1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bạch Di

      Bạch Di Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      192
      đọc 1 lèo đc mấy chương, sướng thiệt :th_66:
      mà may là đọc buổi sáng, chứ nửa đêm mà mò vào chết chìm bởi nước miếng của chính mình rồi :th_6::th_6::th_6:

    2. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      troi oi dat hoi dieu nhay 2 con tho qua dien cuong ha ha ha

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen de thuong wa di mat
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 31

      Edit: Diệp Nhược Giai

      “Tấm vải này rất hợp, mà tấm này cũng hợp nốt, chà chà, lần này Thải Y các là có mắt nhìn, mấy tấm vải mang tới đều hợp với Thập Nhất Nương nhà chúng ta.” Vẻ mặt Phương thị đầy ý cười.

      Thập Lang to đầu (1) nhìn mấy người phụ nhân này, vĩnh viễn hiểu vì sao mỗi lần nữ nhân bàn luận về quần áo là tài nào dừng lại được, “Mẹ, con may đồ đâu.”

      (1) To đầu: Nghĩ nát óc cũng ra

      Tôn thị cũng ngẩng đầu lên, “Vậy quá tốt, cứ mặc đồ thỏ , bớt tốn vải.”

      Thập Lang lập tức câm miệng. tại ngày nào cũng mặc đồ thỏ nhảy với Thập Nhất Nương, lúc đầu quả ngượng chín người nhưng riết rồi cũng trơ mặt bình tĩnh như thường, cho nên điểm mấu chốt phải là ở đó. Mà là, nếu mặc đồ đó mùa hè, chắc chắn chết vì nóng. Thập Nhất Nương , dù làm tên béo cũng phải làm tên béo dẻo dai, nhưng tên béo cả người nhễ nhại mồ hôi, thối om chua lè rất là thô tục, hề đáng chút nào, muốn ăn vụng cũng khiến cho người ta thấy phiền.

      “Í da, đại tẩu, tẩu thấy cuộn vải màu hồng hoa đào này được ?”

      “Rất đẹp, hợp với màu da của Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương xinh lắm, hồi trước gầy nhom, cuối cùng giờ cũng có được tí thịt rồi, khuôn mặt nhắn càng đáng hơn.” Phương thị xong nhịn được ôm lấy thân thể nhắn mềm nhũn kia, hôn cái chụt lên khuôn mặt hồng hồng như quả táo, đây đều là công của La trù nương (1) cả, đến Tết phải thưởng cho bà ấy nhiều bạc mới được.”

      (1) Trù nương: Nữ đầu bếp.

      Thập Nhất Nương mỉm cười ngọt ngào, khuôn mặt trắng nõn vô cùng khả ái, “Đại bá mẫu thưởng nhiều nhiều chút, Thập Nhất Nương thường hay làm phiền La trù nương lắm.”

      Xuân Lan ở bên cười , “Bà ấy còn phải cảm tạ tiểu thư nhiều ấy chứ, gần đây tài nấu ăn của bà tiến bộ hơn nhiều lắm.”

      “Đúng đúng, đều có công cả, Thập Nhất Nương của ta vẫn có công lớn nhất.” Phương thị sung sướng cười to, mỗi lần trong nhà có người xuất chinh, mấy nữ nhân như các bà đều ở nhà thấp tha thấp thỏm. Lần này Thập Nhất Nương và Thập Lang ở nhà, suốt ngày sang phòng bếp làm ổ bên đó, ngược lại khiến lực chú ý của các bà chuyển dời, ngày tháng trôi qua cũng còn quá gian nan.

      “Đệ muội, chúng ta cũng phải làm vài bộ cho Tư Tứ công tử. Đúng rồi, cả Tam Lang nữa, năm nay Tam Lang lại cao thêm cả đoạn rồi, quần áo năm ngoái nhất định vừa nữa. Còn Thập Lang, aiz, tăng cũng có tăng, nhưng là tăng bề ngang…… Cũng phải may thêm quần áo cho Đại Lang Nhị Lang nữa, chiều cao nhất định cũng tăng thêm nhiều rồi, nhưng ở trong quân doanh lại thể mặc quần áo quá mới quá đẹp......” Phương thị lải nhà lải nhải, bà là đương gia chủ mẫu, mỗi ngày đều phải lo lắng suy nghĩ rât nhiều chuyện.

      Thập Lang phục ưỡn ngực, huynh đệ nhà đều là tăng theo chiều dọc, chỉ có mình là tăng chiều ngang, là độc nhất vô nhị, hết sức kiêu hãnh!

      “Đại nãi nãi, Tam công tử với Tư Đồ công tử chơi cờ, bọn họ quần áo có gì quá quan trọng, nhờ ngài chọn giúp, đừng quá hoa hòe hoa sói là được.” Nha hoàn đáp lời.

      Phương thị buồn bực, “Ta biết mà, nam nhân đều có cùng cái đức hạnh, bảo bọn họ chọn vải may quần áo giống như là muốn lấy mạng bọn họ vậy. Cho nên mới , Thập Nhất Nương, từ giờ con phải bắt đầu học , tiểu thư khuê các chỉ phải biết cách ăn mặc trang điểm cho mình, mà còn phải biết nam nhân mặc đồ gì đeo dây chuyền nào trong trường hợp nào thích hợp, chọn vải vóc bảo quản lông thú như thế nào, trang sức trang phục có bị phối hợp sai hay ..…. Mặc kệ là quần áo của mình hay là của phu quân, khi hợp người bị chê cười chính là nữ nhân chúng ta, mà phu quân cũng cảm thấy bị mất mặt, sau này ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng……”

      Tôn thị che miệng cười, “Đại tẩu, giờ này mà tẩu mấy thứ này, nàng thạn thùng, ặc...... thẹn thùng?”

      Đôi mắt tròn xoe đen láy của Thập Nhất Nương trừng lớn, làm gì có vẻ thẹn thùng, thậm chí nàng còn cười hết sức đáng , “Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu, vậy có nghĩa là khi con chọn phu quân phải chọn ai có diện mạo đẹp, thế bất kể mặc quần áo kiểu gì cũng bị khó coi, ‘người đẹp kén đồ’ đại khái chính là đạo lý này.”

      Phương thị cùng Tôn thị quay sang nhìn nhau, lúc lâu sau vẫn thốt nên lời, còn tiểu trắng mập hấp tấp chạy lại tìm chút cảm giác tồn tại, “Thập Nhất Nương, muội cũng có thể chọn người giống Thập Lang ca, bất kể mặc quần áo kiểu gì, ấn tượng đầu tiên của người ta với mình vẫn là thân thịt đầy phúc hậu, như vậy muội cũng cần phải phiền lòng vì chuyện chọn quần áo nữa.”

      Thập Nhất Nương nghiêng đầu nghĩ nghĩ, rồi tươi cười, “Thập Lang ca thông minh, về sau muội nuôi phu quân thành béo phì, cần đau đầu suy nghĩ phải mặc đồ gì đeo trang sức gì nữa.” Dù sao có mặc người ta cũng chả thèm để ý, mà quan trọng nhất là còn được mọi người ca ngợi là nàng có phương pháp nuôi phu quân.

      Mặt Tôn thị như thể bị đau răng, nhìn Phương thị, “Đại tẩu, Thập Nhất Nương nhà mình còn rất , muội thấy biết đến ngày tháng năm nào chúng ta mới cần phải lo lắng đâu......” Tôn thị lần nữa cảm thấy mình đúng là quá ngốc, trước đó lại còn sợ mối tình đầu của Thập Nhất Nương là Tư Đồ Tứ Lang nữa chứ? Ha ha, chắc phải đợi thêm 10 năm 8 năm nữa bà mới cần quan tâm.

      Phương thị cũng vô cùng đồng ý, “Khi nào Lộ ma ma quay lại bảo bà ấy dạy Thập Nhất Nương .”

      “Khi nào Lộ ma ma quay lại?”

      Phương thị , “Tẩu cho người đến thăm hỏi rồi, chắc bao lâu nữa là quay lại thôi. Lộ ma ma dưỡng bệnh lần là dưỡng nửa năm, aiz, bà vẫn cứ ngây ngốc bên ngoài chịu hồi phủ, bảo là sợ lây bệnh cho mọi người. Khó khăn lắm mới chuyển biến tốt hơn, con dâu nhà bà lại mang thai, đại phu có thể bị khó sinh. Thấy dáng vẻ khó xử của bà, vừa nỡ bỏThập Nhất Nương vừa yên lòng con dâu, tẩu nhìn được, nên ra lệnh cưỡng chế cho bà về nhà chăm sóc cho con dâu trước, Thập Nhất Nương nhà mình khỏe rồi, nhưng con dâu của bà sinh con chính là chuyện liên quan đến hai sinh mạng……”

      Tôn thị mỉm cười, “Đại tẩu đúng là người phúc hậu. Vậy bây giờ con dâu của Lộ ma ma thế nào rồi?”

      Phương thị thư thái nở nụ cười, “May mà có Lộ ma ma đích thân chăm cho, nghe lúc ấy nguy hiểm ghê lắm, Lộ ma ma phải tự mình đỡ đẻ cho con dâu, cuối cùng sinh ra được nhóc con béo ú nặng 9 cân, khó trách lại khó sinh như vậy. Lộ ma ma còn oán trách con trai biết quản cái miệng của vợ mình, kết quả thai nhi quá to, suýt nữa xác hai mạng. Aiz, cho dù như thế, sau này con dâu Lộ ma ma cũng thể sinh được nữa.”

      Tôn thị hơi tiếc nuối thở dài, nhưng lại lập tức vực dậy tinh thần, “Lộ ma ma nhất định là thất vọng lắm, con dâu nhà bà sinh ba thằng rồi, trông mong khuê nữ. Muội xem, sao đời này có nhiều nhà muốn có con trai mà được, còn nhà mấy người chúng ta muốn có khuê nữ mà lại khó như hái sao trời thế chứ?”

      Phương thị cũng thở dài, “Chúng takhông sinh được, hy vọng đám con cháu tranh nhau mà sinh khuê nữ, chúng ta chỉ có thể chờ mong ôm cháu mà thôi.”

      ***************************************

      “Chủ nhân, kinh thành báo tin, Tần vương qua đời.”

      Tư Đồ Tứ Lang ngây ngẩn cả người, “Chết như thế nào?” Tần vương mới gần 30 tuổi, lưng hùm vai gấu, lần có thể ăn hơn nửa thùng cơm, hề giống như người đoản thọ.

      “Nghe Tần vương đường gấp rút, tuy mưa lớn, nhưng lại rơi liên tục vài ngày, khiến núi lở......” Ám Nhất .

      “Ta hỏi là lý do chết kìa?” Tư Đồ Tứ Lang cười lạnh, “Bị bùn đất đè chết à? Tần vương thúc của ta tuy thông minh, nhưng bên người ông vẫn có vài người phụ tá vô cùng lợi hại, lý do chạy trong mưa như vậy nghe là biết giả.”

      “Dung quý phi......”

      Tư Đồ Tứ Lang hiểu ra: “Cái chết của Thuận vương thúc có liên quan tới ông ấy à? Hay là bị giá họa?”

      Ám Nhất sùng bái nhìn : “Là giá họa, người đứng sau sai sử là mấy Vương gia khác, nhưng chắc Dung quý phi cũng phải tra ra được mới đúng.” Chung quy cảm thấy Dung quý phi bị điên rồi, giống như chó điên thấy người là cắn ngay.

      Tư Đồ Tứ Lang cười lạnh, “Xem ra, hoàng gia gia bất công khiến bọn họ bất an.” Ngoại trừ Thuận vương ốm yếu do ‘tình đích thực’ Dung quý phi sinh ra là khiến lão hoàng đế hài lòng nhất, người được sủng ái đứng sau Thuận vương chính là Tần vương. Tần vương cao lớn cường tráng, võ công có tiếng là xuất sắc nhất trong đám Vương gia, nhưng đầu óc ngu si tứ chi phát triển chính là ông ta. Hoàng đế là người có lòng nghi ngờ sâu nặng, đứa con “ngu dại” như thế khiến ông thấy yên tâm, khỏi thiên vị hơn vài phần. Ai ngờ chỉ vài phần thiên vị này lại hại Tần vương.

      Tư Đồ Tứ Lang thản nhiên cười, như vậy an tâm rồi, cha là cái gai trong mắt lão hoàng đế, có lẽ có ai xem ông như địch thủ.

      “Ca ca ta khỏe hơn chưa?” Tư Đồ Tứ Lang có chút sầu lo hỏi.

      Ám Nhất cúi đầu dám nhìn : “Cũng có hiệu quả, nhưng đại phu thời gian quá lâu……” Dù cho Tư Đồ Nhật Diệu sống sót được, nửa đời sau cũng chỉ có thể ở giường, hơn nữa hàn khí trong người quá nặng, đời này đừng nghĩ đến chuyện có con.

      Tư Đồ Tứ Lang siết chặt tay, chặt đến nỗi gần như khiến lòng bàn tay chảy máu. Sau khi phụ thân bị nhốt lại, bọn họ vẫn tha cho. Căn bản là do năm đó Hoài vương rất được lòng người, cũng quá tài giỏi, có nhốt lại cũng vẫn có thể được thả ra, nhưng nếu Hoài vương có con trai, hoặc con trai của Hoài vương xảy ra vấn đề gì, tuyệt đối thể nào bước lên ngôi đại bảo được, đến lúc đó bọn họ mới có thể an tâm.

      Sắc mặt Tư Đồ Tứ Lang lạnh như băng, đại ca vô tội biết bao...... Cả nữa, long phượng thai rất hiếm, cha mẹ sợ bị hại, từ để học cách giả bệnh, tỷ tỷ sinh đôi Tinh Huy thân thể quả được tốt, ba ngày hai bữa lại phải mời đại phu, cho nên nhóm hoàng thúc của đều nghĩ cặp song sinh này chả biết khi nào toi, nên mưu nhằm vào mới ít như vậy.

      *********************

      Cuộc đại chiến giữa các Vương gia xảy ra ở kinh thành đương nhiên thể qua mắt người An gia được, dù sao hoàng tôn cũng ràng sống ở An phủ.

      Biết Tư Đồ Tứ Lang có thân phận bất phàm, nhưng mọi người trong An gia cũng quá để ý, An gia bọn họ vốn dựa vào thực tài để lên, mặc kệ tương lai ai thượng vị cũng đều được trọng dụng, cần phải a dua nịnh hót khiến gia phong nhà bọn họ có vẻ thấp kém.

      Tư Đồ Tứ Lang cũng cảm thấy thoải mái, An gia quả nhiên giống như cha . Mà khiến vừa lòng chính là họ an bài cho tiểu tử vừa kín miệng vừa biết hầu hạ người, nha hoàn cũng thành có bổn phận, Phương thị quản gia tệ, quý phủ to như vậy lại hết sức chỉnh tề, hạ nhân cũng làm chuyện bỉ ổi gì. Tuy An phủ là nhà võ tướng, nhưng gia phong còn tốt hơn nhiều so với mấy nhà được gọi là danh môn thế gia ở kinh thành.

      “Khụ khụ......” Có lẽ là tin tức thu được mấy ngày trước khiến cảm xúc của dao động quá mãnh liệt, Tư Đồ Tứ Lang bị cảm cúm, ho khan vốn dĩ đỡ hơn phân nửa, giờ lại quay trở lại.

      Sắc mặt Hồ đại phu tốt, ông cực kỳ chán ghét bệnh nhân chịu phối hợp với mình, “ phải bảo ngươi cần tĩnh dưỡng sao? Tiểu hài tử còn tuổi mà lại suy nghĩ quá nhiều sống thọ đâu.”

      Thập Nhất Nương cũng hung tợn trừng mắt , còn cả mấy trái lê ngon lành của nàng nữa, ăn nhiều như vậy mà vẫn ho cho được.

      có lỗi.” Tư Đồ Tứ Lang bày ra vẻ mặt xin lỗi nhìn Thập Nhất Nương.

      “Thập Nhất tiểu thư, làm phiền ngươi tiếp tục hầm cách thủy đường phèn xuyên bối tuyết lê, may mà bệnh tình tăng thêm......”

      Thập Nhất Nương mặt ủ mày ê, đó là dị năng quý giá của nàng đó, vốn dĩ nàng còn muốn dùng để trồng rau, may mà bây giờ nàng được rồi, chân cần dùng đến dị năng nữa, ngày tinh lọc hai quả lê thành vấn đề.

      “Thập Nhất Nương vất vả rồi.” An Tam Lang sờ sờ đầu nàng , “Nhưng cũng thể trách được, giờ nhà loạn......”

      An Tam Lang hoàn toàn xem muội muội mình như đứa 7 tuổi, kể sơ lược về tình hình hỗn loạn ở kinh thành cho nàng nghe, quả nhiên, muội muội nghe hiểu.

      Thập Nhất Nương trợn mắt há mồm nghe Cửu Long tranh đoạt phiên bản thực, lòng thông cảm dâng lên, rất đáng thương, giới quyền quý loạn.

      An Tam Lang cười sờ sờ đầu nàng, giờ có hơi tò mò biết 3 năm vừa rồi linh hồn của muội muội mình trốn đâu, trải qua những gì. Trước kia từng nghe đến ví dụ như vậy, phụ nhân vì quá nhớ chồng mình, mà linh hồn theo sát bên chồng, cho đến khi chồng mình trở về, linh hồn của nàng mới trở về trong thân thể.

      Xem ra trong 3 năm linh hồn Thập Nhất Nương rời , cũng học được rất nhiều thứ. Nhưng chẳng lẽ nơi nàng đến là phòng bếp của đầu bếp vô song à? An Tam Lang tự hỏi, vì sao phần lớn thời gian Thập Nhất Nương toàn là ăn cả?

      Ngày nào cũng sớm tối hai bữa ăn đường phèn tuyết lê, chẳng bao lâu Tư Đồ Tứ Lang ho nữa, nhưng Hồ đại phu vẫn bảo phải an tâm tĩnh dưỡng thêm nửa tháng.

      Tư Đồ Tứ Lang hết sức phối hợp uống thuốc đắng đến chết người, định hơn nửa tháng sau đến Du Thành chuyến, dù sao cũng thể tới Trung Châu mà lại xem lính Đại Hạ giết địch được. Trước giờ người Hồ vẫn luôn là mối đe dọa lớn của Đại Hạ, căn cứ vào tin tức mà Ám Nhất vừa thu được cùng với suy luận của , chiến tranh lần này cho dù Đại Hạ có thể thắng cũng chỉ có thể duy trì hòa bình được nhiều lắm là 10 năm 8 năm...... Cơ hội khó có được, nhất định phải tận mắt nhìn xem người Hồ và Đại Hạ có bao nhiêu chênh lệch.

      ra thời gian này sống cũng khá thoải mái. Buổi sáng An Tam Lang ra ngoài xem cửa hàng, người thích việc buôn bán trong An gia vốn chỉ có An Nhị gia, những người khác đều là bộ dáng nhiễm khói lửa nhân gian, cho đến khi Thập Nhất Nương mê man, mỗi ngày cần vô số trân quý dược liệu để kéo mạng, mấy người An Tam Lang mới phát tầm quan trọng của ngân lượng. Đương nhiên giữa đám người nghĩ biện pháp kiếm bạc, An Nhị Lang là lợi hại nhất, hoàn toàn kế thừa bản lĩnh của cha An Nhị gia, thậm chí còn giỏi hơn cả cha mình. Bởi vì cực kỳ khôn khéo trong việc buôn bán, mà nhận được danh hiệu “An vắt cổ chày ra nước”, nhưng bản thân lại xem đó là hổ thẹn, ngược lại còn thấy hết sức quang vinh, ô hô, rốt cuộc cũng vượt qua được Tam Lang, Tam Lang có lợi hại đến đâu cũng thể kiếm tiền nhiều bằng . An vắt cổ chày ra nước vô cùng đắc ý tiêu tiền cho muội muội, cảm thấy vô cùng mỹ mãn!

      Tóm lại, mặc dù ở tiền phương đánh người Hồ, nhưng lo liệu chuyện buôn bán từ xa luôn luôn có chỗ được chu toàn, vì thế An Nhị Lang chỉ có thể van xin nhờ cậy An Tam Lang tại rửng mỡ. Tuy An Tam Lang có thiên phú buôn bán, nhưng dù sao trước đó vì muội muội mà cũng từng học qua, xem sổ sách gì đó đều thể làm khó được . Mặc dù vậy, mỗi ngày An Tam Lang cũng thể sớm về muộn, Nhị Lang ca buôn bán gì mà hỗn tạp lắm thứ thế cơ chứ. An Tam Lang bấy giờ mới bừng tỉnh hiểu ra, vì sao Thập Nhất nương có thể lấy tổ yến súc miệng hàng ngày.

      *****************************************************

      Sau khi nhảy điệu con thỏ được hơn nửa tháng, Thập Lang nhéo nhéo thịt béo người mình, ừ, gần đây khiêu vũ quá mệt mỏi, ăn càng nhiều, nhưng biết có phải bị ảo giác hay , mà thấy dạo này cơ thể mình linh hoạt hơn nhiều, có vài lần còn tránh được ma trảo véo lỗ tai của mẹ ?

      Thập Nhất Nương cười tủm tỉm , “Muội nó có thể khiến thân thể linh hoạt hơn mà.” Cho dù bây giờ Thập Lang ca của nàng vẫn béo nhưng lại là tên béo nhanh nhẹn.

      Thập Lang cười đến rất đắc ý: “Dạo này huynh đến phòng bếp trộm đồ ăn cũng có ai bắt được huynh nữa, huynh cò tưởng mình bị ảo giác chứ.”

      Vừa đến ăn vụng này nọ, Thập Nhất Nương liền đói bụng, “Thập Lang ca, hôm nay phòng bếp có đồ ăn gì ngon ?”

      Mắt Thập Lang sáng ngời, , “Hôm nay có thịt chiên, thôi.”

      Sau khi Thập Nhất Nương có thể có thể nhảy lại hóa ra hoạt bát quá mức, hợp lại cùng với tên tiểu ma vương Thập Lang, gần như phá hỏng cả An phủ, khiến ma ma nha hoàn cáo trạng khắp nơi, nhất là phòng bếp, thịt chiên bị mất hai khay, gà nướng bay mất hai con cũng tính là gì, mà đáng giận nhất chính là đầu heo dùng để cúng giỗ ông cố bị mất nửa cái lỗ tai, Tôn thị tức đến mức lấy roi quất thằng con hỗn đản của mình tới tấp. Còn về phần Thập Nhất Nương à? Tôn thị phản ứng như thế này, “Đều là lỗi của tên tiểu tử mắc dịch nhà ngươi, Thập Nhất Nương ngoan như vậy sao có thể làm ra chuyện gì xấu được……”

      “Oa oa, mẹ, chút, con thấy hương vị của đầu heo này có vẻ đúng, nên muốn nếm thử xem có bị vấn đề gì hay , nếu lấy đầu heo bị hỏng cúng ông cố ổn, nếu ông cố báo mộng cáo trạng, bảo là ăn đầu heo bị tiêu chảy, vậy chúng ta vô cùng có lỗi với ông cố đó nha……”

      Tôn thị tức giận đến chết khiếp, tìm roi khắp nơi, bà nhất định phải quất tên tiểu tử hỗn đản này nhiều mới được, “Còn cãi, đầu heo cúng tổ tiên này đều là thế nào về thế ấy, nếu ông cố hiển linh ra ăn đầu heo chẳng phải là hù chết người sao?”

      Tiểu trắng mập cây ngay sợ chết đứng, “Mẹ, nếu mẹ biết ông cố ăn đầu heo, vậy sao mẹ còn phải lo lắng đầu heo kia hoàn chỉnh hay hoàn chỉnh chứ?”

      “Ngươi cái thằng bất hiếu này, ngươi cũng sợ ông cố ngươi nửa đêm báo mộng chửi bất hiếu à?”

      Thập Lang cẩn thận nhìn tay mẹ , may mà hôm nay bà mang theo roi bên người, “Con còn ước như vậy nữa ấy chứ, đến lúc đó con nhất định mời ông cố ăn đầu heo cùng con, con dám chắc lão tổ tông của con ngại cho con cái lỗ tai heo, ông ấy chắc chắn keo kiệt giống mẹ.”

      Rốt cuộc nhìn thấy vũ khí, Tôn thị tiện tay bẻ gẫy nhánh cây liễu làm roi quật tới, tên trứng thối này, tưởng bà có roi đánh được sao!

      Thập Nhất Nương vội vàng nhảy ra, “Nhị bá mẫu, thực xin lỗi, đây đều là lỗi của con, con nên với Thập Lang ca là gỏi tai heo ngon cỡ nào, đều là lỗi của con.”

      Tôn thị bày ra vẻ mặt mẹ ruột, ôn nhu thân thiết tươi cười nhìn Thập Nhất Nương, “Ta hỏi qua rồi, Thập Nhất Nương bày ra cách làm gỏi tai heo, nhưng cắt lỗ tai heo là chủ ý của Thập Lang, xuống tay cũng là . Thập Nhất Nương ngoan ngoãn ăn điểm tâm , đừng ở đây nghe Thập Lang gào thét, tiếng này còn khó nghe hơn cả tiếng mổ lợn, bị ác mộng đó......” Vừa quay đầu lại lập tức chuyển sang khuôn mặt mẹ ghẻ, “Thập Lang đứng lại cho ta, ta đánh mười cái thôi, tháng này ngươi ăn cháo với rau giảm béo !”

      Tiểu trắng mập khóc kêu động trời, là bất công, vì sao người bị thương luôn là ! Ô ô, nhất định là được nhặt về, hay là mẹ nhặt được trong nhà xí!

      Thập Nhất Nương áy náy, ra rất nhiều chuyện xấu đều có phần nàng trong đó, hơn nữa còn do nàng đầu têu ra. Kẻ áy náy Thập Nhất Nương quyết định bảo người giết con heo sữa hương chưa đủ béo kia , hai ngày nữa ca ca và Tư Đồ Tứ Lang cũng xuất phát đến Du Thành, vừa vặn mở tiệc tiễn bọn họ lên đường.

      Tiểu trắng mập da dày thịt béo ngay lập tức tỏ vẻ chỉ cần để vào phòng bếp bệnh tật này nọ biến mất hết, cả thể xác và tinh thần đều được chữa lành.

      Thời này ăn thịt dê là có thân phận nhất, nhưng theo Thập Nhất Nương tuy thịt dê ăn ngon, nhưng thể ngày nào cũng ăn được, hơn nữa thịt dê ăn xong còn bị lưu mùi người, phải cực lực súc miệng mới xóa được hương vị đó. Ngoài ra ăn thịt dê dễ bị nhiệt, bây giờ sắp đến mùa hè, quá thích hợp để ăn. Thập Nhất Nương cảm thấy mình vẫn thích thịt heo hơn, nhất là heo sữa quay ngoài giòn trong mềm.

      Đa số heo thời này đều được nuôi bên cạnh nhà xí, hôi nổi, cho nên thịt heo ở cổ đại mới bị coi là chỉ có người nghèo hèn mới ăn. Vì heo sữa hương được nuôi theo kiểu sang chảnh nên người ta cảm thấy thịt heo này ti tiện. Thập Nhất Nương tham ăn tỏ vẻ: đời này có gì sang trọng hay ti tiện, chỉ có ăn ngon hay .

      Tiểu người hầu Thập Lang cười đến mức mắt híp lại thành đường thẳng, thích nhất là khi Thập Nhất Nương xuống phòng bếp, luôn luôn có đồ ăn ngon ~~ ừ, biết Thập Nhất Nương định xử lý heo sữa hương này như thế nào.

      Tâm tình của Đông Mai khá trầm trọng, Thập Nhất Nương có chút lo lắng nhìn nàng, “Đông Mai, em làm sao vậy? Thân thể thoải mái sao?”

      Đông Mai lắc đầu, “ có, thân thể em tốt lắm, tiểu thư, mấy ngày nay em vẫn hay đút cho heo sữa hương ăn.” Ngày nào cũng lấy vỏ lê đút nó ăn, con heo kia rất thông minh, mỗi lần vừa nghe thấy tiếng bước chân của nàng liền ụt ịt xông lại.

      Thập Nhất Nương giật mình, “A, ta biết, yên tâm, ta nhất định lưu lại cho em vài miếng thịt.” nghĩ tới Đông Mai cũng bởi vì chuyện ăn uống mà phiền não, đáng .

      Đông Mai muốn lại thôi, chỉ có thể tấm tức theo sau Thập Nhất Nương.

      “Mau, mau bắt lấy nó......”

      “Đừng để nó chạy ra ngoài phòng bếp......”

      “Ôi, thắt lưng của ta bị vẹo rồi......”

      “Xảy ra chuyện gì vậy?” Vừa đến phòng bếp nghe thấy tiếng hỗn loạn, Thập Nhất Nương cùng tiểu trắng mập nghi hoặc liếc nhau.

      thân ảnh hồng nhạt chạy vụt qua bên cạnh bọn họ, Thập Nhất Nương suýt nữa bị đám nha hoàn ma ma chạy đến tông ngã, may mà Thập Lang nhanh tay lẹ mắt kéo nàng qua bên.

      “Thỉnh an Thập công tử cùng tiểu thư.” đám người vội vàng đứng thẳng, vừa hành lễ vừa lo lắng ngó ra bên ngoài.

      “Sao vậy?”

      “Heo, heo sữa hương mà tiểu thư muốn bắt đem nướng chạy mất rồi!” Mấy nha hoàn ma ma trong phòng bếp rưng rưng khóc, các nàng chưa từng thấy con heo nào mạnh mẽ mãnh liệt như vậy đâu.

      “Xin tiểu thư thứ tội......” Nữ đầu bếp béo chạy đến, vẻ mặt ảo não, “Lão nô ngờ con heo này bé , nhưng khí lực lại bé tí nào, cứ tưởng dễ giết thịt lắm.”

      Thập Nhất Nương cũng tức giận gì: “Heo này mạnh như vậy, chứng tỏ thịt của nó nhất định rất chắc, Thập Lang ca, muội cũng giúp họ tìm……”

      Người này truyền người kia, cuối cùng toàn bộ nha hoàn gã sai vặt trong phủ nguyên soái đều gia nhập. thể con heo này quả rất bản lĩnh, Thập Nhất Nương cảm thán nhìn heo sữa hương hồng phấn khiến khắp cả phủ rối loạn.

      “Bên này, cẩn thận đừng làm cho nó chạy vào phòng......”

      còn kịp rồi, mau chặn nó lại, đó là phòng ngủ của phu nhân!”

      “Bồ Tát ơi, bình hoa mà Nhị phu nhân thích nhất......”

      “Ô ô, cả con ngựa bằng ngọc lưu ly cũng bị rớt rồi, đó chính là đồ ngự ban......”

      Thập Nhất Nương trợn mắt há mồm, nàng ngờ con heo này lại giỏi đến thế.

      Cuối cùng vẫn là An Tam Lang bị kinh động bắt được heo , An Tam Lang chỉ dùng tay tóm gọn phần thịt cổ heo , bốn chân heo giãy dụa cách tốn công vô ích.

    5. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 32

      Edit: Diệp Nhược Giai

      “Oa, ca ca là lợi hại.” Thập Nhất Nương sùng bái nhìn An Tam Lang, lực phá hoại của heo sữa hương rất mạnh đó, nhưng kết quả ca ca nàng vừa ra tay túm được, hơn nữa chỉ dùng có tay!

      “Được rồi, có mỗi con heo thôi mà bắt xong, Thập Lang phải tập luyện nhiều hơn nữa.” An Tam Lang nhíu mày nhìn con heo vì chui khắp nơi mà bẩn ghê gớm, lắc đầu giao heo cho nữ đầu bếp béo.

      Nữ đầu bếp béo vỗ ngực cái, bà sắp bị dọa xỉu rồi, bình hoa, ngựa bằng ngọc lưu ly được ngự ban...... Đây là trách nhiệm của ai đây.

      “Nô tỳ lập tức làm thịt nó.” Nữ đầu bếp béo nghiến răng nghiến lợi, “Để cho nó lấy thịt ra mà đền.”

      Thập Nhất Nương nhìn heo sữa hương nhiều nhất là được gần hai mươi cân, “Thịt ít quá, sợ là đền nổi.”

      Nữ đầu bếp béo trưng ra vẻ mặt lấy lòng nhìn Thập Nhất Nương, “Vậy làm thịt heo mười tám món .”

      “Thịt đủ, mười tám món ít nhất cần bốn, năm mươi cân thịt mới được, đem quay nguyên con coi bộ thỏa đáng nhất.” Thập Nhất Nương hơi ghét bỏ nhìn heo sữa hương, nuôi lâu như vậy mà vẫn bé tẹo, giờ nàng vô cùng nhớ đồ ăn tăng trọng.

      Nữ đầu bếp béo xoay người , “Đem đao mổ lợn lại đây, khỏi phải đêm dài lắm mộng.”

      Heo sữa hương liều mạng giãy dụa, nữ đầu bếp béo suýt nữa giữ được, “Heo sữa hương này là cái giống gì thế, sao khí lực lại lớn dữ vậy.”

      Thập Lang hoan hô chạy lại, “Ta đến giúp.”

      Càng đến gần phòng bếp, heo kêu càng thêm thê lương, giãy dụa đến mức đầu bếp nữ sắp tuột tay, Thập Lang vội vàng chạy lại bắt lấy bốn chân vùng vẫy của nó.

      là khó tin.” Thập Lang cảm thán nhìn heo giãy dụa kêu thảm, “ như vậy mà có thể giày vò người ta đến cỡ này.”

      “Thập công tử yên tâm, lát nữa nô tỳ lập tức giết nó, lần này nhất định để nó chạy thoát nữa.”

      Đại khái biết là vận mạng sau đó của mình được tốt lắm, heo cũng vật lộn nữa, ánh mắt đen láy ngập nước nhìn xung quanh, cuối cùng đem tầm mắt tập trung ở người Thập Nhất Nương.

      Ặc, ánh mắt heo có thể ư? Thập Nhất Nương xoa xoa mắt, nhìn kỹ lại lần nữa, đúng vậy, ánh mắt con heo này : Cứu heo với!

      Thập Nhất Nương sửng sốt chút, heo này khỏi cũng thông minh quá đáng rồi. Nhưng nghe heo vốn chính là động vật cực kỳ thông minh, chỉ số thông minh cũng cao như cá heo hay tinh tinh vậy.

      “Sao lại giãy nữa?” Thập Lang buông ra bàn tay, “Nhận mệnh rồi à?”

      Giữa ánh mắt nhìn trừng trừng của đám người, từ đôi măt đen láy của heo rơi ra giọt lệ.

      “Má ơi, quái heo!” Nữ đầu bếp béo sợ tới mức tay cũng lỏng ra.

      “Nhị sư huynh?!” Thập Lang lại hết sức vui vẻ kêu lên, cũng buông tay ra.

      còn ai tóm chặt nữa, nhưng heo vẫn chạy trốn, ánh mắt ngập nước vẫn cầu xin nhìn mọi người như vậy.

      Nữ đầu bếp béo run lẩy bẩy, cắn răng tóm lấy heo , “Tam công tử, tiểu thư, mọi người chạy mau , lão nô bắt được con quái heo này rồi.”

      Thập Lang vội vàng ôm heo lại, cũng ghét bỏ nó bẩn, “Trù nương, đây phải là quái heo, nó chính là Thiên Bồng Nguyên Soái biến thành đó.”

      Khóe miệng Thập Nhất Nương co giật, vẫn trốn tránh đành lòng nhìn heo sữa hương. Cuối cùng Đông Mai rốt cuộc nhịn được, “Tiểu thư, em thấy heo sữa hương này thông minh lắm, mỗi lần em bón vỏ lê cho nó ăn, nó đều chạy ra đón em. Hay là đừng giết nữa, cứ nuôi nó .”

      Thập Nhất Nương ngây ngẩn cả người, “Vỏ lê? Chính là vỏ của mấy quả lê mà ta làm đường phèn tuyết lê cho Tinh La ca ca sao?”

      Đông Mai gật đầu, “Đúng vậy, heo này thích ăn lắm.”

      Tim Thập Nhất Nương đánh bộp phát, chính là lê được tinh lọc bởi dị năng đại biểu cho phương hướng tiến hóa của loài người...... Chắc là có quan hệ gì đâu nhỉ.

      “Trù nương, đừng giết heo sữa hương này, nó chính là Trư Bát Giới hạ phàm đó.” Thập Lang nghiêm trang .

      “Đây phải là quái heo sao?” Giọng của nữ đầu bếp béo vẫn còn hơi run rẩy, đến tận bây giờ bà vẫn chưa thấy động vật nào biết mình phải chết mà còn có thể khóc.

      “Đương nhiên phải, đây là con heo bình thường.” Thập Nhất Nương , “Chẳng qua là thông minh chút mà thôi, chỉ số thông minh của heo có thể so với chó mà.”

      Vừa như vậy nữ đầu bếp béo cũng sợ nữa, bà hơi do dự hỏi, “Vậy vẫn làm thịt hay sao?”

      Heo hơi run lên, tiếp tục dùng đôi mắt ngập nước cố gắng tỏ vẻ đáng đáng thương.

      “Đương nhiên thể giết.” Thập Lang thở phì phò , “Sao có thể giết Thiên Bồng Nguyên Soái được, Hằng Nga tiên nữ khóc đó.”

      Thập Nhất Nương cũng có chút đành lòng, “Heo này quá, chả được mấy lượng thịt, đừng giết.” Chờ nuôi béo rồi sau.

      Nữ đầu bếp béo nhàng thở ra, “May quá, heo mà khóc nữa chắc lão nô cũng xuống tay nổi.”

      Người phòng bếp vây quanh, ngạc nhiên nhìn giọt lệ vương khóe mắt heo , “Heo cũng khóc à?”

      “Trước kia ta từng nghe , có người lúc giết trâu, trâu khóc. Còn heo khóc đúng là hiếm thấy.”

      “Nhưng mà heo với trâu cũng khác nhau mấy, trâu có thể khóc, vậy heo có thể khóc cũng quá ngạc nhiên.”

      Đông Mai cười với Thập Nhất Nương: “Tiểu thư từng heo rất thông minh, còn thông minh hơn cả chó, hay là chúng ta nuôi nó làm thí nghiệm .”

      Thập Lang cũng gật đầu như gà mổ thóc, “Đúng vậy, người đời ai cũng bảo heo là ngu nhất, chúng ta đem con heo này ra thí nghiệm , nếu chứng minh được heo rất ngốc, lúc đó giết cũng muộn.”

      Thập Lang hưng trí bừng bừng, nếu thực chứng minh được heo thông minh giống chó, vậy xem làm sao sau này mẹ có thể cả ngày bảo ngu như heo đây.

      Heo sữa được thoát khỏi số kiếp, kêu ụt ịt, cũng vùng vẫy gì, vô cùng có mắt nhìn mà bổ nhào chạy về phía Thập Nhất Nương, Thập Nhất Nương ghét bỏ thối lui, “Bẩn chết .”

      Chạy trốn cả buổi như vậy, heo bẩn kinh khủng, vốn là heo hồng phấn giờ biến thành heo nhiều màu.

      Nữ đầu bếp béo vô cùng hiểu chuyện, “Tiểu thư, lão nô lập tức sai người đem nó tắm sạch.”

      Đông Mai cười tiến lên, “Trù nương, ta làm là được, ngươi bận gì cứ làm .”

      Đông Mai cười tủm tỉm cầm bàn chải kỳ cọ cho heo hồng phấn, heo sữa hương cũng nhận ra đây chính là người tốt hàng ngày cho nó ăn vỏ lê, hăng hái vây quanh làm nũng, quần áo Đông Mai ướt sũng cũng để ý, chỉ vui mừng , “Heo , tốt quá, về sau ngươi phải biết nhìn chút, lấy lòng tiểu thư rồi cần phải lo lắng bị nguy hiểm tính mạng nữa.” Cẩn thận nghĩ nghĩ đến tính tham ăn của tiểu thư nhà mình, Đông Mai lại hạ giọng , “Sau này ngươi cũng đừng ăn uống thả cửa, biết , heo tham ăn rất béo, bảo đảm bị bắt làm thịt ngay.”

      Thập Lang và Thập Nhất Nương thay quần áo, Xuân Lan là nha hoàn vô cùng đạt tiêu chuẩn, sao có thể dễ dàng để yên cho tiểu thư chơi với heo hồi mà tắm rửa đổi quần áo.

      “Đồ thỏ à?” Thập Nhất Nương nhìn mặt trời chói sáng bên ngoài, Tây bắc tháng năm rốt cuộc khiến người ta cảm giác được ít ấm áp của mùa xuân, giờ mà mặc đồ thỏ hơi nóng.

      “Yên tâm, bên trong có bông, hơn nữa giờ sáng sớm với tối muộn vẫn đều rất lạnh, mặc dày chút rất dễ bị cảm phong hàn.” Xuân Lan tin chắc tiểu thư nhà mình mỏng manh như giấy, vô cùng kiên trì.

      Được rồi, Thập Nhất Nương gắng gượng làm theo, ra ngày nào cũng mặc đồ thỏ khiến nàng hơi chán rồi. Hay là, đổi sang đồ gấu trúc? Bảo vật quốc gia béo núc ních, đáng biết bao nha.

      Bên này Thập Lang cũng thay xong quần áo, Thập Nhất Nương ghen tị nhìn mặc thân quần áo mùa xuân mỏng manh.

      Thập Lang đắc ý ưỡn ngực, “Biết béo tốt chỗ nào chưa! Giữ ấm, tiết kiệm vải!”

      Thập Nhất Nương vui bĩu môi, ra bây giờ nàng cũng ít thịt, nhưng khung xương quá , cho nên nhìn có vẻ có thịt mấy, cách từ béo vẫn còn xa lắm. Nàng cũng muốn mập mạp giống như Thập Lang ca ấy, nhiều phúc khí lắm đó.

      Vừa đến phòng bếp thấy vẻ mặt tươi cười của nữ đầu bếp béo, cần phải , nữ đầu bếp béo nhất định đuổi sạch người trong phòng bếp rồi.

      Vốn dĩ biết mấy món ăn mới này trân quý chỗ nào, Thập Nhất Nương cảm thấy nữ đầu bếp béo làm quá lên rồi, kết quả nữ đầu bếp béo mang vẻ mặt kích động , “Tiểu thư, mấy thực đơn công thức này vô cùng quý giá, nếu để lộ ra ngoài, mang đến tổn thất rất lớn cho quý phủ chúng ta. Người biết Bách Vị lâu ? Đây chính là quán rượu do Nhị công tử mở, nhờ mấy công thức nấu ăn của tiểu thư mà giờ mỗi ngày thu đấu vàng......”

      Thập Nhất Nương trầm mặc hồi, nàng mê man 3 năm, ăn vô số báu vật nhân gian, suýt nữa khiến An phủ phá sản, chuyện này nàng cũng mơ hồ đoán ra. Nếu làm sao có thể giải thích được lý do mà 3 năm trước An gia bỗng nhiên vô cùng nhiệt tình với chuyện buôn bán, và cả danh hiệu “An vắt cổ chày ra nước” của An gia Nhị Lang nữa.

      Nữ đầu bếp béo mang vẻ mặt kiêu ngạo , “An gia chúng ta chính là thế gia trăm năm, mấy công thức nấu ăn này đều là bí truyền trăm năm, hết sức trân quý, bình thường nô tỳ nấu ăn đều phải cẩn thận đề phòng.”

      Thập Nhất Nương: Bí truyền trăm năm? Vậy tay ta chắc được xem là bí truyền ngàn năm rồi.

      “Thập Nhất Nương, thể ăn Nhị sư huynh được, còn phải giữ nó lại để nó Tây Thiên lấy kinh nữa.” Thập Lang dạo này mê luyến Tây Du kí đến tẩu hỏa nhập ma hỏi, “Vậy tối nay ăn gì? Hay là bảo người ta mổ con heo khác ?”

      Thập Nhất Nương nhìn phòng bếp, An gia nhiều người, gà vịt phải giết mỗi ngày nhiều vô kể, nàng xem qua loạt vịt mổ xong, chọn vài con thích hợp: “Vịt nướng giòn , bảo đảm ăn ngon hơn so với mấy con bán ngoài đường.”

      “Tiểu thư, Tam công tử......” Nữ đầu bếp béo vội vàng chạy lại giành lấy công việc tay Thập Lang, “Mấy thứ này đều để lão nô làm .”

      cần, ta có thể làm, nếu ta làm tốt gọi ngươi.” Thập Lang lấy khuỷu tay đẩy bà ra, lấy ra đồ quét nho , quét nước tương từ màu đỏ đậm biến sang màu đen lên khắp con vịt nướng.

      Thập Nhất Nương nghiêng người ghế, Thập Lang rất có mắt nhìn, sợ nàng ngồi thoải mái, còn đặc biệt xách đến chiếc ghế Hồ, khá giống với ghế quý phi mà lão nương Tôn thị thích nhất. Chỉ là Tôn thị vốn xinh đẹp vô cùng, tùy tiện nằm ra đó cũng là phong tình vạn chủng, giờ này lại cho con thỏ nằm lên đó, miệng ngừng nhai dâu, quả dâu đậm màu gần như màu đen nhuộm miệng nàng thành đen thui, nhìn thế nào cũng khiến người ra buồn cười.

      “Dùng miệng thổi khí vào trong con vịt qua mỏ của nó, da của vịt nướng mà mọi người mua hồi trước đủ giòn là bởi vì thổi khí.”

      Thập Lang lập tức dừng tay, tươi cười rạng ngời với nữ đầu bếp béo, “Việc này chắc chắn ta làm tốt được, trù nương, cái này giao cho ngươi.”

      Khóe miệng trù nương co giật, cũng gì, chỉ cầm lấy con vịt banh mỏ thổi khí. Chả sao, chỉ là thổi khí cho vịt thôi, chờ khi Nhị công tử mở quán vịt nướng, bà xem đầu bếp hôn môi với vịt hàng ngày.

      Thập Nhất Nương lại nuốt thêm quả dâu, ngọt, dâu bị nhiễm bẩn cực ngọt, tiếc là tên Tư Đồ Tứ Lang kia biết thưởng thức, bày ra vẻ mặt ghét bỏ, lại còn đề nghị nàng đừng ăn, tránh cho đầu lưỡi đều bị nhuộm thành đen sì sì. Thập Nhất Nương chả thèm để tâm gì đến , ăn dương mai răng bị ê, ăn sầu riêng mũi bị tịt, muốn ăn chao phải chịu đựng mùi đại tiện, ăn quả dâu răng miệng lưỡi bị nhuộm đen quả thực chỉ là chuyện !

      Nữ đầu bếp béo vô cùng đau đớn, đứa hỗn đản nào trong phòng bếp lại hái dâu, mình ăn vụng thôi , lại còn để tiểu thư thấy, bây giờ miệng bị nhuộm đen sì sì thế này...... Nữ đầu bếp cảm thấy mình bị Đại nãi nãi mắng chết.

      “Dâu này tệ, hái ở đâu vậy?” Thập Nhất Nương ăn đến mặt mày hớn hở, , “Hái thêm ít , ta đem ủ rượu dâu.”

      Ủ rượu? Thứ dâu lên được mặt bàn này mà lại đem ủ rượu? Nữ đầu bếp béo đơ cả người, đến lúc đó có khi nào bị người ta , An phủ bị phá sản, chỉ có thể uống rượu dâu .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :