1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tam Gia - Mijia (Dân quốc, Sủng, Đại thúc) update chương 32 (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Chia buồn với nàng và gia đình nha, cố lên
      nhinguyen thích bài này.

    2. nhinguyen

      nhinguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      639
      Chris_Luu thích bài này.

    3. nhinguyen

      nhinguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      639
      ☆, Chương 30: Thiếu niên (hai mươi mốt)

      Sau khi rời khỏi nhà Tam gia, Lăng Hiểu suy nghĩ rất nhiều, về việc sau này muốn làm gì, về việc muốn xa.

      Đời trước thực ra Lăng Hiểu cũng có học qua bản lãnh gì , ngoại trừ quyến rũ đàn ông, đánh cắp tình báo và làm thế nào chạy trốn để thoát chết là dùng tính mạng học tập, cho nên khắc sâu tận đáy lòng, còn chuyện khác Lăng Hiểu hoàn toàn biết, chính mình còn có thể làm được nghề gì đứng đắn nữa.

      Giống như Tam gia , sau khi sống lại giống như người bị chết đói tri thức, cố gắng học tập toàn bộ tri thức, cố gắng trang bị kiến thức cho mình, nhưng lại có kế hoạch cho tương lai. Tri thức là vô tận, vĩnh viễn cũng học hết, vì để đặt trụ cột cho bản thân mình về sau, điều cần phải làm là chọn được phương hướng phát triển, sau đó cố gắng phát triển về phương diện mà mình chọn.

      Nếu vậy, muốn làm gì đây?

      Lăng Hiểu nằm giường của mình, ánh mắt có chút mê màng nhìn sương mù ngoài cửa sổ, đột nhiên nhớ tới đời trước có kinh nghiệm buôn bán vũ khí biển với người.

      Người buôn bán vũ khí kia vốn tôn thờ chủ nghĩa mạo hiểm, ưa thích các loại kích thích, thuyền buôn của có khắp toàn bộ Đông Á, thậm chí vượt qua đại dương tiến vào Châu Âu và Châu Mỹ. Người đàn ông này tên là Phất Luân, là mục tiêu đầu tiên mà Lăng Hiểu tiếp cận khi trở thành gián điệp, Lăng Hiểu ở bên cạnh thời gian dài, dần dần từ người con bình thường, trở thành gián điệp có tính cách mà rất thích.

      thể , đời trước Phất Luân là trong ba người đàn ông có ảnh hưởng rất lớn trong cuộc đời của Lăng Hiểu, phải phương diện tình cảm, mà là vì dạy biết rất nhiều, cũng mang trải qua rất nhiều chuyện, trong đó làm cho Lăng Hiểu ấn tượng và khắc sâu nhất là trong lần bão tố khi ở biển.

      Lăng Hiểu chưa bao giờ cảm giác được mình bé như vậy, sóng to gió lớn, mưa rền gió dữ, khiến cho cảm giác được mình từng giây từng phút luôn kề cận cái chết, mà sau khi gió êm sóng lặng, ánh sáng mặt trời màu cam chiếu lăn tăn mặt biển, sau khi sống sót qua tai nạn cảnh sắc này trong mắt quả là đẹp nhất thế gian.

      Lăng Hiểu sâu sắc cảm nhận được thần bí của biển cả, xinh đẹp, vô cùng mạnh mẽ, từ lúc đó, giống như lục bình trôi dạt, thân bất do kỷ Lăng Hiểu đối với biển cả giống như sinh ra loại khao khát thể hình dung được, nhưng chưa bao giờ cảm thụ này ra, bởi vì lúc đó đối với có chút ý nghĩa nào.

      Lăng Hiểu cảm thấy, nếu có thêm cơ hội nữa, có lẽ thử, trải nghiệm sinh hoạt khiến cho ngưỡng mộ của Phất Luân.

      Lăng gia dùng buôn bán để lập nghiệp, tuy rằng Lăng Hiểu có ý định tiếp xúc về mặt này, nhưng từ lúc được nghe quen tai, mưa dầm thấm đất, đời trước sau khi thất bại, bị ép đến Thẩm gia, lúc tham gia những buổi tiệc giao tiếp tiếp xúc với ít thương nhân ngoại quốc, cuối cùng theo Phất Luân tay buôn bán vũ khí nổi tiếng ở Thượng Hải nên càng tiếp xúc nhiều hơn ở phương diện buôn bán này. Hơn nữa Lăng Hiểu lại có khát vọng mãnh liệt với biển cả, đối với việc muốn mở rộng tầm mắt, muốn nhìn toàn bộ thế giới trở thành ý niệm trong đầu , có lẽ, kinh doanh quốc tế có thể là mục tiêu sau này của .

      Đương nhiên, Lăng Hiểu biết , tất cả đơn giản như vậy, thậm chí cũng xác định được với tư chất của mình có thể thành công hay . Nhưng có lẽ thử lần, thử học nhiều thêm ít kiến thức ở phương diện này, ít nhất, so với việc làm gì có lẽ tốt hơn nhiều.

      Lăng Hiểu cũng chưa đem ý nghĩ của mình cho Tam gia, bởi vì ngay cả cũng xác định được, chỉ dừng ở mức muốn thử mà thôi, nếu ra chậm trễ thời gian của Tam gia. Nhưng mà, đem tin tức này để lộ ra với gia sư Văn Cẩn của mình, biểu lộ muốn học nhiều chút về kinh tế và địa lý thế giới, sản vật, hàng hải và mọi việc có liên quan, về phần Văn Cẩn có đem việc này cho Tam gia hay ,cũng phải là việc mà Lăng Hiểu có thể quản được.

      Sau khi nghe cầu của Lăng Hiểu, Văn Cẩn tỏ vẻ muốn suy nghĩ chút, ba ngày sau lại mang đến cho vị gia sư mới, tên là Hàn Gia Lân, chuyên phụ trách dạy những kiến thức về kinh tế chuyên nghiệp cho Lăng Hiểu.

      Phong độ người trí thức của Hàn Gia Lân hoàn toàn thể so với Văn Cẩn, nhưng mà so với Chu Tuyên Hoa xảo quyệt khôn khéo hơn chút, sau ngày tiếp xúc với , Lăng Hiểu liền biết người đứng sau Hàn Gia Lân là ai.

      Có thể làm cho người phải là vật trong ao (Ý chỉ người tài giỏi) đến làm gia sư cho mới hơn mười tuổi như , ngoại trừ Tam gia, Lăng Hiểu thể nghĩ ra người thứ hai.

      thể , Tam gia đối với Lăng Hiểu quả thực có thể là muốn gì được đó, thậm chí ngay cả khi Lăng Hiểu ra cũng giúp xử lý, làm cho có thể thanh thản ổn định thuận lợi mà tiếp tục về phía trước.

      Việc Tam gia cưng chiều như thế ngoài việc làm cho Lăng Hiểu cảm động còn thêm thấp thỏm yên, dù sao ai có thể chịu được cảm giác được đưa lên chín tầng mây, sau đó bị rơi xuống địa ngục. Lăng Hiểu biết lỡ như mình sinh ra thói quen được Tam gia cưng chiều bảo hộ, rồi có ngày bị mất làm thế nào, cho nên chỉ có thể buộc mình tận lực làm cho tốt, phải làm tốt, để cho Tam gia bao giờ thất vọng vì .

      Ngay khi Lăng Hiểu lựa chọn phương hướng phát triển cho cuộc đời mình, bắt đầu cố gắng, sinh nhật mười lăm tuổi của cũng sắp đến. Mấy năm qua, mỗi lần sinh nhật đều mời mấy người bạn học trong trường, tụ tập cùng chỗ chơi đùa xem như qua ngày sinh nhật, lại nghĩ tới lúc này cha Lăng biết là bị chạm dây thần kinh nào, hoặc là ... có tính toán gì, có ý định tổ chức buổi tiệc sinh nhật lớn cho .

      Mười lăm tuổi, tuổi này là có thể cài trâm búi tóc rồi (Thời xưa tuổi này là trưởng thành, cài trâm là có thể lấy chồng), tuy nhiên tại Thượng Hải cũng là thành phố lớn cũng lưu hành các loại nghi thức này, nhưng mà theo như phong tục cổ xưa lưu lại mười lăm tuổi trở thành người phụ nữ, có thể chính thức chuyện hôn nhân và lập gia đình.

      Dù cho nay nhiều thời đại mới cũng muốn lập gia đình quá sớm, bình thường kéo dài đến mười thậm chí hơn hai mươi tuổi mới lập gia đình, nhưng mà cha mẹ của các phần lớn khi các ở tuổi mười lăm bắt đầu xem xét vị hôn phu thích hợp cho các .

      Xem ra lúc này cha Lăng tổ chức sinh nhật cho Lăng Hiểu, chính là cho thấy con mình lớn, đến tuổi gả chồng rồi.

      Sinh nhật Lăng Hiểu vô cùng náo nhiệt, học sinh trường Hoa đến rất nhiều, càng làm cho cha Lăng vừa vui vừa sợ chính là, rất nhiều con cháu của các đại gia tộc lớn cũng tới dự sinh nhật Lăng Hiểu, mà chỉ là mình Thiệu Kiệt được cha Lăng để ý đến, đây là điều mà chưa bao giờ dám nghĩ đến.

      Bởi vì người sau lưng Lăng Hiểu là Tam gia, những thiếu gia tiểu thư trước giờ đều mắt cao hơn đầu được gia tộc ám chỉ thái độ đối với Lăng Hiểu cũng cực kỳ nhiệt tình, thân mật, thậm chí so với những người bạn sớm chiều ở chung với Lăng Hiểu còn muốn thân hơn. Lăng Hiểu giống như mặt trăng bị ngôi sao vây quanh, cười cười, đêm này hoàn toàn trở thành vị công chúa.

      Tuy tuổi tính là lớn, nhưng vấn đề giai cấp vẫn khắc sâu trong lòng mỗi người, lúc Lăng Hiểu bị đám thiếu gia tiểu thư nhà thế gia vây quanh, mấy nam sinh, nữ sinh còn lại dám tự tiện đến gần, bởi vì từ bọn họ được giáo dục cần phải tôn kính, cẩn thận với người có giai cấp cao hơn mình.

      Mà ngay cả Tống Văn Bân vốn nên dùng thân phận vị hôn phu đứng bên cạnh Lăng Hiểu cũng khỏi bị cho ra rìa, chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn Thiệu Kiệt giống như con cho lớn ân cần vây quanh chủ nhân là Lăng Hiểu. còn mình ngay cả lập trường ngăn cản cũng có.

      Trong lòng Tống Văn Bân buồn rầu khó thở, mà Lăng Hiểu lúc này cũng rất buồn rầu.

      Thiệu Kiệt hiển nhiên có buông tha việc lấy lòng , thế mà thực chạy học những cái trước kia khinh thường là 'ẻo lả', còn ngồi xuống bên cạnh cây đàn, trúc trắc nhưng lại cực kỳ nghiêm túc vì đàn bản.

      Nhìn thấy Thiệu Kiệt sau khi đàn xong bài ánh mắt sáng ngời nhìn mình, Lăng Hiểu đành lòng những câu tàn nhẫn, đương nhiên, cũng ngu xuẩn đến mức trước mặt mọi người nhiều lần làm mất thể diện của Thiệu gia, chỉ phải thoải mái cười khen ngợi câu, lại khiếu cho Thiệu Kiệt mừng rỡ như điên.

      Tống Văn Bân nhìn thấy tất cả, nhìn thấy cha Lăng khẽ gật đầu và đám người ngồi ở bàn đầu tiên nhìn với vẻ mặt vui mừng, trong lòng cảm thấy bất an càng lúc càng nhiều. còn là trẻ con hiểu chuyện đời, thấy rất ràng, thái độ của cha Lăng là gì, ít nhất cha Lăng cảm thấy trở ngại gì khi Thiệu Kiệt đeo đuổi Lăng Hiểu, mà còn rất vui nếu việc này thành công.

      khi Thiệu Kiệt chính thức chiếm được vị trí bên cạnh Lăng Hiểu, vậy Tống Văn Bân dù có danh nghĩa là vị hôn phu, kỳ thực căn bản là gì cả.

      Tống Văn Bân vốn cho là mình chỉ xem Lăng Hiểu như em mà chăm sóc, nhưng hôm nay phát địa vị của mình bị dao động, khó có khi lại có cảm giác sợ hãi và mờ mịt như vậy, dường như có vật gì đó chậm rãi vuột khỏi tay , mà có cách nào ngăn cản được.

      Lúc buổi tiệc tiến hành được nửa, Gernot cũng mang quà tặng đến. Từ sau khi cha chết, Gernot đối với bản thân mình vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ ngày sinh nhật của Tam gia có tập luyện, mỗi ngày đều nghiêm khắc cầu mình tập luyện, mặc kệ mưa gió, đương nhiên sinh nhật Lăng Hiểu cũng có khả năng khiến buông lỏng chút nào.

      Sau khi tập luyện xong, sát khi toàn thân Gernot chưa tan hết , vừa tiến vào Lăng gia, mấy chàng trai vốn ồn ào náo nhiệt đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh. ánh mắt Gernot lạnh lùng ác liệt, dù cho chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, lại làm cho người ta dám nhìn thắng vào mắt . Lăng Hiểu biết , đây mới là đánh đấm kề cận cái chết, nhuộm qua máu tươi mới có khí thế như vậy.

      Nở nụ cười vui sướng, Lăng Hiểu từ trong đám người kia bước ra, nghênh đón , Gernot nhìn thấy Lăng Hiểu ánh mắt trở nên nhu hòa hơn, cười tủm tỉm đưa hộp quà trong tay cho : "Sinh nhật vui vẻ."

      "Cảm ơn." Lăng hiểu hào phóng cảm ơn, sau đó ở trước mặt mọi người mở hộp quả ra, phát bên trong là bộ sườn xám màu xanh nhạt có thêu hoa mai trắng.

      Lăng Hiểu cong cong khóe miệng, giọng : "Đây phải là quà của cậu phải ?"

      "Cậu đoán đúng rồi". Gernot cười , "Đây là của chú Tam để cho tôi mang đến đấy, cậu phải bớt chút thời gian đến cảm ơn chú ấy đó".

      "Chuyện đó là đương nhiên rồi". Lăng Hiểu gật đầu, nhướng mày trêu chọc : "Nếu đây là quà tặng của Tam gia, vậy quà của cậu đâu? Đừng là cậu chuẩn bị quà gì cho tôi đấy nhé".

      Gernot cười gượng tiếng: "Làm sao có thể có chứ? Tôi đương nhiên là có mang theo". xong, đè vai Lăng Hiểu, nhàng hôn lên hai má .

      Trong đại sảnh truyền đến tiếng vang rất , tuy rằng hôn má là lễ nghi bình thường của người ngoại quốc, nhưng mà trong mắt của người Trung Quốc, giữa nam và nữ mà hành động như vậy vẫn là quá mức thân mật.

      Lăng Hiểu bất đắc dĩ liếc xéo Gernot, mang theo trách cứ nhàn nhạt, mà Gernot nhún vai chút để ý, cười : " Chu dặn tôi là phải trông chừng cậu kỹ, đừng để bị đàn ông khác cướp . Cái tên Thiệu Kiệt kia vẫn chưa hết hi vọng đâu? Nhìn ánh mắt nhìn tôi giống như là muốn giết tôi vậy".

      Lăng Hiểu liếc Gernot cái, cũng có phản đối làm lá chắn cho mình, dù sao người biết quan hệ của với Tam gia cũng biết nguyên nhân vì sao và Gernot thân mật như vậy, còn người biết, càng cần để ý đến. Lăng Hiểu thoải mái khoác tay Gernot, đưa đến chỗ đám người Thiệu Kiệt.

      Nếu như Thiệu Kiệt dám ở trước mặt Tống Văn Bân ngang ngược càn rỡ, nhưng ở trước mặt Gernot lại tự chủ được khí thế bị thua bậc. Ba phen bốn bận khiêu khích đều bị Gernot hời hợt phá giải, điều này làm cho Thiệu Kiệt cảm thấy vạn phần thất bại, nhưng đồng thời cũng đốt lên ngọn lửa hiếu thắng trong lòng .

      Lăng Hiểu và Tống Văn Bân khiêu vũ mở màn cho buổi tiệc —— dù sao, cha Lăng vẫn biết thái độ của Thiệu gia, cũng có ý bất hòa với Tống gia —— tiếp theo là nhảy với Thiệu Kiệt, đến khi Lăng Hiểu thay bạn nhảy thứ ba, Gernot cầm lấy tay .

      Đối với khiêu vũ, Gernot lớn lên bên cạnh Tam gia ra cũng rành lắm, nhưng mà động tác của linh hoạt, từ được huấn luyện, lại phối hợp ăn ý với Lăng Hiểu, lúc khiêu vũ động tác nhàng khiến người xem vui tai vui mắt.

      chỉ tiếc, nội dung chuyện phiếm của bọn họ lại có chút kỳ quái.

      "Cậu có phát ra , Tam gia rất thích tặng quần áo cho cậu". Gernot nhìn qua như có điều gì suy nghĩ.

      "Từ phải như vậy sao?" Lăng Hiểu nhếch miệng, "Đại khái là lúc tôi còn thường mặc những bộ quần áo rất phiền phức, hợp với khẩu vị của Tam gia, về sau dưỡng thành thói quen, có gì đúng sao?"

      "Lúc trước Chu có cho tôi biết chuyện...." Gernot có chút rối rắm mở miệng " ra là vậy, cho nên tôi mới có cảm giác, cảm thấy ràng đây là việc rất bình thường, rồi lại thấy có chút đúng".

      "Chuyện gì?" Lăng Hiểu hiếu kỳ .

      " Chu ...." Gernot dừng chút "Đàn ông thích tặng quần áo cho phụ nữ, , trong tiềm thức chính là hy vọng ngày kia có thể cởi chúng nó ra

      Lăng Hiểu duy trì vẻ mặt 囧 (Đây là vẻ mặt trầm mặc) khẽ thở dài: "Cậu có cảm thấy , gần đây Chu rất kỳ lạ?"

      "Đương nhiên là có!" Gernot lập tức trả lời, trong giọng hoàn toàn đồng ý với Lăng Hiểu, " hiểu sao luôn cười kỳ lạ, sau đó những chuyện trước kia chưa bao giờ qua, thực là kỳ lạ quá rồi!"

      "Có phải là đương hay ?" Lăng Hiểu trầm ngâm, "Nghe , khi con người ta rất kỳ lạ, làm những chuyện rất khó hiểu, những lời ai hiểu cả...., thậm chí như là kẻ ngốc vậy".

      Gernot bỗng nhiên hiểu ra: "Hoàn toàn chính xác, Chu cũng sớm đến tuổi thành gia lập thất rồi".

      "Chỉ mong ấy sau khi ôm được người đẹp về nhà, sau đó biến trở lại bình thường". Lăng Hiểu bất đắc dĩ , "Gần đây ánh mắt của ấy nhìn tôi quả thực khiến tôi nổi cả da gà!"

      góc khác của Thượng Hải, người đương - Chu Tuyên Hoa đột nhiên hắt hơi cái, thể làm gì khác hơn là xoa cái mũi, đứng lên đóng cửa sổ trong thư phòng lại.

      số việc quả nhiên thể bậy, có chút bát quái (Chuyện bà 8-) quả nhiên nên vây xem, mỗi ngày bị Tam gia thêm biết bao nhiêu việc, Chu Tuyên Hoa nhìn gương mặt mình in cửa sổ, lại xoay đầu nhìn chút đống tài liệu chất cao như núi bàn làm việc, ảo não đưa tay sờ sờ mặt.

      gần đây quả thực cực kỳ tiều tụy ...

      Bắt đầu từ ngày mai tui làm, nên có thể truyện ra nhanh được, tui cố gắng hoàn thành bộ này, mong mọi người thông cảm (Haizzzz có bộ truyện mà cứ dừng hoài thấy có lỗi với mấy nàng quá) cúi đầu tạ lỗi trước.
      1620thuy, tiểu Viên Viên, Hale20510 others thích bài này.

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ko sao ko sao, chỉ cần nàng cố gắng e dit truyện cho bon tui là dc, 2 3 ngày - 1 tuần cũng dc, miễn là đừng có ngưng lâu ơi là lâu là dc rồi. iu nàng lắm lắm

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      ta làm đc chục ngày và bị giật túi xách lúc khoảng 2.30am nàng nhớ cẩn thận nếu phải tăng ca nhé. Ta đg mất ngủ đây.có nàg nào an ủi k~~~~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :