1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta tưởng ta sẽ khắc chết tướng công-Nhất Tự Mi (update chương 1̀5)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Trời chắc đến nỗi v chứ, nếu v tội nghiệp ghê haha, nhưng thực cái răng sún kia haha cứ nhắc đến lại thấy hài :)))))

    2. Heysky

      Heysky Well-Known Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      275
      ☆Chương 13: Boss đầu tiên ( con Boss).

      Editor: Lạc Y

      Sau khi kết thúc bốn ngày nghỉ kết hôn, Nhạc Trạm lại bắt đầu vào giờ Dần mỗi ngày vào triều sớm. Nhưng được ôm nương tử thơm tho mềm mại nương tử mãi như vậy, ai lại nguyện ý rời giường làm! Dịch Lâm ở bên ngoài căng da đầu gọi vài lần, Nhạc Trạm ôm Kỷ Duy Tâm rề rà muốn động. Cuối cùng vẫn là Kỷ Duy Tâm bị ồn ào đến phiền, chân đem đạp xuống.

      Bò dậy từ mặt đất, Nhạc Trạm cũng tỉnh, ghé vào mép giường kéo Kỷ Duy Tâm: “Nương tử, mau rời giường, hôm nay nàng phải cùng ta tiến cung.” Mau đứng lên chuẩn bị trang điểm, nếu có thể hầu hạ ta thay quần áo rửa mặt chải đầu càng tốt nha!

      Hôm qua, Đức phi nương nương phái người tới truyền lời, thỉnh Kỷ Duy Tâm tiến cung ôn chuyện, vừa lúc cùng Nhạc Trạm tiến cung. Nhưng lúc này Kỷ Duy Tâm cái gì cũng đều nghe vào, hừ hừ hai tiếng rồi lăn vào bên trong tiếp tục ngủ.

      Vì thế Nhạc Trạm lại bò lên , đem nàng lật qua, đè lên, tay bóp lấy mũi nàng, lại cúi đầu lấp kín miệng nàng, nhưng dùng sức vừa hút lại vừa liếm. đánh răng gì đó, cũng cần so đo.

      Kỷ Duy Tâm vừa mới bắt đầu có phản ứng gì, lát sau liền chịu nổi, nghẹn đến mức mặt càng ngày càng hồng, giãy giụa càng ngày càng lợi hại. Nhạc Trạm thấy sai biệt lắm liền buông ra nàng, liếm liếm môi, híp mắt cười.

      Kỷ Duy Tâm thở dốc từng ngụm từng ngụm, hơn nửa ngày mới ngừng lại. Vừa ngầng đầu lên, liền thấy người nào đó ánh mắt mê ly mà nhìn chằm chằm ngực nàng, nhào vào cổ nàng hô hấp càng ngày càng nặng.

      Nàng trực tiếp lấy tay nhéo lỗ tai đem từ người túm xuống, sau đó chính mình xoay người cưỡi lên, đỏ mắt đánh loạn hồi. Nhạc Trạm khi thống khổ nhíu mày, khi kêu rên hai tiếng, nhưng dù trốn cũng trốn chút, hai tay chỉ lo xoa xoa mông nàng sờ sờ eo nàng, nếu phải bởi vì nàng múa may cánh tay chặn chỗ nào đó, nhất định đánh lén nơi đó!

      Ngoài cửa, Dịch Lâm nghe thấy ở trong kia trong thống khổ ràng mang theo chút sung sướng, tựa như so với tiếng tru lên càng giống tiếng rên rỉ, tâm tình thực phức tạp.

      ●ω●

      Cỗ kiệu dừng lại ở cửa hông hoàng cung, khi hạ kiệu đánh thức Kỷ Duy Tâm mơ màng ngủ. Dụi dụi mắt ngồi dậy, phát Nhạc Trạm dùng vẻ mặt sủng nịch mà nhìn nàng, duỗi tay vuốt tóc mai cho nàng, ánh mắt động tác đều hết sức ôn nhu.

      “Còn mệt sao?”

      hiểu được là bởi vì mới vừa tỉnh ngủ hay là cái gì, ánh mắt Kỷ Duy Tâm nhìn về phía có chút mờ mịt, lát sau lắc đầu nhắm mắt. Đậu má nàng thừa nhận vừa rồi tim mình đập nhanh đâu!

      Bởi vì thời gian rời giường vào buổi sáng có chút dài, lúc bọn họ đến với lúc Đức phi phái người qua đây đợi lâu. Vừa xuống kiệu, mấy cung nhân chờ ở cửa lập tức chạy chậm lại đây, đồng loạt quỳ mặt đất hành lễ, “Nô tỳ ( nô tài ) khấu kiến Vương gia, Vương phi.”

      “Đứng lên .”

      Nhạc Trạm liếc cũng chưa từng liếc bọn họ cái, nắm tay Kỷ Duy Tâm về hướng các cung nhân nâng kiệu, đỡ nàng ngồi lên , giọng dặn dò : “Nàng đến chỗ hoàng tẩu ngồi đợi lát, chờ lát nữa hạ triều ta liền tới tìm nàng.”

      Loại giọng dỗ trẻ con này khiến Kỷ Duy Tâm có chút được tự nhiên, cúi đầu che dấu sắc mặt ửng đỏ, cực mà “Ừ” tiếng.

      Nhạc Trạm vẫn luôn nhìn theo cung nhân nâng kiệu rời , thẳng đến khi bóng người đều biến mất ở chỗ ngoặt mới xoay người, ngồi kiệu hướng vào ngọ môn. Nguyên bản lúc ra cửa chậm, hơn nữa ở chỗ này lăn lộn hồi, chờ khi tới ngọ môn, cửa cung mở rộng ra, đủ loại quan lại đều vào.

      Hạ kiệu, sải bước vào Thái Hòa Môn, xa xa nhìn thấy thân ảnh thong dong về phía trước quảng trường điện. Quảng trường trống trải người, tiếng bước chân rất ràng, người nọ ràng nghe được động tĩnh phía sau, xoay người, nhìn thấy người tới sắc mặt liền lập tức thay đổi.

      Chỉ thấy mặc bộ triều phục màu tím cho thân vương quý khí bức người, cả người đều tản ra hơi thở xuân phong đắc ý.

      Nhạc Trạm cũng vô tâm khoe ra thân cao chân dài của mình, tuổi trẻ tráng kiện, nhưng nhàng vượt qua lão nhân gia lại là . Theo lễ nghi, thái độ rất cung kính về phía đối phương chào hỏi: “Dương đại nhân sớm.”

      Lão già này phải ai khác, chính là phụ thân trong truyền thuyết của đôi nhi nữ đều chết ở trong tay vợ chồng Nhạc thị Dương Thái úy đại nhân.

      Dương Thái úy tự nhiên là thế nào chào đón khi thấy Nhạc Trạm, nhưng dù sao cũng là đệ đệ ruột của hoàng đế, lại cực kỳ được sủng ái, giờ đại chưa thành, mình tạm thời thể đắc tội với . Chỉ là trong lòng oán niệm quá sâu, dù cho có nỗ lực ngụy trang như thế nào, qua loa trong giọng của đều lộ ra thực ràng: “Vương gia sớm.”

      Nhạc Trạm cũng để ý, vừa định tiếp tục bước nhanh về phía trước, Dương Thái úy bỗng nhiên lại mở miệng: “Vương gia tân hôn đại hỉ, nhưng lão thần khéo nhiễm phong hàn, bởi vậy thể tự mình tới cửa ăn mừng, mong rằng Vương gia để trong lòng, nhưng mà lão thần tại ‘ chúc mừng ’ hẳn là cũng muộn . Nghe thiên kim của Kỷ gia là người hiếm có khó tìm, có thể có được kiều thê như thế, Vương gia là có phúc khí!”

      Vốn muốn nhiều lời làm kích thích lão nhân có tâm hồn thủy tinh, nhưng vừa nghe thấy nương tử mình được khen, mặc dù ngữ khí của đối phương cũng hợp khẩu vị, Nhạc Trạm vẫn cầm lòng đậu mà cảm thấy kiêu ngạo thôi.

      “Đâu có đâu có, Dương đại nhân khách khí.”

      ràng là từ ngữ khiêm tốn, nhưng đắc ý trong giọng quá ràng! Dương Thái úy tức giận đến muốn hộc máu, khóe miệng run lên ba cái, ngực cũng bị đè nén trận.

      Ý thức được mình vô tình làm lão già kia tức giận đến phát bệnh, Nhạc Trạm thường hay vui sướng khi người khác gặp họa cũng có chút ngượng ngùng, sờ sờ cái mũi liền rút lui: “Cái kia, Dương đại nhân ngài chậm rãi , tiểu vương trước bước.”

      đến nhanh mà cũng mau, bỏ lỡ tia hung ác, nham hiểm và oán độc trong mắt Dương Thái úy.

      ●ω●

      Lâm triều mấy chục năm như ngày thú vị lại nhạt nhẽo, phải ngôn quan này buộc tội mỗ đại nhân kia ăn hối lộ, trái pháp luật, cũng là quan viên kia bẩm báo nơi lũ lụt, đại hạn, trước kia Nhạc Trạm còn vì quốc dân mà chú ý chút, nhưng giờ thành thân, toàn bộ tâm trí đều gắn ở người tức phụ. Bên tai nghe là các đại thần khẳng khái trần từ, trong đầu lại là thân ảnh kiểu tiếu của nương tử nhà mình.

      Ai, mới trong chốc lát thấy, sao lại liền nhớ nàng vậy!

      Quân lâm thiên hạ Hoàng đế bệ hạ tự nhiên chú ý tới đệ đệ thất thần,khi ngây ngô cười khi ngượng ngùng có thể biết suy nghĩ gì sao! Tuy rằng có chút tức giận, nhưng thấy vất vả mới cưới được vợ, tạm thời tha thứ cho .

      Hạ triều, Nhạc Trạm theo hoàng huynh cùng nhau tới Trữ Tú Cung, đường tới tên thích khách kia.

      cái gì cũng chịu , nhưng mà xem phản ứng của , còn nghi ngờ gì nữa chính là Quế Ỷ Sơn sai khiến.” Nhạc Trạm cảm khái , “May mà hoàng huynh sớm phát , bằng Lục đại nhân khó thoát kiếp. Hoàng huynh người cơ trí!”

      Hoàng đế phản ứng nịnh hót, mày nhíu lại: “Lai lịch thế nào?”

      tên là Hắc Minh, là đệ nhất sát thủ giang hồ, tại là nhị môn chủ của Vô Thường môn. Sau khi Môn chủ của bọn họ từ năm kia vơ vét đám mỹ thiếu niên núi xong, cũng quản chuyện nữa, ta đoán lần này Quế Ỷ Sơn hành động chính là Hắc Minh phụ trách.”

      Vô thường môn là tổ chức sát thủ nổi tiếng nhất giang hồ, mười sát thủ đứng đầu bảng có bảy người đều từ Vô Thường môn.

      Hoàng đế “Xuy” tiếng: “Xếp thứ nhất? Nếu thực lợi hại như vậy, sao có thể dễ dàng bị bắt như vậy!”

      “Nếu phải chúng ta trước đó đoán được, mai phục tốt, sao có thể bị thương!” Nhạc Trạm mắt trợn trắng, “Huynh lại phải biết những thủ hạ đó của huynh rất biến thái, tàn nhẫn độc ác, lục thân nhận, nữ nhân cũng có thể đánh gần chết mới thôi! Bị bọn họ mai phục, còn có thể chạy ra thực tồi!”

      Hoàng đế nhướng mày, để bụng.

      Nhạc Trạm tiếp tục : “ có sư muội gọi là Bạch Tư, hai người đồng thời xuất sư, thường xuyên cùng nhau hành động, bởi vậy ở giang hồ có ngoại hiệu gọi là ‘ Hắc Bạch Vô Thường ’. Hai người bọn họ là đều là sát thủ đứng đầu Vô Thường Môn, nhưng mà sau khi thành danh rất ít khi cùng nhau xuất . Lần này hành động, bọn họ hẳn là lại lần nữa liên thủ.”

      “Bạch Tư?” Hoàng đế như suy tư gì, “Chính là cùng Bạch Tư Tư là người sao? Chính là tiểu nương muốn bắt ngươi trở về làm áp trại tướng công?”

      “Huynh thế nào mà vẫn còn nhớ!” Nhạc Trạm bộ biểu tình “Chuyện cũ cần nhắc lại”.

      Hoàng đế chế nhạo mà liếc cái, cười: “Trẫm nhưng ra cũng muốn quên, đáng tiếc nhiều năm như vậy cũng chỉ có nữ nhân dám độc thân xâm nhập hoàng cung, còn có ý đồ dưới mí mắt trẫm bắt bảo bối đệ đệ của trẫm, người đặc biệt như vậy, trẫm muốn quên cũng quên được.”

      “Hoàng huynh, chuyện này huynh ngàn vạn đừng cho nương tử của ta nha!” Nhạc Trạm nóng nảy.

      Hoàng đế cười liếc cái: “Trẫm có nhàm chán như vậy sao.”

      Ninh Vương điện hạ cùng Bạch Tư Tư kia là đoạn chuyện cũ, ngược dòng thời gian trở về tám năm trước, lúc Nhạc Trạm vừa mới mười sáu tuổi, khi đó vẫn là thiếu niên ngây thơ, bởi vì bị hoàng đế bảo hộ quá tốt, biết dân gian khó khăn, hiểu nhân tâm hiểm ác, đơn thuần đến bây giờ nhìn lại đều có chút choáng váng.

      Năm ấy mười sáu tuổi lần đầu tiên chuồn êm ra khỏi cung, ở tòa nhà nào đó tình cờ gặp thiếu niên Giáp cũng trốn ra. Cùng là người thiên nhai lưu lạc, hai thiếu niên quả thực chỉ hận gặp nhau quá muộn, thiếu niên Giáp nhiệt tình mời cùng nhau vui sướng chơi đùa, Ninh Vương điện hạ vui vẻ cùng.

      Sau đó bị đưa tới…… Ỷ Hồng Lâu. Nghe tên liền biết là cái địa phương nào ~

      Trùng hợp, cùng ngày đó chính là ngày Bạch Tư Tư chính thức xuất đạo.

      Nhạc Trạm đường ra ngoài toilet, lúc trở về cẩn thận vào nhầm nhã gian, đẩy cửa ra liền thấy cái dáng người béo tròn trung niên ngã vào mảnh vũng máu,trước đàn cổ là thiếu nữ dáng người xinh, người là phục sức tiêu chuẩn của nương Ỷ Hồng Lâu, bộ dáng thoạt nhìn chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi.

      Kia kỳ đây là lần đầu tiên Bạch Tư Tư chân chính giết người, sau khi chấm dứt tuy rằng đến mức chấn động trong lòng, nhưng nhiều hay ít cũng có chút cảm giác vi diệu. Nàng sững sờ nhìn thi thể mặt đất, trong lúc nhất thời quên mất hẳn là nhanh chóng rời khỏi trường.

      Nhưng ở trong mắt Nhạc Trạm, hình ảnh kia liền biến thành thành “ Thiếu nữ vị thành niên chính mắt thấy hung án sau đó bị dọa thảm”, lập tức liền xông tới tay đem nàng vác vai, lại nhanh chóng vọt tới đại đường, phân phó lão bản báo quan.

      Lúc quan sai kiểm tra đương nhiên là muốn đặc biệt đối chứng tiến hành thẩm vấn, Ninh Vương điện hạ thiện lương có chứng cứ vô cùng thuyết phục là Bạch Tư Tư vô tội, thậm chí đưa ra chứng cứ mình là Vương gia để tăng cường tính tin cậy của khẩu cung, cuối cùng chúng quan sai cũng tin sái cổ nhiệt tình tiễn đón, tự mình đem hung thủ đưa về ổ cướp —— Vô Thường môn dưới chân núi.

      Trước khi chia tay, Bạch Tư Tư còn từ trước ngực lấy ra tới viên hồng diễm diễm như quả táo lớn đưa cho .

      Sau đó…… Cuối cùng cũng rơi lệ mà biết được chân tướng!

      Hai năm sau, Bạch Tư Tư cập kê, nàng đơn thương độc mã tiến vào hoàng cung, bắt được Ninh Vương điện hạ trói gà chặt, tuyên bố muốn cưới làm nương tử. Ninh Vương điện hạ đương nhiên là thề sống chết từ, hoàng đế vui tươi hớn hở nhìn trò hay trong chốc lát, mắt thấy Bạch Tư Tư khiêng Nhạc Trạm lên như muốn , mới nhanh chậm mà phân phó thủ hạ cứu người.

      Thủ hạ của hoàng đế chính là những đại nội cao thủ tàn nhẫn độc ác, lãnh khốc vô tình, biến thái! Bọn họ đem Nhạc Trạm hoàn chỉnh vô khuyết mà cứu trở về, sau đó tóm được Bạch Tư Tư hành hung hồi, chút cũng thương hương tiếc ngọc! Trách được đến bây giờ cũng chưa tìm được tức phụ!

      Bạch Tư Tư cũng là người tính tình ngoan cố, người đấu với mười nam nhân, đánh lại cũng chạy, cũng dường như muốn sống. Cuối cùng vẫn là bởi vì câu của Nhạc Trạm, nàng mới từ bỏ ý niệm đem cưới về.

      Ninh Vương điện hạ từ xuống dưới đánh giá nàng mấy lần, : “Ngươi quá cứng, bổn vương chỉ thích nương mềm mại.”

      Bởi vì thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài mà thân hình gầy yếu, thiếu nữ chạm phát dục cúi đầu nhìn bộ ngực như vùng đất bằng phẳng của mình, kéo thân thê lương rời .

      Note: Hãy để lại những góp ý và ủng hộ bằng bình luận.

    3. Ca_chua

      Ca_chua New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      ủn mông nàng nào, truyện hay quá, ngóng từng chương
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. Heysky

      Heysky Well-Known Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      275
      Lời editor: Vừa du lịch về edit luôn, cảm thấy chương này rất dài.

      ☆Chương 14: Nữ thứ ác độc.

      Editor: Lạc Y

      Hai nam nhân khí thế hiên ngang sóng vai dưới ánh mặt trời tươi đẹp, tiểu thái giám nghênh diện chạy đến, đây là bốn vị công công bên người Đức phi nương nương. Bốn vị công công khom người bước đường tới, khoảng cách và tốc độ đều nắm chắc, cực kì chính xác mà quỳ xuống cách chỗ hoàng đế hai bước, dập đầu hành lễ.

      “Nô tài khấu kiến Hoàng Thượng, Vương gia. Nương nương cùng Vương phi ăn cơm sáng, cùng nhau dạo Ngự Hoa Viên, sợ Hoàng Thượng hạ triều trở về tìm thấy người nên bảo nô tài tới bẩm báo Hoàng Thượng tiếng.”

      Hoàng đế khí phách phất tay: “Đứng lên .”

      Nhạc Trạm cười : “Hoàng tẩu đối với hành trình của hoàng huynh như lòng bàn tay, thời gian này, nắm chắc vừa vặn!” Ngụ ý, là cười nhạo hoàng đế mỗi ngày hạ triều đều đúng giờ tới Trữ Tú Cung báo danh.

      Hoàng đế biểu tình thực kiêu ngạo: “Trẫm vui!” Xong rồi lại cười như cười mà liếc cái, “Hơn hẳn so ngươi mỗi ngày đều bị đánh!”

      Nhạc Trạm: “……”

      Nhân sinh gian nan có số việc đừng vạch trần! Còn có phải huynh đệ tương thân tương ái trong truyền thuyết nữa hay !

      * Ngự Hoa Viên *

      Quả Quả vừa thấy Kỷ Duy Tâm liền duỗi cánh tay muốn ôm cái, hôn cái mà gọi “Nương tử”, làm cho Đức phi cùng Kỷ Duy Tâm đều là dở khóc dở cười. Tiểu gia hỏa nhiệt tình như lửa, ôm lấy mặt nàng, hôn xong cái trán đến mắt, hôn xong mũi hôn xuống môi, đem Kỷ Duy Tâm liếm đến mặt đầy nước miếng mới thôi.

      Kỷ Duy Tâm bên chịu đựng nước miếng của bên bất đắc dĩ hỏi Đức phi: “ thấy ai cũng đều nhiệt tình như vậy sao?”

      Đức phi nương nương cười : “Trước kia cũng thấy có nhiệt tình với người lớn như vậy! đối với ta cũng thân quá như vậy đâu, muội là người đầu tiên!”

      Cảm giác vinh hạnh sâu sắc đồng thời cũng làm Kỷ Duy Tâm nghi hoặc, bên dùng khăn gấm lau miệng cho tiểu gia hỏa bên thuận miệng hỏi: “Quả quả, ngươi vì sao lại hôn ta nha?”

      “Bởi vì nàng là nương tử của ta!” Quả quả biểu tình nghiêm túc, “Phụ hoàng ta cũng như vậy với mẫu phi.”

      Kỷ Duy Tâm: “Ách……”

      Đức phi xấu hổ muốn chết, ho khan hai tiếng, mặt có chút đỏ.

      Kỷ Duy Tâm cùng Đức phi ngồi ở Phù Bích Đình có ngói lưu ly màu xanh, cầu đá thượng của đình hạ là tòa đơn khổng lồ, cầu đá hạ là hồ bích thủy, trong nước có nụ hoa súng cùng cá vàng bơi lội. Bốn phía là hoa cỏ bao quanh, bởi vì có chuyên gia xử lý, mọc rất tốt, tu bổ cũng đều xinh đẹp.

      Cá vàng trong hoàng cung có thể quý so với Ninh Vương phủ, chủng loại cũng rất nhiều. Lúc Kỷ Duy Tâm mang theo Quả Quả ghé vào bên cạnh ao xem cá vàng, nghe được giọng nữ trong trẻo vang lên từ phía sau: “Tỷ tỷ có nhã hứng, lại mang theo Quả Quả xem cá vàng?”

      thanh này rất dễ nghe, nhưng những lời này lại vô cớ khiến Kỷ Duy Tâm cảm thấy thoải mái, nghĩ thầm nhất định là phi tử nào đó của Hoàng Thượng. Nàng xoay người lại, nhìn thấy người mặc hoa phục, trang dung diễm lệ mĩ mạo, hai cung nữ vây quanh từ dưới sính sính lượn lờ tới, lúc đến Đức phi trước mặt hơi hơi hành lễ: “Tỷ tỷ vạn phúc.”

      xong cũng đợi Đức phi chuyện, liền tự mình đứng dậy, ngồi ở đối diện nàng, ngồi trước Kỷ Duy Tâm.

      Đức phi cũng để ý lắm, chỉ giọng giải thích với Kỷ Duy Tâm: “Vị này chính là Quế thị Thục phi.” Sau đó lúc Thục phi nhướng mày nhìn qua giới thiệu “Vị này chính là Ninh Vương phi, ái nữ của Kỷ tướng quân.”

      Kỷ Duy Tâm nhún người hành lễ: “Thiếp thân gặp qua Thục phi nương nương, nương nương vạn phúc.”

      Thục phi cười khẽ tiếng, truyền đến tai Kỷ Duy Tâm liền phát giác ra tia khinh thường. Thục phi xua tay ý bảo, nàng chậm rãi đứng dậy, bất động thanh sắc mà liếc mắt đánh giá nàng cái.

      Khuôn mặt của nữ nhân này thập phần minh diễm, đôi mắt vốn vừa lớn vừa sáng, lại cố ý đem phượng sao vẽ dài ra, có vẻ càng thêm có thần, cả người cũng nhiều thêm tia hùng hổ doạ người.

      Kỷ Duy Tâm tự nhận quan sát tự nhiên, nghĩ tới đối phương thực nhạy bén, lập tức liền nhận thấy được nàng nhìn chăm chú, nhàng liếc nhìn nàng cái, nhưng tựa hồ cũng để ý, chỉ là quay đầu đối với Đức phi dương quái khí câu: “Tỷ tỷ có thói quen đoán tâm tư của Hoàng Thượng, Ninh Vương phi này mới qua cửa mấy ngày, tỷ tỷ cùng người ta kết quan hệ.”

      Nàng tự rót trà cho mình, bưng lên ngửi chút, mang theo biểu tình tán thưởng nhấp ngụm, lại rất khinh thường giọng : “Cũng nhìn xem chính mình là thân phận gì liền mưu toan tự cho mình là hoàng tẩu của Ninh Vương, đúng là cho rằng ngôi vị Hoàng Hậu ngươi còn là ai rồi?”

      Nàng cười nhạt tiếng, đem khinh thường cùng địch ý của mình biểu đạt ra triệt để.

      Tuy rằng cực kỳ thích nàng ta, nhưng Kỷ Duy Tâm tình cảm thấy, sống ở trong hậu cung, có gan đem cảm xúc ghét của chính mình đều ràng, nữ nhân này cũng coi như là dám làm dám chịu, so với loại người trước mặt kiểu sau lưng kiểu khác tốt hơn nhiều.

      “Ngươi tránh ra!” giọng trẻ con tràn đầy chán ghét.

      Quả Quả cũng nhận ra người này có địch ý đối với mẫu phi, từ phía sau Kỷ Duy Tâm chui ra, đặng đặng đặng chạy đến trước mặt Thục phi, đoạt lấy chén trà trong tay nàng, “Phanh” tiếng quăng xuống ở cạnh chân nàng, sau đó trừng đôi mắt như hạt châu hô: “Nữ nhân xấu mau tránh ra! Bằng ta mách phụ hoàng đem ngươi nhốt vào trong phòng tối!”

      Tuy rằng lời uy hiếp thực ấu trĩ, nhưng khí thế của tiểu gia hỏa khí thế tương đối dọa người.

      Kỷ Duy Tâm muốn đem tiểu gia hỏa ôm chầm hung hăng hôn cái, tiểu bảo bối ngươi như vậy phụ hoàng ngươi có biết !

      Thục phi đến mức sợ tên nhãi con như , nhưng nàng biết hoàng đế đối với hoàng tử duy nhất này có bao nhiêu thương, cho nên cho dù bất mãn, nàng cũng thể đối với như thế nào, thậm chí lớn tiếng thét to câu cũng dám. Trừ bỏ Hoàng Thượng, hậu cung mấy chục nữ nhân này, nàng trước nay ai cũng đều sợ, dù có là Đức phi luôn luôn so với mình được sủng ái hơn nàng cũng chưa từng sợ, nhưng từ khi có tiểu gia hỏa này, nàng lại nhiều lần bị chế trụ, đánh được mắng được, càng đừng tới có tâm tư khác.

      Nàng chỉ là bị động tác bất ngờ của tiểu gia hỏa này làm hoảng sợ, thẹn quá thành giận mà giơ tay lên. Kỳ chỉ là phản ứng theo bản năng, nàng cũng dám đánh tiếp.

      Nhưng Kỷ Duy Tâm lại thấy ánh mắt đáng sợ đó, tay bay nhanh mà đem tiểu gia hỏa kéo về phía sau, tay giơ lên, lưu loát tát cái. Rốt cuộc có thân là lão cha làm võ tướng, thân thủ của nàng tuy rằng bình thường, nhưng đối phó với loại tiểu thư được nuôi dưỡng ở nơi khuê phòng dư dả.

      “Bang!”

      thanh thanh thúy vang lên ở trong Ngự Hoa Viên yên tĩnh, hầu nữ đứng ở bên sườn, nhóm công công sắc mặt biến đổi, tất cả đều choáng váng.

      Trong lòng Kỷ Duy Tâm cũng tự có chút e ngại, nữ nhân của hoàng đế, chỗ nào là chỗ mà nàng có thể tùy tiện đánh chứ! Thảm thảm, hoàng đế tức giận liền chém đầu nàng chứ? Quả nhiên là so với cái tên chết tiệt kia chết sớm hơn bước sao? Nàng còn kịp sinh đứa con trai a ô ô!

      Trong lòng thấp thỏm thôi, mặt nàng lại biểu tương đối bình tĩnh, ngạnh cổ trừng mắt vẻ mặt thể tin tưởng Thục phi, bộ “Chém đầu quan trọng, chỉ cần chính nghĩa” thân hiên ngang lẫm liệt.

      “Ngươi dám đánh bổn cung?! to gan!” Thục phi bụm mặt, thiếu chút nữa cắn nát môi.

      Cung nữ lập tức nơm nớp lo sợ đỡ nàng, lại bị hung hăng đẩy ra. Thục phi chỉ vào Kỷ Duy Tâm phẫn nộ quát: “Người tới! Đánh cho bổn cung!”

      Mấy cung nữ liên thanh ứng thị, tới thẳng đến chỗ Kỷ Duy Tâm.

      Đức phi thấy thế đập bàn đứng dậy, lãnh lệ quát: “Ai dám?!”

      Trong cung vô chủ, hậu cung tại là Đức phi nương nương làm chủ, lời nàng phát ra, các cung nữ tự nhiên dám làm trái. Chỉ là nhà mình chủ tử bị người khác vả mặt, khẳng định từ bỏ ý đồ. Các chủ tử giằng co, khó xử, xui xẻo trước nay đều là nô tài các nàng.

      “Đồ vô dụng! Cút ngay! Các ngươi dám, bổn cung tự mình tới!” Thục phi tức giận muốn chết, nổi giận đùng đùng mà đẩy cung nữ ra liền tự mình động thủ.

      Các cung nữ đại kinh thất sắc, chưởng trong cung Thục phi lập tức lên cản nàng: “Nương nương bớt giận!” Nàng tiến đến bên tai Thục phi giọng thầm, “Hoàng Thượng rất thương Ninh Vương ngài phải biết, đáng vì con tiện nhân chọc Hoàng Thượng tức giận.”

      Nhĩ lực của Kỷ Duy Tâm quá tốt, bĩu môi thực phục.

      Thục phi từ được phụ thân và ca ca cầm tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, sau khi vào cung vẫn luôn hoành hành ương ngạnh, trước nay ai dám động tới nàng dù chỉ là sợi lông! tại bị đánh ngay trước mặt nhiều hạ nhân như vậy, con tiện nhân kia sức lực còn lớn như vậy! Nàng sao có thể nuốt nổi cơn giận này!

      “Cút ngay!!!” Nàng gầm lên tiếng.

      Chưởng kia bị quát sợ đến mức vội vàng lui xuống.

      Thục phi giơ tay phải liền hướng Kỷ Duy Tâm vọt tới, lại thấy Kỷ Duy Tâm cùng tiểu gia hỏa đối diện bỗng nhiên kinh ngạc mà trừng lớn mắt, chỉ nghe thấy phía sau thanh xé gió, ngay sau đó lại thấy sau eo mình bị lực mạnh mẽ đánh úp lại, thân thể trong giây lát liền thay đổi phương hướng, nàng sợ hãi kêu tiếng, ngã nhào vào bụi hoa.

      cần hỏi, chân bay tới cứu Kỷ Duy Tâm trong dầu sôi lửa bỏng chính là thê nô Ninh Vương điện hạ của chúng ta.

      thu hồi chân vẻ mặt nôn nóng mà lôi kéo Kỷ Duy Tâm ngó trái ngó phải: “Nương tử, nàng có khỏe ?”

      Chung quanh thị nữ, công công đều khiếp sợ, Hoàng đế bệ hạ theo sát Nhạc Trạm vội vàng tới nhưng lại kịp ngăn cản làm mặt lạnh khụ tiếng, mọi người kịp phản ứng lại đồng thời quỳ xuống hành lễ, lập tức chỉ huy người đem Thục phi trong bụi hoa lôi ra.

      Sau khi được cứu Thục phi vừa khóc vừa nháo, Hoàng đế bệ hạ nghe thấy đau đầu thôi. Đậu má, lúc này dỗ như thế nào? Tên đệ đệ chết tiệt này lại gây chuyện cho ! muốn cái tát chết !

      “Hoàng Thượng, ngài nhất định phải làm chủ cho thần thiếp a…… Ô ô…… Thần thiếp muốn sống nữa……” Bị người cứu về Thục phi ôm đùi hoàng đế khóc đến tê tâm liệt phế.

      Nhạc Trạm lúc này mới phản ứng chính mình lại gặp rắc rối, chột dạ mà nhìn vẻ mặt tích tụ của hoàng đế cái, thừa dịp đại gia hỏa chú ý, lôi kéo Kỷ Duy Tâm chạy vội. Kỷ Duy Tâm cũng có chút chột dạ, ngoan ngoãn mà bị lôi .

      Chạy xa mấy trượng, Nhạc Trạm lén lút mà quay đầu lại xem, liền thấy Quả Quả đứng hàng rào hứng thú bừng bừng mà nhìn hai người bọn họ, vội vàng làm tư thế “Xuỵt”, tiểu gia hỏa che miệng hướng chớp chớp mắt.

      Note: Hãy ủng hộ editor bằng những bình luận.

    5. Heysky

      Heysky Well-Known Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      275
      Mình mới chuyển sang đất nước mới nên chưa ổn định cuộc sống. cố gắng ra chương mới trong thời gian ngắn nhất. Nhưng có thể khá lâu. Dù vậy bỏ topic.
      Alice Huynhinbeibe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :