian thương, trong mắt chỉ biết có tiền có gì mà tốt”. Thôi Thập Nương thầm, nàng ta sờ sờ trán, mong sao mấy nốt mụn mau mau biến mất, đầu óc chưa kịp suy nghĩ vụt miệng ra lời dè bĩu.

      “Biểu muội, nơi này quá nhiều người khiến cho muội thoải mái sao?” Giang Nhị Nương ôn nhu hỏi, “Muội ráng nhẫn nhịn, An Quốc Công gia thế quá lớn, chúng ta được đắc tội Thập Nhất Nương”.

      Thôi Thập Nương nghe thế bỗng nhiên nổi giận, ràng biểu tỷ lời phân giải nhưng hiểu sao nàng lại cảm thấy rất khó kiềm chế nổi. Thôi gia của nàng sao có thể thua kém An gia. Thôi gia hình thành cũng đến ngàn năm, an cư lạc nghiệp ở kinh thành này ngót trăm năm, cũng được xem là thế gia vọng tộc. An gia trước mặt chỉ giống như nhà giàu mới nổi, cái gì mà thể đắc tội chứ!

      Giang Nhị Nương thấy Thôi Thập Nương bắt đầu phát hỏa, thầm lộ ra nụ cười đắc ý.

      “Wow, Thập Nhất Nương, có là Đại Lang ca tặng cho tỷ bộ trâm cài “Kim bích diêu” nặng ơi là nặng trong ngày sinh nhật tỷ hả?” Diêu Tam Nương hô to gọi .

      “Đúng vậy, bộ “Kim bích diêu” đó rất rất rất nặng luôn, toàn làm bằng vàng ròng, đội lên đầu thể ngẩng nổi, Đại Lang ca thẩm mỹ cực kỳ kém, cái bộ “Kim bích diêu” khó coi như vậy mà cũng mất hết 3 tháng bổng lộc của , thiệt lòng ta chỉ muốn trả lại cho Đại Lang ca đem đổi lấy tiền về”. Thập Nhất Nương bĩu môi hờn dỗi, “Đại Lang ca cũng là, hiểu tâm tư nữ nhân chút xíu nào, chỉ những kẻ nhà giàu mới nổi mới nghĩ rằng “Kim bích diêu” dùng vàng nguyên chất làm ra mới tốt”.

      Tăng Bát Nương cười trêu chọc: “Thập Nhất Nương, muội nghĩ lại , bộ “Kim bích diêu” đấy cũng tệ nha, lỡ như lúc nào đó muội hết tiền xài, đem đổi bạc cũng được lắm đó”.

      Thập Nhất Nương giả vờ thở dài: “Còn chưa hết đâu, vì việc này muội than thở với Đại Lang ca, huynh ấy lại lần sau đưa thẳng bổng lộc giao cho muội, thích cái gì tự mua, tỷ nghĩ xem có ai trong ngày sinh nhật lại tự mua quà cho mình dùm người khác đâu chứ, chẳng có chút bất ngờ nào cả!”

      Diêu Tam Nương ngây ngốc : “Cái này được nè, muội rất thích, nếu như ca ca của muội cũng cho bạc để muội tự mua cái gì muội thích quá tốt, muội mua nhiều đồ ăn ngon luôn”.

      Tăng Bát Nương trừng nàng cái: “Muội đừng mơ, chuyện như vậy có đâu”.

      Diêu Tam Nương vô cùng hâm mộ nhìn Thập Nhất Nương: “Tỷ tỷ ơi, Đại Lang ca cho tỷ cơ hội mua thức ăn ngon như vậy đúng là ca ca tốt, hiếm thấy lắm nha, trong khi ca ca của muội ngày nào nhìn thấy muội cũng cấm muội được ăn nhiều, lúc nào cũng chê muội quá mập, ước gì có thể cùng với tỷ đổi ca ca, Tam Lang ca của tỷ quá mức hoàn mỹ muội dám mơ đến, muội chỉ muốn đổi ca ca của muội lấy An Đại Lang thôi”.

      Thập Nhất Nương cười tủm tỉm, rốt cuộc ra mục đích của mình: “Đổi ca ca e rằng được rồi, chỉ là... Đại Lang ca của ta còn chưa lấy vợ đâu, muội cứ nhìn thái độ của huynh ấy với ta biết, tương lai chắc chắn phu quân tốt”.

      Diêu Tam Nương gật đầu như giã tỏi, An Đại ca là người tốt, huynh ấy cấm Thập Nhất Nương ăn quà vặt, còn thường mua điểm tâm cho tỷ ấy nữa: “Đúng vậy, An Đại ca đúng là vị hôn phu lý tưởng luôn!”

      Tăng Bát Nương tức giận đến hộc máu, có nương nào mấy tuổi đầu mở miệng là vị hôn phu tốt hay tốt chứ. “Muội lại hưu vượn cái gì, An Đại ca có thể là vị hôn phu lý tưởng của muội sao...”. Tuổi Diêu Tam Nương còn quá , phù hợp với , tuổi của nàng chỉ kém chút, như thế là vừa hay... Ơ... đúng... Vị hôn phu lý tưởng của nàng cũng phải là quân nhân như An Đại Lang, nàng thích văn sĩ cơ mà...

      Diêu Tam Nương cười hì hì với Tăng Bát Nương: “Tuổi của muội thích hợp, vậy còn biểu tỷ mà... muội thấy nếu biểu tỷ trở thành đại tẩu của Thập Nhất Nương, chắc chắn tỷ rất hạnh phúc”.

      Tăng Bát Nương biết vì sao mặt mình lại phiếm hồng. “Muội im miệng, chuyện này sao có thể lung tung...”

      Thập Nhất Nương hài lòng nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Tăng Bát Nương, nàng tiếp “Muội cũng hiểu là được lung tung, Tăng tỷ tỷ ràng thích kiểu người như Đại Lang ca”.

      Diêu Tam Nương vẫn chưa từ bỏ ý định, “Biểu tỷ, tỷ nghĩ lại xem, nam tử An gia 40 tuổi chưa có con mới được quyền nạp thiếp, cũng chỉ được nạp 1 người thiếp thôi, Đại phu nhân An gia chắc chắn là người hiền lành, Thập Nhất Nương cùng tỷ thân lại càng thân, nữ nhân chúng ta lập gia đình, trừ bỏ môn đăng hộ đối, quan trọng nhất là xem nhân phẩm của phu quân tương lai, sau nữa là xem mẹ chồng và chị em chồng ra sao nữa. Nhân phẩm của An Đại Lang cần phải , huynh ấy ở kinh thành lâu như vậy chút tiếng xấu đều có, chỉ duy nhất khiến người khác oán thầm là huynh ấy quá nghiêm túc, ngay thẳng. Nhưng đây lại chính là ưu điểm đó, tỷ nghĩ lại , biết bao thư sinh văn nhược, miệng lời ngon tiếng ngọt nhưng khi gặp chuyện đều có chút tiết tháo nào cả...”

      Thập Nhất Nương tán thưởng nhìn Diêu Tam Nương, vậy mà trước kia nàng còn lo lắng đầu óc Diêu Tam Nương toàn là đồ ăn, biết suy nghĩ... Quả thể khinh thường các tiểu thư thế gia danh môn được!

      Tăng Bát Nương chờ hồi cho mặt bớt nóng mới mở miệng “Chúng ta là nữ nhân chuyện phải cẩn thận, đừng chọc vào thị phi”. Nàng cũng đề cập đến An Đại Lang nửa chữ.

      Thập Nhất Nương thở dài, đây là lúc các nương mới lớn, còn mơ mộng bạch mã hoàng tử đến đón các nàng. Nhưng Thập Nhất Nương vội, Tăng Bát Nương sang năm mới đến lễ cập kê, trước hết phải cho nàng ấy hiểu được ánh trăng nơi xa tuy đẹp đẽ nhưng bề mặt của nó lại gồ ghề, còn bạch mã hoàng tử chắc gì là người tốt đẹp, thấy được nàng ấy hết còn mơ mộng viễn vông.

      “Ngon quá!”. đám hồ bằng cẩu hữu của Ngũ Lang ăn hì hục đến mức đầu đầy mồ hôi, “Ngũ Lang, sao huynh cho chúng ta biết món canh tương này tửu lâu nhà huynh làm lại ngon như vậy chứ”.

      “Đúng vậy, món canh này mùi vị quá tuyệt hảo”

      “Ngũ Lang, tửu lâu này huynh có tiền hùn ? Về sau ta đến đây ăn phải dựa hơi huynh rồi!”.

      An Ngũ Lang cười mắng “Các ngươi chỉ biết ăn! Thôi được, để ta tìm Nhị ca làm cho các ngươi thẻ bài VIP”.

      “Thẻ bài VIP là gì?”

      “Cái này là do Thập Nhất Nương nhà ta nghĩ ra, thẻ bài này chỉ cấp cho khách nhân tôn quý, mỗi lần ăn chỉ phải trả 8 phần tiền”.

      “Cho ta cái...”

      “Ta cũng muốn...”

      “Cho ta...”

      ...................

      “Thái tử điện hạ đến!”

      Cả tửu lâu thiếu chút nữa phun cả thức ăn, khó tin “Ta có nghe lầm chứ, Thái tử điện hạ lại đến nơi này ăn cơm?”

      An Ngũ Lang liếc : “Thái tử điện hạ cũng là người, tìm chỗ ăn ngon có gì đúng?”. Tuy thế nhưng tay bất giác siết chặt đại đao bên hông, Thái tử điện hạ đến, phải lo vấn đề an toàn cho Thái tử chứ.

      “Các ngươi cứ ăn , để ta xem thế nào”.

      Đỗ Tam Thập phất phất tay với Ngũ Lang: “Ngươi , cẩn thận chút”

      An Nhị Lang trừng mắt nhìn Thái tử điện hạ, ngươi thân phận tôn quý, sao mây gió, đến đây thử nghiệm nhân gian khói lửa làm gì? Đúng là phá tan khí làm ăn buôn bán của người khác mà!

      “Tam Lang! Sao ngươi cắn ?” An Nhị Lang bực bội tìm An Tam Lang xả giận. tại khách hàng của có rất nhiều quý nhân, đều ấn tượng tốt đẹp với Bách Vị Lâu, nếu lỡ Thái tử điện hạ xảy ra chuyện gì nơi này, còn ai dám tới đây ăn cơm nữa chứ!

      “Nhị ca! Đừng đệ như chó nha!” Còn “cắn” nữa chứ, xem ra Nhị ca rất tức giận mới ăn bừa bãi như thế.

      An Tam Lang cười khổ “Huynh nghĩ lời của đệ Thái tử để tâm sao! Thôi vậy, nếu đến rồi, huynh cứ xem như khách nhân bình thường mà tiếp đón là được”.

      “Khách nhân bình thường? Đây là Thái tử điện hạ đó!” An Nhị Lang khách khí nhìn Thái tử cách ghét bỏ.

      Thái tử từ trước đến nay mặt vốn lạnh như băng bỗng nhiên mỉm cười: “An Nhị ca sao lại nghĩ tửu lâu của huynh giống như đầm rồng hang hổ vậy chứ?”

      “Đối với người khác mà , đây là nơi an toàn, nhưng đối với ngươi an toàn, được chưa?” An Nhị Lang tức giận thêm “Còn nữa, ta cũng muốn bị người ta khép tội, ngươi đừng có gọi ta là ca ca”.

      “Được rồi, ta đùa ngươi nữa, yên tâm , bên ngoài đều là người của ta, thị vệ mặc thường phục xuất nhiều nhưng ám vệ nhiều lắm”. Thái tử cười cười sai người mang cái bảng hiệu đến, “Phụ hoàng tặng cho ngươi bảng hiệu, chỉ cần thiên hạ này vẫn còn là của nhà Tư Đồ, đảm bảo kẻ nào dám đến nơi này của ngươi gây chuyện”.

      An Nhị Lang hai mắt tỏa sáng “Đích thân Hoàng thượng hạ bút sao? Wow, chắc chắn cực kỳ quý giá, chữ ngàn vàng cũng phải ngoa, sau này ta cần lo lắng Bách Vị Lâu có khách, mọi người chỉ cần nhìn bảng hiệu này, dù ta làm thức ăn giống như cho heo ăn họ cũng vui vẻ mà đến... ha ha ha”.

      An Tam Lang ngạc nhiên nhìn An Nhị Lang, “Nhị ca, huynh ngàn vạn lần được ỷ vào bảng hiệu này mà làm đồ ăn tệ hại chứ!”

      An Nhị Lang cười rạng rỡ “Yên tâm, ta thiển cận như vậy đâu”. Sau đó vô cùng cung kính sai người nâng bảng hiệu treo lên.

      Khách nhân ở Bách Vị Lâu bùng nổ.

      “Nghe thấy ? Hoàng thượng vì Bách Vị Lâu mà đích thân hạ bút!”

      “Phúc khí của An gia cũng quá lớn rồi”

      “Nơi này quả nhiên là mỹ vị thế gian hiếm thấy!”

      “Có coi trọng hay còn chưa biết được đâu”. Cũng có kẻ ăn được nho chê nho xanh cất tiếng.

      lầu, nhóm khách nữ giống như đám fan cuồng đua nhau hò hét.

      “Trời ơi, thái tử điện hạ đến đây kìa!”

      “Thái tử ơi, ngài đẹp quá!”

      “Làm sao tới gần, sờ áo chàng cái nhỉ?”

      Các nương đôi mắt đều nở hoa đào, khắp đầu óc đều là ý nghĩ: Thái tử cũng sắp đến tuổi tuyển phi, biết đâu đây chính là duyên phận của các nàng.

      Thôi Thập Nương hô hấp dồn dập, nếu phải có quá nhiều người nàng quả muốn chạy tới trước mặt Thái tử hỏi xem có nhớ nàng là ai ? Có ấn tượng với nàng ? được, dù ít người cũng thể làm như vậy được, nàng đưa tay sờ cái trán mụn của mình, nhắc nhở bản thân phải đẹp hơn mới có thể xuất trước mặt . Những nương ở đây, ai cũng đừng mong lọt vào mắt Thái tử, An Thập Nhất Nương cũng được!

      Giang Nhị Nương cắn đôi môi phấn nộn, trong mắt nàng ta đều là hình bóng Thái tử gia, nếu nhà nàng ta vẫn còn hưng thịnh, nếu thân phận của nàng ta cao hơn chút hẳn có thể tiến nhập Đông cung chủ vị. ràng các tiểu thư kinh thành ai có thể so sánh với nhan sắc kiều mỵ và tài hoa của nàng ta được, chỉ bởi vì gia cảnh xuống dốc nên nàng ta bị mất tư cách quang minh chính đại đứng bên cạnh .

      ! Nàng ta cam tâm! thể buông tha cho mục đích này được! Giang Nhị Nương nhìn biểu muội ngu xuẩn bên cạnh mình, thân phận của nàng ta có tư cách, nhưng biểu muội của nàng ta lại hoàn toàn có thể, Thái tử tương lai tuyệt đối thể chỉ có phi tử, biểu muội vì muốn tranh sủng nhất định cần người hỗ trợ, nàng ta mượn cớ này tiến cung. làm chính phi sao chứ, năm xưa chuyện Tiên đế và Dung Quý phi là ví dụ điển hình nhất, Tiên Hoàng hậu dù đoan trang thùy mị cỡ nào nữa cũng thể có được thánh tâm. Người Tiên Hoàng nhất chẳng phải là Dung Quý phi sao! Chỉ cần nàng được Thái tử coi trọng, dù là Thái tử phi cũng thể đấu được với nàng!

      “Biểu muội, muội thấy ? Thái tử vừa nhìn sang hướng này đó!” Giang Nhị Nương thầm bên tai Thôi Thập Nương.

      Thôi Thập Nương tức giận nhìn đám nữ nhân tự cho rằng Thái tử xem trọng mình, đúng là lũ nữ nhân đến kỳ động dục, biết xấu hổ!

      Thái tử xem trọng ai Thôi Thập Nương đương nhiên hiểu , phải là đám nữ nhân xấu xí đó, càng phải là nàng. Thái tử chỉ nhìn mỗi Thập Nhất Nương!

      “ui da... Biểu muội à, muội nên chết tâm ... Muội vẫn thua kém An Thập Nhất Nương đó nha!”.

      Thôi Thập Nương nghiến răng nghiến lợi, dung mạo của Thập Nhất Nương xứng với Thái tử. quá mức xinh đẹp, nữ nhân nào đứng bên cạnh cũng đều bị lu mờ. Chỉ có nhan sắc lộng lẫy của Thôi Thập Nương nàng mới có tư cách sánh vai cùng Thái tử! Các ngươi cứ chờ xem!...
      Last edited: 21/3/17

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 112

      Edit: Do Nguyen

      ngày đẹp trời nào đó, Thái tử và An Tam Lang chiếm hết thảy mọi nổi bật, khiến đông đảo các vị tiểu thư ở Bách Vị Lâu còn nhớ mùi vị thức ăn trong miệng mình ngon dở ra sao...

      Thái tử điện hạ toàn thân màu đen như mực, làn da trắng nõn, khuôn mặt tinh xảo, nhưng nhờ khí thế nghiêm nghị nên chẳng có vẻ mềm mại yếu đuối của nữ tử. Ở đây đều là những kẻ mang ý nghĩ kỳ quái, nhưng đông đảo nữ tử cũng cảm thấy bản thân mình đứng bên cạnh bị ánh sáng chói mắt của làm cho lu mờ.

      Tăng Bát Nương cố ý xem mĩ nam, nàng chỉ muốn ngăn cản cái miệng ăn nhiều của Diêu Tam Nương, “Muội ăn ít thôi, cái này mỡ nhiều được ăn, ăn thịt mỡ càng dễ béo...”

      Thập Nhất Nương cũng lo lắng nhìn chồng bát đĩa trống trước mặt Diêu Tam Nương, Thập Nhất Nương cũng là người ăn nhiều nhưng do nàng có dạ dày khỏe mạnh cường tráng, nhưng Diêu Tam Nương chỉ là người thường, “Tam Nương, nếu muội thích ăn như vậy, lần sau ta làm thiệt nhiều món ngon cho muội, hôm nay muội ăn quá nhiều rồi, đừng nên ăn nữa”.

      “Biểu muội, nếu muội còn ăn tiếp, ta lập tức về với bá nương”. Tăng Bát Nương ra đòn sát thủ.

      Diêu Tam Nương tiếc hận im miệng, mỹ thực trước mắt chỉ có thể nhìn được ăn quả là đau đớn. Nhưng còn có việc khiến Tam Nương khó chịu chính là các vị tiểu nương tử ở đây chỉ toàn lo xem mỹ nam, bỏ bê đồ ăn thức uống. Đúng là lãng phí!

      “Đối với các nàng ấy, chỉ cần nhìn nam nhân là đủ no rồi”. Tăng Bát Nương cũng nhìn đám người dưới lầu rồi nhìn đến mấy người nổi bật giữa đám đông, cảm thán.

      “Nhìn kìa, ca ca của ta là đẹp”. Thập Nhất Nương cũng khỏi tự đắc.

      “Ta thấy các nàng ấy toàn nhìn Thái tử điện hạ”. Diêu Tam Nương vô tâm vô phế thẳng, “An Tam Lang tuy thua kém Thái tử, nhưng các nàng ấy đều ôm giấc mộng bay lên cành cao thành phượng hoàng, khiến bản thân trở nên nổi bật”.

      “Trở nên nổi bật?” Tăng Bát Nương nghĩ thế, “Cây cao đón gió lớn, chỉ khổ bản thân thôi”.

      Thập Nhất Nương rất hứng thú nhìn Tăng Bát Nương: “ vậy, Tăng tỷ tỷ xem Thái tử là nam nhân trong mộng của tỷ sao?”

      Tăng Bát Nương cảm thán: “Ta tự hiểu Thái tử là nam nhân ưu tú khiến người người ngưỡng mộ, nhưng chỉ là chiêm ngưỡng đơn thuần thôi, trừ An Tam Lang bên cạnh Thái tử là có thể xứng đáng đứng bên cạnh , những người khác chỉ cần đến gần đều bị làm cho nhạt nhòa. Ta dại đâu”. Những kẻ ngày thường đều cho rằng mình là nam tử thực thụ, chỉ cần đứng cạnh Thái tử đều cảm thấy áp lực chịu nổi.

      Diêu Tam Nương bỗng nảy ra ý nghĩ kì lạ “An Tam ca cũng giống như vậy, có mấy nữ tử xứng đôi với huynh ấy, theo góc độ này, An Tam ca cũng chỉ xứng với Thái tử điện hạ, hai người họ thành đôi chắc khuynh đảo trời đất, ha ha”. An Tam Lang như hoa hạnh tháng ba thanh khiết trong mưa xuân, khiến băng tuyết ngàn năm của Thái tử từ từ tan chảy, hai người này đều quá mức xinh đẹp nhưng mỗi người vẻ, vừa tôn thêm mỹ cảnh, vừa làm cho đối phương mờ nhạt.

      Thập Nhất Nương vẻ mặt cổ quái, thời đại này xuất hủ nữ rồi sao?

      Tăng Bát Nương bốc hỏa, “Muội ăn phải suy nghĩ chút, đừng để người khác bắt được nhược điểm rồi hại mình lúc nào biết”. Dám Thái tử điện hạ của nước là kẻ đoạn tụ, tội này liên lụy cả tam tộc chứ chẳng đùa.

      Diêu Tam Nương vội che miệng, biểu tỷ đáng sợ, càng ngày càng đáng sợ.

      Thập Nhất Nương vội vàng ngăn cản Tăng Bát Nương chuẩn bị thao thao bất tuyệt giáo huấn Tam Nương, “Tăng tỷ tỷ, nơi này có ai, chúng ta giữ bí mật là được rồi”.

      “Hừ”, Tăng Bát Nương trừng mắt với Diêu Tam Nương, ràng tuổi tác của muội ấy cùng Thập Nhất Nương chênh lệch bao nhiêu nhưng Thập Nhất Nương chuyện ngây thơ đáng , phong cách hành xử, thái độ làm người lại quang minh chính đại, kín kẽ lễ nghĩa, chưa bao giờ lời nên như Diêu Tam Nương.

      Thái tử ngồi chút rồi lời từ biệt, An Nhị Lang thở phào nhõm, hận thể đốt pháo tiễn vong, tốt quá rồi, cần phải nơm nớp đề phòng nữa.

      Thái tử tựa tiếu phi tiếu, “An Nhị ca, ta nghe ngươi buôn bán đều rất chú ý việc trao đổi đồng giá, người người xưng tụng ngươi là “đệ nhất thương nhân”, khụ khụ, tấm biển hiệu này là do phụ hoàng đích thân hạ bút, ngươi cảm thấy nó trị giá bao nhiêu?”

      An Nhị Lang choáng váng, “Cái này... cái này phải miễn phí sao?”

      Thái tử ý vị thâm trường nhìn , “Ngươi nghe Thập Nhất Nương từng sao, thiên hạ có bữa cơm nào ăn mà phải trả tiền, An Nhị ca, về sau nếu có món ăn nào mới mẻ, phụ hoàng người ngại thử nghiệm, mẫu hậu lại ngươi dùng thịt heo làm thức ăn là chuyện khiến bà rất vừa ý, tỷ tỷ của ta lại rất thích điểm tâm, càng ngọt càng thích, tóm lại làm phiền An Nhị ca..., đúng rồi, nghe Thập Nhất Nương ngươi nghĩ biện pháp trồng thêm nhiều rau dưa vào mùa đông, đừng quên tặng ít đến hoàng cung nha”...

      !@#$%^&*!@$%^&*.....

      “Ta phải trở về phục mệnh với phụ hoàng, lần sau ta lại tìm An Nhị ca chuyện nhân sinh nhé”.

      An Nhị Lang rủa thầm: “Thái tử, ngươi đúng là tiện nhân, cả nhà ngươi là tiện nhân... hứ”

      An Nhị Lang tức giận đến phát run, An Ngũ Lang thông cảm vỗ vai , “Nhị ca đừng tức giận, huynh cũng phải người đầu tiên mắng hoàng gia, phụ thân chúng ta mỗi ngày đều mắng bọn họ gian trá giảo hoạt nhưng cũng có làm gì được đâu, thôi, nhận mệnh , chống lại hoàng thất chỉ càng mang họa”.

      Lão tử đây là gian thương nhiều năm như vậy, chưa từng nếm qua quả đắng, An Nhị Lang nghiến răng nghiến lợi, hoàng gia thế nào, phải hành động để bọn họ biết thế nào là uy lực của kẻ nhiều tiền, An Nhị Lang là “phá vương tổng tài”, khiến hoàng gia nghèo mạt, càng ngày càng nghèo mạt...

      ----------------------------o0o------------------------------​

      Hôm nay đến Bách Vị Lâu, ai ai cũng nghĩ mình được món hời, vừa được ăn mỹ thực, vừa được ngắm mỹ nam, còn được chiêm ngưỡng dung mạo tài tuấn của Thái tử điện hạ, đương nhiên còn được vị Thần heo huyền thoại biểu diễn phục vụ nữa chứ.

      Trữ Bị Lương vô cùng đắc ý, nó cảm giác được thế nào là “trư sinh thỏa mãn”.

      “Thập Lang”... Ngũ Lang đưa tới đống đồ ăn vặt, “Ta muốn thương lượng chút với đệ, khụ khụ... Việc này có chút khó khăn...”

      “Khó khăn?” Thập Lang mắt chớp nhìn chằm chằm vào đống đồ ăn vặt, vô cùng keo kiệt ôm hết tất cả vào lòng, Thập Lang quyết định dù có chuyện gì khó khăn cũng phải làm cho bằng được, hoặc nếu khó quá thể làm cũng nhất quyết trả lại đồ ăn. “Chuyện gì, huynh !”

      “Thiên Bồng Nguyên Soái... sau này có thể cùng ta tuần tra nữa ?” An Ngũ Lang dè dặt hỏi, là Thiên Bồng Nguyên Soái có cái mũi rất tinh, hơn nữa khả năng cắn người, bấu người, cạp người, quấn người của nó cũng rất lợi hại, chỉ riêng hôm qua thôi, con heo mập giúp bắt được 3 tên trộm hà bao nhờ ngửi được mùi hà bao rồi đưa tìm kiếm.

      Thập Lang chậm rãi buông lỏng mớ đồ ăn trong lòng, “Ngũ ca, ta rồi, chỉ cần Thiên Bồng Nguyên Soái thích ta cản, huynh cứ hỏi ý kiến nó là được”.

      An Ngũ Lang nhõm, “Yên tâm, nếu nó thích, ta tuyệt đối ép nó”.

      Thập Lang thở dài “ ra, ta muốn để Thiên Bồng Nguyên Soái xông pha ngoài gió rét, nhưng nếu nó thích...”

      An Ngũ Lang vô cùng khẳng định “Ta tuyệt đối có thể đảm bảo, nó thực rất thích...”

      Thập Lang buồn bực cắn miếng phù dung cao to, “Thập Nhất Nương với ta, nhân sinh phải sống sao cho có ý nghĩa, ai ngờ đến con heo cũng muốn sống có ý nghĩa như thế, nó theo ta sống phóng túng, hết ăn lại ngủ lẽ nào tốt, tại sao nó cứ muốn cùng huynh chuốc lấy khổ cực chứ?”.

      An Ngũ Lang nghĩ nghĩ hồi mới cất lời an ủi , “Chắc do nó là thần heo, nên cùng heo bình thường suy nghĩ giống nhau”.

      -------------------------o0o----------------------------​

      “Ngũ Lang ca, Trữ Bị Lương cố gắng sống cuộc đời “trư sinh ý nghĩa” sao?” Thập Nhất Nương mặc người bộ đồ thỏ trắng vô cùng đáng . Nàng nghe được tin này vội vàng chạy đến.

      “Muội nghe tin tức ở đâu?” An Ngũ Lang cười thoải mái, “Thiên Bồng Nguyên Soái gần đây rất lợi hại, phường trộm cướp mà gặp nó đều thể thoát, khứu giác của nó rất nhạy, tên trộm nào mang người hà bao có mùi vị khác lạ là nó xông lên cắn tới tấp, mỗi khi nó xuất dân chúng vây xem thành đàn, hôm nay nó lấy lại được hà bao cho vị nương, nương ấy còn đòi mời nó tửu lâu ăn uống để cảm tạ nữa đó”.

      Thập Nhất Nương sờ sờ đầu heo của Trữ Bị Lương khen ngợi “Làm tốt lắm”.

      Trữ Bị Lương gào thét đắc ý, đáng tiếc cái đuôi nó linh hoạt như chó nên thể vẫy qua vẫy lại để diễn tả cảm xúc hưng phấn lúc này.

      “Thập Nhất Nương, quần áo tay muội là?”

      “Cho nó đó Ngũ ca”. Thập Nhất Nương mỉm cười mở kiện quần áo bằng da, “Trữ Bị Lương, có thích ? Cái bộ màu hồng nhạt này làm bằng da thỏ, bộ màu đen là làm bằng da gấu, còn bộ này là da hổ”. Giờ là mùa đông, Thập Lang và Thập Nhất Nương phải mặc rất nhiều lớp quần áo để giữ ấm, hai người đều đau lòng nó phải tuần giữa trời rét buốt nên làm thêm mấy bộ cho nó giữ ấm khi ra ngoài.

      Trữ Bị Lương rất thích mặc quần áo mới, nó lập tức đòi mặc bộ quần áo da thỏ màu hồng, đầu còn có đồ che tai cũng màu hồng luôn. Thập Nhất Nương hai mắt tỏa sáng “wow, đáng quá mất, nhưng vẫn thiếu cái nơ bướm, muội lập tức về may cho nó cái nơ bướm màu hồng, , màu đỏ đẹp hơn, màu đỏ cùng quần áo màu hồng phấn rất nổi bật, muội cũng may cho mình cái nơ bướm màu đỏ nữa’.

      An Ngũ Lang nghẹn lời, nhìn con heo được mặc đồ mới mà vui đến quên trời quên đất, Thiên Bồng Nguyên Soái à, ngươi là nam nhân, à , nam trư đó. Đàn ông con trai mặc đồ màu hồng rất mạnh mẽ, có biết vậy?

      sao đâu mà Ngũ ca, trước kia muội rất thích xem các bộ phim của Holywood, có diễn viên nữ hay mặc quần áo hồng từ đầu đến chân, cả con chó của ấy cũng mặc đồ hồng y như chủ luôn. Rất phong cách!”.

      An Ngũ Lang quen nghe Thập Nhất Nương ra những từ ngữ mới lạ, nhưng đây vẫn là chuyện bí mật của muội muội, đưa mắt nhìn xung quanh, chắc chắn ai nghe được mới yên tâm phần nào.

      “Trong phim đó có con chó cực kỳ đáng , tuy là đực nhưng quanh năm suốt tháng đều mặc màu hồng phấn”. Thập Nhất Nương nghĩ nghĩ rồi tiếp, bất quá sau này con chó đó bị “gay”, khụ khụ... hy vọng sau này Trữ Bị Lương có khuynh hướng “buê đuê”. Nhưng nếu lỡ như vậy , nàng cũng kì thị nó!

      “Nó thích là được rồi”. An Ngũ Lang bất lực , quên , dù sao đến cả cũng bị mẫu thân bắt mặc thân đỏ thẫm, Trữ Bị Lương thân màu hồng phấn... haizz... nên lời mà... An Ngũ Lang đồng cảm nhìn Trữ Bị Lương, con heo đáng thương, chút thẩm mỹ cũng có, còn vui mừng vây quanh Thập Nhất Nương cạ cạ lấy lòng nữa chứ.

      “Mấy bộ quần áo này đều là muội làm hả?” An Ngũ Lang kinh ngạc nhìn những đường may tinh tế tỉ mỉ, bất mãn “Thập Nhất Nương, muội lại nhất bên trọng nhất bên khinh rồi, muội cũng làm hà bao hoặc quần áo cho huynh !”.

      Thập Nhất Nương đau khổ nhìn , “Ngũ ca, quần áo của Trữ Bị Lương là do nha hoàn của muội làm, nhưng quần áo của người lại phức tạp hơn nhiều, tỷ ấy và muội đều làm được. Quần áo của thú vật muội miễn cưỡng có thể làm, hay là muội làm cho huynh bộ quần áo hình thú vật, à, bộ quần áo thỏ giống như bộ của Trữ Bị Lương, huynh thấy được ?”

      An Ngũ Lang biến sắc, vội lắc đầu: “Thôi thôi, quên , muội có rảnh kêu nha hoàn làm thêm hà bao, bên trong hà bao lót mấy lớp vải thấm dầu, khi bỏ đồ ăn bị dính ướt là được. Nha hoàn của muội tay nghề tồi, quần áo của Trữ Bị Lương đẹp lắm, nhưng Ngũ ca vẫn hy vọng có cái hà bao do đích tay Thập Nhất Nương làm”.

      Thập Nhất Nương ngượng ngùng nhìn ánh mắt chờ mong của Ngũ Lang, ấp a ấp úng : “ ra... ra... quần áo của Trữ Bị Lương là do Nhị ca cấp đó, Nhị ca gần đây có mở cửa hàng quần áo thú vật theo cầu, làm ăn tốt lắm, Trữ Bị Lương nổi tiếng, sau đó, mọi người cũng học theo Trữ Bị Lương cho sủng vật mặc quần áo, Nhị ca Trữ Bị Lương mỗi ngày đều bắt trộm, danh tiếng nổi như cồn, đến đâu người xem đông nghịt, rất thích hợp để quảng cáo quần áo nên cấp cho nó mặc, vất vả cho huynh và nó rồi, hai người chịu khó nhiều chút, cho người người đều trông thấy quần áo đẹp của Nhị ca bán”.

      An Ngũ Lang đầu đầy hắc tuyến, chuyện làm ăn buôn bán của Nhị ca mở rộng đến cả thú vật rồi à, lỡ như ngày đẹp trời nào đó, Nhị ca nổi hứng muốn buôn thần bán quỷ, cũng thấy ngạc nhiên đâu.
      Last edited: 21/3/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :