1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là có quan tâm mới có xoắn xít trong lòng, hehe. Yên tâm bé Hi, ai là luôn bà con họ hàng lối xóm, huống gì con ruột chứ
      Chalychanh, huyen1604Lừa tình thích bài này.

    2. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 64. Ngoại thích
      Nội thị mặc áo đỏ câu này chính là khách khí. Kỳ đại trưởng công chúa Thọ Khang cũng biết, Tiền thái hậu mời chính là Lâm Vị Hi, chỉ bất quá nhìn thấy Lâm Vị Hi ngồi cùng trưởng công chúa ở chỗ này, thái hậu cũng thể chỉ gọi Yến vương phi mà bỏ người khác, cho nên mới mời hai người vào bên trong chuyện.

      Bản thân trưởng công chúa Thọ Khang có thể thuận thế cự tuyệt cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Thế nhưng bà yên lòng mình Lâm Vị Hi vào, liền để ý mệt nhọc đứng lên, bồi tiếp Lâm Vị Hi đến nơi nghỉ ngơi của Tiền thái hậu. Lúc nội thị bên người thái hậu ra rất nhiều người đều thấy được, chờ lát nhìn thấy công công bồi tiếp Yến vương phi qua, mọi người đều kinh ngạc há to miệng. Đêm giao thừa hoàng đế tự mình xuất cung tiếp Yến vương, hôm nay đại triều, người đầu tiên thái hậu gọi chính là Yến vương phi vào chuyện. Quyền thế của phủ Yến vương quả thực làm cho người ta kinh hãi.

      Bên trong Từ Ninh cung, người Tiền gia bồi thái hậu ngồi. Nhưng sau điển lễ kết thúc người Tiền gia mới có thể tiến đến bái kiến thái hậu, đây là thể diện của nhà mẹ đẻ, so với mệnh phụ như Lâm Vị Hi bị thái hậu gọi vào chuyện đương nhiên là giống nhau.

      Lâm Vị Hi vịn đại trưởng công chúa Thọ Khang chậm rãi về phía Từ Ninh cung. Hai người xuất cái, mấy người ngồi an vị đều ngẩng đầu nhìn về ngoài cửa: "Yến vương phi cùng đại trưởng công chúa tới."

      Ngoại trừ Tiền thái hậu, còn lại phu nhân thái thái đều đứng lên, trăm miệng đều lời chúc tết cát tường với Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi vừa vào cửa liền mang theo ý cười, nàng muốn hành lễ, Tiền thái hậu cho cung nữ bên cạnh đỡ lấy: "Yến vương phi cùng đại trưởng công chúa cần phải khách khí, nơi này đều là người nhà, những nghi thức xã giao đều bớt thôi. Luôn quỳ đến quỳ , quá là giày vò người."

      "Tạ ơn thái hậu." Lâm Vị Hi cười đáp ứng, mặc dù như vậy, nhưng nàng vẫn hành lễ vạn phúc sau đó mới đứng dậy. Sau khi nàng đứng vững lập tức lại đỡ lấy đại trưởng công chúa Thọ Khang, hai người về phía , tất cả mọi người Tiền gia đều cảm thấy thận trọng. Hai vị này người là Yến vương phi – thê tử của người nắm trọng quyền trong kinh thành, vị khác là đại trưởng công chúa Thọ Khang, so với Tiền thái hậu còn cao bối phận, hai người bọn họ vào phòng, còn ai dám ngồi trước hai người đó nữa.

      Đại thái thái Tiền gia lui lại bước, nhường lại vị trí vừa rồi của chính mình. Sau khi Lâm Vị Hi thấy cười : "Tiền đại thái thái khách khí, sao có thể quấy rầy ngài đây?"

      Tiền đại thái thái cười ngượng ngùng: "Lời này của Yến vương phi làm cho người ta đất dung thân, thiếp thân có tài đức gì, làm sao dám để Yến vương phi bồi ngồi. Ngài cùng đại trưởng công chúa nên ngồi thượng vị mới phải."

      Lâm Vị Hi cười còn chưa lên tiếng, thái hậu ngồi ở giữa nhàn nhạt mở miệng: "Vương phi cùng đại trưởng công chúa cần phải khách khí, ngồi xuống là được."

      Vẻ mặt đại trưởng công chúa Thọ Khang bình thản, gật đầu đáp ứng: "Vậy đa tạ Tiền đại thái thái."

      Đại trưởng công chúa lo lắng Lâm Vị Hi tiện nhận lời, liền tự mình ra mặt đáp ứng. Người Tiền gia ở trước mặt người ngoài phong quang cũng thôi, còn ở trước mặt hai người các nàng,cũng có tư cách ngồi ở phía trước. Nhưng dù sao Lâm Vị Hi tuổi còn , thân phận của nàng đủ cao, có mấy lời cũng tiện . Nếu như Lâm Vị Hi trực tiếp đáp ứng, sợ bị người khác ngông cuồng càn rỡ. Nhưng nếu như là Thọ Khang nhận lời, vậy có vấn đề gì, dù sao bối phận của đại trưởng công chúa Thọ Khang bày ở nơi này, ngồi hẳn là đương nhiên.

      Đại trưởng công chúa Thọ Khang ngồi bên tay phải Tiền thái hậu, Lâm Vị Hi đỡ bà ngồi xuống, mới sang phía đối diện, ngồi xuống bên tay trái của thái hậu. Tiền thái hậu là Thánh Mẫu hoàng thái hậu, đương nhiên ngồi ở chính giữa, chỗ ngồi đầu tiên bên tay phải của thái hậu là tôn quý nhất, tiếp theo là vị trí đầu tiên bên trái, sau đó là ghế thứ hai bên phải, cứ thế mà suy ra. Vừa rồi đám người Tiền gia hay, Lâm Vị Hi cùng đại trưởng công chúa Thọ Khang vừa vào cửa, tất cả bọn họ đều đứng lên nhường chỗ ngồi. Việc này giày vò vòng, vốn Tiền gia có chút công bằng lại càng ngượng ngùng.

      Sau khi mọi người đều an vị ngồi xuống, Tiền thái hậu hỏi mọi người phủ Yến vương tình hình cơ thể gần đây. Đây là tiêu chuẩn hàn huyên, Lâm Vị Hi trả lời từng câu xong, cuối cùng thuận thế hỏi thăm thái hậu cùng hoàng thượng. Lâm Vị Hi cùng Tiền thái hậu hỏi câu trả lời câu. Lúc hai người các nàng còn khách sáo, những người còn lại trong Từ Ninh cung cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn, ai dám chen vào .

      Tiền thái hậu cùng Lâm Vị Hi trò chuyện lúc lâu, chờ nhìn đến Cao Nhiên ở sau lưng Lâm Vị Hi, mới nhớ tới phủ Yến vương còn có thế tử phi Cao Nhiên. Tiền thái hậu liền thuận thế hỏi câu: "Thế tử phi cũng tới, hôm nay giày vò hồi lâu, chỉ sợ là mệt mỏi."

      Cao Nhiên cúi đầu xuống, ôn nhu nhàng : "Được hầu hạ mẹ chồng cùng thái hậu, đây là phúc phận của thiếp thân, cũng mệt mỏi gì đâu ạ."

      Sau khi Tiền thái hậu nghe xong chỉ nhàn nhạt gật đầu, bà ta cũng chỉ tùy ý hỏi chút, cũng thèm để ý câu trả lời của Cao Nhiên. vị thái thái của Tiền gia nhìn thấy, liền tiếp lời: "Thế tử phi là hiếu thuận, có con dâu dịu dàng hiểu chuyện như này theo bên người, Yến vương phi là có phúc lớn."

      Vị thái thái Tiền gia này có ý lấy lòng Lâm Vị Hi, câu kia tương đương đồng thời khen cả hai người. Đáng tiếc thái thái Tiền gia vỗ mông ngựa bị lệch, bất kể là Lâm Vị Hi hay Cao Nhiên, nghe được câu này đều khách sáo cười cười, nhưng trong nội tâm cũng cảm thấy cao hứng.

      Sau khi Tiền thái hậu chuyện khách sáo với Lâm Vị Hi, cũng biết còn có thể cái gì. Đêm qua rất lâu sau bà ta mới biết hoàng đế xuất cung, đầu tiên là tới phủ Yến vương, sau đó là phủ của Trương thủ phụ, liền bị Trương thủ phụ phái người đưa về cung. Lúc Tiền thái hậu biết được chuyện này rất oán trách. Hoàng đế tự mình xuất cung thích hợp rồi, thế nhưng là hoàng đế cũng , sao lại có thể tới Tiền gia? Nếu như hoàng đế tới nhà nào, Tiền thái hậu cũng thể cái gì, thế nhưng ta bái phỏng thúc thúc của mình, bái phỏng lão sư của mình, duy chỉ có tới ngoại tổ Tiền gia. Việc này làm Tiền thái hậu rất cao hứng.

      Nhưng cho cùng hoàng đế cũng phải thân sinh của bà ta, cho dù chiếm danh đích mẫu, cũng có rất nhiều lời Tiền thái hậu cũng khó mà . Hôm nay Tiền gia tiến cung cũng chuyện này, thế nhưng mặc dù Tiền thái hậu thoải mái, vẫn phải gọi Lâm Vị Hi tiến đến lấy lòng lung lạc. Hôm qua hoàng đế cũng có ý với bà ta về việc này.

      Tiền gia nhìn Lâm Vị Hi, đều cảm thấy phức tạp khó tả. Nhường chỗ cho đại trưởng công chúa Thọ Khang thôi, dù sao đại trưởng công chúa bối phận cao, vì mặt mũi hoàng gia đều phải cấp cho bà. Thế nhưng phải đứng lên nhường chỗ ngồi cho người tuổi tác chỉ tương đương nữ nhi của mình rất khó chịu. Ban đầu Tiền gia trở thành ngoại thích mừng rỡ như điên, nhưng mà thời gian lâu dài, người Tiền gia quen nghe lời nịnh nọt, con mắt dần dần vừa lòng với những gì có. Đồng dạng là thân thích, Yến vương là thúc thúc của hoàng đế, thế nhưng Tiền gia bọn họ cũng là nhà ngoại của hoàng đế a, vì cái gì Yến vương đại quyền trong tay, mà Tiền gia cũng chỉ có thể làm mấy chức quan nhàn tản, vô thưởng vô phạt.

      Cuộc chuyện này từ đầu đến cuối đều là khách khách khí khí, chờ cho Lâm Vị Hi khỏi, cháu dâu rất được Tiền thái hậu thích cháu : "Thái hậu nương nương, ràng có người nhà chúng ta, vì cái gì hoàng thượng luôn luôn thiên vị người ngoài?"

      Mặc dù hoàng đế xưng thúc thúc với Yến vương, nhưng kỳ chi của Yến vương cũng gần với hoàng đế lắm. Theo Tiền thái hậu, cho dù muốn nể trọng Yến vương, nhưng làm sao có thể vượt qua người nhà mẹ đẻ mình được, sao có thể vượt qua Tiền gia mà thiên vị Yến vương đây? cháu dâu Tiền gia này có thể chính là gãi đúng chỗ ngứa của Tiền thái hậu, đám người Tiền gia thấy sau khi cháu dâu xong thái hậu cũng nổi giận, trong lòng mừng rỡ, nhao nhao ngươi lời ta câu kể lể nhà mình bất bình như thế nào.

      Cung ma ma hầu hạ bên cạnh thái hậu thầm nhíu mày, trong cung tai vách mạch rừng, có ai chuyện đều phải cực kỳ thận trọng, thế nhưng là đường đường hậu bối cháu dâu ngoại thích lại ngay trước cung nữ thái giám cả phòng Yến vương là người ngoài, còn ý tứ chỉ trích hoàng đế. Cung ma ma nghe đến đó cảm thấy ổn, thế nhưng thái hậu cũng quát lớn, có người Tiền gia ỷ vào, câu sau càng ngày càng quá phận. Chủ tử chuyện quả thực tới phiên nô tỳ như bà ta khoa tay múa chân, nhưng lão ma ma vẫn nhịn được thở dài. Khó trách hoàng thượng cùng Yến vương cũng nguyện ý ủy thác trách nhiệm cho Tiền gia, nhìn nhà lớn bọn họ làm việc, phải là người có thể làm việc lớn.

      Lâm Vị Hi ra từ phòng của Tiền thái hậu, lộ diện cái lập tức lại bị mọi người vây quanh xã giao. Lâm Vị Hi thở dài, xem ra cả ngày hôm nay, nàng cũng đừng nghĩ được thoải mái.

      Vất vả chịu đựng đến buổi tối xuất cung, lúc Lâm Vị Hi ra ngoài vừa vặn gặp phủ quốc công. Mọi người phủ quốc công nhìn thấy Lâm Vị Hi lập tức sắc mặt cứng đờ, ràng bọn họ vẫn còn nhớ chuyện năm trước làm chỗ dựa cho Cao Nhiên. Phủ Yến vương cùng phủ quốc công có quan hệ thông gia, lúc nãy ở trong cung thể đến chào hỏi, nhưng sau đó tản ra ngay, nào giống bây giờ hai nhà gặp mặt, mà xuất cung chỉ có con đường, việc này rất lúng túng.

      Mặc dù vẻ mặt lão phu nhân quốc công nhàn nhạt, nhưng đến cùng vẫn là trước vấn an với Lâm Vị Hi: "Yến vương phi an."

      "Lão phu nhân an." Lâm Vị Hi trông thấy người quen khỏi cảm thấy buồn cười. Nàng bất động đứng đó, từng là vãn bối, nhưng bây giờ hẳn là phủ quốc công tới hành lễ với nàng. Hiển nhiên phủ quốc công cũng minh bạch chuyện này, chờ từng phu nhân nàng dâu phủ quốc công hành lễ cho Lâm Vị Hi, Cao Nhiên mới từ sau lưng Lâm Vị Hi bước ra bên cạnh bước, cụp mắt : "Con thỉnh an tổ mẫu, thẩm thẩm cùng mấy vị tẩu tử. Tổ mẫu vạn phúc."

      Lão phu nhân quốc công nhìn thấy Cao Nhiên cũng cảm thấy xấu hổ. Lần đó lão phu nhân khí thế hung hăng mang người tới phủ Yến vương làm chỗ dựa cho Cao Nhiên, thế nhưng sau đó lại là Cao Nhiên có đạo lý, phủ quốc công náo loạn lớn mất hết mặt mũi, trong lòng lão phu nhân tức giận, cũng xem Cao Nhiên, trực tiếp mang người về phủ. Từ lần đó đến nay, đây là lần thứ nhất mọi người phủ quốc công nhìn thấy nàng ta.

      Cùng là gặp nhau trong cung, lúc Đoan Ngọ năm ngoái phủ quốc công gặp được tam nãi nãi nhà mình, phải hết xuân phong đắc ý, ngay trước mặt mọi người tổ tôn nhận nhau, cỡ nào là hãnh diện. Nhưng mà mới chỉ có qua nửa năm, phủ quốc công gặp lại tam nương gả cao, cùng với mẹ chồng của nàng ta, tâm cảnh hoàn toàn khác biệt.

      Cao Nhiên ghét bỏ phủ quốc công vô dụng, coi nữ nhi nhà mình như hàng hóa. Lúc vẻ vang đối xử với ngươi ngàn tốt vạn tốt, thế nhưng lúc có việc cần chỗ dựa nhà mẹ đẻ, người so với người còn chạy nhanh hơn, bán nữ cầu vinh ổn thỏa là xong. Mà mọi người phủ quốc công cũng cảm thấy Cao Nhiên trung thực, chính nàng ta làm sai chuyện, những giấu diếm , lại còn khuyến khích người nhà mẹ đẻ tới náo loạn cùng mẹ chồng, hoàn toàn đem nhà mẹ đẻ làm vũ khí để sử dụng. Lão phu nhân quốc công ở trước mặt Lâm Vị Hi ném mặt mũi như vậy, chính bà ta cũng tức giận, bây giờ thấy Cao Nhiên lãnh đạm, vẻ mặt bà ta càng trầm xuống.

      Đôi mắt Lâm Vị Hi khẽ nhúc nhích, hướng về sau nhìn Cao Nhiên, lại chuyển phía trước nhìn phủ quốc công, cuối cùng xoay chuyển cái, ý cười từ trong ánh mắt lan ra: " lâu Lão phu nhân gặp thế tử phi rồi. Hôm nay đúng lúc gặp được, ta cũng phải loại mẹ chồng hiểu đạo lý, dù sao từ nơi này xuất cung còn có đoạn đường dài, thế tử phi ngại qua cùng nhà mẹ đẻ trò chuyện, cũng cần theo bên cạnh ta."

      "Cái này sao có thể được." Còn đợi Cao Nhiên chuyện, lão phu nhân quốc công cứng rắn mở miệng, "Nàng dâu hầu hạ mẹ chồng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nàng ta là vãn bối, sao có thể bỏ lại mẹ chồng được? Mặc dù thế tử phi cũng mang họ Cao, nhưng mà gả vào vương phủ, vậy chính là người của phủ Yến vương, sao có thể động chút lại về nhà ngoại được." Sau khi lão phu nhân quốc công xong nhìn về phía Lâm Vị Hi: "Nàng ta thân là con dâu, nếu như có cái gì đúng, còn xin vương phi chỉ ra chỗ sai.Vãn bối hiểu chuyện, đích mẫu cũng sớm, tất cả còn phải nhờ mẹ chồng là ngài dạy bảo nàng ta cho đúng."

      Lúc đầu Cao Nhiên cũng muốn cùng mọi người phủ quốc công chuyện, nhưng đấy là nàng ta chối từ, chứ phải là bị nhà mẹ đẻ cự tuyệt ngay ở trước mặt. Lửa giận trong lòng Cao Nhiên càng phát ra, vốn nàng ta còn có chút hảo cảm đối với phủ quốc công, dù sao phụ thân cũng tìm cửa hôn tốt cho nàng ta. Nhưng bây giờ nghe lão phu nhân ra những lời nịnh nọt bán nữ cầu vinh như này, chút hảo cảm còn sót lại trong lòng Cao Nhiên đối với phủ quốc công cũng hết sạch.

      Trong lòng Cao Nhiên thoải mái, giọng khỏi mang theo mấy phần châm chọc: "Tổ mẫu đúng lắm, tại con là người Cố gia, nên cả ngày ở cùng với phủ quốc công."

      Lời này vừa ra, bầu khí lại lạnh lẽo hơn vài phần. Mắt thường Lâm Vị Hi cũng thấy hai người này đối chọi nhau, lập tức : "Phủ quốc công hiểu đại nghĩa, thế tử phi cũng hiểu chuyện, đây là phúc khí của phủ Yến vương. Hôm nay trời lạnh, lão phu nhân chú ý dưới chân."

      Sau khi xong chính Lâm Vị Hi cũng cảm thấy rất quỷ dị, Cao Nhiên cùng phủ quốc công đều là họ Cao, mà Lâm Vị Hi lại là kế mẫu, theo lý nàng mới là thế yếu, bị hai người nhằm vào, làm sao bây giờ lại biến thành nàng điều hòa khí cứu vãn rồi?

      Lâm Vị Hi nhắc nhở lão phu nhân quốc công câu kia cũng phải là ăn , năm trước tuyết lớn, bây giờ sắc trời lờ mờ, gió tây dần dần thổi mạnh. Con đường xuất cung xác thực được tốt, trong khe gạch vuông còn đọng lại băng tuyết, rất dễ trơn trượt, lúc lại phải vô cùng cẩn thận. Sau khi Lâm Vị Hi giảng hòa, lão phu nhân quốc công cám ơn nàng, liền trầm mặc tùy theo nha hoàn con dâu vịn . Lâm Vị Hi cũng có ý tứ đáp lời, các nàng lặng im từng bước, đột nhiên từ phía sau tiểu thái giám đuổi theo, cách xa liền hô lên: "Yến vương phi xin dừng bước."

      Lâm Vị Hi nghe được tiếng gọi, kỳ quái xoay người nhìn lại. Trong thâm cung cấm chỉ ồn ào, nếu phải bởi vì sốt ruột, thái giám cũng dám la to như này. Tiểu thái giám kia chầm chậm đến trước mặt Lâm Vị Hi, chờ hành lễ cho nàng xong, lúc này mới tiếp: "Vương phi dừng bước, đường xuất cung còn xa, hoàng thượng cố ý phân phó kiệu liễn tới, đưa ngài xuất cung."

      Những người khác nghe được hít vào ngụm khí lạnh, Lâm Vị Hi đầu lông mày khẽ nhíu, : "Cái này hợp lễ nghi. Hoàng thượng ngày trăm công ngàn việc, ta làm sao dám làm phiền thánh thượng trước mặt công công? Thần phụ tạ ơn, nhưng kiệu liễn vẫn là quên ."

      "Vương phi chớ có từ chối, vạn tuế nghe Yến vương gia , lúc này mới phái kiệu liễn tới đón ngài. Nếu là ngài cự tuyệt, Yến vương tự mình tới, chắc chắn vạn tuế giáng tội nô tài."

      Hóa ra là bởi vì Cố Huy Ngạn, Lâm Vị Hi làm sao hoàng đế lại nhớ kỹ nữ quyến là nàng. Trước mặt nhiều người như vậy, mặt Lâm Vị Hi có chút đỏ, nàng còn cố gắng tìm lý do nghiêm chỉnh cho hành vi của Yến vương. Lão phu nhân quốc công vô cùng thức thời tiếp: " có công công muốn đưa vương phi xuất cung, lão thân liền làm phiền ngài nữa. Yến vương phi, lão thân trước bước."

      Lâm Vị Hi cảm thấy xấu hổ, gương mặt càng đỏ lên. Hoàng đế bởi vì Cố Huy Ngạn nên mới đưa kiệu cho Yến vương phi, nhưng thế tử phi là Cao Nhiên để ý tới. Cao Nhiên chỉ có thể hành lễ với mọi người phủ quốc công, đưa mắt nhìn bọn họ rời , lại tự mình đưa Lâm Vị Hi lên kiệu, sau đó mới ra ngoài.

      Trong ánh chiều tà le lói tịch mịch đường xuất cung, Cao Nhiên mình, thỉnh thoảng dưới chân còn có băng tuyết màu đen, ý lạnh từ lòng bàn chân dần dần truyền lên não. Người so với người phải chết, hàng so với hàng càng là bỏ , cuộc đời rất nhiều lúc phải chịu ấm ức. Nếu như biết còn tốt, khi có so sánh, chênh lệch lẫn nhau cũng rất dễ dàng làm cho người ta tức chết.
      Last edited: 12/9/19
      sweet mandy, GáiNgoan, lisa080128 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thiệt chứ, đọc cái chương này mà thấy từ ngữ nó đau hết cả đầu. Bái phục bạn editor @Lừa tình lắm luôn í

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bạn Vị Hi lần này vào cung, đúng là tỏa sáng cả dài ngân hà ha; hehe

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 65. Sinh nhật

      Lâm Vị Hi đứng nguyên tại chỗ chờ giây lát, liền có tiểu thái giám giơ kiệu liễn lên. Sau khi đến cửa cung, Cố Huy Ngạn cùng Cố Trình Diệu đứng đợi ở đó, chỉ là Cao Nhiên phải tự , theo kịp bước chân của thái giám nâng kiệu, cho nên vẫn chưa tới. Sau khi Cố Huy Ngạn nhìn thấy Lâm Vị Hi, đưa tay thử chút nhiệt độ ngón tay nàng, bình thường tự nhiên thuận miệng hỏi chút: "Hôm nay nàng có mệt ?"

      "Cũng sao." Lâm Vị Hi như vậy, nhưng kỳ mặt nàng cười đến cứng ngắc.

      Cố Huy Ngạn cũng muốn ở những nơi như này kỹ càng, kéo mũ trùm của Lâm Vị Hi, ra: "Bên ngoài lạnh lẽo, nàng vào trong xe ngựa chờ ."

      Cao Nhiên vẫn chưa trở lại, nàng lại lên xe ngựa trước, cái này có chút bất cận nhân tình . Lâm Vị Hi ngẩng đầu nhìn, ánh mắt Cố Huy Ngạn bình tĩnh. Từ khi Cố Huy Ngạn chuyện với Lâm Vị Hi Cố Trình Diệu lập tức dời mắt, cố gắng nhìn sang bên cạnh. Bây giờ ta nghe thấy câu này, cũng quay lại, khẽ cúi đầu với Lâm Vị Hi: "Phụ thân đúng lắm, mẫu thân vào trước , nhi thần cùng thế tử phi cũng dám liên lụy đến mẫu thân."

      như vậy, Lâm Vị Hi từ chối thành bất kính. Nàng ngồi vào xe ngựa ấm áp thoải mái dễ chịu, tay cầm lò sưởi, nha hoàn ngồi dưới sàn nhàng gõ chân cho nàng. biết đợi bao lâu, bên ngoài mới truyền đến tiếng vấn an "Thế tử phi".

      Rất nhanh, cách toa xe ngựa truyền đến tiếng của Cao Nhiên: "Con dâu thỉnh an mẫu thân, đoạn đường này mẫu thân vẫn an ổn chứ ạ?"

      Đây chính là uy thế tuyệt đối của bối phận, nếu như Cao Nhiên xuất cung trước, bất luận như thế nào nàng ta cũng phải đứng trong gió rét xin đợi Lâm Vị Hi. Thế nhưng là tương phản, Lâm Vị Hi cũng cần chờ Cao Nhiên, thậm chí việc đầu tiên sau khi Cao Nhiên ra ngoài là phải tới vấn an Lâm Vị Hi, ân cần hỏi thăm mẹ chồng xong, mới có thể lên xe ngựa nghỉ ngơi sưởi ấm.

      Nghe giọng Cao Nhiên có chút khàn khàn, hôm nay thời tiết rất lạnh. Lâm Vị Hi vẫn ôm lò sưởi tay như cũ, miễn cưỡng trả lời câu: "Uhm. Đoạn đường này thế tử phi cũng mệt mỏi, lên xe trước ."

      "Tạ ơn mẫu thân."

      Cao Nhiên lên chiếc xe ngựa khác, lát sau, xe ngựa chuyển động, đội ngũ xe ngựa của phủ Yến vương chậm rãi chạy về hướng phủ đệ. Lúc hoàng hôn ngày hôm nay, rất nhiều xe ngựa ở cửa hoàng thành, thế nhưng bất kể là người nào, ở xa nhìn thấy xe ngựa của phủ Yến vương, lập tức để cho xa phu quay đầu nhường đường.

      Rốt cục trở lại vương phủ, cả ngày hôm nay ai cũng mệt mỏi, Cố Huy Ngạn miễn vợ chồng hai người Cố Trình Diệu hầu hạ, để bọn họ trực tiếp về viện tử của mình nghỉ ngơi.

      Sau bữa ăn buổi tối, Lâm Vị Hi tắm rửa ra, lấy khăn lụa trắng sạch lau tóc dài. Cố Huy Ngạn theo sau vào tắm rửa, chờ lúc ra, quả nhiên nhìn thấy Lâm Vị Hi cũng có chút khác biệt nào so với lúc vào. Mỗi lần Lâm Vị Hi tắm rửa, trước trước sau sau bình bình lọ lọ đặc biệt nhiều, chỉ riêng mỗi lần chăm sóc tóc, cũng phải tốn rất nhiều thời gian.

      Việc này trong quân đội hoàn toàn là ngang ngược, nhưng càng là bông hoa kiều dễ hỏng lại càng cần tốn thời gian chăm sóc, mà Lâm Vị Hi đương nhiên phải thuộc hạ trong quân đội của . Cố Huy Ngạn qua nắm lấy lọn tóc của Lâm Vị Hi, rất thích cảm giác khi sờ tóc của nàng. Mái tóc của Lâm Vị Hi đen nhánh bóng loáng, nắm trong tay mềm mại như dòng nước, bởi vì bây giờ còn chưa khô hẳn, lại càng mang theo hơi nước, sờ vào cảm thấy vô cùng dễ chịu.

      Cố Huy Ngạn có chút thích muốn buông tay, đột nhiên hiểu cảm giác mê muội mất hết cả ý chí là như thế nào, có lẽ chính là thể buông tay . dứt khoát ngồi đối diện với Lâm Vị Hi, nhìn xem nàng chấm chút cao, sau khi tan ra trong tay, cẩn thận bôi lên tóc, sau khi lọn bôi xong, lại đến lọn khác.

      Đây thế giới hoàn toàn khác biệt, Cố Huy Ngạn xưa nay biết, vậy mà thế giới của nữ tử lại ôn nhu tinh tế tỉ mỉ, khắp nơi tràn đầy ôn nhu nhuyễn hương như vậy. Lâm Vị Hi cũng biết đột nhiên Cố Huy Ngạn ngồi đối diện với nàng là muốn làm gì, động tác tay của nàng ngừng, cúi đầu : "Vương gia, ta ở chỗ này còn phải thêm lúc nữa, nếu như chàng ngại lãng phí thời gian, trước tìm quyển sách xem ."

      " cần." Cố Huy Ngạn chỉ lắc đầu, đôi mắt vẫn như cũ lẳng lặng nhìn Lâm Vị Hi. Đột nhiên có người ngồi trước mặt, lại còn là Yến vương tác phong mạnh mẽ, quân pháp nghiêm ngặt, Lâm Vị Hi vô cùng áp lực đối với loại hành vi vừa lãng phí thời gian lại lãng phí tiền bạc này của mình, nàng chỉ có thể tăng nhanh động tác, trong đầu tranh thủ thời gian nghĩ đề tài chuyển chú ý của Yến vương: "Vương gia, hôm nay làm sao hoàng thượng đột nhiên nhớ tới ta? Còn phái kiệu liễn đưa ta xuất cung nữa."

      Cố Huy Ngạn á tiếng, : "Là ta thấy sắc trời còn sớm, dự định ra phía sau đón nàng, có lẽ hoàng thượng còn có ít lời chưa xong, liền ngăn ta lại, để cho thái giám bên cạnh ."

      Lâm Vị Hi hít vào ngụm khí lạnh. Cái gì? Cố Huy Ngạn thế mà cùng thánh thượng chuyện, định bỏ mặc hoàng thượng để tìm nàng? Trách được tiểu thái giám áo đỏ kia như vậy. Lâm Vị Hi có chút thẹn thùng, đồng thời khó mà nén được mừng rỡ, nàng thả lọn tóc trong tay xuống, vẻ mặt đứng đắn trang nghiêm giải quyết việc chung, giả bộ như có bị ảnh hưởng, : "Tạ vương gia, nhưng ngày sau vương gia cũng thể như thế, làm hư thánh thượng."

      Cố Huy Ngạn ý cười dạt dào nhìn nàng, gật đầu : "Tốt "

      Bầu khí lại trở nên giống như là Cố Huy Ngạn dỗ nàng, Lâm Vị Hi có ý sửa đổi khuyết điểm của mình, lại đột nhiên thấp giọng, hỏi: "Vương gia, hôm nay thánh thượng cố ý lưu chàng ở lại, là cái gì?"

      đến chuyện trong cung, vẻ mặt Cố Huy Ngạn cũng trở nên lãnh đạm: " có gì, vẫn là chuyện xưa nhắc lại thôi."

      Lâm Vị Hi nhớ tới lúc giao thừa hoàng đế , đại khái cũng đoán được ta cái gì với Cố Huy Ngạn. Nàng khỏi có chút bận tâm: "Vương gia, hôm nay thái hậu cũng đặc biệt gọi ta vào chuyện, còn cố ý hỏi thăm vương gia thân thể an khang. Hoàng thượng làm như thế, vậy chúng ta. . ."

      " cần, lúc trước như thế nào, bây giờ vẫn bình thường như thế, cần cố gắng thay đổi thái độ." Cố Huy Ngạn lắc đầu, nhìn thấy Lâm Vị Hi bày ra khuôn mặt , buồn cười, nhịn được liền muốn bóp gương mặt vừa mềm mại lại non nớt kia. "Cũng phải đại gì, nàng nhíu mặt làm cái gì?"

      Lâm Vị Hi tức giận đẩy tay ra. Hoàng đế liên tiếp lấy lòng phủ Yến vương, có lòng muốn để cho Yến vương đối lập với Trương thủ phụ, cái này còn phải chuyện đại gì? Nhưng dù cho Cố Huy Ngạn vẫn là dáng vẻ khí định thần nhàn, nhìn cũng phải là chuẩn bị, tâm trạng lo lắng của Lâm Vị Hi cũng liền chậm rãi ổn định lại. Nàng khẽ hỏi: "Vương gia, ta cần làm những gì?"

      Cố Huy Ngạn nghe được câu này đầu tiên là ngây ra lúc, lập tức mới lắc đầu cười: " cần. Đây là chuyện giữa ta với hoàng thượng, Trương Giang Lăng, ảnh hưởng của nữ quyến vô cùng đáng kể, nàng vẫn như thường lệ lui tới cùng Trương phu nhân thôi."

      Lâm Vị Hi nghe được Cố Huy Ngạn như vậy trong lòng liền nắm chắc. Quan hệ giữa Yến vương, Trương thủ phụ, hoàng đế ngày càng phức tạp, Lâm Vị Hi sợ mình cẩn thận làm gì sai, ảnh hưởng tới đại cục của Yến vương. Thế nhưng ngẫm lại cũng thế, loại cân bằng vi diệu lại phức tạp này, sân nhà tất nhiên là Cố Huy Ngạn. Đây là quá trình giằng co dài dằng dặc lại nguy hiểm, nàng cùng nữ quyến Trương phủ cần thiết bởi vậy mà trở nên căng thẳng, như thế quá mất mặt.

      Cố Huy Ngạn nhìn thấy bộ dáng Lâm Vị Hi như trút được gánh nặng, đột nhiên trong lòng liền giật giật. thể thừa nhận, lúc Lâm Vị Hi "Ta cần làm cái gì", trong lòng của vô cùng giật mình.

      Cuộc hôn nhân này lúc bắt đầu vô cùng hoang đường lại hồ nháo. Cố Huy Ngạn nhớ kỹ ngày đó đổ mưa, Lâm Vị Hi bị sốt rất cao, Cố Huy Ngạn xem nàng, lúc đầu định rời , ai ngờ Lâm Vị Hi đột nhiên tỉnh lại. Nàng bệnh đến nỗi mất cả tiếng, nhưng vẫn cố chống người đứng lên, cách tầng vải đỏ, buông tha hỏi : "Điện hạ, chuyện hôm qua cũng phải là ta thuận miệng bậy."

      Nàng đại khái , ý vị như vậy là thế nào. Cố Huy Ngạn biết Lâm Vị Hi chỉ là giận Cao Nhiên mạo phạm, cho nên khăng khăng muốn trả thù nàng ta. Loại xúc động nhất thời đánh nhau vì thể diện này, cũng cần tiếp tục gây thêm sai lầm.

      Thế nhưng cũng biết có phải là do Lâm Vị Hi quá bướng bỉnh, còn là tâm trí bị thứ gì mê hoặc, vậy mà Cố Huy Ngạn lại đáp ứng. Ngay từ đầu cũng biết, chỉ là Lâm Vị Hi hờn dỗi, mà cũng phải là muốn gả cho người, cho nên vốn Cố Huy Ngạn cũng định mạo phạm nàng, chỉ coi giống như trước, có thêm người trong vương phủ, danh tiếng vương phi bất quá cũng là bảo hộ cũng để cho nàng ỷ vào. vẫn như cũ người, yên tĩnh, sinh hoạt theo quy luật.

      Thế nhưng bây giờ Lâm Vị Hi lại ngồi đối diện với , quần áo lỏng lẻo, tóc dài xõa vai, chuyên chú lại nghiêm túc hỏi "Ta có thể làm cái gì". Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên kế hoạch của Cố Huy Ngạn xuất sai lầm, mà cũng đoán trước được loại tình huống này, và cũng hề nghĩ qua, ngày kia cùng nữ tử sớm chiều chung sống, thân mật vô cùng, thậm chí có thể ngồi xuống an tĩnh nhìn nàng lau khô mái tóc.

      Ý nghĩ này trước nay chưa từng mãnh liệt như vậy, Lâm Vị Hi là cố gắng làm tròn trách nhiệm của Yến vương phi, cố gắng chia sẻ vận mệnh của . Từ nay về sau cho đến lúc chết, bọn cũng bao giờ tách ra.

      "Vương gia." Lâm Vị Hi vui hô câu, con mắt tròn căng nhìn chằm chằm, "Ta còn ngồi ở đây, chàng nghĩ đến ai đấy?"

      Cố Huy Ngạn nhịn được cười khúc khích, cười : "Là ta sai rồi, vương phi chớ trách."

      Mà trong lòng của vẫn suy nghĩ, lối rẽ của kế hoạch định ra từ sớm là bắt đầu từ lúc nào đây? Có lẽ là từ buổi tối ngày thứ hai sau khi thành hôn, đêm tân hôn là chức trách, thể để cho Lâm Vị Hi khó xử, thế nhưng là ngày thứ hai, ngày thứ ba, thậm chí rất nhiều buổi tối sau đó, ràng là kiềm chế nổi, mới khiến cho khí tiết tuổi già của chính mình khó giữ được, coi Lâm Vị Hi thành thê tử của .

      Tóc của Lâm Vị Hi bôi được tương đối, Cố Huy Ngạn thử chút độ ẩm tóc nàng, : "Nàng mệt rồi ngồi giường lát , đợi thêm lát nữa tóc khô có thể ngủ."

      Nhưng mà Lâm Vị Hi bởi vì Cố Huy Ngạn thất thần nên vô cùng cao hứng, nàng hừ lạnh tiếng với Cố Huy Ngạn, sắc mặt lạnh lùng, cũng cần đến Cố Huy Ngạn ôm, vòng qua chính mình về phía giường. Cố Huy Ngạn rất nhàng khẽ vươn tay liền đem nàng ngăn lại, ngồi tại chỗ ôm Lâm Vị Hi: "Đừng nghịch ngợm nữa, coi chừng bị lạnh đấy."

      Sắc mặt Lâm Vị Hi vẫn tốt: " cần, ta gọi Uyển Tinh Uyển Nguyệt mang quần áo tới đây, làm sao lại cảm lạnh được?"

      Cố Huy Ngạn có biện pháp, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí đem người đặt ở bên trong giường, sau đó chính mình ngồi ở mép giường, ôn tồn hỏi: "Mấy ngày nữa là sinh nhật của nàng, nàng muốn tổ chức thế nào?"

      Lâm Vị Hi sửng sốt chút: "Chàng vẫn nhớ sinh nhật của ta?"

      "Đương nhiên, ngày mười lăm tết Nguyên Tiêu."

      Lâm Vị Hi có chút giật mình, sinh nhật của nàng đồng thời cũng là ngày lễ lớn, nên rất nhiều người đều sơ sót, thường xuyên vào tết Nguyên Tiêu người trong nhà tận lực nhắc nhở, bọn mới hơi giật mình nhớ tới: "Đúng rồi, sinh nhật của ngươi vào ngày mười lăm tháng giêng."

      Cho nên Yến vương đột nhiên nhắc đến chuyện này, Lâm Vị Hi vô cùng kinh ngạc. Hình như nàng cũng ở trước mặt Cố Huy Ngạn đến sinh nhật của mình, chỉ có lần duy nhất, vẫn là vào tháng ba năm ngoái bái phỏng đại trưởng công chúa Thọ Khang, lúc chuyện thuận miệng nhắc đến việc này.

      nghĩ tới Yến vương cứ như vậy nhớ kỹ.

      Lâm Vị Hi lập tức tươi cười rạng rỡ, chuyện vừa rồi cũng so đo, nàng ngồi xích lại gần Cố Huy Ngạn, : "Tạ vương gia. Ta muốn cái gì đều được?"

      Cố Huy Ngạn dừng lại chút: "Nàng trước là cái gì ."

      Lâm Vị Hi lập tức vui: "Chàng vừa mới đều đáp ứng ta."

      Vậy liền coi là đáp ứng? Cố Huy Ngạn nhìn đôi mắt sáng ngời của Lâm Vị Hi, vậy mà phát chính mình có sức chống cự chút nào đối với mỹ nhân kế. Cố Huy Ngạn chỉ có thể lại lần nữa vi phạm nguyên tắc của mình, nhượng bộ : "Tốt, nàng cái gì chính là cái đó."

      Đây quả thực là được kim bài miễn tử, dáng tươi cười của Lâm Vị Hi càng phát ra rạng rỡ, cũng chính mình muốn làm gì, chỉ là ngẩng cằm lên ngồi trở lại vị trí cũ của mình: "Yến vương nhất ngôn cửu đỉnh, cho đổi ý. Ta phải suy nghĩ kỹ chút."

      Mái tóc dài từ bả vai của Lâm Vị Hi uể oải rơi chăn gấm đỏ chót, Cố Huy Ngạn cầm lên sợi vuốt ve đầu ngón tay, nhìn nàng cười : " dùng mỹ nhân kế, còn muốn trước sau vẹn toàn. Nàng được chỗ tốt liền rút lui như này là hợp lý."

      Về phần làm sao để cho hợp lý, vậy phải hỏi người đọc thuộc lòng binh pháp là Yến vương.


      sweet mandy, GáiNgoan, Ameri28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :