1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tam Gia - Mijia (Dân quốc, Sủng, Đại thúc) update chương 32 (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhinguyen

      nhinguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      639
      ☆, Chương 24: Thiếu niên (mười lăm)

      Nhìn thấy Lăng Hiểu dừng bước, Tam gia để sách xuống, cười như cười liếc mắt nhìn , ánh mắt giống như nhìn đứa cháu bướng bỉnh: “Làm sao vậy, trừng mắt lớn như thế làm gì?”

      Lăng Hiểu cười ngượng bước tới, có chút lắp bắp nhìn túi tiền trong tay Tam gia: "Tam gia, túi tiền này….”

      "Túi tiền làm sao, túi tiền này phải em thêu tặng tôi sao?” Tam gia nhíu mày, trêu chọc .

      "... Phải..." Lăng Hiểu cắn chặt răng, chán nản gật đầu.

      "Nếu là tặng tôi, vậy nay nó ở trong tay tôi, có gì đáng ngạc nhiên sao?” Tam gia .

      "Chỉ là... Cái này lên được mặt bàn mà, em dám lấy ra làm chướng mắt Tam gia….” Hai tay Lăng Hiểu xoắn vào nhau, hai mắt vụt sáng, tận lực biểu chân thành khẩn thiết có chút đáng thương của mình.

      "Tôi có gì chưa từng thấy qua, có gì chưa từng có chứ?” Tam gia bật cười, cái nhìn bình tĩnh gợn sóng nhưng lại làm cho Lăng Hiểu cảm thấy như có áp lực vô hình cực lớn đè nặng , “Tôi thích phần tâm ý này của em, mặc kệ kết quả thế nào nữa, em làm hết sức rồi, như vậy tôi rất vui. Nhưng em nhẫn tâm, tốn nhiều công sức như vậy mới làm được túi tiền, bỏ liền bỏ ngay, nếu phải tôi cho người nhìn chằm chằm em, chắc là túi tiền này cũng đến được tay tôi, đúng ?”

      "Sao có thể nha ~" Lăng Hiểu dựa vào bên người Tam gia. Thề sắt son “Em chỉ là cảm thấy cái này là xấu, xứng với ngài, em chỉ muốn đem thứ tốt nhất đến cho Tam gia ngài mà thôi. Đợi em tập luyện nhiều chút, thêu tốt chút, làm cho Tam gia cái đẹp hơn, có thể mang ra ngoài!”

      " ?" Tam gia cười liếc mắt nhìn Lăng Hiểu, hài lòng khẽ vuốt càm, "Tôi đây chờ ngày đó."

      Vẻ mặt Lăng Hiểu cứng đờ, nghĩ muốn tát miệng mình cái, có việc gì tự nhiên thế làm gì, chẳng lẽ cả đời này đều phải làm bạn với thêu thùa sao?! Phải biết rằng, kiếp trước Tam gia sống còn lâu hơn so với đó!

      Nhìn Lăng Hiểu ảo não như vậy, Tam gia cười nắm bả vai , càng phát giác mình nuôi bé này tốt, vừa tri kỷ lại có thể trêu chọc, có che chở, lại biết phải tự mình cố gắng, tiền đồ trong tương lai thể lường được, cuối cùng cũng biết tiện nghi cho xú tiểu tử nhà nào.

      Nghĩ đến đây, Tam gia khẽ nhíu mày, sao cảm giác lúc này giống như gả con vậy chứ? Xem tiểu tử nhà ai cũng cảm thấy hợp ý, xứng với viên minh châu nhà mình, hận thể giữ bên cạnh mình cả đời.

      Thấy vẻ mặt của Tam gia ảm đạm, trong lòng Lăng Hiểu cũng yên, đoán được tại sao tự nhiên tâm tình của Tam gia lại đột nhiên tốt như vậy. Nhưng mà nghĩ lại mình cũng có làm sai chuyện gì, hay lỡ lời gì, Lăng Hiểu cũng cảm thấy yên tâm, trầm mặc đứng ở bên người Tam gia.

      Tam gia rất nhanh hoàn hồn, nhìn đôi mắt mở to của Lăng Hiểu, ánh mắt mang theo nghi hoặc nhìn mình chăm chú, rốt cuộc cũng nhoẻn miệng cười, cầm túi tiền trong tay giơ lên, quan sát chút: “em làm túi tiền này, tôi rất thích”.

      Lăng Hiểu xấu hổ cười cười, hai gò má trắng nõn hơi ửng đỏ, ánh mắt ngượng ngùng nhưng vui sướng --- Tuy rằng tự biết sức mình, biết mình thêu túi tiền được đẹp lắm, nhưng dù sao cũng là do tân tân khổ khổ thêu từng đường kim mũi chỉ, được người nhận quà khen tặng, đặc biệt hơn nữa là được Tam gia khen ngợi như thế, khiến cho thấy rất vui.

      "Túi tiền này thêu cũng rất được, có thể đem tiên hạc thêu giống hưu cao cổ, cả thế giới này chắc chỉ có mình em làm được mà thôi?” Thấy vẻ mặt sung sướng của Lăng Hiểu, Tam gia cười trêu chọc, lập tức nụ cười của trở nên cứng ngắc, có mấy phần căm giận, mấy phần thầm oán, thêm mấy phần xấu hổ, quay đầu bĩu môi.

      Tam gia cười cười, đem túi tiền đưa cho Lăng Hiểu.

      Lăng Hiểu sững sờ cầm lấy túi tiền, có chút mờ mịt biết làm gì: "Tam gia... ?"

      "Đeo lên." Tam gia ngắn gọn ra lệnh, cho phép bất luận kẻ nào nghi ngờ.

      Lăng Hiểu chần chờ đưa tay, động tác chậm chạp cẩn thận thắt túi tiền bên hông Tam gia, tay chân luống cuống, có chút khó tin hỏi: “Tam gia, làm vậy có tốt ? Mang ra ngoài là có chút…. Làm cho người ta chê cười…..”

      "Cười ai?" Tam gia cười tiếng, "Cười tôi, hay là cười em?”

      Lăng Hiểu ấp úng biết nên trả lời thế nào, mọi người đương nhiên dám cười Tam gia, vậy dĩ nhiên là….. cười mình. Mà người bị cười là mình, Tam gia có gì e ngại chứ?

      "Được rồi, em đừng suy nghĩ lung tung." Tam gia khẽ quát, nâng tay vỗ vỗ đầu Lăng Hiểu, cắt ngang suy nghĩ của .

      Tuy từ trước đến nay Tam gia luôn thích nha đầu này bởi vì luôn vui vẻ nhưng biết thức thời, trước khi gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi mới , lúc nên làm nũng liền làm nũng, cũng làm người ta chán ghét, nhưng hôm nay lại cảm thấy quá cẩn thận, liên tục nâng lên cao cao, chẳng dám chọc giận chút nào, khiến trong lòng tam gia hơi khó chịu

      luôn muốn ngoan ngoãn nghe lời, hiểu chuyện, dám trái lời, lại muốn thoải mái khi ở bên , muốn làm gì làm, , loại mâu thuẫn này khiến cho cảm thấy có chút kỳ diệu.

      "Người khác dám chê cười tôi, đương nhiên cũng dám cười em, em cứ thoải mái theo tôi ra ngoài, tự nhiên có người khen túi tiền em thêu rất đẹp, rất duyên dáng, rất có thành ý”. Tam gia nắm tay Lăng Hiểu, chậm rãi ra khỏi thư phòng.

      Lăng Hiểu theo bên cạnh Tam gia, khóe miệng khẽ cong khi nhìn túi tiền đong đưa theo bước của Tam gia, trong lòng cảm khái quyền thế quả nhiên là thứ tốt.

      Thời xưa có Triệu Cao chỉ hưu bảo ngựa, còn thời nay đồ vật mà Tam gia sử dụng, cho dùng có xấu hay buồn cười nữa, cũng là bảo bối ngàn vàng có mua được.

      Kể từ đó, vấn đề về túi tiền xem như hoàn toàn được giải quyết, Lăng Hiểu thả lỏng tâm tình, lúc này mới có thể thoải mái nhàn hạ, quan tâm đến chiến hữu Gernot của mình chút.

      Nếu Tam gia có thể biết mình dùng bức tranh vạn thọ thay thế cho túi tiền, lại phái người lấy túi tiền về, vậy việc Gernot dùng rượu đỏ thay cho con dấu có giá trị pháp lý kia đương nhiên Tam gia cũng biết, cũng biết Gernot có giống , giữa chừng phát con dấu biến mất cách thần bí.

      Nghe được vấn đề của Lăng Hiểu, Tam gia khẽ nở nụ cười: "Em cho rằng tôi tham quà tặng của con cháu thế sao, người ta cho, còn phải phái người trộm hả?”

      Lăng Hiểu ho tiếng, biết trả lời thế nào. Nếu "Vâng" đương nhiên dám , còn nếu " phải "... phải là cái ví dụ sống sờ sờ đây sao? !

      Nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lăng Hiểu, Tam gia đưa tay búng chóp mũi : “Quà tặng của em tôi rất thích, quả thực nỡ bỏ qua mới để cho người khác mang đến, để đề phòng em vứt bỏ hoặc tùy tiện cho người khác. Về phần Gernot, nguyện ý đưa, tôi tự nhiên nhận, nhưng nếu muốn, tôi cũng cưỡng cầu. Dù sao ngay cả tôi cũng biết trong thư phòng của mình có bao nhiêu con dấu nữa!”

      Lăng Hiểu ngẩng đầu nhìn ánh mắt ôn hòa của Tam gia, người thanh niên có vẻ mặt tuấn tú, thần thái thanh thản này chỉ mới hai mươi lăm tuổi, im lặng nhìn , trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều chưa bao giờ che dấu. Lăng Hiểu biết Tam gia đối với khác với Gernot, ngay cả người có thần kinh thô như Gernot cũng biết, ở trong mắt Tam gia hoàn toàn thể so với Lăng hiểu.

      Nhưng mà, cho dù sớm biết điểm này, Lăng Hiểu đối mặt với thích của Tam gia vẫn có chút thể tin được, trừng mắt nhìn, tay bị Tam gia nắm chặt, xấu hổ quay mặt : “Nếu là Tam gia thích, em tin tưởng chắc chắn Tam gia thu được túi tiền tới mỏi tay luôn!”

      "A..." Tam gia khẽ nở nụ cười, "Tôi cũng dám tùy tiện nhận túi tiền của người khác, ý nghĩa bên trong quá lớn, chẳng may tôi nhận, ngày hôm sau vừa mở mắt ra liền có thêm người vợ , như vậy tốt.”

      Lăng Hiểu phì cười, vội vàng lấy tay che miệng, che dấu thất lễ của mình, nhưng đôi mắt đen như ngọc trai kia vẫn nhìn đầy ý cười, thể kiềm chế vui vẻ.

      Dường như, toàn bộ người ở Thượng Hải đều nhìn quen cảnh Tam gia có ôn hương nhuyễn ngọc (Người đẹp) nào bên cạnh, quả thực bọn họ vắt hết óc giúp làm mai người, dường như nếu có bảy tám vợ bé, phải với nhân dân cả nước vậy.


      Dù sao, đưa quà gì nữa cũng bằng đưa người có thể thổi gió bên tai, từ xưa đến nay có được bao nhiêu hùng có thể qua ải mỹ nhân, ai có thể chắc chắn Tam gia tay che trời phải là người trong số đó chứ? Nếu mình có thể có chút quan hệ tốt với mà Tam gia sủng ái (cưng chiều), Tam gia chỉ cần nhắc tay cái, bọn họ cũng được lợi ích rất lớn.

      Chỉ tiếc, biết là khẩu vị của Tam gia quá nặng, hay là mạng lưới tình báo của Tam gia quá rộng, làm người cũng thâm trầm nhạy bén, người khác đưa nữ nhân đến cho đều bị dễ dàng lựa ra ném bỏ, lại nặng chỉnh những người muốn nhúng tay vào chuyện giường của , cho dù chuyện này được dẹp yên, nhưng cũng có người vẫn thầm tính toán, tiếp tục đưa người lên giường của .

      Tam gia tất nhiên là biết chuyện này, vì vậy đối với phụ nữ càng thêm cẩn thận, theo Lăng Hiểu thấy, Tam gia vẫn luôn giữ mình trong sạch, gần nữ sắc, điều này chắc cũng liên quan đến đám người kia.

      Người khác đưa phụ nữ cho , cơ bản là muốn ảnh hưởng , khống chế , mà Tam gia ghết nhất là bị đối xử như vậy. Vài lần như vậy, Tam gia vừa nhìn thấy nữ nhân đều cho rằng sau lưng ta có người khống chế, có mưu đồ, khi đó tự nhiên nảy sinh bất kỳ hảo cảm nào.

      Lăng Hiểu có chút nhớ lại, hình như đời trước đến khi chết, cũng chưa từng nghe thấy Tam gia có hồng nhan tri kỷ nào, ngược lại có thời gian dài Tam gia rất thích kịch hoàng mai, qua lại rất thân thiết với nam diễn viên (kịch) tuấn tú, có chút danh tiếng, khiến cho mọi người bàn tán xôn xao. Chẳng qua chuyện này theo việc Tam gia dần dần giảm hứng thú xem kịch mà lắng xuống, cuối cùng chứng minh được chỉ là lời đồn đãi bậy bạ mà thôi.(tưởng đam mỹ chớ)

      Bất quá, cuối cùng kết cục của nam diễn viên (kịch) kia hình như được tốt lắm, có lẽ bởi vì thời điểm qua lại với Tam gia biết giữ mình, thu quá nhiều lễ vật của người khác, làm việc lại có chút liều lĩnh, khi mất che chở của Tam gia, liền bị những người kia ghen ghét, cho người trừng trị trận, cuối cùng ngay cả làm diễn viên kịch cũng làm được.


      Tam gia có mị lực như vậy, lúc nguyện ý cưng chiều ngươi, ngươi tưởng là bản thân mình là quan trọng nhất trong mắt , được cưng chiều, bảo vệ chặt chẽ, kiêng nể gì cả. Nhưng ra tâm của vẫn luôn lạnh lùng, yên tĩnh thờ ơ lạnh nhạt, đợi đến khi hết hứng thú, lúc đó tuyệt đối dây dưa dài dòng mà lập tức vứt bỏ, khi đó người từng được cưng chiều có cảm giác như ngày tận thế đến .


      Có vết xe đổ ngay trước mắt, sao Lăng Hiểu lại cẩn thận cho được, mỗi bước đều phải cân nhắc kỹ lưỡng.

      Sao tui cảm thấy tui làm càng lúc càng tệ thế nhỉ? haizzzz
      tiểu Viên Viên, Lim-0403, Chaolong13 others thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hai người bên nhau như nước chảy thành sông chăng?
      nhinguyen thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Đâu có tệ a, được đó chứ nàng, cố gắng tiếp nha
      nhinguyen thích bài này.

    4. nhinguyen

      nhinguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      639
      Cảm ơn mấy nàng, tui cố gắng, có sai nhớ nhắc tui sửa nha, hun mấy nàng:yoyo45:

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      mình đọc ổn, có chỗ nào k hiểu, cũng k có lỗi type ^^
      nhinguyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :