1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      hong hong...

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 2

      Edit: Diệp Nhược Giai
      Học sinh tiểu học được tan học sớm, An An 12 tuổi phố phường tấp nập người qua lại, vừa nhìn thấy mấy tiệm bánh, lập tức nhịn được dừng chân, đứng trước cửa kính trong suốt nhìn bánh ngọt bên trong mà chảy nước miếng ào ạt. Người lại đường nhìn thấy một đứa bé gái béo béo trắng trắng dùng nước miếng điên cuồng lau rửa cửa sổ, bước chân tự giác đánh một vòng vào trong cửa tiệm, ân, thấy bé gái béo tròn này thèm đến như vậy, chắc chắn bánh ngọt trong tiệm này cực kỳ ngon.

      , em muốn ăn bánh ngọt chocolate.” Một bé gái 3 tuổi làm nũng nói với một bé trai khoảng hơn 10 tuổi.

      “Được, ăn bánh ngọt, nhưng chỉ có thể ăn cái, thì đến tối em lại ăn ngon.” Bé trainghiêm túc nhìn em gái .

      “Được được.” Bé gái mập mạp gật đầu mạnh, nuốt nước miếng.

      Chỉ một lát sau, bé gái từ trong cửa tiệm ra, cười đến nỗi mắt cũng cong lên, vui vẻ cầm cái hộp tinh xảo, bé trai theo phía sau bé, ánh mắt rời khỏi bé.

      ơi, nhìn này, chị này khóc.”

      Bé trai nhìn lớn tuổi hơn so với hắn, hơi do dự đưa bánh ngọt bơ trong tay qua, “Chị này, cái này cho chị, có thể ăn được”.

      An An lúc này mới phục hồi lại tinh thần, tay mập mạp mãnh liệt khua khua, “ cần, cám ơn.” Tưởng rằng mình vì có bánh ngọt ăn mới khóc sao? Mình tham ăn đến thế sao?

      , bánh ngọt ăn ngon , thích trai nhất.” Bé gái vừa cắn bánh ngọt vừa , bé trai thường thường lấy ra giấy ăn lau khuôn mặt nhắn vì ăn bánh mà nhem nhuốc của em gái.

      trai?

      An An nhẫn nại chịu đựng cơn đau đầu, liều mạng nhớ lại, cũng có trai, hình như là ở kiếp trước, trong trí nhớ mơ hồ hiện lên một bóng dáng mặc quần áo cổ trang, thấy gương mặt, mang máng chỉ thấy được nụ cười như ánh mặt trời của thiếu niên tuấn mỹ ấy......

      Đúng vậy, sống hai đời, rất nhiều sự việc trong đời trước đã còn nhớ rõ, bởi vì đời trước chết khi mới được 3 tuổi, nhưng còn nhớ có cha mẹ có trai, cho dù tài nào nhớ lại được hình dáng diện mạo của bọn họ, nhớ nổi, An An gõ đến nỗi đầu đau như muốn nứt ra, thế này thì ông nội sẽ lo lắng lắm.

      “Ông nội, cháu trở về.” An An hoạt bát vào gian phòng khám Đông y trong ngõ hẻm, ngõ này rất dài, cây xanh rợp bóng, nhà cửa bên trong cũng cao lắm, nhiều nhất là ba tầng, đại đa số nhà ở đây đều có sân ở phía sau. Lầu một của nhà An bé mậplà phòng khám Đông y, do lâu năm nên mùi thuốc Đông y thoang thoảng khắp nơi.

      Ở quầy thuốc là một lão nhân khoảng bảy mươi tuổi bất mạch cho một soái ca tinh tầm hai mươi tuổi. Lão nhân tóc đã bạc trắng, nhưng ánh mắt vẫn rất trong trẻo, ánh mắt đầy vẻ nghiêm túc khi nhìn đến An An thì cong lên, thấy vẻ mặt bệnh nhân tỏ vẻ ngạc nhiên, ông vội vã ho khan một tiếng, trở lại vẻ mặt ổn ̣nh nghiêm túc theo đúng kiểu mẫu, “Đã trở lại rồi sao, thắp một nén nhang cho Bồ Tát trước .”

      Bé mập mạp ngoan ngoãn chạy ra cửa sau, làm chuyện mà mỗi ngày đều phải làm – thắp nhang cho Quan Bồ Tát, ân, mỗi ngày đều lẩm bẩm cầu xin: Hy vọng ông nội sống lâu đến hai trăm tuổi! Tốt nhất là còn trường thọ hơn cả rùa và ba ba, còn nữa, An An cũng muốn được trường thọ giống như ông nội, thể để cho ông nội phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh......

      Sau khi thắp xong nhang, bé mập lại lao tới: “Ông nội, đêm nay ăn cái gì? Thím Chu nấu đồ ăn ngon gì thế? An An muốn ăn bánh ngọt, có được ? Đương nhiên nếu có thể ăn kem thì còn gì tốt hơn, ông nội dễ thương......” An An làm nũng, “Thân thể cháu bây giờ thật sự vô cùng khỏe mạnh rồi, ăn kem làm sao mà bị cái gì hàn khí nữa?”

      Bị cháu làm nũng đến còn cách nào, ông lão cố gắng giữ nguyên con mắt cho nó cong lên, “Con thể ăn nhiều đồ lạnh, nhưngthỉnh thoảng ăn lần sao, khụ, ông nội gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp của cháu, lần này lên được năm bậc, hôm nay có thể ăn Häagen-Dazs...... Khụ, cũng chỉ có hôm nay......”

      Ánh mắt bé mập tỏa sáng, “ sao?”

      Bệnh nhân ngồi chờ khám bệnh trong quán mỉm cười nhìn hay ông cháu,con trai con dâu của An lão gia tử bị tai nạn xe, chỉ còn lại duy nhất một cháu gái này, may mày thuật của An lão gia tử cao minh, nuôi sống cháu cũng có vấn đề gì, nghe thường xuyên có bệnh nhân xe hơi sang trọng từ thủ đô vượt đường xa đến tìm An gia gia để xem bệnh.

      Nếu An An biết người chung quanh tán dóc về chuyện gì, khẳng định sẽ đắc ý dào dạt , chỉ xe hơi sang trọng thôi thì tính là cái gì, còn thường xuyên thấy có người lái máy bay tới đón ông nội xem bệnh nhân kìa, chẳng qua ông nội cho phép ra, cái gì mà phải khiêm tốn.

      An An vô cùng hạnh phúc ăn món kem cực kỳ ngon này, biết vì cái gì, đặc biệt ́ chấp với việc ăn uống, bụng nhất định phải được ăn no thật no , một khi bụng đói liền kịch liệt hoảng sợ, cảm giác kinh hoàng như thể mình có thể đói chết...... Có thể nói đồ ăn chính là thứ có thể bảo đảm cho hạnh phúc của ! A a a, Häagen-Dazs ăn quá ngon, nếu như ông nội bằng lòng để đều được ăn mỗi ngày thì đời này có chết cũng có gì đáng tiếc!

      Trong mắt ông nội mang theo ý cười tràn đầy nhìn cháu trắng mập ăn kem cực kỳ vui vẻ, cháu này nuôi cũng thật dễ, 12 tuổi nhưng chẳng khác gì đứa nhỏ 3 tuổi, chỉ cần có đồ ăn ngon thì liền vui vẻ. Nhưng mà, An gia gia có chút sầu lo, cháu nhỏ có phải là sẽ bị quá...... hơi béo? Tuy rằng cháu nhỏ cũng quá để ý về dáng người giống với mấy đứa nhà khác, nhưng cho dù như vậy thì đến lúc dậy thì, quá béo cũng phải là chuyện tốt gì đối với thân thể.

      Nhìn cháu gái ăn xong kem rồi lại ngốn thêm hai cái đùi gà, lộ ra nụ cười vô cùng hạnh phúc thỏa mãn, An gia gia im lặng chút. Quên , có thể ăn là phúc, chờ đến khi cháu bắt đầu cảm thấy thích chưng diện rồi lại giảm cũng muộn.

      Ăn uống no đủ, An An ngáp cái, tùy tay cầm lấy [ Bản thảo cương mục ] (1) lật lật, tuy rằng ông nội hy vọng An An có thể học Đông y với ông, nhưng An An cảm thấy nếu có loại nghề nghiệp thích hợp nhất với , phải là – nhà phê bình ẩm thực! Chẳng qua An An là một đứa hiếu thuận, vì để cho ông nội được vui vẻ, ngẫu nhiên cũng câu được câu mất xem xem sách thuốc.

      (1): Là một từ điển bách khoa về dược vật của Trung Quốc, do thầy thuốc Lý Thời Trân biên soạn vào thế kỷ 16 đầu nhà Minh, được coi là tác phẩm y học hoàn chỉnh và chi tiết nhất trong lịch sử Đông y, có tổng ̣ng 52 quyển (theo wikipedia).
      An An 12 tuổi bẹp miệng chảy nước miếng mà ngủ, trong mộng của nơi nơi là bánh ngọt ngon lành, chân gà mỹ vị, nước ngọt có ga và nước trái cây......

      Trong lúc An An ngủ say mơ giấc mộng đẹp, một cơn mưa sao băng rơi xuống toàn thế giới, tại nhà xác trong bệnh viện, thi thể mất hết gần nửa cái đầu do tai nạn xe ̣ xốc lên vải trắng người chui ra.

      *******************

      Tận thế năm thứ 3, trong căn phòng ấm của một căn cứ bí mật nào đó, đồ ăn bày đầy khắp nơi.

      đôi tay bé trắng nõn tinh xảo hết lần này tới lần khác vuốt ve một vật gì đó bị đậy lại bên dưới tấm thủy tinh, khi nhìn kỹ thì hóa ra đó là một củ khoai tây tròn vo, khiến cho người ta cảm thấy hết sức thích hợp, hẳn là thứ mà đôi tay xinh đẹp này cầm nên là châu báu ngọc thạch mới đúng.

      Nhưng điểm này cũng kỳ quái lắm, bởi vì bây giờ là tận thế, lương thực quan trọng hơn so với bất cứ thứ gì.

      “An An, con đừng chơi với khoai tây nữa, nếu muốn ăn thì đêm nay trong căn tin vẫn còn nhiều mà.” An gia gia càng ngày càng già yếu hô lên, “Lại đây giúp ông nội chuẩn bị thuốc tăng cường thân thể.”

      An An 15 tuổi thở phì phò xoay qua, “Ông nội, người cũng phải là biết hương vị khoai tây ở căn tin là kiểu gì, còn nữa cháu phải chơi, độc tố bên trong khoai tây này đã bị cháu loại bỏ gần hết, đem nó trồng ở đất bị ô nhiễm, rất nhanh chúng ta sẽ thu được khoai tây ăn còn ngon hơn so với trước tận thế.”

      An gia gia cúi đầu nhìn thuốc Đông y trồng trong phòng ấm, thầm, “Có thể ăn là được rồi, tại chủ yếu xem sản lượng, ai còn quản hương vị làm gì.”

      An An thuận theo dậm chân, “Ông nội, hương vị khoai tây vừa chua vừa tanh, còn khó ăn hơn so với thuốc độc, bởi vì sau khi tận thế đồ ăn liền trở nên kỳ quái như vậy, cháu mới gầy đến nỗi còn nhìn ra được hình dạng nữa.”

      “Đồ ăn có độc tố thì cũng có sao đâu, dù sao sau khi tận thế thân thể mọi người cũng đều tiến hóa, cần lo lắng trúng độc......” An gia gia có chút đau lòng nhìn An An gầy đến nỗi thắt lưng chỉ còn bằng hai nắm tay, chẳng qua may mà gầy thì gầy, thân thể cháu có phúc nhận được dị năng, nên vô cùng khỏe mạnh.

      “Hừ!” An An hừ tiếng,“Đúng thật nha, chính phủ chúng ta quả là nhìn xa trông rộng nha, trước tận thế mọi người đều có thói quen cho thêm vào đồ ăn các loại chất phụ gia hóa học, cho nên bây giờ chúng ta mới giống như thỏ, sống sót nhiều nhất, thích ứng nhanh nhất......” An An thối thối , “Nhưng mà cho dù trời trong nước dưới đất chúng ta có cái gì là ăn, nhưng hương vị đồ ăn biến thái đến như vậy, thậm chí đến bát đại thái hệ (1) mà cháu cũng chịu được......”

      (1): 8 món ăn truyền thống nổi tiếng của ẩm thực Trung Quốc, thuộc về 8 vùng miền khác nhau: Tứ Xuyên, Quảng Đông, An Huy, Sơn Đông, Phúc Kiến, Giang Tô, Hồ Nam, Chiết Giang
      “Đồ ăn khó ăn cũng sao, tất cả mọi người đều có đồ để ăn sợ chết đói là được.” Ông nộivô cùng trấn định .

      Loài người sau tận thế đã tiến hóa hơn, thân thể cường tráng hơn so với trước tận thế, nhất là người nào có được dị năng, thân thể một khi trúng độc đều sẽ tự động lọc rồi loại bỏ ra ngoài cơ thể, một người hai người làn da đều đẹp đến thể tưởng tượng được, kết quả sau tận thế phần lớn người mang dị năng đều biến thành soái ca mỹ nữ.

      Nhưng ông nội cảm thấy An An trở nên tinh tế thon thả tuyệt đối phải bởi vì dị năng, mà là do rất kiêng ăn!

      Năm đầu tiên sau khi tận thế, bởi vì nơi nơi là zombie mà quả mọi người khủng hoảng nghĩ đến chuyện sản xuất lương thực, may mà vẫn còn lại một ít lương thực đã được dự trữ trước đây, nhưng có bao nhiêu người nhận ra được những hạt giống bình thường lúc trước hoặc là sẽ chết hoặc là sẽ bị biến dị.

      Tận thế năm thứ hai, các đại căn cứ được thành lập, vô số người dị năng thuộc hệ mộc thúc đẩy các loại hoa màu rau dưa cho nhanh chín, nên mọi người cũng thiếu lương thực, điều duy nhất khiến cho người ta đau đầu là lương thực rau dưa bị thay đổi mùi vị, đa số nếu phải trở nên vừa chua vừa chát thì chính là vừa tanh vừa hôi, bác gái nấu cơm ở căn tin thường xuyên té xỉu khi nấu, do bị mùi thối hun đến xỉu!

      An An vô cùng kiên định nhìn về phía ông nội, “Mấy thứ khó ăn gì đó thì nên gọi là đồ ăn!” Mấy thứ còn khó ăn hơn so với hoàng liên (một vị thuốc đắng) mà vẫn được gọi là đồ ăn sao?

      Lương thực bị thay đổi mùi vị là do đất đai gặp phải phóng xạ do sao băng phát ra, may mà loài người gặp phải phóng xạ đó cũng biến dị theo, nên độc tính trong lương thực đối với loài người sau tận thế mà nói chỉ là chuyện nhỏ. An An thực cảm thán, nếu trước tận thế thân thể loài người cũng cường tráng được như vậy thì tốt quá rồi, dầu nước ́ng (1) phẩm nhuộm Sudan 1 (2) đều sẽ tuyệt đối cực kỳ bổ dưỡng nha! Mỗi một bữa cơm của loài người sau tận thế cũng đều có thể độc chết một con trâu trước tận thế!

      (1): ‘Dầu nước ́ng’ là từ dùng để chỉ thứ dầu ăn được tinh chế từ nước ́ng và các loại thức ăn thừa được thu gom từ các nhà hàng.Theo các nhà khoa học Trung Quốc, “dầu nước cống” chứa nhiều kim loại và độc chất có sức phá hoại cơ thể con người gấp 100 lần Asen – thứ kim loại gây ra những làng ung thư ở nước này. (nguồn :http://vtc.vn/trung-quoc-tieu-thu-3-trieu-tan-dau-nuoc-cong-moi-nam.311.376439.htm)

      (2): dùng để nhuộm màu thực phẩm, có khả năng gây ung thư
      “Ăn chết người là được, cháu cũng đừng dùng dị năng để loại bỏ độc tố trong khoai tây một cách bài bản như vậy......” An gia gia lắc đầu, có chút sầu lo, thế giới sau tận thế càng ngày càng tàn khốc, tuy loài người tiến hóa nhưng dường như vẫn đuổi kịp sự tiến hóa của zombie và động vật, “Có thời gian bằng nghiên cứu dược tính của mấy dược liệu biến dị này với gia gia, thuốc tăng cường thân thể đều phải dựa vào chúng nó .”

      “Ông nội, phải như thế.” An An cố gắng dùng chút dị năng nhỏ nhoi của mình loại bỏ độc tố trong củ khoai tây mà cầm tay, “Đúng là tế bào cơ thể loài người có thể đề kháng được độc tính, nhưng nếu như lương thực có độc, tế bào cơ thể loài người nhất định có thể càng trở nên tốt hơn nữa......”

      An gia gia khách khí , “Mấy điều cháu nói cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi...... Hơn nữa dựa vào trình độ sử dụng dị năng để tinh lọc của cháu, đến khi thu được lương thực đã tinh lọc thì loài người cũng chết cả rồi, ông nội cảm thấy cháu vẫn nên học giỏi y thuật với ông nội , ông nội cũng sống được vài năm nữa, aiz, nếu cháu học được thành thân bản lĩnh, đến khi ông nội rồi còn có ai có thể che chở cho cháu đây......” An gia gia vừa nghĩ tới tình cảnh của cháu gái nhỏ sau khi mình chết thì liền nóng lòng, ông đến trước bức tượng Quan , cúi đầu hướng Bồ Tát cầu nguyện: Bồ Tát, cả đời tôi theo nghề thuốc, cứu đượcvô số người, chiếu theo công đức xin Người che chở cho cháu tôi được vĩnh viễn bình an tự tại! Nếu được như vậy thì giá nào tôi cũng nguyện ý trả......

      An An cúi đầu nhìn khoai tây tay, dị năng hôm nay của nàng đã dùng hết, nhưng có dự cảm khoai tây này rất nhanh trở nên càng ngon càng dinh dưỡng hơn so với trước tận thế.

      Khả năng chữa bệnh khác với dị năng thúc đẩy lương thực nhanh lớn của hệ mộc, dị năng của An An thường xuyên làm cho những người mang dị năng khác tự tin và có cảm giác mạnh mẽ về sự ưu việt. Dị năng của nàng tuy rằng cũng có thể cứu người, nhưng những người mang dị năng thuộc hệ mộc khác, cho dù ngực có bị thủng một lỗ như cái động thì vẫn trị khỏi, về phần , ha hả, miệng vết thương do bị kim đâm thì vẫn còn có thể trị được...... Những người mang dị năng thuộc hệ mộc khác có thể thúc giục ra gốc cây cải trắng trong vòng 1 tiếng, mà An An, đừng nói hai ba ngày, cho dù mười ngày nửa tháng thì hạt giống vẫn cứ là hạt giống, chỉ là độc tố bên trong ít hơn mà thôi.

      Đây là nguyên nhân khiến An gia gia lo lắng, chính là dị năng của cháu cực kỳ hiếm có, nhưng cũng cực kỳ vô dụng, hai năm trời cũng vẫn thể tẩy trừ độc tố trong một củ khoai tây, dị năng như vậy......

      Lão nhân thở dài hơi, ông chỉ có thể cố gắng phát minh chất lỏng giúp tăng cường thân thể, hy vọng căn cứ xem xét những cống hiến của ông mà có thể chiếu ́ đến sau khi cháu gái ông qua đời.

      An An là một đứa bé ngốc chỉ biết sống vô tư vô lự, nàng cảm thấy thiên hạ có dị năng nào là có ích, chỉ là phải xem xem ngươi dùng như thế nào mà thôi, khi phát dị năng mà ở trong mắt người khác là vô dụng của mình có thể giải trừ độc tố trong hạt giống thực vật, thực sự là mừng như điên, cho dù chậm cũng hề gì, cho dù mất hai năm cũng thể tẩy trừ độc tố trong một củ khoai tây, nhưng tin tưởng vững chắc vào sự kiên trì bền bỉ, sớm hay muộn thì cũng có ngày sẽ thành công.

      ******************

      Tận thế năm thứ tư, loài người liên tiếp bại lui trước zombie, cuối cùng An gia gia đã có thể chế tạo ra thuốc tăng cường thân thể tốn ít chi phí hơn nhưng có tác dụng cao hơn, mỉm cười mà .

      Tận thế năm thứ năm, sau khi An An lau khô nước mắt thì vùi đầu vào nghiên cứu, rốt cuộc tìm ra được phương pháp dùng dị năng hệ mộc để tẩy trừ độc tố trong hạt giống, cũng chứng minh được nếu ăn thức ăn có độc trong thời gian dài, trình độ cường hóa của thân thể loài người càng cao.

      An An vui tươi hớn hở ăn chén mấy viên gạo nếp có vẻ càng ngon càng dinh dưỡng hơn sau khi đã được loại bỏ độc tố, cảm thấy núi lại xanh nước lại trong trở lại rồi, cuối cùng đồ ăn cũng giống như đồ ăn, sau đó...... có sau đó, bởi vì An An chết, bị nghẹn gạo nếp nắm mà chết.

      Nhiều năm sau, thủ lĩnh của chính phủ liên hiệp vô cùng đau đớn xót xa tưởng niệm An An, bởi vì nhờ dị năng riêng biệt và nỗ lực mấy năm của nàng, mà phần lớn độc tốc trong hạt giống thực vật đã được tẩy trừ, những cây thực vật có độc tố nên tiến hóa càng ngon càng dinh dưỡng, khiến cho cơ thể loài người tiến hóa với mức độ mạnh, cuối cùng đả bại được zombie, công lao của nàng vô cùng to lớn, loài người toàn thế giới sẽ luôn luôn ghi nhớ sâu sắc công lao và thành tích của nàng!

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Vở kịch :

      Sách sử: An An quả là người có tầm nhìn xa, trông rộng, ánh mắt của nàng đều hướng về tương lai của nhân loại, nàng lo lắng cho thiên hạ, dám làm người tiên phong, trước nàng vì thiên hạ lo lắng mà lo lắng theo, sau nàng vì thiên hạ vui vẻ mà vui vẻ theo…… Chính bởi vì những đức tính quý giá đó mà nàng mới trở thành người cứu vớt cho nhân loại!

      An An:...... Kỳ ta chỉ là muốn được ăn ngon hơn chút mà thôi.
      Last edited: 25/10/15

    3. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 3

      Edit: Diệp Nhược Giai
      Hoàn toàn biết bản thân mình ‘Sống vĩ đại, chết vinh quang”, An An mơ mơ màng màng nhìn những biến hóa người mình, vốn dĩ thân thể được vây quanh bởi một luồng ánh sáng bảy màu ấm áp, nhưng dần dần vầng ánh sáng đầy màu sắc này giống như bị một cái động tối sâu hút mất, theo bản năng An An cảm thấy bất an, ánh sáng bảy màu ấm áp này mi có thể bó chặt lại một chút được , thấy ta lạnh chết đây à? Vào thời điểm lo lắng thì phát hiện ánh sáng bảy màu lại chậm rãi ngưng tụ bên cạnh mình, mặc dù ít ỏi hơn nhiều so với lúc nãy, thật giống như vốn dĩ là chăn mền dày ̣m ấm áp thì chờ chỉ còn lại một cái túi hình chữ nhật......

      Thôi dù sao lạnh chết thì tốt rồi, An An ngáp cái, định ngủ thì phát hiện phía trước xuất hiện vô số bậc cầu thang màu trắng nổi bật trong gian tối tăm, giống như có ma lực hấp dẫn người ta tiến về phía nó, An An hoàn toàn thể khống chế được bước chân tiến về phía trước, cầu thang thật dài nha, hơn nữa lại còn rất lạnh, đến nỗi chân đều đã đông lại cất bước nổi, nhìn ánh sáng bảy màu bọc quanh mình, nếu vẫn còn dày như lúc trước thì quá tốt rồi, bây giờ chỉ còn lại một tầng mỏng tang thật sự giữ ấm nổi, trong đầu mơ hồ lên ý niệm như vậy thì bỗng nhiên An An giẫm cước vào khoảng ......

      (Bắt đầu từ đây do đã xuyên về ̉ đại nên đổi xưng hô từ “” thành “nàng”)
      “A --!” An An vừa mở ra mắt ra, vật đầu tiên nhìn thấy chính là cây thương dài đâm về phía mặt của nàng, nàng cố gắng xê dịch cơ thể nhưng lại phát hiện cơ thể vốn đã được luyện thành vô cùng linh hoạt trong thời tận thế, bây giờ giống như bị dội xi măng lên vậy, thể nào cử động được, nàng phát ra một tiếng kêu thảm thiết vốn tưởng rằng long trời lở đất như thật ra lại khác tiếng mèo kêu là mấy.

      Cơ thể của người ôm nàng trong nháy mắt cứng đờ, dường như dám tin cúi đầu nhìn nàng cái.

      còn là đôi mắt luôn nhắm chặt như trước đây, bây giờ cái hắn thấy là một đôi mắt trắng đen rõ ràng, đen còn hơn cả viên hắc diệu thạch trong trẻo nhất, trắng còn hơn cả hòn ngọc thạch ôn nhuận nhất, một đôi mắt còn sáng rực hơn cả ngôi sao bầu trời kia.

      khuôn mặt của thiếu niên ôm nàng hiện ra vẻ mừng rỡ như điên, giống như nàng là châu báu hiếm thấy thế gian vậy, nhưng cũng còn may là thiếu niên nọ chưa quên mất kẻ ̣ch cầm cây thương dài kia. Có lẽ là do An An tỉnh lại, thiếu niên vui mừng quá đỗi nên tay chân càng linh hoạt, chém ngã mấy người nam tử ăn mặc như người Hồ ̉ đại bao vây xung quanh họ, hơn nữa còn là một kiếm một người, hết sức nhanh nhẹn, nếu như An An có thể cử động thì chắc chắn nàng đã vỗ tay khen ngợi rồi.

      , phải chỉ có mấy người Hồ kia, mà ngay cả thiếu niên cũng mặc thứ quần áo ̉ trang vừa quen thuộc vừa xa lạ này. Nằm ở trong lòng thiếu niên, An An ra sức trợn to đôi mắt đen láy muốn nhìn rõ thiếu niên hơn một chút.

      Thiếu niên cầm kiếm chém giết kẻ ̣ch này nhìn vô cùng đẹp mắt, khí chất xuất chúng, khiến cho chúng ta nhìn một cái là nghĩ đến ngay mấy từ ‘ôn nhuận như ngọc’, tuy rằng bây giờ mặt lạnh lẽo và nghiêm túc, nhưng biết vì sao An An cảm thấy khi cười rộ lên nhất định rất đẹp, nhất ̣nh sáng ngời như ánh mặt trời khiến người khác mở được mắt.

      Máu nhỏ lên mặt An An, nhưng nàng lau , thật ra là có cách nào lau được. Ngoại trừ đôi mắt nàng còn có thể cử động, những nơi khác đều cứng ngắc, khác gì một linh hồn bị nhồi nhét vào một con búp bê rách nát.

      “Ca...... Ca......” Nàng cố gắng muốn gì đó, lại thể phát ra thanh . Cho dù trải qua một đời, nàng vẫn nhận ra thiếu niên tuấn mỹ vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mắt, nước mắt kiềm được chảy xuống.

      “Thập Nhất Nương......” Thiếu niên vội vàng vuốt ve mặt nàng, “Muội tỉnh rồi, vẫn còn nhận ra được ca ca sao?”

      Nàng muốn gật đầu, lại phát giác cổ thể chuyển động, chỉ có thể liều mạng nháy mắt.

      An Tam Lang như trút được gánh nặng, ôm nàng chặt, “ tốt quá, rốt cuộc muội cũng tỉnh, ca ca vẫn luôn tin tưởng vững chắc ngày nào đó muội sẽ tỉnh lại được.” Trong thanh của thiếu niên 13 tuổi mang theo nghẹn ngào cùng với vui mừng vô tận, năng lộn xộn,“Phổ Tuệ đại sư 3 năm sau muội tỉnh lại tại Uyển Thành, nhưng bây giờ Uyển Thành đã bị chiếm đóng mà muội lại tỉnh, ca ca lo lắng gần chết......”

      Uyển Thành? Thập Nhất Nương mờ mịt, bây giờ đầu nàng muốn nghĩ cũng nghĩ được, chỉ có ánh mắt là có thể quay vòng vòng, cho nên hoàn toàn hiểu lời của An Tam Lang, thực sự lúc này đầu nàng khác gì một đống hồ dán, đợi một chút, nàng nhớ trước đó nàng ăn một nắm gạo nếp...... Hình như là đã nghẹn chết? Sau đó thì nằm mơ, trong mơ nàng một cầu thang dài vô tận như là có giới hạn, sau đó...... Mở mắt ra lại quay trời lại đời trước?

      “&*,%......*!” Xa xa truyền đến trận tiếng gào, vài người Hồ gì đó bằng thứ ngôn ngữ mà Thập Nhất Nương nghe hiểu rồi cầm đại đao chém về phía này.

      Tuy rằng tay trái An Tam Lang ôm muội muội nhưng tay phải vẫn vô cùng lưu loát, kiếm người chém bọn người Hồ như bổ dưa. May mà hiện tại tay chính là danh kiếm Long Tuyền mà ông nội để lại, nếu đúng là bảo hộ muội muội nổi.

      Lại có thêm vài người Hồ chú ý tới góc này, hai mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào thần binh trong tay An Tam Lang, lộ ra vẻ mặt đầy tham lam.

      An Tam Lang ôm Thập Nhất Nương chạy tới một góc tối, sự tham lam của bọn chúng khiến hắn nảy ra một ý ̣nh, người Hồ muốn độc chiếm thần binh thì sẽ gọi thêm người khác đến, chỉ cần phải đánh luân phiên, cũng sợ hãi, huống chi tại người Hồ còn lại ở Uyển Thành nhiều lắm, đại quân thì chưa đến, có đủ tự tin có thể thành công thoát khỏi Uyển Thành.

      Lo rằng sẽ làm muội muội sợ, An Tam Lang ́ gắng dùng phương thức dọa người nhất để giải quyết kẻ ̣ch, để lại cho kẻ ̣ch một cái đầu còn nguyên vẹn chứ chém cho óc hắn bắn ra bốn phía, làm muội muội ngây thơ của hắn sợ quá thì sẽ tốt, bớt chút thời gian cúi đầu cười cười trấn an tiểu nha đầu trong lòng, lại phát hai mắt muội muội sáng rực nhìn , hay chính xác hơn là nhìn Long Tuyền trong tay ......

      An Tam Lang ngẩn người, tỉnh bơ giết thêm người Hồ, ánh mắt muội muội càng sáng. Nếu phải trước mắt vẫn còn kẻ ̣ch, khóe miệng An Tam Lang co rút, muội muội, muội có cần phải hưng phấn đến vậy hay ......

      Thập Nhất Nương thực sự rất kích động, giải quyết kẻ ̣ch rất nhanh, kiếm này làm bằng gì vậy, sao lại sắc bén đến thế?! Nhớ tới đời trước chém zombie, làm cho người ta muốn khóc, trừ phi chặt bỏ đầu, nếu cho dù có chém mười đao tám đao cũng tài nào chết được, chán ghét nhất chính là lúc chém đầu mà khí lực đủ thì con dao còn bị mắc kẹt ngay ̉, lần đầu tiên nàng chém zombie đặc biệt có kinh nghiệm, dao kẹt ở đầu rút như thế nào cũng rút ra, nàng chỉ có thể dùng chân giẫm bẹp lên đầu tên zombie đó, dùng sức mà kéo dao ra, con zombie vẫn còn chưa hết hy vọng giãy giụa dưới chân nàng, há miệng to muốn cắn nàng.

      Lúc này Thập Nhất Nương gần như sùng bái mà nhìn ca ca mình, là lợi hại nga, cứ mỗi kiếm lại tiêu diệt kẻ ̣ch.

      tại An Tam Langcũng có tâm tư đâu mà lo lắng muội muội thích xem giết người có phải là do tâm lý bị biến thái hay , tuy muội muội nghe hiểu người Hồ cái gì, nhưng nghe hiểu được, những người đó là,“Mau tìm cháu trai của An nguyên soái, nghe ở Uyển Thành, tranh thủ bắt hắn, chúng ta sẽ lập công lớn! Mau, trước khi đại quân đến chúng ta phải bắt cho bằng được hắn.”

      An Tam Lang thừa dịp ai chú ý chạy trốn tới ngôi nhà bàyhàng buôn bán, ở sân sautìm được phòng bếp, đưa tay nắm lấy một nắm bụi trét đầy lên mặt, tuy bởi vì mang theo Long Tuyền mà lừa được bao lâu nhưng dù sao có thể giấu được thêm một khắc thì tốt một khắc.

      Thập Nhất Nương cũng hiểu được tình cảnh nguy hiểm của An Tam Lang, con ngươi đen láy của nàng dõi theo , tuy rằng có cách nào chuyện, nhưng trong ánh mắt đều tràn đầy tín nhiệm.

      An Tam Lang gắt gao ôm lấy Thập Nhất Nương, tính mạng của muội muội quan trọng hơn so với , nhất định che chở nàng an toàn rời khỏi Uyển Thành, phụ thân biết trước Uyển Thành sẽ bị chiếm đóng nên đã khuyên người dân nơi này chạy nạn , dưới tình trạng tiền phương đã bị chiếm đóng, Uyển Thành trở thành một nơi biệt lập, đánh dễ thủ khó, chi bằng để cho dân chúng rời , đối với chiến trường Đại Hạ cũng có lợi hơn.

      Phụ thân thành công thuyết phục mọi người bỏ thành mà chạy, chỉ là nhất định ông ấy nghĩ tới người Hồ lại có thể đến nhanh như vậy.

      “Thập Nhất Nương, lạnh ? Dừng lại một chút ca ca tìm vài bộ quần áo để giữ ấm, chúng ta mau rời khỏi Uyển Thành, nơi này an toàn, người Tây Hồ rất nhanh sẽ đánh tới đây, yên tâm, ca ca để muội phải gặp nguy hiểm.” Vì muốn làm vơi bớt hoảng sợ của muội muội mà một người chưa bao giờ thích lải nhải như An Tam Lang cứ dông dài suốt đường .

      An An nhắm lại hai mắt, cố gắng nhớ lại, đúng vậy, nàng sự đã trở lại đời trước, đầu hơi váng vất, nàng chỉ có một vài ký ức vụn vặt về kiếp này, ngoại trừ An Tam Langtrước mắt ra, những gì nàng còn có thể nhớ được chính là tên mình. Đời này nàng tên là An Thù Sắc, vì trong nhà có mười người ca ca, nàng đứng hàng thứ mười , nên mọi người đều gọi nàng là An Thập Nhất Nương.

      “Thập Nhất Nương, muội hôn mê đã 3 năm, mọi người đều lo lắng gần chết, nhưng ca ca và cha vẫn luôn cho rằng sớm hay muộn cũng có ngày muội sẽ tỉnh lại, có còn nhớ rõ những chuyện trước khi hôn mê ?” Trước giờ An Tam Lang thích nói nhiều mà nay miệng lại ngừng nghỉ, sợ muội muội tỉnh lại chỉ là giấc mơ, giấc mơ đẹp đẽ ngắn ngủi.

      An An dựa vào những thông tin trong lời của An Tam Lang mà nhớ lại người nhà của kiếp này, mà cũng thể dùng từ “kiếp này” để mà , bởi vì nàng chỉ là trở lại, trước khi đầu thai làm An An thì nàng chính là An Thù Sắc, An Thù Sắc sống đến 3 tuổi, nàng tưởng bản thân mình chết, ai ngờ nàng chỉ là dạo qua một vòng ở thời tận thế xong thì trở lại, hơn nữa đời trước nàng sống 17 năm, cũng chỉ tương đương với 3 năm trong đời này, năm nay nàng 6 tuổi, cứ cho là nàng bị hôn mê 3 năm làm người thực vật .

      An Tam Lang đem lương khô nhét vào trong túi hành lý, lại đến tiệm bán quần áo tìm được một bộ da lông lớn màu trắng, chính là vài bộ da con thỏ được may lại với nhau, có lẽ ̣nh làm áo lông thì người Hồ đến trong lúc vội vàng kịp thu thập.

      An Tam Lang quấn bộ da lông lớn màu trắng quanh thân người gầy của muội muội, “Thập nhất nương, đây là da thỏ, ấm ? Đáng tiếc phải da chồn, thì càng ấm áp hơn nữa, may mà bây giờ mới tháng 8, chưa quá lạnh, da thỏ là đủ rồi, ấm hay ? Bây giờ Thập Nhất Nương có còn lạnh ?” Nam thần cao quý ở trước mặt muội muội hoàn toàn biến thành vú em lải nhải, ánh mắt An Tam Lang ấm áp, ngọt như thoa mật nhìn chăm chú vào Thập Nhất Nương.

      “Ấm......” An An -- Thập Nhất Nương cố sức từ yết hầu nhả ra chữ.

      “Ta quên mất muội nói chuyện vẫn còn khó khăn, vậy chỉ cần nháy mắt là được rồi.”

      Thập Nhất Nương nháy mắt mấy cái, bọn họ đã quy ước tốt lắm, được thì chớp mắt lần, được thì là hai lần.

      là đáng ! An Tam Lang nhịn được hôn hôn khuôn mặt nhắn vàng như nến của muội muội, quấn cả người lẫn ̉nh đầu muội muội trong bộ da thỏ màu trắng, chỉ lộ ra khuôn mặt, thoạt nhìn giống như một con thỏ cỡ lớn. ̣t muội muội vào trước ngực, cầm kiếm chuẩn bị cướp ngựa thoát khỏi Uyển Thành.

      Thập Nhất Nương khó hiểu nhìn , vì sao cõng nàng ở đằng sau, như vậy phải ít tốn sức hơn sao?

      An Tam Lang giống như biết trong lòng nàng nghĩ gì, giải thích ,“ lưng ca ca có mắt, ca ca vẫn phải là nhìn thấy Thập Nhất Nương thì ca ca mới an tâm được......”

      Thập Nhất Nương chợt hiểu, thì ra là vì an toàn của nàng, mũi tên của người Hồ cũng phải chỉ dùng để ngắm, Thập Nhất Nương thấy vô cùng cảm động.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Vở kịch

      Sách sử thời tận thế: Xưa có vị An An đã cứu vớt nhân loại, là người Sống vĩ đại, chết vinh quang!

      An An: Bị một nắm gạo nếp nghẹn chết quả vĩ đại sao?
      Last edited: 25/10/15

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      giờ là chuỗi ngày An An lo sợ chết đói đây, bởi ám ảnh thời tận thế, thanks nàng

    5. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Đặt gạch hóng full :tungtung::tungtung::tungtung:
      Thanks nàng nhiều :038::038::038:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :