1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 108

      Edit: Do Nguyen

      An Ngũ Lang cùng đám công tử phấn khởi dắt nhau ăn gà nướng, để ý cách đó xa có chiếc xe ngựa bề ngoài vô cùng tầm thường nhưng bên trong nội thất lại cực kỳ xa hoa. ai chú ý chiếc xe này dừng ở đây rất lâu rồi.

      bàn tay như ngọc được điêu khắc tinh tế thoăn thoắt như chú bướm lượn lờ trong đám hoa, lâu sau, tách trà ngon được đặt lên bàn.

      bàn tay cũng trắng nõn như ngọc khác đưa đến bưng chén trà lên, trong lời lộ ra ý cười: “An Tam Lang, ta huynh đừng lo lắng quá, Ngũ Lang thoạt nhìn hữu dũng vô mưu, nhưng ra cái gì cũng đều thông suốt”.

      An Tam Lang cười khổ: “Nếu được như lời Thái tử , ta cũng cần lo lắng, Thập Nhất Nương từng Ngũ Lang giỏi mưu lược, là dựa vào bản năng mà sống, bản năng nhận biết ai là người tốt, ai là kẻ xấu, dựa theo bản năng để kết bạn và làm việc...”

      Thái tử ngửi mùi thơm của chén trà, khuôn mặt đầy vẻ thích thú: “Cái này có gì tốt? nghe theo bản năng, dùng địa vị và thân phận để kết giao bằng hữu, Ngũ Lang như vậy mới được người người hoan nghênh, mặc kệ là kẻ nghèo hèn hay người phú quý đều thích ở bên cạnh , huynh cần lo cho , đám người kia nhìn qua cũng biết là con cháu thế gia, cũng thiếu thông minh mưu lược, hơn nữa bọn họ lại trọng tình nghĩa, nếu Ngũ Lang bị người ta tính kế, đám ăn chơi trác táng này cũng phải dạng vừa đâu”. Chỉ sợ ngay cả cũng nhịn được mà ra tay... Ở lâu trong cái vòng luẩn quẩn này rồi, xung quanh đám quạ đen, khó mới xuất Ngũ Lang cả tài mạo đều như ngọc, thanh khiết sạch như vậy, tất nhiên cũng hảo hảo mà bảo vệ.

      An Tam Lang sờ sờ mũi, thở dài: “Huynh đệ tỷ muội đều là cục nợ mà!”.

      Thái tử nhớ tới tỷ tỷ song sinh của mình, nụ cười mặt lập tức biến mất, lộ ra vẻ ủ dột, lòng An Tam Lang trầm xuống, “Công chúa vẫn dám gặp người lạ sao?”

      Thái tử than : “Đúng vậy, nàng gần đây thường mất ngủ, cả người giống như còn sinh lực”.

      An Tam Lang buông chén trà, trầm ngâm : “Có khả năng bị tiểu nhân làm hại ?”

      Thái tử lắc đầu: “Ta cho người kiểm tra mùi hương trong phòng tỷ tỷ, quần áo chăn nệm cũng tra luôn, cả đồ ăn thức uống của nàng cũng thấy có gì khác thường, ta cũng lệnh Thái y thầm kiểm tra cung của mẫu hậu nhưng cũng điều tra được gì, Thái y bệnh của Huy Nương tỷ là do tâm lý”.

      An Tam Lang đề nghị: “Vẫn nên cho công chúa và người ngoài tiếp xúc nhiều hơn, tính cách công chúa quá hướng nội rồi”.

      Thái tử : “Ta vẫn muốn để Thập Nhất Nương tiến cung thường xuyên trò chuyện với công chúa” Thái tử điện hạ đối với Thập Nhất Nương vô cùng tin tưởng, tin rằng ma quỷ quái nào thấy nàng cũng biết điều mà biến mất.

      An Tam Lang thở dài: “Hình như huynh muội nhà ta mắc nợ nhà các ngươi phải?” bị Thái tử tóm trong tay chặt cứng, giờ đây đến lượt muội muội của cũng thoát khỏi ma trảo của công chúa...

      Thái tử cười : “An Tam ca, đừng thế, chúng ta là ai chứ, thân thiết đến mức này rồi còn gì!”

      “Đừng gọi ta là “ca”, bị Ngự sử đại nhân nghe được lại rắc rối”. An Tam Lang tức giận .

      ----------------------o0o-----------------------
      Đến ngày hôm sau, hơn nửa kinh thành đều biết tin tên tội phạm phóng hỏa đốt nhà bị con heo bắt được.

      “Hay quá, con heo này giỏi quá!”

      “Nghe con heo này thông minh lắm, là thần heo đó!”.

      “An Nhị Lang ngày 18 mỗi tháng Bách Vị Lâu là có thể xem thần heo biểu diễn đó!”.

      “Ta cũng nghe rất nhiều nương bàn với nhau ngày 18 các nương ấy cũng đến đó vừa xem thần heo biểu diễn vừa ngắm huynh đệ An gia luôn. Chúng ta cũng phải tranh thủ dịp này…”.

      đến ta lại thương tâm, An Tam Lang đoạt ánh mắt của 8/10 nương kinh thành, tại, An Ngũ Lang thân bản lĩnh bắt giữ tên tội phạm kia, cái thế đạo này chúng ta làm sao cưới vợ được đây hả trời?”

      “khụ khụ... chúng ta nên đến chuyện thương tâm, về tên phóng hỏa , ngươi có biết tại sao đến đâu liền phóng hỏa đến đấy ?”

      “Ngươi có biết nguyên nhân phóng hỏa ?”

      “Con trai của Bát nhà ta là bạn của người họ hàng của huynh trưởng của vợ hàng xóm của tên tội phạmđó tận mắt thấy “hàng họ” của . Phải là đàn ông ở kinh thành này nếu so với đều lớn hơn, vì thế ghen tỵ nên mới phóng hỏa”.

      “Sai rồi, ta nghe từ thích mặc quần áo phụ nữ, mọi người đều nhìn bằng ánh mắt kỳ quái, cho nên muốn trả thù”.

      “Đúng vậy, ngươi xem biết, bây giờ vẫn còn mặc cái quần hoa lòe loẹt của nữ nhân đó!”

      Ngày xét xử tên tội phạm phóng hỏa đốt nhà, dân chúng vây thành đàn, ba lớp trong ba lớp ngoài chật cứng phủ nha, đến ngọn gió cũng thể nào chui lọt.

      Tên phóng hỏa được tự nhiên, kéo kéo cái quần hoa, vẻ mặt cầu xin vị bổ khoái áp giải mình, “Đại ca, có thể đổi cho ta bộ quần áo khác ?”

      Bổ khoái khinh thường thèm đếm xỉa: “ mau, có cái để che “hàng họ” xíu của ngươi làm may rồi, đòi hỏi cái gì?”. Đây hiển nhiên là lời đồn đãi tổn thương đàn ông nhất trong những lời đồn đãi.

      Tên phóng hỏa tức run người, kẻ nào “hàng” ? mới !

      An Nhị Lang lợi hại nhất, tuyên truyền để mọi người đều biết cái quần tên phóng hỏa mặc là sản phẩm của Bách Y Các. Tên phóng hỏa quảng cáo miễn phí cho Bách Y Các. tại, Nhị Lang càng ra sức truyền bá cửa hàng này vừa bán quần áo cho phụ nữ, vừa bán quần áo cho sủng vật, khiến cho cả chủ và thú nuôi đều xinh đẹp lộng lẫy như nhau.

      Trong buổi xét xử, cuối cùng cũng chẳng ai quan tâm nguyên nhân gì mà tên tội phạm kia lại phóng hỏa, ân oán tình cừu của hoàn toàn có thể viết được thành thoại bản lâm li bi đát, mọi người chỉ ấn tượng sâu sắc hình ảnh trong phiên xử, tên tội phạm sống chết cởi bằng được cái quần hoa, khoe “hàng” của trước mắt các vị đại nhân và dân chúng, để chứng minh “hàng họ” của như lời đồn.

      Chính vì thế, tên này tội chồng thêm tội, vốn mang tội phóng hỏa đốt nhà, giờ còn thêm tội biến thái dâm loạn, làm rối loạn trật tự công đường.

      ra, tên này cũng đáng thương!” Thập Nhất Nương cảm thán, “Nhưng đầu óc quá thần kinh!”.

      Thập Lang cũng đồng cảm kém, tên phóng hỏa nguyên nhân phạm tội, nhà nghèo khó, muội muội bán mình làm nô tì, chờ kiếm đủ tiền chuộc muội muội ra, nhưng khi có tiền tìm muội muội nàng ấy chết, bị chủ đánh chết! Hận uất có nơi phát tiết, phóng hỏa đốt nhà chủ nhân của muội muội, chẳng qua đây là chuyện của hai năm trước nhưng Hình bộ đại nhân tra ra được, đến gần đây, những nhà bị phóng hỏa đều có đặc điểm chung là ngược đãi hạ nhân đến chết, sau chuyện này, Hình bộ cũng đem người của mấy nhà này bắt lại để điều tra.

      biết mình sớm muộn cũng bị bắt nên mới đến Di Hồng viện thoải mái phong lưu bữa”.

      “Uhm, chẳng qua muốn báo thù, còn mấy nhà kia dù chạy chọt cỡ nào để chứng minh mình ngược đãi hạ nhân thanh danh cũng chẳng còn gì”.

      “Tiếc là phạm tội nặng quá, phóng hỏa đốt nhà liên tục như thế mà!”.

      Thập Lang sờ đầu Thập Nhất Nương an ủi: “ bị trừng phạt đúng tội rồi, ngẫm lại nếu các quan sai dập lửa kịp thời chỉ thiêu hủy hai nhà đâu”. Nhà cửa ở Đại Hạ đều dùng gỗ mà xây nên, lửa lan ra phải là việc .

      “Thầy thuốc thần kinh của có vấn đề mà”. Thập Nhất Nương thở dài, tại cổ đại có quy định bệnh nhân tâm thần được miễn hình phạt.

      Án phóng hỏa xong, khởi đầu tuy đáng sợ, quá trình lại khôi hài, kết cục để lại trong lòng mọi người những suy nghĩ sâu xa.

      ----------------------o0o-----------------------
      “Haizz, sao các nương tốt khó tìm quá vậy!”. Phương thị thầm, thấy Thập Nhất Nương đến hai mắt liền tỏa sáng: “Thập Nhất Nương mau lại đây, ngày mai con bồi Đại bá mẫu tham gia hoa yến nhé!”.

      Thập Nhất Nương tự trách sao mình lại đến đúng lúc thế này, “Đại bá mẫu à, hoa yến thực rất nhàm chán, con còn phải luyện chữ nữa, cha con dạo này nghiêm khắc bắt con luyện chữ lắm!”

      “Thập Nhất Nương con quan tâm đến hôn của đại ca con sao? Cứ kéo dài mãi, già ai muốn gả cho chứ?”

      Thập Nhất Nương : “Đại Lang ca còn mà”. Nếu ở thời đại, chỉ mới là học sinh cấp 3 thôi, kết hôn cái rắm á!

      !” Phương thị thở dài: “Người Đại Hạ thành thân sớm, những nam nhân cùng tuổi với Đại Lang đều có nhi tử cả rồi!”

      “Cho nên nếu Đại Lang ca kết hôn sớm, Đại bá mẫu nhanh chóng trở thành bà nội, Đại bá mẫu còn trẻ như vậy sao lại ép mình trở thành bà lão chứ”

      Phương thị sờ sờ khuôn mặt mình, vì bảo dưỡng tốt nên làn da ngày càng trở nên non mịn, khỏi lộ ra tươi cười, “Đại bá mẫu hơn 30 tuổi rồi, cũng có thể trở thành bà nội”.

      Ha hả, hơn 30 tuổi là bà nội, đối với thời đại phụ nữ gần 40 mới lập gia đình...nghe mà buồn cười chịu nổi!

      Thập Nhất Nương cuối cùng trốn được, đau khổ bồi hai vị bá mẫu tham gia hoa yến.

      “Vị tiểu thư cứ nhìn chằm chằm vào ta là ai vậy?”

      Thập Nhất Nương vô cùng nhạy cảm, nàng ở hoa yến lần trước rất được hoan nghênh, các ca ca nhà nàng đều chưa thành thân, cung yến lần trước các ca ca đều hướng ánh mắt về phía nàng, Thập Nhất Nương hiểu vị tiểu thư ấy vì sao lại trừng mắt với nàng, nàng đắc tội nàng ta sao?

      “Đó là Thôi Thập Nương, mẫu thân nàng ấy mất sớm nhưng lại được kế mẫu rất thương, mấy ca ca của nàng ta cũng vậy…” Tăng Bát Nương khẽ cau mày: “muội đắc tội nàng ta sao?”

      Thập Nhất Nương mờ mịt nhìn Thôi Thập Nương chỉ khoảng 12 – 13 tuổi nhưng khuôn mặt vẻ kiêu căng, ngạo mạn “Muội khẳng định đây là lần thứ hai muội thấy nàng ấy, lần đầu là ở cung yến, nhưng muội và nàng ấy cũng chuyện với nhau mà”.

      kỳ quái” Tăng Bát Nương lẩm bẩm.

      “So với nàng ta, muội càng muốn biết nữ tử đứng bên cạnh nàng ấy là ai?” Thập Nhất Nương “Cung yến lần trước quá đông người, muội nhớ ”.

      “À, nàng ấy là Giang gia Nhị Nương tử, là biểu tỷ của Thôi Thập Nương, hai người họ tình cảm rất tốt”. Tăng Bát Nương nhìn Giang Nhị Nương tuy tuổi nhưng lộ ra dáng vẻ rất xinh đẹp, khẽ nhíu mày: “Người ngoài đều Giang Nhị Nương ôn nhu mỹ lệ, vô cùng chiếu cố Thôi Thập Nương nhưng biết tại sao ta lại thích nàng ta lắm”

      ràng đây là đóa bạch liên hoa, nhưng Thập Nhất Nương thầm muốn ói: “Tăng tỷ tỷ nhìn ra rồi sao, nàng ta cố tình làm ra vẻ nuông chiều, khiến Thôi Thập Nương làm ra những hành động tùy hứng, hiểu chuyện. Như thế càng nổi bật tao nhã của nàng ta”.

      Tăng Bát Nương bừng tỉnh nhìn sang thấy Giang Nhị Nương áy náy xin lỗi những người xung quanh vì Thôi Thập Nương lại làm sai chuyện, “Chẳng trách ta luôn cảm thấy có gì đó đúng, giờ ta hiểu vì sao mình thích nàng ta”

      Thập Nhất Nương có chút đáng tiếc nhìn Tăng Bát Nương. Tăng Bát Nương khuôn mặt tú lệ, rất nhạy cảm, có khả năng quản gia, cách nhìn mọi việc luôn thấu đáo, nếu nàng ấy nguyện ý làm tẩu tử của nàng tốt rồi. Thập Nhất Nương từng hỏi nàng cách kín đáo, nhưng Tăng Bát Nương lại xấu hổ rằng nàng thích vị hôn phu xuất thân từ nhà quan văn hơn, bụng có thi thư, lớn lên cần rất cao nhưng da phải trắng, dung mạo phải tuấn tú, khí chất phải nhã nhặn…

      Được rồi, thân cao, lớn lên đen thui, dung mạo cùng chữ “thanh tú” dính dáng, khí chất khỏi phải , đối với ôn nhu nhã nhặn càng có liên quan…

      Haizz, Đại Lang ca, huynh có cửa rồi!
      Last edited: 21/3/17

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Có khi nào Đại Lang với Tăng Bát Nương ko ta. Thanks nàng

    3. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      Ta cũng nghi ngờ lắm á @susu ...
      levuongsusu thích bài này.

    4. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 109

      Edit: Do Nguyen

      Tuyết phủ trắng trời, rất giống như những hạt muối trắng li ti thi nhau rơi xuống mặt đất, hơi thở của Thập Nhất Nương cũng phả ra làn khói trắng, lạnh quá. Thời tiết này thích hợp ăn thịt nướng nhất!

      “Thịt nướng?” Diêu Tam Nương chảy nước dãi, “Muội thích nhất là vừa uống rượu hoa quế vừa ăn thịt nướng đó”.

      tại lại là lúc hoa mai vừa nở, nếu vừa đạp tuyết thưởng mai, vừa uống rượu, vừa ăn thịt ba chỉ nướng, đó là chuyện vui sướng nhất đời người, cũng giống như chỉ nguyện làm đương gia chủ mẫu đanh đá, dù bị người người oán hận cũng nhất quyết làm thị thiếp thấp hèn”.

      “Thịt ba chỉ nướng?” Diêu Tam Nương hai mắt sáng rỡ: “Có ngon ?” Thịt heo bị coi là thứ thịt hạ tiện, nàng tuy cũng ăn nhưng nhiều, ăn thịt ba chỉ nướng lại càng .

      “Cực kỳ ngon luôn, lựa những miếng thịt ba chỉ tươi, đặt lò nướng, chờ chín rồi bọc miếng rau xà lách bên ngoài, nhờ có rau cảm thấy thịt ba chỉ nhiều mỡ nữa, chấm với nước sốt, ngon chịu nổi luôn á!” Thập Nhất Nương nuốt ngụm nước miếng, tiếc nuối duy nhất ở thời đại này là vị cay được chế biến từ lá cây thù du pha với hương liệu, mùi vị được chính xác lắm.

      “Chỉ có những kẻ nghèo hèn ở nông thôn mới thích ăn thịt heo thôi”. Thôi Thập Nương vẻ mặt khinh thường , “Thịt dê mới là thứ quý tộc chúng ta muốn ăn”.

      Thập Nhất Nương nghi hoặc, nàng đắc tội nàng ta ở chỗ nào chứ?

      Thập Nhất Nương vẫn còn suy ngẫm Diêu Tam Nương nhịn được: “Hoàng hậu nương nương thích nhất là ăn thịt heo, ngươi cũng cảm thấy Hoàng hậu là kẻ hèn mọn nông thôn sao?”

      Thôi Thập Nương tức giận: “Ta cũng cố ý Hoàng hậu nương nương, ngươi đừng có vu khống”.

      “Ha ha, thiên hạ này có ai biết nhà mẹ đẻ Hoàng hậu nương nương bán thịt heo, ngươi lời này phải ám chỉ Hoàng hậu còn có ý gì?” Sức chiến đấu của Diêu Tam Nương cực kỳ mạnh mẽ, ép Thôi Thập Nương mặt xanh như tàu lá, giậm chân thôi.

      bậy, ngươi cần đem chuyện hướng lên người Hoàng hậu nương nương, ta là muốn nàng ta: An Thập Nhất Nương đó!”. Thôi Thập Nương bị ép đến mức gọi đích danh Thập Nhất Nương trút giận.

      Diêu Tam Nương tức giận, xăn tay áo, muốn lao vào tẩn cho nàng ta trận, nhưng nghĩ nghĩ lại nàng vẫn thể đánh. Dù vậy, Diêu Tam Nương vẫn mắng Thôi Thập Nương là cái đồ “máu chó xông lên não, biết tiếng người”. Thập Nhất Nương giữ chặt tay áo Diêu Tam Nương, nhìn nàng lắc đầu cho mắng tiếp, có nhiều vị phu nhân ở đây, bọn họ cách nơi này hơi xa nhưng thể nào cũng có những kẻ lắm lời, người cổ đại gần gũi nhau chủ yếu thông qua các yến hội, tuy Diêu Tam Nương phải nhiều năm nữa mới tới tuổi lập gia đình nhưng thanh danh khi bị hủy hoại phải tốn rất nhiều công sức mới có thể cứu vãn nổi.

      “Thôi Thập Nương, ngươi cho rằng quý tộc nên ăn thịt dê? Ngươi nhất định rất thích ăn thịt dê phải ?” Thập Nhất Nương cười cười, khuôn mặt hề tức giận.

      Thôi Thập Nương vênh váo, “Đương nhiên, ta rất thích ăn thịt dê, dê rất sạch , bẩn thỉu như heo, chuồng heo đều làm bên cạnh nhà xí, ta nghe rất nhiều con heo ăn phân người, ghê tởm chết được!”.

      Thập Nhất Nương bừng tỉnh: “Ta còn cảm thấy kì lạ vì sao mặt Thôi Thập Nương có nhiều mụn như vậy, ra là do ăn thịt dê”.

      Thôi Thập Nương biến sắc, tự chủ giơ tay sờ sờ mấy nốt mụn mặt, dù nàng ta có dùng son phấn tốt cách mấy cũng che hết được, “Ngươi bậy, thịt dê và mụn có quan hệ gì chứ?”

      Thập Nhất Nương thở dài, thương hại nhìn nàng ta: “Thịt dê vốn nóng, hơn nữa vì muốn át mùi hôi của thịt, đầu bếp phải bỏ thêm rất nhiều gia vị cùng với đại khương, nóng càng thêm nóng, nếu ngươi ngày ngày ăn nhiều “loại thịt dành cho quý tộc” này mụn mặt ngươi cũng càng lúc càng nhiều, càng lúc càng nghiêm trọng, đến lúc đó giống như bầu trời nở đầy sao nha!”.

      Diêu Tam Nương đảo mắt, giả vờ giận dữ : “Thôi Thập Nương, ngươi có biết mặt ngươi như thế nào ? Trán của ngươi vốn rất đẹp, nhưng đáng tiếc lại quá nhiều mụn, ngươi thể che vì thế bôi trét quá nhiều phấn, cho dù ngươi đẹp mười phần tại chỉ còn ba phần thôi”. Diêu Tam Nương khoa trương xong, vui vẻ nhìn khuôn mặt của Thôi Thập Nương từ hồng nhuận chuyển thành trắng bệch.

      Thôi Thập Nương bất chấp vẻ mặt khinh thường của Thập Nhất Nương, nôn nóng hỏi: “Vậy, nếu giờ ta ăn thịt dê ít , mặt ta sau này lớn lên có còn mụn nữa ?”

      Thập Nhất Nương cười thầm, quả nhiên là suy nghĩ nông cạn, nương đơn giản như vậy chắc chắn phải có kẻ nào bên tai kích động mới có ác ý với mình như thế.

      “Ngươi bình thường chắc chắn kiềm chế được, rất hay nổi nóng phải ?” Thập Nhất Nương tiếp tục than , vẻ mặt tiếc thương giống như nàng ta mắc chứng bệnh nan y nào đó, “Nhìn đâu cũng thấy cái này vừa mắt, cái kia làm cho ngươi khó chịu, cái khác cũng thế...”

      “Đúng đúng” Thôi Thập Nương mãnh liệt gật đầu, “Ta vẫn biết mình nên tức giận như vậy nhưng ta thể kiềm chế”...

      “Từ nay về sau đừng ăn thịt dê nữa”. Thập Nhất Nương đề nghị, dù sao Thôi Thập Nương sức chiến đấu quá kém cỏi, thắng nàng ta cũng vui vẻ gì, “Ngươi phát ra sao, ăn thịt dê nhiều trong thời gian dài cả cơ thể đều tiết ra loại mùi, chính vì thế khi chúng ta gặp người Hồ đều thấy bọn họ dù tắm rửa kỹ càng cách mấy cũng vẫn bị hôi, là do bọn họ ăn thịt dê nhiều năm, cái mùi đó xâm nhập vào xương cốt bọn họ, thể nào hết được”.

      Thôi Thập Nương chỉ muốn lập tức tìm chỗ khuất nào đó để ngửi xem cơ thể mình có mùi thối hay , thình lình nàng ta lại nghe Thập Nhất Nương hỏi: “Tại sao ngươi lại ghét ta?”

      Thôi Thập Nương trả lời nhanh: “Còn phải bởi vì...”

      “Biểu muội!”. giọng lo lắng truyền đến, Giang Nhị Nương vội vàng tiến lên giữ lấy tay nàng “Ngươi bậy bạ gì đó?” Giang Nhị Nương xoay người, thành khẩn với Thập Nhất Nương: “Thập Nhất Nương, muội muội ta nếu có lỡ lời gì, mong Thập Nhất Nương đại lượng”.

      Thập Nhất Nương cảm giác thú vị, nàng ta làm ra biểu cảm cầu xin tha thứ nhìn rất mắc ói, Giang Nhị Nương này nhất định có vấn đề.

      Thôi Thập Nương tức giận “Biểu tỷ, ta sai cái gì chứ, đây ràng là ”.

      Giang Nhị Nương hét ra lửa “Biểu muội, chúng ta về nhà chuyện sau, ở đây nhiều người, muội đừng ầm ĩ”.

      Diêu Tam Nương khó chịu đến cực điểm, hai người này trước mặt mọi người to , làm như người nơi này chết hết rồi sao!

      “Ta này, các ngươi cần che che dấu dấu, có chuyện gì ra, đừng có lén lút”.

      Thôi Thập Nương nhảy dựng “Ai lén lút, ... ...”

      “Biểu muội” Giang Nhị Nương vội vàng kéo áo Thôi Thập Nương, “Ngươi còn phạm lỗi, ta với biểu ca...”

      Diêu Tam Nương định tiếp Giang Nhị Nương vội lôi Thôi Thập Nương rời , khi còn nhìn các nàng bằng ánh mắt xin lỗi.

      “Haizz, Thôi Thập Nương có biểu tỷ quá tốt rồi, bằng nàng ta gây ra ít họa”. Diêu Tam Nương cảm thán.

      “Hoàn toàn sai rồi, chính vì có vị biểu tỷ tốt như vậy nên Thôi Thập Nương mới càng ngày càng lầm lỗi, đương nhiên, Diêu Tam, người vô tâm như muội làm sao nhìn ra được chứ”. Tăng Bát Nương tới, nhìn Diêu Tam Nương bằng ánh mắt tiếc nuối “rèn sắt thành thép”.

      Diêu Tam Nương thở phì phì nhìn Tăng Bát Nương “Biểu tỷ, tỷ đừng nghĩ rằng ta dốt, ngươi xem Thôi Thập Nương còn ngu hơn cả ta, nhưng người ta có biểu tỷ ôn nhu săn sóc kìa”.

      Tăng Bát Nương tức giận cốc đầu nàng “Ngu ngốc, nếu ta cũng giống Giang Nhị Nương, người sớm bị đem bán rồi”

      “Đau chết muội”. Diêu Tam Nương hai mắt ứa lệ, hu hu, nàng cũng muốn có biểu tỷ dịu dàng, ôn nhu săn sóc, khi nàng làm sai thay nàng chịu tội...

      “Thôi thôi”... Thập Nhất Nương ngăn cản, “Tăng tỷ tỷ, lúc nãy tỷ cũng thấy rồi sao?”

      “Thấy cái gì?” Diêu Tam Nương tò mò hỏi.

      Tăng Bát Nương lạnh lùng liếc Diêu Tam cái, “Thấy được người biểu tỷ ôn nhu săn sóc trong miệng ngươi lén lút nghe các ngươi chuyện với Thôi Thập Nương”.

      Diêu Tam Nương há to miệng, “Biểu tỷ lúc chúng ta trêu chọc Thôi Thập Nương, Giang Nhị Nương nghe lén, nhưng tiến lên ngăn cản sao?”

      Tăng Bát Nương vui mừng xoa đầu nàng “Ngoan, cũng đến nỗi ngốc”.

      Diêu Tam Nương choáng váng “Như vậy xem ra Giang Nhị Nương đối xử với Thôi Thập Nương tốt như vẻ ngoài nàng ta thể ”.

      Tăng Bát Nương nhân cơ hội này dạy dỗ nàng “Cho nên mới “tri nhân tri diện bất tri tâm”, nhìn người thể nhìn bề ngoài, muội cũng phải nhớ kỹ “gần mực đen, gần đèn sáng”, biết chưa?”

      Thập Nhất Nương cũng ngăn cản Tăng Bát Nương dạy dỗ biểu muội, vui vẻ chuẩn bị nướng thịt.

      Đám tiểu thư nghi hoặc nhìn Thập Nhất Nương pha chế đống gia vị.

      “Thập Nhất Nương, rau dưa mà cũng nướng hả?” đám nương xôn xao hỏi.

      “Đương nhiên, đáng tiếc mùa đông cà tím quá ít”. Thập Nhất Nương hơi chột dạ nhìn nửa giỏ cà tím, cà tím nướng ăn rất ngon, nhưng mùa đông có được chút rau dưa quả dễ dàng, nàng ăn sạch hết mớ rau dưa này bỗng nhiên thấy áy náy quá!

      “Ơ, cái này phải là củ tỏi sao?” tiểu nương tò mò chịu được, lên tiếng “Ta chưa từng nghe tỏi cũng có thể nướng để ăn”.

      “Ăn tỏi miệng có bị hôi ?”.

      “Chắc chắn là hôi rồi, lần trước ca ca ta ăn rất nhiều tỏi, sau đó ta thể chuyện với nổi, hôi chết người!”

      Thập Nhất Nương cười tủm tỉm: “Tỏi nướng hôi lắm đâu, chúng ta có thể ăn nhiều chút, vì tỏi đối với thân thể rất tốt, có thể giải trừ mệt nhọc, kéo dài tuổi xuân, còn có thể trị cảm mạo nữa...”

      Cả đám nương sửng sốt “ ngờ tỏi lại tốt như vậy, bình thường nếu có thể ăn ta liền thèm đụng đến”.

      Thập Nhất Nương đề nghị “Tỏi đem ăn sống rất có lợi cho thân thể, tuy miệng hơi có mùi chút nhưng đến mức chịu nổi”.

      Diêu Tam Nương cùng Tăng Bát Nương tới “Thập Nhất Nương, muội muốn ăn chân gà, cũng muốn ăn thịt ba chỉ nướng nữa”.

      Thập Nhất Nương đem gia vị pha chế hoàn hảo đưa cho đầu bếp “Được rồi, đem tương này phết lên miếng thịt ba chỉ rồi nướng chín, sau đó dùng rau xà lách kẹp lại, chấm với nước sốt rồi ăn thôi”.

      Gia nhân ở phòng bếp vội làm theo, lúc sau, mùi thịt ba chỉ nướng bốc lên thơm lừng, Diêu Tam Nương hít sâu, say mê “Mùi vị này là tuyệt”.

      Rau xà lách dùng nước ấm rửa qua, sau đó lại ngâm với nước lạnh nên nhìn cực kỳ tươi ngon, vừa mát vừa giòn, thủ pháp của đầu bếp là điêu luyện.

      Miếng thịt ba chỉ đầu tiên được Diêu Tam Nương thưởng thức, mọi người dè dặt nhìn loại thịt thấp hèn, ai muốn cùng Diêu Tam Nương ăn thử. Hương vị tuyệt vời tràn khắp khoang miệng, hai mắt Diêu Tam Nương sáng rỡ, tốc độ ăn càng lúc càng nhanh.

      “Ngon quá, rau xanh giòn giòn, mỡ hề ngán, nước sốt mặn, ngọt, cay, chua... nhất định là nhờ Thập Nhất Nương pha chế rồi”.

      Thập Nhất Nương cũng ăn miếng, tạm được, vị sốt này vẫn kém chút, quả nhiên vị cay khi dùng cây thù du nàng ăn vẫn thích lắm.

      Các nương lúc này mới dám động đũa, quả thực là mỹ vị, dù lúc trước các nàng quả quyết thịt heo thấp hèn thế nào giờ này cũng quên sạch bách.

      Diêu Tam Nương hả hê nhìn Thôi Thập Nương, định vài câu châm chọc lại thấy Giang Nhị Nương õng ẹo đứng sát bên người nàng, bao lời muốn lại nuốt xuống, quên , nếu giống như lời biểu tỷ Thôi Thập Nương rất đáng thương, nàng ta biết lang sói nấp bên người.

      Tăng Bát Nương chỉ dám ăn vài miếng thịt ba chỉ, rồi lại đưa mắt trông ngóng mấy miếng cà tím mà Thập Nhất Nương dặn dò đầu bếp nướng.

      “Đầu tiên, phải nướng cà cho cháy lớp vỏ ngoài, thịt bên trong mềm ra, rồi đem mỡ hành phết lên nướng tiếp, sau đó ăn với nước sốt chua ngọt, cách ăn thứ hai là đem thịt nạc băm nhuyễn rồi xào với nước sốt lửa lớn, chờ khi thịt chín phết lên miếng cà tím rồi nướng chín cà. Như thế ăn cũng rất ngon”.

      Diêu Tam Nương nước miếng tí tách, Tăng Bát Nương cười mắng “Tam Nương, muội đứng xa ra chút nha, muội đứng gần thế này nước miếng chảy xuống dính lên cà, chúng ta dám ăn đâu”.

      Món cà tím quả nhiên rất được hoan nghênh, Tăng Bát Nương nhịn được ăn quả, đương nhiên nàng ấy ăn loại có thịt băm. Còn về Diêu Tam Nương, biểu cảm của nàng là: thịt băm, thịt băm, càng nhiều thịt băm càng tốt!
      Last edited: 21/3/17

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 110

      Edit: Do Nguyen

      Lúc Thập Nhất Nương rời , Tăng Bát Nương túm lấy nàng kéo sang góc : “Ta biết vì sao muội đắc tội Giang Nhị Nương và Thôi Thập Nương nhưng muội phải hết sức cẩn thận, Thôi Thập Nương là kẻ lắm chuyện, sớm muộn gì mọi người cũng nghe nàng ta những điều tiếng hay về muội”.

      Thập Nhất Nương đối với nàng cảm kích: “Tỷ yên tâm, ta đứng đoan chính, lời ngay thẳng, làm chuyện trái lương tâm, nàng ta hủy hoại thanh danh của ta được đâu”.

      Tăng Bát Nương vẫn còn lo lắng: “Với đầu óc của Thôi Thập Nương ta lo lắng, nhưng còn Giang Nhị Nương muội thể lơ là, đêm nay nhìn Giang Nhị Nương ta bỗng cảm thấy sợ hãi, tuổi còn biết mưu tính như thế, thể xem thường”.

      “Thập Nhất Nương, về thôi con”. Phương thị cười híp mắt gọi, “ nỡ chia tay các nương ở đây sao? Lần sau con nhớ mời các nàng ấy đến nhà nhé”.

      Thập Nhất Nương đành phải cáo biệt mọi người, lên xe ngựa hồi phủ.

      “Thập Nhất Nương, bá mẫu thấy Tăng Bát Nương rất tốt, con nghĩ nàng ấy có thích hợp với Đại Lang ?”

      “Con cũng biết Tăng tỷ tỷ rất tốt, con cũng hỏi qua rồi nhưng nàng ấy chỉ thích nam tử nhã nhặn thôi”. Thập Nhất Nương chán nản .

      Phương thị hơi sửng sốt: “Thế này, thế này… quá khó rồi!”. An Đại Lang dù cố gắng cách mấy cũng thể nào nhã nhặn nổi.

      Tôn thị chen lời “Có gì mà khó, khi thích thay đổi quan điểm thôi, năm xưa bá mẫu cũng thích kiểu đàn ông như Nhị Gia, nhưng con nhìn , phải giờ ta và Nhị Gia rất ân ái đó sao!”

      Thập Nhất Nương tò mò nhìn Tôn thị “Nhị bá mẫu ngày xưa thích kiểu đàn ông thế nào?”

      “Cao to uy mãnh, quyền chấn áp thiên hạ”. Tôn thị cười cười tiếp lời “Ta lúc đó vẫn là tiểu nương, luôn cảm thấy dũng mãnh như vậy mới là đàn ông chân chính, sau khi gặp Nhị Gia mới hiểu ra thể nhìn bề ngoài mà đánh giá nam nhân được”.

      Thập Nhất Nương mắt sáng rỡ nhìn Tôn thị “Nhị bá mẫu vì sao lại thay đổi cách nghĩ, có phải đối với Nhị bá nhất kiến chung tình ?”

      Tôn thị cười ngọt ngào “ phải đâu, lần đầu gặp Nhị bá của ngươi, ta rất ghét bởi ta vốn thích mấy kẻ thư sinh, nhưng sau đó Nhị bá ngươi cứu ta, lúc đó ta cũng chỉ coi là bằng hữu, ta vẫn thích kiểu đàn ông dũng mãnh, cho đến lần cứu ta mà bị thương, ta mới phát ra cực kỳ quan trọng với ta, khi đó ta nghĩ nếu lỡ như chết, chắc ta cũng sống nổi…”

      Phương thị nhịn được cũng lên tiếng trêu chọc, “Đệ muội nên những lời này với Nhị đệ, với chúng ta quá lãng phí rồi”.

      Tôn thị hơi xấu hổ “Đại tẩu đừng chọc ta, ta chỉ muốn rằng suy nghĩ của các nương rồi thay đổi, nếu Tăng tiểu thư thích hợp với Đại Lang, chúng ta cũng nên vì hai đứa nó mà tạo ra cơ hội, khi thích tự chúng nó hòa hợp với nhau, giống như tẩu ngày xưa cũng đâu có thích kiểu đàn ông như Đại ca đâu”.

      Nghĩ đến An Đại Gia, Phương thị đột nhiên cười rộ lên, trước đây cha nàng nhắm trúng An Đại Gia, nàng thấy đất trời sụp đổ, người này cao to uy mãnh, lại nghiêm túc ít như lão già… Nàng khóc, hai nháo, ba thắt cổ muốn từ hôn. Nhưng cha nàng lại hai người cứ ở chung với nhau , nếu hợp cha nàng đồng ý từ hôn. Vì thế nàng nghiêm túc quan sát An Đại Gia, cố ý moi móc đống khuyết điểm của để tìm cớ. Kết quả thể ngờ, An Đại Gia – nam nhân ngay thẳng, ít , lạnh lùng lại là người sủng thê hơn mạng.

      Thập Nhất Nương chỉ còn thiếu chung trà và đĩa bánh ngọt để làm thính giả nghe hai bá mẫu chuyện xưa. “ ra Đại bá mẫu cũng phải vừa thấy liền , xem ra dùng sách lược “mưa dầm thấm lâu” chắc có hiệu quả”.

      Phương thị trừng mắt với Thập Nhất Nương “Con cho rằng cuộc đời này giống như người ta hát kịch à? đương nhanh chóng rồi tan rã cũng nhanh luôn”.

      Tôn thị cũng nhân cơ hội này dạy dỗ Thập Nhất Nương “Đúng vậy, Thập Nhất Nương con phải nhớ kỹ, đời này mưa dầm thấm lâu mới là chân lý, con nhìn Đại bá mẫu và Nhị bá mẫu là hai ví dụ tiêu biểu rồi đó”.

      Thập Nhất Nương oán thầm, hai người đâu phải là mưa dầm thấm lâu, hai người là trời đất vờn nhau thành đống có!

      Phương thị cũng tán thành, Thập Nhất Nương có mẹ, các nàng phải mượn chuyện bản thân để giáo dục con bé, “cảm tình giống như củi đốt, lửa càng lớn củi đốt càng nhanh, con xem rất nhiều tiểu thuyết nam nữ nhau được gia đình đồng ý bèn cùng nhau bỏ trốn, chỉ cần sống thời gian ngắn, đối mặt với cơm áo gạo tiền, cãi vả hàng ngày… sau đó, cảm tình nhanh đến rồi ắt nhanh …”

      Thập Nhất Nương tán thành “đúng vậy, nếu có bánh mì ái tình chẳng là gì cả, người ta chỉ lo tìm bánh mì thôi, có bánh mì rồi mới tình tới chuyện đương!”

      Phương thị và Tôn thị hài lòng nhìn nhau, hài tử nhà các nàng đứa nào cũng thông minh hiểu chuyện, nhưng “bánh mì” là cái gì, trò chơi hay đồ ăn?

      “Thập Nhất Nương, hôm nay con gặp các tiểu thư trong hoa yến, con thấy thế nào?”

      “Đều tốt, nhưng có hai người rất kỳ lạ, giải thích được”. Thập Nhất Nương có chút đau đầu “Bá mẫu, hai người có biết Giang Nhị Nương ?”

      Tư liệu về các tiểu thư kinh thành đều nằm trong đầu Phương thị, bà liền ở nhờ Thôi gia – Giang Nhị Nương sao? Tất nhiên là biết, Thôi gia là thư hương thế gia, Thôi đại nhân sinh được 3 trai 1 , đại phu nhân mất sớm, Thôi đại nhân lấy vợ sau sinh thêm được 2 đứa con. Giang Nhị Nương là con của em Đại phu nhân mất, ta còn nghe Giang gia xuống dốc, họ đưa Giang Nhị Nương đến ở nhờ Thôi gia để sau này nàng ta có thể thuận lợi tìm được nhà chồng danh giá”.

      Tôn thị nhạy cảm hỏi “Con thấy Giang Nhị Nương này có gì đúng sao?”

      “Cũng phải là đúng, chỉ là con cảm thấy tâm tư nàng ấy quá thâm trầm khiến con thích”. Thập Nhất Nương đem chuyện phát sinh giữa mình và Thôi Thập Nương, cùng thái độ của Giang Nhị Nương cho bá mẫu biết, phải nàng cảnh giác, chỉ là nàng vẫn chưa để hai kẻ kia vào mắt đâu.

      Phương thị đồng ý: “Thập Nhất Nương đúng, Giang Nhị Nương quả khiến người ta thích, giẫm đạp người khác để nâng cao chính mình, thủ đoạn như vậy ai ưa nổi, tiếc cho khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta”.

      “Dù sao con và nàng ta sau này cũng gặp nhau nữa, thích hay ghét cũng quan trọng nữa rồi’. Thập Nhất Nương đảo mắt, “Con chỉ quan tâm làm sao khiến Tăng tỷ tỷ thích Đại Lang ca, à, Đại bá mẫu quyết chọn Tăng tỷ tỷ? Nếu như có người tốt hơn sao?...”

      Phương thị vỗ vỗ đầu nàng “Đừng đứng núi này trông núi nọ, dù có tốt hơn cũng liên quan nữa, chọn vợ chỉ xem có thích hợp hay , chứ phải so xem có tốt nhất hay , cái tốt nhất nhất định thích hợp nhất, hiểu chưa?”

      Thập Nhất Nương cười vui vẻ “Đại bá mẫu là mẹ chồng tốt nhất, con cũng rất muốn Tăng tỷ tỷ trở thành chị dâu của con, từ ngày mai con thường viết thư cho Tăng tỷ tỷ, nhưng làm cách nào vừa khoe được đại ca nhưng để lộ dấu vết nhỉ?”

      Phương thị nhịn cười “Tốt, Thập Nhất Nương phải làm bà mối cho tử tế nha, chờ Đại Lang ôm được mỹ nhân về, Đại bá mẫu cho con phong bao lì xì nặng”.

      --------------------------o0o---------------------------
      Ngày 18, chi nhánh Bách Vị Lâu chính thức khai trương.

      Thập Nhất Nương ngơ ngác nhìn khắp Bách Vị Lâu toàn là nữ tử, “Nhị ca, khách nhân sao đều là các nương thế này?”

      An Nhị Lang buồn bực “ hiểu sao mới sáng sớm các nàng đến đây chiếm chỗ, ta cũng thắc mắc tại sao các nàng ấy lại nhiệt tình như vậy?”

      Căn cứ vào ánh mắt các tiểu nương tử dán chặt người An Ngũ Lang, Thập Nhất Nương đoán “Nhất định là họ muốn nhìn thấy Thiên Bồng Nguyên Soái rồi, Nhị ca, phải muội bừa đâu, từ sau khi Thiên Bồng Nguyên Soái bắt được tên tội phạm phóng hỏa đốt nhà, heo mập nhà mình đến đâu cũng có người chặn đường nhìn ngó, mà con heo này cũng lợi hại, sau lần đó, nó thành thần heo trong lòng mọi người rồi”.

      Thập Nhất Nương lại nhìn các vị nương lần nữa, thấy ánh mắt họ dừng lại người các vị ca ca nhà mình, “Ha hả,… mục đích khác muội biết, chỉ là muội chắc chắn các nương ấy chỉ đến xem Trữ Bị Lương đâu…”.

      An Thập Lang đề nghị “Nhị ca, hôm nay khách nữ nhiều quá, ca ca bảo đầu bếp làm thêm nhiều món ăn tinh xảo và điểm tâm ngọt , còn nữa, Nhị ca nên xây thêm mấy cái tửu lâu dành cho nữ, nhìn cảnh này, đệ chắc chắn huynh làm ăn phát đạt lắm đó”.

      Thập Nhất Nương hai mắt sáng ngời “ sai, Nhị Lang ca, huynh mở ra mấy cái tửu lâu dành cho các vị phu nhân và tiểu nương tử , Tăng tỷ tỷ và các nương cũng thường oán giận với muội rằng ra ngoài chỗ nào cũng toàn là nam nhân, chẳng có nơi nào dành cho nữ nhân cả, phụ nữ suốt ngày chỉ biết ru rú trong nhà, thỉnh thoảng ra ngoài đều phải lo lắng chuyện an toàn…”

      An Nhị Lang suy nghĩ, hai mắt liền sáng rực, từ kinh nghiệm kinh doanh Bách Y Các, Bách Hoa Lâu cho biết kiếm tiền của nữ nhân rất dễ, đời này vốn là nam nhân kiếm tiền để nữ nhân tiêu pha mà.

      “Đúng vậy, Thập Lang ngày càng nhìn xa trông rộng”. Nhị Lang vuốt đầu Thập Lang “Chờ Nhị ca mở thêm mấy cái tửu lâu dành riêng cho nữ khách, Nhị ca cho đệ tiền lì xì”.

      An Thập Lang thầm “ bằng huynh cho đệ cổ phần của tửu lâu mới ”.

      An Nhị Lang cười híp mắt “Được, cho đệ góp cổ phần, đương nhiên cũng thể thiếu Thập Nhất Nương, đến lúc đó còn phải nhờ Thập Nhất Nương tuyên truyền với các vị phu nhân và tiểu thư kinh thành nữa”.

      cần đợi đến lúc đó, bây giờ muội tuyên truyền luôn”. Thập Nhất Nương cười hì hì bước lên lầu.

      “Thập Nhất Nương” nhóm nương thấy Thập Nhất Nương liền nhiệt tình gọi.

      “Thập Nhất Nương, trà sữa ở đây tuyệt quá”. Diêu Tam Nương vui vẻ chạy đến, “Uống cực ngon, muội biết sữa bò lại ngon như vậy, nghe mùi hôi chút nào luôn”.

      “Ngon uống nhiều chút”. Thập Nhất Nương cười híp mắt “Nhị ca ta sắp mở tửu lâu chỉ dành chiêu đãi nữ khách nhân, đến lúc đó muội mỗi ngày đều có thể đến uống trà sữa”.

      sao? Chỉ chiêu đãi nữ khách?” ít nương mắt sáng rỡ, các nàng thích dạo phố nhưng mỗi khi mệt mỏi, muốn ăn uống đều được tự nhiên vì khắp nơi đều có nam nhân, rất bất tiện.

      “Đương nhiên, đến lúc đó ta Nhị Lang ca chuẩn bị rất nhiều thoại bản ở đó, rồi đặt cả văn phòng tứ bảo, mọi người có thể vẽ tranh, đánh đàn, viết thư pháp, chuyện phiếm,… thư giãn ở đó bao lâu cũng được”. Thập Nhất Nương cười đến sáng lạn rực rỡ, lòng các nương cũng muốn nở hoa theo.
      Last edited: 21/3/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :