1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tam thiếu nhà họ Cam thích nói giỡn - Hương Di (2.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6.2
      Vuốt cằm, Cam Nhĩ Toàn cười tủm tỉm : "Lam Lam, em phải biết rằng chỉ có võ công thôi cũng có lợi, người thông minh có thể dùng trí để thắng. Người kia quen dùng roi đúng ? Ưmh, để làm cái kìm lớn, lần sau nếu là ta trở lại, liền dùng kìm cắt đứt cái roi thành từng đoạn, nhìn ta còn có thể kiêu ngạo như vậy hay ?."

      ". . . . . ." Khuất Lam Sơ cảm thấy bất lực, người này hình như đem Lam Tranh để ở trong mắt chút nào, Lam Tranh trong nhà họ Khuất chính là cao thủ trẻ tuổi, biết mình thêm gì nữa cũng có tác dụng, cũng mặc kệ .

      Lông mày trầm xuống nghĩ tới những lời Lam Tranh vừa

      "Nếu như cả đời cũng có biện pháp hoàn thành mười chuyện này, có phải là cả đời giết luôn phải hay ?"

      Nếu như vậy, chẳng phải là muốn cả đời ở lại bên cạnh hay sao, chẳng lẽ. . . . . . Đây chính là ý định ban đầu của ?

      *********

      "Quả nhiên Lam Tranh lại tìm tới Cam Nhĩ Toàn rồi, bây giờ phải làm gì đây?" Khuất Lam Thanh từ chỗ khác trong bãi đậu xe thong dong bước ra.

      theo bên là Khuất Lam Mạt tiếp lời : "Ông nội giao cho em tiếp tục giám sát, chỉ cần gây nguy hiểm đến tính mạng của Cam Nhĩ Toàn, tạm thời mình ra mặt."

      "Cách của Lam Tranh cũng sai, Lam Sơ hình như con bé có ý để bảo vệ Cam Nhĩ Toàn." Thậm chí tiếc vì ta mà lái xe đụng vào Lam Tranh.

      " Lam Thanh, cảm thấy Cam Nhĩ Toàn người tội ác tày trời hay sao?" Khuất Lam Mạt chợt hỏi.

      lắc đầu, "Xem giống, nhưng nếu ta phải người như vậy, vì sao ban đầu ông nội lại tiếp nhận vụ giao dịch này?"

      Khuất Lam Mạt yên lặng rồi : "Nhưng em lại nghĩ ông nội về giao ước 8 năm trước đến cuối cùng là cái gì?"

      "Tám năm trước?" Chân mày Khuất Lam Thanh cuộn lại suy nghĩ tám năm trước từng xảy ra chuyện gì.

      "Năm ấy, chỉ nhớ ông và Lam Sơ máy bay gặp phải chuyện máy bay bị rơi." Lam Mạt chậm rãi .

      "Ý của em là ông nội giao ước 8 năm trước với chuyện máy bay rơi có liên quan với nhau"

      lắc đầu, "Em có ý gì, chỉ là chợt nhớ tới chuyện này mà thôi." Gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười nhạt.

      *********

      "Rốt cuộc cậu muốn tôi phải làm gì mới bằng lòng theo tôi trở về? Cầm chặt bàn tay của người đàn ông trước mắt, ta mất hết kiên nhẫn rống hỏi.

      thoát được sức mạnh của ta, Đoạn Khâm Kỳ nhắm mắt nhàng thở dài.

      "Cain, tôi trở về với , xin nên ở đây quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của tôi được ?"

      "Cậu cậu thích dạy học, tôi có thể giúp cậu tìm đại học ở Mĩ để cậu giảng dạy, hãy theo tôi trở về." Lần này tới đây, bất cứ giá nào ta cũng muốn dẫn cậu ấy quay lại, ta bao giờ muốn chịu đựng cái loại tương tư đau khổ như vậy nữa.

      "Cain, vẫn hiểu hay sao? Tôi thể cho những gì muốn, mà những gì tôi muốn cũng cho tôi được, vậy cần gì phải miễn cưỡng ở chung chỗ?"

      "Cậu muốn cái gì, chỉ cần cậu ra, thể nào như vậy." Cain vội vàng hỏi tới.

      Đôi mắt ngưng lại nhìn người cũ, Đoạn Khâm Kỳ nhàn nhạt mở miệng, "Tôi chỉ hi vọng có tình cảm công bằng và cuộc sống giản dị."

      "Tôi có thể cho cậu."

      ", thể cho tôi." Đoạn Khâm Kỳ kiên quyết phủ nhận lời ta, "Đừng quên người đàn ông có vị hôn thê."

      "Cậu biết lý do tôi làm như vậy mà, vì tôi muốn tìm kiếm ủng hộ từ gia đình ấy." Cain giải thích.

      Vẻ mặt Đoạn Khâm Kỳ thay đổi trầm giọng : " sai, cho nên chỉ có ấy mới có thể cho thứ mà muốn, mà tôi thể, nên hãy đối xử với ấy tốt, cần tới tìm tôi nữa, ngay từ lúc ấy đính hôn chúng ta cũng kết thúc." Tách những ngón tay của ta ra, Đoạn Khâm Kỳ xoay người trở về ký túc xá.

      Cain vội vàng kéo lại " có kết thúc, chỉ cần tôi đồng ý, giữa chúng ta thể kết thúc"

      Bên cạnh có người nhàng lên tiếng

      "Haizz, Lam Lam, em xem người này có phải rất vô lại đúng ? làm chuyện có lỗi với người ta, vậy mà còn mặt dày mày dạn dây dưa với người ta buông"

      Khuất Lam Sơ liếc mắt cái, đến vô lại, lại cảm thấy so ra Cain vẫn thua .

      "Ánh mắt của em kia là ý gì, đồng ý với lời của ?"

      "Tôi gặp qua những người so với ta còn vô lại hơn."

      "Vậy sao, người nào vậy?" Vẻ Cam Nhĩ Toàn biết hỏi.

      "Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt."
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7.1:

      Trở về phòng làm việc, Khuất Lam Sơ còn chưa kịp mở miệng hỏi Cam Nhĩ Toàn, nhìn thấy bên trong có vị phu nhân cao quý ung dung ngồi ngay ngắn.

      mặt Cam phu nhân thân thiết mỉm cười, nhìn hai người vội vàng tới.

      "Ah, mẹ, sao mẹ lại tới đây?" Liếc thấy mẹ,Cam Nhĩ Toàn hơi ngạc nhiên hỏi.

      "Đúng lúc mẹ ngang gần đây, thuận đường ghé thăm con chút. Đúng rồi, Nhĩ Toàn, vị tiểu thư xinh đẹp này, chẳng lẽ chính là người lần trước con đề cập tới chính là. . . . . . Khuất tiểu thư?"

      "Dạ, ấy là Lam Lam, " thay hai người giới thiệu, " Lam Lam, người này là mẹ của ."

      Sắc mặt Khuất Lam Sơ Thần lạnh nhạt nhìn Cam phu nhân khẽ vuốt cằm, chần chừ lúc, xoay người lui ra ngoài, để lại gian cho hai mẹ con. Mặc dù nóng lòng muốn biết tin tức của nhà hô Khuất, nhưng cũng hiểu giờ phải lúc, chỉ có thể đợi Cam phu nhân rời rồi tính.

      "Lam Lam ngày thường đẹp, trách được con dây dưa với ấy đến cùng buông." Cam phu nhân cười yếu ớt .

      Cam Nhĩ Toàn rất lễ phép nhắc nhở mẹ "Mẹ, xin chú ý cách dùng từ của người."

      "Ah, mẹ sai sao? Con sống chết quấn lấy ấy, ưmh, này chẳng lẽ là ấy quấn quít con chịu ?"

      "Chính xác mà là như vậy, con là người độ lượng lấy đức báo oán, cho ấy cơ hội hối cải để làm người mới."

      hề nữa la rầy con trai, sắc mặt Cam phu nhân nghiêm túc "Mẹ nghe gần đây con lại bị tấn công?" Đây mới là mục đích chính mà bà tới đây.

      "Làm sao mẹ biết?" Lông mày nhíu lại, có chút ngạc nhiên sao mẹ lại biết chuyện này.

      "Ba em các con là do ta sinh ra, có chuyện gì có thể giấu giếm qua mắt của mẹ " môi bà vô tình cười lên cách hả hê, "Biết đối phương là ai hay ?" Tin tức của bà cực kỳ nhanh lẹ, bởi vì bên cạnh có tai mắt nên lúc nào cũng có thể đem chuyện của báo cho bà.

      "Là người nhà của họ Khuất."

      "Nhà họ Khuất?" Bà hơi ngạc nhiên nhăn mày, nâng đôi mày thanh tú lên."Ý của con là ngoài Lam Lam, bọn họ còn phái người khác tới ám sát con?"

      "Hình như là vì Lam Lam vẫn giết con, người kia nhìn nổi mới ra tay với con."

      "Con vẫn chưa biết được người đứng sau vụ này?"

      "Có ít manh mối." Mười ngón tay Cam Nhĩ Toàn đan vào nhau. Bản thân lòng dạ rộng rãi, thích làm người khác vui, có thiện chí, người quen biết hầu hết cũng đối với rất cảm kích, muốn tìm ra người đối với có lòng hận thù đúng là dễ dàng, trước mắt, chỉ nghĩ tới người có thể làm như vậy.

      Cam phu nhân im lặng chút "Nhĩ Toàn, trước khi chuyện này kết thúc, có phải con nên chuyển về nhà ở trước hay ?"

      "Mẹ cần lo lắng, chuyện này con còn ứng phó được." gương mặt tuấn mỹ của lộ vẻ lo lắng thong dong nở nụ cười.

      Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy tự tin, bà cười thoải mái, buông lỏng tinh thần hỏi: "Vậy, giờ con và Lam Lam đến giai đoạn nào rồi hả ?"

      "Mẹ có ý gì?" Trong lòng biết với cặp mắt sắc bén của mẹ cặp sớm nhìn thấu tất cả, còn cố ý giả bộ ngu.

      Từ vẻ mặt của con trai vẻ mặt bà nhìn ra chút manh mối, bà cười trêu : "A, xem ra Bát tự (八) còn chưa biết ra sao, có cần mẹ giúp con lần ?"

      "Con kém cỏi như vậy sao?" Theo đuổi theo phụ nữ mà còn nhờ mẹ giúp tay, quả thực là sỉ nhục sức hấp dẫn của của quá.

      "Vậy khi nào mẹ có thể ôm cháu trai đây?" cần mình giúp tay sao? Chậc, nhưng mình rất ngứa tay, rất muốn làm chuyện đấy.

      "Mẹ gấp cái gì, đến thời điểm tự nhiên mẹ có cháu trai để ôm thôi." Chú ý đến ánh mắt lóe lên của bà, Cam Nhĩ Toàn vội vàng lên tiếng cảnh cáo, "Nếu như mẹ muốn ôm cháu trai, cũng đừng động cái là suy nghĩ lung tung ."

      "Cái đứa bé này nhăng cuội gì đó, mẹ là người động cái là suy nghĩ lung tung hay sao?" Cam phu nhân giả vờ giận, vẻ mặt trách mắng.

      "Như vậy là tốt nhất." Bên
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7.2:

      "Văn Văn, bây giờ là mấy giờ rồi?"

      "Hai giờ." Đẩy đẩy gọng kiếng màu đỏ, trong giọng của Cổ Văn Văn lộ vẻ kiên nhẫn, "Chủ tịch, hai mươi phút trước vừa hỏi qua tôi...tôi rất bận, có thể cần thêm chuyện này làm phiền tôi được ?"

      nghe ra giọng phàn nàn của thư ký, mặt Cam Nhĩ Toàn hứng thú nhìn ra ngoài cửa sổ.

      "Mới hai giờ, thời gian sao qua chậm vậy."

      Liếc nhìn cái người rãnh rỗi nhất trong phòng làm việc, Cổ Văn Văn đề nghị, "Chủ tịch, nếu cảm thấy nhàm chán, xin sắp xếp lại tài liệu bàn nhóm theo nhóm, tôi bảo đảm cảm thấy nhàm chán."

      Ánh mắt nhìn lại, giọng lười biếng, "Vấn đề là, tại cái gì tôi cũng muốn làm." Chỉ cảm thấy nhàm chán khinh khủng.

      Kỳ lạ, cuộc sống trước kia của có thú vị hay sao? vừa rời khỏi ngày, lại cảm thấy giống như mất mát cái gì, cả người thoải mái, ngay cả đam mê thức ăn, ăn vào trong miệng, cũng ăn có mùi vị gì .

      Nhìm trộm cái, phía sau tròng kính của Cổ Văn Văn là đôi mắt thông minh chớp động lộ ra hứng thú, chế nhạo "Chủ tịch, có phải mắc bệnh tương tư rồi phải ?"

      Vị chủ tịch này của ở tình cảm phương diện luôn luôn giữ mình trong sach, chưa bao giờ xảy ra scandal nào, có lần còn cho là là người cách điện với tình , bởi vì bất kể là phụ nữ hay là đàn ông, hình như đều có cảm giác đặc biệt, những năm gần đây chỉ có cảm giác hứng thú với hai chuyện.

      là chuyện chiêu mộ các nhân tài, vĩ nhân về đại học Á Văn đại, chuyện còn lại là thức ăn ngon.

      Cho đến thời gian gần đây khi Khuất Lam Sơ xuất , mới có tượng động đực, ngoài việc trêu chọc Khuất Lam Sơ trong lời , thỉnh thoảng còn động tay động chân với .

      "Người nào mắc bệnh tương tư rồi hả ?" giọng trầm thấp chen miệng hỏi.

      Trông thấy hai, khóe môi Cam Nhĩ Toàn kéo lên cười, “ hai, sao lại rãnh rỗi đến đây?"

      " qua gần đây, tiện đường ghé thăm em chút."

      "Văn Văn, làm phiền mang hai ly cà phê vào." phân phó , dẫn Cam Nhĩ Khiêm vào phòng làm việc dành riêng cho .

      Sau khi ngồi xuống ghế salon dài ở phòng tiếp khách, nhìn quanh trong phòng, Cam Nhĩ Khiêm nghi hoặc hỏi: "Sao thấy nữ sát thủ kia?"

      " ấy quay về nhà." Dựa vào thành ghế, nghiêng mắt nhìn thấy mình vẻ mặt hai lộ vẻ vui mừng, Cam Nhĩ Toàn tiếp: "Chỉ là rất nhanh quay về" Quả nhiên nhìn thấy sắc mặt hai trầm xuống.

      "Nhĩ Toàn, em muốn ấy sinh đứa trẻ cho em?"

      "Đúng vậy, em còn hứa với mẹ, trong vòng hai năm bà nhất định có cháu ôm."

      Cam Nhĩ Khiêm kinh ngạc : "Mẹ đồng ý chuyện của em và ta hay sao?"

      "Ít nhất bà cũng phản đối, thậm chí bà còn muốn giúp em đấy."

      Lần trước sau khi những gì mình với bà, bà những phản đối mà còn muốn giúp Nhĩ Toàn! Cam Nhĩ Khiêm giận đến lông mày đẹp nhướng lên." tán thành chuyện của em và ta, coi như em muốn tìm người sinh đứa bé, để xong chuyện mẹ giao, cũng nên tìm tới ta."

      "Tại sao?"

      " ta sát thủ."

      "Chỉ vì lý do này thôi sao?"

      "Lý do này là đủ rồi, khi
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8.1

      Edit: Lavender - Blue



      "Ừ, ta biết rồi, khổ cực các con."

      Sau khi trò chuyện xong, Cam phu nhân nghiêng đầu qua nhìn đội ngũ giám sát bà an bài bên cạnh Cam Nhĩ Toàn, vừa mới truyền về tin tức.

      Liếc thấy con mèo cọ bên chân làm nũng, bà trìu mến ôm nó lên đùi, tay thon nhàng vuốt bộ lông trắng như tuyết.

      Giọng êm tai hỏi mèo , "Bảo bảo ơi, con xem ta có nên tin tức này cho Nhĩ Toàn ?"

      Mèo con chỉ tự liếm chân mình.

      Giọng đẹp đẽ tiếp có chút oán trách : "Nhưng, lần trước thằng nhóc này cần ta giúp vội nha." Đối mắt thông minh chợt thoáng qua chút hứng thú, "Cũng đúng, chuyện thú vị như vậy, sao có thể ngay cho Nhĩ Toàn nhỉ, ngược lại ta còn muốn nhìn xem nó có thể phát được gì, nếu như ngay cả điều này cũng phát được, đáng bị đánh đít rồi."

      Bên chân lại có con mèo cạ vào làm nũng, Cam phu nhân cũng ôm lấy nó đặt đùi mình, nhìn hai con gần như giống nhau như đúc khó có thể nhận ra con mèo nào, vừa nghĩ thoáng qua, đôi môi lên tiếng cười .

      "Ta còn là bà già nhiều tuổi nữa chứ, về phần những thứ khác, liền xem bản thân nó. A, khiến cho người ta mong đợi, biết kết quả cuối cùng là như thế nào?"

      *********

      Người đàn ông tỉnh lại, cảm thấy bàn tay trái truyền đến cảm giác mềm mại, và ấm áp, nhàng hé mở mí mắt, mong muốn thấy bàn tay cầm tay mình, ánh mắt nhàng nhìn lên, khi hình bóng xinh đẹp đầy lo lắng chiếu vào mắt cánh môi gợi lên nụ cười.

      Phát bên cạnh ngẩng đầu lên, nhanh nhẹn nhắm mắt lại.

      Khuất Lam Sơ yếu ớt thở dài tiếng, ngước mắt nhìn người đàn ông tài giỏi tuấn tú ngủ mê man, duỗi ngón tay vẽ theo đường nét mặt của .

      là nhột! Cam Nhĩ Toàn rất muốn nhịn, nhưng động tác của rất giống như gãi nhột mình, rốt cuộc nhịn được lộ ra nụ cười.

      " tỉnh?" cuống quít rút tay về.

      mở mắt ra, nhìn thấy trước mắt là gương mặt trong sáng xinh đẹp, giả bộ vô cùng kinh ngạc, "A, Lam Lam, em trở lại?"

      "Ừ, có chỗ nào cảm thấy khó chịu ?" lạnh nhạt , trong ánh mắt mơ hồ chứa tâm tư phức tạp.

      Khó chịu chỗ nào? Bỗng nhiên sực nhớ ra gì đó, đột nhiên đau đớn đánh ngực, rên rỉ : "Đau chết mất, chết tiệt cái tên đáng chết kia dám đánh lén ta...có phải nội tạng của mình bị vỡ mất rồi ?"

      " rất đau sao?" Lam Thanh có giúp kiểm tra qua, phải ấy có chuyện gì sao?

      "Ừ, cảm thấy giống như mình sắp chết." cầm chặt tay của , dựa vào trước ngực , lỗ mũi tham lam hít sâu hương thơm duy nhất thuộc về .

      Nhìn thấy nhăn mắt khép chân mày lại, trong lòng nhói đau, " chờ chút, tôi tìm bác sĩ tới."

      Mặt chôn ở trước bộ ngực mềm mại của , giọng : " cần, em đừng Lam Lam, tình hình của biết , sợ rằng mình chống đỡ nỗi tới đó, em hãy nghe , có đôi lời muốn cho em biết."

      Cẩn thận phát đầu dựa trước ngực di chuyển cọ lung tung, Khuất Lam Sơ nheo mắt , trong tròng mắt bắn ra tia rét lạnh, giọng lạnh lẽo hỏi: " cái gì?"

      "Đời nguyện vọng lớn nhất, chính là hi vọng có thể có con với em, em có nguyện ý trước khi chết giúp đạt thành tâm nguyện này ?"

      "Cam Nhĩ Toàn." giọng gọi.

      "Hả?" Hiếm khi gọi dịu dàng như vậy, ngẩng đầu lên.

      " muốn chết, bây giờ tôi thành toàn cho ." Xách cái đầu dựa trước ngực ra, lạnh lùng bẻ ngón tay.

      ". . . . . . , còn chưa muốn chết, " Cam Nhĩ Toàn đùa giỡn ôm hông của " còn muốn nhìn thấy ngày kết tinh tình của chúng ta chào đời, nhìn nó lớn lên."

      " đừng nằm mơ!" lạnh lùng hà khắc cắt đứt vọng tưởng của , " có chuyện như vậy xảy ra."

      sao? cười híp mắt liếc nhìn bóng lưng bỏ sau cánh cửa, ha ha, mới vừa rồi biết là ai có khuôn mặt buồn rầu lo lắng cho nhỉ.

      *********

      Ánh mặt trời buổi chiều làm sáng khoảng chân trời tuyệt đẹp, hơi ấm nhàn nhạt kia làm cho người ta cảm thấy ấm áp.

      Trong gió mát thổi tới có hương thơm hoa cỏ, Khuất Lam Sơ nheo mắt hưởng thụ cảm giác yên tĩnh giờ phút này.

      Chợt hồi tiếng chân
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8.2

      Edit: Lavender - Blue



      "Trở về từ hôn sao?" Cain vị hôn thê bên kia sợ rằng dễ dàng giải quyết như vậy, chỉ là, Cain rất cá tính, nếu như cậu ta muốn từ hôn, chỉ sợ có người nào có thể ngăn được cậu ta.

      Nhàn nhạt gật đầu, Đoạn Khâm Kỳ ngạc nhiên : "Cậu ta còn phải về xử lý việc khác."

      "Tiểu tử kia gặp gỡ được cậu, nhất định bị cậu ăn gắt gao." Sư tử ương ngạnh nữa, gặp phải người thuần thú cao minh cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bị thuần phục. Nhướng mày cười tiếng, Cam Nhĩ Toàn giọng hỏi tiếp;"A, Khâm Kỳ, thành , cậu làm cách nào mà quyến rũ được cậu ta ?"

      Nghe vậy, trà mình mới vừa uống vào miệng thiếu chút nữa phun ra ngoài, "Tôi có."

      ? Cam Nhĩ Toàn cười híp mắt đổi cách hỏi, "Vậy, cậu quyến rũ cậu ta bằng cách nào?" Giữa hai người này xem ra, hình như là Cain tương đối cường thế, thế nhưng chỉ là ngoài mặt mà thôi, thực tế, Cain căn bản là bị Đoạn Khâm Kỳ nắm mũi dẫn .

      Cậu ta xấu hổ phủ nhận, " có chuyện đó."

      Ngón tay vuốt râu cằm, Cam Nhĩ Toàn ngoắc ngoắc ngón trỏ, kéo cậu ta đến bên, đè thấp giọng giọng hỏi: "Tớ biết trước mặt Lam Lam, cậu xấu hổ ngại , mau cho tớ biết, cậu làm cách nào bắt cóc cậu ta lên giường thế?"

      "Nhĩ Toàn, cậu đừng ồn ào!" Đoạn Khâm Kỳ cười khiển trách.

      "Tớ đâu có náo cậu, tôi chỉ muốn tham khảo cách làm của cậu chút."

      "Tham khảo?" Đoạn Khâm Kỳ ngầm hiểu liếc nhìn Khuất lam Sơ ngồi ghế uống trà."Tới bây giờ cậu vẫn có tiến triển sao?"

      Sớm biết Đoạn Khâm Kỳ nhất định nhìn ra, Cam Nhĩ Toàn có phủ nhận, bất đắc dĩ thở dài.

      "Đúng vậy, ấy giống như con mèo cao ngạo lạnh lùng, nhàng chạm thử, liền đưa ra móng vuốt muốn bắt người." A, chẳng lẽ mẹ đưa tới hai con mèo là dụng ý này, là muốn để cho biết cách thuần phục mèo như thế nào sao?

      "Khuất tiểu thư cùng Cain giống nhau, kinh nghiệm của tớ cách nào cung cấp cho cậu tham khảo."

      "Haiz, ít nhất nghe chút , chừng có ích."

      "Được rồi, " thấy cố ý muốn biết, Đoạn Khâm Kỳ cười : "Vậy cậu liền hung hăng đánh ấy trận, kéo ấy lên giường."

      ". . . . . . Quả nhiên quá thích hợp." Làm sao có thể thô bạo với Lam lam như vậy được. Đàn ông và đàn ông, đàn ông và phụ nữ quả giống nhau.

      "Taớ rồi mà." Đoạn Khâm Kỳ chê cười .

      Cam Nhĩ Toàn chợt nghi ngờ nhìn cậu ta, "Khâm Kỳ, lẽ cái đó cậu ở chứ?" Thấy thế nào đều cảm thấy cậu ta phải bị đặt bên dưới mới đúng.

      "Tại sao thể?" Khâm Kỳ nhíu mày hỏi ngược lại.

      "Ah, cậu là ở phía sao?" nhìn ra Cain lại nguyện ý bị cậu ta đè ở phía dưới, ưmh, tình những điều này làm người ta khó hiểu.

      Đoạn Khâm Kỳ đập cái trở về chỗ ngồi."Cậu đừng làm rộn nữa!"

      theo ngồi trở lại chỗ ngồi, Cam Nhĩ Toàn chợt phát chuyện."Lam Lam, em xem lãnh hương sao?"

      vào tìm Đoạn Khâm Kỳ là bởi vì muốn hỏi chuyện Cain, ngờ cũng theo vào, bình thường đều nhìn lãnh Hương trước.

      "Tôi muốn nhìn." Để ly xuống, Khuất lam sơ mới đứng lên, ra ngoài.

      Nhìn chằm chằm bóng lưng của lát, Cam Nhĩ Toàn dời ánh mắt.

      "Khâm Kỳ, cậu và Cain hòa thuận như lúc đầu, vậy có thể phiền cậu nhắn lại cậu ta chuyện ?"

      "Chuyện gì?"

      "Mong cậu ta thu hồi ủy thác."

      "Ủy thác cái gì?" Điên khùng, Đoạn Khâm Kỳ hiểu hỏi.

      "Cậu ta tìm sát thủ mua cái mạng của tớ."

      "Cái gì? Làm sao cậu ấy có thể làm như vậy? !" Đoạn Khâm Kỳ ngạc nhiên dám tin.

      "Có thể là do cậu bỏ làm cho tức ngất, cho nên tất cả bực tức tính lên đầu của mình, may là con người mình phúc lớn mạng lớn, mới có thể sống mạnh khỏe làm việc đến bây giờ."

      "Tớ ngờ cậu ấy thế nhưng lại làm như vậy, tớ thay mặt cậu ấy xin lỗi cậu." Đoạn Khâm Kỳ áy náy xin lỗi.

      "Thôi, dù sao tớ còn sống tốt mà ." Ai, ai bảo luôn là người đàn ông có tấm lòng rộng lớn, xưa nay luôn lấy đức báo oán."Chỉ cần cậu đồng ý ký lại hợp đồng năm với trường học. tớ quan tâm đến chàng hẹp hòi, kiêu căng và nóng nảy đó."

      Đoạn Khâm Kỳ suy nghĩ."Được rồi." Dù sao thuê sát thủ giết người chuyện như vậy cũng nên, nếu Nhĩ toàn muốn truy cứu, sợ rằng Cian khó có thể thoát thân.

      "Vậy ngày mai tớ lập tức Văn Văn cầm hợp
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :