1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 29

      Edit: Diệp Nhược Giai

      Từ khi Thập Nhất Nương bắt đầu kể chuyện xưa, sân viện của Tư Đồ Tứ Lang trở thành nơi mà hai người nhất định phải đến. Thập Lang dứt khoát dời tổ, mang đống sách phải đọc đến chỗ Tư Đồ Tứ Lang, như vậy có thể vừa đọc sách vừa tìm Tư Đồ Tứ Lang thảo luận. Khụ, là thảo luận, kỳ là thỉnh giáo nhiều hơn. Tư Đồ Tứ Lang chẳng qua cũng chỉ lớn hơn hai, ba tuổi, nhưng khi ở trước mặt luôn có cảm giác như ngọn núi cao khiến ai cũng phải ngước nhìn.

      Thập Lang cực kỳ buồn bực, ra vô cùng thông minh, nhưng từ trước mặt ngọn núi lớn, , phải là trước mặt mấy đứa An gia đều có chung ngọn núi lớn, và ngọn núi đó tên là An Tam Lang.

      Mọi đứa bé An gia đều có sở trường riêng, đặc sắc riêng, nhưng cho dù là học văn hay tập võ An Tam Lang đều bỏ xa bọn họ, mà đáng ghét nhất chính là diện mạo huynh ấy còn vượt qua ngươi khoảng lớn!

      Bầu trời Tây bắc quá cao rộng, lòng dạ con người cũng đặc biệt cởi mở, bị An Tam Lang đả kích cho vố đau như vậy, mấy huynh đệ của dứt khoát thèm so với An Tam Lang, mà chuyển sang khi dễ người khác! Kết quả khi so với mấy đứa bạn cùng tuổi ở bên ngoài, mấy kẻ bị trở thành cặn bã nếu đem so với An Tam Lang, cư nhiên đều là người kiệt xuất? Là thiên tài?

      Vì thế, lòng hư vinh của đám nhi tử An gia được thỏa mãn, hừ, chúng ta so với người bình thường đều là thiên tài cả đấy, vì thế người hai người bắt đầu tự tin bùng nổ.

      Nhưng mà Thập Lang, kẻ tự cảm thấy khi so sánh với Tam Lang ca của cũng chính là thiên tài, ở trước mặt Tư Đồ Tứ Lang lại cảm thấy như chỉ số thông minh của mình bị miệt thị. Ta hận, loại người như An Tam Lang và Tư Đồ Tứ Lang mà sống đời quả thực chính là để chà đạp chỉ số thông minh của người khác.

      Thập Lang buồn bực nghĩ, tiếp tục đau khổ đọc sách.

      **************************

      tệ, chân khôi phục còn tốt hơn so với ta tưởng tượng.” Hồ đại phu vui mừng, “Nhưng tốt nhất là Thập Nhất tiểu thư nên học Ngũ cầm hí (1), như vậy thân thể mới có thể càng cân đối hài hòa, mà tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn.”

      (1) Ngũ cầm hí: Là bài khí công cổ đại, tương truyền do danh y Hoa Đà thời Tam quốc sáng chế ra, mô phỏng điệu bộ của năm loài thú là cọp, nai, gấu, khỉ và chim hạc. Người tập Ngũ cầm hí có thể có được uy mãnh của con Hổ; an nhàn thoải mái của con Nai; trầm tĩnh của con Gấu; linh hoạt của con Vượn; và nhàng sắc bén của con Chim Hạc; có tác dụng khai thông kinh mạch, điều hòa khí huyết, từ đó nâng cao thể trạng cơ thể, giúp con người khỏe mạnh, vững chắc, nhanh nhẹn.

      Ngũ cầm hí? Chính là bài tập thể dục thần kỳ trong truyền thuyết, có bệnh chữa bệnh bệnh trường sinh đó sao? Chính là Ngũ cầm hí được thêm vào hình ảnh ánh sáng thần kỳ trước ngực trong mấy cuốn tiểu thuyết đó sao? Là thuỷ tổ của công phu vô địch thiên hạ Thái Cực quyền? Ánh mắt Thập Nhất Nương tỏa sáng nhìn Hồ đại phu.

      Hồ đại phu chảy ra giọt mồ hôi lớn: “Ngũ cầm hí có lợi hại giống như ngươi như vậy, chỉ dùng để cường thân kiện thể thôi, thậm chí nó còn chả đánh chết được bọn đạo tặc.”

      Yếu dữ vậy á? Còn bằng bài tập kiện thể sau tận thế đâu, sau khi luyện lâu rồi, đánh lại đạo tặc được hay dám , nhưng ít nhất chạy trốn thành vấn đề.

      Thập Nhất Nương thở dài hỏi: “Hồ đại phu, vậy ông thấy con khiêu vũ có được ? Dù sao cũng đều dùng để rèn luyện thân thể.” Ừ, thuận tiện còn có thể cho thêm vài động tác của bài tập kiện thể vào.

      Hồ đại phu gật đầu, Ngũ cầm hí là bắt chước động tác của động vật mà nên. Học động tác của hạc cũng tồi, dù sao rắn và khỉ cũng được nhã nhặn cho lắm, khó trách tiểu nương thích, nhưng mà, “ ra Ngũ cầm hí còn có thể dưỡng sinh giảm béo, có rất nhiều ưu việt......” Hồ đại phu cuối cùng vẫn nhịn được mà biện hộ cho Ngũ cầm hí.

      Thập Nhất Nương cho là đúng, bài tập thời tận thế cũng rất có lợi cho việc rèn luyện thân thể.

      Tôn thị vừa nghe thấy có thể giảm béo, mắt lập tức sáng rực lên, “Thập Lang, theo luyện tập cùng với Thập Nhất Nương .”

      Thập Lang muốn khóc, tại sao người xui xẻo luôn là ta, “Mẹ à, Thập Nhất Nương là khiêu vũ, phải Ngũ cầm hí.”

      Thập Nhất Nương cười tủm tỉm nhìn , đôi mắt cong cong, “Điệu nhảy của muội cũng có hiệu quả giảm béo như Ngũ cầm hí vậy.” Luyện lâu ngày thân thể trở nên cực kỳ linh hoạt.

      Tôn thị vô cùng quyết đoán, “Vậy dứt khoát quyết định như thế luôn , mỗi ngày con theo muội muội cùng khiêu vũ.”

      “Mẹ ơi, con là nam nhân, nhảy múa cái gì chứ, bị người khác cười cho thối mặt.” Thập Lang ưa vận động xém rơi nước mắt.

      “Nam nhân? Chưa đủ lông đủ cánh mà dám mình là nam nhân?” Tôn thị xì mũi, “Hơn nữa con cũng phải là khiêu vũ, là thảy y ngu thân (1).”

      (1) Thải y ngu thân: Có thể dịch nôm na là ‘áo hoa rực rỡ vui cha mẹ’. Tương truyền thời Xuân thu, sĩ tên Lão Lai Tử của Sở quốc cực kỳ hiếu thuận với cha mẹ, nghĩ mọi biện pháp khiến cha mẹ được vui vẻ, để bọn họ được khỏe mạnh trường thọ. Khi ông 70 tuổi, cha mẹ ông vẫn còn sống rất khỏe mạnh, vì muốn để cha mẹ thấy con già nua mà đau buồn, ông làm ra bộ quần áo năm màu sặc sỡ, mặc ở người, giả làm con nít ca múa trước mặt cha mẹ để bọn họ được vui vẻ.

      “Đối tượng để người ta thải y ngu thân là mấy lão nhân si ngốc, mẹ ít nhất phải chờ thêm 50 năm nữa.”

      Tôn thị giận dữ, dùng sức vặn nhéo lỗ tai Thập Lang , “Đúng là con bất hiếu mà, cho dù có qua 50 năm nữa mẹ ngươi vẫn xinh đẹp động lòng người như trước.”

      Thập Lang bị Tôn thị làm cho bó tay luôn, Thập Nhất Nương vội vàng chạy lại an ủi , “Thập Lang ca, nếu huynh khiêu vũ Nhị bá mẫu bắt huynh phải nâng tạ đá với đứng trung bình tấn nữa.”

      Thập Lang nghĩ nghĩ, có lý, quả chán ngấy chuyện mỗi ngày đều phải đứng trung bình tấn nâng tạ đá rồi, thân phúc thịt của mà nâng khóa đá nữa biến thành cơ thịt mất, là đáng sợ, thà làm kẻ mập mạp mềm dẻo còn hơn phải làm tráng hán cơ bắp đầy người.

      Thập Lang miễn cưỡng an ủi chính mình: ra thời này cũng có ít nam nhân khiêu vũ, nam nhân múa mấy bài chiến vũ, kiếm vũ còn nhiều hơn so với nữ nhân. Về phần người Hồ lại càng cần , cứ ba ngày hai bữa là lại múa hát tưng bừng.

      ********************************

      “Úi da, đau chết ta rồi......” Tiểu trắng mập kêu cha gọi mẹ, xương cốt khắp người bị Xuân Lan chỉnh toàn diện, “Ô ô, phải bảo là khiêu vũ sao? Vì sao ta phải kéo xương chứ?”

      Thập Nhất Nương hơi chột dạ, nhưng vẫn rất có dáng vẻ muội muội ngoan, lấy ra khăn tay lau mồ hôi cho : “Thập Lang ca, xương huynh cứng quá, kéo ra khi múa động tác đúng.”

      đúng đúng......” Tiểu trắng mập lại hét lên, “Xuân Lan, ngươi chút...... chút, ta đau đến sắp chết luôn rồi.”

      Thập Nhất Nương cũng kéo xương vô cùng kiên định , “Vậy được, động tác đúng phí hết cả công.” Bài tập kiện thể thời tận thế ra chính là khiến cho người ta sử dụng linh hoạt đến mỗi tấc cơ thể, nếu kéo xương rất dễ bị thương. Cho nên mới , luyện bài này càng sớm từ bé thân thể càng tốt. Thập Nhất Nương cắn răng cảm nhận đau xót truyền từ xương cốt đến, tuy tuổi nàng còn , nhưng thân thể nằm liệt ba năm chưa từng động đậy, nên xương hơi bị cứng. May mà nàng có dị năng trong người, giờ kéo xương càng đau hơn.

      Tư Đồ Tứ Lang vừa uống trà vừa thỏa mãn ngồi xem, chỉ cảm thấy bực bội trước đó đều biến sạch, cười người hôm trước hôm sau người cười chính là cái lý lẽ này đây, cho ngươi ngồi xem ta uống thuốc, cho ngươi vui sướng khi người gặp họa!

      Sau khi kéo xương xong, Thập Lang vốn cho là toàn thân mình đều đau đến chết sống lại, nhưng cuối cùng lại đau như trong tưởng tượng? Thập Lang trăm mối ngổn ngang, đến khi thấy Xuân Lan lấy ra bộ đồ thỏ mặt xanh mét, “Thập Nhất Nương, này này...... Mặc đồ này dễ khiêu vũ đâu.”

      Thập Nhất Nương mặc thân đồ thỏ màu hồng phấn cười tủm tỉm , “Hôm nay muội luyện vũ đạo gọi là điệu múa thỏ, mặc bộ này múa có vẻ có hình tượng hơn.”

      Thập Lang mặt từ xanh biến thành đen, hề cảm thấy chuyện có hình tượng giống con thỏ tốt chỗ nào.

      “Thập công tử, người nhận mệnh .”

      Xuân Lan ôn nhu dễ thân chút cũng ôn nhu lột quần áo ra, trốn kiểu gì cũng được. Thập Lang tuôn lệ ào ào: Tam thúc à, vì sao người toàn chọn nha hoàn có võ công cho Thập Nhất Nương vậy, hơn nữa lại còn rất lợi hại. Thân là nương mà vũ lực dữ dội như vậy để làm chi, mai mốt gả được đâu.

      “Xuân Lan tỷ, ta tự mặc được sao?” Thập Lang vội , “Ta nhất định mặc.”

      Thập Lang cảm thấy tối nay mình nhất định phải ăn thỏ nướng, thỏ chiên, bánh nhân thỏ, canh thỏ...... quyết định đời này và thỏ đội trời chung.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Vở kịch nhỏ 1:

      Thập Nhất Nương: Tinh La ca ca, huynh còn chưa cho muội biết huynh cầm tinh con gì đâu?

      Tư Đồ Tứ Lang (cắn răng): Con thỏ.

      Thập Nhất Nương: Trách được huynh thích thỏ dữ vậy.

      Vở kịch nhỏ 2:

      Rất nhiều người hiểu lựa chọn của Thập Lang, khiêu vũ và nâng tạ đá khác nhau chỗ nào.

      Thập Lang: Khác nhau ở chỗ, nếu khiêu vũ ta còn có thể tiếp tục làm người mập mạp mềm mại, còn nâng tạ đá biến thành tráng hán đô con.

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 30

      Edit: Diệp Nhược Giai

      Thập Nhất Nương cúi người xuống, tay chạm bàn chân. Hạ Hà vô cùng vừa lòng, tuy tiểu thư nhà nàng mê man 3 năm, nhưng thân thể vẫn vô cùng mềm mại.

      Sau đó, Thập Nhất Nương cố gắng hết sức uốn người về phía sau, tiếc là cố như thế nào cũng thể lộn nhào được, thân thể vẫn chưa đủ linh hoạt. Nàng động động tay chân mình, giờ nàng có thể đứng như người bình thường, nàng rất hy vọng mình có thể chạy có thể nhảy múa, thêm vào diệu múa thỏ của bài tập kiện thể thời tận thế chính là để luyện cho cơ thể nhịp nhàng linh hoạt.

      Thập Nhất Nương bắt đầu chậm rãi múa. ra cũng tính là múa, chỉ là đơn giản xoay cổ xoay hông, lại nhảy nhảy hai cái, chỉ mấy động tác đơn giản đó thôi, nhưng vì mặc thân quần áo thỏ nhìn có vẻ đặc biệt đáng .

      Tư Đồ Tứ Lang xem dời mắt, phát tay mình lại rục rịch chộn rộn, nhìn lỗ tai thỏ vụt qua vụt lại kia, cái đuôi tròn tròn lúc lắc kia, muốn tóm chặt lấy nó......

      “Chu choa ơi, múa hay, Thập Nhất Nương lợi hại, đây là vũ đạo gì?” Tôn thị từ cửa vào ca ngợi, “Tư Đồ công tử, cứ ngồi là được rồi, cần đặc biệt đứng lên chào hỏi đâu.”

      Tư Đồ Tứ Lang cười cười, chừa ra chỗ ngồi ngay chính giữa bàn trà, mình ngồi vào bên cạnh.

      Khuôn mặt trắng noãn của tiểu nha đầu lên nụ cười tươi tắn, lộ ra hàm răng trắng tinh đều đặn như gạo nếp, “Điệu múa thỏ, Nhị bá mẫu thấy có được , giúp thân thể vừa khỏe mạnh vừa linh hoạt.”

      Mắt Tôn thị sáng rực, “Có thể giúp cơ thể linh hoạt soa?” Quả nhiên để Thập Lang tập chung là hết sức chính xác. Loại người nào có thể có thân thể linh hoạt chứ, chính là người gầy nha! Ngươi có gặp qua người nào mập mạp mà thân thể linh hoạt chưa?

      “Đúng vậy, có thể khiến thân thể mềm dẻo, còn có thể giảm béo. Thập Lang ca, mau tới đây nhảy cùng nhau ?”

      Thỏ béo ỉu xìu xìu tới, “Được rồi, huynh đến đây. Nhưng khiêu vũ mà có nhạc hay cho lắm, hay là để lần sau hẵng......”

      lo, nhạc đơn giản thôi, muội hát là được.” Thập Nhất Nương cười tủm tỉm .

      “Vậy làm sao được, vừa hát vừa nhảy bị sốc hông, vẫn nên để lần sau......” Thập Lang chưa từ bỏ ý định .

      Tư Đồ Tứ Lang ở bên cố gắng nhịn cười, “khụ” tiếng rồi , “Để ta thổi sáo.”

      “Được, rất vui nha.” Vui vẻ trong mắt Thập Nhất Nương như muốn tràn ra ngoài, “Nếu muội hát cũng được.”

      “Quá tốt rồi, Thập Lang đứng sau Thập Nhất Nương nhảy theo . Hạ Hà, pha ấm trà mang tới, đúng rồi, có hạt dưa điểm tâm gì đó cũng mang tới luôn, với cả nếu Đại nãi nãi có rảnh bảo tỷ ấy đến đây chuyến......” Tôn thị hăng hái bừng bừng ngồi xuống.

      Mắt tiểu trắng mập tối sầm, mẹ à, đây là mẹ đợi xem hát tuồng sao, hơn nữa còn gọi bạn kéo bè đến cùng nhau xem hát tuồng nữa, con phải con ruột của mẹ đúng ?!

      Thập Nhất Nương cao hứng phấn chấn vừa hát vừa nhảy, “Trái ba vòng, phải ba vòng, cổ xoay xoay mông xoay xoay......”

      Tư Đồ Tứ Lang xoay người lại, bả vai run bần bật, Thập Lang nhìn thấy mà ánh mắt bốc hỏa. Đừng tưởng biết Tư Đồ Tứ Lang cười, tên lòng dạ hẹp hòi này, nhất định là trả thù chuyện bọn họ hàng ngày đều vây quanh xem uống thuốc đây mà......

      Cười cho xong, Tư Đồ Tứ Lang cầm lấy cây sáo thổi lên giai điệu mà Thập Nhất Nương vừa mới hát. cũng xem như là người tài ba, chỉ nghe hai lần nhớ kỹ làn điện, tuy bài mà Thập Nhất Nương hát có vài chỗ thổi sáo được, nhưng cũng cản trở đến chuyện cải biên .

      Tôn thị xem dời mắt, a a, sao Thập Nhất Nương nhà các bà lại có thể đáng đến thế chứ, lỗ tai thỏ dài thoáng thoáng kia, khuôn mặt nhắn trắng hồng đầy sức sống kia, cả vẻ mặt ngốc ngốc nghiêm túc kia nữa……

      “Thập Lang, nếu múa nghiêm túc lát nữa tiếp tục nâng tạ đá.” Tôn thị nhướng mi nhìn Thập Lang biếng nhác sa sút phía sau, .

      Động tác chậm như rùa bò của Thập Lang lập tức biến thành động tác tiêu chuẩn, người thông minh, dù sao mặt cũng mất hết còn mống nào rồi, vẫn nên hóa đau thương thành sức mạnh, đem về ích lợi lớn nhất cho mình tốt hơn.

      Đau quá...... Mặt Thập Lang hơi vặn vẹo, ai có thể cho vì sao điệu múa thỏ có vài động tác lặp lặp lại như vậy thôi mà khi làm lại đau dữ vậy . Lúc Thập Nhất Nương xoay người, thấy Thập Nhất Nương cũng cắn răng, Thập Lang chỉ có thể lấy quyết tâm đè bẹp nghi vấn, cố gắng đuổi kịp.

      An Tam Lang nghe tiếng nhạc tới, thấy hai kẻ mặc đồ thỏ nhảy múa điên cuồng vũ điệu con thỏ ý cười ra như nắng ngày xuân. cố nín cười, giọng sai người đem giấy bút đến. Phụ thân bọn họ nhất định rất thích, hồi trước tranh Nhị bá mẫu vẽ bị tổ phụ cướp , phụ thân phàn nàn cực nhiều, thu được đống thư cầu vẽ Thập Nhất Nương do mọi người gửi. Mà khiến đau đầu là chỉ phụ thân, mà Đại bá phụ Nhị bá phụ thậm chí cả mấy huynh đệ của đều tâng bốc thành họa sĩ đệ nhất thiên hạ, mục đích cũng chỉ có : Muốn tranh vẽ Thập Nhất Nương.

      Tư Đồ Tứ Lang cảm thấy sắp thổi sáo nổi nữa, vừa hổi sáo vừa nhịn cười rất khó khăn có biết . Vũ đạo đương thời tập trung vào ý cảnh, đều có vẻ dịu dàng tĩnh mịch, còn loại vũ điệu điên cuồng banh chân lắc mông như câu dẫn người như thế này, trong thanh lâu cũng có, hơn nữa nhìn cực kỳ bất nhã, ngay cả người Hồ vô cùng cởi mở mà cũng nhảy mấy điệu ướt át như thế. Nhưng khi mặc vào bộ đồ thỏ, hề thấy câu dẫn bất nhã gì gì đó, chỉ làm cho người ta cảm thấy vô cùng khôi hài, mấy động tác vốn càng câu dẫn người giờ càng khiến người khác muốn cười to, ha ha, hai con thỏ múa diễm vũ……

      Đến cuối cùng tiếng sáo của Tư Đồ Tứ Lang lạc hết cả tông cả điệu, nhưng hai con thỏ béo cũng phát giác, chỉ hết sức phấn khởi nhảy loạn trận.

      Sau khi dừng lại, Thập Nhất Nương nhìn thấy An Tam Lang, nàng vui vẻ nhào vào trong ngực , “Ca ca, huynh đâu vậy? lâu lắm rồi ca ca ăn sáng cùng Thập Nhất Nương.”

      “A, có lỗi, dạo này phải xem cửa hàng, vốn là chuyện của Nhị Lang ca, nhưng Nhị Lang ca ở đây.” An Tam Lang ôm lấy con thỏ , nhìn khuôn mặt trắng nõn đầy mồ hôi của nàng, giống như quả táo căng đầy mọng nước, “Thập Nhất Nương nặng hơn rồi, hôm nay ăn có ngoan hay ?”

      “Ân, ăn rất nhiều đồ ngon.” Thập Nhất Nương hớn hở, “Ca ca, muội cho huynh nghe, Thập Lang ca cho nuôi heo sữa hương, giờ béo hơn nhiều rồi, bao lâu nữa là chúng ta có thể ăn heo quay, ừ, ra lấy ít thịt làm thịt kho tàu cũng tệ.” Đông Mai ngày nào cũng xem heo sữa hương, thường hay báo tin về cân nặng của heo sữa hương. hổ là heo sữa hương mà, mức độ nuôi béo quả là khó hơn so với heo thường.

      “Ồ, vậy sao?” An Tam Lang thuận miệng , “Huynh mua oản đậu hoàng (1) và phù dung cao (2) cho Thập Nhất Nương......”

      (1) Oản đậu hoàng: là món ăn vặt truyền thống của Bắc Kinh, được chế biến từ đậu trắng, màu vàng nhạt, mịn, vừa vào miệng là tan, hương vị ngọt ngào, mát rượo thơm ngon (hình cuối chương).

      (2) Phù dung cao: loại bánh ngọt, khi cảm giác xốp, mềm, ngọt, thơm (hình cuối chương).

      Tiểu trắng mập gấp rút nhảy tới, “Tam Lang ca, phần của đệ đâu?”

      An Tam Lang cười : “Sao huynh lại quên Thập Lang được, của đệ là thịt dê muối, huynh bảo người thái mỏng cho đệ……”

      “Ca ca, muội cũng muốn ăn thịt.” Thập Nhất Nương lập tức kháng nghị.

      An Tam Lang buông nàng ra, vỗ vỗ đầu nàng: “Được, ăn thịt, muội sợ bị béo phì sao.” Gần đây Thập Nhất Nương đứa tham ăn này nặng hơn rất nhiều, sau này tăng bề ngang chứ, An Tam Lang lo lắng nghĩ.

      sợ, béo chút mới có phúc khí.” Ánh mắt Thập Nhất Nương sáng chói, “Muội cảm thấy giống Thập Lang ca là tốt nhất, rất có phúc phần.”

      Thập Lang đắc ý ưỡn ngực, Thập Nhất Nương và là người cùng bè phái mà, thẩm mỹ quan của bọn họ nhất trí cỡ nào nè, bọn họ có tướng huynh muội đến cỡ nào nè. Lúc trước nhất định là Thập Nhất Nương đầu thai nhầm chỗ rồi, đáng lẽ phải nhảy vào bụng mẫu thân mới đúng.

      An Tam Lang nhìn Thập Lang thân đầy thịt là thịt, khóe miệng co rút. Có tên đệ đệ mập thôi , nhưng muốn có muội muội mập. Mà quan trọng nhất là, Thập Nhất Nương mà béo phải giảm béo, quá trình này gian nan cỡ nào nha.

      “An Tam ca, huynh vẽ đẹp.” Tư Đồ Tứ Lang cảm thán nhìn, ý cảnh trong tranh toàn bộ đều ra, nhất là Thập Nhất Nương tinh nghịchhoạt bát đáng , làm cho người ta nhịn được muốnôm về nhà.

      Tiểu trắng mập ló đầu nhìn bức tranh trong tay An Tam Lang, “Tam Lang ca, sao huynh vẽ đệ béo dữ vậy, gần đây người ta gầy nhiều rồi.”

      “Gầy? Sao huynh cảm thấy béo hơn mà?” An Tam Lang hồ nghi nhìn con thỏ béo ú tròn vo.

      “Gầy mà, đệ sút hai lạng!” Tiểu trắng mập kiên trì , cực kỳ phẫn nộ với đôi mắt hoài nghi của An Tam Lang, “Đệ gầy , chẳng lẽ Tam Lang ca thấy được sao? Hừ, nhất định là Tam Lang ca đặt người ta trong tim nên mới để ý thấy.”

      Thập Nhất Nương vội vàng an ủi tiểu trắng mập, “Thập Lang ca, mọi người đều tin là huynh gầy mà.”

      á?” Tiểu trắng mập phấn chấn vui mừng.

      đám người: “......”

      Cuối cùng thỏ muội muội trái lương tâm trợn to mắt dối, “Thập Lang gầy , chỉ là thấy mà thôi.”

      “Vẫn là Thập Nhất Nương thương ta nhất.” Thỏ béo nắm chặt lấy móng vuốt của thỏ hồng phấn.

      Tư Đồ Tứ Lang nhìn hai con thỏ béo tương thân tương ái, đột nhiên phát có chỗ được thích hợp cho lắm. An Thập Lang cũng mặc bộ đồ thỏ giống vậy, cũng có lỗ tai thỏ dài, đuôi ngắn tròn xoe, nhưng sao cảm thấy Thập Nhất Nương đáng hơn. Hơn nữa vì sao khi thấy Thập Nhất Nương tay rục rịch muốn chụp lấy cái đuôi nho kia, còn đối với Thập Lang lại hề có loại xúc động này?

      Ừ, đây nhất định là cái mà Thập Nhất Nương là cùng giới đẩy nhau khác giới hút nhau rồi, Tư Đồ Tứ Lang nghĩ thầm.

      “Nhị nãi nãi, tiểu thư, Đại nãi nãi sai người đưa rất nhiều vải dệt đến đây, bảo là cho mọi người may quần áo.” Thu Cúc tiến lên .

      ************************************

      “Vải dệt này rất hợp với Thập Nhất Nương, màu hồng đào này mặc vào nhất định là tôn màu da, còn màu xanh ngọc này nữa, đó mà thêu vài cành hoa đào chắc chắn rất tuyệt vời......” Phương thị chọn vải dệt, lòng đầy vui thích tưởng tượng bộ dáng của Thập Nhất Nương khi mặc vào.

      “Con có rất nhiều đồ thỏ rồi, hơn nữa còn bộ hồ ly đỏ nữa.” Chưa kịp cởi đồ thỏ ra, Thập Nhất Nương giơ lên bao tay lông thỏ mềm mềm, “Mấy vải dệt này đẹp đấy, nhưng đủ ấm.”

      “Thập Nhất Nương ngốc.” Tôn thị cười , “Con tưởng là Tây bắc có mùa hè à, mấy thứ này đều là trang phục mùa hè cả.”

      “Trang phục hè? Nhưng bây giờ vẫn còn rất lạnh mà.” Thời tiết Tây bắc đặc biệt hố cha (1), giống như chỉ có hai mùa là đông và hè vậy.

      (1) Hố cha: thuật ngữ mạng thông dụng, được sử dụng để châm biếm nhạo báng, thể bất mãn của mình.

      “Quần áo phải được may trước, nếu đến lúc trời nóng kịp nữa. Đợi đến khi làm xong trang phục hè, đến lúc đó mặc là vừa.”

      “Nhưng mà cũng quá nhiều rồi.” Thập Nhất Nương nhìn đống vải dệt mà choáng váng, nàng mặc đến tận sang năm vẫn còn thừa.

      nhiều, hề nhiều, vẫn còn chưa đủ để mỗi ngày đổi bộ đâu.” Phương thị cho là đúng, trong An gia cũng chỉ có duy nhất khuê nữ, ăn mặc cho tốt sao được, hơn nữa Thập Nhất Nương còn đáng đến thế cơ mà.

      “Quần áo của con nhiều lắm, năm trước có rất nhiều quần áo vẫn còn mới nguyên.” Thập Nhất Nương ngây người .

      Tôn thị độc tài kiêm thời thượng hơn người cho là đúng , “Kiểu dáng thịnh hành mỗi năm đều thay đổi, ví dụ như mùa xuân năm ngoái quần áo lưu hành kiểu xuân về liễu xanh yến bay rộn ràng, còn năm nay khuê tú kinh thành mặc toàn là hoa đào hồng phấn, Thập Nhất Nương nhà ta cũng thể ăn mặc kém hơn các nàng được......”

      Thập Nhất Nương là con gián đất,tỏ vẻ hoàn toàn quần áo có quan hệ gì với hoa đào hay chim yến, vì thế nàng chỉ phụ trách chuyện làm người mẫu để Phương thị ướm thử vải dệt lên người nàng.

      Chú thích:

      (1) Oản đậu hoàng:

      [​IMG]

      (2) Phù dung cao:

      [​IMG]
      Hale205, B.Cat, levuong36 others thích bài này.

    3. keobong216

      keobong216 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      39
      Thank edit. Chết cười với điệu nhảy thỏ. Các nv đáng ui quá. Cuối tuần có chương đọc vui. Cố lên bạn. Mong truyện của bạn.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      đồ ăn quá khủng. lần nào t cũng đọc trong tình trạng chết đói TT.TT

    5. noair

      noair New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      7
      Haizzzz, có ai đọc truyện mà toàn xem hình mấy cái bánh như ta ko, nhìn hấp dẫn quá :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14: ta cũng muốn có phúc khí như Thập Lang và Thập Nhất Nương aaaaaa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :